1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. manubongdem_263

      manubongdem_263 Well-Known Member

      Bài viết:
      805
      Được thích:
      335
      hố còn sâu ko bn
      Natalie Pham thích bài này.

    2. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Ngày nào cũng đc gặp Thục Phi và Bảo Nhi thích quá. IU bạn @Natalie Pham nhóe.
      Natalie Pham thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 50: Sinh nhật tuổi.
      Editor: Natalie Pham


      Chuyện mời người đến làm phép trừ tà, rất nhanh được quyết định, chỉ có Trường Nhạc cung, bao gồm cả Diên Khánh cung của Liễu quý phi, Thanh Ninh cung của Đức phi, Thái Hòa cung của Giang sung nghi, cùng với Thúy Vi cung, phân chia mỗi cung làm lần cúng bái hành lễ. Mỗi lần làm làm làm lại như vậy, ngờ lại có hiệu quả, ít người hầu bắt đầu khôi phục lại bình tĩnh như cũ, hoang mang sợ hãi như đoạn thời gian trước, hoảng sợ dứt, chỉ sợ ngày nào đó mình bị người lôi ra chặt đầu.


      Còn chủ tử của Trường Nhạc cung, gần đây vô cùng hoang mang, chả biết có phải ngày đó biểu diễn có chút quá mức , chẳng biết Vũ Văn Hi nghĩ đến bộ dạng của nàng như thế nào nữa, Thẩm Mạt Vân chỉ cảm thấy tháng này, Vũ Văn Hi đối xử với nàng, tốt đến mức hơi... kỳ lạ. Ví dụ như lúc ăn cơm, trước kia chỉ có chuyện nàng cẩn thận hầu hạ hoàng đế, thường xuyên chú ý đến tâm trạng của , còn phải nhớ thích món ăn gì, súp gì, dùng gạo tẻ nấu thành cháo cũng phải phối hợp với các món ăn sáng theo sở thích của , kêu người hầu đưa lên loại rượu dựa theo tâm trạng của , sau khi ăn cháo bột lót dạ xong càng phải chú ý, để có chút sai lầm nào xảy ra.


      Nhưng bây giờ, tự nhiên hoàng đế chủ động hỏi nàng thích ăn món gì, thi thoảng còn gắp thức ăn cho nàng, thấy nàng muốn ăn dặn dò vài câu, hơn nữa còn ban thưởng vô số châu báu đến Trường Nhạc cung, trong đó có hộp trân châu màu hồng mượt đầy dặn, màu sắc rất đẹp, đặc biệt đưa tới để con chơi đùa.


      Đối mặt với khác thường này, Thẩm Mạt Vân chẳng những cảm thấy cảm động, ngược lại cảm thấy kinh sợ hãi hùng, vô cùng khiếp sợ những vẫn pải làm ra vẻ cảm động và kích động, này, cái này cũng quá ép buộc cùng làm khó người khác! ! Nhưng làm cũng được = =


      Cho nên qua tháng này, Thẩm Mạt Vân cảm thấy mình như mắc bệnh kén ăn vậy. có biện pháp, cứ cách ba ngày năm ngày lại ăn cơm cùng hoàng đế, còn phải ăn với tâm trạng khủng hoảng như vậy, chẳng qua bệnh kén ăn mà bị bệnh ảo tưởng cũng tính tâm lý nàng đạt cầu. May mắn còn có Bảo nhi ở bên cạnh, bằng nàng nhất định vất vả hơn.


      bùng nổ trong im lặng, nhưng diệt vong trong lặng im.


      Thẩm Mạt Vân có tư cách và năng lực bùng nổ với hoàng đế, càng muốn mình bị bệnh ảo tưởng, cho nên đành lựa chọn con đường thứ ba, liều mạng để mình thích ứng với tình trạng tại, lấy bất biến ứng vạn biến*. Tiềm lực con người thường kinh khủng hơn cả tưởng tượng của họ, dần dần, Thẩm Mạt Vân cũng thích ứng được hành vi được bình thường này của hoàng đế, khụ, hẳn là hành vi quan tâm.


      *Lấy bất biến ứng vạn biến: dùng bất động để ứng phó với muôn ngàn biến động.


      Dường như muốn quên chuyện vu cổ xảy ra trong cung lúc trước, tiệc đầy tháng ở Định vương phủ, được tổ chức vô cùng long trọng, cáo mệnh* của các phủ đều , khung cảnh cực kỳ náo nhiệt. Thẩm Mạt Vân cảm thấy vui vẻ nhưng cũng hơi lo lắng, Định quận vương còn có người con trai trưởng, nhưng dù nàng có lo lắng như thế nào, chẳng thể giúp được cái gì, đây là việc nhà của vương phủ, chỉ có thể dựa vào năng lực của Nghi Vân.


      *Cáo mệnh: các vị phu nhân có vị phân được triều đình ban cho theo chức quan của chồng.


      Sau tiệc đầy tháng trong vương phủ, hậu cung lại nghênh đón kiện lớn nữa, lễ tấn phong của phi tần. Việc này vốn do Tiêu hoàng hậu phụ trách, chẳng qua bây giờ hoàng hậu lui về Chiêu Minh cung, thái hậu lại đóng cửa lễ Phật, việc tấn phong đều do Liễu quý phi xử lý. Liễu quý phi có con nhưng lại có thể đối đầu với Tiêu hoàng hậu nhiều năm như vậy, chẳng chắn nhờ vào khuôn mặt để được thăng cấp. Vì vậy trước khi dâng danh sách lên, nàng ta hề đắc ý vênh váo tự quyết định, mà chỉ sửa chữa mấy chỗ trong danh sách ban đầu do Tiêu hoàng hậu đặt ra, lúc này mới dâng lên hoàng đế xem qua.


      "Đây là danh sách mà quý phi cho người đưa tới sao?" Vũ Văn Hi nhìn thoáng qua, nhíu mày hỏi.


      "Đúng vậy, thưa hoàng thượng."


      Vũ Văn Hi nhìn lát, cầm bút son* viết thêm vài nét bút ở mặt , sau đó ánh mắt dừng lại ở hàng chữ đó.


      *Bút son: bút dùng mực đỏ để phê duyệt tấu chương của hoàng đế.


      "Ngũ phẩm mỹ nhân Liễu thị, tấn phong lên làm tứ phẩm dung hoa."


      Suy nghĩ lát, rốt cục chữ viết màu đỏ dừng phía dưới hàng chữ kia.


      Đó là chữ "Chuẩn".


      "Tôn thừa huy tấn phong thành tu viện, Tần phương hoa tấn phong tiệp dư, Nguyễn mỹ nhân tấn phong thành tứ phẩm phương hoa..." Bên cạnh nhuyễn tháp*, bày bàn cờ, Thẩm Mạt Vân nhấc lên quân cờ trắng, tự lẩm bẩm, sau đó bàn tay mềm mại vừa đặt xuống, tiếng "Phách", quân cờ trắng liền được đặt bàn cờ.


      *Nhuyễn tháp: là loại giường có lót lớp đệm mỏng ở phía dưới.


      "Nghe , Liễu mỹ nhân được tấn phong thành tứ phẩm dung hoa, còn có hai vị dung hoa cùng vị phương hoa, cũng được tấn phong tam phẩm theo, nhưng chỉ nhận lấy danh hão thôi, năm hoàng thượng chưa từng đến chỗ ấy mấy lần." Hồng Tịch bổ sung thêm, "Thượng Cung cục gấp gáp chuẩn bị các đồ dùng cần thiết. Ở Diên Khánh cung, cực kì náo nhiệt."


      Nghe xong những lời này, Thẩm Mạt Vân lạnh nhạt gật đầu, thuận tiện cầm lấy chén trà trong tay khẽ nhấp ngụm, nước trà thơm ngát chảy vào cổ họng, làm cho nàng đỡ khát, mới : "Còn Giang mỹ nhân ở trong Cảnh Phúc cung sao? Có tin tức của nàng ta ?"


      Hồng Tịch : "Nếu nô tì nhớ nhầm, Giang mỹ nhân ở trong danh sách. Nghe , gần đây Hiền phi nương nương thường gặp ác mộng, đặc biệt dặn dò Giang mỹ nhân ở trong phòng chép kinh phật để giải hạn đâu."


      Thẩm Mạt Vân kiềm chế được cười khẽ tiếng, khẽ than thở : "Hoàng hậu nương nương vừa lui về thôi, còn có người kiềm chế được tính tình của mình, đổi lại trước đây, ai dám vượt mặt hoàng hậu ra những lời này."


      "Còn phải vì nàng có chỗ dựa là hoàng hậu nương nương sao."


      Thẩm Mạt Vân từ chối cho ý kiến nhướng mày cái, nữa, tiếp tục dồn hết hết tâm trí vào ván cờ lộn xộn, bên chậm rì rì đọc sách dạy đánh cờ, bên suy ngẫm về tình hình trong hậu cung.


      nay hoàng hậu lui về phía sau, có nghĩa nàng ta mất tất cả quyền lực, tuy có thái tử, vẫn bị giam lỏng trong Chiêu Minh cung, trừ phi sau này thái tử đăng cơ, bằng hoàng hậu rất khó xoay người. Vị trí tứ phi đầy, trước mắt Liễu quý phi có quyền lực nhất, nhưng quý phi có con, trong thời gian ngắn, chả cần lo lắng, Hiền phi coi như trong suốt, chỉ có Đức phi có nhị hoàng tử...


      Cụp mi mắt xuống, "Phách" tiếng quân cờ đen dừng ở phía bên phải dưới cùng của bàn cờ, chặt đứt đường sống quân trắng.


      Từ khi Tiêu sung dung bị phế, vị trí cửu tần vẫn chỉ có hai người, thêm Tôn tu viện mới được tấn phong, cũng mới có ba người thôi. Danh hiệu tam phẩm tiệp dư còn trống rất nhiều. Thẩm Mạt Vân phân tích moi chuyện trong hậu cung chút, luôn cảm thấy thể hiểu hết suy nghĩ hoàng đế, nếu như bồi thường cho Tôn tu viện lúc trước đẻ non nên chịu thiệt thòi mà tấn phong cho nàng ta, nhưng Tần phương hoa cùng Liễu mỹ nhân từng bị liên lụy vì thế cũng được tăng vị phân theo, mà trước kia Giang mỹ nhân rất được hoàng đế thích vẫn giữ nguyên phân vị. Còn có, Liễu quý phi viết tên của Liễu mỹ nhân lên danh sách? Chuyện này rất kỳ quá, xem xem lại, Liễu quý phi phải người có tính cách hiền hoà khoan dung như vậy, chuyện gì xảy ra vậy?


      Về phần những phi tần có phân vị thấp được tấn phong, trước mắt còn chưa đến lúc cần để chú ý. Trong hậu cung có ba nghìn phi tần mỹ nữ, nếu cứ theo dõi phòng người khác từng phút từng giây, vậy nàng cũng cần sống nữa, nàng có thể phòng bị được bao nhiêu người đây, chỉ có thể đặt chú ý của mình lên số người trong phạm vi có thể để khống chế được tình hình.


      suy nghĩ, Tần Doãn đến, có chút cẩn và thấp thỏm, : "Nương nương, vừa rồi nô tài nghe được tin tức truyền ra từ chỗ Tần tiệp dư, Tần tiệp dư mang thai hơn hai tháng." Tuy Tôn tu viện chưa tiến hành lễ sắc phong, nhưng phi tần dưới nhị phẩm cũng có lễ sắc phong, có bảo ấn, đám người Tần tiệp dư, sau khi có thánh chỉ truyền xuống, người trong cung đổi giọng.

      Thẩm Mạt Vân ngạc nhiên chút, Hồng Tịch hơi sửng sốt, ai nghĩ đến Tần tiệp dư lộ ra tin tức mang thai trong lúc này.


      "Hoàng thượng biết rồi sao?"


      Tần Doãn cúi đầu : " có người Lưỡng Nghi điện báo tin."


      "Hơn hai tháng..." Hồng Tịch giật mình, "Nương nương, hơn hai tháng trước phải là thời gian phát có người gỗ trong cung..." Nàng ta đến nửa, nhận ra mình sai rồi, vội vàng dừng lại.


      Chuyện này, ai dám nhắc tới cách bừa bãi.


      Thẩm Mạt Vân khẽ gật đầu, nghĩ rằng thời gian đứa bé này tới cũng khéo cho lắm, biết trong lòng hoàng đế có ưng thuận hay , miệng dừng lại, : "Chuẩn bị lễ vật, lát nữa đưa đến chỗ của Tần tiệp dư."


      "Dạ."


      " xem công chúa tỉnh dậy chưa? Nếu tỉnh, ôm đến chỗ ta." Thẩm Mạt Vân đặt chuyện tính toán trước xuốngxem qua thời gian Bảo nhi cũng sắp tỉnh rồi, gọi người ôm nữ nhi đến. Bảo nhi sắp tròn tuổi, có thể nhận thức, chỉ cần rảnh rỗi, nàng cho bà vú ôm nữ nhi đến bên người để nàng tự mình chăm sóc.


      "Nô tì xem ngay ạ." Hồng Tịch xong, sau đó xoay người bước .


      Liễu quý phi mặc bộ váy dài màu đỏ tươi, mặt thêu đóa hoa mẫu đơn rực rỡ, gương mặt xinh đẹp được tô vẽ khéo léo, lúc này lại chứa đầy chua xót cùng cam lòng, tay phải của nàng ta nhàng đập cái bàn, : "Thế nhưng lại cho Tần phương hoa giành được trưics, để ả ta mang thai đầu tiên." Đôi môi đỏ mọng vừa cau lại, lộ ra hơi thở xơ xác, "Hi vọng muội muội của bản cung có năng lực chút, có thể nhanh chóng mang thai, phí công bản cung nhắc nàng ta trước mặt hoàng thượng."


      Khéo Như cẩn thận nhìn sắc mặt Liễu quý phi, phát nổi giận như trong tưởng tượng nàng ta, lúc này mới : "Nương nương, ngài cũng biết Liễu dung hoa có dã tâm , nhưng vì sao ngài còn khen ngợi nàng ta trước mặt hoàng thượng như vậy? Nhỡ sau này nàng ta có những ý nghĩ nên có, khi đó dễ xử lý đâu."


      Liễu quý phi nhíu mày, thở dài hơi, : "Ta làm sao biết đạo lý này, chỉ là mấy ngày trước đây mẫu thân vào cung những lời này cũng có lý. Nếu chọn đứa của người khác, kể cả ta chăm sóc cẩn thận đến mức nào, đứa vẫn nghĩ đến nhà ngoại ruột thịt của , làm sao có thể nhớ kỹ lòng tốt của ta để giúp đỡ Liễu gia. Như thế nào Liễu dung hoa là nương của Liễu gia, nay cũng khá được hoàng thượng sủng ái, nếu như nàng ta có thể sinh hoàng tử, ta có thể ôm về nuôi dưỡng, hoàng thượng chẳng có lý do gì để đồng ý. Nuôi dưỡng hoàng tử cần có quan hệ gần gũi, với Liễu gia, với ta, đều là chuyện tốt."

      Khéo Như cúi đầu làm ra bộ dáng cung kính, trong lòng có chút đồng ý, nàng luôn luôn theo Liễu quý phi, biết rất Liễu quý phi có thái độ gì với Liễu tứ nương, trước kia có hoàng hậu đè nặng, Liễu quý phi có ý tưởng này cũng dám biểu ra ngoài. Mà bây giờ hoàng hậu ngã, nàng ta lại gấp gáp muốn Liễu tứ nương sớm ngày mang thai sinh con để tăng thêm lợi thế cho mình, đời làm sao có chuyện tốt như vậy? Trước kia Liễu quý phi từng gây khó dễ cho Liễu tứ nương, nàng quên, người ta cũng quên đâu.


      Mặc kệ như thế nào, Liễu quý phi đều là chủ tử của nàng, chủ tử sống tốt, người hầu mới có thể sống rất tốt, vì thế nàng : "Nương nương sáng suốt, nhất định tâm tưởng thành*. Ngày sau ôm tiểu hoàng tử, nương nương cần lo lắng nhiều rồi."


      *Tâm tưởng thành: ý muốn mọi điều chỉ cần mong muốn là thành thực.


      "Nếu có thể thuận lợi như vậy, cũng mất công bản cung cố gắng nuốt xuống cục tức này, mưu tính giúp con khốn nạn kia. Ai bảo bây giờ chỉ có phi tần từ tứ phẩm dung hoa mới có tư cách mang thai hoàng tự đâu, bằng , bản cung cần tốn sức như vậy. Đợi ngày sau ả sinh ra hoàng nhi, có thể từ từ biến mất!" Liễu quý phi cười lạnh , trong đôi mắt phượng quyến rũ lộ ra tia sát khí cùng hàn ý (lạnh lẽo), làm Khéo Như đứng bên hầu hạ kiềm chế được cảm thấy rùng mình.


      Khi tin tức Tần tiệp dư có thai truyền đến Lưỡng Nghi điện, Vũ Văn Hi chẳng những lộ ra biểu cảm vui sướng, ngược lại nhíu mày, hỏi: "Thái y , Tần tiệp dư mang thai hai tháng sao?"

      "Dạ, bẩm hoàng thượng, thái y như vậy."


      Vũ Văn Hi càng nhíu mày chặt hơn, sau lúc lâu mới : "Ban thưởng, dựa theo lệ cũ."


      "Dạ." Giang Hỉ cúi người xong, thấy hoàng đế tiếp tục chuyện, lúc này mới ra ngoài, chẳng qua trong lòng cũng thầm than thở, đáng tiếc, đứa bé trong bụng Tần tiệp dư, thời điểm đến rất đúng, nhìn ý của hoàng thượng, đúng là cực kỳ thích đứa bé trong bụng Tần tiệp dư. Chẳng qua hoàng đế có thích đứa trong bụng Tần tiệp dư , chẳng tới lượt bọn họ bình luận, chỉ cần bọn họ làm tốt chuyện nên làm, để đứa trong bụng Tần tiệp dư sinh ra an toàn là được rồi.


      Lễ vật hoàng đế ban thưởng cho Tần tiệp dư nổi bật cũng nhạt nhẽo, lúc đầu chẳng có người chú ý tới hoàng đế muốn gặp thai nhi trong bụng Tần tiệp dư. Bởi vậy, mọi người trong hậu cung đều ồ ạt chúc mừng Tần tiệp dư, tấn phong thành tiệp dư lại mang thai, khiến cho Tần tiệp dư lập tức cực kì nổi bật.


      Tiêu hoàng hậu lui về phía sau, tương đương với việc bị giam lỏng, trước mắt có thể hậu cung ở trạng thái " có chủ nhân", mỗi ngày cung phi cần Chiêu Minh cung thỉnh an. lý thuyết, quý phi quản lý bảo ấn thay hoàng hậu, cung phi Diên Khánh cung thỉnh an bình thường. Chỉ là biết có phải hoàng đế sơ sót , khi hạ chỉ cũng tới vấn đề này, bởi vậy Đức phi các nàng giả vờ biết, thỉnh an hoàng hậu là có biện pháp nào khác, người ta là chính thê. Dù Liễu quý phi có tôn quý đến mức nào, nhưng chỉ như các nàng thôi, chỉ là nhất phẩm phu nhân, mọi người đều cùng cấp, dựa vào cái gì muốn các nàng Diên Khánh cung thỉnh an Liễu quý phi. Hoàng đế đến, vừa vặn mập mờ tránh qua.


      Liễu quý phi muốn ra, nhưng hoàng đế mở miệng, nàng ta dám lung tung. Lại hoàng hậu chỉ mới lui về phía sau, tuy có quyền lực, nhưng vẫn còn danh phận, vượt qua hoàng hậu làm cho tất cả cung phi đến Diên Khánh cung thỉnh an vị quý phi như nàng... Thái hậu nhìn đó, cho nên đành phải nhẫn nại, còn chưa đến lúc tính toán đến chuyện đó.


      Tới gần thời gian cuối năm, từ quan to quý tộc cho tới dân chúng bình dân, tất cả mọi người đều vội vàng chuẩn bị đồ tết để đón mừng năm mới. Đến lượt Trường Nhạc cung, còn phải chuẩn bị thêm kiện nữa, đó là yến tiệc mừng sinh nhật tuổi của Bảo nhi. Vũ Văn Hi nỡ làm con phải chịu thiệt thòi, đây chính là sinh nhật đầu tiên của Bảo nhi, hơn nữa mấy tháng trước trong cung xuất kiện kia, cho nên càng muốn mượn cơ hội này xua đuổi bớt những chuyện xúi quẩy đó , vì thế hạ chỉ tổ chức tiệc mừng sinh nhật tuổi cho đại công chúa theo quy cách của hoàng tử.


      Thánh chỉ vừa truyền xuống, những người khác còn đỡ, dù sao hoàng đế sủng ái đại công chúa, trong cung sớm còn là bí mật gì nữa, Giang sung nghi cũng hơi ghen tị, chẳng qua nghĩ đó chỉ là vị công chúa, ghen tị chút rồi thôi. Chỉ có Tần tiệp dư, trong lòng vừa hâm mộ vừa ghen tức, mặc kệ về sau Thục phi có thể sinh con trai hay , chỉ dựa vào nữ nhi thôi mà nàng được sủng ái như thế, trong hậu cung chỉ cần nàng gây ra sai lầm lớn gì, tjif cần lo lắng. Tần tiệp dư sờ sờ cái bụng vẫn còn bằng phẳng, tất nhiên nàng muốn sinh được hoàng tử, nhưng nếu cái thai này là người nữ nhi được thương như đại công chúa, việc nàng ngồi vị trí cửu tần chỉ là chuyện sớm hay muộn, vì thế trong lòng khỏi cảm thấy băn khoăn, sinh vị hoàng tử để có chỗ dựa vào, hay là sinh vị công chúa được hoàng đế sủng ái đây?


      Sau khi Thẩm Mạt Vân biết được thánh chỉ của hoàng đế, cũng lên tiếng muốn thu xếp như thế nào, mà suy nghĩ chút, liền đến Diên Khánh cung.


      Liễu quý phi nghe thấy người hầu bẩm báo, trong lòng hiểu vì sao Thẩm Mạt Vân đến, đợi hai người chào hỏi nhau xong, liền cười : "Vừa vặn muội muội đến, ta chuẩn bị phái người tiếng với muội đây. Bây giờ là thời gian cuối năm, đây lại là lần đầu tiên ta chủ trì ngày lễ lớn như ngày tết, bận rộn thể xử lý thêm chuyện khác, chỉ sợ làm tốt được, xấu hổ với tín nhiệm của hoàng thượng. Lúc này hoàng thượng cố đình muốn làm yến tiệc lớn để mừng sinh nhật tuổi của công chúa, ta nghĩ, bằng muội muội hãy giúp ta phụ trách yến tiệc sinh nhật công chúa, muội thấy thế có được ?"


      Có thể tự mình phụ trách tiệc sinh nhật tuổi của nữ nhi, Thẩm Mạt Vân tự nhiên đáp ứng: "Có được coi trọng của quý phi tỷ tỷ, tất nhiên muội từ chối. Chỉ là đây là lần đầu tiên muội phụ trách chuyện này, nếu có chỗ chưa tốt, cho người đến tìm tỷ tỷ, tỷ tỷ đừng quan tâm tới muội là được."


      "Làm sao có thể? Nếu có chuyện gì, muội cứ sai người đến tìm ta." Liễu quý phi cười , lại : "Đợi tí nữa ta cho người của Thượng Nghi cục* qua Trường Nhạc cung, nếu muội muội có gì vừa lòng, cứ thoải mái ra, yến tiệc mừng sinh nhật tuổi này phải làm cho hoàng thượng hài lòng."


      *Thượng nghi cục: cục trong hậu cung chuyên lo về yến hội nghi lễ quan trọng trong cung.


      " làm phiền tỷ tỷ phải lo lắng nhiều rồi." Thẩm Mạt Vân đáp lại, lại chuyện khách sáo mấy câu, lúc này mới đứng dậy rời .


      Đợi Thẩm Mạt Vân rồi, sắc mặt của Liễu quý phi liền trở nên cau có tức giận, tay áo rộng rãi vung lên, tiếng "Loảng xoảng" chén trà bàn đều rơi xuống đất, các mảnh sứ bắn tung tóe, đám người Khéo Như sợ tới mức cung kính khoanh tay đứng, ngay cả hô hấp cũng trở nên hơn.


      " cái công chúa thôi, ta cũng muốn nhìn cái, ngươi có thể nổi bật như vậy đến lúc nào!"


      Vừa dứt lời, vẻ mặt của Liễu quý phi bình thường lại, liền quát mắng cung nữ: "Ngẩn ra như vậy làm cái gì? Tay chân vụng về, còn mau chóng thu dọn chỗ này , đúng là đồ vô dụng."


      Các cung nữ vội vàng cúi người, nhanh chóng tới ngồi xổm xuống, cẩn thận thu dọn mảnh vỡ, động tác vô cùng nhàng, chỉ sợ làm cho chủ tử tức giận.


      Hoàng tử hoàng nữ tròn tuổi, trong cung sớm quy định ra quy định chung, tuy đây là lần đầu tiên Thẩm Mạt Vân xử lý yến hội có quy mô như thế này, nhưng nếu làm theo luật lệ, mắc sai lầm. Yến hội này lại được hoàng đế tự mình hạ chỉ để ý đến, người phía dưới chỉ càng cẩn thận hơn, ai dám có ý xấu phá hỏng yến hội, sợ mình bị chém đầu.


      Đến ngày diễn ra yến hội, ngoại trừ phi tần các cung, còn có mấy vị vương phi cùng mấy vị cáo mệnh phu nhân ở các gia tộc có quan hệ thân thiết. Nghi Vân là Định vương phi, Thẩm Mạt Vân tự nhiên đưa thiếp mời cho nàng ta, chẳng qua người hầu của Định vương phủ lại truyền lời, khi vương phi sinh sản bị thương thân thể, phải tĩnh dưỡng, được ra ngoài, vì thế Thẩm Mạt Vân vô cùng tiếc nuối, lại vội vàng tặng nhiều dược liệu qua. Trình thị là bà ngoại của công chúa, tự nhiên tới, còn có mấy vị cáo mệnh phu nhân* của mấy nhà có quan hệ thông gia với Thẩm gia, yến hội cũng rất náo nhiệt.


      *Cáo mệnh phu nhân: những vị phu nhân được ban thưởng phẩm cấp theo chức quan của chồng.


      ngăn cách giữa nam nữ ở Đại Tề cũng nghiêm khắc giống thời Minh Thanh như trong ấn tượng của Thẩm Mạt Vân, bởi vậy khi thái giám hô "Hoàng thượng giá lâm, quỳ xuống", nhóm nữ quyến chỉ quỳ xuống nghênh đón, cần tránh né. Yến tiệc mừng sinh nhật tuổi của công chúa, chỉ cần vương phi cùng mấy vị cáo mệnh phu nhân có mặt, thân vương* cùng đại thần cần tới.


      Thẩm Mạt Vân ôm Bảo nhi, đứa trẻ trong lòng mặc bộ quần áo màu đỏ thẫm, phối hợp với khuôn mặt nhắn trắng trẻo mập mạp, nhìn cực kì có sức sống, vừa nhìn thấy Vũ Văn Hi, liền "A a" ngừng vươn đôi tay bé về phía , xoay tới xoay lui trong lòng mẹ ruột.


      "Bảo nhi..."


      Vũ Văn Hi cười, tiếp nhận Bảo nhi ngừng a a với , ôm vào trong ngực, với Thẩm Mạt Vân: "Thục phi quá cẩn thận rồi, Bảo nhi còn , cần cố kị lễ tiết như vậy." câu , biểu lộ ra sủng ái của đế vương với ái nữ (con ), ánh mắt nhìn hai mẹ con Thục phi của mấy vị vương phi cùng cáo mệnh phu nhân cũng hơi thay đổi.


      Thẩm Mạt Vân mỉm cười, : "Hoàng thượng đúng, là do thiếp nghĩ nhiều rồi."


      Vẻ mặt của Trương Đức phi hơi trở nên khó coi, trong mắt lên cam lòng, nắm chặt khăn trong tay, nàng cố gắng kìm nén để ra những câu khó nghe, chọc giận hoàng thượng.


      Vũ Văn Hi ôm Bảo nhi đến bên cạnh cái bàn rộng rãi, nhàng đặt nàng xuống, sờ cái mũi của Bảo nhi : "Nào, công chúa của trẫm, chọn đồ mà con thích ." xong, liền lùi lại, chỉ đứng bên ngoài quan sát.


      Cái bàn được trải lên tầng vải đỏ mềm mại, phía đặt son bột nước, trâm cài bộ diêu*, túi gấm tơ hồng, các kiểu ngọc bội, bộ sách thẻ tre, thậm chí còn có đao kiếm chủy thủ, cung tiễn yên ngựa. Chỉ thấy Bảo nhi mặc đồ đỏ chậm rãi động ở bàn, đá chỗ này chút, động đậy ở chỗ kia chút, nhặt khối ngọc bội, sau đó ném , nắm lên hộp son, lại bỏ ra tiếp, cũng chỉ chạm vào sách vở châm tuyến (đồ thêu thùa) chút. Ma ma đứng nhìn ở bên cảm thấy cực kì sốt ruột, đều ở trong lòng kêu tiểu tổ tông ngài mau quyết định nha, mặc kệ chọn cái gì, đều cho chúng ta ra được ?


      *Trâm cài bộ diêu: đồ trang sức cắm đầu tóc.


      Thẩm Mạt Vân cảm thấy thú vị, chẳng qua cũng hơi lo lắng, thời gian có phải hơi lâu ? lâu sau, đứa bé loạn ở bàn hình như tìm được thứ mà bé thích, chỉ thấy bé tay cầm lấy đao , tay cầm lấy yên ngựa, ngừng cười khanh khách.


      Mấy vị ma ma đều thở dài nhõm, vội vàng cười : "Chúc mừng hoàng thượng, công chúa chọn đao cùng yên ngựa, có thể thấy được là vị thư*, thua nam nhi, rất có phong độ to lớn của Thiên triều đại quốc**."


      * thư: chỉ người con tài giỏi thua kém con trai.

      **Thiên triều đại quốc: ý Đại Tề là nước lớn.


      Thẩm Mạt Vân im lặng chút, tuy Đại Tề hạn chế nữ tử cưỡi ngựa bắn cung, chẳng qua lựa chọn đao kiếm, phải chăng hơi kinh thế hãi tục*, vì thế nhìn về phía hoàng đế, nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của đối phương.

      *Kinh thế hãi tục: chuyện gây ra chấn động lớn, rất khác biệt so với bình thường.


      Vũ Văn Hi tiếp nhận nữ nhi, : " cho cùng, như thế mới thể được phong độ công chúa Đại Tề. Ban thưởng." Tiểu công chúa trong lòng cầm đao cùng yên ngựa đưa cho , càng làm vui vẻ.


      Ma ma vô cùng vui sướng quỳ xuống tạ ơn, những người khác thấy thế, vội vàng xúm vào khen ngợi.


      "Cũng phải sao, công chúa có khí phách, còn tuổi có phong độ như thế, hổ là thiên chi kiều nữ*."


      *Thiên chi kiều nữ: con được chiều chuộng sủng ái của người có địa vị cao.


      "Đúng thế, đây là vị công chúa đầu tiên của hoàng thượng đâu, rất có phong độ!"

      ... ...


      Khóe miệng Thẩm Mạt Vân hơi co rút lại, nghe những lời khen càng ngày càng quá mức như vậy, cũng biết làm ra phản ứng gì, cuối cùng đành : "Vẫn là đứa , đừng khen nàng như vậy, nàng nhận được đâu."


      Sau đó toàn nghe thấy những câu trả lời "Nhất định nhận được".


      Sau khi chọn xong đồ vật, phần diễn của tiểu công chúa hết rồi, rất nhanh bị người ta bế xuống. Mà hoàng đế định ở lâu, liền với Thục phi: "Mấy ngày trời giá rét, thân thể nàng rất yếu đuối, đừng quên mặc đồ ấm áp hơn chút. Bảo nhi cũng thế, khiến người hầu chú ý hơn, đừng để nhiễm lạnh." Đợi nàng lần lượt đáp ứng, thế này mới lên kiệu rời , đến Lưỡng Nghi điện, tiếp tục phê duyệt tấu chương. Sắp đến thời gian đón mừng năm mới, quan viên ở sáu bộ đều bận rộn, khiến hoàng đế cũng bận rộn theo.


      Liễu quý phi nhìn thấy cảnh này, đột nhiên cảm thấy yên tâm, trong lòng trào ra cảm giác khủng hoảng. Nàng hầu hạ hoàng thượng nhiều năm, hiếm khi thấy hoàng thượng quan tâm nữ nhân như vậy, kiềm chế được liền cảm thấy đau lòng


      Công chúa bị bế xuống, hoàng đế rời , phía dưới chính là trường hợp nhóm nữ quyến ngoại giao với nhau, thích hợp trao đổi tin tức cho nhau, tin đồn lớn nhất trong kinh thành chính là động tác mới nhất của An Lạc hầu phủ.


      An Lạc hầu phủ Hoắc gia là huân quý* trong triều, An Lạc hầu đương nhiệm có ba người con trai trưởng, vị đích nữ, người thứ nữ, đích trưởng nữ năm nay mới chín tuổi, tương đương với tuổi của thái tử, từng nhiều lần tiến cung bái kiến thái hậu cùng hoàng hậu với hầu gia phu nhân (chỉ phu nhân của An Lạc hầu), người sáng suốt đều nhìn ra được, Hoắc đại nương chính là thái tử phi tương lai mà Tiêu hoàng hậu lựa chọn. Nhưng từ lúc xảy ra tràng tai họa vu cổ kia, Tiêu sung dung bị ban tội chết, An Lạc hầu phủ cũng dần dần phai nhạt quan hệ với Tiêu gia. Nghe , mấy lần Tiêu gia đưa thiệp mời An Lạc hầu phu nhân, lại đều bị từ chối, ngược lại chuyển hướng tạo mối quan hệ tốt với nhà mẹ đẻ của Trương Đức phi.


      *Huân quý: gia tộc có địa vị cao trong triều qua nhiều thế hệ.


      Bởi vì Trương Đức phi cũng có mặt, cho nên tất cả mọi người dám nhiều, qua mấy câu liền chuyển sang đề tài khác. Trương Đức phi cũng để ý lắm, ngược lại hơi đắc ý chỉnh lại trâm cài đầu giữa búi tóc, giơ tay nhấc chân đều dẫn theo luồng khí hăm hở, bị Tiêu hoàng hậu đè ép nhiều năm như vậy, nàng coi như được nổi bật rồi, bởi vậy khỏi cảm thấy đắc ý, buồn bực lúc nãy cũng vơi ít. Công chúa được sủng ái như thế nào chứ, bằng sinh con trai mới chắc chắn, con trai là chỗ dựa của mình về sau.


      Trong mắt Liễu quý phi là lạnh lẽo, trong lòng thầm mắng câu " biết cái gì ", sau đó liền dời mắt , tán gẫu cùng Cao Hiền phi.


      Thẩm Mạt Vân nghe chút còn chưa có tính toán gì, chẳng ghi tạc trong lòng, so mấy tin tức này, nàng càng muốn tìm cơ hội chuyện với mẫu thân lát. lâu sau, đám người Liễu quý phi rời khỏi hội trường, tiếp theo là vương phi cùng phu nhân các phủ, Thẩm Mạt Vân bên cười chào hỏi, bên dùng ánh mắt ra hiệu cho Tố Nguyệt, ý bảo nàng ta đưa Trình thị vào nội điện trước.


      vất vả tiễn bước người tới, Thẩm Mạt Vân mới thở dài nhõm, với Tiễn Dung: "Cho người tới thu dọn bàn tiệc ." Lại quay đầu nhìn về phía Hồng Tịch, "Bảo bà vú ôm công chúa đến nội điện ."


      "Dạ, nương nương."


      Đợi nàng trở lại nội điện, Trình thị liền lên tiếp đón, đánh giá cả người nàng cẩn thận, nhìn nàng hơn nửa nén hương (khoảng 15 phút), mới kìm nén rơi nước mắt : " là ông trời phù hộ, sau khi xảy ra chuyện kia, nương cũng dám dâng thẻ bài xin vào cung, chỉ sợ liên lụy đến con. Bây giờ tốt lắm, lễ thôi nôi của công chúa long trọng như vậy, nghĩ đến hoàng thượng cũng giận con, nương yên tâm rồi."


      Thẩm Mạt Vân nắm lại tay Trình thị, : "Ngài yên tâm, nữ nhi cẩn thận chút."


      Trình thị nhịn được dùng khăn đè lại khóe mắt, lúc ngẩng đầu khôi phục lại yên tĩnh ung dung như ngày xưa, lúc này hai mẹ con mới chậm rãi chuyện tán gẫu, bà vú cũng ôm công chúa đến đây, làm cho Trình thị vui mừng cười tươi rói, hoàn toàn quên thương cảm lúc nãy.


      "Con nghe khi Nghi Vân sinh sản bị thương thân thể, có nghiêm trọng ? Nữ nhi hỏi qua thái y, đều phải bệnh nặng, mà con vẫn yên tâm lắm." Thẩm Mạt Vân đột nhiên hỏi, đều nhanh hai tháng, còn thể ra ngoài, phỏng chừng là tương đối nghiêm trọng.


      Trình thị cũng cười : "Con cần khẩn trương, nàng đó là sinh song bào thai, thân thể tự nhiên bị ảnh hưởng nặng chút. Mấy ngày trước nương thăm nàng, tinh thần cũng tốt lắm, chẳng qua thái y dặn nàng muốn tĩnh dưỡng thêm hai tháng, có thế này mới từ chối những hoạt động xã giao bên ngoài."


      Thẩm Mạt Vân : "Vậy là tốt rồi, con lo lắng nàng bị rơi xuống bệnh căn*." Sau đó liền thở dài, "Đều gả vào hoàng gia vô cùng vinh quang, từ đây tôn quý cả đời, nhưng từ khi nữ nhi vào cung, liền ngày là được thả lỏng. tại ngay cả Nghi Vân đều bị cuốn vào, đau khổ này thể thành lời."


      *Bệnh căn: nguồn gốc của bệnh.


      Trình thị nghe được cũng cảm thấy khổ sở, cũng thở dài, : "Hoàng mệnh* khó cãi, đều là mệnh thôi."


      *Hoàng mệnh: ý chỉ, mệnh lệnh của hoàng đế thể cãi lại.


      Thẩm Mạt Vân điều chỉnh lại cảm xúc, cười : "Đúng là nữ nhi tốt, tự dưng chọc ngài khổ sở, nên đánh đòn."


      Trình thị khỏi cười: "Liền ngươi nghịch ngợm, cái miệng khéo."


      Thẩm Mạt Vân cũng giải thích, chỉ cười, bỗng nhiên nhớ tới kiện, vội vàng hỏi: "Nương, ba năm lại điều động quan viên lần, tính thời gian vừa vặn là cuối năm nay, năm nay nhị ca có về nhà mừng năm mới ?"


      Trình thị : " sớm nhận được thư nhà của lão nhị, đường rồi. Nghe cha con , chiến tích cùng đánh giá của nhị ca con trong ba năm nay cũng sai, sang năm cơ hội rất lớn được chức vụ tốt. Chính là lão đại, chừng cũng được thăng chức."


      Thẩm Mạt Vân nghe vậy càng thấy vui sướng, : "Vậy đúng là việc vui." Huynh trưởng Thẩm Trọng Vân giữ chức thất phẩm biên tu*, mặc kệ kế tiếp là ra vùng đất ngoài làm quan hay nhậm chức trong sáu bộ hoặc là tiếp tục làm học sĩ thị đọc** trong Hàn Lâm viện, đều có tương lai sai, với Thẩm gia mà , cũng là chuyện tốt.


      *Biên tu: người biên soạn sách.

      **Học sĩ thị đọc: chức trong Hàn Lâm viện.


      Trình thị : "Cũng phải sao? Chẳng qua lần gặp chúc mừng năm mới này, con có thể gặp mặt nhị tẩu trước, nàng có ngũ phẩm cáo mệnh trong người, trong khoảng thời gian ở trong kinh thành, nhưng là có thể vào cung hỏi thăm con." Dừng chút, lại : "Gần đây An Lạc hầu phu nhân có quan hệ quá gần gũi với Trương gia, Mạt nhi, con hoàng thượng có phải có ý muốn đổi..." xong, liền chỉ về phía Đông (ý Đông cung thái tử).


      Thẩm Mạt Vân suy nghĩ lát, : "Suy nghĩ của hoàng thượng, khó mà . Chẳng qua, con thấy hoàng thượng giống có ý tứ này. Tóm lại, ngài tiếng với cha, cho cha đừng tham gia vào, tránh né chút là được." Hoàng đế vì thái tử mà phế hoàng hậu, nghĩ đến trước mắt cũng có ý phế bỏ thái tử, vậy Thẩm gia vẫn cẩn thận cho tốt. Đứng ở vị trí này, chính là công tác giữa trời cao, cẩn thận rơi vào cảnh tan xương nát thịt. Nghĩ lại Triệu gia bị sao trảm, ví dụ ràng liền đặt tại trước mắt.


      Trình thị nghĩ lại cũng thấy có lý, Thẩm gia luôn vô cùng cẩn thận với chuyện đưa nữ nhi vào cung, lúc này nếu phải hoàng đế cố ý, thể kháng chỉ, Thẩm Mạt Vân thể vào cung phụng dưỡng đế vương. Tuy Thẩm Mạt Vân chưa , nhưng chẳng nhẽ Trình thị thể biết được vất vả của nữ nhi trong hậu cung? Nếu là gia đình bình thường, Trình thị còn có thể vài câu, nhưng thâm cung sâu thẳm, chỉ có thể dựa vào chính Thẩm Mạt Vân thôi, gia tộc chỉ có cách là cố gắng kéo chân sau của nàng, sau đó các nam nhân có năng lực chút, trở thành trợ lực của nàng.


      "Nương nhớ kỹ, trở về lại với lão gia." Trình thị xong.


      Thẩm Mạt Vân : "Phụ thân ở trong quan trường nhiều năm, làm người vô cùng khôn khéo, đại ca phải người hồ đồ, nghĩ đến sợ là con quá lo lắng rồi."


      Trình thị : "Người có khôn khéo đến đâu đều có lúc mắc lỗi, nhắc nhở chút cũng phải chuyện xấu."


      Thẩm Mạt Vân gật đầu : "Nương rất đúng."

      P/S: Sorry mọi người mấy ngày nay ko đăng đc truyện nha. Vì mấy ngày này, ta xem masterchef, nên thời gian rảnh ta đổ hết vào đấy rồi. các nàng xem thử hay lắm, nhất là season 3 đó. Cảm động và hay lắm :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Phong nguyet, Halie.hp, Lazzy Le25 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      béo xinh, linhdiep17quỳnhpinky thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      cố lên nàng nhé, có bận bịu cũng đừng bỏ quên hố này là đc
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :