1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 5. Thỉnh an

      Edit: Natalie Pham

      Beta: SongNhi & Ishtar

      Tiêu hoàng hậu là hình mẫu hoàng hậu điển hình của quốc gia, đoan trang hào phóng, dáng vẻ hoàn mỹ, chuyện hòa ái nhưng cũng mất vẻ uy nghiêm, đối với hoàng đế mà , đây là người vợ hiền. Tối thiểu, ở trong mắt Thẩm Mạt Vân, hoàng đế hẳn là rất vừa lòng Tiêu hoàng hậu, bằng ngày hôm qua những lời kia với nàng, khẳng định địa vị của hoàng hậu thể dao động.


      Bởi vậy, sau khi Thẩm Mạt Vân đến Chiêu Minh cung, quy củ hành lễ với hoàng hậu, sau đó khi hoàng hậu cho nàng đứng lên, nàng liền đứng qua bên, chờ đợi hoàng hậu lên tiếng.


      Tiêu hoàng hậu nhấp ngụm trà, dùng khăn tay lau lau khóe miệngmới chuyện, "Thục phi cần đa lễ, hoàng thượng cũng , muội muội mới đến, khó tránh khỏi có chút thích ứng, vốn cũng cho phép muội muội cần đến thỉnh an trong mấy ngày nay, nghĩ hôm nay muội muội lại là người đầu tiên vội vàng đến thỉnh an bản cung."


      Thẩm Mạt Vân cúi đầu, : "Hoàng thượng và hoàng hậu nương nương miễn thần thiếp thỉnh an, là hoàng thượng và hoàng hậu nương nương thông cảm cho thần thiếp, nhưng thần thiếp sao lại có thể hiểu chuyện như thế, làm hỏng quy củ. Thiếp vừa mới vào cung, ngày sau nếu có chỗ nào đúng thất lễ, còn phải dựa vào đề điểm của hoàng hậu nương nương."


      Tiêu hoàng hậu mỉm cười, gật đầu, khen nàng: " hổ là nữ nhi được thư hương thế gia dạy dỗ, quả nhiên là vô cùng hiểu quy củ." Lại nửa phần tiếp lời nhường nàng đề điểm vừa rồi của Thẩm Mạt Vân.


      Thẩm Mạt Vân cúi người, "Thần thiếp dám nhận lời khích lệ của hoàng hậu nương nương."


      Lúc này, có cung nữ báo lại, Liễu quý phi, Trương Đức phi, Cao Hiền phi, cùng nhóm người Chu tu nghi, Giang sung nghi, Tiêu tiệp dư, Tưởng tài tử vội tới thỉnh an hoàng hậu.


      Tiêu hoàng hậu nghe xong, vẫy tay : "Cho các nàng vào ." Rồi nhìn về phía Thẩm Mạt Vân, tươi cười mặt thay đổi nửa phần, "Vừa vặn để Thục phi gặp mặt các tỷ muội khác chút, miễn cho về sau gặp gỡ trong cung, lại gọi đúng phân vị, khác nào chế giễu người ta."


      , đám mỹ nữ có nét đặc sắc riêng tới, phía trước là vị mỹ nhân mặc thân cung trang váy dài màu hồng đào diễm lệ, đẹp đẽ quý giá bức người, so với bên dưới, hai vị cung phi khác sau nàng nửa bước lại ảm đạm thất sắc hơn. Thẩm Mạt Vân liếc mắt cái, chỉ cảm thấy ánh mắt căn bản là xem đủ, nhiều mỹ nhân như vậy, hoàn phì yến gầy (ý chỉ Dương quý phi béo, Triệu Phi Yến gầy chỉ đối lập của hai kiểu người đẹp), hoặc xinh đẹp hoặc thanh thuần hoặc dịu dàng, cần cái gì đều có, cho dù nàng là nữ nhân, cũng cảm thấy cực kỳ cảnh đẹp ý vui. Chẳng qua đối với hoàng hậu, phỏng chừng chính là quang cảnh khác thôi.

      Hậu cung có quy định, chỉ cần là phi tần ngoài tam phẩm có thể coi như nương nương, sáng tinh mơ mỗi ngày đều đến cung của hoàng hậu để thỉnh an, mà những cung tần ngoài lục phẩm, cũng có tư cách thỉnh an hoàng hậu, chỉ là thể được xưng là nương nương. Về phần những cung tần thuộc hàng thái nữ tuyển thị, chỉ có sau khi thừa sủng (thị tẩm) mới có cơ hội thỉnh an hoàng hậu. Bởi vậy, đối với những phi tần có phân vị thấp, nếu hoàng đế luôn luôn lâm hạnh, cũng chỉ có thể bị nhốt ở nơi trong hậu cung chờ chết. Đừng hoàng đế, ngay cả hoàng hậu cũng thể thấy, yến hội ban thưởng hoàn toàn có phần, chỉ có thể ở cái chốn của mình qua ngày. Nếu gặp người có thân thế kém chút, người hầu trong cung ném đá xuống giếng thầm cảm tạ may mắn rồi.


      Sau khi mọi người thỉnh an hoàng hậu xong, đợi hoàng hậu mở miệng, Liễu quý phi giành trước bước : "Hoàng hậu nương nương, vị mĩ nhân mới tới này có phải là Thục phi muội muội vừa mới vào cung hôm qua, quả nhiên bộ dạng xinh xắn, chẳng trách hoàng thượng thích."


      mặt Tiêu hoàng hậu vẫn treo nụ cười thỏa đáng, bởi vì Liễu quý phi thất lễ mà tức giận hoặc là trách cứ nàng, ngược lại : "Quý phi luôn luôn nhạy bén, đây là Thục phi hoàng thượng mới sắc phong, hôm qua vừa mới vào cung, tỷ muội các ngươi làm lễ gặp mặt trước ."


      Tứ phi lấy quý phi đứng đầu, cho nên Thẩm Mạt Vân tiến lên hai bước, hành bán lễ (nửa khom người) với Liễu quý phi, " Tham kiến Liễu tỷ tỷ."


      Liễu quý phi nghiêng mình, hơi vuốt cằm với Thẩm Mạt Vân, xem như đáp lễ của nàng, mới : "Thục phi muội muội khách khí, là đầy đủ hết quy củ, hoàng hậu nương nương chắc là cũng vô cùng thích muội nha."


      Tiêu hoàng hậu nghe xong lời này, vẫn bình tĩnh như trước.


      Thẩm Mạt Vân cười, đứng thẳng dậy, "Hoàng hậu nương nương tất nhiên là đối xử với các vị tỷ muội cực kỳ công bằng." Trả lời hề lộ ra sơ hở.


      Liễu quý phi thấy nàng như thế, cũng quấn lấy, dù sao chỉ là phi tử mới vào cung, cũng thấy hoàng thượng chẳng thích nàng bao nhiêu , bằng để nàng ngoài cung lạnh lùng tháng. Chỉ là tại thấy hoàng thượng có vài phần để ý, nhưng ngay từ đầu, làm gì có nữ nhân nào được hoàng thượng để ý vài phần. Chỉ trong chớp mắt, trở thành hoa cúc ngày hôm qua (ý thất sủng) cũng nhiều đến đếm xuể.


      Theo sau, vị nữ tử dịu dàng mặc cung trang màu hồng nhạt cười với Thẩm Mạt Vân: "Ta ở tại Thanh Ninh Cung, muội muội nếu rảnh ngại tới ngồi chơi lát, chỉ là nhị hoàng tử ở thời kỳ bướng bỉnh sợ làm Thẩm muội muội kinh sợ."


      Vừa ra lời này, ánh mắt của đám người Liễu quý phi đều có chút thay đổi. Nữ nhân trong hậu cung, chỉ đơn giản muốn tranh giành hai loại, là thánh sủng, tiếp theo chính là con nối dõi. tại dưới gối của hoàng đế chỉ có hai hoàng tử, lần này lại tuyển nhiều mỹ nhân vào cung như vậy, ngày có thể gặp được hoàng đế càng ít, các quý phi có phản ứng như vậy cũng lạ.


      Thẩm Mạt Vân trong lòng hiểu , đây là Trương Đức phi, vì thế vẫn tiến lên hành bán lễ: " Tham kiến Trương tỷ tỷ."


      Trương Đức phi cũng hành bán lễ, "Thẩm muội muội cần đa lễ."


      Như vậy người còn lại chính là Cao Hiền phi, chủ nhân của bộ cung trang màu vàng này có thêm vài phần tươi đẹp sảng khoái, Cao Hiền phi lại giành chuyện trước, "Hôm nay ta cũng cần câu nệ, liền gọi muội tiếng Thục phi muội muội . Muội muội có bằng lòng ?"


      Thẩm Mạt Vân cúi người : "Cao tỷ tỷ lời này muội muội dám nhận, muội muội có lý do gì đồng ý kia chứ."


      Gặp xong những người đứng vị trí tứ phi rồi, phía dưới chính là những phi tần ở vị trí cửu tần hoặc thấp hơn. tại đứng hàng cửu tần trong cung chỉ có Chu tu nghi và Giang sung nghi, hai vị này cũng đều là những đại mỹ nhân thiên kiều bá mị, mà vị Tiêu tiệp dư kia, chỉ có thể xem là thanh tú thôi. Nhưng khiến cho Thẩm Mạt Vân chú ý là vị Tưởng tài tử cùng mọi người tiến đến, khác với những người khác cười yến yến, vị Tưởng tài tử này, luôn mang bộ dáng lạnh như băng, loại hình cực kỳ có thể làm cho nam nhân có cảm giác muốn chinh phục.


      Chờ Thẩm Mạt Vân gặp qua mọi người, hoàng hậu mới lạnh nhạt mở miệng, "Tốt lắm, trước tiên cứ như vậy . Về phần những người khác, về sau còn có thể có cơ hội gặp mặt."


      "Vâng " Thẩm Mạt Vân lại quỳ gối trước mặt hoàng hậu, tỏ ra tôn trọng.


      Liễu quý phi thấy màn như vậy, khỏi lấy khăn tay che trào phúng bên môi. Vị Thẩm Thục phi này, chẳng lẽ thực cho rằng về dưới trướng của Tiêu hoàng hậu, hoàng hậu che chở nàng? Nhìn xem Tiêu tiệp dư kia chính là đường muội ruột thịt , còn phải ở vị trí tam phẩm tiệp dư, đủ làm cho người ta xấu hổ.


      Lần tuyển tú nữ này, phần lớn là lục phẩm lệnh nghi và thất phẩm thải nữ, chỉ có Thẩm Mạt Vân chưa vào cung được sắc phong Thục phi, hoàng thượng còn ban thưởng cho nàng ở lại Trường Nhạc cung. Vinh sủng như vậy, biết có bao nhiêu nữ nhân hận nghiến răng nghiến lợi. Liền ngay cả Chu tu nghi và Giang sung nghi cũng có chút cam lòng, Thẩm Mạt Vân vừa vào cung liền vững vàng áp ở đầu các nàng, các nàng vốn có cơ hội thăng lên phi vị, kết quả tại chỉ có thể là trong cửu tần.


      "Tưởng tài tử, hôm nay phải hoàng thượng miễn cho muội thỉnh an hoàng hậu nương nương sao? Sao hôm nay lại thấy muội muội trong cung hoàng hậu nương nương, đúng là khách ít đến nha!" Liễu quý phi giống như vừa mới phát vị băng sơn mỹ nhân này (người đẹp băng giá), có vẻ vô cùng kinh ngạc.


      Tưởng tài tử : "Tuy rằng hoàng thượng có ý chỉ thiếp dám vi phạm, nhưng thỉnh an hoàng hậu nương nương là quy củ, thiếp dám quên, cho nên mới đến Chiêu Minh cung thỉnh an hoàng hậu nương nương."


      Cao Hiền phi cười nhạo tiếng, "Có phải ? Vậy tại sao trước kia thấy Tưởng tài tử, hôm nay lại thấy ngay vậy?" Hơn nửa tháng nay, Tưởng tài tử cực kỳ được sủng ái, hai ngày trước vừa mới được tấn phong thành ngũ phẩm tài tử, hoàng đế thương thân thể nàng yếu ớt, sau khi thừa sủng đều miễn cho nàng thỉnh an hoàng hậu, mà Tưởng tài tử cũng vô cùng nghe theo thánh chỉ, sau khi thừa sủng chưa từng tới thỉnh an hoàng hậu. Hôm qua hoàng đế lại chọn thẻ bài của nàng, hôm nay lại gặp nàng ở đây , đúng là Tư Mã Chiêu chi tâm*, người qua đường đều biết nha.


      *Tư Mã Chiêu chi tâm 司马昭之心Ý của câu thành ngữ này là chỉ dụng ý của Tư Mã Chiêu ai nấy đều biết.


      Liễu quý phi giương lên mi, tiếp lời : "Sợ là phải tới thỉnh an hoàng hậu nương nương, mà là tới gặp Thục phi muội muội nha . Cũng khó trách muội muội nóng vội, ngay cả ta cũng vội vã muốn gặp Thục phi muội muội đây ."


      Cùng vào cung, thân phận cũng là khác nhau trời vực, khó trách Tưởng tài tử chịu nổi, được thánh sủng như thế còn phải chỉ từ lục phẩm lệnh nghi thăng cấp thành ngũ phẩm tài tử, như thế mà thôi.


      Đám người Chu tu nghi, Giang sung nghi ào ào lấy khăn tay che miệng lại, khinh miệt trong mắt cũng nhìn cái sót gì, chỉ có Trương Đức phi chuyên chú nhìn cây quạt lụa trong tay, giống như nghiên cứu đường thêu tinh xảo mặt. Sắc mặt Tưởng tài tử cứng đờ, sau đó liền bình tĩnh lại, vẫn là biểu cảm lạnh lùng quan tâm hơn thua. Nếu phải Thẩm Mạt Vân luôn chú ý, chỉ sợ lỡ mất.


      Tiêu hoàng hậu ho tiếng, : "Tưởng tài tử cần thỉnh an bản cung, là hoàng thượng cố ý cho phép ngoại lệ, các ngươi cũng đừng ghen tị. Hay các ngươi cũng nguyện ý đến nơi này của bản cung chuyện, làm bạn giải buồn với bản cung?"


      Mọi người vội vàng dám, Cao Hiền phi : "Hoàng hậu nương nương gì vậy, có thể tới nơi này chuyện cùng người , chúng thần thiếp mong còn được , chỉ mong nương nương cần ngại chúng thần thiếp biết ăn , đuổibọn muội muội ra ngoài."


      Lời này vừa xong Tiêu hoàng hậu liền lộ ra vài phần ý cười, vừa rồi Tưởng tài tử khiến cho phong ba tựa hồ vật đổi sao dời, còn nở nụ cười vài câu, hoàng hậu nhân tiện tiếp lời: "Hôm nay cứ như vậy , bản cung cũng mệt rồi . Vốn muốn Thọ Khang cung thỉnh an thái hậu, nhưng trong khoảng thời gian này thái hậu lễ Phật, muốn cũng phải tới sau ngày mười lăm mới có thể rảnh rỗi gặp mọi người."


      "Vâng " Hoàng hậu lên tiếng, chúng mỹ nhân ào ào đứng dậy hành lễ, ngay cả Liễu quý phi cũng dám có nửa điểm càn rỡ vào lúc này.


      "Đúng rồi, Thục phi, hôm qua hoàng thượng dặn Thượng Cung cục chế tạo gấp gáp thẻ bài của muội. Sau khi về cung, chuẩn bị tốt chút, chờ tiếp giá ." Tiêu hoàng hậu biết là cố ý hay vô tình, nhân lúc mọi người sắp sửa rời câu bẫng như vậy.


      Thẩm Mạt Vân cúi đầu, hai gò má nhiễm lên chút đỏ ửng, cúi đầu lên tiếng.


      "Hừ!"


      biết có phải là ảo giác hay , Thẩm Mạt Vân lại nghe đến trong đám mỹ nhân ở phía sau truyền ra tiếng hừ khinh thường rất .


      Sau khi rời khỏi Chiêu Minh cung, ngồi kiệu, Thẩm Mạt Vân cảm thấy có vài phần mệt mỏi. Rất mệt! Nhớ tới hôm nay ở Chiêu Minh cung nhìn thấy phi tần, nàng khỏi cảm thấy đau đầu, người người đều là cao thủ diễn trò nha, nếu đưa đến đại tuyệt đối có thể nhận giải Oscar cho người mới xuất sắc nhất.


      Còn có, chọn thẻ bài...


      Thẩm Mạt Vân dừng chút, thị tẩm, tới là nhanh!
      Last edited: 12/2/15
      Mai5995, Halie.hp, SusanDooms21 others thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]


      Vũ Văn Hi vừa xuống ngự liễn (xe kiệu của hoàng đế), liền nhìn thấy mỹ nhân thân hình mảnh mai đứng ở cửa đại điện, dưới ánh đèn mờ nhạt, dung nhan xinh đẹp kia tăng thêm vài nét thần bí. Đều dưới đèn xem mỹ nhân, so với ban ngày càng đẹp hơn ba phần, chính là tư thái mông lung lưu luyến ái muội kia. Tuy rằng Vũ Văn Hi sớm biết Thẩm Mạt Vân xinh đẹp, nhưng vừa nhìn dưới ánh đèn như vậy, càng có ý so sánh với ngày hôm qua nhìn dưới ánh nắng mặt trời. khỏi thoáng ngừng chút, ở lúc mỹ nhân quỳ xuống hành lễ, đưa ra bàn tay to, nâng nàng dậy, "Ái phi cần đa lễ."


      Đây là lần thứ hai nghe được cách gọi "Ái phi" này, Thẩm Mạt Vân cố nén xúc động run rẩy khóe miệng, nhìn như mềm mại cúi đầu, tùy ý hoàng đế dẫn nàng vào trong điện.


      Cung nữ thái giám theo phía sau sớm lui xuống, chỉ để lại Giang Hỉ và Tiễn Dung, Tố Nguyệt hầu hạ .


      Vũ Văn Hi nhìn thoáng qua cách trang trí trong điện, quả nhiên có chút khác biệt so với ngày hôm qua, kéo Thẩm Mạt Vân ngồi xuống ghế trải ngọc châu, bàn thấp ở bên sớm đặt bầu rượu và hai cái chén , trong chén đựng tám phần rượu ngon.


      Hoàng đế lúc này có ý muốn uống rượu, chỉ : "Hôm qua nàng vào cung vất vả, hôm nay còn quên thỉnh an hoàng hậu, xem ra giáo dưỡng của Thẩm gia quả phải là lời quá, Thẩm Thời Tự quả biết dạy dỗ nữ nhi."


      Thẩm Mạt Vân mặt mày kinh ngạc , nghe được tên của phụ thân mình bị người còn hơn ông nhiều tuổi gọi thẳng, này... Chủ nghĩa phong kiến vạn ác. Nàng nhìn nhìn hoàng đế, cũng chuyện.


      Vũ Văn Hi hơi có chút bất ngờ với im lặng của Thẩm Mạt Vân vào giờ phút này, bình thường mà , những nữ nhân này phải phụ họa hoặc là khiêm tốn phen sao? Vũ Văn Hi cầm lấy tay phải mềm mại xương của nàng, bên thưởng thức vừa : "Ái phi đồng ý với lời của trẫm?"


      Thẩm Mạt Vân hơi hơi mân mê đôi môi đỏ mọng, thể nghi ngờ biểu lộ ra tư thái của , "Thiếp dám. Chỉ là hoàng thượng, thiếp nhưng là nữ hài nhi, hoàng thượng làm sao chỉ đến công lao của phụ thân, mà quên mẫu thân đâu? Nam chủ ngoại, nữ chủ nội, hẳn là mẫu thân biết dạy nữ nhi mới đúng."


      Tiễn Dung nghe được trong lòng giật mình, lập tức cúi đầu, Thục phi xảy ra chuyện gì? Lại dám phản bác lại lời của hoàng thượng? Ngay cả Giang Hỉ quen gặp thăng trầm ( lên xuống) của những nữ tử trong hậu cung cũng sửng sốt. Chỉ có Tố Nguyệt trầm ổn nhất, nàng tin tưởng tiểu thư nhà mình những lời này tuyệt đối có mục đích.


      Vũ Văn Hi đầu tiên khỏi sửng sốt, sau đó lại cười ra tiếng , mặt cũng có nửa phần vui, : "Ái phi rất đúng, nam chủ ngoại, nữ chủ nội, quả là Thẩm phu nhân biết dạy nữ nhi, phải là Thẩm đại nhân, là trẫm sơ sót."


      Đối với đế vương, có thể thế này, là vô cùng hiếm có.


      Thẩm Mạt Vân lộ ra nụ cười vui sướng, sau đó dường như nhớ tới điều gì, cặp mắt hạnh đột nhiên như nổi lên tầng ý sợ, giọng hỏi: "Thiếp ra lời cuồng vọng, phản bác lại lời của hoàng thượng, hoàng thượng... tức giận chứ?" Thanh như thể nghe thấy. chuyện phải có kỹ xảo, chống đối cũng là môn kỹ thuật, chuyển biến tốt hãy thu lại, đắn đo tốt đúng mực trong đó.


      Vũ Văn Hi đem mỹ nhân ôm vào trong lòng, thấp giọng ở bên tai nàng: "Ái phi có lý, trẫm làm sao có thể tức giận." Đến cùng là nữ tử vừa vào cung, vui vẻ giận dữ đều ra sắc mặt, chẳng qua như vậy cũng sai. Cặp ánh mắt trong suốt kia, tinh thuần đến cực điểm, vừa xem tâm tình liền vô cùng tốt, biết sau khi dính đến tình ~ dục phong tình như thế nào.


      "Hoàng thượng." Hơi thở nóng rực ở bên tai, ngứa, sắc mặt vốn tái nhợt của Thẩm Mạt Vân nhất thời trở nên đỏ bừng, lông mi dài rung động thôi, uyển chuyển gọi tiếng.


      "Đêm dài đường xa, vẫn là nghỉ sớm thôi." Vũ Văn Hi rút cây trâm kim bộ diêu kia, mái tóc đen uốn lượn xuống dưới, phân tán mảnh phong tình, xem mặt người đẹp còn mang theo rặng mây đỏ, trong lòng cũng nóng lên theo.


      Đám người Giang Hỉ rất biết ý lui ra ngoài, Vũ Văn Hi nhìn chén rượu ở bàn thấp, hương thơm nhợt nhạt của rượu giờ phút này lại khiến cho muốn nhấm nháp. bưng lên chén rượu, uống ngụm, sau đó ôm lấy Thục phi của , đem ngụm rượu trong miệng chậm rãi truyền qua, mỹ nhân trong lòng kinh ngạc trợn to hai mắt, biết phải làm sao, khiến lại cười ra tiếng.


      Sau đó...


      Thiển rượu nhân tiền cộng, nhuyễn ngọc đăng biên ủng. Ngoái đầu nhìn lại nhập ôm tổng hợp tình, đau đau đau. **

      **Miêu tả hình tượng thiên cổ tình nhân sau thời tiểu Chu, Tống Huy Tông viết:

      Thiển tửu nhân tiền cộng, nhuyễn ngọc đăng biên ủng.

      Hồi mâu nhập bão tổng hợp tình.

      (Chén rượu nhạt uống cùng người, nhuyễn ngọc ở bên đèn. Quay đầu ôm lấy tình cuối cùng.


      Chú thích:

      Bình phong:
      [​IMG]


      Song điệp kim bộ diêu:

      [​IMG]
      Huệ Anh, Phong nguyet, Halie.hp23 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 7: Gây


      Edit: Natalie Pham

      Beta: SongNhi & Ishtar


      Trước đây là thái tử của nước, lại đăng cơ hoàng đế gần 2 năm, Vũ Văn Hi xem như nếm qua vô số mỹ nữ, chính bận rộn, ngoài sử dụng thuốc giúp điều hòa thân thể, chưa bao giờ để bản thân mình ủy khuất tự kiềm chế ở phương diện này.


      Huống chi, đêm qua, thân thể nàng mềm mại xương và phản ứng ngượng ngùng, lần đầu tiên của nàng quả thực làm cho hiểu ra.


      buổi sáng tinh mơ, Vũ Văn Hi tinh thần sảng khoái đứng dậy tắm rửa, so sánh với thần sắc buồn ngủ, mệt mỏi của Thẩm Mạt Vân đúng là khác nhau trời vực, thậm chí lúc giúp hoàng thượng thay quần áo, còn cẩn thận đứng dựa vào vai chợp mắt chút.


      “Hôm qua trong cống phẩm Nam Thiệu quốc tiến cống có đôi vòng ngọc, trẫm thấy màu sắc rất phù hợp với ái phi…”


      Vũ Văn Hi phát luống cuống của Thẩm Mạt Vân, kịp thời ôm chặt thân thể của nàng, nhìn sắc mặt nàng tái nhợt, trong lòng dâng lên chút đau lòng, xem ra tối hôm qua làm nàng mệt chết rồi.


      Vì thế cẩn thận ôm người đẹp ngủ mê mệt trở về giường, còn đặc biệt giúp nàng đắp chăn, sau đó mới để người giúp thay quần áo và mang giày.


      “Hôm nay miễn cho Thục phi thỉnh an hoàng hậu nương nương, đừng quấy rầy chủ tử nhà ngươi.”


      Khi về phía trước, Vũ Văn Hi dừng lại phân phó Tiễn Dung.


      Tiễn Dung cúi đầu hành lễ: “Nô tì tuân mệnh”.


      Trong lòng có chút khiếp sợ, tình cảnh vừa rồi nàng nhìn thấy sót chút nào, vị tân chủ tử này, quả nhiên đơn giản.


      Hoàng đế bao lâu, Thẩm Mạt Vân lười biếng cọ sát chăn bông, sau đó khẽ gọi:


      “Tố Nguyệt”


      “Chủ tử”


      Tố Nguyệt vội vàng vén màn lụa màu hồng nhạt, nâng Thẩm Mạt Vân dậy:


      “Hoàng thượng , riêng hôm nay miễn cho người đến thỉnh an hoàng hậu nương nương.”


      Thẩm Mạt Vân ngáp cái, lại :


      “Chuẩn bị nước tắm rửa, đừng để lỡ canh giờ.”


      Tiễn Dung lên phía trước, với Thẩm Mạt Vân:


      “Nương nương, nước chuẩn bị xong rồi, bây giờ cách thời gian thỉnh an hoàng hậu nương nương còn nửa canh giờ.”


      Giọng và thần thái so với hôm qua, cung kính hơn nhiều.


      Thẩm Mạt Vân nhìn nàng cái, cũng gì, được Tố Nguyệt và Cẩm Sắc đỡ đến gian phòng kế bên rửa mặt, tắm rửa.


      có cách nào khác , tối hôm qua người nào đó quá độc ác, ép nàng lăn qua lăn lại hết lần này đến lần khác, suýt nữa nàng ngất .


      May là chỉ thiếu chút nữa, nếu như ngất, vậy quá buồn cười rồi.


      Bởi vì được sủng hạnh mà hôn mê thể thỉnh an hoàng hậu nương nương…. biết lời đồn đại lan truyền như thế nào nữa.


      Phong cách trang điểm cũng giống hệt như ngày hôm qua, quá rực rỡ nhưng cũng quá tầm thường, sau khi đến Chiêu Minh cung, Thẩm Mạt Vân phát ít phi tần đến rồi, tam phi chỉ có vị trí của Liễu quý phi vẫn còn trống.


      Nàng hành lễ vấn an hoàng hậu nương nương theo quy củ, ngoài sắc mặt hơi tái nhợt và màu giữa chân mày hơi đậm hơn có gì khác với ngày hôm qua.


      Tiêu hoàng hậu nhìn thấy nàng như vậy, mặt cũng hơi lộ ra ý cười:


      “Thục phi tối hôm qua vất vả rồi, hoàng thượng vừa phái người đến miễn cho muội hôm nay đến thỉnh an, ngờ muội vẫn đến đây.”


      Thẩm Mạt Vân cung kính :


      “Đây là do hoàng thượng thương cảm, nhưng thần thiếp thể làm ngược với quy tắc trong cung.”


      Tiêu hoàng hậu : “Thục phi quả nhiên hiểu chuyện, khó trách hoàng thượng thương muội.”


      xong lại ban cho Thẩm Mạt Vân vài thứ, trong đó có cây trâm hỉ thước đăng mai.


      Chu Tu Nghi nhàng phe phẩy quạt tròn, với Thẩm Mạt Vân:


      “Thục phi tỷ tỷ ngày thường quả nhiên quốc sắc thiên hương, mặc dù vào cung trễ tháng, nhưng vẫn có bản lĩnh làm cho hoàng thượng tâm tâm niệm niệm, nhớ thương thôi.”


      Thẩm Mạt Vân là Thục phi nhất phẩm, cho dù tuổi của nàng có hơn số phi tần trong cung, nhưng cũng phải gọi nàng tiếng tỷ tỷ.


      “Lời này của Chu muội muội phù hợp rồi, tư sắc của tỷ tỷ chỉ thường thôi, hoàng hậu nương nương xinh đẹp như hoa thế kia, từ quốc sắc thiên hương, tỷ tỷ dám nhận”


      Thẩm Mạt Vân giấu ý lạnh trong mắt, cười cười .


      Cao Hiền phi nghe xong, lại quay đầu :


      “Hoàng hậu nương nương ung dung rộng lượng, Thục phi nương nương xinh đẹp như hoa, đều là những nữ tử có phong thái hiếm thấy.”


      Tiêu hoàng hậu buông tách trà trong tay :


      “Cao Hiền phi càng lúc càng biết ăn , bản cung tiến cung nhiều năm, làm sao so được với Thục phi tuổi trẻ xinh đẹp, Thục phi vốn là tú nữ được hoàng thượng đích thân khâm điểm tiến cung, lại là người hiểu quy củ, chẳng những được hoàng thượng mến, ngay cả bản cung cũng rất thích nàng.”


      Đây chính là lời cảnh cáo, sắc mặt Chu Tu Nghi tái nhợt, trong lòng thầm hối hận, tại sao lại xảy ra chuyện này chứ? Cho nên vội vàng đứng dậy hành lễ:


      “Là thần thiếp lỗ mãng, cúi xin hoàng hậu nương nương tha tội.”


      Trương Đức phi cúi đầu, chăm chú nhìn hoa văn tay vịn, khóe miệng lộ ra chút châm biếm. Thẩm Mạt Vân tiến cung trễ tháng, trong đó cũng có công lao của hoàng hậu, Chu Tu Nghi cứ lấy chuyện này ra mà , nếu nghiên cứu sâu, chẳng phải là hoàng hậu đố kị, ko thể dung nổi cho phi tần sao?


      Tiêu hoàng hậu luôn luôn coi trọng danh dự, làm sao có thể bỏ qua sai lầm này?


      “Tu Nghi cũng là người hầu hạ hoàng thượng nhiều năm, cũng nên biết thận trọng lời .”


      Tiêu hoàng hậu nặng vài câu, sau đó mới để cho Chu Tu Nghi ngồi xuống.


      Những phi tần khác cố gắng bình ổn hơi thở, dám phát ra tiếng động khác thường, sợ hoàng hậu chú ý đến mình. Thẩm Mạt Vân giả vờ nâng nâng trâm trân châu đầu, để che giấu nụ cười lạnh vừa xẹt qua trong mắt. Ngoài mặt như là hoàng hậu ra mặt giúp nàng, nhưng bên trong lại nhắc nhở bọn người Trương Đức phi, người mới như nàng thanh xuân trẻ tuổi, giống như bọn họ, theo hầu hạ hoàng thượng nhiều năm, mặc dù vẫn còn xuân sắc, nhưng làm sao có thể so với nàng.


      Để cho những người bên dưới đấu đá lẫn nhau, sau đó ngồi ngư ông đắc lợi, hoàng hậu quả nhiên là hoàng hậu a!


      Bỗng nhiên tiếng thông truyền của tiểu thái giám, phá vỡ bầu khí yên tĩnh


      “Liễu quý phi đến.”


      “Thần thiếp bái kiến hoàng hậu nương nương.”


      Liễu quý phi tao nhã quỳ gối hành lễ với Tiêu hoàng hậu, cung trang dài đến eo buộc đai lưng màu hồng, làm cho thân hình càng lộ vẻ uyển chuyển, trâm vàng cúi hạ xuống, búi tóc đen như mây theo đà nhàng lay động, phong thái toàn thân đều ung dung quý khí, kém chút nào so với nữ tử ngồi ở vị trí cao kia.


      Tiêu hoàng hậu vẫn như cũ, có bất luận lời hay hành động gây khó dễ nào, vẻ mặt bình thản bảo Liễu quý phi đứng dậy.


      “Nghe hôm qua hoàng thượng lật thẻ bài của Thục phi muội muội, còn tưởng rằng hôm nay thấy muội ở chỗ này, ngờ ta lại là người đến chậm nhất.”


      Chỉ câu nhàn nhạt, nhưng Liễu quý phi chuyển đề tài sang Thẩm Mạt Vân, Liễu quý phi có đôi mắt phượng phi thường xinh đẹp tà tà nhíu lại, mỗi khi chớp chớp lại tạo nên vô hạn phong tình.


      Thẩm Mạt Vân thầm nghĩ, hoàng thượng sủng ái Liễu quý phi như vậy, có lẽ cũng vì đôi mắt này. Nàng cười với Liễu quý phi:


      “Thỉnh an hoàng hậu nương nương là bổn phận, thần thiếp làm sao dám quên.”


      “Thục phi muội muội xuất thân dòng dõi thư hương, những lễ nghi quy củ là tốt, nhưng mà đáng tiếc hoàng thượng lại có lòng tốt đặc biệt miễn cho muội hôm nay khỏi phải đến thỉnh an hoàng hậu nương nương, Liễu tỷ tỷ, người có phải ?”


      Người vẫn luôn im lặng chuyện, Trương Đức phi bỗng nhiên nhàng cười


      Ai chẳng biết Liễu quý phi xuất thân nhà tướng, lúc mới vào Đông cung vì chuyện lễ nghi đầy đủ mà náo loạn trận khiến người ta chê cười. Lúc này bị Trương Đức phi như thế, Liễu quý phi làm sao nhịn được, lông mày nàng nhíu lại:


      “Đúng rồi, ta xém chút nữa quên, huynh trưởng của Đức phi muội muội khoảng thời gian trước vì đánh nhau bên đường mà suýt chút nữa hại đến mạng người, suýt bị phủ Doãn Thiên bắt vào đại lao, do Trương đại nhân khóc lóc cầu xin hoàng thượng ở triều, hoàng thượng mới tha cho mạng, xử lý tay. Gây ra chuyện như thế, gia giáo của Trương gia quả nhiên tiếng lành đồn xa.”


      Mặt Trương Đức phi nhất thời đỏ lên, chữ cũng nên lời. Từ lúc vào Đông cung đến nay, nàng với Liễu quý phi đều đội trời chung, nàng là người sinh hoàng tử, nhưng lại để cho Liễu thị ngồi vào chiếc ghế quý phi.


      Cho dù đều là chính nhất phẩm, nhưng vẫn thua nàng ta bậc, khiến nàng nuốt hận thôi.


      Hôm nay vất vả mới có cơ hội châm chọc nàng ta vài câu, lại bị nàng ta mang chuyện huynh trưởng ra châm biếm , cảm giác bị những người bên cạnh nhìn mình bằng ánh mắt soi mói, khiến nàng cực kì khó chịu.


      Liễu quý phi thấy thế, môi đỏ mọng bật ra tiếng cười lớn, còn muốn thêm vài câu nhưng sắc mặt của Tiêu hoàng hậu trầm xuống, ngăn lại cuộc tranh cãi của hai người.


      “Được rồi, việc triều chính phải là đề tài chúng ta nên nghị luận, hoàng thượng đương nhiên biết cách xử lý.”


      Lại nhìn về phía các phi tần: “Các muội cũng nhớ kĩ cho bổn cung.”


      Thẩm Mạt Vân cúi đầu, nghĩ thầm, hai ngày nay, tính khí của Trương Đức phi biểu ra bên ngoài, phải là người biết nhịn nhục, nhưng hôm nay lại biểu như thế, là kì quái.


      “Hôm nay đến đây thôi , nếu như các vị muội muội có chuyện gì, lui xuống .”


      Tiêu hoàng hậu phất tay để cho những nữ tử hoặc xinh đẹp, hoặc kiều mị, lui xuống.


      Sắc mặt của hoàng hậu vẫn hơi nghiêm khắc, nhóm phi tần đương nhiên tự làm mất mặt, ngay cả Cao Hiền phi luôn nịnh nọt trước mặt hoàng hậu cũng dám lắm miệng, chỉ cúi đầu chào rồi rời khỏi Chiêu Minh Cung.
      Last edited: 9/12/14
      Phong nguyet, lananhtran51, Halie.hp23 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      [​IMG]
      [​IMG] [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      Nghe vậy, Thẩm Mạt Vân lộ ra chút tươi cười vừa vui sướng vừa thẹn thùng, khi hoàng đế cầm tay nàng về phía phòng ngủ, nhịn được kéo kéo khóe miệng, ai nữ nhân sinh ra là để người khác dỗ, cho nàng lại, loại sinh vật như hoàng đế này , càng cần người khác dỗ.

      "Kiếm khách" điều thứ nhất, thời khắc nào cũng phải chú ý đến thích của khách nhân, làm tốt hơn người khác, khiến cảm thấy thoải mái, mới có thể làm cho khách nhân sinh ra dục ~ vọng lại tìm ngươi.


      Chú thích:

      *Vòng ngọc hòa điền


      [​IMG]
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms21 others thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :