1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ song sinh - Nguyệt quân hề VIP LQD (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 44: Hầu phủ từ hôn (2)

      Đột nhiên ra câu như vậy khiến Dịch Cẩn An khó có thể tiêu hoá, nàng ta trợn to hai mắt nhìn . Quận Vương này khỏi quá nhanh , phải phụ thân ở lại Tướng phủ bởi khó lựa chọn giữa hai tỷ muội sao?

      “Ngài… Ngài cái gì?” Nàng ta nuốt nước miếng, giọng điệu có phần hoảng sợ.

      Mạc Dật Hiên nhìn vẻ mặt hoảng hốt của nàng ta, sang sảng cười: “Nàng nghe lầm, là nàng! Mặc dù khó khăn trong việc lựa chọn giữa hai đoá hoa nhưng cuối cùng vẫn là chọn đoá thứ nhất, phải ư?”

      xong câu này, đợi Dịch Cẩn An tỉnh táo lại lập tức tự nhiên xoay người, cười ha ha bước , chỉ để lại cho Dịch Cẩn An bóng lưng tuấn.

      Cứ như vậy chọn? Trong lòng Dịch Cẩn An có mùi vị gì, y phục nàng ta đặc biệt mặc còn chưa phát huy tác dụng đâu!

      Mạc Dật Hiên vào hoàng cung nghe Huyền Vương sắp xếp, tình toán hành động lúc nửa đêm.

      Gần đây giang hồ xuất ác ma giết người “Quỷ Kiến Sầu” phải ai khác, chính là Quận Vương Mạc Dật Hiên. Lão già Công Bộ Thượng Thư sắp chết đó ngoan cố, làm thế nào cũng chịu đứng về phía Huyền Vương. Tối nay thừa dịp ở Tướng phủ càng có cơ hội hành động.

      đổi thân áo đen che kín mặt, chỉ để lộ đôi mắt thâm thuý, sát thủ giang hồ lập tức xuất . L)q-Đ Chỉ thấy điểm cái liền biến mất, cũng là tên gia hoả võ công cao cường.

      Dịch Cẩn Ninh vốn tính toán tối nay sai Nô Nhi bỏ ít thuốc vào trong đồ ăn của Dịch Cẩn An, sau đó lại hạ ít thuốc mê ở bên chính viện kia. Nhưng tối nay Mạc Dật Hiên trở lại, làm hại nàng chuẩn bị lâu.

      Nàng mệt mỏi nằm ghế quý phi, tâm trạng tốt lắm. Nàng cảm thấy gần đây mình hơi xấu xa, cứ muốn hại người, nàng chán ghét bản thân như vậy. Nhưng nàng dám lớn mật quá mức, bằng nàng trực tiếp cho Dịch Cẩn An gói thạch tín để nàng ta gặp Diêm Vương rồi.

      Tỷ tỷ song sinh này khiến nàng có cảm giác rất quái dị, căn bản giống tỷ tỷ nàng, ngược lại giống kẻ thù của nàng đúng hơn. Nàng liên hệ chuyện kiếp trước với vài chuyện xảy ra gần đây, cộng thêm hình ảnh xuất trong giấc mơ đó nữa…

      Nàng dám nghĩ tiếp, sao tỷ tỷ có thể là công cụ đến báo thù Tướng phủ? Mấy lần nàng đến Cúc Uyển nhìn kỹ vị tỷ tỷ kia, ràng gương mặt đó giống hệt nàng, chút tỳ vết. L>Q<Đ Buổi tối mấy ngày trước Nô Nhi cũng len lén lẻn vào phòng nàng ta, cố gắng xé rách mặt nạ da người mặt nàng ta nhưng hề có sơ hở.

      Chẳng lẽ đời trừ cặp song sinh quả có người giống hệt người khác? Trong lòng nàng cả kinh, chẳng lẽ phụ thân ở ngoài gây ra tình trái? Nàng lại nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ này, dù là con riêng của phụ thân cũng thể có dáng dấp giống nàng như đúc được.

      Còn điều nữa có thể khẳng định, quả Tam di nương sinh hạ tỷ muội song sinh các nàng, nếu Dịch Cẩn An này là giả, vậy Dịch Cẩn An đâu? Quan trọng nhất là tỷ tỷ bị thay thế lúc nào?

      nghĩ ra, Dịch Cẩn Ninh lại bắt đầu đau đầu. Bệnh đau đầu này từ sau khi nàng sống lại mới có, trước đây có triệu chứng như vậy, sao bây giờ lại xuất ? Nàng khiếp sợ, cảm giác con đường kiếp trước và kiếp này khác nhau hoàn toàn. Nàng bắt đầu mờ mịt, biết nên bước tiếp như thế nào. Dần dần, nàng nằm lúc rồi chìm vào giấc ngủ, Tiểu Đào giúp nàng đắp chăn tơ vàng rồi canh giữ cạnh nàng.

      Tiểu thư , bất kể lúc nào nàng ngủ thiếp cũng được đánh thức nàng.

      Ngày hôm sau tỉnh lại, cổ Tiểu Đào vô cùng đau đớn. Nàng xoa xoa ót thấy Dịch Cẩn Ninh nhìn nàng chằm chằm.

      "Ngươi muốn ngủ sao lên giường nằm, muốn chết sao!" Dịch Cẩn Ninh trừng mắt phượng, tự chủ ra câu như vậy, Tiểu Đào nghe mà cảm động.

      Mặc dù tiểu thư ngoài miệng vô cùng cứng rắn nhưng kỳ thực trong lòng rất thương nàng, nàng cảm thấy rất vui vẻ. Le lưỡi oán trách : "Tiểu thư, đây còn phải vì thấy người ngủ ở đây nên yên lòng sao? Nơi này như trong phòng, em lo lắng người ngủ ổn ngã. . . Người còn nếu người ngủ rồi cho người khác đánh thức!"

      "Được rồi, lần sau nhớ đánh thức ta!" Dịch Cẩn Ninh chọc ót nàng, giận trách: "Mau lấy thuốc, ta thoa giúp người!"

      Tiểu Đào vừa nghe lập tức cảm động khóc sướt mướt, khóc suốt trận mới dần dần đứng lại. Nàng thề nhất định về sau hầu hạ tiểu thư chu đáo, tuyệt để nàng chịu tí tẹo ấm ức nào.

      Dịch Cẩn Ninh thoa thuốc cho nàng, Tiểu Đào thấy thoải mái hơn, Nô Nhi bưng nước rửa mặt vào, cườ hì hì : "Hôm nay Tiểu Đào tỷ dậy sớm!"

      "Sớm cái gì, nàng ở đây suốt. . . Còn bị đau cổ nữa, đáng đời!" Dịch Cẩn Ninh vừa dừng lại tiếp tục hung dữ mắng Tiểu Đào.

      Nô Nhi lau mặt cho nàng, Tiểu Như bưng đồ ăn sáng lên vui vẻ : "Tiểu thư, người cần lo lắng phải gả cho Hà Phong nữa rồi, tối qua bị "Quỷ Kiến Sầu" giết."

      "Vậy à?" Dịch Cẩn Ninh khép mắt, sao Hà Phong này lại trêu chọc đến "Quỷ Kiến Sầu" rồi?

      Nghe đồn "Quỷ Kiến Sầu" giết người tay tấc sắt, người già, phụ nữ và trẻ , lúc nàng mới nghe còn cảm thấy rất bội phục , cảm thấy nhất định người này hành hiệp trượng nghĩa. Dù giết nhiều người nhưng đều là ác bá, quan tham ô lại và vài tên giang hồ, sao tối hôm qua lại chạy đến giết tên thư sinh nghèo nàn mục nát kia?

      Nhất định Công Bộ Thượng Thư thoát khỏi liên quan tới chuyện này, Dịch Cẩn Ninh uống chè hạt sen nghĩ.

      Ăn xong lâu nhận được tin tức phủ Xương Ấp Hầu đến từ hôn, Dịch Cẩn Ninh giật mình. Nàng giật mình vì tốc độ của Quận Vương, hôm qua nhìn thái độ Dịch Cẩn An và phụ thân nàng liền biết chọn Dịch Cẩn An làm Quận Vương phi. Khó trách cả đêm qua thấy người, hóa ra là chạy đến uy hiếp người phủ Xương Ấp Hầu.

      Quả sau khi Mạc Dật Hiên chuyến đến Hà phủ "cảnh cáo" Công Bộ Thượng Thư xong lập tức chạy thẳng đến phủ Xương Ấp Hầu. biết Xương Ấp Hầu đứng bên phe thái tử, đại đa số phe đảng của Thái Tử đều bị dọn dẹp sạch , nhưng Xương Ấp Hầu thể đứng bên bọn họ.

      Tối qua Mạc Dật Hiên đưa ra chứng cứ Xương Ấp Hầu Chương Vũ Thành và đệ đệ ông Lễ Bộ Thượng Thư Chương Vũ Hùng cấu kết với nhau bán quan bán tước. Xương Ấp Hầu sợ đến lúc lập tức đồng ý dừng lại cửa hôn với Tướng phủ. Hôn của con trai mình so với mạng đệ đệ mình, căn bản đáng giá để nhắc đến. Mặc dù con trai ông sống chết đồng ý, ông vẫn năn nỉ phi nhân mình lén lút nhanh chóng tới Tướng phủ từ hôn.

      Chương phu nhân ngồi dưới Dịch Trường Hoa, tay nắm chặt khăn. Nhìn hạ nhân kiểm kê lại danh mục lễ vật, danh mục lễ vật này rất nhiều, nhưng thể cầm trở lại, Chương phu nhân có chút đau lòng. Sau khi sai thị nữ lấy thiếp canh của Dịch Cẩn An ra, lưu luyến giao cho Dịch Trường Hoa, lại lấy về thiếp canh con trai mình.

      Bà vốn muốn tới, nhưng lão gia mệnh lệnh ràng hôm nay nhất định phải thoái thác cửa hôn này. Bà chỉ có thể gạt con trai lén lút đến Tướng phủ, phỏng chừng sau khi trở về Giác Nhi biết được làm ầm ĩ với bà trận. Vừa nghĩ đến cảnh tượng con trai giày vò người khác bà liền đổ mồ hôi lạnh, ngay cả Dịch Trường Hoa cũng nhìn ra bà rất sợ con trai mình.

      Dịch Trường Hoa suy nghĩ chuyện sau hôm thưởng hà yến đó, ban đầu Chương phu nhân vội vã muốn từ hôn, còn bây giờ là bị bức từ hôn, là phong thủy luân chuyển. Giờ đến lượt ông lo lắng nên làm thế nào để giày vò bà ta tốt, dập tắt nhuệ khí của bà ta.

      Những sính lễ kia là ông cố ý lấy ra kiểm lại, ai bảo ban đầu bà ta ức hiếp người khác. Nên để bà ta đau lòng trận, tốt nhất sau khi trở về hối hận vì từ hôn.

      "Hôn giữa Hầu phủ và Tướng phủ hủy bỏ rồi, chúng ta vẫn có thể lui tới, giao tình vẫn tốt đẹp!" Dịch Trường Hoa cười ha ha tiễn Chương phu nhân đến cổng, lần này Hầu phủ chủ động từ hôn nên bà thể lấy lại sính lễ, ngược lại Tướng phủ trắng trợn kiếm khoản.

      Tiễn Chương phu nhân , Dịch Trường Hoa cầm danh mục lễ vật nhìn lúc, sai người cất các thứ vào kho. Dịch Cẩn Ninh vào đại sảnh thấy hạ nhân di chuyển sính lễ.

      Nàng liếc Dịch Trường Hoa cái : "Ở gây !"

      ràng mấy thứ này có thể cần chuyển ra, nhưng Dịch Trường Hoa lại cố ý lấy ra kích dộng Chương phu nhân, ràng là trả thù bà chuyện từ hôn do lời đồn sau thưởng hà yến.

      Dịch Trường Hoa thấy con , vừa định mở miệng chuyện bị những lời này của nàng làm cho nghẹn. Ngay sau đó lại thấy nàng như có gì rời , đây là đứa con ngoan ngoãn hợp lòng người đó sao?

      Ông phát mình ngày càng nhìn thấu con của mình, trước kia ngoan ngoãn hiểu chuyện, sau lễ cập kê lập tức biến mất còn mảnh. Ông nghĩ có phải Ninh Nhi trải qua chuyện gì đặc biệt, hoặc là Mộng Nhi gì với nàng ? Mộng Nhi ghét ông, ông cũng cảm thấy có gì bất ổn vì quả ông từng tổn thương bà. Nhưng Ninh Nhi là con của ông, sao nàng có thể ghét phụ thân mình chứ?

      sai, ông nhìn thấy chán ghét nồng nặc trong mắt Ninh Nhi, hoàn toàn mất hết tình cảm lưu luyến muốn rời trước kia. Chỉ có điều ông cũng thể được tình cảm khác này, ánh mắt như nhìn kẻ thù vậy, hẳn ông nhìn lầm.

      Đôi mắt khi híp lại của Dịch Trường Hoa và Dịch Cẩn Ninh rất giống nhau, nhìn kỹ phát hai đôi mắt này quả giống nhau như đúc. Mọi người đều ông sinh được hai con ngoan ngoãn, những dáng dấp xinh đẹp còn dịu dàng khéo léo hiểu lòng người. Nhưng những người đó làm biết chua xót trong lòng ông?

      Làm cha, quả ông xứng với chức làm cha. Ông dạy dỗ con mình chu toàn, sau khi hai tỷ muội ra đời ông chẳng thèm trông nom. Tới bây giờ ông cũng thể phân biệt được hai đứa con giống nhau như đúc này. Ông thừa nhận, đây là thất bại lớn nhất của mình.

      Mặc dù quan trường hài lòng nhưng tình trường thất ý, sau khi Mộng Nhi biết chân tướng việc kia liền còn dịu dàng với ông nữa. Bây giờ con cũng lộ ra gương mặt vui vẻ với ông, ông có cảm giác nhục nhã hổ thẹn.
      Last edited: 17/2/16
      tart_trung, Bạch Phụng, honglak3 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 44: Hầu phủ từ hôn (3)

      Chân sau dịch Cẩn Ninh vừa bước vào Trúc Uyển, chân trước Mạc Dật Hiên liền vào cổng chính Tướng phủ, sau còn có đám người theo mang sính lễ đến cửa.

      Hôm nay mang sính lễ đến hoàn toàn là ý của mẫu phi. Mẫu phi sớm ngày cưới con dâu vào cửa trong lòng bà mới ổn định. Kỳ thực cũng gấp gáp, chuyện quan tâm hơn chính là hôn của Dịch Cẩn Ninh. l;q/Đ Nếu cưới Dịch Cẩn An qua cửa trễ ngày, Dịch Cẩn Ninh liền bị người ta hứa hôn, hối hận chết. Nếu Dịch Tướng đồng ý gả hai con cho tốt biết nhường nào!

      biết rằng còn có người đối với Dịch Cẩn Ninh nhớ mãi chẳng quên trước cả . Hôm nay bà chuẩn bị triệu Dịch Cẩn Ninh vào cung để điều tra phen đây.

      Mạc Dật Hiên nán ở Tướng phủ lâu, còn có việc bận. Mấy ngày gần đây các vụ án giết người bị lộ ra ngoài, còn phải báo cáo lên triều đình. Hoàng thượng lệnh cho sớm tra ra nơi trốn của “Quỷ Kiến Sầu”, tốt nhất là truy bắt lần liền thành công, lần này đúng là tai hoạ.

      Trong lòng thầm cảm thấy buồn cười, loại chuyện tự mình tìm bắt mình này là lần đầu tiên làm, dễ dàng xử lý cho lắm. Nếu tra ra được bất lợi, tín nhiệm của Hoàng thượng dành cho giảm nhiều. Nếu tra được, phải tự mình lộ mình à? L)q(đ ngốc như vậy, suy nghĩ chút cuối cùng quyết định trở về thương lượng với Huyền Vương phen cho thoả đáng.

      Hôn định vào năm sau, Mạc Dật Hiên vui mừng khấp khởi trao đổi thiếp canh với Dịch Trường Hoa, nhận lấy thiếp canh Chương phu nhân vừa trả trở lại.

      Dịch Cẩn Ninh nghe tin tức Mạc Dật Hiên tới cửa đưa sính lễ, trong lòng chẳng có cảm xúc gì. Nam tử này vốn là phu quân nàng, nhưng lần nữa trở thành trượng phu Dịch Cẩn An, nàng muốn gặp lại nhưng cũng là chuyện trong dự liệu. Nàng thở dài, buông sách trong tay.

      Tiểu Đào giúp nàng xem xét áo khoác, hỏi: “Tiểu thư, mấy ngày nay người than thở ít, có chuyện lo lắng sao?”

      có!” Dịch Cẩn Ninh tới bàn trang điểm ngồi xuống: “Ngươi giúp ta chải tóc trang điểm, lát nữa ta tới thăm mẫu thân.”

      Trang điểm xong, Dịch Cẩn Ninh và Tiểu Đào đến viện An Mộng Nhi. Mùa thu sắp qua, ngoài phòng được như trong nhà, vừa ra khỏi cửa thấy lạnh. L;Q@đ mấy hôm rồi đến viện mẫu thân, nàng xoa xoa tay cùng Tiểu Đào gia tăng bước chân, muốn nhìn thấy mẫu thân nhanh hơn.

      Tới viện An Mộng Nhi, Dịch Cẩn Ninh ở xa nghe thấy tiếng của Dịch Cẩn Hồng. Nàng cười cười, bước hai ba bước vào: “Ca ca cũng ở đây à!”

      “Ninh Nhi đến đây, mau khuyên nhủ ca ca con, thi Hương năm nay sắp tới, ngay ngày mai rồi. Mẫu thân biết ca ca con bụng kinh luân, nhưng chịu tham gia kì thi. Trương phu nhân cách vách và Chương phu nhân phủ Xương Ấp Hầu đều cười nhạo là kẻ vô tích , bây giờ chân lành lặn thi cũng đâu có trở ngại gì.”

      An Mộng Nhi kéo Dịch Cẩn Ninh qua, lôi kéo nàng, ngừng lại lúc rồi tiếp: “Cơ hội lần này tốt như vậy, Hoàng thượng cũng miễn cho các cuộc thi khác, trực tiếp thi Đình, chuyện này đúng là ai mong cũng được!”

      “À…” Dịch Cẩn Ninh bất đắc dĩ nhìn ca ca mình: “Huynh tính sao?”

      Tất nhiên ca ca muốn tham gia cuộc thi, tự do quen, vả lại cũng muốn tiếp xúc với nhiều người, xem ra là muốn. Nhưng ca ca xem trọng lời mẫu thân nhất, nếu phủ nhận tâm nguyện của mẫu thân phải ca ca nữa rồi.

      Dịch Cẩn Ninh cười yếu ớt chờ câu trả lời của ca ca, nàng cũng muốn biết ca ca tôn trọng ý nguyện của mình hay nghe theo an bài của mẫu thân.

      “Dĩ nhiên ca ca… Nguyện ý!” Câu trả lời của Dịch Cẩn Hồng nằm trong dự liệu của nàng, nàng kéo tay An Mộng Nhi làm nũng : “Mẫu thân, người xem phải ca ca nguyện ý đó sao, người cứ lo lắng lung tung!”

      Dịch Cẩn Ninh híp mắt, những người đó dám cười nhạo ca ca nàng!
      Trương phu nhân và Chương phu nhân sao, lại hai gã gia hỏa cùng giuộc này, hèn gì họ cũng giống nhau. Lát nữa Nô Nhi cho mấy người đó ít màu sắc để nhìn!

      An Mộng Nhi tức giận nhìn Dịch Cẩn Hồng, con trai lớn rồi, ngay cả bà là mẫu thân cũng nghe theo, chỉ nghe lời Ninh Nhi, bà hơi ghen tị.

      Dịch Cẩn Hồng nhìn mẫu thân tức giận bĩu môi, vừa bực mình vừa buồn cười, dấm chua của Ninh Nhi mà bà cũng ăn?

      “Đúng rồi, mẫu thân, hài nhi có chuyện muốn với người!” Dịch Cẩn Hồng thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc:” Sau khi thi hài nhi muốn làm quan, mẫu thân người…”

      An Mộng Nhi vốn tính toán cho Hồng Nhi làm quan, nhớ năm đó hôn của bà và Long ca ca cũng bị hủy vì chuyện làm quan, bây giờ cứ nghĩ lại là bà lại khóc. Nghĩ đến nam tử cương nghị quật cường liều mạng ấy, Mộng Nhi khẽ giật mình.

      phải bà muốn con trai thi, bà chỉ là đứng cương vị mẫu thân muốn làm chút chuyện vì con mình mà thôi. Nhưng những người đó ăn no rỗi việc, túm tụm lại chỗ khua môi múa mép, con trai bà là con mọt ăn ngồi rồi. Tất nhiên bà vui, vì vậy mới muốn con trai tranh thủ cơ hội con cháu quan gia được ưu tiên thi đình lần này mà thi lần, bà cũng muốn xem thử những năm gần đây con trai có tiến bộ .

      Từ sau khi con trai bị đưa đến chùa Phổ Ninh, bà vào phật đường, vì thế mà hai mẹ con ít gặp nhau, bà càng có thời gian dạy dỗ con mình. May mà Hồng Nhi khéo hiểu chuyện lại chịu khắc khổ, thời thời khắc khắc đều quên học tập mới có bụng tài hoa như bây giờ.

      Chỉ là nỗi đau gãy chân vẫn luôn là nút thắt trong lòng bọn họ, hai người gặp mặt lúc dù cố hết sức tránh đến vấn đề này nhưng vẫn là trốn thoát hành hạ ràng này.

      qua nhiều năm rồi, tất cả nên kết thúc, nhưng An Mộng Nhi cách nào xóa bỏ hình bóng vẫn luôn tồn tại trong lòng bà. Đó là giấc mơ của bà thời còn trẻ, cũng là vướng bận duy nhất của bà trừ Hồng Nhi.

      Bà thu hồi suy nghĩ, cười với Dịch Cẩn Hồng:” Con trai, con muốn làm như nào mẹ đều ủng hộ con!”. Bà thương xoa đầu :” Con phải biết rằng, con là nỗi bận tâm lớn nhất trong cuộc đời này của mẹ, chỉ cần con khỏe mạnh, cái gì mẹ cũng quan tâm!”

      Chỉ cần khỏe mạnh, cái gì mẹ cũng quan tâm! Dịch Cẩn Hồng hiểu, ngay từ đầu hiểu.

      Mấy mẹ con lại chuyện lát, thấy trăng treo cao mới giải tán về viện mình, Dịch Cẩn Ninh theo ca ca ra ngoài, sóng vai với . nàng nhìn trăng tròn trời :” Ca ca, trăng tròn người cũng nên chu toàn*, cưới về con dâu cho mẫu thân, cho Ninh Nhi người chị dâu !”

      * Trong bản convert là “nguyệt nhi tròn, người cũng nên tròn”, chữ vừa có nghĩa là tròn vừa có nghĩa là toàn vẹn, chu toàn, tốt đẹp, trọn vẹn.

      “Được!” Dịch Cẩn Hồng cười ha ha, xoa khuôn mặt nhắn của nàng :” Cưới cho mẹ người con dâu, vừa cho muội chị dâu”.

      Trong long Dịch Cẩn Hồng thầm quyết định, muốn xa nhà, dùng đầu óc buôn bán của mình lập nghiệp. Sau này, chăm sóc mẫu thân và Ninh Nhi. Vị phụ thân kia, xứng làm cha , xứng….

      Mấy ngày trước kì thi, hơn ngàn thí sinh khắp nơi tề tựu đến đây, khách điếm Cẩm Thành chật kín chỗ. “Hồi Đầu Khách” được hoan nghênh nhất, giá cả phải chăng lại có ưu đãi, còn có giải trí tiêu khiển, giảm ít áp lực cho thí sinh.

      Hai ngày sau, Dịch Cẩn Hồng tham gia kì thi. hiên ngang bước vào trường thi, tác phong nhanh nhẹn, dáng vẻ hấp dẫn ít ánh mắt.

      Từ sau ngày đó rất nhiều khuê nữ danh viện tranh nhau tìm bà mối tới cửa làm mai, làm hại trốn trong phòng mấy ngày dám ra cửa. Dịch Cẩn Ninh trêu ghẹo : ”Ca ca, bằng trong số mỹ nữ này chọn cho muội chị dâu !”

      ngồi trong viện mình, Dịch Cẩn Ninh ngồi bên cạnh nhìn đánh đàn. Hình ảnh này rất hài hòa, đẹp mắt khiến người khác đành lòng quấy rầy, lại bởi câu của Dịch Cẩn Ninh mà cắt đứt tiếng đàn dằng dặc.

      Dịch Cẩn Hồng dừng lại cười cười, đứng lên trả lời nàng. Lúc trở về Tướng phủ, gặp đặt biệt. nàng đặc biệt là bởi nàng giống những nương có quy cách, hành động cử chỉ rất quái dị, còn động tí là xắn tay áo đòi đánh người.

      ngồi xe lăn quen biết với nàng, hôm đó trở về Tướng phủ xe ngựa xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Đúng lúc đụng phải nàng đánh người đường, còn đánh người có tiếng là phong lưu quần là áo lụa. xe ngựa bị hư nàng sửa giúp tay, như vậy làm cho người ta kinh ngạc. Hình như nàng hiểu nam nữ chi phong lắm, tùy tùy tiện tiện cầm tay , rồi như có việc gì thản nhiên vỗ vỗ vai an ủi nên khổ sở.

      còn nhớ lời lúc đó của nàng làm cho trái tim người ta thấy ấm áp: Tiểu ca ca, người tàn tật nhưng thân tàn chí mạnh, người tốt thôi, ta tin nhất định người có năng lực!

      Lần này chuẩn bị ra ngoài, trừ quyết tâm cố gắng ra còn vì tìm hào sảng phóng khoáng kia nữa. Nhìn dáng vẻ và giọng của nàng giống như người địa phương. quyết định quyết tâm tìm nàng nên vội vàng đáp ứng những người làm mai tới cầu hôn.

      “Khụ khụ, Ninh Nhi muốn những nương son phấn này làm chị dâu?” Dịch Cẩn Hồng cười hỏi ngược lại.

      Những bà mai tới cửa cầu hôn này những nương đó phải trong nhà hiển quý cũng là phú giáp phương, phải dịu dàng hiền huệ cũng là xinh đẹp động lòng người. Tất cả đều vừa lòng , người muốn là giống như người kia ưỡn ẹo giả tạo làm bạn với cả đời.

      Dịch Cẩn Ninh lè lưỡi chớp mắt :” Được rồi, ca ca nhìn ra muội cũng thích mấy người đó rồi, vậy muội đuổi những bà mối trong phòng khách ra ngoài. Tiện thể cho các bà ấy biết ca ca có người trong lòng rồi, các bà ấy dập tắt ý nghĩ gả người cho huynh.”

      “Ý kiến hay!” Dịch Cẩn Hông lại đặt tay lên đàn, chuẩn bị gảy đàn lần nữa.

      Bị Ninh Cẩn Nhi trêu chọc tâm tình tốt hơn nhiều, muội muội này đúng là quả khai tâm của .

      “Đúng rồi ca ca, huynh nghĩ lần này huynh có khả năng trúng Trạng Nguyên ?” Tự nhiên Dịch Cẩn Ninh cảm thấy nếu ca ca quả đạt thứ hạng cao, vị Hoàng thượng kia há có thể để rời .

      Có thể trúng trạng nguyên hay biết, nhưng đề thi lần này rất đơn giản, tự đánh giá có khả năng trong danh sách trúng Thám Hoa lang hay gì đó. Ban đầu sau khi thấy đề thi nghĩ viết lung tung để tránh khả năng làm quan, nhưng lại nhớ tới ánh mắt mong đợi của mẫu thân. Ánh mắt kia hiểu, chỉ đơn giản là muốn thi tốt, nổi danh để người khác thể xem thường nữa.

      Khả liên thiên hạ từ mẫu tâm*! trả lời câu hỏi của Dịch Cẩn Ninh, mười ngón tay như bay. thanh dây đàn ting tang có chút lộn xộn xen lẫn thương cảm mơ hồ.

      * Nguyên văn câu này là khả liên thiên hạ phụ mẫu tâm nghĩa là đáng thương tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, nhưng trong truyện này vì ông DTH đáng làm cha cho nên câu này thành từ mẫu tâm chứ phải phụ mẫu tâm.
      Last edited: 17/2/16
      tart_trung, Bạch Phụng, honglak3 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 44: Hầu phủ từ hôn (4)

      Thu qua đông lại, đảo mắt tới ngày yết bảng. Sáng sớm đầu đông ánh mặt trời ấm áp, Dịch Cẩn Ninh và An Mộng Nhi cùng rời phủ chờ yết bảng. Đợi ở nhà nàng rất sốt ruột, mọi người đứng ngồi yên, huống hồ Dịch Cẩn Ninh muốn ra ngoài dạo từ lâu.

      Vào đông đường xá vẫn náo nhiệt như thường, mọi người đổi sang mặc áo tay rộng qua lại. L)q$Đ Dịch Cẩn Ninh kéo tay An Mộng Nhi, lắc lư dạo.

      Tiểu Đào mở to hai mắt chảy nước miếng nhìn sạp bánh rán và từng xâu mứt quả đỏ sẫm mê người, An Mộng Nhi nhìn chủ tớ hai người quanh mình cười : “Các con dạo , lát nữa về nhà sớm là được!”

      được. Mẫu thân, theo người tới chờ kết quả, sao con có thể bỏ lại người mình!” Dịch Cẩn Ninh chớp mắt: “Chỉ là Tiểu Đào muốn ăn bánh rán và mứt quả thôi, người để nàng mua trước . Chúng ta ở đây đợi nàng, được ?”

      “Con đấy khôn lỏi, ! lâu buông thả như vậy, mẫu thân cũng ăn với các con!” An Mộng Nhi cười hiền từ.

      Khi còn trẻ bà cũng thích ăn bánh rán và mứt quả chua chua ngọt ngọt ven đường. Nhưng đều là chuyện quá khứ, bây giờ già rồi, bà có phần nhớ nhung thời gian tốt đẹp trước kia.

      Dịch Cẩn Ninh nhìn mẫu thân thở dài, biết bà cảm khái thời gian dần trôi qua, năm tháng hối thúc con người ta già . l/Q@Đ Nàng lắc lắc cánh tay mẫu thân làm nũng: “Mẫu thân, con muốn ăn xâu mứt quả lớn nhất, ăn bánh rán ngon nhất của lão Lý, ăn mì thịt bò của Vương đại thẩm.”

      Đứa này hiểu chuyện, trong lòng An Mộng Nhi rất vui mừng. Có con như này là đủ rồi. Ninh Nhi hiểu bà, còn gì để đáng buồn nữa đây!

      Chủ tớ mấy người ăn mứt quả vẫn chưa tẫn hứng, lại chạy đến sạp bánh rán lão Lý ăn bánh rán và bánh nướng áp chảo. Đúng lúc mấy người ăn mỳ thịt bò Vương đại thẩm, bỗng nghe tiếng cười ha ha truyền đến, tiếng cười lanh lảnh vang dội.

      Đúng là to gan, dám bật cười ngoài đường? Các nương Cẩm Thành đều kín đáo, ít nương xinh đẹp ra cửa mang theo áo choàng, trước mặt mọi người tuỳ ý bật cười lại càng nương nào dám làm như vậy. nương vừa bật cười hẳn là người phóng khoáng, ngay cả cười cũng khiến lòng người kinh hãi.

      “Chạy đâu thế, Mộc Đầu!” Giọng trong trẻo êm tai lại vang lên.

      Nhóm người Dịch Cẩn Ninh nhìn lại thấy áo hồng cưỡi người nam tử trẻ tuổi, hét to “Mộc Đầu”. Chẳng phải đây là nương lớn mật hôm đó gặp ở “Hồi đầu khách” sao?

      Tiểu Đào hiếu kỳ, thầm với Dịch Cẩn Ninh: “Ôi chao, co như nàng ta sao dám lớn mật như thế, ngang nhiên cưỡi người nam nhân, là đồi phong bại tục!”

      An Mộng Nhi cũng mong muốn gặp được như này, hành động như vậy rất đứng đắn, cũng biết xấu hổ.

      Chỉ có Dịch Cẩn Ninh tỏ ý thích như vậy, lần đầu tiên thấy nàng ta nàng có thiện cảm. Tuy hành vi cử chỉ có chút kỳ quái nhưng có thể thấy được nàng ta là nương tốt, hề giống với cách cư xử tùy tiện.

      Dịch Cẩn Ninh đứng dậy chào hỏi nàng:” nương có chuyện gì mà cười vui vẻ như vậy?”

      Nàng kia gật gật đầu với nàng:” Vui vẻ cười, đau lòng khóc, con người phát tiết tình cảm ra ngoài chẳng lẽ kìm nén? Vậy rất vui, chẳng bằng động vật máu lạnh tim phổi!”

      Vui vẻ cười, đau lòng khóc! Đúng vậy, tình cảm con người là cách biểu tốt nhất, nhưng rất nhiều người lại che giấu rất kín kẽ. thể tùy ý khóc, thể tùy ý cười, người như vậy còn có thể là có tình cảm sao?

      Dịch Cẩn Ninh cười, cười xán lạn:” đúng, nên khóc khóc, nên cười cần phải cười! Nhưng mà, nương cười như vậy đường phố… Còn có nam tử dưới thân kia… Khó tránh có phần ổn, nương Cẩm Thành đều dè dặt…”

      “Hiểu rồi, cảm ơn nhắc nhở!” Nàng kia buông nam tử dưới người ra, vỗ mạnh vào vai :” Lần sau còn như vậy nữa, ta đánh ngươi nở hoa đào khắp người!”

      Nam tử kia vừa được tự do, hung dữ trừng mắt nhìn nàng, thi triển khinh công chạy .

      Này… Nam tử này cũng quá cưng chiều vị nương này rồi! Dịch Cẩn Ninh khẽ giật mình.

      “ Ha ha, xin chào, ta họ Lạc” Nàng kia chìa bàn tay về phía Dịch Cẩn Ninh :” Ta thích cười, nên tên ta là Lạc Tiếu Tiếu. Nếu biết nhau, vậy chúng ta là bạn bè , sau này cứ gọi ta Tiếu Tiếu là được!”

      Hả… Dịch Cẩn Ninh mơ hồ, vị nương này chìa bàn tay ra là có ý gì? Nàng nhìn bàn tay trắng mịn non mềm kia, biết nên làm như thế nào mới phải.

      Lạc Tiếu Tiếu đợi lâu thấy nàng phản ứng lại, trực tiếp bắt tay nàng nắm chặt. Nàng ta nắm chặt rồi lắc lắc giải thích cho Dịch Cẩn Ninh:” Đây là lễ gặp mặt ở quê chúng ta, gọi là bắt tay. Ta chào hỏi đấy!”

      Nắm bàn tay trắng nõn trơn nhẵn trong tay, Dịch Cẩn Ninh giật mình, như có dòng điện chạy khắp toàn thân. Cảm giác này như nắm tay mẫu thân lại như giống tay mẫu thân, giống như nắm tay nam tử lại giống nắm tay nam tử, kiếp trước nàng chưa từng trải qua chuyện này, đây là nắm tay bạn bè.

      Nàng mở rộng cửa lòng cười cười, cảm giác có bạn tốt!

      “ Ta tên Dịch Cẩn Ninh! » Nàng học Lạc Tiếu Tiếu khoát tay : « Sau này chúng ta là bạn bè, rảnh đến Tướng phủ tìm ta ! »

      Ngẩng đầu nhìn trời lát, thời gian còn sớm nữa, chắc bảng vàng mở rồi, nàng nở nụ cười xin lỗi, rút bàn tay bị nắm ra : « xin lỗi, thời gian còn sớm, ta và mẫu thân phải chờ yết bảng cuộc thi mùa thu năm nay. Ta trước ! »

      Kỳ thực phải An Mộng Nhi rất ghét những nương như vậy, chỉ là bà ưa những người tác phong tùy tùy tiện tiện như này. Thấy Dịch Cẩn Ninh rốt cuộc tỏ ý muốn , bà cười : « Ninh Nhi, chờ bảng thôi ! »

      Lạc Tiếu Tiếu thấy mấy người rời , nàng gọi to tiếng : « Mộc Đầu ! »

      Nam tử vừa rồi biến mất thấy đâu lại lắc mình xuất : « Ngươi lại có chuyện gì nữa ? »

      « điều tra Tướng phủ , tối nay trở lại báo cáo cho ta. « Lạc Tiếu Tiếu híp mắt xoắn tai nam tử kia : « Nếu ngươi dám chạy trốn, cẩn thận ta lột da ngươi ! »

      Nam tử kia trừng mắt lườm nàng cái, vui : « ta có tên, là Mộc Dịch, đừng gọi ta là Mộc Đầu trước mặt người khác nữa ! »

      « Biết rồi, Mộc Dịch phải Mộc Đầu đấy sao ? » Lạc Tiếu Tiếu Tiếu đẩy lưng : « nhanh, nhanh, nếu muộn, thuốc giải tối nay ngươi đừng mong có được ! »

      Mộc Dịch hận đến cắn răng : « Coi như ngươi lợi hại ! » xong lại tung người cái, thấy bóng dáng đâu.

      Lạc Tiếu Tiếu vung chiếc chuông cổ sau đó vỗ tay, tiểu khất cái chạy tới, vui vẻ : « Tỷ tỷ, tìm ta sao ? »

      Nàng lấy bao đồ lớn trong ngực ra đưa cho tên khất cái, xoa đầu : « Cầm bạc mua đồ ăn ngon cho mọi người, ngày mai tỷ tỷ lại đến thăm các ngươi ! »

      Tên khất cái nhận bạc chạy , Lạc Tiếu Tiếu thở dài : « Lại lãng phí túi bạc ! »

      năm trước nàng xuyên đến vương triều tồn tại trong lịch sử Trung Quốc, đau lòng lâu. Bởi vì nàng xuyên thành tên khất cái, còn là tên khất cái ngã bệnh thoi thóp sống. May mà có nhóm tiểu khất cái này chăm sóc nàng, kiếm thức ăn và ít bạc vụn mua thuốc cho nàng.

      Còn có người bạn vừa kết giao vừa rồi, làm nàng thích khiến trái tim thấy ấm áp, đó là cảm giác vô hình cảm nhận được, chỉ vì nụ cười trong sáng của nàng ấy.

      Ở đây vị tiểu thư Dịch Cẩn Ninh này là người duy nhất đời này khiến nàng có cảm giác thân thiện, cũng là người duy nhất nàng chủ động kết giao bạn bè. Nàng hy vọng gặp phải bạn bè giống như kiếp trước, đó là người bạn tốt nhất ngấm ngầm tặng nàng phát súng. Nếu có thể, nàng muốn trở về trả lại phát súng kia, thuận tiện hỏi ta vì sao phải làm như vậy. Nhưng mà…

      Nàng phiền não nhìn trời, khi nào mới có thể trở về nhà đây !
      Last edited: 17/2/16
      tart_trung, Bạch Phụng, honglak3 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 45: Cung yến tứ hôn (1)


      Nhóm người An Mộng Nhi và Dịch Cẩn Ninh chờ bảng cáo thị được mở lúc lâu, cuối cùng cũng đợi được đến lúc công bố kết quả. Khi đọc đến Tiền Tam Giáp, An Mộng Nhi hồi hộp nắm chặt tay Dịch Cẩn Ninh.


      “Mẫu thân đừng căng thẳng, nhất định ca ca trung bảng!” Dịch Cẩn Ninh vỗ tay bà an ủi.


      Hồi lâu sau, tại nơi công bố kết quả có tiếng động, toàn trường đột nhiên tĩnh lặng. Rốt cuộc vị trí Tiền Tam Giáp trọng yếu này rơi vào nhà nào? Tất cả mọi người đều mong đợi.


      “Thám Hoa, Diệp Sâm Sơn!”


      tiếng hét vang dội truyền ra từ bên trong, người cùng chờ trong đám người nghe xong như nổi điên hét lên: “Ta trúng, ta trúng, mẹ… Con trúng rồi, là Thám Hoa, là Thám Hoa…”


      Người nọ vui vẻ vừa cầm tay người xung quanh vừa hô to, mọi người ồn ào bày tỏ chúc mừng, có vài người lại buồn bã cúi đầu. Bầu khí toàn trường có chút kỳ lạ, An Mộng Nhi toát mồ hôi, nắm tay Dịch Cẩn Ninh chặt hơn. Tiểu Đào cũng túm chặt ống tay áo Dịch Cẩn Ninh, nàng cũng khẩn trương thay Đại thiếu gia!


      Chỉ chốc lát sau, bên trong lại có động tĩnh.


      “Bảng Nhãn, Chu Lập Nghiệp!”


      Người chờ bảng bên ngoài lại bắt đầu xôn xao, rất nhiều thí sinh đều khẩn trương muốn khóc, chỉ còn vị trí cuối cùng thôi.


      Thời gian đợi vị trí yết bảng cuối cùng là lâu nhất – Trạng Nguyên. Lưng áo An Mộng Nhi ướt đẫm. bà sợ lần này Hồng Nhi có hy vọng.


      Cuối cùng, bên trong lại truyền ra tiếng xôn xao, từng chữ Trạng Nguyên được kéo dài, như thâm nhập vào trong lòng mỗi thí sinh, xuyên thủng màng nhĩ người khác.


      “Trạng Nguyên… Dịch Cẩn Hồng!”


      Dịch Cẩn Ninh nghe được ba chữ này lập tức nở nụ cười, cuối cùng An Mộng Nhi cũng thở phào nhõm, Tiểu Đào buông tay áo bị túm chặt. Những thí sinh có tên đều ủ rũ cúi đầu, tam giáp có tên bọn họ, gian nan khổ học nhiều năm như vậy coi như uổng phí, vẫn là chờ đến cuộc thi đình sang năm lại đến .


      “Chúng ta về nhà thôi, báo cho ca ca tin tốt!” Dịch Cẩn Ninh kéo cánh tay An Mộng Nhi, thoát khỏi đám đông: “Mẫu thân, lát nữa có người đến phủ báo tin vui, chúng ta báo tin tốt này cho tất cả mọi người , để những người coi thường ca ca kia dám nữa!”


      đường về nhà, An Mộng Nhi và Dịch Cẩn Ninh ngồi xe ngựa, khí tương đối hài hoà. Tiểu Đào khẽ ngâm nga bài ca dao Thường Đức thời thơ ấu, bầu khí trong xe thoải mái nhàng, hoàn toàn có cảm giác thấp thỏm như vừa rồi.


      “Mệt muốn chết!” Vừa về đến phòng Dịch Cẩn Ninh lập tức kêu to muốn ngủ giấc thoải mái, dặn Tiểu Đào và Nô Nhi đừng quấy rầy nương, khi nào người trong cung đến báo tin mừng mới được gọi nàng dậy.

      Ngủ giấc ngon, Dịch Cẩn Ninh cảm thấy mệt mỏi ngày đều tan biến. Quan báo tin trong cung vẫn chưa đến, Tiểu Đào ngồi bên thêu thùa, Nô Nhi ngồi cạnh nàng vừa nhìn, vừa cắn hạt dưa.

      “Muội này Tiểu Đào tỷ, tỷ thêu tốt lắm rồi còn thêu làm gì nữa, thú vị lắm hả? bằng luyên khinh công , tránh cho đến lúc xử lý công việc lại làm vướng chân muội.”

      Nô Nhi cắn hạt dưa xong lại lấy điểm tâm trong khay, Tiểu Đào chặn lại ma trảo đưa về phía điểm tâm, sẵn giọng: “Lại ăn, cẩn thận đến lúc trở thành bé mập gả được ra ngoài thảm rồi!”

      “Hừ!” Nô Nhi duỗi ma trảo về phía Tiểu Đào, rời xa đĩa điểm tâm kia: “ phải tỷ cũng mập đấy sao, chính tỷ mới phải nghĩ đến chuyện gả ra được!”

      Dịch Cẩn Ninh đứng dậy đến trước gương đồng, Tiểu Đào vội buông kim chỉ trong tay qua giúp nàng trang điểm.

      “Tiểu Đào có người thương rồi!” Dịch Cẩn Ninh cầm lược lên: “Là A Trúc!”

      Bịch tiếng, ngoài cửa có tiếng vang lớn, hình như là thanh vật nặng rơi xuống đất. Dịch Cẩn Ninh cười đến nghiêng trước ngả sau, chỉ vào Tiểu Đào : “Ha ha ha, A Trúc bị kinh ngạc rồi, sao Tiểu Đào lại kinh ngạc?”

      Tiểu Đào bĩu môi: “Đó là người , em chưa gì cả!”

      Lúc này, A Trúc đẩy cửa vào, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Dịch Cẩn Ninh: “Chủ tử, Tiểu Đào xứng với ta!”

      “Này, ngươi cái gì thế đầu gỗ!” Tiểu Đào hừ tiếng, nhảy qua cạnh , đưa tay chỉ vào mũi mình: “Người xem, ta có chỗ nào xứng với ngươi?”

      Đầu gỗ? Dịch Cẩn Ninh suýt nữa bật cười, đây phải là cách Lạc Tiếu Tiếu gọi nam tử kia sao!

      Nàng ý vị sâu xa nhìn Tiểu Đào, lại nhìn A Trúc: “Các ngươi, có mờ ám!”

      có!”

      có!”

      Hai người trăm miệng lời.

      “Chậc chậc, còn có, ngay cả giọng điệu chuyện cũng giống nhau.” Sau khi Nô Nhi nuốt miếng điểm tâm, cũng nhìn qua hai người: “Ui cha, động tác cũng giống nhau nữa.”

      “Được rồi, ta bị các người đánh bại!” Tiểu Đào bất đắc dĩ nhún vai: “Ta thừa nhận là thích tên đầu gỗ này, nhưng hiểu phong tình nên bây giờ ta thích nữa!”

      A Trúc kin, kinh ngạc, vẻ mặt căng thẳng: “Sao lại thích nữa?”

      Hai người này rất có hy vọng! Lúc đầu Dịch Cẩn Ninh chỉ có ý định đùa giỡn, nhưng bây giờ xem ra quả nhiên bọn họ mắt đối mắt.

      “Các ngươi…” Nô Nhi và Dịch Cẩn Ninh lên tiếng cùng lúc.

      “Hai người xấu, em để ý hai người nữa!” Tiểu Đào tức giận, dậm chân cái rồi chạy ra ngoài. Vừa chạy được nữa chừng gặp Tiểu Như vội vã chạy tới báo tin mừng.

      “Tiểu thư, tin mừng!” Tiểu Như vui mừng : “Đại thiếu gia đỗ Trạng Nguyên rồi, bây giờ quan báo tin mừng ở đại sảnh. Lão gia bảo người qua tiếp chỉ!”

      Dịch Cẩn Ninh cảnh giác liếc mắt ra bên ngoài, may mà có ai. Nàng định bảo A Trúc nhanh chóng thân phát thấy bóng dáng đâu nữa.

      Tốc độ này…

      “Đại ca trung bảng liên quan gì đến ta?” Dịch Cẩn Ninh lười nhác : “Cũng phải ta trúng Trạng Nguyên, muốn ta tiếp chỉ làm cái gì?”

      Tiểu Như vội la lên: “Tiểu thư, quan trong cung đến đây là tuyên chỉ. Cũng gọi người tới cùng nghe chỉ, mọi người đều đến đông đủ rồi, giờ chỉ chờ mỗi tiểu thư thôi.”

      Nàng cũng thấy kỳ quái, tại sao quan trong cung lại gọi tiểu thư đến nghe chỉ, mà những người khác lại kêu? Đến Đại tiểu thư và Đại phu nhân đều được gọi đến nghe chỉ! Chẳng lẽ có vị hoàng tử nào vừa ý tiểu thư, muốn tứ hôn cho tiểu thư?”

      “Hả?”

      Giọng Dịch Cẩn Ninh có phần vui, quan tuyên chỉ trong cung tìm nàng chưa chắc có chuyện tốt. Nàng phỏng đoán là chuyện Thái Hậu muốn tứ hôn lần trước, càng nghĩ trong lòng càng có cảm giác gì.

      “Ta muốn , ngươi phụ thân là thân thể ta khỏe!” Nàng đến giường nằm xuống, thở hổn hển .

      Tâm tình tốt cả ngày nay đều bị phá, chuyện ca ca trung bảng cũng thể bù lại tâm tình xấu của nàng.

      “Vâng, nô tỳ lại với lão gia!” Tiểu Như uể oải lui ra.

      Lập tức toàn bộ trúc uyển rơi vào yên tĩnh, Tiểu Đào cười ha ha: “Tiểu thư đừng buồn, chừng lại là chuyện vui!”

      “Chuyện vui gọi mình ta à? Sao gọi mẫu thân? Sao gọi tỷ tỷ?” Nàng tức giận thở dốc tạt gió hạ hỏa. Nếu là chuyện tốt, mí mắt của nàng giật liên tục như này sao?

      Lát sau, Tiểu Như trở lại.

      “Tiểu thư vừa rồi công công tuyên chỉ, là mời lão gia, Đại thiếu gia và tiểu thư cùng vào cung. Chuyện này… Hoàng thượng tổ chức cung yến mời trung bảng Tiền Tam Giáp và người thân, mở tiệc chúc mừng.”

      Tiểu Như xong thở hơi.

      “Biết rồi!” Dịch Cẩn Ninh nằm giường, thầm nghĩ thôi xong, có chuyện rồi!”

      Biết trước để ca ca thi rồi, trung bảng còn kéo nàng theo, sao nàng lại xui xẻo bi ai được nhớ thương đến chứ!
      Last edited: 13/12/15
      tart_trung, Bạch Phụng, honglak3 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 45: Cung yến tứ hôn (2)


      Ngày hôm sau, Dịch Cẩn Ninh bị gọi dậy sớm để trang điểm, Dịch Trường Hoa còn cẩn thận dặn dò nàng trang điểm xinh đẹp chút. l.q/Đ Đây là yến tiệc vô cùng đặc biệt, trước đây Hoàng thượng chưa từng mở tiệc chiêu đãi, cho phép thí sinh trung bảng tham dự cung yến, lần này thực phá lệ.


      Hành lang Hoàng cung chín cong mười tám quẹo, Dịch Cẩn Ninh theo phụ thân và ca ca, được vài ma ma dẫn , lượn lượn lại đến choáng váng đầu óc.


      Lần này ban thưởng yến phải chuyện đùa, thứ nhất Hoàng thượng tỏ quyết tâm trọng dụng nhân tài, thứ hai là khích lệ ý chí những người có tài kia.


      Ngồi xuống, đợi lúc lâu Hoàng thượng mới khoan thai thong thả đến. Thái hậu cũng tới, theo sau là Dao phi và Huyền Vương.


      Thái hậu ngồi bên phải Hoàng thượng, bà cười híp mắt nhìn Dịch Cẩn Ninh, trong mắt tràn đầy ánh sáng quan sát cháu dâu. Dịch Cẩn Ninh thấy vậy rất tự nhiên, nàng cười lễ phép với Thái hậu, rồi cúi người gắp thức ăn.


      biết gắp phải thứ gì bỏ vào miệng, lúc sau ăn mới biết thứ kia rất cứng. Nàng nhổ ra, lại thấy Thái hậu vẫn nhìn mình, vội vàng bưng đồ uống bàn lên, lại là rượu mạnh, nàng bị sặc đến chảy nước mắt.


      “Ái khanh, con ngươi xinh đẹp!” Nàng ho khan làm cho Hoàng thượng chú ý đến, ông cười ha ha với Dịch Trường Hoa: “Thái hậu rất vừa lòng con của ngươi.”


      Thái hậu vừa ý Ninh Nhi? Dịch Trường Hoa nâng mắt nhìn về nơi Thái hậu ngồi, thấy Thái hậu vẫn chăm chú nhìn Ninh Nhi, dáng vẻ kia hình như rất thích nàng. Trong lòng ông có phần vui, nhất định chỉ có khả năng, đó là muốn gả nàng cho Thanh Vương ngu ngốc mù loà.


      Sau khi trở về từ thưởng hà yến lần trước, Thái hậu cũng từng hạ chỉ, nhưng vì chuyện lời đồn nên chỉ đọc được nửa rồi rời . Khi đó sắp đọc xong ý chỉ, Thái hậu mới phái người đến thu hồi, khiến cho ông chẳng hiểu ra làm sao, đoán hết nửa ngày mới nhận ra đó là tứ hôn cho Ninh Nhi.


      nay, lời đồn bị dập tắt, ánh mắt Thái hậu lại đặt người Ninh Nhi? Dịch Trường Hoa nheo mắt, biết vậy đính hôn cho Ninh Nhi sớm rồi. Nếu để Ninh Nhi gả cho Thanh Vương ngu ngốc mù loà kia, đừng bảo Ninh Nhi đồng ý, đến cả nam nhân khắp Cẩm Thành này cũng đều đồng ý !


      Ông đứng dậy cung kính với Thái hậu: “Được Thái hậu yếu mến, tiểu nữ đáng để ngài…”


      “Chao ôi, trước mặc kệ con ngươi như thế nào, ai gia được là được!” Bà nâng tay ngăn lời tiếp theo của Dịch Trường Hoa: “Hơn nữa ai gia vẫn chưa gì, ngươi đừng vội kết luận!”


      Mọi người tiếp tục ăn, Hoàng thượng khen ngợi Dịch Cẩn Hồng có tài, dặn dò tương lai ra sức vì nước. Sau đó lại tán thưởng hai giáp* khác và người nhà của họ, ban thưởng vô số vàng bạc châu báu.


      *Giáp: Hạng, bậc, ở đây là khen ngợi Thám Hoa và Bảng Nhãn.

      Hoàng thượng vui vẻ ban thưởng, người bàn cũng vui vẻ ăn.

      Lúc này Dịch Cẩn Hồng đột nhiên đứng dậy: “Hoàng thượng, thảo dân có chuyện muốn !”

      “Ái khanh trúng trạng nguyên, nên tự xưng là vi thần.” Hoàng thượng buông đũa bạc trong tay xuống vui : “Đây là bổn phận của ngươi, cũng là tượng trưng cho thân phận, bao nhiêu người trông mong cũng được vinh hạnh đặc biệt này!”

      “Vâng, Hoàng thượng. Vi thần có lời muốn !” Dịch Cẩn Hồng lặp lại lần nữa.

      “Dịch tướng dạy bảo khéo, có con trai hiểu chuyện tài giỏi như vậy.” Hoàng thượng than thở tiếng: “Con trai của trẫm, mỗi người chỉ biết lưu luyến bụi hoa, chơi đùa, chưa từng thay trẫm chia sẻ phân ưu!”

      “Hoàng thượng….”

      Dịch Cẩn Hồng thấy Hoàng thượng hơi say, giống như nghe thấy lời khiến sốt ruột.

      “Hoàng thượng xin nghe vi thần đôi lời.” đứng dậy lần nữa cúi đầu cung kính .

      Cuối cùng Hoàng thượng phục hồi lại tinh thần, đôi mắt lờ đờ mông lung vì say: “Ừ, ái khanh vui vẻ là được. Có chuyện gì cứ , trẫm nghe!”

      Dịch Cẩn Hồng hít sâu hơi, đối mặt với Hoàng thượng quả thực áp lực quá lớn.

      “Hoàng thượng chân vi thần vừa lành được bao lâu, vị đại phu giúp thần chữa bệnh kia hai tháng sau khám lại. Về phần thời gian bao lâu, vi thần xác định được. Nơi kia hơi xa, vi thần đồng ý ra nơi chữa trị. Cho nên…”

      “Cho nên ngươi muốn xin ta nghỉ thời gian?” Hoàng thượng quả nhiên khó đối phó, vừa nghe Dịch Cẩn Hồng phải lập tức nheo mắt lại.

      Dịch Cẩn Hồng vén áo, quỳ chân đất: “Đúng vậy, vi thần muốn xin nghỉ đoạn thời gian, vi thần kính xin Hoàng thượng ân chuẩn!”

      Hai trung bảng khác cũng ở bên cạnh nhìn, Hoàng thượng muốn cự tuyệt cũng tiện thẳng, đành phải : “Nếu ái khanh chữa trị chân, trẫm mời người tới là được, cần gì hao công phí sức chữa trị nơi xa?”

      “Bẩm Hoàng thượng, vị cao nhân chữa trị cho vi thần là thánh thủ Diệp Cốc tiếng tăm lừng lẫy!” Dịch Cẩn Hồng tiếp: “Hẳn Hoàng thượng cũng biết người này cổ quái, nếu làm ông ấy mất hứng, chân của vi thần…”

      Là thánh thủ Diệp Cốc, vậy phải theo quy củ của ông ta, nếu ai cũng đừng mong được ông ấy chữa trị. Hoàng thượng từng nghe qua vị cao nhân này từ lâu, hồi trước thắt lưng ông đau đớn, thái y trong cung bó tay hết cách, nghe vị cao nhân kia chỉ điểm cho vị thái y trong cung mới có thể chữa lành cho ông. Đến bây giờ ông vẫn cảm kích vị cao nhân kia!

      “Được rồi, nếu ái khanh quyết định , vậy chữa trị chân cho tốt, khi nào trở về lại ra sức vì nước. Đứng lên !”

      Mặc dù Hoàng thượng chuyên quyền, nhưng cậy mạnh vô lý, dưới cai trị của ông quốc gia này có thể là “vật phụ dân phong”*, bách tính an cư lạc nghiệp cũng là do Hoàng đế tốt cần cù, dân, chỉ là tuổi già có phần hoang dâm quá độ.

      * Vật phụ dân phong: vật chất dồi dào nhân dân sung túc.

      “Vi thần cảm tạ Hoàng thượng!”

      Dịch Cẩn Hồng đứng dậy trở lại chỗ ngồi, Dịch Trường Hoa trừng , thèm để ý.

      Lại ăn lúc, mãi đến khi gần hoàng hôn, Hoàng thượng mới để bọn họ và người nhà trở về. Diệp Sâm Sơn và Chu Lập Nghiệp đều là thư sinh cẩn trọng, luôn có vẻ căng thẳng, ngược lại người nhà của họ lại rất hào phóng. Hoàng thượng vỗ vai hai người : “Làm tốt lắm, tương lai Tây Việt cần dựa vào những người trẻ tuổi các ngươi!”

      Dịch Cẩn Ninh theo phụ thân và ca ca, toan rời bị Thái hậu kéo lại.

      “Tên ngươi là Dịch Cẩn Ninh phải ?” Bà hỏi, dáng vẻ tươi cười từ ái làm Dịch Cẩn Ninh sợ đến mức xém rớt cằm.

      Dịch Trường Hoa dừng bước: “Thái hậu tìm Dịch Cẩn Ninh có chuyện gì sao?”

      “Ai gia rất thích đứa này, muốn nàng ở đây với ai gia đêm. Dịch Cẩn Tương cảm thấy cầu này của ai gia quá phận !”

      dùng câu hỏi, mà là trần thuật . đùa, bà đường đường là Thái hậu Tây Việt, muốn con của thần tử vào cung làm bạn còn phải được người khác đồng ý sao?

      Dịch Trường Hoa xoa trán: “ phải, thần dám!”

      phải tốt, ai gia mong Ninh Nhi ở lại trong cung!” Thái hậu kéo tay nàng vỗ : “Ninh Nhi cũng đừng ghét bỏ lão thái bà ta đây!”

      “Làm sao có thể, Thái hậu người tốt như vậy!” Dịch Cẩn Ninh dịu dàng cười, nàng quay đầu ôn tồn với Dịch Cẩn Hồng: “Phụ thân và ca ca về trước , Ninh Nhi ở đây ổn thôi. Thái hậu là người thông tình đạt lý, ngài làm khó con!”

      Tối nay phải ở lại đây rồi, Dịch Cẩn Ninh kêu rên dưới đáy lòng.

      Tiểu Đào và Nô Nhi theo nàng, vẻ mặt mất hứng. Tiểu thư bị ép ở lại trong cung, nếu Huyền Vương và Thanh Vương đến ức hiếp tiểu thư, ai tới cứu nàng đây?

      , ai có thể ức hiếp tiểu thư, phải đầu gỗ A Trúc kia thầm bảo vệ tiểu thư đó sao? Nếu bảo vệ được nhất định thông báo sư phụ. Tiểu Đào đột nhiên sáng mắt, Nô Nhi nhìn mà hiểu.
      Last edited: 13/12/15
      tart_trung, Bạch Phụng, honglak2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :