1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Mình ủng hộ b hết mình mà. M cũng thích đấu trí trong cung đình lém M đợi truyện mới của b trong thời gian sớm nhất.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Tôm Thỏ thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Thẩm Mạt Vân cầm chén trà trong tay đưa qua, mỉm cười : "Sau khi vào cung, ngày tháng về sau còn rất dài đâu. Thiệt hơn nhất thời, cũng thể chứng minh được điều gì."




      Hiền thục có phong độ, đó là quy tắc làm việc của hoàng hậu. Nàng chính là phi tử, về sau phải , tự nhiên là con đường trở thành "Sủng phi".




      Trình thị nhàng thở dài hơi, : "Hi vọng là như thế." Lại nhìn nữ nhi liếc mắt cái, "Mạt nhi, con lớn rồi."
      Mai5995, nbichhhh, lananhtran5127 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 3. Tiến cung

      Edit: Natalie Pham

      Beta: SongNhi & Ishtar


      Trong Lưỡng Nghi điện, Vĩnh Húc hoàng đế Vũ Văn Hi phê duyệt xong tấu chương ngự án (bàn làm việc của hoàng đế), gã tiểu thái giám nâng cái mâm bằng gỗ lim tiến vào, mặt bày đầy thẻ bài bằng gỗ của phi tần trong hậu cung, muốn hoàng thượng chọn thẻ bài tuyên gọi phi tần thị tẩm.


      Vũ Văn Hi nhìn thoáng qua, tùy tay chọn thẻ bài của Tưởng lệ nghi gần nhất khá được sủng ái, : "Bữa tối hôm nay đến Cẩm Hoa lâu."


      "Vâng" Tiểu thái giám tuân lệnh, vội vàng cúi người hành lễ, nhanh như chớp truyền lời cho Tưởng lệ nghi, nhắc nàng chuẩn bị tiếp giá.


      Giang Hỉ nghĩ rằng vị Tưởng lệ nghi này được hoàng thượng chọn thẻ bài năm ngày liền, có thể thấy là rất được sủng ái, ngày mai hậu cung sợ là có chút phong ba. Nửa tháng nay, vài chủ tử vào cung nhưng còn chưa thấy được hoàng thượng lần. Đáng tiếc vị Thục phi nương nương kia còn chưa có tiến cung, hoàng thượng cũng chỉ hỏi vài câu sau khi tuyên chỉ ở Thẩm gia về, sau đó nhắc tới nữa.


      "Giang Hỉ, Trường Nhạc cung sửa sang thế nào rồi?" Vũ Văn Hi uống ngụm canh hạt sen, đột nhiên hỏi tình hình của Trường Nhạc cung.


      "Bẩm báo hoàng thượng, hôm qua Thượng Cung cục đến đây, Trường Nhạc cung được sửa sang lại tốt lắm rồi." Giang Hỉ tinh thần chấn động, vội vàng cúi đầu trả lời.


      Vũ Văn Hi "Ừ" tiếng, : "Ngươi với hoàng hậu chút, nếuTrường Nhạc cung được chuẩn bị đầy đủ chọn ngày tốt cho người ta vào cung . Hơn tháng chưa vào cung, chừng lại gặp phải chuyện phiền phức gì."


      "Vâng, nô tài gặp hoàng hậu nương nương ngay." Giang Hỉ xong, hành lễ, cẩn thận lui ra ngoài. Chờ rời khỏi Lưỡng Nghi điện, mới lấy khăn ra lau mồ hôi trán, sau đó nheo lại nhìn ánh nắng mặt trời chói chang bên ngoài, sắp tới tháng sáu, hôm nay càng ngày càng nóng.


      Ngày Thẩm Mạt Vân nhận chỉ vào cung cách ngày tiếp thánh chỉ lúc đầu vừa vặn tháng. Nhìn chưởng tiến đến nhắn lại ý tứ của hoàng hậu, Thẩm Mạt Vân mỉm cười, : " vất vả rồi, Cẩm Sắc, mời ở lại uống trà."


      Cẩm Sắc đáp lời chút, tiến lên hơi cúi người với chưởng , dẫn người xuống.


      "Tiêu hoàng hậu..." Thẩm Mạt Vân cầm lên chiếc vòng ngọc xanh biếc, nhiều ít, vừa vặn tháng, đây là do hoàng hậu ngáng chân hay vẫn là ý tứ của hoàng đế? Ý tứ của ai đều tốt cả. Xem ra hai năm này, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại Trường Nhạc cung sống cuộc sống của mình.

      " nương, hôm nay ánh nắng rất độc, rất khô nóng, uống chút nước ô mai cho đỡ nóng ." Tố Nguyệt bưng chén nước ô mai tới, chén sứ đựng nước ô mai màu xanh lá mạ nhìn qua ngay lập tức cảm thấy cực kỳ sảng khoái.


      "Ừ." Thẩm Mạt Vân chút để ý đáp lại, trong lòng còn suy nghĩ sau khi vào cung nên làm như thế nào. Hoàng đế là vua của nước, gặp qua vô số mỹ nữ, muốn câu dẫn đến cung của nàng nhiều chút, để tránh bị những người khác nghĩ nàng bị thất sủng, nên làm, nên nghĩ, nửa điểm cũng thể thiếu.


      Thẩm Mạt Vân nhận chén sứ uống ngụm nước ô mai mát lạnh, dặn dò Tố Nguyệt: "Ngày vào cung, ta muốn mặc kiện cung trang (trang phục của con thời xưa) màu xanh nhạt thêu hoa lan kia."


      Tố Nguyệt chần chờ : " nương, có phải hơi đơn giản ? Phu nhân thay người chuẩn bị tốt ..."


      Thẩm Mạt Vân : "Ta với mẫu thân, ngươi chỉ cần làm theo lời ta là được."


      "Vâng" lúc này Tố Nguyệt mới lui xuống, Trình thị là chủ mẫu (vợ của người đứng đầu gia tộc) sai, nhưng chủ tử của nàng là Thẩm Mạt Vân, tất nhiên nàng ưu tiên làm theo mệnh lệnh của Thẩm Mạt Vân.


      Thẩm Mạt Vân tiếp tục uống nước ô mai chua ngọt vừa phải, nghĩ hoa mẫu đơn ung dung đẹp đẽ quý giá nổi bật nhất hậu cung, nàng tham dự vào màn náo nhiệt này. Hình dáng bên ngoài của mình đời này quả tồi, tuy rằng có khí thế của người đẹp nhất trong hậu cung, nhưng cũng có loại ý nhị khác điềm đạm đáng , dựa theo cách của thế kỷ hai mươi mốt, chính là bạch liên hoa* mảnh mai làm cho người khác thương, là loại hình có thể làm cho nam nhân sinh ra ý muốn bảo vệ. Trước kia nàng thích loại nữ nhân có bộ dạng mảnh mai yếu đuối này, tại lại phải sử dụng bộ dáng mảnh mai này câu dẫn nam nhân, thể trước được!


      *Bạch liên hoa: nghĩa đen là bông hoa sen trắng nhưng ở đây lại có ý chỉ những giả vờ đáng trong sáng để được đàn ông mến.


      Ba ngày sau, trong cung có người đưa kiệu tới ngoài cửa lớn Thẩm gia. Sau khi Thẩm Mạt Vân dựa theo quy củ lần lượt từ biệt cha mẹ trai và chị dâu, dưới làm bạn của Tố Nguyệt cùng Cẩm Sắc, rời khỏi gia đình.


      Kiệu vừa vào cung, tới Trường Nhạc cung, Thẩm Mạt Vân liền gặp cung nữ đến truyền lời, là hoàng hậu thông cảm hôm nay nàng vừa vào cung nhất định rất mệt nhọc, bảo nàng cần Chiêu Minh cung thỉnh an mấy ngày nay, mong nàng nghỉ ngơi tốt.


      "Xin Ngọc Đào nương về báo lại với hoàng hậu nương nương, hôm nay mệt mỏi, chờ ta dọn xong đồ đạc, sáng sớm ngày mai ta Chiêu Minh cung thỉnh an hoàng hậu nương nương." Thẩm Mạt Vân cười , cho Tố Nguyệt ánh mắt, Tố Nguyệt bước lên phía trước đưa cho Ngọc Đào hầu bao nặng trịch.

      Ngọc Đào là trong những đại cung nữ hầu hạ bên người hoàng hậu, cũng là đối tượng mà ít phi tần cố gắng nịnh bợ lấy lòng, bởi vậy liền cười cười nhận lấy hầu bao, hành lễ với Thẩm Mạt Vân : "Nô tì chỉ là giúp hoàng hậu nương nương truyền lời, tại xong việc, nô tì quấy rầy Thục phi nương nương nghỉ ngơi, nô tì cáo lui."


      Thẩm Mạt Vân cũng ngăn đón, chỉ : "Cẩm Sắc, tiễn Ngọc Đào nương ."


      Ngọc Đào lại cúi người, liền cùng Cẩm Sắc lui ra ngoài.


      Thẩm Mạt Vân đuổi người hoàng hậu phái tới rồi, mới bước vào chủ điện trước nghênh đón của tất cả các cung nữ, thái giám (cung điện chính) của Trường Nhạc cung. Trường Nhạc cung là trong những cung điện chính của triều đại trước, sau này bởi vì cách Kiến Chương cung của hoàng đế khá xa, cho nên bị để thời gian dài. Đến khi tân hoàng đế kế vị, cho người sửa chữa lại hậu cung, Trường Nhạc cung chính là trong những cung điện được tu sửa toàn diện. tháng trước Giang Hỉ sửa chữa Trường Nhạc cung cũng chỉ là trang trí thêm chút và mua thêm hoa cỏ linh tinh, đều là những công việc cần động thổ.


      Cung điện mới được tu sửa lại, lầu các tinh xảo, lịch tao nhã nhìn thế nào cũng thấy vài phần huy hoàng huyễn lệ. Cái gọi là xa xôi, chẳng qua là tương đối với tẩm cung của hoàng đế, ở trong hậu cung, cung này cũng tính là hẻo lánh, hơn nữa lại cực kỳ thanh nhã. Thẩm Mạt Vân liền xungquanh nhìn lượt, trong lòng lại vui mừng và vừa lòng thêm vài phần, cuối cùng là mấy phần chờ mong với những ngày trong tương lai. Dù sao cũng phải ở lâu, có thể hợp với tâm ý của nàng còn gì tốt hơn. Chẳng qua, nàng vừa vào cung, lại là nhất phẩm Thục phi, được ban thưởng ở trong Trường Nhạc cung, ở cùng các phi tần khác trước khi thị tẩm trong Vĩnh Hạng cung (chỗ ở của các tú nữ khi vào cung), ân sủng như vậy, cũng khó trách hoàng hậu ra tay đè xuống.


      "Chủ tử, hôm nay người cũng mệt mỏi rồi, bây giờ nghỉ ngơi lát . Nô tì nhìn qua các phòng, đều được chuẩn bị rất tốt, hay là người vào nằm nghỉ chút?" Tố Nguyệt quan tâm .


      " cần, cũng mệt lắm." Thẩm Mạt Vân xoay người về phía đại sảnh, ngồi xuống ghế chủ vị trải đệm bằng châu ngọc, "Gọi những người đó vào , dù sao cũng phải gặp mặt chút."


      "Vâng" Tố Nguyệt hành lễ, sau đó liền ra ngoài gọi người.


      bao lâu, cung nữ cùng thái giám nối đuôi nhau vào, vị nữ tử đoan trang quần áo mộc mạc tiến lên hành lễ: "Nô tì là Tiễn Dung, là chưởng của Trường Nhạc cung, thỉnh an Thục phi nương nương, nương nương thiên tuế!"


      người thái giám khác cũng tiến lên hành lễ : "Nô tài gọi là Đỗ An, là chưởng thái giám của Trường Nhạc cung, thỉnh an Thục phi nương nương, nương nương thiên tuế."


      hàng cung nữ thái giám ở phía sau lập tức quỳ xuống, giọng chỉnh tề thỉnh an chủ tử mới của Trường Nhạc cung.

      "Đứng lên ." Thẩm Mạt Vân chậm rì rì uống ngụm trà, sau đó cho Cẩm Sắc vừa về đến bên cạnh, giọng điệu bình thản baoe cung nữ và thái giám trong phòng đứng dậy, nhìn qua cực kỳ dịu dàng dễ gần.


      "Tiễn Dung, ngươi là chưởng trong cung, trước hết chút chuyện ở trong cung cho ta ."


      Tiễn Dung vững vàng thi lễ, trong lòng hơi bồn chồn, mỗi lần hầu hạ chủ tử mới, lần đầu tiên gặp mặt lên mặt phen, vậy mà vị Thục phi nương nương mới được sắc phong này lại có thái độ rất khác thường, tính tình rất tốt. Chẳng qua ở trong hậu cung, càng là nữ nhân vô hại, càng thể coi . Nàng trả lời: "Nương nương, năm trước Trường Nhạc cung được sửa chữa qua lần, trang trí cùng đồ dùng trong cung cũng đều là do Thượng Tẩm cục liên tục đẩy nhanh tốc độ làm ra, người nếu có chỗ nào chưa vừa lòng, cũng có thể đổi lần nữa."


      "Ừ." Thẩm Mạt Vân từ chối cho ý kiến, gật đầu, mặt vẫn là vẻ nhu hòa, vừa lòng, cũng chưa vừa lòng.


      Tiễn Dung tiếp tục : "Dựa theo quy củ trong cung, nơi này của người có sáu đại cung nữ, bốn tiểu cung nữ trong phòng hầu hạ, ngoài ra còn có bốn vị thái giám, còn lại cung nữ, thái giám làm việc nặng ở trong danh sách này, nhưng đều có số lượng nhất định. Nương nương dẫn theo hai nha hoàn tiến cung, nô tì nghĩ cũng thể khiến cho hai vị nương tủi thân, liền tự ý để lại hai vị trí đại cung nữ, chỉ chọn lựa bốn cung nữ, nương nương có muốn gặp qua lần?"


      Thấy nữ tử ngồi ghế hơi vuốt cằm, Tiễn Dung lại hành lễ hơi xoay người lần lượt điểm danh: "Hồng Tịch, Lục Tinh, Tử Ngọc, Tranh Vũ." Mỗi khi gọi đến tên là cung nữ tiến lên hành lễ.


      Thẩm Mạt Vân nhìn mấy người cung nữ kia, nhìn bên ngoài rất nhu thuận lanh lợi, cũng biết sau lưng có người khác hay . Thôi, ngày còn dài, nếu thực ổn, tìm cớ đưa chỗ khác là được, vì thế : "Ta là chủ tử của Trường Nhạc cung, các ngươi vào Trường Nhạc cung làm nô tì, Cẩm Sắc, thưởng cho mỗi người hai mươi lượng bạc, cứ cho là lễ gặp mặt của ta , về sau chỉ cần các ngươi làm việc theo quy củ là được."


      Tiễn Dung tiếp tục hành lễ như trước, vững vàng tạ ơn, mà thủ lĩnh thái giám Đỗ An cũng bất an vòng vo đảo đưa tròng mắt, ánh mắt hơi mơ hồ. Thẩm Mạt Vân cũng có phản ứng gì, tiếp tục uống trà.


      Người hầu hạ ở trong cung cũng ngu ngốc, vì thế đều quỳ xuống tạ thưởng. Vị Thục phi nương nương này nhìn qua rất hiền lành, trong lời cũng là trong bông có kim. Giống như chủ tử mới , vào Trường Nhạc cung, là tốt là xấu đều là người của nàng, nếu Trường Nhạc cung gặp chuyện may, làm chủ tử nhất định gặp chuyện xui xẻo, nhưng phải chịu tội tuyệt đối là người hầu như bọn họ. muốn làm con gà bị giết để dọa khỉ kia, nên an phận chút.


      Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng của thái giám truyền lời.

      "Hoàng thượng giá lâm ——"


      Chú thích:

      Hoa mẫu đơn:

      [​IMG]
      Mai5995, Phong nguyet, nbichhhh26 others thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 4. Lần đầu gặp hoàng đế

      Edit: Natalie Pham

      Beta: SongNhi & Ishtar


      Nghe tiếng thái giám thông báo, Thẩm Mạt Vân khỏi ngây ngẩn cả người, tới cũng quá nhanh?! Chẳng qua là có thời gian cho nàng ngẩn người, Thẩm Mạt Vân lấy lại tinh thần, với tất cả cung nữ, thái giám trong phòng: " xuống cả , nên làm gì làm ." xong, liền cùng Cẩm Sắc ra nghênh giá.


      Thân là nhất phẩm Thục phi, tất nhiên là cần quỳ ở cửa cung nghênh đón, Thẩm Mạt Vân chỉ cần đứng nghênh đón ở cửa điện chính là được.


      Khi Vũ Văn Hi vào chủ điện của Trường Nhạc cung, liền nhìn đến nữ tử mặc cung trang màu xanh nước biển buộc thắt lưng thêu hoa lan màu hồng nhạt lượn lờ theo làn váy đứng ở trước điện, khuôn mặt có tia mệt mỏi, hai gò má lại hơi ửng đỏ, giống như bôi lên lớp son, cực kỳ xinh đẹp. Trong lòng Vũ Văn Hi vừa động, khỏi nhớ tới phong tình nàng vô ý bày ra trong ngày tuyển tú, tâm tình nhất thời tốt hơn vài phần.


      "Thần thiếp bái kiến hoàng thượng." Thẩm Mạt Vân hơi cúi đầu, mi mắt cụp xuống, đợi đến lúc áo choàng màu vàng sáng lọt vào đáy mắt mới cúi người hành lễ, vừa khó khăn được mấy bước, được đôi tay giúp nàng đứng lên.


      "Hôm nay nàng mới vào cung, cần đa lễ." Vũ Văn Hi nâng mỹ nhân dậy, nhìn như mảnh mai lại chống đỡ ra nghênh đón , dịu dàng .


      Thẩm Mạt Vân được hoàng đế cầm lấy bàn tay phải, nhịn được run run chút, nhưng lùi về, nàng hơi ngẩng đầu, nghĩ bắt gặp ánh mắt của hoàng đế nhìn nàng, mặt lộ ra chút kinh ngạc, nửa là nũng nịu nửa là run rẩy cúi đầu, gọi tiếng: "Hoàng thượng."


      Vũ Văn Hi dắt tay nàng dẫn vào trong điện, nghĩ đến phản ứng tự nhiên vừa rồi của Thẩm Mạt Vân, khỏi cười cười, "Trường Nhạc cung vừa mới được chỉnh sửa qua, hoàng hậu lo lắng có điều sơ sẩy, cho nên cố ý cho người của Thượng Cung cục mua thêm ít đồ dùng, nếu nàng khôngthích, sau khi bẩm báo qua với hoàng hậu, có thể đổi lại những thứ mà nàng thích."


      "Tạ ơn hoàng thượng thương cảm, hoàng hậu nương nương an bài cực kì thỏa đáng, có điểm nào là thiếp thích." Thẩm Mạt Vân khiêm tốn xong trong lòng lại cười lạnh, kệ nàng ngoài cung tháng, còn muốn là ý tứ của hoàng hậu, được câu này cũng mệt. Thẩm Mạt Vân cũng tin, chỉ cần hoàng đế mở miệng muốn nàng vào cung, hoàng hậu thể cho nàng vào.


      Chẳng qua, Thẩm Mạt Vân rốt cục cũng có thể danh chính ngôn thuận ngẩng đầu nhìn về phía hoàng đế, đầu tiên nàng mỉm cười với Vũ Văn Hi, sau đó cầm chén trà từ trong tay Cẩm Sắc đưa dâng tới trước mặt hoàng đế, : "Hoàng thượng, hôm nay trời nóng, thiếp mang chút trà hoa cỏ từ trong nhà vào cung, rất thích hợp để giải nóng thanh tâm (làm cho trong lòng thanh thản bình tĩnh), xin hoàng thượng nếm thử?" Trong mắt tránh khỏi tia chờ đợi.


      Vũ Văn Hi vốn định cự tuyệt, nhìn thấy chờ đợi trong đôi mắt hạnh kia, dừng dừng chút, nhận chén trà nhấp ngụm, : " sai."


      Thẩm Mạt Vân cũng mượn cơ hội thấy ràng khuôn mặt của Vĩnh Húc hoàng đế, nam tử gần ba mươi tuổi, tuấn tuấn lãng (sáng sủa), người có loại khí thế giận nhưng lại uy nghiêm, dùng cách đẹp trai như mặt trời và mặt trăng mất ánh sáng để hình dung khỏi quá khoa trương, cũng được cho là nam tử tuấn. Nếu ở thế kỷ hai mươi mốt, cũng có thể là đối tượng để các người đẹp lấy lòng.


      Diện mạo như vậy, thân phận như vậy, cũng đừng trông cậy vào hoàng đếchung tình với nữ nhân. Thẩm Mạt Vân nghĩ, lại : "Hôm nay thần thiếp mới tiến cung, còn chưa kịp sửa sang lại nơi này, trong phòng là quá lộn xộn, thần thiếp sợ làm bẩn mắt hoàng thượng, còn xin hoàng thượng thứ tội." Vừa muốn đứng dậy hành lễ xin lỗi.


      Giang Hỉ đứng ở góc, nghe được mi mắt vừa động, vị Thục phi nương nương này, phải là bị dọa chứ, lại muốn đuổi hoàng thượng rời khỏi Trường Nhạc cung? Tố Nguyệt và Cẩm Sắc cũng nhìn thoáng qua nhau, trong mắt mỗi người đều cósự khủng hoảng giống nhau.


      bất ngờ, Vũ Văn Hi chẳng những tức giận, ngược lại còn cười vỗ vỗ bàn tay phải mềm mại như xương của Thẩm Mạt Vân, : "Tốt lắm, hôm nay nàng hãy nghỉ ngơi tốt, hôm sau trẫm lại đến hỏi thăm ái phi." Sau đó để sát vào vành tai trắng nõn kia, khi chuyện hơi nóng phả vào trong tai nàng, "Đừng quên sửa sang lại nội thất, hửm?"


      "Hoàng thượng!" Thẩm Mạt Vân cúi đầu gọi, trong giọng lộ ra vài phần xấu hổ biết làm sao, còn có chua chát như có như . Mái tóc buông xuống, lộ ra phần gáy mềm mại duyên dáng, rơi vào tầm mắt của hoàng đế.


      Vũ Văn Hi cười vài tiếng, an ủi nàng vài câu, mới nhấc chân chạy lấy người.


      Sau khi tiễn chân hoàng đế, Thẩm Mạt Vân thở dài nhõm hơi, quả thực giống như cảm giác năm đó khi nàng phỏng vấn phải quá ngũ quan, trảm lục tướng (ý phải trải qua rất nhiều thử thách đánh bại rất nhiều đối thủ), đến cửa cuối cùng, tổng giám đốc tự mình tham gia xét duyệt. Chẳng qua hoàn hảo, ấn tượng của hoàng đế với nàng vẫn tệ, xem như qua được cửa thứ nhất, về phần bước thứ hai, phải xem biểu ngày mai của mình.


      Xem ra mặc kệ là thời đại nào, lạt mềm buộc chặt, chiêu này rất thích hợp để đối phó với nam nhân.


      —————

      Hoàng đế đến canh giờ (khoảng 2 tiếng), Trường Nhạc cung vốn yên tĩnh bỗng nhiên chất đầy quà tặng từ các cung đưa tới, ngay cả hoàng hậu cũng đưa tới hai cuộn vải làm rèm. phen nghênh đón đưa , càng làm cho Tiễn Dung và Đỗ An vội vàng đến mức chân chạm đất.


      Thẩm Mạt Vân nhìn lướt qua các hòm được xếp cao, vẫy vẫy tay : "Các ngươi kiểm kê lại mấy thứ này, sau đó ghi vào sổ sách, bỏ vào trong khố phòng (phòng kho). Về phần những vật có trước bên trong, trước hết để qua bên, tuyệt đối đừng làm lộn xộn."


      Đỗ An lên tiếng, vội vàng gọi hai thái giám làm việc nặng, chuyển quà các cung đưa tới đến phòng bên ở mặt sau, cùng Tiễn Dung kiểm tra ghi sổ sách.


      Kế tiếp Thẩm Mạt Vân cũng nhàn rỗi, bắt đầu mang theo Tố Nguyệt và Cẩm Sắc bố trí tẩm điện.


      Cẩm Sắc đem bình hoa bát bảo để lên giá gỗ, hỏi: "Chủ tử, người xem bình như ý bát bảo này để ở đây được ? Giá gỗ này dựa vào cạnh tường, nếu có gió to thổi vào, cũng lo làm đổ bình hoa."


      Thẩm Mạt Vân nhìn bình hoa phú quý mạ vàng vẽ bạc kia, đúng là rất đẹp, nhưng lại thích hợp bày biện vào mùa hè, vì thế lắc lắc đầu, "Cất bình này , để bình sứ thanh hoa tịnh đế liên lên ."


      "Vâng, nô tì thay đổi ngay." Cẩm Sắc đáp lại, động tác lưu loát khéo léo đổi lại bình hoa lịch tao nhã, "Chủ tử, như vậy được ?"


      Chiếc bình xanh tươi đặt ở giá đỏ sậm hơi đen, có vẻ cực kỳ giàu sức sống, Thẩm Mạt Vân vừa lòng gật đầu, lại sai Cẩm Sắc hoa viên bên ngoài hái mấy cành hoa sen màu trắng, cắm ở trong đó, cả góc phòng nhất thời sinh động lên.


      Sau khi bố trí xong tẩm điện là thời gian ăn bữa tối. Đồ ăn trong cung cũng đều có phân lệ, Thẩm Mạt Vân là trong tứ phi, số lượng và chất lượng đồ ăn đều rất đầy đủ, kỳ lạ nhất là còn có phần đồ ngọt làm từ trái vải, được ướp lạnh qua, thanh lương ngọt ngào. Bữa tiệc này, nàng ăn vừa ý, đương nhiên quên thưởng vài món đồ ăn cho Tiễn Dung và Đỗ An, xem như cảm tạ vất vả của bọn họ hôm nay.


      "Nương nương, quà tặng từ các cung khác đưa tới được ghi vào danh sách đầy đủ người có muốn xem qua bây giờ ?" Chờ Thẩm Mạt Vân ăn uống no đủ, bưng chén trà uống, Đỗ An mới tiến lên xin chỉ thị.


      Thẩm Mạt Vân "Ừ" tiếng, sau đó nhận quyển sổ, bắt đầu lật xem, Tố Nguyệt đứngsau nàng cầm cây quạt giúp nàng quạt.


      "Liễu quý phi tặng thanh như ý bằng dương chi bạch ngọc sao?" Thẩm Mạt Vân nhìn xem mặt mày kinh ngạc , là danh tác. Hoàng hậu cũng chỉ tặng hai cuộn vải dệt, vị quý phi nương nương này, vừa ra tay chính là ngọc như ý. Nhìn lại quà tặng các phi tần khác đưa tới, cơ bản đều là chút vải dệt, hương liệu, vật trang trí bằng ngọc thạch linh tinh, nhưng quà tặng của Liễu quý phi đúng là làm cho người ta phải để mắt.


      "Đúng vậy, nương nương, chính là vật này." ĐỗAn cơ trí mở chiếc hòm trong tay ra, ngọc như ý ôn nhuận ở dưới ánh nến càng trở nên nhu hòa uyển chuyển.


      khối ngọc tốt lớn như vậy trạm trổ thành ngọc như ý... Thẩm Mạt Vân khép danh sách lại, trong lòng rất nhanh tính kế, miễn cưỡng ách xì cái, "Ta biết, trước tiên cất . Nên chuẩn bị quà đáp lễ như thế nào, chắc các ngươi cũng đều có tính toán rồi, ngươi cùng Tiễn Dung suy nghĩ, ngày mai đưa cho ta xem qua. Về phần Liễu quý phi, trước hết để trống, ta tự mình chuẩn bị."


      “Tuân lệnh, nương nương." Đỗ An khóa hòm lại, nghe lệnh liền lui ra.


      Tố Nguyệt luôn đứng yên chuyện cũng tiến lên giúp Thẩm Mạt Vân đổi chén trà nóng, mặt có chút lo lắng, "Chủ tử, Đỗ An này, nô tì hơi lo lắng..."


      Cẩm Sắc cũng nhịn được : "Nô tì cũng cảm thấy tên Đỗ An này có vấn đề. Chủ tử, người lo lắng động tay động chân ở sau lưng sao?" Ám chỉ chuyện nghĩ danh mục quà tặng.


      Thẩm Mạt Vân chạm vào chén trà nóng kia, vẫn duy trì thần thái lười nhác, : "Nếu Đỗ An động tay chân, ta lại muốn cám ơn ."


      Có ý gì? Cẩm Sắc cùng Tố Nguyệt nghe được câu này hiểu ra sao, nhưng Thẩm Mạt Vân lại có hứng thú giải thích cho các nàng, hôm nay là quá mệt, nàng : "Giờ còn sớm, nghỉ sớm , ngày mai còn phải thỉnh an hoàng hậu."


      Sáng sớm ngày thứ hai, vừa có ánh sáng chiếu vào, Thẩm Mạt Vân bị gọi dậy, thời gian thỉnh an ở trong cung hơi có khác biệt với thời gian thỉnh an ở nhà, sớm hơn chút. Ngoài Cẩm Sắc và Tố Nguyệt, bốn đại cung nữ khác cũng đến hầu hạ nàng đứng dậy, nàng khỏi cảm khái, tuy rằng những công cụ ở cổ đại cực kỳ lạc hậu so với đại, nhưng ở giai cấp đặc quyền này nên hưởng thụ, chút cũng lạc hậu, khó trách người người đều muốn tranh nhau vị trí này .


      Thẩm Mạt Vân tự mình nỗ lực thích ứng loại cuộc sống này, đây chính là cuộc sống về sau của nàng. Nàng có thể giả bộ nhất thời, nhưng thể giả bộ đời, cho nên, nàng phải thích ứng cuộc sống như vậy từ trong ra ngoài, như vậy nàng mới có thể sống sót tốt.


      Từ chối kim bộ diêu ngậm châu* mà Tố Nguyệt đặt trước mặt, Thẩm Mạt Vân chọn cây trâm cài bằng bạch ngọc, lại chọn mấy đóa hoa cài lên đầu, lại chọn hai cái vòng ngọc cùng bộ khuyên tai bằng trân châu, xem như chọn xong đồ trang sức rồi. Về phần quần áo, nàng chọn bộ cung trang màu xanh nhạt, cổ tay áo dẫn thêu ám văn màu nhạt, kết hợpvới đai lưng màu trắng nhạt.


      Sau khi Thẩm Mạt Vân ăn mặc chỉnh tề, cả người mang theo loại hương vị xuất trần thoát tục. Hoàng hậu thích gặp phi tử ăn mặc ung dung đẹp đẽ quý giá, ngược lại, nữ tử phiêu dật xuất trần, mềm mại mảnh khảnh càng làm cho hoàng hậu yên tâm.


      Sau khi trải qua nhiều lần kiểm tra của Tiễn Dung và Tố Nguyệt, phát chỗ nào sai sót, Thẩm Mạt Vân mới ngồi kiệu do mười hai thái giám nâng tới Chiêu Minh cung.


      Chú thích:

      Tịnh đế liên:

      [​IMG]

      Gậy như ý bằng dương chi bạch ngọc:
      [​IMG]

      *Kim bộ diêu:

      [​IMG]
      Last edited: 12/2/15
      Huệ Anh, Phong nguyet, Halie.hp23 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :