Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 12 - Chương 38 : CựC Điểm Thốn Mang - Phần 2
      - Thái Cực phù ấn bị phá rồi, đại bất diệu!
      Lão Tử trong lòng đại chấn, lo lắng nhất là Lý Dương ở cùng chỗ với Khương Tuyết, khi Lý Dương nhân đó cảm ngộ đại viên mãn đen đủi, bất quá Lý Dương cũng thể vừa gặp Khươg Tuyết liền cảm ngộ đại viên mãn, chỉ là tại cảm ngộ đại viên mãn nhàng hơn nhiều mà thôi.
      “Cộng Công đó còn vây khốn Nguyên Thủy sư đệ.” Lão Tử bên cùng Xi Vưu đại chiến, bên lo lắng trong lòng.
      lo lắng, Nguyên Thủy Thiên Tôn sao có thể lo lắng, nhưng bị Cộng Công điên cuồng trói buộc như vậy, cũng có biện pháp gì cả.
      - Xi Vưu, xem chiêu!
      Lão Tử đột nhiên thanh quang tụ tập vào quải trượng, mạnh mẽ đánh tới Xi Vưu, nơi quải trượng qua, gian vỡ vụn.
      Xi Vưu đại kinh: “Lý Nhĩ chút phát điên rồi?” Lão Tử ngờ dùng bổn mệnh năng lượng tới công kích .
      Bất quá Xi Vưu cũng sợ, thanh quang bao lấy quyền đầu, quyền đấm tới.
      Lúc này, đạo quang mang đột nhiên từ trong cơ thể Lão Tử bay ra, trực tiếp bay thẳng lên Tiên giới, Xi Vưu lúc này mới chú ý, nhất thời đại nộ :
      - Lý Nhĩ, ngươi quả nhiên gian hiểm.
      Lão Tử cười lạnh mấy tiếng, căn bản đáp lời. Đạo thanh quang chính là Tam Bảo Ngọc Như Ý, Tam bảo ngọc như ý hóa thành đạo thanh quang, trong lúc Xi Vưu , Tam Bảo Ngọc Như Ý đó đánh tới Cộng Công.
      o0o
      Thủy lưu cuồn cuộn, hoàn toàn trói lấy thân hình Nguyên Thủy.
      - Ha ha, Nguyên Thủy, ngươi nghĩ rằng ngươi rất lợi hại sao?
      Cộng Công cười lớn, trường thương trong tay ảo hóa vô số thương ảnh đâm tới Nguyên Thủy, Nguyên Thủy vội vàng dùng Bàn Cổ phiên đón đỡ, nhất thời rất chật vật, tiến lùi còn nhanh như bình thường, thủy chi bổn nguyên này quả thực quá phiền toái.
      - Cộng Công, tên man nhân nhà ngươi!
      Nguyên Thủy nộ hỏa trùng thiên, cả khuôn mặt đỏ rực lên.
      Thái Cực phù ấn bị phá khiến Nguyên Thủy càng lúc càng phẫn nộ, muốn đối phó Lý Dương, nhưng lại bị Cộng Công ngừng ngăn cản, muốn trốn cũng trốn được, làm sao phẫn nộ?
      - A a… Tức chết ta thôi!
      Nguyên Thủy điên cuồng vung Bản Cổ phiên, cương phong cường mãnh khiến thủy lưu chung quanh nhất thời đứt ra, đáng tiếc rút đao chém xuống nước nước càng chảy mạnh, thủy lưu giây lát lại tiếp tục hình thành chỉnh thể, có điên cuồng nữa cũng vô dụng.
      - Nguyên Thủy, tên hỗn dản nhà ngươi, ngươi nghĩ rằng ngươi rất phi thường sao? Ngươi nghĩ rằng ngươi vượt hơn người khác, mạnh hơn Cộng Công ta sao? Luôn luôn gọi ta là man nhân, được, ta cho ngươi thấy lợi hại của tên man nhân ta, ta bảo, đừng trong nhất thời, kể cả mười năm trăm năm, ngươi cũng đừng mong chạy thoát!
      Cộng Công cuồng nộ .
      Thủy lưu nhất thời càng thêm nhanh chóng, lực tói buộc cũng mạnh hơn ít, đây chính là lợi hại của Hỗn độn thủy linh.
      Nguyên Thủy trong lòng có sốt ruột có tức giận cũng có biện pháp gì, đột nhiên…
      đạo thanh quang phảng phất như thiểm điện, vô thanh vô tức đột nhiên xuất phía đầu Cộng Công, “Phanh!” tiếng, đập lên thiên linh cái của Cộng Công. Đầu óc Cộng Công nhất thời choáng váng trận.
      - Cơ hội tốt!
      Nguyên Thủy ánh mắt phát sáng, vội vàng khua Bàn Cổ phiên, chém đứt thủy lưu cực tốc bay .
      - Lý Dương, mau chóng ra cùng ta đấu trận.
      Nguyên Thủy hét lớn tiếng vang vọng cả Phượng Linh Châu, còn bản thân Nguyên Thủy hỏa tốc lao lên Tuyết Phong Lê Sơn, Nguyên Thủy hét lớn như tiếng sấm cuồn cuộn, nhất thời vô số Tiên nhân dưới Lê Sơn ngẩng đầu lên nhìn, phía trước tiên của đám Tiên nhân này chính là Lê Sơn Lão Mẫu và Thiên Nhàn Tử.
      - Hỗn Nguyên Thái Cực Giới bị phá, Lý Dương cuối cùng đoàn tụ với đồ nhi của ta rồi, xuyên qua tiền sinh kim thế, Lý Dương cũng là người si tình, Tuyết Nhi nó cũng tính là có nơi chốn tốt.
      Lê Sơn Lão Mẫu cảm thán , mặt cũng có nụ cười. Thiên Nhàn Tử cũng gật đầu:
      - Nguyên Thủy Thiên Tôn này vì sao cứ hai lần ba lượt muốn ngăn cản?
      Câu này của Thiên Nhàn Tử là truyền , rốt cuộc cũng dám quá phận.
      Lê Sơn Lão Mẫu cũng cười bất lực tiếng, thân là trong Tam Thanh, hành vi của Nguyên Thủy Thiên Tôn bọn họ sao có thể chỉ trích bừa bãi.
      o0o
      - Dịch ca ca, nguyên lai huynh tên là Lý Dương a, bất quá muội vẫn thích gọi huynh là Dịch ca ca. Huynh Nguyên Thủy Thiên Tôn, đích xác có chút đáng ghét, chúng ta tương tụ, vì sao muốn ngăn cản?
      Khương Tuyết hơi nhíu mày .
      Lý Dương cùng nàng chuyện phen, Khương Tuyết cũng biết ít tình.
      - Nguyên Thủy này…
      Lý Dương đột nhiên nhíu mày, giọng bảo:
      - Tuyết, muội ở bên cạnh ta.
      Lý Dương tả thủ ôm lấy Khương Tuyết, bay tới trước mặt Lưu Ly, bảo hộ Lưu Ly ở phía sau, Lý Dương lạnh lùng nhìn về phía xa.
      - Lý Dương, đập hành cung của ta, Nguyên Thủy ta nhất định khiến ngươi “thích thú”!
      Cùng với tiếng hét lớn, Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt đầy tức giận cấp tốc bay tới, Bàn Cổ phiên trong tay mang theo áp lực hủy thiên diệt địa đập tới. Lý Dương nhìn Khương Tuyết ở bên cạnh, thấp giọng :
      - Đừng lo lắng, bất quá là con ruồi mà thôi.
      Lý Dương vung tay áo, năm con mãnh long liền ầm ầm lao tới Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngũ hành bổn nguyên năng lượng va chạm với Bàn Cổ phiên, lại kém hơn chút nào.
      - Lý Nhĩ, Nguyên Thủy, các ngươi khinh người quá lắm!
      thanh giận dữ của Cộng Công truyền tới, ngờ bị đánh lén, lại để Nguyên Thủy Thiên Tôn chạy thoát lần nữa, làm sao có thể tức giận? Cộng Công mang theo thủy chi bổn nguyên năng lượng mạnh mẽ. lập tức hỏa tốc đuổi theo Nguyên Thủy Thiên Tôn, sát khí ngay cả Tiên nhân ở Phượng Linh Châu cũng có thể cảm thấy ràng.
      Nguyên Thủy sắc mặt biến đổi, trong lòng thầm ổn, Cộng Công khi cùng Lý Dương liên thủ, ta chống đỡ được. Được, vậy sử dụng chiêu tối hậu.”
      Nguyên Thủy thi triển thuấn di chi pháp, trực tiếp biến mất ở Tuyết Phong.
      - Lý Dương huynh đệ, là xấu hổ, ngờ để Nguyên Thủy đó chạy thoát.
      Cộng Công xuất ở bên cạnh Lý Dương, chào Lý Dương câu, nhìn thấy Khương Tuyết trong lòng Lý Dương, cười :
      - Lý Dương huynh đệ, xem ra ngươi cuối cùng cũng được ở cùng nơi với vị tiểu tình nhân này của ngươi rồi, ha ha…
      Khương Tuyết nhất thời đỏ mặt, Lý Dương khỏi cười :
      - Cộng Công đại ca người cùng… Ồ? Nguyên Thủy làm trò gì vậy?
      Lý Dương mặt có tia nghi hoặc, nhìn xuống phía dưới Tuyết Phong, lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn chỗ với mười hai đệ tử.
      Cộng Công cũng nghi hoặc nhìn xuống dưới Tuyết Phong.
      o0o
      Quan tâm tới tình của Lý Dương, Xi Vưu và Chúc Dung cũng từ Hỗn độn gian lao xuống, Lý Nhĩ và Thông Thiên Giáo Chủ tự nhiên cũng hạ xuống, bốn vị Đại Tôn này đều tới dưới Lê Sơn, các Tiên nhân trong lòng đều run lên.
      Vô luận là mấy người Xi Vưu, hay là Lão Tử, Thông Thiên, tồn tại của từng người đều là khát vọng thể bắt kịp a.
      Bốn người Xi Vưu, Chúc Dung, Lão Tử, Thông Thiên cũng nghi hoặc nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, biết Nguyên Thủy Thiên Tôn làm gì.
      chiếc Bàn Cổ phiên dựng đứng giữa trung, Nguyên Thủy Thiên Tôn hư tình tọa ở bên cạnh, hai tay kết ra từng đạo ấn quyết.
      - Quảng Thành Tử, chủ “Sát” môn!
      Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm giọng, tức thời phía trước Nguyên Thủy Thiên Tôn xuất cửa do đạo thanh quang hình thanh, Quảng Thành Tử lập tức cung kính đáp:
      - Tuân sư tôn pháp chỉ.
      Liền đó phi thân lên, trực tiếp bay đến trong thanh quang môn đó, tay nắm Phiên thiên ấn.
      - Hoàng Long, chủ “Sinh” môn!
      Nguyên Thủy Thiên Tôn đơn thủ khẽ chỉ, lại đạo thanh quang hình thành cửa, Hoàng Long chân nhân cũng cúi người :
      - Tuân sư tôn pháp chỉ!”
      Sau đó Hoàng Long chân nhân trực tiếp bay vào trong thanh quang, đầu lơ lửng viên ngọc, chính là Nhất Nguyên Châu.
      - Thái Ất, chủ “Kinh” môn!
      Nguyên Thủy Thiên Tôn lại đưa tay chỉ ra, tiếp đó ngoài hai thanh sắc quang môn của Quảng Thành Từ và Hoàng Long chân nhân lại hình thành cửa, Thái Ất cũng lĩnh pháp chỉ, tiến vào trong thanh sắc quang môn, lòng bàn tay lên Long thần hỏa tráo.
      o0o
      Lão Tử, Thông Thiên kinh ngạc nhìn cảnh này, Tiên giới Tam Thanh đối với trận pháp đều có thành tựu phi thường, Lão Tử sáng tạo Vạn tượng thiên la trận, Thông Thiên Giáo Chủ sáng tạo Tru tiên kiếm trận, nhưng ai cũng biết Nguyên Thủy Thiên Tôn có chỗ nào bất phàm.
      Hôm này nhìn thấy, Lão Tử Và Thông Thiên đều tự than bằng.
      - Lý Nhĩ, ngươi luôn mình là cái gì đại sư huynh, xem xem, Nguyên Thủy kia tâm cơ sâu thế nào, xem chừng lúc trước thu mười hai đệ tử, chuẩn bị tất cả rồi, năng lượng của thập nhị Chân tiên hoàn toàn tương ứng với tính chất của thập nhị đô môn, cả thập nhị thần khí cũng từng cái tương ứng, Phiên thiên ấn chủ Sát, Nhất Nguyên Châu chủ Sinh. Trận cơ của trận này lại là Bàn Cổ phiên, uy lực lớn, vượt xa Tru tiên kiếm trận a.
      Xi Vưu vừa nhìn liền cảm thán .
      Thập nhị Chân tiên tuy thực lực đều rất mạnh, nhưng tịnh lọt vào mắt Đại Tôn, bất quá kết hợp Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận cùng với mười hai kiện thần khí phối hợp, lại vô cùng phi thường.
      - Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận” này của Nguyên Thủy sư huynh, Thông Thiên ta tự than bằng.
      Thông Thiên cẩn thận xem xét, thở dài tiếng.
      Thông Thiên Giáo Chủ rất cao ngạo, có Tru tiên tứ kiếm, thanh Tru tiên kiếm trận, uy lực lớn đến kinh người. Quá khứ coi thường Nguyên Thủy, cho rằng Nguyên Thủy chỉ biết xu nịnh Lão Tử (nguyên văn: vỗ mông ngựa), ai ngờ Nguyên Thủy giả heo ăn thịt hổ, tàng chiêu này.
      Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận, luận trình độ huyền ảo, liền hơn Tru tiên kiếm trận bậc.
      Nguyên Thủy Thiên Tôn nếu như mình khống chế mười hai kiện thần khí, hình thành đại trận, uy lực rất lớn rồi, nhưng năm đó Nguyên Thủy Thiên Tôn ngờ tuyển chọn mười hai đệ tử, mười hai đệ tử này đều là cực kỳ kén chọn, phân biệt ban cho thần khí thích hợp.
      Kể cả Lão Tử cùng thể thừa nhận, bản thân chống đỡ được Nguyên Thủy sử dụng đại trận như thế.
      o0o
      - Thanh Hư, chủ “Đỗ” môn!
      Nguyên Thủy lại chỉ tay lần nữa, Thanh Hư đạo nhân cung kính lĩnh pháp chỉ, sau đó nắm “Ngũ Hỏa Thất Cầm phiến” trong tay bay vào trong thanh sắc quang môn, cũng quy vị rồi.
      Từ giờ, cuối cùng hình thành thập nhị đô môn, mười hai thanh sắc quang môn từng cái liên kết với nhau, vừa hay thành hình mười hai cạnh, hoàn toàn bảo hộ Nguyên Thủy bên trong, mười hai đệ tử mỗi người rơi vào cửa, trong tay nắm kiện thần khí.
      Nguyên Thủy ngồi ở trung ương, Bàn Cổ phiên dựng đứng bên cạnh
      - Lý Dương, ta xem ngươi còn có thể ngông cuồng đến bao giờ!
      Nguyên Thủy Thiên Tôn hét lớn tiếng, đỉnh đầu ra đóa thanh sắc quang vân, quang vân rung động, cả Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận cũng chịu khống chế của nó, to lớn mạnh mẽ, Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn theo mười hai đệ tử, ngang nhiên lao tới Lý Dương, khí thế xung thiên.
      Lão Tử thân hình đột nhiên mờ , cản trước Xi Vưu, cười lạnh :
      - Xi Vưu, đừng mong xuất thủ!
      Thông Thiên Giáo Chủ cũng đột nhiên cản trước mặt Chúc Dung.
      Xi Vưu và Chúc Dung nhìn nhau cái, gật đầu, ngờ xuất thủ. Hai người Xi Vưu rất ràng, bọn họ có thể giúp đỡ, Lão Tử Và Thông Thiên cũng có thể giúp đỡ, nếu như sáu vị Đại Tôn đều xuất thủ, nhất định làm Tiên giới đại loạn, sinh linh đồ thán. Vậy tồi tệ.
      Tuyết Phong.
      - Cộng Công đại ca, giúp ta bảo hộ Tuyết và Lưu Ly đại tỉ, ta ra đấu với Nguyên Thủy trận.
      - Dịch ca ca…
      Khương Tuyết vừa muốn gì đó, Lý Dương lại mỉm cười với nàng:
      - Tuyết, yên tâm, Nguyên Thủy đó còn đả thương được huynh, muội cũng nguyện ý khiến ta phân tâm chứ. Tới bên Cộng Công đại ca, có bảo hộ muội, ta cũng yên tâm hơn nhiều.
      Khương Tuyết suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn Lý Dương :
      - Huynh cũng phải cẩn thận.
      Khương Tuyết muốn Lý Dương vì mình mà phân tâm, liền bay tới phía sau Cộng Công, đứng cùng với Lưu Ly.
      - Lý Dương huynh đệ, cứ yên tâm, ta bảo đảm Nguyên Thủy đó làm bị thương được họ chút nào.
      Cộng Công lớn tiếng , đồng thời thủy chi bổn nguyên cơ thể Cộng Công bắt đầu lan ra, hoàn toàn bao lấy Lưu Ly và Khương Tuyết, trong tay cũng xuất lục sắc trường thương, tựa hồ chuẩn bị xuất thủ bất cứ lúc nào.
      Lý Dương trong lòng yên tâm, liền với toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
      - Lý Dương, ngươi đập hành cung của ta, phá Thái Cực phù ấn của ta, lần này ta cho ngươi biết lợi hại của ta.
      Nguyên Thủy Thiên Tôn đưa tay ra, nắm lấy Bàn Cổ phiên, tức giận hét lớn với Lý Dương.
      Lý Dương nghe thấy câu này, lại cười lớn:
      - Ha ha… Cười chết ta thôi.
      Lý Dương đột nhiên hai mắt phát sáng lạnh lùng nhìn Nguyên Thuỷ, :
      - Nguyên Thủy, Thiên Hà, ngươi cùng Càn Khôn chùy đánh lén ta, sau lại bố trí Hỗn Nguyên Thái Cực Giới mưu hại ta, thậm chí bắt thân nhân Tinh Cực Tông của ta, ngươi bắt thân nhân của ta, ta đập hành cung của ngươi sao? Ngươi ngăn cản ta và Tuyết đến với nhau, ta phá Thái Cực phù ấn của ngươi, làm sao có thể trách ta? Ngươi ba bốn lượt chèn ép ta, ta giáo huấn ngươi phen, ngươi còn cho rằng ngươi là nhân vật gì rồi!
      Nhất thời, trận long ngâm vang lên, năm con mãnh long xuất dưới chân Lý Dương, năm con mãnh long, mỗi con đều dài trăm mét, năng lượng bành phái khiến người ta sợ hãi, Lý Dương chân đạp thổ chi bổn nguyên thế long nằm tại trung ương sau đó chế năm con cự long lao thẳng tới Nguyên Thủy.
      - Ngươi phải Đại Tôn, còn muốn đấu với ta?
      Nguyên Thủy cười lạnh, thanh sắc quang vân đỉnh đầu chấn động, Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận liền phát ra đạo đạo quang hoa.
      Năm con mãnh long phát ra long ngâm chấn thiên, ngang nhiên va chạm lên Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trân, chỉ thấy cả đại trận quang mang lưu chuyển, mười hai kiện thần khí, Phiên Thiên ấn, Nhất Nguyên Châu, Độn Long Thung mỗi cái truyền quang mang lẫn nhau, ngờ dễ dàng là tan toàn bộ lực công kích.
      - Lực phòng ngự mạnh quá!
      Lý Dương trong lòng kinh hãi.
      - Ha ha, luận phòng ngự, trong trận pháp, Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận này của ta tuyệt đối là đệ nhất, mười hai đệ tử đó của ta công lực bản thân đều dùng đến, chỉ dựa vào mười hai kiện thần khí, liền có thể dễ dàng chống đỡ công kích của ngươi. Lý Dương, ngươi đả thương được ta, lại chỉ có thể bị ta công kích!
      Nguyên Thủy Thiên Tôn cười lớn, cực tốc bay tới vung Bàn Cổ phiên đập vào Lý Dương.
      Khiến Lý Dương kinh ngạc nhất chính là, Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận giờ bất động, nhưng lại có đạo đạo thanh sắc quang mang liên hệ Bàn Cổ phiên với Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận, Bàn Cổ phiên này chính là hạch tâm trận cơ của Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận, lực công kích so với quá khứ cũng cường hãn hơn nhiều.
      - Bồng!
      Ngũ hành bổn nguyên kháng thể, Bản Cổ phiên hung hăng đập lên thân Lý Dương. Lý Dương chỉ cảm thấy toàn thân như bị sét đánh, lực phản chấn đó khiến Lý Dương bay ngược lại.
      Lý Dương nhìn Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận, trong lòng chuyển động “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận trận cơ này là Bàn Cổ phiên, muốn phá đại trận tất phải phá Bàn Cổ phiên. Bàn Cổ phiên tuy là trận cơ, lại là điểm có lực công kích mạnh nhất. Muốn phá nó, khó.
      Lý Dương cau mày.
      Điểm mạnh nhất chính là mấu chốt phá trận, tuy nhiên Bàn Cổ phiên và đại trận hình thành thể, lực phòng ngự so với quá khứ mạnh hơn biết bao nhiêu, Lý Dương muốn phá, đích xác là khó.
      - Ha ha, Lý Dương, ngươi sỉ nhục ta mấy lần, tại phải giáo huấn ngươi cho tốt.
      Nguyên Thủy Thiên Tôn cười lớn, giơ cao Bàn Cổ phiên liên tiếp đập tới Lý Dương. Bàn Cổ phiên và Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận thanh quang lấp lóe, cộng hưởng lẫn nhau.
      - Bồng!
      Bàn Cổ phiên lại đập tới Lý Dương, ngũ hành bổn nguyên cản bản chống đỡ được công kích của Bàn Cổ phiên.
      Lý Dương lại bị đập bay mấy trăm mét.
      Tuy bị đập bay, nhưng ngũ hành bổn nguyên của Lý Dương tốt xấu gì cũng có thể bảo hộ Lý Dương bị trọng thương, đáng tiếc Lý Dương chỉ có thể sử dụng phần mười bổn nguyên năng lượng. Nếu như hoàn toàn dung hợp, lúc đó giải quyết Nguyên Thủy dễ dàng.
      - Bồng!..Bồng!..Bồng!..Bồng!..
      Mỗi lần giao phong là lần Lý Dương thất bại lùi lại, mỗi lần cường liệt phản chấn khiến sắc mặt Lý Dương có chút khó coi.
      - Ha ha, Lý Dương, Ngươi còn chưa phải Đại Tôn. Còn kiêu ngạo với ta, ngông cuồng với ta, ngươi còn dám đập hành cung của ta, còn dám phá Thái Cực phù ấn của ta.
      Nguyên Thủy cười lớn, liên tục vung Bàn Cổ phiên, từng đợt đập tới Lý Dương.
      Ngạnh đấu mấy lần, Lý Dương cảm thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này thực lực hoàn toàn đạt tới đẳng cấp mới.
      “Phòng ngự, có Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận làm tan sức mạnh, công kích cũng khuếch đại lên ít, giờ phải làm sao?” Lý Dương trong lòng suy nghĩ, thân thể ngừng biến ảo, cực tốc né tránh. Lúc này Lý Dương cùng Nguyên Thủy nganh đấu nữa.
      “Có Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận cùng với thập nhị thần khí, thực lực của Nguyên Thủy tăng lên chỉ bậc. Lý Dương huynh đệ lần này phiền toái rồi.” Xi Vưu nhíu mày, trong lòng thầm .
      Vô luận là mấy người Xi Vưu, hay bọn người Lão Tử hoặc là Thiên Nhàn Tử, Lê Sơn Lão Mẫu, từng người đều để ý Lý Dương.
      - Dịch ca ca, cẩn thận.
      Khương Tuyết nhìn đại chiến phía xa, nắm chặt tay Lưu Ly, hai mắt căn bản rời khỏi chiến trường khắc. Lưu Ly ở bên cạnh cảm thấy tay của Khương Tuyết đầy mồ hôi, lo lắng khẩn trương của Khương Tuyết, Lưu Ly đều có thể cảm nhận ràng.
      o0o
      - cùng ngươi lãng phí thời gian, từ khi ta sáng tạo Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận tới nay, hôm nay là lần đầu tiên thi triển, ngươi hãy nếm thử chiêu mạnh nhất .
      Thanh lồng lộng của Nguyên Thủy Thiên Tôn vang vọng khắp thiên địa. Còn Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc mặt cũng nghiêm túc lại.
      - Mười hai đệ tử nghe lệnh, quy nguyên!
      Nguyên Thủy hạ lệnh tiếng.
      Lập tức, Quảng Thành Tử, Hoàng Long chân nhân, Thái Ất chân nhân, Văn Thù Nghiễm Pháp thiên tôn, Từ Hàng đạo nhân, Đạo Hành thiên tôn, Xích Tinh tử… Ngọc Đỉnh chân nhân, Thanh Hư đạo đức chân nhân, thập nhị Chân tiên chút do dự đem bổn mệnh nguyên dung nhập vào trong thần khí.
      Mười hai đạo quang hoa các màu từ trong thập nhị thần khí bắn ra, phảng phất như mười hai đạo laze (kích quang = laser), bắn lên mặt Bàn Cổ phiên.
      Thập nhị Chân tiên căn bản có chút do dự, tổn thất bổn mệnh nguyên , tuy khiến bọn họ công lực đại tổn, nhưng nguyên thần vẫn còn, tu luyện trăm năm liền có thể khôi phục, hơn nữa cũng có thể dùng thiên tài địa bảo đan dược khôi phục tu vi.
      Bổn mệnh nguyên của thập nhị Chân tiên dung hợp thần khí, kết hợp Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận, mười hai đạo quang hoa ở mặt Bàn Cổ phiên ngờ hình thành các đạo ấn ký, sau đó hình thành phù văn huyền ảo, phát ra quang mang chói mắt.
      - Chân Linh Phó ấn!
      Mấy người Lão Tử, Thông Thiên, Xi Vưu ai cũng đều kinh ngạc hô lên.
      Chân Linh Phó ấn vốn là có liền với Bàn Cổ phiên, theo lý thuyết, uy lực thể tăng cường. Ai nghĩ tới Nguyên Thủy Thiên Tôn ngờ dựa vào Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận tụ tập năng lượng của thập nhị Chân tiên, thông qua thần khí và đại trận, hình thành Chân Linh Phó ấn năng lượng, khiến uy lực Chân Linh Phó ấn tăng lên rất nhiều.
      - Lý Dương, kích mạnh nhấy của Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận, ngươi nên vì bản thân mà cảm thấy vinh hạnh.
      Nguyên Thủy Thiên Tôn kiêu ngạo .
      - Với chút bổn của ngươi, làm sao có thể đả thương ta?
      Lý Dươg tòan thân giới bị.
      Chân Linh Phó ấn thanh sắc quang mang chói mắt, thậm chí trong nhất thời quang mang chiếu sáng cả Lê Sơn, khí tức khủng bố khiến tất cả Tiên nhân đều nín thở theo dõi. Nguyên Thủy Thiên Tôn đột nhiên nâng Bàn Cổ phiên, từ xa đập tới đầu Lý Dương.
      Nhất thời, Lý Dương có ảo giác, Bàn Cổ phiên càng lúc càng lớn, thậm chí bao trùm thiên địa.
      - Oanh oanh hồng…
      Thiên địa chấn động, toàn bộ cây cối Tuyết Phong gẫy rạp, cự thạch hóa thành tro bụi, trời đất tối sầm lại, chỉ có quang mang chói mắt của Chân Linh Phó ấn đó. Bề mặt phô thiên cái địa của Bàn Cổ phiên bao trùm lấy Lý Dương.
      Lý Dương cân nhắc giây lát, liền có quyết định.
      - Liều thôi!
      Lý Dương nghiến răng . Lý Dương ỷ vào trong cơ thể mình còn có chín phần mười bổn nguyên năng lượng bảo hộ, căn bản lo chết, nếu như vậy làm sao thừa dịp bây giờ khiên chiến cực hạn? Cả Bàn Cổ phiên vừa rồi còn chống cự được, tại ràng lực công kích của Bàn Cổ phiên đại tăng, càng thể ngăn cản. Chỉ có cảm ngộ nhất tuyệt cuối cùng.
      - Xuy xuy…
      Thân hình Lý Dương đột nhiên lại, cả người hình thành hắc động khổng lồ, gian chung quanh vỡ vụn thành từng khối, đá Tuyết Phong hóa thành bụi phấn cũng bị thôn phệ sạch, điên cuồng thôn phệ tất cả thiên địa năng lượng chung quanh.
      - Làm sao có thể?
      Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc mở to hai mắt, Lý Dương ngờ cả năng lượng của Chân Linh Phó ấn và Bàn Cổ phiên cũng bắt đầu cường hành thôn phệ.
      - thể đợi tiếp nữa.
      Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng chẳng quản gì khác, trực tiếp đập tới hắc động Lý Dương hình thành nên.
      Xi Vưu cùng các vị Đại Tôn, còn có Lê Sơn Lão Mẫu cũng các tiên nhiên quan chiến phía dưới đều nín thở. Bàn Cổ phiên của Nguyên Thủy Thiên Tôn uy lực khủng bố, Lý Dương lại hóa thành hắc ám thần bí.
      - Đệ lục tuyệt!
      Lý Dương nhớ lại đệ lục phó trường cảnh chân thực trong Ma giới thánh địa phúc địa, cảnh Bản Cổ khai thiên. chiêu mạnh nhất của Khai Thiên Thần Phủ. Hoàn toàn giống lần trước, trong lòng Lý Dương ra điểm linh quang, bắt đầu đâm chồi nẩy lộc, bắt đầu trưởng thành…
      cảm giác quen thuộc lần nữa dâng lên trong lòng.
      Năm lần hấp thu bổn nguyên năng lượng, mỗi lần đắm chìm trong cảm giác trở về trong vòng tay của mẹ, hắc sắc thiểm điện ấn ký ở mi tâm của Lý Dương xuất , chung quanh thân thể Lý Dương ngờ có các tia hắc sắc thiểm điện vờn quanh, lập tức, lực hút của hắc động tăng lên mấy chục lần thậm chí trăm lần.
      Vốn năng lực thôn phệ của hắc động rất khủng bố, tại trong phút chốc tăng gấp mấy chục lần đến trăm lần, đạt tới múc kinh người.
      - Oanh!
      loạt tiếng nổ, phương viên trăm dặm, chỉ trăm dặm, ngoài trăm dặm ngọn cỏ cũng có chuyện gì, nhưng trong vòng trăm dặm, hoàn toàn biến mất. Ngọn đại sơn Tuyết Phong tất cả biến mất, còn năng lượng của Chân Linh Phó ấn càng mau chóng bị Lý Dương thôn phệ.
      - Xuy xuy…
      Chân Linh Phó ấn năng lượng khủng bố, dung hợp với bổn mệnh nguyên của thập nhị Chân tiên, “Bắc Minh Long Thôn” của Lý Dương chịu ảnh hưởng hắc sắc thiểm điện sinh ra biến dị, uy lực tăng lên trăm lần, trong phút chốc thôn phệ gần nửa năng lượng của Chân Linh Phó ấn.
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 12 - Chương 39 : CựC Điểm Thốn Mang - Phần Cuối
      Chân Linh Phó ấn bản thân năng lượng mạnh đến khủng bố, gần nửa năng lượng so với bổn mênh nguyên của thập nhị Chân tiên cộng lại còn nhiều hơn.
      Trong cơ thể Lý Dương nhất thời kích động, Thất Diệu tinh cực liên tục lóe lên, kim sắc đao phách đột nhiên run lên, sau đó lặng lẽ phiêu phù bên trong đan điền, phát ra kim quang chói mắt, nhìn cẩn thận, còn cho rằng chỉ là đoàn kim quang.
      Cuối cùng đao phách của Lý Dương tới đỉnh cao của đệ thập thiên.
      - Sao lại thế này? Rốt cuộc là có chuyện gì?
      Nguyên Thủy Thiên Tôn sắp phát điên rồi.
      công kích tới trung ương của hắc động, vừa bắt đầu còn tốt, tuy nhiên Lý Dương thi triển “Bắc Minh Long Thôn”, hấp thu chút năng lượng Chân Linh Phó ấn, chỉ là cực , nhưng sau đó năng lực thôn phệ của hắc động đột nhiên đại tăng.
      Thăng lên mấy chục lần đến trăm lần. Năng lượng Chân Linh Phó ấn của Bàn Cổ phiên chớp mắt bị thôn phệ gần nửa khiến Nguyên Thủy Thiên Tôn thể chập nhận chính là, Bàn Cổ phiên của thể công kích xuống nữa.
      Trong trung ương của hắc động có cỗ khí tức bành phái, Bàn Cổ phiên căn bản thể lại gần.
      Đột nhiên…
      Hắc động khủng bố biến mất, Lý Dương toàn thân hắc y xuất . Ở mi tâm của Lý Dương có hắc sắc thiểm điện ấn ký.
      - Lý Dương, ngươi…
      Nhìn thấy Lý Dươg lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng bất an, lại biết vấn đề ở đâu.
      Khóe miệng Lý Dương đột nhiên xuất nụ cười:
      - Nguyên Thủy, ta vừa cảm ngộ đệ lục tuyệt, ta đặt tên là “Cực Điểm Thốn Mang”, ngươi tới cảm thụ chút .
      Lý Dương đứng giữa trung, tay đưa lên, đạo kim quang xuất tay Lý Dương.
      Kim quang, kim quang chói mắt.
      Mấy người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công, Lưu Ly, Khương Tuyết, Lão Tử người, kể cả Thiên Nhàn Tử và các Tiên nhân khác, tất cả đều cẩn thận quan sát, lâu sau mới nhìn bên trong kim quang ngờ là thanh phi đao, thanh kim sắc phi đao.
      Nhất thời, vô số người ở Phượng Linh Châu đều ngẩng đầu theo dõi.
      Còn Nguyên Thủy và Lý Dương đối diện nhau.
      - Đệ lục tuyệt? Cực Điểm Thốn Mang?
      Nguyên Thủy ngẩn ra, hốt nhiên nhớ tới, Ma giới Đại Tôn đều là sáng tạo Ma Thần Lục Tuyệt, sáng tạo đệ lục tuyệt có nghĩa là… Đột nhiên Nguyên Thủy sắc mặt đại biến.
      - Xuy xuy…
      Năng lượng cả thiên địa đều bắt đầu chấn động, phi đao của Lý Dương phảng phất hóa thành xoáy nước, vô số năng lượng tích tụ, nhất thời, phi đao của Lý Dương càng thêm chói mắt, giây lát, quang mang của phi đao trong tay Lý Dương bao trùm tất cả.
      - Đệ lục tuyêt… Cực Điểm Thốn Mang.
      Tiếng ngâm trầm thấp của Lý Dương vang vọng thiên địa, sau đó kim quang trong tay đột ngột bắn ra.
      Mỗi người nhìn thấy cảnh này, đều cảm thấy tinh khí thần toàn thân hoàn toàn bị điểm quang mang đó hấp dẫn. Bọn họ nhìn thấy gì khác, bọn họ chỉ nhìn thấy điểm quang mang đó. Giống như là cả thiên địa đều tối lại, cả thiên địa chỉ có điểm quang mang, điểm Thốn Mang thuần túy nhất, cực trí nhất.
      Cực Điểm Thốn Mang!
      Thốn Mang từ trong hắc ám bắn ra, cuối cùng lại phá cả hắc ám, cả thiên địa!
      Bàn Cổ phiên va chạm với kim sắc quang mang đó.
      - Oanh!
      loạt tiếng nổ kịch liệt vang lên, bề mặt Bàn Cổ phiên bị nổ tung, hóa thành vô số vải vụn, đồng thời, thập nhị thần khí của thập nhị Chân tiên cũng nổ tung, thập nhị Chân tiên từng người đều thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, từ rơi xuống.
      Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên trận bị phá.
      Nguyên Thủy Thiên Tôn ngây người.
      Đệ nhất thần khí Bàn Cổ phiên của ngờ bị hủy.
      Nhìn những mảnh vải vụn bay chung quanh, Nguyên Thủy Thiên Tôn rất khó tin rằng tất cả đây đều là , đệ nhất thần khí Bàn Cổ phiên, đệ nhị thần khí Lưu Ly bình, đệ tam thần khí Thái Cực phù ấn của , ba thần khí này toàn bộ bị hủy, còn nữa.
      - Ha ha, cung hỷ, cung hỷ Lý Dương huynh đệ ngộ ra đệ lục tuyệt, trở thành Đại Tôn!
      Xi Vưu ha hả cười lớn bay tới, Chúc Dung, Cộng Công cũng bay tới, Lưu Lý và Khương Tuyết cũng bay tới, từng người mặt đều đầy vẻ vui mừng.
      Nhưng, trừ Khương Tuyết, mỗi người đều cảm thấy uy áp người Lý Dương, đặc biệt là uy áp hắc sắc thiểm điện ấn ký đó phát ra.
      Rất mạnh.
      Mạnh vô cùng.
      Xi Vưu thậm chí cảm giác, phi đao vừa rồi của Lý Dương, kể cả tiếp lấy, cũng phải trọng thương.
      - Ngừng!
      Lý Dương ra hiệu mấy người Xi Vưu lại gần. Đồng thời hắc sắc thiểm điện ở mi tâm Lý Dương bắt đầu mau chóng lóe lên.
      - Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!...
      Năm đạo quang trụ do lôi điện bổn nguyên hình thành, từ sau lưng Lý Dương phóng lên cao, năm đạo quang trụ phát ra năng lượng khủng bố, mỗi dạo quang trụ đều có những tia thiểm điện vờn quanh.
      Sáu người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công, Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên đều ngơ ngác nhìn cảnh này.
      Ngũ đại bổn nguyên năng lượng. Mỗi bổn nguyên năng lượng đều có lợi hại của Đại Tôn, khi ngũ hành hợp nhất, mấy người Xi Vưu căn bản thể tượng tượng thực lực của Lý Dương đạt tới mức độ nào.
      - Vốn cho rằng Lý Dương huynh đệ thành Đại Tôn khá lợi hại, nhưng tại xem ra, chắc là lục giới đệ nhất Đại Tôn rồi.
      Xi Vưu cảm thán , tuy hiếu chiến, nhưng lại biết bản thân, ngũ đại bổn nguyên của Lý Dương, đó là tương đương với năm vị Đại Tôn, hơn nữa ngũ hành hợp nhất, uy lực lại tăng thêm. Ước chừng tất cả Đại Tôn liên thủ cũng nhất định là đối thủ của Lý Dương.
      Tất cả Tiên nhân ở Phượng Linh Châu đều ngẩng đầu quan sát, cảm thụ khí tức của ngũ đại bổn nguyên, trong lòng run lên.
      Đột nhiên, bên cạnh bọn người Xi Vưu lại xuất mấy người, giới ba vị Đại Tôn, Nữ Oa, Phục Hi, Ngộ . Còn có Phật giới hai vị Đại Tôn, Chuẩn Đề Đạo Nhân và A Di Đà Phật, bọn họ cũng cảm nhận thấy khí tức khủng bố của ngũ đại bổn nguyên năng lượng mới dùng thuấn di tới.
      Nhất thời.
      Đại Tôn của lục giới tề tụ nơi đây.
      Tiên giới ba vị, Ma giới ba vị, giới ba vị, Phật giới hai vị, tổng cộng mười vị Đại Tôn, mười vị Đại Tôn đầu quan sát Lý Dương lúc này.
      có ai tranh luận, bọn họ cho Lý Dương thành đệ nhất Đại Tôn trong tương lai của lục giới.
      - Xi Vưu, vị trí đệ nhất Đại Tôn của ngươi sắp còn.
      Tôn Ngộ ở bên cạnh Xi Vưu cười , Xi Vưu lại chẳng chút quan tâm đáp:
      - Lý Dương huynh đệ là Đại Tôn của Ma giới chúng ta, mạnh, ta tự nhiên càng thêm cao hứng, còn đệ nhất Đại Tôn, ta trước giờ chưa từng quan tâm.
      - Lưu Ly tỉ tỉ, Dịch ca ca huynh ấy…
      Khương Tuyết nhìn thấy Lý Dương lúc này, trong lòng lo lắng, biết tinh huồng của Lý Dương là tốt hay xấu.
      Lưu Ly cười :
      - Tuyết nhi, Dịch ca ca của muội sau này lợi hại rồi, kể cả Tiên giới Tam Thanh cùng lên, đều phải đối thủ Dịch ca ca của muội.
      Lưu Ly cũng là siêu cấp cao thủ tiếp cận Đại Tôn, nhãn quang tự nhiên cao hơn nhiều, vừa liếc mắt liền thấy ràng.
      - Đây là Thái cực vô thượng đại viên mãn?
      Lý Dương khóe miệng lên nụ cười.
      Cảm thụ loại cảm giác tâm linh viên mãn vô ngại, tâm thần của Lý Dương hoàn toàn dung hợp với thiên địa, năm thiểm điện quang trụ bắt đầu xoáy tròn chung quang Lý Dương, sau đó ngờ dung hợp với nhau, chậm chậm, màu sắc bắt đầu có chiều hướng thống nhất.
      Bàn Cổ khai thiên phách địa, hỗn độn hóa ngũ hành.
      Nhưng lúc này Lý Dương lại là làm ngược lại.
      Giây lát, ngũ hành lôi điện bổn nguyên dung hợp thành thể, ngờ biến thành đạo hắc sắc thiểm điện. Hắc sắc thiểm điện đó trực tiếp bay vào trong mi tâm của Lý Dương. Nhất thời hắc sắc thiểm điện ấn ký đó run lên trận, sau đó phát ra quang hoa chói mắt.
      Quang hoa trực tiếp bắn lên phía cửu thiên, hướng tới trong Hỗn độn gian.
      - Oanh…
      Phảng phất như là trời sập, cả thiên địa trong phút chốc biến thành màu đen, vô số hắc sắc thiểm điện từ Hỗn độn gian bắn ra, trực tiếp lao tới Lý Dương, tất cả các Đại Tôn đều choáng váng, bọn họ đều cảm thụ được hắc sắc thiểm điện đó.
      Uy lực mỗi đạo hắc sắc thiểm điện, đề có thể dễ dàng đánh nát bọn họ.
      - Suy đoán của chúng ta đối với Lý Dương chẳng lẽ còn thấp?
      Mười vị Đại Tôn nhìn hắc sắc thiểm điện đầy trời, trong lòng có phán đoán khủng bố. Theo lý thuyết, Lý Dương ngũ hành dung hợp, trở thành Đại Tôn kết thúc, nhưng tại lại hấp dẫn nhiều hắc sắc thiểm điện như vậy, ra là sao?
      Hỗn độn đại la thiên đạo!
      Có thể ư?
      Tất cả Đại Tôn đều ngẩn ra nhìn, Đại Tôn còn như thế, càng đừng đến các Tiên nhân kia, đối diện vô số hắc sắc thiểm điện, các Tiên nhân đó căn bản cả chuyển động tâm tư cũng có, bọn họ hoàn toàn bị choáng vàng rồi.
      Lý Dương nhắm mắt, đứng giữa trung, chút động đậy, mặc cho vô số hắc sắc thiểm điện bao phủ lấy .
      - tốt!
      Các Đại Tôn đều kinh hãi, hắc sắc thiểm điện cuồng loạn, ngờ ảnh hưởng đến Phượng Linh Châu. Chỉ thấy đạo hắc sắc thiểm điện hơi lướt qua sơn mạch, cả sơn mạch liền biến mất phần ba.
      - Nếu như hắc sắc thiểm điện công kích đến Phượng Linh Châu, cả Phượng Linh Châu coi như xong.
      Thông Thiên Giáo Chủ lập tức tế xuất Tru tiên tứ kiếm, bố trí Tru tiên kiếm trận, liền muốn chống đỡ.
      Các Đại Tôn khác từng người vẻ mặt cũng khẩn trương.
      Đối diện với hắc sắc thiểm điện uy lực kinh người, sâu thể dò, kể cả Đại Tôn, trong lòng cũng run lên.
      - cần lo lắng.
      đạo thanh sang sảng vang khắp cả Phượng Linh Châu, đồng thời đạo thanh sắc quang mạc (“mạc” = màn che) phô thiên cái địa xuất phía Phượng Linh Châu, hoàn toàn ngăn cách Phượng Linh Châu với vô số hắc sắc thiểm điện. Khí tức to lớn tràn ngập đó khiến mười vị Đại Tôn trong lòng kinh hãi.
      - Ra mắt sư phụ!
      Mười vị Đại Tôn đồng thời cúi người hành lễ.
      Chỉ thấy đạo nhân vận thanh y chân đạp kim sí đại bằng điểu, mỉm cười bay tới, chính là Hồng Quân Đạo Nhân.
      Các Tiên nhân ở Phượng Linh Châu hồi lâu mới tỉnh ngộ, từng người vội vàng quỳ xuống, vô cùng cung kính hành lễ. Trời ạ, đó là Hồng Quân Đạo Nhân, tồn tại tuyệt đối chí cao của lục giới a, nhìn thấy người lần, đều là phúc phận của các Tiên nhân này.
      - Tuyết nhi, mau mau hành lễ. Đó chính là Hồng Quân Đạo Nhân a!
      Lưu Ly sớm quỳ xuống nhìn thấy Khương Tuyết đứng ngẩn ra, vội vàng truyền . Khương Tuyết lúc này mới đột nhiên tỉnh lại, vội vàng quỳ xuống. Nhưng đột nhiên cỗ năng lượng to lớn bao lấy Khương Tuyết, khiến Khương Tuyết quỳ xuống được.
      Hồng Quân Đạo Nhân nhìn Khương Tuyết, cười :
      - Đệ muội (em dâu) cần khách khí.
      - Đệ muội?
      Khương Tuyết sững sờ.
      Lưu Ly và mười vị Đại Tôn chung quanh cũng ngẩn ra. Thanh của Hồng Quân Đạo Nhân chỉ có các Đại Tôn và Lưu Ly, Khương Tuyết nghe thấy, còn vô số Tiên nhân ở Phượng Linh Châu lại nghe thấy gì.
      Mấy người Xi Vưu đều phải thằng ngốc, phúc chốc liền nghĩ đến khả năng, trong lòng khỏi kinh ngạc, nhịn được nhìn về phía Lý Dương.
      Hồng Quân Đạo Nhân mỉm cười, đạp kim sí đại bằng điểu bay tới bên cạnh Lý Dương, mỉm cười nhìn Lý Dương. cơ thể Lý Dương có hắc sắc điện xà vờn quanh, còn thân Hồng Quân Đạo Nhân cũng có thanh sắc điện quang uốn lượn, hộ thể năng lượng của hai người giống như nước sông phạm nước giếng, lại là thế quân lực địch. (sức mạnh ngang bằng nhau)
      Hồng Quân Đạo Nhân quay đầu nhìn mấy người Xi Vưu, quả quyết :
      Bàn Cổ khai thiên địa, hỗn độn hóa ngũ hành, thành lục giới, tạo ức vạn sinh linh, Hồng Quân ta đản sinh trong lúc hỗn độn, quản lý bình hành của lục giới, còn Lý Dương
      Đám Đại Tôn Xi Vưu từng người trong lòng đều run lên, lắng nghe bí mật từ miệng Hồng Quân Đạo Nhân.
      - Lôi điện, chính là thiên phạt, Lý Dương khống chế diệt thế lôi điện, liền có thiên phạt chi quyền, bình thường có thể trừng phạt bất cứ vị Đại Tôn nào, thậm chí còn có thể… Hủy thiên diệt địa, khiến lục giới quay về hỗn độn.
      Hồng Quân Đạo Nhân điềm nhiên cười .
      Mấy người Xi Vưu trong lòng lại chấn động ngây ra.
      Bàn Cổ khai thiên, Hồng Quân quản lý bình hành lục giới, Lý Dương lại quản lý hình phạt, thậm chí hủy diệt lục giới, khiến lục giới quay về hỗn độn.
      - Hồng Quân.
      Đột nhiên đạo thanh lạnh lùng vang lên, bọn người Xi Vưu đều quay đầu lại nhìn, vừa nhìn, trong lòng liền run lên. Hồng Quân Đạo Nhân cũng quay đầu lại nhìn.
      Lúc này, Lý Dương thân vận hắc y lấp lóe những tia hắc sắc thiểm điện, mái tóc dài tung bay, những tia điện quang uốn lượn bên , hắc sắc ấn ký ở mi tâm khiến Lý Dương có vẻ ngạo vô cùng, quang mang trong mắt phảng phất như thiểm điện đoạt hồn phách người khác.
      - Hồng Quân, ta trước tiên giải quyết vài tình, chúng ta đợi chút nữa chuyện.
      Lý Dương quay người nhìn mười vị Đại Tôn.
      Mười vị Đại Tôn vội vàng quỳ xuống, nhưng trong nhất thời biết xưng hô thế nào. Lưu Ly muốn quỳ xuống, lại bị cỗ năng lượng vô hình hoàn toàn ngăn cản.
      - Các ngươi cũng gọi là sư phụ .
      Hồng Quân Đạo Nhân cười .
      - Ra mắt sư phụ!
      Mười vị Đại Tôn vội vàng .
      Ánh mắt của Lý Dương quét qua Tiên giới Tam Thanh, Tiên giới Tam Thanh liền cảm thấy trong lòng run lên.
      - Thông Thiên!
      Lý Dương lên tiếng.
      Thông Thiên Giáo Chủ vội tiến lên bước, cúi người đợi nghe mệnh lệnh của Lý Dương. Lý Dương lại hiếm hoi gật đầu với Thông Thiên Giáo Chủ, sau đó nhìn về phía Lão Tử Lý Nhĩ, thanh lạnh :
      - Lý Nhĩ!
      Lão Tử cũng vội bước tới bước, cúi người nghe lệnh.
      - Ta thành đại đạo chính là thiên mệnh, ngươi dùng Tam Bảo Ngọc Như Ý đánh lén ta, cùng với kết Hỗn Nguyên Thái Cực Giới ngăn cản ta, giờ, ta phạt ngươi làm phàm nhân kiếp, cảm ngộ tình cảm của phàm nhân. Sau đó quay về hành cung của ngươi bế quan ức (trăm triệu) niên, xem xét lại bản thân cho tốt!
      Lý Dương điềm nhiên tuyên phạt.
      - Đệ tử lĩnh pháp chỉ!
      Lão Tử cúi người quỳ xuống, dám nửa tiếng phải.
      Chỉ thấy đạo hắc sắc quang hoa từ mi tâm Lý Dương bắn ra, Lão Tử liền trực tiếp biến mất, xuống phàm gian rồi.
      Các Đại Tôn khác trong lòng run lên. thấy Hồng Quân gì, Lý Dương quản hình phạt, muốn trừng phạt bọn họ là thiên địa sở định, Lý Dương ngay cả thiên địa cũng có thể hủy diệt, trừng phạt bọn họ còn chẳng phải nhàng vô cùng.
      Trong các Đại Tôn này, trong lòng lo sợ nhất chính là Nguyên Thủy.
      Trước đây Nguyên Thủy hận Lý Dương đến xương tủy. Nhưng ngờ Lý Dương lại liên tục biến đổi, nhất cử thành nhân vật sánh vai với Hồng Quân Đạo Nhân, còn khống chế diệt thế lôi điện chi lực, có thiên phạt chi quyền, có thể phán quyết bọn họ.
      Nguyên Thủy trong lòng run sợ. Đối với những gì Lý Dương làm đều rất ràng, biết, nếu như là Lý Dương, ước chừng trực tiếp hạ lệnh khiến bản thân hồn phi phách tán.
      Đại Tôn vĩnh viễn chết, nhưng đó là quá khứ, Lý Dương đản sinh, cả thiên địa cũng có thể hủy diệt về hỗn độn, diệt Đại Tôn còn phải chuyện dễ dàng?
      Ánh mắt của Lý Dương chuyển hướng tới Nguyên Thủy, lạnh lùng :
      - Nguyên Thủy!
      Nguyên Thủy lập tức tiến lên cúi người lắng nghe phán quyết của Lý Dương. có chút ý tứ phản kháng, chỉ cần nhìn thấy vô số hắc sắc thiểm điện của Lý Dương vừa rồi, liền minh bạch, Lý Dương tâm ý vừa động, liền có thể hoàn toàn tiêu diệt .
      - Ngươi… Vốn ta quyết định trực tiếp diệt nguyên thần của ngươi.
      Nguyên Thủy sắc mặt nhất thời tái nhợt .
      - Nhưng niệm tình ngươi là phần ba nguyên thần của Bàn Cổ hóa thành, lại cấp cho ngươi cơ hội, ta phạt ngươi nhập lục đạo luân hồi, trải vạn thế tình kiếp, đợi tình kiếp kết thúc, lại bế quan ức niên, ngẫm nghĩ lại cho tốt.
      Lý Dương tuyên bố phán quyết.
      Nguyên Thủy trong lòng thở ra hơi, chỉ cần chết là được rồi.
      Mi tâm Lý Dương bắn ra đạo quang hoa, Nguyên Thủy Thiên Tôn liền biến mất, trực tiếp tiến vào lục đạo luân hồi, mất ký ức, bắt đầu trải qua vạn thế tình kiếp.
      Lý Dương nhìn các Đại Tôn khác, đột nhiên mỉm cười:
      - Các vị, hay là quay về hành cung của mỗi người , cũng cần lo lắng ta, các ngươi muốn tiến hành Tiên Ma chi chiến tiếp tục tiến hành, ta để ý, đương nhiên, chỉ cần khiến cho thiên nộ nhân oán, ta cũng quá quan tâm.
      Các Đại Tôn thầm thở dài hơi.
      Nhìn thấy bộ dạng Lý Dương tuyên phạt vừa rồi, còn cho rằng sau này phải sống trong lo lắng sợ hãi, tại xem ra, tự hồ chỉ cần quá đáng, liền bị trừng phạt. Sau đó các Đại Tôn từng người cúi người ly khai.
      o0o
      - Lý Dương, với ngươi chuyện.
      Hồng Quân mỉm cười bước tới bên cạnh Lý Dương. Kim sí đại bằng điểu biến thành con chim sẻ kim sắc, bé đáng thương.
      - Có phải chuyện liên quan đến kim sí?
      Lý Dương cười .
      Hồng Quân Đạo Nhân cười cười, :
      - Kim sí vốn là hung điểu, làm vài chuyện cũng đáng được tha thứ.
      - Được rồi, Hồng Quân, chuyện này coi như xong, bất quá, ta còn có chuyện muốn hỏi ngươi.
      Sắc mặt Lý Dương từ từ lạnh , nhìn Hồng Quân Đạo Nhân.
      Hồng Quân Đạo Nhân rùng mình:
      - Chuyện gì? Ta tự hồ chưa từng đắc tội ngươi?
      Lý Dương nghiêm túc :
      - Bàn Cổ, Hồng Quân, còn có ta, tự hồ chúng ta có quan hệ ai lớn hơn ai, vừa rồi ngươi ngờ xưng hô Tuyết nhà ta là “đệ muội”, ngươi nên xưng hô “tẩu tử” mới đúng.
      Hồng Quân ngạc nhiên.
      - Cái này, tốt xấu gì ta cũng thức tỉnh trước ngươi phải ?
      Hồng Quân Đạo Nhân chỉ có thể như vậy.
      Lý Dương lại lộ vẻ mặt nghiêm túc :
      - Nhưng năng lượng diệt thế lôi điện của ta về mặt công kích mạnh hơn ngươi, ngươi nếu như gọi tiếng tẩu tử, cẩn thận ta động thủ.
      Nhất thời chưng quanh thân thể Lý Dương hắc sắc lôi điện lấp lóe, Hồng Quân Đạo Nhân trong thấy sắc mặt phát khổ.
      - Cái này…
      Hồng Quân Đạo Nhân bất lực.
      Bản thân năng lương của về công kích, diệt thế lôi điện chi lực của Lý Dương, chính là dùng để công kích, hơn nữa thực đại bộ phận năng lượng của Hồng Quân Đạo Nhân duy trì bình hành lục giới, còn Lý Dương hoàn toàn thu ở thân mình, hai người động thủ, thua chắc rồi.
      - Ha ha, đùa thôi, ngươi còn cho là , ngươi làm đại ca làm đại ca , ta cùng quan tâm.
      Lý Dương đột nhiên lộ ra khuôn mặt vui vẻ, ha hả cười lớn.
      Hồng Quân Đạo Nhân giờ mới minh bạch mình bị Lý Dương đừa bỡn.
      - Ai da. Ta còn có chuyện, phải kiểm tra Địa cầu chuyến, tái kiến.
      Hồng Quân Đạo Nhân đạo nhân đột nhiên nhớ tới cái gì, mang theo kim sí đại bằng điểu, thân hình biến mất.
      Lý Dương xoay người nhìn Khương Tuyết. Lúc này ánh mắt Khương Tuyết nhìn Lý Dương lại là kinh ngạc. Nàng là nữ hài tử vô cùng thông tuệ, nghe thấy Hồng Quân Đạo Nhân vừa , cùng với vừa rồi Lý Dương tuyên phạt Tam Thanh, nàng minh bạch thân phận của Lý Dương.
      - Lưu Ly, ngươi cũng quay về Ma giới .
      Lý Dương xong vung tay cái, đạo hắc sắc thiểm điện dung nhập vào trong thân thể Lưu Ly. Lý Dương nhìn thấy Lưu Ly kinh ngạc tả xiết, cười :
      - Lưu Ly, ngươi giúp ta mấy lần, đạo diệt thế lôi điện này, có thể giữ ngươi vĩnh hằng bất diệt.
      Lưu Ly đại hỉ.
      Nàng đặt cửa đặt trúng rồi, giúp đỡ Lý Dương nhiều lần như vậy, tại có được lợi ích, có diệt thế lôi điện chi lực của Lý Dương bảo hộ, nàng cần lo lắng sau này Nguyên Thủy Thiên Tôn báo thù nàng nữa. Lý Dương phất tay áo, Lưu Ly trực tiếp từ Tiên giới quay về Ma giới.
      o0o
      - Tuyết.
      Lý Dương nhìn Khương Tuyết.
      Khương Tuyết nhìn Lý Dương, trong mắt lướt qua những tia quang mang.
      - Dịch ca ca, chúng ta cuối cùng có thể ở cùng nhau rồi.
      Khương Tuyết nhìn Lý Dương .
      Lý Dương đột nhiên mỉm cười, trong lòng vừa động, nhất thời chung quanh mây hồng rực rỡ, từng đạo ánh sáng các màu như pháo hoa trải khắp bầu trời, tiên nhạc giữa hư vang lên, từng đóa tuyết hoa nhàng rơi xuống, tuyết như lông ngỗng phủ khắp đất trời.
      Khương Tuyết trong mắt đột nhiên xuất vẻ vui mừng, nhìn tuyết hoa đầy trời.
      - Tuyết, còn nhớ lời hứa lúc trước của ta với nàng ? Ta cầu hôn muội, nhưng suốt nghìn năm vẫn thực .
      Lý Dương nhìn Khương Tuyết, hối lỗi . Ánh mắt Khương Tuyết đột nhiên sáng ngời, nhìn vào lòng bàn tay Lý Dương.
      Thần thông của Lý Dương đạt tới mức tuyệt đỉnh, giây lát liền đem chiếc nhẫn kim cương mới mua bị mất ở Địa cầu lấy về trong tay.
      Chiếc nhẫn kim cương này trang trí hình hồ điệp, kim cương này là kim cương màu vàng hiếm thấy ở Địa cầu nghìn trăm năm trước, cánh của hồ điệp còn có ba mươi hai viên kim cương , trọng lượng 15,38 cara, nghìn trăm năm trước giá là 688 vạn Nhân dân tệ.
      Lý Dương cầm chiếc nhẫn kim cương trong tay, đột nhiên nhìn Khương Tuyết, :
      - Tuyết, nàng nguyện ý lấy ta chứ?
      Chung quanh tuyết hoa đầy trời, tiên nhạc vang, nghe thấy câu của Lý Dương, nhìn chiếc nhẫn kim cương đó, đôi mắt của Khương Tuyết ướt đẫm, nước mắt kích động chảy ra, gật đầu mạnh:
      - Muội nguyện ý!
      HẾT
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :