Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 36: Tân đích Đại Tôn
      Nghe ngôn ngữ cường ngạnh của Bằng Ma Vương như thế, nhất thời tình thế trường diện trở nên căng thẳng.
      - Ta xem đầu man ngưu nhà ngươi có thể làm gì được chúng ta?
      Bằng Ma Vương cười lạnh lắc lắc đầu, Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương cũng thế, bị đánh đến độ nếu chỉ vì Ngưu Ma Vương mà giao ra Lý Dương, thanh danh Sư Đà Lĩnh tam thánh bọn họ sau này bị hủy diệt.
      Đồng thời…
      Từng đạo quang mang lóe ra người Bằng Ma Vương, Sư Đà Vương cùng với Dã Tượng Vương, hiển nhiên ba người Bằng Ma Vương cũng lo lắng Ngưu Ma Vương này lại dùng ngưu giác màu đỏ kia tiếp tục công kích điên cuồng, do đó trước tiên dùng nguyên lực bảo vệ bản thân.
      Ngưu Ma Vương có dù có đánh rất mạnh, khi qua Kim Quang Càn Khôn Tráo bị hóa giải hơn phân nửa, với chuẩn bị của ba người, uy lực cũng phải là quá lớn.
      - Là các ngươi tự mình đó!
      Lỗ mũi Ngưu Ma Vương nhất thời nở lớn, từng đạo khí lưu màu trắng ngừng phun ra, hiển nhiên Ngưu Ma Vương bị chọc giận, Ngưu Ma Vương bị rơi vào trạng thái cuồng hóa rất dễ bạo nộ, cái đầu cũng rất dễ nóng lên.
      - Hừ!!!
      tiếng trâu rống trầm thấp, Ngưu Ma Vương đột nhiên hóa thành tia sét, hướng thẳng về phía Kim Quang Càn Khôn Tráo phóng , hào quang từ ngưu giác huyết hồng sắc đầu lóe lên càng tăng thêm chiến ý, dã ngưu, điểm cực mạnh chính là sừng, bản thể Ngưu Ma Vương cũng có sừng rất cứng.
      Cuồng hóa xong, hai ngưu giác dung hợp thành huyết hồng sắc ngưu giác, uy lực rốt cuộc đạt tới bậc nào?
      - Hưu…
      Ngưu giác lóe ra nhiều tia quang mang, thần thức Lý Dương lúc này bị Dã Tượng Vương thu vào Tụ Lí Càn Khôn nhìn ra cú đâm này, tựa hồ nhớ tới Phá Sơn Liệt , rồi lại thấy ngưu giác quang mang chói mắt mang theo lực lượng cực mạnh của Ngưu Ma Vương, ầm ầm đâm vào Kim Quang Càn Khôn Tráo.
      - Oanh…
      Đánh xong, gian vỡ vụn, nhưng vết nứt gian này thể ảnh hưởng lớn gì đối với Ngưu Ma Vương cùng với Bằng Ma Vương Tam thánh. Kim Quang Càn Khôn Tráo ngừng sinh ra từng đạo sóng gợn, nhanh chóng hóa giải lực công kích.
      Nhưng Ngưu Ma Vương biến thân, Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể ngoại gia cuồng hóa, ngưu giác công kích cực mạnh, đến cả Tôn Ngộ với tấm thân cơ hồ bất tử cũng bị thương, có thể tưởng tượng được công kích mạnh như thế nào?
      Nhất thời…
      - Bồng…
      Bên trong Kim Quang Càn Khôn Tráo giống như sinh ra từng đạo sóng chấn động, ba người Bằng Ma Vương bên trong nhất thời bị xô vào nhau. Bên ngoài thân ba người Bằng Ma Vương nguyên lực ngừng ngăn cản sóng công kích kinh khủng kia. Lúc này, Bằng Ma Vương ba người hề bị thương, chỉ là tiêu hao chút nguyên lực mà thôi.
      Bằng Ma Vương ba người vừa thấy thế, nhất thời hưng phấn hẳn lên.
      Sư Đà Vương là người đầu tiên cuồng tiếu :
      - Ha ha… man ngưu, chúng ta ở trong Kim Quang Càn Khôn Tráo, ngươi có thể làm được gì chúng ta? Đây là thần khí do chính Hồng Quân luyện chế, ngươi là Đế nho há có thể phá thần khí, chúng ta ba huynh đệ cứ ở trong Kim Quang Càn Khôn Tráo. Mặc cho ngươi công kích, ngươi cũng thể làm gì chúng ta được, ha ha…
      Dã Tượng Vương cũng đắc ý, cười to :
      - Man ngưu, Lý Dương bị ta bắt, đầu man ngưu ngươi có đánh tiếp cũng hữu dụng. Cho dù ta nguyện ý thả Lý Dương, đại ca ta cũng muốn, do đó hết cách rồi… ngươi chịu khó khóc vài tiếng cho Lý Dương thôi. Ha ha…
      Bằng Ma Vương cũng cười lạnh .
      Đột nhiên…
      - Ba tên kia, trốn vào trong cái mu rùa dám ra đây, lại còn dương dương tự đắc, muốn cái gì? cảm thấy đỏ mặt sao?
      Tôn Ngộ vẻ khinh thường. Thanh mặc dù lớn, nhưng lực xuyên thấu rất mạnh, tất cả mọi người thảo nguyên đều nghe được.
      Nhất thời sắc mặt Bằng Ma Vương ba người trầm xuống.
      Đại Thánh khác nếu dám vũ nhục bọn họ. Có lẽ bọn họ ba người thẳng tay giáo huấn đối phương, nhưng người lời này chính là Tôn Ngộ , được xưng là đệ nhất nhân, chỉ dưới Đại Tôn trong lục giới, hơn nữa bọn họ ba người cũng đánh nhau với Tôn Ngộ , rất ràng, Tôn Ngộ này còn kinh khủng hơn Ngưu Ma Vương kia.
      Do đó… bọn họ cả đám im bặt.
      - Ta tin, Kim Quang Càn Khôn Tráo này phá được, hừ hừ hừ hừ…
      Trong mũi Ngưu Ma Vương phun ra khí lưu cách gấp gáp. Màu đỏ trong mắt càng thêm dị, tính cố chấp của ngưu tộc cũng điên cuồng phi thường.
      - Oanh!
      Ngưu giác màu đỏ dị lại đánh mạnh Kim Quang Càn Khôn Tráo, vẫn thế, mặc dù uy lực lớn, nhưng khi qua Kim Quang Càn Khôn Tráo cũng bị triệt tiêu đại bộ phận, phần lực còn lại, ba vị Đại Thánh đồng thời gánh chịu, tự nhiên quá dễ dàng.
      - Con bà nó!
      Nhìn thần sắc bất cần ngạo nghễ của Bằng Ma Vương ba người bên trong Kim Quang Càn Khôn Tráo, trong lòng Ngưu Ma Vương càng thêm bốc lửa, miệng chửi, đầu cúi xuống, răng nghiến lại, lần nữa bất chấp tất cả điên cuồng lao .
      - Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
      Hết lần này tới lần khác, Ngưu Ma Vương lại tiếp tục thất bại khi dùng ngưu giác đỉnh đâm tới.
      Kim Quang Càn Khôn Tráo chấn động hết lần này tới lần khác, nhưng mặc dù chấn động đến đâu, cũng vẫn như trước vết trầy xước.
      Thần thức Lý Dương trong Tụ Lí Càn Khôn của Dã Tượng Vương thấy ràng mọi chuyện xảy ra.
      - Ngưu Ma Vương… đại ca!
      Nhìn Ngưu Ma Vương điên cuồng, bất chấp tất cả, trong lòng Lý Dương đột nhiên rất cảm động, biết Ngưu Ma Vương vì muốn cứu , hay vì Ngưu Ma Vương chiến đấu vì sĩ diện của mình, nhưng trong mắt Lý Dương Ngưu Ma Vương làm tất cả để cứu .
      Trong lòng Lý Dương lặng lẽ ghi nhớ ân tình này, mặc dù bây giờ mình địa vị rất thấp, thực lực cũng cao, thể so được với Ngưu Ma Vương, cũng giúp được Ngưu Ma Vương cái gì, nhưng Lý Dương vẫn khắc ghi ân tình này trong lòng.
      - Tụ Lí Càn Khôn, Tụ Lí Càn Khôn, bằng sức mình, làm sao có thể xuất động được?
      Lý Dương bất lực.
      Mặc dù tự tin Dã Tượng Vương thể giết chết mình, nhưng với Tụ Lí Càn Khôn này mình cũng thể thóat ra, Tụ Lí Càn Khôn muốn phá được chỉ có biện pháp, đó là dùng công kích cực mạnh. Phá gian…
      Với công kích mạnh gian Tụ Lí Càn Khôn thừa nhận nổi, có vết nứt, mình liền có thể thoát ra ngoài.
      Nhưng với Tụ Lí Càn Khôn này của Dã Tượng Vương, Đao Phách của mình căn bản thể phá Tụ Lí Càn Khôn này thóat ra được. Do đó chỉ có thể nhìn tình phát triển bên ngoài. Mình căn bản vô năng vi lực.
      - Hô hô hô hô…
      Vốn cũng là tiếng trâu rống, nhưng bây giờ từ mũi của Ngưu Ma Vương lại phát ra thanh hồng hộc, hiển nhiên phải hô hấp dồn dập quá mức, vừa mới công kích mãnh liệt mấy trăm lần tiêu hao lực lượng của quá lớn.
      - Hô hô…
      Ngưu Ma Vương chậm rãi giải trừ biến hóa, cũng phải thể kiên trì nữa, mà là tiếp tục như thế cũng vô dụng, hơn nữa bảo trì trạng thái cuồng hóa, đúng là năng lượng của mình tiêu hao cũng quá lớn, công kích càng mạnh, tiêu hao càng nhiều.
      Màu đỏ người Ngưu Ma Vương từ từ nhạt dần.
      - Ha ha …… man ngưu, ngươi còn kiêu ngạo nữa , giải trừ cuồng hóa, ngươi căn bản phá được Kim Quang Càn Khôn Tráo của ta, ngay cả tư cách đả thương ta cũng có.
      Bằng Ma Vương kiêu ngạo cùng cực, đột nhiên thu lại Kim Quang Càn Khôn Tráo chỉ còn bao phủ ngoài thân thể mình, còn Sư Đà Vương, Dã Tượng Vương thoát ly khỏi bảo vệ của Kim Quang Càn Khôn Tráo.
      Ngưu Ma Vương cuồng hóa mặc dù vẫn lợi hại như trước, nhưng với Kim Quang Càn Khôn Tráo của mình Bằng Ma Vương cũng thèm quan tâm.
      - Kim Quang Càn Khôn Tráo, Kim Quang Càn Khôn Tráo…
      Ngưu Ma Vương trợn mắt nhìn trừng trừng vào Bằng Ma Vương, cũng vô kế khả thi. Bằng Ma Vương này tốc độ quá nhanh. Đánh lén căn bản trúng, hơn nữa Bằng Ma Vương có Kim Quang Càn Khôn Tráo quá biến thái.
      - Hồng Quân hiểu sao vì sao lại đem bảo bối như thế đưa cho con dã điểu này.
      Trong lòng Ngưu Ma Vương cực kỳ bất lực
      Bằng Ma Vương cười lạnh :
      - Ta đứng cho man ngưu nhà ngươi đánh, ngươi cũng thể làm gì được ta, như vậy thể trách ta cho ngươi cơ hội. Ha ha…
      Bằng Ma Vương đột nhiên ngoảng mặt lại, xoay người nhìn về phía Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương, :
      - Hai vị ca ca, chúng ta .
      Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương cũng nhìn Ngưu Ma Vương liếc mắt, rất kiêu ngạo, tựa hồ trận đấu này mình thắng lợi hoàn toàn. Bọn họ quên mất, bọn họ bất quá dựa vào Kim Quang Càn Khôn Tráo mới ngăn trở Ngưu Ma Vương được.
      Thấy Bằng Ma Vương như thế, vốn Tôn Ngộ xem cuộc chiến cũng khó chịu đến nhíu mày trợn mắt, tựa hồ nhớ tới những tình trong quá khứ.
      Tôn Ngộ nhớ , lúc trước trong khi mình đánh ba, cuối cùng cũng là tên Bằng Ma Vương này dựa vào Kim Quang Càn Khôn Tráo làm cho mình vô kế khả thi, cho nên mới tuyên bố hòa. thực tế Sư Đà Lĩnh tam thánh bị Tôn Ngộ đánh thập phần thảm thiết, nhưng chỉ dựa vào Kim Quang Càn Khôn Tráo trốn tránh mà thôi.
      - Hoàng mao điểu, lần trước cũng kiêu ngạo như vậy, hừ, lão tôn ta đây cũng lâu lắm rồi động thủ, tay chân ngứa ngáy, hách hách… Thái Cực vô thượng đại viên mãn, là cái quái gì? Bế quan lâu như vậy mà đột phá được, hay là đại chiến hồi cho sướng!
      Tôn Ngộ máu chiến, khát vọng chiến đấu của hề kém Ngưu Ma Vương, chỉ vì muốn cảm ngộ được cái gì Thái Cực vô thượng đại viên mãn, phải ngồi tu luyện biết bao nhiêu năm, hôm nay nhìn trận chiến nhiệt huyết sôi trào, hơn nữa quen nhìn Bằng Ma Vương kiêu ngạo, Tôn Ngộ cũng động tâm rồi.
      Tôn Ngộ đột nhiên ngẩng đầu cao quát:
      - Hách hách… hoàng mao điểu, đứng lại cho lão tôn!
      Thanh Tôn Ngộ giống như động kim xuyên thạch, thanh đó làm cho Bằng Ma Vương rùng mình. Bằng Ma Vương quay đầu nhìn về phía Tôn Ngộ , nghe Tôn Ngộ gọi là “Hoàng Mao Điểu”, lúc này cười lạnh :
      - Tôn hầu tử, có việc ngươi gọi loạn làm gì?
      Lần trước lão tôn ta đây phá được Kim Quang Càn Khôn Tráo của ngươi, lúc này ta ngứa tay rồi…
      Đám lông mặt Tôn Ngộ lộ ra thần sắc muốn đánh với cả thiên địa, quang mang chợt lóe, đạo tử kim quang lòe lòe bỗng xuất tay Tôn Ngộ , chính là Kim Bổng được xưng “Vô Kiên Bất Tồi”
      Bằng Ma Vương cười lạnh:
      - Tôn hầu tử, Kim Quang Càn Khôn Tráo của ta do chủ nhân tự thân đưa cho ta, để xem hầu tử như ngươi có khả năng phá ?
      Bằng Ma Vương vì từng thân là tọa kỵ của Hồng Quân đạo nhân nên rất kiêu ngạo, kể cả gặp Đại Tôn, cũng chỉ miễn cưỡng gật đầu hành lễ, từ đó có thể tưởng tượng cao ngạo của .
      Bất quá cũng có Đại Tôn tìm kiếm gây phiền toái. Dù sao Bằng Ma Vương cũng là tọa kỵ Hồng Quân đạo nhân, Hồng Quân đạo nhân quả là người vạn vạn lần nên trêu vào.
      Hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn làm Đại Tôn, Đại Tôn thực lực cực kỳ kinh khủng.
      Vượt qua Thái Cực vô thượng đại viên mãn cảnh giới, còn có Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo trong truyền thuyết, đó là đại biểu thiên địa chí cao “Đạo” của Càn Khôn, biến đá thành vàng, thậm chí kể từ thời hỗn độn thế giới, cũng chỉ có Bàn Cổ và Hồng Quân đạo nhân là cảm nhận được mà thôi, hiểu được Hỗn Độn Đại La Thiên Đạo, đó là loại cấp bậc nào chứ?
      Ít nhất, các Đại Tôn thể hiểu được.
      Đế, Ma Đế, trong mắt Đại Tôn chỉ là con kiến, nhưng trong mắt Hồng Quân đạo nhân đám Đại Tôn chẳng lẽ cao quý hơn nhiều so với con kiến?
      Nhìn bộ dáng cuồng ngạo của Bằng Ma Vương, Tôn Ngộ nổi giận rồi.
      - Khạch khạch…
      Trong miệng Tôn Ngộ phát ra tiếng quái dị, đột nhiên quát tiếng:
      - Hoàng Mao Điểu, muốn ăn đòn rồi.
      Tôn Ngộ hét lớn, cả người hóa thành đạo tàn ảnh, thoáng cái tới bên cạnh Bằng Ma Vương, giơ cao Kim Bổng rồi đột nhiên nện xuống, dưới cú đập này, Kim Bổng trong nháy mắt lại hóa thành vạn ngàn bổng ảnh. bổng này tương đương với vạn ngàn bổng.
      - Tôn hầu tử!
      Bằng Ma Vương trong miệng chửi rủa, cũng muốn chạy trốn, biết thiết bổng của Ngộ kinh khủng bao nhiêu.
      Nhưng…
      Chẳng biết vì sao, Bằng Ma Vương chạy thoát Kim Bổng của Tôn Ngộ .
      - Oanh… Oanh… Oanh…
      Liên tiếp những kích rất mạnh, mỗi kích đều cực kỳ kinh khủng, mỗi kích đều làm cho Kim Quang Càn Khôn Tráo ngừng chấn chiến, thậm chí còn có từng đạo sóng công kích vào Bằng Ma Vương, quá mạnh, bất kỳ bổng cũng có thể so được với ngưu giác của Ngưu Ma Vương khi ở trạng thái mạnh nhất.
      Hơn nữa Tôn Ngộ chỉ trong nháy mắt nện xuống vạn ngàn bổng.
      - Phốc…
      Bằng vào Bằng Ma Vương này làm sao chống đở được. Lực công kích quá mạnh làm ngửa đầu phun ra vòi máu tươi.
      “Hầu tử này càng ngày càng thêm mạnh." Ngưu Ma Vương lẩm bẩm , Tôn Ngộ bế quan lâu như thế, cũng phải có tiến triển, mặc dù tự thân cảm thụ lắm, nhưng thực tế cũng có nhiều tiến bộ, thân thể mạnh hơn, công kích mạnh hơn, tốc độ mạnh hơn.
      - Công kích của Tôn hầu tử mạnh hơn rất nhiều a.
      Bằng Ma Vương kinh hãi, nhớ trận chiến năm đó, Kim Bổng của Tôn Ngộ mặc dù có thể làm cho mình thụ chút tiểu thương, nhưng uy lực tuyệt đối kinh khủng như bây giờ.
      - Chạy!
      Bằng Ma Vương hóa thành mũi tên bỏ chạy.
      - Chưa kịp thoải mái chút nào!
      mặt Tôn Ngộ tràn ngập hưng phấn, hiển nhiên rất thích đánh nhau, với lực công kích của , ai có thể chịu được kích của chứ? Thấy Bằng Ma Vương muốn chạy trốn, Tôn Ngộ lúc này hét to tiếng:
      - Chạy đâu!
      Lập tức Tôn Ngộ hóa làm đạo kim quang đuổi theo.
      Điều kinh ngạc chính là, quá khứ Tôn Ngộ chậm hơn Bằng Ma Vương chút, nhưng lần này tốc độ lại tương đương với Bằng Ma Vương.
      - Thống khoái!
      Tôn Ngộ hoàn toàn đắm chìm trong hưng phấn đánh nhau, thấy Bằng Ma Vương chạy trốn về phía chân trời, lúc này cười hắc hắc, Kim Bổng đột nhiên biến thành to lớn, dài mấy chục thước, cơ hồ Kim Bổng còn mang theo cả khí thế hủy thiên diệt địa đánh tới, trong con mắt của Tôn Ngộ tóat lên hưng phấn, hoàn toàn chìm đắm vào hưng phấn chiến đấu, còn tốc độ Kim Bổng lại đột nhiên tăng thêm mấy lần, tiếng “Oanh” nện vào người Bằng Ma Vương.
      - Oanh!
      Kim Quang Càn Khôn Tráo giống như cái phao, nhưng…
      - Xoảng!
      Tiếng vỡ nát vang lên…
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 37: Nửa năm chi ước
      Kim Quang Càn Khôn Tráo, phòng ngự thần khí do chính Hồng Quân đạo nhân tự mình luyện chế. Phòng ngự rất mạnh, dưới mấy trăm lần công kích từ ngưu giác của Ngưu Ma Vương cho thấy được điều đó.
      Nhưng, Kim Quang Càn Khôn Tráo lợi hại như thế nhưng lại…
      Nổ tung!
      Nổ như bong bóng xà phòng…
      Tất cả mọi người giật mình.
      Đám Giao Ma Vương, Mi Hầu Vương, Ngưu Ma Vương, Dã Tượng Vương, Sư Đà Vương mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt khó có thể tin, giống như người ngớ ngẩn, cứ ngơ ngác nhìn như thế, lực phòng ngự của Kim Quang Càn Khôn Tráo kinh người mà cũng bị phá.
      Vô số người Sư Đà thảo nguyên, Ma Vân thảo nguyên, cả đám Đế quân giới cũng nhìn ngây ngốc.
      Kim Quang Càn Khôn Tráo, trong giới tương đương với truyền thuyết, thần thoại bất di bất dịch. thần thoại theo đó ngay cả giới đệ nhất Đại Thánh Tôn Ngộ cũng có cách nào phá được. Hôm nay thế nhưng thần thoại này lại bị tiêu diệt, tiêu diệt ngay trước mắt mọi người.
      Chủ nhân Kim Quang Càn Khôn Tráo Bằng Ma Vương bị Kim Bổng đánh bay, chết, nhưng lúc này giống như người mất hồn.
      - Nổ …… Kim Quang Càn Khôn Tráo nổ? , , có khả năng, chủ nhân rồi, phải Đại Tôn tuyệt đối thể phá Kim Quang Càn Khôn Tráo, làm sao có thể như vậy được? Làm sao có thể như vậy được?
      Trong miệng Bằng Ma Vương ngừng lẩm bẩm, tin vào kết quả này.
      là Bằng Ma Vương kiêu ngạo.
      là Bằng Ma Vương cao ngạo.
      Tất cả những điều này đều hoàn toàn dựa vào thực lực. Kim Quang Càn Khôn Tráo phòng ngự kinh người là đệ nhất thần khí của , cũng là nơi để dựa vào mà kiêu ngạo, dựa vào Kim Quang Càn Khôn Tráo này dám đánh nhau với Ngưu Ma Vương, dám coi trời bằng vung coi ai vào mắt.
      Kim Quang Càn Khôn Tráo này là bùa hộ thân của . Bùa hộ thân để tung hoành lục giới.
      Nhưng bây giờ… bùa hộ thân của bị phá…
      Lý Dương trong Tụ Lí Càn Khôn của Dã Tượng Vương cũng dùng thần thức cẩn thận quan sát Tôn Ngộ , thần thức phát ràng Tôn Ngộ lột xác.
      Lột xác!
      Tôn Ngộ giữa hư ngồi khoanh chân, Kim Bổng cũng biến mất.
      Lúc trước Tôn Ngộ tự áp lực mình, ngừng tìm hiểu “Đạo” trong lòng, muốn hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, thậm chí vì thế mình người bế quan vô số năm, cùng bất luận kẻ nào chiến đấu. Với hiếu chiến vô bờ của Tôn Ngộ , có thể tưởng tượng chịu đựng của Tôn Ngộ khổ cực biết bao nhiêu.
      Nhẫn nhục vô số năm, lúc này đây vừa ra tay, tự nhiên sướng khoái vô cùng. Đặc biệt là bổng cuối cùng, cảm giác sướng khoái mượt mà lúc này đọng lại trong lòng, lơ lơ lửng lửng, giữa trung tối tăm, bỗng xuất ánh sáng trong lòng Tôn Ngộ .
      - Hưu…
      Thiên địa cự biến, trước mắt vô số người Sư Đà thảo nguyên và Ma Vân thảo nguyên, bầu trời bỗng xuất đoàn đoàn kim quang, đồng thời, từng đạo kim quang giống như những mũi tên từ mọi nơi tụ tập hướng về trung ương, kim quang này đến từ các nơi, thậm chí từ các giới…
      - Oanh!
      Giống như thiên lôi giáng xuống.
      Kim quang lớn bầu trời, đột nhiên bắn ra cột sáng kim sắc, trong chốc lát hoàn toàn bao phủ lấy Tôn Ngộ . mặt Tôn Ngộ dần dần bình tĩnh lại, ngừng hấp thu quang mang. Thân thể cũng ngừng phát ra các loại hào quang.
      Hào quang bảy màu.
      Cao thủ ở đây cơ hồ biết. Năng lượng bảy màu chỉ Đại Tôn mới có thể có, nhưng lúc này ngoài thân của Tôn Ngộ cũng vờn quanh hào quang bảy màu.
      - Hỗn độn ngũ hành chi linh, hỗn độn kim linh đứng đầu ngũ hành rốt cục hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn cảnh giới, lục giới lại có thêm vị Đại Tôn rồi.
      Lý Dương trong Tụ Lí Càn Khôn của Dã Tượng Vương cảm khái , thần thức thấy rất ràng biến hóa của Tôn Ngộ .
      đến Tôn Ngộ cũng đáng thương. Nếu từng bước bước tu luyện, trong vòng trăm năm, là có thể tới Đế hậu kỳ, theo lẽ để đạt tới Đại Tôn căn bản cần gian nan vậy, nhưng Chuẩn Đề đạo nhân lúc trước vì muốn tạo quan hệ tốt với Tôn Ngộ , lại giúp Tôn Ngộ chỉ trong thời gian quá ngắn đạt tới cảnh giới Đế.
      Xây nhà mà có móng, điều này làm cho Tôn Ngộ dừng lại tại Đế hậu kỳ lâu.
      Phỏng chừng trong ngũ đại hỗn độn chi linh, Tôn Ngộ dừng lại tại bước cuối cùng lâu nhất. Theo đạo lý, nguyên thần Tôn Ngộ vốn là hỗn độn chi linh, muốn đột phá thấu triệt tầng cuối cùng là vô cùng dễ dàng, nhưng lúc này, áp lực bao lâu nay của Tôn Ngộ đột nhiên bộc phát.
      Lại đột phá.
      Đột phá tầng cuối cùng, Tôn Ngộ liền hiểu được tất cả.
      Tất cả mọi người ngửa cổ lên nhìn, nhìn năng lượng cột sáng kim sắc hãi nhân ngừng dung hợp vào trong cơ thể Tôn Ngộ .
      Nữ Oa Cung.
      - Ngộ rốt cục thành công rồi.
      mỹ phụ có dung mạo là từ mẫu nhãn tình sáng lên, lập tức phất tay áo, biến mất khỏi Nữ Oa Cung.
      Phục Hi cung.
      - giới ta rốt cục xuất vị Đại Tôn thứ ba rồi, ngũ hành chi linh hình thành từ hỗn độn sơ khai, chỉ là Chuẩn Đề ghê tởm, làm cho hỗn độn kim linh tu luyện chậm như thế.
      trung niên nam tử mặc áo vàng lắc đầu cười , thân mình nhoáng lên, biến mất khỏi Phục Hi cung.
      Đại Tôn các giới cảm ứng được việc lại có vị tân Đại Tôn vừa mới sinh ra trong lục giới.
      Tiên giới Tam Thanh trong lòng rất thoải mái. giới xuất Đại Tôn, việc này làm thực lực của hai đại trận doanh có chút chênh lệch, bất quá bọn họ cũng quá khẩn cấp, bởi vì bọn họ biết quan hệ giữa Tôn Ngộ và Chuẩn Đề đạo nhân.
      Hơn nữa giới hai vị Đại Tôn tham gia vào cuộc chiến tiên ma, còn hai vị Phật giới Đại Tôn cũng tham dự. Tôn Ngộ này cho dù trở thành Đại Tôn, phỏng chừng cũng nể mặt Chuẩn Đề đạo nhân tham gia vào cuộc chiến tiên ma.
      Ma Thần Cung, Thanh Tiêu Các.
      - Ha ha… hỗn độn kim linh, đứng đầu ngũ hành, hỗn độn kim linh công kích cực mạnh, rốt cục đạt tới Đại Tôn vị rồi, Tôn Ngộ vốn thực lực cũng rất mạnh, khi đạt tới Đại Tôn cảnh giới, chừng miễn cưỡng có thể đánh ngang tay với ta trận.
      Xi Vưu thân áo xanh mặt có vẻ tươi cười, thân thể cũng biến mất khỏi lầu thượng của Thanh Tiêu Các.
      - Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
      Kim quang từ trung đột nhiên hóa thành chín cột sáng kim sắc ầm ầm bắn xuống, chín cột sáng giáng xuống mặt đất, mặt đất bị chấn động kịch liệt. Đồng thời chín đạo cột sáng hình thành trận hình kỳ dị, kim quang với tốc độ nhanh hơn ngừng hướng về phía Tôn Ngộ mà tụ hợp lại.
      trung, thân hình Nữ Oa nương nương xuất , rồi sau đó đó là Phục Hi, thậm chí cả Phật giới Đại Tôn Chuẩn Đề đạo nhân cũng đến nơi.
      Lần lượt từng Đại Tôn xuất , điều này làm cho này đám Đế phía dưới lạnh mình kinh ngạc. Kiến thức đám Đế coi như khá uyên bác, Nữ Oa nương nương và Phục Hi đều từng gặp qua. Tự nhiên phải biết, mọi người trong giới nhất thời quỳ xuống.
      - Trở về bản tính thực mới là đúng! Ha ha, lão tôn ta rốt cục cảm ngộ đại viên mãn rồi.
      Thanh Tôn Ngộ cười ha hả từ trong kim quang truyền đến, khi kim quang chợt lóe lên, liền hoàn toàn vào trong cơ thể Tôn Ngộ . Lúc này người Tôn Ngộ lực lượng mãnh liệt mênh mông, lực lượng chí dương chí cương.
      - Ngộ , chúc mừng ngươi rốt cục đắc chứng đại viên mãn, trở thành Đại Tôn.
      Nữ Oa nương nương mỉm cười .
      Tôn Ngộ lúc này khẽ hành lễ. Theo đạo lý, chính là đứng đầu ngũ hành, cần hành lễ, nhưng Tôn Ngộ chính là từ trong Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch mà hình thành, lại được Nữ Oa nương nương chiếu cố rất lâu, đối với Nữ Oa nương nương, Tôn Ngộ thậm chí có loại cảm giác như với mẫu thân, tự nhiên phải tôn trọng.
      - Ngộ , ngươi đắc chứng đại viên mãn. giới ta coi như là có vị Đại Tôn thứ ba. Đáng hận Chuẩn Đề này, lúc trước lại đối với ngươi như thế.
      Phục Hi nhìn Chuẩn Đề đạo nhân, hừ lạnh tiếng.
      Chuẩn Đề đạo nhân thoáng có chút xấu hổ.
      Bất quá cũng gì thêm, Phật giới đề xướng buông đồ đao lập địa thành phật, tính tình rất hiền lành, Phật giới hai vị Đại Tôn này là ít tiếng nhất trong các Đại Tôn, công lực yếu nhất, tính tình tự nhiên rất tốt, cũng gì.
      - Phục Hi đạo huynh, Chuẩn Đề đạo huynh từng là sư tôn của lão tôn ta, lúc trước Chuẩn Đề đạo huynh cũng biết hỗn độn ngũ hành chi linh do có nền tảng nên bị trục trặc như thế, thể trách Chuẩn Đề đạo huynh.
      Tôn Ngộ chuyện cũng có bộ dáng Đại Tôn lắm.
      Thành Đại Tôn, Tôn Ngộ hoàn toàn trở về với bản tính.
      Giữa Đại Tôn, coi như là cùng cấp bậc, cũng chỉ có Hồng Quân đạo nhân mới được bọn họ xưng hô “sư phụ”. Tự nhiên Tôn Ngộ bây giờ xưng hô Chuẩn Đề đạo nhân là “đạo huynh”, ngoài miệng xưng hô như thế, Tôn Ngộ vẫn còn lưu luyến những cảm tình cũ.
      - Ngộ , ngươi rốt cục trở thành Đại Tôn, ta coi như an tâm rồi, lúc trước ta chẳng biết, hỗn độn ngũ hành chi linh cũng gặp phải tình bực này, vốn dựa theo giải thích của ta, ngũ hành chi linh hẳn là là trời sanh có thể dễ dàng đạt tới Đại Tôn, gặp phải vấn đề gì lớn. Do đó mới … những năm gần đây, ta vì thế cảm thấy rất ân hận, hôm nay, ngươi rốt cục đắc chứng đại viên mãn, ta coi như là chấm dứt tâm đè nặng lâu nay.
      Chuẩn Đề đạo nhân chắp hai tay cười .
      - Chuẩn Đề đạo huynh, lão tôn ta làm sao trách ngươi được, nếu có ngươi làm cho lão tôn ta sớm đạt tới Đế cảnh giới, lão tôn ta biết phải nếm trải bao nhiêu cực khổ, đến, còn phải cảm tạ ngươi hơn nữa?
      Tôn Ngộ cười hì hì an ủi.
      Chuẩn Đề đạo nhân mỉm cười, hiểu, mặc dù hôm nay Tôn Ngộ có khả năng gọi là sư tôn, nhưng kia tình thầy trò vẫn còn tác dụng
      Đột nhiên…
      Tôn Ngộ quay đầu nhìn về phía Bằng Ma Vương.
      - Ngươi hoàng mao điểu này, lão tôn ta sớm nhìn vừa mắt rồi, tính ra, cũng phá Kim Quang Càn Khôn Tráo của ngươi, sau này ngươi cũng chỉ còn dựa vào tốc độ của ngươi mà chạy thoát. À, voi mũi dài.
      Ánh mắt Tôn Ngộ đột nhiên bắn về phía Dã Tượng Vương.
      Trong lòng Dã Tượng Vương run lên.
      Nghe câu đối thoại vừa rồi, hơn nữa ngay từ đầu kim quang khí thế khổng lồ, cộng với uy áp Đại Tôn độc nhất vô nhị từ Tôn Ngộ , Dã Tượng Vương tự nhiên biết Tôn Ngộ trở thành Đại Tôn.
      - Bái kiến Đại Tôn!
      Dã Tượng Vương rất cung kính, vội vàng quỳ xuống .
      Tôn Ngộ hì hì cười :
      - Hắc hắc, tốt, coi như thức thời, ngươi đem Lý Dương thả ra , tử ngưu đầu tốt xấu gì cũng từng có tình huynh đệ với lão tôn ta, lão tôn ta cũng thể cấp cho tử ngưu đầu chút mặt mũi.
      Ngưu Ma Vương nghe xong, nhất thời yết hầu giật giật, cũng biết gì hơn.
      Nếu là lúc trước, trực tiếp gọi Tôn hầu tử, nhưng bây giờ Tôn Ngộ thành Đại Tôn, cũng cao cao tại thượng rồi, nhưng Tôn Ngộ cho dù trở thành Đại Tôn, lại vẫn nhớ tình huynh đệ, điều này làm cho Ngưu Ma Vương cũng có chút cảm động.
      - Tuân lệnh!
      Dã Tượng Vương căn bản hề do dự, lập tức phất tay đem Lý Dương thả ra.
      Lý Dương ngẩng đầu nhìn Tôn Ngộ , thần thức tự nhiên phát ra, hoàn toàn bao phủ lấy Tôn Ngộ , đem từng “chi tiết” của Tôn Ngộ “mổ xẻ” ràng. Tôn Ngộ mặc dù lúc này thành Đại Tôn, nhưng trong cơ thể vừa mới hấp thu cổ kim khí kinh khủng còn chưa hoàn toàn hấp thu, phỏng chừng còn phải thời gian nữa.
      - Hô!
      Rồi đột nhiên, ba đạo thân ảnh xuất ở giữa trung, đứng ở phía trước là người, thân áo xanh, chính là Xi Vưu, phía sau hai người phân biệt là Thủy thần Cộng Công, Hỏa thần Chúc Dung, ba vị Ma giới Đại Tôn cũng đến nơi rồi.
      - Tôn Ngộ , ngươi rốt cục trở thành Đại Tôn, ta đợi ngày hôm nay từ rất lâu.
      Thanh Xi Vưu sang sảng vang vọng trong thiên địa, đồng thời, cổ cấm chế xuất bao phủ cả bầu trời, thảo nguyên thảo nguyên tất cả mọi người thể nghe các Đại Tôn chuyện, tất cả mọi người hiểu rằng, đây là Đại Tôn muốn câu chuyện của bọn họ bị đám tiểu bối này nghe.
      Cấm chế của Xi Vưu rất rộng lớn, ở đây ngoại trừ Đại Tôn có thể nghe, chỉ có Lý Dương có thể nghe được.
      Tôn Ngộ vừa thấy Xi Vưu, nhất thời cảm thấy cổ áp lực, áp lực cường đại, chỉ vừa thấy Xi Vưu, Tôn Ngộ liền có loại cảm giác là mình lúc này phải là đối thủ của Xi Vưu, nếu mình hoàn toàn hấp thu tinh kim khí còn có thể liều mạng với được.
      - Xi Vưu đạo huynh, ngươi đợi lão tôn ta?
      Tôn Ngộ chớp chớp hai mắt trong veo, nghi hoặc hỏi.
      bên là Hỏa thần Cộng Công :
      - Ngộ , đại ca ta tung hoành lục giới, ai là địch thủ, do đó mạch kì vọng ngươi trở thành Đại Tôn, trong ngũ hành chi linh chúng ta, lấy kim đứng đầu, công kích của ngươi cực mạnh, nhìn thực lực của ngươi hôm nay, hẳn là phân cao thấp với ta, để cho ngươi hoàn toàn hấp thu năng lượng trong cơ thể, đạt tới trạng thái tốt nhất, phỏng chừng có thể cùng đại ca chiến đấu lần.
      - Xi Vưu đạo huynh muốn cùng với lão tôn ta “nghiên cứu” hả?
      mặt Tôn Ngộ xuất tia hưng phấn.
      đối với tình Đại Tôn các giới cũng biết ràng, bọn người Nữ Oa nương nương vì Tôn Ngộ là hỗn độn kim linh, cũng giấu diếm Tôn Ngộ việc gì, Tôn Ngộ cũng biết trong Đại Tôn các giới, Xi Vưu là người cực mạnh.
      Thân thể của Bàn Cổ, thân thể cực mạnh, vượt xa các loại thần khí.
      Xi Vưu lạnh nhạt gật đầu:
      - Thực lực ngươi hôm nay còn chưa có đạt tới trạng thái tốt nhất, căn bản phải địch thủ của ta, chờ ngươi đạt tới trạng thái tốt nhất, có lẽ có thực lực so với ta, ta cho ngươi nửa năm, nửa năm sau, khi ngươi đạt tới trạng thái tốt nhất, hỗn độn trong gian, ta cùng ngươi tranh tài cao thấp!
      Xi Vưu cuồng ngạo vô cùng, nhưng nhưng ai dám thêm điều gì, bởi vì những lời này của Xi Vưu có thực lực.
      - Được, lão tôn ta tựu chờ Xi Vưu đạo huynh!
      Tôn Ngộ trong mắt lóe ra tia hưng phấn, cho dù trở thành Đại Tôn, bản chất hiếu chiến của thay đổi được, tinh kim khí trong cơ thể căn bản cần nửa năm, chỉ cần hai tháng là có thể hoàn toàn hấp thu rồi.
      Chỉ đợi nửa năm sau, đến lúc đó, cuộc chiến cực kỳ thống khoái kinh thế hãi tục.
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 38: Tĩnh tu
      - Nửa năm sau, hỗn độn gian, ta đợi Ngộ ngươi đến.
      Xi Vưu khẽ gật đầu, mỉm cười nhìn về phía Nữ Oa nương nương và Phục Hi.
      về lực chiến đấu, Nữ Oa nương nương và Phục Hi tự nhiên bằng Xi Vưu, bất quá Nữ Oa nương nương và Phục Hi trở thành Đại Tôn cực sớm, sớm hơn bất kỳ ai, hơn nữa Nữ Oa nương nương có Hỗn Độn sơn, địa vị tôn sùng. Phục Hi có Hà Đồ Lạc Thư, bày ra đại trận, phỏng chừng Đại Tôn cũng rất khó phá được.
      Xi Vưu đối với hai vị Đại Tôn giới đắc chứng đại viên mãn sớm hơn mình rất tốt.
      - Nữ Oa, Phục Hi, chúc mừng giới các ngươi hôm nay có vị Đại Tôn thứ ba này, hơn nữa là hỗn độn kim linh lực công kích cực mạnh đứng dầu trong hỗn độn ngũ hành chi linh, kể từ nay, giới thực lực tăng nhiều, tuyệt đối có thể cùng với Ma giới, Tiên giới làm bá chủ phương.
      Xi Vưu cười .
      Lời này vừa ra, Nữ Oa và Phục Hi hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng suy nghĩ mông lung.
      Lục giới chia làm hai đại trận doanh, Ma giới, giới, Minh giới trận doanh. Minh giới trong đó là phụ, Ma giới là chính. Còn Tiên giới, Phật giới, Quỷ giới là trận doanh, Tiên giới là chính, chủ yếu là Tiên giới Tam Thanh cùng Ma giới Tam Tôn có thực lực mạnh.
      Hôm nay giới cũng có vị Đại Tôn thứ ba, hơn nữa thực lực hỗn độn kim linh rất mạnh, điều này khiến thế lực vốn cân bằng có điểm biến hóa.
      - Xi Vưu, ta và Nữ Oa luôn thích tham dự đại chiến gì gì đó, Ngộ và Chuẩn Đề trước đây cũng có phần giao tình thầy trò, tự nhiên cũng tham gia. Tiên Ma chi chiến, do các ngươi Ma giới chủ đạo như trước, chúng ta nhúng tay, về phần quan hệ giới và Ma giới, vẫn giống nhau như trước thôi.
      Phục Hi lạnh nhạt .
      Phục Hi rất ít chuyện, cũng rất ít lộ diện, nhưng nhưng ai dám khinh thị lời , chủ yếu nhất của Phục Hi này là trận pháp chi đạo đạt tới trình độ kinh khủng hãi nhân, bình thường cũng có ai dám trêu vào .
      Nữ Oa cũng :
      - Xi Vưu, ta và Phục Hi đạo huynh luôn luôn muốn bình thản an tĩnh, thích tranh đấu.
      Xi Vưu cười :
      - Nữ Oa, Phục Hi, cần giải thích nhiều, chúng ta biết nhau bao nhiêu năm rồi, tính tình hai vị ta há có thể biết? chứ, ta còn kỳ vọng hai vị cũng tham dự vào đại chiến, như vậy cuộc sống vui hơn nhiều? Ha ha…
      Xi Vưu cho tới bây giờ lo lắng, mà sợ khiêu chiến sao?
      Nữ Oa và Phục Hi cũng cười, Nữ Oa nhìn về phía Tôn Ngộ , giống như mẫu thân âu yếm nhìn đứa của mình, cười :
      - Ngộ ! Nửa năm này ngươi cần phải điều chỉnh trạng thái, làm cho trạng thái của mình đạt tới trình độ tốt nhất, thực lực của Xi Vưu, đến cả Tiên giới Lí Nhĩ cũng phải là địch thủ, rất mạnh đó.
      - Nương nương yên tâm, Ngộ chuẩn bị cẩn thận.
      Trước mặt Nữ Oa nương nương, Tôn Ngộ rất giữ lễ, có thái độ hì hà như với người khác.
      Còn Xi Vưu cũng gì thêm, trực tiếp xoay người nhìn về phía Lý Dương, trong mắt hơi mỉm cười.
      Tôn Ngộ mặc dù trở thành Đại Tôn, cũng chỉ là giới Đại Tôn, hai vị giới Đại Tôn vốn tham dự Tiên Ma chi chiến, Tôn Ngộ , vị Đại Tôn thứ ba tự nhiên cũng tham gia, huống chi Tôn Ngộ và Chuẩn Đề đạo nhân còn có chút quan hệ đặc thù.
      Do đó Xi Vưu đối với Tôn Ngộ chỉ có chiến ý mà thôi. Nhưng Lý Dương bất đồng.
      Lý Dương khi trở thành Đại Tôn, đó là Ma giới Đại Tôn, vị Đại Tôn thứ tư của Ma giới. Chủ lực quân trong trận Tiên Ma đại chiến, thay đổi cân bằng quan trọng nhất cần phải có lực lượng, do đó Xi Vưu quan tâm tới Lý Dương, giống như cảm tình huynh đệ trong gia đình.
      - Lý Dương huynh đệ, tâm thần tu vi tiến triển tốt quá, rốt cục đạt tới Ma Đế cảnh giới, xem ra vẫn còn phải củng cố thêm. Nên bế quan tu luyện mới tăng lên được.
      Xi Vưu thân hình chợt lóe lên, liền tới bên cạnh Lý Dương, cười .
      - Đừng lo lắng, chung quanh chúng ta có cấm chế, những người khác thể dò xét nội dung chuyện của chúng ta.
      Xi Vưu cười nhạt .
      Lý Dương gật gật đầu, thần thức tự nhiên phát cấm chế, Đại Tôn bố trí cấm chế này chỉ cần ý niệm trong đầu là có thể khống chế năng lượng thiên địa, đây là thần thông khi hiểu được đại viên mãn.
      - Lý Dương, tình Tam Sanh Thạch ta cũng biết, tính tình Thái Úc ta cũng biết , rất quật cường, cả ta tự mình ra tay, cũng cúi đầu, do đó ngươi chỉ có thể cố gắng tìm Tu Linh thảo thôi.
      Xi Vưu dặn dò
      Lý Dương gật gật đầu, thoáng cảm kích :
      - Tạ Xi Vưu đại ca quan tâm, Tu Linh thảo này ta tự mình cố gắng tìm.
      Xi Vưu gật gật đầu, Lý Dương rời Ma Thần Cung mới ngắn ngủn chưa tới năm, nhưng tâm thần tu vi lần nữa đề cao, từ đây Xi Vưu có thể thấy tiềm lực của Lý Dương cao đến đâu, chỉ là Xi Vưu vô luận như thế nào cũng tính ra tương lai của Lý Dương, cũng cách nào trước cho Lý Dương điều gì.
      - Tất cả ngươi tự mình lo lấy, ta trước nhé.
      Xi Vưu lạnh nhạt , lập tức cước đạp hư , chỉ vài bước, liền trống rỗng biến mất khỏi giới.
      Thần thức Lý Dương cảm thụ Xi Vưu biến mất trong hư , lòng thầm khỏi cảm thán:
      - Đại Tôn này thần thông quả nhiên ghê gớm, lại có thể thuấn di, tốc độ đến cả Kim Sí đại bằng điểu bay hết sức cũng cách so sánh được với Đại Tôn.
      Lý Dương trong lòng cảm thán. Tốc độ rất nhanh, trong khoảng cách, mình tốt xấu cũng phải bay qua thời gian. Nhưng Đại Tôn trong lòng vừa động, liền có thể xuất từ hư rồi, tự nhiên rất lợi hại.
      Thủy thần Cộng Công và Hỏa thần Chúc Dung cũng ở lại đàm luận với Nữ Oa, Phục Hi, Chuẩn Đề cùng với Tôn Ngộ lát, rồi cũng cáo từ. Lát sau Nữ Oa, Phục Hi, Chuẩn Đề với Tôn Ngộ chút, rồi cũng ly khai, lúc này trong giữa trung chỉ có mình Tôn Ngộ .
      - Hai vị ca ca, chúng ta !
      Bằng Ma Vương lạnh lùng nhìn thoáng qua Tôn Ngộ , rồi .
      - Hoàng mao điểu, lão tôn ta phá Kim Quang Càn Khôn Tráo của ngươi, ngươi tựa hồ rất khó chịu hả?
      Thân hình Tôn Ngộ chợt lóe lên tới trước Bằng Ma Vương, tốc độ cực nhanh… đúng ra, đó là thuấn di, phạm trù tốc độ siêu việt.
      Tôn Ngộ “cười đểu” nhìn Bằng Ma Vương.
      Bằng Ma Vương sắc mặt lạnh tanh, chắp tay :
      - Đại Tôn, tiểu nhân làm sao dám bất kính với Đại Tôn?
      Bằng Ma Vương hiển nhiên trong lòng rất giận dữ, Kim Quang Càn Khôn Tráo mà quý như mạng bị phá nát, làm sao phẫn nộ được, làm sao cừu hận Tôn Ngộ chứ?
      Cho dù như thế, lúc này Tôn Ngộ là Đại Tôn rồi, Bằng Ma Vương cho dù là tọa kỵ của Hồng Quân đạo nhân cũng dám quá mức kiêu ngạo.
      - Hừ hừ, biết là tốt rồi.
      Tôn Ngộ hừ hừ vài tiếng, cũng gì thêm, tốt xấu Bằng Ma Vương và Hồng Quân đạo nhân cũng có quan hệ đặc thù, Tôn Ngộ vừa mới thành tựu Đại Tôn, nếu giết Bằng Ma Vương, phải nể mặt Hồng Quân đạo nhân sao?
      Huống chi, lúc này Tôn Ngộ tâm cảnh cũng thay đổi rồi.
      Trở thành Đại Tôn, Bằng Ma Vương trong mắt Tôn Ngộ chỉ là con kiến mà thôi, tuy có hơi bướng, nhưng Tôn Ngộ ít nhất so đo với con kiến làm gì.
      - !
      Bằng Ma Vương lúc này mang theo Sư Đà Vương, Dã Tượng Vương bỏ . Trong khi qua người Lý Dương, Lý Dương phát ánh mắt Bằng Ma Vương nhìn mình có sát ý, Lý Dương biết hay, lập tức dùng độn thuật thoát .
      - Bồng!
      Bằng Ma Vương lấy tay thành trảo chộp mạnh xuống, khí phát ra thanh xé tai.
      - Tốc độ phản ứng nhanh!
      Bằng Ma Vương lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Dương chạy trốn tới bên cạnh Ngưu Ma Vương, lúc này muốn giết nhất ba người, Tôn Ngộ , Ngưu Ma Vương, Lý Dương.
      Kim Quang Càn Khôn Tráo là bảo bối quan trọng nhất của , là chỗ để là dựa vào…
      Kim Quang Càn Khôn Tráo đối với Bằng Ma Vương giống như hai chân đối với vận động viên bóng đá, giống như hai tay đối với nhân viên đánh máy, Kim Quang Càn Khôn Tráo bị phá, Bằng Ma Vương này tự nhiên trong lòng tràn ngập sát ý, đối tượng thứ nhất đương nhiên là người trực tiếp phá Kim Quang Càn Khôn Tráo Tôn Ngộ .
      Nhưng Tôn Ngộ là Đại Tôn, căn bản dám trêu vào.
      Đối tượng thứ hai là người gây ra đại chiến lần này. Gián tiếp làm cho Kim Quang Càn Khôn Tráo của mình bị phá - Ngưu Ma Vương, nhưng có Kim Quang Càn Khôn Tráo, căn bản dám đấu với Ngưu Ma Vương.
      Người thứ ba là Lý Dương, cũng bởi vì Lý Dương giết Đế, lúc này mới gây ra đại chiến, lúc này mới khiến cho Ngưu Ma Vương ra tay, cho cùng, Lý Dương là ngọn nguồn của mọi thứ. Hơn nữa Lý Dương công lực yếu nhất, việc này Bằng Ma Vương nắm chắc nhất.
      - Hừ hừ, con bà nó, hoàng mao điểu nhà ngươi đến bây giờ còn chưa chịu an phân, cẩn thận lão ngưu ta vặt hai cái cánh của ngươi cánh xuống nướng ăn đó.
      Ngưu Ma Vương trừng ngưu nhãn .
      Bằng Ma Vương cũng hừ lạnh tiếng, trong mắt lên tia lãnh quang, nhìn Lý Dương và Ngưu Ma Vương liếc mắt, rồi hóa làm đạo kim quang, biến mất khỏi chân trời.
      Lý Dương nhìn Bằng Ma Vương biến mất, trong đầu cũng nhớ tới vừa rồi Bằng Ma Vương trong mắt chợt lóe lên sát khí lạnh như băng.
      “Bằng Ma Vương này hẳn bởi vì Kim Quang Càn Khôn Tráo của mình bị hủy diệt. Mất bảo bối lớn nhất, nên nổi lên sát ý với ta." Lý Dương thoáng nghĩ liền hoàn toàn hiểu được, Bằng Ma Vương này cao ngạo lãnh khốc cực đoan, luôn luôn coi mình trung tâm, bảo bối quan trọng nhất bị hủy diệt rồi, khẳng định là muốn báo thù.
      Lý Dương trong lòng suy nghĩ “Bằng Ma Vương này hôm nay dám động thủ, bởi vì Ngưu Ma Vương đại ca, khi ta ly khai Ngưu Ma Vương đại ca, phỏng chừng xuống tay với ta, nếu là người khác, vì quan hệ Xi Vưu đại ca dám đụng vào ta, nhưng Bằng Ma Vương cũng khó …”
      Lý Dương mặc dù biết được chút chỗ thần bí trong cơ thể, nhưng bây giờ tự mình thể vận dụng lực lượng thần kỳ kia.
      Nếu mình bị Bằng Ma Vương giam giữ ở nơi nào đó, thể thóat ra, đến lúc đó, mình căn bản thể tìm Tuyết. Lý Dương còn nhớ kỹ mình bị Dã Tượng Vương dùng Tụ Lí Càn Khôn thuật giam giữ, căn bản có biện pháp gì thóat được.
      “Trong thời gian này hãy ở Ma Vân Sơn an tâm chờ đợi, đợi khi lấy được Tu Linh thảo, cứu Linh Linh, mượn Tam Sanh Thạch, trực tiếp vượt Bắc Minh hải." Trong lòng Lý Dương lúc này có quyết định.
      Ngưu Ma Vương cũng nhắc nhở Lý Dương :
      - Lý Dương lão đệ, đừng lo lắng, nếu kia Bằng Ma Vương dám đến chọc giận ngươi, ta nhổ sạch lông , cho biết cái gì gọi là “Vô Mao Đích Đại Bằng Bất Như Kê!” (Đại bàng lông cũng bằng con gà).
      - Vậy cám ơn Ngưu Ma Vương đại ca rồi!
      Lý Dương mỉm cười
      Còn lúc này…
      - Tử ngưu đầu, nửa năm sau, lão tôn ta và Xi Vưu tại hỗn độn gian đại chiến trận, muốn xem ngươi đến lúc đó cứ đến xem.
      Tôn Ngộ nhìn Ngưu Ma Vương liếc mắt, rốt cục .
      Ngưu Ma Vương giật mình:
      - Tôn Ngộ và Xi Vưu Đại Tôn?
      Tôn Ngộ cũng vì giao tình huynh đệ trong quá khứ với Ngưu Ma Vương mới cho Ngưu Ma Vương, quan khán trận chiến như vậy, đối với Ngưu Ma Vương là Đế hậu kỳ cao thủ rất có lợi, vừa rồi Xi Vưu bố trí cấm chế, Đại Tôn chuyện ngoại nhân thể nghe.
      - Tử ngưu đầu, nếu có việc gì cũng có thể đến chỗ lão tôn ta chơi cho vui, lão tôn ta trước nhé.
      Tôn Ngộ thân hình lúc này hư biến mất.
      "Tôn hầu tử còn chưa quên lão ngưu ta." Ngưu Ma Vương về phía Hoa Quả Sơn, trong lòng cũng có chút cảm động
      Ngày lại qua ngày.
      Bất luận Tôn Ngộ trong khoảng thời gian này có phải hoàn toàn hấp thu tinh kim khí, công lực đạt tới trạng thái tốt nhất , ít nhất Lý Dương trong khoảng thời gian này cũng rất an tĩnh, cơ hồ mỗi ngày đều an tĩnh tu luyện và uống rượu cho qua thời gian.
      Điền Cương sau khi xem qua trận chiến ấy, cũng bắt đầu tĩnh tu.
      Lý Dương ở sân trong đình viện, Lý Dương, Điền Cương cùng với Ngưu Ma Vương ngồi quanh cái bàn đá, bàn đá có từng cục từng cục thịt to, cũng có các loại mĩ thực khác, đương nhiên còn có bầu rượu ngon thực lớn.
      - Lý Dương lão đệ, Điền Cương sư điệt, uống rượu thôi!
      Ngưu Ma Vương tay nắm cục thịt nướng, tay nắm chén rượu lớn cụng ly với Lý Dương.
      Lý Dương nắm bình ngọc khẽ nâng lên, mặc dù mình cũng uống lần hơi, Lý Dương cũng muốn uống rượu của Ngưu Ma Vương, có thói quen uống rượu trắng, có lẽ rượu này có trân quí như rượu của Ngưu Ma Vương, cũng có linh khí.
      Ngưu Ma Vương có rất nhiều nguồn cung cấp rượu ngon, trong đó hàm chứa ít linh khí, nếu người uống hết bình, liền có thể trở thành võ lâm cao thủ, nhưng năng lượng như thế đối với Ma Quân cảnh giới như Lý Dương mà , cũng căn bản quan tâm.
      - Ta hỏi Lý Dương lão đệ, ngươi uống rượu làm sao mà ăn thịt thế? Ăn thịt miếng lớn, uống rượu chén to, lúc này mới thống khoái chứ.
      Ngưu Ma Vương vừa uống rượu vừa nhai nhồm nhoàm
      Lý Dương cười nhạt, vẻ có lỗi:
      - Thói quen thôi, trước giờ mình uống rượu quen rồi.
      - Sư bá, sư huynh quen uống rượu “chay”.
      Điền Cương liền ngay, Lý Dương và Điền Cương ăn ở cùng chỗ với nhau rất lâu, nhưng Điền Cương cũng rất hiếm thấy Lý Dương ăn gì trong khi uống rượu.
      - Đến đây, Điền Cương, hai chúng ta ăn thịt miếng lớn, uống rượu chén to.
      Ngưu Ma Vương với Điền Cương, Điền Cương cùng với Ngưu Ma Vương uống từng bát lớn, ăn từng miếng to, hai người cực kỳ thống khoái, Lý Dương ngồi bên hưởng ứng, nheo mắt uống hơi.
      Cuộc sống trôi qua, chỉ có tĩnh tu và uống rượu…
      Đối với tu luyện giả mà , cơ hồ có khái niệm thời gian, nửa năm ngắn ngủn rất nhanh qua , nửa năm này, Bằng Ma Vương cũng đến Ma Vân Sơn giương oai, bất quá Bằng Ma Vương có chịu được nỗi nhục này hay cũng rất khó .
      Nửa năm qua, ước định đại chiến giữa Xi Vưu và Tôn Ngộ cũng đến rồi
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 39: Thủ xá
      Sáng sớm, Ma Vân Sơn mạch cũng giống như mọi ngày, tu ngưu tộc cũng là giống như mọi ngày, chỉ là hôm nay Ngưu Ma Vương, Lý Dương, Điền Cương lại giống như mọi ngày. Sáng sớm tinh sương, ba người trực tiếp phá bay , hướng về chín tầng trời bay lên.
      Cửu thiên cực từ lôi sát đối với ba người Lý Dương mà , cũng có trở ngại gì.
      Xuyên qua cửu thiên cực từ lôi sát, ba người Lý Dương trực tiếp phi hành chín tầng trời, hồi lâu sau, tới biên giới giữa chín tầng trời và hỗn độn gian, trong hỗn độn gian là khối hỗn độn, khi hỗn độn hóa thành các loại năng lượng, hoặc là lửa, hoặc là nước…
      Hỗn độn hóa năng lượng ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành năng lượng dung hợp cũng lại biến ra hỗn độn.
      Từ xa nhìn lại, hỗn độn gian là khối tĩnh mật, im lặng chứa nguy cơ trong đó
      Ba người Lý Dương liền dừng lại bên ranh giới này.
      - Lý Dương lão đệ, bầu trời chín tầng trời của lục giới đều là hỗn độn gian, cũng biết Xi Vưu Đại Tôn và Tôn Ngộ Đại Tôn tiến hành chiến đấu ở đâu nữa?
      Ngưu Ma Vương thoáng có vẻ hơi vội vàng, Ngưu Ma Vương lúc này xưng hô từ Tôn Ngộ , biến thành “Ngộ ” Đại Tôn. Mặc dù trong lòng rất muốn kêu Tôn Ngộ là “Tôn hầu tử” như trước, nhưng thân phận thay đổi, là Đại Tôn tuyệt đối thể khinh nhờn được.
      Lý Dương cười, nóng nảy chút nào:
      - Ngưu Ma Vương đại ca, Ngộ Đại Tôn tự mình cho người chuyện này, chiến đấu ở nơi nào, đến lúc đó tự nhiên cho người, người làm sao phải lo lắng chứ?
      - Lão ngưu ta đương nhiên lo lắng, chỉ là hơi khẩn cấp thôi.
      Ngưu Ma Vương cười.
      Điền Cương cũng nghi hoặc :
      - Đại chiến lần này cũng biết có ai đến xem cuộc chiến?
      - Cứ như lão ngưu ta biết, cao thủ cấp bậc Đế ở Ma giới, giới, Minh giới đều biết chuyện này, dù sao hai vị Đại Tôn đại chiến, đó là tình phi thường khó gặp, các Đại Tôn thông báo cho thuộc hạ của mình, cho phép những cao thủ Đế đến quan khán, rất tốt đối với việc tu luyện của bọn họ.
      Ngưu Ma Vương vừa dứt lời. Giao Ma Vương liền xuất bên cạnh ba người.
      - Ngưu Ma Vương, ngươi tới sớm quá hả.
      Giao Ma Vương cười
      - Ngươi cũng tới muộn.
      Ngưu Ma Vương ha ha cười.
      - Hai vị Đại Tôn đại chiến, trận chiến như vậy há có thể bỏ qua? Việc này so với lúc trước ngươi đánh với Sư Đà Lĩnh tam thánh còn còn hay hơn nhiều, Xi Vưu Đại Tôn là Đại Tôn cực mạnh, Ngộ Đại Tôn lúc chưa trở thành Đại Tôn lợi hại như vậy, bây giờ biến thành Đại Tôn, cũng rất khó lường.
      Giao Ma Vương hôm nay xưng hô Tôn Ngộ cũng biến thành “Ngộ Đại Tôn”, rất tôn kính.
      Giao Ma Vương thấy Lý Dương và Điền Cương ở đây, cũng để ý, dù sao thấy Lý Dương có thể giết Đế, trở thành cao thủ Ma Đế hẳn là rất dễ dàng. Còn Điền Cương lại là tiên thiên thổ đức thân, cũng cần nhiều lời.
      Theo thời gian trôi , lần lượt từng cao thủ đều đến.
      Tất cả mọi người biết rằng nơi đại chiến, hẳn là hỗn độn gian ở giới, dù sao lúc trước Xi Vưu Đại Tôn và Tôn Ngộ ước định tại giới, tự nhiên bầu trời hỗn độn gian của giới là nơi có thể nhất.
      giới lục Đại Thánh, ngay cả ba người Bằng Ma Vương cũng đến, còn có các Đế trung kỳ khác ở giới, cao thủ Đế tiền kì cũng lũ lượt kéo tới, ngũ phương Minh Đế ở Minh giới cùng với cao thủ cấp bậc Minh Đế khác cũng lần lượt đến nơi.
      Cao thủ cấp bậc Ma Đế của Ma giới cũng lũ lượt đến xem.
      Đại chiến lần này xem như là đại thịnh của trận doanh Ma giới, giới, Minh giới. Đến nơi này, ai phải là cao thủ cấp bậc Đế, Ma Đế. Tối thiểu cũng phải có tiềm lực trở thành Đế, Ma Đế, tỷ như tâm thần tu vi đạt tới Ma Đế cảnh giới hoặc cao thủ tiên thiên thân.
      - Bá Vương!
      Lý Dương nhãn tình sáng lên, từ xa thấy thân ảnh Hạng Vũ.
      - Lý Dương huynh đệ.
      Hạng Vũ cũng thấy Lý Dương. Lúc này thân hình chợt lóe, liền phi tới bên cạnh. Nhìn thấy Lý Dương, Hạng Vũ có vẻ rất cao hứng, mặt tràn đầy nụ cười.
      - Bái kiến sư tôn.
      Điền Cương thấy Hạng Vũ, lập tức cung kính hành lễ, Hạng Vũ cười nâng Điền Cương dậy :
      - Đồ nhi, cần quá mức câu lễ. A, Ngưu Ma Vương đại ca, lâu thấy, nghe đại ca khiêu chiến Sư Đà Lĩnh tam thánh? Đánh cho Tam thánh thảm bại đến mức chỉ có thể trốn vào trong Kim Quang Càn Khôn Tráo!
      Hạng Vũ trong mắt lóe ra tia hưng phấn.
      Hạng Vũ cũng là bá đạo chiến đấu cuồng nhân, nghe về trận đại chiến giữa Ngưu Ma Vương và Sư Đà Lĩnh tam thánh, nhất thời trong lòng kích động thôi.
      - Ha ha… Sư Đà Lĩnh ba rùa con đen rút đầu đương nhiên chỉ có thể rúc vào trong Kim Quang Càn Khôn Tráo, bất quá bây giờ Kim Quang Càn Khôn Tráo bị phá rồi. Bọn họ ba đứa cũng dám trêu vào lão ngưu ta nữa, hừ, lão ngưu ta mà nổi nóng, trực tiếp dùng Thúy Vân Sơn đập bẹp Sư Đà Lĩnh, Kim Huyền Đảo.
      Ngưu Ma Vương hiểu thế nào là khiêm nhường, cười to .
      Hạng Vũ cảm thán :
      - Đúng vậy, đáng tiếc lúc trước ta bế quan tu luyện, căn bản biết trường đại chiến kia, khi biết kết thúc rồi. Bây giờ trong lòng ngẫm lại Ngưu Ma Vương đại ca đánh với ba khí phách bao trùm cả sơn hà, vẫn thấy luôn luôn tiếc nuối.
      Lý Dương cũng nở nụ cười, bởi vì thấy ba người Bằng Ma Vương ở cách đó xa.
      - Hừ!
      Bằng Ma Vương hừ lạnh rất lớn, tiếng hừ lạnh cơ hồ làm tất cả cao thủ ở đây đều nghe được, phải biết rằng, hôm nay ở đây có rất nhiều cao thủ cấp bậc Đế, Ma Đế tụ tập, người bình thường ai dám quá mức kiêu ngạo.
      Bọn người Ngũ phương Minh Đế, Dương Ma Đế thấy Bằng Ma Vương liền lắc đầu cười, gì thêm. Bằng Ma Vương có chỗ dựa rất lớn.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 40: xem cuộc chiến
      - có gì, chỉ là chút thời gian thôi.
      Xi Vưu khẽ lắc đầu thèm để ý chút nào.
      - Hôm nay lại thấy được kiện siêu cấp thần khí đản sanh, Xi Vưu ta cũng thể bội phục phách lực của Ngộ ngươi, bổn mạng tinh kim khí mà cũng bỏ được.
      Trong mắt Xi Vưu có tia kính nể.
      Ngộ cười hắc hắc sờ sờ Kim Bổng trong tay :
      - Kim Bổng này và lão tôn ta kết bạn vô số năm rồi, nó với lão tôn ta lắm khi còn chẳng phân biệt được, dùng tinh kim khí bổn mạng của lão tôn ta dung nhập trong đó, có gì mà được chứ? A a kể từ đó, huống chi hảo cương yếu dụng đáo đao nhận thượng (thép tốt phải dùng để luyện lưỡi đao), lão tôn ta cho dù tái hấp thu tinh kim khí bộ phận kia, phỏng chừng cũng kịp Đại Tôn ngươi, nhưng bây giờ…
      Nữ Oa, Phục Hi, Chuẩn Đề, Chúc Dung, Cộng Công năm vị Đại Tôn nghe được cũng kinh dị.
      Bổn mạng tinh kim khí đối với hỗn độn kim linh mà là quý giá nhất, theo đạo lý hẳn là phải hấp thu vào trong cơ thể, làm cho thân thể mình càng thêm cường hãn, nhưng Tôn Ngộ thể ngờ... Dùng nó để dung nhập vào Kim Bổng.
      Vốn thân thể có thể càng thêm cường hãn, bây giờ lại lãng phí, bất quá Kim Bổng vốn là được xưng là "Vô kiên bất tồi", hôm nay dung nhập tinh kim khí, đề cao cấp bậc, nếu phải lần nữa đối mặt Kim Quang Càn Khôn Tráo cũng có thể dễ dàng phá vỡ.
      - Ngộ quả nhiên bỏ được, có phách lực, xem ra kết quả trận chiến này cũng khó .
      mặt Oa Nữ có tia vui sướng
      Phục Hi cũng gật đầu :
      - Dựa theo phỏng đoán của ta Ngộ cho dù hoàn toàn hấp thu tinh kim khí phỏng chừng cũng theo kịp thân thể kinh khủng cường hãn của Xi Vưu, nhưng Ngộ lại đem bổn mạng tinh kim khí dung nhập vào Kim Bổng, Kim Bổng vốn là thượng phẩm thần khí, bây giờ dung nhập tinh kim khí bổn mạng tin rằng cả thân thể Xi Vưu của ta cũng có thể bị thương.
      - Việc làm này của Tôn Ngộ là tốt hay xấu, ra cũng khó , dù sao hao tổn bộ phận tinh kim khí, thân thể cũng đủ cường hãn.
      Cộng Công Đại Tôn lạnh nhạt .
      Còn lúc này Ngộ và Xi Vưu ngưng thần nhìn chằm chằm vào nhau.
      - nhảm nữa, bắt đầu thôi.
      Tôn Ngộ đột nhiên quát tiếng.
      Mắt Xi Vưu nhất thời sáng ngời, ha ha cười to :
      - Tốt, Tôn Ngộ ngươi quả nhiên phụ kỳ vọng của ta vô số năm qua, Kim Bổng dung hợp tinh kim khí, so với căn quải trượng của Lão Tử cũng kém chút nào, cũng có thể đấu trận với ta rồi.
      Nhất thời, hai vị Đại Tôn đại biểu cho cực hạn vũ lực sẵn sàng chuẩn bị xuất chiêu.
      vị là đứng đầu hỗn độn ngũ linh - hỗn độn kim linh, chí dương chí cương, thậm chí sẵn sàng hao tổn bộ phận tinh kim khí làm cho chất lượng của Kim Bổng tăng lên bậc.
      vị là thân thể của Bàn Cổ, hiểu được ba phần thiên đạo hỗn độn đại la nguyên thần Bàn Cổ. Thân thể huyết mạch được Xi Vưu tìm thấy, Bàn Cổ thân thể, tùy tiện quyền cước nếu bình thường thần khí còn mạnh hơn nhiều, cũng là chí dương chí cương.
      Hai vị Đại Tôn đồng thời theo đuổi cực dương cực nếu gặp nhau như thế nào?
      - Xoẹt xoẹt!
      Trong Hỗn độn gian bắt đầu hỗn loạn, Nữ Oa, Phục Hi cùng năm vị Đại Tôn chỉ đứng xa xa nhìn lại ai dám đến gần sát trung ương. Chỉ cần xem khí thế phát ra của hai người Xi Vưu, liền biết trình độ công kích cường hãn.
      Bên ngoài, các đại cao thủ Ma giới, Minh giới, giới chăm chú nhìn vào, ai dám ho dù chỉ là tiếng, khí trong lúc nhất thời rất áp lực, vô luận là Dương Ma Đế, Thánh Chủ Lưu Ly hay là giới mấy vị Đại Thánh, đến cả ngũ phương Minh giới Minh Đế bao gồm cả Thái Úc từ Quỉ giới vừa trở về tất cả mọi người đều chăm chú nhìn.
      Từ trong cuộc chiến của Đại Tôn hiểu được bao nhiêu đó là tùy vào tiềm chất mỗi người.
      Lý Dương cũng từ từ nhắm hai mắt, ở đây chỉ có người dùng thần thức để xem cuộc chiến, kì những người khác đều giương mắt mà nhìn, trong mắt phát xuất đạo đạo quang mang.
      - Hừ, Lý Dương này cũng lẩm cẩm rồi, cuộc chiến của Đại Tôn, tốc độ rất nhanh, thần thức há có thể thấy được? Ngược lại mắt mới có thể miễn cưỡng thấy mà thôi, lại dùng thần thức xem cuộc chiến quả thực là cực kì ngu ngốc.
      Thanh Bằng Ma Vương vang lên.
      Mọi người nhíu mày, lúc này đại chiến sắp bắt đầu, Bằng Ma Vương lại mở miệng chuyện. Việc này làm tất cả mọi người phải nhướng mày, có lẽ lúc này cũng chỉ Bằng Ma Vương mới dám lên tiếng, nhưng nghe Bằng Ma Vương xong, đại bộ phận mọi người đều nhìn về phía Lý Dương, mặt tự chủ được cũng phải mỉm cười.
      Trào phúng, kinh ngạc!
      Cuộc chiến Đại Tôn, bọn họ Đế, Ma Đế há có thể thấy ràng, dùng mắt mà xem ngược lại hiệu quả tốt hơn, cơ hồ đại bộ phận cao thủ Đế, Ma Đế đều biết, nhưng Lý Dương lại từ từ nhắm hai mắt, tự nhiên có ít người thầm xem thường.
      - Sư huynh …
      Điền Cương quay về Lý Dương vừa muốn chuyện, Lý Dương cũng truyền :
      - cần phân tâm, hai vị Đại Tôn bắt đầu động thủ rồi, cũng sắp sửa đánh nhau to rồi.
      Điền Cương rùng mình, ngẩng đầu nhìn lên, hai vị Đại Tôn phải vẫn nhúc nhích sao?
      Lý Dương có nét cười thần bí, thần thức của so với phần lớn mọi người xem ra còn mạnh hơn chút, tự nhiên thấy , thậm chí ngay cả những biến hóa rất của hai vị Đại Tôn cũng thấy ràng.
      Rồi đột nhiên…
      Đại Tôn trong hư đột nhiên biến mất.
      - Người đâu?
      Đám Đế, Ma Đế xem cuộc chiến kinh dị.
      - phải đại chiến sao? Hai vị Đại Tôn sao lại tiêu mất? Chẳng lẽ là muốn cho chúng ta thấy?
      vị Minh Đế nghi hoặc hỏi
      - Câm miệng, nhìn tới chỉ có thể trách ngươi tu vi đủ.
      Thanh Dương Ma Đế đột nhiên vang lên, khí thế khổng lồ làm cho Cương Ngang Minh Đế vừa mở miệng nhất thời ngậm miệng im thin thít, Dương Ma Đế kinh khủng, ai mà biết.
      Thủ hạ dưới tay Xi Vưu có tám Ma Đế. Đứng thứ hai là Thánh Chủ Lưu Ly ngay cả thần khí Lưu Ly bình của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có thể thôn phệ, nhưng thực lực cũng chỉ được xếp thứ hai, ngẫm lại đệ nhất Ma Đế phải biết lợi hại ra sao?
      - đám xuẩn đản.
      Bằng Ma Vương hừ lạnh tiếng, cũng chăm chú nhìn vào hỗn độn gian tựa hồ trống rỗng. Đúng vậy, hai vị Đại Tôn động thủ rồi, chỉ là tốc độ quá nhanh, làm ngay cả rất nhiều Đế, Ma Đế cũng thể nhìn thấy ràng. Chỉ có cao thủ Đế, Ma Đế hậu kỳ mới miễn cưỡng thấy chút hình dáng.
      - Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!... Bồng!...
      Giống như bạo phá, thanh trầm thấp vang lên, hiển nhiên hai vị Đại Tôn giao thủ.
      Ở đây trong số những người xem cuộc chiến, thấy được ràng nhất cũng như hiểu nhất chính là Lý Dương. Hai vị Đại Tôn vô luận là ngay từ đầu dùng khí thế áp đảo nhau cũng như sau đó dùng thân thể giao chiến cũng thấy ràng. Thậm chí hai người giữ lại bao nhiêu thực lực, Lý Dương cũng thấy .
      - Xi Vưu Đại Tôn ngạo thị lục giới, quả nhiên thực lực kinh khủng. Hôm nay mới thi triển có năm thành thực lực, ngay cả áo xanh kia vẫn còn mặc.
      Lý Dương cảm khái thở dài .
      ràng nhớ kỹ, Xi Vưu trong khi truyền cho Ma Thần Lục Tuyệt, chấn cho quần áo toàn thân nát bấy, lộ ra thân thể chứa khí tức hỗn độn thế giới, và từng đạo thanh quang lóe ra, hôm nay chỉ nhớ lại làm Lý Dương khiếp sợ.
      Nhưng bây giờ Xi Vưu và Tôn Ngộ chiến đấu, ngay cả áo xanh vẫn còn mặc người, chỉ phát huy năm thành lực lượng mà thôi.
      “Tôn Ngộ này hôm nay hoàn toàn bộc phát lực lượng của thân thể, bất quá Kim Bổng của cũng vẫn chưa ra tay, Kim Bổng dung hợp bổn mạng tinh kim khí, uy lực cũng rất mạnh, chừng có thể liều mạng với Xi Vưu.” Lý Dương trong lòng thầm nghĩ, thần thức cũng cẩn thận quan sát.
      - Xoẹt xoẹt…
      Ngón trỏ và ngón giữa của Xi Vưu chĩa ra, đột nhiên tùy ý đâm, tựa như thanh lợi kiếm thậm chí còn phá cả hỗn độn. Hai chân Tôn Ngộ như máy, đột nhiên cước phá đánh úp lại. Với đòn chỉ và cước này, hai người thay phiên tấn công, tốc độ đạt tới cực hạn.
      - Ha ha, thống khoái…. thống khoái, Tôn Ngộ , lấy Kim Bổng của ngươi ra .
      Xi Vưu cười to , hiển nhiên Xi Vưu cam lòng chiến đấu như vậy.
      - Được, lão tôn ta cho ngươi nếm tư vị này.
      Trong đôi mắt trong veo của Tôn Ngộ lên tia quang mang, rồi đột nhiên đạo bổng tử ban tỏa hào quang bảy sắc xuất tay . Tôn Ngộ đột nhiên hét lớn tiếng:
      - Xem bổng đây!
      Tôn Ngộ nhảy lên, giơ cao Kim Bổng, cơ hồ tất cả lực lượng bộc phát ra song thủ, hướng về phía Xi Vưu đập xuống. Thấy Kim Bổng đập xuống, Xi Vưu vươn cánh tay phải, nhúc nhích, dám sử dụng cánh tay phải trực tiếp tiếp kích này.
      - can đảm!
      Mắt Tôn Ngộ hơi nheo lại, mặt lên tia tàn khốc, hiển nhiên giận dữ, Xi Vưu này cũng quá càn rỡ, khi đối phó với Kim Bổng mà chỉ dùng cánh tay tùy ý đỡ đòn. Lúc này Tôn Ngộ tăng lực lần nữa.
      Nhất thời Kim Bổng hóa thành đạo quang ảnh, nện xuống mạnh, thẳng.
      - Bồng.
      Kim Bổng nện rất mạnh vào cánh tay phải của Xi Vưu, mảnh áo xanh cánh tay phải của Xi Vưu nhất thời nát vụn ra. Lộ ra cánh tay phải đầy cơ bắp tản ra nhiều tia thanh quang, mặt Xi Vưu có vẻ ngưng trọng rất nhiều.
      - Hát!
      Xi Vưu đột nhiên gầm lên tiếng, áo xanh người đột nhiên hóa thành vô số mảnh nổ tung ra, thân thể cường hãn của Xi Vưu liền xuất trước mắt mọi người.
      Giống như mặt trời chói mắt.
      Đế, Ma Đế ở đây trong lúc nhất thời tự chủ nhắm mắt lại hoặc quay đầu dám nhìn, những tia điện quang màu xanh từ trong thân thể Xi Vưu lóe ra khí thế kinh nhân, khí tức này là khí tức nguyên thủy nhất được hình thành còn trước cả khi có Khai Thiên Tích Địa hỗn độn gian.
      - Tôn Ngộ , ngươi quả nhiên rất phù hợp để đánh với ta,… đáng tiếc…
      Xi Vưu khẽ lắc đầu, nhưng sau đó lại nhìn chằm chằm vào Tôn Ngộ , Tôn Ngộ sắc mặt cũng ngưng trọng, Kim Bổng đánh ra nhưng vẫn làm thương tổn được Xi Vưu, thân thể Bàn Cổ quả nhiên khó lường, biết, bây giờ phải liều mạng rồi.
      - Xi Vưu sao lại liên tục đáng tiếc?
      Nữ Oa nương nương khẽ nhíu mày.
      Chuẩn Đề đạo nhân cũng như các vị Đại Tôn khác cũng biết, chẳng lẽ Xi Vưu biết Tôn Ngộ này phải là đối thủ của ? Nhưng cuộc đại chiến vừa mới bắt đầu lâu, làm sao có thể xác định được như thế.
      - Xem tình hình bọn họ, cuộc chiến đấu này càng lúc càng thêm kịch liệt, trận pháp của ta vừa bày ra có thể chịu được lực lượng bạo loạn hỗn độn
      Phục Hi vẻ mặt nghiêm trọng, lúc này đạo hào quang màu vàng đất từ trong cơ thể của bắn ra, dung nhập vào giữa trận pháp.
      Nữ Oa bọn người hiểu, nhưng Lý Dương lại rất ràng.
      “Kim Bổng mặc dù lợi hại, nhưng bổng đập xuống, Xi Vưu đại ca lại chỉ dùng 8 thành lực lượng của Bàn Cổ thân thể có thể đỡ được, Kim Bổng mạnh nhất cũng chỉ có uy lực bực này, xem ra Tôn Ngộ phải đối thủ của đại ca.”
      Lý Dương thấy , Tôn Ngộ này dù cố đánh tiếp cũng mạnh hơn nhiều, nhưng Xi Vưu lại che dấu ít thực lực.
      - Tiếp ta ba trảo!
      Xi Vưu đột nhiên hét lớn tiếng.
      Cơ thể toàn thân đột nhiên phát ra từng đạo thanh quang mù mịt, giống như cả người đều bị vầng sáng màu xanh vây quanh.
      Hai tay hóa thành trảo, nhất thời đột nhiên hướng về phía Tôn Ngộ chộp tới. Xi Vưu thân thể cực kỳ cường hãn, cho dù tùy ý công kích cũng lợi hại vô cùng.
      Tay tùy tiện trảo cũng vượt qua công kích của thần khí, năng lượng bên trong hỗn độn gian nhất thời hỗn loạn.
      Xi Vưu thân thể quá nhanh, thân thể nhoáng lên, tích tắc tới bên cạnh Tôn Ngộ , Tôn Ngộ lúc này lùi lại, đồng thời dùng Kim Bổng nện xuống.
      - Xoẹt…!
      đạo trảo ảnh phá nát lớp da kim sắc của Tôn Ngộ , cơ thể phát ra kim quang liền rách ra, máu tươi chảy ròng.
      Trảo của Xi Vưu chính là trong những tuyệt chiêu của , uy lực to lớn, đến cả thân thể Tôn Ngộ cũng phải trọng thương.
      “Xuyên Vân Toa Vụ" Thần thức Lý Dương cẩn thận quan sát. Xi Vưu hoàn toàn đem thân pháp Xuyên Vân Toa Vụ thi triển hết mức. Thậm chí so với Kim Sí đại bằng còn nhanh hơn bậc, cũng có thể là do hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn nên thân pháp cũng có đột phá.
      Lý Dương vốn cảm ngộ Xuyên Vân Toa Vụ rất sâu rồi, bây giờ Xi Vưu ngừng chớp động, đem tinh hoa của Xuyên Vân Toa Vụ hoàn toàn triển khai ra, Lý Dương đương nhiên quan sát cẩn thận và tiếp thu, còn Đế, Ma Đế khác ngay cả cái bóng cũng nhìn tới, đừng nhìn thấy thân pháp.
      Lý Dương nhắm mắt lại, thần thức ngừng quan sát, đồng thời trong đầu ngừng diễn dịch, từng đạo thân pháp mờ ảo xuất trong đầu, Lý Dương như được khai hóa đối với Xuyên Vân Toa Vụ, những chỗ nan giải được giải đáp.
      Đồng thời Tôn Ngộ lại có thân pháp đặc thù khác. Lý Dương cũng cẩn thận quan sát rồi cũng cần so sánh nghiên cứu gì thêm, cứ ghi tạc hết tất cả vào trong đầu. Lý Dương quả là biến thái, tốc độ kinh khủng Tôn Ngộ và Xi Vưu như thế mà thần thức của Lý Dương vẫn có thể ghi lại hoàn toàn thân pháp hai người.
      Thân pháp Xi Vưu biến ảo đa đoan, thân pháp Tôn Ngộ càng cực kỳ huyền diệu, kia đắc truyền cùng Chuẩn Đề thân pháp đạo nhân
      Lý Dương nhắm mắt cẩn thận quan sát, mặt tự chủ được lạii nở nụ cười, Điền Cương bên căn bản thể thấy thân ảnh hai vị đại tôn, nhàm chán quá bèn nhìn chung quanh, thấy Lý Dương mặt có nụ cười, khỏi vô cùng kỳ quái
      Đột nhiên nụ cười mặt Lý Dương hoàn toàn biến mất, nét mặt ngưng trọng
      "Hách hách …………. Xi Vưu, tiếp lão tôn ta bổng"
      Đột nhiên có tiếng hét lớn, vang vọng cả hỗn độn gian, rồi cổ kim sắc bổng ảnh phóng lên cao, toàn lực nện mạnh xuống.
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :