1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      ừ. nàng mau trở lại nhá :yoyo56::yoyo56::yoyo56:
      ta thèm thịt :yoyo53::yoyo53::yoyo53:
      amylee thích bài này.

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 25-1

      Lâm Thiển đặt mình xuống tấm đệm mềm mại, người Lệ Trí Thành ở phía , hoàn toàn che khuất tầm nhìn của . Điều này khiến cảm thấy kích thích, nhưng cũng hơi căng thẳng.

      Lệ Trí Thành vội vào chủ đề chính mà chống tay xuống hai bên người Lâm Thiển, quan sát từ cao. Ánh mắt như thăm dò, cũng giống như thưởng thức .

      Trước ánh mắt khó đoán của Lệ Trí Thành, Lâm Thiển đỏ mặt, : “ nhìn gì chứ?”

      trả lời, khóe mắt ý cười. ràng chỉ là nụ cười bình thường, nhưng cũng đủ khiến Lâm Thiển bối rối. có cảm giác bản thân giống con mồi, cuối cùng cũng rơi vào tay .

      Vào thời khắc này, Lệ Trí Thành có tâm trạng rất tốt.

      “Em cởi quần áo ra .” cất giọng trầm thấp đầy mê hoặc.

      Lâm Thiển nhìn Lệ Trí Thành. Đôi mắt đen của tựa như động đáy, có sức hút vô hình, khiến cam tâm tình nguyện chìm đắm trong đó.

      “Vâng…” Lâm Thiển đáp khẽ, từ từ cởi váy ngủ, cho đến khi người chỉ còn lại chiếc quần lót. Mặt Lâm Thiển nóng ran, nhịp tim cũng mỗi lúc nhanh hơn.

      Lệ Trí Thành lặng lẽ ngắm vài giây rồi cúi đầu ngậm nụ hoa ngực , hai tay di chuyển xuống dưới. Vuốt ve thắt lưng lúc, nhàng cởi quần lót của .

      Trái tim của Lâm Thiển lâng lâng như thuộc về bản thân. Cổ họng khô rát, vô thức phối hợp với Lệ Trí Thành, giơ chân để cởi hẳn quần lót, ném sang bên.

      Cuối cùng Lâm Thiển cũng hoàn toàn khỏa thân trước mặt . Buổi tối tháng năm, khí ràng vẫn hơi giá lạnh nhưng trong phòng như đốt cháy bởi ngọn lửa vô hình. Lâm Thiển vừa mong chờ vừa sợ hãi, vừa thẹn thùng vừa căng thẳng. Thân thể tựa hồ bị trúng tà, thể nhúc nhích, cũng dám động đậy.

      Nhưng Lệ Trí Thành vẫn tỏ ra điềm tĩnh, chống tay xuống giường, tiếp tục ngắm từ cao. Sau đó, ánh mắt từ từ di chuyển xuống dưới, dừng lại ở nơi bí chưa từng khám phá, đôi mắt ngày càng tối thẫm.

      Lâm Thiển vô cùng ngượng ngùng, vội giơ tay che . Nào ngờ phản ứng của Lệ Trí Thành càng nhanh hơn, nắm cổ tay ấn xuống giường, bàn tay còn lại thâm nhập vào khu vườn bí .

      Ngón tay vừa chạm vào nơi nhạy cảm, toàn thân Lâm Thiển run rẩy. bật ra tiếng kháng cự theo bản năng: “Đừng…” nhưng thân thể vẫn nằm nguyên chỗ, bất lực trước tấn công của Lệ Trí Thành.

      Lâm Thiển cảm thấy bản thân sắp phát điên. ràng chỉ là ngón tay của , nhưng sao có thể đẩy đến ranh giới của sụp đổ. Toàn thân như có hàng ngàn hàng vạn con kiến kêu gào đòi giải thoát. Quá trình đó vừa đau khổ vừa dễ chịu, khó có thể chịu đựng. Lâm Thiển cong người, muốn trốn tránh, lại vừa muốn chìm đắm, muốn kêu lên lại vừa muốn thốt ra tiếng nấc nghẹn.

      Trong lúc mơ màng, đột nhiên phát Lệ Trí Thành thay đổi tư thế từ lúc nào, ngồi dậy, cúi đầu nhìn . Vào thời khắc này, gò má cũng ửng đỏ. Ngón tay trong thân thể mỗi lúc nhanh hơn.

      Lệ Trí Thành vẫn mặc áo choàng tắm nghiêm chỉnh, thần sắc trầm ổn, trong khi Lâm Thiển mảnh vải che thân, bị làm cho hồn xiêu phách lạc. Cảnh tượng hoàn toàn kích thích Lâm Thiển, khiến cảm thấy luồng khí nóng từ nơi sâu thẳm trong thân thể trào ra, nhanh chóng tới nơi ngón tay ma sát… cảm giác sắc nhọn bao trùm toàn thân trong giây lát. kêu tiếng, hai đùi khép chặt, thân thể cuộn tròn, bắt đầu run rẩy kịch liệt.

      Chứng kiến cảnh tượng này, Lệ Trí Thành chỉ cảm thấy cổ họng khô rát, bụng dưới căng cứng. dừng động tác, từ từ nằm đè lên người Lâm Thiển. Lâm Thiển vẫn chưa hết cơn khoái lạc, xấu hổ vùi mặt vào chăn. Lệ Trí Thành lại bắt đầu hôn lên ngực và cổ , khiến thân thể tựa hồ vừa trải qua cuộc đại chiến của càng mềm nhũn.

      lúc sau, Lâm Thiển mới lấy lại chút tinh thần, giơ tay đẩy đầu Lệ Trí Thành: “ đừng hôn nữa…”

      Lệ Trí Thành ngẩng lên nhìn Lâm Thiển. hoàn toàn buông hết “áo giáp”, còn vẫn chưa chính thức bắt đầu. Lâm Thiển đột nhiên có cảm giác xong đời.

      “Giúp cởi quần áo.” Lệ Trí Thành cất giọng trầm khàn.

      Lâm Thiển bất động.

      “Tại sao em cởi quần áo của em, còn phải cởi quần áo của nữa?” đánh bạn phản đối. Tại sao lại ép chủ động trong việc này?

      Nhưng Lệ Trí Thành mặc kệ, cầm tay đặt lên thắt lưng mình, mắt vẫn tiếp tục nhìn chăm chú, giống như ở giây tiếp theo ăn thịt vậy.

      Lâm Thiển lại đỏ mặt, ngoan ngoãn cởi dây đai áo choàng tắm của . Mặc dù từng ngắm cơ thể mấy lần, nhưng khi giúp cởi đồ, nhịp tim của vẫn gần như mất kiểm soát.

      Đây là lần đầu tiên hai người đối diện nhau trong trạng thái nguyên thủy nhất. Cổ họng Lâm Thiển khô rát dữ dội. Lệ Trí Thành đặt nằm xuống giường rồi đè lên người .

      Vào khoảnh khắc đó, Lâm Thiển cảm thấy kích thích, xúc động, thậm chí cũng hoảng loạn, mà chỉ có cảm giác yên bình.

      Cảm nhận trọng lượng cơ thể , nhịp tim trong lồng ngực của , thấy bình yên chưa từng có. chưa bao giờ có cảm giác ràng và mãnh liệt như lúc này, là của , là của , hai người hoàn toàn thuộc về nhau.

      Trong lúc Lâm Thiển dạt dào cảm xúc, giọng trầm thấp của Lệ Trí Thành vang lên bên tai : ‘Lâm Thiển, tiến vào đây.”

      Vào giây phút đó, trái tim Lâm Thiển xao động.

      “Vâng.” , giơ tay ôm lưng Lệ Trí Thành.

      Em chưa bao giờ cam tâm tình nguyện, chưa bao giờ rung động như vậy, chỉ nguyện trao tất cả cho .

      Lệ Trí Thành lần đầu tiên trải qua cảm giác nóng bỏng đến nhường này. Thân thể của người phụ nữ khít chặt, mới chỉ tiến vào chút bị mắc kẹt. Nơi đó vừa ướt át, vừa ấm áp, tựa như hang động mê hồn, khiến đàn ông hỗn loạn, cam tâm tình nguyện trầm luân.

      Bộ não của lúc này chỉ có , thân thể cũng bị chi phối, chỉ muốn , muốn chiếm hữu hoàn toàn. Lệ Trí Thành cúi đầu ngậm nụ hoa ngực Lâm Thiển, tay đưa xuống dưới vuốt ve nơi bí của , để càng dễ dàng dung nạp hơn.

      Vào thời khắc này, người phụ nữ nằm dưới thân Lệ Trí Thành chỉ có cảm giác.

      Đau… đau quá… tại sao đau như vậy chứ?

      Sách truyện, phim ảnh đúng là lừa đảo. Cái gì mà phụ nữ sau khi tiết chất nhờn đỡ hơn, nên sớm nghĩ đến điều này mới phải…

      Mỗi khi nhích vào, thân thể Lâm Thiển như bị xuyên qua, khiến bất giác run rẩy. Đúng lúc này, môi lưỡi và tay bắt đầu hoạt động, tiếp đó rơi vào cảm giác vừa đau đớn vừa dễ chịu khó diễn tả.

      Thấy Lâm Thiển nhắm mắt, cổ họng bắt đầu thanh khe khẽ, Lệ Trí Thành rời khỏi ngực , đỡ eo , nhấn người, tiến sâu vào bên trong.

      Lâm Thiển bất giác rên lên tiếng. nhìn , khóe mắt thấp thoáng ý cười.

      bắt đầu chầm chậm ra vào. Dần dần, Lâm Thiển còn cảm thấy đau như lúc đầu, mà thay vào đó là cảm giác dễ chịu.

      Dưới “tấn công” mạnh mẽ của Lệ Trí Thành, Lâm Thiển chỉ có thể phó mặc thân thể theo tiết tấu của .

      rất nhanh chịu nổi, bắt đầu phát ra tiếng rên khẽ. thanh này khiến hết sức xấu hổ, ra sức nghiến răng, đồng thời giương đôi mắt long lanh nhìn Lệ Trí Thành. Lệ Trí Thành đương nhiên hiểu cảm giác của . Trong lúc ngừng vận động, giơ tay bóp má .

      “Kêu ra .” .
      ChrisBilly Nguyễn thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      ms thế này thấy nóng người rồi :xitmau::xitmau::xitmau::xitmau:

    4. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 25-2

      Lâm Thiển càng xấu hổ, liền che mặt mình. đúng là ngày càng xấu xa, muốn nhìn nữa.

      Lúc này, Lệ Trí Thành hơi dừng động tác, lên tiếng: “Lấy bao em.”

      Lâm Thiển ngước lên, liền nhìn thấy hộp bao cao su Okamoto tủ đầu giường, giơ tay là có thể với tới.

      cầm cái hộp đưa cho . Lệ Trí Thành rút cái, sau đó ngẩng đầu nhìn .

      “Giúp đeo vào.” cất giọng khàn khàn.

      !” Lâm Thiển từ chối: “ tự làm .”

      Lệ Trí Thành im lặng. Sau đó, bỗng bế ngồi dậy. Lâm Thiển kêu “A” tiếng. Đến khi định thần, phát ngồi ở mép giường, nơi ấy của vẫn chôn sâu trong thân thể , còn ngồi giạng chân đùi .

      Tư thế này khiến Lâm Thiển khỏi ngượng ngùng, chống tay lên ngực Lệ Trí Thành: “ định làm gì vậy?”

      Lệ Trí Thành liền đưa cái bao cho : “Đeo vào cho .”

      Lâm Thiển hết cách, đành nhận lấy. Lúc này, Lệ Trí Thành đỡ người , đồng thời rút dục vọng ra khỏi người .

      Lâm Thiển dễ dàng bị điều khiển, trong lòng là ngọt ngào hay bối rối. Tuy béo nhưng cũng đến nỗi như cây sậy, vậy mà vẫn dễ dàng lôi lôi lại, đáng ghét .

      biết ma xui quỷ khiến thế nào, vừa bóc vỏ bao vừa lầm bầm: “Này, xuống tay nhàng thôi.”

      Lệ Trí Thành cười cười, hỏi : “Em sợ rồi à?”

      Sau hồi giày vò, Lâm Thiển ràng bị chi phối nhưng vào thời khắc này, nhướng mắt nhìn : “Còn lâu em mới sợ.” Vừa dứt lời, Lệ Trí Thành lập tức nhấc người rồi từ từ đặt xuống, lại tiến vào thân thể .

      Lần này, Lâm Thiển sắp phát điên . Bởi vì cả hai người vẫn ở tư thế ngồi, ràng trọng lượng thân thể dồn lên người Lệ Trí Thành, nhưng vẫn thoải mái chuyển động, tốc độ và sức mạnh thua kém lúc nằm giường.

      “Có đúng… đây là… lần đầu tiên của ?” Lâm Thiển cất giọng ngắt quãng. Lần đầu tiên phải ngượng ngập như mới đúng, tại sao có thể thành thạo và trấn tĩnh như vậy? Hơn nữa còn biết áp dụng tư thế mất hồn này?

      Câu hỏi của lại làm Lệ Trí Thành hài lòng. hơi chau mày, bởi vì vận động, giọng kèm theo hơi thở hắt ra: “Em lại linh tinh rồi.”

      Lâm Thiển thủ thỉ: “ đúng là vậy mà.”

      Thế là lại bị trừng phạt. Lệ Trí Thành mặc kệ những lời loạn ngôn của , cúi đầu cắn mút nhũ hoa ngực . Dưới hai tầng kích thích, Lâm Thiển còn sức lực thốt ra lời, chỉ biết ôm cổ , thở hổn hển.

      “Lần đầu tiên.” Lệ Trí Thành ghé sát tai : “ là lần đầu tiên, em tin chưa?”

      “Ưm… Em tin rồi!”

      Dần dần, hơi thở của cả hai người ngày càng gấp gáp. Dần dần, tiếng rên của Lâm Thiển ngày càng đứt đoạn, đôi tay ôm cổ Lệ Trí Thành ngày càng siết chặt.

      Lệ Trí Thành đột nhiên ôm quay người, đặt nằm xuống giường. Đầu vùi xuống vai , hơi thở hòa quyện, thân thể hòa nhập. Sau đó, bắt đầu đợt tấn công mãnh liệt, nhanh và sâu hơn.

      Toàn thân Lâm Thiển như lạc vào giấc mộng chưa từng trải qua bao giờ. ràng thân thể va chạm kịch liệt nhưng trong lòng hoàn toàn tĩnh lặng. Nhất thời nghe thấy bất cứ thanh, cũng nhìn thấy bất cứ hình ảnh gì. giống như con thuyền chao đảo giữa ngọn sóng cuồn cuộn, lắc lư như muốn chìm xuống đáy. Còn chính là đại dương mênh mông, là ngọn nguồn của vạn vật, đuổi theo , chiếm hữu , khiến quên tất cả.

      Cuối cùng, sau loạt cú va chạm “chết người”, toàn thân Lâm Thiển co giật, kêu lên tiếng “A” sắc nhọn.

      Cuối cùng cũng bị sóng biển chôn vùi, sụp đổ trong lòng . Thân thể và linh hồn Lệ Trí Thành dường như tương thông với . Ở giây tiếp theo, ôm chặt trong lòng, nằm im bất động.

      Cảm nhận nhịp tim gấp gáp trong lồng ngực của , viền mắt Lâm Thiển bỗng dưng ươn ướt. Trái tim cũng được lấp đầy giống như thân thể .

      Trong lòng dâng tràn tình cảm thương, Lâm Thiển giơ tay vuốt tóc , đồng thời cất giọng khẽ khàng: “Lệ Trí Thành, em .”

      Lệ Trí Thành nhổm người, nhìn chăm chú. Đôi mắt sẫm hơn bóng đêm, trong suốt hơn biển cả. giơ tay vuốt ve gò má nóng bỏng của .

      em.” lên tiếng: “Từ lần đầu tiên gặp gỡ.”

      Ngày hôm sau, lúc Lâm Thiển tỉnh giấc, trời sáng. Ánh nắng ban mai lọt qua rèm cửa sổ chiếu vào phòng, tạo thành tương phản rệt trong căn phòng tối, như những sợi dây vàng rực rỡ và tĩnh mịch.

      Lệ Trí Thành vẫn chưa tỉnh. cánh tay gối dưới đầu , cánh tay còn lại vòng qua eo , còn chân quất chặt vào người .

      Khụ khụ khụ… Kích tình qua , hồi tưởng lại buổi tối hôm qua, Lâm Thiển có cảm giác chỉ là giấc mơ hoang đường và tươi đẹp. Sau lần đầu gần như hoàn hảo, Lệ Trí Thành nghỉ ngơi lúc rồi ôm trò chuyện. Sau đó, lại muốn lần nữa, mà lần thứ hai càng kéo dài và mãnh liệt hơn… Nghĩ đến đây, Lâm Thiển khỏi xấu hổ, bởi đến giây phút cuối cùng, còn là nữa. Còn vẫn là , người đàn ông trầm tĩnh, mạnh mẽ, kiệm lời nhưng cũng “thủ đoạn” vô biên, khiến chỉ còn nước buông hết áo giáp đầu hàng.

      Lâm Thiển ngắm Lệ Trí Thành ở cự ly gần. Gương mặt trong giấc ngủ đặc biệt thanh khiết ôn hòa, đôi lông mày đen nhánh như nét mực sinh động.

      Tuy nhiên, diện mạo hiền lành hiếm thấy này chỉ là hình ảnh giả tạo. Mới trải qua đêm, nhưng Lâm Thiển nhận thức sâu sắc , người đàn ông như Lệ Trí Thành chắc chắn nắm quyền kiểm soát tuyệt đối khi ở giường.

      Bình thường, ít nhiều cũng nhường nhịn , nhưng vào thời khắc thân mật này, hoàn toàn bộc lộ mặt đàn ông của mình, muốn chinh phục , từ thân thể đến trái tim, hết lần này đến lần khác.

      Lâm Thiển có thể nhận ra, thực ra cũng rất dịu dàng. Khả năng kiềm chế của rất mạnh, luôn quan sát cảm nhận và phản ứng của , luôn để đạt khoái cảm trước, rồi mới giải phóng bản thân.

      Hừm, là người lười nhác, cả đời này ở giường cũng cầu mong vùng lên, cam tâm tình nguyện thuận theo là được.

      Nằm lúc, Lâm Thiển dè dặt rút chân ra ngoài, đồng thời kéo tay Lệ Trí Thành khỏi người mình. Ai ngờ bắp chân vẫn còn kẹp giữa hai đùi , đột nhiên tỉnh giấc, mí mắt từ từ mở ra, nhìn chăm chú.

      Lâm Thiển khẽ khàng cất tiếng: “Chào buổi sáng…” Đáp lại là vòng eo bị siết chặt, Lệ Trí Thành lại kéo vào lòng.

      “Chào buổi sáng.” Giọng khàn khàn của người đàn ông vang lên bên tai. Lâm Thiển hơi hoảng hốt, bởi chợt nhớ đến khoảng thời gian trước khi công tác, hai người ngủ ở nhà , sáng nào Lệ Trí Thành cũng đòi hỏi lần, dù chỉ dùng tay…

      Bây giờ toàn thân dính nhơm nhớp, mồ hôi hay là thứ gì, quả thực chút ham muốn. Thế là Lâm Thiển chớp mắt, giả bộ nôn nóng: “ mau buông ra để em vệ sinh .”

      Lệ Trí Thành nhìn vài giây mới buông tay, nhưng vô tình hay hữu ý, thuận tay bóp mông Lâm Thiển cái, khiến toàn thân tê tê. trừng mắt với , xuống giường nhặt váy ngủ mặc vào người rồi nhanh vào nhà tắm.

      Vào trong nhà tắm, Lâm Thiển vô thức khóa trái cửa, mở vòi hoa sen trong bồn. Toàn thân đau nhức rã rời, được tắm nước nóng đúng là dễ chịu .
      Chris thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 25-3

      Phụ nữ thường tắm rất lâu, hôm nay Lâm Thiển càng chậm như rùa. Trong lúc hưởng thụ, đột nhiên bên ngoài tấm rèm vang lên tiếng lạch cạch, cửa nhà tắm mở ra, sau đó thân hình cao lớn từ từ vào.

      Lâm Thiển vô cùng quẫn bách. Bây giờ mới nhớ ra đây là nhà ai, khóa trái cửa có tác dụng gì? Chắc chắn Lệ Trí Thành có chìa khóa.

      Lâm Thiển thò đầu ra ngoài tấm rèm lên tiếng phản đối với người đàn ông ngang nhiên đột nhập: “Em tắm, hãy tôn trọng riêng tư của người khác, mau ra ngoài .”

      Lệ Trí Thành khoác áo choàng tắm màu đen, đầu tóc lòa xòa. thẳng tới như nghe thấy lời nhắc nhở, đồng thời cất giọng nhàn nhạt: “ cũng cần tắm rửa.”

      Lâm Thiển chưa kịp phản ứng, cởi áo choàng, bước vào trong bồn.

      Bồn tắm khá lớn nhưng khi hai người đứng vào cũng trở nên chật chội. Lệ Trí Thành tay chống lên tường, tay ôm vào lòng. Sau đó, cúi đầu nhìn dưới làn nước nóng. Lâm Thiển trốn tránh, vẽ vòng tròn ngực : “ muốn làm gì?”

      Giọng hết sức nũng nịu, Lệ Trí Thành càng siết chặt vòng tay eo . Trầm ngâm lúc, mới hỏi: “Em tắm xong chưa? Còn đau ?”

      Lâm Thiển giơ tay ôm thắt lưng : “ đau nữa.”

      Hai người đứng im dưới làn nước nóng, lặng lẽ ôm nhau, đón nhận cảm giác tươi đẹp của thời khắc này.

      lúc sau, Lâm Thiển nhướng mắt nhìn : “Để em kỳ lưng cho .”

      Cảnh phụ nữ kỳ lưng cho người đàn ông trong các bộ phim truyền hình luôn mang lại cảm giác vợ chồng gắn bó thiên trường địa cửu.

      “Được.” Lệ Trí Thành đáp. quay lưng về phía , đồng thời đưa tay rửa mặt. thể thừa nhận, động tác này vô cùng cuốn hút.

      Lâm Thiển nhịn nổi, lên tiếng: “ nên đóng quảng cáo sữa tắm và dao cạo râu mới phải.”

      Lệ Trí Thành ngoảnh đầu nhìn . Ánh mắt uy hiếp của khiến Lâm Thiển có chút chột dạ.

      “Em đùa ấy mà…” Đương nhiên muốn người phụ nữ khác thưởng thức thân thể người đàn ông của .

      Kỳ cọ lúc, Lâm Thiển ngắm tấm lưng rắn chắc của Lệ Trí Thành, kiễng chân hôn lên cổ : “Xong rồi.”

      Lệ Trí Thành quay người đối diện , ánh mắt vẫn thâm trầm khó đoán. “Đến lượt em.” ngắn gọn.

      Trong lòng Lâm Thiển rất ngọt ngào. Đường đường Boss lớn lại kỳ lưng cho người phụ nữ . Lâm Thiển lập tức quay người, chống hai tay lên tường: “Cảm ơn .”

      Lâm Thiển đâu biết, trong con mắt đàn ông, tư thế này của hấp dẫn đến mức nào? Dòng nước chảy dọc theo tấm lưng trắng ngần, đỉnh đồi phía trước , cặp mông tròn bắt mắt ở ngay trước mặt. Lệ Trí Thành lời, nhận bông tắm từ tay Lâm Thiển, bắt đầu kỳ lưng người con .

      Động tác của dịu dàng lại tỉ mỉ, khiến Lâm Thiển vô cùng dễ chịu. lúc sau, Lệ Trí Thành dừng lại. Lâm Thiển hỏi: “Xong chưa ?”

      đáp lời. Lâm Thiển vừa định đứng thẳng người, eo đột nhiên bị ôm từ đằng sau. Tiếp theo, thân thể đè vào người , nơi nào đó bắt đầu lách vào bên trong. Lệ Trí Thành đồng thời hỏi : “Cho lần nữa?”

      Mặt Lâm Thiển nóng ran, hai người lần đầu tiên dùng tư thế này. đúng là ngày càng xấu xa, cũng thế. Dục vọng ngủ say trong thân thể tựa hồ lại bị đánh thức.

      “Ừ… nhưng đây là lần cuối cùng của ngày hôm nay, chúng ta thỏa thuận rồi đầy nhé…”

      Sau hồi quấn quýt trong nhà tắm. Lệ Trí Thành bế Lâm Thiển về giường. Toàn thân rã rời, vậy mà người vận động nhiều hơn là lại như có chuyện gì xảy ra. ngồi ở mép giường, cúi đầu nhìn , khóe mắt cười cười.

      Người đàn ông sau khi thỏa mãn bộc lộ niềm vui như chàng trai mới đôi mươi. Trong lòng Lâm Thiển vừa ngọt ngào vừa ấm áp.

      “Em có ngủ thêm chút nữa ?” hỏi.

      Lâm Thiển xem đồng hồ ở đầu giường, hơn mười giờ trưa. lắc đầu: “Dậy thôi, em đói bụng rồi.”

      Hai người mặc quần áo. Thấy Lệ Trí Thành mặc áo sơ mi và quần dài, tế bào lãng mạn người Lâm Thiển bất chợt trỗi dậy, ném áo phông của mình sang bên, giơ tay về phía : “Em muốn mặc đồ của .”

      , việc mặc áo sơ mi đàn ông chẳng có gì mới mẻ, nhưng thể thừa nhận nó cũng rất thú vị.

      Buổi trưa ánh nắng chói chang, Lâm Thiển mặc áo sơ mi trắng của Lệ Trí Thành lại lại trong nhà, tự thấy bản thân cũng khá gợi cảm.

      Đồ ăn gọi bên ngoài vẫn chưa mang tới, Lâm Thiển vào nhà bếp cắt cam và kiwi ra đĩa. Khi quay lại phòng khách, Lệ Trí Thành ngồi ở sofa xem tin tức. xem kênh kinh tế của thành phố Lâm. Bởi vì sản xuất túi xách là trong những ngành trụ cột của thành phố Lâm nên kênh này thường đưa tin về ngành, những lúc rảnh rỗi Lâm Thiển cũng hay xem.

      đặt đĩa hoa quả xuống bàn, ngồi tựa vào lòng , vừa xem tin tức vừa dùng cái dĩa cắm miếng cam đưa vào miệng .

      Lệ Trí Thành tay đặt lên thành phố phía sau, tay ôm Lâm Thiển, để trọng lượng thân thể dồn vào người mình. Ăn vài miếng, cúi đầu hôn , miệng hai người còn vương mùi hoa quả thơm mát. Buổi trưa tĩnh mịch, chẳng ai muốn động đậy, cũng chẳng ai muốn ra thế giới bên ngoài, chỉ muốn lặng lẽ ôm nhau, hưởng thụ khoảnh khắc bình yên này.

      Áo sơ mi của Lệ Trí Thành mặc người Lâm Thiển vốn rất rộng nên có thể dễ dàng vùi đầu vào trong áo. Lâm Thiển cảm thấy cứ tiếp tục như vậy, chắc “củi khô bén lửa” lần nữa. Thế là kiên quyết đẩy người : “Tạm dừng, chúng ta rồi, chúng ta dùng hết số lần của ngày hôm nay.”

      Lệ Trí Thành cười cười. Dù sao Lâm Thiển cũng mới trải qua lần đầu, hơn nữa chỗ đó còn hơi sưng tấy, khiến khỏi xót xa. Thế là buông người , trầm mặc lát mới lên tiếng: “Em thích mặc đồ của ?”

      Lâm Thiển: “Thích sao, thích sao?”

      Lệ Trí Thành cúi xuống hôn lên trán : “Sau này ở đây, em đều có thể mặc.”

      Lâm Thiển đáp lời, nhưng khóe miệng cong cong. Buổi chiều nắng vàng rực rỡ, thời tiết hơi nóng, Lâm Thiển muốn ra ngoài hít thở khí nhưng hai chân đau nhức nên muốn bộ. Do đó, hỏi Lệ Trí Thành ở nhà có gì chơi vui .

      Thực ra Lệ Trí Thành chẳng có kinh nghiệm gì về phương diện này. Sau khi cân nhắc đề nghị của , hỏi lại: “Hay là chúng ta trồng nho?”

      Lâm Thiển tròn mắt. Trồng nho ư? Chắc cũng chỉ có mới nghĩ ra trò tiêu khiển sáng tạo này, bạn trai quả là đặc biệt.

      Tháng trước Lệ Trí Thành mua mấy cây nho giống nhưng vì công việc bận rộn nên vẫn để tạm ở ngoài ban công. Hai người cầm cây nho giống đến vườn hoa ở sân trước, Lâm Thiển biết trồng, đành nghe theo chỉ huy của .

      Lệ Trí Thành cầm cái xẻng xúc đất, động tác rất nhanh nhẹn, loáng cái đào cái hố . Lâm Thiển thè lưỡi: “Có phải trước đây từng làm lính công binh ?” Lệ Trí Thành mỉm cười, đứng dậy: “Quá khen, đâyy chỉ là dùng dao mổ trâu giết gà thôi.”

      Lâm Thiển cười tủm tỉm. Sau khi đào hố xong, Lâm Thiển cẩn thận đặt cây nho vào trong rồi lấp đất. làm rất tốt công việc này, rành mạch đâu ra đấy. Lệ Trí Thành đứng bên, để tự mình xử lý.

      Xong xuôi, Lâm Thiển ngồi xổm cạnh cây nho, ngẩng đầu nhìn giàn gỗ cao cao. biết năm tới khi cây nho leo đầy giàn, và Lệ Trí Thành ra sao? Nhất định vẫn tốt đẹp như bây giờ.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :