1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @lyly : thể nào ta ko thấy nàng xuất , tươngr ko đọc nữa cơ :th_4::th_4::th_4:
      @Temo : ta cũng vậy, ta thích na9 bên hậu cung hơn là na9 truyện thục phi. tại Ht bên thục phi đa tình quá . mà ta ghét những người như vậy. lắm lúc đocj chỉ muốn:th_88: :th_88:
      Annhien2309, lylylinhdiep17 thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 43: Đặt tên
      Editor: Natalie Phạm


      Sau khi đứa ra khỏi thân thể mình, cả người Thẩm Mạt Vân lập tức buông lỏng, lâu sau nghe thấy tiếng trẻ con khóc cùng với tiếng của bà đỡ: "Chúc mừng nương nương, là tiểu công chúa, rất đẹp..."


      Công chúa? Là nữ nhi sao? Tuy Thẩm Mạt Vân hơi nuối tiếc vì phải con trai, nhưng nữ nhi cũng sao, dạy bảo tốt, thân thiết với mẫu thân. Bà đỡ bọc đứa cắt rốn cùng tắm rửa sạch kĩ lại, đưa đến trước mặt Thẩm Mạt Vân. Phần lớn trẻ con vừa sinh ra, đều có khuôn mặt hơi đỏ và nhiều nếp nhăn, mặt mày chưa nẩy nở hết, Thẩm Mạt Vân nhìn lúc lâu, hoàn toàn thể dời ánh mắt , vẫn là bà đỡ nhắc nhở: "Thục phi nương nương, hoàng hậu nương nương còn chờ bên ngoài, nô tì muốn ôm tiểu công chúa ra ngoài cho hoàng hậu nương nương xem qua."


      " biết, ôm ra ngoài ." Vừa xong, Thẩm Mạt Vân được người hầu giúp đỡ nằm xuống, Tiễn Dung xúc cho nàng uống hết bát súp, lại có cung nữ ma ma tiến lên thu dọn giường.


      Bên ngoài phòng sinh, Tiêu hoàng hậu cẩn thận nhìn tiểu công chúa được bà đỡ ôm rất vững vàng, thấy bộ dạng rất được, nhìn qua có mấy nét quen thuộc, vẫy tay ra hiệu bà đỡ ôm đứa về, cũng dặn dò: "Người đâu, thông báo đến điện Lưỡng Nghi và cả Thượng Cung cục*, đưa mấy bà vú, ma ma, thái giám và người hầu hạ được lựa chọn đến Trường Nhạc cung để hầu hạ công chúa."

      *Thượng cung cục: nơi chuyên phân phối các cung nữ thái giám ma ma đến các cung.


      Cung nữ thái giám bên dưới nhanh chóng lên tiếng trả lời.


      Tiêu hoàng hậu với Tôn ma ma đứng bên cạnh: "Ma ma thay bản cung vào xem Thục phi, giúp hoàng thượng sinh ra tiểu công chúa là công lớn, đợi lát nữa Thượng Cung cục* đưa những lễ vật mà nàng được ban thưởng đến, cũng bảo nàng ở cữ** tốt, cần lo lắng."


      **Ở cữ: nghỉ ngơi, kiêng khem sau khi sinh đẻ.


      "Dạ." Tôn ma ma trả lời, sau đó vào nhắc lại lần nữa với Thục phi mệt sắp ngất.


      "Để hoàng hậu nương nương phải quan tâm, thay ta tạ ơn nương nương." Thẩm Mạt Vân xong, bây giờ nàng chỉ hy vọng Tiêu hoàng hậu rời nhanh chút, để nàng có thể nghỉ ngơi.


      Tôn ma ma truyền lời xong, cũng ở lại nữa, rất nhanh xoay người ra ngoài, thoáng chốc, có ma ma báo lại hoàng hậu rồi, lưu lại lời là Thục phi nên nghỉ ngơi cho tốt, ngày khác lại đến thăm nàng.


      Lúc này, Thẩm Mạt Vân chả chống đỡ được nữa, thấy nữ nhi được ôm về, có Tố Nguyệt các nàng chăm sóc, vì thế nhắm mắt lại, chậm rãi vào giấc ngủ.


      Vừa tỉnh dậy, Thẩm Mạt Vân thấy mình ngủ ngày đêm, sau khi tỉnh lại lập tức gọi người ôm đứa đến, tập trung nhìn, mặt mày nẩy nở, nhìn qua khá giống Vũ Văn Hi, chỉ là đường nét mượt mà đáng hơn, con giống cha, quả cũng rất có lý. Vì thế nhìn nữ nhi đến ngẩn người, trong lòng có cảm giác rất kỳ lạ, đến khi bà vú muốn cho công chúa bú sữa, lúc này mới để người ta bế xuống.


      Hôm qua Vũ Văn Hi đến thăm tiểu nữ nhi mới sinh ra, vừa nhìn thấy, vô cùng thích, ngay lúc đó liền tự tay ôm đứa . Trong lúc mừng rỡ, ban thưởng cho Thục phi nhiều hơn ba phần so với lệ thường, lại vung tay lên, ban thưởng rất nhiều cho thái y, ma ma cùng những người hầu hạ ở đây.


      Trong thời gian ngắn, mọi người trong cung đều biết hoàng thượng rất thích tiểu công chúa mà Thục phi sinh ra.


      Lúc này, Tố Nguyệt bưng chén cháo tới, bên hầu hạ Thẩm Mạt Vân ăn cháo bên : "Bộ dáng công chúa cực kì giống hoàng thượng, hôm qua hoàng thượng vừa thấy liền thích, ôm chịu buông tay. Nương nương hôm qua ngài mệt muốn chết rồi, may mắn sau khi thái y bắt mạch chỉ là mệt nhọc, nghỉ tạm điều trị tốt là được." Vừa mới sinh xong thân thể nữ tử sinh nhất định bị tổn thương rất nặng, may trong cung có ít thảo dược tốt, từ từ điều trị hai ba tháng, dù sao phải dưỡng bệnh cho khỏi hẳn.


      Thẩm Mạt Vân ăn hơn nửa bát cháo, cuối cùng cảm thấy khôi phục được ít sức lực, lúc này mở miệng hỏi, giọng vốn trong trẻo dịu dàng hơi khàn khàn: "Hoàng thượng tới sao?"


      "Vâng, hôm qua vừa hạ triều (kết thúc buổi gặp và nghe báo cáo của quan lại) liền đến." Tố Nguyệt trả lời.


      Thẩm Mạt Vân lại uống mấy ngụm súp, : "Tại sao đánh thức ta?"


      Tố Nguyệt : "Hoàng thượng thấy ngài ngủ say, ngài nghỉ ngơi cho tốt, để bọn nô tì gọi ngài. Hoàng thượng, thái hậu, hoàng hậu nương nương cùng chủ tử các cung khác đều tặng lễ vật tới, nô tì và Tiễn Dung kiểm tra rồi, ghi tất cả vào danh sách rồi đưa vào phòng kho."


      Thẩm Mạt Vân gật đầu, sắc mặt vẫn mệt mỏi, ôm nữ nhi dỗ dành lúc lâu, nhìn nữ nhi trắng trẻo mập mạp, nhìn thế nào đều cảm thấy đáng , nắm bàn tay bé mềm mại yếu ớt của nữ nhi, ý cười ở khóe miệng và đuôi lông mày chậm rãi tràn ra.


      Ngày thứ hai chính là lễ tắm ba ngày, Thẩm Mạt Vân ở cữ** thể ra, nghe tiếng động bên ngoài cũng biết cực kì náo nhiệt, còn có thể mơ hồ nghe được tiếng chuyện của hoàng hậu, mẹ đẻ của nàng Trình thị ở bên ngoài.


      Sau khi kết thúc lễ tắm ba ngày, mọi người đến trước đợi lát, rồi lần lượt rời . Sau khi tiễn bước hoàng hậu cùng đám phi tần, Trình thị khẩn cấp vào phòng trong thăm nữ nhi vừa mới sinh xong, Trình thị hơi thất vọng vì phải hoàng tử, nhưng công chúa cũng rất tốt, đây chính là nữ nhi đầu tiên của hoàng thượng. Công chúa Đại Tề có địa vị thấp, mặc kệ hôn nhân hay kinh tế đều có được tự do rất lớn. Khi vào cung nghe ngóng nghe Tố Nguyệt lên thương của hoàng đế với cháu , trong lòng Trình thị ổn định hơn.


      "May mắn là thuận sản ( bị khó đẻ hoặc rong huyết), bình an sinh ra tiểu công chúa, ngày khác ta liền chọn ngày tốt đến miếu tạ ơn thần linh." Trình thị bên xem nữ hài ( cách gọi của bé ) trong tã lót, bên vui vẻ xong. Nếu lần này sinh nữ nhi, chỉ cần có thể sinh, thai tiếp theo có thể là con trai. Mặc kệ là hậu cung hay là hậu trạch (nơi ở của thê thiếp trong nhà quan lại), nữ nhân đều phải có con trai mới có vị trí vững chắc.


      "Đều là nữ nhi bất hiếu, khiến mẫu thân lo lắng." Thẩm Mạt Vân tựa vào thành giường, cười , ngủ mấy ngày, nàng khôi phục được bảy tám phần, chỉ là được tắm rửa nên nàng hơi khó chịu, may bây giờ là mùa đông, cũng khó chịu cho lắm.


      "Nương liền chỉ có người nữ nhi là con, lo lắng cho con lo lắng ai đây."


      chuyện phiếm mấy câu, Trình thị ngồi gần hơn, thấp giọng : "Mạt nhi, nữ nhân ở cữ** cũng phải là việc , con luôn luôn thông minh, nhưng lúc này đừng chủ quan, mọi chuyện đều phải cẩn thận, biết ?"


      Thẩm Mạt Vân gật đầu : "Con biết rồi, mẫu thân yên tâm." Từ khi nàng có thai tới nay, chén thuốc hay đồ ăn của nàng đều do Tố Nguyệt tự mình trông coi, cẩn thận từng bước, chỉ cần đột nhiên xảy ra người đệ tử của độc vương y tiên gì đó như trong phim truyền hình võ hiệp, khả năng thành công hạ độc hoặc ám sát là cực thấp.


      Có những lời chỉ ý thôi là được, Trình thị chuyển chú ý lên người tiểu công chúa, : "Tiểu công chúa có tên chưa?"


      Thẩm Mạt Vân : "Hoàng thượng còn chưa đặt tên, con cũng chỉ lấy nhũ danh (tên gọi trong nhà cho người thân gọi) là Bảo nhi."


      Trình thị gật đầu, "Bảo nhi, sai, nữ nhi phải bảo bối của mẫu thân sao." Sau đó lại ít những điều cần kiêng dè cấm kỵ trong thời kì ở cữ.


      Thẩm Mạt Vân lần lượt gật đầu đồng ý, sau lúc lâu, mới : "Ba ngày sau là hôn lễ của Nghi Vân, nghĩ đến nữ nhi thể tự đến chúc mừng nàng, vậy phải làm phiền mẫu thân thay con chúc mừng thôi." Tuy nhìn từ góc độ cá nhân, nàng thực biết hôn lễ này có gì đáng vui mừng, chẳng qua, danh hiệu Định vương phi, ở trong kinh thành vẫn là vô cùng nổi bật.


      Trình thị tất nhiên nhận lời, chuyện lát, thấy thời gian sắp hết rồi, lúc này mới đứng dậy rời .


      Trong thời kì Thẩm Mạt Vân ở cữ, Vũ Văn Hi cứ cách hai ba ngày đến Trường Nhạc cung lần, đương nhiên, chẳng phải nhớ thương gì nàng, chủ yếu đến thăm Bảo nhi. ngày nọ, sau khi hoàng đế trêu đùa Bảo nhi xong, tâm trạng rất tốt với nàng: "Tên của Bảo nhi được quyết định rồi, gọi là Sâm." xong, kéo tay nàng, viết ra trong lòng bàn tay non mịn của nàng.


      Sâm có nghĩa là bảo (quý giá). Thẩm Mạt Vân ngạc nhiên : "Sâm, đây chính là đặt tên theo quy luật của hoàng tử, có phải hơi... " Hoàng tử ở thế hệ này đều lấy tên theo bộ chữ Vương ( bộ chữ của Trung Quốc), Bảo nhi chỉ là công chúa, được lấy tên theo cách đặt tên của hoàng tử, quá mức được sủng ái.


      " cái tên mà thôi, có gì to tát chứ. Công chúa của trẫm, chẳng lẽ còn nhận nổi cái tên sao?" Vũ Văn Hi lơ đễnh xong.


      "... Tạ ơn hoàng thượng đặt tên." Thẩm Mạt Vân chỉ có thể trả lời như vậy, nhưng trong lòng cũng thở phào nhõm hơi, xem ra Bảo nhi rất được hoàng đế thích, chỉ cần về sau có bất ngờ xảy ra chuyện gì cả đời này Bảo nhi có được cuộc sống sung sướng.


      Công chúa Đại Tề có địa vị rất cao, chỉ cần hại hoàng đế, tranh giành chính quyền, cả đời đều có thể sống cực kì nhàn nhã. Giống như công chúa của triều đại trước, dựa vào sủng ái của hoàng đế ngang nhiên bán quan bán tước (bán chức quan và tước vị cho người xứng đáng) trong phủ công chúa, và chiếm dụng quân doanh cùng phủ của những người khác để mở rộng phủ công chúa của mình, cũng cướp đoạt mấy trăm mẫu (1 mẫu bằng khoảng 666,6 mét vuông) hồ nước của dân đến xây dựng vườn hoa lầu các, cuộc sống vô cùng xa xỉ khiến người ta líu lưỡi.


      Sau này, hoàng hậu của triều đại đó có ý đồ mưu phản, hạ độc hoàng đế, sau khi bị tân hoàng phát trấn áp người theo hoàng hậu, sau khi thất bại, hoàng hậu bị phế thành thứ nhân (người có thân phận thấp kém). Thân là nữ nhi của hoàng hậu bị phế, chỉ cần công chúa giao phủ cùng biệt viện (nơi vui chơi nghỉ ngơi) ra và theo phò mã danh hiệu công chúa rất thực ấp*** hoàn toàn bị cắt bỏ, nghe khi buôn bán số tài nguyên như gỗ và đá, doanh thu đạt tới hai mươi tỉ. Sau này, con trai vị công chúa đấy, lấy nữ nhi của tân hoàng (hoàng đế nối ngôi).


      ***Thực ấp: là vùng đất được ban cho quan lại, công chúa gồm số lượng hộ dân cùng ruộng đất chịu quản lý của họ.


      Đương nhiên, cũng có nữ nhi của những phi tần bị thất bại khi tranh đấu trong hậu cung, nhưng nhiều nhất chỉ bị hoàng hậu giữ lại trong cung mấy năm, cuối cùng, vẫn được phong làm công chúa gả ra ngoài, phò mã nhờ vậy được thăng chức. Về phần hòa thân (gả đến nước khác để giữ gìn hòa bình), theo lệ thường của Đại Tề, công chúa hòa thân được chọn trong tôn thất**** lấy ra người thích hợp, sau đó hoàng đế phong làm công chúa gả đến nước khác, chưa có nữ nhi nào của hoàng đế phải hòa thân. nay là thời kì thái bình thịnh thế (thái bình quốc gia lớn mạnh), lực lượng Đại Tề khá mạnh, càng cần lo lắng vấn đề này.


      ****Tôn thất: Người trong họ hàng của hoàng gia.


      Công chúa có phủ đệ cùng thực ấp của mình, công chúa được sủng ái, còn có thể có quan làm việc trong phủ, tăng người bảo vệ cho phủ, có kỵ binh tuần tra, ưu đãi các phương diện còn tốt hơn thân vương mấy lần. Cho nên, chỉ cần nuôi nấng dạy dỗ cho tốt, tương lai nữ nhi chẳng cần nàng quá lo lắng, mà biểu hoàng đế vô cùng thương Bảo nhi, càng khiến Thẩm Mạt Vân cảm thấy yên tâm.


      Nếu như nàng xuyên qua thành phi tử của vị hoàng đế đời thanh nào đó, sinh ra công chúa, làm tốt, cuộc sống của nữ nhi cũng chẳng được bảo đảm.


      Chiêu Dương Cung, Tiêu hoàng hậu thầm : "Sâm, là trân bảo châu ngọc. Hoàng thượng tình thương tiểu công chúa của Thục phi, dĩ nhiên dùng cách đặt tên của hoàng tử..." Thái tử tên là Tông, đều là đặt từ bộ chữ do Vương Chi biên soạn.


      Tôn ma ma giọng : "Nương nương đừng quá lo lắng, chỉ là vị công chúa thôi, về sau chỉ được phong thêm chút thực ấp, nên có ảnh hưởng gì."


      Tiêu hoàng hậu vuốt cằm : "Bản cung hiểu ." Tuy công chúa có quyền kế thừa ngôi vị hoàng đế, nhưng tiểu công chúa được sủng ái, mang nhiều chuyện tốt hơn là hoàng tử được sủng ái.


      Tôn ma ma thấy thế, nhịn được bước lên : "Nương nương lo lắng quá như vậy, có muốn đưa tiểu công chúa...hay "


      Tiêu hoàng hậu ngẩng đầu, giọng lớn, lại khiến người ta cảm thấy sợ: "Vì ma ma theo ta nhiều năm nên lần này tạm tha cho ma ma, nếu lần sau lại lung tung, chỉ sợ Chiêu Minh cung này cũng thể chứa ma ma."


      Tôn ma ma lập tức chảy xuống mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt cố cười : "Nô tì nhất thời choáng váng, mới ra những lời lung tung này, xin nương nương trị tội."


      "Bản cung biết ý ma ma, chỉ là hoàng thượng..." Sắc mặt Tiêu hoàng hậu nhàng hơn, chậm rãi , trong mắt lên mấy phần nặng nề.


      Ngày đầu tiên sau tháng ở cữ, Thẩm Mạt Vân hung hăng kì cọ thân thể ba lần, thay đổi mấy lần nước ấm, sau đó dưới hầu hạ của cung nữ mới hài lòng từ trong thùng gỗ đứng lên. tháng điều dưỡng, Thẩm Mạt Vân nhìn qua người mình thấy còn gầy hơn lúc trước, tuy chỉ ở cữ** tháng, muốn làm thân thể hoàn toàn khôi phục lại, ít nhất phải mất ba bốn tháng. Sau khi thái y bắt mạch, chỉ thân thể hơi suy yếu, cần tĩnh dưỡng cẩn thận, nhưng những phương diện khác cũng có vấn đề.


      Sau khi hết thời gian ở cữ**, chuyện thứ nhất cần làm là Chiêu Minh cung thỉnh an hoàng hậu, Thẩm Mạt Vân ngồi kiệu, nhìn những cảnh vật quen thuộc xung quanh, bỗng nhiên có cảm giác xa lạ, có lẽ làm mẫu thân, tâm trạng giống như lúc trước.


      Bước vào Chiêu Minh cung, trong điện trừ Tiêu hoàng hậu, các phi tần khác tới gần hết, Thẩm Mạt Vân đến trước mặt hoàng hậu, hành lễ : "Thiếp bái kiến hoàng hậu nương nương."


      Thấy Thẩm Mạt Vân vào, Tiêu hoàng hậu lộ ra nụ cười rất khéo léo, gật đầu : "Đứng dậy , ngồi xuống . Mấy tháng qua, ngươi cũng vất vả. Thiếu cái gì, cứ , chỉ cần quá mức, bản cung liền đồng ý."


      "Tạ ơn hoàng hậu nương nương." Thẩm Mạt Vân đứng dậy đến chỗ ngồi, rồi : "Thiếp có thể sinh con nối dòng cho hoàng thượng, là vinh hạnh của thần thiếp, chẳng có gì vất vả cả." Dừng lại chút, lại : "Thiếp rất mạnh khỏe, cũng thiếu cái gì, khiến hoàng hậu nương nương quan tâm quá rồi." Cho tới bây giờ hoàng đế đều giấu thích của mình đối với Bảo nhi, những người ở phía dưới biết tình hình, càng hầu hạ cẩn thận hơn, người nào muốn sống mà dám chậm trễ nàng đây.


      Tiêu hoàng hậu : "Vậy tốt. Ngày mai để thái y bắt mạch , cẩn thận là hết."


      "Vâng."


      "Vốn muốn làm lễ đầy tháng cho công chúa tưng bừng, nhưng cũng gần cuối năm rồi, có thời gian lo liệu, trước hết khiến tiểu công chúa tủi thân chút, đợi đến tuổi tổ chức yến tiệc lớn vậy." Tiêu hoàng hậu , chuyện này thực phải do nàng cố ý đè nặng tiệc đầy tháng của công chúa, hơn mười ngày nữa là năm mới, các cung đều loạn lên, chẳng thể làm lễ đầy tháng hoàng tráng được. Mấy hôm trước khi chuyện này với hoàng thượng, hoàng thượng luôn cau mày, xem vẻ mặt kia đúng là muốn làm lễ đầy tháng lớn cho tiểu công chúa.


      Nghĩ đến tên tiểu công chúa, Sâm là trân bảo. Tiêu hoàng hậu chẳng ngốc đến nỗi mà biết hoàng đế cực kì thích vị tiểu công chúa này, tuy công chúa ở Đại Tề có địa vị rất cao, nhưng cuối cùng cũng phải hoàng tử, hoàng đế thích tiểu công chúa như vậy, Tiêu hoàng hậu đối nghịch với hoàng đế vào lúc này, nhưng cuối năm là thời gian bận nhất, thể làm lớn được. Tiêu hoàng hậu giải thích hồi, mới miễn cưỡng khiến hoàng đế đồng ý cần làm tiệc đầy tháng lớn và cầu kì như vậy.


      Thẩm Mạt Vân : "Nương nương lo lắng rất đúng, gần thời gian cuối năm rồi, các nơi đều bận rộn, tiệc đầy tháng cũng cần làm quá ầm ĩ." Trường Nhạc cung cũng còn có đống việc vặt chờ nàng xử lý, nghĩ đến đây, nàng cảm thấy hơi đau đầu.


      "Ngươi hiểu là tốt rồi. Yên tâm, tiệc mừng tuổi, bản cung đền bù cho tiểu công chúa."


      "Tạ ơn hoàng hậu nương nương."


      Tuy Tiêu hoàng hậu làm lớn, nhưng chẳng thể qua loa được, thiếu rượu, diễn kịch cùng những tiết mục nên có, ngay cả hoàng đế cũng đích thân đến. Đám người Liễu quý phi vừa thấy liền ngứa mắt, mà Tiêu sung dung hoàn toàn đỏ mắt vì ghen tị, chẳng qua hoàng đế tự mình tới, bên có thái hậu cùng hoàng hậu đè nặng, nên tiệc đầy tháng chả có người ra những ý gì đó.


      Đối với vui sướng của hoàng đế phản ứng của thái hậu có vẻ bình thản hơn, chẳng qua vẫn tặng cái vòng tay như ý bằng vàng ròng nạm nam châu làm lễ gặp mặt.


      Gần tới năm mới, mỗi ngày ngoài việc chăm sóc nữ nhi, tất cả tinh thần và thể lực của Thẩm Mạt Vân đều tập trung vào chuyện xử lý các việc vụn vặt trong Trường Nhạc cung. Đến giao thừa và mùng đầu năm, lại trải qua quá trình tương tự như năm trước, vì Bảo nhi quá , Thẩm Mạt Vân lo lắng đứa trúng gió bị cảm lạnh, liền tự mình cầu xin hoàng đế miễn Bảo nhi cần quỳ miếu tế bái. Đứa vừa đầy tháng, bên ngoài trời gió thổi khá lạnh, thân thể khỏe mạnh đến mức nào cũng chịu được.


      Vũ Văn Hi lo lắng chút, liền đồng ý, cũng muốn cho tiểu nữ nhi bên ngoài bị trúng gió.


      Ra tháng giêng, các hoạt động trong cung mới chậm rãi ít . Hôm nay, Nghi Vân vào cung thỉnh an, đầu tiên là đến chỗ của hoàng hậu chào hỏi, tiếp theo đến Thọ Khang cung bái kiến thái hậu và Lục thái phi, đến cuối cùng, mới đến Trường Nhạc cung.


      Thẩm Mạt Vân nhìn đường muội (em cùng họ cha) tới, tự nhiên rất vui, nhưng khi nhìn đến người đứng phía sau Nghi Vân, khỏi ngạc nhiên: "Làm sao ngươi có thể theo Định vương phi?"
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms24 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Còn tiếp
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms21 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, lại bắt đầu những cuộc đấu đá
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :