1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      @amylee : Thanks nàng post tiếp mấy chương nữa nàng, ta đợi mòn mỏi mấy ngày rùi :yoyo49::yoyo49::yoyo49::yoyo49::yoyo49:
      Last edited: 26/9/14

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      @Chris cứ yên tâm ^^ đọc thế ms kích thích :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      Chris thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 29-1

      Màn đêm yên tĩnh. Lâm Thiển nằm giường, lắng nghe tiếng động trong nhà tắm. Đến khi có tiếng mở cửa, lập tức nhắm mắt, giả vờ ngủ say.

      Lệ Trí Thành rửa mặt, khi về phòng ngủ, thấy Lâm Thiển nằm im, hai mắt nhắm nghiền. Nhưng là quân nhân, nhãn lực của rất tốt, tấm bia di động nằm ngoài phạm vi trăm mét còn bắn trúng nữa là người phụ nữ cách có mấy mét. Hàng mi của rung rung, ràng vẫn chưa say giấc nồng.

      Lệ Trí Thành đến bên giường, lặng lẽ cởi quần áo. Giống như phần lớn đàn ông, chỉ mặc quần lót khi ngủ. Lâm Thiển hé mắt, lờ mờ nhìn thấy kéo chăn nằm xuống.

      Lâm Thiển tiếp tục nằm im bất động. Sau đó, Lệ Trí Thành từ từ áp sát, đặt tay lên eo , nhè vuốt ve: “Em ngủ chưa?”

      “Rồi.” Lâm Thiển trả lời từ, mắt vẫn mở ra.

      “Em “tiêu hóa” xong chưa?” Lệ Trí Thành lại hỏi.

      Vừa rồi trong thư phòng, sau mấy câu tâm tình của , Lâm Thiển tuy dạt dào cảm xúc nhưng vẫn cứng miệng: “Em hiểu rồi, em cần “tiêu hóa” thêm”.

      ra phụ nữ là vậy, khi bạn muốn “chiến tranh lạnh” với người đàn ông của mình, cho dù ta giải thích rất có lý, lý trí chấp nhận nhưng bạn vẫn muốn giảng hòa ngay.

      Lâm Thiển là người phụ nữ tỉnh táo. hiểu , Lệ Trí Thành làm vậy mới là lựa chọn đúng đắn. từng , chủ động tính kế với người khác. cũng , nếu chủ động tấn công Tân Bảo Thụy, Ninh Duy Khải trước sau gì cũng tung ra nhãn hiệu mới, tiêu diệt nhãn hiệu vừa khởi sắc Vinda. Lúc bấy giờ, tất cả mọi người chìm trong niềm hân hoan khi công ty trở mình thành công, chỉ có Lệ Trí Thành nhìn ra mặt nguy hiểm ở đằng sau. Do đó, mới nước cờ vô cùng táo bạo.

      Nhưng lý trí là đằng, tình cảm là nhẽ. Lâm Thiển quay lưng về phía : “Chưa, em còn phải nghĩ vài ngày.”

      khi là người dùng trái tim đánh đổi, vậy cũng có quyền tùy ý phát tiết đúng ?

      nên sớm xem cẩm nang diệu kế của , để sau này đỡ rơi vào tình trạng mờ mịt rồi lo lắng đâu.

      Lâm Thiển ngẫm nghĩ, cảm thấy vẫn nên xem hơn.

      Tuy từ trước đến nay, Lệ Trí Thành đều giành thắng lợi, nhưng con đường này phải có mạo hiểm và gian nan. Nếu tìm được doanh nghiệp vật liệu chất lượng tốt giá rẻ như Minh Đức, nếu ông chủ Minh Đức chấp nhận bán cổ phần cho ; hoặc Ninh Duy Khải trúng kế, tung ra sản phẩm Sa Ưng… liệu có ngày hôm nay?

      Chắc chắn phải chịu áp lực gấp nhiều lần người bình thường, từng bước như lớp băng mỏng. Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Thiển lại mềm mấy phần.

      Lúc này, cảm nhận thấy Lệ Trí Thành hít thở đều đều, bàn tay đặt eo mình bất động, Lâm Thiển chăm chú lắng nghe. phải ngủ say rồi đấy chứ?

      Hừ, còn ra sức tìm lý do tha thứ cho , cứ thế ngủ luôn. Lâm Thiển lại tiếp tục vểnh tai lên nghe, quả nhiên có động tĩnh. nhịn nổi, liền ngoảnh mặt về phía .

      Ai ngờ vừa quay đầu, liền bắt gặp đôi mắt sáng ngời, biết Lệ Trí Thành yên lặng nhìn bao lâu rồi.

      Lâm Thiển lại mềm lòng, nghe : “Mấy ngày công tác, rất nhớ em.”

      Viền mắt Lâm Thiển đột nhiên hơi cay cay, đáp khẽ: “Em cũng vậy.”

      Em luôn nhớ , từng giây từng phút.

      ai chủ động hôn trước, chỉ biết buổi tối hôm nay, đụng chạm của Lệ Trí Thành dịu dàng hơn bất cứ lần nào trước đó, phản ứng của Lâm Thiển cũng kịch liệt hơn bất cứ lần nào trước đó. Bờ môi từ từ di chuyển xuống dưới, hôn lên mỗi tấc da toàn thân , còn ôm chặt cổ hoặc thắt lưng . Tâm trạng ấm ức, buồn phiền, lo lắng, hụt hẫng và nhớ nhung trong mấy ngày qua hoàn toàn tan biến trong bàn tay và môi lưỡi của .

      Cuối cùng, khi thân thể hai người hòa quyện để cùng nhau giải phóng, Lâm Thiển chợt có cảm giác như được giải thoát. nghĩ, hóa ra là vậy, thân thể gắn bó khiến linh hồn của hai người càng xích lại gần nhau hơn. Bởi vì trong tình , hai người mới bộc lộ nguyên thủy nhất, chân thực nhất của bản thân, mới bộc lộ dục vọng trần trụi nhất trong nội tâm.

      Bởi vì hy vọng có cách triệt để nên em mới thất vọng, mới sầu não. Bởi vì em hy vọng chúng ta có khoảng cách, xa lạ.

      Trung thành hay xảo quyệt cũng thế, bày mưu tính kế cũng vậy. Đó là vì em , em muốn trở thành người hiểu nhất thế giới này. Em muốn kề vai , chứ phải đứng trong sương mù ngước nhìn .

      Vì vậy, em trốn tránh, sợ hãi nữa. Từ nay về sau, em muốn thấy con người chân thực nhất của , như vậy em mới đau lòng.

      Ngoài cửa sổ, sao trời lấp lánh. Lâm Thiển vô cùng mệt mỏi, tựa vào vai Lệ Trí Thành, mơ hồ hỏi: “Sau này, em muốn xem trước cẩm nang diệu kế của .”

      “Được.”

      “Nếu thất bại, được cảm thấy mất thể diện đâu đấy.”

      cười: “ đâu.”

      “Lần này Aito thất bại, công nhân viên của Ái Đạt chắc rất đau lòng.”

      “Chỉ là tạm thời, bù đắp.” Lệ Trí Thành cất giọng trầm thấp: “Em quên kế cuối cùng “Dị quân đột khởi” rồi hay sao? Vào thời điểm này sang năm, chúng ta mở rộng toàn diện nhãn hiệu Aito để chiếm lấy thị trường túi xách thông thường và túi xách dã ngoại của Tân Bảo Thụy.”

      Lâm Thiển lặng thinh. ra Aito phải quân cờ bỏ , mà là quân cờ có tác dụng, chỉ là thời cơ chưa tới mà thôi.

      Hai người lại nằm yên lúc, Lâm Thiển đột nhiên hỏi: “Lần trước , có hứng thú với em từ lần gặp đầu tiên?”

      Vài giây sau, Lệ Trí Thành mới trả lời: “Ừ.”

      “Em cũng thế.”

      Lệ Trí Thành lên tiếng, lại cúi đầu hôn .

      Ngày hôm sau, trời vẫn chưa sáng hẳn, Lâm Thiển tỉnh giấc. Nhiều năm ngủ mình quen rồi, bây giờ bên cạnh đột nhiên xuất người, ra vẫn chưa thích ứng.

      Đàn ông quả nhiên thích ứng với hoàn cảnh nhanh hơn phụ nữ. Lâm Thiển ngắm gương mặt trong giấc nồng của Lệ Trí Thành ở khoảng cách gần. Hơi thở của phả vào trán, mang theo mùi hương khiến xốn xang.

      Nghĩ đến cuộc trò chuyện vào buổi tối hôm qua, chợt có cảm giác như giấc mơ. Sau khi tỉnh mộng, trong lòng hơi trống trải. Nhưng khi bắt gặp ánh bình minh ngoài cửa sổ, báo hiệu ngày mới bắt đầu, trong lòng dường như tràn đầy động lực và hy vọng.

      Có lẽ, đây chính là tình ? Tình khiến con người buồn vui, nhưng thể dứt ra.

      Lâm Thiển lại ngắm thêm lúc, mới chuẩn bị xuống giường. Lệ Trí Thành tuy ngủ say nhưng vẫn có cảnh giác cao độ. vừa động đậy, liền mở mắt nhìn .

      “Chào buổi sáng…” Giọng Lâm Thiển như tiếng muỗi kêu.

      “Chào buổi sáng.” lật người đè xuống dưới thân.
      Chris thích bài này.

    4. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 29-2

      Nặng quá, trọng lượng của người đàn ông đè hết lên người Lâm Thiển, bảo sao nặng. luồn tay vào mái tóc đen của , thủ thỉ: “… lại muốn rồi?” Hầu như sáng nào cũng có ham muốn, quen từ lâu. hỏi câu này bằng giọng điệu vô cùng dịu dàng.

      Lệ Trí Thành trả lời, chỉ vén áo ngủ của Lâm Thiển, bắt đầu hôn lên ngực .

      Lâm Thiển quen mặc quần áo ngủ. Vì vậy, sau mỗi cuộc ái ân, đều mặc váy ngủ và quần lót. ra, hai người mới chung chăn gối năm sáu buổi tối, nhưng sáng nào cũng lột đồ của lần.

      Thưởng thức xong bộ ngực, quả nhiên Lệ Trí Thành di chuyển xuống dưới, nhàng cởi quần . Lâm Thiển rên khẽ tiếng, tưởng dùng ngón tay như thường lệ. Ai ngờ tách hai đùi rồi cúi đầu xuống nơi riêng tư của người phụ nữ.

      Lâm Thiển cứng đờ người. Lúc này, hôn lên nơi tiêu hồn đó. Lâm Thiển chịu nổi, vội đẩy đầu : “Đừng chạm vào chỗ đó…”

      khi Lệ Trí Thành quyết chí, làm sao có thể bị dao động? đáp khẽ: “Đừng động đậy.” Đầu lưỡi tiến vào sâu hơn.

      Cảm giác như bị điện giật biết từ đâu dội về, trong nháy mắt bao trùm toàn thân Lâm Thiển, cuối xùng đánh vào trái tim . Lâm Thiển liền co chân theo phản xạ. Tuy biết đây là trong những phương thức ái ân nhưng đối với người phụ nữ chưa có kinh nghiệm như , cảnh tượng này đúng là quá chấn động.

      Đặc biệt, đối tượng vào thời khắc này phải ai khác, mà chính là người cầm trịch ở Ái Đạt, người đàn ông luôn lạnh nhạt mạnh mẽ khiến nhân viên kính nể, là doanh nhân quay “ cả” của ngành Tân Bảo Thụy như chong chóng.

      “Sao lại làm vậy…” Lâm Thiển thở dốc.

      Lệ Trí Thành đáp: “Có người yên tâm về . cần phải chứng minh trung thành của mình.”

      Lâm Thiển ngây ra, khóe miệng cong lên, nhưng do xấu hổ, lại lần nữa đẩy đầu Lệ Trí Thành: “Trung thành với chuyện này có quan hệ gì? Logic của kiểu gì thế biết?”

      Lệ Trí Thành tỏ ra kiên quyết: “Lâm Thiển, hãy chuyên tâm.”

      Lâm Thiển: “Em cần chuyên tâm làm gì cơ chứ?”

      “Cảm nhận.”

      xong hai từ này, Lệ Trí Thành tiếp tục công cuộc khơi gợi khoái cảm của người phụ nữ. dòng khí nóng từ nơi sâu trong thân thể trào ra, Lâm Thiển đỏ bừng mặt, toàn thân chỉ còn cảm giác dễ chịu và kích thích. Dưới tác động của , ngày càng đánh mất phương hướng, mất khả năng ngôn ngữ, chỉ còn hơi thở gấp gáp và từng tiếng nấc nghẹn.

      Nơi sâu trong cơ thể Lâm Thiển tựa hồ bùng nổ, khiến như bị chôn vùi trong đó. giãy giụa, muốn đạp Lệ Trí Thành, nhưng dường như biết rất làm thế nào mới khiến hoàn toàn mê loạn. giữ chặt hai chân , tiếp tục tấn công nơi nhạy cảm nhất, cho đến khi bị đẩy lên hết đỉnh cao này tới đỉnh cao khác.

      Cuối cùng, kích tình dần tiêu tan, Lệ Trí Thành nằm bên cạnh, ôm vào lòng. Lâm Thiển cho rằng, sau khi khiến thỏa mãn, tiến vào như mọi bữa. Nào ngờ hành động, mà nằm nghiêng người nhìn chăm chú.

      “Có dễ chịu em?” hỏi.

      Lâm Thiển đỏ mặt, nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, lí nhí đáp: “Vâng.” Sau đó, giơ tay che mặt, liếc trộm Lệ Trí Thành qua kẽ ngón tay: “… Rất dễ chịu.”

      Khóe mắt Lệ Trí Thành ý cười. Vẻ mặt của dường như muốn điều gì đó nhưng lại thôi.

      Lâm Thiển đột nhiên hiểu ra vấn đề. cũng muốn dùng cách vừa rồi với . Lâm Thiển lập tức quay đầu sang bên, giả bộ thản nhiên như : “ còn ngủ nữa ? Mấy giờ rồi?”

      “Bảy giờ. Chúng ta dậy .”

      Lâm Thiển lập tức gật đầu: “Vâng.”

      Lệ Trí Thành ngồi dậy, bật đèn đầu giường, bắt đầu mặc quần áo. Lâm Thiển vẫn nằm nguyên chỗ, lặng lẽ quan sát . Thấy tỏ ra bình thản, nhắc tới dục niệm vừa rồi, lại có chút thương xót.

      ra… bài xích chuyện đó, chỉ là cảm thấy xấu hổ. Sáng nay, được giải phóng, còn phải kiềm chế từ đầu đến cuối. Vậy sau này… cũng thỏa mãn .

      Sau này là từ khiến con người rung động biết bao. vẫn còn rất nhiều “sau này.” Hai người ngày càng xích lại gần nhau, càng nhau hơn.

      Rất lâu sau này, khi hồi tưởng lại cuộc trò chuyện chân thành vào buổi tối hôm đó, trong lòng Lâm Thiển vẫn còn cuộn sóng. cảm thấy may mắn vì khi xuất mâu thuẫn, cả và Lệ Trí Thành đều giấu giếm, mà dùng phương thức giao lưu thẳng thắn nhất, để hai bên thấu hiểu và trân trọng nhau.

      nghĩ, ra Lệ Trí Thành sai câu. phải đánh giá cao , mà là đánh giá thấp . Giống như , bởi vì bụng dạ thâm sâu nên càng nhìn thấu đáo cuộc đời và tình hơn người bình thường. Đằng sau những ích lợi, cám dỗ phù hoa, đòi hỏi nhiều, chỉ cần ở bên cạnh đến đầu bạc răng long là đủ.

      Tình của hai người sau mâu thuẫn , tiếp tục phát triển ổn định. nghiệp của Ái Đạt cũng bước vào giai đoạn mới theo định hướng của Lệ Trí Thành.

      Ngày hôm sau làm, tầng lớp quản lý của công ty thảo luận sôi nổi. Có người đề nghị cứ tiến hành cạnh tranh trực tiếp với Sa Ưng, nhưng cũng ít người lo lắng, chống lại Tân Bảo Thụy chẳng khác nào trứng chọi đá. Mấy lãnh đạo cấp cao biết nội tình đều giữ thái độ im lặng.

      Cuối cùng, Lệ Trí Thành tổng hợp ý kiến của mọi người, đưa ra sách lược “Bảo vệ thành quả kinh doanh thời, đối đầu trực diện với Sa Ưng.”

      Vào cuối năm đó, ngoài nhãn hiệu Vinda mang lại lợi nhuận ổn định, Aito tuy bị thu hẹp thị phần nhưng khoản lãi khổng lồ trong mấy tháng đầu tiên cộng với tiền bồi thường vi phạm hợp đồng của Minh Đức, tính ra cũng bị lỗ.

      Trong khoảng thời gian đó, Lệ Trí Thành tập trung tinh lực vào việc nâng cao trình độ quản lý nội bộ và nghiên cứu sáng tạo. Đến hết tháng mười hai, tổng doanh thu của Ái Đạt khôi phục mức trước khi xuống dốc, giành lại vị trí thứ hai thị trường, công nhân viên nhận được tiền thưởng hậu hĩnh.

      Trong khi đó, cục diện ngành sản xuất túi xách cũng có thay đổi mới.

      năm sau.

      Đài Loan vào tháng bảy, thời tiết nóng bức, từng cơn gió biển mang theo mùi tanh tanh thổi tới, khiến con người cảm thấy dính nhơm nhớp từ đầu đến chân.

      Lâm Thiển mặc áo sơ mi kiểu bộ đội ngắn tay và quần short, đầu đội mũ che nắng màu trắng. lái chiếc xe Jeep, phóng nhanh con đường xuyên qua rừng cây rậm rạp. Ánh nắng như từng miếng vàng, dát lối phía trước.

      Lái thêm mười mấy phút là đến dãy nhà màu trắng tĩnh mịch, Lâm Thiển dừng ô tô trước cửa ngôi nhà, cầm túi đồ ăn sáng xuống xe rồi đẩy cửa vào.

      Trong phòng sáng sủa, khí thoang thoảng hương trà thơm ngát.

      Lệ Trí Thành ngồi đọc sách ở chiếc ghế tựa bên cửa sổ, bộ dạng thoải mái và biếng nhác. Nghe tiếng động, liền nhướng mắt nhìn Lâm Thiển.
      Chris thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 29-3

      Lâm Thiển mỉm cười với .

      Lệ Trí Thành cũng mặc áo sơ mi xanh theo phong cách bộ đội, trông vô cùng tuấn tú. thể thừa nhận, thân hình vai rộng, eo , chân dài của rất thích hợp với quân trang, ngắm bao nhiêu lần cũng biết chán.

      Có điều, thân dưới của … khụ khụ khụ, là quần short bãi biển hoa văn màu xanh lá cây.

      Quần short này hợp với khí chất của Lệ Trí Thành, nhưng Lâm Thiển cảm thấy, Boss nhà rất có phong độ, dù mặc đồ đường phố, vẫn đầy phong cách và nổi bật.

      Lâm Thiển gật đầu đến bên : “ tồi.” nở nụ cười đắc ý: “ ngờ cũng chịu mặc bộ đồ này.”

      Hôm qua khi mua về, Lệ Trí Thành chỉ chau mày nhìn , chẳng có mặc hay . Hôm nay chủ động khoác lên người.

      Lệ Trí Thành đặt quyển sách xuống bàn: “Em nghĩ điển cố “Đốt lửa giỡn chư hầu” là ở đâu ra?”
      (Đốt lửa giỡn chư hầu (Phong hỏa hí chư hầu) là điển cố xuất phát từ thời Tây Chu. Chu U Vương là bạo quân khét tiếng, có ái phi tên Bao Tự. Bao Tự vô cùng xinh đẹp, được nhà vua sủng ái, nhưng nàng bao giờ cười. Chu U Vương tuyên bố: “Nếu ai khiến nương nương cười được thưởng núi vàng.” Sau đó có người hiến kế trò “đốt lửa giỡn chư hầu” để đổi lấy nụ cười của Bao Tự. Chu U Vương dẫn Bao Tự lên tháp cao, sau đó sai người đốt lửa. Chư hầu ở xung quanh tưởng giặc Tây Nhung xâm lược, vội vàng đến cứu viện. Thấy cuộc sống trong thành vẫn bình thường, các chư hầu ngơ ngác nhìn nhau rồi lục tục kéo quân về. Chứng kiến cảnh tượng này, Bao Tự bật cười. Nhưng sau đó, khi giặc Tây Nhung xâm lược, Chu U Vương đốt lửa cầu cứu, các chư hầu tưởng ông ta giỡn chơi như trước nên mang quân ứng cứu. Cuối cùng, Chu U Vương bị giết chết, nhà Tây Chu diệt vong.)

      Lâm Thiển hơi ngây ra, sau đó cười tủm tỉm. Câu của Lệ Trí Thành có nghĩa là mặc bộ đồ này để đổi lấy nụ cười của hồng nhan.

      Lúc này, Lệ Trí Thành ngồi thẳng người, giơ tay kéo Lâm Thiển ngồi xuống đùi , sau đó cất giọng trầm trầm: “Lừa đảo.”

      Lâm Thiển mỉm cười. đến Đài Loan từ mấy hôm rước để theo dõi việc sản xuất vật liệu mới, còn Lệ Trí Thành tối qua mới tới.

      Đúng như Lệ Trí Thành dự đoán, năm nay, phát triển của Minh Đức bừng bừng như vũ bão. Minh Đức chỉ nhận được đơn đặt hàng khổng lồ từ Tân Bảo Thụy, mà còn cung cấp vật liệu cho số doanh nghiệp sản xuất túi xách ở trong nước và Đông Nam Á. Sản lượng ngày càng tăng cao, quy mô nghiệp vụ ngày càng mở rộng nên Lệ Trí Thành và Lâm Thiển thường phải sang Đài Loan công tác.

      Tuy nhiên, bọn họ bận tối mắt tối mũi như thời kỳ Vinda và Aito tung ra thị trường vào năm ngoái. Bây giờ hai người nhàn rỗi hơn nhiều, đúng là “ngồi nhà đợi đếm tiền” như lời phát biểu của Cố Diên Chi.

      Nghĩ đến khoảng thời gian vất vả mệt nhọc, Lâm Thiển và Lệ Trí Thành đều cảm khái vô hạn.

      Còn tình cảm của hai người sao? ra cũng kỳ lạ, năm nhanh chóng trôi qua, tình cảm của họ vẫn rất tốt đẹp. Hai người mỗi ngày cùng làm và tan sở, thỉnh thoảng cùng công tác, có lúc mỗi người nơi, xa nhau dăm bữa đến nửa tháng.

      Lúc ở bên nhau quấn quýt ngọt ngào, xa nhau nỗi nhớ nhung tăng gấp bội. Ngày qua ngày, tháng qua tháng, tựa hồ chẳng có gì thay đổi, vẫn thích như thuở ban đầu, còn vẫn khao khát như vậy.

      Liệu có phải khi chìm đắm trong biển tình thời gian đều trôi rất nhanh?

      Tối qua, Lệ Trí Thành xuống máy bay, đến ngôi nhà nghỉ mát ở gần nhà máy hơn giờ sáng. Tiểu biệt thắng tân hôn, Boss đại nhân tất nhiên đòi hỏi nhưng Lâm Thiển thương cả ngày mệt mỏi, khuyên nghỉ sớm. Đồng thời hứa, sáng mai… nhất định thỏa mãn .

      Kết quả, sáng nay khi tỉnh giấc, Lệ Trí Thành vẫn chưa thức dậy. Lâm Thiển chợt nhớ ra, công nhân của nhà máy từng giới thiệu với , gần thị trấn quán đồ ăn Đài Loan bán món bánh cuộn rau rất ngon. Thế là hớn hở lái xe mua.

      Vì vậy vào thời khắc này, Lệ Trí Thành mới với “lừa đảo”.

      Lâm Thiển giơ túi đồ ăn đến trước mặt : “Tại em muốn thỏa mãn mồm miệng ấy mà.”

      Lệ Trí Thành nhìn túi đồ ăn, lại dời mắt sang guong mặt ửng hồng của người phụ nữ: “Đút cho .”

      Lâm Thiển: “…Vâng.”

      mở túi giấy, cầm bánh cuốn đưa vào miệng Lệ Trí Thành. thuận theo tay , cắn miếng. tay ôm eo Lâm Thiển, tay gõ đầu gối .

      Lâm Thiển trừng mắt với Lệ Trí Thành, có ăn cái bánh cũng bày ra bộ dạng thản nhiên, khống chế toàn cục diện.

      Hơn nữa, sau thời gian dài chung sống, cuối cùng cũng phát con người Boss có “thói hư tật xấu” được che giấu rất kỹ. ra ngay từ đêm đầu tiên, “thói hư tật xấu” này có dấu hiệu bộc lộ. Lúc đó chẳng phải bắt cởi quần áo của ? Ngoài quần áo người mình, còn phải cởi quần áo cho . Lúc bấy giờ Lâm Thiển cảm thấy hơi kỳ lạ, Lệ Trí Thành ở giường nắm quyền chủ đạo từ đầu đến cuối, tại sao mỗi việc cởi quần áo lại để làm? Hơn nữa, chẳng phải đàn ông rất thích lột đồ phụ nữ? Sao đến lượt lại hoàn toàn trái ngược?

      Sau đó, Lâm Thiển dần phát , tuy bình thường Boss rất kiệm lời, bất kể giường hay dưới giường cũng đều khống chế tuyệt đối, nhưng thực tế, … khụ khụ, cũng hơi bám người. Chỉ là đặc điểm này giấu dưới vỏ bọc trầm mặc mạnh mẽ, là chuyện rất đáng kể, nếu tinh ý chẳng thể phát .

      Ví dụ, Lệ Trí Thành rất thích ngồi lên đùi . Bình thường nhàn rỗi ở nhà, ai làm việc người nấy, Lâm Thiển tự nhiên bị kéo ngồi lên đùi. Lúc đầu, còn tưởng muốn “giao lưu sâu hơn”, ai ngờ chỉ ôm , trong khi vẫn cúi đầu đọc sách. Kết quả đọc rất chăm chú, còn thể tập trung tinh thần.

      Ví dụ, Lệ Trí Thành thích cởi quần áo cho , cũng thích hôn cằm . Tuy Lâm Thiển từng , đây là bộ phận thích nhất, nhưng phải mỗi lần thân mật, đều hôn chỗ đó. Thế là có lúc, trực tiếp ấn xuống dưới cằm , hỏi : “Chẳng phải em thích nơi này hay sao?”

      Lại ví dụ, kết thúc mỗi chuyến công tác, dù muộn đến mức nào, cũng về nhà ngay. Buổi sáng thức dậy, nếu bận rộn, bày tỏ “ trung thành” của mình… Ví dụ bây giờ, để ngồi trong lòng , tự tay đút cho ăn.

      Lệ Trí Thành nhanh chóng ăn xong, Lâm Thiển nhìn bằng ánh mắt chờ mong: “Mùi vị thế nào?”

      “Bình thường.” đáp.

      “Thế à?” Lâm Thiển ném túi giấy vào thùng rác. Vừa quay đầu, Lệ Trí Thành cúi xuống hôn .

      “Chẳng phải em muốn thỏa mãn mồm miệng hay sao?” cắn cổ cái.

      Lời đầy tính ám chỉ, mặt Lâm Thiển nóng ran. Liếc đồng hồ thấy thời gian còn sớm, giơ tay ôm cổ : “ muốn… thỏa mãn thế nào?”

      Lệ Trí Thành bế đứng dậy, về phía chiếc giường lớn.



      “Có nhớ ?”

      “Lệ Trí Thành, chúng ta ở bên nhau hơn năm rồi. Sao em ngày càng nhớ hơn thế nhỉ?”

      Căn phòng tràn ngập ánh ban mai trong xanh, xung quanh vô cùng tĩnh mịch, chỉ có đôi nam nữ triền miên quấn quýt.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :