1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      A Thành tranh thủ ăn đậu hũ của chị :)
      amylee thích bài này.

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 8-2

      Lệ Trí Thành vẫn giữ nguyên tư thế cúi thấp người, yên lặng nhìn Lâm Thiển. Trong gian chật hẹp, hơi thở của hai người dường như hòa quyện.

      ổn, tình huống này rất ổn.

      Lâm Thiển lập tức quay sang bên. giả bộ cúi thấp hơn, đồng thời thản nhiên hỏi: " ta chưa?"

      Lệ Trí Thành ở phía , chỉ cần hơi ngẩng đầu là có thể quan sát tình hình bên ngoài. Vài giây sau : "Vẫn chưa."

      Lâm Thiển đành giữ nguyên tư thế bất động.

      Chỉ là dần phát tư thế này càng bất thường, bởi hơi thở ấm nóng của Lệ Trí Thành thổi vào cổ mồn . Chắc chắn vô ý, nhưng cũng đủ khiến có cảm giác xuất sợi lông vũ nhàng lướt qua vùng cổ.

      Giống như nhiều người phụ nữ khác, vùng cổ là bộ phận tương đối nhạy cảm, nhưng bây giờ Lâm Thiển chỉ có thể cứng đờ người. Tiếp theo, luồng khí nóng từ cổ lan dần lên mặt, Lâm Thiển cần soi gương cũng biết, hai má mình chắc chắn ửng đỏ.

      Hừ... tên Trần Tranh đáng ghét này, sao còn lần chần mãi? Chẳng phải ta luôn có tác phong nhanh nhẹn hay sao? Sao hôm nay dừng ở ngoài cửa lâu thế? Đúng là người đàn ông này sinh ra để khiến bực mình.

      lúc sau, đến khi Lâm Thiển mỏi cổ, mới nghe thấy Lệ Trí Thành lên tiếng: " rồi."

      Lâm Thiển lập tức ngồi thẳng người, thở phào nhõm. Lúc này, Lệ Trí Thành tựa hồ phát vẫn nắm tay Lâm Thiển, liền buông tay .

      Lâm Thiển cố tỏ ra trấn tĩnh, mỉm cười với : "Boss, bây giờ chúng ta đâu?"

      Dường như Lệ Trí Thành để ý đến tình huống ngượng ngùng vừa rồi, nhìn thẳng về phía trước, đặt tay lên vô lăng, bình thản trả lời: “Về công ty.”

      Sau khi về công ty, Lâm Thiển nhanh chóng lao vào công việc căng thẳng. Tầm chiều tối, và Lệ Trí Thành lại đến chỗ Tổ dự án.

      chỉ bọn họ, Cố Diên Chi và Phó tổng giám đốc phụ trách kỹ thuật sản xuất cũng có mặt. Ba lãnh đạo cao cấp cùng thẩm định bản thảo hồ sơ dự thầu.

      Bên ngoài trời sẩm tối, cả khuôn viên công ty rộng lớn và tĩnh mịch, chỉ có nơi này bật đèn sáng trưng. Tiết Minh Đào nghiêm nghị báo cáo: “... Về phương diện giá cả, mức đơn giá thấp nhất là 1500 nhân dân tệ, thể thấp hơn. Bởi vì chúng ta sử dụng vật liệu đắt nhất, dù là vật liệu tồn kho nhưng giá thành cũng có giới hạn. Mặt khác, nếu còn hạ thấp giá... khoản thanh toán đầu của khách hàng đủ để chúng ta duy trì sản xuất.

      Về phương diện thời hạn giao hàng, bởi vì lô hàng này có cầu chất lượng rất cao, dù ông nhân ngày làm ba ca ngừng nghỉ, nhanh nhất cũng cần sáu tháng mới hoàn thành toàn bộ lô hàng...”

      ta xong, cả Tổ dự án đều nhìn ba vị lãnh đạo bằng ánh mắt có phần mệt mỏi nhưng cũng hưng phấn và chờ đợi. Lâm Thiển biết bọn họ chờ đợi điều gì, dựa vào tính toán thông thường, mức giá và thời gian giao hàng như vậy rất ưu việt. Tuy nhiên...

      Ba vị lãnh đạo đều im lặng. Cuối cùng Cố Diên Chi mở miệng trước: “Cũng được, nhưng chưa phải tốt nhất. Theo tôi được biết, con người Trần Tranh rất tàn nhẫn, lần này chúng ta đụng độ chính diện với ta, tôi tin điều kiện ta đưa ra có lực sát thương mạnh mẽ.”

      Mọi người đều im lặng, Lưu Đồng chau mày: "Vậy phải làm thế nào?" Ông quay sang Tiết Minh Đào: "Có thể điều chỉnh nữa ?"

      Tiết Minh Đào lắc đầu: "Chúng tôi làm đến cực hạn rồi."

      Lệ Trí Thành từ đầu đến giờ vẫn im lặng đột nhiên nhìn Lâm Thiển: "Em cho rằng bọn họ đưa ra điều kiện thế nào?"

      Lâm Thiển im lặng vài giây rồi nhìn thẳng vào : “Tôi thể suy đoán chuẩn xác, nhưng dựa vào hiểu biết của tôi về Trần Tranh, ta có thể đưa ra mức giá 1300 đến 1400 nhân dân tệ, thời hạn giao hàng là năm tháng.”

      Sau khi xong, phòng làm việc dường như càng yên tĩnh hơn. Sắc mặt mọi người tương đối nặng nề, Lưu Đồng cầm ly trà uống ngụm lại chau mày đặt xuống. Cố Diên Chi dựa vào thành ghế trầm ngâm. Lệ Trí Thành ngồi thẳng người ở vị trí trung tâm, mắt nhìn thẳng về phía trước, thần sắc vô cùng lạnh lùng.

      Sau đó, Lâm Thiển và mọi người nghe thấy lời phát biểu dài nhất của kể từ khi tiếp quản công ty đến nay:

      “Lúc ở trong quân ngũ, tôi thường vạch ra kế hoạch tác chiến. Nội dung chủ yếu của kế hoạch tác chiến, đầu tiên phải xác định điểm chiến thắng then chốt của trận đánh nằm ở chỗ nào. Là sĩ quan chỉ huy, tôi bao giờ bận tâm đến tiểu tiết, cũng suy nghĩ việc thực khó khăn như thế nào. Nhiệm vụ của tôi là đảm bảo bên ta đạt tới điểm thắng lợi, chiếm ưu thế tuyệt đối, từ đó giành chiến thắng toàn diện trong trận chiến. Tôi nghĩ, đạo lý này ở thương trường và chiến trường đều như nhau.

      Hồ sơ dự thầu này là điểm thắng lợi cuối cùng của chúng ta, mục tiêu của chúng ta là giành được trái tim khách hàng. Từ ngữ và dữ liệu sử dụng trong Hồ sơ dự thầu và tư liệu phức tạp hay chi tiết đều phải là điều quan trọng nhất. Quan trọng nhất là chúng ta thể ưu thế tuyệt đối của chúng ta bằng thái độ kiên quyết, để Minh Thịnh thấy điều đó. Chúng ta cần để lại ấn tượng sâu sắc cho bọn họ, từ đó chinh phục họ cách triệt để.

      Vì vậy, tôi đề nghị mọi người hãy điều chỉnh hồ sơ dự thầu như sau:

      Thứ nhất, chúng ta tiếp tục điều chỉnh giá cả, đến mức như Lâm Thiển vừa . Nếu gặp khó khăn về vốn, tôi nghĩ cách giải quyết. Đồng thời, túi xách cao cấp ở tất cả cửa hàng phải khôi phục giá như cũ, được phép giảm giá. Tiết Minh Đào, trong Hồ sơ dự thầu, hãy dùng phương thức nhấn mạnh chỉ , giá của loại túi xách chúng ta cung cấp cho Minh Thịnh chỉ bằng 30% mức giá xuất ra thị trường nước ngoài. Hãy làm biểu đồ so sánh giá thị trường cho bọn họ thấy. Theo quan sát của tôi, giá thị trường của Tư Mỹ Kỳ thấp hơn chúng ta, nên chiết khấu tương ứng của họ chỉ có 40-50%.

      Thứ hai, chúng ta cam kết với Minh Thịnh, chúng ta bảo hành năm năm cho lô hàng này, chứ phải năm theo thông lệ của thị trường. Chúng ta thực chế độ CEO phụ trách, xuất bất cứ vấn đề gì về chất lượng, cần hỏi nguyên do, Ái Đạt trả lại tiền hàng trong ba ngày, Minh Thịnh cần chịu trách nhiệm và chi phí phát sinh.

      Thứ ba, về thời hạn giao hàng, đây là phương diện duy nhất chúng ta có thể chủ động. Thời hạn giao hàng phải ép xuống ba tháng. Bây giờ Ái Đạt ở giai đoạn sống còn, nếu kịp, tôi và Cố tổng đích thân đứng máy. cầu này là nhiệm vụ “chết”, thể thương lượng, thể kéo dài.”

      đến đây, Lệ Trí Thành ngẩng đầu, đảo mắt vòng rồi kết luận: “Dù chúng ta thắng dự án này, cũng thắng cách thảm hại, nhưng có thể giúp Ái Đạt ngoắc ngoải, những chuyện khác sau này tính tiếp.”

      Tất cả mọi người đều ngây ra.

      Lâm Thiển rời mắt khỏi gương mặt nghiêng của Lệ Trí Thành. Nhịp tim trong lồng ngực tựa hồ đập thình thịch sau câu của .

      Lưu Đồng đập bàn: “Được! Tôi đồng ý với quan điểm của Lệ tổng, chúng ta cứ quyết định như vậy ! Nếu nhân lực đủ, tôi đứng máy, vợ con tôi cũng tham gia sản xuất. Lúc mới lập nghiệp, chẳng phải chúng ta đều cùng chủ tịch làm vậy hay sao?”

      Cố Diên Chi nhếch miệng, ánh mắt sáng ngời.

      Tiết Minh Đào nghiến răng: "Được! Chúng tôi nghe theo Lệ tổng."

      Các thành viên của tổ dự án để lộ ánh mắt phức tạp. Tâm trạng của Lâm Thiển cũng giống bọn họ, vừa bi thương vừa khó chịu nhưng cũng đầy quyết tâm, chút do dự.

      , đây là chiến thắng thảm hại, nhưng có thể giúp Ái Đạt ngắc ngoải, chuyện khác sau này tính tiếp.

      Đêm về khuya. Lâm Thiển quay về gian phòng làm việc của mình. Ngồi lúc, nhịn nổi, ngẩng đầu quan sát văn phòng của CEO. Bên trong bật đèn sáng trưng, hình bóng Lệ Trí Thành như như .

      Lâm Thiển cảm thấy cần phải đánh giá lại thực lực của Boss. Những lời vừa rồi như “Điểm thắng lợi then chốt, ưu thế tuyệt đối, chinh phục khách hàng...” khác đạo lý Lâm Mạc Thần chỉ ra với ngày hôm qua.

      Lâm Mạc Thần là ai chứ? Là nhân vật hô mưa gọi gió trong giới tài chính tiền tệ, là thiên tài thương mại đẳng cấp ở trong lòng .

      Hơn nữa, Lệ Trí Thành và Lâm Mạc Thần rất khác nhau. Lâm Mạc Thần thoạt nhìn cũng biết là “gian thương” tâm tư thâm trầm. Còn Lệ Trí Thành là người đàn ông xuất thân từ quân nhân thẳng thắn quyết đoán. Chính vì vậy, những lời của phảng phất vẫn văng vẳng bên tai , khiến tâm trạng của mãi vẫn thể bình tĩnh.

      Lâm Thiển bỗng dưng có cảm giác như "kẻ sĩ nguyện hi sinh vì tri kỷ". được, phải bày tỏ mới đễ chịu.

      "Boss." Lâm Thiển gõ cửa, vào phòng làm việc của Lệ Trí Thành.

      Lệ Trí Thành đứng bên cửa sổ, ngắm trời đêm. Nghe tiếng động, quay đầu nhìn , thần sắc bình tĩnh.

      “Boss, tôi cảm thấy chúng ta nhất định thành công.” Lâm Thiển thẳng: “Bởi vì có lãnh đạo của , bởi vì là thiên tài, là người lãnh đạo bẩm sinh. Tôi xong rồi, đây phải những lời nịnh nọt mà lòng.”

      xong, hai má ửng đỏ. Dưới cái nhìn chăm chú của , Lâm Thiển cảm thấy mất tự nhiên, mỉm cười rồi quay người ra ngoài.

      Lệ Trí Thành dõi theo bóng Lâm Thiển cho đến khi khuất dạng mới lại quay đầu về phía cửa sổ. Khóe miệng nhếch lên thành nụ cười nhàn nhạt.
      loveless87, Chris, Mun 1 thành viên khác thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      @Billy Nguyễn từ đây còn giở trò dài dài mà chị vẫn ngây thơ hay biết =D=D=D=D
      MunBilly Nguyễn thích bài này.

    4. Billy Nguyễn

      Billy Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      209
      Được thích:
      91
      Hihi, mình mong tới lúc con cừu lọt vào tay sói xám ~a~
      amylee thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 8-3

      Cùng ngày, bầu khí ở Tư Mỹ Kỳ và Trần Tranh đều chẳng có gì là sôi sục hay xúc động cả.

      Trần Tranh ngồi ở phòng làm việc của Tổ dự án, cất giọng ngạo mạn và tự tin: “Hãy phát huy trình độ cao nhất của các vị, làm ra Hồ sơ dự thầu đủ để đánh bại đối phương. Mọi điều liên quan đến dự án, các vị có thể báo cáo trực tiếp với tôi bất cứ lúc nào. Tất cả điều khoản trong Hồ sơ dự thầu làm theo điều kiện ưu đãi nhất. Dù có phải vượt quá tiêu chuẩn, các vị cũng hãy thông báo với tôi, tôi báo cáo lại với chủ tịch, cần thiết phá lệ. Tóm lại, chúng ta chỉ được phép thắng, được phép thua trong dự án này.”

      Thành viên của tổ dự án bày tỏ quyết tâm cao độ: “Được ạ!” “Tổng giám đốc cứ yên tâm!” “Hợp đồng chắc chắn thuộc về Tư Mỹ Kỳ”.

      Trần Tranh gật đầu hài lòng, rời khỏi tòa văn phòng. Bây giờ là lúc hoàng hôn, cả khu công nghiệp rộng lớn như được dát ánh vàng, phồn vinh và náo nhiệt. ta đứng ở cửa, trong lòng dội lên cảm xúc hào sảng và tự phụ.

      sụp đổ nhanh chóng của Ái Đạt khiến Tư Mỹ Kỳ cuối cùng cũng có thể từ vị trí thứ ba nhảy lên thứ hai thị trường. chuyển biến này xảy ra sau khi ta tiếp quản công ty từ tay bố, nên có thể , ta mở ra thời kỳ mới cho Tư Mỹ Kỳ.

      ta còn muốn làm tốt hơn nữa.

      Dư án Minh Thịnh lần này tất nhiên nhằm mục đích đánh bại Ái Đạt, cắt đứt đường sống của đối phương cách triệt để, đồng thời cũng là rửa mối hận lần trước. Tuy nhiên, đây cũng là lần đầu tiên Tư Mỹ Kỳ chạm tới đơn đặt hàng của doanh nghiệp nhà nước cỡ lớn. Những dự án lợi nhuận cao, có sức ảnh hưởng rộng kiểu này trước đây đều do “ cả” Tân Bảo Thụy độc quyền.

      Trần Tranh quyết định hạ thấp giá, tính đến lời lãi cũng chỉ vì muốn đặt chân vào thị trường béo bở này. Có lẽ trong tương lai xa, ta có thể phát động “cuộc tấn công” Tân Bảo Thụy, cùng đối phương tranh đoạt thiên hạ.

      Cùng thời điểm, thư mời thầu cũng được gửi đến tập đoàn Tân Bảo Thụy. Bộ phận hành chính lập tức đưa lên văn phòng CEO ở tầng cùng.

      CEO Tân Bảo Thụy Ninh Duy Khải mặc bộ comple mới, thắt cà vạt đỏ, ngồi sau bàn làm việc cỡ lớn. Lúc trợ lý cầm thư mời vào, ta chuyện điện thoại. Gương mặt sáng sủa vừa xuất trang bìa tạp chí “Fortune” Trung Quốc nở nụ cười ôn hòa, giọng điệu cũng hết sức dịu dàng: “Em có thích hoa ? Ừ... Làm sao có thể quên ngày chôm nay? Bảy giờ tối về đón em. Ừ, em hãy mặc bộ váy đặt ấy.”

      Đợi ta cúp máy, người trợ lý cười: “Ning tổng, ân cần với bà xã đấy. Dù bận rộn như vậy nhưng tình cảm hai vợ chồng vẫn rất tốt, đúng là đáng ngưỡng mộ.”

      Ninh Duy Khải mỉm cười: “Hôm nay là ngày kỷ niệm ba năm kết hôn, ấy đòi xem biểu diễn ca nhạc. Cậu hãy giúp tôi hủy bỏ cuộc họp sáng mai, tối nay chắc chắn phải xem đến nửa đêm mới kết thúc.”

      Trợ lý gật đầu, trong lòng vô cùng ngưỡng mộ vị Boss trẻ tuổi này.

      Người đàn ông trẻ tuổi tài hoa xuất thân bình dân, bởi vì trở thành rể hiền của Chúc thị nên được quản lý tập đoàn chuyên sản xuất va li túi xách chiếm phần ba doanh thu của Chúc thị. Giang sơn mỹ nhân đều giành được, đời này còn có người đàn ông nào may mắn hơn ta?

      Ninh Duy Khải xem qua thư mời thầu, im lặng lát rồi mỉm cười.

      Người trợ lý hỏi : “Theo tin tức chúng tôi nhận được, Tư Mỹ Kỳ và Ái Đạt quyết tâm giành đơn đặt hàng nên nhiều khả năng thực sách lược giảm giá. Hệ thống định giá của chúng ta từ trước đến nay tương đối ổn định, cũng cao hơn đối thủ. Bộ phận marketing muốn đưa ra chỉ thị, hay là chúng ta cũng hạ giá...”

      "Bảo bọn họ đừng sốt ruột." Ninh Duy Khải cắt ngang lời: "Lần này chúng ta khoanh tay đứng nhìn."

      Người trợ lý ngập ngừng. Bắt gặp bộ dạng đó của ta, Ninh Duy Khải cười, cất giọng ôn hòa: “Cậu theo tôi lâu như vậy mà đầu óc vẫn hơi chậm hiệu nhỉ? mặt, hệ thống giá của chúng ta là cố định, hạ giá bị loạn, chúng ta thể vì mất lớn. Mặt khác, con người ở thương trường, quan trọng nhất là nhìn đối thủ của mình. tại, đối thủ tiềm mối uy hiếp với chúng ta chỉ có Trần Tranh. Cứ để Ái Đạt đấu mất còn với ta, để ta bị tổn thương nguyên khí.”

      Người trợ lý: "Nhưng... Trần Tranh ra sức tranh giành đơn hàng của Minh Thịnh, biết chừng muốn nhân cơ hội này khiêu chiến Tân Bảo Thụy."

      Ninh Duy Khải nhướng mắt liếc ta: "Đến lúc đó, chúng ta 'xử lý' Tư Mỹ Kỳ."

      Người trợ lý: "Tôi biết rồi! Tôi dặn người của chúng ta ở hai công ty theo dõi sát sao, có tình hình mới phải báo cáo ngay."

      Ninh Duy Khải: "Ừ."

      Thời hạn tham gia đấu thầu ngày càng đến gần, Lâm Thiển cũng ngày càng bận rộn. Buổi chiều hôm nay, theo chỉ thị của Lệ Trí Thành, cùng dọn vào ký túc của Tổ dự án.

      Đêm về khuya, sao trời lấp lánh. Lâm Thiển ngồi giường, lật giở tập Hồ sơ dự thầu mới nhất.

      Mấy ngày nay, Tổ dự án làm hết bản thảo này đến bản thảo khác, ba vị lãnh đạo cũng thẩm duyết hết lần này đến lần khác, sau đó đưa ra ý kiến để mọi người chỉnh sửa. Lâm Thiển cũng xem xem lại, xem đến mức hoa mắt chóng mặt.

      Lật giở lúc, ném tập hồ sơ sang bên, nằm xuống giường nghỉ ngơi. Trong đầu chợt vang lên câu đầy xúc động với Lệ Trí Thành: “ là lãnh đạo bẩm sinh”, “ là thiên tài”... Đúng là mất mặt quá.

      Ngẫm nghĩ lại, đây cũng coi như lời tâng bốc chân thành. Nhưng Boss của bị tê liệt cảm xúc, hề tỏ thái độ.

      Đúng lúc này, di động đổ chuông, Lâm Thiển cầm lên xem, là Tiết Minh Đào gọi tới: “Trợ lý Lâm, chúng tôi lại sửa Hồ sơ dự thầu chút, tôi gửi vào email của . Lệ tổng ngủ chưa?”

      Lâm Thiển đáp: “Vừa rồi Boss vẫn còn xem tài liệu, chắc chưa ngủ, tôi cầm cho ấy xem ngay.”

      Cúp điện thoại, trong đầu Lâm Thiển bật ra ý nghĩ, thái độ cung kính của mọi người đủ chứng minh, Lệ Trí Thành bước đầu xây dựng được uy tín với cấp dưới.

      Phòng của Lệ Trí Thành ở ngay cạnh phòng Lâm Thiển. Lúc này hơn mười giờ tối, ngoài hành lang vắng lặng, chỉ có ngọn đèn vàng chiếu sáng. Lâm Thiển cầm laptop qua bên đó, phát cửa phòng khép hờ.

      Mấy ngày này, Lâm Thiển, Cố Diên Chi và mọi người thường xuyên ra và phòng của Lệ Trí Thành, có lẽ ai ra về quên đóng chặt cửa. Lâm Thiển cũng chẳng bận tâm, gõ cửa theo phép lịch rồi vào như thường lệ.

      Trong phòng bóng người.

      Lâm Thiển tới, đặt laptop xuống bàn làm việc, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh. Ừm, cửa nhà vệ sinh khép chặt. đứng yên bên bàn làm việc chờ đợi.

      Cửa nhà vệ sinh nhanh chóng mở toang, có người ra ngoài. Lâm Thiển mỉm cười: "Boss, tôi..." ngừng vài giây, mới tiếp: "... mang hồ sơ dự thầu mới cho xem."

      Phòng ký túc của công ty rộng, Lệ Trí Thành cách hai ba mét, mặc áo, chỉ mặc quần dài thể thao màu đen, tay cầm khăn mặt lau khô tóc. Khi nhìn , mắt dường như cũng đầy hơi nước.

      doanh nghiệp đông công nhân như Ái Đạt, đàn ông cởi trần hiếm gặp.

      Nhưng Boss trẻ tuổi cởi trần... Lâm Thiển khỏi ngượng ngùng.

      liền quay lưng về phía , vừa mở máy tính vừa : "Tôi khoanh chỗ chỉnh sửa, có xem ngay bây giờ ?"

      "Ừ." Vẫn là giọng điềm tĩnh thay đổi.

      Sau lưng Lâm Thiển vang lên tiếng động , chắc mặc áo.

      Lâm Thiển nhìn chằm chằm vào màn hình, nhưng đầu óc tự động ra hình ảnh sinh động vừa rồi.

      Người đàn ông có bờ vai rộng, eo thon, cơ bắp cân đối, tràn đầy sức mạnh. Quan trọng hơn, chỉ mặc quần thể thao rộng cạp trễ... quả nhiên toát ra vẻ gợi cảm đầy cuốn hút như người mẫu nam cố ý khoe body tạp chí.

      Lâm Thiển cười tủm tỉm, cho đến khi sau lưng vang lên tiếng bước chân trầm ổn, mới quay về phía .

      Vừa quay đầu, chợt ngẩn người. Có lẽ do việc đột phát, áo sơ mi trắng người Boss vẫn chưa cài chiếc cúc đầu tiên, để lộ bộ ngực rắn chắc với vài giọt nước chưa khô.

      đứng dưới ánh đèn, cúi đầu nhìn Lâm Thiển, thần sắc bình thản, khóe môi mỏng hơi nhếch lên.

      Lâm Thiển vội rời mắt chỗ khác. Còn Lệ Trí Thành cũng nhanh chóng dõi mắt vào màn hình, cúi thấp người, tay cầm con chuột, bắt đầu xem tài liệu.

      Lâm Thiển lại thầm liếc . Sao Boss có thể đẹp trai đến mức này cơ chứ? Càng ngắm càng thấy thu hút.

      bê cái ghế ở bên cạnh ra đằng sau : "Boss ngồi ."

      "Ừ. Em cũng ngồi xuống, tôi để em sửa."

      "Được ạ."
      loveless87, Chris, Otaku Bi2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :