Quyển 11 - Chương 40: Là địch phải bạn! Đại trưởng lão mặt giống như có tầng sương lạnh, mặt chút biểu tình. Còn Nhị trưởng lão sắc mặt đỏ bừng, trong mắt sát khí lóe lên, xung quanh thân thể cũng phát ra trận sóng nhiệt. Công lực yếu nhất trong ba người là Giang Thiên Lan là trụ khí được nhất. - Lý Tầm Hoan, nguyên lai là ngươi… Giang Thiên Lan nghiến răng , trong mắt lóe lên tơ tơ hồng quang, sát khí giống như gió đột nhiên bạo phát ra. Đại trưởng lão Nhị trưởng lão cả ngàn năm nay đều rời khỏi Cửu Trọng Sơn Mạch, đối với chuyện của thế giới bên ngoài đều rất mù mờ. Nhưng mà Giang Thiên Lan lại là mực ở đại thành thị, đối với Lý Tầm Hoan danh khí rất lớn gần ngàn năm nay tự nhiên là biết. - Là ta. Lý Tầm Hoan lạnh lùng , nhưng mà mặt biểu tình lại trở nên cẩn thận hơn nhiều. Hiển nhiên ba người trước mắt, Lý Tầm Hoan người cũng nắm chắc, có lẽ dùng hết toàn lực mới có thể so sánh với người trung niên trước mắt. - Hai vị trưởng lão, chậm rãi đợi ta bắt tên Lý Tầm Hoan này. Giang Thiên Lan cố nén trụ sát khí ở trong lòng, cúi đầu về phía hai vị trưởng lão xin phép. Đại trưởng lão gật gật đầu, trong mắt Nhị trưởng lão hồng quang bạo thiểm, lạnh giọng : - Thiên Lan, vì Ngọc nhi báo thù... Thấy Nhị trưởng lão mười phần hỏa khí, cho dù Giang Thiên Lan ra tay, cũng ra tay. - Vâng. Giang Thiên Lan lúc này cung kính , sau đó liền cười lạnh nhìn Lý Tầm Hoan. Lý Tầm Hoan vung tay cái, phi đao thần khí liền xuất ở tay . Lý Tầm Hoan nhìn thoáng quá Giang Thiên Lan, sau đó liền chuyên chú nhìn phi đao tay. Giang Thiên Lan mắt đột nhiên mở ra, quỷ minh lực mênh mông trong cơ thể ngập tràn trong thần khí phi kiếm, khiến cho phi kiếm thần khí phát huy ra công kích cường đại nhất. - Ha. Theo tiếng hét lớn, đạo lam quang từ trong thân thể Giang Thiên Lan xuất ra, liền hoa phá gian, hướng Lý Tầm Hoan đâm tới. Lý Tầm Hoan cổ tay vừa động, quang mang năm màu phát ra, đao mang màu nhũ bạch hoàn toàn sung mãn trong phi đao thần khí. kích này của Lý Tầm Hoan cũng là bộc phát ra công kích mạnh nhất. - Bồng. Hai đạo quang mang đột nhiên chạm vào nhau, năng lượng gian chấn động trận. Giang Thiên Lan sắc mặt cũng trong nháy mắt trở nên trắng bệch, Lý Tầm Hoan sắc mặt vốn tái càng thêm tái nhợt. Bình thủ... - Hừ, cũng quả nhiên hổ là cao thủ sáng lập ra phi đao nhập đạo, chỉ mới Tiên Quân hậu kỳ, bằng vào Nguyên Linh Tinh thần khí này cũng có thể bình thủ với ta dùng thần khí này. Bên cạnh Giang Thiên Lan cũng lơ lửng phi kiếm màu lam. Lý Tầm Hoan sắc mặt vẫn lạnh lùng như trước. Nhưng mà tự trong lòng hiểu rằng, lần này xem ra là nguy hiểm. Phi đao thần khí của nguyên vốn lợi hại hơn thần khí đao kiếm kia của Giang Thiên Lan, hơn nữa bởi vì chính mình là ngũ đức chi thân, năng lượng ngũ hành dung nhập vào trong phi đao thần khí, khiến cho phi đao thần khí lại tăng thêm bậc, quan trọng nhất là Lý Tầm Hoan đối với phi đao nhập đạo là am hiểu nhất. Phi đao nhập đạo, thần khí của bản thân, ngũ đức chi thân hình thành năng lượng ngũ hành, ba nguyên nhân này khiến cho Lý Tầm Hoan có thể ngang tay với Quỷ Đế trung kỳ Giang Thiên Lan. - Thiên Lan, tiểu tử Quỷ Quân hậu kỳ, còn mau mau chấm dứt . Nhị trưởng lão chứng kiến màn này, hiển nhiên rất là bất mãn, lạnh giọng . - Vâng. Giang Thiên Lan chỉ có thể tuân theo. đường đường là cao thủ Quỷ Đế trung kỳ, đối với nhân vật Tiên Quân hậy kỳ, theo đạo lý là có thể dễ dàng giải quyết. nhưng mà Giang Thiên Lan nghe qua đại danh của Lý Tầm Hoan, biết rằng lực công kích của Lý Tầm Hoan cực cao. Nhưng mà hai vị trưởng lão ở đằng sau nhìn, chỉ có thể tuân theo. - Lý Tầm Hoan, chịu chết . Quỷ minh lực mênh mông người Giang Thiên Lan bắt đầu chấn động, hai tay thi triển xuất ra đạo đạo ấn quyết, phi kiếm màu lam cũng lơ lửng ở đầu . Giờ phút này giang thiên Lan thần sắc nghiêm túc, hiển nhiên là muốn xuất tuyệt chiêu. Lý Tầm hoan cảm thấy trận ổn. - , đai ca lập tức dùng tụ lý càn khôn thuật thu ngươi vào. Lý Tầm Hoan nhắc nhở . cắn môi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lý Tầm Hoan sắc mặt nghiên túc. Giờ phút này Lý Tầm Hoan giống như gặp đại địch, tập trung toàn bộ sắc chú ý, mắt rời khỏi Giang Thiên Lan. trông thấy biểu tình mặt Tầm Hoan đại ca của nàng liền hiểu , Giang Thiên Lan trước mắt hiển nhiên là cường địch. Hơn nữa xem tình thế, hai lão già kia là còn lợi hại hơn. có loại dự cảm - Tầm Hoan đại ca lần này rất nguy hiểm. trong mắt lên tia kiên quyết, buông tay Lý Tầm Hoan ra, tiến lên bước : - Dừng tay. Giang Thiên Lan hơi ngớ ra chút, hai trưởng lão phía sau cũng nhìn về tiểu nương Quỷ Vương này. - . Lý Tầm hoan biết muốn làm gì, nhưng mà trước mắt rất gấp gáp, loại chém giết ở tầng thứ này, tiểu nhân vật như làm sao có thể nhúng tay vào. căn bản để ý đến Lý Tầm Hoan, mà là gắt gao nhìn chắm chằm ba người trước mắt. - Các người có phải là vì báo thù cho cai tên Nhị công tử của Cửu Trọng Lâu kia ? mặt thập phần khẳng định. - Cái Nhị công tử gì đó là muốn ở đường cướp đoạt ta. Tầm Hoan đại ca của ta bị bắt buộc còn cách nào mới phải ra tay. Chuyện này bắt đầu là ở ta, đại ca cũng là vì ta. Tất cả đều là ta. Bởi vì ta, tên Nhị công tử kia mới chết, các ngươi muốn báo thù giết ta là được rồi, ta chỉ xin các ngươi buông tha cho Tầm Hoan đại ca của ta. đứng ở trước mặt Lý Tầm Hoan, ngẩng đầu nhìn ba Quỷ Đế. tiểu nhân vật cấp bậc Quỷ Vương, cứ như vậy nhìn ba người Quỷ Đế đứng ở đỉnh của Quỷ giới, trong đó còn có hai đại trưởng lão của đệ nhị thế lực của Quỷ giới Cửu Trọng Lâu. Chính là siêu cấp cao thủ mà Phong Đô Đại Đế phải toàn lực mới ứng phó được. đối mặt với cao thủ như vậy, lại có chút sợ hãi nào. Đối với mà , Tầm Hoan đại ca sớm vượt qua cả tính mạng của nàng. Chết còn sợ, nàng còn sợ Quỷ Đế sao? Nhìn ba Quỷ Đế kia, đứng càng thêm thẳng. Đại trưởng lão đột nhiên nhướng mày, thản nhiên : - Thiên Lan, cần lãng phí thời gian, giải quyết tiểu nương này , mang nàng bồi táng theo Ngọc nhi, sao đó giết Lý Tầm Hoan kia sau. Đại trưởng lão thanh bình thản chút rung động quanh quẩn trong thiên địa. Giang Thiên Lan trong miệng rít lên, tiếng huýt gió vang lên tận trời. quỷ minh lực mênh mông theo thủ ấn hình thành đạo đạo phi kiếm cỡ , rồi sau đó dung nhập vào thần khí phi kiếm màu lam. - Thủy hỏa huyền minh – Vạn kiếm phá. Giang Thiên Lan hét lớn tiếng, phi kiếm màu lam nhất thời phóng lên cao, lập tức vô số đạo phi kiếm cỡ , phô thiên cái địa từ bốn phương tám hướng bắn về phía Lý Tầm Hoan và . Phi kiếm màu lam cũng là trong vô số phi kiếm. Lý Tầm Hoan tay áo vung lên trực tiếp thu vào. - Tầm Hoan đại ca. bị thu vào gian tụ lý càn khôn, nước mắt liền chảy ra. Nàng hiểu rằng đối mặt với ba siêu cấp cao thủ, Tầm Hoan đại ca của mình lần này rất nguy hiểm, tất cả đều vì chính nàng. nghĩ đến đó, càng thêm áy náy, chỉ có thể trong lòng lẳng lặng cầu khẩn. Lý Tầm Hoan đứng đỉnh núi vô danh. Nhìn các phi kiếm cỡ bốn phương tám hướng, mỉm cười, đột nhiên, người Lý Tầm Hoan xuất năm loại năng lượng, phân biệt là kim mộc thủy hỏa thổ năm loại đặc tính, năm loại quang mang các màu bắt đầu xoay tròn. Ngũ hành dương, lực phòng ngự tăng mạnh thêm vài lần. - Bồng...Bồng...Bồng...Bồng...Bồng... trận tiếng oanh tạc vang lên, từng cái phi kiếm cỡ vỡ vụn ra. ở vòng bảo hộ bởi ngũ hành năng lượng bên ngoài người Lý Tầm Hoan hoàn toàn tiêu tán. Nhưng mà năng lương tiêu tán đột nhiên lại tụ tập, dung hợp làm với phi kiếm màu lam. - Phá! Giang Thiên Lan quát lên tiếng. Phi kiếm màu lam quang mang đại trướng. Lý Tầm Hoan thân pháp rất nhanh, nhưng có thể nhanh hơn so với phi kiếm được sao. Tiểu lý phi đao, đao vô hư phát. Lý Tầm Hoan trong lòng vĩnh viến đối với phi đao của mình tràn ngập tin tưởng, ngũ sắc thải quang trong tay vờn quanh phi đao lại xuất ra. Giờ phút này ngũ sắc thải quang ngừng xoat chuyển, thậm chí thiên địa năng lượng cũng tụ tập về phía phi đao. Phi đao nhất thời bừng lên quang mang. Tựa hồ như trong thiên địa chỉ có thanh phi đao đó. Lý Tầm Hoan nhắm mắt lại. tin tưởng phi đao của chính mình. - Bồng. Phi đao và phi kiếm màu lam lại va vào nhau, lần va chạm này càng thêm mãnh liệt, năng lượng nhất thời rung động. Trong sát na rung động đó, phi đao thần khí đột nhiên vỡ ra, , chính xác phải là biến thành chất lỏng, chất lỏng giống như nước. Thần khí của Lý Tầm Hoan là – Nguyên Linh Tinh. Đặc tính của Nguyên Linh Tinh là thiên biến vạn hóa, gì thể biến thành, Nguyên Linh Tinh có thể biến thành bất cứ dạng nào, kể cả chất lỏng. Phi kiếm màu lam bị chấn động, năng lượng tán loạn, tự nhiên lực công kích giảm xuống hơn phân nửa. Nhưng mà Nguyên Linh Tinh thành dạng chất lỏng, đột nhiên lại tụ tập lại, lại hình thành hình dáng phi đao. Ngũ sắc thải quang lại tiếp tục hấp thu năng lượng trong thiên địa, phi đao thần khí lại tái tạo lại.
Quyển 11 - Chương 41: Chân chánh chiến đấu ba! Lý Tầm Hoan cuối cùng nhớ tới việc đối với người ngoài phải xưng hô với Lý Dương là “Lý Dịch đạo hữu”. Lý Dương quay về Lý Tầm Hoan cười, rồi : - Tầm Hoan… chân nhân, ngươi chính là bạn của ta, ta há có thể để cho người khác đối phó với ngươi. Giang gia Nhị công tử dám cướp đoạt , có chết cũng đáng đời. Bọn người cặn bã ở Giang gia này chỉ là đám giá áo túi cơm thôi. Lý Dương luôn có loại cảm giác gượng gạo khi xưng hô với thái gia gia của mình là “Tầm Hoan chân nhân”. - Lý Dịch đạo hữu!!! Thanh Nhị trưởng lão trầm trọng, lão hừ lạnh rồi : - Đại ca ta vừa rồi , ngươi dám cản trở chúng ta, coi như là địch của Cửu Trọng Lâu chúng ta, vì Lý Tầm Hoan mà trở thành kẻ địch của Cửu Trọng Lâu, ngươi thấy có phải là lựa chọn sáng suốt ? Ta tin ngươi cũng biết rốt cuộc phải lựa chọn sao cho đúng. Lý Dương xoay người, nhìn Nhị trưởng lão, mỉm cười : - Đương nhiên, ta đương nhiên biết lựa chọn như thế nào cho tốt. Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão sóng vai cùng đứng, cổ uy áp cường đại bao trùm gian chung quanh. - Rốt cuộc lựa chọn ra sao? Nhị trưởng lão truy vấn, Đại trưởng lão cũng lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của Lý Dương. Lý Dương nhếch miệng cười: - Tầm Hoan chân nhân là bạn ta, ta há có thể cho các ngươi khi dễ bạn ta chứ? Đột nhiên ngữ khí Lý Dương trở nên lạnh lẽo: - Hôm nay, Lý Dịch minh xác lần nữa, ai dám đối phó Tầm Hoan chân nhân, coi như là kẻ thù của Lý Dịch ta, hừ, nhị vị, các ngươi lựa chọn ! Đột nhiên sắc mặt Lý Dương trở thành rất lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hai vị trưởng lão. Nhị trưởng lão nhất thời thần tình đỏ bừng, còn Giang Thiên Lan đứng ở bên cạnh Đại trưởng lão mặc dù rất tức giận, cũng biết khi hai đại trưởng lão và Lý Dịch chuyện, có khả năng chõ mồm vào. Chỉ có thể đứng bên căm tức nhìn Lý Dương. - Tốt, tốt lắm. Đại trưởng lão cười lạnh lùng rồi . - Lý Dịch đạo hữu, ta rất tôn trọng ngươi. Để thể tôn kính đối với ngươi, ta và lão Nhị toàn lực ứng phó, tuyệt đối nương tay! Đại trưởng lão mỉm cười nhìn Lý Dương . Đồng thời người hai vị trưởng lão phân biệt phát ra quang mang màu trắng bạc và màu xanh lam. Lý Dương trong lòng thầm rủa "Lão già này, cái gì tôn kính, ràng muốn hai đánh , lại biết xấu hổ ra những lời như thế." Lý Tầm Hoan cũng cảm thấy rất lo lắng cho Lý Dương. - Tầm Hoan chân nhân, ngươi yên tâm, hai lão gia này dám lấy hai đánh , quả là rất tôn kính ta. Ta lâu lắm rồi gặp được người biết xấu hổ như thế, bất quá ta thèm tìm người liên thủ. Đối phó với hai lão gia hỏa biết xấu hổ này, chỉ cần ta người vậy là đủ rồi. Lý Dương ha ha cười to . Đồng thời thầm truyền cho Lý Tầm Hoan: - Thái gia gia. Yên tâm, hai người bọn họ thể gây thương tổn cho con đâu, chẳng lẽ thái gia gia còn biết đặc thù con? Nghe thấy thần thức của Lý Dương truyền . Lý Tầm Hoan cũng sực nhớ Lý Dương từng có chút kỳ ngộ, trong lòng có vẻ hơi yên tâm hơn. Lý Dương nhìn hai vị trưởng lão, trong mắt có chút khinh thường. Đại trưởng lão vẻ mặt tự nhiên, nhưng Nhị trưởng lão lại bị Lý Dương vừa rồi châm chọc đến nổi lửa giận xì ra: - Oa nha nha... Lý Dịch. Ta chỉ cần người đối phó với ngươi, để xem ngươi lợi hại như thế nào? - Lão Nhị! Đại trưởng lão vừa chưa dứt lời, Nhị trưởng lão phóng lên cao bay tới tấn công. - Quả nhiên là đồ ngu! Lý Dương cười lạnh, đột nhiên thi triển ra Xuyên Vân Toa Vụ, tốc độ đạt đến cực hạn, trong nháy mắt bay thẳng lên trời, đồng thời vung tay lên, phi đao thần khí “Ám Kim” phá lao tới, lúc trước trong khi luyện chế Ám Kim dung nhập ba ngàn sáu trăm thủ ấn quyết “Phá Sơn Liệt ”. Lực công kích đạt tới cấp độ kinh khủng, so với thần khí bình thường lợi hại hơn rất nhiều. Hơn nữa Ám Kim này lại còn dung hợp thêm bổn nguyên tinh kim khí nên lực công kích còn được nâng cao bậc, lực công kích cũng vượt xa thần khí bình thường. Thậm chí Lý Dương còn cho rằng nó có thể so được với thần khí của Đại Tôn nữa. Ám Kim vừa xuất, trong nháy mắt gian như miếng vải bị xé rách, vết nứt màu đen lớn chợt xuất . Nhị trưởng lão biết thần khí này quá lợi hại, nhất thời muốn né tránh. Hai mắt Lý Dương chợt xuất đạo thiểm điện... Tâm thần công kích! Nhị trưởng lão nhất thời cảm thấy tâm thần chấn động kịch liệt, Đại trưởng lão đứng bên thấy Nhị trưởng lão chợt đứng ngây người, biết là bất diệu, quyền đầu vung lên, cây ngân châm màu trắng bắn ra, bay thẳng đến đón lấy Ám Kim gạt bắn ra ngoài. - Bồng! Vào thời điểm cuối cùng, ngân châm rốt cục chạm mạnh vào Ám Kim của Lý Dương. Kết quả là ngân châm vỡ vụn, còn Ám Kim của Lý Dương cũng bị rung động, lực công kích tan mất. - Hừ, coi như ngươi hảo vận. Thấy Đại trưởng lão đứng bên cạnh Nhị trưởng lão, Lý Dương thu lại phi đao thần khí, khẽ cười lạnh. - Tâm thần công kích, lại có tâm thần công kích nữa! Nhị trưởng lão lúc này tỉnh táo lại, giật mình nhìn Lý Dương. Bọn họ rất quen thuộc với tâm thần công kích. Dù sao bọn họ từng giao thủ với Phong Đô Đại Đế. Phong Đô Đại Đế có hai đại thần khí - Tam Sanh Thạch và Lục Đạo Luân Hồi. Thông qua Tam Sanh Thạch có thể thi triển tâm thần công kích. - Lý Dịch đạo hữu, quả nhiên là thâm tàng bất lậu, ngay cả tâm thần công kích của Phong Đô Đại Đế mà biết. Lợi hại, lợi hại. Lão hủ bội phục, bội phục rồi! Đại trưởng lão cười nhạt , trong mắt chứa nhiều tia sát khí. Vừa rồi kia cây ngân châm vốn là thần khí. Đương nhiên, Đại trưởng lão lúc trước phải dùng hết khối Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch luyện chế rất lâu mới được mười tám cây ngân châm. Mất cây cũng ảnh hưởng gì đến thực lực của Đại trưởng lão. Nhưng Đại trưởng lão đương nhiên rất tức giận khi thấy vũ khí của mình bị hủy,. - Hẳn là Vũ Sơn truyền cho rồi. Nhị trưởng lão phẫn phẫn bất bình , tâm thần công kích tưởng muốn lĩnh ngộ là lĩnh ngộ được sao? Nhị trưởng lão chỉ đoán mò như thế mà thôi. Lý Dương mỉm cười. Lần này Lý Dương thông qua mắt để thi triển tâm thần công kích. Lúc trước Lý Dương phải thông qua Đao Phách, hoặc là thân thể. Nhưng tâm thần tu vi đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ, cảm ngộ và vận dụng thiên địa càng ngày càng sâu nên càng ngày càng tinh thông tâm thần công kích, từ đó ngộ ra được yếu quyết này. Lúc trước, khi Đông Phương Minh Đế đấu với Lý Dương, ngay từ đầu cũng từng thông qua mắt để thi triển tâm thần công kích. Đương nhiên, thông qua Tam Sanh Thạch uy lực tâm thần công kích còn gia tăng hơn nữa. Chỉ là Lý Dương muốn cho người khác biết mình có Tam Sanh Thạch. Dù sao trong lục giới, ngoại trừ Phong Đô Đại Đế, chỉ có Đông Phương Minh Đế mới có Tam Sanh Thạch. Cách đó xa, Phong Đô Đại Đế cùng Tống Đế Vương xem cuộc chiến. - Tâm thần công kích, Lý Dịch đạo hữu quả nhiên lợi hại, bất quá… Giang Lão Nhị sai rồi, ta trước giờ chưa bao giờ truyền thụ phương pháp tâm thần công kích cho Lý Dịch này. Tuyệt kỹ như vậy há có thể tùy tiện truyền bá. Phong Đô Đại Đế thở dài . Tống Đế Vương nhíu mày : - Tâm thần công kích cực khó lĩnh ngộ, chẳng lẽ Lý Dịch lợi hại như thế sao, tự mình lĩnh ngộ được hả? Phong Đô Đại Đế cười : - Đừng quên, ngoại trừ ta sở trường về tâm thần công kích, còn có Đông Phương Minh Đế Thái Úc cũng rất giỏi về tâm thần công kích đó. chừng Lý Dịch này học từ tên Thái Úc cũng nên. Phong Đô Đại Đế cười ha ha . Rất khó lĩnh ngộ tâm thần công kích. Vô luận là Phong Đô Đại Đế lẫn Thái Úc, đều nhờ có Tam Sanh Thạch, phải thời gian rất lâu mới lĩnh ngộ được phương pháp tâm thần công kích. Muốn lĩnh ngộ tâm thần công kích mà có Tam Sanh Thạch, quả là rất khó… - Đại ca. Nhị trưởng lão nhìn Đại trưởng lão, mặt hơi nóng lên. Vừa rồi Đại trưởng lão dặn được ra tay, thế nhưng vẫn ra tay. Nếu phải Đại trưởng lão ra tay, bị Lý Dương dùng tâm thần cộng với ngoại gia phi đao công kích, phỏng chừng mất mạng rồi Đại trưởng lão có vẻ thèm để ý. - Lão Nhị, ta sớm . Lý Dịch đạo hữu công lực cao thâm, chúng ta cần phải tỏ vẻ luôn luôn tôn trọng . Ngươi tự mình ra tay, phải là xem thường người ta quá ? mặt Đại trưởng lão trước giờ vẫn giờ cười tươi roi rói, nay bỗng đột nhiên trở nên lạnh lùng: - Lão Nhị, Thủy Hỏa Huyền Minh! - Oanh! Oanh! Oanh! Dị biến phát sinh, Đại trưởng lão đứng trong hư , hàn khí màu bạc từ người liên tục phát ra, rồi sau đó phóng lên cao, giống như băng long liệng giữa mây mù. Ngọn lửa màu xanh lam người Nhị trưởng lão cũng phóng lên cao, con phượng hoàng màu xanh lam dang rộng hai cánh, bay lượn khắp trời. Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão hai người hai tay phát xuất đạo đạo thủ ấn quyết, cực kỳ huyền ảo. Lý Dương chỉ đứng yên mỉm cười. Lý Tầm Hoan sớm tránh ra rất xa, dù sao cũng muốn làm vướng tay vướng chân Lý Dương, nhưng Lý Tầm Hoan vẫn luôn luôn chăm chăm nhìn vào trận đấu, sẵn sàng có thể trợ giúp Lý Dương bất kỳ lúc nào, cho dù Lý Tầm Hoan biết thực lực của mình căn bản đủ sức làm thương tổn hai đại trưởng lão. “Hắc hắc, thuộc tính năng lượng công kích, thủy, hỏa? Vừa vặn quá, ta hấp thu được kim mộc thủy hỏa bốn loại bổn nguyên thuộc tính năng lượng, năng lượng công kích xem ra có hiệu quả đối với ta, uy lực của các ngươi có mạnh bằng Lôi Viêm Địa Ngục hạch tâm ?" Trong lòng Lý Dương nắm chắc mười phần. Bất quá lúc này Phong Đô Đại Đế, Tống Đế Vương… - Ủa lại còn có Băng Hồn tới “nhìn trộm” nữa. Ta thể để bại lộ thực lực của mình, chà, khó quá nhỉ, làm bộ miễn cưỡng chống đỡ chút đỉnh là được, để chút máu chảy ra cho xong chuyện. Thần thức Lý Dương đảo qua chung quanh ba người đứng xem, khóe miệng tự nhiên có tia tiếu ý. lát sau, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão rốt cục hoàn thành tuyệt chiêu. - Thủy Hỏa Gian, ngươi dám để mặc cho chúng ta bày ra Thủy Hỏa Gian, ha ha... quả nhiên người tài cao gan lớn, đáng tiếc… có đôi khi quá tự tin lại mất mạng đó. Đại trưởng lão cười nhạt , lúc này cả gian biến thành màu xanh lam và màu trắng bạc. Hai đại trưởng lão dựa vào thực lực tự thân, cùng với Băng Hỏa Huyền Minh Điển, dùng thủy hỏa tương khắc, chung quanh thân mình hình thành “Thủy Hỏa Gian”. gian này khá giống với Tuyệt Đối Gian của Côn Bằng Đế. Chỉ là hai đại trưởng lão phải liên thủ mới thi triển ra được, còn Côn Bằng chỉ cần người có thể thi triển ra rồi, từ đó có thể thấy được chênh lệch, nhưng hôm nay Lý Dương giống như lúc trước. Đáng tiếc… Lý Dương sợ năng lượng công kích. - Hai người các ngươi đừng lãng phí thời gian nữa, mau động thủ . Lý Dương mỉm cười. - Ngươi muốn chết… chúng ta đây thành toàn cho, trực tiếp nhất chiêu tiêu diệt ngươi. Lão Nhị. Đại trưởng lão nhìn Nhị trưởng lão liếc mắt, Nhị trưởng lão lập tức hiểu ngay. Hai đại trưởng lão đồng thời thi triển ra thủ ấn quyết, hình thành đạo năng lượng giống như laser, trực tiếp bắn lên trời. - Thiên địa - Phá! Từ hai tay của hai đại trưởng lão bắn ra cột sáng trông như năng lượng laser, hơn phân nửa năng lượng trong cơ thể hoàn toàn bộc phát ra ngoài. Lúc này bọn họ muốn dùng hết dùng đòn lấy mạng của Lý Dương, Thủy Hỏa Gian oanh tạc, uy lực vô cùng kinh khủng. Lưỡng đạo năng lượng sau khi bắn lên trời, thủy hỏa năng lượng đột nhiên sụp đổ, giống như hủy diệt cả thiên địa. - Xì xì... gian vỡ vụn, Thủy Hỏa Gian nhanh chóng thu lại, hướng bóp lại xung quanh Lý Dương. Thủy Hỏa Gian cũng chạm cả vào Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, dường như có vật gì có thể thoát ra được. Hiển nhiên Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão là người “làm phép” nên gian này thể làm thương tổn bọn họ. Thủy Hỏa Gian trong nháy mắt chỉ còn cao vài trăm thước, đường kính cũng chỉ còn vài trăm thước. Nhưng vẫn tiếp tục cấp tốc thu , năng lượng bên trong Thủy Hỏa Gian càng thêm kinh khủng. Trong nháy mắt, Thủy Hỏa Gian giống như phòng giam. Lý Dương là người duy nhất bị khốn trong đó. mặt Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão mỉm cười, gian được thu đến cực hạn, rồi bỗng dưng mất khống chế của hai người, thủy hỏa tương khắc, lập tức phát sinh vụ nổ mãnh liệt, bất kỳ thứ gì bên trong Thủy Hỏa Gian tuyệt đối bị xóa sổ. - Oanh! trận chấn động kịch liệt, như ngàn vạn trận sét giáng xuống, mặt đất bị đánh thành những khe nứt rất dài, những dãy núi chung quanh cũng băng hoại, gian vỡ vụn. Trong nháy mắt, Lý Tầm Hoan đứng ở phía xa sắc mặt đại biến, cảm thấy lo lắng cho Lý Dương. Vụ nổ từ thủy hỏa làm năng lượng bay tứ tán, công kích ra bốn phương tám hướng, cuốn bụi đất bay mù mịt. Đại trưởng lão thở dài : - Lý Dịch đạo hữu, vốn ta cũng có thiện ý, nhưng ngươi cũng nên giúp Lý Tầm Hoan, giết người của Giang gia ra, đó là việc của Giang gia ta, ngươi giúp … ta chỉ có thể giết ngươi thôi. Đáng tiếc… ngươi là người luyện khí thiên tài. Nhị trưởng lão mắt đỏ ngầu, vừa rồi thiếu chút nữa bị chết trong tay Lý Dương, hiển nhiên bây giờ rất cao hứng. Đột nhiên, đạo hắc quang từ trong đám bụi đất bốc lên mù mịt lao ra ngoài, trong nháy mắt đứng trong trung. Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đều trợn mắt há hốc mồm. - Ngươi… Nhị trưởng lão chỉ vào Lý Dương, trong nhất thời nên lời. Lý Dương lúc này có vẻ khá chật vật, áo rách te tua, máu tươi người chảy đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng có vẻ trọng thương. Lý Dương cảm ngộ thiên địa, hấp thu quỷ minh năng lượng trong thiên địa hút vào người, ngoại thương của Lý Dương hoàn toàn khôi phục, chỉ là sắc mặt vẫn trắng bệch như trước. “Như vậy, phỏng chừng Băng Hồn và Phong Đô Đại Đế cho là ta bị thương nặng.” Lý Dương cười thầm trong lòng. Vừa rồi thủy hỏa năng lượng sụp đổ. Cho dù thủy hỏa năng lượng bạo tạc, loại năng lượng này cứ đến gần Lý Dương đều tự động tránh xa, làm tổn thương Lý Dương chút hào. Đây là ưu điểm của việc hấp thu tứ đại bổn nguyên năng lượng. - Hừ, hai vị quả nhiên lợi hại, có thể làm ta trọng thương! lâu lâu rồi ta bị thương, ha ha. Lý Dương đột nhiên cười ha hả: - Thống khoái, thống khoái, cảm giác bị thương là thống khoái, lại còn làm cho ta tăng thêm mấy phần chiến ý nữa. Hai vị, bây giờ chúng ta chính thức chiến đấu lần nhé. Mắt Lý Dương tỏa sáng, chiến ý người dâng cao. - Chính thức chiến đấu trận? Vừa rồi là tuyệt chiêu cực mạnh của chúng ta rồi. Nhị trưởng lão ngẩn người nhìn Lý Dương. Đại trưởng lão lạnh lùng nghiêm trọng, cũng lời nào.
Quyển 11 - Chương 42: Dĩ thế áp nhân Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão trong lòng khiếp sợ lúc này đạt tới cực hạn. Trong Hỏa Gian, dưới tuyệt chiêu của hai người làm gian sụp đổ tung tóe, uy lực khủng khiếp, đến cả Phong Đô Đại Đế cũng chỉ có thể dựa vào Lục Đạo Luân Hồi mới có thể miễn cưỡng bảo trụ tánh mạng, nhưng Lý Dịch trước mắt chỉ dựa vào bản thân để chống lại tuyệt chiêu. Mặc dù Lý Dịch bị trọng thương, nhưng điều này cũng vẫn làm mọi người khiếp sợ. Quá mạnh. Địa vị Lý Dịch trong lòng Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão lần nữa được đề cao, biết đâu còn có thể đạt đến cấp bậc với Phong Đô Đại Đế. - Được, Lý Dịch đạo hữu quả nhiên lợi hại, lợi hại quá, ngờ Quỷ giới ngoại trừ Phong Đô Đại Đế Vũ Sơn, còn có cao thủ như thế, thân tu vi như thế mà nhiều năm qua vẫn ai nghe tới đại danh, đạo hữu quả nhiên màng danh lợi. Đại trưởng lão mỉm cười , mặt hề phẫn nộ chút nào. Y phục màu đen người Lý Dương bây giờ hoàn toàn hồi phục, mặc cho kình phong thổi phần phật, mắt nhìn Đại trưởng lão, mặt cũng tản ra ánh sáng uy nghiêm: - Hai vị trưởng lão, vô số năm qua, ở Quỷ giới rất ít người có thể làm ta bị thương, ngoại trừ Phong Đô Đại Đế, phỏng chừng chỉ có nhị vị thôi. Hôm nay ta có hứng, biết hai vị có thể đánh với ta trận ? Mắt Lý Dương tỏa đấy chiến ý, nhìn chằm chằm vào hai lão già, có vẻ rất mong chờ. Nhị trưởng lão biến sắc, liên tục : - Lý Dịch đạo hữu… việc này, động thủ như thế… rất dễ tổn thương tình cảm, đúng, rất dễ tổn thương tình cảm đó. - Tổn thương tình cảm? Lý Dương ngạc nhiên. Lý Tầm Hoan dang đứng ở xa xa cũng trợn tròn mắt. Hiển nhiên cũng cảm thấy rất kinh ngạc về lời của Nhị trưởng lão. Lúc nãy hai đại trưởng lão thi triển tuyệt chiêu đối phó với sao tới “tổn thương tình cảm”, bây giờ sau khi thấy Lý Dương lợi hại như thế, lại dám mở miệng ra như vậy. Đại trưởng lão ho khan tiếng, trừng mắt liếc Nhị trưởng lão, rồi lập tức mỉm cười nhìn Lý Dương, chầm chậm: - Đạo hữu, mục tiêu của chúng ta là cảm ngộ được đại đạo vô vi, truy tìm thiên đạo. Chém giết lẫn nhau chỉ là biểu tượng bề ngoài mà thôi. Ta thấy đạo hữu tâm thần tu vi cao thâm, lĩnh ngộ thiên đạo cũng thâm sâu, hẳn nhiên hiểu được đạo lý này, vì sao phải chấp mê chém giết nhau làm gì? Lý Dương chửi thầm trong lòng, Đại trưởng lão này quả nhiên da mặt dày hết cỡ, lúc này lại còn dám bàn đến thiên đạo với Lý Dương. - Vậy còn bạn của ta Tầm Hoan chân nhân sao? Nhị vị chuẩn bị đối xử với như thế nào? Lý Dương hỏi lại. Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nhất thời cau mày. Lúc này Đại trưởng lão tiến lên bước, diện mục nghiêm túc : - Lý Dịch đạo hữu, Lý Tầm Hoan giết Giang gia đệ tử của ta. Kết hạ cừu oán với Giang gia ta. Mặc dù là chuyện , nhưng cũng làm mất thể diện của Giang gia chúng ta. khi chúng ta thả Lý Tầm Hoan, Giang gia sau này làm gì còn chỗ đứng trong Quỷ giới. Lý Dịch đạo hữu, chúng ta vốn muốn coi ngươi là địch. Nhưng điều này thể được. Cho dù hôm nay giết được Lý Tầm Hoan, ngày khác, chúng ta cũng giết Lý Tầm Hoan. Ai dám xâm phạm người Giang gia ta đều phải giết! Trong mắt Đại trưởng lão phát ra hàn mang lạnh lẽo. thể xâm phạm Giang gia. Đây là nguyên tắc của Đại trưởng lão. Lý Dương nhíu mày. “Hai lão gia nầy quả nhiên ngoan cố, bất quá nếu cần thực sư đánh nhau, mình ta đánh với hai lão nầy liên thủ quả là phiền toái." Lý Dương hơi lo lắng. Vừa rồi có thể chống đỡ được Thủy Hỏa Gian, chỉ yếu vì nguyên nhân thủy hỏa năng lượng thể gây thương tổn cho . Nếu hai Đại trưởng lão dùng thần khí quyết chiến với Lý Dương, xem ra Lý Dương có thể rất thảm. - Hừ, biết chết sống? Lý Dương cười lạnh , mặt ngoài vẫn cường ngạnh vô cùng. Đại trưởng lão lãnh đạm : - Lý Dịch đạo hữu. Ngươi quả vì trở thành thù địch với Giang gia chúng ta sao? Vô luận như thế nào, Lý Tầm Hoan chắc chắn phải chết, đạo hữu có khả năng lúc nào cũng theo đâu. Đại trưởng lão cũng hề có ý nhượng bộ. Trong lòng hai vị trưởng lão thấp thỏm. Tuyệt chiêu vừa rồi thể giết chết Lý Dương, tự nhiên trong lòng bọn họ Lý Dương phải là siêu cấp cao thủ. Muốn chính diện đối kháng với Lý Dương, hai đại trưởng lão quả cũng nắm chắc. Hơn nữa bọn họ cũng muốn đối địch với Lý Dương. Nhưng… vậy còn gì là thể diện của Giang gia nữa. Đại trưởng lão Nhị trưởng lão và Lý Dương ba người đứng đối diện, ai chịu lùi bước. Nhưng vô luận là hai Đại trưởng lão hay Lý Dương, cũng ai muốn ra tay. Đại trưởng lão Nhị trưởng lão vì chiêu vừa rồi, cho rằng Lý Dương quá mạnh. Lý Dương biết sức mình, nếu dùng binh khí giao tranh, mình giỏi lắm đấu được với người, hai người liên tthủ chắc chắn mình đánh lại. … như thế… Ba người cứ kìm chế nhau như thế, ai ra tay, cũng ai chịu lui bước. Lý Dương đột nhiên cười lớn lên. Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nãy giờ vô cùng căng thẳng, lúc này nhất thời thân hình hơi rung động. Nhưng thấy Lý Dương hề ra tay, mới lần nữa bình tĩnh lại, lạnh lùng nhìn Lý Dương. hiểu cao thủ thần bí trước mắt này rốt cuộc muốn làm gì. - Ha ha ha… hai vị trưởng lão đừng cũng võ đoán rồi… Lý Dương ngửa đầu cười to, tiếng cười vang đến tận trời. - Võ đoán? Đại trưởng lão nhìn Lý Dương, cũng lời nào. Lý Dương cười : - Xin hỏi… khi Giang gia Nhị công tử bị sát hại, các ngươi có trực tiếp thấy mọi việc , có thấy đúng là Tầm Hoan chân nhân ra tay ? - . Đại trưởng lão thèm láo. - Chưa thấy, ngươi làm sao khẳng định được là Tầm Hoan chân nhân ra tay chứ? Hai mắt Lý Dương phát ra tinh mang, lạnh lùng nhìn hai người: - Tầm Hoan chân nhân là bạn ta, ta thể để các ngươi vu vạ cho được. Đại trưởng lão lạnh nhạt cười : - Mặc dù ta thấy, bất quá ta sử dụng sưu hồn thuật thu lấy linh hồn của người từng chứng kiến chuyện này ở trường, từ ký ức của ta thấy người tóc trắng mặc áo trắng, bộ dáng chính là Lý Tầm Hoan, sử dụng phi đao giết Ngọc Nhân. phải là ai đây? Lý Dương khinh bỉ nhìn Đại trưởng lão. - Như vậy xác định được sao? Đại trưởng lão cười : - Như vậy chẳng lẽ còn chưa đủ sao? - Hai vị trưởng lão, các ngươi tốt xấu cũng là Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ. Chắc cũng phải biết rằng đối với thuật biến hóa phỏng chừng chỉ cần người có thực lực chút là làm được. Đầu bạc bạch y? Bộ dáng Tầm Hoan chân nhân? Sử dụng phi đao? Thân hình Lý Dương đột nhiên nhoáng lên. Nhất thời, Lý Dương biến thành bộ dáng của Lý Tầm Hoan, thân bạch y, tóc cũng biến thành tóc bạc, bàn tay vừa lật, cũng xuất thanh phi đao. - Thế nào? Bộ dáng ta bây giờ có giống như người trong sưu hồn thuật ? Nếu giống, cần phải nữa. Ta cũng có thể là hung thủ giết Giang gia Nhị công tử. Lý Dương xong, lập tức thân hình nhoáng lên, lại biến thành bộ dáng trước đây. Thuật biến hóa. Đích xác ai ai có thực lực chút đều có thể làm được, bình thường phải sử dụng khí tức mới khẳng định được người đó là ai. Bất quá khi dùng sưu hồn thuật, chỉ có thể kiểm tra ký ức của người khác, căn bản thể lục soát khí tức. Muốn kiểm tra khí tức người khác, phải dùng thần thức thăm dò. Nhị trưởng lão thần tình đỏ bừng, giận dữ la lên: - Lý Dịch, ngươi giảo biện. - Giảo biện? Nếu có người muốn hãm hại Tầm Hoan đạo hữu, cũng phải có khả năng biến ảo hình dạng chút rồi giết Giang gia Nhị công tử. Ngươi làm sao mà xác định được là Tầm Hoan đạo hữu chứ. Hừ, chắc mười phần mà dám tới đây đòi chém đòi giết, bộ tưởng là Tầm Hoan đạo hữu dễ trêu lắm sao! mặt Lý Dương nhất thời như bao phủ tầng sương lạnh, lạnh lùng nhìn hai đại trưởng lão. Nhị trưởng lão đột nhiên nhãn tình sáng lên, rồi : - Được rồi, ta nhớ lúc trước bên cạnh Lý Tầm Hoan có , đó tự mình thừa nhận, bởi vì Ngọc nhi muốn cướp nàng nên Lý Tầm Hoan mới giết Ngọc nhân. Hừ, chính miệng đó , ngươi còn thừa nhận? Nhị trưởng lão như mười phần chắc chắn, ngạo nghễ nhìn Lý Dương. Lý Dương quan tâm cười. - nương để cứu mạng đại ca nàng, tùy thời có thể dối. Điều này cực kỳ bình thường phải ? Lý Dương cứ khăng khăng cãi chày cái cối. Đại trưởng lão đột nhiên lên tiếng xen vào, lão nhìn chằm chằm Lý Tầm Hoan ở phía xa: - Lý Tầm Hoan, ta hỏi ngươi, Ngọc nhân có phải là ngươi giết ? Đại trưởng lão căn bản thèm nhìn Lý Dương liếc mắt, chỉ nhìn Lý Tầm Hoan, chờ đợi câu trả lời của Lý Tầm Hoan. Lý Dương cũng nhíu mày. từng chuyện nhiều lần với Lý Tầm Hoan, cũng hiểu tính tình của Lý Tầm Hoan, biết lão bao giờ cả láo. Quả nhiên, Lý Tầm Hoan hướng Lý Dương cười vẻ có lỗi, hồn nhiên : - Đúng, Giang gia Nhị công tử đích là do ta giết, người cặn bã như thế, cho dù ta có gặp lại lần nữa, giữa ra tay giết như trước. Lý Tầm Hoan nhìn hai đại trưởng lão, thấy chút nhân nhượng nào. Đại trưởng lão mỉm cười nhìn Lý Dương: - Lý Dịch đạo hữu? Nghe chưa? Lý Dương trong lòng thầm than, nhưng mặt vẫn nở nụ cười. - Chà? Tầm Hoan chân nhân quả là quang minh lỗi lạc, người này đáng chết, chắc chắn đáng chết. Hai vị trưởng lão, các ngươi phải cảm tạ Tầm Hoan chân nhân giúp diệt trừ phế vật cho Giang gia các ngươi. Lý Dương cười tủm tỉm. Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão biến sắc. - Đại ca, Lý Dịch này tới lui vẫn nhất định phải bảo vệ Lý Tầm Hoan, chúng ta phải làm gì bây giờ? Nhị trưởng lão lúc này quay sang hỏi Đại trưởng lão. Đại trưởng lão suy nghĩ trong chốc lát, rồi truyền : - Để ta cầm chân Lý Dịch trước. Với công lực của ta, chắc chắn có thể cầm chân Lý Dịch. Đến lúc đó ngươi cứ ra tay trực tiếp giết Lý Tầm Hoan. Vô luận như thế nào, tuyệt đối để cho ngoại nhân khi dễ Giang gia. Có lần đầu tiên, có lần thứ hai. Danh dự của Giang gia thể để ngoại nhân bôi nhọ. Nhị trưởng lão nhãn tình sáng lên. biết thực lực đại ca mình, trong mắt người ngoài, thực lực của Nhị trưởng lão cũng tương đương với Đại trưởng lão, nhưng thực tế thực lực của Đại trưởng lão mạnh hơn Nhị trưởng lão nhiều, hơn nữa Đại trưởng lão lại có phương pháp đối phó với tâm thần công kích. Ánh mắt Nhị trưởng lão hướng về phía Lý Tầm Hoan, trong mắt lên chút sát ý. - Động thủ! Đại trưởng lão đột nhiên truyền hạ lệnh. Lý Dương nãy giờ luôn luôn giám sát cử động của hai người, đột nhiên gọi lớn: - Băng Hồn đạo hữu, xem trò vui ở bên lâu rồi, sao còn ra mặt! Lời này vừa ra, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nhất thời khựng lại, đình chỉ công kích, năng lượng trong cơ thể bị ngăn chặn đột ngột khỏi chấn động. Máu dồn lên mặt hai người đỏ bừng, hồi lâu sau mới từ từ bình tĩnh lại, nhưng cái họ sợ chính là những lời Lý Dương vừa . - Quỷ giới này quả có nhân tài như vậy sao? Ngoại trừ Phong Đô Đại Đế và cả Lý Dịch, lại còn có ai mà thần thức chúng ta thể phát được? Nhị trưởng lão có vẻ khó tin, Đại trưởng lão cũng cau mày. Lý Dịch rất khó đối phó rồi, nếu lại còn thêm cao thủ bọn họ thể phát nữa, quả là tình rất phiền toái rồi. bóng đen chợt lóe lên, rồi chợt lên ở bên Lý Dương. Cả thân hình Băng Hồn cơ hồ đều bị hắc y bao trùm, toàn thân tản ra hàn ý lãnh, nếu Lý Dương làm cho người ta có cảm giác lạnh lùng cao ngạo, Quỷ Đế Băng Hồn làm cho người ta có cảm giác dị lãnh. - Băng Hồn đạo hữu, ngươi Giang gia công tử đáng chết ? Lý Dương cười tủm tỉm hỏi. Băng Hồn hậm hực trong lòng. là hung thủ giết chết Giang gia Đại công tử, nghe Lý Dương hỏi như vậy, làm sao trả lời được? hơi lo lắng Lý Dương làm bại lộ thân phận của , dù sao người thể địch nổi hai đối thủ như vậy. - Đáng chết! Băng Hồn lãnh khốc . Hai Đại trưởng lão nhất thời sắc mặt rất khó coi, Băng Hồn thế có nghĩa là hoàn toàn đứng về phía Lý Dương. Hơn nữa Đại trưởng lão đích thể điều tra tâm thần tu vi của Băng Hồn. Hơi lạnh từ Băng Hồn tỏa ra cùng với đôi mắt lóe lên những tia sáng xanh lè cũng làm cho hai đại trưởng lão cảm thấy rất do dự. Hai Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ, cả hai đều nhìn thấu. Rốt cuộc nên làm gì bây giờ? Lý Dương đột nhiên quay đầu nhìn về hướng nam, mặt cũng khẽ mỉm cười. - Tống Đế, Lý Dịch đạo hữu sớm phát ra chúng ta rồi, chúng ta cũng xuất động thôi. Phong Đô Đại Đế cười . Tống Đế Vương lại : - Đại Đế, vừa rồi Lý Dịch chống được Thủy Hỏa Gian sụp đổ, hơn nữa như vậy còn khôi phục rất nhanh, xem ra thực lực của đích rất mạnh. Phải là mạnh đến mức đáng sợ. Hơn nữa còn có tâm thần công kích… rồi, Tống Đế Vương hướng ánh mắt về phía Phong Đô Đại Đế, hiển nhiên cho rằng Lý Dịch có thể cùng cấp bậc với Phong Đô Đại Đế. Phong Đô Đại Đế : - Có thể chống được tuyệt chiêu do Giang gia hai đại trưởng lão liên thủ, thực lực hoàn toàn có thể so được với ta, bất quá… ta cũng có Tam Sanh Thạch, sợ tâm thần công kích của . Nhờ Tam Sanh Thạch tăng cường, tâm thần công kích của ta cũng mạnh hơn. Hơn nữa Lục Đạo Luân Hồi cũng phải là thần khí bình thường đâu. Nghĩ đến Lục Đạo Luân Hồi, Tống Đế Vương có vẻ rất tin tưởng Phong Đô Đại Đế. - ! Phong Đô Đại Đế và Tống Đế Vương bay mây, trong nháy mắt tới chiến trường. Hai người cũng hạ xuống bên cạnh Lý Dương, dù sao Phong Đô Đại Đế và Giang gia hai Đại trưởng lão luôn luôn có quan hệ thù địch vô số năm qua. - Ra mắt Đại Đế! Lý Dương cười tủm tỉm, Băng Hồn bên cạnh thấy Phong Đô Đại Đế cũng hành lễ. Phong Đô Đại Đế nhìn Lý Dương và Băng Hồn, mỉm cười : - Lý Dịch đạo hữu và Băng Hồn đạo hữu, cứ gọi ta là Vũ Sơn đạo hữu được rồi. Khí tức của vị Băng Hồn đạo hữu này rất giống người trước đây, vốn là truyền nhân của Băng Phách Tông. Băng Hồn trong lòng cả kinh nhưng mặt vẫn lạnh nhạt : - Chính là ta! Lý Dương hướng ánh mắt về phía hai đại trưởng lão, cười : - Nhị vị trưởng lão, các ngươi còn muốn động thủ nữa hay thôi? Lúc này, Băng Hồn, Phong Đô Đại Đế, Tống Đế Vương đều đứng cả ở bên cạnh Lý Dương, mọi người đều dương mắt nhìn hai Giang gia trưởng lão.
Quyển 11 - Chương 43: Khai khải Kính Nguyệt Hồ Bên Lý Dương lúc này khí thế đại thịnh, vô luận là Lý Dương hay Băng Hồn cùng với Quỷ giới đệ nhất nhân Phong Đô Đại Đế đều là siêu cấp cao thủ. về thực lực, Giang gia nhị trưởng lão cho dù lợi hại đến đâu cũng thể đối phó được nhiều cao thủ như thế. Đối mặt với câu hỏi Lý Dương, Nhị trưởng lão và Giang Thiên Lan vô cùng tức giận, sắc mặt rất khó coi. Còn Đại trưởng lão cũng chỉ cười trừ. - Vũ Sơn, ngươi cũng đến rồi à. Hôm nay là vui vẻ quá. Tất cả Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ ở Quỷ giới cũng chỉ có vài người thôi. Bây giờ ta thấy ở đây toàn là những ở đây đều là các cao thủ cao nhất ở Quỷ giới, Vũ Sơn, ngươi có phải là biết tốt xấu muốn đứng về phía Lý Dịch ? Đại trưởng lão mỉm cười dò hỏi. Phong Đô Đại Đế ngạc nhiên : - biết tốt xấu? Tại sao biết tốt xấu, ta và Lý Dịch đạo hữu có giao tình rất tốt. Còn ta và Giang Phàm nhà ngươi tựa hồ có giao tình gì cả mà. Đại trưởng lão nguyên danh Giang Phàm, chỉ là lâu lắm rồi có ai gọi ra cái tên này, cũng có ai dám quang minh chánh đại gọi tên . Nhưng Phong Đô Đại Đế chẳng có gì phải e ngại cả. Bình thường cũng ai dám kêu tên của Phong Đô Đại Đế, Giang Phàm lúc nãy dám gọi tên ra. Hai người Giang Phàm và Vũ Sơn đấu với nhau biết bao nhiêu năm rồi. - Sao, ra ngươi đến trợ giúp Lý Dịch hả? Đại trưởng lão cười tỏ vẻ thèm quan tâm. Lý Dương nhìn Đại trưởng lão Giang Phàm, lạnh nhạt : - Giang gia Đại trưởng lão, Giang Phàm, tên này đúng là rất hay. Bất quá Giang Phàm, ta nhắc ngươi, nếu người biết tự lượng sức, cho dù là thuyền buồm, ra đến đại dương cũng chỉ xem là cái thuyền ba lá mà thôi! Giang Phàm đương nhiên hiểu Lý Dương muốn gì. - Lý Dịch, , ta hiểu, về thực lực ngươi và Vũ Sơn gần như tương đương, đều đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ, về đúng thiên đạo cảm ngộ, ngươi thậm chí còn vượt qua cả Vũ Sơn. Quan trọng nhất là ngươi còn có thể luyện chế thần khí, là cao thủ đầu tiên trong lịch sử Quỷ giới có thể luyện chế thần khí. Thân phận ngươi như thế, làm sao lại kết giao tình với Tiên Quân hậu kỳ Lý Tầm Hoan ở Tiên Giới được. Đại trưởng lão khẽ thở dài hỏi. - Ha ha … Lý Dương ngửa đầu cười to, đột nhiên Lý Dương ngưng bặt nhìn thẳng vào Giang gia Đại trưởng lão: - Giao tình? Trong mắt ngươi, chỉ có cao thủ với cao thủ mới có giao tình thôi. Còn đối với ta mà , chỉ cần là người làm cho ta khâm phục đáng để ta giao hữu. Đại trưởng lão gục gặc đầu, nhàng : - Có lý! - Lão Nhị, Thiên Lan. Chúng ta ! Đại trưởng lão cước đạp phi vân. Đột nhiên, thân hình Đại trưởng lão khựng lại. quay đầu nhìn lại Băng Hồn, dò hỏi: - Băng Hồn đạo hữu, vừa rồi nghe Vũ Sơn ngươi hẳn là truyền nhân Băng Phách Tông, rất sở trường về công kích thuộc tính băng hả? Băng Hồn nhướng mày. Khí tức người nhất thời thêm lãnh, chỉ khẽ gật đầu như trước. Đại trưởng lão sắc mặt nhất thời trầm, cười lạnh vài tiếng, rồi trực tiếp bước lên mây bay , thêm gì nữa. Nhìn Giang gia ba người rời khỏi, sắc mặt Băng Hồn cũng rất khó nhìn. - Tầm Hoan đại ca, cám ơn trời đất, chàng quả nhiên việc gì, may quá. Thanh xa xa truyền đến. Lý Dương khỏi quay đầu nhìn lại, thấy nương vừa mới được Lý Tầm Hoan thả ra từ trong Tụ Lý Càn Khôn. Lý Tầm Hoan cười : - , phải ta cứu nàng, mà là Lý Dịch đạo hữu cùng với vài vị Phong Đô Đại Đế đây. Lý Tầm Hoan bước mây bay đến trước mặt Phong Đô Đại Đế, hành lễ : - Tầm Hoan ra mắt Đại Đế. Lần này nhờ các vị mà Giang gia hai vị trưởng lão mới có thể bỏ , Tầm Hoan cũng muốn cảm tạ Đại Đế. Phong Đô Đại Đế và Lý Tầm Hoan cũng có quen biết, cười : - Tầm Hoan, cần cảm ơn ta, Lý Dịch đạo hữu lần này mới là ân nhân cứu ngươi. À mà Tầm Hoan tìm được vị… nào đó kêu là Lâm Thi chưa? - Chưa. Lý Tầm Hoan nhè lắc lắc đầu, mặt có vẻ thất vọng vô bờ. - Ha ha, đừng gấp, tổng cộng mười tọa thành trì, ở tòa thành này ở tòa khác, chỉ cần ngươi tìm được vị Lâm Thi kia là có thể trực tiếp tới tìm ta để dùng Tam Sanh Thạch giúp ngươi mở ra ký ức kiếp trước của vị Lâm Thi đó. Phong Đô Đại Đế cười khà khà . - Cám ơn Đại Đế. Lý Tầm Hoan chắp tay , và Phong Đô Đại Đế sớm qua về tình này, bây giờ chỉ cần Lý Tầm Hoan tìm được Lâm Thi là xong. Lý Dương lúc này chạnh lòng nghĩ tới mình. Thần thức đảo qua ba khỏa Luân Hồi Châu trong Tụ Lý Càn Khôn, ba khỏa Luân Hồi Châu này là nhân lúc Băng Hồn giết Giang Phong, Lý Dương nhanh tay cướp được, chỉ là lúc này Lý Dương cũng hơi lo. Nếu mình đột nhiên xuất ra ba khỏa Luân Hồi Châu để sử dụng luân hồi kính, tin rằng Giang gia nhất định đoán ra Lý Dịch là người giết Giang Phong. Mặc dù chẳng sợ gì Giang gia, nhưng Lý Dương muốn gánh tội thay cho người khác. Hơn nữa đối với Giang gia mà , giữa Giang Ngọc và Giang Phong cái chết của Giang Phong mới là quan trọng nhất. khi mình xuất ra ba khỏa Luân Hồi Châu, bị coi là hung thủ, Giang gia nhất định phát động tất cả mọi người đuổi giết Lý Dương. Lý Dương hiểu mình rất . về thực lực chính thức, mình chỉ có thể có khả năng đối phó với trong hai Đại trưởng lão mà thôi. Lần trước vì hai Đại trưởng lão sử dụng năng lượng công kích nên mới xảy ra tình trạng cân bằng như thế. Nếu sử dụng thần khí công kích, kết cục chắc chắn bất đồng. “Thái gia gia muốn dùng Luân Hồi Châu để kiểm tra, ta cũng có ba khỏa Luân Hồi Châu, phỏng chừng đủ cho hai người sử dụng. Thôi tạm thời sử dụng nữa, để mọi việc lắng dịu rồi tính tiếp." Lý Dương trong lòng thầm quyết định. Phong Đô Đại Đế nhìn Lý Dương, thở dài : - Lý Dịch đạo hữu, ngươi kết oán với Giang gia hai đại trưởng lão như thế, là bất trí. - Sao, Đại Đế lại như vậy? Lý Dương hỏi lại. Phong Đô Đại Đế lắc đầu : - Ngươi đừng loạn tưởng, ta cho ngươi biết, ta và Giang gia nhị trưởng lão đấu với nhau vô số năm, thoạt nhìn hai người này có công lực tương đương nhau, thực tế Đại trưởng lão có thực lực mạnh hơn Nhị trưởng lão chút. Phong Đô Đại Đế trong lòng thầm "Đâu chỉ là lợi hại chút? Thực lực chính thức của tên Giang Phàm đó phỏng chừng chẳng kém gì ta, chỉ là cả đến ta trước nay cũng chưa bao giờ thấy Giang Phàm lộ ra thực lực chính thức." Đây chỉ là này phỏng đoán của Phong Đô Đại Đế, nên đương nhiên cho Lý Dương biết. Hơn nữa Phong Đô Đại Đế và Giang gia nhị trưởng lão luôn luôn là địch, trước nay cũng chỉ thấy Đại trưởng lão thi triển công kích thập phần lợi hại, nhưng trong lòng Phong Đô Đại Đế luôn có cảm giác rằng Giang Phàm có thực lực hơn xa so với những gì thể ra bên ngoài. - Cám ơn Đại Đế quan tâm, ta tự biết phải làm gì. Lý Dương đột nhiên nhìn về phía Lý Tầm Hoan, có vẻ rất kinh dị. - Thái - Tầm Hoan chân nhân, tâm thần tu vi của ngươi lại tăng lên rồi, đạt tới Tiên Đế tiền kì! Vẻ mặt Lý Dương rất kinh dị, công lực Lý Tầm Hoan tăng vọt từ Tiên Quân hậu kỳ tới Tiên Đế tiền kì, sao làm cho Lý Dương kinh ngạc. mặt Lý Tầm Hoan có cái gì gọi là ngạc nhiên vui mừng, chỉ mỉm cười : - Chỉ là lúc nãy xem cuộc chiến, thấy Giang gia nhị vị trưởng lão vận dụng thiên địa năng lượng, trong lòng có cảm xúc, ta đình trệ ở Tiên Quân hậu kỳ rất lâu rồi, hôm nay coi như là đột phá được chướng ngại, đạt tới Tiên Đế cảnh giới. Trong mắt Lý Tầm Hoan, công lực bản thân đề cao cũng đáng để vui mừng. Mục tiêu trong lòng của là tìm được Lâm Thi . Về phần công lực, cũng quá quan tâm, nếu với tiên thiên ngũ đức của đạt tới từ lâu. Dưới cầu của Lý Dương, Lý Tầm Hoan và đến ở cùng với Lý Dương, Lý Dương muốn Lý Tầm Hoan bị Giang gia nhị lão lén lút giết chết. Lúc này Lý Dương đến chỗ Băng Hồn. Trong sân. Băng Hồn mình người chậm rãi thưởng thức trà, động tác cực kỳ thong thả. Lý Dương từ ngoài vào, Băng Hồn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, rồi tiếp tục chậm rãi thưởng trà. - Băng Hồn, ngươi nghĩ về Giang gia hai đại trưởng lão hả? Lý Dương sà xuống . Lúc này Băng Hồn khí chất đạm nhã phiêu dật, ánh mắt ôn hòa, nhấp nhấp hơi, cười : - Lý Dương, nhìn ngươi có vẻ hả hê, bất quá vẻn vẹn chỉ bằng câu đầu đuôi trong câu cuối cùng của Đại trưởng lão Giang Phàm, hình như biết hung thủ là ta rồi? - , chỉ câu, mà căn cứ vào ngữ khí và vẻ mặt vân vân, tin rằng cần ta nhiều lời, ngươi tự mình cũng có thể đoán được. Lý Dương ngửa tay, thấy xuất bình rượu. Lúc này ngồi đối diện với Băng Hồn, hai người cùng nhau uống rượu. Thời gian chậm rãi trôi qua, hai người lời. Rốt cục, Băng Hồn lên tiếng trước. - Lý Dương, ta giúp ngươi đối phó Giang gia nhị trưởng lão. Đồng dạng, nếu bọn họ muốn đối phó ta, ngươi cũng phải giúp ta đối phó bọn họ. Băng Hồn đưa ra đề nghị hợp tác đồng minh. Lý Dương cười, ngửa đầu tợp ngụm rượu. Băng Hồn chỉ lẳng lặng chờ Lý Dương trả lời. - Được! Thanh Lý Dương vang lên, mặt Băng Hồn cũng nở nụ cười. Từ đó về sau, hai người tạm thời thành đồng minh, cùng đối phó với Giang gia. Dù sao Băng Hồn hề nắm chắc khi mình đối phó với Giang gia nhị trưởng lão. Nên phải kêu gọi đồng minh từ Lý Dương. Đột nhiên, Lý Dương ngửa tay, xuất khối ngọc bội. - Sao? Kính Nguyệt Hồ sắp mở, Phong Đô Đại Đế Vũ Sơn rốt cục sắp mở Kính Nguyệt Hồ. Lúc này Luân Hồi Châu còn đủ dùng nữa, nên cần phải khẩn cấp mở Kính Nguyệt Hồ. Nhìn tin tức Tần Nghiễm Vương truyền đến, mặt Lý Dương xuất nụ cười tươi rói. - Mở Kính Nguyệt Hồ? Băng Hồn rùng mình. - Đúng, mở Kính Nguyệt Hồ, Luân Hồi Châu ở Quỷ giới đều xuất phát Kính Nguyệt Hồ, bất quá chỉ khi có đủ mười khối Luân Hồi Huyết Tinh sử dụng đồng thời mới có thể mở Kính Nguyệt Hồ, nên Phong Đô Đại Đế truyền lệnh cho Thập Điện Diêm Vương, lệnh cho bọn họ ba ngày sau tới Kính Nguyệt Hồ. Lúc này tâm tình Lý Dương rất vui vẻ. có ba khỏa Luân Hồi Châu, Lý Dương cũng nóng nảy trong ba ngày này. Ba ngày nữa là có thể tiến vào Kính Nguyệt Hồ rồi. Chỉ cần năng lực miễn dịch với kim mộc thủy hỏa thổ của Lý Dương, khi vào Kính Nguyệt Hồ muốn bao nhiêu Luân Hồi Châu là có bấy nhiêu. lát sau, Lý Tầm Hoan cũng được Lý Dương cho biết tin tức này. - Kính Nguyệt Hồ! Lý Tầm Hoan trong mắt phát ra niềm là khát vọng bỏng cháy. Lý Tầm Hoan rất quyết tâm lấy cho được Luân Hồi Châu. Mặc dù để vào Kính Nguyệt Hồ, ngoại trừ Phong Đô Đại Đế và Thập Điện Diêm Vương, chỉ còn có hai danh ngạch, nhưng Lý Tầm Hoan nhất định phải tham gia cho bằng được. “Tâm thần tu vi đột phá đến Tiên Quân hậu kỳ, đạt tới Tiên Đế tiền kì, công lực tu vi của ta đình trệ lâu nay cũng từ từ gia tăng, tin rằng lâu cũng có thể đột phá đến Tiên Quân hậu kỳ. khi Đao Phách đột phá đến thiên thứ chín, tu vi đạt tới thiên thứ mười, Đao Phách của mình rất lợi hại, có thể so sánh được với thần khí rồi." Lý Tầm Hoan thập phần tự tin. Thiên thứ chín là thiên màu trắng, thiên thứ mười là thiên kim sắc. khi Đao Phách màu trắng sữa biến thành màu vàng kim nhạt, mặc dù chỉ là đột phá tầng thôi, nhưng đó là biến hóa về bản chất, tự thân lực công kích của Đao Phách cũng đạt tới mức hãi nhân. Do đó Lý Tầm Hoan thập phần tin tưởng. - Thái gia gia, ngươi cần phải tham gia đấu loại đâu, chúng ta người vào đó là được rồi. Chỉ cần mình ta tuyệt đối có thể tìm được số lượng Luân Hồi Châu đủ cho hai người sử dụng. Lý Dương thập phần khẳng định. Lý Tầm Hoan cũng kiên định : - được, lần này thể có sai sót gì được. Ta tự mình phải vào Kính Nguyệt Hồ. Lý Dương cười khổ trong lòng, bất quá cũng biết cá tính của thái gia gia rất giống tính cách của mình, khi quyết định cái gì căn bản thể khuyên bảo được. Bất quá, đặt mình vào vị trí của lão. Nếu để vãn bối của mình có công lực lợi hại, vì mình mà tìm kiếm Luân Hồi Châu, chắc là mình cũng chấp nhận. Dù sao đây là tình rất trọng yếu. Cửu Trọng Sơn Mạch. - Ba ngày sau, Phong Đô Đại Đế triệu tập Thập Điện Diêm Vương đến Kính Nguyệt Hồ. Giống như lúc trước, lần này cũng có hai danh ngạch cấp cho những người khác. Lần này Nhị trưởng lão phải cùng với ta rồi. Đại trưởng lão ngồi đại đường, mỉm cười . Mặc dù Nhị trưởng lão rất nghi hoặc, nhưng chỉ gật gật đầu như trước. Sắc mặt gia chủ Giang Thiên Thừa của Giang gia hơi u ám Hai con trai đều chết cả, đả kích đối với quá lớn. - Đại trưởng lão, phải chúng ta trước nay tham gia tình như vậy sao? Chúng ta và Phong Đô Đại Đế luôn luôn đối lập, nếu có người lợi dụng hỗn loạn ở Kính Nguyệt Hồ mà hạ độc thủ với chúng ta tính sao đây? Giang Thiên Thừa dò hỏi. Đại trưởng lão lạnh lùng : - Chúng ta mặc dù tham gia đấu loại, nhưng cho dù thắng, cũng vào Kính Nguyệt Hồ. Chúng ta với mục đích chính là … Sắc mặt Đại trưởng lão đột nhiên lãnh khốc vô bì: - Báo thù cho Ngọc Nhi. - Báo thù cho Ngọc Nhi? Còn Phong nhi sao? Đại trưởng lão ngày ấy phải gặp người tên là Băng Hồn sao, Băng Hồn công lực chẳng những rất cao, nhưng lại còn là người thuộc Băng Tông. Đại trưởng lão phải phát ra Phong nhi bị cực lãnh năng lượng công kích mà chết sao? Giang Thiên Thừa vội vàng hỏi. - Thiên Thừa bình tĩnh chút! Đại trưởng lão đột nhiên lên giọng dạy bảo. Giang Thiên Thừa hít sâu hơi, cố gắng bình tĩnh lại. - Băng Hồn mặc dù rất có thể là hung thủ giết chết Phong nhi, nhưng Băng Hồn cũng là siêu cấp cao thủ. Chúng ta vì muốn giết Lý Tầm Hoan nên trở thành cừu địch với Lý Dịch, Lý Dịch khó giải quyết rồi, nếu lại chọc vào Băng Hồn, ta nghĩ… chúng ta cần báo thù nữa, cứ từ từ chờ hai người đó tới giết sạch chín đời nhà chúng ta. Thanh Đại trưởng lão lạnh lùng văng vẳng trong đại đường, tất cả những người khác gần như nín thở. Cả đại điện lặng như tờ. - Đối phó Lý Tầm Hoan và Lý Dịch trước. Về phần mối thù của Phong nhi sau. Đại trưởng lão hạ lệnh. xong, thân hình bỗng biến mất khỏi chỗ ngồi.
Quyển 11 - Chương 44: Lưỡng cá danh ngạch Ba ngày sau, Kính Nguyệt Hồ thảo nguyên xanh rờn. Lúc này thảo nguyên tụ tập ít người Quỷ giới, trong đó có cao thủ, có người công lực bình thường. Những người này phần lớn chỉ đến xem chuyện vui mà thôi, chỉ có số ít cao thủ mới có ý muốn vào Kính Nguyệt Hồ. Bình thường hai ngàn năm mới mở Kính Nguyệt Hồ lần. Mỗi lần mở Kính Nguyệt Hồ, chỉ có hai danh ngạch cho ngoại nhân vào. Nhưng có rất nhiều cao thủ cấp bậc Quỷ Đế ở Quỷ giới, các cao thủ cấp bậc Quỷ Đế này đếu đến có mục đích, phải tự nhiên mà ghé ngang qua. Mấy ngàn năm mới mở Kính Nguyệt Hồ lần, điều này được rất nhiều người nhớ kỹ. Chỉ là nước Kính Nguyệt Hồ cực kỳ lạnh lẽo, đám Quỷ Quân chỉ dám lò mò lơ lửng ở mặt hồ thôi. Lúc trước có lần, tên Quỷ Quân gặp vận may phát viên Luân Hồi Châu được những luồng nước của Kính Nguyệt Hồ phun lên. Do đó, nhanh tay chộp được viên Luân Hồi Châu. Có tấm gương này, bây giờ thường xuyên có ít người đến tìm vận khí. Hơn nữa, biết đâu lần này có cao thủ cấp bậc Quỷ Đế nào tới, chừng đám Quỷ Quân này có thể tiến vào? trung niên áo lam và trung niên áo đỏ đứng lẫn trong đám người, những người chung quanh cũng rất tự giác đứng cánh họ khoảng cách. Dù sao hai người này là cao thủ cấp bậc Quỷ Quân, hồng y trung niên còn là Quỷ Quân hậu kỳ. - Lần này mở Kính Nguyệt Hồ, chừng huynh đệ chúng ta cũng có cơ hội vào. Hồng y Quỷ Quân . Huynh đệ Quỷ Quân mặc áo lam cũng gật đầu, trong lòng cầu cho mình gặp may. Đột nhiên cả hai người đều ngậm miệng. - Đại ca. Ta nhìn thấu ba người kia, ngươi có thể nhìn thấu ? Quỷ Quân áo lam vừa vừa nhìn bốn thân ảnh bay tới từ đường chân trời. Hồng y Quỷ Quân nhìn lát, lắc đầu : - Ta cũng nhìn thấu, chỉ có là Quỷ Vương, còn ba người còn lại công lực cao kinh người, chỉ cần nhìn khí thế rồi họ, theo ta thấy hai Hắc y nhân phía trước cũng ít nhất còn lợi hại hơn cả Cửu Trọng Lâu Giang Thiên Lan đó. Giang Thiên Lan, Quỷ Đế trung kỳ. Những người chung quanh nghe thế, đều giật mình nhìn bốn người vừa bay tới, chẳng lẽ tu vi của hai Hắc y nhân đó còn vượt qua cả Quỷ Đế trung kỳ? Lý Dương, Băng Hồn, Lý Tầm Hoan, bốn người cưỡi mây bay thảo nguyên. Đồ đệ Lục Hinh của Băng Hồn vì tình về Giang Phong làm Băng Hồn rất tức giận, bị Băng Hồn phạt phải bế quan tu luyện, nên lần này cũng đến được. - Lý Dịch, với thực lực của ngươi, tin rằng ngươi có thể dễ dàng lấy được trong hai danh ngạch. Xem ra ngươi có vẻ rất đắc ý nhỉ. Băng Hồn cười lạnh . Lý Dương khẽ nhíu mày. Tên Băng Hồn này! Đích là trong lòng có chuyện. Ngày ấy khi kết hạ đồng minh với mình, chỉ thấy cười rất tươi. Nhưng bây giờ lại tỏ vẻ hận thiên hận địa đầy bụng, sắc mặt cũng rất lạnh lùng. Bất quá Lý Dương trong lòng thầm kêu may mắn. Băng Hồn vừa rồi gọi mình là “Lý Dịch“, xem ra Băng Hồn cũng muốn đối địch quá mức với Lý Dương. - Đắc ý, tại sao đắc ý? Ngươi có thua gì ta, ngươi cũng muốn tham gia à? Lý Dương hỏi lại. Băng Hồn khinh thường : - Luân Hồi Châu mặc dù dùng để cảm ngộ thiên địa rất tốt, bất quá Băng Phách Tông của ta có băng phách huyền tinh, cũng đủ để tu luyện rồi, còn cần cái Luân Hồi Châu kia làm gì! Băng Hồn nhìn thẳng vào Lý Dương, lạnh lùng : - Hôm nay ta tới đây, chỉ vì lời hứa đồng minh ngày đó. Nếu Giang gia nhị trưởng lão có tới, cũng chắc ngươi đơn độc người có chống đở được hay . Nếu ngươi chết, ta phải trở thành tiểu nhân tuân thủ lời hứa sao." Lý Dương nghe vậy, cũng cải thiện ít cái nhìn về Băng Hồn. Đột nhiên, Lý Dương và Băng Hồn cùng ngẩng đầu nhìn lên. Xa xa, cổ khí thế khổng lồ như băng sơn địa liệt, ầm ầm vang động cả thảo nguyên. Cả đám người Quỷ giới chung quanh vốn nghĩ chỉ đến đây xem chuyện vui nhất thời nên ba chân bốn cẳng chạy trốn. lát sau, đội quân mấy trăm người xuất thảo nguyên. Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão Giang gia được đám người này hộ tống xung quanh. Đại trưởng lão nhìn Lý Dương, bước ra khỏi đám người, đứng ở hàng đầu. - Lý Dịch đạo hữu, nhân sinh hà xử bất tương phùng, chúng ta quả nhiên hữu duyên. Lần này Vũ Sơn muốn mở Kính Nguyệt Hồ, chỉ có hai danh ngạch, Giang gia chúng ta cũng rất hứng thú với hai danh ngạch này, Lý Dịch đạo hữu có thể nhường cho ? Đại trưởng lão quay về Lý Dương cười . Băng Hồn và Lý Tầm Hoan cùng nhíu mày, trong lúc nhất thời biết lời này của Đại trưởng lão rốt cuộc có ý tứ gì. - Ủa… như vậy hả, đáng tiếc, hai danh ngạch lần này, ta và Tầm Hoan chân nhân nhất định phải lấy cho được. biết Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão có thể nhường cho ? Lý Dương hỏi ngược lại. Đại trưởng lão hơi có vẻ khó chịu. Còn lúc này cả đám người cũng bắt đầu huyên náo. - Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão của Giang gia! Đó là hai siêu cấp cao thủ đó. Nghe năm đó Phong Đô Đại Đế và hai vị trưởng lão đó đại chiến rất lâu, cuối cùng chỉ là bình cục mà thôi. Hai vị tiền bối xuất tràng, lần này chắc chẳng ai dám tranh. - Việc này nhất định, ngươi có biết Lý Dịch tiền bối ? là Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ, bản thân có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, thực lực cũng thâm sâu lường được, kết quả cũng rất khó . Đám người rỗi hơi xem cuộc chiến tùy tiện bình luận. Những người bên Giang gia và người bên Lý Dương lúc này lẳng lặng gì nữa, chỉ cùng nhau đợi Phong Đô Đại Đế đến. Sau lúc lâu. Chỉ thấy đám mây mù khổng lồ từ phía chân trời cấp tốc bay tới. Phong Đô Đại Đế đầu, phía sau có Thập Điện Diêm Vương. Thập Điện Diêm Vương đều là siêu cấp cao thủ, yếu nhất cũng là Quỷ Đế trung kỳ, mạnh có Quỷ Đế hậu kỳ, đây là thế lực tuyệt đối của Phong Đô Đại Đế. Đúng là tung hoành Quỷ giới, thế lực tuyệt đối đệ nhất trong Quỷ giới, Giang gia căn bản thể so được. Mọi người ở đây đều thấy Phong Đô Đại Đế đến. - Ra mắt Đại Đế. Ngoại trừ hai trưởng lão Giang gia, tất cả những người khác đều thi lễ. Mây tan, Phong Đô Đại Đế cùng Thập Điện Diêm Vương ra trước mắt mọi người, Thập Điện Diêm Vương cung kính đứng sau Phong Đô Đại Đế, tỏ vẻ tuyệt đối trung thành với Phong Đô Đại Đế. ai nghi ngờ về quyền lực của Phong Đô Đại Đế. - Lý Dịch đạo hữu, Băng Hồn đạo hữu, Tầm Hoan chân nhân, mọi người đều đến rồi à. Phong Đô Đại Đế mỉm cười . - Ta và Tầm Hoan chân nhân rất khẩn cấp muốn có được Luân Hồi Châu, cơ hội ần này tự nhiên thể bỏ qua. Sao lại đến chứ? Lý Dương cười . - À, biết Đại Đế có thể trực tiếp cấp luôn cho ta và Tầm Hoan chân nhân hai cơ hội này hay ? Ha ha, đùa thôi, giỡn chơi cho vui thôi. Đám người vây quanh đều trợn tròn mắt. Dám đứng trước mặt Phong Đô Đại Đế giỡn, bộ muốn lấy mạng mình ra đánh bạc hay sao chứ? Phong Đô Đại Đế nhìn về phía hai trưởng lão Giang gia, : - Ta cũng nghĩ đến việc trực tiếp đem hai danh ngạch cấp cho Lý Dịch đạo hữu, bất quá thấy hai huynh đệ Giang Phàm tới đây, tựa hồ cũng muốn tranh đọat hai danh ngạch này. Giang Phàm, Giang gia các ngươi trước nay hề cạnh tranh danh ngạch này. Lần này lại để cả hai đại trưởng lão cùng ra tay. là… Phong Đô Đại Đế có vẻ rất cảm thán. Đại trưởng lão cười lạnh : - Vu Sơn, ngươi là Phong Đô Đại Đế, chúng ta đương nhiên phải tin những gì ngươi ! Trước đây ngươi có , hai danh ngạch này để dành cho ngoại nhân, chúng ta Giang gia cũng coi như là ngoại nhân, cũng là có quyền tranh đoạt. Vũ Sơn ngươi bất tất suy nghĩ nhiều, chúng ta chỉ bằng thực lực chân chính tranh đấu mà thôi. Theo ngữ khí của Đại trưởng lão, xem ra chẳng có chút tôn kính nào với Phong Đô Đại Đế. Những người vây xem xung quanh đều vô cùng sợ hãi. Bọn họ bao giờ dám bất kính với Phong Đô Đại Đế, nhưng nay thấy có người dám làm vậy, trong lòng rất mong được thưởng thức màn hay. Phong Đô Đại Đế cười. Đột nhiên nhảy vọt lên, bay vút lên trời cao, ngạo thị nhìn mọi người phía dưới. Rồi đột nhiên, cái quang trụ khổng lồ tay phải của Phong Đô Đại Đế chợt bắn ra, trong quang trụ chứa quỉ minh lực khổng lồ, Phong Đô Đại Đế liền thông qua quang trụ này liên tục mở rộng ra, lát sau thấy xuất quang quyển lớn, bán kính cũng phải hơn mười dặm. Trong lòng Lý Dương cũng hiểu, quang quyển này cũng tương tự như quang quyển ở Ma Thần Cung. Phong Đô Đại Đế mỉm cười nhìn xuống mọi người, : - Các vị, hai ngàn năm mới mở Kính Nguyệt Hồ lần, đây là truyền thống của chúng ta từ vô số năm qua. Về phần quy củ ta tin rằng tất cả mọi người đều biết. Ngoại trừ ta và Thập Điện Diêm Vương, có thể cho thêm hai người nữa vào. Do chỉ có hai danh ngạch, nên phải dùng vũ lực tranh đoạt. Nghe như thế, hai người Giang gia chỉ cười lạnh. Theo lý nếu tranh đoạt vật, Lý Tầm Hoan chắc chắn tham gia. Đến lúc đó bọn họ khiêu chiến Lý Tầm Hoan, rồi có thể giết chết Lý Tầm Hoan tại đây. Còn tên Lý Dịch dù công lực cao thâm đến đâu cũng thể ngăn trở được. Tần Nghiễm Vương đứng phía sau Phong Đô Đại Đế vái môt cái, rồi sau đó tiến lên : - Tin rằng tất cả mọi người đều biết quy tắc, ta phải nhiều. Quy tắc rất đơn giản, ai muốn tranh đoạt danh ngạch, cứ trực tiếp tiến vào trong quang quyển, người muốn khiêu chiến cũng có thể. Ai thắng tiếp tục được đứng trong quang quyển. Nếu có ai khiêu chiến, người này coi như thắng cuộc. Sau khi xác định đệ nhất danh ngạch lập tức tiến hành tranh đoạt lần thứ hai. đứng bên cạnh Lý Tầm Hoan rất nghi hoặc. - Tầm Hoan đại ca, người thứ nhất lên đài chẳng phải rất xui xẻo sao? phải chiến thắng rất nhiều người khiêu chiến? nghi hoặc hỏi. - Xui xẻo? Lý Tầm Hoan cười: - , ta tin là người đầu tiên phải là cao thủ cấp bậc Quỷ Đế, cao thủ tự biết mình năng lực ai dám vào chứ. vào đó chắc chắn là chết, bât luận là ai cũng đem mạng ra đùa được. Huống chi đối với cao thủ cấp bậc Quỷ Đế mà , xa luân chiến có tác dụng lớn. Lý Dương cười... Thân hình chợt lóe, liền tiến vào trong quang quyển, lăng đứng trong vòng ánh sáng, Lý Dương nhìn về phía mọi người ở đây - Có vị đạo hữu nào muốn khiêu chiến ? Thanh Lý Dương vang lên ràng trong tai mỗi người