1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      càng đọc càng muốn mơ mộng có người eo giống thế :yoyo26::yoyo26::yoyo26:

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 20-4

      ra, Lâm Thiển có ý đồ riêng. Câu này tuy xuất phát từ đáy lòng, nhưng cũng vừa vặn chọc vào nỗi đau của Lâm Mạc Thần.

      Quả nhiên, sau khi im lặng vài giây, Lâm Mạc Thần cất giọng ôn hòa: “Lâm Thiển, bố chúng ta qua đời nhiều năm, cũng chỉ thực trách nhiệm của người cha mà thôi. Thằng nào muốn đưa em , chẳng nhẽ nên bắt nó chịu cực khổ, thể tấm chân tình hay sao?”

      Lâm Thiển liền mềm lòng, “vâng” khẽ tiếng. lại : “ từng có cảm giác này chưa? Mỗi giây mỗi phút ở bên cạnh đối phương đều rất hạnh phúc, đều cảm thấy quý giá. Gorky từng : ‘Những thứ đẹp đẽ chúng ta gặp trong cuộc đời đều tính bằng giây’. Bây giờ em hiểu rồi, ngoài ấy ra còn người nào khác.”
      (Maksim Gorky là đại văn hào Nga cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20.)

      Lâm Thiển coi như giải quyết xong trai. Về phần thỏa thuận giữa bọn họ, Lâm Thiển cho rằng, đó là việc của hai người đàn ông, dù sao cũng ảnh hưởng tới và Lệ Trí Thành.

      Nhưng điều đáng buồn là, nửa tháng sau đó, thời gian Lâm Thiển và Lệ Trí Thành ở riêng bên nhau tính bằng “giây”.

      Bởi vì hai người quá bận rộn. Lâm Thiển đỡ hơn chút, đứng đầu nhóm , có thể tự sắp xếp thời gian. Hơn nữa, là người chú trọng kết hợp làm việc và nghỉ ngơi. Tuy nhiều khi khó tránh khỏi bận đến mười , mười hai giờ đêm nhưng mỗi tuần đều cố gắng cho các nhân viên nghỉ nửa ngày đến ngày.

      Nhóm dự án của Lâm Thiển cũng thể phong cách cá nhân : cần cù, hiệu quả cao, linh hoạt, đầy sức sống và khả năng sáng tạo dồi dào. Như từng : “Nhóm marketing chúng tôi, có thể làm thêm, có thể thông đêm, liên tục chiến đấu suốt ba trăm sáu mươi lăm ngày vẫn vui vẻ như thường. Nhưng chúng tôi cần làm vậy, bởi chúng tôi sớm dùng linh cảm và trí tuệ giải quyết bài toán khó rồi."

      Câu này khiến những nhóm khác nghiến răng nghiến lợi. Bởi vì tính chất công việc khác nhau nên các nhóm kỹ thuật, sản xuất, thiết kế… phải ngừng thủ thử lại mới có thể tìm ra phương án cuối cùng. Lâm Thiển câu này, chẳng phải chọc tức mọi người hay sao?

      Thế là nửa đêm kết thúc công việc, Lâm Thiển và các thành viên trong nhóm thường bị các nhóm khác đòi dẫn ăn khuya cho hả giận.

      Lâm Thiển vui vẻ mời mọi người, cũng là mong Lệ Trí Thành có thể xuất . Tuy ở riêng bên nhau nhưng chỉ cần gặp , dù giữa chốn đông người, cũng cảm thấy ngọt ngào.

      Đáng tiếc Lệ Trí Thành bao giờ tham gia hoạt động kiểu này, bởi vì có thời gian.

      Rốt cuộc bận đến mức nào? Là người chỉ huy toàn cục, thời gian của thuộc về tất cả mọi người.

      Trước đây, Lệ Trí Thành sống ở ngôi biệt thự, vốn là tài sản của bố cách Ái Đạt mười phút lái xe. Sau hôm từ Đài Loan trở về, việc thiết kế và sản xuất túi xách Aito bước vào giai đoạn thực chất. Vì vậy chuyển vào ký túc của công ty, đồng thời đưa ra quy định: người đứng đầu của mỗi nhóm đều có thể tìm báo cáo công việc bất cứ lúc nào. Đây chính là “làm gương cho binh sĩ, xung phong đầu.”

      Lâm Thiển nghe Tưởng Viên , có mấy tối, nằm chợp mắt ở sofa trong phòng làm việc, trời vừa hửng sáng lại phân xưởng theo dõi tình hình.

      Còn thời gian riêng của và Lệ Trí Thành chỉ hạn chế ở mức, thỉnh thoảng văn phòng báo cáo, tranh thủ ôm hôn ; hoặc Lâm Thiển nửa đêm tan ca, vừa vặn có chút thời gian nên tiễn về nhà. Sau đó lại quay về văn phòng, tiếp tục bận rộn.

      Lâm Thiển cảm thấy như vậy là đủ. Lúc tình cảm nồng nàn, chỉ muốn ở bên cạnh , muốn xa dù chỉ giây phút.

      Nhưng trong khi tình cảm của dâng tràn, khó kiềm chế, biểu của Lệ Trí Thành bình thản hơn nhiều. sắp xếp thời gian kín mít, thỉnh thoảng cùng thân mật rồi lại vội vàng bỏ , nhanh chóng dành mọi chú ý của mình vào nghiệp.

      Lâm Thiển cảm thấy, bản thân thể nắm bắt Lệ Trí Thành. Điều này khiến hơi hụt hẫng.

      Tất nhiên, chôn sâu cảm giác này ở trong lòng, bởi biết ở thời điểm này, lý trí quan trọng hơn tình cảm, làm vậy là đúng. Nhưng là người phụ nữ, Lâm Thiển vẫn tránh khỏi hụt hẫng.

      Lại đến cuối tuần. Nhóm của Lâm Thiển được nghỉ ngày. Mọi người vui vẻ như đón Tết, rời khỏi văn phòng từ sớm.

      Lâm Thiển phải báo cáo kết quả công việc nên ở lại công ty. Khi bận xong, trời nhá nhem tối.

      Lâm Thiển giải quyết nhanh gọn bữa tối, ngồi ở bàn làm việc, ngắm căn phòng mà Lệ Trí Thành chuẩn bị cho , trong lòng rất thanh thản.

      Nghe chiều nay, sản phẩm mẫu Aito hoàn thành. Những yếu tố cơ bản như mẫu mã, tính năng, giá cả đều phù hợp với cầu của Lệ Trí Thành. Tuy chưa nhìn thấy nhưng Lâm Thiển biết, chắc chắn đây là bước tiến lớn. Chỉ cần chỉnh sửa tối ưu hóa, bao lâu nữa, Aito có thể chính thức sản xuất hàng loạt.

      rất vui, đúng ?

      Lâm Thiển chìm trong suy tư, điện thoại bàn chợt đổ chuông.

      Là Tưởng Viên gọi tới: “Giám đốc Lâm, vẫn còn ở văn phòng à. May quá, Lệ tổng hỏi thành quả mới nhất của các nhóm, có tiện qua bên này ?”

      Tiện, đương nhiên là tiện rồi.

      Sau khi cúp điện thoại, Lâm Thiển lập tức tới tập đoàn. Tuy chỉ bàn công việc nhưng cũng coi như cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, Lâm Thiển nhẩm tính, bốn ngày tiếp xúc với bạn trai mình ở cự ly gần.

      Người ở khu văn phòng tầng ra về gần hết. Lúc Lâm Thiển đến nơi, Tưởng Viên mặc áo khoác. Nhìn thấy , ta mỉm cười: “Giám đốc Lâm, tối nay tôi có chút việc. Tôi với Lệ tổng rồi, nếu Lệ tổng cần gì, hãy xử lý giúp tôi.”

      Lâm Thiển: “Được thôi.”

      Lâm Thiển tới gõ cửa, giọng trầm thấp của Lệ Trí Thành vọng ra: “Vào .”

      Lâm Thiển đẩy cửa vào. Trong phòng bật đèn sáng trưng, Lệ Trí Thành ngồi ở sofa, trước mặt là đống tài liệu chất cao như núi, còn có cả máy tính xách tay.

      Lâm Thiển ngẩn ngơ nhìn . Hình ảnh người đàn ông đè xuống hôn ngấu nghiến ở Đài Loan vẫn còn in sâu trong đầu , ràng như mới ngày hôm qua. Bây giờ bắt gặp ngồi trong văn phòng, thần sắc tập trung, Lâm Thiển mới phát rất nhiều ngày, hai người yên tĩnh ở bên nhau như lúc này.

      Lệ Trí Thành ngẩng đầu nhìn , ánh mắt thâm trầm khó đoán.

      Lâm Thiển ngồi xuống phía đối diện , để báo cáo công việc theo thói quen. đưa tập tài liệu cho : “Bây giờ bắt đầu được chưa?”

      Lệ Trí Thành vẫn rời mắt khỏi : “Cái này sáng nay xem rồi, có vấn đề gì.”

      Lâm Thiển: “Vậy à?”

      Lệ Trí Thành vỗ mặt sofa bên cạnh: “Em ngồi lại đây.”

      Câu này tựa như bùa chú, Lâm Thiển đỏ mặt, hiểu ý nhưng vẫn cố tình hỏi: “ định làm gì?"

      Vừa dứt lời, bàn tay đặt bàn liền bị nắm chặt: “Mau lại đây.”

      Lâm Thiển liền đứng dậy, vòng qua bàn trà. Lệ Trí Thành kéo ngồi lên đùi .

      Hai tay Lâm Thiển bị giữ chặt, hơi ngẩng mặt, đón nhận nụ hôn sâu của . lúc lâu sau, Lệ Trí Thành rời môi, đôi mắt đen hơn bầu trời đêm nhìn chăm chú ở cự ly gần: “Tối nay phải làm thêm, em ở lại đây cùng lúc.”

      “Vâng”. Lâm Thiển nhàng túm áo sơ mi trước ngực .

      Trước động tác của người phụ nữ trong lòng, khóe mắt Lệ Trí Thành vụt qua ý cười. tạm thời kéo ngồi xuống ghế, quay về đống công việc, đồng thời lên tiếng: “Em khóa trái cửa cho .”

      Hết chương 20
      ChrisBilly Nguyễn thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      chồi ôi chương sau... :xitmau::xitmau::xitmau::050::050::050:
      nóng quá à nha :044::044::044:

    4. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      đóng cửa làm gì thế a Thành
      Hóng chương sau nhaaaaaaaaaaaaa

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 21-1

      Vào giây phút khóa trái cửa, Lâm Thiển đột nhiên có cảm giác chột dạ của kẻ vụng trộm. Nhưng nghĩ, chột dạ gì chứ, hai người chẳng làm gì cả, cùng lắm chỉ ôm hôn mà thôi.

      Công việc vừa thoải mái chút, Lệ Trí Thành lập tức lấy danh nghĩa báo cáo thành quả, bảo đến văn phòng với . Nhưng dù chỉ ở bên cạnh xem làm việc, cũng là khoảng thời gian hạnh phúc.

      Khóe miệng Lâm Thiển cong lên.

      Đêm tối tĩnh mịch, Lệ Trí Thành vẫn ngồi ở sofa xem tài liệu. Gương mặt vô cùng điềm tĩnh.

      Tuy ở bên cạnh nhưng Lâm Thiển muốn làm phiền , chỉ rót thêm nước, giúp sắp xếp hồ sơ. Thỉnh thoảng ngắm gương mặt trông nghiêng của Lệ Trí Thành, lại muốn hôn nhưng cố nhẫn nhịn.

      So với , Lệ Trí Thành tập trung hơn nhiều, đến mức coi người kia như tồn tại. Định lực của khiến Lâm Thiển vừa thán phục vừa có chút oán trách.

      Lâm Thiển phải người điên cuồng làm việc. khi cho bản thân nghỉ ngơi, tuyệt đối động đến công việc. Ngồi bên cạnh lúc, thấy hơi vô vị nên lấy điện thoại ra chơi.

      Loáng cái tới mười giờ đêm, Lâm Thiển bất giác ngáp dài ngáp ngắn.

      Bắt gặp bộ dạng uể oải của , Lệ Trí Thành ngẩng đầu: “Buồn ngủ rồi à?” đứng dậy: “Để đưa em về.”

      Lâm Thiển định đồng ý nhưng nghĩ thế nào, tỏ thái độ kiên quyết: “, em ở đây với rồi. Em ngồi ở ghế nghỉ ngơi lúc là được.”

      muốn ra về, chỉ muốn ở bên cạnh .

      Đương nhiên Lệ Trí Thành hiểu tâm tư của , im lặng vài giây, cầm cái gối tựa đặt vào đầu ghế, sau đó lấy áo comple mắc đưa cho Lâm Thiển: “Em đắp tạm .”

      “Vâng.” Lâm Thiển thỏa mãn nằm xuống sofa. Áo comple của đàn ông rất rộng, che kín nửa người .

      Lệ Trí Thành di chuyển máy tính xách tay bàn, định ngồi sang sofa đơn ở bên cạnh, nhường lại ghế dài cho nằm. Lâm Thiển nghĩ ngợi, lập tức kéo tay : “Đừng, cứ ngồi ở bên cạnh em .”

      Lệ Trí Thành lại ngồi về chỗ cũ, khóe mắt ý cười. Lâm Thiển chọc đầu ngón chân vào lưng . Trong lòng có cảm giác vô cùng thân mật và ngọt ngào, Lâm Thiển lại tiếp tục nghịch ngợm.

      Lệ Trí Thành vốn chuyên tâm làm việc, người đẹp ở bên cạn khiến buổi tối hôm nay trở nên vô cùng dễ chịu. Đột nhiên, sau lưng truyền đến xúc cảm nhồn nhột.

      liền quay đầu, Lâm Thiển nằm gọn dưới áo comple, chỉ để lộ gương mặt. chớp chớp đôi mắt to tròn, hỏi : “ còn làm việc bao lâu nữa?”

      Lệ Trí Thành cảm thấy hô hấp của mình ngưng trệ.

      Bắt gặp ánh mắt né tránh nhưng có chút chờ mong của Lâm Thiển, nhìn ngón tay thon thả nắm lấy áo comple của , Lệ Trí Thành cảm nhận luồng khí mềm mại tỏa ra từ đầu ngón tay , chạy thẳng vào trái tim .

      chợt nghĩ, ngờ mình cũng có ngày hôm nay, công việc chất đầy như núi, định lực vững vàng như sắt thép, nhưng chỉ ánh mắt của cũng khiến lòng hỗn loạn.

      Lệ Trí Thành đặt tài liệu xuống bàn, đóng máy tính xách tay.

      cởi giầy, chống hai tay xuống hai bên người Lâm Thiển, nhìn từ cao.

      làm việc nữa, ở đây với em.”

      Tuy chủ động khiêu khích , nhưng ra Lâm Thiển chỉ giỡn chơi mà thôi, ai bảo cứ tập trung vào công việc thèm để ý đến .

      Bây giờ thấy Lệ Trí Thành bỏ hết công việc, cùng mình thân mật, Lâm Thiển vừa ngượng ngùng vừa áy náy. vội lên tiếng: “ xong hết chưa? nên…”

      Còn chưa dứt lời, Lệ Trí Thành chặn miệng bằng nụ hôn nồng cháy.

      lúc sau, Lâm Thiển nằm trong lòng . Sofa tương đối rộng nhưng cũng đủ để hai người nằm thẳng. Vì vậy Lệ Trí Thành nằm thẳng, Lâm Thiển nằm nghiêng bên cạnh, trọng lượng toàn thân gần như dồn lên người .

      “Em có nặng ?”, hỏi.

      Lệ Trí Thành tay gối sau gáy, tay ôm eo : “ nặng, em nặng bao nhiêu chứ?”

      Chẳng người phụ nữ nào thích nghe câu này. Lâm Thiển cười híp mắt, giơ tay vẽ vòng tròn ngực .

      ra, mấy ngày nay em hơi hụt hẫng, có cảm giác quan tâm đến em…” xong, nhướng mắt nhìn Lệ Trí Thành. Bây giờ mới phát , cúi đầu, nhưng ánh mắt phải dừng ở gương mặt , mà là…

      Lâm Thiển thuận theo ánh mắt nhìn xuống. Dưới cổ áo , hai bầu ngực trắng muốt mềm mại , bởi vì nằm nghiêng nên khe rãnh ở giữa đặc biệt ràng.

      Lâm Thiển ngờ Lệ Trí Thành thầm tia đúng chỗ đó. Hai má nóng ran, vội đẩy mặt : “ được nhìn.”

      Còn chưa dứt lời, ngực trái Lâm Thiển đột nhiên nặng trĩu. Lệ Trí Thành đạt đặt tay lên đó. mở to mắt nhìn , cũng nhìn chăm chú.

      “Em cho rằng quan tâm đến em?” Giọng trầm thấp, hơi khàn khàn vang lên.

      Lâm Thiển mấp máy môi nhưng trả lời.

      đâu có.” Lệ Trí Thành lên tiếng, lại lần nữa phủ môi hôn . Đồng thời hai bàn tay bóp nơi đầy đặn.

      Lâm Thiển chỉ cảm thấy trái tim tan chảy trong câu ngắn gọn của . nhắm mắt đón nhận “xâm lược” của , hô hấp dần trở nên gấp gáp.

      Bàn tay người đàn ông tăng thêm lực, khiến toàn thân Lâm Thiển nóng ran.

      Lệ Trí Thành nhanh chóng cảm thấy thỏa mãn với tiếp xúc từ bên ngoài. liền rời tay khỏi ngực , đồng thời dừng nụ hôn.

      Lâm Thiển mở to mắt, thấy Lệ Trí Thành đưa tay cởi cúc áo sơ mi của .

      lập tức túm tay theo phản xạ: “ làm gì vậy? Đây là văn phòng của đấy.” Mặc dù phản đối nhưng giọng như tiếng muỗi kêu, mềm mại vô cùng.

      Lệ Trí Thành gần như đè cả người Lâm Thiển xuống dưới thân, cúi đầu : “ sao.”

      đỏ mặt, vẫn ra sức ngăn cản hành động của . Lệ Trí Thành cất giọng khàn khàn: “ muốn để hôn sao?”

      Mặt Lâm Thiển nóng như lửa đốt, bụng bảo dạ: Hừm, hỏi câu đó, em biết trả lời thế nào?

      biết bị đứt sợi dây thần kinh ở đâu, đột nhiên buột miệng: “ để em hôn trước .”

      Vừa thốt ra câu này, lập tức ngẩn người.

      Lệ Trí Thành cũng hơi bất ngờ, nhưng nhanh chóng thích ứng với chủ động của người con . Khóe mắt ý cười, cầm tay đặt lên ngực mình: “Được, rất công bằng.”

      Buổi đêm vô cùng yên tĩnh, chỉ có thanh từ chiếc điều hòa nóng. Người đàn ông nằm nghiêng bên cạnh Lâm Thiển, mái tóc ngắn lòa xòa. Đôi mắt đen thâm trầm nhìn chăm chú, nắm tay đặt lên chiếc cúc đầu tiên áo sơ mi.

      Lâm Thiển cảm thấy cổ họng khô rát, mặt, đầu và bàn tay đều nóng ran. chậm rãi cởi cúc áo đầu tiên người .

      Lệ Trí Thành bất động nhìn , ánh mắt như quan sát con mồi cam tâm tình nguyện.

      Tiếp theo là cúc thứ hai, bộ ngực rắn chắc của người đàn ông lộ ra ngoài.

      Cúc thứ ba, thứ tư. Áo sơ mi bị cởi tung, thân thể cường tráng ấm nóng hoàn toàn ra trước mặt Lâm Thiển, trong khi ánh mắt thâm trầm chưa từng thấy.

      Lâm Thiển cắn môi dưới. Phụ nữ vĩnh viễn là động vật coi trọng tình hơn tình dục. Vào giây phút thân mật này, quên mất lời tuyên bố hùng hồn “hôn trước”, cũng nghĩ hành động của mình khơi gợi ham muốn to lớn đến mức nào đối với đàn ông. Ngắm bộ ngực rắn chắc đẹp đẽ của , chỉ thấy tình cảm trào dâng trong lòng.

      thích , thích , muốn có từng giây từng phút.

      Dưới thôi thúc của con tim, Lâm Thiển giơ tay ôm thắt lưng Lệ Trí Thành. Sau đó, áp mặt vào bộ ngực trần của .

      “Lệ Trí Thành, em thích .”

      Đột nhiên nhận được lời tỏ tình, Lệ Trí Thành trầm mặc trong giây lát. Khi cúi đầu, thấy Lâm Thiển nhắm mắt, tựa vào lòng cách thỏa mãn. Sợi tóc mềm mại của chạm vào da, giống vô vàn sợi lông vũ, đồng thời kích thích dục vọng đói khát sâu nhất trong thân thể .
      ChrisBilly Nguyễn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :