1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ song sinh - Nguyệt quân hề VIP LQD (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 55: Sóng gió trước hôn nhân (4)

      phải em người, tiểu thư! Người cũng biết mỗi dâu gặp phải chuyện lớn trong đời đều căng thẳng, hồi hộp, người lo lắng cũng vô dụng. Huống chi sư phụ lại xảy ra chuyện gì, người vậy, nếu thực xảy ra chuyện người khóc cũng kịp!”


      Dịch Cẩn Ninh nghe xong đáp lại tiếng, cũng biết Tiểu Đào có nghe thấy , hoảng hốt lúc rồi chìm vào giấc ngủ. Đợi đến khi nàng tỉnh lại là thời gian cơm chiều.


      Nô Nhi về từ sớm, nàng buong hạt dưa trong tay, uống ngụm trà : “Tiểu thư, người ngủ ngon , em chờ người rất lâu rồi!”


      “Nô Nhi, mấy buổi tối gần đây tiểu thư ngủ ngon, muội cũng biết còn gì!” Tiểu Đào trách cứ.


      sao, Nô Nhi ngươi tiếp !”


      Nô Nhi hắng giọng, liếc bên ngoài cái: “Tiểu thư, tin tốt!”


      Dịch Cẩn Ninh chợt tỉnh táo tinh thần: “Tin gì tốt!”


      phải hôm qua người bảo em tung chuyện xấu của Chương Dẫn Giác à? Em để đám huynh đẹ trong ngôi miếu đổ nát kia cùng hành động, tại toàn bộ Cẩm Thành đều biết chuyện hư hỏng của rồi!”


      sao?” Tiểu Đào sợ hãi kêu lên: “Vậy có phản ứng gì, có phải giống như phát điên muốn thắt cổ tự tử ?”


      Nô Nhi mím môi: “ nghe chuyện này, chỉ nghe được biết bản thân bất lực, lại hiểu mình bị làm sao, mời rất nhiều đại phu cũng có cách nào chữa khỏi. Trong cơn giận dữ tàn ác phạt roi hai thị thiếp ở hậu viện, đánh cho bọn họ máu tươi đầy người mới thôi. Lúc này hai người thị thiếp đó đều sắp tắt thở rồi!”


      “Phu nhân Xương Ấp Hầu có phản ứng như thế nào?”


      tại Dịch Cẩn Ninh muón nhìn nhất chíh là phản ứng như phát điên của Lam thị, kiếp trước nữ nhân kia đối xử với nàng như nào nàng vẫn quên. tại con trai của bà chưa sinh cháu trai cho bà bị đứt tử tôn căn, nhất định bà ta khóc đến hôn mê.


      “Ha ha ha…” Nô Nhi vừa nghe Dịch Cẩn Ninh muốn nàng kể phản ứng của phu nhân Xương Ấp Hầu, liên tục ôm bụng cười ngừng.


      Tiểu Đào cũng nóng lòng muốn biết kết quả, vội : “Muội nhanh !”


      “Phu nhân Xương Ấp Hầu nghe xong tin, trực tiếp cởi quần con trai xuống muốn tra xét, kết quả nhìn ra cái gì, bà còn liên tục mắng các đại phu là thùng cơm! Ha ha, người nhìn thấy vẻ mặt lúc đó của bà ấy như trái cà vậy, liên tục kêu ông trời muốn giết bà ấy. LÀm em buồn cười muốn chết,nếu tiểu thư nhìn thấy nhất định cũng cười đến đau bụng.


      Ha ha! A Trúc ngoài cửa nghe thấy cũng kìm nổi cười nhạo tiếng, phu nhân Xương Ấp Hầu đến mức đấy chứ!


      “Hôn của Mị Nhi sao?”


      Đây mới là quan trọng nhất, sáng mai nàng xuất giá rồi, chưa kịp biết kết quả nữa cho nên mới gấp rút kêu Nô Nhi tìm hiểu việc.


      “Hôn của tiểu thư Mị Nhi bị huỷ rồi!”

      Hôm nay tiểu thư Mị Nhi tới Tướng phủ thêm trang cho tiểu thư nàng mới biết ra người tốt bụng từng làm cho nàng bánh màn thầu là Văn Mị Nhi. NÔ NHI thầm than đời còn rất nhiều người tốt, giống như tiểu thư, giống như ca ca, giống như Tiểu Đào tỷ, giống như tiểu thư Mị Nhi lại giống như tiểu thư Tiếu Tiếu… Rất nhiều, rất nhiều người đều là người tốt.

      Trước kia nàng luôn oán giận thói đời bất công, kẻ xấu nhiều người tốt ít, trộm cướp quá nhiều lương dân quá ít. Ca ca mang theo nàng hối hả ngược xuôi, vất vả vào được Cẩm Thành lại bị trộm mất chút ít lộ phí duy nhất. Đó cũng là lý do vì sao nàng trở nên hư hỏng, nàng muốn cướp của người giàu chia cho người nghèo, muốn giết tất cả người xấu đời… Sau đó, nàng gặp tiểu thư, tiểu thư đối với nàng rất tốt, mỗi ngày có ăn có uống, ngủ đủ mặc ấm, tại nàng rất biết đủ.

      Nghĩ nghĩ lại, Nô Nhi bật khóc.

      “Nô Nhi, làm sao vậy?”

      Dịch Cẩn Ninh thấy sau khi nàng chuyện hôn Mị Nhi im bặt, còn nước mắt vòng quanh, kìm lòng được quan tâm hỏi.

      sao, Nô Nhi rất hạnh phúc!”

      sao tốt!” Dịch Cẩn Ninh yên tâm, thấy Nô Nhi lau nước mắt, lại hỏi: “Sau đó sao? Xương Ấp phủ Hầu phủ chịu từ hôn?”

      Dĩ nhiên Xương Ấp Hầu phủ chịu từ hôn, Chương lão phu nhân giận đến tái phát bệnh suyễn.

      An Dật Hầu phủ nghe thấy chuyện này vội lấy thiếp canh Mị Nhi về, Văn phu nhân là đương gia chủ mẫu nhà, may mà phát chuyện này sớm, lục lễ* vẫn chưa qua cửa, bằng Văn gia đành hy sinh vô ích nương rồi.

      * Lục lễ bao gồm nạp thái, vấn danh, nạp cát, nạp tế, thỉnh kỳ và thân nghênh. Đây là lễ nghi cưới hỏi truyền thống của TQ.

      Lúc đầu người của Xương Ấp Hầu phủ còn muốn thối hôn, chi thứ hai Minh thị cũng biết ồn ào ra ngoài, chạy đến Tướng phủ gây chuyện trận bị đuổi ra , còn xúi bẩy Chương Vũ Hùng dây chuyện, lão gia hỏa Chương Vũ Hùng sợ vợ lại có thể lần đầu đại phát thần uy trói Minh thị lại.

      Hôm nay Xương Ấp Hầu phủ xảy ra chuyện này cũng biết ai truyền ra, người nhà vốn mặt ủ mày chau, Chương Dẫn Giác lại kêu muốn sống, tâm tình Lam thị hết sức tốt.

      Dịch Cẩn Ninh nghe xong chỉ cười khẽ tiếng, tại Lam thị cũng coi như gặp được báo ứng rồi.

      Ban đêm, phủ Xương Ấp Hầu.

      “Lão gia, ngài câu gì !”

      Lam thị nóng nảy, tại chuyện của Giác Nhi xảy ra chuyện như vậy, bảo bà sao có thể an tĩnh lại?

      phải ta nghĩ cách đó sao?”

      Xương Ấp Hầu Chương Vũ Thành thu tay lại, xoay người thong thả qua lại trong đại sảnh.

      lão thái y râu ria hoa râm híp mắt bắt mạch cho Chương Dẫn Giác, lúc lâu sau ông mới ho khan tiếng.

      “Như thế nào?”

      Lam thị cầm tay lão thái y, căng thẳng hỏi.

      Lão thái y lắc đầu: “Ai da, xin thứ cho lão phu bất lực! Thế tử gia bị hạ châm, quan trọng là huyệt đạo kinh mạch bị phong bế, lão phu chỉ là đại phu bình thường, phải người tập võ, thể đả thông kinh mạch cho Thế tử gia!”

      Xương Ấp Hầu nghe xong vội xoay người lại, ông cũng căng thẳng. Giác Nhi là con trai duy nhất của ông, mà cơ thể ông những năm gần đây có vài tật xấu, thể sinh con nữa. Nếu Giác Nhi bị phế , vậy Chương Vũ Thành ông chẳng phải tuyệt hậu sao?

      “Ngươi phải đả thông kinh mạch người ? mau, là kinh mạch nào! Ta có thể thử xem!” Ông khẩn trương, ngay cả tự xưng Bổn hầu cũng tiết kiệm, trực tiếp bật ra chữ ta.

      Những người khác cũng quan tâm Chương Dẫn Giác nên quá để ý. Nếu là bình thường, Xương Ấp Hầu tuyệt đối tự xưng “ta”! Lão thái y vuốt chòm râu, thở dài : “E Hầu gia ngài cũng thể làm được, kinh mạch này hợp nhất với sinh mạng con người, giả như cẩn thận ra tay quá nặng…”

      “Ra tay quá nặng sao?” Lam thị vội hỏi.

      Lão thái y khoát tay: “Trước phu nhân đừng nóng vội, lão phu còn chưa xong!”

      Ông coi thường nhất là những người cầu y như vày, đợi ông xong ra sức lôi kéo ông muốn ông nguyên do. Trước ông xin Hoàng thượng lui về ở , Hoàng thượng muốn để lão thái y có kinh nghiệm lâu năm như ông rời quá sớm. Thế cũng thôi , trễ thế này còn bị kéo đến đây chẩn bệnh.

      Ông húng hắng hai tiếng : “Chuyện này… Sợ rằng toàn thân tê liệt, thể cử động được nữa!”

      Xương Ấp Hầu ngã ngồi ghế.

      “Trời ơi, ông làm vậy là muốn giết ta sao!” Lam thị la lên tiếng, lại hôn mê bất tỉnh.

      “Bổn hầu có thể thử xem! Nếu như phế , vậy … Phế !”

      Xương Ấp Hầu suy tư lúc, dù sao cũng chưa được, Giác Nhi cũng có hạnh phúc nửa đời sau, thà vật lộn đọ sức với trận, chừng còn có cơ hội thay đổi.

      “Hầu gia, lão phu nhắc nhở ngài rồi, nên lão phu cũng rồi, nên làm lão phu cũng làm rồi. Hôm nay sắc trời tối, lão phu có thể về chưa?”
      Last edited: 7/12/15
      tart_trung thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 55: Sóng gió trước hôn nhân (5)

      Lão thái thu dọn hòm thuốc, vắt ngang vai.


      “Huyệt kia ở trong bắp đùi cách nang* xa, Hầu gia tự thu xếp ổn thoả, lão phu cáo từ!”


      * nang: “Hòn bi” của các zdai


      Chương Vũ Thành sai người tiễn lão thái y ra ngoài, với Chương Vũ Hùng: “Nhị đệ, đệ cũng nghe thấy rồi? Chúng ta… Thử xem!”


      “Ừm!”


      Chương Vũ Hùng ngổn ngang trăm mối gật đầu, Chương Dẫn Giác là cháu trai lớn của ông, là người thừa kế tương lai của Hầu phủ, nếu bị phế, Hầu phủ thể lại có tước vị rồi. Chỉ có điều để con trai mình làm con thừa tự của đại ca cũng là có khả năng. Chỉ là đại ca còn ôm tia hi vọng với Giác Nhi, ông cũng muốn thử xem thế nào.


      song vừa rồi lão thái y cũng , hành động lần này rất nguy hiểm. Dầu gì Chương Dẫn Giác cũng kêu ông là thúc thúc hai mươi mấy năm trời, nếu cẩn thận thể cử động được, ông há có thể vui vẻ.


      “Đến đây ! Cha, nhị thúc, Giác Nhi chuẩn bị tốt rồi! Phải chết Giác Nhi cũng… Rốt cuộc là có cách làm việc nữa, còn bằng đập đầu chết cho sảng khoái. Dù có tia hi vọng thôi cũng phải thử, đến đây !”


      Chương Dẫn Giác nhắm nghiền mắt, vừa tỉnh dậy thấy bị lột sạch treo tường thành, còn đeo tấm bảng đáng xấu hổ. vẫn hiểu rốt cuộc là ai muốn hại ắhn.


      Lúc Dịch Cẩn Ninh làm chuyện này ra suy tính đến sơ hở, đó chính là mấy tên gia đinh theo Chương Dẫn Giác. Mạc dù có vài tên bị Mạc Liễm Sâm thầm giải quyết, nhưng vẫn bỏ xót Chương Nhược Lan hôm dó lén lút theo.


      “Ca ca, Nhược Lan… Nhược Lan biết nhất định huynh rất đau khổ, huynh nhất định phải nhẫn nhịn!” Chương Nhược Lan thấy mẫu thân hôn mê bất tỉnh, lại thương tiếc ca ca, vội vàng an ủi: “Ca ca, nhất định huynh tốt hơn thôi!”


      Chương Nhược Lan chợt nhớ tới hôm đó sau khi ca ca ra cửa đến “Hồi đầu khách” gặp phải Dịch Cẩn Ninh, những chuyện sau đó nàng biết nữa. Nàng nhướn mày, khẽ kêu tiếng: “Chẳng lẽ là nàng?”


      “Là ai?” Chương Vũ Thành thấy con có phản ứng như vậy, chỉ nghĩ là đột nhiên nàng nhớ ra gì đó: “Chẳng lẽ là người hại Giác Nhi?”


      “Phụ thân, hôm đó con theo ca ca đến tửu lâu, phát ca ca nhìn chằm chằm Dịch Cẩn Ninh của Tướng phủ, huynh ấy nhìn rất lâu. Lan Nhi sợ là ca ca tìm nàng, chừng ca ca là bị nàng hại thành như thế này!”


      Chương Vũ Thành nhắm nghiền mắt, ông cũng hỏi Giác Nhi ngày đó xảy ra chuyện gì, nhưng Giác Nhi lại chẳng nghĩ ra gì cả. Ông biết có người ám hại Giác Nhi, ra tay độc ác với , nhưng biết là ai.


      Ông cũng từng phỏng đoán là kẻ thù của mình, cũng có thể Giác Nhi r ngoài trêu chọc phải tai hoạ, mới dẫn tới kiếp nạn như bây giờ.


      Hôm nay Lan Nhi lại có thể là Dịch Cẩn Ninh gây ra, võ công Giác Nhi mặc dầu cao, nhưng có thể đối phó mấy chiếu với mấy tên mèo ba chân, huống chi Dịch Cẩn Ninh là tiểu thư khuê các lấy đâu ra thủ đoạn làm hại Giác Nhi chứ?


      Mặc dù trong lòng ông có nghi ngờ nhưng cũng tin lắm Dịch Cẩn Ninh có thể làm chuyện như vậy, ông thở dài với đệ đệ mình: “Chúng ta bắt đầu !”


      Luc Chương Dẫn Giác nhắm nghiền hai mắt chờ đợi vận mạng biết , gã sai vặt chợt xông vào: “Lão gia, có người đưa phong thư đến!”


      Chương Vũ Thành vội vàng mở ra xem, sau khi xem xong ông giận tím mặt, khuôn mặt ông nổi gân xanh, tay bóp nát bức thư.


      “Dịch Cẩn Ninh, quả nhiên là nàng!”


      Ông hét lớn tiếng, bàn tay dùng lực vỗ lên chiếc bàn tròn gỗ lim lớn khắc hoa bên cạnh.


      Bốp tiếng, chiếc bàn tròn lớn khắc hoa bị đập vỡ. Nội lực Chương Vũ Thành quả nhiên phải bình thường, ngay cả Chương Nhược Lan cũng sợ hết hồn.


      “Phụ thân, xảy ra chuyện gì vậy?”


      “Là nàng, quả nhiên Lan Nhi đoán sai. Trong thư là Dịch Cẩn Ninh phế bỏ ca ca con!”


      Chương Vũ Thành quay người lại, tàn nhẫn đá cái lên người Chương Dẫn Giác: “Lão tử cho ngươi kiếm chuyện!”


      “Đừng…”


      Chương Daãn Giác bị đá cong người lên, khom người ôm bụng.


      “Đại ca, đừng đá, Giác Nhi thành như vậy rồi!”

      Chương Vũ Hùng vội vã ngăn cản đại ca mình lại: “Huynh đá nữa chết mất, mẫu thân tức giận!”

      tại mẫu thân tức giận đến mức đau ốm liệt giường, nếu đại ca đá chết Giác Nhi, ngược lại giảm bớt lo lắng cho bọn họ. Nhưng mẫu thân tuổi tác cao, thể chịu đựng hù dọa!

      “Lá thư vừa rồi là ai gửi tới!”

      Chương Vũ Hùng cũng bừng bừng lửa giận, ngờ tiểu thư khuôn mẫu như Dịch Cẩn Ninh lại ra tay ngoan độc như vậy với Giác Nhi.

      biết là tiểu khất cái đưa thư đến nô tài đưa cho lão gia, rời rồi!”

      Gã sai vặt thấy hai vị lão gia lửa giận tăng cao, vội đáp câu rồi lui xuống, chuyện của chủ nhân nghe ít tốt hơn.

      “Nhị đệ thấy thế nào?”

      Tâm tư Chương Vũ Thành thâm sâu bằng nhị đệ mình, suy nghĩ chuyện gì cũng chu toàn. tại ông bụng lửa giận, hận thể lập tức giết chết Dịch Cẩn Ninh. Dịch Trường Hoa kia cũng biết làm ăn cái gì nữa, con mình ở ngoài gây ra chuyện lớn như vậy thế mà ông ta còn làm như thấy!

      Bây giờ ông hận cả Dịch Trường Hoa, nếu phải ông sinh đứa con đầy bụng ý nghĩ xấu xa như vậy, con trai mình chịu tội như này sao?

      tại chúng ta làm gì cũng được!”

      Chương Vũ Hùng than tiếng, tiếp tục : “Hôm nay quá muộn rồi, chẳng lẽ huynh muốn lẻn vào Tướng phủ ám sát nàng?”

      Ám sát phải thể, nhưng mà như thế rất mạo hiểm.

      nay toàn bộ người trong Cẩm Thành đều biết Giác Nhi bất lực, nhưng biết là ai hại Giác Nhi. Nếu như ra Dịch Cẩn Ninh xuống tay với Giác Nhi, ông nghĩ ai tin tưởng, đến ông cũng tin Dịch Cẩn Ninh là nữ tử khuê các lại dám làm ra chuyện như vậy.

      Nếu nhận được bức thư giấu tên vừa rồi, ông cũng nghĩ đến Dịch Cẩn Ninh. Trong bức thư kia rất , Giác Nhi coi trọng Dịch Cẩn Ninh, có ý đồ bất chính với nàng, xác thực bị nàng mê hoặc trêu chọc trận. Còn rắc lên người tiêu hồn thủy, rồi hạ châm . Nghĩ đến đây Chương Vũ Thành cảm thấy đáng sợ, chớ chi mình Giác Nhi đối mặt với bạo hành tàn nhẫn này.

      “Ngày mai nàng gả vào Thành Vương phủ, đến lúc đó chúng ta thể động vào nàng nữa rồi! Chẳng lẽ nhị đệ định cứ vậy bỏ qua cho nàng?”

      Chương Vũ Thành càng càng lo lắng, ông thể cứ như vậy bỏ qua Dịch Cẩn Ninh. Đến lúc đó nàng gả vào Thành Vương phủ, lại có Thái hậu bảo bọc, ai cũng đừng mong tìm nàng gây phiền toái.

      Nghe Thái hậu rất thương nàng, ngừng tặng rất nhiều vàng bạc châu báu châu sai trang sức đến Tướng phủ, ràng với mọi người Dịch Cẩn Ninh là người của Hoàng thái hậu bá.

      Chương Vũ Hùng híp mắt, ông tới cửa, quay lưng về phía ca ca mình, sâu xa mở miệng: “Đại ca, ngày mai chính là ngày chết của Dịch Cẩn Ninh!”

      “Ngày mai? Ngày mai Dịch Cẩn Ninh gả…”

      Chương Vũ Thành đến đây bỗng nhiên dừng lại, ông cười cười, khóe môi chút ý cười tàn nhẫn.

      “Hiểu rồi, ngày mai là ngày chết của Dịch Cẩn Ninh!”

      Sau khi Chương Dẫn Giác bị phụ thân mình đá cái co rụt lại chuyện, lúc này nghe hai vị trưởng bối như vậy, trong nháy mắt cũng hiểu .

      “Phụ thân, ngày mai con cũng muốn , con phải nhìn thấy kết cục bi thảm của Dịch Cẩn Ninh! Con muốn để nàng ta sống được chết xong!”

      xong, để ý đến phản ứng của mọi người, lập tức ngẩng đầu cười to: “Ha ha ha… Dịch Cẩn Ninh, giả như ngươi phế ta , lão tử khiến ngươi dù chết cũng an bình!”

      Xương Ấp Hầu phủ bên kia náo nhiều, người nhà bàn bạc xem đường cướp kiệu hoa Dịch Cẩn Ninh như thế nào. Phải làm thế nào để phân biêt đúng người nào là Dịch Cẩn Ninh, người nào là Dịch Cẩn An.

      Tướng phủ bên này cũng đèn dầu sáng rỡ, ngày mai chính là ngày đạihỉ của song xu Cẩm Thành. Ngày đại hỉ, người nhà vui vẻ đến mức ngủ yên, đều tự ở trong phòng vội vàng chuẩn bị công việc cho ngày mai, cảm giác tất cả tới quá nhanh, cái gì cũng chưa chuẩn bị xong.

      Dịch Cẩn An nằm ghế dựa gỗ lê màu xanh nhạt khảm bảo thạch khắc hoa, nửa tỉnh nửa ngủ.

      Lý ma ma vào, nàng ta lập tỉnh lại mở mắt ra: “Như thế nào rồi?”

      “Sớm đưa ra ngoài rồi!” Lý ma ma biết Dịch Cẩn An muốn bà đưa thư gì đến Xương Ấp Hầu phủ, nhưng bà biết nhất định phải chuyện gì tốt.

      Lá thư bị Chương Vũ Thành vò nát kia, là nàng ta sai Lý ma ma giao cho tiểu khất cái đưa đến Xương Ấp Hầu phủ. Giờ Tý tối nay vẫn chưa tới, nàng ta nhớ đến đau đớn của bản thân, bằng để Dịch Cẩn Ninh cùng đau đớn theo.

      Chương Dẫn Giác là con trai độc nhất của Xương Ấp Hầu phủ, nhất định ông ta dễ dàng bỏ qua cho Dịch Cẩn Ninh, nàng ta chờ, phải tối nay mà là ngày mai, chờ đến ngày chết của Dịch Cẩn Ninh!

      - Hết chương 55 -
      Last edited: 7/12/15
      tart_trung thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 56: Kiệu hoa bị cướp (1)


      Ngày hôm sau Dịch Cẩn An và Dịch Cẩn Ninh bị gọi dậy sớm để trang điểm. Dịch Cẩn An mặt u ám, tối qua giờ Tý nàng ta lại bị thị tâm hoàn giày vò, đau đến chết sống lại, nàng ta ngầm chịu đựng canh giờ, đợi đến gần hừng đông mới chìm vào giấc ngủ.


      Nàng ta đợi được tin tức Dịch Cẩn Ninh gặp phải ám sát lại bị đánh thức, trang điểm ăn mặc, trong lòng có chút cảm giác gì. Nhưng nàng ta vừa nghĩ tới hôm nay Dịch Cẩn Ninh sắp gặp phải hoạ lớn lại cả thấy hưng phấn lạ thường. Lý ma ma ở bên nhìn dáng vẻnhéch miệng cười của nàng ta, có phần hiểu ra làm sao.


      “Ta cười rất khó coi sao? Đừng nhìn ta như vậy!” Dịch Cẩn An quay đầu với Lý ma ma: “Ngươi cũng biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì, đừng có khắp nơi huyên thuyên, biết chưa? Hôm nay Dịch Cẩn Ninh nhất định chết, ngươi đừng giật mình!”


      Tối hôm qua nàng ta vô cùng đau đớn, hù sợ Lý ma ma. Lý ma ma vì lão gia dặn dò, ưnả đêm dám ngủ quá say, lo lắng tiểu thư đột nhiên xảy ra chuyện bất ngờ, muốn đến xem nàng ta thấy dáng vẻ, mặt mũi tiểu thư hung ác đáng sợ. Dịch Cẩn An càng đau đớn nỗi căm hận với Dịch Cẩn Ninh càng sâu, trong miệng nàng ta lại càng là kêu gào muốn giết nàng, đúng lúc Lý ma ma qua nghe nàng ta Chương Vũ Thành giết Dịch Cẩn Ninh.


      Lý ma ma gật đầu, sau đó cúi đầu gì. Bỗng nhiên bà có chút sợ hãi, tiểu thư sao lại trở nên đáng sợ như thế này?


      Hai tỷ muội lại lần đồng thời xuất giá, danh chấn Cẩm Thành. Phố lớn ngõ Cẩm Thành đều treo đầy lụa đỏ, nhà nhà đều giăng đèn kết hoa, chúc mừng đại hôn của tỷ muội Dịch Cẩn An. Dịch Trường Hoa và lão phu nhân mặc trang phục tràn ngập vui mừng, khuôn mặt tràn đầy nụ cười đứng ở đại sảnh đón chào khách đến chúc mừng.


      Công chúa A Mục núp trong góc của Tướng phủ lặng lẽ chú ý đến động tĩnh trong Tướng phủ, bà ta trốn ở nơi tương đối kín đáo, thời thời khắc khắc chú ý động tĩnh của Dịch Cẩn Ninh, A Trúc phát nóc nhà có người, đuổi theo.


      “Vì sao ngươi lén lút trong Tướng phủ?”


      A Trúc thấy bà ta lập tức nổi giận, mũi kiếm chỉ thẳng yết hầu Công chúa A Mục. Võ công của Công chúa A Mục rất cao cường, trước kia từng giao đấu qua với bà ta, tính toán cũng chỉ có thể cố gắng đánh ngang tay. Chỉ có điều luôn quên chuyện hồi , nhìn thấy Công chúa A Mục liền kìm nén được hận ý trong lòng, nếu hôm nay có thể keiém giết chết bà, ắhn tuyệt nương tay.


      “Ngươi là vệ sĩ thiếp thân của nàng?”


      Công chúa A Mục híp mắt đánh giá A Trúc thân quần áo nhàng, vẻ mặt lạnh nhạt nhưng vẫn ý cười, hình như rất thích người trẻ tuổi trước mắt này.


      “Đừng đánh trống lảng, ngươi chính là hung thủ năm đó hại ta giết chết cha mẹ đúng ?”


      A Trúc vẫn nhớ người lúc đầu đưa cho cái gói toàn thân áo đen, mặt còn che chiếc khăn màu đen, trang phục như vậy khắc dấu sâu trong đầu , xua thế nào cũng .


      Ai ngờ Công chúa A Mục nghe xong chỉ cười tiếng: “ ngờ ngươi là đứa bé năm đó, nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn nhớ chuyện đó! Đáng tiếc, nàng ngươi thích hợp, để ngươi làm, còn cố ý để ngươi thuận lợi chạy trốn, bằng ngươi cho rằng vào nơi đó còn có thể sống sót ra ngoài sao?”


      A Trúc nhìn khuôn mặt tươi cười của bà ta, xiết chặt nắm đấm: “ là ngươi đúng hay ?”


      muốn giết lầm người, nhất là muốn giết người sau khi cho rằng bản thân mình báo thù là trong lòng có thể còn ràng buộc. Năm đó giọng nữ nhân kia cũng nghe nhơn nhớt như này khiến người ta hận thể kiếm giết nàng. Nhưng hôm nay qua lúc lâu như vậy, giọng này nghe cũng có chút kỳ lạ, nhưng lại muốn xác nhận lần.

      Công chúa A Mục đẩy kiếm của ra, từng bước tiến lên, tiến đến nơi cách chỉ non nửa bước chân: “Ngươi cho là như nào? Ta phải là nữ nhân đó, ngươi nhận lầm người!”

      Bà ta tháo mạng che mặt xuống để lộ nửa gương mặt ghê sợ ra. A Trúc nhìn mà trợn to mắt.

      “Ngươi là….”

      Nữ nhân tên A Mục này đúng là…. Đúng là dì đưa cơm giúp cởi dây thừng, giúp chạy trốn. Đến nay vẫn luôn hiểu lầm bà ta, cảm thấy bà ta mới chính là hung thủ hại mình giết chết cha mẹ.

      “Rốt cuộc ngươi cũng nhớ ra rồi!”

      A Mục cười ngọt ngào, nửa bên mặt kia tươi cười mà bị nửa bên mặt này phá hỏng, càng có vẻ lành lạnh đáng sợ. Gió thổi qua, bà ta nhanh chóng che mặt lại.

      A Trúc đứng sững tại chỗ. Người hại giết chết cha mẹ hóa ra phải Công chúa A Mục, mà Công chúa A Mục mới chính là người kia, người cứu mình?

      bóng đen lướt qua, chỉ nghe thanh gió thổi qua, thấy bóng dáng Công chúa A Mục đâu nữa.

      A Trúc suy nghĩ lúc, đứng dậy toan trở lại bên cạnh Dịch Cẩn Ninh thấy có mấy người ở bên góc kia lén lén lút lút.

      “Ai ở đằng kia? ra!”

      hét lớn tiếng, những người kia nghe A Trúc quát chói tai, sửng sốt chút lập tức thoát ra rời . A Trúc cả kinh thầm kêu tốt vội vàng để khí đuổi theo.

      Công chúa A Mục ngược lại để ý A Trúc có đuổi theo mấy người kia hay , bà ta từ bên lắc mình ra ngoài, quan sát Dịch Cẩn Ninh trang điểm mặc quần áo tại Trúc Uyển cách đó xa. Mãi đến khi kiệu hoa tới, bà ta vẫn len lén theo.

      Mị Nhi và Lạc Tiếu Tiếu đến chúc mừng Dịch Cẩn Ninh, hôm nay các nàng cũng ăn vận rất có khí vui mừng, đều là màu sắc hồng tím, nhưng so với hỉ phục đỏ thẫm của Dịch Cẩn Ninh màu sắc vẫn nhạt hơn chút.

      “Ninh Nhi, đại hỉ!” Lạc Tiếu Tiếu mang theo nụ cười trước sau như , mặt còn kém nở hoa.

      Dịch Cẩn Ninh nghe xong, mày nhíu lại nhưng rất nhanh sau đó lại giãn ra: “Cùng vui cùng vui, Tiếu Tiếu cũng phải lập gia đình rồi!”

      Hôm qua ca ca gửi đến phong thư có thể hôm nay về tham dự lễ cưới của nàng, đặc biệt xin lỗi nàng. Nhưng ca cac lại cho nàng tin tốt, mẫu thân định cư tại phía Bắc trường thành, rất hòa hợp với dân du mục. Khiến nàng vui vẻ nhất chính là chân thành của ca ca rung động Lạc Tiếu Tiếu, rất nhanh Tiếu Tiếu trở thành chị dâu của nàng. Hôm nay nàng là tam hỉ lâm môn, sao có thể vui?

      Chỉ có điều có việc khiến nàng lo lắng yên, nếu Mạc Liễm Sâm tới làm sao bây giờ? Đây là chuyện lo lắng suốt, hôm nay là đại hôn, cũng biết chuẩn bị như thế nào rồi!

      A Trúc luôn bảo nàng yên lòng chuẩn bị tốt làm tân nương là được, nhưng nàng vẫn lo lắng, mí mắt giật liên tục, chỉ sợ hôm nay có chuyện lớn xảy ra.

      Mị Nhi mừng khấp khởi cho Dịch Cẩn Ninh biết hôm qua Xương Ấp Hầu phủ từ hôn, Dịch Cẩn Ninh cũng vui vẻ với nàng. Tối qua nàng biết chuyện này, còn biết vài chuyện liên quan lến Xương Ấp Hầu, xem ra hom nay Xương Ấp Hầu bỏ qua cho người phé bỏ con trai ông ta.

      Dịch Cẩn Ninh suy nghĩ Uyển Nhi tiến vào. Tứ muội muội này từ lúc nhị di nương bị lấp giếng làm thế nào cũng chuyện với nàng nữa, trừ bỏ đêm trừ tịch hôm đó. Hôm nay nàng phải lập gia đình, Uyển Nhi ngược lại hai vị tỷ tỷ đều quên, sau khi tặng quà cho Dịch Cẩn An lại chạy đến Trúc Uyển tặng lễ mừng cho nàng.

      Uyển Nhi đưa bó hoa mới hái cho Dịch Cẩn Ninh, cười ha hả : “Chúc nhị tỷ tỷ và nhị tỷ phu đầu bạc răng long, vĩnh viễn chia lìa!”

      “Ừ, Uyển Nhi ngoan!” Dịch Cẩn Ninh sờ đầu nàng, nhận bó hoa tươi.

      Nàng cần chúc phúc cùng tên Thanh Vương kia đầu bạc răng long, những vẫn lặng lẽ nhận tấm lòng của Uyển Nhi.

      Thùng thùng thùng, leng keng leng keng…

      Bên ngoài vang lên thanh khua chiêng gõ tiếng. ngay sau đó là tiếng pháo nổ đì đùng, trong lòng Dịch Cẩn Ninh khỏi khẩn trương.

      Hỉ nương giúp nàng trang điểm xinh đẹp, lại đội khăn voan uyên ương hí thủy cho nàng, che lại tầm mắt của nàng, nàng càng thêm khẩn trương vạn phần, tay tự chủ níu chặt khăn đỏ.

      Hỉ nương và bà mai mỗi người bên dìu nàng ra cửa, khi qua thềm cửa hỉ nương cẩn thận nhắc , mở miệng thầm: “Đến ngưỡng cửa, tiểu thu cẩn thận qua bậc cửa, vượt qua tất cả chướng ngại, hôn nhân với gia thuận thuận lợi lợi.”

      Tiếng pháo nổ vang, Dịch Cẩn Ninh và Dịch Cẩn An cũng lúc tới ngưỡng cửa. Nhưng Dịch Cẩn Ninh bước ra cửa trước bởi Dịch Cẩn Ninh là trưởng nữ, dựa theo khuôn phép nên là bề trước tiên, nhưng Dịch Cẩn Ninh gả cho Thanh Vương, địa vị cao hơn Dịch Cẩn An, phép tắc này phải suy nghĩ khác rồi. Hỉ nương dìu Dịch Cẩn Ninh muốn vượt qau ngưỡng cửa trước nhưng lại bị Dịch Cẩn An ở phía sau giành trước.

      “Ta là trưởng tỷ, nên để ta qua trước!”
      Last edited: 7/12/15
      tart_trung thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 56: Kiệu hoa bị cướp (2)


      Khuôn mặt Dịch Cẩn An bị che dưới khăn voan nên thấy vẻ mặt cùa nàng ta, nhưng có thể tưởng tượng dáng vẻ nàng ta nhát định là đắc ý hả hê. Dịch Cẩn Ninh suy nghĩ, nhường đường để nàng ta qua trước. Dù sao ai lập gia đình trước đều như nhau, nàng lo lắng gì cả!


      Dịch Cẩn An qua ngưỡng cửa, lúc này Dịch Cẩn Ninh mới qua. Sau đó chính là trình tự huynh đệ ôm tân nương lên kiệu hoa, đây là giai đoạn tân nương cần trải qua, là vì tiễn gả.


      Nhưng Dịch Cẩn Hồng ở trong nhà, hơn nữa hai muội muội cùng xuất giá, nhiệm vụ này đành rơi xuống người đường huynh Dịch Văn Hoá.


      Giống nhau, cũng là Dịch Cẩn An lên kiệu hoa trước, đợi sau khi Dịch Văn Hoá ôm Dịch Cẩn An lên kiệu hoa, vừa định ôm Dịch Cẩn Ninh, bỗng nhiên nghe thấy đầu truyền tiếng tiếng: “Chậm !”


      Tất cả mọi người kìm được quay đầu lại, muốn nhìn thử xem rốt cuộc là thần thánh phương nào cắt đứt khoảnh khắc trang nghiêm túc mục này.


      “Ca ca!”


      Dịch Cẩn Ninh ngạc nhiên mừng rỡ kêu lên, đó là giọng của đại ca Dịch Cẩn Hồng. phải ca ca ở chỗ mẫu thân kịp về tiễn gả nàng sao, sao hôm nay lại nắm chắc thời gian chạy vội về rồi?


      Lạc Tiếu Tiếu, Tiểu Đào, và Nô Nhi cùng đứng cạnh Dịch Cẩn Ninh, nhìn Dịch Cẩn Hồng cước bộ như gió bước tới, dáng vẻ kia doạ nàng sợ ngây người.


      Rất đẹp trai! Nàng kìm được reo hò dưới đáy lòng.


      Mấy ngày gần đây mỗi ngày Dịch Cẩn Hồng đều gửi phong thư cho nàng, chính mình làm gì, có khi ở đâu xảy ra chuyện gì thú vị cũng đều viết từng chuyện. Nội dung mới vẻ, vui vẻ chất phác, viết rất tỉ mỉ rất dụng tâm, mỗi câu chữ đều chạm khắc tấm lòng đối với nàng thay đổi, những là thư này như suối chảy giọt thấm vào lòng nàng phải bởi thường xuyên hay , mà là thuỷ chung thay đổi thâm tình.


      Có khoảnh khắc nàng chpjt muốn chút do dự nào gả cho , nhưng nàng lại lo lắng người xưa tam thê tứ thiếp và những lễ nghe quy củ rườm rà, nàng lại chùn bước!


      Sau khi Dịch Cẩn An nghe tiếng này chậm rãi biến sắc, Dịch Cẩn Hồng trở về? phải A Mục hạ sát lệnh với sao? Chẳng lẽ chết? Nếu chết, vậy sao trở về sớm chút? Làm hại nàng ta bị thứ xuất của chi thứ ba ôm, tương đương cấp bậc thấp hơn dịch Cẩn Ninh bậc, trong lòng nàng ta khỏi căm giận ca ca Dịch Cẩn Hồng của mình.


      “Ninh Nhi, ca ca chạy trở về rồi!” dịch Cẩn Hồng mang theo nụ cười cưng chiều đến cạnh Dịch Cẩn Ninh, nhàng ôm lấy nàng, đưa nàng vào kiệu hoa.


      “Ca ca, chúc huynh theo đuổi vợ thành công, sớm ngày đưa Tiếu Tiếu trở thành chị dâu của muội.” Dịch Cẩn Ninh nằm người ca ca, ghé vào tai giọng .


      Giọng nàng mềm mại như đoá hoa đầu xuân lặng lẽ nở rộ, như mua phùn tiếng động ngấm vào đất. Dịch Cẩn Hồng khẽ mỉm cười, cưng chiều sờ đầu nàng: “Ninh Nhi lập gia đình rồi sau này cũng đừng quên ca ca, phải nhớ, ca ca vĩnh viễn đều đứng sau lưng muội!”


      Mặc dù Dịch Cẩn Ninh thấy được tấm lòng tràn ngập quan tâm sâu sắc của ca ca nhưng lại có thể cảm nhận được cưng chiều sâu sắc của với mình, cưng chiều này ấm áp bao bọc nàng, ngọt ngào bao bọc khiến nàng muốn rời khỏi con người dịu dàng như gió xuân này.

      Rèm cửa kiệu hoa hạ xuống, tiếng nhạc tấu lên, pháo hoa vang dội, hai bên tám người nâng kiệu lớn từ trong Tướng phủ chậm rãi nâng lên. Dịch Cẩn Ninh ngồi trong kiệu, trong lòng nửa là lo lắng nửa là ngọt ngào.

      Nàng trộm nghĩ nếu tỷ tỷ lại đổi phu quân nữa nàng tuyệt đối sẵn lòng, đáng tiếc tỷ tỷ lại hành động.

      Kiệu hoa đến ngã rẻ, hai kiệu hoa phải tách ra, chiếc đến hoàng cung, chiếc khác đến phủ Quận Vương. Công chúa A Mục luôn thầm theo sau, Nô Nhi và Tiểu Đào theo kiệu hoa tiểu thư hết nhìn đông lại nhìn tây, mặt hưng phấn, mặt chờ mong.

      Quả nhiên quá lúc, hai mươi mấy người ăn mặc giống kiệu phu xuất , người người đều là cao thủ đứng đầu. Bọn họ soạt tiếng rút kiếm bên hông ra, vài người chém ngã kiệu phu, còn mấy người trong đó nhanh chóng đưa kiệu hoa bước nhanh rời , toàn bộ những người còn lại cầm kiếm vây quanh kiệu hoa.

      Công chúa A Mục thấy thế thầm nghĩ tốt, xem ra A Trúc trúng kế điệu hổ ly sơn, ba ta vội vàng đề khí đuổi theo.

      “Tiểu thư!” Nô Nhi và Tiểu Đào thấy kiệu hoa bị đưa , hô to tiếng: “Người mau tới, có thích khách!”

      Mọi người vây xem còn chưa kịp phản ứng là xảy ra chuyện gì, mười mấy người này nhanh chóng biến mất đường cái.

      Mười mấy người này nâng kiệu hoa đến nơi trống trải mênh mông, vẫn còn tiếp tục chạy . Bỗng nhiên chân người nâng kiệu phía sau trúng chiếc phi tiêu, lảo đảo cái ngã về phía trước, mười mấy người lập tức nhanh chóng đặt kiệu hoa xuống cảnh giác rút bội kiếm ở người, vây kiệu hoa ở chính giữa.

      Bên này kiệu hoa Dịch Cẩn Ninh bị cướp, chính diện gặp nguy hiểm. Bên kia tân lang Mạc Liễm Sâm mặc y phục tân lang vẻ mặt hớn hở chờ đợi, cho nàng ngạc nhiên vui mừng. Nhưng Mạc Liễm Sâm đợi lúc lâu cũng thấy tân nương, có phần lo lắng, mày nhíu chặt lại.

      “Có phải gặp chuyện hay ?” lo lắng yên liền tự chủ được thốt ra, thái hậu thấy mất hồn mất vía, vội vàng an ủi : “Chớ vội, lúcnày kiệu hoa vẫn đường! Con gấp cũng chẳng ích gì, tân nương cũng chạy được!”

      Huynh đệ Chương Vũ Thành nghe có người thầm bảo vệ Dịch Cẩn Ninh, đặc biệt thu mua hai mươi mấy cao thủ bậc nhất ám sát nàng. Thấy vẻ mặt Mạc Liễm Sâm lộ vẻ lo lắng, trong lòng ông ta mừng thầm, quay đầu lại nhìn gã sai vặt tâm phúc sau lưng cái. Gã sai vặt này thấy chủ tử mình ra ám hiệu lập tức hiểu ý, lặng lẽ lui ra ngoài từ sau lưng ông ta.

      Ánh mắt có tiêu cực Mạc Liễm Sâm đúng lúc nhìn về phía kia, trong lòng giật mình. ổn, lão tặc Xương Ấp Hầu này có mưu đồ bí mật! Lâu vậy mà Ninh Nhi đến, nếu xảy ra chuyện nhất định có liên quan đến Chương Vũ Thành. xoay người nhìn về bức họa Thái Tổ cao đường, trong ánh mắt nhìn như có tiêu cục sát khí.

      Chương Vũ Thành, nếu Ninh Ninh xảy ra chuyện, Mạc Liễm Sâm ta nhất định tha thứ cho ngươi!

      khoảng đất trống, mấy người mặc y phục kiệu phu cởi y phục kiệu phu dừng xuống, để lộ áo đen bên trong.

      tay Công chúa A Mục nắm kiếm quyết, tay rút kiếm, đôi mắt sắc sảo nhìn chằm chằm mấy chục hắc y nhân.

      Phập!

      thanh vật nhịn xuyên qua da thịt vang lên, phập tiếng. Chỉ thấy tên hắc y nhân trúng tên ngã xuống. Mấy tên hắc y nhân còn lại cảnh giác nhìn thoáng qua bốn phía nhưng có bất cứ động tĩnh gì.

      Công chúa A Mục híp mắt, nhìn mũi tên ngắn vai tên hắc y nhân. Người thầm trợ giúp bà ta… Là nàng!

      Phập!

      Hắc y nhân lại ngẩn ra, lại thêm tên ngã xuống.

      Bọn chúng luống cuống, tập trung lại chỗ, tên cầm đầu : “Người nào!”

      Nhưng kêu hồi lâu cũng thấy có người xuất , ám tiễn cũng vô ý bắn ra nữa. Công chúa A Mục lập tức xống ra, cùng hắc y nhân chém giết chỗ.

      Hắc y nhân chỉ lo chém giết cùng người, nhưng có ý tứ động vào tân nương trong kiệu hoa, xem ra đám người này chỉ muốn cướp tân nương. A Mục và đám sát thủ đại chiến nhanh sau đó đánh lại được.

      Phập!

      Cánh tay trái bà ta bị chém kiếm, máu tươi chảy ròng.

      Xoẹt!

      A Mục vừa xé tà váy đen vừa nhanh chóng băng bó miệng vết thương, đau đến mức bà ta nhe răng nhếch miệng.

      “Nhanh, thể lực nữ nhân này sắp chống đỡ hết nổi rồi! chúng ta cùng xông lên!”

      Gã hắc y nhân cầm đầu hô câu, mấy tên phía sau đều xông lên, cùng vây quanh A Mục.

      “A!” A Mục hét lớn tiếng, tiếng gào thét bén nhọn xuyên qua trời quang. Chỉ thấy vẻ mặt bà ta thu lại, nhanh chóng xoay người chạy như điên giơ kiếm chém xuống, nháy mắt mấy tên hắc y nhân bên cạnh ngã xuống.

      Nữ nhân này điên rồi! Mấy tên hắc y nhân dẫn đầu tự nhiên cảm thấy sợ hãi, đấu pháp của nữ nhân này những tiết lộ hoàn toàn muốn sống, còn có thể tạo thành vết thương lớn với bản thân, cho dù giết hết bọn họ bà ta cũng chết vì cạn sạch tinh lực.
      Last edited: 7/12/15
      tart_trung thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      Chương 56: Kiệu hoa bị cướp (3)


      Bọn chúng chỉ là nhận tiền của người ta giúp người ta cướp người mà thôi, bọn chúng muốn chết, nhưng còn kịp rồi. A Mục vừa nâng mắt, trng mắt là màu đỏ tươi, tràn ngập sát ý khát máu.


      Xoẹt! kiếm càn quét, mấy tên hắc y nhân lại ngã xuống. Thủ pháp y hệt gặt lúc, chỉ kiếm, trong nhát mắt lấy tính danh bọn chúng.


      Hai mươi mấy tên hắc y nâhn chỉ còn lại tám chín người, bọn chúng nâng kiếm lui về phía sau.


      Thầm nghĩ kiếm pháp quỷ dị, nếu người ra tiền phải muốn bọn chúng cướp người mà là giết người, bọn chúng cũng cần lề mề lâu la ở đây, trực tiếp kiếm lấy mạng người trong kiệu là có thể thành công rút lui, bây giờ kịp nữa rồi.


      Sau khi Dịch Cẩn Ninh bị cướp kiệu hoa vẫn luôn hết sức bình tĩnh, chút lo lắng ở trong kiệu ngủ giấc, tối qua nàng thực ngủ ngon, hôm nay coi như giữa đường ngủ bù.


      Nhưng ngủ giấc tỉnh lại, phát giác tiếng đánh nhau bên ngoài càng lúc càng lớn, nàng lập tức cảm thấy hợp lý. Ngay từ đầu nàng còn tưởng là bút tích của Mạc Liễm Sâm, muốn làm ra tiết mục di hoa tiế mộc. Bây giờ nghĩ lại, nàng phỏng chừng sai lầm rồi, Mạc Liễm Sâm căn bản tới.


      Những người triền đấu bên ngoài chính là tới giết nàng, chỉ có điều vì sao cướp kiệu hoa mà trực tiếp giết nàng? Trong lòng nàng nghi hoặc, đoán hồi lâu, cuối cùng suy nghĩ cẩn thận. Khả năng duy nhất chính là Chương Vũ Thành biết chân tướng Chương Dẫn Giác bị phế, có lẽ Chương Dẫn Giác hoàn toàn quên chuyện hôm đó hoặc có lẽ Dịch Cẩn An lén lút chuyện này cho Xương Ấp Hầu phủ. Mà Chương Dẫn Giác ghi hận nàng trong lòng muốn bắt nàng , thi bạo* nàng, cũng có khả năng Xương Ấp Hậu tự có quyết định khác. (Thi bạo giả là kẻ cưỡng gian, thi bạo là cưỡng gian @@)


      Nàng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy tình huống có khả năng nhất chính là Dịch Cẩn An bán đứng nàng. Hôm nay lúc rời giường bái biệt cha mẹ, ánh mắt Dịch Cẩn An nhìn mình ràng là vẻ hả hê, liều lĩnh, tựa như bản thân mình trở thành mỹ thực trong miệng nàng ta.


      Nàng theo thói quen híp mắt, trong kiệu nghĩ cách chạy trốn, xốc màn kiệu lên thấy bên ngoài đánh nhau kịch liệt, nàng ra được. cẩn thận bị kiếm đâm phải nàng vẫn là đừng làm, chỉ cần lẳng lặng đợi trong kiệu, chờ người cứu viện xuất . Nàng tin tưởng Mạc Liễm Sâm nhất định xuất , nhất định .


      Chỉ là lúc này qua giờ bái đường, vì sao vẫn thấy bóng dáng ? Nàng có phần sốt ruột, siết chặt khăn trong tay.


      Đột nhiên nàng ngẩng đầu, cảm giác đỉnh kiệu có người!


      Trong lòng nàng kinh hô, thảm rồi! Nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh như trước.


      Hắc y nhân cuối cùng chống được A Mục tàn nhẫn ham chém giết, quay đầu chỉ kiếm về phía Dịch Cẩn Ninh, nữ nhân này giết nhiều huynh đẹ của họ như vậy, giết tân nương này có lỗi với bản thân. Hắc y nhân vốn là người trong phái của tổ chức sát thủ, võ công đều là cao cường, vả lại sống chung lâu dài có cảm tình, hôm nay bị tàn nhẫn giết chết, bọn họ cũng có phần căm uất.


      Nghìn cân treo sợi tóc, A Trúc cũng đuổi đến, kiếm của đúng lúc đam trúng tên hắc y nhân cố gắng đánh lén nóc kiệu. Người nọ lung lay nóc kiệu hai cái, sau đó alưn thẳng xuống dưới.


      Phập! Hắc y nhân lăn xuống đất, thanh kiếm cắm ngập vào trong người , tắt thở bỏ mình tại chỗ.


      “Chủ tử!” A Trúc kêu Dịch Cẩn Ninh tiếng, sau khi xác định nàng có việc gì lại xông lên đánh cvới những người khác. Ngay từ đầu bị sát thủ cuốn lấy, sau khi giải quyết những người kia lập tức nhanh chóng đuổi theo, chém giết sát thủ.

      Hắc y nhân mắt thấy tất cả sắp bị giết chết, bỗng nhiên từ góc tối xuất đám hắc y nhân. Hóa ra ám hiệu vừa rồi của Chương Vũ Thành với gã sai vặt này thực ra để phía thêm cao thủ qua đây, tuyệt thể để Dịch Cẩn Ninh sống qua hôm nay. Nếu như thể cướp kiệu thành công lập tức giết chết nàng.

      Lúc này A Trúc và Công chúa A Mục liên thủ cùng giết hắc y nhân, và Công chúa A Mục dựa lưng vào nhau bảo vệ Dịch Cẩn Ninh chính giữa.

      “Dì Ưu!”

      A Trúc liếc Công chúa A Mục cái, gọi tên bà ta. Đây là cái tên vẫn luôn cảm ơn trong lòng, nếu phải bà ta, chừng chết từ lâu rồi.

      “Ừ!” A Mục lên tiếng đánh lại, tay giải quyết tên hắc y nhân tới gần. Thủ pháp bà a mau lẹ tàn nhẫn, nháy mắt mạng người.

      A Trúc thấy thủ pháp giết người của công chúa A Mục có phần quen mắt, nhưng nhớ ra được thấy qua ở đâu, lại hắc y nhân đâm kiếm tới cái ót Công chúa A Mục bạo lỗ dưới lưỡi kiếm của kẻ địch, A Trúc thấy vậy, trong lòng căng thẳng, kêu to tiếng.

      “Cẩn thận!”

      đám lại đám hắc y nhân xông lên, A Trúc hiểu rồi. Chính là hồi ám sát có dự mưu, trước cướp kiệu hoa, cướp kiệu hoa được liền hạ sát lệnh. Nhìn đám người này ngoan độc mạnh mẽ, thủ pháp ra tay và dùng là lợi kiếm, nên all đám tử sĩ .

      A Trúc và công chúa A Mục đồng thời kinh hãi: “Tử sĩ!”

      Hắc y nhân nhận được mệnh lệnh ràng, nếu cướp được kiệu hoa có thể tại chỗ giết chết Dịch Cẩn Ninh. Bọn chúng thấy A Trúc và Công chúa A Mục liên thủ lại, dần dần địch lại, ý đồ tới gần kiệu hoa trực tiếp giết chết Dịch Cẩn Ninh, nhưng người của mình bị thương, chết vô số vẫn có cách đến gần cái kiệu này.

      Chém giết vẫn còn tiếp tục, hắc y nhân ngừng xông lên.

      A Trúc liều chết bảo vệ trúng kiếm, lúc này Tiểu Đào đúng lúc đuổi đến, trước giờ nàng chưa từng thấy A Trúc bị thương, nàng che miệng sợ hãi kêu lên: “A Trúc!”

      Hắc y nhân thấy sau khi tiểu nương áo trắng kêu A Trúc tiếng, trong chớp mắt liền ngây người, thầm nghĩ cơ hội tới rồi. Vội vàng chạy đến cạnh Tiểu Đào, cầm kiếm đặt tại cổ nầng.

      A Trúc kinh hãi: “Tiểu Đào!”

      “A Trúc, cứu ta!” Tiểu Đào bị hắc y nhân túm chặt, nàng hoảng hốt chảy nước mắt, kêu tên A Trúc.

      “Buông nàng ra!” A Trúc hét lớn tiếng.

      Tiểu Đào là điểm yếu của , sốt ruột, luống cuống.

      Lúc này nô Nhi cũng chạy đến, vừa rồi tiểu thư bị bắt , dưới kinh hãi nàng lập tức đuổi theo, lại bị mấy tên cuốn lấy. Võ công nàng kém, đành phải dùng trí thông minh liều mạng với chúng, dùng khinh công vòng quanh đường cái tầm vào vòng mới bỏ rơi những người kia. Quay đầu lại lại nhớ đến tiểu thư bị bắt , nàng lập tức tỉnh táo lại, chính mình cũng trúng kế điệu hổ ly sơn.

      “Tiểu Đào tỷ, tiểu thư!”

      Nô Nhi thấy lại người nhích tới gần kiệu hoa, nàng đề khí xông tới, dùng khinh công đọ sức với hắc y nhân. Đáng tiếc võ công nàng yếu kém, sức lực lại , người bị chém mấy kiếm. Thân thể dần dần chống đỡ hết nổi, ngã xuống.

      Dịch Cẩn Ninh nghe thấy tiếng động liền nhắc rèm kiệu lên, đúng lúc nhìn thấy Nô Nhi bị chém trúng, ngã xuống, nàng hô to tiếng.

      “Nô Nhi!”

      Nàng cuống quít xuống kiệu, tới cạnh Nô Nhi ôm lấy nàng: “Nô Nhi, ngươi sao rồi?”

      Lại liều chết bảo vệ tiểu thư, người nhiều chỗ bị thương. Dịch Cẩn Ninh hoảng sợ ôm Nô Nhi la lên, Hắc y nhân thấy hai đại cao thủ A Trúc và Công chúa A Mục bị người của mình cuốn lấy, thấy Dịch Cẩn Ninh bất lực, mạnh mẽ bắt .

      “Nhanh dừng tay!”

      Hắc y nhân kềm kẹp hai bên Tiểu Đào thấy Dịch Cẩn Ninh liếc mắt về phía này, ràng trong mắt tràn ngập lo lắng nhưng lại ra vẻ trấn tĩnh. biết tại bắt được cơ hội lần này, người của mình mặc dù có thể hoàn thành nhiệm vụ nhưng cũng chết vô số.

      Kiếm trong tay đặt cổ Tiểu Đào lại ép vào sát phần, cần cổ trắng như tuyết của Tiểu Đào vết máu.

      “Tiểu Đào!” Dịch Cẩn Ninh ôm Nô Nhi sắp hôn mê kêu lên, nàng quát to tiếng: “Buông nàng ra, ta với ngươi!”

      “Đừng, tiểu thư!” Tiểu Đào khóc thét: “Tiểu Đào đáng giá để người làm vậy!”

      “Mau dừng tay, A Trúc, đừng đánh nữa!” Dịch Cẩn Ninh đặt Nô Nhi xuống, về phái hắc y nhân kềm kẹp Tiểu Đào: “Ngươi thả nàng ra, ta theo ngươi. Chẳng phải Chương Dẫn Giác và Chương Vũ Thành muốn mạng của ta thôi sao? tại hẳn bọn họ chờ ngươi dẫn ta tới?”

      Hắc y nhân dừng lại, ánh mắt của này sắc bén, còn khủng bố hơn tử sĩ bọn họ, tựa như trải qua lễ rửa tội dưới địa ngực, rắn tết sau khi giãy giụa khỏi thống khổ bò ra ngoài dưới lớp ngụy trang mỹ nhân.

      “Được!” khoát tay, những người khác chém giết lập tức dừng lại.

      Công chúa A Mục bên kia sớm kiệt sức, bà ta cười khổ tiếng, ngã thẳng xuống.

      Đứa , mong con có thể tránh được kiếp!
      Last edited: 7/12/15
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :