1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      Chắc a chỉ để hình trong đt chị wa
      amylee thích bài này.

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 10-3

      Lâm Thiển: "... Còn ạ."

      Thôi chết rồi, chắc Boss ghét bị người khác chụp lén. Do cầu khẩn cấp nên tùy tiện chụp tấm.

      Vừa định xóa ảnh trong điện thoại ngay, Lâm Thiển chợt nghe mở miệng: " được gửi cho người khác."

      Lâm Thiển vô thức gật đầu: "Vâng."

      Hả? Vậy cần xóa ảnh của ?

      Lâm Thiển chưa kịp phản ứng, Lệ Trí Thành quay người ra ngoài.

      Ba ngày sau, vào lúc chín giờ năm mươi phút sáng, tức mười phút trước khi Ái Đạt bắt đầu triển khai hoạt động khuyến mại nhân dịp Tết lịch trang chủ của cửa hàng Flagship.

      Lâm Thiển ngồi trong phòng làm việc ở bộ phận thông tin kỹ thuật, bên ngoài là vô số kỹ thuật viên nghiêm chỉnh chờ đợi. Còn Cố Diên Chi và Tiết Minh Đào theo dõi tình hình ở Trung tâm phục vụ.

      Lệ Trí Thành vẫn ở văn phòng làm việc của chứ ra "tiền tuyến".

      Lâm Thiển cảm thấy như vậy cũng tốt. Càng là thời điểm quan trọng, người chỉ huy càng nên trầm ổn vững vàng.

      Mười giờ đúng. Lâm Thiển hơi nheo mắt. Màn hình máy tính trước mặt tự động nhảy sang trang chủ của cửa hàng Flagship.

      Việc thiết kế trang web của hoạt động lần này cũng có thảo luận của các nhân viên xuất sắc thuộc bộ phận marketing. Ngoài tiêu đề tương đối nổi bật, trang web xuất quá nhiều thông báo giảm giá khuyến mại bắt mắt.

      Trang web có phong cách sang trọng, cổ điển. cùng là phần giới thiệu nhãn hiệu cao cấp “Vinda” của Ái Đạt, gồm thông tin vật liệu da nhập khẩu từ Italy, nhà thiết kế của Mỹ ký tên, quá trình sản xuất chi tiết...

      Bên dưới là ảnh chụp từng sản phẩm, mỗi túi xách đều đưa ra ba mức giá: giá ở nước ngoài, giá ở cửa hàng trong nước và giá khuyến mại.

      Mười giờ hai phút, đơn đặt hàng đầu tiên hoàn thành.

      Lâm Thiển theo dõi số liệu màn hình, trong lòng khỏi xúc động.

      Mỗi sản phẩm túi xách cap cấp bán ra, công ty mới thu được năm trăm nhân dân tệ lợi nhuận, do đó chỉ hy vọng vào số lượng mà thôi.

      Mười giờ mười phút, tổng cộng có hai mươi đơn đặt hàng.

      Mười giờ trưa, có tất cả trăm năm mươi lăm đơn đặt hàng.

      ...

      Thời gian mỗi giây mỗi phút trôi qua, lượng đơn đặt hàng ngừng tăng lên. Trong đó tám mươi phần trăm là khách hàng cũ, hai mươi phần trăm là khách hàng mới. Nhờ khách hàng cũ lan truyền thông tin và sức mạnh của các “Seeder internet” trước đó, lượt truy cập của trang web tổ chức hoạt động tăng cách ổn định.

      Cả ngày, Lâm Thiển sống trong tâm trạng hơi căng thẳng và chờ đợi.

      từng có ý nghĩ, lượng tiêu thụ của ngày hôm nay bùng nổ, Vinda trở thành món hàng nóng mạng. Nhưng thực tế chứng minh, kỳ tích kinh doanh internet phải dễ dàng. Lượng hàng tiêu thụ trong ngày hôm nay tuy khả quan nhưng về cơ bản tăng cách ổn định chứ xuất kỳ tích từ trời rơi xuống.

      Đến hơn bảy giờ tối, đơn đặt hàng đạt hơn tám trăm sản phẩm, doanh thu hơn hai triệu nhân dân tệ, lợi nhuận gộp tầm bốn trăm ngàn. Đối với công ty từng có doanh thu hàng trăm triệu, thành tích này chẳng đáng là bao. Nhưng đối với Ái Đạt của ngày hôm nay, nó cũng được coi là tia sáng trong nghịch cảnh.
      (Lợi nhuận gộp= Doanh thu thuần - giá thành sản xuất, chưa tính các chi phí khác.)

      Các đồng nghiệp ở bộ phận thông tin kỹ thuật vui mừng hớn hở, thay phiên nhau ăn cơm hộp rồi trực chiến trước máy tính. Tuy nhiên, tâm trạng của Lâm Thiển vẫn hề nhõm.

      biết , sản phẩm của Ái Đạt có chất lượng tốt, giá tương đối cao, nhưng quan trọng hơn cả là xem người tiêu dùng có chấp nhận nhãn hiệu con này hay ? Chiến lược “đánh tạt sườn” liệu có thành công và mở ra lối thoát mới, cần chờ xem phản ứng của ngày mai.

      khi sử dụng hết nguồn khách hàng cũ, liệu có khách hàng mới tiến hành đặt hàng hay ? Có thể duy trì lượng tiêu thụ ổn định hay , phải chờ xem kết quả của ngày mai.

      Tám giờ sáng ngày hôm sau, trang chủ bắt đầu tiến hành khâu thứ hai của hoạt động.

      Dựa theo quy tắc công bố trước đó, hai nghìn khách hàng đầu tiên có thể tham gia hoạt động rút thăm trúng thưởng vào lúc tám giờ sáng, cũng là phương thức “đập trứng” thường thấy mạng, tỷ lệ trúng thưởng là trăm phần trăm. Có tất cả 20 giải nhất, mỗi giải 10.000 nhân dân tệ; sau đó lần lượt là giải 5000, 2000, 500... cho đến 10 nhân dân tệ. Tổng giải thưởng lên đến triệu nhân dân tệ. Căn cứ vào tỷ lệ người tham gia, mức thưởng là vô cùng hấp dẫn. (10.000 nhân dân tệ tương đương 35 triệu Việt Nam đồng.)

      Tự nhiên được nhận bao lì xì, chẳng ai muốn bỏ qua cơ hội. Lâm Thiển theo dõi màn này với tâm trạng tương đối nhõm.

      Quả nhiên vừa qua tám giờ có mấy ID “đập trứng”. Kết quả trúng thưởng đồng thời ở ngay trang chủ của hoạt động và trang dữ liệu ở đằng sau hậu trường.

      Lâm Thiển nhìn chằm chằm vào trang chủ của của hàng Flagship. Khách hàng đầu tiên gặp may, đập trúng giải nhất.

      “Chúc mừng khách hàng “Linda” ở Sơn Đông trúng giải nhất. Mời khách hàng mang chứng minh thư đến cửa hàng Ái Đạt chỉ định nhận bao lì xì 10.000 nhân dân tệ.”

      Lâm Thiển mỉm cười, đây cũng coi như khởi đầu tốt lành.

      Thông tin thứ hai gần như đồng thời xuất , lại là giải nhất. Lâm Thiển hơi ngây ra, trùng hợp quá.

      Đúng lúc này, kỹ sư phụ trách giám sát mạng đột nhiên đứng dậy: “Xảy... xảy ra chuyện lớn rồi.” Nhân viên kỹ thuật ngồi bên cạnh ta biến sắc mặt: “Tất cả đều là giải nhất! Chúng ta bị hack rồi, chúng ta bị hack rồi!”

      Lâm Thiển giật mình, cúi đầu quan sát, màn hình ra loạt lời nhắc nhở:

      "Chúc mừng khách hàng 'Qủa táo xoay tròn' ở Hà Nam trúng giải nhất..."

      "Chúc mừng khách hàng 'Nha Nha' ở Hồ Nam trúng giải nhất..."

      "Giải nhất..."

      "Giải nhất..."

      Chỉ trong chốc lát có hơn hai mươi ID trúng giải nhất, vượt quá chỉ tiêu lập ra ban đầu là mười người. Hơn nữa, số lượng ngừng tăng lên. Lâm Thiển lập tức đứng dậy, chạy ra ngoài cửa. Tất cả nhân viên ở bộ phận kỹ thuật đều phát ra tình hình bất thường, nhìn giám đốc bộ phận và Lâm Thiển bằng ánh mắt lo lắng.

      Giám đốc bộ phận toát mồ hôi lạnh, trầm giọng hỏi: "Chúng ta cần bao nhiêu thời gian sửa chữa phục hồi?"

      người trả lời: “Phải đóng trang web mới có thể sửa chữa phục hồi. tại vẫn chưa biết mức độ bị hack nên chúng tôi thể xác định thời gian cụ thể.”

      Giám đốc bộ phận đen mặt, nhưng cũng còn cách nào khác, quay đầu về phía Lâm Thiển cách khó nhọc: “Trợ lý Lâm, xin hãy báo cáo tình hình với Lệ tổng. Là sơ suất của chúng tôi, chúng ta cần đóng trang web, bằng ...”

      ta còn chưa hết câu, lòng bàn tay Lâm Thiển rịn đầy mồ hôi. Bởi vì chỉ trong giây lát, có hơn trăm người trúng giải nhất. Lâm Thiển có thể tưởng tượng, khách hàng ra sức “đập trứng”, cướp 10.000 nhân dân tệ, bầu khí náo nhiệt đến mức nào.

      "Tôi gọi điện cho Lệ tổng ngay." Lâm Thiển xong liền quay người về phòng làm việc của mình.

      Lúc bấm điện thoại, đầu ngón tay của hơi run run.
      loveless87, Chris, Otaku Bi2 others thích bài này.

    3. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      K biết là Tư Mỹ Kỳ hay Tân Bảo Thụy chơi xấu đây :-(
      A Thành làm j để jai quyết chuyện này ...đành chờ chương sau vậy =D
      amylee thích bài này.

    4. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 10-4

      Tâm huyết của bao nhiêu ngày, niềm hy vọng cuối cùng nằm ở đây. Lệ Trí Thành cầm cố nhà cửa mới được ba mươi triệu để tiến hành kế hoạch “đánh tạt sườn” này. Vậy mà Ái Đạt lại nửa đường đứt gánh?

      Trong lòng Lâm Thiển rất khó chịu, cũng cam tâm.

      Là Tư Mỹ Kỳ hay Tân Bảo Thụy?

      Khi điện thoại kết nối, Lâm Thiển cất giọng trấn tĩnh lạ thường: “Lệ tổng, xảy ra chuyện lớn rồi. Trang chủ cửa hàng Flagship của chúng ta bị hack, bây giờ tất cả đều là giải nhất. Bộ phận kỹ thuật cần đóng trang web để sửa chữa. Chúng tôi, chúng tôi hết sức... xin lỗi.”

      Ở đầu kia điện thoại, Lệ Trí Thành trầm mặc vài giây.

      Lâm Thiển siết chặt điện thoại, chờ đợi mệnh lệnh của . Nhưng ngờ, Lệ Trí Thành lại hỏi: “Lâm Thiển, em cho rằng rơi vào tình cảnh này, chúng ta nên đóng hay đóng trang web?” Giọng điệu của nghiêm nghị, chậm rãi và ràng.

      Lâm Thiển giật mình, hoàn toàn hóa đá. muốn hỏi ý kiến của ?

      Nếu đóng trang web, công ty thất tín với khách hàng, nỗ lực trước đó coi như đổ sông đổ bể, khởi đầu tốt đẹp mà khó khăn lắm mới tạo ra coi như bỏ , việc kinh doanh trong tương lai chắc chắn thảm hại.

      Nhưng nếu đóng, công ty bị tổn thất hai mươi triệu?

      Lâm Thiển nhắm nghiền hai mắt, trước mắt chỉ còn màu tối đen.

      "... đóng."

      " đóng." Miệng vừa thốt ra hai từ này, tim Lâm Thiển tựa hồ nhảy ra khỏi lồng ngực.

      Lệ Trí Thành chỉ đáp ngắn gọn: "Được."

      Lâm Thiển cúp điện thoại, toàn thân như bị bao phủ bởi luồng khí mạnh, trong khi mồ hôi ở lòng bàn tay nóng bỏng.

      lại lại trong căn phòng lượt mới phát , Cố Diên Chi biết xuất từ bao giờ, đứng ở cửa nhìn bằng ánh mắt nghiêm nghị.

      "Tôi biết tin rồi." ta : "Bây giờ chúng ta chỉ còn cách đánh cược phen."

      Lâm Thiển cắn môi, gật đầu.

      Đây là canh bạc lớn, canh bạc trị giá hai mươi triệu nhân dân tệ.

      Đây cũng là giấc mơ cuối cùng của Ái Đạt, gửi gắm tất cả tham vọng mãnh liệt, nỗi thấp thỏm, trông chờ may mắn, cam lòng và chịu thua của bọn họ.

      Hai người cùng ra khỏi văn phòng. Lâm Thiển : "Cố tổng, tôi nghĩ tiếp theo chúng ta phải kéo dài thời gian."

      Khi thốt ra câu này, đàu óc Lâm Thiển đac hoàn toàn bình tĩnh. Nhưng bởi vì tư duy quá tỉnh táo nên quả tim trong lồng ngực đập kịch liệt.

      ngờ Cố Diên Chi nhướng mắt liếc , khóe miệng nhếch lên: "Chúng tôi cũng nghĩ như vậy."

      Cố Diên Chi nhanh chóng thay mặt Lệ Trí Thành đưa ra chỉ thị mới: đóng trang chủ, nhưng giảm tốc độ ghé thăm server và trang web của cửa hàng Flagship, khiến khách hàng đặt mua mười lần, chỉ lần thanh toán thành công, đồng thời đăng thông báo “Trang web bị hack, công ty nỗ lực hồi phục” trang chủ.

      Lâm Thiên quay về phòng làm việc, bắt đầu dẫn dắt đám "seeder" tiếp tục tuyên truyền các trang web mua sắm, diễn đàn lớn và diễn đàn ở các thành phố cấp hai cấp ba.

      Buổi tối, tòa văn phòng của Ái Đạt vẫn đèn đóm sáng trưng. cuồng nhiệt của khách hàng duy trì đến tận giờ sáng. Hai nghìn sản phẩm “trúng giải nhất” bị tranh cướp đặt hàng hết sạch. Sau đó, lượng tiêu thụ tăng lên hơn 800 sản phẩm, lượt truy cập vào trang chủ cửa hàng Flagship đột phá mức năm triệu, khu để lại lời nhắn vô cùng sôi động, các diễn đàn lớn cũng ngừng bàn tán về hoạt động trúng thưởng của Ái Đạt.

      Những khách hàng giành được bao lì xì xuýt xoa tiếc nuối, nhưng đa phần cho biết, cảm thấy tiếc tiền khi mua sản phẩm, bởi chất lượng và kiểu dáng túi xách của Ái Đạt quả thực rất tốt.

      Người giành được giải nhất vô cùng mừng rỡ, thông báo khắp nơi, bầu khí rộn ràng như ngày lễ tết.

      Tuy nhiên cũng có vô số tiếng chất vấn nghi ngờ Ái Đạt liệu có chịu bỏ ra hai mươi triệu tiền thưởng chi trả cho khách hàng.

      Có khách hàng cũ của Ái Đạt gửi lời nhắn, thông cảm với việc công ty bị hack, tự nguyện từ bỏ phần thưởng. Cũng có người cho biết, cần tới mười ngàn tệ, nhà sản xuất phát mấy ngàn tượng trưng cho mỗi khách hàng trúng thưởng là được.

      Nhưng cũng ít khách hàng tỏ thái độ kiên quyết, trang web bị hack là chuyện của nhà sản xuất, nếu Ái Đạt phát bao lì xì đúng hẹn, họ tẩy chay Ái Đạt cả đời.

      Bởi vì kiện “chất gây ung thư” trước đó, Ái Đạt thu hút chú ý của giới truyền thông. Do đó, các cơ quan truyền thông lớn, các tờ báo online và Weibo đều đưa tin về kiện dở khóc dở cười này. Trong đó có tiêu đề nổi bật, được bàn luận sôi nổi: “Hai mươi triệu, trả hay trả?”
      (Weibo: trang mạng xã hội phổ biến của Trung Quốc tương tự như Twitter hay Facebook.)

      Trước chú ý cao độ của dư luận, Ái Đạt im lặng từ đầu đến cuối.

      Căn cứ vào quy định công bố trước đó, thời gian hoạt động kéo dài ba ngày. Ba ngày sau, người trúng thưởng cầm chứng minh thư đến các cửa hàng chỉ định nhận bao lì xì.

      Bởi vì Ái Đạt tỏ bất cứ thái độ nào nên trong ba ngày này, người tiêu dùng và giới truyền thông vừa hoài nghi, đồng thời mong ngóng chờ đợi kết quả. Mức độ quan tâm đạt đến đỉnh cao, lượt truy cập trang chủ của Ái Đạt chạm mốc trăm triệu, và có xu hướng tăng lên theo từng giây từng phút. “Bao lì xì hai mươi triệu của Ái Đạt” trở thành từ khóa nóng hổi nhất các trang web tìm kiếm, xếp thứ hai trong số các đề tài nóng weibo.

      Ba ngày sau, tám giờ năm mươi lăm phút sáng.

      Lâm Thiển ngồi trong văn phòng của bộ phận thông tin kỹ thuật, chống tay lên trán dán mắt vào màn hình máy tính. Bên ngoài vẫn là các đồng nghiệp bận rộn căng thẳng.

      Còn năm phút nữa là đến thời hạn khách hàng có thể đến các cửa hàng nhận bao lì xì theo quy định. Năm phút nữa, “Bản tuyên bố của CEO Ái Đạt” ở trước mặt Lâm Thiển cũng được công bố.

      Nội dung bản tuyên bố rất đơn giản, do Lệ Trí Thành tự viết. Những lúc như bây giờ, cũng chẳng có ai dám soạn thảo thay . Lâm Thiển nghĩ ra vài phiên bản, nhưng sau khi đọc bài của Lệ Trí Thành, cảm thấy đúng là cần nhiều lời, cũng chẳng cần văn hoa bóng bẩy.

      “Gửi quý vị khách hàng, cư dân mạng và các cơ quan truyền thông.

      Như mọi người biết, ba ngày trước, trang chủ cửa hàng Flagship của nhãn hiệu Vinda trực thuộc công ty chúng tôi bị tấn công, dẫn đến sai sót nên xuất hai nghìn giải nhất. Về tấn công ác ý này, công ty chúng tôi điều tra tới cùng để bảo vệ quyền lợi chính đáng, bảo vệ môi trường kinh doanh lành mạnh.

      Còn đối với người tiêu dùng, Ái Đạt luôn kiên trì quan điểm kinh doanh “ lời hứa đáng giá ngàn vàng”, bất kể là quá khứ hay tương lai.

      Hai nghìn khách hàng giành giải nhất xin hãy tới cửa hàng có tên trong danh sách nhận bao lì xì như quy định của chương trình.

      Chúc quý vị xuân mới vui vẻ.

      CEO tập đoàn Ái Đạt

      Lệ Trí Thành.

      Lâm Thiển gần như có thể tưởng tượng, người tiêu dùng và dư luận có phản ứng thế nào sau khi bản tuyên bố này được gửi . Chắc chắn là vô vàn lời khen ngợi, hề nghi ngờ, trong vài tiếng đồng hồ hoặc vài ngày tiếp theo, lượng truy cập của trang chủ cửa hàng Flagship vẫn tiếp tục tăng lên.

      Nhưng lượng tiêu thụ sản phẩm sao? Liệu có tăng đột biến ?

      Lâm Thiển chắc chắn, thậm chí còn thấp thỏm yên.

      Ba ngày qua là ví dụ sinh động. Lượt truy cập trang web ở mức cao như thể cao hơn, Lâm Thiển tin danh tiếng của Ái Đạt trong mấy ngày này có lẽ vượt qua thời kỳ huy hoàng nhất trong quá khứ. Tuy nhiên, lượng tiêu thụ sản phẩm vẫn rất thấp, mức độ tăng đáng kể.

      Chris, MunBilly Nguyễn thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 10-5

      Ngày thứ nhất 427 đơn đặt hàng; ngày thứ hai 633 đơn; ngày thứ ba 780 đơn.

      Lâm Thiển biết, con số này chỉ là tạm thời trong khi dư luận chờ xem Ái Đạt giải quyết vấn đề tiền thưởng thế nào, sau đó tăng đột biến, hay là lượng truy cập khủng khiếp đó chỉ là màn náo nhiệt mang tính chất bong bóng.

      Nghĩ đến đây, càng cảm thấy nặng đầu. Mấy ngày liền nghỉ ngơi tử tế, buổi đêm giá lạnh, cộng thêm tinh thần căng thẳng nên bị cảm.

      Lâm Thiển uống viên thuốc, cố gắng giữ tỉnh táo, tiếp tục dõi mắt vào màn hình máy tính. Đầu óc đột nhiên bật ra ý nghĩ liên quan. Thời gian này bận rộn chỉ huy các “seeder” ở tầng dưới, ngoài vài cuộc điện thoại báo cáo tình hình hoặc họp bất thường, rất hiếm khi gặp Lệ Trí Thành, cũng bố trí công việc khác cho .

      biết có tâm trạng thế nào khi mình ngồi trong văn phòng CEO, khi xem báo cáo hoặc nhận các tin vui buồn do các phòng ban đưa tới, liệu có chau mày hay nhếch miệng?

      mình ngồi ở đó, còn ở đây, toàn lực chiến đấu. Hừm, sao có cảm giác hết sức bi tráng, nhưng lại cam tâm tình nguyện?

      Đường gập ghềnh khúc khuỷu, biết tự dưng nảy sinh tâm trạng “kẻ sĩ nguyện hy sinh vì tri kỷ” từ bao giờ.

      Lệ Trí Thành đủ lão luyện, đủ xảo trá, vận may cũng chẳng ra sao, nhưng qua sắc sảo mà bộc lộ, đủ thấy có tài năng hơn người. Bất kể quyết đoán ở dự án Minh Thịnh, hay mình vạch kế hoạch “đánh tạt sườn” lần này, hoặc là thái độ bình tĩnh trước cơn nguy khốn... cũng cho thấy thông minh sáng suốt và kiên định, ai bì kịp.

      Tại phòng làm việc của CEO ở tầng cùng. Chẳng ai bao gồm cả Lâm Thiển có thể ngờ, ở thời điểm nước sôi lửa bỏng như lúc này, Lệ Trí Thành lại cùng Cố Diên Chi chơi cờ.

      Trong phòng thoang thoảng hương trà thơm ngát, Cố Diên Chi thua liền năm ván, ấm ức đẩy bàn cờ: “Tôi chơi nữa, chẳng thú vị gì cả.” ta vốn thạo món này, vậy mà hôm nay Boss cứ bắt ta chơi cùng.

      biết Lệ Trí Thành “đại sát tứ phương” để tăng thêm tự tin cho bản thân, hay đây chỉ là hoạt động giết thời gian thuần túy trong lúc chờ kết quả?

      Cố Diên Chi mỉm cười hỏi: “Chú sốt ruột chút nào hay sao?”

      Lệ Trí Thành ngẩng đầu, cầm quân cờ trắng, quân cờ đen, tự chơi hết ván còn lại, đồng thời cất giọng bình thản: “Tôi sốt ruột.”

      Hai tiếng đồng hồ sau.

      Lâm Thiển vẫn dán mắt vào màn hình, nhưng thể gắng gượng.

      Lượng tiêu thụ vẫn khởi sắc. Thông báo công bố lúc, đơn đặt hàng cũng chỉ đạt 147 sản phẩm.

      biết do bị cảm hay do tâm trạng căng thẳng, đầu Lâm Thiển ngày càng nặng trĩu, vầng trán nóng ran, con chữ màn hình như nhảy múa trước mắt . ngẩng đầu quan sát các đồng nghiệp ở bên ngoài, chỉ thấy ai nấy đều có sắc mặt nghiêm túc.

      Lâm Thiển đẩy ghế đứng dậy, chào giám đốc bộ phận thông tin kỹ thuật rồi rời khỏi văn phòng.

      Lúc Lâm Thiển tỉnh dậy, ngoài trời tối đen. giật mình, bỏ tấm chăn đắp người, ngồi thẳng dậy.

      Nữ bác sỹ trung niên của phòng y tế viết lách ở phía đối diện mỉm cười: “Tôi vừa đo nhiệt độ cho , hạ sốt rồi.”

      Lâm Thiển vội lên tiếng cám ơn, trong lòng khóc dở mếu dở. Sao có thể ngủ lâu như vậy, ngủ suốt nửa ngày ở thời điểm then chốt này.

      Buổi trưa ăn cơm xong, Lâm Thiển phòng y tế lấy thuốc. Lúc đó do vô cùng buồn ngủ, trong người lại hơi khó chịu nên định ngồi ở ghế nghỉ ngơi lúc. Ai dè ngủ mạch đến bây giờ.

      Nữ bác sỹ tiếp: “Buổi chiều có người ở Văn phòng CEO gọi điện xuống đây tìm . Nghe bị sốt, cậu ấy bảo tôi cần đánh thức , để ngủ giấc.”

      “Ai vậy ạ?” Lâm Thiển hỏi.

      Nữ bác sỹ: “Là đồng nghiệp nam trẻ tuổi.”

      Con người vừa thức giấc luôn sợ bị lạnh. Lâm Thiển kéo vạt áo khoác, rời khỏi phòng y tế.

      Phía đối diện chính là tòa nhà làm việc của tập đoàn. Bây giờ nơi đó vẫn bật đèn sáng trưng, bóng người thấp thoáng sau ô cửa kính.

      ngày kết thúc. Lâm Thiển nhất thời muốn lên văn phòng nên ngồi ở ghế dài bên vườn hoa.

      Lúc này hơn bảy giờ tối, xung quanh thưa thớt bóng người. Lâm Thiển tựa vào thành ghế, ngước nhìn tòa nhà và bầu trời mùa đông u ám, thở hơi dài.

      Lối ở bên cạnh vang lên tiếng bước chân. Có người tiến lại gần, tạo thành cái bóng dài nền đất. Lâm Thiển mải chìm trong suy tư nên để ý.

      Cho đến khi người đó dừng lại ở bên cạnh, Lâm Thiển ngẩng đầu liền nhìn thấy Lệ Trí Thành.

      “Lệ tổng.” vừa định đứng dậy, ngồi xuống cạnh .

      Lâm Thiển ngoảnh mặt về phía Lệ Trí Thành. Hôm nay mặc áo khoác đen, bên trong diện sơ mi thắt cà vạt. Dù là mùa đông giá lạnh nhưng vẫn mặc đồ đơn giản và thoải mái. Khi nhìn , đôi mắt sáng ngời dưới ánh đèn.

      “Em hạ sốt rồi à?” Lệ Trí Thành hỏi.

      Lâm Thiển sớm đoán ra người gọi điện thoại đến phòng y tế là , trong lòng rất ấm áp.

      cố tình cất giọng khách sáo: “Vâng, cảm ơn Boss.”

      Lệ Trí Thành dõi mắt về phía trước, im lặng lúc lại hỏi: “Sao em ngồi ở đây?”

      Lâm Thiển hạ giọng trả lời: “Tôi ngủ cả buổi chiều, biết lượng tiêu thụ thế nào nên ngồi ở đây để chuẩn bị sẵn tâm lý.”

      Nghe câu này, khóe mắt Lệ Trí Thành vụt qua ý cười. Nhưng ý cười nhanh chóng tan biến bởi câu tiếp theo của .

      : “Tôi sợ chúng ta chẳng thu hoạch được gì.”

      Đây là dịp hiếm hoi Lâm Thiển bộc lộ lo lắng sâu sắc trước mặt Lệ Trí Thành. xong, ngẩng đầu nhìn , phảng phất muốn tìm đáp án gương mặt .

      Nhưng thần sắc Lệ Trí Thành vẫn điềm tĩnh như thường lệ. cũng ngoảnh đầu nhìn . Ánh mắt hai người giao nhau ở khoảng cách rất gần.

      Sau đó, Lệ Trí Thành đặt tay lên thành ghế sau lưng Lâm Thiển.

      “Tôi nghĩ như vậy.” : “Tôi thấy thứ mình muốn giành được, giơ tay là có thể chạm tới.”

      Tim Lâm Thiển đập thình thịch. Thứ muốn giành được, là chỉ...?

      nhìn sâu vào đôi mắt đen của , hai má ửng hồng.

      Boss à, bây giờ đâu phải là lúc chuyện tình cảm? Trong lòng tôi giống như có ba ngọn núi đè nặng, đến mức thở nổi, đừng tạo thêm áp lực cho tôi nữa có được ?

      Kết quả Lâm Thiển lại lần nữa hiểu nhầm ý của , bởi Lệ Trí Thành đứng dậy, bỏ hai tay vào túi quần, cúi đầu nhìn : “Em định xem thành tích tiêu thụ của ngày hôm nay sao?”

      Lâm Thiển lập tức đứng lên: “Được, tôi ngay bây giờ.”

      Lệ Trí Thành nở nụ cười ôn hòa, : “Chắc chắn em thất vọng.”

      Hết chương 10
      Last edited by a moderator: 25/8/14
      loveless87, Chris, Otaku Bi2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :