1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 8-4

      Lâm Thiển ngờ, công việc chỉnh sửa mất mấy tiếng đồng hồ liền.

      Lệ Trí Thành xem xong, đưa ra vài ý kiến, Lâm Thiển ghi chú suy nghĩ của vào Hồ sơ dự thầu rồi gửi cho Tổ dự án. Bọn họ nhanh chóng chỉnh sửa rồi lại gửi email cho . Lệ Trí Thành và Lâm Thiển tiếp tục thẩm định. Cứ như vậy, thời gian vùn vụt trôi qua.

      Đến tầm ba giờ sáng, Lâm Thiển cuối cùng cũng thể gắng gượng. Từ trước đến nay luôn hết mình vì công việc nhưng chưa bao giờ thức thâu đêm. lại quan sát Lệ Trí Thành, vẫn ngồi thẳng người, dán mắt vào màn hình laptop, thần sắc rất tập trung, hề tỏ ra buồn ngủ.

      Lâm Thiển ngáp dài, Lệ Trí Thành quay sang : "Em buồn ngủ rồi à?"

      Boss còn chưa kêu buồn ngủ, sao có thể thừa nhận? Lâm Thiển cười: “ sao, tôi pha cốc cà phê, quay lại ngay.” Vừa định đứng dậy, liền thấy chau mày: “Nửa đêm uống cà phê gì chứ?”

      Giọng bình tĩnh pha chút nghiêm nghị.

      Lâm Thiển đành ngồi yên tại chỗ, ngây người nhìn . Boss quản lý cả chuyện uống cà phê? Đây là Boss quan tâm đến ?

      Trong lòng chợt cảm thấy ấm áp, Lâm Thiển định mở miệng, lại nghe tiếp: “Buồn ngủ lên giường ngủ , tôi cho em mười lăm phút, lát nữa tôi gọi em dậy.”

      Lâm Thiển vô thức liếc chiếc giường ở bên cạnh. giường sạch gọn gàng, chăn gấp vuông vắn như miếng đậu phụ.

      Con người Lâm Thiển có bệnh sạch về giường chiếu. cho rằng đó là nơi tư mật tiếp xúc da thịt, nên từ trước đến nay, thích người khác ngồi hoặc nằm ngủ giường của mình, cũng cố gắng động vào giường của người khác. Hơn nữa, đây lại là giường của Boss.

      cười: " cần, tôi ngồi ở đây là được."

      Lệ Trí Thành đáp lời, tiếp tục quay đầu về laptop. Lâm Thiển gối đầu lên cánh tay đặt mặt bàn.

      Khi nhắm mắt, tiếng động ở xung quanh càng trở nên ràng. Lâm Thiển thậm chí nghe thấy tiếng thở đều đều của người đàn ông, tiếng lật giở tài liệu và tiếng bấm con chuột máy tính.

      Lúc tỉnh dậy, Lâm Thiển chợt phát xung quanh đặc biệt yên tĩnh, tiếng động.

      ngẩng đầu quan sát, miệng bất giác cười tủm tỉm.

      Laptop ở bàn đóng lại, tập Hồ sơ dự thầu xếp ngay ngắn, còn Lệ Trí Thành ngồi trong chiếc ghế da bên cạnh. Hai tay đặt lên thành ghế, đầu ngả về phía sau, mắt nhắm nghiền.

      Lâm Thiển cúi xuống nhìn đồng hồ, thè lưỡi. Bây giờ là năm giờ sáng, ngủ hơn tiếng đồng hồ.

      Boss còn gọi , tự mình lại thiếp .

      Vừa định rón rén đứng dậy, Lâm Thiển nhận ra người được đắp áo comple từ lúc nào. Áo comple đàn ông rất rộng, tựa hồ có thể trùm cả thân thể , mang lại cảm giác ấm áp và mùi hương trong lành.

      Boss chỉ mặc áo sơ mi mỏng, Lâm Thiển lập tức cởi áo comple, đắp lên người . Dường như ngủ rất say, lông mi cũng động đậy.

      Trời gần sáng, Lâm Thiển muốn đánh thức , định quay về phòng mình trước.

      Nhưng muốn qua thân hình cao lớn của Lệ Trí Thành phải chuyện dễ dàng. Giữa bàn làm việc và giường ngủ chỉ cách lối , vậy mà chiếc ghế da lớn của chắn giữa, thành ghế sát vào mép giường, trong khi hai chân thò xuống gầm bàn, đầu gối gần như dính vào bàn làm việc, chỉ để lại gian rất hẹp.

      Lâm Thiển muốn trèo qua giường của Lệ Trí Thành. Quan sát khoảng cách, cảm thấy khá ổn, liền đứng bên cạnh bàn, định trèo qua đùi . Chân cũng tương đối dài, chạm vào người là được.

      Chỉ bằng động tác, chân Lâm Thiển đứng giữa hai chân của Lệ Trí Thành. Nhưng chưa kịp có động tác tiếp theo, người đàn ông giống như bị quấy nhiễu, thân thể đột nhiên động đậy. Lâm Thiển giật mình, liền giẫm phải mu bàn chân ...

      Bây giờ tuy nghe lời Boss giày cao gót, nhưng vẫn là giày gót nhọn chiều cao trung bình. Vừa giẫm xuống, liền nghe thấy Lệ Trí Thành hít thở mạnh, bàn chân hất lên theo phản xạ.

      Lâm Thiển bị vấp, đứng vững, liền ngã sang bên.

      "A..." bất giác kêu tiếng.

      Bờ eo bị bàn tay lớn giữ chặt, giúp Lâm Thiển bị ngã, lập tức ngồi xuống đùi Lệ Trí Thành.

      Lâm Thiển đờ người, ngẩng đầu nhìn .

      mở mắt. Có lẽ vừa mới thức giấc, ánh mắt vẫn hơi mờ mờ.

      "Em làm gì vậy?"

      Lâm Thiển im lặng. Boss à, đừng có phản ứng nhanh như thế. Ra tay nhanh, mạnh, chuẩn quá. Mỗi lần chỉ hơi chạm và người Boss, lập tức bị tóm gọn.

      "Tôi chẳng làm gì cả, tôi muốn ra ngoài." : "Có phải làm đau chân rồi ?"

      Lệ Trí Thành nhìn : "Ừ."

      Lâm Thiển cũng biết đối đáp thế nào.

      Lúc hai người chuyện, tay Lệ Trí Thành vẫn đặt thắt lưng . Bởi vì cách rất gần, Lâm Thiển thậm chí có thể ngửi thấy mùi đàn ông mát lạnh từ người . Còn ở thân dưới, đùi vừa rắn chắc vừa ấm áp.

      vội đẩy tay đứng dậy, hai má nóng ran: " ngại quá, tôi đây, chúc ngủ ngon."

      Vừa về phòng, Lâm Thiển liền giơ hai tay ôm mặt, nóng quá. Tình huống vừa rồi đúng là hết nổi, ngờ lại ngồi trong lòng Boss.

      Lâm Thiển lên giường nhưng trằn trọc mãi vẫn thể chợp mắt. Trong đầu lại lên hình ảnh Lệ Trí Thành vừa nãy, đôi mắt đen nhìn chằm chằm, bàn tay to lớn mạnh mẽ, mùi hương dễ chịu.

      Tim đập thình thịch trong lồng ngực, Lâm Thiển chợt có ý nghĩ hoang đường, phải Boss tưởng làm gì đấy chứ?

      Tất nhiên đâu. Ngượng chết được, lần sau phải cẩn thận, để xảy ra cố tương tự.

      Hai ngày sau, Cố Diên Chi cùng tổ dự án tới trụ sở của tập đoàn Minh Thịnh tham gia đấu thầu. Tuy nhiên, Minh Thịnh công bố kết quả ngay tại trường.

      Mấy ngày tiếp theo, tất cả những người có liên quan đến dự án, gồm cả Lâm Thiển luôn ở trạng thái căng thẳng chờ đợi.

      dự cảm mãnh liệt, lần này Ái Đạt chắc chắn trúng thầu.

      Chỉ cần nghĩ đến câu của Lệ Trí Thành hôm đó, nghĩ đến hồ sơ dự thầu đạt mức hoàn hảo như Lâm Mạc Thần gợi ý là cảm thấy tràn đầy niềm tin.

      cho rằng, khách hàng nhất định cũng động lòng.

      Buổi chiều ngày thứ hai của tuần tiếp theo, cuối cùng Ái Đạt cũng nhận được tin tức.

      Lãnh đạo cao cấp của Ái Đạt vừa vặn có cuộc họp thường kỳ, Lâm Thiển cũng tham gia để ghi chép nội dung. Cuộc họp mới diễn ra nửa, điện thoại của Cố Diên Chi đổ chuông. Dường như dự đoán điều gì đó, cả phòng hội nghị yên lặng trong giây lát.

      Cố Diên Chi trao đổi ánh mắt với Lệ Trí Thành mới bắt máy. biết đầu kia gì, chỉ nghe ta “Ừ, ừ” vài tiếng. Cuối cùng, Cố Diên Chi tắt điện thoại, nhìn mọi người. Ánh mắt ta vẫn bình tĩnh, khó phân biệt vui buồn.

      " có kết quả đấu thầu của Minh Thịnh. Công ty trúng thầu là Tư Mỹ Kỳ."

      Hết chương 8
      loveless87, Chris, Mun 1 thành viên khác thích bài này.

    2. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      Hihi, ngọt ngào wa :):po_O
      Cty k trúng thầu, có khi nào là kế của a Thành k ta ???
      amylee thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      @Billy Nguyễn chính xác bạn ạ =D=D=D=D
      'nguy hiểm' nhưng chưa chưa bộc lộ thôi he he
      Billy Nguyễn thích bài này.

    4. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      Soái Thành rất bá đạo nha =D=D Bất quá ta thích :-Oops::p
      amylee thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 9-1

      Ánh hoàng hôn trầm lắng, phòng làm việc của CEO rộng lớn yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của Lâm Thiển.

      lại lần nữa ngẩng đầu thầm quan sát, chỉ thấy Lệ Trí Thành ngồi nghiêm chỉnh sau bàn làm việc. vẫn xem đống văn bản như thường lệ, sắc mặt điềm tĩnh thay đổi.

      ngồi ở đó tiếng đồng hồ, kể từ lúc công bố kết quả trúng thầu.

      hết giờ làm việc, tầng cùng gần như còn bóng người. Lâm Thiển chẳng có tâm trạng làm việc, tay chống cằm, tay gẩy lá ở chậu cây bàn.

      Cuối cùng, Lệ Trí Thành cũng đứng dậy, Lâm Thiển lập tức ngồi thẳng người, lấy lại vẻ mặt tự nhiên hướng về phía . đóng máy tính, mặc áo khoác rồi ra ngoài.

      Lâm Thiển đứng dậy: "Boss."

      Lệ Trí Thành nhướng mắt nhìn . Đôi lông mày đen của đặc biệt ràng và yên tĩnh dưới ánh đèn.

      Im lặng vài giây, lên tiếng: "Hãy triệu tập cuộc họp quản lý cấp cao và mười giờ sáng mai."

      "Được ạ." Lâm Thiển trả lời dứt khoát, hỏi tiếp: "Chủ đề là?"

      "Kế hoạch phát triển tiếp theo của công ty." Giọng của vẫn trầm thấp mạnh mẽ như cũ.

      Lâm Thiển mỉm cười: "Vâng, sáng sớm ngày mai tôi thông báo với mọi người."

      Lệ Trí Thành gật đầu, quay người ra ngoài.

      Lâm Thiển: " về nhà đấy à?"

      Lệ Trí Thành giơ tay dựng cổ áo khoác: ", tôi dạo lát."

      Lâm Thiển đứng yên tại chỗ, dõi theo bóng người đàn ông cho đến khi vào thang máy. lại ngồi xuống ghế, nhìn đăm đăm cánh cửa gỗ màu đồng của văn phòng CEO, thở hơi dài.

      Trời vẫn chưa tối hẳn, tia sáng còn sót lại bao trùm cả công ty. Lệ Trí Thành khỏi tòa nhà văn phòng, bỏ hai tay vào túi áo rồi thẳng về khu vực nhà xưởng ở phía sau.

      Kể từ lúc nhậm chức, thường xuyên vòng quanh công ty. Nhưng do hiếm khi lộ diện lại thầm lặng lẽ nên rất ít người nhận ra .

      Phòng bảo vệ bên cạnh khu nhà xưởng có mấy người đàn ông ngồi tán gẫu. Cho đến khi Lệ Trí Thành qua, Cao Lãng mới thu hồi ánh mắt.

      công nhân lái xe nâng lên tiếng: “Nghe chúng ta để vuột mất dự án lớn của Minh gì đó, điều này có ?”

      bảo vệ lập tức trả lời: “ đấy. biết sao? Sáng nay tin tức lan truyền khắp công ty, chị dâu tôi làm việc ở phòng hành chính nên biết tường tận, nghe chúng ta trượt thầu rồi.”

      Cao Lãng chau mày: "Vậy Ái Đạt ra sao?"

      Mọi người đều thở dài.

      Trời bắt đầu sẩm tối, người lại trong khuôn viên công ty ngày càng ít. Cao Lãng trầm mặc bên đám công nhân và bảo vệ. Đầu tóc bị ta vò thành ổ gà, ta rất lo cho Lệ Trí Thành, nhưng lại mù mờ biết phải làm sao.

      Đúng lúc này, người bảo vệ ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm về phía trước, đồng thời cất cao giọng: "Gì thế kia?"

      Cao Lãng thuận theo ánh mắt của ta, những nhân viên bảo vệ khác cũng đứng dậy. Dù trời nhá nhem tối, nhưng bọn họ vẫn nhìn mấy chục người công nhân mặc đồng phục màu xanh lam, hùng hổ tới tòa văn phòng.

      Lúc Lâm Thiển ra khỏi tòa nhà làm việc, xung quanh hơi ồn ào, nhưng do mải nghĩ ngợi nên để ý. Cho tới khi đến bãi đỗ xe trước tòa nhà, mới đột ngột cảm thấy điều bất thường.

      Lâm Thiển quay đầu, liền trợn tròn mắt.

      đám công nhân mặc bộ đồ xanh lam hùng hùng hổ hổ tới. Lâm Thiển phát , có mấy người lẫn trong số đó tay cầm gậy sắt. Mấy nhân viên bảo vệ của Ái Đạt từ phía sau chạy nhanh về bên này, người dẫn đầu chính là Cao Lãng.

      Bọn họ chạy tới, đứng chắn trước mặt đám công nhân. Cao Lãng nghiêm giọng: "Các muốn làm gì? Định đâu?"

      Mấy người đàn ông cầm đầu đều rất cao to, tầm hơn ba mươi tuổi, gương mặt dữ tợn. tên hét lớn: “Các cậu mau tránh ra, chúng tôi muốn tìm lãnh đạo công ty chuyện. Công lý ở trong lòng người, bọn họ nợ lương công nhân, cấu kết nội bộ, phá hoại Ái Đạt, bận tâm đến sống chết của công nhân lâu năm chúng tôi. Chúng tôi phải làm cho ra nhẽ mới được.”

      vừa dứt lời, mấy tên trong đám đông hô vang, những người khác cũng phụ họa, tạo thành thanh điếc tai.

      Nhân viên bảo vệ đều là thanh niên trẻ tuổi, trước tình huống này, bọn họ đều đờ ra, biết xử lý thế nào. Chỉ riêng Cao Lãng vẫn nghiêm mặt: “Làm gì có chuyện đó, các đừng ở đây gây chuyện, mau giải tán .”

      Nghe những lời bịa đặt trắng trợn của kẻ cầm đầu đám công nhân, ý nghĩ đầu tiên bật ra trong bộ não của Lâm Thiển là: chủ mưu là Tân Bảo Thụy hay Tư Mỹ Kỳ?

      Lâm Thiển lập tức quay người rời khỏi nơi đó, đồng thời rút điện thoại gọi cho Lệ Trí Thành. Còn chưa thông máy, đột nhiên nghe thấy thanh hỗn loạn đằng sau, có người phẫn nộ hét lớn: “Đánh fnó! Thằng này cũng là người của bọn chúng, chuyên phá hoại Ái Đạt.”

      Lâm Thiển giật mình, liền quay đầu, chỉ thấy đám công nhân mặc áo đồng phục màu xanh lam và nhân viên bảo vệ mặc đồng phục màu xám thẫm tạo thành đám đông hỗn loạn. Có người tung nắm đấm, đá chân, bao vây, túm cổ túm áo đối phương. Trong bóng đêm mờ mờ, có người vung cao cây gậy sắt rồi đập xuống, biết trúng vào ai đó hay trúng mặt đất, phát tiếng động nặng nề.

      Chứng kiến cảnh tượng này, tim Lâm Thiển co rút mạnh. Điện thoại của Lệ Trí Thành cuối cùng cũng kết nối, từng hồi chuông vang lên bên tai nhưng mãi vẫn có người bắt máy. Tâm trạng Lâm Thiển càng tệ hơn. tắt cuộc gọi, lại bấm số 110.

      Lúc này, xung quanh có người phát ra tình hình lộn xộn. Nhân viên từ tòa văn phòng chạy ra ngoài, công nhân từ nhà xưởng phía sau, nhân viên bảo vệ từ ngoài cổng chạy tới. vài người lao vào ngăn cản, nhưng phần lớn đứng ở vòng ngoài, dám nhúc nhích như Lâm Thiển.

      Đúng lúc này, tên cầm đầu đám công nhân gây rối đột nhiên ngoảnh mặt về phía Lâm Thiển, chỉ tay vào hét lớn: “Con bé kia từ Tư Mỹ Kỳ đến đây, bắt nó hỏi chuyện.”

      Lập tức có người nhìn về bên này. Lâm Thiển rớt tim, còn quan tâm đến việc báo cảnh sát, lập tức quay người bỏ chạy.

      Chủ mưu là Tư Mỹ Kỳ. còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là Tư Mỹ Kỳ đứng sau vụ lộn xộn này. khi xúi giục gây chuyện, bọn họ rất có khả năng tìm mấy tên côn đồ đóng giả làm công nhân. Lâm Thiển tuyệt đối ngoan ngoãn ở lại cùng chúng “đối chất”, bởi vì chắc chắn là vô dụng.

      chạy rất nhanh, chớp mắt rời khỏi khu vực đỗ xe, bỏ lại đám đàn ông đoạn khá xa. Ai ngờ vừa nhảy xuống bậc cầu thang, mấy người vốn bàng quan đứng nhìn ở phía trước đột nhiên chặn đường .

      Lâm Thiển liền quay người về hướng khác, nhưng tên trong số đó có phản ứng rất nhanh, lập tức túm vai , kéo trở lại. Lúc này trời tối đen, khu vực xung quanh lại toàn cây cối, đèn đường chưa bật sáng. Lâm Thiển chỉ nhìn thấy mấy hình bóng cao lớn bao vây xung quanh . Sau đó, người đột ngột giơ tay, tát bốp vào mặt cái.

      Lâm Thiển bị tát mạnh đến nổ đom đóm, cảm giác đau rát từ mặt truyền tới, khóe miệng xuất vị tanh tanh ngọt ngọt. Ở giây tiếp theo, đối phương buông người , cả đám rất nhanh về phía cổng công ty rồi nhanh chóng biến mất trong đám đông theo dõi ở bên ngoài.

      Lâm Thiển ôm mặt đứng yên tại chỗ, nước mắt trào ra khóe mi, đôi chân phảng phất mất hết sức lực. nhìn chằm chằm về phương hướng đám người vừa rồi rồi quay đầu về phía tòa văn phòng. Nơi đó bây giờ càng tụ tập đông người, càng hỗn loạn.
      loveless87, Chris, Billy Nguyễn2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :