1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thục phi - Hiểu Kiều Lưu Thủy (c9/146)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6.1: Thị tẩm

      Edit: Tâm Di


      Những phi tần liên quan rồi, Chiêu Minh Cung khôi phục lại vẻ thanh tĩnh như bình thường, Tiêu hoàng hậu nhìn về phía Ngọc Đào:

      “Thái tử điện hạ đâu?”

      Ngọc Đào : “Hồi nương nương, thái tử đọc sách. Người quên rồi sao, hoàng thượng hôm nay đến Chiêu Minh cung để kiểm tra bài của thái tử”

      Thái tử năm nay được 9 tuổi, là thời điểm hoạt bát và hiếu động nhất, nhưng mà vì tương lai sau này của cậu, Tiêu hoàng hậu thể quyết tâm ngoan độc, sớm bóp chết thời thơ ấu của cậu, thời điểm những đứa trẻ khác được tự do thoải mái chơi đùa, thái tử phải ở trong phòng đọc sách

      Tiêu hoàng hậu :

      “Vậy đồ ăn sáng chuẩn bị nhiều chút, bảo phòng bếp chuẩn bị 2 phần canh gà hầm mới bắt ngày hôm qua, mùa hè thời tiết rất khó chịu, mang cho hoàng thượng và thái tử bồi bổ thân thể

      Cung nữ Thanh Quả có phần hiểu hỏi: “Hoàng hậu nương nương sáng sớm uống canh gà có phải hơi béo hay , hay là đợi đến tối hãy mang lên?”

      Tiêu hoàng hậu lộ ra ý cười nhàn nhạt, nhưng ý cười chạm đến đáy mắt, buông quạt trong tay :

      “Đến buổi tối, sợ là hoàng thượng có thời gian đến Chiêu Minh cung”

      Ngọc Đào thông minh hỏi: “Người muốn đến Thục phi nương nương?”

      “Hôm qua hoàng thượng đặc biệt dặn dò riêng với ta, bảo sai người chế tạo gấp thẻ bài cho Thẩm Thục phi, có thể thấy được hoàng thượng để ý đến nàng rồi”

      Tiêu hoàng hậu xong, lại cầm quạt lên tiếng tục phe phẩy:

      “Chỉ có điều có thể khiến hoàng thượng lưu tâm khi mới chỉ gặp lần, Thẩm Thục phi này, bản lĩnh cũng tệ”

      Tiêu hoàng hậu vừa cười như là vừa tự nhủ vừa :

      “Nếu có thể phân chia sủng ái với vị ở Diên Khánh Cung, cũng là chuyện tốt”

      Diên Khánh cung chính là chỗ ở của Liễu Quý phi, Thanh Quả cúi mặt xuống, dám nhìn sắc mặt của hoàng hậu nương nương

      Trở về Trường Nhạc cung bao lâu, nội thị đến truyền chỉ ý của hoàng thượng---hoàng thượng lật thẻ bài của Thẩm Thục phi, bảo Trường Nhạc cung chuẩn bị tiếp giá

      Bọn người Tiễn Dung vừa nghe thấy tin này cực kì vui vẻ, Tố Nguyệt :

      “Chúc mừng chủ tử”

      Suy cho cùng vẫn là Tiễn Dung trầm ổn hơn: “Mấy ngày gần đây, triều chính bộn bề, hoàng thượng phải bận đến giờ dậu mới có thể đến hậu cung, nương nương cứ chợp mắt lát trước , đợi đến buổi trưa chuẩn bị cũng được”

      Đỗ An cũng ở bên : “Tiễn Dung sai”

      “Ừ”

      Thẩm Mạt Vân gật đầu , lên tiếng : “Nếu như thế cứ làm theo lời các ngươi

      tới vài bước, bỗng nhiên ngừng lại, với Hồng Tịch: “Ngươi đem chậu hoa sen đấy thay , mang chậu hoa nhài khác lên

      Thấy Hồng Tịch ra ngoài tìm hoa nhài, Thẩm Mạt Vân mới dẫn những cung nữ thân tín vào nội thất, để các nàng hầu hạ dùng bữa sáng, sau đó nàng mới dựa vào -văng ngủ trưa

      Gió thổi , từng trận mùi hoa được thổi đến, trong mơ mơ hồ hồ, dường như Thẩm Mạt Vân được trở về thế giới của mình, giọng dáng điệu, nụ cười của người thân, bạn bè, tất cả đều lên ngay trước mắt, nhìn như ràng, nhưng kì rất mơ hồ

      giấc ngủ cực kì an ổn, sau khi Thẩm Mạt Vân bị Tố Nguyệt giọng gọi dậy, mới phát nàng chẳng qua chỉ mới thiêm thiếp nửa canh giờ, nhưng cảm thấy khiến cả người rầu rĩ.

      Nàng khoát tay, Thục phi nương nương quyết định nên vì nửa đời sau của mình mà chuẩn bị tốt việc “ lăn lộn” giường

      Nhận được tin tức, đầu tiên hoàng thượng đến Chiêu Minh cung để thăm hoàng hậu và thái tử, sau đó trở về điện Lưỡng Nghi để xử lý việc chính , buổi tối mới có thời gian đến Trường Nhạc cung, trong lòng Thẩm Mạt Vân biết có tư vị gì.

      Ban ngày đến gặp vợ lớn và con trai, buổi tối đến ngủ với vợ , mà số lượng vợ cũng có thể xếp thành hàng….Hiền hậu dễ làm a!

      Thẩm Mạt Vân cảm khái chút, giây sau, nàng ném cảm giác vô dụng đó lên chín tầng mây. Thông cảm với hoàng hậu sao?.

      Vậy bằng tự đồng tình với chính mình. Hoàng hậu là mẫu nghi của nước, lại có con trai phong làm thái tử, nếu như có điều gì bất trắc, nàng chắc chắn là thái hậu tiếp theo, cho dù có chuyện ngoài ý muốn, nàng ta cũng trở thành thái hậu.

      Hoàng thượng phế hậu, còn phải cân nhắc ảnh hưởng của hậu cung đến tiền triều, nhưng mà nếu giáng chức trở thành phi tử, có ngự sử hay quan văn nào dám những lời vô dụng trước mặt hoàng thượng.

      Giống như ở trong những nhà giàu có, muốn sủng thiếp diệt thê, còn phải cân nhắc đến tiền đồ của mình, song, nếu như chỉ đuổi tiểu thiếp, ko có ai ăn no rỗi việc lấy chuyện này mà

      Cẩm Sắc đến mời nàng:

      “Chủ tử, nước ấm phòng kế bên chuẩn bị tốt rồi”

      Thẩm Mạt Vân đáp tiếng sau đó được Hồng Tịch nâng vào phòng được ngăn cách bởi tấm bình phong, nơi đó sớm dọn xong những đồ tắm rửa cần dùng.

      Ở trong cung, có phi tần nào tắm rửa khi được hoàng đế triệu kiến, ngay cả trong ngày đông giá rét cũng ngoại lệ, đừng chi đến ngày hè nóng bức

      Tắm rửa xong xuôi, cũng là lúc trang điểm thay quần áo, Cẩm Sắc và Tố Nguyệt sớm bày mọi thứ ở trước mặt nàng.

      Đám người Hồng Tịch có chút kì quái nhưng cũng dám nhiều lời, các nàng mới tới hầu hạ, cũng hiểu tính khí của vị tân chủ tử này lắm, tuy rằng bên ngoài tính tình của Thục phi nương nương rất tốt, nhưng mà ai biết bên trong như thế nào
      Last edited: 17/11/14

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 6.2 (tt)

      Edit: Tâm Di

      Thẩm Mạt cũng vội trang điểm, ngược lại rất có hứng thú mở những hộp được điêu khắc tinh xảo ra, cẩn thận quan sát màu sắc và ngửi những mùi vị, đợi đến khi trong lòng hiểu tường tận, nàng mới bắt đầu tô son điểm phấn

      Cái gọi là người đẹp năm phần là do trời sinh, năm phần là do sau khi trang điểm.

      Thân thể này có màu da rất đẹp, hơn nữa ban đêm ánh nến vàng vọt chiếu sáng, cần phải trang điểm đậm, chỉ cần trang điểm nhạt chút, hơn nữa dậm chút phấn hồng ở đuôi mắt, vừa diêm dúa lẳng lơ nhưng cũng mất vẻ phong tình, khiến cho hoàng thượng cảm thấy ngươi vô tâm khi y đến đây

      Thẩm Mạt Vân thay áo màu hồng nhạt, tay áo rộng rãi, nhưng phối với túi hương và đai lưng màu tím sậm, đối lập với nhan sắc sáng sủa, lộ ra vòng eo đầy vòng ôm.

      Hơn nữa, còn để Tử Ngọc chải giúp nàng búi tóc đồng tâm, tóc đen mềm mại buông xuống ở sau người, dùng cây trâm trân châu cố định và vài đóa hoa huệ lan bằng lụa, và thêm cây trâm vàng song đẹp, càng thêm vài phần quý khí

      Tố Nguyệt và Cẩm Sắc sớm bắt đầu trang điểm theo sở thích của Thẩm Mạt Vân, Hồng Tịch và Tử Ngọc tuy có chút khiếp sợ nhưng cũng thích ứng cực nhanh, có thể theo chủ tử được sủng ái, đối với cung nữ như bọn họ mà , lối ra tốt nhất rồi.

      Còn chuyện bò lên long sàng….những người phụ nữ có tâm tư, thường là người chết nhanh nhất. Ở trong hậu cung này, cho tới bây giờ có những chủ nhân lương thiện, ăn chay niệm phật.

      “Nương nương, hoàng thượng tới” Tiễn Dung tiến vào thông báo

      Thẩm Mạt Vân nhanh chóng đứng dậy, đặt tay trái lên tay của Tố Nguyệt:

      “Theo ta nghênh đón hoàng thượng”

      Vũ Văn Hi vừa mới xuống kiệu, nhìn thấy người con xinh đẹp, bé đứng ở trước cửa điện, dưới ánh đèn lu mờ, gương mặt mỹ lệ ấy lại càng tăng thêm vài phần huyền bí.

      Đều nhìn người đẹp dưới ánh đèn, càng xinh hơn ba phần so với ban ngày. Tuy rằng Vũ Văn Hi sớm biết mỹ mạo của Thẩm Mạt Vân, nhưng nhìn dưới ánh đèn như vậy, so với nhìn dưới ánh mặt trời ngày hôm qua càng có thêm ý vị

      Y khỏi ngừng lại chút, lúc người đẹp thướt tha hành lễ là lúc bàn tay to lớn của y nâng nàng dậy:

      “Ái phi cần đa lễ”

      Đây là lần thứ hai được nghe xưng hô “ái phi” . Thẩm Mạt Vân cố nén kích động khiến khóe môi nàng run rẩy, nhìn như nhu thuận cúi đầu, để mặc cho hoàng thượng dẫn nàng vào trong điện

      Cung nhân theo phía sau lui xuống từ sớm chỉ để lại Giang Hỉ, Tiễn Dung, Tố Nguyệt ở bên cạnh hầu hạ

      Vũ Văn Hi nhìn thoáng qua cách bài trí trong điện, quả nhiên giống ngày hôm qua, y kéo Thẩm Mạt Vân ngồi ở văng. Bàn thấp ở bên cạnh sớm bày 1 bình rượu và 2 ly rượu

      Hoàng đế lúc này có hứng thú uống rượu, chỉ nhìn nàng mà :

      “Hôm qua nàng tiến cung vất vả, nhưng hôm nay quên đến thỉnh an hoàng hậu, xem ra gia giáo của Thẩm gia quả nhiên phải tầm thường, Thẩm Tự rất biết cách dạy con”

      Mặt mày của Thẩm Mạt Vân nhảy dựng lên, khi nghe tên phụ thân được người tuổi hơn gọi thẳng….Chủ nghĩa phong kiến cực kì độc ác. Nàng nhìn hoàng thượng, nhưng cũng mở miệng

      Vũ Văn Hi hơi bất ngờ khi Thẩm Mạt Vân im lặng, bình thường mà , phải nữ nhân đều hùa theo phụ thân mình hoặc là khiêm tốn chút sao?.

      Vũ Văn Hi nắm tay phải mềm mại xương của nàng, vừa thưởng thức vừa :

      “Ái phi đồng ý với lời của trẫm sao?”

      Môi đỏ mọng của Thẩm Mạt Vân hơi cong lên, dáng vẻ của biểu lộ ràng thể nghi ngờ:

      “Thiếp dám, nhưng mà hoàng thượng, thiếp là con , như thế nào hoàng thượng chỉ đến công lao của gia phụ, mà quên mất gia mẫu chứ?. Nam chủ ngoài, nữ quản trong, con là do mẫu thân dạy bảo mới phải”

      Tiễn Dung nghe được trong lòng giật mình, khẩn trương cúi đầu, có chuyện gì xảy ra với Thục phi vậy?.

      Lại dám phản bác lời của hoàng thượng, ngay cả Giang Hỉ từng gặp ít nữ nhân trong hậu cung cũng cảm thấy sửng sốt, chỉ có Tố Nguyệt vẫn bảo trì bình thản. Nàng tin, lời của tiểu thư nhà nàng nhất định có mục đích

      Đầu tiên là, Vũ Văn Hi bị thái độ phản bác của nàng làm cho sửng sờ, nhưng sau đó lại cười ra tiếng, mặt cũng có nửa phần tức giận, :

      “Ái phi sai, nam chủ ngoài, nữ quản trong, quả là Thẩm phu nhân biết cách dạy nữ nhi, phải là Thẩm đại nhân, là do trẫm sơ sót”

      Đối với đế vương mà , có thể ra những lời như vậy vô cùng hiếm thấy rồi!

      Thẩm Mạt Vân lộ ra nụ cười sung sướng, sau đó dường như nhớ đến chuyện gì, mắt hạnh như nước đột nhiên xẹt qua tia khiếp sợ, giọng :

      “Thiếp bừa…. phản bác lời của hoàng thượng….Người, …. tức giận?”

      Thanh đến mức thể nghe thấy. chuyện phải có kỹ xảo, chống đối cũng là môn nghệ thuật, khi có chuyển biến tốt phải thu hồi, phải biết đắn đo có chừng mực

      Vũ Văn Hi đem mỹ nhân ôm vào trong ngực, thấp giọng bên tai nàng:

      “Ái phi có lý, trẫm làm sao có thể tức giận?”

      Suy cho cùng vẫn là nữ tử vừa mới tiến cung, vui buồn đều lên mặt, nhưng mà như vậy cũng tệ, ánh mắt kia trong suốt, tinh khiết đến cực điểm, khi nhìn làm cho người ta cảm thấy tâm trạng thoải mái, nhuốm bất kì vẻ phong tình liên quan đến tình- dục

      “Hoàng thượng”

      Hơi thở nóng rực phun bên tai, ngưa ngứa, sắc mặt của nàng vốn nhạt, nhưng bây giờ trở nên đỏ rực, hàng mi dài run run, lên tiếng gọi

      “Đêm vẫn còn dài, hãy nghỉ ngơi sớm

      Vũ Văn Hi rút cây trâm vàng, những lọn tóc màu đen rơi xuống, tản mát phong tình, nhìn mặt người đẹp có rặng mây đỏ, trong lòng cũng nóng hẳn lên

      Đám người Nhan Hỉ cực có ánh mắt, sớm thối lui ra ngoài, Vũ Văn Hi nhìn cốc rượu bàn thấp, mùi rượu nhàn nhạt, nhưng giờ phút này lại làm cháy thêm khát vọng trong lòng y.

      Y cầm ly rượu lên nhấp ngụm, sau đó ôm Thục phi, đem toàn bộ rượu trong miệng đều truyền sang cho nàng, người đẹp trong ngực cả kinh trợn to mắt, trong mắt tất cả đều là bối rối, khiến cho y cười ra tiếng lần nữa

      Sau đó….

      Rượu say, người đẹp, bên cạnh có đèn ngọc xúc tác….Ngoái đầu nhìn lại, hóa phong tình…..


      Chương 7: Gây

      Edit: Tâm Di




      Trước đây là thái tử của nước, lại đăng cơ lên làm hoàng thượng gần 2 năm, Vũ Văn Hi xem như nếm qua vô số mỹ sắc, chính bận rộn, ngoài sử dụng thuốc giúp điều hòa thân thể, y chưa bao giờ để bản thân mình ủy khuất tự kiềm chế ở phương diện này.

      Huống chi, đêm qua, thân thể nàng mềm mại xương và phản ứng ngại ngùng trúc trắc của nàng quả thực làm cho y hiểu ra.

      buổi sáng tinh mơ, Vũ Văn Hi sảng khoái tinh thần đứng dậy tắm rửa, so sánh với thần sắc buồn ngủ, mệt mỏi của Thẩm Mạt Vân đúng là cách nhau trời vực, thậm chí lúc giúp hoàng thượng thay quần áo, còn cẩn thận đứng dựa vào vai y chợp mắt chút.

      “Hôm qua trong cống phẩm Nam Thiệu quốc tiến cống có đôi vòng ngọc, trẫm thấy màu sắc rất phù hợp với ái phi…”

      Vũ Văn Hi phát luống cuống của Thẩm Mạt Vân, kịp thời ôm chặt thân thể của nàng, nhìn sắc mặt nàng tái nhợt, trong lòng hiếm khi dâng lên tia đau lòng, xem ra tối hôm qua làm nàng mệt chết rồi.

      Vì thế cẩn thận ôm người đẹp ngủ mê mệt trở về giường, còn đặc biệt giúp nàng đắp chăn, sau đó mới để giúp y thay quần áo và mang giày

      “Hôm nay miễn cho Thục phi thỉnh an hoàng hậu nương nương, đừng quấy rầy chủ tử nhà ngươi”

      Khi về phía trước, Vũ Văn Hi dừng lại phân phó vơi Tiễn Dung

      Tiễn Dung cúi đầu hành lễ: “Nô tì tuân mệnh”

      Trong lòng có chút khiếp sợ, tình cảnh vừa rồi nàng nhìn thấy từng li từng tí sót chút nào, vị tân chủ tử này, quả nhiên đơn giản.

      Hoàng đế bao lâu, Thẩm Mạt Vân lười biếng cọt sát chăn bông, sau đó cúi đầu gọi:

      “Tố Nguyệt”

      “Chủ tử”

      Tố Nguyệt vội vàng vén màn lụa màu hồng nhạt, nâng Thẩm Mạt Vân dậy:

      “Hoàng thượng , riêng hôm nay miễn cho người khỏi đến thỉnh an hoàng hậu nương nương”

      Thẩm Mạt Vân ngáp cái, lại :

      “Chuẩn bị nước tắm rửa, đừng để lỡ canh giờ”

      Tiễn Dung lên phía trước, với Thẩm Mạt Vân:

      “Nương nương, nước chuẩn bị xong rồi, bây giờ cách thời gian thỉnh an hoàng hậu nương nương còn nửa canh giờ”

      Giọng và thần thái so với hôm qua, cung kính hơn nhiều

      Thẩm Mạt Vân nhìn nàng cái, cũng gì, được Tố Nguyệt và Cẩm Sắt đỡ đến gian phòng kế bên rửa mặt, tắm rửa.

      có biện pháp, tối hôm qua người nào đó quá độc ác, ép nàng lăn qua lộn lại hết lần này đến lần khác, suýt nữa ép nàng đến ngất .

      May là chỉ thiếu chút nữa, nếu như ngất, vậy quá buồn cười rồi.

      Bởi vì được sủng hạnh mà hôn mê có cách nào thỉnh an hoàng hậu nương nương…. biết lời đồn đãi lan truyền như thế nào nữa

      Phong cách trang điểm cũng giống hệt như ngày hôm qua, quá rực rỡ nhưng cũng thiếu sót, sau khi đến Chiêu Minh cung, Thẩm Mạt Vân phát ít phi tần đến rồi, tam phi chỉ có vị trí của Liễu quý phi vẫn còn trống.

      Nàng hành lễ vấn an hoàng hậu nương nương theo quy củ, ngoài sắc mặt hơi tái nhợt và màu giữa chân mày hơi đậm hơn có gì khác với ngày hôm qua
      Tiêu hoàng hậu nhìn thấy nàng như vậy, mặt cũng hơi lộ ra ý cười:

      “Thục phi tối hôm qua vất vả rồi, hoàng thượng vừa phái người đến miễn cho muội hôm nay đến thỉnh an, ngờ muội vẫn đến đây”

      Thẩm Mạt Vân cung kính :

      “Đây là do hoàng thượng thương cảm, nhưng thần thiếp thể phá hủy quy tắc trong cung”

      Tiêu hoàng hậu : “Thục phi quả nhiên hiểu chuyện, khó trách hoàng thượng thương muội”

      xong lại ban cho Thẩm Mạt Vân vài thứ, trong đó có cây trâm hỉ thước đăng mai

      Chu Tu Nghi nhàng phe phẩy quạt tròn, với Thẩm Mạt Vân:

      “Thục phi tỉ tỉ ngày thường quả nhiên quốc sắc thiên hương, mặc dù vào cung trễ tháng, nhưng vẫn có bản lĩnh làm cho hoàng thượng tâm tâm niệm niệm, nhớ thương thôi”

      Thẩm Mạt Vân là Thục phi nhất phẩm, cho dù tuổi của nàng có hơn số phi tần trong cung, nhưng cũng phải gọi tiếng tỉ tỉ

      “Lời này của Chu muội muội phù hợp rồi, tư sắc của tỉ tỉ chỉ thường thôi, hoàng hậu nương nương xinh đẹp như hoa thế kia, từ quốc sắc thiên hương, tỉ tỉ dám nhận”

      Thẩm Mạt Vân giấu ý lạnh trong mắt, cười cười
      Last edited: 17/11/14
      nữ sinh 9x thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 7.2:

      Edit: Tâm Di

      Cao Hiền phi nghe xong, lại quay đầu :

      “Hoàng hậu nương nương ung dung rộng lượng, Thục phi nương nương xinh đẹp như hoa, đều là những nữ tử có phong thái hiếm thấy”

      Tiêu hoàng hậu buông cốc trà trong tay :

      “Cao Hiền phi càng lúc càng biết ăn , bản cung tiến cung nhiều năm, làm sao so được với Thục phi tuổi trẻ xinh đẹp, Thục phi vốn là tú nữ được hoàng thượng đích thân khâm điểm tiến cung, lại là người hiểu quy củ, chẳng những được hoàng thượng mến, ngay cả bản cung cũng rất thích nàng”

      Đây chính là lời cảnh cáo, sắc mặt Chu Tu Nghi tái nhợt, trong lòng thầm hối hận, tại sao lại xảy ra chuyện này chứ?. Cho nên vội vàng đứng dậy hành lễ:

      “Là thần thiếp lỗ mãng, cúi xin hoàng hậu nương nương tha tội”

      Trương Đức phi cúi đầu, chăm chú nhìn hoa văn tay vịn, khóe miệng lộ ra chút châm biếm. Thẩm Mạt Vân tiến cung trễ tháng, trong đó cũng có công lao của hoàng hậu, Chu Tu Nghi cứ lấy chuyện này ra mà , nếu sâu nghiên cứu, chẳng phải hoàng hậu đố kị, ko thể dung nổi cho phi tần sao?.

      Tiêu hoàng hậu luôn luôn coi trọng danh dự, làm sao có thể bỏ qua cơ hội?.

      “Tu Nghi cũng là người hầu hạ hoàng thượng nhiều năm, cũng nên biết thận trọng trong lời

      Tiêu hoàng hậu nặng vài câu, sau đó mới để cho Chu Tu Nghi ngồi xuống

      Những phi tần khác cố gắng bình ổn hơi thở, dám phát ra tiếng động khác thường, sợ hoàng hậu chú ý đến mình

      Thẩm Mạt Vân giả vờ nâng nâng trâm trân châu đầu, để che giâu nụ cười lạnh vừa xẹt qua trong mắt. Bề mặt có nhìn thấy hoàng hậu ra mặt giúp nàng, nhưng bên trong chính là nhắc nhở bọn người Trương Đức phi, người mới như nàng thanh xuân trẻ tuổi, giống như bọn họ, theo hầu hạ hoàng thượng nhiều năm, mặc dù vẫn còn xuân sắc, nhưng làm sao có thể so với nàng.

      Để cho những người bên dưới đấu đá lẫn nhau, sau đó ngồi ngư ông đắc lợi, hoàng hậu quả nhiên là hoàng hậu a!

      Bỗng nhiên tiếng thông truyền của tiểu thái giám, phá vỡ bầu khí yên tĩnh

      “Liễu quý phi đến”

      “Thần thiếp bái kiến hoàng hậu nương nương”

      Liễu quý phi tao nhã quỳ gối hành lễ với Tiêu hoàng hậu, cung trang dài đến eo buộc đai lưng màu hồng, làm cho thân hình càng lộ vẻ uyển chuyển, trâm vàng cúi hạ xuống, búi tóc đen như mây theo thế nhàng lay động, phong thái toàn thân đều ung dung quý khí, kém chút nào so với nữ tử ngồi ở vị trí cao kia

      Tiêu hoàng hậu vẫn như cũ, có bất luận lời hay hành động gây khó dễ nào, vẻ mặt bình thản bảo Liễu quý phi đứng dậy

      “Nghe hôm qua hoàng thượng lật thẻ bài của Thục phi muội muội, còn tưởng rằng hôm nay thấy muội ở chỗ này, ngờ ta lại là người đến chậm nhất”

      Chỉ câu nhàn nhạt, nhưng Liễu quý phi chuyển đề tài sang Thẩm Mạt Vân, Liễu quý phi có đôi mắt phượng phi thường xinh đẹp tà tà nhíu lại, mỗi khi chớp chớp lại tạo nên vô hạn phong tình

      Thẩm Mạt Vân thầm nghĩ, hoàng thượng sủng ái Liễu quý phi như vậy, có lẽ cũng vì đôi mắt này. Nàng cười với Liễu quý phi:

      “Thỉnh an hoàng hậu nương nương là bổn phận, thần thiếp làm sao dám quên”

      “Thục phi muội muội xuất thân dòng dõi thư hương, những lễ nghi quy củ là tốt, nhưng mà đáng tiếc hoàng thượng lại có lòng tốt đặc biệt miễn cho muội hôm nay khỏi phải đến thỉnh an hoàng hậu nương nương, Liễu tỉ tỉ, người có phải ?”

      Người vẫn luôn im lặng chuyện, Trương Đức phi bỗng nhiên nhàng cười

      Ai chẳng biết Liễu quý phi xuất thân nhà tướng, lúc mới vào Đông cung vì chuyện lễ nghi đầy đủ mà náo loạn trận khiến người ta chê cười. lúc này bị Trương Đức phi như thế, Liễu quý phi làm sao nhịn được, lông mày nàng nhíu lại:

      “Đúng rồi, ta xém chút nữa quên, huynh trưởng của Đức phi muội muội khoảng thời gian trước vì đánh nhau bên đường mà suýt chút nữa hại đến mạng người, suýt bị phủ Doãn Thiên bắt vào đại lao, do Trương đại nhân khóc lóc cầu xin hoàng thượng ở triều, hoàng thượng mới tha cho mạng, xử lý tay. Gây ra chuyện như thế, gia giáo của Trương gia quả nhiên tiếng lành đồn xa”

      Mặt Trương Đức phi nhất thời đỏ lên, chữ cũng nên lời. Từ lúc vào Đông cung đến nay, nàng với Liễu quý phi đều đội trời chung, nàng là người sinh hoàng tử, nhưng lại để cho Liễu thị ngồi vào chiếc ghế quý phi.

      Cho dù đều là chính nhất phẩm, nhưng mà vẫn thua nàng ta bậc, khiến nàng nuốt hận thôi.

      Hôm nay vất vả mới có cơ hội châm chọc nàng ta vài câu, lại bị nàng ta mang chuyện huynh trưởng ra châm biếm lại nàng, cảm giác bị những người bên cạnh nhìn mình bằng ánh mắt soi mói, khiến nàng cực kì khó chịu

      Liễu quý phi thấy thế, môi đỏ mọng bật ra tiếng cười lớn, còn muốn thêm vài câu nhưng sắc mặt của Tiêu hoàng hậu trầm xuống, ngăn lại cuộc tranh cãi của 2 người

      “Được rồi, việc triều chính phải là đề tài chúng ta nên nghị luận, hoàng thượng đương nhiên biết cách xử lý”

      Lại nhìn về phía các phi tần: “Các muội cũng nhớ kĩ cho bổn cung”

      Thẩm Mạt Vân cúi đầu, nghĩ thầm, hai ngày nay, tính khí của Trương Đức phi biểu ra bên ngoài, phải là người biết nhịn nhục, nhưng hôm nay lại biểu như thế, là kì quái

      “Hôm nay đến đây , nếu như các vị muội muội có chuyện gì, lui xuống

      Tiêu hoàng hậu phất tay để cho những nữ tử hoặc xinh đẹp, hoặc kiều mị, lui xuống

      Sắc mặt của hoàng hậu vẫn hơi nghiêm khắc, nhóm phi tần đương nhiên tự làm mất mặt, ngay cả Cao Hiền phi luôn nịnh nọt trước mặt hoàng hậu cũng dám lắm miệng, chỉ cúi đầu chào rồi rời khỏi Chiêu Minh Cung

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 8:

      Edit: Tâm Di


      tới cổng của Chiêu Minh cung, cung nữ thái giám các cung sớm có mặt ở đó, tùy thời chờ đợi chủ tử của mình dặn dò hồi cung hay là đến nơi khác. Chẳng qua là, kiệu ngồi của mỗi người cũng có phân biệt cao thấp, phi tần phân vị cao chiếu theo phẩm cấp của từng người lần lượt mà .

      Song, hôm nay hơi khác biệt, Liễu quý phi đứng đầu chúng phi tựa hồ chẳng hề vội vã rời khỏi, ngược lại đứng ở cửa cung, với Tưởng tài nhân đứng ở phía sau mọi người:

      “Hôm nay cư nhiên có thể nhìn thấy Tưởng tài nhân, đúng là hiếm có a!. Gần đây thân thể của được tốt, chịu được mệt mỏi, cũng đừng đến Chiêu Minh cung thỉnh an hoàng hậu rồi ngất , lại vừa khéo để cho hoàng thượng nhìn thấy, phải khiến cho người đau lòng sao?”

      Nghe Quý phi làm khó làm dễ, Trần lương nhân và Chu lương nhân nhanh chóng lùi sang bên cạnh 2 bước, chỗ đứng của Tưởng tài nhân bị lập như đứng giữa chân , chỉ có mình nàng ta lẻ loi đứng đó

      Tưởng tài nhân phúc thân, bình tĩnh : “Mặc dù thân thể thần thiếp khỏe, lại được hoàng thượng ân chuẩn cần đến thỉnh an hoàng hậu nương nương, nhưng mà hoàng hậu là mẫu nghi của nước, vợ của thiên tử, chủ tử của chúng ta, có thể thỉnh an hoàng hậu nương nương là phúc khí to lớn, thần thiếp sao dám đến?”

      Thẩm Mạt Vân nghe xong, thầm nghĩ Tưởng tài nhân này cũng đơn giản, chỉ mấy câu ngắn ngủi, những có thể đối đáp lại Liễu Quý phi, lại tâng bốc hoàng hậu, cho Liễu Quý phi cơ hội để tìm cớ nổi giận.

      Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, từ lệnh nghi thăng thành tài nhân, có lẽ chỉ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp của nàng. Thẩm Mạt Vân nhớ lại phản ứng đêm qua của hoàng thượng, trong lòng bĩu môi, chừng hoàng thượng nghe những lời nịnh bợ đến phát ngấy rồi

      nghĩ ngợi Liễu quý phi giận quá thành cười:

      “Hay cho cái miệng lanh lợi, quả nhiên thể khinh thường, thảo nào có thể dỗ được hoàng thượng ra mặt cho muội…”

      Ra mặt?. Thẩm Mạt Vân hơi nhíu mày, đảo mắt nhìn biểu cảm của những người khác, có người mê muội, cũng có người cúi đầu, như liên quan đến mình.

      Nàng quyết định sau khi hồi cung tìm bọn người Tiễn Dung hỏi cho trong cung gần đây xảy ra chuyện gì, sân khấu trong cung, mỗi ngày đều diễn tiết mục khác nhau. Tin tức mà chậm chút tuyệt đối theo kịp

      Lời vừa ra khỏi miệng, Liễu quý phi cảm thấy có chút ổn, vội vàng dừng lại, hết nửa câu còn lại, cung nữ ở phía sau nhàng kéo kéo tay áo của nàng thấp giọng :

      “Nương nương, nơi này là Chiêu Minh cung”

      Gần đây, Tưởng tài nhân rất được sủng ái, nương nương cần phải làm khó đễ nàng ta vào lúc này, như vậy lưu lại ấn tượng xấu trong lòng hoàng thượng

      “Hừ”

      Liễu quý phi hừ lạnh tiếng, xoay người về phía kiệu của mình, :

      “Hồi cung”

      Đợi sau khi nàng ngồi vào chỗ của mình, bọn thái giám mới vội vàng nâng kiệu lên rời khỏi

      “Liễu tỉ tỉ luôn thẳng thắn, Tưởng muội muội cũng đừng tức giận” Trương Đức phi cười như cười, câu hòa giải

      “Thiếp cũng nổi giận với Liễu quý phi nương nương”

      Tưởng tài nhân giọng trả lời, sau đó vươn tay vân vê tóc mai có phần tán loạn, lộ ra làn da trắng như tuyết, vòng ngọc màu xanh biếc được đeo cổ tay trắng nõn

      “Vòng ngọc của Tưởng muội muội là đẹp, nếu như ta nhìn lầm là cống phẩm của phương Bắc tiến cống”

      mặt Cao hiền phi biết là tò mò hay là gì khác, thu hút chú ý của các vị phi tần nhìn chằm chằm

      Tưởng tài nhân vẫn chút hoang mang :

      “Là trong những vật phẩm hoàng thượng ban thưởng mấy ngày trước, thiếp cũng hỏi hoàng thượng, cũng biết hóa ra lại là cống phẩm”

      ra là thế, hoàng thượng đối với Tưởng muội muội tốt”

      Trương Đức phi ngoài cười trong cười . xong những lời này, nàng ta cũng xoay người dưới dìu đỡ của cung nữ bên dưới, lên kiệu và rời khỏi

      Sau đó là Cao Hiền Phi, Thẩm Mạt Vân sau cùng

      Ngày hè, ánh nắng tươi sáng, nhưng Thẩm Mạt Vân cũng có hứng thú dạo trong hoa viên, dặn dò bọn thái giám mau chóng hồi cung.

      Ngồi kiệu, nàng chậm rãi suy nghĩ về những chuyện xảy ra ngày hôm nay. Khi nàng hiểu được đại khái, người cũng về đến Trường Nhạc cung

      Còn chưa kịp nghỉ ngơi, tặng phẩm hoàng thượng ban tặng được mang tới, sau khi nàng tạ ơn xong, tiện tay lật qua lật lại những thứ đồ được mang đến

      Trong đó có vòng tay hoa điền ngọc hấp dẫn chú ý của nàng. Nhíu mày chút, Thẩm Mạt Vân khép lại hộp gấm đựng vòng ngọc, với Tố Nguyệt:

      “Bỏ vào phòng ta, cẩn thận chút, coi chừng làm hư đấy”

      “Dạ chủ tử”

      Tố Nguyệt vội vàng nâng mấy hộp gấm vào phòng, sắp xếp chúng lại

      Lau mồ hôi trán, Thẩm Mạt Vân nhấp ngụm trà xanh giải khát mới được dâng lên, rồi mới truyền gọi Tiễn Dung đến hỏi han:

      “Tưởng tài nhân từng đắc tội với Liễu quý phi?”

      Tiễn Dung gật đầu : “Vâng, đúng là có chuyện này. Nô tì nhớ, đó là ngày thứ hai sau khi Tưởng tài nhân lần đầu được sủng ái. Hoàng thượng thương tiếc Tưởng tài nhân, muốn nàng phải vất vả thỉnh an hoàng hậu nương nương, cho nên miễn cho nàng ngày.

      Thế nhưng, xế chiều hôm đó khi Tưởng tài nhân ngắm hoa trong ngự hoa viên ngẫu nhiên gặp được Liễu quý phi. Chuyện xảy ra như thế nào nô tì lắm, chỉ láng máng nghe là Tưởng tài nhân xúc phạm Liễu quý phi nên bị phạt quỳ nửa canh giờ.

      Nhưng thân thể Tưởng tài nhân yếu đuối, quỳ đến phút đồng hồ ngất , còn vừa lúc để cho hoàng thượng qua ngự hoa viên nhìn thấy.

      Sau đó hoàng thượng trách cứ Quý phi nương nương vài câu, còn tuyên ngự y đến Cẩm Hoa Lâu để bắt mạch cho Tưởng tài nhân”

      Thẩm Mạt Vân cười cười, có điều ngụ ý : “Quả nhiên là trùng hợp”

      Người đẹp lạnh lùng nhưng có thân thể yếu đuối, là quen thuộc nha!

      Tiễn Dung mặt đổi sắc, tiếp tục :

      “Có lẽ vì nguyên nhân đó, nên Quý phi nương nương thích Tưởng tài nhân”

      Thẩm Mạt Vân để ly trà sứ trong tay xuống, hỏi tiếp:

      “Quan hệ của Liễu quý phi và Trương Đức phi cũng tốt?”

      “Vâng, nô tì nghe , từ lúc hoàng thượng còn là đông cung thái tử, hai vị nương nương nảy sinh khoảng cách, tình cảm cũng hòa hợp lắm”

      Hòa thuận?. Nếu Liễu quý phi và Trương Đức phi hòa hợp, thân thiết khắng khít đến phiên hoàng hậu đau đầu rồi, Thẩm Mạt Vân từ chối cho ý kiến, nhướng nhướng mày

      Tiễn Dung dừng dừng lại “Bảy ngày trước là sinh nhật của nhị hoàng tử, lúc đầu hoàng thượng muốn nghỉ lại Thanh Ninh cung, nhưng cuối cùng lại bị mời đến Diên Khánh cung”

      Khóe miệng của Thẩm Mạt Vân rụt rụt, cuối cùng cũng hiểu được vì sao hôm nay Trương Đức phi lại khách khí với Liễu quý phi như vậy.

      Bị người ta đoạt râu giữa đường, thảo nào kìm được tức giận. Nhưng sinh nhật của con trai mình, hoàng thượng lại nhấc chân giống như qua sân khấu….Nghe xong tin tức này, trời rất nóng cũng làm người ta thấy lạnh lẽo

      Thẩm Mạt Vân lại nâng chén nhấp ngụm trà xanh, sau khi có được đáp án, ràng còn hứng thú với đề tài này nữa. Lúc này Cẩm Sắc lại mang những món quà hoàng hậu thưởng cho nàng xem qua, nàng cầm lấy cây trâm hỉ thước đăng mai* , khóe miệng lộ ra mỉm cười

      (*) Chim hỉ thước đậu cành mai

      Hoàng hậu nhắc nhở nàng, cho dù hoàng thượng có thích nàng như thế nào, bọn họ cũng chỉ là chim chóc chọc chủ nhân vui vẻ, mãi mãi cũng thể trở thành phượng hoàng cao cao tại thượng. Lại nhớ đến lời của hoàng hậu trong đợt tuyển tú, ý cười bên môi càng sâu

      Nàng rất thích hỉ thước, ít nhất loài chim này chuyên báo tin vui, hiếm khi có người thích, vừa nhìn thấy nó trong lòng cảm thấy vui vẻ, như vậy tốt sao?. Hà tất phải làm phượng hoàng chưa bao giờ có thế gian. Nên biết, bay càng cao ngã càng đau, vẫn nên bước kiên kiên định định mới là tốt nhất

      Thẩm Mạt Vân ném trâm cài vào trong hộp, sau đó nhàn nhạt :

      “Ngày mai ta cài cây trâm này thỉnh an hoàng hậu nương nương, các ngươi chuẩn bị

      Đây là dặn dò để bọn người Tố Nguyệt có thể tìm y phục thích hợp để phối

      Trong hậu cung này, ai có thể lo lắng cho ai, hai bên đều phải đấu tranh kịch liệt

      Tiểu thái giám Kiến Chương cung vào nội điện, với nữ tử dựa ở giường nệm:

      “Thục phi nương nương, hoàng thượng lật thẻ bài của người, xin mời nương nương nhanh chóng tiếp giá”

      Thẩm Mạt Vân thoáng lên chút ý cười ôn hòa:

      “Làm phiền rồi, Cẩm Sắc”

      Cẩm Sắc tiến lên nhét bao ngân lượng cho tiểu thái giám, mừng đến nỗi nịnh bợ Thẩm Mạt Vân trận, sau đó mới chịu bỏ chạy lấy người.

      Thẩm Mạt Vân còn bảo Tố Nguyệt lấy ra 2 vòng tay vừa mới đem cất, vừa đeo lên tay vừa nghĩ: Mấy hôm trước thưởng vòng ngọc ngọc bích cho Tưởng tài nhân, bây giờ lại đưa bạch ngọc cho nàng. Hành động này của hoàng thượng có chút lòng ?. Nhưng mà nữ nhân hậu cung lúc rảnh rỗi lấy ra chọc cười nhau thôi

      Dỗ y thích y ban cho vài món đồ tốt, thích bỏ quên như vứt dép cũ

      Đêm đó, Vĩnh Húc đế đến Trường Nhạc cung vẫn nâng Thẩm Mạt Vân dậy, cũng chú ý nhìn thấy cổ tay nàng lộ ra vòng tay bạch ngọc ôn nhuận, cảm thấy vui vẻ :

      “Ái phi cũng thích vòng ngọc này?”

      Thiếp vừa nhìn thấy thích ngay, là quà hoàng thượng đưa cho thiếp nên phải đeo lên ngay”

      Thẩm Mạt Vân hơi mím môi cười , sau đó nhìn về phía Vũ Văn Hi, vẻ mặt giống như đứa trẻ mới được người lớn khen ngợi, đưa cổ tay đến trước mặt Vũ Văn Hi:

      “Hoàng thượng, có đẹp ?”

      “Đẹp”

      Tâm tình của y cũng tệ, Thẩm Mạt Vân là ‘đưa’ chứ phải là ‘thưởng’ khiến cho y cực kì hưởng thụ

      Nghe vậy, Thẩm Mạt Vân lộ ra nụ cười vừa vui sướng vừa ngượng ngùng, khi hoàng thượng nắm tay nàng vào phòng, thầm giựt giựt khóe miệng, ai chỉ có phụ nữ mới thích được dỗ dành, theo nàng thấy, hoàng đế chính là loài sinh vật, cần người khác đến dỗ dành nhất!
      béo xinh, yui_9x, trangtrongnuoc2 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9: Cảnh Cáo

      Edit: Cellina


      Hoàng thượng năm ngày liên tục đều lật thẻ bài của Trường Nhạc cung, đủ loại ban thưởng đều chảy vào đây, trong lúc nhất thời, mọi chú ý của phi tần trong hậu cung, đều dồn hết lên người vị Thục phi nương nương mới được sắc phong

      Bất luận là trong lòng nghĩ như thế nào, khi Thẩm Mạt Vân đến Chiêu Minh Cung thỉnh an, khuôn mặt của nàng luôn duy trì nét tươi cười như hoa, phong quang của nàng nổi bật, hơn nữa phong vị lại cao. Ngoại trừ Liễu quý phi thỉnh thoảng châm chọc vài câu, ngoài ra có ai cố ý kiếm chuyện với nàng

      Khi Tiêu hoàng hậu nghe được hoàng thượng lại thưởng bức bình phong sơn thủy hoa cúc khảm sứ thanh hoa cho Trường Nhạc cung, tay trái giấu dưới tay áo rộng rãi, khỏi nắm chặt xâu chuỗi trong tay :

      nghĩ tới Thẩm Thục phi còn có bản lĩnh như vậy, khi đó hơi nhìn nhầm nàng ta rồi, cư nhiên có thể làm cho hoàng thượng đem bức bình phong đó ban cho nàng ta”

      Nhớ năm đó, nhân dịp sinh nhật của mình, Cao Hiền phi mở miệng xin hoàng thượng, nhưng bị hoàng thượng trả lời cách qua loa cho có lệ

      Ngọc Đào thay ly trà mới cho Tiêu hoàng hậu, đứng ở bên, dám tiếp

      Tiêu hoàng hậu dừng lại động tác trong tay, với Ngọc Đào: “Đem bình cam lộ quấn tơ tằm của bản cung, mang đến Trường Nhạc cung”

      Ngọc Đào sửng sốt chút, nghĩ tới hoàng hậu còn ban thưởng cho Thục phi, giây sau lại nhanh chóng trả lời:

      “Vâng, nô tì tuân mệnh”

      Nàng hành lễ mới xoay người vào khố phòng tìm bình Cam lộ hoàng hậu vừa mới nhắc đến

      Tôn ma ma là nhũ mẫu của Tiêu hoàng hậu, tình cảm giống như bình thường, nhịn được mở miệng :

      “Nương nương, vì sao người…”

      Tiêu hoàng hậu nhàn nhạt nở nụ cười: “Ma ma muốn hỏi, vì sao bản cung lại thưởng bình cam lộ cho thục phi phải ?”

      Tôn mama hỏi: “Thục phi tiến cung chưa được nửa tháng, lại có thể khiến cho hoàng thượng ân sủng như thế, hết bình phong, lại ngọc như ý, nô tì còn nghe , mấy ngày trước, hoàng thượng còn thưởng đôi vòng ngọc thượng hạng cho Nam Thiệu quốc tiến cống. Thứ nô ti lắm miệng, người là hoàng hậu, cống phẩm này, theo lý mà , trước tiên phải đưa đến Chiêu Minh cung để người lựa chọn, lại đưa trước bước cho Thục phi…”

      đôi vòng ngọc thôi, hoàng thượng muốn thưởng cho ai thưởng cho người đó, bản cung há vì chuyện như vậy mà tức giận với người”

      Tiêu hoàng hậu cũng để trong lòng, cống phẩm của Nam Thiệu quốc đưa đến Trường Nhạc cung trước thế nào, vài ngày trước, phải Tưởng tài nhân cũng nhận được vòng ngọc phỉ thúy sao?.

      Chẳng qua là dỗ hoàng thượng vui, tùy tay thưởng cho nàng ta, cần thiết vì những chuyện này mà gây phiền phức với nàng ta, như thế chỉ làm cho hoàng thượng cảm thấy nàng đủ rộng lượng

      Nghe như thế, Tôn mama chỉ có thể : “Chủ tử rộng lượng, là nô tì suy nghĩ thấu đáo”

      Tiêu hoàng hậu nhếch miệng, lạnh lẽo nên lời: “Trước đây lúc Liễu thị vừa mới tiến cung, hoàng thượng ngừng sủng ái nàng ta, liên tục suốt mấy tháng, hơn phân nửa thời gian đều ngủ trong phòng nàng ta, đừng tới kì trân dị bảo, đưa đến chỗ nàng ta còn thiếu sao?. Bản cung còn có thể dung được Liễu quý phi, huống chi chỉ là Thục phi nho

      Thục phi tại, còn chưa sánh bằng phân nửa sủng ái năm đó Liễu quý phi được hưởng, chẳng qua là vài năm gần đây, hoàng thượng cũng từ từ phai nhạt với Liễu quý phi. Phi tần mới vào cung, càng phân tán chú ý của người, nếu như mọi thứ đều so đo tính toán, chừng nàng tức đến nôn mửa mà chết, ngôi vị hoàng hậu này, cũng đến phiên nàng rồi

      Tôn mama đương nhiên biết những chuyện này. Nhưng tình hình của Liễu quý phi tương đối đặc biệt, mặc dù hoàng thượng có sủng ái nàng ta ra sao, nàng ta cũng thể tranh giành được ngôi vị hoàng hậu, nhưng mà Thẩm Mạt Vân giống như thế. Bà nhịn được thấp giọng hỏi:

      “Nếu như Thục phi nương nương sinh hạ hoàng tử…”

      Tiêu hoàng hậu mắt lạnh đảo qua, nhìn Tôn ma ma cúi đầu: “Chỉ cần có bản cung ngày, nhất định có thể bảo hộ thái tử chu toàn”

      Ngọc Đào đưa bình cam lộ khảm mây mới vừa tìm được cho Tiêu hoàng hậu xem qua, sau khi được đối phương gật đầu, cẩn thận cất vào trong hộp, chuẩn bị đích thân đưa đến Trường Nhạc cung

      Đợi Ngọc Đào rồi, chẳng mấy chốc Tiêu hoàng hậu lại khôi phục bộ dáng đoan trang, hiền lành: “Thục phi được sủng ái, người nên gấp phải là bản cung, mà là người khác”


      Trường Nhạc cung

      Sau khi Cẩm Sắc tiếp nhận hộp gấm Ngọc Đào đưa tới, Thẩm Mạt Vân mới với nàng ta:

      “Xin chuyển lời với hoàng hậu nương nương, ta rất thích cái bình này, ngày mai đích thân đến tạ ân hoàng hậu nương nương”

      Ngọc Đào vội : “Nô tì nhất định chuyển lời giúp Thục phi nương nương”

      Phúc phúc thân: “Nô tì dám làm phiền nương nương nghỉ ngơi, nô tì xin cáo lui”

      Thẩm Mạt Vân gật đầu: “ , Cẩm Sắc, mau tiễn Ngọc Đào”

      Nhìn bóng dáng trước, sau ra, Thẩm Mạt Vân ra hiệu cho Tố Nguyệt đem cái hộp trước mặt nàng cất kĩ, Tố Nguyệt vừa cầm lấy hộp vừa :

      “Cái bình này xinh đẹp, tiếc là vẫn chưa đến lúc, nếu cắm vài nhánh phù dung màu hồng nhạt cũng rất đẹp mắt”

      Hồng Tịch cũng theo cười : “Tuy rằng có phù dung nhưng mà hoa sen cũng tệ, vườn hoa của chúng ta, có bày vài bồn hoa sen . Nếu nương nương thích, nô tì hái cho người”

      Thẩm Mạt Vân giơ tay lên che cái miệng ngáp, hỏi: “Được rồi, hoa sen trồng ở bên kia, thích qua bên đó xem, hà tất phải bẻ để làm gì. Cái bình này…” Suy nghĩ chút:

      “Vẫn nên bỏ vào trong khố phòng , đợi đến thời điểm tháng 10 lại lấy ra cắm phù dung”

      Tố Nguyệt nhanh nhẹn đáp ứng, tìm Tiễn Dung để nhập danh sách, chỉ để lại mình Hồng Tịch ở trong phòng

      “Nương nương…”

      Hồng Tịch cẩn thận nhìn Thẩm Mạt Vân, ý tứ của vị chủ nhân này, vẻ mặt khỏi mang theo chút kính cẩn

      Thẩm Mạt Vân chậm rãi bóc vỏ hạt hướng dương ở trong dĩa, chút để ý hỏi:

      “Hồng Tịch, ngươi tiến cung được bao nhiêu năm rồi?”

      “Hồi nương nương, 6 năm rồi” Hồng Tịch cung kính, cúi đầu

      “Ồ, vậy cũng là lão nhân ở trong cung rồi”

      Thẩm Mạt Vân như có vẻ đăm chiêu, nhìn thoáng qua nữ tử cúi đầu, dung mạo cũng chưa trưởng thành, rất biết thân biết phận. Tiến cung được 6 năm, có thể làm cho người ta chọn nàng ta đến Trường Nhạc cung hầu hạ, còn với thân phận là đại cung nữ, nhất định có thâm ý. Chỉ có điều, người hầu hạ bên cạnh khéo léo chút chưa hẳn phải là việc tốt, ít nhất cũng gây rắc rối cho chủ tử, miễn là bị cắn ngược lại là được rồi

      Thẩm Mạt Vân tiếp tục từ từ bóc hạt dưa, động tác hết sức tao nhã, nhìn qua giống như bức họa. Suy nghĩ chút, nàng lại hỏi: “Trước đây, ngươi hầu hạ ở cung nào?”

      “Trước đây, nô tì hầu hạ An Thuận Thái phi”Hồng Tịch

      Thái phi?. Thẩm Mạt Vân sửng sốt chút :

      “An Thuận thái phi vẫn luôn ở Thọ Khang cung với Thái hậu?” An Thái phi có con cái, trong hậu cung của tiên đế cũng được sủng ái, sau khi tiên đế qua đời theo Thái hậu ở Thọ Khang cung

      Hồng Tịch gật đầu: “Đúng vậy, năm trước khi An thái phi qua đời, nô tì vẫn hầu ở trong trắc điện của người, làm chút việc trông coi, quét dọn lặt vặt. mãi đến khi nương nương người tiến cung, Giang tổng quản người hầu hạ bên Trường Nhạc cung đủ, bẩm báo với Thái hậu muốn điều động nô tì, lúc này nô tì mới có thể đến Trường Nhạc cung hầu hạ”

      ngờ còn có chuyện như vậy, thảo nào, nàng thấy Hồng Tịch chuyện và làm việc trầm ổn hơn bọn Lục Tinh. Thẩm Mạt Vân đánh giá nàng vài lần, chậm rãi :

      “Ta biết rồi, ngươi xuống trước

      Hồng Tịch do dự chút, trong lòng giãy dụa mấy lần, vẫn tiến lên quỳ gối hành lễ :

      “Nô tì vào Trường Nhạc cung, đương nhiên là người của chủ tử, chắc chắn lòng hướng về người”

      Thẩm Mạt Vân mỉm cười, dừng lại động tác bóc hạt, cầm lấy khăn tay lau những vết bẩn ngón tay:

      “Trong lòng ta có tính toán, ngươi ra ngoài cứ làm tốt việc của mình

      Hồng Tịch nghe xong, tạm thời thở phào nhõm, bất kể là như thế nào Thẩm Mạt Vân cũng từ chối ngay lập tức, đại biểu còn có thể chuyển biến đường sống:

      “Vâng”

      Nàng được vài bước, mới xoay người lui ra khỏi phòng

      “Tố Nguyệt, ngươi cảm thấy thế nào?”

      Thẩm Mạt Vân bỗng nhiên lên tiếng hỏi

      Tố Nguyệt vén rèm, từ nơi khác đến, : “Nhìn, ngược lại là người thà”

      “Đường xa mới biết sức ngựa, ở lâu mới biết lòng người, trung thành hay , rất nhanh biết”

      Thẩm Mạt Vân duỗi thắt lưng, hôm nay trời rất nóng, muốn hoạt động chút nào:

      “Bình hoàng hậu đưa tới, cất kĩ chưa?”

      cất kĩ rồi”

      Diên Khánh cung

      Liễu Quý phi ôm con mèo trắng như tuyết. nhàng vuốt lông cho nó, mắt phượng thâm thúy nhếch lên nhìn về phía thái giám:

      như vậy, hôm nay hoàng thượng vẫn lật thẻ bài của Thẩm Thục phi?”

      “Đúng vậy, nô tài vừa mới nhìn thấy nội thị qua Trường Nhạc cung truyền chỉ rồi”

      “Chiêu Minh cung có phản ứng gì?”

      Sắc mặt của Liễu quý phi có chút tốt, nhưng giọng điệu vẫn bình ổn

      “Nô tì nghe hoàng hậu nương nương thưởng đôi bình Cam Lộ cho Thục phi nương nương”

      Thái giám kia chần chừ lát, nhưng vẫn ra

      Liễu Quý phi ngớ ra chút, sau đó bật cười: “Haha, bình Cam lộ sao?. Tính nhẫn nại của hoàng hậu nương nương chúng ta đúng là càng ngày càng tốt rồi”

      Nàng khoát tay : “Nếu hoàng hậu nương nương bày tỏ. Bản cung im lặng như vậy cũng hợp tình hợp lý. , lấy bộ trà có nắp sứ men xanh khảm vân đưa cho Thục phi. là lần trước bản cung nhận được bức họa thiên sơn vạn thủy mà Thục phi đưa tới hết sức thích, bộ ấm trà này chỉ là chút tâm ý của bản cung”

      Thính Vũ lĩnh mệnh mà , Liễu quý phi bên vừa vuốt mèo con, vừa lẩm bẩm:

      “Dù sao cũng dễ chịu hơn bên phía Cẩm Hoa Lâu”

      Tuy rằng Thẩm Mạt Vân được sủng ái, nàng cũng có bao nhiêu vui vẻ, chỉ có điều nghĩ đến Tưởng tài nhân, dáng vẻ cao ngạo của nàng ta bị đập nát, tâm tình phiền muộn trong lòng cũng trở nên tốt hơn

      Tâm tình của Tưởng tài nhân tốt hay tốt, cũng có ai quan tâm đến. Nhưng mà, người hiếm khi đến ngự hoa viên như Thẩm Mạt Vân, khi nhìn thấy người đẹp lạnh lùng mặc y phục màu sáng về phía mình, khỏi nhíu mày, trong mắt lên chút kinh ngac

      là, người đẹp này, ngày thứ hai sau khi nàng được hoàng thượng thị tẩm, có gặp nàng ta ở chỗ hoàng hậu, nàng ta vẫn luôn cáo bệnh ra ngoài. Chuyện này cũng có gì đáng kinh ngạc, nàng ta buồn bực cũng là điều đương nhiên, chỉ có điều trong mấy ngày ngắn ngủi, Tưởng tài nhân rốt cuộc dùng biện pháp gì khiến mình trở nên gầy như quyển sách thế này?.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.