Chap 9: Nụ cười và nước mắt(2) *Nghe từng lời mà nó kể cả và cậu đều tối sầm mặt lại, tức giận lên đến đỉnh điểm, lấy lại vẻ tươi cười cố với nó. - Ê nghĩ nhiều nữa, bọn mình sửa sang lại nhanh lên dù sao màu sơn và cách trang trí cũ cũng nhàm rồi mà, phải cảm ơn ta vì dù sao mình cũng phải làm lại thôi. - Ừ! nó nở nụ cười hiền, nụ cười thiên thần hiếm thấy. - Nhưng mà! cái con này mày ăn gì mà ngu thế sao ghè nó chết luôn _ cậu lên tiếng vẻ mặt tức giận. - Shit! lúc đấy định ghè cái thằng sao chổi xông vào còn gì làm cái ghế đập vào chân tao đâu thấy tổ được. - Chân mày kìa Hân ơi-Trang hoảng hốt chỉ vào cái chân rỉ máu của hân, đoạn xé ngay miếng áo dài ở áo nó rồi cột lại để cầm máu- Tạm thời như này thôi giờ bắt tay vào việc . - Ồ kí êm iu-nó với bằng giọng tinh nghịch rồi nháy mắt cầm cái chổi lên bắt đầu làm, chúng nó đứa tô tô vẽ vẽ đứa lăn sơn,... những giọng vui vẻ vang lên xen lẫn tiếng cười làm phai giọt nước mắt. - Ê con kia ngu thế, vẽ như thế này nài, - Thằng kia quét cẩn thận vào. - Thế này được chưa. ......................... *Trong khi chúng nó mải miết làm việc và đưa Thuỷ đến bệnh viện, những vết thương người ta khá nặng, bầm tím khắp nơi, máu dường như thấm khắp tà áo dài khiến bác sĩ cũng phải giật mình, trong lúc Thuỷ sơ cứu, và ngồi ngoài cửa, ánh nắng gay gắt chiếu qua cửa sổ, hắt lên khuôn mặt thoáng chút mệt mỏi của cả hai, dựa lưng vào tường, nghĩ về khuôn mặt lạnh băng tàn khốc của nó, thoáng chút khó hiểu, tại sao nó lại đánh người ta ra như thế rồi buông có hai chữ ''Ngứa tay". miên man suy nghĩ trong khoảng trời mà nghĩ rằng tâm trạng của cũng chẳng khác là bao, suy nghĩ về cái tát dành cho nó, nhìn bàn tay mình, đây là lần đầu đánh nó, cũng là lần đầu thấy vẻ mặt thờ ơ băng lãnh, bất cần đời của nó, mọi khi dù như thế nào trước mặt nó luôn là nhóc đáng , vậy mà hôm nay nó lại....Cả hai tiếng thở dài cùng vang lên. đúng lúc đó, vị bác sĩ bước ra xua tan cái khí ê chề, căng thẳng. - Xin hỏi ai là người nhà bệnh nhân? - Thưa bác sĩ cháu là trai em ấy. - nhanh nhẹn trả lời vị bác sĩ. - Bệnh nhân có gì nguy hiểm, chỉ là bị thương ngoài da thôi nhưng tôi muốn biết tại sao lại bị nặng như vậy?- ngập ngừng chưa biết như thế nào, chẳng lẽ lại rằng chị của nó đánh nó ra nông nỗi này... trả lời thay . - Chỉ là do đánh nhau trong trường thôi ạ! - Được rồi theo tôi lấy thuốc. - Vâng! - rồi vội vàng theo vị bác sĩ còn nhanh chân vào phòng bệnh, vẫn là khuôn mặt lạnh lùng vô cảm ấy, nhìn Thuỷ. - Cậu sao chứ? - Mình sao cậu đừng lo, mình chỉ thắc mắc tại sao Hân lại hành động như vậy thôi_ Thuỷ ánh mắt vô hồn nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút buồn buồn(Hin: chị ơi giả nai siêu vỡi, vừa chửi người ta như thế mà/ Thuỷ: liên quan mày à? biến/ Hin: đúng là giả nai*chuồn*). - Ai biết được cậu ta nghĩ gì- lạnh lùng đáp lại. - Ưm! mà Nam đâu rồi? - lấy thuốc-vừa dứt câu của bước vào, khẽ đặt gói thuốc xuống nhàng hỏi - Em sao chứ? - Em sao ạ! - xin lỗi! Hân nó...... - Dạ sao đâu ạ! *Bây giờ cũng xế chiều, bọn nó làm xong công việc tu sửa, ngồi bệt xuống thềm cỏ nó càu nhàu - Thằng Huy mua kem thôi mà sao lâu thế biết? - Thôi đợi chút , chắc nó về rồi cậu đừng lo. - Ai lo cho tên điên đấy! tớ lo kem chảy thôi. - Đứa nào xấu tao, tao éo cho ăn đâu. _ Huy đặt hộp kem xuống, lườm nó- lười mua còn ngồi đấy mà nhiều. - Hêhee sò rí cưqq. làm gì mà nóng thế? - Ăn nhanh ! tớ còn có việc chút - Trang cầm que kem lên . - đâu à? Huy hỏi. - Ừ có chút việc. - Tao với-nó loi choi nhảy vào. - Mày ăn mặc như thế này để người ta đuổi tao à! - Trang nhăn mặt. - đâu mà cho tao ? - Xin việc. - Tao làm với! đảm bảo thằng xã hội đen nào dám phá quán. - Mày làm làm gì, mất hình tượng bang mình lắm - Huy nhìn nó. - Tao làm ăn bằng gì? - Tiền mày dâu? tưởng ông già chu cấp. - Úi sau vụ này kiểu gì chả bị hai tịch thẻ. - Rồi rồi, cùng tớ nhưng phải thay quần áo . - Ôki ôki _ tao mày nhất. ---------------------------------------------- tạm end nhá tơi đây hiha. Chap:10. trai - Em sao cái tựa chưa phát nào hợp nội dung thế nhỉ? *Sau khi ghé quán xin được việc làm, nó lết xác về nhà. Thấy hai nó ngồi ghế sô pha, có lẽ là đợi nó, nghĩ lại cái cảnh tát nó mà bênh vực Thuỷ, nó điên lắm. Quay mặt thèm nhìn nó mạch lên phòng, gieo mình xuống giường, nó ghì chặt lấy cái gối ôm rồi cứ thế oà lên nức nở. Phía ngoài cửa có con người muốn, rất muốn nghe lời giải thích của nó, nghe tiếng nó khóc, lặng người, cũng biết phải có lí do nào đó nó mới như vậy nó đánh người vô cớ, vậy mà lại.... muốn xin lỗi nó nhưng rồi thở dài, quay bước về phòng mình. Nó cũng đứng dậy trút bỏ bộ quần áo người, nó vào phòng tắm, ngâm mình trong làn nước mát lạnh, nghe điệu nhạc du dương rồi thở , có lẽ thoải mái hơn chút xíu. Đêm hôm ấy có người ngủ được. mà ai ngủ được mí thánh biết roài đấy, hai nó chứ ai, còn nó ngủ như chết k biết trời chăng gì cả. - 1 ngày. - 2 ngày. - 3 ngày. *Nó và nó chuyện, gặp mặt cũng lảng tránh, còn ở lớp, khỏi học sinh toàn trường sợ nó như sợ tà, còn nó phải là rất chán, cãi nhau với , nó cũng buồn buồn, thấy thiếu thiếu, lại chuyện làm cho nó chán thể tả nổi, rồi lại đánh đấm, chìm vào thế giới của otaku nó chẳng thèm quan tâm mọi thứ xung quanh nữa, nhưng dù vậy, ngày nào nó cũng tới thăm mộ mẹ nó, ngồi chuyện, tâm rồi bao nhiêu nỗi đau chất chứa kìm nén bấy lâu, nó tuôn ra hết rồi khóc nức lên vậy mà nó đâu hay rằng luôn theo nó, nghe tâm của nó, nén đươc lòng mình, bước đến, ôm chặt nó biết phải làm gì, bây giờ cũng rất muốn cho Thuỷ trận, là người ép nó chấp nhận Thuỷ nhưng vì cái tính ương bướng mà chưa bao giờ nó nghe lời cả, những lúc nó gây với Thuỷ chẳng lẽ đều do Thuỷ, biết tính nó ngang tàn nhưng thể ngờ nó lại chịu nhiều nỗi đau uất ức như vậy. là của nó mà thể bảo vệ che chở cho nó như những gì hứa. - .........xin lỗi! tất cả là do phải , luôn hiểu lầmem. ....... - ! em nghe, nghe gì hết.-nó rồi oà lên khóc, vùi đầu vào ngực nó, nhìn bé nhắn run lên trong vòng tay mình, đau đau lắm. - xin lỗi! - Hức....hức....em ghét , ghét lắm - Tất cả là do , em làm gì cũng được nhưng đừng khóc nữa, xin em. _ Nước mắt bắt đầu vơi nó gối đầu lên đùi , nhàng nhắm mắt lại. - đừng đâu hết! nhé - đâu, ngủ ngon-thế rồi cũng tựa đầu vào gốc cây sồi già, nhàng vuốt những sợi tóc nâu của nó, cũng chìm dần vào giấc ngủ. ---------------------------------------------------------------------------------- Hin: Sao 2 em nhà này giống người thế nhỉ? có như vậy thích đấy, buồn vui có người chia sẻ, còn được bảo kê free nữa chứ, chắc nó hạnh phúc lắm nhỉ, mong cho tình cảm em nó mãi mãi như vậy. mà chap này ngắn cụt ngủn nhề cơ mà đầu tớ rỗng tuếch chẳng có tẹo ý tưởng nào nữa để mà ghi tiếp hihe. Chap11: Hiểu lầm và hiểu lầm (trời ơi cái tựa chắc chắn là liên quan đến nội dung = =") * khí trong lành của buổi sáng ngày hè làm cho nó háo hức hơn, bước ra khỏi cổng cùng hai nó, nó biết hôm nay là ngày Thủy ra viện, vậy sao hai nó còn ở đây? - vào viện đón Thủy hả? - Khang vào rồi. - Vâng!! *Rồi cả hai cùng bước đến trường, nó hơi thắc mắc vì sao chưa thấy hai đứa bạn trời ban của nó đâu cả. cuối cùng cũng đặt chân vào trường, nó vẫn phải chịu mấy lời bàn ra tán vô nghe hoài mà muốn lủng cả cái tai luôn. thấy cái bản thông báo đông nghịt người nó cũng loi choi chạy lại. Thấy nó, bọn học sinh lại bắt đầu xì xầm rồi vội tránh đường cho nó. Nó nhếch mép bước đến, xững xờ, bàng hoàng rồi ngạc nhiên, trời ơi cái khỉ gì thế này, thảo nào bọn học sinh bu lại là phải. Trường nó thay đổi đồng phục sao? nữ phải mặc váy sao? địa ngục trần gian của nó là đây. đơ đơ nó đọc được nhà tài trợ là tập đoàn happy lại còn tổ chức cho học sinh tự thiết kế mới sợ chứ. sốc, nó quay lại nhìn với nụ cười thể dịu dàng hơn được nữa. Nhếch môi rồi dựt luôn tờ thông báo cầm thẳng lên lớp. Tới nơi nó đạp cửa cái rầm rồi xong vào đập ngay tờ thông báo lên trước mặt Trang làm ch giật bắn cả người. - Mày lên cơn à con kia? _ cau mày nhìn nó. - Biết đây là cái gì ? - Mặt nó phởn tả được. - Biết, rồi sao? đâu tới lượt mình. - Giải thưởng là được miễn toàn bộ chi phí của việc học đấy. đến khi mày tốt nghiệp đấy con ạ! - Nhưng tao đâu biết thiết kế. - Mày có thèm xem tin tức đấy? mấy mẫu tao nhờ mày hôm nọ là sản phẩm mới của happy đấy. Mày đăng kí tao giúp cho. - Nhưng mà... - nhưng nhị gì hết. Ngay luôn và lập tức đăng kí cho tao. - Biết rồi, . - Thế là cả hai đứa nó dắt nhau xuống phòng hội đồng đăng kí, còn bọn học sinh trong lớp sốc tả được. đăng kí xong, nó và Trang lên thư viện đọc sách, đường gặp Vy thế là cả 3 con lôi nhau lên đấy chơi. Mỗi con bê đống truyện tranh ra bàn ngồi, Thủy cũng thư viện, qua cố tình đập mạnh quyển sách vào vai đau của nó. Nó nhăn mặt quay lại là nhận được khuôn mặt dửng dưng của Thủy vì đây là thư viện lên nó muốn gây chuyện, lẳng lặng quay mặt mặt mà chả thèm gì. - Ôi ôi thủ lĩnh bang black dragon bị đánh mà dám lên tiếng sao? _ ta cố tình khiêu khích nó - Mà mộ của mẹ như thế nào rồi? sửa lại chưa _ ta nhếch môi. Nghe đến đây, cơn giận của nó lên đến tột độ. Ánh mắt đỏ ngàu lên giận giữ nó quay sang Thủy bằng ánh mắt lạnh như băng. - Chát... - khuôn mặt chưa lành vết bầm của Thủy lại hằn lên vệt tay của nó, chẳng biết từ đâu chạy ra, ném cho nó ánh mắt lạnh lùng rồi xỗ câu - Đánh người ta nhập viện chưa đủ hay sao mà còn chưa ngồi yên nữa? em muốn giết người à? - Liên quan đến à? đây là việc của gia đình tôi. - Tôi biết em là kiểu người gì nữa, tôi nhầm khi nghĩ em là người tốt. - hai đủ chưa? - Cả Trang và Vy đều đứng phắt dậy đồng thanh . - Hai biết gì tốt nhất đừng có gì cả. Hai chẳng biết chuyện gì xảy ra đâu. - Liên quan đến em hả? - Đúng! tôi với Vy là bạn của Hân còn chả là gì mà lên tiếng cả. - Trang im lặng nãy giờ lên tiếng. Quay sang Hân nó mất luôn rồi, vội chạy theo sau. Vy lườm Thủy cái rồi cũng vội chạy theo. Cả buổi học hôm ấy, gì với nó, chỉ thỉnh thoảng nhòm sang thấy nó và Trang vẽ vẽ tô tô cái gì đấy, rất muốn mở lời mà chả biết làm thế nào. Giờ ăn trưa Vy cũng bay vèo qua lớp nó, cả ba con cứ ngồi thảo luận về thiết kế mới cho bộ đồng phục, bụng con nào cũng biểu tình dữ dội thế mà lười chả con nào vác xác xuống căng tin. Rồi chả biết từ đâu, mùi thơm thoang thoảng của món cơm gà, quay về hướng đó thấy Huy bê hộp cơm làm cho chúng nó chảy nước dãi, Vy nhào đến ôm cổ Huy rồi thơm cái chụt vào má cậu - Em iu nhứt luôn á! - rồi cầm hộp cơm ngồi ngay xuống bàn mà biết có bao nhiêu ánh mắt hình viên đạn nhìn về phía mình, còn nó và sốc toàn tập nhìn Huy. - Người tao! được chưa _ Sau câu của cậu làm hàng trăm nữ sinh rơi lệ đòi tự tử( chém gió quá tay) và hai cái gật đầu của nó và . - Mày.......từ khi nào mà? - lắp bắp. - Hôm qua. - Con chó bọn tao còn là "fan anime"(FA) mà mày dám hả? _ nó chỉ thẳng tay vào mặt Huy, còn chỉ ngồi cười. - Ai cấm? - Xù bàn nữa, mày chính thức bị loại khỏi hội fa, nhiều ta ăn - nó ngồi phịch xuống bàn, cầm hộp cơm ăn mà thèm nhìn ai. Cứ như vậy, chúng nó chỉ ăn với tập trung thiết kế suốt ngày hôm đấy. Buổi chiều, khi tan học, nó vẫn ngồi lớp đưa ánh mắt nhìn xuống sân trường mà than tại sao lại mệt thế, nó lười đến độ lười vác xác về nhà, may mà hôm nay được nghỉ làm nó chết. - Mày có về hả con kia - Trang cáu khi nó cứ ngồi thừ ra đấy - Ừ - rồi nó cũng phải lết ra chỗ ngồi, ra đến, cửa lớp, nó thấy Vy và đứng đấy. Vy nhanh nhẹn kéo tay Trang để cho nó và đứng đối diện, khí trở lên căng thẳng và khó chịu, nó gì, quay mặt , cánh tay của nó bị giữ lại. - Có chuyện gì, mau tôi có việc. - với tôi chút - xong chẳng cần nó đồng ý, kéo tay nó mất hút, hai cái đầu từ trong góc thò ra, cười rúc rích mà chủ nhân của 2 cái đầu đấy mọi người biết là ai rồi đấy. ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------ muốn viết tiếp cơ mà lười quá cơ. chap 12 : Xin lỗi........ (Có ai dậy hin cách đặt tựa ?) * Tiếng sóng vỗ rì rào ập vô bờ biển, từng gợn sóng khẽ vờn lên mái tóc của nó. đôi mắt hướng về phía hoàng hôn xa xăm, vì đây phải bãi tắm cho nên cũng chẳng có người mấy, lác đác 1 vài người lại bãi biển, khí lúc này cũng chẳng đỡ hơn trước là mấy, căng thẳng và có phần nặng lề, ánh mắt nó vẫn lạnh tanh chút cảm xúc, nhưng khuôn mặt có chút giận dỗi này của nó làm cho cảm thấy nó đáng - tôi nghe lí do được ? - Lí do? - Lí do em đánh Thủy? - bị điếc à? tôi bao nhiêu lần rồi? tôi ngứa tay, chán có việc gì làm, rảnh rỗi quá nên nổi hứng đánh người thôi có sao ? - Nó xỗ nguyên tràng dài làm cho đứng hình, đôi môi chu lên nhìn đáng tả nổi. Vì tả được nên mình tả luôn. - Tại sao em cứng đầu như vậy hả? - Đầu cứng chả lẽ mềm à? - Đúng là..... - Tôi đúng sai à? - nó vênh vênh cái mặt lên nhìn làm phì cười, cốc vào đầu nó cái đau rồi cười lớn làm nó tức được lời nào mà ôm cái chán đáng thương - phải mềm mà là đầu em cứng hơn đầu người khác thôi. - Xì với tôi với đầu gối còn hơn. - Vậy cứ tự nhiên, tôi im lặng. - Đến lúc này máu nóng của nó dồn lên tận não, người đầu tiên cãi thắng được nó. mà lần nào cãi nhau với nó chả thua, sau đó đều tức mà quay mặt . Lần này cũng vậy. nó hậm hực bỏ trước, nghĩ lại mấy hôm nay được cãi nhau với nó cũng cảm thấy thiếu thiếu, bước đến tảng đá, ngồi xuống rồi ra hiệu cho ngồi cạnh, thở hơi dài, nó khẽ - Mẹ tôi......bà mất rồi, mất vì tai nạn máy bay - lạng thinh gì, khuôn mặt đăm chiêu nhìn nó. - mà lí do , phải là..à mà sao nhỉ?..........ba tôi ông ấy ngoại tình mà người phụ nữ đoa là mẹ của Thủy. khi bà biết điều đó bà lên máy bay về việt nam. rồi chuyến bay đó......- đến đây, khóe mắt nó cay cay, cố nén nước mắt.- dĩ nhiên tôi đánh Thủy vì lí do đó, tôi cũng chẳng thích ta, đơn giản thôi, ai mà thích cho nổi cơ chứ. mà tôi đánh ta phải vì như vậy. ?Nếu như có người đổ sơn lung tung lên mộ của mẹ , phá luôn cả vườn hoa xung quanh, có ngồi yên được - đến đấy, nó xỗ nguyên tràng dài, cuối cùng nó cũng thở ra được thành hơi.-có vẻ tôi hơi dở nhỉ,- Nó cười nhạt, nụ cười chua chát, nghĩ mới thấy, nó tại sao lại kể cái bí mật động trời này cho , lại còn chuyện ra đâu vào với đâu, câu từ lủng ca lủng củng. Chắc mà có cái lỗ nào ở đây là nó chui xuống luôn quá. Trời cũng tối, đưa nó về, suốt trạng đường, ai với ai câu nào, như vậy là kết thúc ngày dài của nó. Vừa về tới phòng chuông điện thoại reo, là tin nhắn của . " xin lỗi vì chưa hiểu mọi chuyện hiểu lầm em" Nó mỉm cười rồi bước nhanh vào nhà tắm. * tuần trôi qua kể từ ngày hôm đấy, Thủy cũng gây với nó thường xuyên, thỉnh thoảng chạm mặt chỉ cãi vã chút. Và hôm nay cũng là ngày công bố kết quả cuộc thi thiết kế. Cả ba đứa chúng nó loi choi chen vào bảng thông báo, cuối cùng, chật vật nó mới nhìn được đứng đầu bảng là Vũ Thiên trang. Đúng làm được thế là cả 3 đứa ôm nhau nhảy tưng tưng giữa sân trường. Và để kỉ niệm cho chiến thắng của chúng nó, cả nhóm bao gồm: Nó, , , cậu và quyết định tổ chức chuyến du lịch biển 2 ngày 2 đêm. Lịch trình là chiều nay khởi hành và dự là chợp tối tới nơi. Và nơi tập trung là nhà nó. -------------------------4h pm----------- - Nhanh lên con kia, mày trang điểm gì mà lâu thế?-Trang hét lên với Vy vì cái tội ngồi nửa tiếng đồng hồ chưa trang điểm xong. - Rồi rồi, mày ngồi xuống tao làm cho nhanh lên - trong khi 2 nàng này còn trang điểm, làm tóc nó xong từ lúc nào. ngồi ôm cái điện thoại "tự sướng. Cuối cùng cũng xong, nó nhanh chân chạy trước xuống nhà, làm cho đứng im nhúc nhích(sốc vì đẹp ý mờ). Nó mặc cái áo thun in hình milion, mặc chiếc váy da màu đen, chân đôi giày lười màu xám tro. Mái tóc xoăn xõa tự nhiên, đội đầu chiếc mũ phớt màu đỏ. Cách trang điểm nhàng với đôi mắt vẽ tinh nghịch, môi tô son đỏ lòng môi và quên chấm 1 cái nốt ruồi cạnh khóe mắt làm điệu. Tai đeo khuyên hình bọ cạp phát sáng, bên kia đeo đinh kèm theo chiếc kim cương lấp lánh. Tay đeo chiếc vòng dây da(cái kiểu này hơm biết tên mà hin cũng chả biết tả như nào nữa ợ) và đeo 8 chiếc nhẫn hai bên tay( cho chụy này bán nhẫn cũng được á). Nó xách kèm theo cái túi rồi chạy đến chỗ - Ta biết ta đẹp rồi lên đừng có nhìn thế tổn hại nhan sắc của ta chết mất- nó lắc đầu tinh nghịch nhìn . quả thực khi nhìn thấy nó lúc chơi cũng biết nó đẹp rồi nhưng ngờ nó lại sở hữu vẻ đẹp ngọt ngào cá tính như vậy. vì dù sao lúc đấy cũng là trời tối. - T ôi...tôi nhìn cái tranh đằng sau em - chữa ngượng. - Sao hai người cãi nhau suốt ngày vậy? chiến với Huy nữa giờ đổi thành Khang hả? -Trang từ bước xuống xen vô cuộc chuyện của nó. và vâng lại chàng nữa đơ toàn tập. mà mina biết chàng ý là ai roài đấy. Trang mặc bộ váy màu hồng phấn, kèm theo chiếc nơ ở eo, gắn liên với thắt lưng. chân đôi giày búp bê, đeo khuyên hình gấu đính kim cương.( chị này bẩm 2 lỗ nên đeo đôi, và cũng triển lãm nhẫn nên đeo có cái à). Tay đeo chiếc lắc , mái tóc tết dọc dừa, hất chéo qua vai. bước xuống với nụ cười tươi. Ngay sau đó, Vy cũng chạy ầm ầm xuống. mặc chiếc quần sooc bò, rộng cào rách tứ tung, kèm theo chiếc áo sơ mi dáng rộng sơ vin vào trong quần. tay áo được sắn lên gọn gàng. Tóc búi củ hành đến dễ thương. chơi nguyên bộ trang đồ trang sức tatoo và đôi giày bánh mì năng động. Vừa thấy mặt ở cầu thang lên tiếng. - Oa hôm nay mí chàng nhà ta đẹp trai quá ha? - chị ý mấy mà mắt nhìn mỗi ck chị ý thôi ạ! Mà Vy nó mới để ý đến . mặc chiếc quần bò tối màu, cào rách. mặc áo thun cũng in hình milion nhưng màu đen của nó màu trắng( vô tình mà như chị ý mặc đồ đôi ý nhề) cũng đôi giày lười như nó và đeo khuyên cũng gần giống nó luôn.nó nhìn mà muốn nổ mắt. sao dám đạo nhái phong cách của nó...... còn Trang có chút bối dối khi thấy Nam với chiếc áo thun màu ghi có hình đầu nâu đen, mặc quần bò tối màu, giầy nike đen. Vy khỏi , tí ta tí tởn chạy đến ôm cổ Huy. Huy cũng mặc áo thun đen, diện cái quần bò màu bạc, rách te tua, đôi giày nike màu đen. Sau hồi chém gió ngang dọc chúng nó cũng bước ra xe, chiếc LBW đậu ngay trước cửa nhà nó, leo lên xe rồi cả lũ thẳng tiến tới resort của bãi biển. ----------------------------------------------------------------------------- end chap này nhé hin ngủ đây.
chap13 : Lời tỏ tình bãi biển ( Hóng à! cơ mà sao mình ngu cái phần đặt tựa thế biết nữa.) *Đến nơi cả lũ reo lên thích thú, đặc biệt là nó, loi cha loi choi nhảy tưng tưng khắp nơi. Tới quầy lễ tân, phục vụ nhìn tụi cười tươi như hoa, nó khó chịu chen vô - Này chị gì ơi, chị nhìn gì kinh vậy lo xếp phòng cho chúng tôi.-nghe nó mới sực tỉnh có chút ngại ngùng. - Các em thuê nhiêu phòng vậy? - Cho chúng em 3 phòng chị? _ Hai nó lên tiếng. - Ủa 3 phòng. chia kiểu gì hả ? - nó chen vào? - người phòng - Ai với ai - Huy với Vy, em với Trang, với Khang - Vâng *Sau hồi lăn lộn phòng khách sạn, cả lũ quyết định lôi nhau ra biển tắm, bãi biển xanh rì rào với từng ngọn gió thổi mát rượi, nó và ngồi tảng đá, biết chuyện gì nhưng thấy nó cười tươi lắm, thỉnh thoảng còn có ý định hăm he dọa . Huy và Vy ngồi ôm cái điện thoại lướt lướt màn hình, Trang và Nam ngồi ngắm cảnh biển và chuyện. Rồi tự nhiên thanh lạ vang lên, thu hút ánh mắt của mọi người. Nó ở dưới nước, người ướt sũng, còn đứng cười, nó tức điên lên nhìn rồi lôi xuống. Giờ nhìn cả 2 đứa nó chẳng khác gì con chuột. nó chạy đuổi h nhìn chúng nó hạnh phúc, thỉnh thoảng nó còn quay đầu lại lè lưỡi trêu nhìn cực. Cứ phải là bây giờ thích nó lắm lắm rồi ý. - Trang! nhìn Hân vui nhỉ- ngồi bên cạnh lên tiếng làm giật mình - Vâng phải là lâu lắm rồi em mới thấy nó cười tươi như thế. - Mình cũng xuống bơi nhỉ? - Vâng - xong và cùng xuống nước, thấy vậy đôi kia cũng nhanh chân chạy xuống. Huy dính chặt lấy Vy, nó và cãi nhau chí chóe. Còn và cũng kém phần long trọng. Sau cả buổi chiều quẩy tung đai dương ý, chúng nó kéo nhau về khách sạn. Tắm giặt thay đồ xong là ăn. Cả 3 đứa nó bước xuống đại sảnh, ngần ngại nó chạy ngay xuống cười cười . Với bộ mặt nhí nhảnh như con cá cảnh của nó nhìn đáng cực. váy xòe caro đỏ, áo 3 lỗ in chữ blogy màu đỏ đô. tóc búi củ hành cài cái nơ to và đôi giày bánh bì. lại phen nữa đơ toàn tập, khổ nỗi lần này lại nhìn chăm chăm vào cái điện thoại cơ. tiếp theo là Trang với Vy cùng xuống, Vy mặc chiếc váy cúp ngực màu trắng, chiếc nơ to được cài ở eo, mái tóc đen được xõa tự nhiên, đôi cao gót màu trắng luôn. Trang đơn giản trong chiếc áo thun và quần sooc, mái tóc cột lên gọn gàng. đôi tông có viền đính đá. nhìn sắc mặt trang có vẻ hơi mệt, cũng phải thôi dù sao cũng mới ốm dậy lại chơi luôn như vậy. Mà nó cũng để ý từ đầu, cả 3 người cùng đồng phục áo thun, quần ngố, giày lười. mà nhìn đẹp trai , nó lặng thinh nhìn lúc lâu. Mà nghe tiếng mọi người rúc ríc đến lúc nhận ra ngượng chín cả mặt bỏ mất hút. -----------------10h tối---------------------- *Sau khi ăn xong, bỏ đâu mất, ngồi chuyện vui vẻ chuông điện thoại của Trang vang lên, là gọi. - Dạ! - Em ra phía sau nhà hàng được ? - À.....vâng! - trang cụ điện thoại và nhanh chân bước đến phía , ngỡ ngàng khi bao nhiêu ánh nến lung ling tỏa sáng vùng biển, bãi cát trắng, đứng trong hình tròn bằng nến, ôm bó hoa thủy tiên, loài hoa mà thích. nhàng bước đến bên , tặng bó hoa. - muốn nhiều. 3 từ thôi, " EM'' - Em...em....em - Làm vợ nhé!!! - Trang gì, khuôn mặt ửng lên đỏ, cười tươi càng làm cho khuôn mặt thành trái cà chua. Để xóa bầu khí này, khẽ . - Tại sao lại là hình tròn? - chỉ tay về phía ánh nến. - Bởi vì hình tròn có điểm dừng và tình cảm dành cho em cũng như vậy..... xong đặt lên môi nụ hôn ngọt ngào chất chứa bao tình cảm, lúc này cảm thấy choáng váng, đầu óc quay cuồng, có lẽ cố quá sức. ngã vào vòng tay của cảm thấy an toàn hơn. - Trang,Trang..........- gọi tên , sờ lên trán, sốt rất cao. Vội bế thốc lên rồi thẳng. Tự nhiên chả biết chui đâu ra cả lũ hỏi thăm tới tấp. gì chỉ vội vã bế ra xe. Vy và huy cũng nhanh chóng chạy theo sau. Còn lại nó và , nó trong tình trạng ngơ ngơ chưa biết mô tê gì bị cho chưởng vào đầu làm cho tỉnh ngộ - I tê! - Ngồi đấy mà hoang tưởng, về! - Ê hai vừa tỏ tình với Trang nhề? - Em bị điếc hả? - Nhưng mà cảm thấy gì hả? -Thấy gì? - Tui tưởng thích trang - thực sốc khi nghe nó , mặt nó còn cười đểu bị táng thêm cho cái nữa vào đầu làm nó ôm đầu mà im luôn. Lúc và nó chạy ra xe chiếc xe mất roài. Mà tình trạng bây giờ là cả hai đều có tiền, chẳng lẽ bộ. Đúng là thảm kịch, sao hai nó có thể vì mà quên mất nó cơ chứ. T.T - Làm như nào giờ? - bộ. - . - Tại ai? - *Nó lết từng bước lặng lề. sau , Rồi đập ngay vào mắt nó là khu chợ đêm, nản lòng nhìn xuống cái túi, nó nuốt nước mắt, còn nhìn khuôn mặt đáng liên tục thay đổi cảm xúc nhịn cười nổi. Từ chiều bơi nó mệt lắm rồi, định là ăn xong về đánh giấc ai dè phải lết bộ về như thế mà về đến khách sạn cũng 4-5 cây chứ ít à? chứ ít à! được nửa đường nó ngồi thụp xuống ven đường cúi gằm mặt xuống. chạy lại đứng nhìn nó, vừa nãy còn cãi nhau với ầm ầm mà giờ kiệt sức rồi sao? nó nhìn bằng khuôn mặt cún con tội nghiệp rồi lắc đầu nguây nguẩy. ---------------------10 phút sau---------------------------- * cõng nó lưng còn nó ngừng nghỉ. bao nhiêu chuyện trời dưới đất nó đem ra kể hết. vậy nó chơi nguyên cả tràng dài trách hai nó, mà chính xác người chịu khổ là mà. - Hai quá đáng mà tự nhiên bỏ về trước. - Trời em có phải đâu? ngồi đấy mà than nữa. - bực sao được? - Rồi rồi. - Mà phải công nhận, hai sến - ........... - Đúng là! ai ngờ đâu...... haizz vậy là giờ còn mỗi mình là fan anime thôi sao? - Xấu, ngốc, lại dở nữa fa sao được. - Kệ ta, mi được như ta mi gato hả? - Hahaha - Xì_Nó dỗi chả thèm luôn ------------5 phút sau---------------- - Này........... - Thấy nó im lặng lúc đành phải lên tiếng. - .................- - Này -..............- - Đúng là ngốc mà _ quay đầu lại nó yên vị ngủ ngon lành lưng từ bao giờ. Nhìn khuôn mặt của nó lúc ngủ tựa như thiên thần. rất nhàng, thanh khiết dính chút bụi trần. ----------------------------------------- the end chap này------------------- * Bật mí chút nài chap sau có đoạn nài hài cực luôn á! chap 14 : first kissss.... * Vất vả và mệt mỏi lắm mới vác được nó về nhà, còn nó vẫn ngủ ngon ơ lưng . Nhìn vẻ mặt của nó là rất rất mệt nhưng vẫn phải cố mà vác con heo này về. Nhìn nó ngủ cảm thấy rất ấm áp. - Ê heo dậy , đến nhà rồi _ đập đập vai . - Ưm ...ưm sao nhanh thế? - Nó bằng cái giọng ngái ngủ, giương đôi mắt trong veo nhìn . như muốn đâm đầu xuống đất mất thôi, vác nó gần 3 cây số, mệt sắp chết đến nơi, ngủ lưng người ta, cảm ơn thôi đằng này cho câu mất hết cả cảm tình. - Nhanh cái nỗi gì, người nặng như heo, bắt người ta vác về hơn 3 cây số, còn em ngủ ngon lành như thế hả? liệu mà trả công - Trả công như thế nào? - Chưa nghĩ ra. - Ưm. Hì hì - Tự nhiên nó ngoan đột suất làm hơi bị choáng nhá, chắc do ngái ngủ thần kinh chưa hoàn toàn hồi phục nên dễ bảo. Nó nhanh chân bước vào trong khách sạn, nó vẫn còn vui vui vì cái cảm giác ngủ ngon lành lưng , nó bỗng lắc đầu xua cái ý nghĩ đó, việc quan trọng bây giờ là xem Trang như thế nào rồi. Bước lên phòng, cánh cửa vừa mở là nó thấy ngồi đấy, tay cầm chiếc khăn ướt đắp lên trán Trang. Nhìn như thế nó cũng chả muốn trách nữa. Nó thở dài ngồi xuống - Trang sao rồi? - ấy sốt hơi cao thôi, cho uống thuốc rồi. - Vâng. - Mà em qua phòng ngủ tạm , để ở đây chăm sóc trang. - Nà ní? - gì chỉ nhìn nó, đôi mắt của nó cụp xuống đành lặng lẽ ngồi xuống giường, nó ngồi lúc lâu rồi cũng chạy qua lấy quần áo rồi vác xác xang phòng . - Cốc ....cốc... - nghe tiếng gõ cửa, vội bước ra, người cuốn độc nhất chiếc khăn tắm, mái tóc ướt vẫn nước xuống khuôn mặt. Nhìn quyến rũ, nhìn nó, tay bê đống quần áo khá ngạc nhiên nhưng nhìn biểu khuôn mặt nó , phải bật cười vì dễ thương. nó cúi gằm mặt rồi quay lưng lại với . Hiểu ý nó, đóng cửa lại. --------------------4 phút sau ----------------- - Cạch - Cánh cửa lại mở ra, bước ra với bộ quần áo ngủ, nhưng vẫn kém phần quyến rũ với mái tóc nâu và đôi mắt hút hồn người đối diện. Nó vẫn quay mặt dám nhìn, nhíu mày nhìn nó, xoay người nó lại mắt nó vẫn nhắm tịt lại k dám mở. - Này ngốc, mở mắt ra - nghe , nó mới he hé mắt ra, thấy mặc đồ nó mới dám nhìn rồi thở phào nhõm. - Cho tôi vô - Nó đẩy ra và định bước vào, nhưng chặn ngay cửa. - Đêm hôm vào phòng con trai có ý định gì đây? - giở cái giọng trêu ngươi, nhìn mặt phởn tả được - Ngủ - nó trả lời cách hồn nhiên - Sao ngủ bên kia? - Nam ngủ đấy chăm sóc Trang đuổi tôi qua đây. - Uk - cũng nhiều, lấy cái khăn lau tóc rồi ngồi ôm cái điện thoại. Còn nó bước vào trong nhà tắm, hơn tiếng sau, nó mới thò mặt ra, nó mặc chiếc áo thun nam rộng, che quá nửa đùi, có vẻ đây là thời trang phòng ngủ của nó, dám nhìn nó, sợ, nếu nhìn thể kiềm chế nổi bản thân. Nó với cái khăn chỗ lau lau mái tóc ướt rồi nằm luôn xuống giường cách thoải mái, vô tư mà để ý đến sắc mặt khó coi của . nó nhìn qua chỗ , thấy chăm chú đọc sách, nó ngồi ngay cạnh, chọc chọc cuốn sách - Ê! sách gì đây? - Ngủ ! - Hỏi xíu làm gì mà căng. - Nó định ngả lưng xuống giường ngủ ... - Này! - Gì? - xuống đất ngủ. - Oắt đờ hợi? là con trai phải nhường giường cho tui chớ. - đâu phải con - Nghe xong câu đấy, nó cầm cái gối ném thẳng mặt rồi xuống đất, nằm, nó cứ lăn qua lăn lại làm k ngủ yên được ---------------------10 phút sau------------------------------ Nó say sưa trong giấc ngủ nồng, còn vẫn nhìn nó chằm chằm ngủ được. Sau hồi đắn đo suy nghĩ, cuối cùng, quyết định đứng dậy, bước xuống giường, nhấc bổng người nó lên và đặt lên giường.sau đó cũng nằm xuống giường, quay mặt chỗ khác, nhưng vô tình, nó vòng tay qua ôm .Bất giác quay lại, bây giờ mặt và nó rất sát nhau, tim đập rất rất mạnh. nhìn khuôn mặt, đôi mắt, hai gò má, rồi dừng lại ở cánh môi mềm mại, vòng tay qua sau gáy nó, đặt lên đôi môi ấy nụ hôn sâu................... ----------------------------------------------------------- còn nữa nhưng hin ngủ đây nha pipi Chap15: Tình địch xuất * Trong cơn mê, nó chẳng biết gì, còn vẫn quyến luyến đôi môi ấy. Dời đôi môi ngọt ngào của nó, nhàng đặt đầu nó lên tay, vòng tay qua eo nó, kéo nó lại gần. nó như cảm nhận được hơi ấm, vùi đầu vào ngực .( chắc này để điều hoà lạnh, biết lợi dụng ghê). cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Phòng của Trang và trong tình trạng nằm gục bên giường, cầm bàn tay của . còn vẫn mê man trong cơn sốt. Thỉnh thoảng lại lấy khăn dấp nước, đắp lên trán cho . Đan đôi bàn tay của mình vào tay , khẽ nhắm đôi mắt lại cách hờ hững. Còn phòng của cặp đôi kia, 2 chị ý ôm nhau ngủ mà biết trời trăng gì nữa. *Những tia nắng bình minh le lói qua khe cửa sổ, rọi vào trong phòng. Nó từ từ mở mắt dậy, đập vào mắt nó lúc này là khuôn mặt room to hết cỡ của . - Aaaaaaaaaaaaa..............-sau tiếng hét thất thanh của nó, ngay lập tức an tọa dưới đất. - làm cái gì đấy? - cau mày nhìn nó. Xoa xoa cái thân xác vừa đập xuống đất. - Sao tui lại ở giường? - Ai biết? - Vậy sao lại ôm tui? - Tưởng gối ôm - Biến ngay - sau câu của nó, tất cả những gối, chăn lập tức bay vô mặt . Được đà, ném lại y nguyên tất cả lại cho nó thế là cuộc chiến ném gối bắt đầu, sau hồi gay cấn phân thắng bại, chiến đấu tầm xa chuyển sang đánh cận chiến, nó đánh , lại chọc nó, rốt cuộc ầm ầm lên yên được, nghe tiếng chúng nó ồn ào, bực mình mở cửa xông vào, - Các người có để cho người khác nghỉ ngơi ?.......Ơ...ơ - đập vào mắt là cái cảnh tượng thể tình cảm hơn của chúng nó. đè lên người nó, tay giữ tay nó, tay chống xuống giường. Còn chân kẹp 2 chân của nó. Mặt nó đỏ ửng lên vì ngượng, cố vùng vẫy, do sơ ý bị nó cho cước bắn xuống đất. Nó lao thẳng vô nhà tắm, đóng cửa cái rầm thèm năng câu gì. lúc này mặt phởn tả được, tủm tỉm cười, còn mặt mày đỏ phừng phừng, quay nhanh mặt ra chỗ khác. *Sau kì nghỉ ngắn hạn, chúng nó bắt đầu học trở lại, hôm nay là ngày phát đồng phục mới. Hèn chi tụi con từ sáng đến giờ hí ha hí hửng chịu ngồi yên. đơn giản, vì tất cả k ai biết đồng phục mới trông như thế nào, ngoại trừ nhóm thiết kế. Chính xác hơn là chỉ có 3 đứa tụi nó, còn tụi , chả biết gì. ngay cả tụi nó cũng háo hức, để xem tác phẩm của mình như thế nào . chủ nhiệm bước vào lớp, cả lớp ồn ào nháo nhác hết lên, từng người lên nhận đồng phục, cả lớp trầm trồ khen ngợi ngờ lớp trưởng vừa xinh đẹp, lại giỏi như vậy. Bộ đồng phục nữ được thiết kế với áo trắng sơ mi theo kiểu đuôi tôm, ở viền tay áo có kẻ caro chéo, ở điểm giao có hình cỏ bốn lá, biểu tượng của happy. Cổ áo viền caro và có chiếc cà vạt màu xanh tím than, có in logo của happy. Chiếc váy da màu xanh tím than với 1 đường kẻ ở chân váy nhấn ở dạo điểm là hình logo happy. Có 2 chiếc áo sơ mi dài tay cộc để mặc cho 2 mùa. Ngoài ra còn có chiếc áo vest cùng màu với chiếc váy và cà vạt. Đồng phục Nam cũng như vậy,nhưng có viền caro ở tay áo mà chỉ nhấn chút ở cổ và logo ở cà vạt. đồng phục nam kèm theo quần mà tùy người mặc phối hợp. Nhận đồng phục xong, ngay cả tụi , cũng phải trố mắt vì tài năng của chúng nó. Có 2 người ở 2 lớp khác cũng đồng tâm trạng, mấy ngạc nhiên, còn Vy rất rất tự hào. ( chap sau mình đăng, ảnh đồng phục cho nha). Và giờ nghỉ trưa ngày hôm nay phòng vệ sinh tấp nập người, ai đời lại bắt học sinh thay đồng phục luôn cơ chứ. Khỏi phải nó thoát được bộ áo dài lượt thượt kia sướng nhảy lên. Chính xác hơn bộ này nó thiết kế cho dễ bay nhảy. hí hửng nhảy chân sáo xuống căng tin chả biết ở đâu nhảy ra 2 thằng con trai cũng mặc đồng phục trường, nhìn nó bằng ánh mắt khinh bỉ. - này xấu dữ vậy bảo sao suốt ngày đánh nhau là phải. - Qắt đờ hợi... - Nó nghe câu đấy tức lắm, mặc dù lúc này trông nó xấu mà sao cái tên này phũ vậy chứ. - Có người muốn gặp em đấy. - Ai? - Đàn năm 3 của trường. - Nguyễn Hoàng Bảo Sơn 12A5? - Biết? - Tao bị ngu. Ok! 2h chiều sân vận động sau trường. Ai đến coi như thua, dẫn theo bao nhiêu người tùy thích. - Được, em cũng mạnh miệng lắm - Nó gì, chỉ nhếch môi rồi thẳng. nó đến căng tin nữa, gọi điện cho Huy rồi triệu tập cuộc họp Bang khẩn. Huy ở căng tin nhận được tin của nó, cũng nhanh chóng rời , lúc này chỉ còn , , , và - ấy đâu vậy? Vy lên tiếng sau khi thấy Huy dời mà chỉ là có việc. - Đánh nhau! - Trang vừa vừa cắn miếng xúc sích. - Sao mi biết? - Hân mất dạng, ck mày bỏ đánh mới lạ. - Ưm - ngẫm nghĩ lúc, đối với và đây là việc hết sức bình thường. - Ở đâu? - lạnh lùng hỏi. - Chịu - lên tiếng, ngay cả cũng chẳng biết căn cứ chúng nó họp mặt ở đâu. - tui dẫn đường? Trang nhìn mọi người với ánh mắt trong veo. - ! Vy nhanh nhảu đứng lên, nhìn 2 người trước mặt vẫn có gì thay đổi. - Rồi _ cũng đứng dậy nhìn , cũng đứng dậy bước theo. Trong cái khí nặng lề ở trong phòng họp, nó nhìn mọi người - Lần này đơn giản như mọi lần, chắc chắn bị thương nhiều. Những ai tham gia?- tất cả cùng đồng loạt dơ tay. - Có chiến dịch gì chưa?Huy lên tiếng. - Chưa - nó hồn nhiên trả lời. - Con ngu! - Dường như mọi người quá quen với việc phó bang chửi bang chủ rồi nên chỉ cười trừ - Mày có giỏi nghĩ xem.... - RẦM.........- tiếng đạp cửa mạnh làm ngắt câu của nó. tưởng như có người đến phá, tất cả cùng đứng dậy. - Hề nhô mina - cái giọng lanh lảnh của Vy làm nó và Huy giật mình. - Oắt đờ hợi? sao mi lại ở đây?- ngay sau câu hỏi của nó, tất cả cùng bước vào, chậc chậc rắc rối to rồi đây. - Ta thích ta đến. Muahaha - Chưa có chiến dịch mà cũng muốn ra trận à? - từ đằng sau bước vào, ngồi ngay xuống cái ghế của nó. và....nó k có chỗ ngồi. - Ê tên kia sao mi dám ngồi chỗ của ta. - Kiếm chỗ khác - Ta là bang chủ đấy. - quan tâm. - Mi........ - Lần này cả bang đều sốc, lần đầu có người cãi thắng bang chủ của chúng. và hơn nữa lại là con trai. lần này trời sập. ngay lập tức mấy người đứng lên nhường ghế cho tất cả tụi nó, cùng ngồi xuống bắtđầu lên tiếng - Cả bang chia làm 2 nhóm, đánh thay đổi để giữ sức, nếu đông địch cùng xông lên, nhưng nhớ là vừa đánh vừa giữ sức. - Cũng được đấy! - giọng thằng Huy chen vào, khiến cả bang đều nghe và nó bị cho ăn bơ. - Ưm, thống nhất vậy .- Nó lên tiếng rồi đứng dậy luôn. 1 mạch k thèm nhìn ai. ---------------2h chiều tại sân vận động sau trường-------------------- * Đây là nơi khá vắng và khuất, nên rất hiếm khi bị phát vì thế nên các vụ đụng độ thường xảy ra ở đây. tất cả mọi người đều đến đủ, chỉ có nó là chưa thấy đâu, phe nó bắt đầu mất bình tĩnh còn bên kia bắt đầu khó chịu vì phải chờ đợi,( cả lũ này là cúp học đấy). 2been dường như cân bằng về số quân, tuy nhiên bên kia có nhỉnh hơn chút. từ đằng xa nó hớt hải chạy vào, miệng còn ngậm chiếc kẹo mút, vẻ mặt ngố k tả được, tên thủ lĩnh bên kia còn tưởng con bé nào chạy lạc vô lên tiếng - Này nhóc,đây là chiến trường, phải nơi để chơi đâu. - Nhóc cái shit! - Con bé kia - Bé nào, ta là thủ lĩnh Black dragon( hắc long) - Hả? - Tên này hốt hoảng, dù biết bên đấy thủ lĩnh là nữ nhưng ngờ lại giống nhóc như này. tưởng rằng phải là lạnh lùng kiêu sa ai dè lại là nhóc con đáng này. lần này nó hóa trang, chính xác hơn là nó ghét hóa trang lúc ra chiến trường. nhìn dòng người lao vào nhau đánh đấm nó cảm thấy hưng phấn, nó biết rằng đối thủ của mình ngay đằng sau. - Này nhóc! - Nhóc cái shit! dù ta tuổi hơn mi nhưng ta bằng chức với mi nên mi cần phải nương tay đâu. đánh hết sức . - Được! tùy ý em. *Nó và Sơn lao vào cuộc chiến, đúng hownn là cuộc chiến đỉnh cao, những đòn tấn công của nó, Sơn né được hết, và ngược lại, ó cũng thế, nhưng lối đánh của nó là giữ sức nên Sơn nhanh chóng bị nó vắt sức. Nó cũng bắt đầu thấm mệt, thấy vậy Sơn tận dụng sơ hở của nó, nhanh nhẹn nó dính đấm vào bụng cú đấm uy lực làm nó khụy xuống nhưng nhanh chóng đứng lên, nở nụ cười quỷ mị nhưng vô tình, Sơn bị nụ cười ấy làm mất cảnh giác, nó bỏ qua, dùng 1 cước đạp thẳng vào bụng sau đó là ngang ngục, Sơn nhanh chóng quỵ xuống, do bị nó vắt sức thể đứng dậy nên nó thắng. hiển nhiên, phe nó bị thương cũng ít, nhưng vì thủ lĩnh bại nên phái kia đành rút. Chúng nó cũng nhanh chóng về lại căn cứ. Vy và Trang nhanh chân chạy mua bông băng và gạc. ( 2 chị này là y tá đấy) dàn người xếp hàng chờ băng bó, nó bị thương hề , bầm dập khắp nơi. , và cậu dường như là bị thương. lại chỗ nó, băng vết thương cho nó. - Ê đánh đấm gì mà ngu thế, có vậy thôi cũng để bầm dập cả người. - Mi thử đánh với bost xem. Ngồi đấy mà .......A....hix mi tay hơn được hả? - tuy làm rất rồi mà nó vẫn cứ la. Nhìn cái mặt bầm dập của nó, khỏi xót xa. - Ai kêu mi dành, sao để ta đánh. - Nhưng ta là Bost đánh là hèn, dù sao cũng thắng rồi. - Ngồi im ! nhiều- sau câu của , nó đành ngồi im để băng vết thương. Trang và Vy chạy khắp phòng, hết người này lại người khác vất vả. Hơn tiếng đồng hồ, mới xong tất cả phòng, đấy là con giúp đỡ của , chính xác hơn là cả Huy nữa, còn băng xong cho nó là ngồi nghỉ luôn. Cuối cùng cũng được giải tán. Nó lết xác về nhà, ngâm mình trong bồn tắm, những vết bầm, đau nhưng nó vần hề rên rỉ. ------------------sáng hôm sau----------------- * khí trong lành của buổi sáng làm nó thấy thoải mái hơn. rảo bước con đường đến trường, hôm nay nó hóa trang, có lẽ do mấy vết bầm mặt thay thế lớp hóa trang rồi. Cũng may cho nó là có vết nào ở mắt nếu nó thành con gấu trúc. Hôm nay nó học mình. Vừa bước tới cửa lớp nó thấy lớp học im ắng lạ thường. vào tới nơi đập ngay vào mắt nó là Sơn đứng ngay bục giảng, đừng có là đến trả thù chứ, đánh lúc này quả nó đâu còn sức đâu. _______________GTNV______________ *Nguyễn Hoàng Bảo Sơn: thủ lĩnh bang read lion. Con trai của gia đình đại gia, kinh doanh đá quý lớn. tính tình thất thường nhưng rất tốt, đặc biệt với nó. Bị cảm nắng nó ngay lần đầu gặp. là hot boy toàn trường tình địch của . --------------------------------------------------------------------------------------------------------- - tới đây có việc gì?-Sơn cau mặt nhìn nó rồi nở nụ cười tỏa nắng làm trái tim của bao rung động, đưa ngay trước mặt nó hộp quà - thích em! Nguyễn Vũ Ngọc Hân, Làm bạn nhé! -1s -2s -3s *Nó đơ toàn tập, cứ tưởng đến để đánh nhau ai ngờ.......Lấy lại bình tĩnh,nó thản nhiên đáp lại câu lạnh tanh - !!!! - Tai sao? em tin tưởng ? Hay em co người rồi - Haizzz! cái tên kia. tôi thích - Nhưng em - Tôi thích, kệ , liên quan tôi đâu. - nắm lấy tay nó, nhìn nó lâu, bỗng cánh tay còn lại cuả nó cũng bị nắm lốt, - ấy đãnói thích rồi, bị điếc à?- từ đâu xông ra, chen vào cuộc chuyện này - Liên quan đến cậu à, cậu là gì của ấy? - Bạn - chữ bạn mà khiến khẽ nhói lên, nhưng đâu phải là gì của nó. - Thế buông tay ra. - * Nó như muốn điên đầu luôn, ở đâu ra cái cảnh tượng hai hot boy của trường giành giật đứa xấu xí như nó( tại là vậy) nó muốn giật tay ra, khổ nỗi 2 tên này nắm tay nó quá chặt. điên máu, bỗng có người đặt tay lên vai nó -Ai muốn tán này làm ơn hỏi ý kiến tôi-nó ngơ ngơ người ngoảnh ra đằng sau, may quá, đến giải vây cho nó. cả lớp lại được phen hoảng hốt đừng có cả cũng thích nó, Sơn nhăn mặt nhìn - Cậu là gì của ấy? - trai! câu đơn giản ấy làm bao nhiêu người sốc, nếu là hai nó nó với Thủy là gì, tại sao lại đánh nhau giữ vậy? nhìn rồi liếc xang Sơn - Buông tay ra! - cả hai người lập tức buông tay nó, kéo tay nó , ngay lập tức, cả và Sơn đều gườm gườm nhìn nhau, tất cả mọi người trong nhóm, ai mà chẳng biết thích nó, chỉ có nó là ngốc nghếch chịu hiểu. Bây giờ lại xuất Sơn, làm càng đau đầu hơn. ---------------------------------------------------------------------------- Xin lõi mọi người vì tối qua hin đăng bài được nên hôm nay hin đăng chap này dài để chuộc tội đây ợ !!!!!
Chap 19: Chiến tranh của những bông hồng ( Ôi ôi mới quay lại mà thấy ngu roài) * Nó cứ lăng xăng chạy khắp trung tâm mua sắm, nó mặc cái váy màu xanh dương nhạt, áo pull, mái tóc thả tự nhiên, chiếc bờm ngọc trai lấp lánh mái tóc, lớp trang điểm với đôi môi màu hồng luôn chúm chím hé cười đốn tim bao chàng trai. Nó cứ chạy trước, hết ghé quán này lại tới quán kia, lôi tay nhìn hạnh phúc lắm. lúc này nhìn với nó y hệt như cặp tình nhân ngọt ngào. Các nhân viên nhìn ngất ngây con gà tây luôn. Hôm nay trút bỏ cái vẻ thư sinh vốn có, khoác lên mình phong cách mới lạ lẫm, cá tính mạnh mẽ và rất quyến rũ. mặc chiếc áo thun 3 lỗ in hình đầu nâu, quần bò rách màu đen, có đính móc khóa. mái tóc nâu bồng bềnh che phần khuôn mặt. - !... sao lâu vậy? - Em đợi chút làm gì mà lao ầm ầm thế hả? - nhanh nhanh mà - Nó làm cái bản mặt cún con khiến nó phải siêu lòng. Nó dắt tay nó vào cửa hàng quần áo, nó dạo quanh vòng, ngắm ngắm lại, rốt cục nó ngồi xuống ghế, nản, chẳng có bộ nào hợp với nó. - !... - Nó nhõng nhẽo nhìn , tới bẹo má nó cái, nó nhăn mặt chu môi làm nũng nhìn cực. - ra kia lựa đồ cho - Dạ! * lôi nó vòng vòng, các nhân viên ngừng cười cười, làm nó có chút khó chịu, mua cho nó rất nhiều đồ đẹp, đa số là váy, áo thun và quần sooc, vài chiếc áo sơ mi, quần dài nhưng hầu như là quần rách, begi cá tính. Và cuối cùng chỉ có vài bộ váy liền thân dịu dàng. Tiếp tới là cửa hàng giày dép. Nó lấy đôi giày đế xuồng, giày bánh mì, hài, giày cao gót, ....( chắc thừa tiền quá) Cuối cùng là cửa hàng mĩ phẩm và trang sức, nó mua khá nhiều đồ, đầu nó lúc này quay vòng vòng chóng hết cả mặt, gì chứ trước giờ toàn Trang chọn đồ cho nó hôm nay đích thân mới biết gian nan vất vả như thế nào. Mặt đơ đơ ngơ ngơ nhìn , - Hai ơi, em đói - Nó xoa bụng nhìn cầu cứu - ăn kem! - Em iu hai nhứt! - Nó nhún chân hôn cái chụt vào má hai nó rồi nhanh chân chạy trước, nó chỉ cười vì cái tính trẻ con của nó, 17 tuổi rồi, đâu còn nữa mà suốt ngày làm nũng, chẳng biết chăm sóc cho bản thân, đến bao giờ mới trưởng thành nổi. * Ngày hôm sau nó suýt ngất khi nhìn thấy cái vẻ đẹp " Trời phú" của nó. Dù hôm qua mua cho nó cả tá đồ vậy mà hôm nay nó vẫn chẳng khác mọi khi là mấy. chắc đến chết với con bé này thôi. - Hân! - Dạ ! - Nó hồn nhiên trả lời, hướng đôi mắt ngây thơ vô(số) tội nhìn . - Em ăn mặc kiểu gì thế này? - Em quyết định là... sau khi thi học kì em thay đổi lại. còn bây giờ nếu em đẹp quá lại mất công hại người khác phân tán tư tưởng chết! tội lỗi, tội lỗi. - Nó xoa xoa cằm rồi lắc đầu, chỉ nhìn nó phì cười rồi lôi cổ nó học. Đấy miệng kêu sắp thi học kì thế mà có học hành gì đâu, suốt ngày cắm đầu vào game, xong đến hôm thi lại vất vả làm phao, xong quay cop đủ kiểu. Cái tính của nó là khiến người khác lo lắng. * Bước tới lớp, tất cả ánh mắt dồn về phía nó, ngơ ngơ chẳng biết gì Thùy Linh ( bà tám kiêm MC chuyên nghiệp của lớp ) nhanh nhảu chạy ra chỗ nó. - Hân ơi! Hai bà.... hai bà..... có bồ - đúng mà..... Trang đấy. - ai cũng biết thế nhưng là bồ mới cơ. - Hả? Cái gì ? Bồ mới? Trời ơi, bà nghe cái đấy ở đâu hả? - Đây này - rồi Linh đưa điện thoại cho Hân xem, hôn nó, mà đấy lại chính là nó, trời ơi hôm qua bị chụp trộm mà mấy cái đứa này có mắt như mù, phát ra nó mới chết chứ, nó vừa quay ra Linh đâu mất. chết luôn, cái bà tám này có mà loan tin cả trường luôn ý chứ. thèm để ý mọi thứ, lúc này trong đầu nó nghĩ đến Trang, Vội vã chạy tìm, nó mệt muốn chết luôn mà thấy Trang đâu, cái góc chụp ấy, làm sao mà phân biệt được cơ chứ. Nó bắt đầu lo lắng, ghế đá sau trường, đài phun nước, bia tưởng niệm,.... nó gần như tìm khắp trường mà vãn thấy đâu, chợt mắt nó sáng lên, thư viện, đúng thư viện, vội vã chạy , từng giọt mồ hôi thấm ướt chiếc áo vest bên ngoài, dù trời lạnh nhưng nó vẫn nóng tới mức mồ hôi nhễ nhại, lột áo vest ngoài, nhét vào cặp ( cái tính này chết chừa). Nó nhìn thấy Trang, ngồi thu mình lại góc, nó đưa mắt nhìn xung quanh, Vy, Huy và đứng gần đấy, ai dám lại gần vì họ hiểu lúc này chỉ có mới có thể giải thích được cho . Nó giải thích mọi chuyện cho họ nghe rồi từ từ tiến lại chỗ Trang. nó nghe từng tiếng nấc của , đau, nó cũng đau, nó hiểu , khẽ lay người - Mày nín , mọi chuyện phải như mày nghĩ đâu. - phải chuyện của mày, mày cần xen vào đâu.- hét lên với nó, gạt tay nó ra, chẳng thèm quan tâm mọi chuyện. - Cái con ngu, mày cứ như thế phải làm sao hả? Ít nhất cũng phải nghe người khác chứ - gạt phăng tay của nó ra, đứng dậy và buông câu lạnh lẽo. - Tốt nhất mày đừng có xen vào, mày hiểu được chuyện gì cơ chứ? - CHÁT......... - thanh chói tai vang lên, đây là lần đầu tiên nó đánh Trang, đúng nó giận Trang, nhưng nó đánh để Trang tỉnh ra, nó cảm thấy giận vì với nó như thế, nhưng nó giận vì cái tính nhu nhược của . - Mày nghe cho đây, tao đúng là chưa ai, nhưng ít nhất tao hiểu hai tao, nếu bây giờ mày nghe tao sau này đừng có hối hận - nó rồi quay mặt thèm nhìn lại, nó đường, đường... Chap 20 : cuộc chiến của những bông hồng lặng lẽ bước , lúc này chỉ muốn ở mình. Bước đến bãi cỏ đằng sau trường, nơi đây yên tĩnh, bãi cỏ xanh mướt, xen lẫn vài khóm hoa xinh đẹp, vài cây cổ thụ đứng cao tạo bóng râm che rợp cả khoảng trời. quả là nơi tuyệt vời để tĩnh tâm. ngả người xuống thảm cỏ, nhắm liền đôi mắt lại, từng mảng kí ức chợt ùa về, đây là nơi tuyệt vời nhất nếu nó phải nơi gặp lần đầu. ------------------5 năm trước----------------- ôm quyển sách dày cộp, lững thững bước . -Rầm...- mãi tập trung vào cuốn sách mà để ý mọi thứ xung quanh. cúi xuống xoa xoa cái bàn tọa vừa tiếp đất của mình, cũng may đây là bãi cỏ. ngước lên nhìn , đơ trong 1s, đúng chỉ có 1s thôi. rất đẹp, nước da trắng, đôi mắt nâu, mái tóc che 1 phần khuôn mặt, nhìn , vội cúi người. -Xin lỗi!.... tôi bất cẩn quá! - sao!- rồi khuyến mãi thêm cho 1 nụ cười tỏa nắng. nhưng mà đâu có thèm nhìn mà dán mắt vào cuốn tiểu thuyết. lạ đó là ấn tượng đầu tiên của về . Sau đó thời gian biết đó là trai của Hân và cũng là hội trưởng hội học sinh. Chơi với nhau hơn 2 năm trời mà đến h mới biết, đúng là......... ------------------------------------------------------------------------ mỉm cười, rồi sau nụ cười ấy, hai hàng nước mắt lăn dài. khóc, vội ngồi dậy lau hai hàng nước mắt. Đứng dậy, thể ở đây lâu hơn được. lại từng bước nặng lề, chợt khựng lại, đứng trước mặt . quay mặt bước , - Thiên Trang - vẫn cố bước , tại sao, luôn gọi bằng cái giọng nhàng, ấm áp đó. - Vũ Thiên Trang! Em đứng lại.- Giọng có chút giận giữ nhưng vẫn là cái giọng điệu ấy. Chỉ vỏn vẹn máy chữ ấy thôi, nhưng làm tim nhói đau, nén chặt nước mắt: - Có việc gì thưa Hội trưởng. - Hai tiếng hội trưởng của khiến tim nghẹn lại. chưa bao giờ lạnh nhạt với như thế, -......- im lặng - Nếu có việc gì tôi xin phép. - quay bước, kéo ngược tay lại, mạnh bạo chiếm lấy đôi môi hồng đào của . đây là lần đầu tiên dám cưỡng hôn , mặc cho vùng vẫy chống cự, vẫn cố giừ lại, sợ, rất sợ mất . - Uông a....ưm... mm - càng càng tiến sâu hơn, nước mắt chảy dài má, đến lúc gần như chết ngạt vì thiếu oxi, mới chịu rời đôi môi của . Lấy tay lau những giọt nước mắt, ghé sát vào tai thầm: . - Em ghen à? ngốc lắm- bẹo má , đôi má ấy biết do đâu, đỏ ửng lên - bé đó là ai?- hỏi giọng giận dỗi. - Vợ ghen kìa - phì cười đáng quá mất. - !- trừng mắt nhìn , lần này sợ rồi, bảo sao đứa bướng bỉnh như nó lại nghe lời răm rắp. - Em ghen với Hân đấy - tới đây, bật cười, còn mặt mũi đỏ bừng bừng, ngượng, rất ngượng. Mà chết dở, hồi nãy làm quá bây giờ nó dỗi rồi, chết con này mà dỗi có mà trời mới dỗ được,nghĩ đến đây, mặt mày tối sầm lại, nhìn biểu cảm da dạng khuôn mặt , chỉ cười như lắc lẻ. - 1 ngày - 2 ngày - 3 ngày - 4 ngày - 5 ngày 5 ngày trôi qua, bị nó ngó lơ. Dù tìm đủ mọi cách để dụ dỗ nó nhưng kết quả vẫn là con số 0, nản lắm, chán lắm rồi, hàng ngày nó lằng nhằng cạnh , nhưng có nó đúng là chán lắm lắm luôn ý, hối hận lẳm rồi, biết nó hết giận thế mà nó vẫn cứ hành hạ như thế này, con này đúng là cao tay. - Ê con kia - với nó ngoài hành lang, nó dừng lại nhìn , bằng cái giọng lạnh tanh - Việc gì ? - Chiều ăn kem , tao mời? - Xin lỗi, hôm nay tớ bận rồi. - Nó bằng cái giọng khách sáo này xong rồi, nhóm Vy, Huy, và cũng đành ngồi nhìn mà thể làm gì. Mọi người đều biết chuyện và nó giận nhau, hết giờ ăn trưa, tới tủ đồ cá nhân của mình, bàng hoàng, tủ đồ của bị bôi sơn tứ tung, là dạng sơn phun, còn có rác và sữa, quần áo, đồ đạc của đều thể dùng được nữa. suy nghĩ biết ai gây ra chuyện này từ xa bạn học vội chạy ra - Có chuyện gì sao? - Tủ đồ cá nhân của mình.... biết là ai gây ra nữa. - Có khi nào là Hân ?- bạn khác chen vô - Đạo này hai người cãi nhau mà - bạn khác chạy tời - Đúng đúng - Hai người còn lại đồng thanh ( tạm hời gọi 3 bạn này là mi, mai và Tú nha cả 3 đều hay chơi và qua lại với Thủy) - ! - Trang quả quyết trả lời, gì chứ Hân bao giờ làm trò hèn hạ này, đặc biệt là với . - Sao cậu dám chắc hả? dù sao ngày trước chẳng phải Hân cũng đánh thủy nhập viện à, đó còn là chị em.... - Tớ tin Hân làm chuyện hèn hạ này, nếu làm, cậu ấy công khai mà phá tớ rồi, hơn nữa trò trẻ con này đâu phải sở thích của Hân. -Tùy cậu thôi - Mai xong, cả 3 người ngún nguẩy bỏ . Sau tiết học đấy, mọi người tập chung lại chỗ Hân, đúng, nó đứng cùng hai lọ sơn và vài bịch sữa, còn có cả bột mì, trứng gà, nước mắm nó đứng ngay trước tủ đồ của Tú, Mai, Mi. Mọi người bàn tán, bao nhiêu chỉ chỉ chỏ chỏ hướng về phía nó. Càng thêm khẳng định nó là thủ phạm vụ của trang. Đầu tiên, bịch sữa vỡ tứ tung, tuyệt nhiên chỉ có tủ đồ của 3 đứa ấy là dính thôi. hết sữa là tới nước mắm, nó dốc cả 3 chai vao, mùi nồng nặc, rồi cả chục quả trứng gà bay vô tới tấp, bột mì vang tứ tung và cuối cùng là những vạch sơn ngang dọc, có cả hình đầu nâu. Xong xuôi, nó mỉm cười - Tuyệt! hoàn hảo - Nó nhìn 3 đứa, cả 3 đứa mặt mày tái mét, chỉ bọn chúng hiểu. Trang đúng, nó đường đường chính chính mà " phá" Trang từ đâu tới, mặt mày tối sầm, 3 ả được đà, chêm vào. - Cậu thấy chưa, bênh nó nữa , bọn tớ mới có xíu mà nó .....- Mai chua ngoa -....- 2 người còn lại cũng kém phần. bỏ qua tất cả, tới chỗ nó, táng cho nó phát đau vào đầu. - Đau! con ngu. - Mày mới ngu ý! - ôm nó- Muốn trả thù cho tao phải chứ. - Nó chu môi quay mặt . mọi người vẫn hiểu mô tê gì, và nó cũng chẳng buồn giải thích, muốn nghĩ sao tùy, chỉ trong góc tối có người mặt mày tối sầm, lẩm bẩm - lũ ăn hại, có chút việc mà cũng xong. ------------------------------------------------------------------------- Ai ai ai nào mọi người ới ơi, chap sau mình cho đôi bạn trẻ của chúng ta bị chìm tiến triển xíu, mọi người muốn đôi nào nà? Vỹ- Huy hay nó- .... phân vân nà, mà dạo này lão sơn với thủy chìm quá nhể, chap sau cho nổi lên chút xíu zậy. Chap 21: Học Học Học ( 100% là có liên quan tới nội dung nài) * Hôm nay biết ngày gì mà nó'' Đích thân" mời mọi người xuống căn-tin. chung là cả nhóm sốc tả được, sau hồi cũng nhẫn nhịn mà ăn tốt nhất là dùng đinh thử độc trước, chứ nó mà mời kiểu này nguy hiểm nguy hiểm. trong cao trào suy nghĩ nó lại đưa mọi người tới bất ngờ khác - Ê sắp thi ùi, ai kèm tui học coi. tượng bây giờ là: Trang rơi mất cái bánh mì. Nam đổ hết nước lên người. Vy cắn vào lưỡi, kêu trời kêu đất. Huy rơi mất cái điện thoại. ho sặc sụa vì sặc. Sau khi mất vài phút kéo linh hồn từ mây về mọi người mới bắt đầu lên tiếng. - Mày ăn lộn cái gì à?- nhăn mặt - Mày nghĩ gì?- Nó lại - Chẳng có gì? - Bộ ai dọa cắt mạng của mày à? - Cậu quên liếc mắt sang . - Tao giết mày bây giờ? Thế tóm lại ai kèm tui học? - A! xin lỗi nha, dạo này hội học sinh bận quá, giúp em được. - im lặng nãy giờ, mới lên tiếng. - Mày thấy đấy, hội học sinh nhiều việc, tao cũng có thời gian rảnh nữa.- Trang cũng e lệ trả lời. - Tao mới cua được em này xinh lắm, bận, thông cảm nha.- Huy nháy mắt gì chứ cậu sợ làm gia sư cho nó lắm rồi. Chả là hồi thi cấp 3, nhờ cái công lao to lớn của cậu mà nó mới được ngồi ở đây chứ chắc làm đại bàng ở đâu đấy rồi. Cái cảnh vừa đau đầu dạy vừa phải đối phó với các chiêu trò quái đản của nó, cũng may mà cậu cao tay chứ giờ ngồi chơi cờ luyện võ với bác Vương rồi, vữa nghĩ mà cậu rùng mình.- AAaaa.... đau- Cậu vừa mới thoát khỏi cái địa ngục đau khổ rớt xuống nơi khác, chả là, Vy nổi máu ghen, nhéo tai cậu, và cái giọng oanh vàng vang lên - Lại tán con nào nữa hả? Suốt ngày ngồi cưa , bao giờ mới chừa được hả?( này có vk rồi mà vẫn lăng nhăng, chỉ biết hại đời tình con nhà người ta haizzz) - Đâu, ck chỉ có mình vk thôi á, ck chỉ đùa thôi mà - Cậu nhăn mặt kêu xin tha tội. - Tha cho ck lần này đấy- quay xang nó- mày thấy ? tao phải trông ổng có ồng ý lại ngoại tình khổ con nhà người ta lắm( chị thương người quá cơ). - Xí! bận lắm cơ, lúc có hứng học - Nó xụ mặt nhìn mọi người, họ chỉ cười ' hiền'' nhìn nó, rồi cùng hướng ánh mắt ''dịu dàng'' nhìn , nó nhăn mặt, tên này chịu giúp à? chắc k đâu, đấy là nó nghĩ thế thôi chứ gan gì mà ra. - Được rồi, tôi kèm. - hả?- Nó mừng ra mặt nhìn . - Có điều kiện? - Nó nhăn mặt, biết ngay mà, tên này đâu có dễ gì mà giúp nó - Là gì?- ghé sát mặt vào mặt nó - Bánh quy! - Bánh quy?- Nó nghiêng đầu hỏi lại, vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội. - Đúng! chiều làm xong mang tới cho tôi - Tôi biết làm! - Chắc ? - Chắc- Nó dùng ánh mắt kiên định. - Nếu tui tui ăn rồi sao? -Hả? Ăn rồi?- Nó nghiến răng kèn kẹt, đưa về phía mấy viên đạn... pằng pằng....khổ nỗi món duy nhất sau mì tôm mà nó biết làm là bánh quy, học lỏm được của mẹ nó, mà nó làm ngon đến chết sốmg lại cũng quên được, nhưng....nó sợ, sợ rằng nó lại nhớ mẹ, nhưng lần này là đại , đành phải hy sinh thôi, biết làm sao được, nó muốn thua Thủy. Quay sang , nó gật đầu cái rụp. -------------------------------------------- Định viết hết lúc nó- học ''riêng'' cơ mà ốm k thức khuya được,pipi mấy bạn cú nha....^^~~~
Chap 22: Cảm giác Vừa về tới nhà, nó quăng cái cặp sách sang góc, lao thẳng vào trong bếp. Lục lọi hồi lâu nó mới lôi ra đủ cái đống đồ dùng. say sưa với công việc nó nghe giong bà. Ngoái đầu lại, nhìn cái mặt nó tèm lem toàn bột. Bà nhàng lau vết bột. - Con làm bánh cho ai vậy, ai mà có quyền hành làm cho con phải xuống bếp làm bánh chứ? - Con làm cho thầy giáo - Nó cười ranh mãnh nhìn bà. - Thầy giáo? - À bạn cùng lớp, con nhờ cậu ấy kèm học thôi ạ- Nó liếc nhìn những chiếc bánh vừa cho vào lò- Đây là tiền công ạ. - Xem ra thầy giáo cũng cao tay đây- bà cười trêu - Vậy xong rồi - Nó nhấc khay bánh, nhanh nhẹn cho từng chiếc bánh vào hai chiếc hộp, quay sang bà - Con có làm cho bà và hai nữa, con để trong tủ nha! - Trời con bé này, biết hôm nay có mưa bão gì đây. - Bà! vậy lần sau con làm nữa. - Thôi được rồi, liệu mà học cẩn thận , bà ngần ngại cho con thi lại đâu. -Dạ! Tại bà mà con khổ như vậy nè.- Nó cất hộp vô tủ, hộp để mặt bàn. - Con cũng biết bà công tư phân minh mà. - Dạ!- nó trả lời nặng chịch rồi nhanh chân cầm hộp bánh chạy lên phòng. nằm lăn lộn chiếc giường thân , chuông đồng hồ vang lên inh hỏi, lơ mơ mở mắt, nó lăn cái rầm xuống, mắt nhắm mắt mở vô phòng tắm, cất hộp bánh vào trong cặp, nó lên xe tới nhà . Nó mặc chiếc áo len dáng rộng, thân dài, màu trắng sữa, mũ rủ đằng sau trông cực, hình gấu pu in trước áo, quần lengging màu đen, đôi hài màu đỏ mận, đội mũ len màu hồng phấn xen kẽ xanh dương. Đạp xe đường nó thu hút hết chú ý của mọi người. Dừng xe trước chiếc cổng sắt, Bấm chuông cửa, bước ra trong bộ quần áo ngủ, mái tóc rối nhưng thể làm mất cái vẻ đẹp của nó. - Đến muộn 2 phút 30 giây- chưa để cho nó ú ớ câu nào, buông câu phũ phàng. nó nhăn mặt,, chu chu cái mỏ lên, hai má phồng ra. - Có vậy mà cũng kêu- nó lườm rồi dắt xê vô trong nhà. biết đây là nhà hay biệt thự nữa. nhà có 3 tầng, dạng hộp, bao quanh ngôi nhà là khu vườn xinh tràn ngập hoa hướng dương, lối vào nhà là lối rắc đầy sỏi đá tạo lên gian tự nhiên. Nó đắm chìm trong khung cảnh đấy mà biết rằng có người nhìn nó chằm chằm. - Vào nhanh . - Biết rồi! Bước chân vào trong nhà, nó choáng, khác với bên ngoài, ở trong mang phong cách đại theo cấu trúc của phương tây. Mọi thứ đầy đủ tiện nghi, nó từng muốn sống trong căn nhà như thế này, nhưng bây giờ ..... nó càng muốn sống ở đây hơn, chạy lăng xăng khắp nhà, ngó dọc , ngó nghiêng. chỉ nhìn nó rồi cười, nó đúng là trẻ con. - quên gì sao? - Quên gì? - Tiền công. - A!- Nó moi hộp bánh trong cặp, đưa cho . ra hiệu cho nó theo, Lên phòng , nó cảm thấy lạ, căn phòng dường như độc màu trắng, hiếm hoi là những vật dụng màu đen. Nó lạnh, giống như . Căn phòng gọn gàng, ngăn lắp. Nếu so với phòng nó phòng giống phòng con hơn. Nó ngồi tưởng tượng lại phòng mình, trời ơi toàn là truyện tranh, manga, lại còn đĩa game chất đống cả góc phòng, đồ đạc quẳng lung tung, nó khẽ rùng mình, liệu có phải là gay? - Nghĩ gì nữa, còn bỏ sách ra học. - à... ừ! Nó lấy mấy quyển sách trong cặp, ngồi nghe giảng, dễ hiểu đấy chứ, hơn mấy ông bà già ở lớp, biết tại giảng hay tại nó tập trung nữa, vừa tưởng được nghỉ ngơi khi nhét cái đống lí thuyết vô đầu, vâng bắt nó học thuộc cả nửa quyển sách trong vòng tiếng, kiến thức toàn giết người, nhớ làm sao được biết, thế mà nó phải bổ đầu ra mà nhét vào, vừa mới thở chưa được 1 phút ném ngay vào mặt nó xấp đề. Nó nhăn mặt uể oải nhìn , đáp lại ánh mắt van nài của nó là ánh mắt lạnh tanh của - Đúng 1 tiếng nữa tôi kiểm tra, xong đừng có trách. - Đúng là ác quỷ, còn hơn cả thằng Huy - Đấy là nó lầm bầm trong miệng thế thôi chứ làm gì có gan mà ra, đành ngậm đắng nuốt cay mà làm, làm, làm, mấy cái công thức cứ dối tung lên, đầu như muốn nổ tung, nó nhăn mặt, cắm đầu cắm cổ mà viết viết, tính tính. Vừa mới đặt bút chưa kịp thở - Chậm 1 phút - Đến nước này nó sôi máu lên bị tạt cho gáo nước lạnh - Làm hai đề văn nữa rồi nghỉ.- Nó reo hò vì sung sướng đưa cho nó tập đề, vâng hai đề mà mỗi đề ''chỉ'' dài bằng 2 mặt giấy A4 thôi, ít mà - Đầu óc nó quay mòng mòng, đây là địa ngục sao trời? Vì môn văn là môn nó '' Siêu giỏi'' nên hơn hơn tiếng rồi nó chưa xong đề, Vật lộn với cái đống bài tập cuối cùng cũng được nghỉ, bụng nó biểu tình dữ dội, 7h tối, nó lăn ra đất mà kêu. - ăn- gấp cuốn sách lại ngẩng đầu lên . - Ở đâu? - xuống nhà. - - Nó lóp cóp bò dậy theo . Tới phòng bếp, ôm cái bụng ngồi xuống, nó bò dài ra bàn. Mùi hương ngào ngạt của cơm gà xông vào mũi nó, theo phản xạ, nó nhìn theo hướng toả ra mùi hương, nấu ăn... là gay rồi, nhưng....nhìn đẹp. đeo tạp dề, tay cầm chảo, tay cầm dụng cụ, tập trung làm, trán lấm tấm mồ hôi, tim nó đập rất mạnh, nó có bị bệnh tim đâu, chắc do lúc nãy áp lực quá thôi, đúng rồi hồi nãy học cũng nó lúc tim nó đập mạnh mà. Nó nhanh chóng quên cái cảm giác ấy, nhảy ngay đến chỗ , với với - Xong chưa, làm gì mà lâu dữ. - Đợi xíu - gạt tay nó ra. - Xì - Uể oải quay lại chỗ ngồi, đặt đĩa cơm trước mặt nó, mắt sáng lên như sao, nó chẳng thèm nhìn ai, cắm đầu vào mà ăn, ăn gần hết đĩa cơm, nó mới ngẩng đàu lên nhìn , nhìn nó chằm chằm, thấy nó nhìn, vội quay mặt . - Bộ đĩa của tôi ngon hơn à, sao ăn - Nghe cái câu hỏi ngây thơ của nó mà suýt té ngửa, đời có người ngu đến thế sao? Cười - Ăn ! - Etou~ Vy đâu rồi? - chơi với huy. -À...- Nó gì nữa, tập trung vào nghiệp ăn uống, chén gần hết cái tủ lạnh nhà người ta, chị này mới đạp xe về, vừa vừa nghĩ lại những cảm xúc vừa trải qua, nó lạ. Còn , sau khi nó về mới lấy hộp bánh quy, cắn , rất ngon, nhìn cách sắp xếp vụng về mà khẽ cười. Nó dễ thương.... Chap 23: Nó biết ghen còn hồi tưởng tiếng nhạc vang lên, chuông điện thoại reo, nhấc điện thoại, khẽ nhíu mày, vội khoác áo rồi ra ngoài. Bước tới quán bar quen thuộc, đèn nhấp nháy, mờ mờ ảo ảo, tiếng nhạc vang lên đều đều, mấy vũ công uấn éo sàn nhảy, mấy con sói đói hướng ánh mắt thèm thuồng lên đó. Vừa bước vào, là tâm điểm chú ý của mấy nàng quyến rũ, hàng trăm ánh mắt đưa tình dành cho . bước tới bàn ở góc phòng. Lũ bạn đợi sẵn, xen kẽ mấy thằng bạn háo sắc của là mấy ăn mặc thể thiếu vải hơn được nữa. Ngồi xuống nghế, nhấp ngụm rượu, với mái tóc đỏ hung, chiếc đầm bó sát cơ thể đến ngồi cạnh , ả vuốt khuôn mặt . Đôi mắt mê hoặc đầy tà mị, lôi chiếc điện thoại ra, tập chung chơi game, mặc cho ả uấn éo. - Mày gọi tao tới có gì ?- vẫn dán mặt vào chiếc điện thoại, ả bên cạnh điên máu lên, hậm hực nhìn . - Rủ mày đến chơi thôi. gì, chỉ tập chung với công việc của mình. Cách đó xa, nó ngồi nhâm nhi ly rượu tay, ngồi cạnh nó là hai đôi kia, nó mải mê nhìn thứ nước màu đỏ thẫm tay, nghiêng qua đám đông, vô tình thấy , dù rất nhiều người, nhưng thị lực của nó đủ tốt để biết người đó là , tim nó như bị bóp nghẹt, nó ghét cái cảm giác này, nước mắt như trào trực tràn ra, nó cảm thấy khó thở vô cùng, nó thể chịu được, nó cũng biết tại sao nữa, hôn , ấy rất đẹp, như nó, nó biết tại sao những suy nghĩ ấy lại len lỏi trong tâm trí nó. Nó muổn rời khỏi đây. Còn , sau khi bị cái ả lẳng lơ bên cạnh cưỡng hôn, ngần ngại cho ả đạp văng ra xa, đứng dậy, được vài bước, đột ngột dừng lại, là nó, đôi mắt gằn lên tia lửa giận, bao nhiêu ánh mắt của những con sói hướng về phía nó, nó mặc chiếc đầm xuông, rủ xang hai bên để lộ ra bờ vai trắng ngần và tấm lưng mịn màng của nó, chiếc nơ ở eo tôn lên cái eo con kiến của nó, mái tóc rủ xuống che phần nào bờ vai ấy, tạo cho người đối diện cảm giác kì bí, khó cưỡng lại. Trước cổ nó là chiếc vòng cổ hình cỏ bốn lá, chính giữa là viên kim cương đổi màu, chiếc váy trắng dài quá đầu gối, đôi giày cao gót cùng màu, nhìn nó vừa quyến rũ mà quá hở hang. Nhìn những ánh mắt thèm thuồng hướng về phía nó, lao đến, lôi cánh tay của nó mà để cho ai ú ở câu nào, , cậu, và thấy nó đứng lên cũng vội chạy theo, chứ con này mà gây tiền đâu mà đền(giàu mà ki). Nhưng vừa thấy cảnh trước mắt vội vàng quay lại chỗ ngồi cũ. Hí hửng cá cược, còn lôi nó mà biết trời đất là lâu, nó máu sôi lên tới tận não, ràng là ôm hôn người khác, xong tự nhiên nổi điên với nó, nó giật phắt tay ra, đăm đăm nhìn - bị điên à? tự nhiên lôi tôi là sao? - Ai cho em đến đấy? nhớ cho kĩ em vẫn còn là học sinh. - Thế chứ là gì? - Tôi khác - nhìn nó giận dữ, nó cũng kém, là gì mà xen vào việc của nó, đúng chẳng là gì vậy tại sao nó lại khó chịu khi nhìn thấy hôn người khác? đầu nó chứa mớ hỗn độn. Nó nhìn , nhìn nó, hai ánh mắt nhìn nhau dịu dàng hết sức - có quyền gì mà cấm tôi? phải tôi, càng phải bố tôi.- nó nhìn , hình ảnh vừa nãy lại xuất , nó khó chịu mà cho tràng dài. - Vậy em trả lời câu hỏi của tôi, ai cho phép em đến đấy? tại sao em dám vào nơi như thế mình.- Nó tối sầm mặt, nó vào mình, người vào mình là mới phải, nó khó chịu rồi, lại nhận thêm mấy cái lời '' dễ nghe'' của làm cho nó muốn giết chết người đối diện, kiềm chế nổi cảm xúc mà hét toáng lên - hơn tôi à? cũng vào đấy, ôm hôn con nhà người ta vậy thôi, tôi còn tưởng là học sinh ngoan, nhưng hoá ra cũng chỉ là cái loại sói già, đê tiện, háo sắc thôi - Nó là như vậy, đứng trước người khác lạnh lùng bao nhiêu, che giấu cảm xúc giỏi bao nhiêu đứng trước những người thân thuộc năng khiếu diễn suất lại tệ hại bấy nhiêu. Mặt tối sầm lại, nó dám bảo là'' sói già, đê tiện'' nó chán sống rồi chắc, nhưng khoan, nó ghen sao, nó ghen vì hôn người khác sao, nhưng dù thế cũng thể th thứ được, nó dám ăn mặc, trang điểm chết người tới quán bar như thế, cần biết nó với ai, có là sai( em cũng chịu , tính sở hữu quá cao.) ghé sát mặt vào mặt nó, miệng khẽ nhếch lên, khuôn mặt đểu tả được, nụ cười đắc ý, ngạo nghễ khuôn mặt càng làm cho nó cảm thấy bất an, khẽ rùng mình, nó nhìn . - Em tôi là'' sói già, đê tiện'', vậy em thử xem tôi đê tiện tới đâu?- càng tiến về phía nó, nó càng lùi về phía sau, đến khi lưng chạm vào gốc cây, nó mới đứng khựng lại, nhìn , nuốt nước bọt, nó thầm thương cho cái số phận mình, tại sao lại gặp đúng cái tên sói đội nốt người này cơ chứ, biết giết nó như nào nữa. cứ thế gần nó hơn, chỉ là chọc nó vậy thôi, nhưng khi nhìn cái khuôn mặt đa sắc thái của nó, kiềm chế nổi bản thân, cứ thế tiến gần hơn, ánh mắt, khuôn mặt, đôi môi của nó, tất cả như sức hút mê người đối với , tự ý thức được hành động của mình, khoá người nó trong khoảng hẹp giữa và cái cây đằng sau, bá đạo chiếm lấy đôi môi nó, cứ thế tấn công mãnh liệt, đây phải lần đầu tiên hôn nó, nhưng cảm giác vẫn như vậy, vẫn ngọt ngào. Còn nó người cứng đờ như có dòng điện chạy qua, chẳng lẽ nó, đối với chỉ như đồ chơi, cũng chỉ như những qua đường kia sao, đối với , ngay cả người bạn, nó cũng bằng sao? hiểu sao, nước mắt nó cứ thế rơi, đầm đìa khuôn mặt. Khi buông ra, là lúc thấy nó run người vì khóc, nó ghét sao? - Tại sao lại khóc? - dám hôn tôi, nụ hôn đầu của tôi - Nó trong tiếng nấc rồi oà lên khóc, bối rối, biết làm như thế nào, người đường cứ nhìn mà rì rầm. - Chỉ là nụ hôn thôi, có cần quan trọng hoá vấn đề ? - Chát....- thanh chói tai vang lên, nó nén nước mắt, cho cái tát đau điếng, người đường hả hê với hành động của nó. - Đối với , đó chỉ là nụ hôn, nhưng đối với tôi, nó còn quan trọng hơn nhiều.tôi phải loại qua đường để đùa giỡn.- Nó rồi quay mặt , khóc, nó khóc rất nhiều, tại sao nó khóc, tại sao nó đau, nó cũng biết, nó thích sao, đúng đó là câu trả lời cho tất cả, nhưng chỉ mình nó ngốc, chỉ mình nó đơn phương thích rồi đau, rồi khóc. Trong đêm lạnh, mình nó bước, chiếc váy mỏng đủ để làm ấm cơ thể nó, ghé vào cửa hàng quần áo, chọn nhanh bộ đồ. Bước ra khỏi đó, nó thay đổi hoàn toàn, cái áo len croptop, kèm với chân váy xoè màu xanh dương nhạt, đôi giày đen kèm tất trắng kéo dài đến nửa đùi, khoác ngoài chiếc áo dạ dài thân, đội mũ lên, nó lại bước con đường lạnh giá. Dù cố gắng nhưng vẫn thể, mặc dù ấm hơn nhưng nó vẫn lạnh, cảm giác lạnh lẽo từ sâu trong tim. Còn , sau khi nó rời , đứng như chết lặng, nó ghen sao, chắc phải cảm ơn nàng trong quán bar thôi, nhếch mép cười rồi rảo bước theo nó, cứ lặng lẽ bước đằng sau mà nó đâu có biết, dõi theo nó, bảo vệ nó, vẫn luôn như vậy - Bốp.....- cúi đầu , nó đâm sầm vào ai đó, mặt mày nhăn nhó, nó đứng dậy - bé có sao ? - Tôi sao, xin lỗi!- Nó ngước mặt lên, đập vào mắt nó là khuôn mặt của Sơn( ai nhớ đọc lại nhé). Hai người ngồi trong quán cà phê, đối diện nhau, nó biết gì, Sơn luôn nhàng và ấm áp đối với nó, nhưng nó luôn hướng về phía tảng băng di động, thở dài ngao ngán, nó nhấc ly campuchino, ấm hơn . - Em có chuyện gì buồn sao? - Em buồn vì việc gì được cơ chứ - Nó cười tươi - Rồi rồi, em muốn ăn gì ? - Kem socola. -Kem? Trời lạnh như vậy mà em cũng muốn ăn sao? - Ưm!- Nó xúc từng thìa kem lạnh giá cho vào miệng, cảm giác thích, lạnh buốt giống như lòng nó vậy, đau, rất đau. ---------------------------------------------------------------------- Thời gian nhanh , nó vẫn đến nhà học, mặc cho có gì, nó vẫn lạnh nhạt với , nó giận đúng là địa ngục, hôm nay là ngày thi học kì, bước ra khỏi phòng , nó vui vẻ chạy xuống căn-tin. từ hôm xảy ra lục đục với nó, liên tiếp nhận những trận đòn của tụi kia. Còn nó ngó lơ luôn, lúc nào cũng xí xớn với Sơn làm cho cáu điên lên, mọi khi quen với việc cãi nhau, chọc ghẹo nó, bây giờ có chọc nó cũng thèm trả lời nữa, Nó giận rồi. Nhưng nó cứ thân mật với Sơn như thế kia lỡ nó chuyển qua thích tên đó biết làm sao, thi học kì xong, quyết tâm lên kế hoạch '' tỉnh tò'' với nó, mà thể thiếu cái lũ kia được. Chap 24: Cảm giác này, nó giống Nó ngồi lặng giường, ngay cả bản thân nó cũng hiểu tại sao bản thân nó lại hành sử như vậy, nó chẳng muốn tới trường, hình như việc lạnh nhạt với , vượt quá giới hạn cảm xúc của nó, lết vào nhà vệ sinh, nó nhìn chẳng khác mọi ngày là mấy. Tới trường, người đầu tiên mà nó gặp là Sơn, nó nở nụ cười gượng gạo với Sơn. Cả hai ngồi xuống ghế đá nó cười buồn. - Cuộc sống này phải điều gì cũng như mong muốn....nhỉ! - Ờ! đó là điều hiển nhiên, em có việc gì sao? - Chỉ là em quyết định câu boss dự là thắng rồi, thế mà biết thế nào lại thua nữa, đúng là điên mà- đến đây, nó ngồi thẳng dậy, cảm xúc dâng trào, Sơn bật cười trước cái tính của nó, cũng chính cái tính này mà Sơn nó nhiều như vậy. Còn nó cũng gượng cười, tại sao nó phải dối nhỉ? đứng dậy, quỳ dưới chân nó, nó nhíu mày nhìn Sơn - Hân, thích em, à phải là rất em, xin em hãy cho cơ hội được ?- Nó nhìn Sơn, nó hiểu, nó biết tình cảm Sơn dành cho nó( thế mà chị nhận ra Khang ý iu chị, đúng là thông minh lúc, ngu liên tục) Nó lặng yên nhìn Sơn, từ từ đứng dậy,kéo nó lại, dặt lên môi nó nụ hôn ngọt ngào, còn , nãy giờ đứng đằng sau bụi cây, nhìn thấy hết, cất chiếc hộp vào túi quần, nhếch mép rồi bước , Còn nó, đẩy Sơn ra khỏi người mình, cụp đôi mắt xuống. - Cảm giác này,nó giống. Em xin lỗi! nên tìm khác, phải em.- xong, nó quay bước nhanh, để gì. nhìn nó, khoé mắt cay cay, nó Khang, có cơ hội. Nó bước , có lẽ hôm nay nó cúp học. Khi Sơn hôn nó, nó để yên, nó muốn kiểm tra tình cảm của nó, nhưng nó chẳng có chút cảm giác gì với cả. Khác với lúc hôn nó, rất khác... quay trở về lớp, hình ảnh nó và Sơn hôn nhau, cái hình ảnh ấy cứ lên trong đầu , nhìn chăm chú vào quyển sách mà chẳng có chữ nào vào đầu của , nhớ nó, mới vài ngày trước nó còn cãi nhau với , cái bản mặt của nó cứ lên trong đầu - Chết tiệt...- ném quyển sách xuống mặt bàn rồi xách cặp ra khỏi lớp trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Nó cứ bước , trong vô thức, nó bước đến mộ của mẹ, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, nó mỉm cười, nằm xuống bãi cỏ, nhắm mắt lại, nó biết, nó thể cảm xúc rất kém, nó nghĩ gì, có trời mới biết. Nhưng hình như ở cạnh nó phải che giấu con người của nó, nó cảm thấy hạnh phúc, nó cười nhiều hơn, phải chưng ra cái bản mặt giả tạo, trở thành người quan trọng với cuộc sống của nó. Có lẽ nó chủ động trở thành đồ chơi của , móc điện thoại, mới 8h sáng, vẫn sớm. Nó thắp nén hương rồi rảo bước nhanh ra về, cả ngày hôm ấy ai thấy nó cả, mọi người còn thắc mắc, chỉ nhếch mép, nghĩ nó cùng Sơn. ------------------------------------ Ngày hôm sau cũng ai gặp nó, trong khi hai đôi kia háo hức nghe bọn học sinh là có học sinh mới lại đưa ra cái bản mặt bất cần đời, bạn ấy bước vào, , cậu, chỉ ú ớ mấy chữ rồi đơ luôn, mở miệng được, bé bước xuống ngay cạnh , vừa đặt chiếc cặp xuống cái giọng lạnh tanh của nhàn nhạt vang lên - Xin lỗi, ở đây có người ngồi rồi- Đôi môi xinh đẹp ấy cong lên, tạo thành nụ cười hoàn mĩ làm cho cả con trai lẫn con trong lớp thẫn thờ( Đẹp quá cũng chết) - Chỗ của tui mà tui được ngồi là sao- Cái giọng lanh lảnh của nó cất lên, ngước mắt lên, cái bản mặt vênh váo nhìn , đúng là nó, thế nào mà bọn học sinh nhiều chuyện kia nhận ra là sao nhỉ? nghe cái giọng ấy, bọn học sinh trong lớp té ngửa, nó nhếch mép đưa ánh mắt thách thức về phía Thuỷ, gì, chắc có bạn trai rồi nên muốn làm đẹp sao? chẳng quan tâm. Nhưng nó rất đẹp, Mái tóc tẩy trắng, nhuộm tím phần đuôi, xoã dài ngang lưng. Đội chiếc mũ len trông đến xinh, Bộ đồng phục khoác thêm chiếc áo dày ở ngoài, Đôi giày đen, tất đen cao đến ngang đùi. - Cốp- Nguyên quyển sách đáp ngay cái đầu thân thương của nó - Cái con kia. Mày đâu cả ngày hôm qua hả?- hét vào mặt nó, nó trả lời mà ngồi luôn xống ghế, chẳng cần nó trả lời cũng biết là nó đâu. chuẩn bị cuộc chiến tranh nổ ra bước vào, khuôn mặt cười tươi. - Các em trật tự, đọc kết quả bài kiểm tra học kì vừa qua. Kết quả rất bất ngờ, đến là người chấm điểm cũng giật mình. Đứng đầu lớp là Khang, chắc các em cũng ngạc nhiên lắm nhỉ, thứ 2 là bạn lớp trưởng, thứ tư là bạn Huy, con vị trí cuối cùng của top 5 các em thử đoán xem là bạn nào? Tất cả ánh mắt dồn về phía Thuỷ, nở nụ cười đắc thắng, nhìn nó bằng ánh mắt kinh bỉ. giáo nhìn đám học trò đoán già đoán non nhoẻn miệng cười, giọng nhàng vang lên. - Bạn cuối cùng trong top 5 là Hân, rất bất ngờ phải - giáo xong cả lớp đều im lặng, - 1s - 2s - 3s - 4s -5s Cả lớp sau hồi đứng hình đứa này nhéo đứa kia, kêu om sòm cả lên, đối với tụi nó là quá bất ngờ, bình thường, nó mà đội sổ là rất rất may rồi, vậy mà lần này nó lại đứng trong top 5, thế lại còn được chiêm ngưỡng cái sắc đẹp trời cho của nó nữa, đúng là sống lâu mới biết hết đời( Sống được nhiêu năm mà đòi). Lần này đến lượt nó vênh mặt nhìn Thuỷ, ta tức tới nỗi mặt mày tối xầm lại. Giờ ăn trưa, với chạy xang lớp nó, vừa thấy nó, hét toáng lên, xem xét đủ kiểu, còn bật cười, bởi hiểu vì sao nó lại như vậy, nó hành động rồi, trong khi nó tung tăng chạy xuống căn tin mua bimbim Thuỷ ngồi chuyện với Khang cách vui vẻ, cậu tập trung vào cái điện thoại, ngồi chơi game, nó nhìn thấy cái cảnh đấy khó chịu vô cùng, ném gói bimbim xuống bàn - Ăn hem?- Nó nhìn , khó chịu ném gói bimbim cho nó - biết lịch à? thấy tôi chuyện à?- Nó đơ người, mọi khi mắng nó nhưng vẫn ăn, còn hôm nay giọng của đối với nó, rất lạnh, nó cảm thấy rất hụt hẫng, còn bắt đầu thấy khó chịu với nó, Thuỷ nhìn nó cười đắc ý, nó quay 180độ, tiến tới chỗ cậu, ngồi ngấu nghiến 2 gói bimbim, và cũng quay trở lại lớp, suốt cả tuần, nó cứ cố gắng gần bao nhiêu lại xa cách, lạnh lùng với nó và thân thiết với Thuỷ bấy nhiêu. Tim nó như đau thắt lại, có vẻ muốn đổi đồ chơi, nó tự hiểu được giá trị của bản thân mà ngồi im. Còn , khinh thường nó, nó có Sơn rồi, vậy mà vẫn còn thân với sao, muốn bắt cá sao? đáng khinh. Còn Thuỷ khỏi mừng ra mặt luôn, thân với như vậy là nhờ nó cả, Thuỷ đắc ý, luôn nhìn nó với ánh mắt ngạo nghễ. Nó dần dần xa cách , nó bỏ cuộc. -------------------------------------------------- Thời tiết mùa đông vẫn thay đổi, vẫn cái giá lạnh thấu tận tim gan. Nó vẫn bước ngoài đường, có lẽ đây là thói quen của nó rồi, nó cứ bước ngoài trời, tối nào cũng vậy, nó cái lạnh này, từ lúc nó từ bỏ việc theo đuổi , mọi người nhìn bằng ánh mắt khác, nếu nó cản bị trận te tua từ lâu rồi. Nó cũng chẳng quan tâm nữa, rẽ vào quán trà sữa, ngồi ăn kem và nghe nhạc là sở thích của nó. Còn , vừa từ nhà sách với Thuỷ về, sau khi đưa Thuỷ về nhà, rảo bước, xung quanh , biết bao , vậy mà tại sao hình ảnh của nó chưa bao giờ phai mở, nó nhiều hơn nghĩ. Ngước mắt lên, thấy Sơn, cùng xinh đẹp, chung là đẹp từng cm. Hai người ôm hôn nhau ngay giữa dòng đường, từ lúc nó từ chối , quay lại con người trước kia, coi phụ nữ như cỏ rác, chơi chán bỏ. Máu nóng trong người lại trỗi dậy, nghĩ đến cái cảnh nó khóc, khuôn mặt của nó đẫm lệ, tim lại đau, lao đến, tặng cho cú. nắm cổ áo của - Tại sao mày làm như vậy với Hân?- Ngay lập tức, nhận đòn của , muốn đập nhừ đòn từ lâu rồi, nhưng muốn nó buồn, đành nhịn, nhưng đến bây giờ thể nhịn được nữa. - Mày mới là người phải chịu đòn,Hân từ chối tao, ấy mày, vậy mày thử xem những gì ấy nhận được từ mà ngoài nỗi đau? tao hận là tao thể giết mày ở đây- mà quên bồi thêm cho vài cú, tai của nghe thấy gì nữa, từng lời của vang lên, nó , muốn bên cạnh , vậy mà lại đẩy nó ra xa, làm nó chịu tổn thương, là kẻ khốn nạn. Bây giờ biết tại sao mọi người nhìn bằng ánh mắt khó chịu, căm ghét như vậy. Tại sao nó cho biết, tại sao nó cứ im lặng mà chịu đựng. À... , nếu ra nó phải Ngọc Hân mà biết nữa, vùng dậy, chạy tìm nó, chỉ muốn tìm thấy nó, ôm nó chặt để nó rời xa nữa, nhưng mãi, mãi, chạy tới mọi nơi nó hay tới, nhưng tất cả có kết qủa, vẫn thấy nó. Dừng chân tại quán trà sữa, mỉm cười, thấy nó, nó thấy , qua lớp kính, nó thấy được, người bầm dập, có chút đau xót nhưng ánh mắt nó vẫn lạnh, vẫn là đôi mắt ấy, nó hướng về phía , còn , đôi mắt ấm áp nhìn nó đầy hạnh phúc...
Chap 25: Tình ngọt ngào đột nhiên khựu xuống, quỳ xuống nền đất lạnh. Nó vội vã chạy lại, nó sợ, nhỡ bị làm sao, nó rất sợ. Nhưng.... nó vừa quỳ xuống, ôm chặt lấy nó, sợ nó rời xa lần nữa. Tựa đầu vào vai nó, khẽ thầm - Thủ lĩnh à! FA đủ rồi, tôi cho mọi người biết em là con ._ giọng của trầm ấm, làm nó rung động, áp đôi tay lạnh buốt của mình lên mặt , nó mỉm cười rồi đặt lên môi nó nụ hôn ngọt ngào, thắm thiết. Trong vô thức, cảm nhận được, đôi môi của nó lạnh, hương vị ngọt ngào thơm ngậy của kem vẫn còn, có pha chút đắng của socola. Phải nó rất thích kem, khiến người ăn lạnh buốt, nhưng hương vị ngọt ngào, hấp dẫn của nó ai có thể cưỡng lại được, nó thích kem, cũng như thích , lạnh lùng nhưng ngọt ngào. ------------------------------------------------------------ Lại ngày mới bắt đầu, những gì xảy ra tối qua, nó thể quên được, khẽ mỉm cười. Nó bước chân vào trường. Hôm nay nhìn nó xinh với bộ đồng phục, cà-vạt thắt lỏng, chiếc áo sơ mi trắng, khoác ngoài là chiếc vest đen, và phía dưới là váy da cùng màu. Mái tóc quăn màu tím trắng thả tự nhiên, đeo tai nghe, dạng tai nghe máy tính ý ợ! Mọi người chăm chú nhìn nó, bây giờ nó là hotgirl đẹp nhất khối 11, nó dần dần lấy lại hết những gì nó cho Thuỷ. Bên cạnh nó là , , cậu, và . Dàn hotboy, hotgirl khiến bao nhiêu fan tiếc nuối, thuỷ chạy lại gần - Tớ có việc lên thư viện, cậu cùng ? - Xin lỗi, tớ bận rồi.- đáp cách lạnh lùng rồi thẳng, mọi người thấy vậy cũng theo. Thuỷ tức xì khói, cứ tưởng cua được rồi, thế mà...Mọi chuyện vẫn êm đềm trôi qua hết ngày hôm đấy, nó uể oải đứng dậy, Cậu cũng vác cái xác ra khỏi bàn. mỉm cười tươi rồi mang cất sách vô cặp. đứng dậy, vẫn là cái vẻ mặt lạnh tanh cảm xúc. - chơi ? mina-san- từ cửa hớt hải chạy vô, lúc sau đó, cũng bước vào, kịp để nghe thấy những gì - Được đấy, , chán- cậu nhanh nhảu lên tiếng. - Uầy, vk ck ủng hộ luôn kìa- nó thêm vào câu đá đểu - Kệ vk ck tao, liên quan gì tới mầy?- vênh mặt lên nhìn nó. - Úi úi vkck mày song tông hợp dép làm sao tao đú được.- Sau câu của nó, mọi người cười như lắc lẻ, và cậu tức tím mặt. - Thể tóm lại là có chơi ?- gắt - Ưm! hôm nay tao được nghỉ làm thêm- lên tiếng. bỏ qua , quay tới hỏi nó - Cũng được, bổn lương chán có việc gì làm - Chứ phải hôm nọ câu boss thua, giờ phải đợi hồi máu à?- Huy đá đá vào chân nó. - Á.. a! Thằng kia, mày là cái thằng khốn nạn phá tao hả? - Nó cho cậu chưởng vào giữa đầu. - thôi- hí hửng kéo tay cậu . - Sao với Khang có quyền lên tiếng vậy?- thắc mắc - Hỏi làm gì khi biết kết quả- nhún vai- thở dài rồi cũng nhanh chân bước tới cạnh . nắm tay nó làm mọi người ngạc nhiên. - Hú hú quen nhau khi nào vậy trời?- cậu nháy mắt nhìn nó - Từ cái hôm đụng xe đấy- nó trả lời cách ngây thơ - Ngu vừa thôi bà, ý hỏi là hai đứa bây nhau khi nào đấy- ngán ngẩm trước cái vẻ mặt của nó - Tối qua- đáp câu cụt ngủn - Ai tỏ tình trước zậy?- cũng xen vô - - nó cách vô tư còn mặt đỏ bừng bừng, dự là có thể nấu ăn được rồi. kéo tay nó , để ai ú ớ thêm câu nào, mọi người thấy vậy cũng nhanh chân chạy theo. Theo như hướng dẫn của cả lũ dừng chân tại công viên giải trí, nó nhìn mọi thứ xung quanh, lâu lắm rồi nó mới tới đây. Hí hửng nhìn mọi thứ xung quanh, nó chạy hết góc này tới chỗ khác, cứ lăng xăng như nhóc con mới lần đầu. nhìn nó mỉm cười, tập trung vào mấy cái đu quay ngựa gỗ, hí hửng vác súng bắn gấu bông. 3 chàng vác xác chạy theo cũng đủ mệt rồi, nó chọn ngay mấy trò chơi mạo hiểm rồi bắt cả lũ chơi. Nó hò hét inh tai mỏi óc, ngồi bên cạnh cũng chẳng mấy, nhưng được cái cười ngoác tận mang tai. sợ xanh mặt, mắt nhắm chặt, hét um lên rồi ôm lấy tay cậu cứng nhắc chịu rời, ngồi cười, thỉnh thoảng cũng hét cho vui. ngồi bên cạnh có biểu xanh mặt, buồn nôn. Khi tàu lượn xuống đến nơi, có 2 người nôn thốc, nôn tháo. Địa điểm cuối cùng chọn là nhà ma, tình hình là có 3 người mặt mày tái mét( nó, , ) ôm lấy cánh tay cậu, mắt long lanh nhìn cậu, muốn , nhưng mĩ nhân kế thất bại. cứ lùi dần, lùi dần trong khi vẫn cứ tiến lại gần, và cuối cùng, lưng chạm tường, bị tóm được, hết trò chơi. Nó thông minh hơn, ôm cái cây cứng ngắt, mặc cho lôi kéo đủ kiểu, nó vẫn hò hét inh ỏi chịu rời cái cây, hết cách, cù nó, lợi dụng nó vừa buông tay ra, nhanh tay kéo nó ra khỏi cái câu iu dấu. 3 nàng nước mắt dòng dòng bị lôi vào địa ngục. Khỏi chả biết trong đấy làm gì chỉ biết khi ra, có 3 người cười sằng sặc, 3 người hồn bay phách lạc, đầu tóc bù xù. -------------------------------------------------------- ngày dài kết thúc, lâu lắm rồi,lâu lắm rồi nó cười tươi như thế, nó cảm nhận được, niềm hạnh phúc từ những người bạn của nó, có lẽ đối với nó, chỉ cần được sống cùng mọi người, như thế là quá đủ, nó bắt đầu sống vì tại, sống vì tương lai mà quên quá khứ. Nhắm liền đôi mắt, mơ mơ màng màng điện thoại nó kêu, có tin nhắn, định xem tên khùng nào mà chửi cho trận, là tin nhắn của - Vk iu ơi, ngủ chưa( ngọt ngào gớm) - chuẩn bị ngủ điện thoại kêu nài. - Vk ngủ ngon quá ha - ngủ chẳng lẽ thức? - ck nhớ vk ngủ được - Kệ ck, liên quan tới vk đâu( Em cũng chịu chị, chẳng biết tí nào là sến hết ) - liên quan hả? - mà, vk đâu có quản lí được giấc ngủ của ck đâu. ...... Cả hai cứ nằm nhắn tin như vậy cho tới khi nó ngủ mất lun, cười , đặt điện thoại xuống rồi ngủ luôn, trong giấc mơ, thấy nó, thấy nụ cười thiên thần của nó. là nhiều hơn nghĩ mà cũng chẳng biết từ khi nào mà lại thích nó, chỉ nhận ra điều đó khi có người chuẩn bị cướp mất nó. chẳng quan tâm sau này ra sao, chỉ cần biết bây giờ có nó, như thế là quá đủ. ---------------------------------------------------------------------------------- Thời gian trôi nhanh, và nó quen nhau cũng được tuần, mùa đông đối với nó ấm ấp hơn, biết là do thời tiết hay là do cảm nhận của nó( chắc chắn chị này bị ATSM chứ giữa tháng 11 ấm cái nỗi gì biết) nó ngồi mộng mơ trong lớp mà chẳng biết ngồi ngắm nó, cả lớp dần quen với cảnh tượng này, học sinh trong lớp cũng ghét nó lắm, những người học chung cấp 2 với nó là quý cũng phải là bạn bè, anti của nó chỉ là những đứa nó biết khi lên cấp 3 thôi. giáo chủ nhiệm bước vào, dòng suy nghĩ của nó bị cắt ngang bởi giọng dõng dạc của Trang - Cả lớp đứng. - Nghiêm( như trẻ con) - Cả lớp ngồi xuống, có tin muốn báo với lớp. Như các em biết, trong tháng 11 có ngày kỉ niệm 20-11, ngày nhà giáo Việt Nam, trường chúng ta cầu mỗi lớp chuẩn bị tiết mục văn nghệ, năm ngoái là 4 bạn Thuỷ, Ly, Hùng, Hiếu. Năm nay chọn 6 bạn khác. Đó là Khang, Trang, Huy và Hân, Có bạn nào có ý kiến ? Nếu chúng ta vào học- Nó giật bắn khi nghe thấy tên nó, gì mà văn với chả nghệ, nó có biết cái mù tịt gì đâu. Thi với chả thố thế này nó chỉ có nước mà chết. Nhưng mà đồng ý, lên đàm phán với bà nội còn khổ hơn. Nó đành ngậm đắng nuốt cay mà thi. Cuối giờ học, cả lớp tập trung lại để chọn tiết mục biểu diễn. - Lớp mình biểu diễn hai bài hát - Thuỷ biết nó chưa hát ở lớp bao giờ lên nêu ý tưởng - Được đấy - Hay mà nhỉ - bài tiếng nhật, bài tiếng Việt sao nhỉ- bạn nữ lên tiếng - Chúng ta hát rap thử xem nhỉ.- nó vênh mặt nhìn Thuỷ, đúng là nó hát hay lắm nhưng rap nó rất tự tin. - Uầy cái này mới - Được đấy - sợ trùng ý tưởng .................. Nhiều ý kiến tích cực ủng hộ nó, hát rap đúng là lần đầu, từ trước đến giờ, chưa lớp nào biểu diễn cả. Sau hồi cãi nhau, thảo luận, cả lớp quyết định trình bày hai bài" Mẹ của nó- Như Hexi" và bài " I got a boy- SNSD" Đôi này hát đôi kia phụ hoạ và ngược lại. Cả lớp nháo nhào ra về, còn lại 4 đứa , quyết định tới nhà Huy để tập lí do đơn giản thôi: Nhà nó và nhà nguy cơ và dẫn bạn về là rất cao, nhà chật quá, nên nhà cậu là nơi duy nhất. Cuối cùng, cái ngày tất cả học sinh mong đợi cũng đến, thế nào mà bà chủ nhiệm lớp nó bốc ngay cái vị trí biểu diễn đầu tiên mới đắng chứ, người nó run cầm cập, ai đời trang phục nó mặc là bộ quần áo nhà tù mới thốn, mái tóc tím trắng càng thể kiểu ăn chơi bị bỏ vô tù. Trang và Huy bê nguyên bộ bà ba theo kiểu ông bà già lên sân khấu( phụ hoạ vai ông bà của nó), còn , làm cai ngục. Sân khấu được chuẩn bị, nó ngồi sau song sắt, đứng ngoài, ông bà khóc lóc nhìn nó qua chấn song. Giọng rap ngọt ngào, trầm ấm của nó vang lên: Giọt nước mắt đẫm hàng mi ngày bố nó qua đời Rồi hàng mi đầy nước mắt ngày mà mẹ nó theo người Những lời dèm pha chê trách người hàng xóm ai cười Mẹ trong tủi nhục mặc cho bao lời 2 ng Ai lo cho nó khi ông bà ngoại già yếu /Ai chăm sóc nó dc bằng như mẹ hiền dấu Ai chở nó học rồi lại đón nó mỗi chiều / Ai đắp chăn cho nó mỗi khi đêm lạnh gió điều hiu…. Em khóc rất là nhìu nhưng có ai xót xót cho em /Nó thèm đồng tiền lẽ của mẹ cho nó để ăn kem Nó thèm tiếng “à ơi” của mẹ ru nó ngủ trong đêm/Nhưng có lẽ là kí ức mà nó giấu sâu mãi trong tim Vì mẹ nhẫm tâm bỏ em đứng khóc góc hiên nhà / Theo người đàn ông lạ mẹ nhìn em ko chút xót xa ! Tay mẹ rút vài trăm ngàn nhét vội cho ông bà / Bước lên chiếc xe lạ ... rồi bóng mẹ dần dần xa.... Và ngày tháng trôi qua ....lời chế giễu lời dèm pha ,nó vẫn nghe vẫn biết, nó vẫn mặc kệ ng ta Nhưng đâu đó trong suy nghĩ nó vẫn ko thể bỏ ngoài tai những lời đó như động lực giúp nó cứ lao vào sa đà Cứ thế nó bỏ học ,bắt đầu biết cải lời ông bà /Ăn cắp hết tiền nhà , cùng tụi bạn bỏ xa... Bước chân lên sài thành nơi lộng lẫy xa hoa ! / Bắt đầu tập tành chơi từ việc cafe vs thuốc lá.... Tập siết nỏ bồ đà...rồi dần dần chơi vs ma..... / Khi túi ko còn đạn bắt đầu ăn cắp của ngta Cướp giật xin đểu,lập băng đâm chém vs ng lạ /Rồi 1 ngày nó bị bắt khi giao hàng cấm trong quán Bar Tòa tuyên án mức hình phạt là 8 năm ngồi trong nhà đá Đôi chân như ngã quỵ biết tới bao h dc ra /Tương lai như khép lại chẳng biết bao h nó đc thả... Nó dc về vs xã hội ,nó đc sống như ngta.../Ngày nó vào trại chỉ có ông bà nó tới thăm.... Nó vs ông bà là “.... con nhớ mẹ lắm…… “ Giọt nước mắt nó ngậm ngùi,ông bà chỉ biết ngồi lặng thầm Nó bước quay vào trog với 1 nỗi buồn sâu thẳm !!!!! Giấc ngủ đêm nay nó muốn mơ mình thấy Mẹ /Thấy mẹ đến thăm nó và hát ru cho nó nghe Nó nằm trong long mẹ và ngủ 1 giấc là dài /Nó ôm lấy chặt lấy mẹ, giữ mẹ của nó lại mãi mãi Nếu như ngày đó mẹ nó ko bước theo đam mê /Nếu mẹ ở lại cuộc đời nó đâu phải như thế Nếu như còn có mẹ tg lai nó đâu e chề Và nếu nó còn có mẹ cuộc sống bình yên nơi vùng quê Đôi lúc nó rất hận và dường như căm ghét mẹ lắm /Mẹ bỏ rơi cuộc sống nó , con tàu bé như bị đắm Giữa cuộc đời đầy cám dỗ với những con đường sai lầm Nó vấp ngả là đau rồi phải hối hận trong thầm H đây sau song sắt,bộ quần áo sọc trắng đen /Giọt nước buồn lăn mắt, thấm vào môi vị đắng men Ngồi đếm n~ vết cắt làm nước mắt càng đắg thêm và đôi lúc lòng đau thắt khi hình ảnh mẹ bị lấm lem Nó rất rất là buồn khi mà mẹ ko đến thăm /Nó cứ chờ , chờ mẹ mãi chờ mẹ hoài theo tháng năm.... Có lẽ mẹ quên thằng con hư như nó rồi..... Nhưng nó luôn mãi nhớ luôn giữ hình ảnh mẹ mãi thôi...... (Mẹ của nó_Như Hexi) (Cả bốn đứa đều hát nhưng tớ biết chia như thế nào cho nên tớ viết liền luôn ạ!) Cả bốn đứa nhìn nhau bằng ánh mắt trầm ngâm, buồn buồn. Cả hội trường im lặng, thỉnh thoảng có vài đứa khóc,bài nhạc hay mà thấm. - 1s -2s -3s -4s -5s Ngay lập tức, cái chấn song làm bằng giấy bị nó hất tung, bộ quần áo nhà tù bị nó xé rách, hất tung, chẳng biết moi đâu ra cái mũ lưỡi trai, nó đội ngược rất phong cách. Nó mặc chiếc áo ba lỗ màu đen, in dòng chữ play girl màu trắng, chiếc quần sóc bò cào rách tứ tung. đôi giày thể thao chất lừ. Trang điểm nhưng nhấn ở khoé mắt và môi. ( trang điểm từ nãy rồi nhưng nó cúi mặt xuống nên ai để ý). Trang cũng lột bộ quần áo bà ba ra từ bao giờ. mặc chiếc áo croptop màu trắng, in chữ nice body. Mái tóc ngắn màu hồng quăn sóng ( à lớp trưởng mới bị nó lôi nhuộm tóc á) quần sóc đen cạp cao, làm điểm nhấn cho đôi chân trắng, Đôi giày bánh mì màu đen phong cách, nhìn bây giờ, khác xa mọi ngày. mặc áo thun ba lỗ đen in chữ play boy, nhìn là biết đồ đôi với nó. Quần ngố thô màu trắng rách te tua, đôi giày like đen, mái tóc nâu gẩy like tím đúng chất play boy. Còn cậu mặc chiếc áo thun hình đầu nâu màu xám, quần thô hồng cào rách, mái tóc nhuộm màu hồng phấn ( kiểu của sếp Tùng ý ợ). giày like màu trắng. Cả hội trường sôi sục lên vì dàn trai xinh đẹp, tiếng hò hét inh ỏi, hú long trời nở đất, các lớp khác cũng bỏ cả chuẩn bị tiết mục mà ra xem chúng nó biểu diễn. Tiếng nhạc vang lên làm cho khán giả như sôi sùng sục I Got A Boy- SNSD English Translation: Ayo! GG! Yeah Yeah, shall we start? Uh-muh! Look at her, look. What happened to her that she cut her hair? huh? Uh-muh! Again look at her, look! From head to toe, her style has changed Why did she do that? I’m curious to death, why did she do that? Tell me Ha ha! Let me introduce myself! Here comes trouble! Follow after me! Oh oh oh yeah oh, oh oh yeah oh, you really are something else! Who is she? Ridiculous Do you know you’re too self-assertive? She thinks I’m average Yeah, I guess she really liked him! No way! No way! She became so pretty and sexy, it’s because of him, right? I almost asked her what her new makeup was Truthfully, I’ve seen it for the first time The deep eyes, like a scarred beast I was dizzy by just talking to him! You really are something else! You really are something else! Oh oh oh yeah oh, oh oh yeah oh, You really are something else! Oh oh oh yeah oh, oh oh yeah oh, You really are something else! Ayo! Stop! Let me put it down another way. I got a boy, a handsome one! I got a boy, a kind one! I got a boy handsome boy, who took all my heart I got a boy, a handsome one! I got a boy, a kind one! I got a boy awesome boy, I must have really fallen for him Ah, my prince! When are you gonna come save me? Will you lift me in your arms and fly, like a white dream? I’m like, surprised, mental collapse! He wants to see my face without makeup. I really like him, would it be okay to show it to him? Oh! Never! Right? Right? Let’s keep what needs to be kept, right! right! Don’t ever forget this until you take all of his heart! Oh oh oh yeah oh, oh oh yeah oh, even if I stay up all night, it’s not enough, everything everything Oh oh oh yeah oh, oh oh yeah oh, our biggest interest, everything everything Listen to me, you all know him, right? He’s a bit young but he’s full inside Sometimes he is as reliable as an oppa but when he acts charming, he is so cute Oh oh oh yeah oh, oh oh yeah oh, you’re crazy, crazy Oh oh oh yeah oh, oh oh yeah oh, you’re crazy, crazy I’m really angry, my boy doesn’t look at me as a girl What should I do when I feel hopeless? Should I make him feel jealous? I’m so upset! What do I do? No way! No way! Don’t stop! Let’s bring it back to 140 I got a boy, a handsome one! I got a boy, a kind one! I got a boy handsome boy, who took all my heart I got a boy, a handsome one! I got a boy, a kind one! I got a boy awesome boy, I must have really fallen for him Always next to me, it’s you, who’s on my side and listens to me, you- you- I’m happy as it is right now, cause everything will work I got a boy, a handsome one! I got a boy, a kind one! I got a boy handsome boy, who took all my heart I got a boy, a handsome one! I got a boy, a kind one! I got a boy awesome boy, I must have really fallen for him I got a boy, a handsome one! ( I got a boy- SNSD) Kết thúc màn biểu diễn là tiếng vỗ tay rầm rộ của khán giả. Xác định luôn là lớp nó giành giải nhất rồi, sau màn biểu diễn ấy là các tiết mục của lớp khác. Bài " Mai này con lớn lên- Sơn Tùng MTP" của lớp , " Hotaru no hikari" của lớp . Các tiết mục sau rất hay và đặc sắc, nhưng tiết mục nào được phản ứng cuồng nhiệt bằng của lớp nó. là người bước lên nhận giải, cả lớp nó hò reo ầm ĩ, trống chiêng đủ cả. Sau khi nhận giải, giọng hiệu trưởng vang lên dõng dạc - Chưa bao giờ, lễ kỉ niệm của chúng ta thành công rực rỡ tới như vậy. Trước hết xin cảm ơn tất cả các em tạo lên buổi lễ ý nghĩa như vậy, tiếp theo, tới đấy, trường chúng ta được 3 nhà tài trợ tổ chức du lịch 6 ngày 5 đêm.- giáo vừa đến đây, cả lũ học sinh nhao nhao phía dưới, hò hét ầm ĩ- Tập đoàn hanmath của gia đình bạn Nguyễn Kim Thuỷ tài trợ cho chúng ta chi phí vận chuyển và du lịch.Tập đoàn thời trang Happy tài trợ phí khách sạn. Còn tập đoàn rexmost tài trợ phí ăn uống, quà từ chuyến cho các em. Ngày mai các em tập trung sớm ở trường để khởi hành. - giáo xong cả lũ lại nhao nhao như vịt, bàn tán xôn xao. giáo đành bó tay với cái lũ này. Còn lớp nó, sau khi chiến thắng vẻ vang, cả lớp kéo nhau quẩy tung trời. Địa điểm là quán mì của bác Tư. là quán mì chứ ra cái gì cũng có, tất cả để phục vụ cái tính ham ăn của nó. Chúng nó ngồi quây quần, Trang bị hỏi thăm khá nhiêu vì cái vụ tóc mới á - Lớp trưởng làm tóc đẹp quá trời luôn á - Làm tóc ở đâu đới tình iu ơi - Bà già làm tóc xong nới lỏng cho tụi này chút nhá, đừng khắt khe quá nhớ!!!- Bọn học sinh cứ hỏi tới tấp làm chẳng kịp phản ứng, nó, và cậu ngồi cười như lắc lẻ nhìn con bạn tốt bị tấn công. Chả là hôm qua để phục vụ biểu diễn, bị hai đứa bạn khốn nạn mua thuốc về, ban đầu hai con nhợn ý là màu đỏ tím, lúc sau thành màu hồng phấn luôn, kiểu này về nhuộm lại quá. thế còn cắt luôn tóc tới vai rồi làm soăn, kiểu gợn sóng ý. Sau hồi ăn chơi đập phá quẩy tung trời đất lên, cả lũ mới lóp cóp về, khỏi thành công của nó hôm nay làm Thuỷ tức đến điên luôn, nhưng cũng cố gắng mà vui vẻ. Tất cả mọi người về hết còn có 4 đứa chúng nó. - Ê Huy đưa Trang về .- giọng nó vui vẻ vang lên - Ờ, Khang đưa con này về nhờ, cẩn thận bị nó giết giữa đường đấy - Sao mày cứ mở mồm ra là tao muốn tống cái dép vào mõm mày luôn cơ ý. Đưa Trang về rồi mua quần áo cho nó, nó lạnh kia kìa.- Chả là sau hồi quẩy biết trời đât là đâu, bây giờ chúng nó mới thấy lạnh. - Qua cửa hàng kia mua đại quần áo , ốm cả lũ bây giờ- chỉ tay vào cửa hàng quần áo bên đường- Cả lũ kéo nhau sang đấy, chọn bừa bộ đơn giản rồi ra về. Huy với Trang đường về chỉ có cắm đầu vào điện thoại mà nhắn tin cho ck/vk iu. và nó đường, vừa vừa nắm tay nhau tình cảm. đan tay vào những ngón tay lạnh buốt của nó, siết chặt để sưởi ấm cho nó. Suốt đường , ngừng chọc ghẹo nó làm cho nó nổi khùng nổi điên lên mà đáp trả lại, những biểu cảm đáng khuôn mặt nó làm cho lấy việc trêu ghẹo nó làm thú vui. -------------------------------------------------------------------------------- Lúc này, nó ngồi tựa đầu vào vào cửa kính xe, cắm tai phone, nó tập trung vào điệu nhạc, ngồi kế bên là , mải mê ngắm nó. Tình hình là mọi người ngồi xe để đến nơi du lịch. Mỗi lớp xe, tổng cộng có 10 xe, 8 xe của học sinh, 1 xe của giáo viên và 1 xe riêng của con chủ tịch tập đoàn hanmath. Mọi người trong lớp nó, đa số là thích Thuỷ vì cái tính kiêu ngạo, hống hách của Thuỷ, tuy nhiên cũng có mấy kẻ nịnh nọt, ngưỡng mộ, ghen tị, tóm lại là cái gì cũng có. Nó nghe theo điệu nhạc mà ngủ quên lúc nào hay, dựa đầu vào vai , nó ngủ ngon lành, chỉ mỉm cười rồi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ. Học sinh trong lớp tha hồ mà chụp ảnh hotboy hot girl tình cảm xe buýt. vậy thôi chứ nhôn nhao được lúc cả lũ lăn ra ngủ thẳng cẳng.