1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Thời Gian Tươi Đẹp - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      éc éc. :rolleyes:

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 6-3

      Buổi chiều ngày hôm sau. Chiếc Cadillac chuyển bánh con đường nội đô, Lâm Thiển ngồi ở ghế lái phụ, tài xế là Tiết Minh Đào, Cố Diên Chi và Lệ Trí Thành ngồi ở hàng ghế sau.

      Khi ô tô tiến vào khu CBD ở phía Tây thành phố, từ xa xa có thể nhìn thấy tòa nhà cao chọc trời màu nâu thẫm đầy vẻ trang trọng của tập đoàn Minh Thịnh.
      (CBD: Khu thương mại trung tâm.)

      Tiếp đãi bọn họ là người đàn ông cao gầy ngoài bốn mươi tuổi, chức vụ phó chủ nhiệm văn phòng của Minh Thịnh. ta có thái độ ôn hòa, quá nhiệt tình nhưng lịch và chu đáo. Sau màn chào hỏi, ta đưa đoàn của Lâm Thiển lên phòng khách thuộc khu vực Văn phòng Tổng giám đốc ở tầng cùng.

      “Quý vị hãy đợi lát, Khang tổng tiếp vị khách. Sau khi kết thúc, tôi mời quý vị gặp Khang tổng.” Người đàn ông .

      Cố Diên Chi và Tiết Minh Đào gật đầu đồng ý. Phó chủ nhiệm văn phòng liền đẩy cửa ra ngoài làm việc.

      ra bọn họ đến hơi sớm, bây giờ mới ba giờ bốn mươi lăm phút. Căn phòng vô cùng yên tĩnh, Cố Diên Chi lên tiếng trước, trêu Lệ Trí Thành: “Lát nữa Lệ tổng phải nhiều mới được, nghe Khang tổng xuất thân từ dân kỹ thuật, cũng rất kiệm lời. Đừng để đến lúc đó hai người chẳng ai với ai câu.”

      Lâm Thiển và Tiết Minh Đào mỉm cười. Còn Lệ Trí Thành chỉ cất giọng lạnh nhạt: “Rất tốt, chí hướng hợp nhau, im lặng là vàng.”

      Lúc câu này, sắc mặt vẫn vô cảm như thường lệ. Lâm Thiển và Tiết Minh Đào đều ngây ra, cho đến khi thấy Cố Diên Chi cười ngoác miệng, bọn họ mới có phản ứng, ra Boss vừa đùa. Sau đó, bọn họ cũng lập tức cười theo.

      Cười là lẽ, lời của Cố Diên Chi cũng chính là nỗi lo trong lòng Lâm Thiển. Cuộc gặp giữa Lệ Trí Thành và Khang tổng tuy là cuộc gặp giữa hai vị lãnh đạo nhưng thực ra chỉ là Boss gặp Boss lớn. Hy vọng Boss của biến thành người ăn giỏi là điều thể, do đó cuộc gặp lần này có kết quả ra sao, trong lòng chút chắc chắn.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

      Đúng bốn giờ, vị phó chủ nhiệm văn phòng đẩy cửa vào. Lâm Thiển và mọi người đều đứng dậy, Tiết Minh Đào mỉm cười hỏi: “Chúng tôi có thể gặp rồi?”

      Ai ngờ đối phương nở nụ cười áy náy: “Rất xin lỗi, Lệ tổng, Cố tổng, vị khách của Khang tổng vẫn chưa ra về, khí cuộc trò chuyện tương đối vui vẻ, tôi cũng tiện làm phiền.”

      " sao đâu, chúng tôi có thể đợi, cảm ơn ." Cố Diên Chi đáp.

      Vị phó chủ nhiệm gật đầu, lại ra ngoài.

      Lần này đợi đến bốn giờ bốn mươi, Cố Diên Chi đứng ngồi yên, Tiết Minh Đào giục hai lần nhưng đều thất bại quay về. Chỉ riêng Lệ Trí Thành vẫn tỏ ra bình tĩnh, tâm trạng Lâm Thiển trở nên nôn nóng sốt ruột.

      Minh Thịnh hết giờ làm vào lúc năm rưỡi, vừa rồi vị phó chủ nhiệm tiết lộ, buổi tối Khang tổng còn bữa cơm xã giao, tan sở là ngay. Điều này có nghĩa thời gian dành cho Ái Đạt chưa tới bốn mươi phút?

      Đây là khởi đầu tương đối tệ, vì dù sao cuộc gặp mặt lần đầu với lãnh đạo cao cấp cũng rất quan trọng. Nếu thể để lại ấn tượng tốt đẹp cho đối phương, chỉ e sau này khó hẹn gặp lần thứ hai, càng thể trông chờ Khang tổng ngả về phía bọn họ trong đơn hàng lần này.

      Sao Ái Đạt lại xui xẻo đến thế? Khó khăn lắm mới có thể thu xếp cuộc hẹn, ngờ bị người khác chen ngang, còn trò chuyện lâu như vậy.

      Đồng hồ sắp chỉ năm giờ, Lâm Thiển đứng dậy: “Tôi nhà vệ sinh lát.” Vừa đẩy cửa ra ngoài, liền nhìn thấy đám người ăn mặc chỉnh tề từ đại sảnh ở bên cạnh tới. Hướng đó là phòng làm việc của Khang tổng, còn người đầu tươi cười rạng rỡ kia chính là Trần Tranh.

      Trần Tranh dừng lại bắt tay vị phó chủ nhiệm văn phòng: “Phó chủ nhiệm Liêu, cám ơn , cần tiễn chúng tôi. Hôm nay chúng tôi chuyện với Khang tổng hết sức vui vẻ, chắc làm mất ít thời gian của , ngày khác tôi mời uống trà.”

      Phó chủ nhiệm cười tươi: "Trần tổng đừng khách sáo, để tôi tiễn các vị xuống dưới."

      Lúc này, Trần Tranh như phát giác ra điều gì, ngẩng đầu nhìn về bên này. Lâm Thiển đứng ngoài cửa, kịp né tránh, chỉ còn cách đối mặt ta.

      Trần Tranh tựa hồ hề ngạc nhiên khi thấy xuất ở nơi này. ta nhếch miệng, cùng đoàn người ra thang máy.

      Vào thời điểm này, Tổng giám đốc Minh Thịnh Khang Chí Tông ngồi ở ghế sofa trong phòng làm việc, giơ tay bóp trán.

      Ông là nhà doanh nghiệp ngoài năm mươi tuổi, có gương mặt nghiêm nghị, quắc thước. Bình thường ông hay cười, nhưng người xung quanh ông đều biết vị Tổng giám đốc xuất thân từ kỹ sư này có rất nhiều ý tưởng về phương hướng phát triển và quản lý doanh nghiệp. Hơn nữa, ông còn là người làm ăn đứng đắn.

      Dự án mua sắm lần này là cặp công văn cho hơn mười ngàn công nhân viên thuộc chi nhánh công ty tại ba mươi mấy tỉnh thành trong cả nước. Trong con mắt ông, đơn đặt hàng lớn nhưng liên quan đến hình tượng thống nhất của tập đoàn và phúc lợi của công nhân viên nên chất lượng sản phẩm vô cùng quan trọng.

      Trước đó Minh Thịnh từng tiếp xúc với Tân Bảo Thụy và Tư Mỹ Kỳ thời gian. Sản phẩm của Tân Bảo Thụy có chất lượng tốt, công ty lại đứng đầu toàn ngành nhưng bọn họ bán hàng nhiều quốc gia, giá cả tương đối cao. Bọn họ lại chịu hạ thấp báo giá với Minh Thịnh nên về cơ bản bị loại trừ.

      Thực lực của Tư Mỹ Kỳ bằng Tân Bảo Thụy nhưng công ty này đồng ý cung cấp sản phẩm tốt nhất, đồng thời nhiều lần cho biết mức giá rất ưu đãi. Về thằng nhãi Trần Tranh, ban đầu Khang Chí Tông thích ta, cảm thấy đối phương hơi nông nổi nhưng sau nhiều lần tiếp xúc, ông thấy con người Trần Tranh cũng được. Hơn nữa, số cán bộ quản lý dưới trướng Khang Chí Tông đều đánh giá tốt về Tư Mỹ Kỳ và Trần Tranh, thành ra ông cũng có ý giao đơn đặt hàng cho ta.

      Hôm nay Trần Tranh có việc quan trọng cần gặp Khang Chí Tông nên ông đồng ý gặp gỡ. mặt, Trần Tranh giới thiệu lại lần sản phẩm trọng tâm của Tư Mỹ Kỳ, ngoài ra còn tặng ông quyển sách hướng dẫn chơi cờ cổ.

      Khang Chí Tông lật giở vài trang, lập tức bị thu hút. thể thừa nhận, món quà của Trần Tranh rất hợp ý ông.

      Về phần Ái Đạt, cuộc gặp hôm nay là do cổ đông nước ngoài giới thiệu. Trước đó Khang Chí Tông cũng nghe , công ty này sắp phá sản, biết bọn họ làm thế nào móc nối được với cổ đông nước ngoài? Ông cũng chỉ định gặp bọn họ theo kiểu lấy lệ.

      Cố Diên Chi và Lệ Trí Thành vào phòng làm việc của Khang tổng lúc năm giờ năm phút.

      Kể từ giây phút đó, Lâm Thiển rời mắt khỏi cánh cửa khép chặt, niệm thầm trong lòng: ra lâu chút, lâu chút...

      , rất sợ hai vị Boss chỉ vào tầm mười phút liền bị đối phương kiếm cớ đuổi khéo. Mặc dù lo lắng nhưng vẫn quên thầm rủa Trần Tranh. ta chuyện với Khang tổng lâu như vậy, hôm nay Khang tổng ngồi máy bay, bây giờ chắc chắn rất mệt mỏi, năm rưỡi chiều còn có bữa cơm khách, cùng lắm bọn họ chỉ có thể trò chuyện hai mươi lăm phút.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, gần đến năm rưỡi, Lâm Thiển hồi hộp nhìn chằm chằm cánh cửa ra vào.

      Vị phó chủ nhiệm ở bên ngoài cũng chú ý đến thời gian. ta tới gõ cửa, vào trong, biết câu gì lại nhanh chóng ra ngoài, nhàng đóng cửa.

      Lâm Thiển và Tiết Minh Đào đưa mắt nhìn nhau, ai lên tiếng.

      Năm giờ bốn mươi lăm phút, Lệ Trí thành vẫn chưa ra ngoài.

      Tới sáu giờ vẫn có động tĩnh, mãi hơn bảy giờ, cửa văn phòng mới mở toang, Cố Diên Chi ra ngoài trước tiên, mặt mũi tươi cười rạng rỡ. Sau đó là Lệ Trí Thành, khóe miệng cũng xuất ý cười nhàn nhạt. Cuối cùng là Khang Chí Tông, ông đích thân tiễn bọn họ ra khỏi phòng.

      Hết chương 6
      loveless87, ChrisMun thích bài này.

    3. Mun

      Mun Well-Known Member

      Bài viết:
      1,369
      Được thích:
      1,380
      =D cố lên nàng =D=D=D
      amylee thích bài này.

    4. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867

    5. Avehil

      Avehil Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,993
      Được thích:
      10,260
      @amylee truyện này bạn bổ sung giúp mình nguồn truyện nhé, nếu là bạn tự type ko cần nhé

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :