1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ song sinh - Nguyệt quân hề VIP LQD (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 53: Bí thuật Nam Lăng (2)

      Cuối cùng nàng cũng hiểu , đáng tiếc quá muộn, tỷ tỷ Dịch Cẩn An chân chính của nàng vĩnh viễn biến mất. Cũng bị vẩy hoá cốt thuỷ, hài cốt vĩnh viễn còn. Vì sao, vì sao nàng ta lại độc ác nhưvậy.

      Dịch Cẩn An cắn môi, nhìn chăm chú góc giường, coi nó như Dịch Cẩn An, trong đôi mắt ánh ra tia lửa.

      Được, ngươi bất nhân đừng trách ta bất ngĩa!

      Nhưng còn việc khiến Dịch Cẩn Ninh lo lắng, chính là vì sao dung mạo Dịch Cẩn An lại giống hệt nàng như vậy. l-q#đ Coi như nàng ta là tỷ tỷ mình cũng thể có dáng dấp giống hệt nàng vậy được.

      Trong lòng nàng có nghi ngờ, muốn chờ Mạc Liễm Sâm tới giải đáp giúp nàng, Mạc Liễm Sâm tối mai đến tìm nàng, cho nàng biết quan hệ giữa Dịch Cẩn An và Công chúa A Mục.

      Tối ngày hôm sau, quả nhiên Mạc Liễm Sâm đến sớm, cặp mắt hoa đào của từ ngoài cửa sổ nhìn Dịch Cẩn Ninh, nhìn chăm chú khiến mặt nàng nóng lên.

      “A Sâm, chàng đến rồi!”

      Cuối cùng cũng gặp , Dịch Cẩn Ninh phát mình có ngày nào là nhớ , nàng và Mạc Liễm Sâm qua lại bởi chuyện nữ nhân áo đen kia và Dịch Cẩn An, mà vì muốn chờ .

      “Ừ!” Mạc Liễm Sâm nhảy qua cửa sổ vào phòng, vẫn thân áo bó màu đen thêu kim tuyến, là cách ăn mặc của người trong giang hồ. l=q[đ Dịch Cẩn Ninh cảm giác như trang phục này của đẹp hơn lần đầu gặp.

      Mạc Liễm Sâm vừa vào phòng ôm nàng vào lòng: “Ninh Ninh, ta nhớ nàng, rất nhớ rất nhơ!”

      “Ta cũng vậy, rất nhớ rất nhớ!”

      Dịch Cẩn Ninh làm ổ trong lòng , ngửi hương thơm cỏ non nhàn nhạt người , trong lòng thoáng cái kiên định hơn nhiều.

      Mạc Liễm Sâm từng mình là số kiếp của chàng, nhưng chàng có biết chàng cũng là số kiếp của ta?

      “A Sâm, ta rất sợ!” Nàng rất sợ, nàng sợ khi chuyện của kiếp trước bị vạch trần, nàng vẫn thể chjay thoát đùa cợt của vận mệnh. l]q|đ Nàng phải người đa sầu đa cảm, nhưng bởi vì cuốn vào nên xuất thêm vài phần phiền muộn.

      Nếu Mạc Liễm Sâm cũng phụ nàng, vậy nàng nên làm gì bây giờ? Kiếp trước Chương Dẫn Giác cũng lời ngon tiếng ngọt với nàng, cũng từng thề non hẹn biển với nàng, nàng rất sợ.

      “Đừng sợ, A Sâm luôn bên cnạh nàng, vĩnh vĩnh cnạh nàng!”

      cho rằng sau khi nàng nhìn tin tức trong lá thư kia nên cảm thấy sợ hãi, chứ biết nàng thực sợ cái gì.

      Dịch Cẩn Ninh vui đầu sâu trong ngực : “A Sâm, Dịch Cẩn An chết rồi, nàng thực chết rồi!”

      Trong thư sau khi Dịch Cẩn An bị tráo đổi cũng bị người ta trút rượu độc giống nàng, bị vẩy hoá cốt thuỷ, tan thành mây khói.

      Nàng đau khổ, nàng vướng mắc, người sau lưng Dịch Cẩn An giả này lại có thủ đoạn tráo đổi tỷ tỷ của nàng, xem ra định đơn giản tuyệt sắc. Trong thư cũng A Mục là Trưởng Công chúa của nước Nam Lăng, bởi hoàng thất phân tranh mới rời khỏi Nam Lăng. Nếu Tướng phủ cũng vướng vào trận phân tranh kia đáng sợ!

      “Ngoan! Dịch Cẩn An là tỷ tỷ của nàng, nàng chết hay chẳng lẽ nàng cảm ứng được sao?” Mạc Liễm Sâm vỗ lưng nàng an ủi: “Ta tra được kết quả là có nương bị hoá thi cốt, chứ là tỷ tỷ của nàng, nàng thử cảm ứng chút xem, xem thử nàng còn sống hay .”

      Vẻ mặt Dịch Cẩn Ninh đau khổ, nàng cảm ứng được! Đừng cảm ứng đau đớn gì đó, ngay cả có người tỷ tỷ này hay nàng cũng cảm ứng được. Trong lòng nàng cả kinh, chẳng lẽ tỷ tỷ thực xảy ra chuyện rồi?

      phải Mạc Liễm Sâm tìm nàng lâu cũng có tin tức gì đó ư, sao có thể còn sống đời đây?

      Nàng nhìn Mạc Liễm Sâm mịt mờ lắc đầu: “Ta cảm ứng được!”

      biết từ khi nào nàng thể cảm ứng dược tồn tại của người tỷ tỷ song sinh này. Nàng vẫn cho rằng tỷ tỷ ở ở cạnh nàng, bây giờ nghĩ đến nhất định là trước kia nàng bị ảo giác rồi.

      sao, nếu cảm ứng được đừng suy nghĩ miên man nữa. Ta luôn điều tra tin tức của nàng, có tin tức gì lập tức nàng biết, được !”

      Mạc Liễm Sâm thích nhìn nàng cau mày, thích vẻ mặt u sầu của nàng.

      “Đúng rồi, nghe sau khi Công chúa A Mục rời khỏi Nam Lăng có dẫn theo rời . chừng người chết chính là bé mang theo từ hoàng thất, nàng phải nghĩ thông chút, đừng mặt ủ mày chau nữa!”

      Mạc Liễm Sâm cũng có lý, chừng bị giết là người khác, mà tỷ tỷ nàng vẫn còn sống. Lúc này nàng chỉ có thể an ủi mình như vậy.


      “ Ừ, Ninh Ninh ngoan!” Mạc Liễm Sâm điểm từng chút từng chút lên môi nàng, Dịch Cẩn Ninh xấu hổ vùi vào trong lòng .

      May mà Nô Nhi và Tiểu Đào đều ở bên ngoài, nếu như nhìn thấy nhất định lại cười nhạo nàng.

      “ A Sâm!” Dịch Cẩn Ninh vùi đầu trong ngực lộ ra cái đầu nhắn, nghiêm túc nhìn : “ Ta thấy rất lạ, ràng Dịch Cẩn An phải tỷ tỷ song sinh của ta, vì sao dáng dấp nàng và ta lại giống hệt nhau ?”

      Nếu dung mạo giống đến vậy, kiếp trước nàng cũng ngây ngốc chờ chết. Nếu phải dung mạo giống nhau sao Dịch Cẩn An lại muốn giết nàng? Nhưng mà ràng khuôn mặt nàng ta và nàng giống nhau như đúc, ngay cả phụ thân và bà nội cũng phân biệt được.

      Trong mắt Mạc Liễm Sâm chợt ảm đạm, bỗng nhiên bình tĩnh nhìn Dịch Cẩn Ninh, nhìn lúc lâu mới : “ Ninh Ninh, có khả năng !”

      “ Khả năng gì ?”

      Dịch Cẩn Ninh rất tò mò, nàng cần phải biết nguyên nhân. Nàng nhìn kỹ, khuôn mặt Dịch Cẩn An rất chân , thể nào là thuật dịch dung.

      “ Ta nghi ngờ đó là bí thuật Nam Lăng, bí thuật biến đổi khuôn mặt!” Mạc Liễm Sâm nghĩ lúc lại : “ Đó là bí thuật cấm kỵ có thể làm khuôn mặt người hoàn toàn biến thành khuôn mặt người khác, giống mê tình tán biến mất lâu ở Nam Lăng quốc !”

      “ Bí thuật biến kiểm?”

      Dịch Cẩn Ninh kinh hãi, bí thuật này lại có thể biến khuôn mặt người hoàn toàn trở nên giống người khác ? Bí thuật Nam Lăng đáng sợ, những có bí thuật chế thuốc, còm có bí thuật biến kiểm, chừng còn có những bí thuật khác kinh khủng hơn !

      sai!” Mạc Liễm Sâm nhìn khuôn mặt nàng: “ Mặt nàng và nàng ta giống nhau như vậy, nếu như nàng ta là giả mạo vậy tuyệt đối có thể bị thi hành bí thuật biến kiểm !”

      “ Chẳng trách hoàng thượng sợ Nam Lăng quốc tấn công Tây Việt như vậy, ra là sợ bí thuật Nam Lăng!” Dịch Cẩn Ninh cảm khái: “ kỳ thực binh Tây Việt chúng ta binh hùng tướng mạnh hoàn toàn phải sợ bọn họ !”

      Sử dụng loại bí thuật này rất nguy hiểm, nó đò hỏi điều kiện riêng mới có thể thành công, nếu mất tác dụng, sau đó người bị thực bí thuật những khuôn mặt biến dạng, còn có thể xương cốt toàn thân đau đớn.

      Nhưng ai có thể biết được thi hành bí thuật này cần điều kiện như thế nào, xem ra Dịch Cẩn An rất có khả năng phòng bị, chí ít thân thể nàng ta có thể chịu đựng phản vệ sau khi thay đổi dung mạo mang đến.

      Dịch Cẩn Ninh nhìn hàng mày cau chặc của Mạc Liễm Sâm: “ A Sâm, chuyện gì mà lại nhíu mày như vậy ?”

      “ Ninh Ninh, ta lo lắng!” Mạc Liễm Sâm ngừng lúc rồi : “ Dịch Cẩn An gây rắc rối cho nàng!”

      Nếu nàng ta là con cờ của Công chúa A Mục, rất có khả năng giết Dịch Cẩn Ninh, chuyện này tuyệt phải Mạc Liễm Sâm đoán mò.

      “ Nàng ta , nhất định nàng ta xuống tay với ta, chỉ là chưa tới thời cơ mà thôi!”

      Kiếp trước cũng phải như vậy sao, đợi đến khi nàng lập thất mới giết nàng? Nàng ta muốn nhìn thấy kết cục thảm của nàng mới bằng lòng bỏ qua !

      Ánh mắt Dịch Cẩn Ninh trở nên tĩnh mịch: “ A Sâm, ta để nàng ta thực được, tối nay, chậm nhất là giờ tý đêm nay, ta muốn giết nàng! Tệ nhất cũng phải khiến nàng có khả năng ra tay với ta. Ta thể chờ được nữa!”

      Nàng chờ lâu lắm rồi, nàng lo lắng cứ tiếp tục như này, bản thân mình chết lúc nào cũng biết, biết những người khác trong Tướng phủ có bị tráo đổi hay . Nếu như vậy, coi như Dịch Trường Hoa xong rồi, mục đích báo thù của công chúa A Mục cũng đạt được.

      Mạc Liễm Sâm ôm chặt nàng: “ Quyết định của nàng, bất kể đúng sai ta đều ủng hộ! Nhưng nàng phải cẩn thận, Dịch Cẩn An khó đối phó, nàng ta có võ công, nàng dẫn A Trúc , biết chưa !”

      “ A Sâm, ta phải vì bản thân! Ta làm như vậy vì Tây Việt, vì… tương lai chúng ta !”

      Nàng dám ra chuyện của kiếp trước, nàng sợ ra Mạc Liễm Sâm coi nàng là ma quỷ, bao giờ để ý đến nàng nữa.

      “ Bí thuật Nam Lăng quá đáng sợ, chúng ta thể đề phòng ! Tuy chàng là người trong giang hồ nhưng là người Tây Việt, nếu chiến tranh , mắc vạ phải những người trong giang hồ và dân chúng vô tội sao ?”

      Dịch Cẩn Ninh đăm chiêu, mê tình tán, biến kiểm thuật… còn có cái gì chờ nàng nữa đây? Xem ra, thiên hạ này sắp nổi gió rồi !

      Nàng cảm thán: “ A Sâm, rốt cuộc ta có thể báo thù rồi! Đêm nay, nhất định ta khiến nàng sống bằng chết !”

      Dịch Cẩn Ninh xiết chặt hóa cốt thủy và viên thuốc trong tay áo, đó là nàng sai Nô Nhi chuẩn bị từ trước, mãi sử dụng, nay cũng sắp rồi!

      Mạc Liễm Sâm ôm nàng, nhìn ánh mắt đột nhiên trở nên khát máu của nàng, lo lắng : “ Ninh Ninh, đừng làm chuyện khiến bản thân hối hận!”

      “ Được, ta !” Dịch Cẩn Ninh và ôm lấy nhau.
      Last edited: 21/2/16
      tart_trung thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 53: Bí thuật Nam Lăng (3)

      “Khụ khụ…”

      Nô Nhi ra hiệu cắt đứt hai người đnag ôm nhau: “Tiểu thư, có biến!”

      Gần đây nàng chuyện càng lúc càng giống A Trúc, hai ngày qua Tiểu Đào theo học tập khinh công ngược lại tiến bộ ít, nhưng làm đồ đệ chân chính lại là “người ngoài cuộc” nàng, Nô Nhi vẫn quấn lấy A Trúc muốn dạy khinh công, A Trúc còn cách nào đành phải bỏ lại Tiểu Đào, tỉ mỉ dạy nàng. Người bên cạnh Dịch Cẩn Ninh quá yếu, đủ năng lực tự vệ, cảm thấy mình cần tăng thêm năng lực phòng ngực cho Tiểu Đào và Nô Nhi.

      Bằng , lần sau lại xuất chuyện như sườn núi Thập Lý, cho dù là Mạc Liễm Sâm lại xuất cũng khó xuất kịp thời.

      “Chuyện gì?” Mạc Liễm Sâm buông Dịch Cẩn Ninh ra hỏi.

      “Tiểu thư!” Nô Nhi nhìn Mạc Liễm Sâm cái:“Cố Thải Thi chết rồi!”

      Chết rồi? Thực chết rồi?

      “LÀ thắt cổ đúng ?” Dịch Cẩn Ninh hỏi: “chết bao lâu rồi, là bị hạ nhân phát hay trượng phu của nàng?”

      Kiếp trước Cố Thải Thi chết ngày đêm mới bị phát , dáng vẻ khi chết vô cùng kinh khủng, vẫn là hạ nhân qua mới phát thi thể nàng, bằng chắc chắn bị treo ngược ở đó lâu đến khi thi thể bốc mùi hôi thối mới bị phát .

      phải thắt cổ, mà là nhảy xuống hồ! Nghe người đều là vết roi, hơn nữa phải người làm phát thi thể nàng, mà là bạn khuê phòng của Cố Thải Thi đến Hầu phủ thăm nàng vô tình phát Cố Thải Thi nổi mặt nước!” Nô Nhi vỗ ngực: “Ôi chao, làm em sợ muốn chết!”

      Hôm nay nàng lại đến ngôi miếu đổ nát kia đưa thức ăn cho đám “huynh đệ tỷ muội”, đến đó lại ngứ tay, lúc qua phủ Văn Hầu kìm được vào.

      Nàng vừa mới đắc thủ, thuận lợi lấy được mấy đồ trang sức đẹp mắt rời , lại nghe tiếng thét sợ hãi của nữ nhân. l.q[đ Nàng sợ tới mức trốn vào ngăn tủ, nhưng đợi lâu vẫn thấy có người vào. Sau khi nàng rời khỏi mới phát tiếng thét chói tai của nữ nhân kia là vì có người chết đuối trong hồ.

      Văn Hầu gia giận dữ, người làm được rêu rao việc này. Ông thấy thường ngày con trai mình đối xử với con dâu tốt, thường xuyên cãi cọ với Cố Thải Thi, ngay cả bọn họ làm cha mẹ nghe thấy cũng đành lòng.

      Dịch Cẩn Ninh nghe vậy toàn thân lạnh run, quả nhiên Cố Thải Thi chết, còn bị trượng phu nàng bạo ngược chết ném vào trong hồ. Thời gian phát của kiếp này và cái chết bị nguỵ tạo ở kiếp trước giống nhau, nhưng Cố Thải Thi cũng chân chân thực thực bị đòn đến chết.

      “Ninh Ninh, nàng làm sao vậy?”

      Mạc Liễm Sâm thấy nàng như thoải mái, dịu dàng hỏi.

      Dịch Cẩn Ninh nhoẻn miệng cười: “ sao, có lẽ hôn đó ở trong hang núi bị cảm lạnh, nhiễm gió lạnh vẫn chưa khỏi hẳn, nghỉ ngơi lúc là được, chàng đừng lo lắng!”

      Nàng có thể lo lắng sao? Trong lòng Dịch Cẩn Ninh mơ hồ cảm thấy chuyện xảy ra trong kiếp trước còn có thể tái diễn, nàng sợ! Ôm chặt Mạc Liễm Sâm, nàng yếu ớt : “A Sâm, chàng nấht định đừng phụ ta, nhất định đừng phụ ta!”

      Lúc này Dịch Cẩn Ninh hoàn toàn yếu ớt, nàng bình tĩnh như ngày thường, ngược lại hoảng loạn ngừng,

      Buổi tối vừa đến giờ tý, Dịch Cẩn Ninh mặc y phục cẩn thận gọi A Trúc đến, nàng phải tận mắt chứng kiến Dịch Cẩn An khổ sở chết . Dịch Cẩn An có tính cảnh giác rất cao, vừa nghe thấy tiếng động tỉnh lại từ trong giấc mộng.

      A Trúc vừa vào cửa nhanh chóng ra tya, chưa đợi Dịch Cẩn An kịp phản ứng lại điểm huyệt nàng ta.

      “Các ngươi…” Dịch Cẩn An hoảng sợ nhìn Dịch Cẩn Ninh và A Trúc.

      A Trúc nhìn Dịch Cẩn Ninh, thấy nàng gật đầu mới lấy viên thuốc màu đen từ trong ngực ra. tới trước mặt Dịch Cẩn An, mở miệng nàng ta ra, sau đó đút viên thuốc vào, bóp cổ họng của nàng ta để nàng ta nuốt vào.

      “Ư…”

      Dịch Cẩn An giãy giụa mấy cái, cuối cùng chống lại được bàn tay như gọng kìm sắt của A Trúc, viên thuóc kia trượt xuống bụng nàng ta.

      Nàng ta thể động đậy, Dịch Cẩn Ninh thấy vậy nở nụ cười.

      “A Trúc, giải huyệt cho nàng ta !”

      Nàng phải nhìn nàng ta khổ sở lăn lộn, nàng phải nhìn nàng ta khổ sở cầu xin tha thứ. Giống như kiếp trước Dịch Cẩn An làm với nàng.

      ! Kiếp trước Dịch Cẩn An cần đích thân ra tay, nàng ta mua được thỉ nữ thiếp thân của mình, cưỡng ép mình uống rượu độc, sau đó nàng ta mỉm cười dẫm nát lên người nàng, nhìn nàng đau đớn giãi giụa, cuối cùng nhìn da thịt nàng bị hóa cốt thủy hóa thành nước từng chút .

      “ A ! Dịch Cẩn An vừa được giả huyệt thống khổ kêu lên: “ Ta muốn, ta muốn!”

      Nàng ta liều mạng lôi kéo tóc mình, đầu mình đau quá, như có hàng vạn con trùng gặm cắn đầu mình. Nàng ta vừa lôi kéo tóc vừa ngoan tuyệt cào da thịt mình, cổ, tay đều bị nàng ta cào ra vết máu.

      “ Vì sao ngươi lại đối xử với ta như vậy ? Vì sao?”

      Nàng ta cam lòng, Thư Ưu để nàng ta đối địch xuống tay với Dịch Cẩn Ninh, nhưng ngược lại Dịch Cẩn Ninh muốn cắn nàng ta hớp. Vừa rồi A Trúc cho nàng ta ăn gì đó, nàng ta biết , đó là Thị Tâm hoàn. Tên là thị tâm hoàn, ký thực chính là muốn toàn thân.

      Đó là bí dược Nam Lăng, nàng ta là con cờ của công chúa A Mục, tất nhiên hiểu thống khổ do thuốc đó mang lại. Giờ tý mỗi đêm đều bị cắn xé toàn thân, đau đớn chịu được, muốn sống được, muốn chết có cửa.

      “ Ninh Nhi, muội muội tốt ! Nhanh, cứu ta!” Thuốc này có cách giải, nàng ta biết, nhưng có biện pháp có thể hóa giải đau đớn, chính là uống máu người thân mình.

      Nàng ta biết Dịch Cẩn Ninh là muội muội ruột thịt của nàng ta, máu của nàng có thể cứu mình, nhất định có thề.

      Dịch Cẩn Ninh cười: “Dịch Cẩn An, ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay!”

      Nàng cắt đứt ngón tay mình, đứng sau lưng A Trúc, nhìn Dịch Cẩn An cười đến xinh đẹp.

      Từng giọt máu đỏ tươi chảy xuống, rơi xuống mặt đất, Dịch Cẩn An nhìn nuốt ngụm nước bọt, chịu đựng đau đớn bò qua.

      Sao Dịch Cẩn Ninh có thể để nàng ta được như ý, nàng muốn nhìn nàng ta khổ sở, nhìn nàng ta bị cắn xé, bị giày vò sống bằng chết.

      Nàng giẫm lên lưng Dịch Cẩn An: “ Nhìn ngươi xem, chà chà, sao có thể để bản thân chật vật đến vậy chứ !”

      “ Ninh Nhi, cầu xin ngươi, bỏ qua cho ta !” Dịch Cẩn An ngẩng đầu lên.

      “ Buông tha ngươi, lúc trước ngươi có từng nghĩ đến buông tha ta?”

      Dịch Cẩn Ninh sợ đến mức khát máu, vẻ mặt đau đớn có chút vặn vẹo: “ Ngươi giết tỷ tỷ ruột của ta, ngươi giết tỷ tỷ ruột của ta!”

      phải, ta hề giết nàng, thực ta giết nàng, phải là ta, là Thư Ưu, ngươi tìm bà ta , vì sao đến đây hành hạ ta ?”

      Dịch Cẩn An cắn răng chịu đựng, tóc nàng rối tung, ánh mắt long lanh sớm biến mất còn, có chăng chỉ là thoi thóp.

      giết như thế nào, ngươi giết ta! Ngươi giết ta!” Dịch Cẩn Ninh ngày càng điên cuồng, A Trúc đứng cạnh nàng, lo lắng nhìn nàng.

      giết tỷ tỷ nàng! Ha ha ha, Dịch Cẩn An, ngươi biết ngươi từng giết ta sao ? Trong lòng Dịch Cẩn Ninh cười lạnh.

      Dịch Cẩn An đau đớn khom người lại, co rút thành đống. Nàng ta bò được, chỉ ó thể khoanh tay ngồi nhìn từng giọt máu tươi rói mặt đất.

      Lúc này, Dịch Cẩn Ninh A Trúc lấy ra bình sứ .

      Đó là… Hóa cốt thủy ?

      Dịch Cẩn An ngẩng đầu, ánh mắt nàng ta nhìn bình trong tay Dịch Cẩn Ninh. Trước đây nàng ta từng nhìn thấy, A Mục dùng chính là hóa cốt thủy trong bình này để xóa dấu vết, nàng ta tận mắt thấy ác nhân sống sờ sờ trước mặt mình biến mất, biến thành khói xanh.

      ! Đừng !” Nàng ta lắc đầu gắng sức lui về phía sau, Dịch Cẩn Ninh dùng hóa cốt thủy với mình ?

      thể được, nàng tốn rất nhiều công sức mới để Nô Nhi tìm thấy đồ, Dịch Cẩn An vẫn chưa hưởng thụ đâu Dịch Cẩn Ninh híp mắt bước lên trước, quơ quơ bình trước mặt Dịch Cẩn An: “ Ngươi nhìn chứ, đây là cái gì?”

      “ Đây là hóa cốt thủy ?” Dịch Cẩn An hoảng hốt sợ trừng to mắt, môi nàng ta bị cắn nát, khóe môi thấm ra từng tia máu .

      “ Đúng vậy, ngươi đoán đúng rồi, hóa cốt thủy!”

      Lúc đầu Dịch Cẩn An đối xử với nàng như nào ? A, nghĩ xem, là giẫm lên thân thể nàng, vẩy hóa cốt thủy lên người nàng. Khi đó nàng rất lạnh, ngay cả giày cũng lạnh lẽo.

      được, van cầu ngươi, đừng !” Dịch Cẩn An càng lùi về sau, Dịch Cẩn Ninh càng cười đến quỷ dị.

      Bây giờ ngươi cầu xin ta cần, bây giờ ngươi cũng biết cầu xin ta buông tha cho ngươi ? Lúc trước ngươi đối xử với ta như thế nào, ngươi tráo đổi phu quân cướp mọi thứ của ta như thế nào ? Những lời này nàng chôn sâu tận đáy lòng, nàng thể ra ngoài.

      Dịch Cẩn Ninh nhắm chặt hai mắt, giẫm chân lên người nàng ta, Dịch Cẩn An khổ sở kêu tiếng. Đúng lúc nàng định vẩy hóa cốt thủy, bóng đen lướt qua, bắt lấy Dịch Cẩn An dưới chân nàng.

      Tốt, cuối cùng cũng tới! Dịch Cẩn Ninh vỗ tay cái: “ Ngươi tới đúng lúc!”

      A Trúc đợi bà ta lâu, lúc này vừa thấy bà ta lập tức xông tới, kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, người duy chuyển đến trước mặt bà ta. Tốc độ nhanh quá! Công chúa A Mục thầm khen tiếng.
      Last edited: 2/12/15
      tart_trung thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 53: Bí thuật Nam Lăng (4)

      Chỉ thấy A Trúc kiếm thế bức người, đâm thẳng về phía Công chúa A Mục.

      Công chúa A Mục giữ Dịch Cẩn An trong tay, ném nàng ta qua bên góc tối người, nhanh chóng trả đòn. Mấy hiệp trôi qua, cuối cùng A Trúc chống đỡ nổi nữa, đúng lúc thở dốc A Mục tận dụng khoảng trống, quay đầu lại đâm kiếm.

      Phập!

      thanh mũi kiếm đâm vào da thịt. đợi A Trúc kịp phản ứng, A Mục mang theo Dịch Cẩn An chạy trốn từ cửa sổ, nhanh chóng biến mất.

      Thủ pháp nhanh, khinh công quỷ dị!

      A Trúc nhìn bóng dáng bà ta rời trong lòng thán phục, đáng tiếc thân võ công giỏi lại để hại người. Nếu phải Dịch Cẩn Ninh trước thể thắng chỉ có thể thua, tránh mũi kiếm của bà ta.

      “Chủ tử, vì sao cho ta giết bà ta?”

      Trong lòng A Trúc vướng mắc, A Mục gây ra tổn thương quá lớn cho , mỗi lần thấy bà ta hận thể róc xương lóc thịt bà ta, khiến bà ta chết cũng có chỗ chôn.

      “A Trúc, trước ngươi cứ nhẫn nhịn , ta vẫn chưa thể để Dịch Cẩn An chết!”

      Kiếp trước Dịch Cẩn An hại nàng ăn bao nhiêu khổ, nhận bao nhiêu tội, tội lỗi của nàng còn chưa chuộc về, nàng há có thể để nàng ta chết dễ dàng.

      Dịch Cẩn Ninh híp mắt: “Đau đến mức muốn sống là cảm giác như thế nfo? A Trúc, ngươi nếm qua! l-q*đ tại, ta cũng muốn Dịch Cẩn An nếm thử cảm giác đó, cảm giác muốn sống đượ muốn chết cũng xong!”

      Thị tâm hoàn có cách giải, chỉ có thể dùng máu tươi của người thân hoá giải đau đớn. Đêm nay sau khi đau khổ hết giờ tý có việc gì, nhưng giờ tý hàng đêm đều phải chịu đau đớn lần, chịu đau khổ lần, Dịch Cẩn An muốn chết nhưng thể chết mới là mục đích thực của Dịch Cẩn Ninh.

      A Mục xuất là chuyện trong dự liệu, nàng biết giờ tý hàng đêm A Mục đều đúng giờ đến tìm Dịch Cẩn An. Chuyện này nàng mới phát lâu, lúc đầu vốn là cách thức liên lạc của Dịch Cẩn An và A Mục, chẳng trách Dịch Cẩn An muốn nha hoàn ma ma ngủ trong phòng nàng ta.

      “Được!” A Trúc nhận mệnh gật đầu, xoa kiếm trong tay: “chủ tử, ngài để ta thả bà ta rồi mới ngừng tay. Tuy lần này ta bỏ qua cho nàng ta nhưng lần sau bà ta tuyệt có may ắn như vậy!”

      “Ừ, lần sau bất luận ngươi muốn như thế nào ta đều ngăn cản!” l|q''đ Dịch Cẩn Ninh cười đồng ý: “Ta cũng hi vọng ngươi có thể tự tay giết kẻ thù, báo thù cho cha mẹ ngươi, an ủi bọn họ trời có linh thiêng!”

      A Truc theo Dịch Cẩn Ninh ra khỏi Cúc Uyển, sắc trời rất tối, vài con côn trùng biết tên kêu lên vài tiếng. Dọc đường trở về Trúc Uyển, cước bộ nàng nhàng. Rốt cuộc nàng được báo thù, nghĩ vậy nàng hết sức nhõm, nàng phải về ngủ giấc ngon.

      Nhưng ty tỷ ruột của nàng ở đâu, lại khiến lòng nàng phiền muộn.

      A Trúc nhìn thấu tâm của nàng, an ủi: “Chủ tử đừng nghĩ nhiều, có duyên ắt gặp nhau, vra lại… Nếu nàng trở lại, nhân vật Dịch Cẩn An này phải diên tiếp như thế nào?”

      “Đùng vậy, Dịch Cẩn An thể chết được, ànng ta phải thay thế Dịch Cẩn An sống sót, sống sót trong đau đớn!” Dịch Cẩn Ninh nở nụ cười, cười đến xán lạn rực rỡ.

      “Chủ tử, ngài như vậy có thể… Có thể có chút quá mức ?”

      A Trúc biết Dịch Cẩn Ninh luôn muốn trở thành người khát máu, nhưng nhìn biểu vừa rồi của nàng, ràng là điên cuồng khát máu, giống như… Giống như Mạc Liễm Sâm lúc phát bệnh trước kia.

      May mắn bệnh của Mạc Liễm Sâm có thánh thủ Điệp Cốc, thánh thủ Điệp Cốc thấy khung xương đặc biệt, trời sinh có tướng vương giả, vì vậy để bái sư học nghệ, Mạc Liễm Sâm mới có thể bình phục như lúc đầu.

      Nếu phải thánh thủ Điệp Cốc chỉ nhận đồ đệ, cũng rất muốn theo bái học nghệ.

      Dịch Cẩn Ninh nghe vậy dừng lại cước bộ: “A Trúc, ngươi cảm thấy ta làm vậy là quá mức? Bởi vì ngươi là người Mạc Liễm Sâm phái tới bảo vệ ta, ta sợ cho ngươi biết, còn có hai người nữa ta cũng muốn tàn nhẫn trả thù. Trươc ngươi đừng ta tàn nhẫn, ta tàn nhẫn, nếu ta tàn nhẫn Dịch Cẩn An chết từ lâu rồi!”

      A Trúc than tiếng gì nữa, đưa Dịch Cẩn Ninh đến cổng Trúc Uyển rồi mới tự mình trở về phòng hco hạ nhân.

      Từ sau khi Dịch Trường Hoa phát ra , ắhn thể ở cùng chỗ với hạ nhân trong Tướng phủ, điều này làm phiền não rất lâu. Tiểu Đào mài mỏng môi mới khuyên bình tĩnh lại ở cùng chỗ với đám người làm kia. Bình thường đều ngủ nóc nhà, có gì bình thường lập tức cảnh giác, nhưng bây giờ…

      Trong phòng hạ nhân tất cả mọi người say ngủ, dáng ngủ khác nhau, có người còn ngây ngô cười trong mộng. Hắn ngủ được, quanh quẩn hai vòng trong phòng rồi nhảy lên xà nhà.

      Đêm đã khuya, A Trúc ngồi xà nhà ngẩn người, hắn nhìn mọi người say ngủ ở bên dưới, nhớ đến dáng ngủ xinh đẹp của Tiểu Đào, vào giấc ngủ.

      Ngày hôm sau Dịch Cẩn An được đưa trở về, sắc mặt tái nhợt.

      Lý ma ma đau lòng đỡ nàng ta vào phòng oán trách: “Tiểu thư, sáng sớm ngài đã đâu vậy, lão nô tỉnh lại muốn đến xem ngài thì thấy ngài ở đây! A! Sao sắc mặt ngài lại tái nhợt như vậy, trán cũng nóng! được, để lão nô nói với lão gia!”

      Lý ma ma gọi nha hoàn Tiểu Trúc tới chăm sóc Dịch Cẩn An, còn mình thì vừa lải nhải vừa mời lão gia.

      Lão gia mời tới được, sáng sớm ông đã vào triều, Lý ma ma vỗ đầu một cái: “Ta ngốc thật, lúc này lão gia có ở đây, mời thái y trước mới đúng!”

      Thái y nhanh chóng được mời tới, ông bắt mạch phát hiện gì bất thường. Chỉ dặn dò tiểu thư nghỉ ngơi cho tốt, nên mệt nhọc quá mức rồi rời .

      “Lý ma ma, ta sao!”

      Dĩ nhiên Dịch Cẩn An biết thị tâm hoàn khám ra được, dù cao minh một chút cũng chỉ chỉ có thể khám ra trong người nàng có sự bất thường, cuối cùng cũng chỉ nói thân thể nàng mệt mỏi, mệt nhọc dứt.

      Dịch Cẩn Ninh dùng điểm tâm xong qua đây nhìn nàng ta, nàng ta muốn nhìn Dịch Cẩn An sau một đêm gàiy vò sẽ thành cái dạng gì!

      Lý ma ma đứng một bên kỳ quái nhìn Dịch Cẩn Ninh, gần đây bà thường liếc mắt nhìn người, mắt có chút bình thường rồi. Dịch Cẩn Ninh ho khan hai tiếng, thở dài nói: “Lý ma ma cực khổ rồi! Người đấy, mắt cũng hơi tiều tụy có phải tối qua ngủ ngon?”

      “Nhị Ti6ẻu Thư khiến lão nô giảm thọ rồi, lão nô sao, chỉ là vừa về Tướng phủ vẫn chưa thích nghi được!” Dĩ nhiên Lý ma ma hiểu Dịch cẩn Ninh bóng gió nói chuyện bà liếc mắt nhìn người. Bà cũng thấy thuận mắt, nhìn như thế nào cũng thấy đẹp mắt bằng tiểu thư nhà mình.

      “Ôi chao! Sao tỷ tỷ lại tiều tụy như vậy?” Dịch cẩn ninh vừa thấy sắc mặt của Dịch Cẩn An, trong mắt tràn đầy lo lắng: “Có phải bị ốm hay ?”

      Nàng đưa tay ̣nh sờ trán Dịch Cẩn An, lại bị nàng ta né tránh:”Ta khiến ngươi giả mù sa mưa!”

      dịch Cẩn Ninh thực sự là muội muội ruột của nàng ta, A Mục cũng nói vậy, chính mình là con gái ruột của Dịch Trường Hoa. Nhưng A Mục lại để nàng ta giết phụ thân mình, nàng muốn nên cả đêm qua A Mục để mặc nàng ta đau đớn suốt đêm cũng chịu cho nàng một giọt máu. Đó là mẫu thân của nàng ta, thậm chí một giọt máu tươi cũng muốn cho nàng ta, chính vì để nàng ta nhớ lâu, nhớ ai mới là người nuôi nàng ta lớn.

      Dịch cẩn An ra hiệu cho Lý ma ma ra ngoài, nàng ta có chuyện muốn nói với Dịch cẩn Ninh. Lý ma ma hung dữ trợn mắt nhìn Dịch cẩn Ninh, ngoan ngoãn lui ra ngoài, thật ra bà ta cũng rất lấy lạ vì sao mình lại có cảm giác chán ghét vị muộu muội song sinh này của ịch cẩn An, tóm lại chính là thích.

      “Ngồi !” Dịch Cẩn An đứng một bên Dịch cẩn Ninh nói.

      Dịch Cẩn Ninh để Tiểu Đào và No Nhi ra ngoài, trong phòng chỉ cón hai tỷ muội.

      “Nói , vì sao ngươi lại làm vậy với ta? Tối qua ngoi nói ta giết ngươi, ta giết ngươi lúc nào, phải ngươi vẫn sống rất tốt đó sao?”

      Dịch Cẩn An phải kẻ ngốc, nàng ta rất rõ lúc Dịch Cẩn Ninh giết mình trong mắt tràn ngập thù hận, giống như ma quỷ đến từ ̣a ngục, hận thể ăn tươi nuốt sống. Trước kia nàng ta cũng trải qua tình trạng như vậy, là lần đầu tiên Thu Ưu muốn để nàng giết người.

      “Vì sao ta thể làm vậy vơi ngươi?” Dịch Cẩn Ninh hỏi ngược lại:” Ngươi giất tỷ tỷe ruột của ta, lại còn giả mạo nàng lâu như vậy, ngươi nói xem, rốt cuộc ngươi có mục ́ch gì?”

      Dịch Cẩn An bĩu môi, trong mắt đều là kinh ngạc.

      “Ta đã nói rồi, ta giết nàng! Là Thư Ưu đưa nàng , ta cũng biết nàng bị mang đến nơi nào, có lẽ thực sự như ngươi nói, chết rồi!”

      Dịch Cần An nhắm nghiền hai mắt, Dịch Cẩn An thực sự cũng là tỷ hạ độc, nhưng muội muộu ruột thịt của nàng ta, sao nàng ta có thể giết nàng? Tuy Thư Ưu luôn bức nàng hạ độc nhưng hiện tại ngay cả Dịch Trường Hoa nàng ta cũng xuống tay!

      “Ngươi nói cho ta biết, ngươi ..... Mặt của ngươi?” Cuối cùng Dịch Cẩn Ninh vẫn hỏi điều nàng muốn hỏi: “Mặt của ngươi có phải bị bí thuật Nam Lăng biến đổi thành ra như thế này?”

      Dịch cẩn An nghe vậy cũng ngạc nhiên: “Ngươi nói gì vậy? Mặt ta vẫn luôn như vậy, ta còn ký quái vì sao dáng vẻ ngươi và ta lại giống nhau như đúc đây!”

      phải bí thuật Nam Lăng? Trái tim Dịch Cẩn Ninh đập mạnh, chẳng lẽ ....

      phải là nhân vật đơn giản.

      - Hết chương 53
      Last edited: 21/2/16
      tart_trung thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 54: Kết quả của gã nam nhân cặn bã (1)

      Dịch Cẩn Ninh híp mắt: “A Mục… À, Thư Ưu là gì của ngươi? Rốt cuộc bà ta muốn làm gì?”

      Tin tức Mạc Liễm Sâm điều tra được phải là toàn bộ, rất nhiều thứ chỉ dựa vào suy đoán đơn giản. Tóm lại Công chúa A Mục có thể làm gì Tây Việt hay vẫn còn là màn sương mù, nhưng cừu hận đối với Tướng phủ lại rất ràng.

      “Ta biết, ta chỉ biết trước kia Thư Ưu đối với ta tốt lắm, sau này lại liên tục lạnh nhạt với ta. Trước kia bà ấy có bí mật gì đều cho ta biết, nhưng bây giờ…” Dịch Cẩn An cười tự giễu: “Ta chỉ biết bà ấy hận Dịch Trường Hoa, hận Tướng phủ, hận tất cả những gã bạc tình đời này.”

      Công chúa A Mục này là tâm lý vặn vẹo, Dịch Cẩn Ninh nghĩ bụng.

      “Ngươi cho rằng… Bà ta là mẹ ruột ngươi?” Dịch Cẩn Ninh nhìn vưe mẳ đau đớn của Dịch Cẩn An, tin hỏi.

      Trước kia nàng vẫn cho rằng Dịch Cẩn An là con của Công chúa A Mục và Dịch Trường Hoa, nhưng sau khi xem lá thư kia nàng nghĩ như vậy nữa. Bí thuật Nam Lăng giải đáp nỗi băn khoăn trong lòng nàng, nhưng vẫn có nỗi băn khoăn khác quấy nhiễu lòng nàng. Lời vừa rồi của Dịch Cẩn An có ý gì? Nàng ta khuôn mặt của mình vẫn luôn như vậy, vậy có phải giải thích rằng nàng ta vốn là thân tỷ của mình? Phải chăng chuyện này do Công chúa A Mục cố tình tạo thêm thắc mắc, mượn bí thuật biến kiểm để chia rẽ quan hệ tỷ muội các nàng?

      Giờ Tý đêm qua nàng cắt đứt ngón tay mình chính vì muốn nhìn phản ứng của Dịch Cẩn An. ngờ nàng ta lại bò qua muốn uống máu của mình, cách khác Dịch Cẩn An vốn là thân tỷ của nàng!

      Dịch Cẩn Ninh hỗn loạn, trong chuyện này quá nhiều điểm đáng ngờ, rốt cuộc Dịch Cẩn An có phải thân tỷ của nàng hay khiến nàng rối loạn lắm rồi, bây giờ nàng chỉ muốn tìm điểm then chốt của bí thuật Nam Lăng, bằng cả đời thể thoát khỏi bí này.

      Suy cho cùng người thực bí thuật Nam Lăng này là ai, có phải Công chúa A Mục hay ? Dịch Cẩn Ninh hít hơi sây, quyết định tạm thời nghĩ đến chuyện này nữa.

      Nào biết Dịch Cẩn An nghe xong lại có phản ứng mạnh mẽ, nàng ta quơ bình sứ thanh hoa ném Dịch Cẩn Ninh: “Cút, bà ta phải mẹ ta, bà ta phải mẹ ta!”

      Dịch Cẩn Ninh tránh thoát nguy hiểm, bình sứ đập vào bức tường đối diện, vỡ vụn.

      Đúng lúc Dịch Trường Hoa qua Cúc Uyển nghe thấy thanh bên trong, đây là có chuyện gì?

      “Các con đây là làm sao hả?” l;q?Đ Ông vừa vào thấy hai tỷ muội trừng mắt giằng co lẫn nhau, dáng vẻ này giống như gặp phải kẻ địch.

      “Phụ thân, con có việc trước, tỷ tỷ ngã bệnh nên tính cách tốt!”

      Dịch Cẩn Ninh thu lại lệ khí người, nhoẻn miệng cười tươi với Dịch Trường Hoa, phúc thân rồi rời khỏi Cúc Uyển.

      Dịch Cẩn An cắn chặt răng nhìn nàng rời , khuôn mặt vốn trắng bệch vì tức giận mà chuyển thành màu đỏ.

      Dịch Trường Hoa nhìn hai tỷ muội ngầm phân cao thấp, ngừng nghi hoặc: Tỷ muội song sinh cũng có cừu hận? Ông hề biết con mình bị đánh tráo, mặc dầu lúc trước ông cho rằng Dịch Cẩn Ninh rất có thể phải con mình, nhưng sau đủ thứ chuyện lại khiến ông cảm thấy Dịch Cẩn Ninh chỉ là bị người sau lưng khiêu khích mà thôi.

      Ông híp mắt, thấy sắc mặt Dịch Cẩn An tốt, lại hỏi kỹ Lý ma ma và Tiểu Trúc rồi mới yên tâm rời .

      Mười bảy tháng hai, Tướng phủ tháo vải trắng buộc cổng lớn xuống. biết vì sao Hoàng thượng hạ lệnh thu hồi mười ngày ai điếu. Người của Dịch gia nghĩ nếu rút lại nên đuổi vận đen, mời đại sư chùa Phổ Ninh đến tịnh thủy, trong nhà ngoài nhà đều vẩy mấy lần.

      Ngày mai là hôn kỳ của Tướng phủ, mặc dù chuẩn bị ổn thỏa tất cả nhưng vẫn cuốn quít, ai bảo mười chín tháng hai là ngày tốt lành cơ chứ!

      Ngay lúc Tướng phủ lo trong lo ngoài treo lụa đỏ, trải thảm đỏ, treo đèn lồng cũng màu đỏ nốt, Dịch Cẩn Ninh mang theo Tiểu Đào và Nô Nhi lén lút chạy ra ngoài từ cổng sau.

      “Tiểu thư, hay là chúng ta trở về . Sắp đại hôn rồi, chẳng phải tân nương tử thành hôn ba ngày liên tiếp thể xuất môn đó sao, người chạy ra ngoài như vậy là điềm xấu!” Tiểu Đào lải nhải rất giống lão thái bà, Nô Nhi lại quan tâm nhiều như thế, ngược lại thoải mái ăn đậu phộng.

      Dịch Cẩn Ninh liếc Tiểu Đào trắng mắt, nhéo khuôn mặt ăn đến béo phì của Nô Nhi : “Người nhìn Nô Nhi có ngoan ngoãn , như ngươi cả ngày dứt miệng, cẩn thận còn tiếp tục như vậy A Trúc cần ngươi nữa!”

      A Trúc ôm kiếm sau lưng nàng cách đó xa, thính lực tốt. Nghe Dịch Cẩn Ninh vậy, khóe môi hơi cong lên. Tiểu Đào liếc mắt khẽ ra hiệu cho , ám chỉ A Trúc đỡ cho nàng. Nhưng lại giả vờ như biết, buông thõng hai tay, ngẩng đầu nhìn trời, Tiểu Đào tức giận đến dậm chân.

      “Được rồi, ngươi nữa!” Dịch Cẩn An nhéo má Tiểu Đào: “Nhìn ngươi này, dù bĩu môi có đẹp xấu thế nào nữa A Trúc vẫn thích!”

      Tiểu Đào nghe thấy thế, vội vàng giãn mi, toét miệng cười to. Nô Nhi thấy thế bật cười: “Tiểu Đào tỷ buồn cười, sau này A Trúc ca ca sợ nhàm chán rồi!”

      “Nô Nhi, tiểu thư trêu ghẹo ta, muội lại dám ta!” Tiểu Đào ra vẻ muốn đánh, Nô Nhi cười cười chạy ra xa.

      “Cẩn thận đấy, đừng xa!”

      Dịch Cẩn Ninh kêu lên ở phía sau, nhìn hai nha đầu thiên chân vô tà, trong lòng tràn ngập ấm áp. phải nàng biết quy củ ba ngày trước khi tân nương tử xuất giá được xuất môn, cũng phải nàng muốn làm ngược lại. Nàng chỉ muốn là mình, muốn bị quy củ trói buộc thôi.

      Vả lại, Thanh vương này ngay cả khuôn mặt nàng cũng chưa từng thấy, chẳng lẽ gả cho là phải tuân theo quy củ! Nàng lại muốn gả cho , hôm cưới nhất định Mạc Liễm Sâm đưa nàng . Bởi vậy, hôn này nhất định thể may mắn, còn phải vô cùng xấu.

      Hàng mày khẽ cong lên, tâm tình nàng tốt hơn nhiều, mặc kệ là cái quy củ gì, nàng tự quản lý bản thân mình cho tốt là được rồi.

      Đến “Hồi đầu khách”, Lạc Tiếu Tiếu có ở đó, Dịch Cẩn Ninh được tiểu nhị dẫn dắt tới lầu ba “Quý binh khu”. Ở đây có phòng bao riêng biệt, còn chia làm ba cấp thượng, trung, hạ, mỗi cấp lại có những gian phòng khác nhau, Dịch Cẩn Ninh vào phòng bao hạng nhất.

      Trong phòng rất vui vẻ, phòng bao ngoài là chốn ăn chơi, mọi người vào đây còn có thể xem các tiết mục giải trí, lúc này đài diễn hí kịch. Dịch Cẩn Ninh xem hiểu hí kịch ở đây, nghe người ở đây gọi là hí kịch. Lúc này màn kịch mở đầu là “Bạch nương tử xuống núi”. Nàng chỉ nhìn thoáng qua có hứng thú, hí kịch nơi này có diễn tuyệt vời.

      Bỗng nhiên dư quang nơi khóe mắt Dịch Cẩn Ninh liếc thấy người, người kia cũng xem xét nàng.

      Chương Dẫn Giác!

      Trái tim Dịch Cẩn Ninh đập mạnh, ánh mắt Chương Dẫn Giác nhìn nàng bình thường, rất bình thường!

      Chương Dẫn Giác vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện từ hôn Tướng phủ, gần đến ngày cưới mới biết mẫu thân mình hủy mối hôn này, còn cố ý tìm cho mối hôn khác, là đại tiểu thư Văn Mị Nhi của phủ An Dật Hầu, cũng là người thông minh lanh lợi, Lam thị liếc mắt cái nhìn trúng nàng.

      Dịch Cẩn Ninh vẫn chưa biết bạn thân mình bị nhìn trúng, nay hai nhà bàn chuyện hôn nhân. Nàng nhìn Chương Dẫn Giác lâu, tên này là mầm mống đa tình, lại là lãnh tử phóng đãng, chuyên quyền rũ các nương ngây thơ có nhan sắc. Dịch Cẩn Ninh nàng sớm biết là dạng người gì, mới khinh thường để ý tới .

      Nàng vào phòng gọi đồ ăn, ngồi chỗ với ba người Tiểu Đào, Nô Nhi và A Trúc ăn đến khoan khoái. ở ngoài cần gò bó như trong Tướng phủ, nàng để ý quy củ nhiều như vậy, nha hoàn hạ nhân có thể cùng ngồi chỗ ăn, tất cả đều vui vẻ.

      Dùng bữa cong, Dịch Cẩn Ninh để lại lời nhắn cho Lạc Tiếu Tiếu, dặn nàng ngày mai đến thêm trang* cho mình, rồi rời khỏi “Hồi đầu khách”.

      *Thêm trang ([] []): Nhà đưa bánh kẹo cưới, đưa càng nhiều càng nhận được quà tặng và tiền mừng “thêm trang” càng nhiều, bạn bè thân thích nhận được bánh kẹp cưới của nhà càng nhiều, chất lượng càng tốt, quà chúc mừng nhận lại càng lớn, cứ như vậy nhà thu hoạch phong phú ít, mặt mũi cũng lớn. Nhà thu tiền vật “thêm trang” đều thu vào nhà mình, cũng giống như tiền cưới, ý nghĩa giá trị của người con , bởi vậy đại đa số mọi người đều tranh thủ cầu nhiều. các loại quà bánh kẹo, sau này kiểu dáng có thay đổi, nhưng nghi thức tặng bánh kẹo và “thêm trang” đến nay vẫn là tục lệ ắt thể thiếu trong việc cưới hỏi (theo baike)

      Chương Dẫn Giác sớm chú ý tới Dịch Cẩn Ninh, thấy Dịch Cẩn Ninh ra ngoài, sai người lén lút theo dõi. Dĩ nhiên Dịch Cẩn Ninh biết phía sau có người theo, thầm vào con hẻm vắng người, ra hiệu cho A Trúc thân.

      Cơ hội tới rồi! Chương Dẫn Giác, nàng muốn dạy bảo từ lâu!

      Mấy người phía sau rón rén xích tới gần họ, ngay lúc chú ý, ba người đều bị gậy đập vào sau đầu. Giây sau ba người ngã xuống, hôn mê bất tỉnh. Mấy người kia vội vàng bắt Dịch Cẩn Ninh vào trong cái bao khiên . A Trúc nhảy từ bên ra, lay tỉnh Tiểu Đào và Nô Nhi, lấy ra chiếc lọ đặt dưới chớp mũi hai người, thế này hai người mới tỉnh lại.

      “Nhanh, đuổi theo!”

      A Trúc với hai người, hiểu vì sao chủ tử lại làm như thế, tuy nhiên biết chủ tử làm vậy tự nhiên có lý do của nàng.

      Mấy tên gia đinh của Chương Dẫn Giác khiêng Dịch Cẩn Ninh lên chiếc xe ngựa, xe ngựa nhanh chóng chạy vào con ngõ , sau đó lại khiêng Dịch Cẩn Ninh xuống xe, đưa vào gian phòng.

      Kỳ thực Dịch Cẩn Ninh bị choáng, lúc người Chương Dẫn Giác sai tới sau lưng nàng ngã xuống, cây gậy kia còn chưa chạm vào đầu nàng nàng hôn mê bất tỉnh.

      Nàng cố ý ưm tiếng, mở mắt ra phát mình ở trong gian phòng xa lạ, Chương Dẫn Giác cười quỷ dị nhìn nàng.
      Last edited: 18/2/16
      tart_trung thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 54: Kết quả của gã nam nhân cặn bã (2)

      “Ngươi muốn làm gì?” Dịch Cẩn Ninh sợ sệt lui về phía sau. Tay chân nàng đều bị trói, chỉ có thể di chuyển mức độ , nhìn dáng vẻ hoảng hốt lo sợ lúc này của Dịch Cẩn Ninh, trong lòng Chương Dẫn Giác ngứa ngáy khó chịu.

      “Tiểu mỹ nhân, nàng hẳn là Dịch Cẩn Ninh?” tay Chương Dẫn Giác nắm lấy cằm nàng, tay vuốt ve mặt nàng ngừng khen ngợi: “ mềm mại nhẵn mịn!”

      “Hừ!”

      Dịch Cẩn Ninh xì tiếng khinh miệt, phun ngụm nước miếng.

      Ngoài cửa sổ vang lên tiếng mèo kêu kỳ quái, Dịch Cẩn Ninh nhíu mày, mặt lại vẫn là ý cười như có như .

      Chương Dẫn Giác lau mặt, chửi mắng: “Đồ tiện nhân nhà ngươi, đừng tưởng cho chút mặt mũi mà lên mặt. Bây giờ ngươi ở trong tay lão tử, lão tử muốn chơi đùa như nào chơi đùa thế ấy!”

      “Chương Dẫn Giác, ngươi là đồ ngu!”

      Bỗng nhiên Dịch Cẩn Ninh mở miệng mắng to, ôm ngực như thể khó thở, bỗng nhiên Chương Dẫn Giác khó hiểu.

      “Sao ngươi lại mắng ta ngu?”

      hiểu, ràng vừa rồi Dịch Cẩn Ninh còn run sợ lui lại phía sau, với lại phải nàng là nữ tử dịu dàng thông thạo à? Ngay cả Hoàng thái hậu cũng nhìn trúng điểm ấy của nàng mới để nàng làm Thanh vương phi. Sao tự nhiên lại trở nê… kỳ quặc như thế này?

      “Hu hu, ngươi thả người ta ra…” Giọng nũng nịu này của mình ngay cả Dịch Cẩn Ninh cũng thấy buồn nôn.

      Luc này nàng phải làm như vậy, tay chân bị trói có quyền chủ động. Nàng nhất định phải khiến Chương Dẫn Giác tự động cởi trói cho nàng, lát nữa mới có cơ hội hạ thủ. l,q.đ Nàng nhìn thoáng qua cửa sổ, đôi đồng tử đen nhánh của Nô Nhi nhìn nàng chăm chú, Tiểu Đào căng thẳng túm chặt tay A Trúc.

      Tiểu thư làm sao vậy, nàng nghĩ quẩn trong đầu đấy chứ? Tiểu Đào dùng ánh mắt ngầm ra hiệu cho A Trúc nhanh chóng ra tay cứu tiểu thư, nàng thấy A Trúc có phản ứng gì bèn đưa tay khẽ đấm ngực của , A Trúc lập tức bắt được bàn tay trắng như phấn nghịch loạn của nàng.

      “Đừng ồn ào, tiểu thư tự có chừng mực!” A Trúc ghé sát miệng vào tai Tiểu Đào, ma sát khiến tai Tiểu Đào ngưa ngứa, đỏ rực.

      Tiểu Đào ôm trái tim nhảy loạn, khuôn mặt nhắn đỏ bừng, trợn mắt to. A Trúc thừa cơ ăn đậu hũ của nàng?

      A Trúc hài lòng nhìn Tiểu Đào cấm thanh, vẫn chưa nhận được ám hiệu của chủ tử, thể phá huỷ kế hoạch của nàng.

      Dịch Cẩn Ninh yên tâm thu hồi ánh mắt, nàng mỉm cười nhìn Chương Dẫn Giác: “Chương công tử, Ninh Nhi mến ngài lâu!”

      “Phụt!”

      Ba người ngoài cửa sổ cùng phun ra, xém nữa bị phát , may mà lực chú ý của Chương Dẫn Giác đều người Dịch Cẩn Ninh.

      “Nàng… Thích ta… lâu rồi?” Chương Dẫn Giác chỉ vào mũi mình, chậm, ta phỏng chừng mình nghe nhầm rồi.

      “Công tử nghe sai đâu! Thế nhân đều biết Thế tử gia phủ Xương Ấp Hầu dáng vẻ phong lưu, tuấn tú lịch . Tuy Ninh Nhi là nữ tử chốn khuê phòng, nhưng cũng được nghe đại danh của công tử. Trong thưởng hà yến ngày ấy lại thấy công tử đại triển tài hoa, ngay cả Hoàng thượng cũng khen công tử dứt miệng. Ninh Nhi… Ninh Nhi ngưỡng mộ công tử lâu!”

      Dịch Cẩn Ninh cúi đầu, vẻ mặt e thẹn, khen đến mức da đầu ba người ngoài cửa sổ đều run lên.

      “Ninh Nhi? Nàng thực là nhị tiểu thư? Nàng thích ta?”

      Chương Dẫn Giác quả thực thể tin được, Dịch Cẩn Ninh lại có thể ngưỡng mộ ! Trong lòng còn thầm mến ? Nhìn Dịch Cẩn Ninh trước mặt thẹn thùng động lọng người, lúc này hoàn toàn quên mất mình trói bắt nàng tới đây, kích động đến suýt rớt đầu lưỡi.

      sao? Nàng… thích ta từ lâu rồi?”

      “Ừm!”

      Dịch Cẩn Ninh càng cúi đầu thẹn thùng, Chương Dẫn Giác càng hưng phấn. tự nhận dáng dấp mình tuấn tú lịch , tài trí hơn người, ngay cả Hoàng thượng cũng phải lau mắt nhìn , Dịch Cẩn Ninh này là tiểu thư quy củ trải đời cũng phải thể coi trọng !

      “Ta rất phiền não, Thái hậu muốn Hoàng thượng tứ hôn cho ta, gì ta cũng đồng ý, nhưng đó là thánh chỉ. Ta muốn gặp ngài từ lâu, ta muốn gặp ngài lần tiện thể cho ngài biết, trong lòng ta chỉ có mình ngài. Nhưng mà…”

      Dịch Cẩn Ninh cúi đầu nỉ non, thút thít lau nước mắt, dáng vẻ này mặc kệ là ai nhìn đều mềm lòng.

      “Ta… Ta nghĩ đến ra nàng đối với ta lại là tình cảm sâu nặng như vậy!”

      Chương Dẫn Giác hoàn toàn bị nàng lừa gạt phân được đông tây nam bắc.

      “Ngài cởi trói cho ta trước , tay người ta tê hết cả rồi!” Dịch Cẩn Ninh nũng nịu, hàng mày xinh đẹp hơi nhíu lại, Chương Dẫn Giác nhìn mà mất nửa hồn phách.

      “Được, ta cởi trói cho nàng.” nhanh nhảu cởi dây thừng chân nàng, toan cởi trói tay chợt cảnh giác, chẳng may Dịch Cẩn Ninh lừa sao?

      kìm lại động tác tay, nhìn Dịch Cẩn Ninh khẳng định lại lần thấy nàng ngọt ngào đáng dùng ánh mắt chân thành tha thiết nhìn , trong mắt đong đầy thâm tình.

      do dự nữa, cởi trói cho nàng chính là tích đức cho bản thân. Trong lòng hơi do dự, cuối cùng cởi trói cho nàng.

      đợi vứt dây thừng , Dịch Cẩn Ninh mở bình sứ trong tay ra đổ lên người , biết thứ trong bình là gì đổ hết lên người .

      “Nàng đổ thứ gì lên người ta?” Hình như Chương Dẫn Giác vẫn chưa phục hồi tinh thần, cdn thay đổi quá nhanh.

      “Ha ha… Chương công tử, Ninh Nhi làm gì cả!”

      Dịch Cẩn Ninh rất vô tội , nàng chớ mắt, nhìn ngoài cửa sổ. người Chương Dẫn Giác dính dính, biết bản thân bị đùa giỡn, vừa định mở miệng mắng to, bỗng nhiên sau cổ đau xót, sau đó biết gì nữa.

      “Tỉnh lại, tỉnh!”

      NÔ NHI ngồi cái đôn , bàn tay bé dùng sức vỗ lên mặt Chương Dẫn Giác.

      Chương Dẫn Giác bị vỗ đau đến trắng xanh cả mặt, mở mắt, xoa cái ót đau đớn. Chợt nhớ tới Dịch Cẩn Ninh bị mình trói, là nàng… ngẩng đầu nhìn thấy Nô Nhi nhìn từ cao.

      Bốp!

      “Nhìn cái gì, chưa thấy mỹ nữ bao giờ à?” Nô Nhi cho cái tát, đánh cho Chương Dẫn Giác mắt nổ đom đóm, khóe môi chảy máu.

      Dịch Cẩn Ninh ngồi bên thong thả uống trà, Tiểu Đào bóp vai cho nàng, A Trúc ôm kiếm đứng sau lưng nàng.

      Chương Dẫn Giác bốc hỏa, xoa vết máu nơi khóe miệng: “Dịch Cẩn Ninh, tiện nhân nhà người, dám đùa giỡn bản Thế tử?”

      “Đùa giỡn ngươi làm sao, ngươi cho rằng ngươi giỏi lắm à?”

      NÔ NHI nhảy xuống khỏi đôn, chân dùng sức dẫm lên người , nàng ngồi xổm xuống, lại cho cái tát, đánh cho cái miệng bị lệch.

      “Ngươi…”

      Bốp! Lại cái tát nữa.

      “Ngươi cái gì, thấy tiểu thư chúng ta bộn bề nhiều việc à?”

      NÔ NHI tự đùa tự vui đánh miệng , đánh đến bất diệc nhạc hồ.

      Dịch Cẩn Ninh ngồi bên uống trà như người có việc gì, thấy Nô Nhi đánh được lúc mới chậm rì rì đứng lên, tới trước mặt Chương Dẫn Giác.

      “Chương Dẫn Giác, có ai với ngươi kỳ thực ngươi quá tự luyến?”

      Mạc Liễm Sâm từng hỏi nàng: “Ninh Ninh, có ai với nàng nàng rất hung dữ chưa?”

      Dịch Cẩn Ninh cười nhớ lại lần đầu Mạc Liễm Sâm đến khuê phòng của nàng. Khi đó tự nhiên thò đầu ra, suýt nữa dọa chết nàng!

      “Ta tự luyến?”

      Nhìn đôi mắt cười quyến rũ của Dịch Cẩn Ninh, Chương Dẫn Giác hận đến cắn răng nghiến lợi. tại bị buộc thành cái bánh chưng, thể động đậy, nếu nhất định đẩy ngã Dịch Cẩn Ninh tàn ác đè bên dưới mà giày vò.

      “Đúng vậy!” Dịch Cẩn Ninh vuốt tóc mai, đứng cạnh , kề sát tai giọng : “Ngươi có biết ta là ai ? cho ngươi biết nhà, ta là ác quỷ đến từ địa ngục, là kẻ thù kiếp trước của ngươi, kiếp này tìm ngươi đòi mạng đấy!”

      Ha ha! Dịch Cẩn Ninh nhanh chóng xong, lại khẽ cười hai tiếng, giọng điệu kia mềm mại quỷ dị đến tận xương, đến A Trúc nghe xong cũng chợt cảm thấy hôm nay Dịch Cẩn Ninh bình thường.

      Quả thực hôm nay nàng bình thường, là trượng phu kiếp trước của nàng, bây giờ kẻ thù kiếp trước lại bị trói chặt ở đây mặc nàng bóp tròn bóp dẹt. Nàng có thể vui sao!

      “Ngươi… Ngươi gì?” Chương Dẫn Giác hiểu những gì Dịch Cẩn Ninh vừa , cái gì mà kẻ thù kiếp trước, cái gì mà ác quỷ tới đòi mạng? Người này sao có thể là quỷ?

      “Đừng tin!” Dịch Cẩn Ninh biết nghi ngờ có phải mình nghe nhầm : “Ngươi nghe nhầm đâu, hôm nay là ta cố ý, hết thảy đều được lập kế hoạch từ trước. Từ lúc ngươi gặp ta trở , ta luôn dẫn dắt chú ý của ngươi, hiểu chưa?”
      Last edited: 18/2/16
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :