1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 49: Nuông chiều
      Editor: Natalie Pham

      Hậu cung tiến hành rồi vòng thanh tẩy, mà triều đình chẳng hề yên tĩnh, nghe ít nam tử trong bộ tộc Tiêu thị bị giáng chức quan, thậm chí còn thu lại tước vị của mấy người. Còn phụ huynh (ý phụ thân và huynh đệ) của Tiêu sung dung, lập tức bị mất hết chức quan, chỉ có Tiêu phụ còn giữ được tước vị người.

      Nữ quyến* muốn vào cung thăm dò tin tức, đáng tiếc thái hậu đóng cửa gặp, hoàng hậu bị ép lui khỏi vị trí và giam lỏng trong Chiêu Minh cung, tất cả các công việc trong hậu cung đều do Liễu quý phi nắm giữ, lúc này nữ quyến của Tiêu gia chẳng ai dám vào cung, đành phải ngoan ngoãn ở lại trong phủ chờ tin tức. Chuyện đáng ăn mừng, hoàng thượng chỉ giáng chức quan, có hạ lệnh sao trảm (ý chém đầu), điều này làm mọi người trong Tiêu gia thở phào nhõm.

      *Nữ quyến: cách gọi chung của phu nhân mẫu thân hay con nhà quan, quý tộc.

      Chuyện xảy ra trong hậu cung mấy ngày trước, sớm truyền khắp cả triều đình, mọi người đều khiếp sợ với tin tức này. Còn chi tiết bên trong như thế nào... Dù sao hoàng đế đều Tiêu hoàng hậu cùng thứ nhân* Tiêu thị tạo ra tai họa, vậy tuyệt đối thể sai được, coi như là giả, có lời vàng ý ngọc, vậy cũng là chân tướng.

      *Thứ nhân: người có thân phận đê tiện, phạm tội lớn.

      biết có phải bị kích thích hay , phụ thân của Tiêu hoàng hậu, tộc trưởng Tiêu gia, lại tuyên bố, phái người trong nhánh phụ thân của Tiêu sung dung về quê bái tế phụng dưỡng tổ tiên. Tin tức này vừa truyền ra, lập tức tạo làn sóng tin đồn mới, mọi người đều ồ ạt nghị luận, đoán xem đây là ý kiến của ai. Tính cách của Tiêu tộc trưởng hơi yếu đuối, có khả năng làm ra hành động tàn nhẫn như vậy, chẳng lẽ là ý của hoàng đế hoặc hoàng hậu sao? Người trước (chỉ hoàng đế) là muốn những người đó xuất trước mặt mình, người sau (hoàng hậu) có khả năng muốn bị liên lụy, ý tứ hàm xúc* trong này, có khác biệt rất lớn.

      *Ý tứ hàm xúc: Ý sâu hơn bên trong câu hay hành động.

      Nhưng mặc kệ mọi người nghị luận như thế nào, sau khi mẹ cả thứ nhân Tiêu thị bị thái hậu gọi vào cung lần, người nhánh này rất nhanh liền phụng lệnh ra khỏi kinh thành, về nhà tế tổ, từ nay về sau ít tới kinh thành.

      Tiêu hoàng hậu quỳ gối bồ đoàn** hơi cũ, phật châu ở trong tay phối hợp với tiếng đọc kinh văn (kinh phật) nhàng chuyển động, hai mắt nhắm chặt, phía sau còn có hai cung nữ đứng hầu hạ nàng, lư hương đặt bàn cắm mấy nén hương, từng đợt khói bay thẳng tới giữa trung, sau đó chậm rãi tản ra.

      Trong phật đường rất im lặng, ngẫu nhiên nghe được tiếng nến đốt "Đồm độp" rất .

      "Nương nương..." Bích Nhiễm bỗng nhiên vào, quỳ gối hành lễ trước mặt Tiêu hoàng hậu, giọng gọi tiếng.

      Tiêu hoàng hậu dừng việc niệm kinh, mở hai mắt, : "Chuyện gì thế?"

      Bích Nhiễm lại tiến lên bước, giọng : "Thái tử điện hạ truyền lời vào đây, bây giờ điện hạ rất tốt, nhường ngài cần lo lắng, còn muốn nương nương ngài giữ gìn thân thể tốt, nếu còn thiếu cái gì, có thể phái người hỏi , nhất định để nương nương bị uất ức."

      Trong mắt Tiêu hoàng hậu lên tia ấm áp, nàng : "Ngươi truyền nhắn lại người của thái tử, bản cung luôn luôn mạnh khỏe, bảo thái tử cần lo lắng, tuyệt đối được vì chuyện bản cung bị lui về Chiêu Minh cung mà tiếp tục cầu xin hoàng thượng, để tránh chọc tức hoàng thượng."

      "Dạ."

      "Để thái tử tập trung học tập, sau này lên vị trí kia, dù bản cung phải chịu thêm nhiều khổ sở như thế nào, tất cả đều đáng giá."

      "Nương nương yên tâm, nô tì thông báo cho điện hạ đầy đủ thiếu từ." Bích Nhiễm đáp lại.

      Tiêu hoàng hậu "Ừ" tiếng, sau đó lại giận dữ : "Ngọc Đào các nàng, còn ở trong cung ?"

      Bích Nhiễm do dự chút, cuối cùng vẫn , "Ngọc Đào nương, các nàng ở trong cung nữa rồi." xong, khỏi cúi đầu. Nàng chính là cái tiểu cung nữ trong Chiêu Minh cung, việc vu cổ lần này, những đại cung nữ giống như Ngọc Đào, người phía nhất định buông tha, sau lần tẩy rửa, ngay lập tức Chiêu Minh cung thấy những gương mặt quen thuộc trước kia nữa, khí im lặng giống như có người ở, so sánh với rộng rãi trang nghiêm lúc trước như hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Coi như nàng may mắn, bị liên lụy, chính vì vậy, nàng mới được chọn hầu hạ bên cạnh Tiêu hoàng hậu.

      "Được rồi, ngươi xuống ." Tiêu hoàng hậu thở dài cái, gì nữa, chỉ vẫy tay, ra hiệu cho Bích Nhiễm lui ra ngoài. Hai người đều hiểu, cái gọi là ở trong cung, đại biểu cho, Ngọc Đào đám người hầu này, bị mất tính mạng, cũng có thể bị người đưa ra hoàng cung. biết chừng, sớm bị vùi vào lòng đất.

      "Dạ." Bích Nhiễm nhanh chóng ra ngoài, quên đóng cửa phòng.

      tiếng "Kẽo kẹt" vang lên, trong phòng khôi phục lại tĩnh lặng như lúc trước, Tiêu hoàng hậu tiếp tục chuyển động phật châu, hai mắt hơi khép lại niệm kinh phật.

      nay, tất cả chỉ có thể dựa vào thái tử. Đây là lợi thế cuối cùng của nàng và Tiêu gia.

      Vì lần tẩy trừ đẫm máu này, bất ngờ thay đổi cục diện triều đình, hơn nửa tháng hoàng đế chưa từng bước chân vào hậu cung, Thẩm Mạt Vân chỉ có thể liên tục phái người thăm dò tin tức, lo lắng Thẩm gia có bị ảnh hưởng hay . Tuy nàng tin chẳng lưu lại chứng cớ gì, hộp Tô Hợp hương kia, phải tiêu hủy đầu tiên, thậm chí nàng còn ám chỉ bằng ngôn ngữ cho mẫu thân, để bà nhắc nhở nhị ca Thẩm Thương Vân tuyệt đối bao giờ nhắc đến chuyện hộp hương liệu này.

      Thẩm Mạt Vân tin Thẩm Thương Vân phải người hay buôn chuyện, chừng sớm quên chuyện về hộp hương liệu này, chẳng qua dự phòng điều bất trắc, chỉ sợ vạn nhất, nếu như ngày nào đó vô tình ra, trùng hợp bị người nên nghe thấy nghe được, nhất định gặp rắc rối lớn. Trình thị hiểu lắm, nhưng cũng biết bên trong có ngụ ý, liền gật đầu đáp ứng.

      nay Tiêu hoàng hậu lui về Chiêu Minh cung, mọi việc trong hậu cung đều do Liễu quý phi xử lý, vì hoàng đế có ý chỉ "Hoàng hậu vẫn được cung phụng theo phân lệ cũ", cho nên Liễu quý phi dám ép buộc Tiêu hoàng hậu, vẫn dựa vào phân lệ của hoàng hậu cung phụng nàng ta, cũng dám làm khó nàng ta. Tuy Vũ Văn Hi tam phi phải cùng nhau giải quyết công việc trong cung, nhưng Liễu quý phi có tính độc đoán, rất nhiều chuyện đều do nàng ta tự quyết định, Thẩm Mạt Vân các nàng đều thành vật trang trí, quyền lợi trong tay cũng quá lớn.

      Thẩm Mạt Vân cảm thấy quan trọng, cơm phải ăn từng miếng từng miếng , bây giờ nàng có quyền xử lý ít công việc trong cung, nàng cảm thấy thế là được rồi. Ít nhất, Liễu quý phi như Tiêu hoàng hậu, lộ liễu cho thêm người vào Trường Nhạc cung, nàng có thể tự mình chọn lựa người hậu hạ, thoải mái hơn chút khi Tiêu hoàng hậu cầm quyền.

      Trường Nhạc cung bị liên lụy chút, nhân cơ hội này Thẩm Mạt Vân đuổi Thu Tuyết ra ngoài. Còn những người khác nàng có lẽ còn cảm thấy áy náy, nhưng nếu là Thu Tuyết, Thẩm Mạt Vân cảm thấy trừng phạt đúng tội. Cứ cho rằng Tiêu hoàng hậu mới là thủ phạm chân chính, Thu Tuyết chính là đồng lõa, đuổi Thu Tuyết ra ngoài, Thẩm Mạt Vân chẳng hề cảm thấy băn khoăn.

      "Nương nương, Lục thái phi phái người tới báo tin, là buổi sáng hôm nay, Định vương phi sinh ra đôi song sinh tử (hai người con trai), mẫu tử bình an." Hồng Tịch vén rèm vào, vừa cười vừa với Thẩm Mạt Vân, trong khoảng thời gian này khí trong cung rất ngột ngạt, vừa vặn chuyện Định vương phi sinh con trai, làm người ta cảm thấy vui lên chút.

      Thẩm Mạt Vân nghe xong, lập tức vui sướng : "Đúng là chuyện tốt, và là niềm vui lớn." Lập tức dặn dò Tiễn Dung chuẩn bị lễ vật đưa đến Định vương phủ. Lần trước Bảo nhi sinh bệnh, Vũ Văn Hi đau lòng nữ nhi, tặng rất nhiều thuốc bổ tới, còn thừa lại rất nhiều, lúc này vừa vặn có thể chọn mấy thứ tốt đưa cho Nghi Vân bồi bổ thân thể, nữ nhân ở cữ* cũng phải là việc .

      *Ở cữ: thời gian nghỉ dưỡng kiêng khem sau khi sinh đẻ.

      "Đúng vậy, cuối cùng Định vương phi có chỗ dựa rồi." Tố Nguyệt cũng vô cùng vui vẻ , nàng là nha hoàn của Thẩm gia, tại nương của Thẩm gia gả chỗ tốt, nàng ta tự nhiên vui vẻ. Lại , địa vị của nhị nương ở vương phủ được củng cố, chỉ có ưu việt chứ có chỗ hỏng với chủ tử nhà mình.

      lâu sau, Vũ Văn Hi đến Trường Nhạc cung, vẫn như cũ đầu tiên thăm Bảo nhi, chẳng qua hôm nay vừa đùa với Bảo nhi vừa với nàng: "Hôm nay Định vương phi sinh ra đôi song sinh tử, khiến Định vương vui vẻ đến điên rồi, vội vàng xin trẫm tha tội muốn trở về thăm vương phi cùng con, bộ dáng kia, đúng là vô cùng hiếm thấy. Lát nữa nàng dặn người đưa chút lễ vật qua đó, trang trọng chút."

      Thẩm Mạt Vân : "Hoàng thượng yên tâm, thiếp sớm sai người ta chuẩn bị lễ vật, lập tức phái người đưa đến Định vương phủ."

      Vũ Văn Hi mặc Bảo nhi cầm lấy Cửu Long kim liên vạt áo của bỏ ra, chẳng những tức giận, ngược lại lấy xuống nhét vào tay Bảo nhi, cho nàng chơi đùa, cười : "Sức lực của Bảo nhi càng lúc càng lớn, vừa rồi nàng vừa kéo, làm bụng trẫm cảm thấy hơi đau."

      Khóe miệng Thẩm Mạt Vân co rút cái, nhịn xuống chửi thầm, nghĩ xem ai nuông chiều Bảo nhi thành như vậy. Chỉ cần đồ chơi mà tiểu Bảo nhi thích, Vũ Văn Hi do dự chuyển đến trước mặt nàng, lần trước nhẫn bằng ngọc lục bảo, lần này trực tiếp kéo lấy Cửu Long kim liên. Thẩm Mạt Vân hoài nghi, có phải Bảo nhi muốn lấy ngọc tỷ* chơi đùa, hoàng đế cũng có thể dễ dàng đáp ứng hay . Nhìn thôi mà nàng vô cùng hâm mộ ghen ghét, đừng cổ đại, kể cả ở thế kỷ hai mươi mốt, phụ thân thương nữ nhi như vậy, cũng là cực kì hiếm có.

      *Ngọc tỷ: con dấu tượng trưng cho ngôi vị hoàng đế.

      "Hoàng thượng, ngài rất sủng ái Bảo nhi." Thẩm Mạt Vân bất đắc dĩ .

      "Bảo nhi là kim chi ngọc diệp (ý con cái nhà vua chúa) của trẫm, dĩ nhiên phải nuông chiều." Vũ Văn Hi chả hề cảm thấy hành vi của mình có gì đúng, Bảo nhi được thương, lại là nữ nhi, chính là thiên kiều bách sủng* cũng quá đáng.

      *Thiên kiều bách sủng: Ý được nuông chiều, nhận hết mọi sủng ái.
      "Thiếp lo lắng, hoàng thượng nuông chiều Bảo nhi như vậy, nếu như tạo thành tính tình điêu ngoa, vậy phải làm thế nào?" Thẩm Mạt Vân thở dài , tuy nữ nhi chưa tròn tuổi mà lo lắng đến vấn đề dạy dỗ có vẻ hơi khoa trương, nhưng cứ nhìn cách Vũ Văn Hi nuông chiều Bảo nhi, thực nàng thể lo lắng trước.

      Vũ Văn Hi : " tính sao? Nữ nhi của trẫm, có điêu ngoa vô lý đến đâu, cũng có trẫm ở sau lưng làm chỗ dựa cho nàng, công chúa của Đại Tề, như những tiểu thư khuê yếu đuối mềm mại, thể được khí phách của Đại Tề."

      Thẩm Mạt Vân nghe xong, chẳng biết gì, đâu đúng là điển hình của tiêu chuẩn hai mặt. Chính mình tìm nữ nhân muốn dịu dàng mềm mại, mà đối với nữ nhi, lại hi vọng nàng mạnh mẽ có cá tính, khó trách phò mã Đại Tề, có cuộc sống quá hạnh phúc. Được rồi, Thẩm Mạt Vân cảm thấy ghen tị, vì sao nàng xuyên thành công chúa, mà xuyên thành cung phi chứ? buồn bực.

      Nhưng có buồn bực như thế nào, ngày vẫn trôi qua, bởi vậy Thẩm Mạt Vân : "Có những lời này của hoàng thượng, thiếp yên tâm."

      Hai người vây quanh Bảo nhi chuyện lúc lâu, đột nhiên Vũ Văn Hi vẫy tay ra hiệu cho người hầu lui ra, kể cả Bảo nhi đều bị bà vú bế , liền với Thẩm Mạt Vân: "Trường Nhạc cung bị vùi người gỗ, có chút xui xẻo, trẫm muốn cho pháp sư tới trừ tà, để tránh sau này có khí làm sợ mẹ con nàng."

      "Tại sao bỗng nhiên..." Vừa nghe thấy lời này, Thẩm Mạt Vân khỏi sửng sốt chút.

      Vũ Văn Hi : "Hôm nay thái thường tự khanh* nhắc trẫm chút, việc vu cổ, từ xưa bị cho là chuyện xui xẻo, làm tràng cúng bái hành lễ lấy may mắn, cũng có lợi với mẹ con nàng. Vẫn là , ái phi có gì phải băn khoăn sao?"

      *Thái thường tự khanh: chức quan trong triều đình.

      Thẩm Mạt Vân lắc đầu, : "Thiếp có chuyện gì phải băn khoăn cả, chỉ là Bảo nhi còn , nhỡ dọa đến nàng..." Thực ra nàng cũng quen với nghi thức cúng bái trừ tà của thời cổ đại, nhưng xem phim truyền hình tivi, muốn dùng kiếm gỗ đào nha, phun thứ gì đó vừa giả tạo lại khoa trương, ngộ nhỡ làm Bảo nhi sợ hãi phải làm sao bây giờ?

      Vũ Văn Hi cười, sau đó : "Chính là trừ tà ở Trường Nhạc cung, cần nàng cùng Bảo nhi ở đây."

      Vậy là tốt rồi, Thẩm Mạt Vân lập tức thở phàonhẹ nhõm, mỉm cười với : "Nếu là như vậy, thiếp yên tâm, tất cả đều nghe theo hoàng thượng. Chẳng qua..." Ngữ điệu vừa chuyển, trong giọng mang theo mấy phần nghẹn ngào, "Thiếp nghĩ tới, dĩ nhiên có người gỗ chôn trong Trường Nhạc cung, lúc đó nhìn thấy mấy người gỗ bị tìm ra kia, thiếp vừa lo lắng vừa sợ hãi, nhưng cũng vui sướng thôi..."

      Nghe vậy, Vũ Văn Hi nhất thời hiểu nhìn nàng. Chuyện này có gì để vui sướng chứ?

      Thẩm Mạt Vân cắn môi dưới, trong mắt tràn ngập nước mắt, nức nở : "Thiếp, thiếp là may mắn, mặt của người gỗ viết ngày sinh tháng đẻ của thiếp, mà phải hoàng thượng, cũng phải Bảo nhi, bằng , nếu như thực có chuyện... Chỉ sợ thiếp, thiếp thể sống sót."

      Lời này nửa nửa giả, ít nhất, đến lúc đó, hoàng đế chết, nàng chẳng có chỗ tốt gì, mà tương lai của Bảo nhi, cũng là chuyện cần lo lắng. Về phần hoàng đế suy nghĩ thành bộ dáng gì, cho nên ôm nàng vào lòng thương tiếc mấy câu, Thẩm Mạt Vân tỏ vẻ, chuyện này trong phạm vi khống chế của nàng.

      Chú thích:

      **Bồ đoàn:
      [​IMG]

      P/S: Truyện đăng tất cả ngày trong tuần trừ thứ 2 ra, thứ 2 ta để ngày nghỉ để edit mấy truyện khác nữa. Sau thời gian bận, bh ta bị rối lịch edit truyện đây. :th_4::th_4::th_4::th_4:
      Last edited: 18/5/15
      Halie.hp, Lazzy Le, SusanDooms28 others thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Có truyện đọc là thỏa mãn rồi . nàng quá :yoyo14:
      Natalie Pham thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      mấy ngày mất mạng, ol 1 cái đọc liền 3 chương vui hết biết, sắp đến đoạn hay rồi, zê zê, thank nàng nhìu nhìu
      Natalie Pham thích bài này.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Quá thick cái p/s của nàng
      Natalie Pham thích bài này.

    5. Lonna

      Lonna Member

      Bài viết:
      56
      Được thích:
      38
      Thank nàng nhoa nhoa
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :