1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 74: Tủi thân
      Editor: Natalie Pham


      Hết giật mình rồi, cũng là Vũ Văn Hi bật cười trước, vươn người qua, ôm Thụy nhi từ trong lòng Thẩm Mạt Vân ra, : "Thằng nhóc này chuyện lưu loát, còn biết đọc sách, sai."


      Thụy nhi hiển nhiên quá thích phụ hoàng của mình, nhích tới nhích lui trong lòng Vũ Văn Hi, muốn thoát khỏi vòng tay to ôm , nhưng ra được, cuối cùng chắc cảm thấy mệt mỏi, mới nhăn nhó, ngoan ngoãn ngồi đùi Vũ Văn Hi, hai tay cũng vô ý thức dắt quần áo người.


      Thẩm Mạt Vân lo lắng con khóc nháo, sau này thấy Thụy nhi yên tĩnh lại, khóc cũng nháo, mới hơi yên tâm, với Vũ Văn Hi: "Bây giờ hoàng thượng tin thôi, thiếp cũng quá lên."


      Vũ Văn Hi mỉm cười liếc mắt nhìn Thụy nhi, lại ngẩng đầu nhìn Thẩm Mạt Vân, : "Ái phi trí tuệ."


      Thẩm Mạt Vân nghe thấy chỉ mỉm cười, lại cùng Vũ Văn Hi chơi với Thụy nhi lúc lâu, thấy Thụy nhi hơi buồn ngủ, nhân tiện : "Chắc Thụy nhi mệt mỏi rồi, bằng cho bà vú ôm nghỉ ngơi ?"


      Vũ Văn Hi gật đầu, đưa Thụy nhi cho bà vú, dặn dò mấy câu, vẫy tay cho bà ta lui xuống.


      Thẩm Mạt Vân lại nhìn ra ngoài, : "Hoàng thượng vừa hạ triều qua thôi? Nhưng lúc nữa mới đến giờ ăn trưa, hoàng thượng ăn điểm tâm trước, hôm nay làm bánh ngân tô ngàn tầng cùng canh lá sen, giải nhiệt rất tốt."


      Vũ Văn Hi để ý : "Vậy mang lên ."

      Thẩm Mạt Vân khẽ gật đầu với Tiễn Dung cùng Hồng Tịch, ra hiệu cho hai người xuống chuẩn bị, sau đó mới đứng lên qua chỗ hoàng đế, ngồi xuống chỗ trống, đôi tay ngọc thon dài khoát lên bờ vai , nhàng xoa bóp, : "Hoàng thượng hiếm khi đến cung Trường Nhạc sớm như vậy, gặp phải chuyện phiền lòng sao? Nếu hoàng thượng chê thiếp ngu độn, bằng đến cho thiếp nghe chút, cũng có thể chia sẻ với ngài."


      Vũ Văn Hi cảm thấy bả vai cứng ngắc thư giãn hơn, vì thế thả lỏng thân thể, nửa nằm -văng, hai mắt khép lại, cũng muốn chuyện.


      Thẩm Mạt Vân thấy Vũ Văn Hi như thế, hiểu chỉ muốn nơi thoải mái yên tĩnh để sửa sang lại suy nghĩ, bởi vậy chuyện nữa, chỉ chú ý đến cơ bắp đôi tay mát xa, lại thầm nghĩ gần nhất triều đình có xảy ra sóng gió gì , khiến hoàng đế đến đây sớm như vậy.


      nghĩ, Vũ Văn Hi đột nhiên mở miệng : "Nửa tháng nay, nàng giúp quý phi quản lý chuyện trong hậu cung, còn thói quen chứ?"


      Thẩm Mạt Vân hơi liếc mắt nhìn qua, cũng ngừng lại động tác tay, : "Cũng tốt, quý phi tỷ tỷ luôn có khả năng, làm việc đều có quy củ, cũng cần thiếp đặc biệt quan tâm."


      Vũ Văn Hi "Ừ" tiếng: "Quý phi có lúc làm việc quá mức cầu toàn, dễ vượt quá, nàng ở bên cạnh xem, có cơ hội cũng khuyên nàng ấy chút. Cứ bảo trẫm ."


      Động tác tay Thẩm Mạt Vân chậm ít, "Dạ, thiếp hiểu."


      Vũ Văn Hi mở mắt ra, ngồi dậy, kéo tay Thẩm Mạt Vân, tùy ý hỏi: "Trẫm nhường phi tần trong cung làm lễ với quý phi như hoàng hậu, ái phi có cảm thấy tủi thân?"


      Trong cung được hưởng lễ nghi như hoàng hậu, vậy trong hậu cung mọi người nhìn thấy Liễu quý phi đều phải hành lễ như hoàng hậu, trong đó đương nhiên cũng bao gồm Thẩm Mạt Vân.


      thoải mái khẳng định có, nhưng với Thẩm Mạt Vân mà , quỳ Tiêu hoàng hậu là quỳ, quỳ Liễu quý phi cũng là quỳ, nếu quỳ chút có thể đổi lấy cuộc sống yên ổn, nữ nhân bình an, nàng cũng để ý quỳ gối trước Liễu quý phi. Đại trượng phu co được dãn được, ngay cả Hàn Tín cũng chịu qua nỗi nhục quỳ gai, huống chi nàng chỉ là nữ tử yếu.


      có năng lực nghiêng trời lệch đất, cũng chỉ đành khuất phục vận mệnh. Ít nhất, so với thời kì chiến loạn, nữ tử trong hậu cung trở thành chiến lợi phẩm bị người cướp cướp lại, nàng may mắn hơn nhiều lắm.


      Vì thế Thẩm Mạt Vân cười : "Hoàng thượng vậy khiến thần thiếp vô cùng xấu hổ. Quý phi tỷ tỷ vốn có địa vị hơn thiếp, hành lễ với nàng ấy, sao có thể tủi thân?"


      Vũ Văn Hi ôm Thẩm Mạt Vân, : "Nàng quả nhiên hiểu , Tiêu thị từng tác phong nàng rất rộng lượng, trầm được, ổn trọng tin cậy, bây giờ xem xét, cũng phải lời dối."


      Lúc này Thẩm Mạt Vân nghe cảm thấy hoảng sợ, Tiêu hoàng hậu về nàng với hoàng đế sao? Giọng điệu này thích hợp lắm nha! Chuyện khi nào vậy?


      "Hoàng... Ách, Thanh Dương giáo chủ từng về thiếp với hoàng thượng sao?" Nàng hơi do dự, gọi hoàng hậu tốt, nhưng gọi thẳng Tiêu thị lại hơi lạ, vẫn ở giữa chút, gọi bằng danh hiệu xuất gia thôi.


      Vũ Văn Hi cũng rất hài lòng với cách gọi này, nhớ tới Đức phi luôn gọi thứ nhân Tiêu thị trước mặt , nghe thấy phiền chán, : "Ừ, trước khi Tiêu thị rời cung, luôn miệng khen ngợi nàng, nàng có thể gánh vác trọng trách."

      Thẩm Mạt Vân lập tức hít vào hơi khí lạnh, thầm mắng Tiêu hoàng hậu khó chơi, lúc gần còn muốn gây mầm tai hoạ cho nàng. Có thể gánh vác trọng trách? Còn có cái gì khiến nàng gánh vác trọng trách? Nàng là Thục phi nhất phẩm, lại hướng lên gánh vác trọng trách chính là ngôi vị hoàng hậu. Nếu lúc này nàng ngồi ngai vàng hoàng hậu, người thứ nhất muốn hại chết nàng là Trương Đức phi. Còn có Liễu quý phi luôn kiêu ngạo bá đạo, khẳng định cũng phải hận độc nàng.


      Đây là kéo thù hận cho nàng.


      Hoàn hảo hoàng đế đồng ý.


      Suy nghĩ lát, Thẩm Mạt Vân lộ ra nụ cười khổ mang theo hoảng sợ, liên tục xua tay : "Thanh dương giáo chủ quá khen rồi, thiếp sao gánh vác được rất tốt. được việc, còn có Đức phi tỷ tỷ cùng Hiền phi tỷ tỷ ở đâu."


      Vũ Văn Hi quay đầu , chạm vào gương mặt nàng, : "Cũng là trẫm sơ sót, vốn nghĩ..." Chỉ vì Thụy nhi quá , nhìn ra được tư chất, khó có thể phán xét. Còn Đức phi cùng Hiền phi, hoàn toàn bị lờ .


      Thẩm Mạt Vân cũng biết nên trả lời tiếp như thế nào, đề tài này quá nhạy cảm, vừa vặn Hồng Tịch báo lại, chuẩn bị tốt điểm tâm. Nàng cũng sang chuyện khác, lại cho người xem Bảo nhi trở về chưa, nếu trở lại gọi công chúa trở về cùng nhau ăn điểm tâm, phân tán chú ý của hoàng đế.

      ————————————

      Cung Thanh Ninh


      Hàng loạt tiếng vang "Bùm bùm", lúc sau, lại là tiếng vải vóc bị xé rách.


      Bên ngoài cung nữ thái giám đều nhắm mắt làm ngơ, như nghe thấy tiếng động bên trong.

      "Như hoàng hậu, như hoàng hậu..." Trương Đức phi ngừng nhớ kỹ những lời này, bộ ngực kịch liệt phập phồng vì tức giận, hai mắt đỏ đậm, "Mỗi ngày đến cung Diên Khánh quỳ xuống thỉnh an Liễu quý phi, nhìn vẻ mặt đắc ý của ả, ta muốn xé rách khuôn mặt kia, xem ả còn lấy cái gì mê hoặc hoàng thượng?"


      "Tức chết ta!" Vung tay lên, lại là món đồ sứ bị văng ra.


      "Nhưng mà, nương nương, hoàng thượng có ý chỉ..." Cung nữ Nhụy nhi sợ hãi khuyên, chỉ sợ chủ tử kích động làm ra chuyện sai lầm.


      Trương Đức phi giơ tay lên, "Phách" tiếng đánh vào mặt Nhụy nhi, tiếng bàn tay đánh xuống ngừng vọng lại trong phòng: "Thế nào? Kể cả ngươi cũng muốn dùng hoàng thượng đến ép ta sao?"


      Nhụy nhi quan tâm đến khuôn mặt nóng bừng đau đớn cùng sàn nhà tràn đầy mảnh , lúc này quỳ xuống, vội vàng : "Nô tì có ý này, xin nương nương hiểu ."


      "Hừ!" Trương Đức phi tát người khác cái, tâm tình thoải mái hơn, thấy Nhụy nhi còn quỳ, vẫy tay , "Đứng lên . Lần sau còn dám lung tung, bản cung trực tiếp muốn mạng của ngươi."


      "Nô tì hiểu , nô tì biết lỗi, tạ ơn nương nương tha mạng!" Nhụy nhi nhanh chóng cúi đầu tạ ơn.


      Thanh Ảnh Các


      Tần tiệp dư nhìn nữ nhi vẻ mặt yếu đuối đứng trước mặt, tùy ý mấy câu, cho bà vú dẫn , hoàn toàn muốn gần gũi.


      "Lại tiếp, Lam tiệp dư mới tiến cung hai năm, có thể từ tuyển thị thất phẩm thăng cấp thành tiệp dư tam phẩm, thủ đoạn rất cao, kể cả Nghiêm tiệp dư được sủng ái nhất lúc trước đều bị đá xuống ..." Tần tiệp dư thầm, chậm rãi có kế hoạch hình thành.


      "Chủ tử, ngài muốn liên kết với Lam tiệp dư sao..." Thúy nhi giật mình .


      Tần tiệp dư lạnh nhạt gật đầu, "Ta ở trong cung có nhiều thế lực, thể so với Thục phi địa vị cao, khó chống đỡ mình, nghĩ đến liên kết với người khác là con đường tốt nhất."


      Thúy nhi hiểu: "Nhưng, lúc trước phải ngài , Thục phi nương nương..."


      Tần tiệp dư : "Ta nghĩ như vậy, đáng tiếc người ta chướng mắt." Nếu nàng cũng giống Thục phi, địa vị cao, được sủng ái, lại có đôi nữ nhân làm chỗ dựa, tại hoàng thượng lại có ý chỉ cho quyền cùng quản lý hậu cung, nàng cũng chướng mắt người tiệp dư quá được sủng ái.


      Thúy nhi hiểu rất tình cảnh của Tần tiệp dư, từ lúc nhị công chúa ra đời, chủ tử... Nghĩ đến đây, nàng ta lại : "Chủ tử, tha thứ nô tì lắm miệng, nô tì thấy, Chu dung hoa cũng rất được hoàng thượng sủng ái, người xem có thể..."


      "Ngươi đến Chu dung hoa bị Đức phi nhục nhã?"


      "Đúng vậy, chủ tử."


      Tần tiệp dư suy nghĩ lát, : "Nhìn thêm chút , chỗ Chu dung hoa cũng vội."

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 75: Muội muội

      Editor: Natalie Pham


      Bởi vì có phần thánh chỉ kia của Vĩnh Húc hoàng đế nên nay mỗi buổi sáng phi tần trong cung đều dựa theo thói quen lúc trước khi đến cung Chiêu Minh, ngồi cỗ kiệu đến cung Diên Khánh, hành lễ quỳ lạy trước Liễu quý phi.


      Khi Thẩm Mạt Vân dựa theo thời gian bình thường đến cung Diên Khánh, mới vừa vào chính điện, nhìn thấy Nghiêm tiệp dư sắc mặt tái nhợt quỳ gối ngoài cửa, khí trong điện cực kì nặng nề nghiêm túc. Cao Hiền phi luôn hào sảng biết chuyện điều tiết khí cũng im lặng gì, cung tần khác càng dám mở miệng, ngẫu nhiên chỉ nháy mắt.


      Thẩm Mạt Vân hơi nhíu mày, cũng như nhìn thấy vào, cũng nhìn Nghiêm tiệp dư quỳ gối gần đó, vừa hành lễ với Liễu quý phi vừa : "Thiếp bái kiến quý phi nương nương."


      Khi qua chỗ Nghiêm tiệp dư, nàng ta lại ngẩng đầu nhìn Thẩm Mạt Vân liếc mắt cái, ánh mắt rất phức tạp, còn có ghen tị rất ràng. Hai năm, vẫn có gì thay đổi, nàng vẫn quỳ gối bên chân Thục phi, còn có tư cách ngồi ăn cùng nàng ta. Nàng ta có cơ hội này, nếu có tai nạn kia, vậy nàng ta sớm có được những thứ mình muốn. ràng ông trời cho nàng ta cơ hội, lại thu về, tàn nhẫn! bất công!


      "Thục phi tới thực sớm." Liễu quý phi phất tay, cho Thẩm Mạt Vân đứng dậy, "Chắc thời tiết quá nóng, càng khiến người ta uể oải, hai ngày nay, Đức phi đến nơi này thỉnh an càng ngày càng muộn."


      Sau khi Thẩm Mạt Vân đứng dậy, chỉ cười mỉm, ngồi xuống vị trí của nàng, cũng trả lời.


      Trong điện vô cùng yên tĩnh, ai chuyện, Liễu quý phi cũng thèm để ý, chỉ quay đầu với Giang sung nghi: "Đúng rồi, hoàng thượng , tháng sau tứ hoàng tử có thể nhập học, Giang sung nghi phải chú ý hơn chút, đừng để đứa bị thiệt thòi."


      Giang sung nghi nhanh chóng đứng dậy: "Tạ ơn quý phi nương nương quan tâm, thiếp dám quên, chắc chắn chú ý hơn."


      Liễu quý phi dặn thêm mấy câu, đợi Giang sung nghi đều đáp lại, lại chuyển hướng về phía Thẩm Mạt Vân: "Ta nghe mấy ngày trước đây, đại công chúa rất thích hoa sen trong ngự hoa viên, còn muốn tự chèo thuyền hái, lại bị Thục phi ngăn lại."


      Thẩm Mạt Vân hơi cười khổ: "Con ngu dại, lại cũng làm ngài biết, là..."


      "Này có cái gì, đại công chúa còn , nghịch ngợm chút cũng sao, chẳng qua phải dặn người hầu trông nom cẩn thận, đừng xảy ra chuyện là được." Liễu quý phi xong, lại , "Vừa vặn, hôm qua ta vô ý lục ra vật trang trí cá đùa với lá sen bằng ngọc, phải đồ gì quý giá, chẳng qua hoa sen mặt coi như sinh động. Nếu đại công chúa thích hoa sen, đưa đến chỗ đại công chúa, cho nàng đỡ buồn ."


      Vừa dứt lời, vung tay lên, tiểu cung nữ nâng hòm bằng gỗ lim đến trước mặt Thục phi, mở ra nắp hòm, lộ ra vật trang trí bằng ngọc rất sống động, lại đưa tới trước mặt Thục phi.


      Thẩm Mạt Vân nhìn thoáng qua, cười : "Nếu quý phi nương nương có ý tốt, thiếp xin thay mặt đại công chúa tạ ơn nương nương trước." Nàng hơi nghiêng đầu, giơ cằm lên với Hồng Tịch, ra hiệu cho nàng ta bước lên nhận lấy hòm kia.


      Thấy Hồng Tịch nhận lấy hòm kia, Liễu quý phi mới hài lòng cười, trong lời có thâm ý : "Nếu đại công chúa cùng ngũ hoàng tử thiếu cái gì, Thục phi cứ việc mở miệng, trong cung, trừ hoàng thượng cùng thái hậu, để ai bị thiệt thòi cũng khiến mấy vị điện hạ chịu thiệt thòi."

      Thẩm Mạt Vân cười : "Đúng thế." Lập tức chuyển sang đề tài khác, khen phụ tùng quần áo người Liễu quý phi, Cao Hiền phi ngồi cạnh cũng mấy câu, khí cuối cùng cũng cứng ngắc như trước.


      đáng đúng lúc mọi người cố gắng hòa dịu bầu khí, ở cửa truyền đến giọng dịu dàng: "A, Nghiêm muội muội, tại sao lại quỳ gối chỗ này? Còn mau đứng lên, nhỡ làm muộn giờ thỉnh an quý phi tốt đâu."


      Trong nháy mắt, tất cả giọng trong điện đều ngừng lại, tất cả ánh mắt đều chuyển hướng về phía cửa, chỉ thấy Trương Đức phi mặc bộ quần áo đỏ tươi thêu bướm đậu cánh hoa, dùng trâm phượng búi tóc, đều tự cắm hai căn kim bộ diêu dài, nhàng chớp lên theo động tác của nàng ta.


      Thẩm Mạt Vân suýt nữa muốn nâng tay dụi mắt, trong nháy mắt kia, nàng còn tưởng mình nhìn thấy Liễu quý phi. Váy dài màu đỏ phú quý hoa lệ, kim bộ diêu, trâm phượng, đá quý lấp lánh, đúng là cách trang điểm Liễu quý phi thích nhất, phối hợp với đôi mắt phượng của nàng ta càng lóa mắt hơn. lòng, dung mạo diễm lệ của Liễu quý phi, thích hợp với cách trang điểm phô trương như vậy. Nhưng cùng loại trang phục, thay đổi người khác, tạo ra cảm giác "Bắt chước bừa, chẳng ra cái gì cả".


      Nét mặt của ít cung tần đều hơi run rẩy, xem ra cũng rất nhiều người có cùng ý nghĩ với nàng, ngay cả Giang sung nghi cùng Cao Hiền phi luôn bình tĩnh lạnh nhạt, cũng nhịn được mà nhéo khóe miệng.


      Sắc mặt Liễu quý phi chìm xuống, nhưng đợi nàng ta phát giận, Nghiêm tiệp dư trước: "Là quý phi nương nương phạt thiếp quỳ gối nơi này hối cải, được quý phi nương nương cho phép, thiếp dám đứng dậy, xin Đức phi nương nương tha tội."


      Tần tiệp dư hơi cúi mặt xuống, che giấu kinh ngạc, lúc đầu nghĩ rằng Nghiêm tiệp dư sau khi ăn quả đắng trở nên thông thấu khéo đưa đẩy chút, nghĩ tới càng giỏi đắc tội người khác hơn. Lời này, phải đốt lửa sao?

      "Hôm nay cơn tức của quý phi nương nương cũng quá nặng thôi." Trương Đức phi nhíu mày, cười mỉm bước đến, quỳ gối hành lễ với Liễu quý phi: "Thiếp bái kiến quý phi nương nương."


      Bị cướp lời như vậy, Liễu quý phi tức giận đến tay run lên, nàng ta vốn nóng tính, từ khi nắm quyền quản lý hậu cung, càng hơn trước, vì thế gọi Đức phi đứng lên, chỉ nheo đôi mắt phượng lại, cười lạnh : "Ý của Đức phi là ta lạm dụng quyền lực, cố ý trừng phạt Nghiêm tiệp dư sao? Vi Vũ, kể lại chuyện xảy ra lúc nãy cho Đức phi nghe, xem có phải ta oan uổng người tốt ."


      Nụ cười mặt Trương Đức phi cứng đờ, nhưng Liễu quý phi , nàng ta cũng dám tự ý đứng lên, chỉ đành nghẹn khuất tiếp tục quỳ.


      Nhóm cung tần ngồi bên nhìn nhau, đều cho nhau ánh mắt, quyết định im lặng tiếp tục xem diễn.


      Mà mồm miệng Vi Vũ lanh lợi, hai ba câu kể lại chuyện xảy ra: "Bẩm Đức phi nương nương, buổi sáng hôm nay, Nghiêm tiệp dư theo quy củ đến cung Diên Khánh thỉnh an quý phi nương nương, nghĩ vừa nhìn thấy Lam tiệp dư ngồi dưới Nguyễn thừa huy, nảy sinh bất mãn, chuyện chửi bới Lam tiệp dư, còn ra tay với Lam tiệp dư. Vừa vặn nương nương nhìn thấy, bèn răn dạy mấy câu, nhưng Nghiêm tiệp dư vẫn biết hối cải, lúc này nương nương mới để nàng ta quỳ ở cửa cung tự xem xét lại."


      Theo lẽ thường, Nghiêm tiệp dư vừa vào cung được phong làm tiệp dư, địa vị cao hơn so với Lam tiệp dư thăng lên từng cấp, nhưng bây giờ Lam tiệp dư sinh vị nữ nhi cho hoàng đế, mà Nghiêm tiệp dư vẫn có con cái. Mẹ quý nhờ con, cho nên cung nữ thay đổi cách sắp xếp vị trí.


      Từ sau khi bị sảy thai, Nghiêm tiệp dư lấy lí do dưỡng bệnh chưa từng ra khỏi Y Tuyết hiên, hôm nay là lần đầu tiên nàng ta đến cung Diên Khánh thỉnh an Liễu quý phi, đây vẫn là kết quả do cung nữ bên cạnh khuyên nhủ nhiều ngày. Kết quả ngày đầu tiên đến thỉnh an, xảy ra chuyện này.

      Đợi Vi Vũ xong, Liễu quý phi cười nhìn Trương Đức phi, "Đức phi nghĩ như thế nào?"


      Trương Đức phi cảm thấy chân tê rần, đành phải nhẫn nhịn: "Là thiếp lỗ mãng, xin quý phi nương nương trừng phạt."


      Liễu quý phi mỉm cười vung tay lên, : "Đứng lên . Người biết có tội, Đức phi biết nguyên nhân hậu quả, vừa thấy Nghiêm tiệp dư quỳ gối chỗ kia, hiểu lầm. Bây giờ tốt lắm, còn hiểu lầm nữa, chúng ta đều là người hầu hạ hoàng thượng lâu năm, tự nhiên càng phải hòa hợp, tránh cho xa cách."


      "Thần thiếp biết, tạ ơn quý phi nương nương dạy bảo!" Trương Đức phi càng càng cảm thấy nghẹn thở, rất muốn hung hăng cào rách khuôn mặt đắc ý kia.


      "Ừm, biết sai có thể sửa là chuyện tốt." Liễu quý phi lên tiếng, lại : "Nhưng, làm sai, nếu bị trừng phạt, cũng công bằng. Như vậy , để Đức phi tự giam lỏng tháng, chép mấy bản Kinh Phật cho ta ."


      Trương Đức phi suýt bẻ gẫy cây quạt gỗ trong tay, run rẩy ra chữ: "Vâng!"


      Sau đó mới đứng lên, sớm còn nụ cười mặt, quần áo diễm lệ dường như cũng mờ nhạt .


      Thẩm Mạt Vân nghe hết câu chuyện, thấy chuyện của Trương Đức phi cũng kết thúc, bèn : "Nghiêm tiệp dư quỳ hơn nửa canh giờ, chắc tự xem xét lại, nể mặt Đức phi tỉ tỉ cùng các vị tỉ muội khác, xin quý phi nương nương cho nàng ta đứng lên . Bây giờ nắng độc, nếu thực quỳ bị bệnh, truyền ra cũng tốt."


      Liễu quý phi liếc mắt nhìn Thẩm Mạt Vân, : "Nếu Thục phi giúp, vậy quên . Vi Vũ." Bèn gật đầu ra hiệu cho Vi Vũ.


      Vi Vũ cúi nười, bước nhanh đến bên cạnh Nghiêm tiệp dư, đỡ nàng ta đứng lên, "Nghiêm tiệp dư, xin đứng lên ."


      Nghiêm tiệp dư vất vả được Vi Vũ nâng đỡ đứng dậy, vì đầu gối đau nhức lại ngã ngồi đất. Bởi vì động tĩnh qúa lớn, còn khiến mấy vị cung tần chú ý, khiến nàng ta xấu hổ.


      Liễu quý phi nhíu mày, thầm nghĩ là xúi quẩy, bèn : "Nghiêm tiệp dư nhìn qua khó chịu, nên trở về nghỉ ngơi tốt. Người đâu, đưa Nghiêm tiệp dư về Y Tuyết hiên."


      Lập tức lại có hai gã cung nữ ra, đỡ Nghiêm tiệp dư .


      Thẩm Mạt Vân thấy vậy, bèn nâng chén trà lên, muốn uống ngụm nước trà, nghĩ lại bị Tố Nguyệt ngăn cản, "Chủ tử, chén trà này lạnh rồi, nay thân thể của ngài... Vẫn nên uống ít chút."


      Thẩm Mạt Vân nghĩ lại cũng đúng, bèn đặt chén trà xuống.


      Cao Hiền phi thấy được tò mò hỏi: "Thục phi muội muội sao vậy? Thân thể khoẻ sao? Nếu quen uống nước trà lạnh, cho người đổi ly khác ."


      Liễu quý phi nghe vậy cũng nhìn sang, cũng : "Người đâu..."


      Thẩm Mạt Vân vội : " cần phiền phức, thân thể thiếp vẫn ổn. Chỉ là... Hôm qua thái y đến bắt mạch, thiếp mang thai hơn tháng, muốn thiếp ăn kiêng, cho nên nha đầu kia mới khẩn trương như vậy."


      Tin tức Thục phi có thai truyền đến cung Kiến Chương rất nhanh, lập tức lại được ban cho rất nhiều quà tặng, kèm, còn có lễ vật của các phi tần khác.

      Thẩm Mạt Vân xem xét mấy lần, bèn ném cho Tiễn Dung xử lý, mà nàng lại lấy ra vật trang trí cá đùa hoa sen bằng ngọc mà Liễu quý phi ban cho, gọi Bảo nhi tới, đưa ra cả hòm, : "Quý phi nghe con thích hoa sen, bèn tặng vật này cho con, thích cầm chơi ."


      Bảo nhi tò mò gõ ngọc thạch cứng rắn, lại sờ vào vẩy cá nhẵn nhụi, lúc này mới với Hồ thị: "Đặt ở trong phòng ta ." Lại nhìn Thẩm Mạt Vân , "A nương, hai ngày trước khi con qua Ngưng Sương Các, thấy tam muội muội, mềm yếu dịu ngoan rất đáng . Lúc này ngài sinh muội muội cho con , được ?"


      Thẩm Mạt Vân : "Chuyện này cũng phải mẫu thân quyết định, hỏi phụ hoàng của con ." Giới tính của đứa phải dựa vào nhiễm sắc thể Y của nhà trai quyết định, hỏi nàng cũng được.


      "Nha." Bảo nhi tin là , "Vậy đợi phụ hoàng tới, con hỏi, để a nương sinh muội muội cho con. Tuy đệ đệ rất tốt, nhưng muội muội càng thú vị hơn, chờ nàng trưởng thành, con có thể mang nàng cưỡi ngựa săn thú, ngắm nhìn phong cảnh non sông."


      Đây đều là cái gì nha?


      Thẩm Mạt Vân bất đắc dĩ xoa trán, việc học của Bảo nhi đều do Vũ Văn Hi phụ trách, cho nên còn có thể ra những câu kinh người, nhưng, nhưng mà... Hôm nay vừa ra những lời này, khiến nàng nghi ngờ, Vũ Văn Hi có phải dạy dỗ Bảo nhi như hoàng tử ?


      Phương pháp nuôi dạy như vậy phải tốt, nhưng chỉ sợ tốt quá hoá tệ. Thẩm Mạt Vân muốn ngày sau nữ nhi trở thành Thái Bình công chúa của Đại Tề, trình diễn màn kịch bức cung tạo phản, mưu triều soán vị! Nàng có hứng thú làm Vi hậu!
      Phong nguyet, Halie.hp, phuongvutyty20 others thích bài này.

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      bụng Thục phi quá chuẩn, cứ 2-3 năm lại có em bé, bõ công cày cấy của hoàng đế. Nhưng biết có giữ được , haizzz, hậu cung hung hiểm, mong đứa bé bình an ra đời :yoyo59:

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      đúng lúc này Thục phi có thai chẳng khác gì ném quả bom vào hồ nc lặng, lại có khối ng chuẩn bị bày mưu tính kế đây

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      :yoyo57:Cứ nghĩ đến cái kết là ta lại có chút bất lực, ko đọc nổi lần nữa. Chắc chỉ đành đợi nó hoàn có ebook rồi lấy về mà giữ thôi nàng ợ. :yoyo44::yoyo44::yoyo44: Tha lỗi cho ta nha .
      Lazzy Le thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :