Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 45: Lạc cực
      - Ngưu Ma Vương, ngươi phải rất lợi hại sao? Làm sao biến thành rùa đen rút đầu rồi?
      Bằng Ma Vương cười lạnh
      Ngưu Ma Vương trong mắt lên vẻ tàn khốc, đồng thời cơ bắp toàn thân đột nhiên căng lên, hiển nhiên rất giận dữ, nhưng Ngưu Ma Vương vẫn cố ngăn chặn năng lượng mênh mông trong cơ thể, cố nén phẫn nộ trong lòng, gầm :
      - Hoàng mao điểu, nên ép ta, nếu Ngưu Ma Vương ra cho dù giết chết ngươi, cũng tiêu diệt Sư Đà Lĩnh, tiêu diệt Kim Huyền Đảo, cho ngươi vĩnh viễn ngày an bình.
      Đồng tử Bằng Ma Vương hơi co lại, nhìn Ngưu Ma Vương có vẻ phải dọa suông, cười lạnh vài tiếng rồi nín bặt.
      cũng lo Ngưu Ma Vương nổi giận, mặc dù tốc độ Ngưu Ma Vương có khả năng đuổi theo , nhưng nếu Ngưu Ma Vương quyết tâm đối phó , cuộc sống của Bằng Ma Vương cũng chẳng tốt lành gì, giống như tang gia chi khuyển, chỉ biết chạy trốn.
      Ngưu Ma Vương gì, lạnh lùng nhìn Bằng Ma Vương, trong lòng thầm nghĩ "Lý Dương lão đệ bị hoàng mao điểu giết, việc này trở thành thể thay đổi, chỉ có thể sau này từ từ tìm thời cơ, dù sao cho dù ta động thủ, cũng cố gây thương tổn hoàng mao điểu, bây giờ phải nhịn thôi." Ngưu Ma Vương phải là con trâu bình thường, đạt tới cấp bậc này, cũng cực kỳ tinh minh.
      hiểu , Bằng Ma Vương có tốc độ kinh khủng, trừ Đại Tôn, bất kỳ ai muốn đuổi giết, căn bản cũng có khả năng nắm được cọng tóc gáy của Bằng Ma Vương, trừ phi Bằng Ma Vương nguyện ý cứng đối cứng với người đó.
      Năm đó, Bằng Ma Vương có Kim Quang Càn Khôn Tráo, dám cùng bất kỳ ai lấy cứng đối cứng. Lúc này, Kim Quang Càn Khôn Tráo bị phá, sao còn dám làm thế.
      - Bằng Ma Vương!
      thanh trầm thấp tràn ngập sát khí vang lên, trong đỉnh tử ở hậu viện Nữ Oa Cung, các cao thủ đều hướng về phía thanh nhìn lại, chính là Đông Phương Minh Đế Thái Úc sắc mặt lạnh lùng kinh khủng.
      - Hừ, Thái Úc? Ngươi tựa hồ rất kiêu ngạo, chẳng lẽ ngươi muốn giao thủ với ta? Trong gian hạch tâm Hỗn Độn sơn, ta bất quá chỉ mượn ngươi lừa hai tiểu tử kia mà thôi, cũng phải lòng đối phó ngươi.
      Bằng Ma Vương lạnh lùng , mặc dù vẫn có vẻ vẫn rất lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng ràng là có mềm mỏng mà rất nhiều người ở đây đều có thể cảm nhận được.
      “Trong gian hạch tâm Hỗn Độn sơn, ta bất quá chỉ mượn ngươi lừa hai tiểu tử kia mà thôi.” Đây là những lời giải thích của Bằng Ma Vương, giải thích cho Thái Úc. cũng muốn làm địch với Thái Úc, chỉ vì đối phó Lý Dương Điền Cương mới phải làm như thế.
      Cao thủ bình thường, cũng rất ít khi giải thích.
      Nhưng Bằng Ma Vương lại giải thích, vì Ngưu Ma Vương hận tận xương, khi Đông Phương Minh Đế cũng ép đấu, Bằng Ma Vương coi như thảm rồi. Đối mặt với Tam Sanh Thạch, Bằng Ma Vương dám nắm chắc. Loại tâm thần công kích này quá mức thần kỳ rất khó phòng ngự.
      - Tại sao? Nếu ngươi muốn giết Lý Dương và Điền Cương, trực tiếp giết là xong, tại sao ép chúng vào trong quang quyển, làm sinh ra dị biến như thế, nếu Tu Linh thảo bởi vậy mà có gì tổn thương, Thái Úc chết ngừng tay truy giết ngươi!
      Thái Úc đằng đằng sát khí .
      chết ngừng tay” Lời này vừa ra, cơ hồ tất cả mọi người ở đây đều khiếp sợ, kể cả Ngưu Ma Vương và Bằng Ma Vương.
      Cao thủ Ma Đế, Đế, địa vị tôn sùng, tánh mạng cơ hồ vô hạn, cho dù có cừu oán cũng chỉ cần đánh nhau hồi là xong, như thế mới giữ được mặt mũi, tỷ như trận chiến Ngưu Ma Vương và Sư Đà Lĩnh tam thánh. Chỉ là trận chiến đánh nhau mà thôi, cũng xảy ra hậu quả gì quá nghiêm trọng.
      Nhưng “ chết ngừng tay” có nghĩa là Thái Úc và Bằng Ma Vương chém giết cả đời, phải Thái Úc chết, Bằng Ma Vương vong.
      - Quả chết ngừng tay?
      Hai lông mi màu vàng của Bằng Ma Vương trợn ngược lên, trong mắt lên tia lãnh quang, nhìn thẳng vào Thái Úc.
      - Tu Linh thảo quan hệ tới tánh mạng con ta, khi con ta có gì may, ta làm sao có thể buông tha ngươi được? Ngươi cầu nguyện , cầu cho con ta chết, nếu … ngươi có Kim Quang Càn Khôn Tráo, Thái Úc ta để vào mắt đâu.
      Thái Úc cười lạnh , con hôm nay đó là toàn bộ những gì cần, bất kỳ ai làm con chết, Thái Úc cũng giống như con sói mẹ giữ con, liều mạng mà giết chết địch nhân, bất chấp tất cả, huống chi, Bằng Ma Vương, cũng quan tâm.
      Tốc độ nhanh?
      Nhưng khi trúng tâm thần công kích từ Tam Sanh Thạch của , Bằng Ma Vương bị tâm thần chấn động, tốc độ giảm mạnh, sau đó Thái Úc có thể tấn công.
      Bằng Ma Vương nhìn chằm chằm vào Thái Úc, khóe miệng giật giật.
      Nếu Bằng Ma Vương này kiêng kị ai, đó là Minh Đế thần bí nhất này. Đông Phương Minh Đế Thái Úc,nếu dùng Tam Sanh Thạch công kích tâm thần của , Bằng Ma Vương cho dù tốc độ rất nhanh, cũng có thể trúng chiêu.
      - Ha ha ha…
      Bằng Ma Vương đột nhiên ngửa mặt lên trời cười dài.
      Cười hết hơi hết sức.
      “Ta đường đường Bằng Ma Vương, là tọa kỵ của người cao quí nhất, đến cả khi gặp Đại Tôn, cũng bất tất hành lễ, nhưng ngắn ngủn đầy năm, Kim Quang Càn Khôn Tráo bị phá, ta liền giống như tang gia chi khuyển (chó nhà có tang), giới Đại Thánh ai cũng có thể đối phó ta, thậm chí so với chỉ có thể dựa vào tốc độ chạy trốn. Lúc trước Minh Đế dám với ta “ chết dừng tay”, tên man ngưu dã man trước nay ta vẫn xem thường cũng dám uy hiếp ta…" Trong lòng Bằng Ma Vương càng nghĩ càng giận
      Lửa giận ngút trời.
      Vô số năm qua, mình dựa vào Kim Quang Càn Khôn Tráo và Hỗn Độn Phá Kim Thương, cùng với tốc độ kinh khủng, tuyệt đối vô địch, Kim Quang Càn Khôn Tráo là phòng ngự tuyệt đối, chỉ có đánh người, ai có thể đả thương .
      Nhưng… đến năm.
      Kim Quang Càn Khôn Tráo bị phá, địa vị đột nhiên giảm xuống.
      Biến chuyển cực độ như thế, Bằng Ma Vương vẫn cắn răng nhẫn nhịn, nhưng hôm nay lại có người dám cùng chết ngừng tay”, cao ngạo như làm sao có thể nhịn được.
      - ! Chết! ! Ngừng!
      Bằng Ma Vương nhìn Thái Úc, gằn từng chữ, trong con mắt chim lóng lánh tỏa ra quang mang màu xanh biếc dị, đó là sát khí, sát khí xuất phát từ đáy lòng.
      - Ta chờ cho con ngươi chết, rồi ngươi tìm đến ta.
      Bằng Ma Vương rồi đột nhiên cuồng tiếu .
      Thái Úc nghe Bằng Ma Vương nguyền rủa con mình, trong lòng nhất thời lửa giận bốc lên:
      - Bằng Ma Vương, họa là từ ở miệng mà ra, cẩn thận chút.
      - Họa là từ ở miệng mà ra?
      Bằng Ma Vương giống như nghe câu đùa buồn cười nhất đời này, ngửa mặt lên trời cười to. Hồi lâu mới đột nhiên ngưng lại, nhìn chằm chằm vào Thái Úc. Trong mắt lóe ra cổ quang mang căm hờn:
      - Họa? Cái gì họa, ai dám chọc ta? Ai dám chọc ta? Ngươi Thái Úc dám , ngươi dám ?
      Bằng Ma Vương nhìn chằm chằm vào Thái Úc, mặt có nụ cười điên loạn
      Thái Úc thấy Bằng Ma Vương phản ứng như thế cũng nao nao.
      - Ngươi dám giết ta sao? Ngươi tới giết ta di, ngươi phải chết ngưng sao? Ngươi giết ta, ta muốn xem ngươi có gan như thế ?
      Bằng Ma Vương đứng trước mặt Thái Úc, hề phòng ngự.
      Sắc mặt Thái Úc có điểm khó khăn. Cũng ra tay.
      Bằng Ma Vương thấy sắc mặt Thái Úc, nhất thời nở nụ cười, cười rất tươi:
      - dám hả, ngươi giết ta, ngươi cũng hết sống, ngươi hết sống, con ngươi còn hy vọng sao?
      Thái Úc cười lạnh vài tiếng, cũng nhịn xuống.
      Dù sao, bây giờ còn chưa tới lúc tuyệt vọng, muốn giữ mạng mình lại để cứu mình con , giết Bằng Ma Vương? Như thế là nể mặt Hồng Quân đạo nhân.
      Đại Tôn bị mất mặt gây ra đại chiến vô số năm qua, nếu Hồng Quân đạo nhân mất mặt, hậu quả… nghĩ lại ai cũng sợ.
      o0o
      - Sư tôn…
      Hạng Vũ nhìn Xi Vưu Đại Tôn, cũng biết vì sao Xi Vưu chuyện vui vẻ với bỗng đột nhiên giơ hai ngón tay lên.
      Xi Vưu khẽ nhíu mày:
      - Chuyện gì thế? Hỗn Độn sơn hỗn loạn ngàn năm, an tĩnh năm, quy củ này hình thành từ xưa đến nay bao giờ thay đổi, sao lần này lại chỉ an tĩnh có đến ngày, hơn nữa Lý Dương và Điền Cương tiến vào trong đó rồi thấy ra nữa?
      Xi Vưu thần thức trải rộng cả lục giới, biến hóa trong Hỗn Độn sơn tự nhiên biết .
      - Nguyên thần Lý Dương trời sanh ít nhất cũng là cùng cấp bậc với hỗn độn chi linh, chết, nhưng Điền Cương sao? Hơn nữa lúc này Hỗn Độn sơn bạo loạn như thế, Lý Dương lại ra, rốt cuộc bên trong xảy ra tình gì?
      Xi Vưu khẽ nhíu mày.
      - Hạng Vũ, theo bổn tôn tới đây.
      Xi Vưu đột nhiên kéo tay Hạng Vũ, đồng thời hào quang bảy màu lóe lên, Hạng Vũ liền cảm thấy ý nghĩ mình mê muội, lúc lâu sau, Hạng Vũ kinh ngạc phát Xi Vưu mang xuất tại bầu trời Hỗn Độn sơn.
      Nữ Oa nương nương tự nhiên trong nháy mắt phát ra, có chút trầm tư :
      - Xi Vưu sao lại trực tiếp đến nơi này như thế, biết có chuyện gì nhỉ, chẳng lẽ là vì Lý Dương Điền Cương bị nạn? có khả năng, hai người đó kia bất quá là kẻ tầm thường mà thôi, thân là Đại Tôn, há có thể quan tâm đến người thường như thế?
      Nữ Oa nương nương nghĩ rất chính xác, thân là Đại Tôn, đối với “người thường” đúng là quan tâm
      Cho dù hủy diệt tinh cầu, Đại Tôn cũng thèm quan tâm, nhưng Nữ Oa nương nương biết là Lý Dương phải “người thường”, trong mắt Xi Vưu, Lý Dương hoàn toàn có thể trở thành Đại Tôn, tự nhiên rất coi trọng.
      Mặc kệ như thế nào, thân hình Nữ Oa nương nương chợt lóe lên, rồi biến mất ở khỏi chỗ của mình.
      - Xi Vưu đạo hữu, ngươi làm sao đến đây?
      Nữ Oa nương nương mỉm cười hỏi.
      Xi Vưu thấy Nữ Oa, cũng gật đầu :
      - Nữ Oa, thần thức của ta phát Hỗn Độn sơn phát sinh dị biến, liền đến đây, muốn biết rốt cuộc xuất vấn đề gì, dù sao Hỗn Độn sơn từ khi Khai Thiên Tích Địa đến nay, ngàn năm cuồng loạn, an tĩnh năm, quy củ này cho tới nay thay đổi bao giờ, ta thể tin nó vô duyên vô cớ biến hóa, hẳn là có nguyên nhân gì đây?
      Nữ Oa gật đầu :
      - Đích là có chút chuyện, Kim Sí ép người của Ma giới là Lý Dương và Điền Cương vào trong quang quyển của hạch tâm Hỗn Độn sơn, liền phát sinh tình như vậy đó.
      đến đây, Nữ Oa khẽ nhíu mày.
      - Xi Vưu đạo hữu, nhớ hồi trước cũng từng có vô số cao thủ bị quang quyển này giết chết, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa xuất tình huống như vậy bao giờ, vì sao lần này lại xuất tình huống như vậy nhỉ?
      Nữ Oa bước tới hỏi Xi Vưu.
      Xi Vưu lắc đầu, trong lòng cũng thầm nghĩ "Nguyên thần Lý Dương huynh đệ phi thường đặc thù, cả ta cũng thể thấy , chừng biến hóa lần này trong đó cũng nguyên nhân vì tiến vào đó, bất quá Đại Tôn vĩnh viễn bất tử, đó là vì nguyên thần bất tử, Lý Dương này nguyên thần cực kỳ biến thái, nên việc xảy ra ngoài ý muốn này có thể là do .”
      Xi Vưu mặc dù nghĩ đến đáp án, cũng cho Nữ Oa.
      - Nữ Oa, ngươi là do Bằng Ma Vương ép Lý Dương và Điền Cương nhập vào trong quang quyển hả?
      Xi Vưu dò hỏi.
      Nữ Oa gật đầu :
      - Đích xác là như thế, bất quá… tên Kim Sí đó cũng thể xử trí.
      Xi Vưu cũng cười khổ.
      - Kim Sí, đối với Đại Tôn mà , giống như xương mắc cổ.
      Muốn giết, cũng sợ Hồng Quân đạo nhân nổi giận vì mất mặt, cơn giận của Đại Tôn cực kỳ kinh khủng, khi Hồng Quân đạo nhân nổi giận, phỏng chừng lục giới đều nguy hiểm
      Muốn làm, nhưng lại sợ uy nghiêm của mình vì thế mà mất di, ảnh hưởng đến thanh danh.
      Do đó đối với Bằng Ma Vương, các Đại Tôn bình thường đều nhắm mắt làm ngơ, coi như thấy biết.
      Xi Vưu và Nữ Oa nhìn nhau hiểu được nổi khổ của nhau, cùng cười cười bất lực, mỗi lần nghĩ đến Bằng Ma Vương khi gặp Đại Tôn chỉ gật đầu là làm cho Xi Vưu và Nữ Oa trong lòng có có chút xót xa.
      - Kim Sí… hừ hừ, chỉ là con vật cưỡi mà thôi, tính ra, chúng ta ít nhất cũng nể mặt sư phụ mới để cho Kim Sí nho kia tiếp tục tiêu dao, bất quá có Kim Quang Càn Khôn Tráo, sau này cũng tiêu dao được như thế nữa.
      Xi Vưu lạnh nhạt .
      - Đạo hữu hữu lý.
      Nữ Oa gật đầu
      - Sao? Kim Sí này bây giờ nổi giận, uy hiếp Đông Phương Minh Đế Thái Úc tiểu tử, còn thách Thái Úc giết .
      Ánh mắt Xi Vưu rất sắc bén, thoáng cái thấy hết những tình phát sinh bên dưới, lúc này ngự bay thẳng xuống.
      Hạng Vũ cũng lập tức đuổi theo.
      - Hạng Vũ, nhớ kỹ, muốn học hội “thiên tháp bất kinh “ (trời sập cũng đổi sắc), tình của Điền Cương và Lý Dương mà ảnh hưởng. Việc như vậy mà cho ngươi mất bình tĩnh như thế, tâm cảnh tu vi quá yếu rồi, nếu tiếp tục như vậy, ngươi sau này giỏi lắm chỉ là Ma Đế tiền kì mà thôi.
      Thanh Xi Vưu vang lên trong tai Hạng Vũ.
      Hạng Vũ chấn động.
      Đúng là khi nghe Xi Vưu và Nữ Oa chuyện, Hạng Vũ liền giống như con kiến bò chảo nóng, vô cùng khẩn cấp, thể tin Lý Dương chết, cũng thể tin đồ đệ của mình là Điền Cương bị chết, nhưng hai vị Đại Tôn Xi Vưu và Nữ Oa chuyện, chỉ là cao thủ Ma Quân hậu kỳ nho , căn bản dám vào.
      - Đồ nhi biết rồi.
      Hạng Vũ khom người , hít sâu hơi, trong lòng từ từ bình tĩnh lại.
      Xi Vưu khẽ gật đầu, lập tức Xi Vưu, Hạng Vũ, Nữ Oa ba người liền vào tới hậu viện.
      Còn lúc này Bằng Ma Vương kiêu ngạo.
      - Đừng ngươi là Minh Đế nho , cả Đại Tôn cũng dám trừng phạt ta.
      Bằng Ma Vương thấy Thái Úc trầm mặc, lúc này cười lạnh tiếp tục .
      Trong khoảng thời gian này, Bằng Ma Vương bị áp lực quá mức, có Kim Quang Càn Khôn Tráo, mất tất cả hào khí ngạo thị trong quá khứ, lúc này muốn hảo hảo phát tiết phen, như thế cũng làm cho lòng mình thống khoái chút.
      - Bái kiến nương nương, Đại Tôn!
      Thái Úc nhìn về phía phía sau Bằng Ma Vương, đột nhiên quỳ xuống .
      - Thái Úc này lại muốn gạt ta?
      Bằng Ma Vương cười ngoạc mồm, cũng tin Đại Tôn giá lâm, đặc biệt là nghe Thái Úc “Nương nương”, Bằng Ma Vương càng thêm tin rằng Thái Úc lừa. Dù sao Nữ Oa vừa mới ly khai lâu, làm sao quay lại nhanh như vậy?
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 46 : Sanh Bi
      - Bái kiến nương nương, Đại Tôn!
      Tất cả cao thủ trong hậu viện, kể cả bọn người Ngưu Ma Vương cung kính quỳ xuống .
      “Chẳng lẽ đến đây ?" Bằng Ma Vương thấy tình thế như thế, khỏi rùng mình, chỉ mình Thái Úc hô lớn “bái kiến nương nương, Đại Tôn” còn hoài nghi, nhưng nhiều người như thế, Bằng Ma Vương thể xác định. Lúc này đột nhiên xoay người, chỉ thấy Xi Vưu và Nữ Oa cơ hồ đứng cùng chỗ, còn Hạng Vũ đứng ở bên Xi Vưu.
      - Ra mắt nương nương, Đại Tôn.
      Bằng Ma Vương khẽ gật đầu, xem như kiến lễ rồi.
      Nữ Oa và Xi Vưu trong lòng có chút bất mãn, chủ yếu là vì bọn họ nghe được câu của Bằng Ma Vương “cả Đại Tôn cũng dám trừng phạt ta”, thế làm cho hai vị Đại Tôn “cao cao tại thượng” có chút khó chịu.
      - Kim Sí ngươi cũng biết, Lý Dương và Điền Cương chính là môn hạ của bổn tôn, ngươi vì sao dám tùy ý hạ độc thủ.
      Xi Vưu lạnh lùng hỏi.
      Bằng Ma Vương thấy Xi Vưu nghiêm túc như thế, trong lòng suy nghĩ, rồi tính vô lại bỗng nổi lên.
      - Lý Dương và Điền Cương dám bất kính, thậm chí dám mắng chửi ta, bọn họ bất quá là Ma Quân mà thôi, ta tốt xấu cũng là giới Đại Thánh, giết bọn họ lại sao chứ? Ma giới cùng với giới, thậm chí cả Minh giới đều là cường giả vi tôn, ta mạnh hơn bọn , tự nhiên có thể giết bọn họ.
      Bằng Ma Vương bộ dáng rất dương dương tự mãn.
      - Bằng Ma Vương, ngươi đường đường là giới Đại Thánh, cũng so đo với hai Ma Quân, thậm chí so với còn ép vào trong quang quyển hạch tâm Hỗn Độn sơn gian, thế mà vẫn vênh vang, ta cảm thấy xấu hổ thay cho ngươi.
      Hạng Vũ đứng bên cười lạnh .
      Bằng Ma Vương nhìn Hạng Vũ liếc mắt, khinh thường :
      - Hạng Vũ, ta và Đại Tôn chuyện, ngươi chõ mồm vào làm gì?
      Hạng Vũ kinh ngạc, nhất thời mặt đỏ lên. cổ tức giận ngừng bùng lên trong lồng ngực, trong mắt tản ra sát khí, nhìn chằm chằm vào Bằng Ma Vương. Nếu phải biết mình phải là đối thủ của Bằng Ma Vương, Hạng Vũ sớm ra tay rồi.
      Xi Vưu khẽ nhíu mày, sắc mặt có vẻ rất khó coi.
      Đại Tôn rất quan trọng chuyện sĩ diện. Bằng Ma Vương này nếu bình thường giáo huấn Hạng Vũ cũng sao, nhưng trước mặt Xi Vưu Đại Tôn mà dám trực tiếp giáo huấn Hạng Vũ, coi như có Xi Vưu Đại Tôn, Xi Vưu đương nhiên cho rằng Bằng Ma Vương nể mặt mình.
      - Kim Sí, đừng quá kiêu ngạo, toàn dựa hơi sư phụ, còn tưởng rằng mình là nhân vật ghê gớm lắm hả? Nhớ kỹ, ngươi cũng chỉ là Đế mà thôi.
      Xi Vưu thanh lạnh lùng
      Xi Vưu hề lo lắng, tin rằng mình giáo huấn Bằng Ma Vương, kể cả trừng phạt chút, chỉ cần giết chết , tin rằng Hồng Quân đạo nhân trong truyền thuyết vì thế mà đối phó với .
      Thanh Xi Vưu lạnh như băng, lạnh như nước băng tan mùa đông chảy người Bằng Ma Vương.
      Cũng chỉ là Đế mà thôi.
      Trong mắt Đại Tôn, Bằng Ma Vương với mức tu vi này có ý nghĩa gì.
      - Đại Tôn, ta phải là cái gì cả, ta chỉ là Đế mà thôi. Nhưng… chủ nhân ta là Hồng Quân đạo nhân. Là người duy nhất cảm ngộ Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo nay. Ta chỉ là tọa kỵ người hầu của ngài mà thôi.
      Bằng Ma Vương lành lạnh :
      - Ta là tiểu nhân vật, tiểu nhân nhân vật rất . Tọa kỵ cho chủ nhân, người hầu cho chủ nhân, tự nhiên so được với Đại Tôn ngươi.
      Lời đầy vẻ châm chọc
      - Tốt, tốt, tốt!
      Xi Vưu liền ba chữ tốt, cơn giận chứa đầy trong từng chữ.
      - Xi Vưu đạo hữu, Kim Sí này cũng mồm mép lắm, cần tranh hơi với .
      Nữ Oa lạnh lùng nhìn Bằng Ma Vương liếc mắt, xoay người quay về Xi Vưu
      Xi Vưu gật gật đầu.
      Bọn họ là Đại Tôn, chỉ cần giết Bằng Ma Vương, tin rằng Hồng Quân đạo nhân cũng việc tìm đến bọn họ phiền toái.
      - Mồm mép, nương nương hình dung ta cực kỳ chuẩn xác, ta bản thể chính là Kim Sí đại bằng điểu, chim đại bàng đương nhiên mỏ nhọn rồi.
      Bằng Ma Vương vẻ mặt cười cợt , nghe ngữ khí hai vị Đại Tôn cũng biết, hai vị Đại Tôn này rồi phản cảm đối với .
      Bằng Ma Vương trong lòng cũng liều mạng "Mẹ nó, thấy ta hợp nhãn, ta hoành hành bá đạo phen, xem đám Đại Tôn, Ma Đế, Đế các ngươi dám làm gì ta chứ?" Bằng Ma Vương cũng bất chấp tất cả.
      Mấy ngày qua, mất Kim Quang Càn Khôn Tráo, tựa hồ Đế, Ma Đế nào còn cung kính với Bằng Ma Vương như trước nữa. Lần trước xem Xi Vưu và Tôn Ngộ đại chiến, rất nhiều cao thủ Minh giới, giới, cao nhất Ma giới đến nơi.
      Ánh mắt những cao thủ đó nhìn chứa nhiều tia trào phúng.
      Bằng Ma Vương rất khó chịu, bây giờ liều mạng rồi, mẹ nó, ai sợ ai?
      Nữ Oa nghe được Bằng Ma Vương giảo biện, trong mắt lên lãnh ý, hừ lạnh tiếng rồi gì.
      - Nữ Oa, cần để ý Kim Sí nữa, ta trước tiên xem xét chút, xem thử Hỗn Độn sơn này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
      Xi Vưu quay về Nữ Oa .
      Nữ Oa lập tức cười :
      - Có đạo hữu ra tay tốt quá, Xi Vưu đạo hữu thân thể rất mạnh, các giới Đại Tôn ai bì kịp, tin rằng khi đạo hữu ra tay, hẳn có thể tìm ra chút manh mối.
      - Hừ, muốn vào Hỗn Độn sơn, đừng mạnh miệng.
      Giọng dương quái khí của Bằng Ma Vương vang lên.
      Bằng Ma Vương vẫn cái tính tình đó, vô cùng cố chấp, sợ trời, sợ đất, quan tâm ngươi có phải là Đại Tôn , chọc giận chọc lại, Đại Tôn cũng phải nể mặt Hồng Quân đạo nhân, nhân vật cảm ngộ Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo nên cũng dám làm gì Bằng Ma Vương.
      - Mạnh miệng?
      Xi Vưu cười lạnh, lạnh lùng nhìn Bằng Ma Vương liếc mắt, rồi trực tiếp bay về phía Hỗn Độn sơn kia thông đạo, Xi Vưu muốn dựa vào thân thể của mình vào đó xem xét cẩn thận, Lý Dương và Điền Cương rốt cuộc ở trong đó xảy ra biến hóa gì?
      Điền Cương, theo như Xi Vưu xem ra có xác suất chết rất cao. Dù sao Điền Cương chỉ có tiên thiên thân, đối mặt với kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện thể ngăn trở được.
      - Hưu…
      Xi Vưu hóa thành đạo quang ảnh màu xanh, vạch đường thẳng, bay đến thông đạo, chung quanh Hỗn Độn sơn kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện tựa hồ cảm thấy áp lực, đột nhiên hóa thành từng đạo lôi điện hướng Xi Vưu bổ vào.
      - Oanh!
      đạo lôi điện giáng mạnh vào người Xi Vưu, Xi Vưu thậm chí ngay cả động tác phi hành cũng có chút biến hóa nào, hiển nhiên lực công kích này đối với căn bản ảnh hưởng gì.
      Khi, mười biến thành trăm đạo lôi điện như con rắn, từng đạo bắn thẳng vào người Xi Vưu. tấm áo xanh của Xi Vưu xuất đạo đạo thanh quang, dễ dàng ngăn cản tất cả lôi điện, nhưng… tất cả lôi điện chung quanh Hỗn Độn sơn bắt đầu biến hóa…
      - Hưu…
      Lưu thủy! Hỗn Độn sơn thông đạo duy nhất bỗng biến thành dòng suối lớn, tất cả kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện đều theo nhau chảy vào đó. lúc cơ hồ tất cả cao thủ ở đây đều cho rằng năng lượng lôi điện này muốn nhập vào hạch tâm gian, lại xảy ra biến hóa làm cho mọi người vô cùng khiếp sợ.
      - Xoẹt xoẹt…
      Cửa thông đạo bỗng xuất rất nhiều đạo lôi điện dày đặc, hiển nhiên vừa rồi tất cả năng lượng lôi điện hề nhập vào hạch tâm gian, mà là tập trung ngăn chặn động khẩu, vô số năng lượng cùng hợp lực phòng ngự như vậy, lực lượng quả là đáng sợ.
      - Phá!
      Xi Vưu hét lớn tiếng, hữu quyền đột nhiên đánh ra, quyền xuất ra, gian ngừng vỡ vụn. quyền cực kỳ uy mãnh nện mạnh vào vòng tròn đó, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang ngừng xoay tròn, hơn phân nửa công kích của Xi Vưu bị hóa giải.
      nguy hiểm, đánh vỡ tầng, nhưng lại xuất tầng khác, cũng biết rốt cuộc có bao nhiêu tầng?
      Xi Vưu cau mày, năng lượng lôi điện tầng thứ nhất vừa mới bị oanh phá bỗng tụ tập lại, lần nữa hình thành tấm màn ngăn cản. Nếu quả cứ như thế, cho dù Xi Vưu lợi hại đến đâu cũng có khả năng vào.
      - Đại Tôn quả nhiên lợi hại, phá được tầng trong vô số tầng!
      Thanh dương quái khí của Bằng Ma Vương lại bắt đầu cất lên.
      Xi Vưu vẫn nhớ Bằng Ma Vương từng , “đừng mạnh miệng”. Nếu Xi Vưu phá được, phỏng chừng có lẽ bị Bằng Ma Vương cười chết thôi!
      - Hừ…
      Xi Vưu hừ lạnh tiếng, thanh y người đột nhiên hóa thành hư vô, cơ thể cực kỳ cường hãn bỗng xuất , rồi lực lượng cơ thể Xi Vưu ngừng đề cao, chỉ thấy đạo đạo thiểm điện màu xanh ngừng lóe ra khắp cơ thể, khí thế cường đại áp bức vô số các cao thủ có mặt.
      - Hát!
      Hữu quyền của Xi Vưu giống như quả đấm sắt lớn, quyền phong lướt qua, gian hoàn toàn vỡ vụn, năng lượng trong khoảng trống màu đen ngừng xoay tròn, nhưng ảnh hưởng đến Xi Vưu chút nào, mặt Xi Vưu đanh lại, trong mắt lóe ra thanh quang.
      - Bồng!… Bồng!… Bồng!… Bồng!… Bồng!…
      Quyền này là do Xi Vưu bộc phát năng lượng cực mạnh trong cơ thể đánh ra, quyền xuất ra, thiên băng địa liệt, tầng phòng ngự vốn rất mạnh ngừng vỡ vụn, liên tiếp chấn nát chín tầng.
      - Còn có tầng!
      Xi Vưu trong mắt bộc phát ra sát khí, quyền kính dùng hết, tấm chắn chỉ còn lại có tầng cuối cùng.
      - Phá!
      Xi Vưu đột nhiên ngửa đầu, đập mạnh xuống, cũng giống như cầu thủ bóng đá ở địa cầu đánh đầu, đầu đập mạnh vào tấm chắn, đừng quên, Xi Vưu bản thể chính là ngưu đầu nhân, trán công kích rất mạnh, phải là cường đại nhất.
      - Bồng!
      Tầng chắn cuối cùng nhất thời vỡ vụn.
      mặt Xi Vưu lúc này mới mỉm cười, Xi Vưu chính là đệ nhất Đại Tôn trong lục giới, về lực công kích ai có thể so với ?
      Bằng Ma Vương phía dưới sắc mặt hơi khó coi.
      Đột nhiên…
      - Oanh long long…
      chín tầng trời, trong hỗn độn gian phát ra trường những tiếng oanh long, từng tia chớp với năng lượng cường đại từ hỗn độn gian đột nhiên đánh xuống, giống như vố số điện xà, hướng về Hỗn Độn sơn lũ lượt kéo đến, mỗi điện xà có năng lượng cực mạnh, cũng tương đương với kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện.
      Tất cả mọi người ngây người.
      Nữ Oa, Xi Vưu và cả đám Ma Đế, Đế, Minh Đế, mọi người đều bị cảnh này làm ngây người, năng lượng kinh khủng như thế cả Đại Tôn cũng chống được, tùy tiện đạo năng lượng điện xà có thể làm bị thương Đại Tôn, còn lúc này…
      Các nơi trong hỗn độn gian, bốn phương tám hướng, dày đặc, giống như mưa rào, vô số điện xà đồng thời hướng Hỗn Độn sơn lao tới.
      - Hừ!
      Xi Vưu hừ lạnh tiếng, thân hình trong nháy mắt chạy ra khỏi động khẩu sơn động, về hậu viện Nữ Oa Cung, đối mặt với năng lượng vô tận kia, cả Xi Vưu cũng phải tránh né, thân thể dù mạnh đến đâu, nhưng lôi điện này là từ hỗn độn gian mà đến, ai biết khi nào mới chấm dứt.
      - Xoẹt xoẹt…
      Cả thông đạo đều bị điện xà này vây quanh, đồng thời cả Hỗn Độn sơn cũng bị năng lượng kia vây quanh.
      - Năng lượng bên trong Hỗn Độn sơn tối thiểu đề cao mười lần.
      Hồi lâu sau, Nữ Oa thở dài .
      Xi Vưu cũng cười khổ, xem ra phải dùng hết bổn mới phá được tấm chắn năng lượng, càng về sau, càng khó phá, bây giờ lôi điện năng lượng quá mạnh, vượt qua mười lần trước kia, Xi Vưu đối mặt với việc này cũng có biện pháp.
      - mạnh miệng, ông trời muốn trừng phạt, kể cả Đại Tôn cũng là con người.
      Bằng Ma Vương thanh lại vang lên.
      Xi Vưu sắc mặt nhất thời trầm xuống, đột nhiên xoay người nhìn về phía Bằng Ma Vương.
      Bằng Ma Vương sắc mặt có vẻ nghi hoặc:
      - Đại Tôn, ngươi nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ Kim Sí ta có chỗ nào hấp dẫn Đại Tôn ngươi. Oa, kia quả là vinh hạnh cho Kim Sí ta.
      mặt Bằng Ma Vương tràn đầy tiếu ý.
      - Đừng tưởng rằng ta dám giết ngươi!
      Xi Vưu mắt khẽ nheo lại, đạo hàn quang lên.
      Mặc dù Đại Tôn đối mặt với Hồng Quân, cũng có lực hoàn thủ nên rất sợ Hồng Quân, nhưng thân là Đại Tôn vô số năm, thể diện là rất quan trọng, Bằng Ma Vương này lại ba phen bốn lượt để cho mình còn mặt mũi gì.
      Cho dù thể giết, cũng muốn hành hạ phen.
      - Hừ!
      Bằng Ma Vương cười nhạt, cũng căn bản quan tâm.
      tin rằng Đại Tôn này đều cực kỳ tính toán, tuyệt đối dễ dàng đắc tội với Hồng Quân đạo nhân.
      Ở đây Ma Đế, Đế, Minh Đế, nhìn Bằng Ma Vương, có người khinh thường,có người chỉ coi là trò cười, cũng có người khâm phục Bằng Ma Vương dám hỗn láo với Đại Tôn như thế.
      Bằng Ma Vương hưởng thụ chút ánh mắt khâm phục của vài Đế, Ma Đế.
      Đấu với Đại Tôn, đây mới là việc đáng tự hào. Địa vị Bằng Ma Vương tự nhiên lên cao trong mắt vài người, trong mắt tỏ vẻ tươi cười. Chính diện chuyện với Đại Tôn như thế, cảm giác đó là tốt, Bằng Ma Vương cảm giác như vậy.
      - Nghiệt súc!
      Đột nhiên đạo thanh vang vọng cả thiên địa, tiếng vang cứ vọng mãi giữa trời đất. Đồng thời cổ năng lượng cực kỳ kinh khủng, thậm chí tương đương với cả lôi điện năng lượng siêu việt ở Hỗn Độn, hóa thành bàn tay lớn, chộp cái liền bắt ngay Bằng Ma Vương.
      - Chủ nhân!
      Bằng Ma Vương cả kinh, năng lượng quen thuộc kia làm cho tự kìm hãm được kêu lớn.
      Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn bàn tay vĩ đại kia, năng lượng do bàn tay hình thành, chỉ bàn tay đó áp lực mọi người, so với khí thế thân thể Bàn Cổ của Xi Vưu còn mạnh hơn, lớn hơn biết bao nhiêu lần.
      Nhưng áp lực này mặc dù lớn, cũng làm cho ai bị thương.
      - Ra mắt sư phụ!
      Xi Vưu và Nữ Oa lúc này tỉnh ngộ, đột nhiên cung kính , dám ngửng đầu, mặc dù nhìn thấy ai, bọn họ biết người đó hẳn là Hồng Quân. Ngoại trừ Hồng Quân, ai có thực lực này.
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 47 : Khai Thiên Thần Phủ



      - Xi Vưu, Nữ Oa, nhớ kỹ, trong vòng trăm mười năm, được đến gần Hỗn Độn sơn. Thanh mờ ảo vang lên trong đầu Xi Vưu và Nữ Oa, các Đế, Ma Đế khác ai nghe thấy, trong nháy mắt, bàn tay lớn đó biến vào hư , đồng thời Bằng Ma Vương bị nắm đầu cũng biến mất theo.- Hồng Quân đạo nhân, Hồng Quân đạo nhân!!! Thái Úc đột nhiên cao hô, trong tam đại phương pháp cứu con , là Tu Linh thảo, hai là tìm kiếm Quỷ Đế Băng Hồn, ba là cầu Hồng Quân đạo nhân.
      Hồng Quân đạo nhân địa vị chí cao, nhưng tất cả vì con , Thái Úc vẫn gọi lớn như trước, đáng tiếc… Hồng Quân đạo nhân có phản ứng gì, có lẽ Hồng Quân đạo nhân ly khai. Tóm lại, Thái Úc gọi rất lâu, nhưng Hồng Quân đạo nhân vẫn có phản ứng.- Hồng Quân đạo nhân! Trong mắt Thái Úc lên nỗi thống khổ, rồi lắc đầu bất lực cười khổ.Xi Vưu và Nữ Oa thấy Hồng Quân đạo nhân ly khai, lúc này mới đứng dậy, nhìn nhau
      .- bao nhiêu năm, sư phụ rốt cục thân rồi. Nữ Oa cảm thở dài .Xi Vưu cũng gật đầu, vô số năm qua, Đại Tôn trong lục giới lâu hề thấy Hồng Quân đạo nhân, thậm chí có người nghĩ rằng Hồng Quân đạo nhân cũng giống như Bàn Cổ chết rồi, hoặc là tới địa phương thần bí khác. Lần này thân làm cho Xi Vưu bọn người biết rằng, Hồng Quân vẫn còn đó.- Được rồi, Xi Vưu đạo hữu, sư phụ trăm mười năm, rốt cuộc là tại sao nhỉ? Thời gian chuẩn xác như thế, hẳn là có chỗ nào đó đặc biệt. Nữ Oa quay về Xi Vưu .- Ừ! Xi Vưu gật gật đầu, cũng biết tại sao phải là trăm mười năm.Xi Vưu đột nhiên nhìn về phía Hỗn Độn sơn, nhìn vô số điện xà hỗn loạn, cùng với gian ngừng vỡ vụn. chắc lắm:
      - Nữ Oa, ta nghĩ, trăm mười năm, chừng là có liên quan đến Lý Dương và Điền Cương đó. Lần này Hỗn Độn sơn dị biến, cũng có liên quan tới bọn chúng. Còn sư phụ hẳn là biết xảy ra tình gì, đáng tiếc, sư phụ như thần long thấy đầu thấy đuôi, chúng ta mặc dù thấy thoáng qua sư phụ, nhưng lại kịp hỏi.Nữ Oa gật đầu: - Sư phụ trăm mười năm, xác định như thế, khẳng định người biết xảy ra tình gì. Đáng tiếc… chúng ta biết. Bất quá sư phụ như thế, chúng ta cứ làm theo sư phụ , cứ từ từ chờ đợi thôi.Hai vị Đại Tôn Xi Vưu và Nữ Oa lại nhìn về Hỗn Độn sơn.Hỗn Độn sơn vẫn có những điện xà vờn quanh như trước. Năng lượng cuồng bạo, gian vỡ vụn, ai có thể vào được. Có thể vào có lẽ cũng chỉ có Đại Tôn. Nhưng Hồng Quân đạo nhân thế, họ cũng dám vào. Bởi vậy, Hỗn Độn sơn vẫn tiếp tục giữ nguyên trạng thái như vậy.- Xin hỏi Đại Tôn. biết Hỗn Độn sơn khi nào có thể khôi phục an tĩnh? Thanh Thái Úc đột nhiên vang lên.Thái Úc cung kính nhìn Xi Vưu và Nữ Oa, dò hỏi.Tánh mạng con quá mức trọng yếu với . Thời gian cũng quan trọng, xét ra chỉ có mười ngàn năm cũng dài đối với các cao thủ khác, nhưng đối với Thái Úc mà , mười ngàn năm này rất trọng yếu.Nữ Oa và Xi Vưu đồng thời nhìn về phía Thái Úc, liếc mắt nhìn nhau, dĩ nhiên có quyết định.Hai người bọn họ đều biết ràng tình của Thái Úc, Nữ Oa mỉm cười :
      - Thái Úc, thời gian xác định chính xác, bất quá ta có thể xác định việc, trong vòng trăm mười năm. Này Hỗn Độn sơn có khả năng khôi phục an tĩnh.- trăm mười năm? Thái Úc lẩm bẩm, rồi ngẩng đầu : - Hai vị Đại Tôn, Thái Úc này xin ly khai trước, trăm mười năm sau xin trở lại đây.Hai vị Đại Tôn gật đầu, Thái Úc liền lập tức ly khai Nữ Oa Cung, bay thẳng đến về Minh giới. Đợt này lại vượt qua Bắc Minh hải, Quỷ giới lần nữa tìm kiếm Quỷ Đế Băng Hồn. Dù sao cũng là trăm mười năm, với tốc độ của Thái Úc, chừng có thể tìm được .Resort Á Long, Khu Du Lịch Tam Á, Đảo Hải Nam, địa cầu! nam tử chỉ mặc có cái quần soọc, ngồi tửu điếm Dương Thai, vẻ mặt tươi cười, nhìn hải dương mênh mông, tay có con chim , con chim kim sắc, rất , khoảng chừng chỉ bằng con chim sẻ thôi.
      - Kim Sí, lúc trước trong khi còn hỗn độn, ngươi theo ta vô số năm, ta cho ngươi Kim Quang Càn Khôn Tráo là hy vọng có ai khi dễ ngươi, nhưng lần này ngươi làm quá đáng rồi, lại đối phó với bạn tốt của ta, năm đó khi sơ hỗn độn, ta và lão hữu ở chung trong khối năng lượng, lúc đó ta cũng biết tính khí của . Mặc dù Bàn Cổ và ta giác ngộ trước, vẫn chưa giác ngộ. khi giác ngộ, với tính tình , ngươi có thể thảm lắm.Thanh niên mặc quần soọc cảm thán .Thanh niên mặc quần soọc đột nhiên im lặng, tựa hồ nhớ lại kỉ niệm xa xăm. Năm đó chỉ là khối năng lượng rất lớn, khi đó căn bản năng lực gì, chỉ là khối năng lượng tinh khiết nhất nguyên thủy nhất mà thôi, khối năng lượng khác ở cùng chỗ, giao tình lẫn nhau qua vô số năm.Chợt con chim màu vàng kim kêu chích chích vài tiếng.Đoản khố thanh niên cười cười:
      - Kim Sí, đừng lo lắng, lão hữu ta mặc dù tính tình có điều… ừm, sát khí có điều hơi nặng. Nhưng tốt xấu gì cũng có phần giao tình với ta. Có ta ở đây, chắc ép ngươi vào chỗ chết đâu. Đương nhiên, từ hôm nay đến ngày giác ngộ, ngươi phải ở lại bên người ta, thời ngươi sống ở giới, sát khí quá nặng rồi, mấy ngày tới, lo mà tu luyện tâm tính .Con chim màu vàng kim kêu vài tiếng, có vẻ rất lém lỉnh.Đoản khố thanh niên cười, lập tức xỏ chân vào dép lê, ra khỏi tửu điếm:
      - Ô, lần trước có rất nhiều mỹ nữ bơi mà, hôm nay đợi cả nửa ngày rồi, cũng biết có thể thấy mỹ nữ nào nữa ? Thanh niên mặc quần đùi cười hì hì, liền vịn vào thanh chắn inox của hồ bơi xuống.Ngày đó, Điền Cương bị trọng thương, đánh bay vào trong quang quyển, rồi ói ra vòi máu tươi.Kia ngụm máu phun vào trong viên đá Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người trong nằm giữa quang quyển. Hai ngụm máu bị Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch hấp thu ngay, bất quá khi đó ai chú ý đến điểm ấy.
      Điền Cương và Lý Dương trước sau lọt vào trong quang quyển.Nhất thời cả năng lượng trong hạch tâm gian nhất thời bành trướng.Nhưng đạo hắc sắc quang mang từ trong Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch đó bắn ra, nhanh chóng bắn vào người Điền Cương, từng đạo năng lượng hắc sắc ngừng dung nhập vào cơ thể Điền Cương, Điền Cương hoàn toàn lâm vào trạng thái trầm thụy (ngủ mê)Còn Lý Dương vừa tiến vào trong quang quyển, liền đột nhiên… biến mất… rồi lại xuất , thân thể Lý Dương tới trung ương quang quyển, chính giữa trung ương, ngay cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người cũng còn cách xa, rồi cổ năng lượng mở ra, xuất giọt nước và kim sắc trân châu xíu.Trong giọt nước có điện quang lóe ra, kim sắc trân châu cũng có điện xà vờn quanhLý Dương nằm trong quang quyển trung ương.
      Giọt nước và kim sắc trân châu bay lơ lửng thân thể Lý Dương, từng đạo lục sắc quang mang và kim sắc quang mang ngừng từ trong giọt nước và kim sắc trân châu bắn ra, dung nhập vào trong cơ thể .- Hô! Thân thể Lý Dương đột nhiên chấn động, phía sau đột nhiên lao ra đạo hỏa trụ ngút trời, hỏa trụ có vô số thiểm điện ngừng uốn quanhNhất thời!Tốc độ hấp thu gia tăng thập bội, từng đạo kim sắc quang mang và lục sắc quang mang nhanh chóng dung nhập vào Lý Dương, nhưng giọt nước và kim sắc trân châu đó thoạt nhìn căn bản hề suy chuyển, giống như lấy ra giọt nước từ đại dương mênh mông, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang đối với giọt nước và kim sắc trân châu mà , quả là đáng kể.Lý Dương cứ thế tiếp tục, biết khi nào mới dừng.Còn Điền Cương ở bên kia cũng có biến hóa lớn.
      Thân thể Điền Cương ngừng thay đổi, từng đạo hắc sắc quang mang ngừng dung nhập vào cơ thể , từ mi tâm của Điền Cương đột nhiên xuất đạo ấn ký hình cây búa màu đen (hắc sắc phủ đầu). Ấn ký có hình hắc sắc phủ đầu. Thân thể Điền Cương đột nhiên dựng đứng lênĐây hoàn toàn là vô thức.Điền Cương giơ tay, cây phủ vô hình xuất tay , Điền Cương bắt đầu vô thức chém ra, động tác thong thả, cũng chỉ làm có động tác chém ra như thế mà thôi, vô cùng đơn giản, nhưng động tác đó rất tự nhiên. Nếu Xi Vưu Đại Tôn thấy được, hẳn chắc chắn kinh ngạc đến ngây người, bởi vì động tác của Điền Cương dưới mắt của họ, quả có gì sơ hở, cực kỳ hoàn mỹ.Thời gian ngày trôi qua, Điền Cương ngừng múa phủ, còn Lý Dương cũng cứ lẳng lặng nằm đó, mặc cho Điền Cương chém búa như thế nào cũng thể đến gần Lý Dương nửa phần, tựa hồ có lực lượng thần bí ngăn Điền Cương.
      Mới đó năm năm trôi qua.Lúc này, Điền Cương vẫn còn múa búa chém ra, nhưng tốc độ Điền Cương chém ra cực nhanh, đạt tới cực hạn, vô số bóng phủ tràn ngập cả trong quang quyển, còn phủ đầu tưởng tượng kia càng ngày càng ngưng tụ, làm người ta cảm thấy phủ đầu này ngày nào đó có thể biến thành phủ đầu thực thụ.Bất quá, cho dù chỉ là phủ đầu nửa thực nửa hư, nhưng khí thế rất mạnh, hoàn toàn có thể so sánh với thần khí.Năng lượng trong cơ thể Điền Cương ngừng kia hắc sắc năng lượng luyện hóa, thân thể cũng càng ngày càng kết chặt lại. Hắc sắc năng lượng tựa như vừa luyện hóa thân thể Điền Cương cùng lúc bổ sung cả công lực, Điền Cương chỉ ngàn năm đạt tới công lực như thế, chủ yếu dựa vào công dụng của dược vật.Cho dù là Tôn Ngộ , muốn làm cho cơ sở vững chắc, cũng tu luyện tiếp biết mấy trăm triệu năm, nhưng Điền Cương lại dựa vào hắc sắc năng lượng này, công lực ngừng tinh thuần, thân thể cũng ngừng luyện hóa, hắc sắc năng lượng thần kỳ này quả là khó có thể tưởng tượngBất quá…
      Điền Cương vẫn tiếp tục múa búa chém ra, nhưng động tác từ từ thong thả xuống.Ba năm qua .Động tác của Điền Cương chậm hẳn lại, vẫn tư thế giống người cầm búa tùy ý bổ xuống, tốc độ rất chậm, căn bản hứng thú gì, nhưng phủ đầu bổ xuống, gian vỡ vụn, lực công kích cực mạnh, thậm chí vượt qua cả Ngưu Ma Vương siêu cấp cao thủ.Còn lúc này, phủ đầu cũng hoàn toàn ngưng tụ thành thực thể.Đột nhiên…Hắc sắc phủ đầu đột nhiên biến mất, biến vào hư . Còn ấn ký hình cây phủ màu đen ở mi tâm Điền Cương cũng đột nhiên biến mất.- Oanh … Cả hạch tâm gian đều chấn động, giọt nước và kim sắc trân châu bay lơ lửng phía thân thể Lý Dương đột nhiên quang mang đại thịnh, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang hình thành hình thái cực, đột nhiên hướng ra bốn phương tám hướng oanh khai.Tựa hồ cảm ứng được nguy hiểm, tay Điền Cương lần nữa xuất hắc sắc phủ đầu.Mắt Điền Cương vẫn nhắm, hai tay nắm chặt hắc sắc phủ đầu, đột nhiên quát khẽ tiếng, cúi đầu bổ mạnh lên bầu trời của hạch tâm Hỗn Độn sơn gian, nhất thời gian vỡ thành mảnh vụn, đột nhiên có chấn động rất mạnh, tiếng rít vang lên…
      - Oanh long long… Hỗn độn thạch cực kỳ cứng rắn, thậm chí cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lúc này cũng vỡ vụn, xuất thông đạo, Điền Cương hóa thành tia chớp cắt ngang bầu trời, trực tiếp từ trong thông đạo ra ngoài. Còn lúc này từng đạo kim sắc quang mang và lục sắc quang mang hình thái cực bao phủ cả bên trong hạch tâm Hỗn Độn sơn gian ngừng xoay tròn, Lý Dương mình người nằm ở trung ương.Thiểm điện hỏa trụ kia ngừng phát ra năng lượng mênh mông, giọt nước và kia kim sắc trân châu cũng ngừng xoay tròn, từng đạo năng lượng ngừng dung nhập vào cơ thể Lý Dương …Hỗn Độn sơn, từ ngày lôi điện năng lượng trong nháy mắt điên cuồng, mạch ngày nào yên tĩnh, cũng có ít Đế, Ma Đế ở đây chờ đợi như trước, đối với bọn họ thời gian vài năm căn bản phải là dài, còn Xi Vưu Đại Tôn cũng ở lại Nữ Oa Cung.Tám năm qua .Trong tám năm này, quan hệ của Xi Vưu với Nữ Oa cũng tốt lên rất nhiều. Hai người thường xuyên ở đây luận đạo, khi nhàn đàm thảo luận xem Hỗn Độn sơn rốt cuộc phát sinh tình gì?- Xi Vưu đạo hữu, Hỗn Độn sơn của ta so với Lôi Viêm Địa Ngục của ngươi ở Ma giới còn kinh khủng hơn rất nhiều, ngay cả ngươi cũng thể vào trong đó. Nữ Oa cười nóiXi Vưu gật gật đầu: - Lôi Viêm Chi Tâm uy lực rất mạnh, theo ta thấy trong Hỗn Độn sơn có hai loại năng lượng được xếp cùng bậc với Lôi Viêm Chi Tâm, ta thấy lục sắc lôi điện và kim sắc lôi điện xem ra giống nhau. Hẳn là có hai nguồn năng lượng bất đồng. Nếu hai loại đó liên lạc với nhau, ta còn có thể vào, nhưng này loại này lại hỗ trợ lẫn nhau, uy lực đề cao rất nhiều, ngay cả ta cũng thể vào, hơn nữa chín tầng trời hỗn độn lại phát ra vô số năng lượng lôi điện, làm cho Hỗn Độn sơn được tăng cường thập bội, ta lại càng có biện pháp. lúc Xi Vưu và Nữ Oa đàm luận, đột nhiên…- Hô hô… Năng lượng cuồng bạo Hỗn Độn sơn đột nhiên xoay tròn, lấy Hỗn Độn sơn làm trung tâm mà xoay tít, thậm chí năng lượng khắp cả giới cũng hỗn loạn, cổ khí tức ngút trời hướng bốn phương tám hướng tản ra sát khí tuyệt đối.Nữ Oa và Xi Vưu nhất thời biến sắc, đồng thời hướng về phía nơi phát ra khí tức nhìn lại.- Oanh long long… trường thanh vỡ vụn từ Hỗn Độn sơn vang lên, Nữ Oa và Xi Vưu có dự cảm, phải biết rằng Hỗn Độn sơn chỉ có thông đạo, cũng là do Khai Thiên Thần Phủ bổ ra mà thành, ngoại trừ Khai Thiên Thần Phủ, có gì có thể mở Hỗn Độn sơn ra được.Khai Thiên Thần Phủ?Khai Thiên Thần Phủ được công nhận là siêu việt hơn tất cả các loại thần khí, là tuyệt đối vương giả thần khí, phải biết rằng Bàn Cổ dùng Khai Thiên Thần Phủ khi cảm ngộ được Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo, nếu Khai Thiên Thần Phủ sánh được với thân thể ngài, ngài làm sao sử dụng Khai Thiên Thần Phủ được?Khai Thiên Thần Phủ, tuyệt đối đệ nhất thần khí.Nữ Oa và Xi Vưu nhìn nhau khiếp sợ đạo kình khí hình phủ đầu từ đỉnh Hỗn Độn sơn lao ra, đồng thời đạo thân ảnh cũng lao theo, tay cầm hắc sắc phủ đầu, Nữ Oa và Xi Vưu căng mắt nhìn, người đó chính là Điền Cương, vẫn nhắm nghiền mắt.
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 47 : Khai Thiên Thần Phủ



      - Xi Vưu, Nữ Oa, nhớ kỹ, trong vòng trăm mười năm, được đến gần Hỗn Độn sơn. Thanh mờ ảo vang lên trong đầu Xi Vưu và Nữ Oa, các Đế, Ma Đế khác ai nghe thấy, trong nháy mắt, bàn tay lớn đó biến vào hư , đồng thời Bằng Ma Vương bị nắm đầu cũng biến mất theo.- Hồng Quân đạo nhân, Hồng Quân đạo nhân!!! Thái Úc đột nhiên cao hô, trong tam đại phương pháp cứu con , là Tu Linh thảo, hai là tìm kiếm Quỷ Đế Băng Hồn, ba là cầu Hồng Quân đạo nhân.Hồng Quân đạo nhân địa vị chí cao, nhưng tất cả vì con , Thái Úc vẫn gọi lớn như trước, đáng tiếc…
      Hồng Quân đạo nhân có phản ứng gì, có lẽ Hồng Quân đạo nhân ly khai. Tóm lại, Thái Úc gọi rất lâu, nhưng Hồng Quân đạo nhân vẫn có phản ứng.- Hồng Quân đạo nhân! Trong mắt Thái Úc lên nỗi thống khổ, rồi lắc đầu bất lực cười khổ.Xi Vưu và Nữ Oa thấy Hồng Quân đạo nhân ly khai, lúc này mới đứng dậy, nhìn nhau.- bao nhiêu năm, sư phụ rốt cục thân rồi. Nữ Oa cảm thở dài .Xi Vưu cũng gật đầu, vô số năm qua, Đại Tôn trong lục giới lâu hề thấy Hồng Quân đạo nhân, thậm chí có người nghĩ rằng Hồng Quân đạo nhân cũng giống như Bàn Cổ chết rồi, hoặc là tới địa phương thần bí khác. Lần này thân làm cho Xi Vưu bọn người biết rằng, Hồng Quân vẫn còn đó.- Được rồi, Xi Vưu đạo hữu, sư phụ trăm mười năm, rốt cuộc là tại sao nhỉ? Thời gian chuẩn xác như thế, hẳn là có chỗ nào đó đặc biệt. Nữ Oa quay về Xi Vưu .
      - Ừ! Xi Vưu gật gật đầu, cũng biết tại sao phải là trăm mười năm.Xi Vưu đột nhiên nhìn về phía Hỗn Độn sơn, nhìn vô số điện xà hỗn loạn, cùng với gian ngừng vỡ vụn. chắc lắm: - Nữ Oa, ta nghĩ, trăm mười năm, chừng là có liên quan đến Lý Dương và Điền Cương đó. Lần này Hỗn Độn sơn dị biến, cũng có liên quan tới bọn chúng. Còn sư phụ hẳn là biết xảy ra tình gì, đáng tiếc, sư phụ như thần long thấy đầu thấy đuôi, chúng ta mặc dù thấy thoáng qua sư phụ, nhưng lại kịp hỏi.Nữ Oa gật đầu: - Sư phụ trăm mười năm, xác định như thế, khẳng định người biết xảy ra tình gì. Đáng tiếc… chúng ta biết. Bất quá sư phụ như thế, chúng ta cứ làm theo sư phụ , cứ từ từ chờ đợi thôi.Hai vị Đại Tôn Xi Vưu và Nữ Oa lại nhìn về Hỗn Độn sơn.Hỗn Độn sơn vẫn có những điện xà vờn quanh như trước.
      Năng lượng cuồng bạo, gian vỡ vụn, ai có thể vào được. Có thể vào có lẽ cũng chỉ có Đại Tôn. Nhưng Hồng Quân đạo nhân thế, họ cũng dám vào. Bởi vậy, Hỗn Độn sơn vẫn tiếp tục giữ nguyên trạng thái như vậy.- Xin hỏi Đại Tôn. biết Hỗn Độn sơn khi nào có thể khôi phục an tĩnh? Thanh Thái Úc đột nhiên vang lên.Thái Úc cung kính nhìn Xi Vưu và Nữ Oa, dò hỏi.Tánh mạng con quá mức trọng yếu với . Thời gian cũng quan trọng, xét ra chỉ có mười ngàn năm cũng dài đối với các cao thủ khác, nhưng đối với Thái Úc mà , mười ngàn năm này rất trọng yếu.Nữ Oa và Xi Vưu đồng thời nhìn về phía Thái Úc, liếc mắt nhìn nhau, dĩ nhiên có quyết định.Hai người bọn họ đều biết ràng tình của Thái Úc, Nữ Oa mỉm cười : - Thái Úc, thời gian xác định chính xác, bất quá ta có thể xác định việc, trong vòng trăm mười năm. Này Hỗn Độn sơn có khả năng khôi phục an tĩnh.- trăm mười năm? Thái Úc lẩm bẩm, rồi ngẩng đầu : - Hai vị Đại Tôn, Thái Úc này xin ly khai trước, trăm mười năm sau xin trở lại đây.Hai vị Đại Tôn gật đầu, Thái Úc liền lập tức ly khai Nữ Oa Cung, bay thẳng đến về Minh giới. Đợt này lại vượt qua Bắc Minh hải, Quỷ giới lần nữa tìm kiếm Quỷ Đế Băng Hồn. Dù sao cũng là trăm mười năm, với tốc độ của Thái Úc, chừng có thể tìm được .
      Resort Á Long, Khu Du Lịch Tam Á, Đảo Hải Nam, địa cầu! nam tử chỉ mặc có cái quần soọc, ngồi tửu điếm Dương Thai, vẻ mặt tươi cười, nhìn hải dương mênh mông, tay có con chim , con chim kim sắc, rất , khoảng chừng chỉ bằng con chim sẻ thôi.- Kim Sí, lúc trước trong khi còn hỗn độn, ngươi theo ta vô số năm, ta cho ngươi Kim Quang Càn Khôn Tráo là hy vọng có ai khi dễ ngươi, nhưng lần này ngươi làm quá đáng rồi, lại đối phó với bạn tốt của ta, năm đó khi sơ hỗn độn, ta và lão hữu ở chung trong khối năng lượng, lúc đó ta cũng biết tính khí của . Mặc dù Bàn Cổ và ta giác ngộ trước, vẫn chưa giác ngộ. khi giác ngộ, với tính tình , ngươi có thể thảm lắm.Thanh niên mặc quần soọc cảm thán .Thanh niên mặc quần soọc đột nhiên im lặng, tựa hồ nhớ lại kỉ niệm xa xăm. Năm đó chỉ là khối năng lượng rất lớn, khi đó căn bản năng lực gì, chỉ là khối năng lượng tinh khiết nhất nguyên thủy nhất mà thôi, khối năng lượng khác ở cùng chỗ, giao tình lẫn nhau qua vô số năm.Chợt con chim màu vàng kim kêu chích chích vài tiếng.Đoản khố thanh niên cười cười: - Kim Sí, đừng lo lắng, lão hữu ta mặc dù tính tình có điều… ừm, sát khí có điều hơi nặng. Nhưng tốt xấu gì cũng có phần giao tình với ta. Có ta ở đây, chắc ép ngươi vào chỗ chết đâu. Đương nhiên, từ hôm nay đến ngày giác ngộ, ngươi phải ở lại bên người ta, thời ngươi sống ở giới, sát khí quá nặng rồi, mấy ngày tới, lo mà tu luyện tâm tính .Con chim màu vàng kim kêu vài tiếng, có vẻ rất lém lỉnh.Đoản khố thanh niên cười, lập tức xỏ chân vào dép lê, ra khỏi tửu điếm:
      - Ô, lần trước có rất nhiều mỹ nữ bơi mà, hôm nay đợi cả nửa ngày rồi, cũng biết có thể thấy mỹ nữ nào nữa ? Thanh niên mặc quần đùi cười hì hì, liền vịn vào thanh chắn inox của hồ bơi xuống.Ngày đó, Điền Cương bị trọng thương, đánh bay vào trong quang quyển, rồi ói ra vòi máu tươi.Kia ngụm máu phun vào trong viên đá Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người trong nằm giữa quang quyển. Hai ngụm máu bị Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch hấp thu ngay, bất quá khi đó ai chú ý đến điểm ấy. Điền Cương và Lý Dương trước sau lọt vào trong quang quyển.Nhất thời cả năng lượng trong hạch tâm gian nhất thời bành trướng.Nhưng đạo hắc sắc quang mang từ trong Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch đó bắn ra, nhanh chóng bắn vào người Điền Cương, từng đạo năng lượng hắc sắc ngừng dung nhập vào cơ thể Điền Cương, Điền Cương hoàn toàn lâm vào trạng thái trầm thụy (ngủ mê)Còn Lý Dương vừa tiến vào trong quang quyển, liền đột nhiên… biến mất… rồi lại xuất , thân thể Lý Dương tới trung ương quang quyển, chính giữa trung ương, ngay cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người cũng còn cách xa, rồi cổ năng lượng mở ra, xuất giọt nước và kim sắc trân châu xíu.Trong giọt nước có điện quang lóe ra, kim sắc trân châu cũng có điện xà vờn quanhLý Dương nằm trong quang quyển trung ương.
      Giọt nước và kim sắc trân châu bay lơ lửng thân thể Lý Dương, từng đạo lục sắc quang mang và kim sắc quang mang ngừng từ trong giọt nước và kim sắc trân châu bắn ra, dung nhập vào trong cơ thể .- Hô! Thân thể Lý Dương đột nhiên chấn động, phía sau đột nhiên lao ra đạo hỏa trụ ngút trời, hỏa trụ có vô số thiểm điện ngừng uốn quanhNhất thời!Tốc độ hấp thu gia tăng thập bội, từng đạo kim sắc quang mang và lục sắc quang mang nhanh chóng dung nhập vào Lý Dương, nhưng giọt nước và kim sắc trân châu đó thoạt nhìn căn bản hề suy chuyển, giống như lấy ra giọt nước từ đại dương mênh mông, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang đối với giọt nước và kim sắc trân châu mà , quả là đáng kể.Lý Dương cứ thế tiếp tục, biết khi nào mới dừng.Còn Điền Cương ở bên kia cũng có biến hóa lớn.Thân thể Điền Cương ngừng thay đổi, từng đạo hắc sắc quang mang ngừng dung nhập vào cơ thể , từ mi tâm của Điền Cương đột nhiên xuất đạo ấn ký hình cây búa màu đen (hắc sắc phủ đầu). Ấn ký có hình hắc sắc phủ đầu. Thân thể Điền Cương đột nhiên dựng đứng lênĐây hoàn toàn là vô thức.Điền Cương giơ tay, cây phủ vô hình xuất tay , Điền Cương bắt đầu vô thức chém ra, động tác thong thả, cũng chỉ làm có động tác chém ra như thế mà thôi, vô cùng đơn giản, nhưng động tác đó rất tự nhiên. Nếu Xi Vưu Đại Tôn thấy được, hẳn chắc chắn kinh ngạc đến ngây người, bởi vì động tác của Điền Cương dưới mắt của họ, quả có gì sơ hở, cực kỳ hoàn mỹ.Thời gian ngày trôi qua, Điền Cương ngừng múa phủ, còn Lý Dương cũng cứ lẳng lặng nằm đó, mặc cho Điền Cương chém búa như thế nào cũng thể đến gần Lý Dương nửa phần, tựa hồ có lực lượng thần bí ngăn Điền Cương.
      Mới đó năm năm trôi qua.Lúc này, Điền Cương vẫn còn múa búa chém ra, nhưng tốc độ Điền Cương chém ra cực nhanh, đạt tới cực hạn, vô số bóng phủ tràn ngập cả trong quang quyển, còn phủ đầu tưởng tượng kia càng ngày càng ngưng tụ, làm người ta cảm thấy phủ đầu này ngày nào đó có thể biến thành phủ đầu thực thụ.Bất quá, cho dù chỉ là phủ đầu nửa thực nửa hư, nhưng khí thế rất mạnh, hoàn toàn có thể so sánh với thần khí.Năng lượng trong cơ thể Điền Cương ngừng kia hắc sắc năng lượng luyện hóa, thân thể cũng càng ngày càng kết chặt lại. Hắc sắc năng lượng tựa như vừa luyện hóa thân thể Điền Cương cùng lúc bổ sung cả công lực, Điền Cương chỉ ngàn năm đạt tới công lực như thế, chủ yếu dựa vào công dụng của dược vật.Cho dù là Tôn Ngộ , muốn làm cho cơ sở vững chắc, cũng tu luyện tiếp biết mấy trăm triệu năm, nhưng Điền Cương lại dựa vào hắc sắc năng lượng này, công lực ngừng tinh thuần, thân thể cũng ngừng luyện hóa, hắc sắc năng lượng thần kỳ này quả là khó có thể tưởng tượngBất quá…
      Điền Cương vẫn tiếp tục múa búa chém ra, nhưng động tác từ từ thong thả xuống.Ba năm qua .Động tác của Điền Cương chậm hẳn lại, vẫn tư thế giống người cầm búa tùy ý bổ xuống, tốc độ rất chậm, căn bản hứng thú gì, nhưng phủ đầu bổ xuống, gian vỡ vụn, lực công kích cực mạnh, thậm chí vượt qua cả Ngưu Ma Vương siêu cấp cao thủ.Còn lúc này, phủ đầu cũng hoàn toàn ngưng tụ thành thực thể.Đột nhiên…Hắc sắc phủ đầu đột nhiên biến mất, biến vào hư . Còn ấn ký hình cây phủ màu đen ở mi tâm Điền Cương cũng đột nhiên biến mất.
      - Oanh … Cả hạch tâm gian đều chấn động, giọt nước và kim sắc trân châu bay lơ lửng phía thân thể Lý Dương đột nhiên quang mang đại thịnh, kim sắc quang mang và lục sắc quang mang hình thành hình thái cực, đột nhiên hướng ra bốn phương tám hướng oanh khai.Tựa hồ cảm ứng được nguy hiểm, tay Điền Cương lần nữa xuất hắc sắc phủ đầu.Mắt Điền Cương vẫn nhắm, hai tay nắm chặt hắc sắc phủ đầu, đột nhiên quát khẽ tiếng, cúi đầu bổ mạnh lên bầu trời của hạch tâm Hỗn Độn sơn gian, nhất thời gian vỡ thành mảnh vụn, đột nhiên có chấn động rất mạnh, tiếng rít vang lên…-
      Oanh long long… Hỗn độn thạch cực kỳ cứng rắn, thậm chí cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lúc này cũng vỡ vụn, xuất thông đạo, Điền Cương hóa thành tia chớp cắt ngang bầu trời, trực tiếp từ trong thông đạo ra ngoài. Còn lúc này từng đạo kim sắc quang mang và lục sắc quang mang hình thái cực bao phủ cả bên trong hạch tâm Hỗn Độn sơn gian ngừng xoay tròn, Lý Dương mình người nằm ở trung ương.Thiểm điện hỏa trụ kia ngừng phát ra năng lượng mênh mông, giọt nước và kia kim sắc trân châu cũng ngừng xoay tròn, từng đạo năng lượng ngừng dung nhập vào cơ thể Lý Dương …Hỗn Độn sơn, từ ngày lôi điện năng lượng trong nháy mắt điên cuồng, mạch ngày nào yên tĩnh, cũng có ít Đế, Ma Đế ở đây chờ đợi như trước, đối với bọn họ thời gian vài năm căn bản phải là dài, còn Xi Vưu Đại Tôn cũng ở lại Nữ Oa Cung.Tám năm qua .Trong tám năm này, quan hệ của Xi Vưu với Nữ Oa cũng tốt lên rất nhiều. Hai người thường xuyên ở đây luận đạo, khi nhàn đàm thảo luận xem Hỗn Độn sơn rốt cuộc phát sinh tình gì?- Xi Vưu đạo hữu, Hỗn Độn sơn của ta so với Lôi Viêm Địa Ngục của ngươi ở Ma giới còn kinh khủng hơn rất nhiều, ngay cả ngươi cũng thể vào trong đó. Nữ Oa cười nóiXi Vưu gật gật đầu: - Lôi Viêm Chi Tâm uy lực rất mạnh, theo ta thấy trong Hỗn Độn sơn có hai loại năng lượng được xếp cùng bậc với Lôi Viêm Chi Tâm, ta thấy lục sắc lôi điện và kim sắc lôi điện xem ra giống nhau. Hẳn là có hai nguồn năng lượng bất đồng.
      Nếu hai loại đó liên lạc với nhau, ta còn có thể vào, nhưng này loại này lại hỗ trợ lẫn nhau, uy lực đề cao rất nhiều, ngay cả ta cũng thể vào, hơn nữa chín tầng trời hỗn độn lại phát ra vô số năng lượng lôi điện, làm cho Hỗn Độn sơn được tăng cường thập bội, ta lại càng có biện pháp. lúc Xi Vưu và Nữ Oa đàm luận, đột nhiên…
      - Hô hô… Năng lượng cuồng bạo Hỗn Độn sơn đột nhiên xoay tròn, lấy Hỗn Độn sơn làm trung tâm mà xoay tít, thậm chí năng lượng khắp cả giới cũng hỗn loạn, cổ khí tức ngút trời hướng bốn phương tám hướng tản ra sát khí tuyệt đối.Nữ Oa và Xi Vưu nhất thời biến sắc, đồng thời hướng về phía nơi phát ra khí tức nhìn lại.- Oanh long long…
      trường thanh vỡ vụn từ Hỗn Độn sơn vang lên, Nữ Oa và Xi Vưu có dự cảm, phải biết rằng Hỗn Độn sơn chỉ có thông đạo, cũng là do Khai Thiên Thần Phủ bổ ra mà thành, ngoại trừ Khai Thiên Thần Phủ, có gì có thể mở Hỗn Độn sơn ra được.Khai Thiên Thần Phủ?Khai Thiên Thần Phủ được công nhận là siêu việt hơn tất cả các loại thần khí, là tuyệt đối vương giả thần khí, phải biết rằng Bàn Cổ dùng Khai Thiên Thần Phủ khi cảm ngộ được Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo, nếu Khai Thiên Thần Phủ sánh được với thân thể ngài, ngài làm sao sử dụng Khai Thiên Thần Phủ được?Khai Thiên Thần Phủ, tuyệt đối đệ nhất thần khí.Nữ Oa và Xi Vưu nhìn nhau khiếp sợ đạo kình khí hình phủ đầu từ đỉnh Hỗn Độn sơn lao ra, đồng thời đạo thân ảnh cũng lao theo, tay cầm hắc sắc phủ đầu, Nữ Oa và Xi Vưu căng mắt nhìn, người đó chính là Điền Cương, vẫn nhắm nghiền mắt.
      lazybeerina93 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 49 : Chung đắc tam thanh sạch
      Tu Linh thảo!Lý Dương cảm thấy đột nhiên tim đập thình thịch, Tu Linh thảo trong mắt Lý Dương tương đương với Tam Sanh Thạch, lấy được Tu Linh thảo, chẳng những có thể cứu đáng Linh Linh kia, đồng thời cũng có thể giúp mình thu được Tam Sanh Thạch.Tam đại nan đề.Lý Dương giải quyết được nan đề thứ nhất, nan đề thứ hai là mượn Tam Sanh Thạch.Hôm nay, khi tìm được Tu Linh thảo, nan đề thứ hai cũng giải quyết xong.- Hô! Lý Dương hít sâu hơi, cố gắng làm tinh thần bình tĩnh lại. Cho dù tâm thần tu vi cao tới đâu, tâm cảnh sâu đến đâu, chỉ cần tình liên quan đến Tuyết là Lý Dương luôn cảm thấy khẩn trương. Lý Dương tiến lên vài bước, đến trước Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người.Tu Linh thảo rất giống những cây cỏ mọc ở bờ ruộng chốn nông thôn. Lá cỏ nhè phất phơ, đạo đạo lục sắc quang hoa từ những lá cở tản ra, đồng thời phát ra tánh mạng lực vô tận, tánh mạng lực cường đại như thế, so với mấy viên linh đan kia cao biết bao nhiêu lần.Lý Dương vươn tay phải, muốn hái Tu Linh thảo, ngón tay Lý Dương vừa mới đụng vào Tu Linh thảo-
      Bồng! Đột nhiên trận chấn động, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người vốn cứng rắn như thế vỡ vụn, vỡ thành đống đá vụn, việc này làm Lý Dương ngẩn ngơ, nhưng tay phản xạ rất nhanh, phản ứng đầu tiên trong tiềm thức của Lý Dương là chụp lấy Tu Linh thảo.Như thiểm điện, tay Lý Dương lóe lên, liền chụp lấy Tu Linh thảo, đồng thời thu vào trong Tụ Lí Càn Khôn.- Hô! Lý Dương thở phào hơi, tìm được Tu Linh thảo, trong lòng Lý Dương thấy thoải mái rất nhiều, trong lòng cũng rất hưng phấn.Hành trình mượn Tam Sanh Thạch, mình từng tuyệt vọng, từng điên cuồng, kể cả điên cuồng muốn cướp đoạt từ tay Minh Đế Thái Úc vốn mạnh hơn rất nhiều.Bất quá bây giờ, Lý Dương rốt cục thoải mái. cũng lo ngại Thái Úc rồi mà giữ lời, vì hiểu Thái Úc, hiểu tính tình của loại người như thế, mặc dù rất cố chấp, nhưng chuyện cũng rất giữ lời.- Ân? Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch này làm sao vỡ vụn được? Lý Dương lúc này mới tự hỏi về vấn đề Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch.Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch bình thường chỉ là những cục bé xíu. Nữ Oa thậm chí còn với mọi người, mỗi người khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch được vượt qua nắm tay, nhưng trong trung ương của hạch tâm gian Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lại cao bằng ba người.Cao bằng ba người ba người, Đây là khái niệm gì? kiện thần khí, chỉ cần dung nhập chút Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch là được, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch nhiều như thế, đó là tài sản khổng lồ
      .“ đúng. Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao bằng ba người sao dễ dàng sụp xuống như thế." Thần thức Lý Dương đảo qua, những cục Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch hoàn toàn tụ hợp lại, trong trong óc tính toán như máy tính điện tử.Đích xác, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch vốn rỗng, hơn nữa bên trong có gian rất lớnLý Dương biết, Khai Thiên Thần Phủ nguyên lai được cất giữ ở đây, ngay cả mộc linh lôi điện bổn nguyên và kim linh lôi điện bổn nguyên cũng lưu ở trung ương, Tu Linh thảo là do mộc linh lôi điện bổn nguyên sinh ra và nuôi dưỡng, Nữ Oa vì sao biết thuộc tính của Tu Linh thảo…Bởi vì… trong cơ thể Nữ Oa có mộc linh bổn nguyên. Trong cơ thể cũng sinh ra ra cây Tu Linh thảo. Nữ Oa tự nhiên lấy Tu Linh thảo trong cơ thể cấp cho người khác.Khí thế Khai Thiên Thần Phủ tung hoành, cộng với hai đại bổn nguyên năng lượng thóat ra, việc này làm cho Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lớn cũng phải vỡ vụn ra, Lý Dương hôm nay chạm , liền sụp xuống luôn, trở thành đống Ngũ Thải Hỗn Độn ThạchTrên mặt Lý Dương có vẻ tươi cười.
      “Cho dù bên trong rỗng, nhưng Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cao đến ba người, có hơn vạn khối Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lớn . Với đống Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch này có thể luyện chế biết bao nhiêu thần khí? Đáng tiếc, chân hỏa ta phỏng chừng thể luyện hóa Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch này.” Lý Dương trong lòng suy nghĩ, tự nhiên kiểm tra chân hỏa của mình.Đột nhiên Lý Dương ngẩn ngơ.“Màu xám, lại thay đổi, màu sắc chân hỏa lại thay đổi, biến thành màu xám?" Lý Dương ngạc nhiên "Ngọn lửa màu xanh lam là Cửu Muội Chân Hỏa, ngọn lửa màu đen là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, còn ngọn lửa màu xám này là cấp bậc gì? Bình thường Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa là chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn, ngọn lửa màu xám của ta hẳn là bằng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, nhưng rốt cuộc là cái gì?”Lý Dương nghĩ mãi ra vì sao chân hỏa trong cơ thể mình sao lại có biến đổi kỳ diệu như thế.“Chẳng lẽ công lực ta tăng lên rồi?" Lý Dương từ lúc tỉnh dậy đến giờ, lần đầu tiên bắt đầu quan sát bản thân, tra biết, khi kiểm tra, thấy tâm thần tu vi rốt cục đột phá, đạt tới Ma Đế trung kỳ. chỉ có ngọn lửa lôi điện là Lôi Viêm Chi Tâm, còn có mộc linh lôi điện, kim linh lôi điện, chắc chắn tâm thần tu vi có liên quan tới việc hấp thu những năng lượng này.Tâm thần tu vi của Lý Dương đạt tới Ma Đế trung kỳ, hỏa diễm lực lượng của hỏa linh lôi điện lần nữa hấp thu rất nhiều, chân hỏa lần nữa đột phá, hôm nay uy lực ngọn lửa rất khó , xem như đạt tới Cửu Muội Chân Hỏa đỉnh phong, tiến vào ngưỡng đầu tiên của Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa.Thân thể Lý Dương và Đao phách cũng rất lợi hại.Công lực bản thân đề cao cũng quá lợi hại, nhưng lực công kích và lực phòng ngự lại đề cao rất nhiều. Nhìn vào trong chỉ thấy Đao Phách, vẫn là màu trắng mờ như trước, tương đương với Ma Quân sơ kì mà thôi, nhưng vì tinh kim khí, ít nhất tương đương với Ma Quân trung kỳ, tinh kim khí làm cho Đao Phách càng thêm cứng rắn, lực công kích càng thêm mạnh
      .Mộc linh khí dung nhập Đao Phách và thân thể, làm cho Đao Phách và thân thể tính đẻo dai tăng lên rất nhiều.Thời gian trăm năm, tâm thần tu vi Lý Dương cực cao, hơn nữa nguyên thần cực cao, tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh, trăm năm qua, Đao Phách của Lý Dương mặc dù vẫn là màu trắng mờ, cũng tới cánh cửa đột phá.“Công lực đề cao ràng. Bất quá năng lượng kim sắc lôi điện và năng lượng lục sắc lôi điện phỏng chừng là bị ta hấp thu vào trong cơ thể rồi, thực tế lực công kích cùng với lực phòng ngự của ta cũng đề cao cấp bậc, ngay cả chân hỏa này cũng đề cao.” mặt Lý Dương có vẻ tươi cườiĐột nhiên mặt Lý Dương nụ cười tắt lịm.“Lần trước ngàn năm, lần này có dài thế ?" Lý Dương trong lòng đột nhiên nhớ ra chuyện này, nhất thời Lý Dương run rẩy "Ông trời, ngươi đừng đùa với ta nữa, lần trước ngàn năm ta muốn điên rồi, nếu lại thêm ngàn năm nữa, ta cũng chẳng còn gì để nữa." Lý Dương vung tay lên, thu toàn bộ Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, cấp tốc ly khai Hỗn Độn sơn.Điện xà năng lượng chung quanh Hỗn Độn sơn ngừng tản ra bốn phía, cuồng bạo bao trùm ngoài ngàn dặm, ít nhất Nữ Oa Cung hoàn bị bao phủ, hồi lâu sau, điện xà năng lượng từ từ tiêu tán, phần lớn biến hỗn độn gian.Điện xà năng lượng vốn đến từ hỗn độn, đến từ thiên địa, lúc này cũng trở về.Thiên địa dần dần thanh tĩnh, Xi Vưu và Nữ Oa nhìn chằm chằm Hỗn Độn sơn, Điền Cương cũng đứng ở bên, phát sinh tình huống như vậy, thể tiếp tục tu luyện, còn Ngưu Ma Vương và Hạng Vũ luôn luôn tin rằng Lý Dương cũng nhất định việc gì.- Hô! đạo khí lưu tiếng vang lên, bóng người xuất trong trung, thân hắc y, khuôn mặt chút lo lắng, thân ảnh quen thuộc kia làm cho Xi Vưu, Nữ Oa, Điền Cương, Hạng Vũ, Ngưu Ma Vương nhãn tình sáng lên, người đó chính là Lý Dương.Lý Dương vừa đến chưa kịp chào ai trực tiếp nhìn chằm chằm Xi Vưu, thân hình chợt lóe, liền tới bên cạnh y.- Đại Tôn, ta ở Hỗn Độn sơn hôn mê bao lâu? Lý Dương lúc này dò hỏi.Lý Dương rất lo lắng, dù sao như nghĩ hẳn là lần này hấp thu hai loại năng lượng cùng loại với Lôi Viêm Chi Tâm, hấp thu Lôi Viêm Chi Tâm hao phí mất ngàn năm, chẳng lẽ hai nguồn mất hai ngàn năm? Đó là điều Lý Dương lo lắng nhất
      .Lý Dương biết, hấp thu càng nhiều, sau này hấp thu tốc độ càng nhanh, tốc độ gia tăng hơn mười lần.Hấp thu nguồn lôi điện ngũ hành thứ nhất phải ngàn năm, lần thứ hai, trăm năm có thể xong, lần thứ ba mười năm là được. Do đó Lý Dương hấp thu nguồn thứ hai và nguồn thứ ba, mất thời gian trăm mười năm.Ngưu Ma Vương bên hừ hừ : - Lý Dương lão đệ, nhiều ít, mới trăm mười năm mà thôi, nhìn bộ dáng lão đệ, tâm thần tu vi tựa hồ lần nữa có đột phá, đạt tới Ma Đế trung kỳ, đáng ăn mừn hạ a, ha ha……Lý Dương vừa nghe, nhất thời trong lòng thở phào hơi "Tốt quá, phải hai ngàn năm." Bất quá trong lòng Lý Dương vẫn quýnh lên lần nữa, cho dù là trăm mười năm, cũng đủ để phát sinh rất nhiều tình rồi.- Đại Tôn… Lý Dương lúc này nhìn về phía Xi Vưu.Xi Vưu cười vẫy tay, ra hiệu Lý Dương cần phải .Xi Vưu nhưng nhớ kỹ, lúc trước Lý Dương mới từ Lôi Viêm Địa Ngục đến, hùng hùng hổ hổ xông thẳng vào Ma Thần Cung, chỉ để hỏi tình liên quan đến cái Khương Tuyết kia. Bây giờ tình huống giống y như thế, Xi Vưu đương nhiên biết Lý Dương muốn hỏi cái gì.- Khương Tuyết của ngươi còn tốt lắm, và nàng chỉ có tiếp xúc với sư tỷ nàng mà thôi. Xi Vưu mỉm cười nóiLý Dương nhất thời lại thở ra hơi, nhưng thấy ánh mắt là lạ mặt của Xi Vưu, Ngưu Ma Vương, Hạng Vũ cùng với Điền Cương, nhất thời cảm thấy xấu hổ, bất quá Lý Dương phải là tiểu tử tuổi trẻ khi xưa nữa, mặt hề đổi sắc.
      - Sư đệ! Lý Dương đột nhiên nhãn tình sáng lên, thần thức Lý Dương còn mạnh hơn cả Đại Tôn, thoáng cái liền thấy được cổ năng lượng màu đen hoàn toàn dung nhập vào nguyên thần Điền Cương, năng lượng rất cứng rắn, Lý Dương vô cùng sợ hãi. thập phần xác định, năng lượng cứng cỏi như thế, cả Đại Tôn cũng tuyệt đối thương tổn được.Có thể như vậy, nguyên thần của Điền Cương, vì có Khai Thiên Thần Phủ thần khí bảo vệ, xem như bất diệt rồi.- Sư đệ, chúc mừng, có kỳ ngộ như thế, ta sau này cũng an tâm, có ngươi ít nhất việc bảo vệ Phiêu Tuyết Sơn cho thân nhân chúng ta chắc là có vấn đề gì. Lý Dương trong lòng thư thái.- Sư huynh, bảo vệ huynh đệ thân nhân, căn bản cần bao nhiêu sức lực, về phần cơ duyên lần này của ta, cũng chỉ là vận khí mà thôi. Điền Cương khi đứng trước mặt Lý Dương luôn luôn có vẻ rất khiêm nhường.Điền Cương hiểu rất ràng, lúc trước khi khí thế Khai Thiên Thần Phủ hoàn toàn bộc phát, nhưng cuối cùng bị nguồn năng lượng của Lý Dương buộc phải phá vỡ Hỗn Độn sơn bỏ chạy, hiển nhiên, tiềm lực của Lý Dương mạnh hơn Điền Cương nhiều.Lý Dương nhìn Điền Cương lúc này rất hài lòng, kiêu ngạo, đây là cầu cơ bản nhất để tu luyện.- Đến rồi! Lý Dương đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía đại môn Nữ Oa Cung, lát sau khi, người giữ cửa Nữ Oa Cung là Khổng Tước tới bên cạnh Nữ Oa nương nương, cung kính : - Bẩm báo nương nương, Đông Phương Minh Đế Thái Úc cầu kiến.Nữ Oa gật gật đầu, : - Mời vào. lát sau, Đông Phương Minh Đế Thái Úc vào trong hậu viện.Lý Dương nhìn Thái Úc, trăm năm qua, Thái Úc luôn luôn chìm đắm trong trạng thái lo lắng, mặt có nét mệt mỏi, cho dù là Ma Đế, phải cố gắng kiên trì liên tục trăm năm, cũng rất mệt mỏi.
      - Lý Dương, ngươi sao còn sống hả? Thái Úc nhìn Lý Dương vô cùng khiếp sợ. mặt Lý Dương có vẻ tươi cười, : - lấy được Tu Linh thảo, chữa trị cho Linh Linh, đổi lấy Tam Sanh Thạch, ta làm sao chết được chứ?Thái Úc vừa nghe, đột nhiên bước vài bước đến trước mặt Lý Dương, trong mắt đột nhiên phát ra quang mang, nhìn thẳng vào Lý Dương, run rẩy : - Ý ngươi là… ngươi hái được Tu Linh thảo rồi? Thái Úc tìm Băng Hồn trăm năm, nhưng có thu hoạch nào.Lúc này, nghe Lý Dương như thế, làm sao nóng lòng được.Lý Dương khẽ gật đầu, tay phải giơ ra, cây cỏ lục sắc xuất trong lòng bàn tay Lý Dương, đạo đạo lục sắc khí lưu vờn quanh, tất cả mọi người ở đây cảm nhận ràng tánh mạng khí tức cường đại, trong nháy mắt, tất cả mọi người tin rằng, tuyệt đối đây là Tu Linh thảo.Ngoại trừ Tu Linh thảo, còn có cái gì bảo bối gì có tánh mạng khí tức cường đại như thế?Tu Linh thảo!Thái Úc nhìn Tu Linh thảo, hít thở khó khăn, thậm chí ngay cả mắt hơi đỏ lên, Tu Linh thảo trong mắt chính là tánh mạng con , Tu Linh thảo quí hơn tất cả, quí hơn hơn tánh mạng , quí hơn thần khí Tam Sanh Thạch của .- Lý Dương, ngươi xác định đây là Tu Linh thảo? Thái Úc mặc dù dùng thần thức kiểm tra, thập phần tin rằng đây là Tu Linh thảo, nhưng Tu Linh thảo này đúng là quá trọng yếu với , thế có bất kỳ thứ gì xảy ra ngoài ý muốn.Lý Dương gật đầu thập phần khẳng định.- Bổn tôn đảm bảo, đây đúng là Tu Linh thảo, có thể chữa trị cho con ngươi dễ dàng. Nữ Oa nương nương lên tiếng .Nữ Oa nương nương vừa xong, trong lòng Thái Úc rốt cuộc còn hoài nghi chút nào, Nữ Oa nương nương đảm bảo, tự nhiên có vấn đề gì, phản ứng đầu tiên của Thái Úc là…
      -Lý Dương, đây là Tam Sanh Thạch, ta Thái Úc được làm được, Tam Sanh Thạch này cho ngươi, ngươi dùng đến khi nào cũng được, khi nào xong trả cho ta, đây là khống chế pháp quyết của Tam Sanh Thạch, ngươi phải là chủ nhân Tam Sanh Thạch, thể dùng tâm ý khống chế, phải có pháp quyết khống chế. rồi, Thái Úc liền đem Tam Sanh Thạch cùng với ngọc giản đặt vào tay Lý Dương, sau đó liền nhìn Tu Linh thảo, nhưng hề động thủ, cố nén nỗi lo lắng trong lòng, chỉ chờ Lý Dương giao cho .- Ngươi… Lý Dương rùng mình, nhìn Tam Sanh Thạch cùng ngọc giản tay, thần thức đảo qua, biết phải là giả, con đường chông gai khổ sở, bây giờ có Tam Sanh Thạch, trong lúc nhất thời Lý Dương cũng khó mà tin được đây là .
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :