1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      @amylee Mình biết truyện này hoàn rồi bạn. Có truyện xuất bản 1 tập nào mà chưa hoàn đâu. Ý mình là khi bạn lập topic khi nào bạn chưa đăng xong bộ truyện đừng để vào mục hoàn. Bạn hãy để trong mục Type nhé! Tương tự các truyện cổ đại, đại, sắc nữ,... cũng như vậy để vào mục Edit nha. Khi nào đăng hoàn bạn có thể chuyển topic của bạn sang mục hoàn hoặc thông báo cho chúng mình chuyển cũng được.
      Cảm ơn!!!

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 1-1

      Đoàn tàu hỏa xình xịch chuyển bánh, từ khu vực núi tuyết tiến về vùng đất mênh mông vô tận ở phía trước.

      Cảnh sắc bên ngoài cửa sổ đẹp như trong phim điện ảnh. Núi cao nhấp nhô, hồ nước lấp lánh, từng đàn bò dê thấp thoáng thảo nguyên phía xa xa.

      Mỗi sắc màu ở Tây Tạng đều thuần túy và tĩnh lặng, phảng phất chỉ nhìn liếc qua, nó in sâu vào đáy lòng bạn.

      Lâm Thiển ngồi ở vị trí gần cửa sổ. Cả toa tàu đầy ắp người. Tuy nhiên, vị trí bên cạnh trống . Tất cả mọi người dường như đều tỏ ra thận trọng dè dặt, lịch giữ khoảng cách với .

      Lâm Thiển hơi ngại ngùng, đồng thời cũng cảm thấy tình hình này tương đối thú vị. Từ đầu đến giờ, đều chống tay lên trán đọc sách. Nhưng mỗi khi ngẩng đầu, chỉ nhìn thấy màu xanh bộ đội. Ánh mắt đám đàn ông thỉnh thoảng dừng lại người , khiến sắc mặt hơi ửng đỏ.

      Cảnh tượng trẻ tuổi đeo ba lô đột nhiên xuất toa tàu toàn bộ đội, hơn nữa còn ở cùng bọn họ bảy tám tiếng đồng hồ đúng là rất hiếm gặp.

      Hai ngày trước, Lâm Thiển gặp nguy hiểm núi tuyết.

      Bởi vì vừa mới nghỉ việc nên thời gian gần đây có kỳ nghỉ hiếm hoi. Lâm Thiển thực chuyến du lịch Tây Tạng mà ao ước bấy lâu. Vốn tưởng với thể chất và kinh nghiệm hoạt động dã ngoại của , chuyến du lịch này quá khó khăn. Ai ngờ đường về, vừa đến sườn núi, xe tải gặp cố. Thêm vào đó thời tiết thay đổi, tuyết lại rơi cả đêm nên Lâm Thiển lâm vào cảnh khốn đốn.

      May mà đến lúc trời sáng, đoàn bộ đội qua cứu . Người lính đóng quân ở biên cương rất chất phác và nhiệt tình. Họ đưa lên chuyến tàu hỏa vận chuyển bộ đội xuất ngũ, thẳng đến Lhasa.
      (Lhasa: thủ phủ của Tây Tạng)

      Lúc này, người lính ngồi chếch đối diện chủ động bắt chuyện: “ , là người ở đâu vậy?”

      Đám binh lính đều biết Lâm Thiển gặp nguy hiểm ở đường, vì vậy họ đều tỏ ra đặc biệt thân thiện với . Lâm Thiển mỉm cười: “Tôi là người thành phố Lâm.”

      vừa dứt lời, người lính cách hàng ghế cất giọng vang vang: “Tôi cũng là người thành phố Lâm, hóa ra chúng ta là đồng hương.”

      Lâm Thiển ngẩng đầu mỉm cười với ta. vốn có diện mạo xinh xắn. Mặc dù lúc này chỉ mặc áo phao to đùng cũng trang điểm, nhưng ngũ quan của vẫn hết sức thanh tú sạch . Nụ cười của khiến đám binh lính tim loạn nhịp.

      Người lính tự xưng là đồng hương mỉm cười hỏi: "Tôi đoán... là sinh viên phải ?"

      , tôi làm từ lâu rồi.” trả lời rất khách sáo nhưng giọng của mềm mại, tựa như bộc lộ nhàn nhã thong thả bẩm sinh, khiến người nghe rất dễ chịu. Đám binh lính đều trông giống sinh viên.

      " làm việc ở cơ quan nào?"

      Lâm Thiển: "À... Tập đoàn Ái Đạt."

      "Lợi hại!" Người lính đồng hương giơ ngón tay cái: "Đó là doanh nghiệp hàng đầu thành phố Lâm. Nghe giá trị tài sản đến mấy tỷ..."

      Trong lúc tán gẫu, thần sắc Lâm Thiển vẫn điềm nhiên như , nhưng ánh mắt len lén dừng lại ở người đàn ông ngồi chếch phía trước.

      Trong cả toa tàu, người đàn ông đó trầm lặng nhất nhưng cũng nổi bật nhất, muốn chú ý đến cũng khó.

      mặc áo khoác quân đội, mặc dù ngồi quay lưng về phía Lâm Thiển nhưng thân hình rất cao lớn, cao hơn những người lính xung quanh. Chiếc mũ bộ đội kéo thấp, che già nửa khuôn mặt của . Lâm Thiển chỉ lờ mờ nhìn thấy đường nét gương mặt nghiêng của người đàn ông. Nước da của dường như trắng hơn những người lính khác.

      Mặc dù trong toa tàu vang lên vô số tiếng cảm thán, trò chuyện, ca hát, vẫn hề nhúc nhích, tựa hồ ngủ say.

      Đúng là người đàn ông kỳ lạ.

      Hành trình dài đằng đẵng, sắc trời bên ngoài của sổ tối dần.

      Những người lính cũng bắt đầu mệt mỏi, đa số ngồi tựa vào thành ghế ngủ gật. Toa tàu trở nên yên tĩnh giá lạnh. Lâm Thiển hơi tựa người vào cửa sổ kính, nhắm mắt nghỉ ngơi. Bên tai chỉ còn lại tiếng bánh xe ma sát đường ray và từng hồi còi tàu...

      Đến khi trở về thành phố Lâm, lại bắt đầu chuỗi ngày căng thẳng và bận rộn. Kỳ nghỉ luôn trôi qua rất nhanh, bây giờ vẫn chưa muốn quay về.

      Sau đó, những tiếng động bên tai mỗi lúc xa, ngày càng dần...

      Trước mặt vẫn là cửa sổ giá lạnh, bên ngoài tối tăm yên tĩnh, lờ mờ có thể nhìn thấy đồi núi thấo thoáng phía xa xa. bầu trời, các vì sao lấp lánh.

      Tàu hỏa dừng lại.

      Nơi này gần làng mạc, cũng chẳng phải là nhà ga, ràng tàu hỏa chỉ tạm thời đỗ lại. Những người lính có tính cảnh giác cao hơn Lâm Thiển, tất cả bọn họ đều thức giấc, số còn thò đầu ra ngoài cửa sổ ngó nghiêng.

      sao, đoạn đường này tốt lắm. Phía trước có khả năng gặp cố, bọn họ xử lý nhanh thôi.” Người lính ngồi ở phía đối diện an ủi Lâm Thiển.

      “Vâng.” Lâm Thiển cũng đưa mắt ra ngoài cửa sổ. Khi liếc qua vị trí chếch đối diện, nơi đó trống . Người lính ngủ say biết rời từ lúc nào.

      Toa tàu nhanh chóng xuất sĩ quan trẻ tuổi cao lớn. ta đứng ở cửa toa, truyền đạt loạt mệnh lệnh: “Tổ hai, tổ bốn lập tức lên đầu tàu báo cáo. Trước khi đoàn tàu chuyển bánh, tổ năm phụ trách an toàn của toa này. Những người khác ở nguyên tại chỗ chờ mệnh lệnh.”

      ta vừa dứt lời, đám binh lính lập tức đứng dậy, điingf thanh đáp: "!"

      Lâm Thiển quan sát bọn họ bằng ánh mắt đầy hứng thú. Khi đám binh lính bận rộn lại, rút cái mũ lưỡi trai từ ba lô, định ngủ giấc để giết thời gian. Vừa tựa người vào thành ghế, đột nhiên có cảm giác những người lính đều dồn ánh mắt về phía mình.

      Lâm Thiển lại ngồi thẳng người.

      Bởi vì người sĩ quan trẻ tuổi đó đến bên canh . Săc mặt ta chút biểu cảm, ánh mặt lạnh lùng.

      " , xin hãy cầm hành lý theo tôi."

      Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Lâm Thiển ngẩng đầu hỏi ta: "Xin hỏi... có chuyện gì ?"

      Viên sĩ quan trả lời, chỉ giơ tay, người lính lập tức vác hành lý của , sải bước dài về phía cửa toa.

      Lố tàu hỏa tối om, buổi đêm lạnh lẽo.

      Lâm Thiển theo hai người lính cao lớn, xuyên qua từng toa tàu chứa đầy bộ đội, thu hút vô số ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.

      Cho đến toa giường nằm, viên sĩ quan ra hiệu để người lính đặt hành lý của Lâm Thiển xuông sàn rồi rời . Sau đó, ta mới quay sang Lâm Thiển.

      Lâm Thiển cũng nhìn ta, gương mặt ta thanh lạnh nhưng ánh mắt lộ vẻ căng thẳng.

      Bị Lâm Thiển “chiếu tướng”, viên sĩ quan trẻ tuổi ngượng ngập rời mắt chỗ khác. ta giải thích: “Đoạn đường phía trước bị sạt lở, chúng tôi cử binh lính sửa chữa. Tối nay, người ở trong toa tàu có khả năng bị điều động liên tục. Hơn nữa, khu vực này có chó sói, người phụ nữ ở lại nơi đó tiện lắm. Thiếu tá của chúng tôi bảo tôi đưa đến toa giường nằm nghỉ ngơi. Ở đây có người, tương đối yên tĩnh và an toàn. Khi nào trời sáng, chúng tôi đưa .

      Hả?

      Lâm Thiển trợn mắt nhìn ta.

      Đối phương vừa rồi hùng hùng hổ hổ, ra là người tốt làm việc tốt?

      Lâm Thiển bật cười thành tiếng, vội gật đầu: "Cảm ơn , vô cùng cảm ơn ."

      Viên sĩ quan hình như hơi xấu hổ. ta câu: "Đừng khách sáo" rồi quay người bỏ .

      Hành lang vắng vẻ, của toa phía trước còn có người lính đứng gác. Nơi này đúng là vừa an toàn vừa thanh tịnh.

      Lâm Thiển cúi đầu, hà hơi vào hai bàn tay lạnh giá. Sau đó, giơ tay mở cửa khoang. Vẫn còn chưa chạm vào tay nắm cửa, đột nhiên nghe thấy tiếng động ở bên trong.

      Lâm Thiển sửng sốt, bên trong có người?

      đợi có phản ứng, cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra ngoài.

      Lâm Thiển vội lùi lại phía sau hai bước, người chạm vào thành tàu.

      người đàn ông xuất ở cửa ra vào.

      Toa tàu bật đèn nên diện mạo của người đàn ông hết sức mơ hồ. có thân hình cao lớn, còn cao hơn viên sĩ quan trẻ tuổi vừa rồi. cũng mặc quân phục, mũ bộ đội kéo xuống thấp, che mất đôi mắt, chỉ để lộ sống mũi thẳng và cái cằm sạch .

      ? Người đàn ông ngồi ngủ ở toa ghế cứng đó?
      ChrisMun thích bài này.

    3. Phamthanhhuong

      Phamthanhhuong Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      316
      Ở trong Thời gian tươi đẹp, cả nam chính và nữ chính được tác giả xây dựng rất tuyệt vời. nam chính đẹp trai , tài giỏi, đầy mưu mô trong kinh doanh, chỉ mưu mô khi nữ chính thôi. quá cảm động rồi. Còn nữ chính xinh đẹp , giỏi giang, cùng với nam chính tạo thành cặp đôi hoàn hảo. Trong truyện ngoài về tình của Lệ Trí Thành và Lâm Thiển là cả quá trình xây dựng nghiệp của lệ , trong đó hề thiếu bóng dáng xinh đẹp của Lâm Thiển. Truyện ngược, gay cấn như Hãy nhắm mắt khi đến mà toàn thấy ngọt ngào của cặp đôi này thôi. Tóm lại, Đinh Mặc tuyệt. Mình cũng khuân bộ sách này về nhà từ 2 tháng trước rồi. Cảm ơn bạn chia sẻ truyện hay.
      amylee thích bài này.

    4. Thuyhyukhae

      Thuyhyukhae Active Member

      Bài viết:
      498
      Được thích:
      136
      Truyện này là bộ truyện của má Mặc mà mình thích nhất
      Nam chính và nữ chính đều rất đáng
      amylee thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :