1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 21. Gia yến đêm trung thu (Hạ)

      Edit: Natalie Pham

      Beta: LIEBEDICH & Ishtar


      được đoạn, Tố Nguyệt nhịn được hỏi: "Chủ tử, tay của người chạm vào nước nóng, nếu bôi thuốc, chỉ quấn lại như vậy, nô tì lo lắng miệng vết thương chuyển biến xấu."

      Thẩm Mạt Vân nhếch khóe miệng: "Chẳng qua chỉ là bị bỏngmột chút mà thôi, chuyển biến xấu thế nào được?" Chỉ là do ngày hôm qua khi làm đĩa thủy tinh hoa quế cao kia, cẩn thận bị bỏng chút.Sao nghe được từ miệng Tố Nguyệt, giống như nàng bị thương nặng lắm vậy.

      "Chủ tử, để nô tì giúp người xem chút ." Cẩm Sắc cũng yên tâm, "Thái y cũng thể đụng vào nước, vừa rồilại bị đổ nước vào, vạn nhất..."

      Thẩm Mạt Vân còn cách nào, chỉ đành ra lệnh dừng kiệu ở bên, sau đó để cho Tố Nguyệt cuốn ống tay áo ướt đẫm kia lên, chỉ thấy da thịt trắng nõn có mảnh màu đỏ sậm, nhìn thấy ghê người, nàng lo lắng hỏi: "Chủ tử, người có đau ?"

      " đau."

      Tố Nguyệt cẩn thận cuộn tay áo lại, lấy khăn tay ra nhàng lau vết nước ở mặt vết thương, : "Chủ tử, nô tì biết người lòng muốn làm cho hoàng thượng vui vẻ, hằng ngày đều vào phòng bếp làm thủy tinh hoa quế cao, nhưng người là Thục phi nương nương, làm như vậy, nếu người bên ngoài biết, hay."

      Nàng cũng phải là biết nghĩ nha, nhưng muốn để hoàng thượng đến Trường Nhạc cung, đầu tiên phải bỏ chút công sức, những lời này Thẩm Mạt Vân thể thẳng, chỉ : "Vì Hoàng thượng làm chút thủy tinh hoa quế cao ta rất vui vẻ, chẳng qua chỉ là vết thương thôi, ầm ĩ như vậy làm gì."

      Tố Nguyệt vừa nghe, suýt chút nữa rơi nước mắt, khi Thẩm Mạt Vân còn ở Thẩm gia được chiều chuộng như thế nào kia chứ, vào cửa cung, còn có được ngày bình yên, bây giờ cả ngày lại phải ở trong bếp làm đồ ăn, chủ mẫu (vợ của người đứng đầu nhà) của gia đình bình thường ai tự tay làm những việc này chứ? Nghĩ như vậy, Tố Nguyệt khỏi nổi lên tia oán hận với hoàng thượng.

      "Được rồi, có gì mà phải khóc. Ngươi ắt phải vui lên lắm, thủy tinh hoa quế cao* của ta, làm càng ngày càng tốt, hơn nữa hoàng thượng phải cũng thích sao? Bằng ta tặng đến nhiều ngày như vậy, nếu ngài thích, sớm phái người đến truyền lời. Chỉ cần hoàng thượng thích, ta bị thương lần cũng là đáng giá." Thẩm Mạt Vân chậm rãi , dù sao vẫn ở trước công chúng, ngoài cách này, nàng còn biết nóigì.

      Tố Nguyệt ngăn lại giọt nước mắt sắp rơi xuống, vội vàng phân phó bọn thái giám nâng kiệu lên. Thẩm Mạt Vân dùng cái tay bị thương kia, giấu cái ngáp ở bên miệng, hốc mắt nổi lên hơi nước, ánh mắt mê ly. Hôm nay mệt quá, sáng mai còn phải thỉnh an hoàng hậu. Ai biết cỗ kiệu còn chưa được mấy bước ngừng lại, thân mình rung lên cái, nàng bị thả xuống dưới, sau đó trong loạt tiếng hành lễ chỉnh tề nàng kinh hãi xém chút thể lấy lại tinh thần.

      Vũ Văn Hi đứng ở phía trước, cũng biết là mới đến hay sớm đứng ở đó từ trước , biểu tình cực kỳ nhu hòa, thoạt nhìn tâm tình có vẻ tồi.

      "Hoàng thượng?" Thẩm Mạt Vân giật mình khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, tim đập mạnh và loạn nhịp lát, mới vội vàng đứng dậy bước xuống cỗ kiệu, lên phía trước hành lễ với hoàng đế, "Thần thiếp bái kiến hoàng thượng."

      "Ái phi miễn lễ." Vũ Văn Hi tự mình nâng nàngdậy, hai người đứng rất gần, lơ đãng ngửi được hương thơm nhàn nhạt, giống như hoa quế lại giống như hoa nhài, cực kỳ dễ ngửi.

      "Hoàng thượng?" Thẩm Mạt Vân thấy sau khi Vũ Văn Hi đỡ nàng đứng lên, chẳng những buông tay, ngược lại kéo nàng lại gần khẽ ngửi, nhất thời làm cho hai gò má của nàng đỏ bừng.

      Vũ Văn Hi bị nàng gọi như vậy, mới ngẩng đầu, nhìn thấy chính là đôi gò má đỏ ửng kia, trong đôi mắt to tất cả đều là ngượng ngùng cùng biết làm sao, lại nghĩ đến lời vừa mới nghe được, giọng khỏi thả , " bị thương, nên cẩn thận chút, ngày mai trẫm cho Hoàng ngự y đến kiểm tra cho nàngmột chút, bàn tay đẹp như vậy, đừng để có sẹo.

      "A!" Thẩm Mạt Vân vội vàng rụt taylại, trong lúc vô ý, móng tay xinh đẹp được cắt tỉa khéo léo lỡ xẹt qua lòng bàn tay của hoàng thượng. Nàng cúi đầu, bỗng bất an ngẩng lên liếc cái, "Hoàng thượng, phải hoàng thượng ngự thư phòng sao? Sao lại ở chỗ này?"

      " chứ, chuẩn bị ..." Vũ Văn Hi ngừng chút, cũng chuyển đề tài, "Thủy tinh hoa quế cao này của nànglàm rất khá, nhưng nàng tự mình xuống bếp, rất vất vả, về sau cần làm thế nữa, sai đầu bếp làm là được rồi."

      Nghe xong lời của hoàng thượng, hai mắt Thẩm Mạt Vân đầu tiên là tối sầm lại, sau đó lại sáng lên, " ?" Thân thể khỏi nghiêng về phía hoàng thượng, lộ ra đường cong duyên dáng ở gáy.

      Vũ Văn Hi nhìn thấy ánh mắt thoáng tối sầm lại, thong thả gật đầu.

      Thẩm Mạt Vân khỏi nhoẻn miệng cười, bỗng nhiên như nhớ ra điều gì, vội vàng lui lại bước, hành lễ với : "Là thiếp có lỗi, cản trở thánh giá (cỗ kiệu của hoàng đế), hôm nay là đêm trăng tròn Trung thu, tất nhiên là đêm hoàng thượng và hoàng hậu nương nương sum vầy."

      Vũ Văn Hi trong lòng ngẫm nghĩ chút, hoàng hậu! Đúng là chuẩn bị Chiêu Minh, nghĩ rằng đường tắt gặp Thẩm Mạt Vân, tình cờ gặp như vậy, cũng muốn Chiêu Minh cung nữa. nhìn nữ tử quy củ kính cẩn trước mặt, phảng phất phong tình dịu dàng vừa rồi chính là ảo giác.

      Lúc này, lâu thấy hoàng thượng lên tiếng, Thẩm Mạt Vân tính thời gian, mang theo biểu cảm nghi hoặc hơi ngẩng đầu, môi đỏ mọng hé mở, lông mi dài rung lên, nhìn qua vừa vô tội lại mê người.

      ————————————————————————————————————

      "Hoàng thượng nên tới chỗ của hoàng hậu nương nương rồi ạ." Hà Tiến nhịn được tiến lên hai bước, giọng nhắc nhở. Giọng của tuy , nhưng bây giờ là đêm khuya, chung quanh lại có ai chuyện, ngoài hoàng thượng, Thẩm Mạt Vân cũng nghe thấy vô cùng ràng.

      "Ừ!" Vũ Văn Hi bình thản lên tiếng, cũng chưa hay , chỉ hơi quay đầu liếc Hà Tiến cái, ánh mắt đen tối .

      Lúc này thần sắc của Thẩm Mạt Vân nhanh chóng thu lại, quỳ xuống : "Thiếp..." Cố ý ngập ngừng, lại tiếp, "... Cung tiễn hoàng thượng!"

      "Buổi tối mùa thu, mặt đất trơn ẩm, ái phi đừng quỳ, mau đứng lên ." Vũ Văn Hi lại kéo nàng đến bên người, tay áo rũ xuống, lại làm lộ ra vết đỏ hơi chói mắt kia.

      Thẩm Mạt Vân vội vàng rút tay về, kéo lại ống tay áo lần nữa, giọng : "Hoàng thượng đừng nhìn, xấu lắm!" Nàng có sở thích cho người ta nhìn vết thương của mình.

      Phản ứng như vậy cũng làm cho Vũ Văn Hi hiểu lầm, cười : "Ái phi thích, trẫm nhìn là được." tỏ vẻ hiểu nữ tử đều thích trang điểm xinh xắn đẹp đẽ mới ra gặp , chỉ cần có vết sẹo cũng phải nghĩ biện cách loại bỏ, bằng liền tuyệt đối dễ dàng ra gặp người khác. tuy rằng thể lý giải, nhưng quen với những tình huốn kiểu này.

      Thẩm Mạt Vân làm như cực kỳ ngượng ngùng cúi đầu.

      Sau khi tiễn chân hoàng thượng, Thẩm Mạt Vân mới quay đầu với cung nữ thái giám còn quỳ mặt đất: "Về cung."

      Tố Nguyệt bước lên phía trước đỡ nàng lên kiệu, bọn thái giám nâng kiệu lên, tiếp tục về phía Trường Nhạc cung. Cẩm Sắc luôn gì đột nhiên hỏi: "Nương nương, vừa rồi vì sao người giữ hoàng thượng lại?"

      "Hôm nay là mười lăm Trung thu, hoàng thượng nghỉ ở nơi nào khác ngoài Chiêu Minh cung." Thẩm Mạt Vân tay chống má, lười biếng , "Kể cả hôm nay phải mười lăm, ta cũng thể giữ hoàng thượng lại."

      Tố Nguyệt và Cẩm Sắc đều hiểu nhìn nàng, muốn hỏi lại, nhưng Thẩm Mạt Vân nhắm hai mắt, bộ dáng muốn chuyện, nên các nàng cũng chỉ có thể nuốt nghi hoặc này xuống bụng.

      Sau khi trở lại Trường Nhạc cung rửa mặt chải đầu, Thẩm Mạt Vân ngồi trước bàn trang điểm, cho mọi người lui xuống, sau đó mở hộp gỗ ra, bên trong là loại cao nước màu phấn hồng gần như trong suốt, đưa đến trước mặt ngửi chút, mùi thơm như có như kia từ từ truyền đến, làm cho người ta nhịn được lại muốn ngửi tiếp.

      Thẩm Mạt Vân dùng móng tay lấy ra chút cao, nhàng bôi bên tai, chỗ xương quai xanh, sau đó chậm rãi xoa đến khi da thịt hấp thu toàn bộ mới thôi. Làm xong tất cả những việc này, nàng mới khép hộp son lại, cất nó về chỗ cũ.

      "Cứ tưởng rằng hôm nay ắt uổng phí công sức phen, lại nghĩ tới còn có thể tình cờ như vậy." Thẩm Mạt Vân ngửi chút hương thơm ở đầu ngón tay, khóe miệng gợi lên nụ cười hài lòng. Nước cao này là năm trước khi nàng nhàm chán, dựa theo phương thuốc quyển sách cổ, sai người làm ra.

      Vị trong trẻo, hương sâu thẳm, nam tử ngửi thấy có ý động tình...

      Nàng đầu tiên nghĩ tối hôm nay khi đến kính rượu hoàng thượng, nhân cơ hội kéo lại khoảng cách lấy được ấn tượng tốt của đồng thời câu dẫn chút, như vậy cũng uổng phí nhiều ngày trước đó nàng đưa thủy tinh hoa quế cao Lưỡng Nghi điện. Chẳng qua nghĩ tới hoàng thượng rời khỏi yến hội trước, càng nghĩ tới đường về cung gặp được hoàng thượng.

      Về phần dùng thôi tình hương (mùi hương gợi lên dục vọng của đàn ông) loại thủ đoạn tương đối lên được mặt bàn này... Cái gọi là phương pháp sợ cũ, quan trọng nhất là có người chịu làm. Nam nhân ấy mà, dù khen ngươi tài hoa tướng mạo câu toàn như thế nào, nhưng muốn làm nhất vẫn là nghiên cứu thứ ở dưới quần áo ngươi. Xem những nam nhân lầu quán kỹ viện, có mấy người là chân chính cùng nữ nhân thảo luận thi từ ca phú, phải sớm muộn gì cũng ôm lên giường sao?

      Ngày thứ hai, trong Chiêu Minh cung vẫn là cảnh tượng hòa thuận vui vẻ, ngoài Giang sung nghi và Tiêu tiệp dư có thai, tại phi tần đắc ý nhất trong cung là Tần phương hoa, Nguyễn mỹ nhân và Giang mỹ nhân, về phần hai người sau, gần như xung khắc như nước với lửa.

      Tiêu hoàng hậu bên nghe các nàng chuyện, bên nâng chén trà xanh lên nhấp ngụm, ánh mắt như có như đảo qua Thẩm Mạt Vân. Sáng sớm Trám Tử liền bẩm báo với nàng, hôm qua khi hoàng thượng đến Chiêu Minh cung, giữa đường gặp được Thục phi, đây chính là trùng hợp. Chỉ là biết Thục phi làm gì, cả buổi tối, hoàng thượng đều có vẻ yên lòng.

      Nước trà uống vào miệng nhất thời cảm thấy có vị chát, Tiêu hoàng hậu đặt chén trà xuống, thanh giòn khiến nữ nhân khắp phòng đều yên tĩnh lại, nàng : "Thái y , Tiêu tiệp dư cần phải tĩnh dưỡng an thai, từ ngày hôm nay, các muội cũng đừng quấy rầy nàng, nếu có việc gì gấp, đến với bản cungcũng được."

      "Vâng." Tiếng phụ hoa cao thấp vang lên.

      Hoàng hậu còn thêm vài câu, sau đó vẫy tay bảo mọi người rời . Thẩm Mạt Vân tất nhiên là rời theo mọi người, chỉ có Giang mỹ nhân vẫn nấn ná ở lại, nàng ta nhìn thoáng qua Cao Hiền phi, đối phương cũng coi như là bình tĩnh, làm như thấy hành động của Giang mỹ nhân.

      Thẩm Mạt Vân thở hơi, thu hồi ánh mắt, chuyện làm nàng phiền lòng cũng ít. Trở lại Trường Nhạc cung, lúc này nàng tự mình xuống bếp nữa mà phân phó người làm riêng đĩa thủy tinh hoa quế cao màu sắc hương vị hoàn hảo đưa tới Lưỡng Nghi điện.


      Chú thích:

      *Thủy tinh hoa quế cao:

      [​IMG]
      Last edited: 23/1/15
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms25 others thích bài này.

    2. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Vậy là tỷ ấy bắt đầu dụ dỗ hoàng thượng sao? Thanks bạn.

    3. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      :yoyo23:hehe, quá bắt đầu hot lên rồi đây. Thabk nàng nhé, hnay hàg nhìu quá .... Chỉ có chữ thoy.... SƯỚNG:yoyo14::yoyo14::yoyo14::062:
      huyen1604giolanh006 thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      cá lớn sắp chui vô lưới rồi, hehe, nàng quăng bom nổ đầu vì sướng luôn, đọc quá, thank nàng nhìu nhìu ý :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      giolanh006 thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 22. Trêu trọc

      Edit: Natalie Pham

      Beta: LIEBEDICH & Ishtar


      Đợi đến khi Hồng Tịch đưa xong thủy tinh hoa quế cao* trở về, ngoài mang về thuốc mỡ mà hoàng đế ban thưởng, còn cười với Thẩm Mạt Vân: "Giang tổng quản nhận, nô tì thấy, hôm nay Giang tổng quản chuyện khách khí hơn hai ngày trước rất nhiều."

      Thẩm Mạt Vân gật đầu, cũng ngoài ý muốn, hỏi việc khác: "Trường Nhạc cung có người nào an phận, trong lòng các ngươi nhớ kĩ chưa?"

      Hồng Tịch : "Nô tì và Cẩm Sắc đều ghi nhớ ràng, tuyệt đối làm hỏng chuyện của nương nương."

      Nghe thấy như thế, Thẩm Mạt Vân cuối cùng lộ ra nụ cười vui sướng đầu tiên trong mấy ngày qua, khen các nàng: "Tốt lắm, hai người vất vả rồi. Vừa vặn hôm nay phòng bếp làm mấy món điểm tâm (đồ ăn vặt hoặc tráng miệng) mới, hương vị rất ngọt, ta thích ăn, ngươi lấy xuống rồi chia nhau với Cẩm Sắc ." Cẩm Sắc ở phòng bên cạnh sửa sang lại quần áo của nàng, điểm tâm có thể cho Hồng Tịch cầm trước, đợi tí nữa chia nhau.

      "Tạ ơn chủ tử ban thưởng." Trong mắt Hồng Tịch tràn ngập vui vẻ, cung kính cúi người hành lễ, điều này cho thấy Thục phi đối xử với nàng như người của mình.

      Thẩm Mạt Vân lại : "Ngươi gọi Đỗ An tiến vào cho ta."

      "Vâng"

      Sau khi Hồng Tịch rời lát, Đỗ An liền vào, đợi hành lễ xong liền yên lặng đứng ở bên, chờ đợi nàng phân phó.

      Thẩm Mạt Vân vội vã mở miệng, đầu tiên là đánh giá ta mấy lần, khuôn mặt đoan chính (đứng đắn, ngay thẳng), nhìn qua là người rất thành thực hàm hậu, chẳng qua nghĩ lại những lời của Hồng Tịch, nàng nhíu mày chút, nhưng rất nhanh liền giãn ra, nàng : "Đêm qua hoàng thượng vội vàng rời khỏi gia yến (bữa tiệc trong gia đình), ngươi có biết là vì chuyện gì ?"

      Đỗ An cúi đầu trả lời: "Nô tài nghe , Binh bộ (bộ phận lo về quân đội) đưa tới báo cáo khẩn cấp, nghe là biên ngoại báo nguy, hình như Trấn Viễn đại tướng quân gặp phải phiền toái, những chuyện khác, nô tài biết ."

      Lời này có ý nghĩa quá lớn, chỉ cần có lòng, tiểu cung nữ cũng hỏi ra được. Thẩm Mạt Vân hơi tiếc nuối nghĩ, xem ra nàng phải đổi thái giám tổng quản khác rồi (thái giám quản lý các thái giám khác cùng các việc trong cung), nàng cũng muốn giữ lại mồi lửa bên người,nụ cười mặt vẫn thay đổi, : "Được rồi, ngươi ra ngoài ."

      Đỗ An vụng trộm ngẩng đầu nhìn Thẩm Mạt Vân cái, trong lòng có chút yên tâm, nghĩ muốn thêm chút gì, nhưng cuối cùng vẫn yên lặng lui ra ngoài.

      Đọc sách, chơi cờ, thời gian cũng trôi qua rất nhanh, thoáng cái đến thời gian cầm đèn (thời gian trời bắt đầu tối các cung bắt đầu treo đèn), Tiễn Dung đột nhiên tiến vào bẩm báo: "Nương nương, hoàng thượng tới."

      Thẩm Mạt Vân mỉm cười, cầm quyển sách trong tay đưa cho Tố Nguyệt cất , sau đó đứng lên, "nghênh đón hoàng thượng." Chờ nàng ra đến cửa điện, mặt lại thay đổi sang vẻ kinh ngạc xen lẫn mấy phần vui sướng, nhanh nhẹn hành lễ, "Thần thiếp bái kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn an."

      Vũ Văn Hi đỡ nàng đứng dậy, vừa dắt nàng vào phòng trong vừa cười : " cho người thông báo liền vào, hôm nay trẫm làm nàng hoảng sợ nữa chứ."

      Thẩm Mạt Vân dịu dàng : "Lần đó là thiếp lỗ mãng (mất lịch , thô lỗ), tại sao hoàng thượng cứ nhắc mãi thế?"

      Vũ Văn Hi vào phòng, vừa vặn thấy cuốn tranh đặt mặt bàn còn chưa được cuộn lại, qua nhìn xem, "Ái phi thích tranh vẽ của Liễu Vũ sao?" Đặt bàn là bức họa vẽ bách điểu triều phượng** bằng lối vẽ tỉ mỉ, tinh xảo diễm lệ, dùng màu sắc hoa mỹ (chau truốt, phô trương).

      "Ừm..." Thẩm Mạt Vân suy nghĩ chút, : "Cũng tính là thích, kỳ thực thiếp thấy nét họa của Liễu Vũ, quý khí (khí chất cao quý) có thừa, đại khí lại (khí thế rộng lớn) đủ."

      Vũ Văn Hi cũng thưởng thức những kỹ xảo nhẵn nhụi (được mài dũa cẩn thận) phiền phức đó, nghe xong lời này, hơi hơi nhếch lên khóe miệng, : "Khả năng vẽ tranh của Liễu Vũ cũng kém, chỉ là quá mức cố chấp với tài nghệ, mà sót ý cảnh của bức họa, cho nên chỉ có vẻ đẹp bên ngoài mà có linh hồn. Nếu ái phi cũng thích những bậc đại sư vẽ tranh có khí thế rộng lớn như Mặc mai đồ*** của Đổng Như Khanh, ngày mai trẫm sai người mang tới Trường Nhạc cung cho ái phi xem."

      "Tạ ơn hoàng thượng." Thẩm Mạt Vân cười cúi người hành lễ, hai tay lộ ở bên ngoài ống tay áo mịn màng trắng nõn, thon dài như ngọc, ở dưới ánh đèn, càng tôn lên nét sáng bóng như ngọc.

      Hành động theo suy nghĩ trong lòng, Vũ Văn Hi kéo đôi tay kia, lại nhớ tới kiện khác: "Hôm nay trẫm cho người đưa thuốc bôi tới, nàng dùng chưa? Còn đau ?"

      Thẩm Mạt Vân : " còn đau lâu rồi, là Tố Nguyệt làm to chuyện thôi. Thiếp dùng thuốc hoàng thượng đưa tới, sau khi bôi lên có cảm giác mát rượi, rất thoải mái."

      Vũ Văn Hi xốc ống tay áo bên tay phải của nàng lên, vết sưng đỏ có vẻ đỡ hơn chút so với đêm qua, hơi đau lòng ôm nàng vào lòng : "Về sau cần mang thủy tinh hoa quế cao đến nữa, thân thể quan trọng hơn, ái phi nếu mệt mỏi, trẫm đau lòng."

      "Thiếp nghe lời của hoàng thượng." Thẩm Mạt Vân giống như thẹn thùng cúi đầu, sau đó nhịn được trợn mắt, trước kia thế nào phát ra hoàng thượng có thể dỗ người khác, cũng có tố chất làm hoa hoa công tử (công tử thích tán lăng nhăng) nha!

      Khi chuyện, Vũ Văn Hi lại ngửi thấy mùi thơm như như như ngày hôm qua khiến khỏi cúi đầu hôn cái vào vành tai trắng nõn của nàng, bờ môi chạm đến làn da mềm mại làm rung động.

      Thẩm Mạt Vân đoán được có màn này, phát hoảng, vội vàng ngẩng đầu, giọng nhàng duyên dáng kêu lên: "Hoàng thượng!"

      "Ừm?" Vũ Văn Hi khàn khàn lên tiếng, mắt sáng chớp động, muốn hôn lên đôi môi ướt át đỏ mọng kiều diễm kia, lại bị bàn tay bé bưng kín. để ý, cho rằng nàng chẳng qua là thẹn thùng, nghĩ nữ tử trong lòng giãy dụa đứng lên, lại càng làm tăng lên khát vọng của .

      Thẩm Mạt Vân từ chối lúc lâu, kết quả hai cánh tay kia càng ôm càng chặt, còn nghe được hoàng đế cười hỏi nàng: "Hôm nay ái phi sao thế? Những ngày khác cũng thấy nàng rụt rè như vậy." Tuy rằng như vậy cũng rất có phong vị.

      Khuôn mặt Thẩm Mạt Vân đỏ lên, hai tay chống vào ngực của hoàng thượng, vất vả giữ khoảng cách, giọng : "Hoàng thượng, thiếp, hôm nay thần thiếp sợ là thể hầu hạ hoàng thượng, vẫn là xin hoàng thượng tìm tỷ muội khác ."

      Vũ Văn Hi sửng sốt chút, bị phi tần của mình đẩy ra bên, cũng tức giận, ngược lại còn vén dải tóc đen bên tai Thẩm Mạt Vân lên, mang theo tia hứng thú : "Hả? Ái phi cho trẫm lý do ?"

      Thẩm Mạt Vân cảm thấy hơi khó mở miệng, tuy rằng nàng sớm dự đoán được tình cảnh này, nhưng nàng vẫn hơi xấu hổ, vừa nhắm mắt, nàng kiễng mũi chân, quay đầu ở bên tai hoàng thượng giọng câu.

      Trong lúc nhất thời, Vũ Văn Hi cũng sững sờ , nghĩ tới là chuyện như vậy, khó trách khi muốn đến Trường Nhạc cung, nội thị (thái giám) lại có biểu cảm như vậy. bất đắc dĩ thở dài hơi, bị trong lòng này trêu trọc cả người nóng lên, kết quả chỉ có thể nhìn mà thể đụng vào.

      "Hoàng thượng!" Thẩm Mạt Vân lại kinh sợ gọi tiếng, dè dặt cẩn thận nhìn .

      Vũ Văn Hi vốn có ý muốn giận chó đánh mèo, nhìn thấy ánh mắt hơi sợ hãi của nàng, tức giận biết tản ra khi nào.Chuyện này cũng phải lỗi của nàng, cũng để ý thẻ bài mà Thượng Cung cục đưa lên, tự mình tới. Vì thế buông ra trong lòng, khó được mở miệng an ủi nàng: "Trẫm trách nàng. Nếu thân thể của ái phi khoẻ, đêm nay nghỉ ngơi cho tốt , trẫm về trước."

      Thẩm Mạt Vân mềm mại gật đầu, đôi mắt hạnh trong suốt mơ màng nhìn qua theo, nhìn xem trong lòng hoàng đế ngứa ngáy khó nhịn thế nào. Chẳng qua nhớ tới tình huống thân thể của nàng bây giờ, Vũ Văn Hi vẫn kiềm chế dục vọng trong lòng, sau khi mấy câu, liền nhấc chân rời khỏi Trường Nhạc cung.

      Đợi hoàng đế vừa , đám người Hồng Tịch mới vén rèm vào, Tố Nguyệt càng khẩn trương hỏi: "Chủ tử, hoàng thượng có tức giận ?" Thân là cung nữ bên cạnhThẩm Mạt Vân, tất nhiên biết tình huống của nàng. Ngày hôm qua nàng nhất thời hưng phấn, quên mấy ngày nay chủ tử nhà mình căn bản là có cách nào để hầu hạ hoàng thượng.

      " có việc gì." Thẩm Mạt Vân miễn cưỡng ách xì cái, "Hoàng thượng ở lại Trường Nhạc cung, vậy nghỉ ngơi thôi." Kỳ thực nếu phải nguyệt (kì kinh nguyệt) của nàng đến, nàng tuyệt đối phiền việc hoàng thượng ở lại, trời lạnh rồi, có thêm lò sưởi ôm ngủ cũng tốt. Nhưng như vậy cũng quá tệ, trêu trọc thêm chút ngược lại càng có thể kích thích dục vọng muốn chinh phục trong nội tâm của đám nam nhân. Có được dễ dàng, biết trân trọng, ngược lại nếu ép buộc vài lần, chừng hoàng thượng càng thích.

      Nhìn thấy Thẩm Mạt Vân vẻ mặt lạnh nhạt, Tố Nguyệt cũng tỉnh táo lại, tới hầu hạ nàng thay quần áo, tẩy trang. Chỉ có trước khi ngủ, Tiễn Dung với nàng: "Hoàng thượng tới chỗ của Giang mỹ nhân."

      Thẩm Mạt Vân bình tĩnh gật đầu, nàng chưa từng hi vọng hoàng thượng thủ thân như ngọc (giữ thân thể trong sạch) vì nàng, nàng từ chối , tất nhiên chỗ khác tìm an ủi.

      Ba ngày sau, hoàng thượng chọn thẻ bài của Thẩm Thục phi, sau đó liên tục ba ngày đều ngủ lại ở Trường Nhạc cung.

      Sau đó, Trường Nhạc cung thay đổi đám cung nữ, thái giám, hoàng hậu nương nương thông cảm, lại hứa cho Thục phi Thượng Cung cục chọn lựa người hầu hạ hợp ý.


      Chú thích:

      *Thủy tinh hoa quế cao:

      [​IMG]

      **Bức họa bách điểu triều phượng
      [​IMG]



      ***Mặc mai đồ:
      [​IMG]
      Last edited: 23/1/15
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :