Quyển 11 - Chương 30: Lại phải tìm Giờ phút này, Cửu Thiên Tiên Đế mặt vẻ mặt cho nên tinh thải phi thường, vốn định buông xuôi nhưng lại hy vọng, chính vì phong hồi lộ chuyển ( việc thay đổi), Lý Dương tự nhiên lại đáp ứng luyện chế thần khí cho . - Này, này, Lý Dịch đạo hữu, ta có Luân Hồi châu, cũng chỉ có ít kì bảo vật mà thôi. Cửu Thiên Tiên Đế vội vàng . Lý Dương cười, quan tâm vung tay lên : - Cửu Thiên đạo hữu, yên tâm, ta luyện chế thần khí cho ngươi, tịnh phải vì Luân Hồi châu, ta luyện chế thần khí cho ngươi chỉ bởi vì ngươi cứu Tiêu Diêu tán nhân, Lý Dương tiểu hữu chính là huynh đệ kết nghĩa của ta, ngươi cứu nghĩa phụ , ta luyện chế thần khí cho ngươi, coi như ta thay Lý Dương tiểu hữu cảm tạ ngươi. Cửu Thiên Tiên Đế giờ phút này trong lòng hoàn toàn hiểu được, nhịn được mừng rỡ ra mặt. nghĩ đến hành động cứu Tiêu Diêu tán nhân, lại mang đến vận may như thế. thực tế Cửu Thiên Tiên Đế sở dĩ cứu Tiêu Diêu tán nhân, mặt là vì tính tình Tiêu Diêu tán nhân. Mặt khác, chính là Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung là hai thế lực đối địch. Mà Tiêu Diêu tán nhân và Thượng Thanh cung là địch, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, mặc dù những lời này phải hoàn toàn đúng, nhưng cũng có chút đạo lý. Hơn nữa Tiêu Diêu tán nhân cũng bởi vì là người thứ nhất của Tiên giới vượt qua chín lần thiên kiếp Tán tiên, Cửu Thiên Tiên Đế cũng tin tưởng rằng nhân tài như thế từ nay về sau thành tựu chắc chắn thể đo lường. Bây giờ cứu Tiêu Diêu tán nhân, chừng tương lai mang lại cho Thục Sơn kiếm phái cường đại minh hữu. Lý Dương tiếp tục : - Khi nào có thời gian, ta định Tiên giới gặp mặt Tiêu Diêu tán nhân, hôm nay ta có chuyện quan trọng trong người vì vậy Cửu Thiên đạo hữu, Tiêu Diêu tán nhân xin nhờ ngươi chiếu cố. Thần khí cứ coi như là thù lao, ngươi chỉ cần bảo vệ Tiêu Diêu tán nhân cho tốt, nên có thể xem như thù lao luyện khí lần này. Lý Dương căn bản thèm để ý chút nào về bảo bối này. về bảo bối, trong Tụ Lý Càn Khôn của Lý Dương còn có lượng lớn Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Số lượng rất nhiều, tuyệt đối làm cho người khác phải sợ hãi. Cửu Thiên Tiên Đế vừa nghe: - Lý Dịch đạo hữu, ngươi yên tâm, chờ ta có thần khí, kể cả Thủy Viêm cũng phải đối thủ của ta, Thượng Thanh cung của sao dám tìm Thục Sơn kiếm phái chúng ta gây phiền toái, tới lúc đó Tiêu Diêu nhân tuyệt đối có chút nguy hiểm, điểm ấy ngươi cứ yên tâm. Cửu Thiên Tiên Đế cũng tính rồi, trước mắt Lý Dịch – người có thể luyện chế thần khí và người tên là Lý Dương ở Ma giới cảm tình rất tốt, chính mình chỉ cần bảo vệ tốt cho nghĩa phụ Lý Dương là Tiêu Diêu tán nhân, liền có thể cùng Lý Dịch tạo quan hệ tốt. Cùng cao thủ có thể luyện chế thần khí tạo quan hệ tốt, quá trọng yếu. ”Thục Sơn kiếm phái cao thủ ít, nhưng lại chẳng có món đồ thần khí nào, từ nay về sau chừng còn phải phiền toái Lý Dịch đây, bây giờ làm ngay khi nào làm?” Nghĩ vậy Cửu Thiên Tiên Đế làm bộ chân chính cam đoan : - Tiêu Diêu tán nhân vừa là bằng hữu của Cửu Thiên ta, ai dám đả thương kẻ đó chính là kẻ địch của ta. Thục Sơn kiếm phái tuyệt đối tận lực bảo vệ Tiêu Diêu tán nhân. mặt Lý Dương nhất thời lên nụ cười: - Ta đây xin thay mặt Lý Dương tiểu hữu, cảm tạ đạo hữu. Lý Dương xong, còn từ từ hành lễ. Cửu Thiên Tiên Đế liền : - dám, dám, đạo hữu nguyện ý luyện chế thần khí cho ta, ta cảm ơn vô cùng rồi. Thấy Thục Sơn kiếm phái Đại trưởng lão như thế Lý Dương cũng là mỉm cười lại. o0o Đến ngày thứ ba, Lý Dương mới từ trong mật thất ra. Thần tình Sở Giang Vương và Cửu Thiên Tiên Đế lo lắng, thấy Lý Dương đến, liền lập tức tiến lên. - Các vị, may mắn làm nhục mệnh. Lý Dương vung tay lên, thanh trường kiếm liền bay tới trước mặt Cửu Thiên Tiên Đế, còn có thần khí trường đao cũng bay tới trước mặt Sở Giang Vương, hai cặp mắt của Cửu Thiên Tiên Đế và Sở Giang Vương đều sáng lên nhìn chằm chằm thần khí này, hiển nhiên thập phần kích động. - bao nhiêu năm rồi, ha ha rất nhiều năm rồi, Thục Sơn kiếm phái ta cũng rốt cục có thần khí. Ta vừa mới sáng tạo ra Tử Hoàn Kiếm Điển, thanh kiếm này ngờ cũng có màu tím (tử = tím). Cửu Thiên Tiên Đế lập tức trích huyết nhận chủ, mặt hưng phấn vô cùng. Sở Giang Vương cũng thu về trường đao thần khí, mặt tràn đầy nụ cười. Thực tế, món vũ khí này là muốn cấp cho nhi tử mình, sớm hứa với nhi tử cho món đồ thần khí, nhưng bởi vì hợp với Hỏa Đức chân quân, nên mấy năm gần đây, vẫn chưa thực lời hứa này. Mỗi lần đối mặt với đứa con quí, Sở Giang Vương đều cảm thấy chút áy náy. Hôm nay, rốt cục cũng thực được lời hứa, bao nhiêu năm rồi, rốt cục lời hứa cũng được thực , trong lòng cũng cảm thấy nhõm hơn. - Tần Nghiễm đại ca, cái này là ngươi nhờ ta hỗ trợ luyện chế phi kiếm. Lý Dương vung tay áo lên thanh thần khí phi kiếm bay tới chỗ Tần Nghiễm Vương, Tần Nghiễm Vương sớm thỉnh cầu Lý Dương nữ nhi của mà luyện chế món đồ thần khí. Tần Nghiễm Vương có vẻ có điểm bất hảo ý tứ: - Lý Dịch huynh đệ, này, ta bên người bây giờ thị viên Luân Hồi châu đều có, ngươi luyện chế thần khí cho ta, ta há có thể vô duyên vô cớ nhận đại ân này, ân, xin đợi thời gian nữa, theo ta được biết, Phong Đô Đại Đế sau thời gian nữa phải vào Kính Nguyệt hồ, đến lúc đó Luân Hồi châu, nhất định cho ngươi. - Hừ! Lý Dương hừ lạnh tiếng, có vẻ rất giận dữ : - Tần Nghiễm đại ca, ngươi xưng hô ta là huynh đệ, vị huynh đệ này luyện chế món đồ thần khí cho ngươi mà phải tính toán sao? Tần Nghiễm Vương giật mình lúc rồi : - Huynh đệ, Đúng rồi, huynh đệ! Tần Nghiễm Vương trong mắt lên tia quang mang. Lúc này Sở Giang Vương cùng Cửu Thiên Tiên Đế đàm luận. - Cửu Thiên đạo hữu, theo ta được biết, ngươi sáng tạo ra Cửu Thiên Kiếm Điển sao vừa rồi ngươi Tử Hoàn Kiếm Điển là thế nào? Sở Giang Vương nghi hoặc hỏi. Cửu Thiên Tiên Đế tự hào cười : Đây là Quỷ giới, các ngươi biết cũng là việc bình thường, tại Tiên giới phỏng chừng có nhiều người biết Cửu Thiên Kiếm Điển chính là ta từ ngày tu luyện đến Tiên Đế cảnh giới, trực tiếp sáng tạo ra. Còn Tử Hoàn Kiếm Điển là do ta đạt tới Tiên Đế hậu kỳ thời gian mới sáng tạo ra. Tử Hoàn Kiếm Điển phải đến Tiên Đế cấp bậc cao thủ mới có thể chánh thức thi triển. nhớ lại việc xảy ra lúc trước ở Côn Luân tiên cảnh, trong Thục Sơn kiếm phái, thần thức Hạng Vũ phát ra Kim Kiếm tôn giả truyền cấp cho chưởng môn Trần Kiếm Phong Cửu Thiên Kiếm Điển, nghĩ tới Cửu Thiên Tiên Đế trước mắt lại chính là người sáng tạo ra Hoàn Thiên Kiếm Điển. - Cửu Thiên đạo hữu hổ là nhân vật đứng đầu trong kiếm tiên, có thể sáng tạo ra hai đại bảo điển, bội phục, bội phục! Tần Nghiễm Vương nhìn Cửu Thiên Tiên Đế . Cửu Thiên Tiên Đế lắc đầu cười: - đáng giá nhắc tới, đáng giá nhắc tới. Lý Dương cũng cười cười, cũng chuyển hướng sang Sở Giang Vương, : - Sở Giang đạo hữu, biết theo như lời lúc đầu... Sở Giang Vương vừa nghe Lý Dương , lập tức ngay: - Việc của Lý Dịch đạo hữu, ta lúc nào cũng có thể xử lý cho ngươi, thông qua Luân Hồi kính điều tra cũng phải lần đầu tiên. Lý Dịch đạo hữu quyết định lúc nào ? - “Trạch nhật bất như chàng nhật”, chính là hôm nay luôn, bây giờ luôn phải tốt nhất sao? Lý Dương thể chờ đợi thêm nữa, trong mắt , tìm được tin tức của Tuyết chính là quan trọng nhất. - Tốt, ta cũng có vấn đề gì. Sở Giang Vương ha ha cười to, vỗ ngực . Cửu Thiên Tiên Đế cùng với Tần Nghiễm Vương cũng hơi bất ngờ. - Lý Dịch huynh đệ, ngươi muốn bây giờ? Tần Nghiễm Vương cả kinh vội hỏi. Lý Dương nhìn Cửu Thiên Tiên Đế và Tần Nghiễm Vương, : - Tần Nghiễm đại ca. Cửu Thiên đạo hữu, trọng thác của Lý Dương tiểu hữu ta vẫn ghi tạc trong lòng, ngày xong, ngày lòng ta thêm bất an an, sớm ngày giải quyết việc này ta mới giải thoát a. Tần Nghiễm Vương và Cửu Thiên Tiên Đế hai người vừa nghe xong, cũng biết Lý Dương quyết định. - Ma giới Lý Dương tiểu hữu nếu biết Lý Dịch đạo hữu ngươi như thế nhất định rất cảm kích Tần Nghiễm Vương cảm thán. Lý Dương cười. - Tốt lắm, từ nay về sau nếu có thời gian ta trở lại, cáo từ! Lý Dương nhìn Cửu Thiên Tiên đế, Tần Nghiễm Vương , Sở Giang Vương cũng cáo từ hai người Tần Nghiễm Vương, lập tức cùng Lý Dương trực tiếp ngự mây bay . Vân vụ dầy đặc. Hai người ngự , lâu thấy Sở Giang thành ở phía xa xa. - Lý Dịch đạo hữu, theo ta đến đây! Sở Giang Vương cười. Trực tiếp từ cửu trùng thiên xuyên qua Cửu Thiên cực từ lôi sát, hướng đến Sở Giang thành mà bay tới. Lý Dương cũng hóa thành lưu quang, liền bay theo lên , chỉ lát sau, hai người cưỡi mây bay tới bầu trời Sở Giang thành. - Đó là cửa vào hả? Lý Dương cười chỉ hướng thông đạo lớn cách đó xa, Trong đó chỉ có lượng lớn quỷ giới nhân công lực cực kỳ yếu mà chủ yếu là bởi vì thần thức Lý Dương phát Luân Hồi kính trong gian. - Đúng rồi, Lý Dịch đạo hữu, theo ta đến đây, ngươi mình vào, bị thủ vệ công kích. Sở Giang Vương cười , lập tức dẫn Lý Dương tiến vào trong thông đạo. So với Tần Nghiễm thành gian cửa vào cũng khác biệt lắm. Đều là khôn cùng vô tận gian, mây mù huyết hồng bầu trời phiêu đãng, từng người chết , linh hồn tới Quỷ giới, đều biến thành Quỷ giới nhân. - Bái kiến bệ hạ! Thủ vệ này thấy Sở Giang Vương, vội vàng quỳ xuống cung nghênh . - Các ngươi cứ tiếp tục làm việc các ngươi . Sở Giang Vương nhàn nhạt , lập tức quay đầu cười với Lý Dương: - Lý Dịch đạo hữu, ngươi lúc ở Tần Nghiễm thành cũng điều tra quá lần, biết được ít tình rồi nên ta cũng thêm. xong liền trực tiếp hướng bầu trời bay . Trong lòng Lý Dương cảm thấy rất quái dị, tựa hồ hưng phấn nhưng lại tựa hồ có chút khẩn trương. Lần thứ hai của mười khối Luân Hồi kính, biết phải tra bao nhiêu cái mới có thể tra được tin tức của Tuyết, Lý Dương lập tức bay lên trời, hướng phía Luân Hồi kính bay . Mười khối Luân Hồi kính nếu vận khí tốt, lần đầu tiên là có thể điều tra được, vận khí tốt, phỏng chừng phải tra cái thứ mười mới có thể thành công. Dù sao cũng ai biết Tuyết rốt cuộc là từ cửa nào tiến vào Quỷ giới. Sở Giang Vương sắc mặt nghiêm túc, đứng của Luân Hồi kính, trong tay đột nhiên xuất khối hình tam lăng (ba góc) huyết hồng tinh thạch, chính là Luân Hồi huyết tinh. Dưới khống chế của Sở Giang Vương, Luân Hồi huyết tinh phát ra huyết hồng quang mang chói mắt, huyết hồng quang mang trực tiếp bắn về phía mặt Luân Hồi kính đối diện, mặt Luân Hồi kính chính là hắc kim chúc. - Khai! Tiếp theo Sở Giang Vương hét lớn tiếng, huyết hồng quang mang nóng cháy lên, đột nhiên hoàn toàn bao trùm toàn bộ mặt Luân Hồi kính, giống hệt lần trước, giống như giựt lại bố mộ, mặt kim chúc cũng hướng sang hai bên, xuất mặt kính. - Khai! Tay Sở Giang Vương lật ra, viên Luân Hồi châu liền xuất , trực tiếp tiến về mặt kính Luân Hồi kính, mặt kính liền từ từ hấp thu Luân Hồi huyết châu. - Lý Dịch đạo hữu… Sở Giang Vương muốn nhắc nhở. Lý Dương cũng biết quy củ, chờ Sở Giang Vương xong, liền phi thân ra ngoài Luân Hồi kính, bạch sắc quang mang từ mặt kính từ từ phát ra, sau đó hoàn toàn bao quanh Lý Dương, loại năng lượng giống như năng lượng thần thức tiến vào trong óc Lý Dương. Trong lòng Lý Dương tĩnh lặng chỉ nghĩ đến tin tức có liên quan đến Tuyết. - Xuy xuy... Luân Hồi kính chấn động. Lý Dương rất ràng, giờ phút này, Luân Hồi kính bắt đầu tìm tòi các tin tức có liên quan đến Tuyết, Lý Dương im lặng chờ đợi, mặc dù còn có tám khối Luân Hồi kính chưa dò xét, vì vậy mỗi Luân Hồi kính đều có thể có khả năng. - Nhất định phải tra được, nhất định! Lý Dương nhìn chằm chằm mặt kính dưới chân, trong miệng thấp giọng lẩm nhẩm. "Mặt kính xuất hình ảnh a, vì sao còn chưa ra?" Trong lòng Lý Dương càng bực, may mắn bạch quang hoàn toàn bao vây Lý Dương nên Sở Giang Vương nhìn thần sắc Lý Dương, nếu Lý Dương thất thố như thế nhất định làm Sở Giang Vương khó tin, chẳng nhẽ vì người bằng hữu lại khẩn trương như thế. Thời gian cứ thế trôi . “Độ thiên như niên, độ miểu như niên.” ( ngày giống như năm mà giây cũng giống như năm). Lý Dương giờ phút này ràng cảm thấy thế nào là mỗi giây lại giống như năm, mặt kính vẫn chấn động, điều này rằng việc tìm tòi tin tức còn chưa dừng lại, vẫn còn có hy vọng. Rồi đột nhiên - mặt kính dừng lại, bạch quang trong nháy mắt biến mất, mặt kính dưới chân Lý Dương biến lại thành hắc kim chúc. "Thất bại?" Lý Dương sắc mặt trong lúc nhất thời có chút khó coi, dở khóc dở cười. Cảm giác khó chịu cả về thể xác lẫn tinh thần ập đến Lý Dương, chờ đợi nhiều năm như vậy rồi, chỉ còn bước cuối cùng là thông qua mười khối Luân Hồi kính để tìm tung tích của Tuyết mà thôi thế nhưng hai lần liên tiếp đều thất bại. Mỗi lần chờ đợi tìm kiếm, Lý Dương đều có cảm giác hy vọng đạt được. Nhưng…. thất bại. - Hô! Lý Dương chậm rãi nhắm mắt, khóe miệng có tia cười khổ. lúc lâu sau, Lý Dương đột nhiên mở to mắt, trong mắt lên tia sắc bén ", lâu như vậy còn chờ được, mười khối Luân Hồi kính nhất định phải có khối có, kể cả chín khối đều thất bại, khối thứ mười chắc chắn tra ra." thân Lý Dương phát ra cổ khí thế sắc bén, Lý Dương thân hình chợt lóe lên, tới bên cạnh Sở Giang Vương. - Lý Dịch đạo hữu, đây là Luân Hồi châu, ta rồi, ngươi giúp ta luyện chế thần khí, ta giúp ngươi điều tra ngoài ra còn tặng viên Luân Hồi châu. Sở Giang Vương biết Lý Dương thất bại, cũng hỏi nhiều thêm, trực tiếp đem Luân Hồi châu đặt ở trước mặt Lý Dương. hiểu cái Lý Dương cần nhất lúc này chính là Luân Hồi châu. - Cám ơn! Lý Dương cũng cự tuyệt, trực tiếp nhận Luân Hồi châu, liền phi thân rời . - Lý Dịch đạo hữu, ngươi phải đâu à? Sở Giang Vương vội hỏi ngay. - Tống Đế thành! Vừa dứt lời, Lý Dương biến mất trước mắt Sở Giang Vương.
Quyển 11 - Chương 31 : Lý Tầm Hoan Như thiểm điện, như lưu quang. Chân đạp Mây, Xuyên Vân Toạ Vụ hoàn toàn đạt đến cực điểm. Lý Dương xuyên thẳng lên chín tầng trời, chỉ chốc lát nhìn thấy phần ngoài của Tống Đế Thành. Lao mình xuống cái. Giống như lưu quang bắn vào trong Tống Đế Thành, dưới tìm kiếm của thần thức, Lý Dương rất dễ dàng phát vương cung của Tống Đế Vương, Thập Điện Diêm Vương có bộ phận là Quỷ Đế hậu kỳ, đại bộ phận vẫn là Quỷ Đế trung kỳ. Tống Đế Vương này chính là Quỷ Đế trung kỳ. Đến bên ngoài vương cung Tống Đế Vương. - Thông truyền chút, là Quỷ Đế Lý Dịch cầu được gặp Tống Đế Vương. Lý Dương đứng ở ngoài cửa cung với thủ vệ. - Quỷ Đế! Thủ vệ đó vừa nghe đến từ này, nhất thời trong lòng nhảy lên, hai lời trực tiếp lao vào cung bẩm báo. Lý Dương đứng ở ngoài cửa cung, bình phục lại tâm tình của mình. Lý Dương hiểu . Bản thân mặc dù nóng lòng tra cứu tin tức của Tuyết, hơn nữa đựa vào thực lực bản thân, có thể trực tiếp lao vào trong vương cung, nhưng mà… bản thân cần Tống Đế Vương này, nếu như Tống Đế Vương nguyện ý khai mở Luân Hồi Kính, cho dù có nhiều Luân Hồi Châu hơn cũng vô dụng. Về thái độ trước hết cần tôn trọng Tống Đế Vương, bằng chọc giận Tống Đế Vương, vậy có thể nguy. Lý Dương liền cứ đứng như vậy, lẳng lặng chờ. Qua lát, Tống Đế Vương liền xuất bên ngoài vương cung. Tống Đế Vương, ngoại hình có bộ dạng 40 tuổi, bộ râu dài lộ vẻ có chút vóc dáng văn nhân. Tống Đế Vương vừa nhìn thấy Lý Dương. Nhất thời ánh mắt sáng lên, thần thức nhìn thấu Lý Dương, tự nhiên hiểu người ở trước mắt công lực còn cao hơn . - Ha ha, Lý Dịch đạo hữu, kể từ khư luyện khí đại tái kết thúc, ta nghe đến đại danh của đạo hữu, ta vẫn hối hận là xem thi đấu, bỏ qua cơ hội được quen biết với đạo hữu, tưởng được à, đạo hữu ngờ lại đến chỗ ta. Đạo hữu, đến đây, xin mời vào! Tống Đế Vương có vẻ vô cùng nhiệt tình. Tống Đế Vương nhiệt tình như vậy. là Tống Đế Vương biết Lý Dương là cao thủ Quỷ Đế hậu kỳ, hai là Lý Dương thân là đại sư có thể luyện chế thần khí, địa vị cũng khác hẳn. - Sớm nghe đến đại danh của Tống Đế đạo hữu, hôm nay mới được gặp mặp. Lý Dương giờ phút này tuyệt đề cập đến chuyện Luân Hồi Kính, cùng Tống Đế Vương cùng nhau đàm tiếu vào trong cung điện. Bất kể thế nào. Đầu tiên phải cùng Tống Đế Vương tạo quan hệ tốt chút, rồi hãy bàn đến chuyện Luân Hồi Kính. Dù sao mới đến chưa câu nào liền nhờ người ta giúp đỡ. Cho dù Tống Đế Vương tính tình tốt, có lẽ trong lòng cũng rất là mất hứng. khi làm dở, Lý Dương có hối hận cũng kịp, thu lại được, Thập Điện Diêm Vương cũng đắc tội được, tối thiểu là tại đắc tội được. Mội khi đắc tội người nào đó, vừa khéo Luân Hồi Kính trong thành trì của người đó lại có tin tức của Tuyết, khi đó Lý Dương khóc cũng vô dụng. Tống Đế Vương chiêu đãi Lý Dương thực là tuyệt đối tốt, nhiệt tình vô cùng. Sau khi bày yến tiệc liền cùng Lý Dương uống rượu đàm tiếu, hai người cũng biết là uống bao nhiều, khoảng cách giữa hai người cũng trở nên thân cận hơn nhiều. Tống Đế Vương bỏ ly rượu xuống, ánh mắt có chút tiếu ý nhìn Lý Dương chằm chằm : - Lý Dịch đạo hữu, lần này người đến chỗ ta. Có phải là vì chuyện Luân Hồi Kính ? Tống Đế Vương nhìn thấy thần sắc Lý Dương liền ha ha cười lớn lên: - Ha ha, Tống Đệ ta thực có nghe qua chuyện của đạo hữu, vì người luyện chế thần khí cầu gì khác, chỉ vì Luân Hồi Châu, với tu vi tại của đạo hữu kém hơn Phong Đô Đại Đế, còn có cầu gì nữa? Khi mà Tống Đế Vương mở lời, Lý Dương liền thuận theo đem cầu của mình ra. - Tống Đế đạo hữu, ta nhận uỷ thác của Lý Dương tiểu hữu, muốn vì tìm kiếm tin tức người tại Quỷ giới, nhưng ai nghĩ được tra tìm Tần Nghiễm Thành và Sở Giang Thành, ngờ cũng tra ra được, do vậy mới đến chỗ Tống Đế đạo hữu. Nếu như đạo hữu thấy khó… Hai người chuyện lâu như vậy, Lý Dương hoàn toàn biết được tính khí của Tống Đế Vương này, quả nhiên Lý Dương vừa vậy, Tống Đế Vương lập tức : - Lý Dịch đạo hữu, vậy là sao, khó khăn gì chứ? phải chỉ là khai mở Luân Hồi Kính chút, chuyện , chúng ta uống rượu, hôm nay nghỉ lại ở chỗ ta, ngay mai, ta đưa người tìm kiếm phen, đạo hữu người có Luân Hồi Châu chưa, nếu như có, chỗ ta vẫn còn viên Luân Hồi Châu chưa sử dụng. Tống Đế Vương nhiệt tình vô cùng. Lý Dương vội vàng : - , ta chuẩn bị Luân Hồi Châu rồi, để đạo hữu giúp đỡ, làm sao còn dám xấu hổ để đạo hữu dùng đến Luân Hồi Châu. Tống Đế Vương vừa rồi bất quá nhiệt tình chút mà thôi, nếu như Lý Dương thực mặt dày tiếp nhận, Tống Đế Vương có lẽ ngoài mặt gì, nhưng trong lòng cao hứng. Sau đó, hai người liền đàm tiếu vui vẻ, cùng ngày Lý Dương ở lại trong vương cung của Tống Đế Vương… - Lý Dịch đạo hữu, cùng ta! Tống Đế Vương đạp mây mà bay, phá mà , Lý Dương cũng chân đạp Mây, theo. Chốc lát, hai người đến bên ngoài thông đạo cực lớn, từ trong thông đạo tiến vào, hai người Lý Dương tiến vào gian cửa vào Tống Đế Thành, giống hệt như gian lối vào hai thành kia, vẫn là vô số người của Quỷ giới mới sinh. Quen thuộc dễ dàng. Lý Dương liền cùng Tống Đế Vương đến phía Luân Hồi Kính, xung quang đó lởn vởn mây mù màu đỏ như máu, Lý Dương thậm chí nhìn thấy phàm nhân sau khi chết đến Quỷ giới ngẩng đầu nhìn Lý Dương và Tống Đế Vương, trong mắt tràn đầy khiếp sợ. Tống Đế Vương lấy ra Luân Hồi Huyết Tinh, sắc mặt cũng nghiêm túc hẳn lên, dần dần, Luân Hồi Huyết Tinh phát ra thứ huyết hồng sắc quang mang chói mắt, cùng với tiếng xướng lớn. - Mở! Lý Dương liền nhìn thấy bề mặt đen như kim loại ở mặt kia Luân Hồi Huyết Tinh lại xuất mặt kính ràng. - Tống Đế đạo hửu, đây là Luân Hồi Châu. Lý Dương vội vàng lấy Luân Hồi Châu đưa cho Tống Đế Vương. Tống Đế Vương tiếp lấy Luân Hồi Châu, thi triển bí pháp, liền đó hét lớn tiếng: - Mở! Sau đó liền đem Luân Hồi Châu ném xuống mặt kính, mặt kính liền như mặt nước, trực tiếp thu nạp Luân Hồi Châu, bắt đầu phát ra quang mang màu trắng. Lý Dương trực tiếp hạ xuống mặt kính, chân đạp mắt kính. Quang mang màu trắng bao lấy Lý Dương. Xung quanh vùng quang mang màu trắng, nhìn thấy thứ gì, có lẽ ngoài trừ màu trắng trước mắt Lý Dương, chỉ có mặt kính dưới chân là có thể nhìn thấy. loại năng lượng tựa như ý thức tiến vào trong đầu Lý Dương, Lý Dương liền nhớ lại những tín tức về Tuyết. “Khương Tuyết, nữ, 1100 năm trước đến Quỷ giới, Phàm Nhân giới người địa cầu”. Trong đầu Lý Dương tự kìm hãm được xuất lên hình dáng của Tuyết, cỗ năng lượng thần thức đó rời khỏi đầu Lý Dương, Luân Hồi Kính bắt đầu rung động hẳn lên, Lý Dương biết , Luân Hồi Kính bắt đầu tìm kiếm. “Tuyết, ta thực là rất muốn, rất muốn biết nàng ở đâu…” Lý Dương nhắm mắt lại, nước mắt lấp loáng mý mắt Lý Dương… Thời gian rất là chậm rãi, giây, hai giây… Lý Dương cần mở mắt ra, nếu như thực tìm được tin tức của Tuyết, tin tức đó trực tiếp tiến vào trong thần thức của Lý Dương, Lý Dương liền cứ nhắm mắt như vậy chờ đợi, lúc này tâm cảnh so với lần trước bình tĩnh hơn hẳn. Bởi vì Lý Dương chuẩn bị tốt cho việc thất bại. Rung động ngừng lại. Quang mang màu trắng tan biến, mặt kính lại biến thành thứ kim loại màu đen băng lạnh. mặt Lý Dương ngờ có nụ cười quái dị. “Thất bại rồi sao? Mười khối Luân Hồi Kính, còn có bảy khối chưa tìm kiếm”. Lý Dương mở to mắt, tựa hồ có chút khó tiếp thụ, cứ cười nhạt như vậy phi thân đến bên cạnh Tống Đế Vương. Tống Đế Vương cũng biết Lý Dương thất bại rồi. Nếu như thành công, khi quang mang màu trắng tiêu tán, có thể nhìn thấy mặt kính xuất hình người. - Luân Hồi Kính có mười cái. Lý Dịch đạo hữu, ngài đừng nóng lòng. Tống Đế Vương khuyên nhủ. Lý Dương khoé miệng có nụ cười nhạt: - Mười đại thành trì, Tần Nghiễm Thành, Sở Giang Thành, Tống Đế Thành ta tìm qua rồi, Ngỗ Quan Thành, Diêm La Thành, Bình Đẳng Thành, Thái Sơn Thành, Đô Thị Thành, Biện Thành, Chuyển Luân Thành bảy đại thành trì còn chưa tìm qua. Lần thứ nhất tìm kiếm, Lý Dương kỳ vọng lớn nhất, nhưng mà cũng đồng thời thất vọng. Lần thứ hai tìm kiếm, Lý Dương đồng dạng kỳ vọng rất lớn, nhưng mà vẫn thất bại. Trải qua hai lần thất bại, Lý Dương biết kỳ vọng càng nhiều, khi thất bại, thất vọng cũng càng lớn. chuẩn bị tốt rồi, cho dù liên tục thất bại chín lần, vậy lần thứ 10 nhất định thành công. Ngàn năm cũng qua rồi, còn quan tâm gì năm nữa. Trong năm có được mười viên Luân Hồi Châu, Lý Dương hết sức có lòng tin, có biện pháp nào khác, đến cuối cùng bán đấu giá 1 - 2 món thần khí là có thể có đủ Luân Hồi Châu rồi. Chỉ 1 - 2 món thần khí mà thôi, đối với thế lực các giới căn bản có ảnh hưởng. Tống Đế Vương vỗ vai Lý Dương : - Lý Dịch huynh đệ, ngươi mới tìm kiếm ba lần, đừng nóng vội, ta biết tiên nhân, ở tại Quỷ giới cũng hơn 1000 năm rồi, tìm qua sáu lần, mà vẫn chưa tìm thấy. tại còn sưu tập tiếp viên Luân Hồi Châu. - Sáu lần? Lý Dương cả kinh, xem ra cũng có người đồng bệnh tương liên với mình. - Phải, là sáu lần, tiên nhân đó công lực cũng coi là tệ, bản thân mặc dù chỉ là Tiên Quân hậu kỳ, nhưng mà thực tế lực công kích sánh với cao thủ đẳng cấp Tiên Đế, đáng tiếc, như đạo hữu có được bí pháp luyện chế thần khí như vậy, sưu tập Luân Hồi Châu khó khăn hơn nhiều. Ngàn năm nay, hao phí rất nhiều tinh lực mới thu thập được sáu viên Luân Hồi Châu, đây còn là vì có số Diêm Vương thương si tình, đồng tình với , mới cho . Tống Đế Vương cười . Tiên nhân kia công lực chỉ là Tiên Quân hậu kỳ, mặc dù thực tế lực công kích mạnh chút, nhưng mà theo Thập Điện Diêm Vương thấy, chỉ là hậu bối mà thôi, tối đa là bời vì cảm động trước si tình mà giúp đỡ chút, còn Lý Dương giống vậy. Lý Dương tại thân phận là cao thủ Quỷ Đế hậu kỳ, hơn nữa tâm thần tu vi kém hơn Phong Đô Đại Đế. Quan trọng nhất chính là, Lý Dương còn là cao thủ có thể luyện chế thần khí, nhân vật như vậy, muốn có được Luân Hồi Châu, so với tiên nhân kia chính là giản đơn hơn nhiều. - Tiên nhân? Si tình? Lẽ nào cũng là vì người của tại Phàm Nhân giới? Lý Dương nghi hoặc hỏi. Tống Đế Vương gật đầu : - Phải, bất quá tiên nhân này ở tại Tiên giới danh tiếng cũng là rất lớn, chính là người sáng tạo ra phi đao nhập đạo loại phương pháp tu luyện kiểu mới này, đặc biệt là phi đao công kích ở tại Tiên giới cũng rất là hiếm thấy. Vẻ mặt Lý Dương nhất thời đọng lại. - Phi đao nhập đạo? Ngài phi đao nhập đạo? Ánh mắt Lý Dương phát ra quang mang cháy bỏng, nhìn Tống Đế Vương hỏi. Tống Đế Vương thấy Lý Dương kích động như vậy liền có chút nghi hoặc: - Phải, là phi đao nhập đạo, Lý Dịch đạo hữu, làm sao vậy, người sao lại kích động như vậy! Lý Dương cũng phát bản thân kích động quá mức, lập tức giải thích: - Chỉ là nghe đến phi đao nhập đạo có chút kích động mà thôi, ta tu luyện chỉ là công pháp phổ thông, nhưng mà vũ khí công kích lại là phi đao, do vậy đối với phi đao nhập đạo có chút kinh ngạc. - Nguyên lai vũ khí của đạo hữu là phi đao, khó trách đối với phi đao nhập đạo lại quan tâm như vậy. Tống Đế Vương trong lòng hiểu ra. Lý Dương trong lòng lại trào dâng kích động. Ngàn năm trước tiến vào Quỷ giới, hơn nữa là cao thủ Tiên Quân hậu kỳ, còn là phi đao nhập đạo, Lý Dương kìm được nghĩ đến khai tông tổ sư của Tinh Cực Tông, trưởng bối của Lý gia, ông cố của là Lý Tầm Hoan. - Tống Đế đạo hữu, ngài có biết người đó là ai ? Lý Dương che dấu sư kích động, mỉm cười hỏi: - Đối với nhân vật thiên tài sáng tạo ra công pháp phi đao nhập đạo, ta vẫn là muốn gặp mặt lần. Tống Đế Vương gật đầu : - gọi là Lý Tầm Hoan, người bình thường gọi là Tầm Hoan chân nhân. Lý Dương tim run lên. Quả nhiên, quả nhiên là ông cố của mình, người khai sáng Tinh Cực Tông, tổ sư Lý Tầm Hoan. Đối với Lý Tầm Hoan, Lý Dương hết sức là bội phục, chỉ bởi vì Lý Tầm Hoan là ông cố của mình, còn bởi vì si tình của Lý Tầm Hoan, Lý Dương đối với loại người ba lòng hai ý rất ưa. - còn ở Quỷ giới chứ? Lý Dương truy hỏi. Tống Đế Vương gật đầu : - Phải, còn ở tại Quỷ giới, Lý Dịch đạo hữu, Lý Tầm Hoan này mặc dù chỉ là tu vi Tiên Quân hậu kỳ, nhưng mà có món thần khí, tựa hồ món thần khí này còn dẫn diễn ra đến trường tranh đấu tại Tiên giới, thấn khí đó lực công kích cực mạnh, thêm vào đó Lý Tầm Hoan này còn sở trường về phi đao công kích, sợ mất mặt chứ ngay cả tôi, cũng muốn làm kẻ địch của Lý Tầm Hoan. - Thần khí? Lý Dương trong long lướt qua ý nghĩ, liền nghĩ thêm nữa, khi mà ở tại Quỷ giới, Lý Dương liền trực tiếp dùng thần thức bao trùm lấy cả Quỷ giới, bắt đầu cẩn thận tìm kiến, tâm thần tu vi của Lý Dương đạt đến Ma đế hậu kỳ, tự nhiên là dễ dàng bao trùm lấy cả Quỷ giới. Đao phách! Lý Dương tìm kiếm chính là trong cơ thể có đao phách, có đao phách mới là tiêu chí của tu luyện phi đao nhập đạo. thân trường sam màu trắng, tóc trắng xoả vai, khoé mắt có ít nếp nhăn đuôi cá, cả người như có cảm giác thương tang, duy chỉ có ánh mắt, tựa hồ như xuyên thấu hết thảy thế gian, trong cơ thể có nhũ bạch sắc phi đao. thần khí phi đao toả ánh sáng năm màu xoay quanh trong đan điền. Lý Tầm Hoan. Hơn nữa ở ngay Tống Đế Thành. Lý Dương con mắt nhất thời sang lên, có cơn xúc động, cơn xúc động muốn lập tức gặp Lý Tầm Hoan. - Tống Đế đạo hữu, ta phát Lý Tầm Hoan kia ở tại Tống Đái Thành, ta trước gặp cái, sau đó ghé vương cung thăm đạo hữu, thế nào? Lý Dương kìm nén xúc động, với Tống Đế Vương. - Ồ? Xem ra đạo hữu và Lý Tầm Hoan kia cũng có duyên, ta tại đây chúc mừng đạo hữu, đạo hữu nha. Tống Đế Vương cười . Lý Dương thoáng cười, liền đó trực tiếp bay mà .
Quyển 11 - Chương 32: Ngũ Đức Chi Thân Lý Tầm Hoan, thích tịch mịch độ, nhưng trời cao lại khiến thường thường phải tịch mịch. con đường trong Tống Đế Thành, đường số người phi thường nhiều, nhưng thân trường sam màu trắng như Lý Tầm Hoan mặc dù ở giữa đám người, nhưng lại hoà nhập vào đám người, phảng phất như là người của thế giới khác, lẳng lặng đứng bàng quang ngoài thế giới này. lâu, Lý Tầm Hoan rẽ vào con hẻm u tối, mặt đất trong con hẻm bám rêu xanh, hiếm có dấu tích con người. - Tầm Hoan đại ca, huynh muốn tìm Luân Hồi Châu, nhưng tại nên đến đâu tìm đây? mỹ nhân mặc áo dài trắng ở phía sau Lý Tầm Hoan, giọng hỏi. Lý Tầm Hoàn vừa nghe, liền bất ngờ dừng lại, xoay người nhìn trước mắt, bạch y nữ tử nguyên bổn ở phía sau Lý Tầm Hoan, tưởng được Lý Tầm Hoàn thoáng chốc dừng lại, khỏi va vào lòng Lý Tầm Hoan, nhất thời mặt ngọc đỏ lên. Lý Tầm Hoan cười : - muội tử, muội mệt mỏi sao? Mệt rồi chúng ta tìm tửu lâu nghỉ ngơi thời gian. liền : - , muội mệt, chỉ là cùng Tầm Hoan đại ca lưu lãng bốn phương như vậy, nhưng lại tìm thấy Luân Hồi Châu, cảm thấy nóng lòng mà thôi. Lý Tầm Hoan cười thở dài hơi, chậm rãi : - Luân Hồi Châu…, Luân Hồi Châu, cái đó nào phải muốn được là được, sáu viên Luân Hồi Châu lúc đầu ta thử hết tất cả các biện pháp, bất kể là vì người làm việc, hoặc là dùng bảo vật hoán đổi. Được rồi, chuyện Luân Hồi Châu vội được, chờ lần tới Phong Đô Đại Đế khai mở Kính Nguyệt Hồ, chừng ta có khả năng lấy được 1-2 viên. - Ừm, Tầm Hoan đại ca huynh nhất định có thể lấy được. Trong mắt lấp loáng quang mang xán lạn, nhìn Lý Tầm Hoan thập phần kiên định . đột nhiên giọng : - Tầm Hoan đại ca, muội có thể hỏi huynh chuyện ? - . Lý Tầm Hoan mỉm cười . cố lấy dũng khí, đem suy nghĩ bao lâu, vấn đề suy đoán bao lâu ra hỏi: - Tầm Hoan đại ca, huynh muốn tìm Thi tỷ tỷ phải ? Huynh có thể cùng muội kể về chuyện của Thi tỷ tỷ ? mở to mắt nhìn Lý Tầm Hoan, tràn ngập kỳ vọng. Lý Tầm Hoan nguyên bổn còn mỉm cười, vừa nghe hỏi đến chuyện đó, nhất thời trầm mặc. - Tầm Hoan đại ca, , muội có ý tứ gì cả, muội hỏi chút mà thôi. Tuyệt phải là nhất định muốn biết… thấy Lý Tầm Hoan như vậy, vội vàng . Lý Tầm Hoan nghe vậy, mỉm cười : - Kỳ với muội cũng có sao. nghe thế, nhất thời tĩnh tâm lại ở bên Lý Tầm Hoan chăm chú lắng nghe. Ánh mắt Lý Tầm Hoan dần dần trở nên mê mang, tựa hồ như nhớ lại quá khứ: - Thi … Trong lòng đau đớn từng trận, Lý Tầm Hoan thực quen với cảm giác đau lòng này, tự kìm hãm được ho lên từng đợt, tu luyện đến trình độ như , sao lại còn ho? - Tầm Hoan đại ca! vừa muốn giúp đỡ, Lý Tầm Hoan khe khẽ đưa tay ra ngăn cản , ánh mắt Lý Tầm Hoan lại từ từ trở nên mê mang. - Khi ở tại Phàm Nhân giới, ta cùng Thi là thanh mai trúc mã, cảm tình rất sâu. Hiểu Vân là nghĩa huynh của ta, đối với ta có ân cứu mạng, cũng thích Thi , do vậy…ta đem Thi tặng cho . Lý Tầm Hoan đến đó, khẽ dừng lại chút. nhướng mày, muốn gì đó, nhưng lời ra đến miệng lại nuốt xuống. - Ta biết… Hiểu Vân Thi , nhất định đối tốt với Thi , khi mà như thế tất cả cũng hoàn mỹ, chỉ cần bọn họ đều hạnh phúc, vậy là được rồi. mặt Lý Tầm Hoan có tia cười nhàn nhạt. nghe đến đó, trong lòng than tiếng: - Tầm Hoan đại ca, huynh luôn đối xử tốt với người khá, nhưng mà huynh sao lại luôn quên bản thân vậy? Cùng Lý Tầm Hoan trải qua đoạn thời gian này, nàng đối với nhân cách vĩ đại của Lý Tầm Hoan cảm nhận rất ràng, tại Quỷ giới khoảng thời gian này, thậm chí tin thế gian ngờ có người như vậy, đối với người khác tốt, nhưng lại cầu người ta đối với mình như thế nào. - Ta nghĩ rằng bọn họ rất vui sướng, bọn họ vui sướng, ta cũng thấy thoả mãn, nhưng… Sắc mặt Lý Tầm Hoan thay đổi, biến thành trắng như mang bệnh. - Nhưng ngày đó, lời Thi với ta, ta thực vĩnh viễn nhớ mãi… Lý Tầm Hoan còn nhớ câu ngày đó “Chàng chỉ biết có huynh đệ, đem thiếp tặng cho huynh đệ, chàng có biết chăng, thiếp cũng là con người, chàng có hỏi qua cảm nhận của thiếp ?” Biểu tình kích động đau đớn của Lâm Thi khi đó, vĩnh viễn khắc sâu trong óc Lý Tầm Hoan. - Là ta sai, là ta sai rồi. Tất cả đều là ta sai, bây giờ đến Quỷ giới, ta cũng cầu Phong Đô Đại Đế đáp ứng, khi tìm thấy Thi , nhờ giúp đỡ dùng Tam Sanh Thạch, để nàng khôi phục ký ức. Kiếp trước ta có lỗi với nàng, kiếp này, ta nhất định phải bổi thường cho nàng, cùng nàng ở nơi, cho đến khi biển cạn đá mòn. Lý Tầm Hoan nhân nghĩa, vì huynh đệ, có thể nhường người nhất cho huynh đệ, tình nguyện để bản thân thống khổ, cũng hy vọng người khác được hạnh phúc. Tạo thành như vậy thực chỉ là do Lý Tầm Hoan sai thôi sao? Hoàn to do nhân nghĩa mà sai sao? Lâm Thi cũng sai. Trong lòng Lâm Thi , “chịu đựng” là mỹ đức lớn nhất của người phụ nữ, nhẫn nhịn, để mặc theo hoàn cảnh, nàng trước giờ phản kháng. Thậm chí Lý Tầm Hoan cùng nàng về chuyện của Long Hiểu Vân, đem nàng tặng cho Long Hiểu Vân, nàng cũng có phản kháng. Nếu như nàng lúc xưa cùng Lý Tầm Hoan đối mặt thẳng, có lẽ lại là kết quả khác. Lý Tầm Hoan thở dài hơi, mặt có vẻ tươi cười nhàn nhạt, nhưng lại khiến nhìn mà đau lòng. - Bất kể kiếp trước thế nào, ta chỉ cầu có thể tìm thấy Thi , cùng nàng ngắm hừng đông, xem mặt trời lặn, xem mây trắng trôi, hoa bay phấp phới, cho đến khi biển cạn đá mòn, suốt đời thay đổi. Thanh Lý Tầm Hoan trầm thấp, nhưng lại có quyết tâm bất diệt. - Tầm Hoan đại ca. nhìn Lý Tầm Hoan, lúc này nàng đem ái mộ trong lòng đối với Lý Tầm Hoan hoàn toàn ép tận đáy lòng, nghe Lý Tầm Hoan , nàng hiểu rằng… Lý Tầm Hoan thương nhất chính là Thi , nàng muốn làm khó Tầm Hoan đại ca mà nàng kính ái nhất. - Chúng ta nữa, tìm địa phương nghĩ ngơi nào? dung nhan ra, nhìn Lý Tầm Hoan . Lý Tầm Hoan khẽ khẽ gật đầu. Sau đó, hai người đến đầu cuối của con hẻm u tối. Chỉ chốc lát, thân ảnh Lý Dương liền xuất tại con hẻm vừa rồi, nhìn quanh thấy thân ảnh của Lý Tầm Hoan, còn ở cuối con hẻm, Lý Dương thở dài hơi. “Ông cố nhân nghĩa độ nhượng, tuyệt biết là làm như vậy là khiến người trong lòng ông và ông đều phải thống khổ đời, có lẽ… đây chính là bi ai của ông cố”. Lý Dương vừa rồi hoàn toàn nghe hết cuộc chuyện của Lý Tầm Hoan. Nhưng mà Lý Dương bước ra, lẳng lặng lắng nghe. cũng cảm nhận được tình mãnh liệt của Lý Tầm Hoan đối với Lâm Thi , cái tình khắc cốt minh tâm đó, mặc dù đối với hành vi của ông cố mình thực tán đồng, nhưng mà Lý Dương lại càng thêm tôn kính ông cố của mình. Có lẽ nhân cách vĩ đại của ông cố làm Lý Dương rung động. Thân hình Lý Dương loé lên, liền biến trong con hẻm . Phong Tường tửu lâu. Lý Tầm Hoan và lúc này đều ở trong phòng riêng, bắt đầu nghỉ ngơi. Trong phòng Lý Tầm Hoan. Lý Tầm Hoan ngồi bên cửa sổ, tay cầm khúc gỗ, ngón tay thon thẳng tắp của Lý Tầm Hoan đều dùng lực, giờ phút này cầm ngọn phi đao, cẩn thận điêu khắc, bất quá chỉ chốc lát, điêu khắc ra bức tượng gỗ. Ngàn năm qua, hình ảnh chí ái trong lòng vẫn khắc sâu như trước, luôn ghi tạc ở đáy lòng. Tay Lý Tầm Hoan khẽ chùng lại, tựa hồ như có cảm ứng mà quay đầu lại, nhìn sang bên cạnh, thanh niên mặc hắc sắc trường sam nhìn . Khí chất của thanh niên này nhất thời hấp dẫn Lý Tầm Hoan, bởi vì… cũng có thứ khí chất giống như vậy. - Mời ngồi! Lý Tầm Hoan cũng thích nhiều, trực tiếp . Lý Dương cũng yên lặng ngồi xuống, trong tay khoa lên, lấy ra hai bình rượu trắng, Lý Dương lấy bình rượu đặt ở trước mặt Lý Tầm Hoan, bản thân cũng cầm bình rượu. Lý Tầm Hoan nhìn thấy rượu, ánh mắt có chút sáng lên, cười kéo qua: - Loại rượu này tựa hồ chưa thấy qua, đạo hữu, mời. rồi Lý Tầm Hoan liền trực tiếp nhấc bình rượu nhắm miệng mình đổ xuống, cảm nhận cái nóng, nhưng lại rất hưởng thụ cái nóng kích thích đến tim này. bình rượu, hơi liền trực tiếp uống hết. Lý Dương cũng giống vậy, khẽ ngửa đầu, bình rượu liền bị uống cạn. Lý Dương tay vung lên, đạo năng lượng thuộc tính thuỷ liền hình thành cấm chế, bảo đảm xung quanh người nào có thể dó xét cuộc chuyện của hai người. Cấm chế do năng lượng bổn nguyên thuộc tính thuỷ bố trí ra, cho dù là Phong Đô Đại Đế cũng đừng hòng dò xét được gì. Lý Tầm Hoan trong lòng kinh dị, cảm nhận được ràng cỗ năng lượng cường đại kia, càng thêm tò mò người ở trước mắt rốt cục là có thân phận gì. - Ngươi có phải là địa cầu Minh triều ? Có biết Côn Luân tiên cảnh, Tinh Cực Tông ? Lý Dương nhìn Lý Tầm Hoan. Lý Tầm Hoan nhất thời kinh hãi, đứng phắt dậy: - Minh triều, Côn Luân tiên cảnh, Tinh Cực Tông? Ngươi là ai? Ngươi sao lại biết Tinh Cực Tông, ngươi biết Ảo Quang à? Lý Tầm Hoan chính là hiểu ràng, người trước mặt công lực so với công lực còn mạnh hơn, thực tin rằng người trước mắt thời gian tu luyện ngắn hơn . Lý Dương lùi bước, đột nhiên quỳ xuống, : - Tông chủ Tinh Cực Tông chính là ông nội của con, đứa cháu Lý Dương xin bái kiến ông cố. Lý Dương chút do dự, trong lòng , đối với Lý Tầm Hoan chỉ có kính nể đối với bậc trưởng bối. Trải qua vật đổi sao dời, bao nhiêu năm trôi qua, Lý Tầm Hoan càng vẻ tang thương. Đối với vị trưởng bối Lý gia chí ái ngàn năm quên này, Lý Dương có kính nể tuyệt đối. Lý Tầm Hoan sửng sốt, nhìn hắc y cao thủ trước mắt, có thể thập phần xác định, người áo đen trước mắt công lực so với còn cao hơn, nhưng thế nào mà nghe thanh niên áo đen trước mắt , tựa hồ còn là cháu trai của nghĩa tử Ảo Quang của mình. - Ngươi… Lý Tầm Hoan trong lúc nhất thời cũng khó mà tin được. Lý Dương cũng biết Lý Tầm Hoan suy nghĩ thế nào, trực tiếp khống chế nhũ bạch sắc đao phách từ trong cơ thể mình bay ra: - Ông cố, đao phách này chính là đặc trưng của Tinh Cực Tông ta… Nhìn thấy đao phách, Lý Tầm Hoan liền bắt đầu tin tưởng, thêm vào đó Lý Dương bất ngờ có thể ra xưng hô của Minh triều, Tinh Cực Tông, càng thêm tin tưởng. - Mau mau đứng lên. Lý Tầm Hoan trước lập tức đỡ Lý Dương lên, sau đó mới dò hỏi. - Ngươi thực là cháu chắt của ta? thể nào, công lực ngươi đạt đến cảnh giới như thế, đúng, “Thất diệu tinh cực” chỉ có thể tu luyện đến đệ thất thiên, ngươi sao lại biết ba thiên sau, còn nữa, đao phách của ngươi chỉ là nhũ bạch sắc, vì sao ta nhìn thấu tu vi của ngươi? Lý Tầm Hoan trong lòng có đống vấn đề. Lý Dương lập tức giải thích: - Ông cố, đao phách của con mặc dù chỉ là cảnh giới nhũ bạch sắc, nhưng tâm thần tu vi của con lại đạt đến Tiên Đế hậu kỳ. Lý Tầm Hoan càng thêm kinh hãi. Tâm thần tu vi càng khó tu, theo đạo lý cháu chắt của mỉnh thời gian tu luyện nhất định phải ngắn hơn mình, nhưng tại sao tâm thần tu vi lại đạt đến Tiên Đế hậu kỳ nhanh như vậy? - Con tuyệt phải tu tiên, cũng phả là người của Quỷ giới, mà là tu ma. Lý Dương phát tán ra khí tức, ma nguyên lực trong cơ thể chút che dấu để cho Lý Tầm Hoan cảm nhận được. - Rốt cục là chuyện gì xảy ra? Lý Dương, có thể đem chuyện của con cho ta nghe ? Lý Tầm Hoàn lập tức đối với đứa cháu đột nhiên xuất trước mắt tràn đầy nghi hoặc. Lý Dương : - Ông cố, con theo thần thức đem quá khứ của mình để người cảm thụ. Lý Dương vì để Lý Tầm Hoan hoàn toàn tin tưởng, trực tiếp dùng thần thức dung hợp với thần thức của Lý Tầm Hoan. Đem những trải nghiệm trong quá khứ hoàn toàn biểu ra. người có thể biên tạo ra lời dối, nhưng mà những từng trải trong quá khứ do thần thức truyền , rất là chi tiết,, biên tạo là gần như thể. Trong ký ức. Lý Tầm Hoan theo Lý Dương cùng trải nghiệm qua những năm tháng thanh xuân ở An Toàn cục tổ 9. Cùng trải nghiệm chém giết ở địa hạ quyền đàn. Cùng trải qua tu luyện ở sa mạc Phi châu. Cùng trải qua tranh đoạt đẫm máu trong Côn Luân tiên cảnh. Ma giới, Minh giới, giới, Bắc Minh hải, lần lượt những kinh nghiệm giữa sống và chết… Qua lúc lâu. Lý Tầm Hoan nhìn Lý Dương, thở dài hơi: - Lý Dương, lần đầu nhìn thấy ngươi, ta liền có cảm giác quen thuộc thân thiết, tưởng được Lý Dương con và ta cũng là loại đồng bệnh tương liên, phi thăng lên Ma giới, rồi đến Quỷ giới đích xác so với ta khó hơn nhiều. - Sư huynh đệ Ảo Quang bọn chúng ngờ phi thăng rồi, ta còn chưa biết, chờ khi tìm thấy Thi quay về Tiên giới, nhất định phải tìm bọn chúng! Lý Tầm Hoan cười . Lúc xưa khi đạt đến cảnh giới Cửu Thiên huyền tiên liền trực tiếp đến Quỷ giới, ở liền bao nhiêu năm. Sư huynh đệ Ảo Quang chân nhân cũng có gặp Lý Tầm Hoan. - Lý Dương, tệ, xem kỳ ngộ và tốc độ tu luyện của con, chừng Lý gia chúng ta còn xuất vị Đại tôn. Lý Tầm Hoan cảm thụ được những kinh lịch của Lý Dương, cũng đồng thời biết được kỳ ngộ của Lý Dương, Lý Dương đối với Lý Tầm Hoan tuyệt dấu giếm. Lý Dương cười : Tiên Thiên chi thân có thể trở thành nhân vật cỡ như Tiên Đế, Ma đế, còn trong truyền thuyết trước nay chưa từng xuất là Tiên thiên Ngũ Đức chi thân nhất định càng mạnh. Ông cố có được Ngũ Đức chi thân, trở thành Đại tôn là việc chừng. Lý Tầm Hoan khẽ cười, nhưng . Liền đó, ông cháu hai người uống rượu bắt đầu hàn huyên, chút cảm giác đến trôi qua của thời gian.
Quyển 11 - Chương 33: Tranh đoạt nhân tài Lý Dương và Lý Tầm Hoan chuyện với nhau. - Ông cố, người có Tiên thiên Ngũ Đức chi thân, biết ông cố người từ khi nào mà biết vậy? Đối với việc Lý Tầm Hoan bất ngờ có Tiên thiên Ngũ Đức chi thân trong truyền thuyết, Lý Dương thực rất là tò mò, nhưng mà đồng thời cũng rất cao hứng. Ông cố mình có Tiên thiên Ngũ Đức chi thân, vậy sau này nhất định càng thêm lợi hại, điều này cũng khiến Lý Dương yên tâm, Lý Dương đối với thân nhân của mình vô cùng quan tâm. Khi dùng thần thức quan sát Lý Tầm Hoan, liền phát ra đặc thù của thân thể Lý Tầm Hoan, thân thể Điền Cương là Tiên thiên Thổ Đức chi thân, Lý Tầm Hoan này thân thể chỉ có thuộc tính của Tiên thiên Thổ Đức chi thân, còn có đặc điểm của bốn loại thuộc tính năng lượng khác. Lý Tầm Hoan trầm ngâm chốc lát, nhớ lại quá khứ trận chiến tranh đoạt làm oanh động cả Tiên giới, cảm thán : - Lý Dương, lần đó… thực là vận khí, tuyệt đối là vận khí, Nguyên Linh Tinh, đó là thiên địa kỳ trân, có thể tuỳ theo tâm ý mà biến hoá, thành bất kỳ loại thần khí nào, đương thời cả Tiên giới đại bộ phận mọi người đều muốn tranh đoạt, ai biết được cuối cùng lại bị ta dưới cơ duyên xảo hợp mà có được. Đương nhiên còn có nguyên nhân, chính là ta là Tiên thiên Ngũ Đức chi thân. - Cũng chính lần đó, ta mới biết được bản thân là Tiên thiên Ngũ Đức chi thân. Lý Tầm Hoan đưa tay ra, ngọn thần khí phi đao liền trôi nổi ra, bề ngoài thần khí có hào quang ngũ sắc vờn quanh, đây chính là thiên địa kỳ trân “Nguyên Linh Tinh”. rồi, thần khí phi đao Lý Tầm Hoan bắt đầu biến hoá, biến hoá thành các chủng các dạng thần khí. - Quả nhiên là thần khí, thiên địa kỳ trân này phải là thứ mà con người có thể luyện chế. Lý Dương ánh mắt sáng lên, thần khí như vậy, muốn luyện chế được, căn bản là có khả năng. - Thiên địa kỳ trân, Tiên thiên Ngũ Đức chi thân, trời cao cũng đối đãi với ta bạc. Lý Tầm Hoan có chút than, nhưng sắc mặt lại biến thành có chút u buồn. Trời cao thực đối tốt với sao? Đến Quỷ giới ngàn năm rồi, dựa vào thực lực bản thân, cùng với các loại biện pháp tiếc thứ gì mới có được sáu viên Luân Hồi Châu, khiến bi ai nhất là sáu lần tìm kiếm ngờ đều thất bại, rốt cục là đến lần nào mới thành công đây? Luân Hồi Châu, phải đến khi nào mới có thể có được? Lý Dương nhìn vẻ mặt Lý Tầm Hoan, tự nhiên hiểu được trong lòng ông cố mình nghĩ gì, lập tức : - Ha ha… Ông cố người cứ yên lòng, chuyện Luân Hồi Châu này cứ giao cho con, cho dù cách nào kiếm được đủ Luân Hồi Châu, cùng lắm con bán đấu giá 2-3 món thần khí là được. Lý Dương rất là chắc chắn. - Lý Dương, con nghĩ con bán đấu giá thần khí là có người dùng Luân Hồi Châu để mua sao? Lý Tầm Hoan mỉm cười hỏi ngược lại. - Con nên biết, Luân Hồi Châu này chính là cực kỳ trân quý, tại Quỷ giới số lượng cũng là cực ít. Ví như tại, cự ly với lần khai mở Kính Nguyệt Hồ trước cũng nhiều năm rồi. Ta phỏng đoán, số Luân Hồi Châu khai thác lúc trước cũng gần dùng hết, cả Quỷ giới số Luân Hồi Châu còn lại tổng cộng vượt quá 10 viên. Lý Tầm Hoan tiếp tục : - Mỗi lần khai mở Kính Nguyệt Hồ. Số Luân Hồi Châu khai thác được tổng cộng chỉ 2-3 chục viên mà thôi, suốt thời gian, Quỷ giới nhiều Quỷ Đế như vậy, cũng sắp dùng hết rồi. cách khác, con có thần khí để bán, nhưng mà bọn họ có Luân Hồi Châu để mua, vậy con làm thế nào mà thu thập Luân Hồi Châu đây? Lý Dương ngẩn ra, liền đó bất đắc dĩ hẳn lên. Luân Hồi Châu tuyệt phải là vô hạn, mỗi lần Quỷ giới dùng gần hết số Luân Hồi Châu, Phong Đô Đại Đế mới để Thập Điện Diêm Vương cùng khai mở Kính Nguyệt Hồ, lần nữa khai thác mấy viên Luân Hồi Châu. cách khác, cả Quỷ giới số Luân Hồi Châu luôn bảo trì ở số lượng rất ít. Cho dù bản thân bán thần khí, nhưng mà cả Quỷ giới cũng dùng gần hết Luân Hồi Châu rồi, bản thân thần khí có nhiều hơn, đối phương cũng có Luân Hồi Châu để mua, vậy phải làm sao? - Cả Quỷ giới số lượng Luân Hồi Châu luôn bị khống chế, nếu như Luân Hồi Châu nhiều nhất, nghi ngờ gì chính là Phong Đô Đại Đế, Luân Hồi Châu nhiều thứ hai chính là Cửu Trọng Lâu, Cửu Trọng Lâu bằng vào việc kinh doanh luyện khí trải khắp cả Quỷ giới, kiếm được ít Luân Hồi Châu, nếu như tại Quỷ giới ai còn tồn giữ ít Luân Hồi Châu, có lẽ cũng chỉ có Cửu Trọng Lâu và Phong Đô Đại Đế. Lý Tầm Hoan hết sức chắc chắn . Ở tại Quỷ giới bao năm, chú ý nhất là Luân Hồi Châu, với trí tuệ của , tự nhiên phán đoán được ràng ràng. Lý Dương gật đầu tán đồng, theo như biết, Tần Nghiễm Vương ngay viên Luân Hồi Châu cũng có, Sở Giang Vương kia mời luyện chế thần khí, mặc dù hao phí hai viên Luân Hồi Châu, nhưng mà nghe trong đó viên Luân Hồi Châu còn là mượn của Diêm La Vương. Thập Điện Diêm Vương bên người gần như có Luân Hồi Châu nào, tối đa cũng chỉ 1-2 viên mà thôi. Phong Đô Đại Đế bên người khả năng có 3-4 viên, Cửu Trọng Lâu kia cũng chỉ 3-4 viên. Còn những Quỷ Đế sĩ kia căn bản viên cũng có. Lý Dương lông mày nhíu sâu lại. Luân Hồi Châu, Luân Hồi Châu. Trong đầu Lý Dương ngừng nghĩ cách như thế nào kiếm được Luân Hồi Châu, Luân Hồi Châu tại Quỷ giới quá ít, muốn lập tức có được nhiều, thực là quá khó. - Phong Đô Đại Đế, Cửu Trọng Lâu! Lý Dương kiên định : - Chính là bọn họ! Lý Dương đem mục tiêu đặt lên hai đại thế lực này, muốn có được Luân Hồi Châu tương đối nhiều, phải từ hai phe thế lực này mà ra tay. Mặc dù hai phe hầu như chỉ còn vài viên mà thôi, nhưng mà tốt xấu gì cũng có thể tra được mấy lần, chừng có thể thành công ngay. - Ông cố, yên tâm, tại Luân Hồi Châu ít, nhưng mà chờ khi Kính Nguyệt Hồ khai mở, chúng ta có thể tiến vào Kính Nguyệt Hồ khai thác. Đến khi đó liền có thể có được rất nhiều rồi. Lý Dương chỉ có thể an ủi Lý Tầm Hoan như vậy. - Kính Nguyệt Hồ? Lý Dương, con đối với số chuyện của Quỷ giới xem ra được tinh thông lắm, Phong Đô Đại Đế này triệu tập Thập Điện Diêm Vương khai thác Luân Hồi Châu, há có thể để kẻ khác tuỳ ý khai thác, vậy phải là để thế lực lớn mạnh à? Lý Dương cảm thấy xấu hổ trận. Đạo lý đơn giản như vậy mà chú ý đến, Phong Đô Đại Đế sao lại để thế lực khác khai thác được. - Thực tế Phong Đô Đại Đế cũng được coi là thái quá bá đạo, tuyên bố qua quy củ, ngoại trừ Phong Đô Đại Đế và Thập Điện Diêm Vương, còn có hai danh ngạch để vào. Về phần hai danh ngạch này cấp cho ai, còn phải xem công lực của người tiến vào ai cao hơn? Hai danh ngạch, luận võ để quyết định! Trong mắt Lý Tầm Hoan thoáng qua tia phong mang. Hiển nhiên, Lý Tầm Hoan đối với hai danh ngạch này cũng có dã tâm, bất kể thế nào, cũng phải có được Luân Hồi Châu. - Hai danh ngạch? Lý Dương ánh mắt sáng lên, đối phó với Phong Đô Đại Đế loại siêu cấp cao thủ có thể sánh với Côn Bằng Đế, Lý Dương có nắm chắc. Nhưng mà đối với Quỷ Đế bình thường Lý Dương vẫn còn tự tin. Hai danh ngạch này, Lý Dương vẫn còn có thể tranh được. Lý Dương và Lý Tầm Hoan cặp tổ tôn này đều xem trọng hai danh ngạch đó. - Bất quá… Quỷ giới cao thủ như mây, muốn lấy được hai danh ngạch này cũng là khó! Lý Tầm Hoan có chút than thở. - Ông cố, cho dù cách nào tiến vào, chờ đến sau khi bọn họ khai thác xong, số lượng Luân Hồi Châu bọn họ có nhiều, con trực tiếp bán đấu giá thần khí là được. Đến khi đó có lẽ bán đấu giá thần khí có thể kiếm được ít Luân Hồi Châu. Lý Dương tự tin . Lý Tầm Hoan cũng gật đầu. Từ trong Kính Nguyệt Hồ ra. Luân Hồi Châu khẳng định là có ít, khi đó bán đấu giá tự nhiên có thể kiếm được ít Luân Hồi Châu. - Ông cố, con trước đây, quấy rầy ông cố nghỉ ngơi nữa, đây là truyện tấn ngọc bội. Nếu như ông cố có chuyện gì cần, có thể dùng cái này truyền tin cho con. Lý Dương đem truyện tấn ngọc bội để trước mặt Lý Tầm Hoan. Dù sao khi rời , Lý Tầm Hoan nếu chỉ dựa vào thần thức cách nào tìm được tung tích của . - Tốt. Lý Dương thần thức con rất cao, muốn tìm ta tuỳ ý đều có thể được. Ta cũng cần đưa con truyện tấn ngọc bội. Lý Tầm Hoan cười , đột nhiên Lý Tầm Hoan nhớ đến chuyện: - Lý Dương, sau này gặp lại. Vì để tàng thân phận Ma giới của con, con trực tiếp gọi ta là Lý Tầm Hoan là được rồi. - Vậy, vậy làm sao được? Lý Dương cảm thấy có chút hợp tình lý. Dù sao Lý Tầm Hoan cũng là ông cố mình, là nghĩa phụ của ông nội, bản thân gọi tên của ông cố mình, đây gọi là gì? - được, tuyệt đối được. Lý Dương hết sức kiên định lắc đầu. Lý Dương có thể cảm nhận được ông cố mình quan tâm đến mình, thậm chí để mình gọi thẳng tên của người, nhưng mà mình sao có thể thản nhiên tiếp nhận chứ? - Thằng nhóc này, vậy con làm sao tàng thân phận đây? Con dù sao cũng là người trong Ma giới, thân phận của con thể nào để tiết lộ. Lý Tầm Hoan bật cười . Lý Dương có chút sững sờ. - Vậy , con gọi ông cố người là “Tầm Hoan chân nhân” Lý Dương nghĩ lúc lâu, mới nghĩ ra biện pháp này. Cho dù tại tu chân giới, vãn bối gọi tiền bối là chân nhân cũng rất nhiều, cùng bối phận cũng thường gọi nhau là chân nhân. Lý Tầm Hoan nghĩ lát, nở nụ cười: - Phương pháp này tệ, tốt, con gọi ta là Tầm Hoan chân nhân, ta gọi con là Lý Dịch đạo hữu. - Gọi con là đạo hữu? Lý Dương khẽ nhíu mày. Lý Tầm Hoan cười : - Tiểu tử ngốc, Lý Dịch dù sao cũng là tên giả của con, có gì hay mà để ý. Ta gọi là Lý Dịch đạo hữu, nhưng con là Lý Dương à. Lý Dương chỉ có thể gật đầu. Trong đại sảnh vương cung Tần Nghiễm Vương. Tần Nghiễm Vương ngồi ngôi chủ toạ, trong tay cầm chén trà, thỉnh thoảng lại nhấp ngụm, mỉm cười nhìn người của Cửu Trọng Lâu ở trước mắt. Tần Nghiễm Vương ở dưới trướng Phong Đô Đại Đế, tự nhiên là thuộc về phía thế lực của Phong Đô Đại Đế. Mặc dù Cửu Trọng Lâu là thế lực lớn thứ hai của Quỷ giới, nhưng mà Tần Nghiễm Vương vẫn là rất có lễ tiết, đem người của Cửu Trọng Lâu mời vào trong đại sảnh. Đại thế lực cũng cần có rộng rãi của đại thế lực, phải sao? - Tần Nghiễm đạo hữu, nghe Lý Dịch đạo hữu giúp đỡ luyện chế thần khí cần có Luân Hồi Châu, biết có thể cho chúng tôi gặp mặt chút ? Giang Phong lịch với Tần Nghiễm Vương, phía sau Giang Phong là hai lão già, lão già tóc đen, lão già tóc bạc. Hai lão già này chính là hai vị trưởng lão của Giang gia, đều là cao thủ Quỷ Đế hậu kỳ, thực lực mạnh đáng sợ. Ở bên cạnh Giang Phong còn có thanh niên, chính là Giang Ngọc đệ đệ của Giang Phong, Giang Ngọc nhìn ngó xung quanh, hiển nhiên có chút nhẫn nại được. - Dẫn gặp Lý Dịch đạo hữu? Tần Nghiễm Vương vẻ mặt kinh ngạc. - Phải, Tần Nghiễm đạo hữu phải hướng đến cả Quỷ giới truyền tin tức, Lý Dịch đạo hữu cần Luân Hồi Châu sao? Giang Phong cười như nở hoa , hết sức lịch . Phía sau đệ đệ Giang Ngọc lại nhẫn nhịn được: - Chúng ta muốn mời Lý Dịch kia vì chúng ta làm việc, cho Luân Hồi Châu, Tần Nghiêm Vương ngươi mau cho chúng ta biết ở đâu ! Giang Phong nghe vậy, lông mày nhíu lại, quay đầu trừng mắt đệ đệ mình cái. Hai vị trưởng lão của Giang gia trong lòng cũng thầm tức giận “Cái đồ ngu xuẩn này, chuyện này sao có thể tuỳ tiện ra? Tần Nghiễm Vương chính là người của Phong Đô Đại Đế, đồ vô dụng dựa dẫm được, còn may, Phong nhi vẫn còn tinh minh”. Tần Nghiễm Vương trong lòng cười thầm “Vị nhị công tử của Giang gia là loại người chỉ biết ăn chơi, lời đồn quả nhiên giả” Liền đó Tần Nghiễm Vương ha ha cười lớn: - Ha ha, xem ra tin tức của Cửu Trọng Lâu các người cũng bế tắc rồi, Lý Dịch đạo hữu sớm cùng Sở Giang đạo hữu Sở Giang Thành rồi, theo như tôi biết, tại chắc là đến Tống Đế Thành. Sớm ở chỗ tôi rồi. - Tống Đế Thành! Giang Phong khẽ gật đầu, lập tức đứng lên, chắp tay , “Đa tạ Tần Nghiễm đạo hữu cho biết, vậy Giang Phong này xin cáo từ. - Bẩm báo Đại Đế, người của Cửu Trọng Lâu tìm Lý Dịch, chắc là muốn mời Lý Dịch gia nhập Cửu Trọng Lâu bọn họ, hơn nữa Giang gia đại trưởng lão và nhị trưởng lão đều xuất động rồi, tại chắc là đến Tống Đế Thành! Thần thức đưa vào xong, Tần Nghiễm Vương trực tiếp đem truyện tấn ngọc bội bóp nát. - Hừ hừ, tình càng lúc càng thú vị, người của Cửu Trọng Lâu ngờ cũng nhúng tay vào, biết Đại Đế có phản ứng gì? Tần Nghiễm Vương ngược lại mừng rỡ xem trò vui. Phong Đô Đại Đế thời gian này rất là thoải mái, nguyên bổn tại Quỷ giới quyền thế thao thiên, ai bằng được, cũng chỉ có nghề nghiệp luyện khí là bị Cửu Trọng Lâu bá chiếm mà thôi, tại có cao thủ Dư Gia với phương pháp luyện chế “Điệp Lãng” tự sáng tạo, Phong Đô Đại Đế lập tức xây dựng đại quy mô, cũng muốn tiến vào nghề nghiệp luyện khí. Cao thủ luyện khí thông thường, đối với Phong Đô Đại Đế mà , tự nhiên là dễ mời, hơn nữa có Dư Gia toạ trấn, trấn áp Cửu Trọng Lâu là chuyện dễ dàng. - Dư Gia, sau này làm phiền ngươi, có cầu gì có việc với ta. Phong Đô Đại Đế ha ha cười lớn. - Đại Đế yên tâm, Cửu Trọng Lâu kia Giang Thiên Lan tôi thực còn chưa để vào mắt. Cả Quỷ giới, trừ Lý Dịch đạo hữu, còn chưa có người về luyện khí có thể có thể so sánh với tôi. Dư Gia cũng tràn đầy ngạo khí, cao thủ đều là như vậy. Vẻ tươi cười của Phong Đô Đại Đế càng thêm sáng lạn, đột nhiên Phong Đô Đại Đế sắc mặt biến đổi, lại lấy ra truyện tấn ngọc bội. - Hừ, Cửu Trọng Lâu quả nhiên rất nhanh. Bất quá Lý Dịch cũng phải dễ dàng mời như vậy. Phong Đô Đại Đế sắc mặt trầm “bất kể thế nào, vẫn là phải đề phòng vạn nhất, nếu như bọn chúng thực có thủ đoạn gì thỉnh mời được Lý Dịch, ta phải là công cốc à?” Trong lòng nghĩ vậy, Phong Đô Đại Đế lập tức với Dư Gia: - Dư Gia, ngươi an tâm tại đây luyện khí, ta có chuyện nên trước. - Cung tống Đại Đế! Dư Gia chắp tay cung kính . Phong Đô Đại Đế thân hình huyễn hoá, liền đó cưỡi mây rời , nhắm thẳng hướng Tống Đế Thành mà , còn lúc này người của Cửu Trọng Lâu cũng đến Tống Đế Thành. Hai đại thế lực lúc này chính là tranh đoạt “Quỷ giới đệ nhất luyện khí cao thủ” liệu ai là người cuối cùng đắc thủ?
Quyển 11 - Chương 34: Lý Dịch đại sư đến vương cung của Tống Đế Vương, mà tuỳ ý đường cái. “Phong Đô Đại Đế, Cửu Trọng Lâu, Luân Hồi Châu!” Lý Dương trong lòng tâm niệm, trong nhất thời ngàn vạn ý niệm lướt qua trong đầu, rốt cục bằng cách nào mới có thể nhanh chóng kiếm được Luân Hồi Châu, đây đích xác là nan đề. được lát, Lý Dương đột nhiên khựng lại, trước mắt chính là toà cao lâu rất lớn, cả toà lầu đều do loại cự thạch màu đen cấu thành, lầu cao 9 tầng, chiếm diện tích cực lớn, tầng thứ nhất chiếm diện tích tối thiểu có mấy ngàn thước vuông, lầu cao có đề ba chữ lớn “Cửu Trọng Lâu”! - Ồ! Trong lòng nghĩ đến Cử Trọng Lâu, ngờ đến chi nhánh của Cửu Trọng Lâu tại Tống Đế Thành. Lý Dương cười thẳng vào trong. Cửa vào Cửu Trọng Lâu có hai thị nữ xinh đẹp đứng, dùng vẻ tươi cười nhiệt tình để hoan nghênh khách nhân tới, Lý Dương bước vào đại sảnh tầng thứ nhất, khỏi cảm thán trận. Cửu Trong Lâu này luyện khí có tất cả từ hạng thấp nhất đến hạng cao nhất. Mặc dù cả lầu có nhiều thứ vũ khí xinh đẹp vô cùng, rất bắt mắt, nhưng mà Lý Dương liếc mắt cái, những vũ khí này cao nhất bất quá chỉ là pháp khí mà thôi. - Công tử, muốn mua quỷ khí, xin mời lên tầng thứ hai. thị nữ ngọt ngào . Lý Dương thẳng lên cầu thang, tiến vào tầng hai. Quả nhiên, vũ khí tầng hai này hoàn toàn bất đồng, phần lớn là hạ phẩm quỷ khí, thỉnh thoảng cũng có trung phẩm quỷ khí, người xem hàng ở đây cũng ít, bất quá Lý Dương nhìn thoáng qua, ngờ phát được món thượng phẩm quỷ khí. “ là người con hấp dẫn”. Lý Dương ánh mắt sáng lên, người con trước mắt thân màu thuý lục, mái tóc xanh tuỳ ý xốc lên thành chùm như mặc trà, mắt ngọc mày ngài. Đương nhiên, đây phải là nguyên nhân chân chính khiến Lý Dương chú ý nàng ta, quang trọng nhất là bởi vì Lý Dương phát người con này có chứa thuỷ linh chi khí cực kỳ sung túc. Thuỷ linh chi khí, năng lượng nguồn gốc thuộc về bổn nguyên thuộc tính thuỷ, trong cơ thể này mặc dù chỉ có chứa ít, cũng tính là thiên tư cực cao rồi. Loại nữ tử thế này đối với nam nhân thông thường đều có lực hấp dẫn rất mạnh, đây cũng là nguyên nhân vì sao vừa rồi Lý Dương chú ý đến nàng. Còn đối với cao thủ tu luyện công pháp song tu mà , nữ tử thế này chính là bảo vật. Sau đó Lý Dương liền quay người, tiếp tục lên lầu, tiến vàn tầng ba. Người con vừa rồi mặc dù đẹp, nhưng mà Lý Dương chỉ giới hạn trong hân thưởng mà thôi. - Công tử, tầng ba mua bán chính là thượng phẩm quỷ khí. Thượng phẩm quỷ khí đều là bảo vật vô giá, cách nào dùng quỷ nguyên thạch mua được, chỉ có thể dùng thiên tài địa bảo hoặc là Luân Hồi Châu loại bảo bối như vậy để trao đổi. Thị nữ đứng ở đầu cầu thang ngọt ngào với Lý Dương. Lý Dương khẽ cười, thị nữ này như vậy, phải là muốn nhắc nhở mình tầng ba này phải là người bình thường có thể tiến vào sao? Tầng ba mặc dù rất là rộng rãi, cái quầy hình tròn, có lẽ độ dài quầy hình tròn phải mấy chục thước, bên trong quầy có ba người con xinh đẹp, ba này phân biệt nhìn lên thượng phẩm quỷ khí, cả tầng ba tổng cộng cũng chỉ có ba món thượng phẩm quỷ khí. Lý Dương liếc mắt nhìn xuống, khỏi cười thầm. Thủ pháp luyện khí này, có lẽ cũng chỉ bằng với tiêu chuẩn của các cao thủ khác trong lần tham gia luyện khí đại tái vừa rồi. Chỉ là thượng phẩm quỷ khí rất bình thường, có hiệu quả gì đặc biệt. - Món thượng phẩm quỷ khí lục sắc phi kiếm này cần có bảo vật gì để đổi? Tôi có khối Ôn Lãnh Ngọc, có thể đổi được ? thanh thánh thót vang lên, Lý Dương quay đầu qua, chỉ thấy lục y mỹ nữ vừa rồi gặp ở tầng hai ánh mắt toả sáng nhìn phi kiếm kia. - Xin chờ chút! Nữ từ trong quầy cười , thị nữ lập tức lên tầng bốn, qua lát, hai người trung niên xuống. - Đại nhân vị nương này muốn dùng Ôn Lãnh Ngọc đổi lấy phi kiếm đó, có thể ? Nữ tử trong quầy hỏi, giám định bảo vật loại này, phải là việc nàng có thể tác chủ. - Ôn Lãnh Ngọc? nương, đem Ôn Lãnh Ngọc ra nhìn chút, được ? người trung niên trọc đầu lập tức sáng mắt, với lục y nữ tử. Lý Dương tức ở bên cạnh lãnh nhãn bàng quang, trong lòng cười thầm “Ôn Lãnh Ngọc, nếu như là Ôn Lãnh Ngọc thực sư, trị cũng tính là cao, thượng phẩm quỷ khí phi kiếm này có gì đặc biệt, Ôn Lãnh Ngọc giá trị so ra cao hơn nó chút”. Nhãn quang của Lý Dương thực là rất cao. Loại thượng phẩm quỷ khí có bất cứ đặc tính nào thế này chỉ có thể coi là tương đối thấp trong thượng phẩm quỷ khí. Lục y nữ tử kia lập tức lấy ra khối Ôn Lãnh Ngọc, Lý Dương thần thức quét qua, liền xác định Ôn Lãnh Ngọc này đích xác là , hơn nữa còn là… Ôn Lãnh Ngọc tinh, Lý Dương nhất thời biến sắc, thiên tài địa bảo thế này, trình độ trân quý có thể so sánh với khối ngũ thải hỗn độn thạch, khí luyện chế ra, chừng còn có thể luyện chế thành món thần khí. Tuyệt đối là bảo bối à! “Ôn Lãnh Ngọc tinh này, tối thiểu có thể đổi lấy năm món thượng phẩm quỷ khí như thế này!” Lý Dương kinh ngạc, tưởng được lục y nữ tử này ngờ có thể lấy ra Ôn Lãnh Ngọc tinh. Lục y nữ tử xác định : - Ôn Lãnh Ngọc của tôi có thể cùng thượng phẩm quỷ khí này đổi ? Người trung niên trọc đầu nhìn liếc qua ông lãnh ngọc tinh, trong mắt loé lên, nhưng mà chốc lát liền thu liễm lại, cười nhạt : - Ừm, Ôn Lãnh Ngọc chân chính đáng lẽ là hoàn toàn màu bích lục thuần tịnh, bên trong có sóng gợn màu xanh biếc, nhưng Ôn Lãnh Ngọc này của ở giữa lại có thứ như mây mù màu trắng. - Sao vậy được? Đây phải là sao? Đây là sư tôn cho ta, sư tôn gạt ta, nếu như thể đổi, vậy coi như xong. Lục y nữa tử lại nhìn phi kiếm kia cái, than tiếng rồi quay người . Người trung niên trọc đầu cười : - Mặc dù tính là thượng phẩm Ôn Lãnh Ngọc, hơi có chút tạp chất, nhưng mà vẫn là Ôn Lãnh Ngọc chân chính, chỉ là thuộc về Ôn Lãnh Ngọc tương đối hạ phẩm, vậy , có vật phẩm gì khác, đưa thêm chút, ta liền có thể tác chủ đem thượng phẩm quỷ khí này cho . Lý Dương ở bên cạnh nghe thế, tức cười lạnh, trong lòng thầm “Người trung niên trọc đầu này cũng là cao thủ đẳng cấp Quỷ Đế, ngờ còn lừa gạt nữ tử đẳng cấp Quỷ Vương, đúng là mất mặt”. Lục y nữ tử kia nhíu mày, nghĩ lát rồi : - Ừm, tôi tựa hồ còn bảo bối nào khác, phải rồi, hôm qua sư tôn vừa mới thưởng cho tôi khối Thanh Diệu Băng Thạch. - Thanh Diệu Băng Thạch! Lý Dương nhất thời nhướng mày cái. Thanh Diệu Băng Thạch phải là mình ở trong Lôi Viêm địa ngục mới có được sao? Lẽ nào ở địa phương khác cũng có Thanh Diệu Băng Thạch? - Thanh Diệu Băng Thạch. Ừm, Thanh Diệu Băng Thạch là tà liệu để là thượng phẩm quỷ khí, cũng có giá trị bằng 30% món thượng phẩm quỷ khí, thêm vào Ôn Lãnh Ngọc có chứa tạp chất, thượng phẩm quỷ khí này cho . Trung niên trọc đầu bộ dạng như cố nhịn đau. Lục y nữ tử nhất thời mừng rỡ: - tốt quá. Ta đến tại ngay món thượng phẩm quỷ khí cũng có. rồi lập tức lấy ra khối Thanh Diệu Băng Thạch thêm vào Ôn Lãnh Ngọc tinh ban đầu, muốn đổi lấy thượng phẩm quỷ khí. - Vương Sĩ huynh, người cứ luôn buôn bán như vậy, đại ca ta thực tức giận đó. Trung niên áo xanh ở bên cạnh trung niên trọc đầu có vẻ có chút bất mãn, nhưng mà ý cười trong mắt Lý Dương lại nhìn thấy ràng. Vương Sĩ lắc đầu : - Ngươi xem tiểu nương người ta thích thượng phẩm quỷ khí này như vậy. Được rồi, bỏ . rồi liền muốn tiếp lấy Ôn Lãnh Ngọc tinh và Thanh Diệu Băng Thạch, trong mắt Vương Sĩ thoáng qua tia vui mừng, Ôn Lãnh Ngọc tinh khi luyện chế thành thượng phẩm quỷ khí, liền chính là cực phẩm trong thượng phẩm quỷ khí, hơn nữa đối với tu luyện giả thuộc tính thuỷ mà hiệu quả sử dụng càng thêm lớn, thậm chí sánh ngang thần khí. - Chậm ! Lý Dương mỉm cười tiến lên. Lục y nữ tử cùng với Vương Sĩ hai người đều nhìn hướng Lý Dương, Vương Sĩ hai người sắc mặt đều biến đổi, hai người bọn họ đều phải người bình thường, bọn họ chính là hai đại tông sư luyện khí của Cửu Trọng Lâu. người là Giang Thiên Lan, người là Vương Sĩ. Bọn họ cũng nhận được tin tức của Giang Phong, vị Lý Dịch đại sư có thể luyện chế thần khí ở tại Tống Đế Thành. Hai người bọn họ vừa mới đuổi tới Tống Đế Thành, liền gặp phải chuyện này, cũng muốn nhân cơ hội kiếm chút lợi lộc. - Ngươi định làm gì? Thứ này ta nhìn thấy trước đó? Lục y nữ tử kia hơi có chút vộ vàng. - Đừng lo lắng, ta tuyệt phải muốn ngăn trở mua thượng phẩm quỷ khí này. Lý Dương mỉm cười , lời vừa xuất ra, lục y nữ tử và Vương Sĩ hai người đều thở phào, Vương Sĩ hai người chính là lo lắng cao thủ cao thâm khó dò trước mắt đến gây rối. - Vị đạo hữu này vừa rồi Ôn Lãnh Ngọc này có chứa tạp chất. Ai… ta đây, thích nhất loại Ôn Lãnh Ngọc có tạp chất này, vậy , ta dùng ba khối Thanh Diệu Băng Thạch đổi Ôn Lãnh Ngọc. Thế nào? Lý Dương với lục y nữ tử. Lục y nữ tử ánh mắt sáng lên: - Ừm, vừa rồi vị tiền bối này , khối Thanh Diệu Băng Thạch mới đáng 30% giá trị món thượng phẩm quỷ khí, ba khối chính là 90%, thêm vào khối của ta là 120%, ừm, tốt! Như vậy, vị tiền bối này cũng bị lỗ. - Dừng, kỳ … ta cũng rất thích Ôn Lãnh Ngọc có tạp chất. Vương Sĩ đột nhiên lên tiếng. Lục y nữ tử nhất thời ngạc nhiên trận. Lý Dương lại cười chọc, quay người nhìn về phía Vương Sĩ hai người than: - Ai, đường đường Quỷ Đế, ngờ vì khối Ôn Lãnh Ngọc tinh, lừa gạt , là biết xấu hổ à, ta thực hoài nghi, các ngươi rốt cuộc làm thế nào tu luyện đến Quỷ Đế trung kỳ. Sắc mặt Vương Sĩ và Giang Thiên Lan đều có chút biến đổi. Việc buôn bán của Cửu Trọng Lâu, đặc biệt là buôn bán thượng phẩm quỷ khí, thường xuyên gặp phải số người mang cực phẩm bảo bối đến đổi lấy phổ thông thượng phẩm quỷ khí, đây chính là cơ hội để bọn họ kiếm lấy lợi nhuận rất lớn. Dù sao việc giám định bảo bối này có nhiều khách hàng hiểu thấu. - Đạo hữu xem ra muốn đến gây rối. Vương Sĩ và Giang Thiên Lan lạnh lùng nhìn Lý Dương. - Ôn Lãnh Ngọc tinh, người Ôn Lãnh Ngọc tinh, đó là ý gì? Lục Y nữ tử vẫn còn nghi hoặc. Lý Dương cười : - Vị tiểu nương này, sư tôn cho bảo bối, ngời lại dùng đổi lấy món thượng phẩm thần khí tương đối thấp, thực là, xem cũng là tu luyện giả thuộc tình thuỷ, sau này tu luyện Ôn Lãnh Ngọc tinh này khi luyện chế thành cực phẩm thượng phẩm quỷ khí, đối với chỗ tốt rất nhiều. - Người của ta đây là Ôn Lãnh Ngọc tinh? Lục y nữ tử nghi hoặc. - Thượng phẩm quỷ khí tương đối thấp, hừ, đạo hữu ngươi ngờ như vậy, Vương Sĩ ta tốt xấu gì cũng là khách khanh luyện khí đại sư duy nhất của Cửu Trọng Lâu, sao lại để mặc ngươi ô miệt như vậy. Trung niên trọc đầu Vương Sĩ cao giọng quát. Lý Dương cười lạnh : - Khách khanh, lợi hại lắm sao? Trung niên áo xanh Giang Thiên Lan bên cạnh thản nhiên : - Đạo hữu, giới luyện khí sư ghét nhất người khác tuỳ tiện đánh giá, nếu như người có thực lực như Lý Dịch đại sư kia, đánh giá chúng tôi, chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh, người mặc dù là Quỷ Đế, nhưng mà trong nghề nghiệp luyện khí có địa vị gì? Há có thể tuỳ tiện đánh giá Vương Sĩ huynh? - Lý Dịch đại sư? Lý Dương chớp mắt hai cái, từ khi nào mình thành đại sư rồi. Vương Sĩ cười lạnh : - Ngay Lý Dịch đại sư cũng biết, Lý Dịch đại sư chính là siêu cấp cao thủ mà Quỷ giới ta vô số năm qua mới lần đầu tiên có thể luyện chế thần khí, đó tuyệt đối là đại sư, đệ nhất nhân của giới luyện khí. Ngươi ngay cả người đó cũng biết, còn dám đánh giá tác phẩm của ta. Hừ, biết địa vị mình! Giang Thiên Lan và Vương Sĩ mặc dù cao ngạo, nhưng mà Lý Dịch đại sư là siêu cấp cao thủ có thể luyện chế thần khí, bọn họ cũng biết bản thân so sánh được, cũng dám mạnh miệng. - Luyện chế thần khí, thần khí à, lợi hại quá, sư tôn ta cũng luyện chế được thần khí. Lục y nữ tử ở bên kinh thán, ánh mắt toả sáng: - biết Lý Dịch đại sư kia rốt cuộc hình dáng thế nào, nhất định là lão giả hiền lành đức cao vọng trọng. Lý Dương biết sao. Lý Dương chính là dở khóc dở cười, trước mắt Giang Thiên Lan và Vương Sĩ thấy Lý Dương được lời nào, nhất thời sảng khoái trận. - Quỷ giới này luyện khí đại sư, đệ nhất đương nhiên là Lý Dịch đại sư người có thể luyện thần khí, đệ nhị chính là Giang huynh, Giang huynh thân là đệ nhất luyện khí cao thủ bao nhiêu năm nay của Cửu Trọng Lâu. Về phần đệ tam, hừm, câu lòng, chính là Vương Sĩ ta. Trung niên trọc đầu ngạo nghễ . - Ta luyện chế thượng phẩm quỷ khí còn chưa tốt sao, ngươi há có thể đánh giá? Trung niên trọc đầu đưa ra lời cuối cùng, dùng nhãn quang phán xét nhìn Lý Dương, tựa hồ “Lý Dịch đại sư đệ nhất, Giang Thiên Lan đệ nhị, chính là Thiên hạ đệ tam.” Lý Dương cười vài tiếng: - Điều này, Lý Dịch đại sư thân là đệ nhất luyện khí cao thủ, ta có ý kiến. Lý Dương trong lòng cười trộm, tiếp tục : - Bất quá… Đệ nhị luyện khí đại sư là Giang huynh sao? Ta nghe có cao thủ Dư Gia sáng tạo ra phép luyện chế “Điệp Lãng”, thực lực rất mạnh, được gọi là Quỷ giới đệ nhị luyện khí cao thủ… - Dư Gia, đáng là gì! Hừ, có bản lĩnh cùng ta tỷ thí, xem phép luyện chế Điệp Lãng của rốt cuộc lợi hại thế nào, hừ, còn phải là ngoan ngoãn nhận thua dưới tay Lý Dịch đại sư sao! Giang Thiên Lan ngạo nghễ . chính là có tận mắt xem thi đấu, nghe người khác , Dư Gia kia tựa hồ rất lợi hại, nhưng Giang Thiên Lan ngồi ở cái ghế Quỷ giới đệ nhất luyện khí cao thủ rất nhiều năm rồi, Lý Dịch có thể luyện chế thần khí, Giang Thiên Lan cách nào sánh được, tự nhiên nhận thua, nhưng Dư Gia kia cũng chỉ là luyện chế quỷ khí mà thôi, tự thân tỷ thí, sao có thể nhận thua? - Xin lỗi, đạo hữu, Cửu Trọng Lâu chúng tôi hoan nghênh người, mời người rời . Giang Thiên Lan lạnh nhạt . thực để tâm thực lực của Lý Dương, Cửu Trọng Lâu ngoại trừ Phong Đô Đại Đế, ở Quỷ giới những người khác thực hề để ý qua, về phần Giang Thiên Lan , trừ Lý Dịch đại sư khiến thua phục sát đất ra, những người khác cũng rất xem thường.