Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 41: Nhất côn phá
      mặt Tôn Ngộ rất phấn khích, kim y người cũng vỡ vụn, xuất thân thể hầu tử đầy lông lá với từng đạo kim sắc khí lưu xoay tròn bên ngoài thân thể , khí thế mênh mông thậm chí gần như làm cho bên trong hỗn độn gian cũng phải chấn động.
      - Hưu…
      Trong mắt Xi Vưu lóe ra tia lãnh quang, đột nhiên hét lớn tiếng, vầng sáng màu xanh bên ngoài thân biến thành thành nhiều lớp như vẩy cá, cơ bắp tay phải vồng lên, Xi Vưu lúc này tay phải nắm lại thành quyền, nắm đấm lớn, trực tiếp xuyên phá gian, làm vỡ vụn hỗn độn, đập thẳng vào Kim Bổng.
      Nắm đấm đánh với Kim Bổng.
      - Bồng!
      Đối với Đế, Ma Đế quan khán, trận đánh này cũng giống như thiên thạch đối với con người ở địa cầu.
      sóng lực kinh khủng phát sinh từ cú va chạm đó. Hỗn độn gian chấn động, hỗn độn năng lượng hóa thành các loại năng lượng kim mộc thủy hỏa thổ, lập tức lại khôi phục thành hỗn độn, trong mắt Xi Vưu lóe ra niềm hưng phấn vô biên.
      - Lại tiếp ta quyền!
      Xi Vưu hét lớn tiếng, hữu quyền chấn động, lại lần nữa phóng ra, nắm tay chấn động mạnh rồi bay tới bên cạnh Tôn Ngộ , theo tiếng "Bồng", Tôn Ngộ liền bị đánh bay ngược ra xa.
      - Hách hách…
      Tôn Ngộ nổi giận, mặt thấy bừng bừng lửa giận. Hầu tử ngoan liệt, vốn bản tính hiếu chiến, đồng thời cũng rất sĩ diện. Bị đánh bay ra như vậy, nhất thời quyết định phải cương quyết giữ mặt mũi, nên dùng đến chiêu cực mạnh của .
      - Xi Vưu, tiếp ta bổng cuối cùng!
      Tôn Ngộ đột nhiên gào lên chói tai, thanh như mũi tên đâm vào màng nhĩ. nhắm mắt xem cuộc chiến thần thức, Lý Dương giúp chú ý tới Tôn Ngộ , mỗi động tác đều thấy ràng, chỉ thấy Kim Bổng như tia chớp chỉ trong nháy mắt…
      - Phá Sơn Liệt
      Lý Dương trong lòng khiếp sợ, thấy đạo bổng ảnh như tia chớp muốn tiêu diệt tất cả. Lý Dương liên tưởng đến Phá Sơn Liệt trong Ma Thần Lục Tuyệt, Khai Thiên Thần Phủ bổ ra tất cả, giống hệt như Kim Bổng và đột phá tất cả.
      - Hưu…
      Hỗn độn gian toàn bộ vỡ vụn, kim sắc bổng ảnh lướt qua, hỗn độn gian hoàn toàn vỡ tan tành, năng lượng vốn bạo loạn lại càng thêm bạo loạn.
      Bọn người Nữ Oa, Phục Hi, Chúc Dung, Cộng Công, Chuẩn Đề vô cùng khiếp sợ, ai cũng nghĩ đến Tôn Ngộ lại có thể công kích kinh khủng như thế. Trong mắt bọn họ, lúc này chỉ còn có bổng ảnh có thể phá hủy tất cả, đột nhiên…
      - Bất hảo!
      Phục Hi hét lớn tiếng, lúc này đột nhiên phất tay, giống như có quyển cổ thư bay lên trung, phát ra đạo đạo quang mang màu vàng đất, nhất thời biên giới trận pháp hỗn độn gian càng được củng cố chắc hơn, mặc cho hỗn độn gian hỗn loạn, đám Đế, Ma Đế cũng chịu ảnh hưởng gì.
      Nhưng trong mảnh hỗn độn gian bị ngiến nát.
      bổng tuyệt đối hoàn mỹ. Lý Dương dùng thần thức cực kỳ cường hãn cố gắng ghi lại và. Nhớ kỹ, còn Xi Vưu đứng trước bổng này, cũng phải kinh ngạc, nhưng kinh ngạc Xi Vưu mau chóng qua , chuyển sang hưng phấn, hưng phấn do rốt cục gặp được đối thủ.
      - Ha ha…
      Theo tiếng cuồng tiếu vang lên, thân thể cuồn cuộn cơ bắp của Xi Vưu đột nhiên chấn động, những thanh quang bỗng biến thành tia chớp màu xanh, từng đạo tia chớp màu xanh ngừng từ cơ nhục của Xi Vưu lóe ra trứ, cổ khí tức mênh mông cực kì cường hãn lan ra.
      Mười thành!
      Lúc này Xi Vưu năng lượng hoàn toàn bộc phát ra.
      Biến thủ thành đao, trong mắt Xi Vưu quang mang lóe lên, đạo đạo tia chớp màu xanh từ tay phải lóe ra thành đao, đột nhiên giơ cao lên. Nhất động tác vô cùng đơn giản, năng lượng cả hỗn độn gian hoàn toàn hướng vào tay phải Xi Vưu tụ tập lại.
      - Khai Thiên Tích Địa!
      Lý Dương trong lòng cả kinh, thập phần quen thuộc, chính là thế bắt đầu của Khai Thiên Tích Địa - Hải Nạp Bách Xuyên
      - Tê…
      Thủ đao của Xi Vưu giơ lên cao phát xuất đạo đạo quang mang màu đen, hỗn độn gian chung quanh hoàn toàn vỡ vụn, khủy tay của Xi Vưu giống như cái hắc động, vô số năng lượng ngừng hướng về phía thủ đao tụ tập lại.
      - Hát!
      Thủ đao đột nhiên đánh xuống, giống như Khai Thiên Thần Phủ.
      Xuyên phá tất cả, nghiền nát hỗn độn gian rồi đánh mạnh vào Kim Bổng.
      - Bồng!!!
      Hỗn độn gian ầm ầm vỡ vụn, ngừng hướng bốn phía lan ra, giống như mặt băng vỡ vụn, ngừng hướng bốn phương tám hướng lan , cả hỗn độn gian đều cuồng loạn, Xi Vưu lăng mà đứng, Tôn Ngộ tay cầm Kim Bổng, đứng đối diện với Xi Vưu.
      dòng máu tươi từ tay Xi Vưu rỉ ra, mặt Xi Vưu có nụ cười lành lạnh, Tôn Ngộ sắc mặt cực kỳ khó coi, dòng máu tươi từ mũi chảy xuống.
      - Được lắm, ngươi có thể làm ta bị thương, mặc dù chỉ là thương ngoài da, bất quá ngươi cũng người đầu tiên làm cho ta bị thương đó.
      Xi Vưu xoa tay, tay phải trở lại bình thường, các vết thương mới đây hoàn toàn tiêu mất.
      Năng lượng trong cơ thể Tôn Ngộ ngừng chuyển động, trụ lành thương thế, rồi cười :
      - Xem ra lúc trước lão tôn ta quyết định đúng, dung hợp bộ phận bổn mạng tinh kim khí của ta, độ cứng rắn của Kim Bổng có thể đả Xi Vưu ngươi.
      Nhục thể của Xi Vưu chính là thân thể Bàn Cổ, thần khí bình thường căn bản gây thương tổn chút nào.
      Nhưng vừa rồi Tôn Ngộ làm bị thương. Nếu có Kim Bổng, Tôn Ngộ cho dù hoàn toàn hấp thu bổn mạng tinh kim khí, cũng phải đối thủ của Xi Vưu. Hôm nay, dựa vào Kim bổng, làm Xi Vưu bị thương. Bất quá…
      Xi Vưu chỉ là bị thương da thịt, còn trong cơ thể Tôn Ngộ năng lượng bạo loạn, vừa rồi chịu kích Khai Thiên Tích Địa, gây thương tổn cho quá lớn.
      Còn lúc này những vết nứt của hỗn độn gian ngừng hướng ra xung quanh lan ra đến biên giới, trận pháp lại trận rung động kịch liệt
      - Ổn định!
      Phục Hi đột nhiên hét lớn tiếng, trong tay khối ngọc bản lớn bay ra, ngọc bản dung hợp làm với cổ thư lúc này lơ lửng trong gian, đạo đạo năng lượng ngừng xâm nhập vào trong trận pháp, chặn gian vỡ vụn đứng điên cuồng kia.
      Hà Đồ Lạc Thư, đó là thần khí quan trọng nhất.
      lát sau, hỗn loạn trong hỗn độn gian từ từ giảm xuống, rồi khôi phục lại trạng thái bình thường.
      - Ha ha, trận chiến này cực kỳ thống khoái, cuộc chiến này tạm thời coi như bất phân thắng bại. Sau này, chúng ta đấu lại lần nữa, hôm nay tạm thời tính.
      Xi Vưu quay về Tôn Ngộ cười .
      Tôn Ngộ lắc đầu :
      - Thua thua, lão tôn ta rất ràng, vừa rồi Xi Vưu đạo huynh ngươi chỉ bị thương da thịt. Lão tôn ta lại bị thương , huống chi, cho dù bằng vào Kim Bổng, lão tôn ta cũng cách nào áp đảo được Xi Vưu đạo huynh.
      Tôn Ngộ rất ràng.
      Tuyệt chiêu là Nhất Côn Phá !
      Đó là “Điểm” Công kích. Tất cả lực công kích tập trung vào chỗ. Làm cho lực lượng đạt tới cực mạnh, nhưng công kích cực mạnh của chỉ làm cho Xi Vưu bị chút thương thế ngoài da, nếu chính thức đánh tới cùng, chỉ có thể dùng vài lần công kích như vậy.
      Còn thân thể Xi Vưu chỗ nào cũng đều cực kỳ cường hãn, nếu phải đánh , liều mạng mà công kích, quyền cước phóng ra hết sức, phỏng chừng Tôn Ngộ chịu nổi, đương nhiên Tôn Ngộ ràng, bản thân mình phải là đối thủ của Xi Vưu.
      - Ha ha… có cá tính, có cá tính, giống Lí Nhĩ kia, đến chết cũng nhận thua, chết cũng muốn giữ mặt mũi, luôn dựa vào cây gậy chống chân què của .
      Xi Vưu ha ha cười . Lúc này đây cao hứng, Tôn Ngộ có thể làm bị thương, cũng thập phần cao hứng.
      - Xi Vưu, Ngộ , tốc độ trận chiến của các ngươi quá nhanh, phỏng chừng đám Đế, Ma Đế này có bao nhiêu người có thể thấy được.
      Nữ Oa ra phía trước cười .
      Các Đại Tôn khác cũng gật đầu.
      Xi Vưu và Tôn Ngộ đều là những Đại Tôn rất mạnh, tốc độ so với Đại Tôn bình thường nhanh hơn rất nhiều, tốc độ kinh khủng như vậy, cho dù là Đại Tôn cũng phải căng hết mắt mới quan khán được, những Đế, Ma Đế khác tự nhiên thấy .
      Nhưng…
      Lý Dương thấy rất ràng, thậm chí ngay cả mỗi động tác tuyệt chiêu của Xi Vưu và Tôn Ngộ đều thấy rất rành mạch.
      Lý Dương nhắm mắt lại như trước, trong đầu ngừng diễn dịch bổng ảnh kinh thiên động địa muốn phá vỡ tất cả kia, còn cả thủ đao với khí thế ngập trời, chiêu Khai Thiên Tích Địa. Rồi tuyệt chiêu của Tôn Ngộ có "Chân ý Phá Sơn Liệt ”, tuy có chút bất đồng, nhưng thâm ảo lại có vẻ nhiều hơn. Chiêu của Xi Vưu là Khai Thiên Tích Địa cực mạnh trong "Ma Thần Lục Tuyệt".
      - Thống khoái, trận chiến này cực kỳ thống khoái. Tốt lắm, Tôn Ngộ , ta ly khai trước, có thời gian đến Ma Thần Cung cùng ta đàm luận nhé.
      Xi Vưu ha ha cười !
      - Nhất định, lão tôn ta nghĩ ra tuyệt chiêu mới chắc chắn tìm ngươi so tài.
      Tôn Ngộ đáp, cũng là phần tử háo chiến, có cơ hội tự nhiên .
      Xi Vưu cười, rồi thân hình chợt lóe, biến mất thấy nữa…
      Các vị Đại Tôn nhất nhất ly khai. Đám Đế, Ma Đế Minh Đế xem cuộc chiến ở lại đàm luận lẫn nhau, mặc dù bọn họ thấy , nhưng Tôn Ngộ cuối cùng bổng đập vỡ vụn hỗn độn gian, thủ đao của Xi Vưu với khí thế Khai Thiên Tích Địa, tất cả mọi người đều thấy cả.
      Dương Ma Đế do sớm đạt tới cao thủ đỉnh phong nên trong lòng hiểu được nhiều việc, hiển nhiên việc xem cuộc chiến có điều thu hoạch.
      Điền Cương lần này đến đây, với nhãn lực hoặc thần thức của căn bản thể thấy cuộc đấu, dù sao ngay cả cao thủ Đế tiền kì cũng thể thấy thân ảnh Xi Vưu và Tôn Ngộ , đừng Điền Cương, Điền Cương lúc này nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
      - Sư huynh, Đại Tôn bọn họ hết rồi, ngươi làm sao vẫn nhắm mắt thế?
      Thanh Điền Cương lọt vào tai Lý Dương, mắt Lý Dương lúc này chậm rãi mở ra, mặt mũi có vẻ rất vui. Lần này xem cuộc chiến, tâm thần tu vi Lý Dương được đề cao rất nhiều, hoàn toàn củng cố tâm thần tu vi ở mức Ma Đế tiền kì, thậm chí so với có vẻ có xu thế đột phá tâm thần tu vi.
      - Ta tu luyện, đồng thời cũng đợi người.
      Lý Dương thần bí .
      - Đợi người?
      Điền Cương nghi hoặc hỏi.
      Lý Dương khẽ gật đầu, lập tức xoay người nhìn về phía xa, chỉ thấy xa xa có đạo thân ảnh bay tới, trong chốc lát tới bên người Lý Dương, chính là Thái Úc.
      - Thái Úc.
      Lý Dương cười .
      Thái độ Thái Úc đối với Lý Dương cũng chẳng vồn vã gì, :
      - Lý Dương chuẩn bị là vừa, Nữ Oa Cung còn có mấy tháng nữa là mở ra rồi, ngươi phải ngươi có năng lực tìm được Tu Linh thảo sao? Ta muốn xem ngươi làm sao vào được hạch tâm khu vực nơi mà ngay cả Đại Tôn cũng thể tiến vào.
      Lý Dương thèm quan tâm cười :
      - Thái Úc, ngươi cần quan tâm đến điểm ấy, được rồi, ngươi phải Quỷ giới tìm kiếm hung thủ Băng Hồn sao, sao về sớm thế?
      Lý Dương chỉ quan tâm đến việc đó. Mỗi lần nhớ tới Linh Linh đáng thuần khiết Linh Linh với gương mặt tươi cười bưng chén thang, liền cảm thấy rất đau lòng.
      Thái Úc nhất thời sắc mặt khó coi:
      - Băng Hồn, Băng Hồn hỗn đản kia, “Băng Phách bảo điển” khốn khiếp tu luyện tới cực hạn đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ, phương pháp đặc thù hoàn toàn thu liễm khí tức, ta căn bản thể tìm được .
      Thái Úc cũng có biện pháp, Quỷ Đế Băng Hồn hiển nhiên cố tình trốn biệt, với bí pháp thu liễm khí tức của Quỷ Đế Băng Hồn, trong Quỷ giới khôn cùng, Thái Úc làm sao có thể tìm được .
      - Thái Úc tiểu tử, ngươi cái gì thế?
      Thanh thô tục của Ngưu Ma Vương vang lên.
      Thái Úc nhìn Ngưu Ma Vương liếc mắt, mặt vẫn lạnh như băng, căn bản để ý tới Ngưu Ma Vương, quay về Lý Dương nhắc nhở :
      - Nhắc cho ngươi nhớ giữ lời hứa, khi ngươi thành công, Tam Sanh Thạch cho ngươi mượn bao lâu cũng được.
      - Biết rồi!
      Lý Dương gật đầu.
      Thái Úc vừa nghe, liền biến thành đạo lưu quang, ly khai luôn.
      - Con bà nó, Thái Úc này cũng quá kiêu ngạo rồi, bất quá lão ngưu ta xem ra người đáng thương, so đo với .
      Ngưu Ma Vương hừ hừ vài tiếng, rồi gì nữa, lúc trước trong lần Tiên Ma đại chiến đó Ngưu Ma Vương cũng tham gia, nên cũng biết cả tình kia.
      - Người đáng thương? Rốt cuộc là chuyện gì thế?
      Lý Dương quả cũng hiểu tình này lắm, lập tức truy vấn.
      - Lý Dương đừng vội, để tỷ tỷ cho ngươi nha.
      Lưu Ly đột nhiên xuất bên cạnh Lý Dương, cười quyến rũ :
      - Thái Úc này đúng là giống đa tình, đáng tiếc, lúc trước dùng Tam Sanh Thạch tiến hành quần công, cũng vô tình giết thê tử của , do đó… sau đó phát điên lên, cho tới bây giờ cũng cứ như vậy.
      Lưu Ly vốn là cao thủ từ rất lâu rồi nên đối với tình Thái Úc hiểu ràng.
      Bất quá người bình thường ai dám lung tung, bởi vì khi Thái Úc biết, nổi giận, nhưng Lưu Ly cũng sợ gì Thái Úc, do đó đem mọi chuyện cho Lý Dương.
      - Giết thê tử?
      Lý Dương ngẩn ngơ, thảo nào Thái Úc này luôn duy trì bộ dáng lạnh như băng, Lý Dương lúc này lại hỏi dồn:
      - Được rồi, Quỷ Đế Băng Hồn là ai?
      Lưu Ly cười :
      - Thê tử Thái Úc gọi là Nhan Vũ, năm đó thị là đệ tử của Băng Phách tông, sư huynh của thị là Băng Hồn. Khi Bắc Minh hải xuất , Quỷ giới và Minh giới tách ra, Thái Úc ở lại Minh giới, do đó và thê tử chia lìa.
      - Sư huynh?
      Lý Dương thoáng cái hoàn toàn hiểu mọi chuyện. Quỷ Đế Băng Hồn làm như vậy, phỏng chừng là vì báo thù thôi.
      - Lý Dương lão đệ, vừa rồi Thái Úc “nhớ kỹ những gì ngươi lúc trước”, những lời này là ý tứ gì? Ngươi hứa với việc gì thế?
      Ngưu Ma Vương hỏi Lý Dương.
      Lý Dương cười :
      - Ta hứa với tìm Tu Linh thảo, đem Tam Sanh Thạch cho ta mượn.
      - Cái gì!
      Hạng Vũ đứng ở xa nghe được, lúc này mở to hai mắt nhìn, còn Lưu Ly cùng Ngưu Ma Vương cũng tỏ ra khiếp sợ.
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 42: Cánh cửa cao
      - Lý Dương đệ đệ, ngươi ngớ ngẩn rồi!
      Lưu Li có vẻ rất tức giận:
      - Ngươi có biết Tu Linh thảo là cái gì ? Ngươi có biết Tu Linh thảo này chỉ có ở địa phương đến ngay cả Đại Tôn cũng thể vào. Ngươi có biết là ngươi ngu ngốc ?
      Lưu Ly rất tức giận, bất quá nàng cũng nghĩ rằng Lý Dương biết tận tường về Tu Linh thảo.
      Ngưu Ma Vương cũng hừ hừ :
      - Lý Dương lão đệ, Tu Linh thảo này chơi được, đến cả lão ngưu ta tự tin có thân thể cực mạnh, nhưng cũng có dũng khí hái Tu Linh thảo. Ta nghĩ, Lý Dương lão đệ khẳng định biết tận tường mọi chuyện về Tu Linh thảo.
      - , ta biết.
      Lý Dương có vẻ quan tâm, mỉm cười :
      - Lưu Ly Đại tỷ, Ngưu Ma Vương đại ca, các ngươi cần lo lắng, ta tự có cân nhắc.
      - Cân nhắc, cân nhắc cái rắm, đó là địa phương nào, gian ở sâu trong hạch tâm Hỗn Độn sơn, ở đó uy lực của kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện cực mạnh, cả Đại Tôn cũng có thể bị công kích đến trọng thương, căn bản thể tiến vào sâu, với Lý Dương ngươi, phỏng chừng lần tiến đến gần lôi điện kia là biến thành tro bụi rồi.
      Ngưu Ma Vương nổi giận .
      Lông mày Hạng Vũ cũng nhăn tít lại, biết tầm quan trọng của Tam Sanh Thạch đối với Lý Dương:
      - Lý Dương huynh đệ, ta biết Tam Sanh Thạch đối với ngươi rất trọng yếu, nhưng ngươi cũng thể đem mạng đem ra đùa được.
      Hạng Vũ giọng rất ôn tồn:
      - Nếu ngay cả tiểu mệnh cũng giữ, hành trình của ngươi còn có gì hữu dụng nữa?
      Lý Dương cười, nếu phát đặc điểm của mình, phát ra lôi điện hề công kích mình, phát tia chớp hỏa trụ, phỏng chừng cũng bỏ qua, ít nhất đem cái mạng của mình ra đặt cược.
      Nhưng… Lý Dương biết đặc điểm của mình!
      Hơn nữa lôi điện hề công kích , về phần lôi điện kim sắc, lôi điện lục sắc tự nhiên cần phải lo lắng.
      - Các ngươi yên tâm. Ta làm việc đương nhiên nắm chắc. Huống chi cho dù tiến vào trong gian hạch tâm Hỗn Độn sơn cũng phải quá nguy hiểm, chỉ có vào đến trong gian hạch tâm mới nguy hiểm, đến lúc đó ta có tính toán, dù sao ta phải là người ngu. tự chui đầu vào chố chết đâu.
      Lý Dương quay về Ngưu Ma Vương, Lưu Ly, Hạng Vũ .
      Mấy người Ngưu Ma Vương cũng vì quan tâm đến Lý Dương mới như thế, nghe Lý Dương như vậy, bọn họ cũng còn gì để .
      - Tỷ tỷ tin rằng ngươi phải đứa ngốc. Nhớ kỹ vô luận như thế nào cũng được đem mạng của mình ra đùa giỡn.
      Lưu Ly gật gật đầu, Ngưu Ma Vương và Hạng Vũ cũng nhắc nhở. Lý Dương chỉ có thể gật đầu. Bất quá trong lòng cũng cảm thấy ấm áp.
      “Hừ. hái Tu Linh thảo? Chịu chết!
      Bằng Ma Vương, Sư đà vương, Dã Tượng Vương ba người bay qua bên cạnh, Bằng Ma Vương nhìn Ngưu Ma Vương và Lý Dương lạnh lùng liếc mắt. Cười lạnh
      “Con bà . Ta Lý Dương lão đệ chuyện việc gì ngươi chĩa mũi vào." Ngưu Ma Vương nhất thời trừng ngưu nhãn quát
      Bằng Ma Vương nhìn Ngưu Ma Vương, khẽ nhíu mày. Trong miệng trầm giọng mắng: " con trâu hoang." xong, để ý Ngưu Ma Vương tức giận. Lập tức mang theo hai vị huynh đệ của mình bay nhanh
      “Hoàng mao điểu này chỉ có chạylà nhanh.." Ngưu Ma Vương nhìn theo Bằng Ma Vương biến mất vô tung, trong miệng mắng chửi
      Lưu Ly kiều mỵ cười: " Hì hì, đại man ngưu, cần tức giận, nghe Kim Quang Càn Khôn Tráo của Bằng Ma Vương nổ tung mấy hôm trước, ta đem phá kim thương khốn khiếp của ra thôn phệ luôn. Đến lúc đó, làm cho ngay cả đến kiện thần khí cũng có, xem kiêu hoành cái gì?
      Ngưu Ma Vương vừa nghe. Nhất thời trong lòng run lên.
      Phỏng chừng có mấy Đế, Ma Đế khi thấy Lưu Li mà sợ hãi, lo lắng nhất là Lưu Ly phát uy, thôn phệ thần khí của bọn họ, dù sao ngay cả thần khí của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể thôn phệ, Lưu Ly bình vốn là thượng phẩm thần khí, nhưng vẫn bị thôn phệ như thường, thần khí bình thường của Đế, Ma Đế tự nhiên thể nào chống lại Lưu Ly
      Lý Dương và Điền Cương nghe xong cũng nhìn nhau cười
      Trận chiến giữa Xi Vưu và Tôn Ngộ , Lý Dương liền an tâm ở lại Ma Vân Sơn mạch. Bắt đầu tĩnh tâm tu luyện. Lần trước đại chiến làm cho Lý Dương có được những giải thích rất sâu với (Xuyên vân toa vụ) cùng với ( Phá Sơn Liệt ). Trong khoảng thời gian này, Lý Dương chuyên tâm tĩnh tâm tìm hiểu thêm
      Hoặc uống rượu. Hoặc tu luyện
      Cuộc sống cứ trôi qua như thế, đảo mắt năm sáu tháng trôi qua. Nữ Oa Hỗn Độn sơn cũng săp mở ra rồi
      “Tâm thần tu vi của Lý Dương lão đệ gần đây đề cao quá nhanh." Ngưu Ma Vương nhìn Lý Dương từ trong phòng bước ra kinh ngạc . liếc mắt liền có thể thấy ngay Lý Dương tới khoảng cách giữa Ma Đế tiền kì và trung kỳ
      khi tiếp tục tu luyện thêm vài tháng nữa, tâm thần tu vi của rất dễ dàng đạt tới Ma Đế trung kỳ.
      Ngưu Ma Vương nhớ rất ràng, khi Lý Dương vừa mới đến giới, tâm thần tu vi bất quá vừa mới bước vào Ma Đế tiền kì thôi, ngắn ngủn năm, có đề cao như thế, quả quái thai.
      - Gần đây ta lại cảm ngộ nhiều hơn đối với Ma Thần Lục Tuyệt, đặc biệt là Xuyên Vân Toa Vụ và Phá Sơn Liệt , thông qua đó nên có chút tiến bộ.
      Lý Dương mỉm cười , chỉ là chút thành tựu sao? Đối với Xuyên Vân Toa Vụ, Lý Dương cơ hồ tiếp cận đại thành rồi.
      Tốc độ so với lúc vừa mới tới giới nhanh hơn rất nhiều.
      - Ma Thần Lục Tuyệt! Xi Vưu Đại Tôn đích thân truyền Ma Thần Lục Tuyệt?
      Ngưu Ma Vương nhãn tình sáng lên
      Lý Dương mỉm cười gật đầu.
      - Lý Dương lão đệ, vận khí ngươi quả nhiên tốt, Đại Tôn cũng coi trọng ngươi, ngay cả Ma Thần Lục Tuyệt cũng tự mình truyền cho ngươi, lão ngưu ta bao giờ được người truyền thụ.
      Ngưu Ma Vương cười , trong lòng có nửa phần ghen ghét.
      Tâm thần tu vi của Ngưu Ma Vương cũng đạt tới Đế đỉnh phong, với mức tu luyện này mà , Ma Thần Lục Tuyệt có tác dụng lớn.
      - Đại Tôn đúng là có đại ân với ta, Lý Dương luôn luôn ghi tạc trong lòng.
      Lý Dương gật đầu .
      Còn lúc này Điền Cương cũng từ trong phòng ra, vừa thấy Lý Dương và Ngưu Ma Vương, liền đến hỏi:
      - Sư bá ngươi tới tìm Lý Dương có chuyện gì? Chẳng lẽ muốn uống rượu, ha ha, chúng ta uống rượu .
      đến uống rượu Điền Cương mắt sáng lên.
      Ngưu Ma Vương liền :
      - , hôm nay đến cũng phải muốn uống rượu, mà là có chuyện quan trọng, Lý Dương các ngươi đến giới phải vì muốn vào Nữ Oa Cung Hỗn Độn sơn sao?
      Lý Dương chấn động.
      Trong lòng tính toán, mình tới giới năm rồi, Hỗn Độn sơn cũng mở ra.
      - Sư bá. Chẳng lẽ thông đạo Hỗn Độn sơn mở ra rồi?
      Điền Cương cũng truy vấn, Ngưu Ma Vương cười :
      - Mặc dù chưa mở ra, bất quá ngày mở cũng rất gần, do đó chúng ta hôm nay có thể Nữ Oa Cung được rồi.
      - Nữ Oa Cung!
      Lý Dương ngửa đầu nhìn trời, trong mắt có tia quang mang.
      - thôi, lão ngưu ta tự mình mang các ngươi . Huống chi hôm nay đến Nữ Oa Cung có rất nhiều người, phần lớn là vì muốn lấy được Hỗn Độn thần thạch. Cũng có thể vì gặp vài lão bằng hữu.
      Ngưu Ma Vương cười
      - Vậy cám ơn Ngưu Ma Vương đại ca.
      Lý Dương bây giờ có tâm tình tu luyện, nhất tâm chỉ muốn Nữ Oa Cung.
      Ngưu Ma Vương vừa định bay lên, đột nhiên cũng dừng lại.
      - Lý Dương lão đệ. Lão ngưu ta cho ngươi, Nữ Oa Cung chính là cung điện của nương nương, cũng phải tất cả mọi người đều có thể vào đâu, phàm muốn vào phải thông truyền, nếu nương nương cho ngươi vào, cho dù Xi Vưu Đại Tôn rất coi trọng ngươi, ngươi cũng vào được.
      Ngưu Ma Vương rất cẩn thận. Mỗi lần Hỗn Độn sơn mở ra, tổng cộng có rất nhiều người tiến đến bái kiến. Nhưng rất nhiều người cũng bị ngăn trở bên ngoài, thể vào.
      Nữ Oa nương nương địa vị tôn sùng, nàng nếu cho Lý Dương vào, Lý Dương có thể làm gì được.
      - Chúng ta chỉ là đến gian hạch tâm của Hỗn Độn sơn, cũng cầu Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, nương nương làm sao có thể cho chúng ta vào được?
      Điền Cương hỏi lại.
      Ngưu Ma Vương cười:
      - Nương nương là Đại Tôn. Tính tình Đại Tôn để cho ngươi có khả năng đoán sao?
      Vẻ mặt Lý Dương có vẻ thèm để ý chút nào:
      - Mưu tại nhân, thành tại thiên, chúng ta chỉ cố hết sức, về phần nương nương có cho chúng ta vào hay , việc này chúng ta có khả năng khống chế, cần gì phải tự tìm phiền não.
      - Lão ngưu ta cũng chỉ là mà thôi, để các ngươi chuẩn bị trong lòng, tốt lắm, ta thôi.
      Ngưu Ma Vương hóa thành đạo lưu quang phóng lên cao, Lý Dương và Điền Cương theo sát bay lên.
      Tốc độ Lý Dương nhanh chậm, theo sát phía sau Ngưu Ma Vương. Nhưng trong lòng cũng thoáng hơi thấp thỏm, vừa rồi Lý Dương có vẻ thèm quan tâm, thực tế là Lý Dương rất lo lắng, mọi người đến nguy hiểm nhất là kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện, Lý Dương căn bản quan tâm…
      Nhưng! Nếu bị ngăn cho vào Nữ Oa Cung, có khóc đến chết cũng có biện pháp.
      Phải biết rằng, Tu Linh thảo này chẳng những là trân bảo để cứu Linh Linh, cũng là điều kiện trọng yếu để mượn Tam Sanh Thạch. Lý Dương để mất cơ hội này. Nhưng nếu nương nương cho vào, Lý Dương có thể làm gì được?
      Những gì trong lòng Đại Tôn bọn người như Lý Dương thể suy đoán được.
      Lý Dương thấp thỏm bất an, phi hành trong khẩn trương. Ba người bay lên chín tầng trời, rốt cục tới Nữ Oa Cung.
      Nữ Oa Cung so với Ma Thần Cung cũng gần tương đương nhưng lại có vẻ tinh tế hơn, các loại lầu các muôn hình muôn vẻ, các loại điêu khắc phức tạp, các loại linh thảo cầm thú, mây mù phiêu phiêu, bạch hạc ríu rít bay qua, vô số thị nữ với y phục rực rỡ phiêu nhiên bay phía ngoài Nữ Oa Cung.
      Lúc này, ngoài Nữ Oa Cung có mười mấy người, công lực phần lớn là cấp bậc Đế, Ma Đế, còn có vài người là cấp bậc quân Ma Quân.
      - Khổng Tước. biết nương nương có cho phép ta vào ?
      Đế quân mới của Minh giới lân la đến gần Khổng Tước hỏi.
      Khổng Tước lắc đầu :
      - Thiện Tu Minh Đế, xin mời trở về .
      Thiện Tu Minh Đế vừa nghe, rùng mình rồi cười khổ, xoay người ly khai, căn bản chần chờ chút nào, Nữ Oa nương nương tự nhiên sửa đổi, lưu lại đây cũng vô dụng.
      Còn lúc này Lý Dương ba người cũng bay tới.
      - Dương Ma Đế.
      Lý Dương liếc mắt thấy Dương Ma Đế cùng với thanh niên ở cùng chỗ, với thần thức của Lý Dương, rất dễ dàng phát thanh niên kia chỉ là cao thủ Ma Quân trung kỳ, bất quá tâm thần tu vi nhưng lại đạt tới Ma Quân hậu kỳ.
      - Ngưu Ma Vương, Lý Dương huynh đệ, Điền Cương tiểu huynh đệ.
      Ngưu Ma Vương bước đến trước mặt Dương Ma Đế, ha ha :
      - Dương, ngươi tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ ngươi cũng cần Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, theo ta được biết, thần khí của ngươi và ngươi sinh ra cùng lúc mà, uy lực cực đại, phỏng chừng có thêm Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cũng vô dụng.
      Dương Ma Đế cười :
      - ! Ta lần này là vì để đưa tên hậu bối của tộc ta tới. tư chất rất tốt, rất có thể trở thành Ma Đế, do đó ta tự mình đến Nữ Oa Cung, cố lấy được Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, luyện chế kiện thần khí cho . Mễ Thượng, ra mắt Ngưu Ma Vương tiền bối .
      Thanh niên đứng phía sau lúc này bước lên bước, cung kính :
      - Vãn bối Mễ Thượng ra mắt Ngưu Ma Vương tiền bối. Ra mắt Lý Dương tiền bối, Điền Cương đạo hữu.
      Mễ Thượng này tốt xấu gì cũng là cao thủ Ma Quân trung kỳ, tâm thần là Ma Quân hậu kỳ, so với Điền Cương còn cao hơn chút, tự nhiên xưng hô Điền Cương là đạo hữu. Còn nhìn thấu Lý Dương, biết Lý Dương từng giết cả Đế liền gọi là Lý Dương tiền bối.
      - Dương Ma Đế.
      hồng y nữ tử tới trước mặt Dương Ma Đế.
      - Nương nương , cũng mời Dương Ma Đế trở về
      Dương Ma Đế có chút giật mình, Dương Ma Đế bình thường rất trọng sĩ diện, nay ngay cả đại môn cũng được vào.
      - Phải cáo từ rồi. Xem ra cũng do Mễ Thượng có phúc phận này.
      Dương Ma Đế cũng thấy khó chịu, lập tức chào Ngưu Ma Vương, Điền Cương, rồi trực tiếp mang theo Mễ Thượng ly khai.
      Điền Cương trừng mắt :
      - Hay lắm, cửa Nữ Oa Cung xem ra quá cao, ngay cả Dương Ma Đế mà đại môn cũng thể nào vào được.
      Ngưu Ma Vương cười :
      - Dương Ma Đế thực lực cũng rất cường hãn, bất quá, trong mắt Đại Tôn, Ma Đế cũng chỉ là con kiến, nương nương hơi đâu mà quan tâm tới Ma Đế? cho vào là cho vào, đến cả Dương Ma Đế cũng có biện pháp.
      - Khổng Tước. Xin ngươi vào bẩm báo, lão ngưu ta mang theo Lý Dương lão đệ cùng với Điền Cương sư điệt muốn vào, được rồi, chúng ta đến phải vì Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, chỉ vì Tu Linh thảo mà thôi. Chỉ cần vậy thôi, hãy .
      Ngưu Ma Vương quay về Khổng Tước cười
      - Tu Linh thảo?
      Khổng Tước giật mình
      - Ngươi trở về , với Minh Quân nho như ngươi mà có khả năng hái Tu Linh thảo sao, nương nương ngươi tuyệt đối được tiến vào Nữ Oa Cung.
      Ở phía xa, Minh Quân cũng bị cự tuyệt lên tiếng.
      Điền Cương vừa nghe xong, nhất thời mở to hai mắt:
      - Xem ra cho dù vì Tu Linh thảo mà muốn vào cũng phải việc dễ dàng.
      Lý Dương đứng bên cũng nhíu mày, còn Khổng Tước vào Nữ Oa Cung thông truyền, cũng biết kết quả như thế nào.
      Lý Dương chỉ có thể thấp thỏm trong lòng chờ đợi
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 43: Hỗn Độn sơn
      Vừa rồi tên Minh Quân đó bị từ chối ngay ngoài cửa, mà Lý Dương cũng chỉ là Ma Quân mà thôi, mặc dù Xi Vưu đúng là rất coi trọng , nhưng Nữ Oa nương nương cũng nhất định phải nể mặt.
      Sư huynh, yên tâm, Nữ Oa nương nương này hẳn là cho chúng ta vào thôi. Từ hồi còn ở địa cầu tới bây giờ, Điền Cương rất gần gũi với Lý Dương, nên rất ràng về tính cách Lý Dương, đương nhiên hiểu trong lòng Lý Dương lúc này khẩn trương như thế nào.
      Lý Dương miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, cũng lời nào, mắt nhìn thẳng vào đại môn Nữ Oa Cung.
      Lúc này Lý Dương cảm thấy sao thời gian trôi qua quá thong thả, quả thực là hành hạ người chờ.
      Đột nhiên, đạo thân ảnh quen thuộc được chờ mong đến. Chính là Khổng Tước!
      - Ngưu Ma Vương.
      Khổng Tước cười tới, nhịp tim Lý Dương nhảy lên, lo lắng nhất là câu “Các ngươi mời trở về ”, khi bị cự tuyệt, cũng có biện pháp gì, được Tu Linh thảo, thể cứu Linh Linh, ngay cả Tam Sanh Thạch cũng có nốt.
      - Khổng Tước. Thế nào rồi? Nương nương như thế nào?
      Ngưu Ma Vương lập tức hỏi.
      Khổng Tước cười :
      - Nương nương cho phép, các ngươi tiến vào . Bất quá ta phải nhắc nhở các ngươi, sâu trong cấm vực hạch tâm Hỗn Độn sơn rất nguy hiểm, Tu Linh thảo muốn hái là hái được đâu. Ngưu Ma Vương nhà ngươi là trâu hoang mặc dù lúc nào cũng giả ngốc, nhưng thực ra đầu óc hề ngu, tin rằng biết nơi đó kinh khủng như thế nào.
      Lý Dương căn bản nghe những lời Khổng Tước ần cần dặn dò về sau, chỉ nghe được là nương nương cho phép, nương nương cho phép.
      câu vô cùng đơn giản cũng có nghĩa là có thể vào, có thể tìm được Tu Linh thảo, có thể cứu Linh Linh, có thể mượn được Tam Sanh Thạch rồi.
      - Ha ha, nương nương quả nhiên cho lão ngưu ta đây chút mặt mũi, Lý Dương lão đệ, thôi. Chúng ta vào.
      Ngưu Ma Vương cười hắc hắc . Có vẻ cực kỳ hưng phấn, Điền Cương đứng bên cười rồi thầm:
      - Ở đó mà cho ngươi mặt mũi, phỏng chừng là chỉ nể mặt Xi Vưu Đại Tôn thôi.
      - Điền Cương tiểu tử, ngươi cái gì!
      Ngưu Ma Vương nhất thời trừng mắt
      Điền Cương lập tức cười giả lả :
      - Đâu có cười gì đâu. Ta sư bá quả là có uy tín.
      Ngưu Ma Vương lúc này mới hừ hừ vài tiếng hài lòng. Lúc này lại có đạo thân ảnh bay tới, tốc độ cực nhanh, làm mấy người Lý Dương chấn động.
      - Bằng Ma Vương!
      Mắt Lý Dương khẽ nheo lại.
      nhưng nhớ Bằng Ma Vương luôn luôn có sát ý mãnh liệt với , ánh mắt lạnh như kia, ánh mắt tràn ngập sát ý, xem ra Bằng Ma Vương này mạch giữ mối hận trong lòng, phỏng chừng có cơ hội là ra tay giết Lý Dương ngay.
      “Dưới thần thức ta. thể nào che dấu được, ta há có thể để cho như ý." Lý Dương trong lòng cười thầm. Ngẩng đầu quay về phía Ngưu Ma Vương, Điền Cương :
      - Ngưu Ma Vương đại ca, Điền Cương sư đệ, chúng ta vào trước.
      Ngưu Ma Vương cũng quay về Bằng Ma Vương hừ lạnh :
      - Hoàng mao điểu. Kim Quang Càn Khôn Tráo bị phá rồi có phải là đến tìm vài cục Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, đem về luyện lại kiện thần khí. Hừ, đáng tiếc rồi, cung điện của Nữ Oa nương nương phải ai như ngươi chiêu có thể vào đâu. Còn Lão Ngưu Ta hả, ta vào trước nhé, chờ ngươi được.
      Ngưu Ma Vương châm chọc phen rồi ngạo nghễ cùng Lý Dương cùng Điền Cương bước vào đại môn của Nữ Oa Cung.
      Bằng Ma Vương bị châm chọc hồi, sắc mặt nhất thời rất khó coi:
      - Hừ, tử man ngưu, ngày ta phải cho ngươi hối hận.
      Bất quá Bằng Ma Vương cũng rất biết tính toán. hoàn toàn có biện pháp gì đối phó được với Ngưu Ma Vương. Trừ phi xin Hồng Quân đạo nhân ra tay.
      Xin Hồng Quân đạo nhân ra tay.
      Bằng Ma Vương bất quá chỉ là tọa kỵ nho mà thôi. Hơn nữa biết bao nhiêu năm qua chưa hề gặp Hồng Quân đạo nhân, với thân phận của Hồng Quân, há có thể vì mà tiết hận?
      - Nương nương , mọi người được vào có thể đến hậu viện yên lặng chờ đợi, đến ngày mai năng lượng cuồng bạo ở Hỗn Độn sơn khôi phục trạng thái bình thường.
      thị nữ quay về ba người Ngưu Ma Vương mỉm cười .
      Ngưu Ma Vương gật đầu :
      - Điểm ấy bất tất nhiều lời, lão ngưu ta biết rất . Ta tới đây vài lần rồi, đợi ngày là việc .
      Ngưu Ma Vương có vẻ rất quen đường, bay thẳng đến hậu viện.
      Điền Cương cũng tranh thủ ngắm nhìn Nữ Oa Cung. Nữ Oa Cung quả nhiên khác hẳn với Ma Thần Cung. Bên trong Nữ Oa Cung có các loại thực vật, các loại kì hoa dị thảo, hương sắc rực rỡ, xinh đẹp động lòng người, tản ra linh khí dày đặc, linh khí phiêu đãng trong Nữ Oa Cung, làm cho tâm thần vô cùng sảng khóai.
      Đường lối đan xen, Nữ Oa Cung này quả nhiên lớn, hồi lâu sau, ba người Lý Dương mới tới hậu viện.
      Thái Úc hôm nay từ sớm tới Nữ Oa Cung, Nữ Oa nương nương cân nhắc tình cảnh đặc biệt của , cũng cho vào cổng.
      - Thái Úc.
      Lý Dương vừa gọi vừa hướng về phía đỉnh tử nơi Thái Úc đứng. Điền Cương và Ngưu Ma Vương cũng lập tức theo, Thái Úc nghỉ ngơi băng ghế ở đình tử, ánh mắt hướng về Lý Dương. Hiển nhiên, cũng thấy Lý Dương rồi.
      mặt Thái Úc lộ vẻ tươi cười:
      - Lý Dương! Ngươi quả có đảm khí, dám đến đây . Ta còn tưởng rằng ngươi dám đến nữa!
      Thái Úc lạnh nhạt cười .
      - Sư huynh ta làm sao có thể đến được? Nếu đến, cũng chỉ vì Nữ Oa nương nương cho chúng ta vào.
      Điền Cương giở giọng lý luận.
      Lý Dương cười:
      - Thái Úc Minh Đế, ta đến là đến, chỉ cần ngươi những gì ngươi hứa với ta ngày đó là được.
      Thái Úc ngửa mặt lên trời cười dài. Sau khi thu liễm nụ cười, nhìn chằm chằm vào Lý Dương :
      - Ta là ai? Có khi nào làm mà làm? Chỉ cần ngươi lấy được Tu Linh thảo cứu con ta, kể cả muốn lấy Tam Sanh Thạch ta cũng cho luôn, chứ đừng là mượn.
      Lý Dương gật gật đầu. Đột nhiên Lý Dương ngửa đầu nhìn về phía phía sau hậu viện. Nơi đó có đỉnh núi đen kịt u. Đó chỉ là tòa núi chỉ cao gần ngàn thước, nhưng chung quanh đỉnh núi màu đen kia lại bị bao vây bởi cổ năng lượng kinh khủng. Từng đạo kim sắc thiểm điện và lục sắc thiểm điện ngừng phát ra, thậm chí nếu dùng mắt căn bản thể thấy được đỉnh núi. Chung quanh quả núi gian ngừng vỡ vụn, sau đó lại ngưng tụ, rồi lại vỡ vụn, từng kẽ nứt gian ngừng xuất vô số đạo kim sắc thiểm điện và lục sắc thiểm điện với uy lực rất mạnh. Quả thực cực kỳ hãi nhân!
      - Hô!. Đây hẳn là Hỗn Độn sơn rồi?
      Điền Cương trợn tròn mắt:
      - Sao nhiều hỗn độn thạch vậy, vậy Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cũng thể ít. Hắc hắc, nếu ta dùng Tụ Lí Càn Khôn thuật, trực tiếp thu hết sạch, biết Nữ Oa nương nương có tức giận ?
      - Hồ đồ!
      Ngưu Ma Vương nhất thời trừng mắt, lòng cũng cả kinh.
      Điền Cương đúng là điếc sợ súng. Người khác muốn khối Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch rất khó rồi, nhưng Điền Cương này lại tham vọng quá, trực tiếp muốn cướp sạch cả Hỗn Độn sơn, quả thực lòng tham đáy.
      - Nếu sợ nương nương tức giận thử . Nếu Nữ Oa muốn giết ngươi, ngươi hãy tự lo lấy thân nhé!
      Lý Dương cười , cả người lúc này dựa vào ngọc trụ trong tử đình, chân gác lên lan can, tùy ý rút bình rượu ra tu hơi, có vẻ thích ý vô cùng, tựa hồ chút lo lắng việc sắp tiến vào Hỗn Độn sơn.
      - Hừ!
      đạo hừ lạnh vang lên trong hậu viện. Cơ hồ tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn, chính là Bằng Ma Vương với thân kim y, Lý Dương nhưng thèm quay đầu lại, vẫn uống rượu như trước, thần thức sớm biết đây là Bằng Ma Vương cao ngạo rồi.
      - Man ngưu. Ngươi phải là ta thể vào sao? Ta bây giờ cũng vào đây rồi, ngươi còn gì nữa ?
      Bằng Ma Vương lãnh thanh hỏi, đồng thời chậm rãi bước về phía góc đình tử có bọn Lý Dương, để ý đến Ngưu Ma Vương chút nào.
      - Đó là Nữ Oa nương nương tôn trọng Hồng Quân đạo nhân nên mới cho ngươi vào. Nếu ngươi há có thể vào được, chẳng lẽ ngươi cho là ngươi là vĩ đại lắm sao?
      Ngưu Ma Vương lạnh lùng .
      Bằng Ma Vương đến trước mặt Ngưu Ma Vương, nhìn chằm chằm vào Ngưu Ma Vương, trong mắt bắn ra nhiều tia quang mang, Ngưu Ma Vương cũng xem ra chẳng chịu lép vế, chỉ cần lời bằng lòng là lao vào đánh ngay. Bằng Ma Vương cân nhắc đến thực lực của Ngưu Ma Vương, hừ tiếng, rồi ly khai đình tử.
      Lúc quay lưng . Bằng Ma Vương liếc mắt nhìn Lý Dương với tràn ngập sát ý, nhưng Lý Dương từ đầu tới cuối vẫn thèm liếc mắt nhìn , mực uống rượu…
      Thời gian đều đặn trôi qua, tần suất uống rượu Lý Dương rất ổn đinh, cứ tợp hết ngụm này đến ngụm khác. biết bao lâu sau, chỉ biết là thiểm điện cuồng bạo phía ngoài Hỗn Độn sơn bắt đầu từ từ thu liễm. Lúc này, Lý Dương cũng thu hồi tửu bình.
      - Hô hô…
      Gió hú lên như trong địa ngục, vô số những cơn gió điện từ chui tọt vào sâu trong Hỗn Độn sơn, chỉ trong chốc lát, chung quanh Hỗn Độn sơn vốn năng lượng cuồng loạn hoàn toàn biến mất. Cả hỗn độn gian chung quanh cũng ổn định lại.
      Trong lúc nhất thời, cả Hỗn Độn sơn im lặng vô cùng, chung quanh chỉ thấy thấp thoáng từng đám mây trắng lơ lửng bay qua, còn những tia chớp lóe ra.
      - Bái kiến nương nương!
      Đột nhiên thanh truyền đến đình tử, bọn người Lý Dương cũng xoay người nhìn lại, quả nhiên Nữ Oa nương nương dẫn theo hai thị nữ phiêu nhiên rảo bước tới.
      - Bái kiến nương nương!
      Cơ hồ tất cả mọi người ở đây chân quì xuống cung kính chào. Sở dĩ là “cơ hồ” bởi vì còn có người chịu quỳ, đó là Bằng Ma Vương. Bằng Ma Vương chỉ khẽ khom người chào mà thôi, có vẻ cực kỳ cao ngạo.
      - Mời chư vị đứng lên.
      Thanh Nữ Oa nương nương rất bình thản, mọi người cảm thấy có cảm giác ấm áp.
      Bọn Lý Dương cũng đứng lên.
      - Hôm nay, Hỗn Độn sơn rốt cục khôi phục an tĩnh. Chiếu theo quy củ, an tĩnh này diễn ra suốt thời gian năm. Do đó, chư vị ở đây có cơ hội tiến vào trong đó rồi. Ai muốn lấy Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, mỗi người nhiều nhất có thể chỉ lấy được khối, lớn hoặc . Ai có lòng tham bị trực tiếp phong bế nguyên thần. Giam giữ ngàn năm.
      Nữ Oa nương nương lạnh nhạt .
      Tất cả mọi người im phăng phắc. ai dám gì khác.
      Hỗn Độn sơn là lãnh địa của Nữ Oa nương nương, để cho bọn họ vào khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch là đại ân rồi, nếu còn tham lam, bị nương nương trừng phạt cũng chẳng trách ai được.
      - Hôm nay ngoại trừ khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Hoàn có ít người muốn tìm Tu Linh thảo. Đối với những người kiếm Tu Linh thảo này, bổn tôn nhắc nhở các ngươi, được đến gần vòng hào quang có kim sắc thiểm điện và lục sắc thiểm điện, khi vào gần khu vực đó có chết cũng đừng trách ta trước.
      Nữ Oa nương nương xong liền xoay người ly khai.
      Nhìn theo Nữ Oa nương nương ly khai, Điền Cương nghi hoặc :
      - Nữ Oa nương nương ? Có những người là đến tìm Tu Linh thảo, thực tế lại khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, phải xử lý như thế nào?
      Ngưu Ma Vương cười :
      - Tất cả những gì phát sinh trong Nữ Oa Cung đều nằm trong lòng bàn tay của nương nương, ngươi tranh thủ kiếm thêm chút Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch chắc chắn ngài cũng biết. Nên đừng có nổi lòng tham, chúng ta vào đây để tìm Tu Linh thảo, phải tìm Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Nếu
      - Nếu nguyên thần bị bế, phong bế ngàn năm.
      Điền Cương cười , vừa rồi đương nhiên nghe .
      Thái Úc đột nhiên xoay người :
      - Lý Dương, chúng ta có thể vào rồi.
      rồi, cũng mặc kệ Lý Dương, mình người bay về phía Hỗn Độn sơn.
      - !
      Lý Dương cũng bay theo, Điền Cương và Ngưu Ma Vương cũng bay theo sau. Chỉ là Ngưu Ma Vương nguyên vốn tưởng rằng Bằng Ma Vương đến tìm Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, bỗng nhiên cũng bay theo bọn họ. hiểu rằng, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch được khai thác ở ngoài Hỗn Độn sơn. gian trong Hỗn Độn sơn là gian dộc lập, có chứa thần khí đặc thù. Trong gian hạch tâm, căn bản thể khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch được.
      đoàn người do Thái Úc dẫn đầu, trực tiếp nhắm động khẩu đen ngòm trong Hỗn Độn sơn bay vào, trong động khẩu tối tăm đó là thông đạo dài thập phần hắc ám. Mấy người bay vào trong thông đạo, hướng thẳng vào phía trong phi hành.
      - Hỗn Độn sơn bất quá cũng đâu có lớn lắm? Ta sao lại cảm giác thông đạo này chí ít cũng phải quá vạn thước rồi, hơn nữa bên trong thông đạo này tựa hồ căn bản thể dùng thần thức.
      Điền Cương tỏ vẻ nghi hoặc. Giống với Lôi Viêm Địa Ngục, nơi này căn bản có cách nào sử dụng thần thức.
      Bay được lát, Điền Cương còn gì để nữa.
      Đâu chỉ vạn thước? Với tốc độ của mọi người, mọi người ít nhất bay hơn mười vạn thước rồi, nếu so sánh khoảng cách cả Hỗn Độn sơn chỉ là cái chấm to mà thôi, điều này khỏi làm cho mọi người cảm thấy hơi kì quái.
      - Tới nơi.
      Thanh Thái Úc đột nhiên vang lên. Nhất thời, mọi người hai mắt sáng ngời, rốt cục từ thông khẩu hắc ám bay ra ngoài, cuối thông đạo là gian hắc ám lớn, liếc hết tầm mắt cũng thấy biên giới.
      Bất quá trong gian hắc ám có kim sắc lục sắc quang quyển (quả cầu ánh sáng), từng đạo thiểm điện lóe ra.
      - Hoàng mao điểu. Ngươi sao cũng mò đến đến đây, ngươi phải tìm Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch sao?
      Ngưu Ma Vương quay lại nhìn thẳng vào Bằng Ma Vương ở phía sau.
      Bằng Ma Vương cười :
      - Ta đến nơi này liên quan gì tới ngươi? Ta tìm Tu Linh thảo, hơn nữa cũng thực lực làm như vậy, chẳng lẽ đến xem được à? Nương nương cấm ta, ngươi lại dám này kia?
      - Ngươi tốt nhất thành . Nếu
      Ngưu Ma Vương nhìn chắm chằm vào Bằng Ma Vương. Lúc này Lý Dương, Điền Cương theo Thái Úc hướng về sâu trong hạch tâm Hỗn Độn sơn cấm vực bay , Ngưu Ma Vương trừng mắt nhìn Bằng Ma Vương rồi cũng đuổi theo.
      Trong mắt Bằng Ma Vương lên tia lãnh quang, khẽ cười lạnh, thân hình chợt lóe lên, cũng vội vàng đuổi theo.
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 43: Hỗn Độn sơn
      Vừa rồi tên Minh Quân đó bị từ chối ngay ngoài cửa, mà Lý Dương cũng chỉ là Ma Quân mà thôi, mặc dù Xi Vưu đúng là rất coi trọng , nhưng Nữ Oa nương nương cũng nhất định phải nể mặt.
      Sư huynh, yên tâm, Nữ Oa nương nương này hẳn là cho chúng ta vào thôi. Từ hồi còn ở địa cầu tới bây giờ, Điền Cương rất gần gũi với Lý Dương, nên rất ràng về tính cách Lý Dương, đương nhiên hiểu trong lòng Lý Dương lúc này khẩn trương như thế nào.
      Lý Dương miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, cũng lời nào, mắt nhìn thẳng vào đại môn Nữ Oa Cung.
      Lúc này Lý Dương cảm thấy sao thời gian trôi qua quá thong thả, quả thực là hành hạ người chờ.
      Đột nhiên, đạo thân ảnh quen thuộc được chờ mong đến. Chính là Khổng Tước!
      - Ngưu Ma Vương.
      Khổng Tước cười tới, nhịp tim Lý Dương nhảy lên, lo lắng nhất là câu “Các ngươi mời trở về ”, khi bị cự tuyệt, cũng có biện pháp gì, được Tu Linh thảo, thể cứu Linh Linh, ngay cả Tam Sanh Thạch cũng có nốt.
      - Khổng Tước. Thế nào rồi? Nương nương như thế nào?
      Ngưu Ma Vương lập tức hỏi.
      Khổng Tước cười :
      - Nương nương cho phép, các ngươi tiến vào . Bất quá ta phải nhắc nhở các ngươi, sâu trong cấm vực hạch tâm Hỗn Độn sơn rất nguy hiểm, Tu Linh thảo muốn hái là hái được đâu. Ngưu Ma Vương nhà ngươi là trâu hoang mặc dù lúc nào cũng giả ngốc, nhưng thực ra đầu óc hề ngu, tin rằng biết nơi đó kinh khủng như thế nào.
      Lý Dương căn bản nghe những lời Khổng Tước ần cần dặn dò về sau, chỉ nghe được là nương nương cho phép, nương nương cho phép.
      câu vô cùng đơn giản cũng có nghĩa là có thể vào, có thể tìm được Tu Linh thảo, có thể cứu Linh Linh, có thể mượn được Tam Sanh Thạch rồi.
      - Ha ha, nương nương quả nhiên cho lão ngưu ta đây chút mặt mũi, Lý Dương lão đệ, thôi. Chúng ta vào.
      Ngưu Ma Vương cười hắc hắc . Có vẻ cực kỳ hưng phấn, Điền Cương đứng bên cười rồi thầm:
      - Ở đó mà cho ngươi mặt mũi, phỏng chừng là chỉ nể mặt Xi Vưu Đại Tôn thôi.
      - Điền Cương tiểu tử, ngươi cái gì!
      Ngưu Ma Vương nhất thời trừng mắt
      Điền Cương lập tức cười giả lả :
      - Đâu có cười gì đâu. Ta sư bá quả là có uy tín.
      Ngưu Ma Vương lúc này mới hừ hừ vài tiếng hài lòng. Lúc này lại có đạo thân ảnh bay tới, tốc độ cực nhanh, làm mấy người Lý Dương chấn động.
      - Bằng Ma Vương!
      Mắt Lý Dương khẽ nheo lại.
      nhưng nhớ Bằng Ma Vương luôn luôn có sát ý mãnh liệt với , ánh mắt lạnh như kia, ánh mắt tràn ngập sát ý, xem ra Bằng Ma Vương này mạch giữ mối hận trong lòng, phỏng chừng có cơ hội là ra tay giết Lý Dương ngay.
      “Dưới thần thức ta. thể nào che dấu được, ta há có thể để cho như ý." Lý Dương trong lòng cười thầm. Ngẩng đầu quay về phía Ngưu Ma Vương, Điền Cương :
      - Ngưu Ma Vương đại ca, Điền Cương sư đệ, chúng ta vào trước.
      Ngưu Ma Vương cũng quay về Bằng Ma Vương hừ lạnh :
      - Hoàng mao điểu. Kim Quang Càn Khôn Tráo bị phá rồi có phải là đến tìm vài cục Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, đem về luyện lại kiện thần khí. Hừ, đáng tiếc rồi, cung điện của Nữ Oa nương nương phải ai như ngươi chiêu có thể vào đâu. Còn Lão Ngưu Ta hả, ta vào trước nhé, chờ ngươi được.
      Ngưu Ma Vương châm chọc phen rồi ngạo nghễ cùng Lý Dương cùng Điền Cương bước vào đại môn của Nữ Oa Cung.
      Bằng Ma Vương bị châm chọc hồi, sắc mặt nhất thời rất khó coi:
      - Hừ, tử man ngưu, ngày ta phải cho ngươi hối hận.
      Bất quá Bằng Ma Vương cũng rất biết tính toán. hoàn toàn có biện pháp gì đối phó được với Ngưu Ma Vương. Trừ phi xin Hồng Quân đạo nhân ra tay.
      Xin Hồng Quân đạo nhân ra tay.
      Bằng Ma Vương bất quá chỉ là tọa kỵ nho mà thôi. Hơn nữa biết bao nhiêu năm qua chưa hề gặp Hồng Quân đạo nhân, với thân phận của Hồng Quân, há có thể vì mà tiết hận?
      - Nương nương , mọi người được vào có thể đến hậu viện yên lặng chờ đợi, đến ngày mai năng lượng cuồng bạo ở Hỗn Độn sơn khôi phục trạng thái bình thường.
      thị nữ quay về ba người Ngưu Ma Vương mỉm cười .
      Ngưu Ma Vương gật đầu :
      - Điểm ấy bất tất nhiều lời, lão ngưu ta biết rất . Ta tới đây vài lần rồi, đợi ngày là việc .
      Ngưu Ma Vương có vẻ rất quen đường, bay thẳng đến hậu viện.
      Điền Cương cũng tranh thủ ngắm nhìn Nữ Oa Cung. Nữ Oa Cung quả nhiên khác hẳn với Ma Thần Cung. Bên trong Nữ Oa Cung có các loại thực vật, các loại kì hoa dị thảo, hương sắc rực rỡ, xinh đẹp động lòng người, tản ra linh khí dày đặc, linh khí phiêu đãng trong Nữ Oa Cung, làm cho tâm thần vô cùng sảng khóai.
      Đường lối đan xen, Nữ Oa Cung này quả nhiên lớn, hồi lâu sau, ba người Lý Dương mới tới hậu viện.
      Thái Úc hôm nay từ sớm tới Nữ Oa Cung, Nữ Oa nương nương cân nhắc tình cảnh đặc biệt của , cũng cho vào cổng.
      - Thái Úc.
      Lý Dương vừa gọi vừa hướng về phía đỉnh tử nơi Thái Úc đứng. Điền Cương và Ngưu Ma Vương cũng lập tức theo, Thái Úc nghỉ ngơi băng ghế ở đình tử, ánh mắt hướng về Lý Dương. Hiển nhiên, cũng thấy Lý Dương rồi.
      mặt Thái Úc lộ vẻ tươi cười:
      - Lý Dương! Ngươi quả có đảm khí, dám đến đây . Ta còn tưởng rằng ngươi dám đến nữa!
      Thái Úc lạnh nhạt cười .
      - Sư huynh ta làm sao có thể đến được? Nếu đến, cũng chỉ vì Nữ Oa nương nương cho chúng ta vào.
      Điền Cương giở giọng lý luận.
      Lý Dương cười:
      - Thái Úc Minh Đế, ta đến là đến, chỉ cần ngươi những gì ngươi hứa với ta ngày đó là được.
      Thái Úc ngửa mặt lên trời cười dài. Sau khi thu liễm nụ cười, nhìn chằm chằm vào Lý Dương :
      - Ta là ai? Có khi nào làm mà làm? Chỉ cần ngươi lấy được Tu Linh thảo cứu con ta, kể cả muốn lấy Tam Sanh Thạch ta cũng cho luôn, chứ đừng là mượn.
      Lý Dương gật gật đầu. Đột nhiên Lý Dương ngửa đầu nhìn về phía phía sau hậu viện. Nơi đó có đỉnh núi đen kịt u. Đó chỉ là tòa núi chỉ cao gần ngàn thước, nhưng chung quanh đỉnh núi màu đen kia lại bị bao vây bởi cổ năng lượng kinh khủng. Từng đạo kim sắc thiểm điện và lục sắc thiểm điện ngừng phát ra, thậm chí nếu dùng mắt căn bản thể thấy được đỉnh núi. Chung quanh quả núi gian ngừng vỡ vụn, sau đó lại ngưng tụ, rồi lại vỡ vụn, từng kẽ nứt gian ngừng xuất vô số đạo kim sắc thiểm điện và lục sắc thiểm điện với uy lực rất mạnh. Quả thực cực kỳ hãi nhân!
      - Hô!. Đây hẳn là Hỗn Độn sơn rồi?
      Điền Cương trợn tròn mắt:
      - Sao nhiều hỗn độn thạch vậy, vậy Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cũng thể ít. Hắc hắc, nếu ta dùng Tụ Lí Càn Khôn thuật, trực tiếp thu hết sạch, biết Nữ Oa nương nương có tức giận ?
      - Hồ đồ!
      Ngưu Ma Vương nhất thời trừng mắt, lòng cũng cả kinh.
      Điền Cương đúng là điếc sợ súng. Người khác muốn khối Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch rất khó rồi, nhưng Điền Cương này lại tham vọng quá, trực tiếp muốn cướp sạch cả Hỗn Độn sơn, quả thực lòng tham đáy.
      - Nếu sợ nương nương tức giận thử . Nếu Nữ Oa muốn giết ngươi, ngươi hãy tự lo lấy thân nhé!
      Lý Dương cười , cả người lúc này dựa vào ngọc trụ trong tử đình, chân gác lên lan can, tùy ý rút bình rượu ra tu hơi, có vẻ thích ý vô cùng, tựa hồ chút lo lắng việc sắp tiến vào Hỗn Độn sơn.
      - Hừ!
      đạo hừ lạnh vang lên trong hậu viện. Cơ hồ tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn, chính là Bằng Ma Vương với thân kim y, Lý Dương nhưng thèm quay đầu lại, vẫn uống rượu như trước, thần thức sớm biết đây là Bằng Ma Vương cao ngạo rồi.
      - Man ngưu. Ngươi phải là ta thể vào sao? Ta bây giờ cũng vào đây rồi, ngươi còn gì nữa ?
      Bằng Ma Vương lãnh thanh hỏi, đồng thời chậm rãi bước về phía góc đình tử có bọn Lý Dương, để ý đến Ngưu Ma Vương chút nào.
      - Đó là Nữ Oa nương nương tôn trọng Hồng Quân đạo nhân nên mới cho ngươi vào. Nếu ngươi há có thể vào được, chẳng lẽ ngươi cho là ngươi là vĩ đại lắm sao?
      Ngưu Ma Vương lạnh lùng .
      Bằng Ma Vương đến trước mặt Ngưu Ma Vương, nhìn chằm chằm vào Ngưu Ma Vương, trong mắt bắn ra nhiều tia quang mang, Ngưu Ma Vương cũng xem ra chẳng chịu lép vế, chỉ cần lời bằng lòng là lao vào đánh ngay. Bằng Ma Vương cân nhắc đến thực lực của Ngưu Ma Vương, hừ tiếng, rồi ly khai đình tử.
      Lúc quay lưng . Bằng Ma Vương liếc mắt nhìn Lý Dương với tràn ngập sát ý, nhưng Lý Dương từ đầu tới cuối vẫn thèm liếc mắt nhìn , mực uống rượu…
      Thời gian đều đặn trôi qua, tần suất uống rượu Lý Dương rất ổn đinh, cứ tợp hết ngụm này đến ngụm khác. biết bao lâu sau, chỉ biết là thiểm điện cuồng bạo phía ngoài Hỗn Độn sơn bắt đầu từ từ thu liễm. Lúc này, Lý Dương cũng thu hồi tửu bình.
      - Hô hô…
      Gió hú lên như trong địa ngục, vô số những cơn gió điện từ chui tọt vào sâu trong Hỗn Độn sơn, chỉ trong chốc lát, chung quanh Hỗn Độn sơn vốn năng lượng cuồng loạn hoàn toàn biến mất. Cả hỗn độn gian chung quanh cũng ổn định lại.
      Trong lúc nhất thời, cả Hỗn Độn sơn im lặng vô cùng, chung quanh chỉ thấy thấp thoáng từng đám mây trắng lơ lửng bay qua, còn những tia chớp lóe ra.
      - Bái kiến nương nương!
      Đột nhiên thanh truyền đến đình tử, bọn người Lý Dương cũng xoay người nhìn lại, quả nhiên Nữ Oa nương nương dẫn theo hai thị nữ phiêu nhiên rảo bước tới.
      - Bái kiến nương nương!
      Cơ hồ tất cả mọi người ở đây chân quì xuống cung kính chào. Sở dĩ là “cơ hồ” bởi vì còn có người chịu quỳ, đó là Bằng Ma Vương. Bằng Ma Vương chỉ khẽ khom người chào mà thôi, có vẻ cực kỳ cao ngạo.
      - Mời chư vị đứng lên.
      Thanh Nữ Oa nương nương rất bình thản, mọi người cảm thấy có cảm giác ấm áp.
      Bọn Lý Dương cũng đứng lên.
      - Hôm nay, Hỗn Độn sơn rốt cục khôi phục an tĩnh. Chiếu theo quy củ, an tĩnh này diễn ra suốt thời gian năm. Do đó, chư vị ở đây có cơ hội tiến vào trong đó rồi. Ai muốn lấy Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, mỗi người nhiều nhất có thể chỉ lấy được khối, lớn hoặc . Ai có lòng tham bị trực tiếp phong bế nguyên thần. Giam giữ ngàn năm.
      Nữ Oa nương nương lạnh nhạt .
      Tất cả mọi người im phăng phắc. ai dám gì khác.
      Hỗn Độn sơn là lãnh địa của Nữ Oa nương nương, để cho bọn họ vào khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch là đại ân rồi, nếu còn tham lam, bị nương nương trừng phạt cũng chẳng trách ai được.
      - Hôm nay ngoại trừ khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Hoàn có ít người muốn tìm Tu Linh thảo. Đối với những người kiếm Tu Linh thảo này, bổn tôn nhắc nhở các ngươi, được đến gần vòng hào quang có kim sắc thiểm điện và lục sắc thiểm điện, khi vào gần khu vực đó có chết cũng đừng trách ta trước.
      Nữ Oa nương nương xong liền xoay người ly khai.
      Nhìn theo Nữ Oa nương nương ly khai, Điền Cương nghi hoặc :
      - Nữ Oa nương nương ? Có những người là đến tìm Tu Linh thảo, thực tế lại khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, phải xử lý như thế nào?
      Ngưu Ma Vương cười :
      - Tất cả những gì phát sinh trong Nữ Oa Cung đều nằm trong lòng bàn tay của nương nương, ngươi tranh thủ kiếm thêm chút Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch chắc chắn ngài cũng biết. Nên đừng có nổi lòng tham, chúng ta vào đây để tìm Tu Linh thảo, phải tìm Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Nếu
      - Nếu nguyên thần bị bế, phong bế ngàn năm.
      Điền Cương cười , vừa rồi đương nhiên nghe .
      Thái Úc đột nhiên xoay người :
      - Lý Dương, chúng ta có thể vào rồi.
      rồi, cũng mặc kệ Lý Dương, mình người bay về phía Hỗn Độn sơn.
      - !
      Lý Dương cũng bay theo, Điền Cương và Ngưu Ma Vương cũng bay theo sau. Chỉ là Ngưu Ma Vương nguyên vốn tưởng rằng Bằng Ma Vương đến tìm Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, bỗng nhiên cũng bay theo bọn họ. hiểu rằng, Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch được khai thác ở ngoài Hỗn Độn sơn. gian trong Hỗn Độn sơn là gian dộc lập, có chứa thần khí đặc thù. Trong gian hạch tâm, căn bản thể khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch được.
      đoàn người do Thái Úc dẫn đầu, trực tiếp nhắm động khẩu đen ngòm trong Hỗn Độn sơn bay vào, trong động khẩu tối tăm đó là thông đạo dài thập phần hắc ám. Mấy người bay vào trong thông đạo, hướng thẳng vào phía trong phi hành.
      - Hỗn Độn sơn bất quá cũng đâu có lớn lắm? Ta sao lại cảm giác thông đạo này chí ít cũng phải quá vạn thước rồi, hơn nữa bên trong thông đạo này tựa hồ căn bản thể dùng thần thức.
      Điền Cương tỏ vẻ nghi hoặc. Giống với Lôi Viêm Địa Ngục, nơi này căn bản có cách nào sử dụng thần thức.
      Bay được lát, Điền Cương còn gì để nữa.
      Đâu chỉ vạn thước? Với tốc độ của mọi người, mọi người ít nhất bay hơn mười vạn thước rồi, nếu so sánh khoảng cách cả Hỗn Độn sơn chỉ là cái chấm to mà thôi, điều này khỏi làm cho mọi người cảm thấy hơi kì quái.
      - Tới nơi.
      Thanh Thái Úc đột nhiên vang lên. Nhất thời, mọi người hai mắt sáng ngời, rốt cục từ thông khẩu hắc ám bay ra ngoài, cuối thông đạo là gian hắc ám lớn, liếc hết tầm mắt cũng thấy biên giới.
      Bất quá trong gian hắc ám có kim sắc lục sắc quang quyển (quả cầu ánh sáng), từng đạo thiểm điện lóe ra.
      - Hoàng mao điểu. Ngươi sao cũng mò đến đến đây, ngươi phải tìm Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch sao?
      Ngưu Ma Vương quay lại nhìn thẳng vào Bằng Ma Vương ở phía sau.
      Bằng Ma Vương cười :
      - Ta đến nơi này liên quan gì tới ngươi? Ta tìm Tu Linh thảo, hơn nữa cũng thực lực làm như vậy, chẳng lẽ đến xem được à? Nương nương cấm ta, ngươi lại dám này kia?
      - Ngươi tốt nhất thành . Nếu
      Ngưu Ma Vương nhìn chắm chằm vào Bằng Ma Vương. Lúc này Lý Dương, Điền Cương theo Thái Úc hướng về sâu trong hạch tâm Hỗn Độn sơn cấm vực bay , Ngưu Ma Vương trừng mắt nhìn Bằng Ma Vương rồi cũng đuổi theo.
      Trong mắt Bằng Ma Vương lên tia lãnh quang, khẽ cười lạnh, thân hình chợt lóe lên, cũng vội vàng đuổi theo.
      lazybeerina93 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 44: Ai có thể làm khó dễ được ta?
      Bên trong hạch tâm gian Hỗn Độn sơn, vùng hắc ám rộng lớn khôn cùng, sâu trong hạch tâm gian tối đen, từng đạo kim sắc lôi điện và lục sắc thiểm điện vờn quanh lẫn vào nhau, hình thành quang quyển lớn, thỉnh thoảng đạo thiểm điện vọt ra khỏi quang quyển bắn ra.
      Tại tâm của quang quyển, có tảng đá màu đen cao khoảng chừng ba người tỏa ra hào quang ngũ sắc, chính là Ngũ Sắc Hỗn Độn Thạch, Ngũ Sắc Hỗn Độn Thạch mọc lên cây màu xanh biếc, giống như cọng cỏ mùa xuân, tràn ngập sinh cơ, chung quanh từng đạo quang mang bao phủ.
      - Hô, hô…
      Theo tiếng kình phong, hai người Thái Úc và Lý Dương trong nháy mắt xuất phía ngoài quang quyển. Người nào vào được bên trong quang quyển, người đó có thể lấy được Tu Linh thảo.
      - Có phải là Tu Linh thảo ?
      Nhãn tình Thái Úc nhìn chằm chằm vào Tu Linh thảo. Trong mắt , Tu Linh thảo là trân quý nhất, trong lòng Tu Linh thảo còn trân quý hơn cả thần khí Tam Sanh Thạch, vì Tu Linh thảo có thể cứu con , đối với con quan trọng hơn tính mạng bản thân.
      Lý Dương nheo mắt, thần thức tản ra, trong khoảnh khắc hoàn toàn bao phủ lấy Tu Linh thảo.
      - Sinh cơ mạnh.
      Lý Dương trong lòng tán thưởng. Tu Linh thảo này ngay cả người bị trúng băng phách tỏa hồn như Linh Linh cũng có thể cứu được, hiệu quả thần kì khó có thể tưởng tượng được.
      - Oa. Đây là Tu Linh thảo sao? Bị lôi điện vây quanh như vậy, làm sao được hái được chứ?
      Thân hình Điền Cương chợt lóe, cũng tới ngoài quang quyển, nhìn thấy Tu Linh thảo cũng rất kinh ngạc.
      Thái Úc nhăn tít lông mày:
      - Lôi điện kim sắc và lục sắc này biết là cái gì? Uy lực kinh khủng, bị công kích, ngay cả Đại Tôn cũng có thể bị thương, nhưng cũng thể đột phá quang quyển tiến vào trong đó.
      - Tu Linh thảo, Tu Linh thảo.
      Thái Úc trong miệng lẩm bẩm mấy từ đó, cũng chẳng biết phải làm gì nữa.
      Xông bừa vào? Phỏng chừng ngay cả chưa kịp sờ được vào Tu Linh thảo lăn ra chết. Thái Úc ngây người ra.
      Ngưu Ma Vương trước, nhưng Bằng Ma Vương lại đến nơi trước.
      - Thái Úc ! Ngươi phải muốn cứu con ngươi sao? Nghe con ngươi trúng phải băng phách tỏa hồn. Băng phách tỏa hồn là tuyệt kỹ khó lường a. Phỏng chừng ngoại trừ cái được xưng là đệ nhất thần dược Tu Linh thảo này, tựu có bảo bối gì có thể cứu con ngươi được, ngươi làm sao còn đứng nhìn ở bên ngoài? Còn xông vào ?
      Thanh quái khí của Bằng Ma Vương vang lên. Đội đầu vũ mao màu vàng, ánh mắt Bằng Ma Vương cũng mang theo nụ cười ma quỉ.
      Thái Úc hừ lạnh tiếng, căn bản khinh thường .
      Thái Úc đảo mắt nhìn về phía Lý Dương :
      - Lý Dương ! Ngươi phải ngươi muốn lấy được Tu Linh thảo này sao? Bây giờ đối mặt với thiểm điện kim sắc và lục sắc, ta muốn xem ngươi hái Tu Linh thảo như thế nào?
      Trong lòng Thái Úc tin Lý Dương có thể làm được, nhưng đáy lòng lại hy vọng Lý Dương có thể làm được. thực tế, trong lòng cũng rất mâu thuẫn.
      mặt Lý Dương nở nụ cười lạnh nhạt:
      - Thái Úc ! Ngươi bất tất khẩn cấp. Tóm lại, ta hái Tu Linh thảo xuống, khi đó ngươi chỉ cần thực hành lời hứa là được. Về phần ta làm sao có thể lấy được Tu Linh thảo, ngươi bất tất phải hỏi.
      Lý Dương đứng bên có hành động gì.
      căn bản nóng nảy. Bí mật của há có thể làm cho người khác phát ? Do đó Lý Dương quyết định đợi những người khác thất vọng bỏ xong, Lý Dương mình tiến vào trong quang quyển đó rồi ái Tu Linh thảo đem ra.
      - Hừ ! Ta biết ngươi có bổn mà.
      Thái Úc cười nhạt. Trong mắt vòng tròn bao phủ với kim sắc thiểm điện và lục sắc thiểm điện, căn bản có biện pháp gì của xuyên qua kia quang quyển, hái được Tu Linh thảo.
      Do đó trước giờ tin Lý Dương, bây giờ nghe Lý Dương như thế, càng cho rằng Lý Dương láo.
      - Sư huynh ta có bổn này hay cũng phải ngươi định đoạt.
      Điền Cương trừng mắt, quay về Thái Úc gắt gỏng.
      Thái Úc cười lạnh :
      - Tiểu bối, ta chuyện đến lượt ngươi chõ miệng vào. Bất quá Thái Úc ta cũng có tâm tình nào để động thủ.
      Bởi vì… Tu Linh thảo có thể cứu con ở ngay trước mắt , cũng có biện pháp nào lấy được.
      - Thái Úc. Ngươi uổng phí đặt hy vọng vào Lý Dương. Hắc hắc, Lý Dương bất quá là Ma Quân nho mà thôi. Mặc dù Phi Đao Nhập Đạo cũng có vài phần đặc biệt, nhưng bằng Ma Quân nho như mà cũng ảo tưởng lấy được Tu Linh thảo, quả thực cười chết được. Thái Úc, ngươi có phải ấm đầu .
      Bằng Ma Vương cười to .
      - Con bà nó, hoàng mao điểu, ngươi câm miệng cho ta.
      Ngưu Ma Vương hằn học
      Thái Úc nhìn chằm chằm Tu Linh thảo, rất muốn hái nhưng lại có biện pháp nào, vô cùng khẩn cấp, còn tâm tình đâu mà nghe thanh Ngưu Ma Vương và Bằng Ma Vương cãi nhau, nhất thời thấy khó chịu vô cùng.
      - Câm miệng hết cho ta.
      Thái Úc đột nhiên gào lên tiếng.
      Thái Úc sát khí bốc cao, trừng trừng nhìn Ngưu Ma Vương và Bằng Ma Vương.
      - Hừ! Thái Úc. Ngươi dẹp cái bản mặt đó . Ngươi tưởng rằng mình là nhân vật ghê gớm lắm sao?
      Trong mắt Bằng Ma Vương lóe ra những tia hàn quang, Thái Úc rất lợi hại, trong quá khứ Bằng Ma Vương vốn đối xử rất lễ phép.
      Thái Úc hừ lạnh tiếng .
      - Hoàng mao điểu. có Kim Quang Càn Khôn Tráo, ai thèm quan tâm tới ngươi?
      Ngưu Ma Vương giọng chế giễu:
      - Với ngươi bây giờ, căn bản phải địch thủ của Thái Úc, Tam Sanh Thạch xuất ra, ngươi tưởng có thể đấu với Thái Úc sao, đúng là tiếu thoại.
      Thái Úc lúc này tâm tình bất hảo cực độ, tựa như quả bom nổ chậm, ai đụng với là gặp xui xẻo.
      - Thái Úc. Ngươi dám trừng mắt với ta?
      Bằng Ma Vương phẫn nộ quát, cực kì phẫn nộ. Vừa rồi bị Thái Úc gắt sinh tức giận. Bây giờ qua ánh mắt Thái Úc nhìn , hiển nhiên rất xem thường . Bằng Ma Vương vốn cao ngạo như vậy, tự nhiên phẫn nộ.
      - Hừ!
      lời bất hòa tức thời động thủ. Bằng Ma Vương vung tay lên, trường thương màu vàng đột nhiên hướng Thái Úc đâm tới. mặt Ngưu Ma Vương cười cười. Cả Thái Úc lẫn Bằng Ma Vương, xem vừa mắt, hai người đánh nhau, đương nhiên mừng rỡ cao hứng.
      Lý Dương và Điền Cương cũng đứng bên theo dõi tình hình.
      Trong mắt Thái Úc hàn quang lóe lên, trong tay đột nhiên xuất vật có ba màu khác nhau. Nhìn kỹ mới phát chính là tảng đá phát ra hào quang ba màu. Tảng đá rất bình thường, nhưng lại phát ra hào quang tam sắc. Chính là Tam Sanh Thạch, trong mắt Bằng Ma Vương đột nhiên xuất quỷ dị…
      - A!
      Điền Cương hét thảm tiếng, thân thể liền giống như tên rời khỏi cung bắn về phía quang quyển, tốc độ Điền Cương bị đánh bay phỏng chừng trong nháy mắt đến sát quang quyển rồi.
      - Sư đệ…
      Lý Dương kêu lớn, còn kịp rồi.
      Lý Dương lớn giọng kêu gọi, đột nhiên lại có thân ảnh màu vàng xuất bên người Điền Cương, quyền đấm mạnh vào ngực Điền Cương, lúc này nghe "Sát" tiếng, Điền Cương phun ra vòi máu tươi, trực tiếp bị đánh bay về phía kim sắc và lục sắc lôi điện hình thành quang quyển.
      Tốc độ quá nhanh.
      Vì khoảng cách giữa Bằng Ma Vương và Điền Cương xa. Ở khoảng cách như vậy, với tốc độ của Bằng Ma Vương cũng giống như thuấn di, làm cho bọn người Lý Dương có cảm giác có hai thân ảnh, người cùng Thái Úc đánh nhau, người kia công kích Điền Cương.
      - Sư đệ!
      Lý Dương phản ứng nhanh nhất, cũng vì thần thức phát nhanh nhất, lúc này sử dụng Xuyên Vân Toa Vụ, tốc độ đạt đến cực hạn hướng về phía Điền Cương phóng , muốn cứu Điền Cương trước khi nhập vào trong quang quyển. khi Điền Cương lọt vào quang quyển, hẳn phải chết nghi ngờ gì, cùng lúc đó Lý Dương vung tay áo, muốn dùng Tụ Lí Càn Khôn thu Điền Cương.
      - Ha ha…
      Trong mắt Bằng Ma Vương lên tia độc ác. Trong nụ cười hưng phấn đó đồng thời biểu lộ mưu đen tối… thân hình chợt lóe…
      - Bồng!
      Thần thức Lý Dương mặc dù phát Bằng Ma Vương nhưng căn bản kịp phản ứng. Khoảng cách quá gần, hơn nữa Bằng Ma Vương tốc độ quá nhanh. cổ nguyên lực kinh khủng bao trùm toàn thân Lý Dương. Lý Dương vừa mới muốn thi triển Tụ Lí Càn Khôn thuật bị phá hủy.
      - Sư đệ!
      Lý Dương trơ mắt nhìn Điền Cương lọt vào quang quyển. Lập tức cũng chui luôn vào trong đó.
      Lúc này…
      - Hoàng mao điểu!
      Chỉ trong cái chớp mắt, Lý Dương và Điền Cương bị đánh lọt vào trong quang quyển. Ngưu Ma Vương nhất thời sát khí tận trời, nhưng lúc này…
      - Oanh long long…
      Những tiếng sấm kinh khủng đột nhiên vang lên. Lôi điện hình thành quang quyển vốn coi như rất ổn định, đột nhiên như nổi điên. Kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện đột nhiên lan ra bốn phía. Thái Úc, Ngưu Ma Vương, Bằng Ma Vương ba người bất chấp tất cả, thân hình giống như thiểm điện, nháy mắt liền chạy ra khỏi gian đó, chạy vào trong thông đạo tối đen.
      - Xoẹt xoẹt…
      gian bị kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện đánh nát, ba người Ngưu Ma Vương lúc này tất cả đều chạy thục mạng, trong nháy mắt chạy ra khỏi thông đạo tối đen, đồng thời cao giọng hô…
      - Chạy mau!
      Thanh Ngưu Ma Vương đột nhiên vang vọng cả Hỗn Độn sơn, những cao thủ khai thác Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch giật mình, rồi ngẩng đầu nhìn lên thấy lục sắc lôi điện và kim sắc lôi điện từ trong thông đạo vọt ra, nhất thời cả đám cao thủ ai bảo ai cắm đầu chạy trối chết.
      - Hô hô…
      Như cơn lốc, lục sắc lôi điện và kim sắc lôi điện lần nữa hoàn toàn bao vây Hỗn Độn sơn. Chỉ trong giây lát, chung quanh Hỗn Độn sơn lại khôi phục trạng thái năng lượng cuồng loạn.
      - Chuyện gì thế? phải Hỗn Độn sơn cuồng loạn nhiều năm, an tĩnh năm sao? Lúc này mới đến nửa ngày. Sao lại…
      Đám cao thủ đến từ các giới cực kỳ nghi hoặc, nhìn những lôi điện này bắn ra mà có biện pháp gì.
      Lúc đó thân ảnh Nữ Oa nương nương cũng xuất tại hậu viện, hai thị nữ cung kính đứng phía sau nàng.
      - Kim Sí. Các ngươi tiến vào gian hạch tâm Hỗn Độn sơn rốt cuộc xảy ra tình gì? Hỗn Độn sơn từ cổ chí kim đều có năng lượng bạo loạn ngàn năm, an tĩnh năm. Làm sao lúc này lại xảy ra việc như thế hả? Hạch tâm gian rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
      Nữ Oa nương nương trực tiếp hỏi thẳng Bằng Ma Vương.
      Bằng Ma Vương lúc này cũng có vẻ rất hưng phấn.
      muốn giết ba người. là Tôn Ngộ , hai là Ngưu Ma Vương, ba là Lý Dương. Trong ba người, Tôn Ngộ căn bản thể đối phó được. Bằng Ma Vương cũng phải là đối thủ của Ngưu Ma Vương, còn lại người là Lý Dương.
      Giết Lý Dương, Bằng Ma Vương cuối cùng trong lòng phát tiết chút ác khí.
      Nữ Oa nương nương khẽ vừa nhíu mày.
      Hỗn Độn sơn so với Lôi Viêm Địa Ngục kinh khủng hơn, nếu chỉ có loại kim sắc lôi điện, Nữ Oa nương nương còn có thể kháng cự, nhưng kim sắc lôi điện và lục sắc lôi điện cùng công kích cả Nữ Oa nương nương cũng có thể bị thương.
      Hơn nữa bên trong gian hạch tâm Hỗn Độn sơn, thần thức Nữ Oa cũng thể lọt vào. Do đó… nàng bây giờ cũng biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Về cái chết của Lý Dương và Điền Cương, Nữ Oa nương nương cũng để ý.
      Xi Vưu coi trọng Lý Dương, Điền Cương, đâu có quan hệ gì với Nữ Oa nàng? Lý Dương Điền Cương có chết cũng chỉ là chết đôi kiến .
      - Chư vị chờ ở đây, chờ xem Hỗn Độn sơn có thể an tĩnh trở lại hay , nếu , xin mời ra về thôi.
      Nữ Oa nương nương nhàng , rồi thản nhiên xoay người bước , ly khai hậu viện. Mọi người ở đây đều ngồi xuống nghỉ ngơi, có ai rời .
      Ai biết lát sau Hỗn Độn sơn có khôi phục hay ? Dù sao với cao thủ chờ đợi chút thời gian cũng chẳng tính là gì.
      - Hoàng mao điểu!
      Ngưu Ma Vương nhìn chằm chằm vào Bằng Ma Vương, trong mắt lộ vẻ sát ý.
      Trong khi Bằng Ma Vương theo bọn họ, Ngưu Ma Vương hơi nghi ngờ Bằng Ma Vương có tâm địa bất chính. Do đó mực đứng bên cạnh Lý Dương, nhưng ai có thể nghĩ Bằng Ma Vương hiểm đến thế, mặt ngoài đánh nhau với Thái Úc, làm cho Ngưu Ma Vương dồn chú ý vào đó, mặt khác, trong nháy mắt công kích Điền Cương, làm Lý Dương phải bay đến cứu. Lý Dương tự nhiên cách Ngưu Ma Vương khá xa, rồi tiếp theo công kích Lý Dương. Nếu công kích Lý Dương trước, mà Ngưu Ma Vương lại luôn ở bên cạnh Lý Dương, nguy hiểm quá lớn. Do đó công kích Điền Cương, hơn nữa giết chết Điền Cương, chỉ là hoàn toàn phong ấn công lực Điền Cương, làm cho Lý Dương phải rời Ngưu Ma Vương đến cứu Điền Cương, chiêu này đếu tính toán hết những suy nghĩ trong lòng Lý Dương, Lý Dương dù biết có nguy hiểm, nhưng vì huynh đệ, cũng ra tay.
      Coi như là hình thức biến tướng của “Vây ngụy cứu triệu”
      - Man ngưu. Ta giết Lý Dương và Điền Cương sao? Chẳng lẽ ngươi dám vì hai đứa đó mà chiến đấu sinh tử với ta, muốn giết ta?
      Bằng Ma Vương cười lạnh .
      Ngưu Ma Vương cũng rùng mình.
      Mặc kệ như thế nào, Bằng Ma Vương cũng là tọa kỵ của Hồng Quân đạo nhân, Hồng Quân đạo nhân còn siêu việt hơn cả Đại Tôn. Trong mắt Hồng Quân đạo nhân, Ngưu Ma vương ngay cả con kiến cũng bằng. sao dám đắc tội với Hồng Quân đạo nhân?
      - Ha ha… giết có sao? Đúng là ta giết Lý Dương và Điền Cương đó. Ai có thể làm khó dễ được ta?
      Bằng Ma Vương ngửa mặt lên trời cười lớn. Cực kỳ ngạo mạn… Ngưu Ma Vương hai mắt đỏ ngầu, cả thân cơ thể run rẩy. Sắc mặt rất trầm, nhưng ra tay.
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :