1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      theo như mình nghĩ NDK thích dây dưa vs Lyndia là muốn gợi lại quá khứ lúc y0 chị Thiển ý :v tại e này tính cách có chút gì đó giống vs chị Thiển bên cạnh đó vừa ms bị cách chức cộng thêm hơi chán nản vs vợ :))))) nên ms như vậy.
      chứ còn ông này y0 vợ mà, về sau ms biết :yoyo27::yoyo27::yoyo27:
      Chris thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      mình thấy tính cách của người vợ thực quá yếu đuối và có cái kiểu 'gió chiều nào theo chiều ấy', trong lúc đọc cũng đoán được là ông ấy vợ nhưng biết sao ông ấy được nữa, vợ gì mà hiểu được tâm lý người chồng :05(1)::05(1)::05(1):
      amylee thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      công chúa mà :))))) sau biết chồng léng phéng mà cũng chả biết lm gì kìa :yoyo27::yoyo27::yoyo27: chỉ biết khóc :4::4::4: thằng nào nhìn chả chán :tt1::tt1::tt1::tt1:
      Chris thích bài này.

    4. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 34-1

      Buổi đêm yên tĩnh. Lâm Thiển vào sân trước ngôi biệt thự, tới bên mấy cây nho trồng hôm nào.

      Mấy cây nho cao ngang người, những phiến lá lớn đung đưa trong gió. Sang năm, chắc nó có thể leo kín giàn ở cao.

      Có lẽ do tâm trạng nặng nề và rối bời, Lâm Thiển lập tức vào nhà mà rút điện thoại chụp hình mấy cây nho làm kỷ niệm. Sau đó, mới thở dài, đẩy cửa vào trong nhà.

      Lệ Trí Thành ngồi ở sofa xem tivi. Nhìn thấy , vỗ mặt ghế, ra hiệu ngồi xuống cùng .

      Lâm Thiển bị tin tức truyền hình thu hút chú ý. Kênh kinh tế đưa tin về vụ tập đoàn DG của Mỹ bỏ khoản tiền khổng lồ thu mua Tư Mỹ Kỳ.

      Tất nhiên, những thông tin này mấy có giá trị. Bởi vì quá trình hợp tác tương đối thầm lặng lẽ nên tin tức giới truyền thông kiếm được đều là vu vơ hời hợt.

      Bản thân việc công ty nước ngoài thu mua doanh nghiệp trong nước là đề tài nhạy cảm nên các bên đều tránh rình rang.

      Nhưng chỉ xem thông tin này, lại hồi tưởng những lời Trần Tranh hôm nay, tâm trạng của Lâm Thiển càng tệ hơn.

      quay sang Lệ Trí Thành, hỏi thẳng: “ bán Ái Đạt đấy chứ?”

      Lệ Trí Thành cầm điều khiển tắt tivi. “Em nghĩ sao?” đáp mà hỏi lại.

      Lâm Thiển thú : “Em biết.”

      “Hôm nay em chuyện gì với trai em thế?” Lệ Trí Thành lại hỏi.

      Lâm Thiển lặp lại toàn bộ lời của Lâm Mạc Thần. Tất nhiên, bỏ qua đoạn trai bảo “nằm chờ chết”. Lệ Trí Thành nghe xong, gật đầu, chuyển đề tài khác: “Em với ấy chuyện hai chúng ta đính hôn chưa?”

      Nghĩ đến phản ứng của trai, đương nhiên , chỉ đáp: “Em rồi, ấy có chút vui, vì em báo trước với ấy. Tuy nhiên, về cơ bản rất vui mừng, còn chúc phúc chúng ta.”

      Khóe mắt Lệ Trí Thành thấp thoáng ý cười: “ ?”

      Lâm Thiển hơi chột dạ, nhưng vẫn giả bộ thản nhiên: “Tất nhiên là rồi, bằng ấy có thể làm gì?” nghĩ bụng: Vậy mà cũng đoán ra phản ứng của trai em. Em thừa nhận, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, mới là người hiểu ấy nhất đời.

      May mà hai người đàn ông này đấu với nhau.

      Lệ Trí Thành cũng hỏi nhiều, mà chỉ : “Đợi sau khi vụ thu mua kết thúc, và bố chính thức thăm người thân của em.”

      Lâm Thiển đỏ mặt: “Tùy .”

      Nhắc đến đề tài này, khí trong phòng tựa hồ trở nên mờ ám trong giây lát. Hai người nhìn nhau, Lệ Trí Thành giơ tay kéo vào lòng rồi vuốt ve mặt .

      làm gì vậy?” Lâm Thiển lên tiếng.

      “Em nên gọi là gì nhỉ?” Lệ Trí Thành hỏi lại.

      Lâm Thiển ngẩn người, vài giây sau mới hiểu ý . Dù sao cũng là lần đầu tiên, rất khó mở miệng. Hơn nữa, gọi người đàn ông chững chạc thâm trầm như bằng xưng hô thân mật, cảm thấy hơi kỳ kỳ.

      gọi trước .” Lâm Thiển đá “trái bóng” về phía .

      Lệ Trí Thành cúi đầu hôn lên trán , cất giọng vô cùng dịu dàng: “Vợ à.”

      Trái tim Lâm Thiển như bị thứ gì đó chạm vào.

      ngờ, xưng hô hết sức bình thường, thốt ra từ miệng cũng khiến rung động đến thế.

      Lâm Thiển giơ tay ôm cổ Lệ Trí Thành, gọi khẽ: “Chồng ơi.”

      Gương mặt gần kề, đôi mắt sâu hun hút nhìn . Hai người nhất thời im lặng, nhiệt độ khí dường như tăng lên, khiến toàn thân nóng ran.

      lúc sau, Lâm Thiển lên tiếng: “ còn chưa , rốt cuộc có bán Ái Đạt hay ?”

      Sắc mặt Lệ Trí Thành lộ vẻ nghiêm nghị trong giây lát. giơ tay kéo cả bàn cờ và hộp đựng quân cờ ở góc bàn uống trà ra trước mặt.

      Lâm Thiển tỏ ra hứng thú: “ định bố trí quân cờ hay sao?”

      Lệ Trí Thành trả lời, mà cầm bốn quân cờ màu đen, thả xuống bàn cờ.

      “Nếu từ chối đề nghị thu mua của tập đoàn DG, Ái Đạt phải đối mặt với bốn uy hiếp chủ yếu. Thứ nhất là vấn đề tài chính. Tài lực của DG hùng hậu hơn chúng ta biết bao nhiêu lần. Nếu triển khai cuộc cạnh tranh thị trường, chúng ta rất thiệt thòi."

      Lâm Thiển gật đầu. Đây cũng là điều lo lắng. Trước kia đấu với công ty có thực lực hơn hẳn là Tân Bảo Thụy, Ái Đạt pải dốc hết sức lực mới có thể chiếm thế thượng phong. DG là tập đoàn sản xuất túi xách hàng đầu thế giới, tài chính đương nhiên mạn hơn Tân Bảo Thụy nhiều.

      “Thứ hai”, Lệ Trí Thành cất giọng trầm thấp: “… là cái vỏ Tư Mỹ Kỳ. Trước đây DG nhảy vào thị trường Trung Quốc thành công là do hợp thủy thổ, xây dựng được đội ngũ marketing, mạng lưới thị trường của mình. Nhưng bây giờ, những khiếm khuyết “chết người” của bọn họ có Tư Mỹ Kỳ bổ sung.”

      Lâm Thiển gật đầu, nhịn nổi mắng câu: “Trần Tranh đúng là đồ ngu xuẩn.”

      “Thứ ba là tâm lý người tiêu dùng.” Ánh mắt Lệ Trí Thành lạnh nhạt mấy phần, Lâm Thiển tiếp lời: “Đúng vậy, ít người tiêu dùng cho rằng sản phẩm của nước ngoài tốt hơn sản phẩm nội địa. Điều này trở thành ưu thế của bọn họ.”

      Nhắc tới mới nhớ, hình như Lâm Thiển cũng thích hàng ngoại hơn.

      Lệ Trí Thành ràng nghĩ tới đống mỹ phẩm, quần áo, giày dép… của , thầm liếc cái, Lâm Thiển chau mày: “ cũng có bao nhiêu thứ còn gì?”

      Lệ Trí Thành đáp rất nhanh: “ chỉ có trang bị dã ngoại.”

      Lâm Thiển ngẩn người, ngẫm nghĩ lúc. Hình như đúng vậy, ngoài quần áo, giày mũ, lều bạt dành cho chuyến dã ngoại, vật phẩm cá nhân khác của Lệ Trí Thành đều là hàng nội địa.

      “Land Rover.” chợt nghĩ đến xe ô tô của .

      “Là xe của công ty.”

      Cũng đúng… Lâm Thiển vắt óc nghĩ tiếp. Đột nhiên mắt lóe sáng, nhưng sắc mặt hơi xấu hổ: “… Còn bao cao su nữa.”

      Đại khái Lệ Trí Thành ngờ tính cả thứ này. Khóe mắt vụt qua ý cười: “Được, cái này thừa nhận.”

      Lâm Thiển ngượng ngùng quay chỗ khác. đúng là đáng ghét .

      uy hiếp thứ tư là gì?” hỏi.

      Lệ Trí Thành giơ tay véo má : “Lòng người.”

      Lâm Thiển ngây ra, nghe tiếp: “DG muốn thu mua chúng ta, đương nhiên đưa ra các điều kiện hấp dẫn, khiến nhiều người động lòng. Thiên hạ đua chen và tranh giành cũng chỉ vì chữ lợi. Việc người của Ái Đạt bị dao động trước cám dỗ là thực tế chúng ta thể ngăn chặn."

      Lâm Thiển im lặng. Lệ Trí Thành cầm quân cờ màu trắng đặt xuống phía đối diện quân cờ đen.

      “Đây là gì vậy?” Lâm Thiển hỏi.

      “Ích lợi đạt được khi đồng ý bán cổ phần.”

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 34-2

      Lâm Thiển tròn mắt nhìn Lệ Trí Thành. cũng suy tính đến khả năng bán cổ phần ư?

      “Bất kể uy hiếp nào trong bốn cái cũng có khả năng đẩy Ái Đạt vào đường cùng.” từ tốn: “Nếu chúng ta đồng ý bán cổ phần, kết quả rất đơn giản. Chúng ta nhận được khoản tiền vô cùng lớn. Ngành sản xuất túi xách là ngành nghề truyền thống, lợi nhuận mỏng. Nếu chúng ta dùng số tiền này đầu tư vào lĩnh vực bất động sản hay tài chính tiền tệ… nghĩ đạt được lợi nhuận cao hơn sản xuất túi xách gấp nhiều lần.”

      Lâm Thiển hoàn toàn á khẩu.

      tin vào lời của Lệ Trí Thành. Với con mắt và năng lực của , làm nghề gì mà chẳng kiếm được tiền. Nhưng nghĩ tới việc bán Ái Đạt, tâm trạng của vô cùng nặng nề.

      Lâm Thiển lại cúi đầu quan sát năm quân cờ bàn cờ rồi ngẩng lên nhìn Lệ Trí Thành.

      Vì vậy, quyết định của là?

      từng nghĩ đến chuyện bán Ái Đạt.” Lệ Trí Thành nhìn vào mắt Lâm Thiển, đồng thời khẳng định suy đoán của .

      Lâm Thiển giật mình, từng nghĩ đến chuyện bán Ái Đạt? Câu này có nghĩa là…

      Lệ Trí Thành tựa vào thành ghế, xoay người đối diện . Sau đó, ôm eo , ánh mắt thâm trầm.

      “Sáng nay thu thập internet tư liệu về công ty nước ngoài thu mua và sáp nhập các doanh nghiệp trong nước.” .

      Lâm Thiển có dự cảm, lời sắp thổ lộ rất quan trọng. bất giác gật đầu: “Vâng, sau đó sao?”

      ra rất nhiều nhãn hiệu nổi tiếng thuộc mọi ngành nghề bị nước ngoài thu mua. Đối diện với cuộc tấn công của doanh nghiệp đa quốc gia, lựa chọn và kết cục của bọn họ chỉ có .”

      “Vâng.” Lâm Thiển phải là thành phần đặc biệt nước, nhưng mỗi lần thấy tin tức kiểu này, trong lòng vẫn khó chịu. Cho dù nước ngoài mang tới nhân tài và kỹ thuật tiên tiến nhưng nhãn hiệu đó suy cho cùng cũng còn là nhãn hiệu Trung Quốc. Hơn nữa, đúng là có rất nhiều nhãn hiệu nổi tiếng trong nước biến mất thị trường.

      Lệ Trí Thành chuyển đề tài: “Duy chỉ có ngành, cả tập thể ngăn chặn thu mua của nước ngoài.”

      Lâm Thiển tiếp lời: “Ngành điện gia dụng.” từng đọc qua tin tức liên quan đến vụ này.

      Lệ Trí Thành gật đầu: “Tài liệu cho biết, các doanh nghiệp Trung Quốc và tập đoàn điện gia dụng quốc tế đối kháng nhiều năm, bọn họ phải trả cái giá rất đắt mới có thể đẩy lui xâm nhập của nước ngoài. Mà kết quả là…” Ngừng vài giây, tiếp: “Trong cuộc cạnh tranh gay gắt đó, kỹ thuật và thực lực của doanh nghiệp Trung Quốc ngừng nâng cao. tại, rất nhiều sản phẩm điện gia dụng lọt vào top đầu toàn cầu. Công ty nước ngoài nhìn thấy sản phẩm điện gia dụng Trung Quốc là nể sợ.”

      Lâm Thiển biết mở miệng thế nào, chỉ cảm thấy máu nóng toàn thân từ từ sôi sục. Lệ Trí Thành giơ tay gạt hết quân cờ vào hộp.

      Sau đó, ngẩng đầu nhìn , rành rọt từng từ : “Lẽ nào doanh nghiệp của thắng nổi công ty nước ngoài? thể đạt đến top đầu toàn thế giới?”

      Đêm rất khuya.

      Lâm Thiển nằm giường, đầu óc chỉ lặp lặp lại câu của Lệ Trí Thành, trong lòng vẫn chưa hết xúc động.

      Tuy bây giờ Ái Đạt là công ty đứng đầu Trung Quốc, nhưng muốn lọt vào vị trí hàng đầu thế giới vẫn còn khoảng cách rất xa.

      hiểu tại sao, khi nghe Lệ Trí Thành bình thản mục tiêu xa vời đó, Lâm Thiển hề cảm thấy ngoài tầm tay, mà chỉ có cảm giác nhiệt huyết dâng tràn, sôi sục ý chí chiến đấu.

      Lúc này, Lệ Trí Thành mở cửa nhà tắm ra ngoài. Bộ dạng của mỗi khi tắm xong trông rất gợi cảm, Lâm Thiển càng ngắm càng thích. đợi tiến lại gần, nhảy xuống giường lao tới ôm .

      Thấy người phụ nữ của mình đột nhiên chủ động lao vào vòng tay, Lệ Trí Thành dừng bước. phản ứng rất nhanh, ôm người bế lên.

      Đôi mắt thâm trầm của nhìn chăm chú.

      Lâm Thiển cất giọng dịu dàng và kiên định: “Em vẫn muốn làm phó tướng của . Cúc cung tận tụy, xông pha trận mạc.”

      “Được.” Lệ Trí Thành nhàng đáp: “Phu nhân muốn làm gì cũng được.”

      Lâm Thiển nhịn được cười, “xì” tiếng: “Em chỉ muốn làm phó tướng thôi.” cất giọng nũng nịu: “Trưởng quan đại nhân, xin hãy cho em biết cẩm nang diệu kế tiếp theo của .”

      Lệ Trí Thành đặt xuống giường, cũng nằm bên cạnh rồi ôm vào lòng: “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. cần phải sâu tìm hiểu tình hình của đối phương .”

      Lâm Thiển gật đầu, hiểu điều này. Trước khi bước vào trận chiến, các tướng lĩnh đều phải tìm hiểu kỹ càng tình hình binh lực, lương thảo, thói quen dụng binh của đối phương, mới có thể bách chiến bách thắng. Trước đó Lệ Trí Thành thắng hai trận, cũng bởi vì nắm bản tính của Trần Tranh và Ninh Duy Khải.

      Ngẫm nghĩ lúc, Lâm Thiển lên tiếng: “Trước đây em từng tiếp xúc với mấy người của công ty trai em, em cũng thu thập tư liệu về tập đoàn DG, để em cho nghe.”

      “Được. Cảm ơn phó tướng Lâm.”

      Lâm Thiển mỉm cười, tựa vào lòng , bắt đầu chắt lọc thông tin quan trọng:

      “Mấy người chung vốn và cấp dưới của trai em, có thể dùng từ xảo quyệt và tàn nhẫn để hình dung. Bọn họ thường đưa ra nhiều điều kiện hạn chế trong hợp đồng thu mua. Bình thường, thấy quan trọng nhưng đến khi xảy ra chuyện, ví dụ doanh nghiệp kinh doanh kém hay điều kiện bên ngoài thay đổi, những điều khoản xoàng xĩnh đó liền phát huy tác dụng. Bọn họ có lý do chính đáng, từ từ nuốt doanh nghiệp của . Những điều khoản này là hợp pháp và chẳng thể làm gì bọn họ. thể thừa nhận, về phương diện thu mua tài chính, doanh nghiệp trong nước thua xa doanh nghiệp quốc tế về mặt kinh nghiệm.”

      Lệ Trí Thành gật đầu. Lâm Thiển thở dài: “Em đoán Trần Tranh chắc chắn rơi vào bẫy của bọn họ.”

      Nhắc đến Trần Tranh, Lệ Trí Thành chút mềm lòng: “ ta gieo gió gặt bão.” Lâm Thiển nháy mắt với . ra Trần Tranh sai, Tư Mỹ Kỳ bị Lệ Trí Thành kéo xuống nước mới rơi vào cảnh đường cùng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :