1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thổ thần muốn thăng chức - Ngủ lười thấy meo meo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Edit: Tử Vi

      Beta: Hàn Lạc

      Chương 69


      Bích Nữ ba ngày sau gặp mặt hiểu, ai ngờ tới ba ngày, Bình Nhạc trấn xảy ra chuyện.

      Đêm nay Tuấn Thúc nhìn thấy tiểu hồ ly uống xong thuốc dưỡng thai, chăm sóc nàng vừa nằm xuống trong chốc lát liền thấy bên ngoài đất rung núi chuyển, lát chợt nghe bên ngoài mảnh tiếng giết, ma khí bắt đầu khởi động nhưng lại dần dần hướng đến bên này Bình Nhạc trấn.

      Thất Thủy thở hồng hộc chạy vào, "Phượng Quân, bên ngoài..."

      Tuấn Thúc ý bảo Thất Thủy chớ có lên tiếng, nhưng bên này tiểu hồ ly thầm mở mắt vẩn như trước là thản nhiên, bộ dạng chút quan tâm, "Mùi máu tươi nặng, đại lượng ma vật lại đây."

      Rối loạn phượng hoàng nghe vậy nhíu mi, kì trong lòng đại khái hiểu được chuyện gì xảy ra, còn chưa kịp được nửa câu Tang Chỉ xoay người mặt hướng bên trong, cười lạnh : "Phong ấn ma giới cuối cùng được mở ra."

      Thất Thủy gật đầu, cấp bách giải thích, "Là Phượng Thần, bỗng nhiên tiến đến, Bích Nữ tỷ tỷ đánh lại, cho nên ——" ra, Tuấn Thúc lúc trước vì lừa lão cha cho mình biện pháp tiếp xúc Ma Nhãn, chỉ từ lúc lấy Ma Nhãn ra từ người Tang Chỉ liền đúng lúc mở ra kết giới Ma tộc. Nhưng mọi người từ minh phủ trở về, tay Tuấn Thúc nắm Ma Nhãn đối với việc này lại kéo dài lại kéo dài, chính là muốn chờ ba ngày sau đúng ngày trăng tròn hoàn toàn hủy diệt Ma Nhãn. Nhưng ai hiểu con bằng cha, Phượng Thần sớm đoán ra tâm tư Tuấn Thúc, nghi ngờ lời , đợi được ba ngày liền tự động lấy Ma Nhãn mở kết giới ra.

      Bên ngoài tiếng kêu của quái càng ngày càng gần, cũng kịp giải thích cho Tang Chỉ liền ra ngoài nghênh chiến, trước khi còn dặn Thất Thủy Bích Nữ nhất định thể rời khỏi Tang Chỉ. Tiểu hồ ly nghe vậy gợn sóng sợ hãi thôi, lại im lặng như vậy nhìn Tuấn Thúc rời .

      Ở bên ngoài, ánh lửa sớm đốt cháy nửa bầu trời. Rối loạn phượng hoàng ra ngoài liền thấy Tuấn Ngạn và Vương ứng phó rất nhiều Ma tộc ngừng vọt tới, trong khi rút kiếm chém giết, Minh Tao ca ca thừa dịp thời điểm thở dốc : "Ma vật quá động, tiêu hao sức lực dần như vậy cũng phải là biện pháp."

      "Bên kia thiên binh thiên tướng và Ly Vẫn như thế nào? !"

      Tuấn Ngạn lắc đầu, "Ma vật mạnh hơn thiên binh thiên tướng gấp mười lần, cầm tặc trước cầm vương, lão cha ngươi phía trước, cha ở đâu Ma vương ở đó."

      Nghe vậy Tuấn Thúc xung ra vòng vây, xem xét mắt phía sau rừng rậm Ma tộc vẫn như trước ngừng vọt tới, bị kết giới của Bích Nữ vây quanh, giờ phút này bên trong Thanh Ngô cư vẫn an toàn, kéo kéo khóe miệng, cuối cùng đuổi theo Ma Vương.

      Giờ này phút này, Phượng Thần Tuấn Uyên chính là theo trái phải Ma Vương, đứng ở phía trước ngọn đồi, cúi đầu nhìn xuống tình hình phía dưới. Ma Vương Hiên Thần bản thân khoanh tay nhìn ra xa, hơi ghé mắt liền đột nhiên cười ra tiếng, "Rốt cuộc cũng tới."

      Tuấn Uyên thấy con xuất , khẽ quát : "Tuấn Thúc tới đúng lúc còn mau qua gặp Ma Vương đại nhân?"

      Nghe thấy lời này, Tuấn Thúc cũng hề di chuyển. Hiên Thần cũng quan tâm, đầu quay lại lặng lẽ nhìn kỹ Tuấn Thúc, lúc này Tuấn Thúc mới gặp ánh mắt đầy ma lực của Ma Vương, mũi cao môi mỏng, nhưng ra là nam nhân bộ dáng tuấn lãng khó gặp. Hiên Thần cong môi, " nguyện ra mắt Ma Vương, có lẽ ngươi nên bái kiến nhạc phụ."

      Dứt lời, Hiên Thần chậm rãi tiến lên từng bước, kiếm của Tuấn Thúc cũng nhanh như gió xuất , trong chớp mắt để ở cổ nhạc phụ đại nhân, lạnh giọng , " tại liền lui binh, mang theo Ma tộc trở về."

      Phượng Thần thấy thế, phất tay áo ảo não, "Đồ vô liêm sỉ, ngươi quả là hướng về tiên tộc."

      Rối loạn phượng hoàng hơi hơi hí mắt, "Ai thần nhi cũng hướng, thần nhi chỉ mong cho thê tử cùng đứa cuộc sống an ổn."

      "Ồ?" Hiên Thần nhíu mày lại, vẻ mặt sao cả , " thể tưởng được bổn tọa nhanh như vậy trở thành ngoại công." Dứt lời, thân người chợt lóe, sớm đứng phía sau Tuấn Thúc. Rối loạn phượng hoàng kiếm còn đứng yên ở giữa trung, đáy lòng chỉ nghe thanh lộp bộp vang lên, thầm nghĩ nhanh.

      Hiên Thần giọng lạnh xuống ba phần, chỉ , "Niệm tình đứa kia có chút liên hệ với ta, các ngươi đều dừng . Tuấn Thúc đúng, thầm nghĩ cho thê tử và đứa cuộc sống an ổn, ừm, chờ đến khi bổn tọa hủy diệt tam giới này, cho các ngươi cuộc sống hoàn toàn mới."

      ——————————————— ta là đường phân cách ba nuôi —————————————

      Phốc ——

      Rối loạn phượng hoàng ôm ngực miệng phun ra ngụm máu nóng, tay cầm kiếm hơi hơi run run, nhìn Hiên Thần đối diện nhắm mắt lắc đầu, "Làm gì? Bổn tọa còn muốn lưu cho ngươi tánh mạng, làm thiêu thân lao đầu vào lửa như vậy là vì cái gì?"

      Tuấn Thúc tiếng nào, mạnh mẽ chống lại đứng lên, liền giơ kiếm tư thế tác chiến lần nữa, Hiên Thần : "Quả thực vẫn rất cậy mạnh , ngươi vì đứa kia lấy ra Ma Nhãn hao hết linh lực, lại tiếp tục chiến đấu như vậy, nàng trở thành quả phụ đấy."

      Nghe vậy Tuấn Thúc cười to, "Làm quả phụ so với làm kẻ phụ tình mạnh mẽ hơn, phải sao?"

      Dứt lời, dường như Hiên Thần bị chọc giận, đôi mắt đột nhiên sáng lên, đầu vừa quay lại bị chùm tia sáng biết từ đâu đem rối loạn phượng hoàng đánh ngã xuống đất. Phía sau Hiên Thần gió biết từ đâu thổi đến, mái tóc dài tay áo tung bay, "Cho dù nàng phụ thiên hạ cũng cho bất luận kẻ nào nàng như vậy!"

      Sau khi Hiên Thần rống lên, bộ dạng như muốn đánh chưởng tới, lại chợt nghe phía sau truyền đến tiếng "Dừng tay", lại quay đầu, tựa như lần đầu tiên nhìn thấy người nọ, làn váy chầm chậm tiến đến trước mặt mình. Ma Vương hoảng thần, dừng chút mới tỉnh ngộ, đứa này... có ánh mắt rất giống nương nàng.

      Cùng lúc đó, Tang Chỉ hai ba bước vọt tới bên người Tuấn Thúc, cúi người nhìn nhìn thương thế của , tay nhịn được xoa xoa hai má Tuấn Thúc. Rối loạn phượng hoàng cười, hành động như vậy cũng đủ để cả hai hiểu được tâm ý, cho dù giờ phút này chết cũng sao cả .

      Sau khi tiểu hồ ly đối diện với Tuấn Thúc, đột nhiên ngẩng đầu lên cả giận : "Nương ta có phụ ông, người phụ tình là ông!"

      câu khiến Hiên Thần đứng yên tại chỗ, thể động đậy. Ngữ khí như vậy, ánh mắt kiên định như vậy, đúng rồi, quả là đứa của nàng cũng là đứa của .

      Tang Chỉ chậm rãi đứng lên, "Nếu nương ta thực phụ ông, mang theo Ma Nhãn bỏ trốn , lại càng đem nó giấu ở người của ta. Nàng vì sợ Vương Mẫu đối với ông bất lợi, lại vì suy nghĩ cho Ma tộc, hai bên như vậy chém giết rốt cuộc có cái gì tốt? Ông nhìn —— "

      Hiên Thần theo đầu ngón tay Tang Chỉ nhìn xuống xem, chỉ thấy sơn hạ chết vô số, có thiên binh thiên tướng cũng có người Ma tộc."Ông oán hận nương bán đứng Ma tộc bán đứng ông, nhưng ông có nghĩ tới hay , khi ông cho bà ấy trở về Ma tộc, bà ấy sống quá mấy ngày? Ông có biết hay biết cho dù khi bà ấy chết, cũng tiếc nuối lâu chịu tan biến , chính vì ngày như vậy, chờ ông cùng nhau gặp lại."

      Nghe xong lời này, Hiên Thần lảo đảo từng bước, thể tin được thào, " chết? Nàng chết?" Làm sao có thể, làm sao có thể? Nàng kiên cường tuyệt tình như thế, lãnh huyết lý trí như thế, làm sao có thể chết , chết chết? Nàng hai tộc thể cùng tồn tại, chỉ có kết giới mới có thể bảo đảm phồn vinh hưng thịnh của hai tộc, vì thế nàng giúp đỡ tiên tộc giam cầm Ma tộc, vì thế nàng phản bội mình.

      Chính là từ khi thời điểm kia bắt đầu, tự với mình, nhất định phải đánh vỡ kết giới tiến vào nơi đó, tiến vào cái nơi nàng từ lớn lên kia, sau đó... đem nàng bắt trở về, dùng phương thức của chính mình bắt trở về, chiếm lấy cũng được, cướp cũng tốt. Muốn hung hăng, hung hăng tấn công nơi thuộc về nàng.

      Nhưng tại sao, nàng chết?

      Tang Chỉ thấy biểu tình buông lỏng của Hiên Thần, nhịn được thở dài, "Nương sớm chết, đại khái là sau khi sinh ta được bao lâu, đem Ma Nhãn giấu ở trong thân thể ta liền chết." Dứt lời, tiểu hồ ly đem hoa lan nhàng đặt ở mặt đất, im lặng đọc chú ngữ đem nhiều phần linh lực rót vào bên trong hoa lan, thoáng chốc, Lục Khởi liền xuất ở trước mặt mọi người.

      Lục Khởi là Nhược Như, Nhược Như tức là Lục Khởi. Sớm nên nghĩ đến, lục y nữ tử này mực yên lặng bảo hộ nàng, là người thủ hộ của nàng, lại là thần hộ mệnh của nàng, người thủ hộ vô tư như vậy ngoại trừ mẫu thân còn có ai có thể làm được?

      Bên này Ma Vương nhìn thấy người mà mình mong nhớ ngày đêm nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi thể tìm thấy từ ngữ, chỉ nhàng lấy tay xoa lấy khuôn mặt của người nọ, lúc này lại mới phát được, Nhược Như của cũng chỉ là ảo giác ngay cả thân thể ôn nhuyễn cũng sờ được. Công chúa Nhược Như lắc đầu, nước mắt sớm rơi đầy mặt, chỉ ra ba chữ liền hóa thành nhiều chùm tia sáng hôi phi yên diệt.

      Nàng : "Thực xin lỗi."

      Thực xin lỗi, nên cứ như vậy xâm nhập thế giới của chàng; thực xin lỗi, nên cứ như vậy phản bội chàng; thực xin lỗi, nên cứ như vậy rời ; thực xin lỗi...

      Nếu lúc trước chúng ta có thể tín nhiệm lẫn nhau ít, có lẽ, kết cục giống như vậy. Hạnh phúc, cũng từng bước xa vời. Tang Chỉ nâng dậy rối loạn phượng hoàng, thiên ngôn vạn ngữ đều đánh lại ánh mắt, tiểu hồ ly mỉm cười: "Ta nghĩ lâu, mẫu hậu giảng như vậy, Bích Nữ tỷ tỷ cũng giảng như vậy, ta nghĩ, nếu nương ta có cơ hội, cũng giảng như vậy, bảo ta cần dẫm vào vết xe đổ của bà ấy. Ta đáp ứng chàng, bất luận xảy ra chuyện gì đều tin tưởng chàng. tại, lời hứa hẹn này vẫn tồn tại như cũ."

      Tuấn Thúc nở nụ cười, cầm lấy tay tiểu hồ ly, cảm giác giống như cầm lấy toàn bộ thiên hạ.

      ~~~~*..*~~~~

      Mười tháng sau

      Sáng sớm, mặt trời vừa ló rạng, trong Thanh Ngô cư liền truyền ra tiếng khóc vang trời.

      Rối loạn phượng hoàng nghe vậy sớm nhịn được, vọt vào trong buồng liền thấy Bích Nữ ôm lấy oa nhi phấn mài ngọc thế , "Chúc mừng Phượng Quân, là hài tử đẹp."

      Thất Thủy nghe vậy ánh mắt cong lên, "Mau mau cho ta xem, là giống công chúa hay giống Phượng Quân."

      Khế Nhạc ở bên cũng nịnh nọt , "Quả thực rất xinh đẹp, chậc chậc, nhìn cái miệng nhắn này, nhìn cái mũi. . . Phượng Quân đại nhân ngài yên tâm , sữa bột, tã, quần áo tiểu hài tử, tiểu nhân hết thảy đều chuẩn bị tốt , oa ha ha, giảm giá hai mươi phần trăm..."

      Tuấn Thúc gì, chỉ cẩn thận tiếp nhận cục bột tròn xoe kia, liền đưa tới bên giường cho tiểu hồ ly xem, Tang Chỉ nắm cả tay áo hé mắt xem xét, vẻ mặt hạnh phúc làm nũng, "Mệt chết ta, lần sau chàng sinh."

      Rối loạn phượng hoàng nghe xong lời này, gõ chóp mũi thê tử, cười , "Được, ta sinh."

      "Ngày mai phải đem cho Thiên Hồ Đế Quân và công chúa Họa Thường cùng nhau xem, cha nàng nhất định rất thích."

      Tang Chỉ vòng vo chuyển tròng mắt, "Được, cha nhất định thích, nhưng mà phải cha này."

      Tuấn Thúc nghe vậy giật mình, tự nhiên hiểu được Tang Chỉ là ai. Từ ngày trận chiến ở Bình Nhạc trấn ấy, Hiên Thần liền mang theo hoa lan yên lặng trở lại Ma Vực, lại có ý tứ muốn xâm nhập tam giới, Vương Mẫu cũng yên lặng mắt nhắm mắt mở làm ngơ, đối với chúng tiên đề nghị tiếp tục phong ấn ngậm miệng chuyện.

      Dần dần, Ma tộc và tiên tộc cũng có số thương nhân lui tới, những ngày gần đây nhóm quái thám hiểm ở Ma tộc, trở về liền khen ngợi dứt đối với bên quang cảnh bên kia. Tang Chỉ nghĩ vậy nhịn được cong môi, đụng phải cánh tay tướng công : "Khi nào chúng ta cũng trở về xem , người khác đều tôn tử giống bà ngoại, có lẽ càng thích đứa này."

      Tuấn Thúc xuất thần lát, nhàng bắt lấy bàn tay mềm mại của Tang Chỉ , "Có việc ta vẫn nghĩ ra, vì sao lúc trước... bỗng nhiên lại tha thứ cho ta ."

      Nghe vậy, tiểu hồ ly dừng chút mới từ dưới gối đầu lấy ra uyên ương hà bao kia, lấy tay nhàng vuốt ve , "Bởi vì ta cảm giác được tâm của chàng." có tâm, lại làm sao có thể châm pháp cẩn thận giống như thế này, lại làm sao có thể ràng am hiểu, mà còn duy trì , thêu. . . con vịt khó coi như vậy.

      Nghe xong lời này, rối loạn phượng hoàng mặt đen , biểu tình mất hứng, "Bản Phượng Quân thêu khó coi vậy công chúa Tang Chỉ lại thêu rất đẹp sao? Của ta vừa thấy còn giống con vịt, còn nàng thêu vịt ra vịt, gà ra gà, quả thực chính là cái đâu vào đâu."

      "Được lắm!" Tiểu hồ ly phát cáu, muốn cùng tướng công đấu võ mồm, con tựa hồ như bất mãn vợ chồng son quên tồn tại của bé, ở giữa hai người y y nha nha khóc nức nở.

      Thấy thế, Tang Chỉ cùng Tuấn Thúc liếc nhau, khỏi mỉm cười.

      "Có lẽ, chúng ta có thể ở mặt sau uyên ương, lại thêu thêm nhiều vịt con nữa?"

      "Ừm, mỗi người thêu nửa, sau đó để cho con đánh giá ai thêu đẹp hơn?"

      "Được, để cho con đánh giá ai thêu đẹp hơn."

      Nắm chặt nàng, liền nắm toàn bộ thế giới.

      _________Toàn văn hoàn________

    2. ngochanh1992

      ngochanh1992 Active Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      143
      Truyện hài đúng phong cách của mèo lười ngủ ngày :) nữ chính ngây ngô dễ thương
      thanks editor nhiều nhé

    3. stella1996

      stella1996 New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      0
      Nữ chính đúng là ngây thơ vô đối luôn nha. Bi na9 lừa mà còn khong hay bik j het á.
      Truyện rất hay. Cam on ban da edit nha

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :