1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 95: Cấp bậc lễ nghĩa
      Editor: Natalie Pham


      Nếu Vũ Văn Hi vậy, mấy ngày sau Thẩm Mạt Vân bèn sai người về nhà truyền lời mời Trình thị tiến cung chuyến, qua mọi chuyện lần, Trình thị nghe cũng cảm thấy bất đắc dĩ.


      "Cũng là ý của thái hậu, vậy cũng hết cách rồi."


      Thẩm Mạt Vân cũng bất đắc dĩ : " phải con muốn cho mọi người biết, nhưng trong thời kì quốc hiếu tốt đến chuyện này, cho nên mới tới, nghĩ đầu xuân lại cũng tới kịp. Dù sao Triệu vương còn đâu."


      Trình thị nghe vậy cũng bồn chồn sau đó như hiểu ra : "Cũng phải sao, Triệu vương còn , khó ..." Sau đó lại giận dữ : "Cha ngươi chuẩn bị dâng tấu chương xin cáo lão cho hoàng thượng vào tháng giêng năm sau."


      Thẩm Mạt Vân cực kỳ kinh ngạc, tay phải khỏi đặt bàn, vòng ngọc cổ tay đánh lên gỗ lim rắn chắc tạo ra tiếng vang hỏi: " tốt lành, vì sao phụ thân cáo lão?"


      Trình thị : " hai năm nay, thân thể phụ thân con càng được, giữa năm còn bị bệnh lần, thái y bắt mạch qua cũng thể lại quan tâm lao động. Thúc thúc cùng ca ca con đều khuyên lui ra sớm chút, thân thể quan trọng hơn. vất vả mấy hôm trước mới buông lỏng, năm sau dâng sổ con."


      Thẩm Mạt Vân giật mình, ở thời đại này người qua tuổi trung niên xem như trường thọ, nhưng tóm lại là người thân, có khả năng nghe tin tức này còn có thể vui vẻ, nàng lo lắng : "Sao mọi người đưa tin tức tiến cung đâu? Con cho người đưa chút dược liệu cho ngài mang về."

      xong, Thẩm Mạt Vân cũng đợi Trình thị phản đối gọi Tố Nguyệt bảo nàng lấy thêm nhân sâm, hồng tham cho Trình thị mang về phủ.


      Tố Nguyệt tất nhiên nghe lời làm ngay.


      Trình thị thấy vậy cũng từ chối nữa chỉ : "Con có tâm, về nhà phụ thân con biết, khẳng định vui vẻ."


      Thẩm Mạt Vân mỉm cười : "Cha mẹ sinh dưỡng con dễ, hiếu thuận phụ mẫu đều là việc nên làm."


      Tán gẫu lát, Trình thị mới nhớ tới việc : "Minh nhi đính hôn rồi, là trưởng nữ của lễ bộ ngoại lang Chu đại nhân, chờ năm sau, hai nhà cũng muốn bắt đầu chuẩn bị hôn lễ."


      Thẩm Minh Hạo là con trai trưởng của Thẩm Trọng Vân con trưởng của Thẩm gia, năm nay mười lăm tuổi, là cháu trai trưởng nên mặc kệ là Thẩm Thời Tự hay Thẩm Trọng Vân đều rất coi trọng chuyện giáo dục , nhưng Thẩm Mạt Vân vẫn kinh ngạc với việc hôn nhân này, bây giờ Thẩm Trọng Vân là quan tứ phẩm trong Hộ bộ.


      "Nữ nhi của quan ngoại lang ngũ phẩm sao?"


      Trình thị giải thích: "Ông ngoại của Chu nương là thượng thư Lễ bộ. Chu đại nhân cùng khoa tiến sĩ với đại ca ngươi, luôn làm quan bên ngoài, hai năm trước mới chuyển về kinh thành, là đại ca con tự sắp xếp cuộc hôn nhân này, phụ thân con cũng việc hôn nhân này sai."


      Thẩm Mạt Vân suy nghĩ lát hiểu được, nhưng vẫn cảm thấy kỳ quái: "Con nhớ lần trước ngài tiến cung phủ Vệ Quốc công coi trọng Minh nhi, lúc trước phải ngài nương ở phủ quốc công được dạy dỗ rất tốt, hài lòng sao? Tại sao bỗng nhiên thay đổi người?"


      Trình thị khẽ gật đầu : " nương ở phủ Vệ Quốc công quả sai, ta khen mấy câu, cũng phải muốn kết thông gia."


      Thẩm Mạt Vân lại : "Trong nhà cự tuyệt việc hôn nhân ở phủ Vệ Quốc công là vì con sao..." Nàng nhớ được, Hà thừa huy xuất thân từ phủ Kính Quốc quận công, phu nhân của hình như gả từ phủ Vệ Quốc công tới.


      Trình thị lắc đầu : "Hẳn phải vậy. Mạt nhi chắc cũng biết, gia tộc như chúng ta cũng muốn đưa nữ nhi tiến cung hoặc gả vào nhà huân quý, kết thân với gia tộc có nên tảng khác Thẩm gia mấy." xong, bà thở dài than thở: "Năm đó nếu phải hoàng thượng..."


      vậy, gia tộc giống Thẩm gia có tước vị truyền nối muốn có tiếng trong triều vậy con cháu phải chăm chỉ đọc sách, sau đó tham gia khoa cử. Hôn nhân của con cái đều rất quan trọng hơn nữa cần chọn lựa tỉ mỉ, bình thường đều đám hỏi cùng gia tộc ngang nhau để đạt tới mục đích đồng minh chính trị. Đặc biệt Thẩm Mạt Vân vẫn là trưởng nữ của Thẩm gia, việc hôn nhân của nàng càng muốn thận trọng hơn, chỉ cần có chuyện ngoài ý muốn, sau khi nàng gả qua là tông phụ.


      Nhưng ai nghĩ đến, đạo thánh chỉ đánh vỡ tất cả kế hoạch.


      "... tại con cũng cần vất vả như vậy, nương muốn gặp con cũng dễ dàng." Trình thị .


      Muốn Thẩm Mạt Vân buồn bực là giả, nhưng đều mười mấy năm lại tiếp tục buồn bực cũng quá làm kiêu, vì thế : "Nữ nhi phải rất tốt sao? Nếu con chưa tiến cung mà ở nhà lập gia đình, có lẽ còn hài lòng như bây giờ đâu."


      Nhỡ hay ho gặp trượng phu là người sủng thiếp diệt thê đâu? Trong sách sử chỗ nào có nam nhân đánh đập thê tử. Nhân sinh luôn có nhiều chuyện bất ngờ, có ai biết tương lai tốt hơn hay kém hơn tại. Nỗ lực sống mới là điều quan trọng nhất.


      Trình thị nghĩ lại cũng đúng, nữ nhi tiến cung mười năm, đều sinh ba đứa bé, lại nghĩ chuyện năm đó quả vô nghĩa. Nhưng vị trí hoàng hậu... Hạ giọng hỏi: "Ngôi vị hoàng hậu, hoàng thượng có ý tưởng gì? Chẳng lẽ cứ để Liễu quý phi như vậy sao?"


      Thẩm Mạt Vân cảm thấy hơi khát, nâng chén trà lên uống ngụm mới : "Chắc vậy, trong thời gian ngắn chắc hoàng thượng cũng tính toán lập hậu."


      Trình thị cũng hơi lo lắng: "Phụ thân của quý phi là Trấn Viễn tướng quân, vốn lấy công lao của ông ta, đủ quy cách phong hậu, nếu cũng được phong quốc công. Nhưng nhiều năm như vậy, hoàng thượng cũng chưa hề đề tới. Ta hiểu chuyện hành quân đánh giặc, chỉ ngẫu nhiên nghe , Liễu tướng quân bị rút phần binh quyền. Ta lo lắng..."


      Thẩm Mạt Vân hơi nhíu mày, hoá ra đây là nguyên nhân Liễu gia muốn thông đồng cùng Ninh vương, vì bảo vệ binh quyền, cũng biết còn có nhà ai bị cuốn vào? Ách, đợi chút, ra vẻ lão bà của đường thúc thứ xuất của nàng dâu tương lai là muội muội của Liễu quý phi... Nàng nhéo miệng an ủi Trình thị: "Còn có phụ thân cùng đại ca ở đâu, sao cần chúng ta lo lắng chuyện này."


      Tuy như thế, nhưng trong lòng Thẩm Mạt Vân cũng yên tâm, mỗi lần xảy ra mưu phản đều là máu chảy thành sông, ví dụ giết huynh đệ cũng phải chưa từng xuất .

      Trình thị gật đầu, sắc mặt cũng tốt hơn chút.


      Kế tiếp hai mẹ con cũng bàn lại đề tài gì mẫn cảm, chỉ tùy ý tán gẫu đến lúc Trình thị rời mới thôi.


      Bởi vì nữ nhi thành Thục phi, số lần Trình thị tiến cung đến trăm, ít nhất cũng là mấy chục, nhưng mỗi lần ra cung đều do Tố Nguyệt tiễn bà, chưa từng thay đổi. Dù sao trước kia Tố Nguyệt ở Thẩm phủ hầu hạ Thẩm Mạt Vân, Trình thị cũng rất quen thuộc, chuyện đều thực nhàng.


      Hôm nay cũng ngoại lệ, Tố Nguyệt tiễn Trình thị ra cung. qua hành lang dài ở gần cung Phi Hương, đường lớn rộng mở có hai hàng ngũ tới, từ cách trang điểm có thể thấy hai người đầu là phi tần trong hậu cung.


      Tố Nguyệt dẫn đầu hành lễ: "Nô tì gặp qua Giang phương hoa, Hồ phương hoa."


      Giang phương hoa là mỹ nhân được hoàng đế mang vào cung từ dân gian, được sủng ái đoạn thời gian, bây giờ tuổi hơi lớn được sủng ái nữa. Mà Hồ phương hoa lại là cung tần tuyển tú tiến cung năm ngoái, thánh sủng bình thường, ở trong cung cũng nổi bật. Tố Nguyệt tất nhiên nhớ được vị phân lai lịch của hai người, mà cố ý hành lễ trước cũng có ý cho Trình thị biết thân phận của hai người.


      Giang phương hoa mỉm cười, coi như thân thiết : "Tố Nguyệt nương vội vàng có việc muốn làm sao?"


      Tố Nguyệt đáp: "Thục phi nương nương dặn nô tì tiễn Trình phu nhân ra cung."


      Giang phương hoa nghe vậy đầu tiên lộ ra biểu cảm hơi sợ, sau đó hơi cuốn tay áo, cúi người chào Trình thị, "Trình phu nhân."


      Trình thị cũng gật đầu chào lại: "Giang phương hoa."


      Mà Hồ phương hoa đứng bên kia lại nhìn Trình thị từ xuống dưới, có động tác gì. Tố Nguyệt khẽ nhíu mày : "Tha thứ nô tì vô lễ, còn sớm nữa..."


      Trình thị còn chưa mấy câu khách sáo, Hồ phương hoa bỗng : "Phu nhân còn chưa hành lễ đâu, trước khi rời có phải nên bổ sung lễ nghĩa trước ?"


      Vừa lời này, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Hồ phương hoa, muốn Trình thị hành lễ với nàng ta? lẽ đầu óc Hồ phương hoa cháy hỏng rồi sao.


      Giang phương hoa vội hoà giải: "Hồ muội muội, Trình phu nhân là mẫu thân của Thục phi nương nương."


      Vốn nghĩ lời này đủ trực tiếp, nghĩ Hồ phương hoa lại cao ngạo ngẩng ngẩng đầu lên : " tính sao? Chúng ta là phi tần, mệnh phụ nho gặp cung phi hành lễ, Thục phi nương nương cũng gánh được tội bất kính này."


      Hồ phương hoa xuất thân cao, Hồ phụ chỉ là quan viên lục phẩm nho ở địa phương, của cải yếu kém, cũng hiểu chuyện trong cung. Vừa nãy Giang phương hoa phải nhấn mạnh Trình thị là mẹ đẻ Thục phi mà ám chỉ phụ thân của Thục phi. Phụ thân Thục phi là Trung Thư Tỉnh Thị Lang tam phẩm, chẳng phải bí mật gì, mà Trình thị là vợ cả, khẳng định có cáo mệnh theo trượng phu, cũng là tam phẩm. Nhưng Giang phương hoa nghĩ tới, Hồ phương hoa cũng nghĩ ra chuyện này.


      Sắc mặt Tố Nguyệt chìm xuống, nhưng Trình thị vẫn mỉm cười rất phong độ.


      Giang phương hoa nghe vậy khoé miệng cũng nhăn lại, Hồ thị này cũng là tiểu thư nhà quan, thế nào... Đều chút kiến thức? Lấy ánh mắt ra hiệu cho cung nữ bên cạnh, bảo nàng ta chuyện.


      Cung nữ kia cũng thông minh, ra trước mặt mà đến cạnh Hồ phương hoa giọng : "Hồ phương hoa, Trình phu nhân là cáo mệnh phu nhân tam phẩm, mà ngài..."


      Hồ thị là phương hoa tứ phẩm, ấn sách, mà Trình thị là cáo mệnh phu nhân tam phẩm được triều đình sắc phong, có sách văn chính thức, lý lẽ, còn tôn quý hơn Hồ thị ít.


      Hồ phương hoa vừa nghe lập tức phản ứng lại, sắc mặt lập tức biến đổi, nhịn được trừng mắt nhìn Trình thị cùng Giang phương hoa, lúc này mới phất tay áo rời , cung nữ thái giám hầu hạ nàng ta vội vàng theo.


      Giang phương hoa cười : "Hồ muội muội bị bệnh nhiều ngày nên tâm trạng tốt, nếu có gì va chạm phu nhân, thiếp thay nàng tạ tội với ngài."


      " dám." Trình thị khách sáo .


      Sau đó hai người lại khách sáo mấy câu, mới tự tách ra.


      Lại đoạn khoảng cách, Tố Nguyệt mới vừa cười vừa với Trình thị: "Nô tì đưa đến nơi này, phu nhân thong thả."

      Trình thị chỉ cười, sau đó qua phía cửa cung.


      đường quay lại cung Cảnh Phúc, Giang phương hoa đột nhiên thở dài lẩm bẩm: "Hồ phương hoa ngày thường nhìn cũng ngốc, sao hôm nay lại tự đâm đầu vào tường?"


      Cung nữ cười : "Sợ là nóng nảy , lúc này mới muốn lập uy, nghĩ tới lại khiến mình mất mặt."


      Giang phương hoa mỉm cười, cảm thán: "Cũng biết Hồ phương hoa còn có thể ở lại cung Cảnh Phúc bao lâu..."
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms22 others thích bài này.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      ghét mấy kẻ cao ngạo, tự cho m là đúng.phẩm cấp cùng với phương hoa kia, thấy ng ta hành lễ cũng k biết làm theo. ngu hết chỗ , lại còn lập uy...nếu phẩm cấp của Trình thị thấp hơn mà mượn oai con để phi tần hành lễ Thục phi càng nhanh rớt đài, nếu ng ta phẩm cấp cao hơn làm là k có gì sai, sao có ng ngu vậy mà cũng chui vào cung kiếm cơm vậy

    3. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      thanks editor nhiều

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Hóng chương mới :)

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 96: Sinh bệnh
      Editor: Natalie Pham


      Cung Cảnh Phúc.


      Cao Hiền phi nghe cung nữ bẩm báo lại sắc mặt lập tức chìm xuống : " là đồ ngu, bùn nhão đắp thành tường."


      "Nương nương bớt giận." Hương Như an ủi, lại lo lắng hỏi: "Ngài , Thục phi nương nương có giận lây sang ngài ?"


      Cao Hiền phi khẽ lắc đầu : " , Thục phi phải người nhặt như vậy." Tính toán mọi việc chi li, nàng cũng sống được đến mức này.


      "Vậy ý ngài là..."


      "Gọi nàng ta lại đây."


      "Tuân mệnh."


      Chỉ lát sau, Hồ phương hoa tới, nhìn ra cũng yên lòng, đầu tiên hành lễ với Cao Hiền phi: "Thiếp bái kiến Hiền phi nương nương!"


      Cao Hiền phi cũng bảo nàng ta đứng lên, chỉ nhận lấy chén trà cung nữ dâng lên uống ngụm, sau đó nhàng đặt xuống rồi đánh giá Hồ phương hoa từ xuống dưới lúc, mới chậm rì rì : "Biết mình sai ở đâu sao?"

      Hồ phương hoa quỳ mặt đất mát, tâm trạng bất ổn, vừa nghe câu hỏi này lại vội cúi xuống : "Biết, thiếp nên vô lễ với Trình phu nhân trước mặt mọi người, thiếp biết sai rồi, xin nương nương đừng trách."


      Cao Hiền phi hừ tiếng : "Ngươi cũng đắc tội với mẫu thân của ta, ta trách ngươi cái gì? Nhưng trước khi ngươi tiến cung có ai từng với ngươi thân phận của mọi người trong cung sao?"


      Hồ phương hoa cúi đầu : "Phụ thân qua ít, nhưng thời gian quá lâu, lúc đó cũng nhớ đến..."


      Cao Hiền phi : " nhớ đến? Cứ là mệnh phụ có thể tiến cung, ít nhất cũng phải là ngũ phẩm, nếu phải phong theo trượng phu, vậy được hoàng thượng đặc biệt sắc phong. Ngươi cảm thấy mình có mấy cái mệnh, lại có khả năng gì có thể giương oai trước mặt bọn họ?"


      Hồ phương hoa bị vậy càng cúi đầu : "Thiếp có tội..." Lập tức lại ngẩng đầu , "Còn xin nương nương nể mặt phụ thân, giúp thiếp lần này, chỗ Thục phi nương nương..."


      Từ lúc tách ra cùng Giang phương hoa cùng Trình thị, nàng ta càng nghĩ càng sợ hãi, nhỡ Thục phi gây phiền toái cho nàng ta, vậy phải làm thế nào? Trở lại cung Cảnh Phúc, còn chưa nghĩ ra được cách gì, chợt nghe cung nữ thông báo Cao Hiền phi muốn gặp, nàng ta mới nghĩ có thể xin Cao Hiền phi giúp đỡ, lúc này mới vội vàng chạy tới.


      Cao Hiền phi vừa nghe, bị tức giận cười lên: "A, hoá ra còn dám uy hiếp ta?"


      Hồ phương hoa cuống quít xua tay : " , thiếp dám như thế, là thiếp biết ăn , nương nương tha tội, nương nương tha tội..."

      Cao Hiền phi nhìn nàng ta như thế chỉ thấy đau đầu, cũng biết ánh mắt huynh trưởng như thế nào lại đồng ý cho nữ nhân như vậy tiến cung, là phiền toái lớn. Bởi vì Hồ phụ theo Cao gia, lại vừa vặn gặp kỳ tuyển tú, vì thế Hồ phụ cầu xin Cao gia nhường Cao Hiền phi hỗ trợ chăm sóc. tình cũng khó, lần, sau khi Cao Hiền phi gật đầu cũng xong rồi.


      Cao Hiền phi nhiều năm thừa sủng, nghĩ nếu có mỹ nhân thông minh đến, cất nhắc chút cũng giúp đỡ cho Cao gia được phần nào. Nhưng tưởng tượng rất tốt đẹp, thực đen tối. Hồ phương hoa khá xinh đẹp, nhưng trong hậu cung cái gì mỹ nhân có, có điểm đặc sắc cùng thủ đoạn, cũng chỉ chìm nghỉm trong đám phi tần trong cung, hơn nữa Hồ phương hoa lại người biết ăn , càng thể khiến hoàng đế chú ý. Tiến cung hơn năm, số lần thừa sủng ít ỏi có thể đếm được.


      Hồ phương hoa vẫn ngừng xin tha, Cao Hiền phi nghe cũng sốt ruột, khỏi vỗ bàn quát: "Được rồi, câm miệng cho ta."


      Hồ phương hoa lập tức ngừng lại, chỉ dám dùng khóe mắt nhìn Cao Hiền phi, chỉ nghe Hiền phi : "Trở về chuẩn bị, ngày mai theo ta đến cung Trường Nhạc."


      Tuy rằng kiên nhẫn xử lý việc này, nhưng gia tộc nhờ vả, chuyện cũng mất nhiều thời gian, Cao Hiền phi vẫn quyết định dẫn người cung Trường Nhạc chuyến.


      Hồ phương hoa cũng hơi sợ hãi : " cung Trường Nhạc? Này..."


      Cao Hiền phi nhìn nàng ta : "Do ngươi gây chuyện, chẳng lẽ còn nghĩ bảo ta ra mặt cho ngươi sao?"


      Hồ phương hoa : "Thiếp dám."

      "Vậy xuống ." Cao Hiền phi phất tay, sắc mặt kiên nhẫn, Hồ phương hoa có cách, đành cúi người hành lễ, lúc này mới đứng dậy, chậm rãi rời .


      Đợi người rồi, Cao Hiền phi mới thở dài lẩm bẩm: "Tham nhiều ăn, đại ca kết quả mưu tính cái gì?"


      Ngày thứ hai sau khi rời khỏi cung Diên Khánh, Cao Hiền phi mang theo Hồ phương hoa đến cung Trường Nhạc.


      Thẩm Mạt Vân nghe cung nữ thông báo cũng sửng sốt lát mới : "Mời vào ." xong cũng đứng lên, phía trước nghênh đón.


      "Đột nhiên tiến đến, muội muội cũng đừng trách ta đường đột." Cao Hiền phi cười mỉm vào trong điện, phía sau Hồ phương hoa cúi đầu theo.


      "Hiền phi tỷ tỷ đến, ta cao hứng cũng kịp đâu." Thẩm Mạt Vân .


      Vì thế cùng nhau chào hỏi mời ngồi.


      Cao Hiền phi ngồi bên phải, sau khi khách sáo mấy câu với Thẩm Mạt Vân bèn thẳng vào chủ đề, chỉ Hồ phương hoa đứng cạnh : "Ngày hôm qua Hồ phương hoa gặp Trình phu nhân đường, tức giận choáng váng nên mất đúng mực, hôm nay ta mang nàng đến thỉnh tội với muội, còn xin Thục phi muội muội nể mặt ta, bỏ qua việc này." Vừa vừa liếc mắt nhìn Hồ phương hoa.


      Hồ phương hoa lúc này phản ứng cực nhanh, đến trước mặt Thẩm Mạt Vân, quỳ xuống : "Thiếp lỗ mãng, biết tốt xấu, mạo phạm Trình phu nhân, còn xin Thục phi nương nương giáng tội."

      Thẩm Mạt Vân đầu tiên nhìn Hồ phương hoa quỳ gối thỉnh tội trước mặt mình, lại nhìn thoáng qua Cao Hiền phi, cũng hơi buồn bực. Cao Hiền phi luôn luôn để ý đến chuyện khác, hôm nay lại tốn công sức vì Hồ phương hoa như vậy, cũng hợp với lẽ thường a. Trong đầu nghĩ vậy, nàng cũng thuận miệng : "Nếu Hiền phi tỷ tỷ mở miệng, đương nhiên muội so đo."

      ――――――――――

      Nàng nghe Tố Nguyệt chuyện hôm qua, nếu Trình thị chịu thiệt, lúc sau Hồ phương hoa cũng càn quấy mượn cớ phát tác, nàng cũng muốn so đo việc này. Trình thị chắc cũng đảo mắt quên.


      Nhưng Tố Nguyệt lại hài lòng: "Chủ tử tốt, ngài cứ quên sao?"


      "Vậy phải làm như thế nào? Đánh gậy? Quất roi? Xin hoàng thượng biếm nàng ta thành thứ nhân? Hoặc là giam lỏng?" Thẩm Mạt Vân hỏi ngược lại, "Đều nên khoan dung độ lượng, cũng là sai lầm vô ý, cần gì níu chặt lỗi lầm người ta tha, có thể bớt chút việc ."


      Tố Nguyệt nghe vậy cúi đầu, xấu hổ : "Là nô tì nghĩ sai." Từ khi tiến cung, ngay từ đầu phải dè dặt cẩn thận, tình thế của Trường Nhạc cung càng ngày càng tốt, kết quả thái độ của Thẩm Mạt Vân thay đổi, ngược lại các nàng là nô tì lại trở nên kiêu ngạo.


      "Về sau cẩn thận chút là được."


      "Nô tì hiểu ."

      ――――――――――

      Cao Hiền phi cười : "Ta muội muội rộng lượng, để ý đến việc này. Thất thần làm gì? Còn mau tạ ơn Thục phi?" Nàng Hồ phương hoa.


      Hồ phương hoa nhanh chóng dập đầu : "Tạ ơn Thục phi nương nương."


      Thẩm Mạt Vân tùy ý nâng tay bảo Hồ phương hoa đứng lên. Nàng cùng Cao Hiền phi có nhiều quan hệ, cũng có nhiều đề tài chung, lại thêm người vô tâm, người vô tình, lâu sau, Cao Hiền phi mang theo Hồ phương hoa rời Trường Nhạc cung.


      Quay đầu dặn dò Tiễn Dung: "Nhìn xem có thể biết ràng quan hệ giữa Cao Hiền phi cùng Hồ phương hoa ?"


      Tiễn Dung nhận lời lại : "Việc này cũng kỳ quái, Hiền phi nương nương lại ôm lấy chuyện này!"


      Thẩm Mạt Vân : "Có lẽ Hồ phương hoa cũng đơn giản như mặt ngoài."


      Tiễn Dung gật đầu, "Có khả năng này."


      Tiến vào tháng mười hai, chuyện thứ nhất là lễ sắc phong của nhị công chúa, phong hào là Thọ Bình công chúa. Trường hợp cũng long trọng, chỉ đúng quy củ, nhưng Tần tiệp dư cũng thỏa mãn rồi, hoàng thượng vốn lạnh nhạt với nhị công chúa, có thể có lễ sắc phong chính thức, dám nhắc lại chuyện khác.


      Mà Tiễn Dung cũng tới rồi : "Nghe phụ thân của Hồ phương hoa có chút quan hệ với huynh trưởng của Cao Hiền phi, cho nên Cao Hiền phi mới..."


      "Đúng là như vậy sao?" Thẩm Mạt Vân kinh ngạc , nàng nghĩ tới." Khó trách Hiền phi ra mặt vì nàng ta..."

      Nếu thế lực triều đình xoay thành đoàn, vậy tới lượt nàng lo lắng, vẫn để phụ huynh quan tâm . Nghĩ đến điểm này, Thẩm Mạt Vân cũng bỏ qua.


      Tuy vì thái hậu chết bệnh, nghi thức tế lễ ngày tết cũng đơn giản hơn, qua tháng vẫn khiến người ta mệt mỏi. chỉ Thẩm Mạt Vân mệt, hoàng đế cũng chịu nổi, nghĩ tới lại bị lạnh, ban đêm bị sốt cao.


      Người đầu tiên phát Vũ Văn Hi thích hợp tự nhiên là Thẩm Mạt Vân.


      Thẩm Mạt Vân vốn cảm thấy kỳ quái, sắp đến giờ vào triều nhưng Vũ Văn Hi còn chưa có tỉnh lại. Tay vô ý đụng tới thân thể , chỉ cảm thấy nóng bừng, doạ nàng sợ hãi, vội vàng khởi động thân thể, tay phải sờ lên trán Vũ Văn Hi, quả nhiên nóng bỏng, cũng quan tâm đến chuyện thất lễ, nhanh chóng mặc thêm áo khoác, xốc màn lên gọi: "Tiễn Dung, Tiễn Dung!"


      "Nương nương." Tiễn Dung nhanh chóng chạy đến, trong tay còn cầm ngọn đèn, "Có việc cần dặn dò sao?"


      "Hoàng thượng bị bệnh, mau bảo Giang Hỉ gọi thái y đến."


      câu khiến cung Trường Nhạc vội vàng như gà bay chó sủa.


      Gọi thái y, bắt mạch, thảo luận bệnh tình, đến lúc xác định phương thuốc, cho người sắc thuốc xong nhanh đến giữa trưa rồi.


      Thẩm Mạt Vân cầm chén cháo trắng với Vũ Văn Hi ngồi tựa giường: "Hoàng thượng, thái y sắc thuốc, ngài ăn cháo để no bụng trước, nếu lát nữa thể uống thuốc."

      Vũ Văn Hi nhìn chén cháo trắng chỉ thấy đầu cháng váng, có khẩu vị, vẫy tay : " muốn ăn, bưng xuống thôi."


      Thẩm Mạt Vân khuyên nhủ: "Nhưng bụng rỗng uống thuốc hại dạ dày, thái y cũng nhắc nhở, hoàng thượng cũng ăn chút điếm bụng ."


      Vũ Văn Hi suy nghĩ lát, vẫn nhận lấy chén sứ ăn vào. Cháo trắng ninh rất nhuyễn, ăn vào cũng cảm thấy tỉnh táo hơn chút.


      Thuốc được đưa tới rất nhanh, lần này Vũ Văn Hi cũng từ chối, sảng khoái uống thuốc, vốn Thẩm Mạt Vân còn muốn khuyên nghỉ ngơi, nghĩ lại nghe : "Giang Hỉ, quay về Kiến Chương cung."


      "Tuân chỉ."


      Thẩm Mạt Vân hơi run sợ, lập tức đứng lên : "Thiếp giúp ngài thay quần áo." Vũ Văn Hi ốm, bên ngoài trời giá rét đông lạnh, phải che kín mới được. Tuy thái y chỉ là cảm lạnh, nhưng vẫn phải cẩn thận, nhỡ bệnh tình tăng thêm, làm to lên cũng là tội nặng.


      đợi Thẩm Mạt Vân dặn cung nữ tìm áo khoác dày, Vũ Văn Hi lại : "Thục phi cùng Kiến Chương cung."


      lời làm mọi người khiếp sợ.


      Thẩm Mạt Vân nghe vậy khóe miệng nhếch lên, lòng muốn câu " ", trong Kiến Chương cung cũng phải có người chăm sóc , nàng chỗ đó làm gì?

      Vẫn là Tiễn Dung phản ứng lại trước : "Nô tì xuống chuẩn bị."


      Thẩm Mạt Vân tình nguyện lắm, ở Trường Nhạc cung nàng được người khác hầu hạ, đến Kiến Chương cung, nàng hầu hạ người khác, choáng váng mới muốn theo đâu? Nhưng hoàng đế , vì thế cũng đành : "Thiếp tuân mệnh." ——
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms23 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :