Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 26: mưu
      - Cũng đánh với ba người các ngươi!
      Lời những của Ngưu Ma Vương làm Sư Đà Vương nổi giận.
      Rất giận.
      Sư Đà lĩnh tam Đại Thánh, đến cả Tôn Ngộ lúc trước cũng chỉ cùng bọn họ liều mạng đánh ngang tay, mặc dù bọn họ là bị Tôn Ngộ đánh, nhưng lại dựa vào Kim Quang Càn Khôn Tráo của Bằng Ma Vương đưa mình vào thế bất bại, nếu Tôn Ngộ lời này còn nghe được, bây giờ Ngưu Ma Vương mà cũng dám như vậy.
      - Đồ dã ngưu kia, người tưởng rằng mình lợi hại như vậy sao, đánh với ba người chúng ta, hừ, đừng ba, chỉ đánh với người là ta, ngươi cũng chẳng dễ gì qua được. Đại Lực Ngưu Ma Vương, Đại Lực Ngưu Ma Vương, ta Sư Đà Vương cũng muốn thử xem, là lực lượng của ngươi khỏe, hay lực lượng của ta mạnh!
      Sư Đà Vương cả giận .
      Sư Đà Vương tốc độ hơi chậm chậm , nhưng lực công kích lại phi thường mạnh, là cùng loại với Ngưu Ma Vương, nhưng trước tới nay, ai cũng công nhận lực lượng của Ngưu Ma Vương rất cực mạnh, mạnh hơn bậc so với Sư Đà Vương, người có tâm cao khí ngạo như Sư Đà Vương sớm cảm thấy biệt khuất, lần này rốt cục bộc phát ra.
      - Ha ha… tốt lắm, lão ngưu ta cũng muốn xem, sư tử ngốc nhà ngươi có thể có nhiều ít khí lực? Ha ha, muốn cùng lão ngưu ta so khí lực, lão ngưu ta tùy thời phụng bồi!
      Ngưu Ma Vương vô cùng đắc ý.
      Mục đích của rốt cục đạt được.
      Sư Đà Vương rốt cục phải nổi giận, đánh gục Sư Đà Vương, trong khoảnh khắc Dã Tượng Vương và Bằng Ma Vương tự nhiên đến trợ giúp, Tam thánh Sư Đà lĩnh, mặc dù vẫn thường có những động tác tiểu xảo hại nhau, nhưng khi gặp phải địch nhân, ba người cũng lại rất đoàn kết.
      - Ngày mai, chỗ giao giới của Ma Vân thảo nguyên và Sư Đà thảo nguyên, Ngưu Ma Vương, ngươi chuẩn bị nhận lấy lửa giận ngút trời của ta!
      Sư Đà Vương cực kỳ cuồng ngạo.
      Ngưu Ma Vương khinh thường cười:
      - Tận trời ngút lửa giận? Cũng chỉ là tàn lửa mà thôi, cái phẩy tay của lão ngưu ta có thể tiêu diệt rồi, ngày mai tại chỗ giao giới giữa Ma Vân thảo nguyên và Sư Đà thảo nguyên, lão ngưu ta chờ ngươi, ta cũng muốn để cho đám con cháu của ta xem lão ngưu ta ép dẹp con sư tử ngốc như thế nào!
      Sư Đà Vương tức giận đến hai mắt đỏ ngầu lên, nhưng vẫn cố nhịn, cả giận :
      - thèm nhiều lời với ngươi, tất cả để ngày mai phân định!
      Lập tức Sư Đà Vương liền thu liễm thần thức.
      Ma Vân sơn. Ngưu Ma Vương cung điện.
      - Ha ha… trận chiến ngày mai, là lão ngưu ta chờ mong từ lâu.
      Ngưu Ma Vương đứng lên, vặn mình, nhất thời gân cốt toàn thân kêu răng rắc, năng lượng cường hãn thân thể thậm chí gần như làm cho khí chấn động mạnh.
      Tử Cực Ma Thể Huyền Công, Ngưu Ma Vương tu luyện phương pháp luyện thể tối cao của Ma giới.
      Hơn nữa Ngưu đầu nhân nhất tộc nếu về lực lượng cực kỳ sở trường. Ngưu Ma Vương có thiên phú cực cao, tu luyện lâu năm đạt đến mức đại thành. Thân thể của cũng tương đương với Ma giới Ma Đế hậu kỳ cao thủ, thậm chí còn mạnh hơn chút.
      Hơn nữa Ngưu Ma Vương có thể cuồng hóa, đây là đặc tính của Ngưu đầu nhân nhất tộc. chứa trong huyết mạch Ngưu đầu nhân tộc có đặc tính cuồng hóa, chỉ là muốn dẫn đến việc cuồng hóa, cũng phải có hoàn cảnh nhất định, trừ phi rất giận dữ, trong khi hoặc là cực kỳ phẫn nộ hoặc là cực kỳ hưng phấn, mới có thể cuồng hóa.
      khi cuồng hóa… thực lực tăng lên cực kỳ kinh khủng.
      Ngưu Ma Vương khoái trí, nhưng Sư Đà Vương lúc này lại cực kỳ phẫn nộ.
      - Ngân Nguyệt! Chuẩn bị nhân mã, toàn bộ nhân mã của Sư Đà thảo nguyên tập trung đến biên cảnh chỗ giao giới giữa Ma Vân thảo nguyên, lần này, ta muốn tự mình đánh với Ngưu Ma Vương, đập tan cái tính khí kiêu ngạo của .
      Trong mắt Sư Đà Vương phát ra nhiều tia lãnh quang.
      - Đại ca, Ngưu Ma Vương và ngươi gì đó?
      Thân hình Dã Tượng Vương chợt lóe, tới bên cạnh Sư Đà Vương.
      Mặc dù các Đại Thánh khác biết Sư Đà Vương và Ngưu Ma Vương chuyện với nhau. Chỉ là bọn cũng cách nào biết cái gì, vì việc dùng thần thức truyền giữ bí mật rất tốt.
      - cái gì? Hừ, Ngưu Ma Vương người muốn đánh với ba huynh đệ chúng ta, đồ trâu điên mà cũng học đòi Tôn hầu tử!
      Sư Đà Vương thấy Dã Tượng Vương, bao nhiêu lời trong lòng lập tức phun ra.
      - Cái gì?
      Dã Tượng Vương nghe xong nhất thời giận dữ, cho dù hàng ngày có rất nhiều tâm cơ tiểu xảo, nhưng đối mặt với khiêu chiến của ngoại nhân, là tuyệt đối đứng về phía huynh đệ của mình, Sư Đà lĩnh tam Đại Thánh đối với bên ngoài tuyệt đối là khối đoàn kết.
      - Ngưu Ma Vương quá khinh người, giới tôn làm “Đại Lực Ngưu Ma Vương", Ngưu Ma Vương này nghe lâu, nên chắc cũng tưởng rằng mình rất lợi hại, tự đại cho mình rất khó lường. Đại ca, lần này chúng ta nhất định phải giáo huấn lần. Hừ, chỉ cần hai huynh đệ chúng ta liên thủ, có thể tuyệt đối áp chế được Ngưu Ma Vương này, căn bản cần tam đệ ra tay.
      Dã Tượng Vương cũng nộ khí trùng trùng.
      Sư Đà Vương vung tay lên, thanh lạnh lùng :
      - cái gì? Ta rồi, mình đánh với con trâu hoang kia, ta muốn thử xem, lực lượng của có phải là mạnh hơn ta hay ?
      Sư Đà Vương ngạo khí bốc lên, dù khuyên thế nào cũng vô dụng.
      Dã Tượng Vương biết tính tình Sư Đà Vương, gật đầu :
      - Đại ca, ngươi hãy giáo huấn Ngưu Ma Vương .
      Ngoài miệng như thế, Dã Tượng Vương trong lòng quyết định chủ ý, đến lúc đó nếu Sư Đà Vương đánh lại, mình lập tức ra tay.
      Dã Tượng Vương tin rằng, mình và Sư Đà Vương liên thủ tuyệt đối có thể áp chế Ngưu Ma Vương. Tốt xấu bọn họ đều là trong thất Đại Thánh.
      - Ủa mục tiêu ta là bắt Lý Dương mà, làm sao mà thành ra đại chiến với Ngưu Ma Vương vậy, tối thiểu phải bắt Lý Dương trước rồi hãy chuyện khác.
      Sư Đà Vương đột nhiên nhớ ra, mục tiêu chính của mình chính là bắt Lý Dương, thể để chuyện gì khác ảnh hưởng.
      - Đại ca, ngươi còn có gì phiền não cho ta nghe được .
      Dã Tượng Vương truy vấn.
      Sư Đà Vương liền ngay:
      - Nhị đệ, Thạch Đông bị Lý Dương giết chết, ta rốt cuộc làm sao mới có thể được bắt được Lý Dương? Với bảo bọc mạnh mẽ của Ngưu Ma Vương, cho dù chúng ta có thể thắng Ngưu Ma Vương, cũng thể nào giết chết Ngưu Ma Vương, Ngưu Ma Vương chết cũng giao ra Lý Dương, ta phải làm như thế nào đây?
      Sư Đà Vương căn bản thể giết Ngưu Ma Vương, đúng ra, cũng dám giết, và cũng là làm được.
      Ngưu Ma Vương bên ngoài lỗ mãng, nhưng khó có gì đe dọa đến tính mạng của được. Thứ nhất, Ngưu Ma Vương và Tôn Ngộ là huynh đệ thân thiết. Trong thất Đại Thánh, Tôn Ngộ và Ngưu Ma Vương có quan hệ tốt nhất, nếu Sư Đà Vương ba người bọn họ có liên thủ muốn giết Ngưu Ma Vương, Tôn Ngộ hẳn ra tay. Sư Đà Vương ba người bọn họ từng đấu với Tôn Ngộ , Tôn Ngộ kia kinh khủng cực độ ai cũng sợ. Bọn họ ba người căn bản muốn nghĩ đến việc trêu vào Tôn Ngộ .
      Thứ hai, Ngưu Ma Vương và Xi Vưu Đại Tôn là đồng tộc, còn được Xi Vưu Đại Tôn truyền cho Tử Cực Ma Thể Huyền Công. Xi Vưu Đại Tôn nếu biết Ngưu Ma Vương chết, khi Xi Vưu ra tay, xem ra còn so với kinh khủng hơn Tôn Ngộ nhiều.
      - là phiền toái, man ngưu này giết cũng giết được, nếu dùng Tụ lý Càn Khôn thuật thu Lý Dương vào. Chết cũng chịu giao ra Lý Dương, chúng ta cũng có biện pháp, là phiền toái.
      Dã Tượng Vương cũng gật đầu cảm thấy khó giải quyết.
      Giết cũng giết được, biết phải làm gì mới được? Sư Đà Vương băn khoăn tức giận.
      - Hai vị Đại Vương, tiểu nhân có diệu kế.
      Ngân Nguyệt Đế đứng bên cung kính .
      Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương hướng ánh mắt về phía Ngân Nguyệt Đế.
      Trí tuệ đúng là có hạn chế, Sư Đà Vương bản thể là sư tử, Dã Tượng Vương bản thể là voi, tu luyện tới cảnh giới như thế. Trí tuệ vẫn còn có hạn chế, Ngân Nguyệt Đế bản thể là Ngân Lang, thông minh hơn rất nhiều.
      - !
      Sư Đà Vương lúc này quát hỏi, tai và Dã Tượng Vương đều vểnh lên lắng nghe.
      Ngân Nguyệt Đế cười :
      - tình cũng rất đơn giản, chỉ cần…
      Ngân Nguyệt Đế tóm tắt mưu kế của mình ra. Nghe xong Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương hai mắt sáng lên.
      - Hay!... Hay!...
      Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương lúc này cao hứng quá.
      - Ngân Nguyệt, ngờ, ngươi quả nhiên thông minh , còn thông minh hơn ta nữa.
      Dã Tượng Vương quay về phía Ngân Nguyệt cười, trước nay Dã Tượng Vương luôn tự nhận mình thông minh hơn Sư Đà Vương, thực tế, là xem ra chỉ thông minh hơn Sư Đà Vương chút thôi.
      Ngân Nguyệt Đế lúc này rất khiêm nhường, trong lòng thầm rủa "Hay? Hay cái rắm, phương pháp đơn giản như vậy, cũng chỉ có người ngu như các ngươi thể nghĩ ra, ông trời cũng quá bất công, hai kẻ ngu mà có thể đạt tới Đế hậu kỳ. Trở thành Đại Thánh, ta thông minh như thế, mà thể đạt tới Đế hậu kỳ."
      Ngày hôm sau.
      biên cảnh giữa Sư Đà thảo nguyên và Ma Vân thảo nguyên, vô số cao thủ tụ tập, có người tu Ngưu tộc, cũng có các tộc khác, phàm là cao thủ lãnh địa của Ngưu Ma Vương đều đến xem, thậm chí còn ở tất cả lãnh địa của các Đại Thánh khác, tỷ như cao thủ cấp bậc Đế, Quân trong lãnh địa của Mi Hầu Vương, Giao Ma Vương khi nghe tin cũng vội chạy tới xem cuộc chiến.
      Cuộc chiến giữa Đại Thánh, đại chiến như thế, há có thể xem?
      Bước con đường tu luyện, đó là khôn cùng năm tháng, nếu lúc nào cũng tu luyện, chẳng phải là cực kỳ nhàm chán sao, trận chiến giữa Đại Thánh, đến cả trăm triệu năm cũng khó gặp, nếu quan khán, có lẽ phải hối hận cả đời?
      Dày đặc người…
      Ngút ngàn tầm mắt, Ngưu Ma Vương xuất chiến, vô số người sùng bái giới đương nhiên muốn xem, so với truy tinh trong thế tục ở địa cầu còn điên cuồng hơn, Ngưu Ma Vương hôm nay mặc chiến giáp màu đen, chiến giáp này rất đặc biệt.
      Chiến giáp chỉ phòng ngự vài nơi, thân chỉ che trái tim, phía dưới, chỉ bảo vệ phần dưới thắt lưng, cơ thể toàn thân hoàn toàn lộ ra trước mắt mọi người.
      Cơ thể giống như nham thạch tạo thành, thậm chí có từng tia hào quang màu tím lưu chuyển trong đó, năng lượng cường đại. Các cao thủ đến xem đều tấm tắc sợ hãi. Ngưu Ma Vương mặc chiếc áo choàng màu đen, viền vàng, áo choàng có thêu đầu trâu, thập phần khí phách. Hơn nữa cầm cây thần khí Ngưu Xoa khe khẽ rung rinh làm khí xung quanh chấn động, khí thế hãi nhân.
      Sư Đà Vương đứng đối diện cũng hề kém, sư tử trời sanh có khí phách, hơn nữa lại là kim hoàng sắc sư.
      Vũ khí của là Huyễn Long đao có màu vàng, cả thần khí Kim Dương Bình cũng là màu vàng. Sư Đà Vương lúc này tay phải cầm thanh khảm đao màu vàng, nhưng Kim Dương Bình lại tay , chừng dung nhập vào trong cơ thể.
      Chẳng những vũ khí Sư Đà Vương là màu vàng, toàn thân cũng mặc chiến giáp màu vàng, đầu mái tóc cũng màu vàng óng, dưới ánh mặt trời, toàn thân Sư Đà Vương màu vàng rất chói mắt.
      Giao Ma Vương, Mi Hầu Vương, Tôn Ngộ , Bằng Ma Vương bốn người chỉ dùng để thần thức để xem cuộc chiến, còn Dã Tượng Vương đứng bên Sư Đà Vương, trợ uy cho Sư Đà Vương, có thể rằng, trận chiến lần này thu hút toàn bộ quan tâm của thất Đại Thánh giới.
      Thậm chí hai mươi Đế tại giới xem ra cũng đều đến đây quan khán.
      Ngoại trừ hai vị Đại Tôn của giới là Nữ Oa nương nương và Phục Hi có quan tâm hay , ai biết được. chừng cũng dùng thần thức quan khán, dù sao cũng có gì dấu được Đại Tôn.
      Lý Dương, Điền Cương hai người đứng bên cạnh Ngưu Ma Vương.
      - Ha ha …… sư tử con, hôm nay khỏe chứ hả? Hôm nay để lão ngưu ta lột da đầu của ngươi, giúp kim mao sư tử nhà ngươi biến thành sư tử trọc đầu nhé, ha ha …
      Ngưu Ma Vương rồi liền muốn phi thân tiến lên, bắt đầu đại chiến.
      - Con trâu hoang kia, chậm chút!
      Sư Đà Vương đột nhiên hét lớn tiếng.
      Ngưu Ma Vương cười :
      - Sao? Kêu chậm lại hả, chẳng lẽ là ngươi sợ rồi sao, Kim Mao sư tử chưa đánh xin chậm lại, quả là có đảm khí.
      Ngưu Ma Vương cực kỳ kiêu ngạo, quay về Sư Đà Vương tùy ý .
      Sư Đà Vương cũng :
      - Hừ, Ngưu Ma Vương, chúng ta tốt xấu cũng là Đại Thánh, muốn đánh há có thể tùy tiện đánh ngay?
      Ngưu Ma Vương nhãn tình sáng lên, cười :
      - Hữu lí, chúng ta là Đại Thánh, thể tùy tiện muốn đánh là đánh.
      Thân là Đại Thánh, ai mà muốn giữ mặt mũi, bọn chúng cũng sĩ diện chẳng kém so với Đại Tôn lục giới.
      - Do đó, ta đề nghị trước khi chúng ta đại chiến, hãy để trận tiểu chiến.
      Sư Đà Vương cười .
      Ngưu Ma Vương hai tay khoanh trước ngực, cười :
      - nghe coi, lão ngưu ta nghe có điểm hứng thú đó.
      - Lý Dương giết Thạch Đông, bất quá thủ hạ của ta Ngân Nguyệt Đế cũng tin.
      Sư Đà Vương cười , Ngân Nguyệt Đế dứng bên Sư Đà Vương tiến lên bước, ngạo nghễ :
      - Lý Dương này bất quá là Ma Quân mà thôi, dựa vào cái gì giết Thạch Đông huynh đệ, Thạch Đông huynh đệ có tu vi tương đương với ta muốn thử trận với Lý Dương này, xem thực lực ra sao?
      Ngưu Ma Vương lúc này quay đầu nhìn về phía Lý Dương.
      Thần thức Lý Dương cực kỳ kinh khủng, trong nháy mắt liền Ngân Nguyệt Đế dấu thần khí là Kim Dương Bình, trong Kim Dương Bình có ngọn lửa cực kì lợi hại, Lý Dương nở nụ cười, ngọn lửa? Trong hạch tâm cấm vực, cả Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa cũng căn bản làm mình thương tổn chút nào.
      Lý Dương hấp thu hỏa lôi điện, thuộc tính bổn nguyên của mình rất đặc thù, vô luận ngọn lửa gì, đều thể thương tổn chút nào.
      - Đánh đánh, Ngân Nguyệt Đế, huynh đệ của ngươi là Thạch Đông Đế chết, ngươi muốn theo chân ta cũng ngại giúp ngươi.
      Lý Dương mỉm cười đến trước mặt Ngưu Ma Vương.
      - Được, nếu ta võ thuật bằng người, có chết cũng sao. Bất quá ai chết bây giờ cũng khó .
      Ngân Nguyệt Đế lạnh nhạt , trong lòng thập phần chắc chắn, Kim Dương Bình đến cả Đế cũng có thể tiêu diệt được, được Sư Đà Vương giao cho Kim Dương Bình này, lại truyền cho thủ ấn pháp quyết để khống chế Kim Dương Bình.
      Dù sao chủ nhân Kim Dương Bình là Sư Đà Vương, Ngân Nguyệt Đế thể dùng tâm ý của mình để khống chế Kim Dương Bình, sử dụng uy lực cũng thể bằng Sư Đà Vương, nhưng trong mắt , như thế là đủ đối phó Lý Dương rồi, tuyệt đối có thể thu Lý Dương vào đó.
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 27: Quang can ti lệnh
      - Lý Dương lão đệ, ngươi có nắm chắc ?
      Ngưu Ma Vương quay về phía Lý Dương nhắc nhở, Ngưu Ma Vương luôn cảm giác bọn Sư Đà Vương họ có mưu gì đó. Bọn Sư Đà Vương biết Lý Dương lão đệ có thể giết Thạch Đông Đế, mà còn dám để cho Ngân Nguyệt ra tay, hẳn là có mưu.
      Trí tuệ của Ngưu Ma Vương thấp, bất quá Ngưu Ma Vương cũng biết Lý Dương sớm biết tất cả rồi.
      - Ngưu Ma Vương đại ca, yên tâm, đối phó với Đế tiền kì cao thủ, ta cảm thấy rất tự tin.
      Lý Dương cười .
      Ngưu Ma Vương gật đầu, trong lòng cũng thầm quyết định, khi Lý Dương rơi vào tình huống nguy hiểm, lập tức ra tay cứu Lý Dương.
      - Được rồi, cuộc đấu giữa Ngân Nguyệt và Lý Dương bắt đầu!
      Sư Đà Vương cười to , lúc này có vẻ tin tưởng mười phần. Còn phải , đem bảo bối quí nhất của mình là Kim Dương Bình giao cho Ngân Nguyệt Đế sử dụng, Ngân Nguyệt Đế sao bắt được Lý Dương chứ?
      Trong mật thất Hoa Quả sơn Thủy Liêm động.
      - Sao? ra là Lý Dương? Nghe Xi Vưu Đại Tôn coi trọng lắm, bất quá Ngân Nguyệt cũng hiểm, thân là Đế tiền kì cao thủ, lại còn giấu Kim Dương Bình, xem ra Lý Dương tiểu tử này có chút nguy hiểm rồi.
      Tôn Ngộ thân là hỗn độn kim linh, nguyên thần trời sanh rất lợi hại, thần thức cũng cực kỳ lợi hại, gần đến mức Đại Tôn bình thường, liếc mắt có thể nhìn xuyên đối phương, tự nhiên cũng biết hư thực của Ngân Nguyệt Đế. khỏi có chút lo lắng cho Lý Dương.
      Sáu giới Đại Thánh khác xem cuộc chiến, ai có thể xác định ai thắng, dù sao những người khác có được thần thức biến thái như Tôn Ngộ , có thể nhìn thấu Ngân Nguyệt Đế dấu diếm Kim Dương Bình. Ma Vân thảo nguyên và Sư Đà thảo nguyên, vô số cao thủ giới nhìn chăm chú vào Lý Dương và Ngân Nguyệt Đế.
      Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tất cả cao thủ giới cơ hồ đều tập trung cả vào Lý Dương và Ngân Nguyệt Đế.
      Chiến đấu, diến ra chỉ trong giây phút nữa!
      Thân thể Lý Dương và Ngân Nguyệt Đế đột nhiên hóa thành tàn ảnh, biến mất khỏi chỗ đứng của mình.
      - Hô!...Hô!...
      Lưỡng đạo lưu quang của Lý Dương và Ngân Nguyệt Đế, bay lên cao tít trung thảo nguyên, hai người lăng đứng thẳng. Nhìn chằm chăm vào nhau.
      Tốc độ!
      Vừa rồi tốc độ hai người làm cho mọi người khiếp sợ, Lý Dương có Xuyên Vân Toa Vụ, tốc độ vốn rất nhanh, Ngân Nguyệt Đế sở trường nhưng là phương diện tốc độ, vừa ra tay, cao thủ giới ở đây đều biết, trận chiến này phải là trận chiến chiều.
      Nguyên vốn tưởng rằng Lý Dương chỉ là Ma Quân, rất nhanh thất bại, bây giờ xem ra nhất định là như vậy.
      “Thân thể tu vi Ngân Nguyệt Đế cũng chỉ tương đương với ta, giới mặc dù cũng rất quan tâm đối với thân thể tu vi, cũng bằng Ma giới." Lý Dương cười lạnh, Ma giới quan trọng nhất đó là thân thể, mà giới là hạch.
      - Để cho ngươi kiến thức chút mùi vị đánh cận chiến của Ma giới!
      Đột nhiên thân ảnh Lý Dương chớp động. Giống như phiến lá rơi, tựa hồ rất nhàng, thực tế tốc độ lại rất nhanh. Nháy mắt tới bên cạnh Ngân Nguyệt Đế. Ngân Nguyệt Đế mặt hơi lộ ra vẻ hốt hoảng, hiển nhiên bị tốc độ của Lý Dương làm khiếp sợ.
      - Hát!
      Lý Dương sắc mặt lạnh lùng, phần dưới thân thể đột nhiên gập lại, chân phải lúc này hóa thành trảm đao, đá cú cực mạnh, đạp mạnh vào đầu Ngân Nguyệt Đế. Uy lực Chiến Thần Ngõa quả là cực mạnh.
      mặt Ngân Nguyệt Đế lộ ra tia cười lạnh, đột nhiên lùi về phía sau ngả người xuống, rất tự nhiên tránh né cú đá này. Đồng thời thanh huyết chủy thủ màu đỏ phiêu phù trước người Ngân Nguyệt Đế, hai tay Ngân Nguyệt Đế giống như ảo ảnh, phẩy ra nhè .
      Thanh huyết chủy thủ màu đỏ lại biến thành hai thanh chủy thủ, hai thanh chủy thủ mỏng như cánh ve.
      - Tê…
      Cú đá của Lý Dương từ chém ngang bỗng hóa thành bổ dọc, bổ mạnh xuống, thậm chí cũng có cả tiếng xé khí như bị đao chém xuống. Lúc này Ngân Nguyệt Đế cả người nằm ngang, hai tay cầm hai thanh chủy thủ, nhắm thẳng về phía quay về phía chân của Lý Dương đâm tới, hiển nhiên muốn cùng với Lý Dương cứng đối cứng.
      - Bồng!
      Huyết Lang chủy thủ ngạnh tiếp Chiến Thần Ngõa.
      Lý Dương phóng lên cao, còn Ngân Nguyệt Đế bị phản lực ép xuống mặt đất. Huyết Lang chủy thủ mặc dù được coi là thượng phẩm khí, thuộc loại cực phẩm, nhưng nếu so với Chiến Thần Ngõa chênh lệch rất nhiều, Chiến Thần Ngõa được Xi Vưu luyện hóa, phản lực có được tới hiệu quả chín thành.
      Uy lực công kích của Huyết Lang chủy bị Chiến Thần Ngõa hóa giải mất yếu chín thành, Lý Dương mình chỉ còn phải thừa nhận thành, tự nhiên rất dễ dàng.
      - Tốc độ nhanh quá, đáng để ta dùng toàn bộ thực lực!
      Ngân Nguyệt Đế đứng mặt đất, đột nhiên, bắt đầu biến thân, vốn bộ dáng là người, nhưng thân thể bắt đầu cao lên, cao đến hai trượng, đầu cũng biến thành đầu sói, thân thể vẫn là thân thể người như trước, Thạch Đông Đế chết quả rất oan uổng, lúc trước căn bản chưa kịp biến thân, bị Lý Dương giết chết rồi.
      - Tê…
      Tiếng thủy tinh vỡ chói tai như thế nào thanh Huyết Lang chủy phá khí cũng chói tai như thế, hai thanh Huyết Lang chủy hóa thành lưỡng đạo quang mang màu đỏ, hướng Lý Dương công kích tới.
      - Hám Địa quyền sáo, Chiến Thần Ngõa, hai món này đồng thời sử dụng… chẳng biết hiệu quả như thế nào?
      Lý Dương thấp giọng thào.
      Mắt nhìn lưỡng đạo quang mang màu đỏ như máu đánh tới Lý Dương, Lý Dương động thân, vận dụng tốc độ cực nhanh, giống như tia chớp, hai tay bao phủ thanh quang, hai tay Lý Dương xòe ra, trong nháy mắt nắm dính hai thanh chủy thủ.
      Hai thanh Huyết Lang chủy bị Lý Dương nắm được, điều này làm cho Ngân Nguyệt Đế giật mình, còn hai chân Lý Dương cũng hóa thành tàn ảnh, đá mạnh vào ngực Ngân Nguyệt Đế. Cơ hồ chỉ trong chốc lát, đá ra vô số cước.
      - Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
      - Bồng!
      Phần thân của Ngân Nguyệt Đế đổ gập xuống.
      Thân thể tu vi của giới cao thủ mặc dù tu luyện khá nhiều, nhưng kịp với cao thủ Ma giới, đối mặt vớ công kích điên cuồng của Chiến Thần Ngõa, nửa thân của Ngân Nguyệt Đế rốt cục vỡ ra, nhưng cổ năng lượng cường đại màu vàng lưu chuyển từ hạch phát ra, trong nháy mắt chữa trị thân thể.
      Hai thanh chủy thủ cũng bộc phát ra năng lượng kinh khủng, đâm vào hai tay Lý Dương, Lý Dương cũng buông tay phải ra, trảo nắm lấy đầu Ngân Nguyệt Đế, đầu gối co lên, lên gối vào mặt Ngân Nguyệt Đế.
      - Bồng!
      Cả đầu của hóa thành huyết vụ tại đương trường.
      - Hô!
      Ngân Nguyệt Đế lúc này bay ngược hơn mười trượng, nguyên lực cường đại rất nhanh lần nữa hình thành chiếc đầu, lúc này Ngân Nguyệt Đế rất tức giận, tức giận cực kỳ.
      Hiểu ra, lúc này cơ hồ tất cả cao thủ giới cao nhất tập trung mọi chú ý vào nơi này, Ngân Nguyệt Đế vốn chuẩn bị tận dùng cơ hội này tăng thêm thanh danh cho mình, nhưng ai biết khi đánh cận chiến để cho Lý Dương liên tục đắc thủ.
      - Muốn đánh cận chiến với ta?
      Lý Dương cười lạnh:
      - thèm lãng phí thời gian với ngươi nữa, tìm chết!
      Bỗng dưng!
      Lý Dương biến thành đạo lưu quang màu đen. Hướng về phía Ngân Nguyệt Đế phóng tới, hơn mười trượng mà thôi, đối với Lý Dương mà , khoảng cách ấy căn bản chỉ trong chốc lát vượt qua. Còn Ngân Nguyệt Đế trong cơn giận dữ cũng ra tuyệt chiêu, chiếc tử bình với những đạo kim quang lòe lòe xuất tay phải .
      - Thu!
      Mở nắp bình ra, Ngân Nguyệt Đế kết thủ ấn quyết, quát lạnh tiếng, Lý Dương cũng đồng thời ra tay...
      - Đao Chi Bi Sát!
      Hai người cơ hồ đồng thời ra tay.
      "Hưu!"
      Đạo bạch quang thê lương trong nháy mắt bắn thủng Ngân Nguyệt Đế, Ngân Nguyệt Đế rùng mình. Ánh mắt tán loạn, hạch vỡ, nguyên thần diệt. Đương nhiên chết. Thậm chí còn kịp đậy nắp bình lại.
      Trong khi Lý Dương ra tay, cổ hấp lực kinh khủng bao bọc lấy Lý Dương. Trong nháy mắt, Lý Dương bị thu vào vào Kim Dương Bình, đồng thời đạo bạch quang cũng bắn vào vào Kim Dương Bình, chính là Đao Phách của Lý Dương, Lý Dương bị thu vào đó, Đao Phách tự nhiên cũng vào theo.
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 28: Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể
      Cơ thể vồng lên, Ngưu Ma Vương mặt lúc này vô cùng dữ tợn, hai cánh tay tráng kiện cầm Liệt Sơn xoa dài hơn bốn trượng giơ cao, đột nhiên nện xuống, lực lượng hoàn toàn bộc phát, mỗi đập đều là rít lên ầm ầm…
      - Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
      kích đập mạnh xuống làm cho sắc mặt tất cả mọi người xem cuộc chiến hoảng sợ, lực lượng kinh khủng thậm chí làm cho khí phát ra bạo thanh, tất cả mọi người tin rằng cú đập điên cuồng như thế của Ngưu Ma Vương, chút lực lượng trong đó có thể hủy diệt tòa sơn.
      - Hống...
      Sư Đà Vương hai tay giơ cao Huyễn Long đao, cố gắng ngăn cản từng cú đập , hàm răng cắn chặt vào nhau, thậm chí nghe cả tiếng răng lập cập, cơ thể Sư Đà Vương hoàn toàn bạo phát, mọi người còn có thể thấy gân mạch thậm chí lộ ra hết cả bên ngoài.
      - A...
      Sư Đà Vương thấp giọng tê hống, cam lòng, với thực lực của , đương nhiên có thể dùng độn thuật trốn tránh, hoặc là trực tiếp né ra, nhưng muốn, đây là trường chiến đấu tỷ thí lực lượng, nếu dùng độn thuật chạy trốn hoặc né sang bên, như thế là thừa nhận mình bằng Ngưu Ma Vương.
      - Ta mới là người có lực lượng đệ nhất trong giới thất Đại Thánh!
      Sư Đà Vương thần tình đỏ bừng, từ khóe miệng chảy xuống từng dòng, từng giọt máu đọng lại ngoài cơ thể của Sư Đà Vương, mắt càng trở nên bạo liệt, cam lòng, tam đại Đế dưới tay còn ai, bây giờ lại bị Ngưu Ma Vương trước mắt vô số người quan vọng khi dễ như thế.
      - Giết!
      Sư Đà Vương đột nhiên bộc phát, hạch trong cơ thể đột nhiên chấn động, cổ nguyên lực kinh khủng lập tức quán nhập hai tay, Huyễn Long đao quang mang đại trướng, bay nhanh về phía Ngưu Ma Vương chém tới.
      - biết lượng sức!
      Ngưu Ma Vương đột nhiên quát lạnh tiếng, Ngưu Xoa trong tay đột nhiên trở nên lớn hơn rất nhiều, lớn như thiết trụ khổng lồ, Ngưu Ma Vương sắc mặt hơi đỏ lên, lúc này chứng tỏ muốn bộc phát lực lượng cực mạnh rồi.
      - Nằm xuống cho ta!
      Ngưu Ma Vương gầm lên tiếng. Ngưu Xoa lớn lên rất nhiều giống như cây thiết trụ khổng lồ đập mạnh xuống, Huyễn Long đao ngăn cản chút rồi bị oanh ngược trở về, thiết trụ khổng lồ mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, ầm ầm nện xuống!
      - Oanh!
      tiếng nổ lớn. Sư Đà Vương bị Ngưu Ma Vương đập rơi mạnh xuống mặt đất, bình nguyên bỗng xuất hố sâu to, hố sâu mang hình thân người in xuống, Sư Đà Vương bị đánh lọt xuống đất rồi.
      Im lặng!
      khí vô cùng yên tĩnh, cả thảo nguyên đều im lặng, chỉ có tiếng gió thổi vi vu.
      Mọi người nín thở, ngơ ngác nhìn hố sâu kia, lại nhìn Ngưu Ma Vương tráng kiện cực độ giơ cao Ngưu Xoa, Ngưu Ma Vương lúc này có vẻ cực kỳ cuồng ngạo. Lạnh lùng nhìn hố sâu kia, thanh bình thản lại cuồng ngạo vang lên:
      - Dám đọ lực lượng với ta? Muốn chết!
      Ngưu Ma Vương thanh lạnh lùng .
      Mọi người nhìn Ngưu Ma Vương lúc này, trong lòng nghĩ đến hai chữ kinh khủng!
      Được xưng là lực lượng đệ nhất trong giới thất Đại Thánh, nay mắt thấy tai nghe, Sư Đà Vương làm sao có thể so sánh với Ngưu Ma Vương được? Bỗng ai dám ho lấy tiếng. Bởi vì… cổ khí tức cực kỳ cường hãn từ dưới đất truyền đến.
      Cả gian im lặng tựa hồ bị kia cổ khí tức kia áp bức.
      Mặt đất chấn động, giống như động đất, trong vòng mấy trăm dặm, mặt đất từ từ sụp xuống, cổ cổ nhiệt lưu từ trong khe lao ra, tất cả mọi người lập tức bay ngược ra ngoài trăm dặm. Lưu lại khoảng mênh mông rộng lớn cho Ngưu Ma Vương chiến đấu.
      - Oanh!
      Mặt đất đột nhiên vỡ vụn ra, bùn đất bốc cao tận trời, thân ảnh cao ba trượng đột nhiên thóat ra, thân chiến giáp màu vàng, cơ thể cơ bắp cuồn cuộn kinh khủng kia chính là con sư tử lông vàng cầm cây Huyễn Long đao lớn hơn trước rất nhiều, làm cho mọi người biết chính là Sư Đà Vương.
      - Biến thân rồi, Ừm, biến thân sao. Ngươi cũng chỉ miễn cưỡng đánh với lão ngưu ta hồi thôi.
      Ngưu Ma Vương tay nắm Ngưu Xoa, ngạo nghễ .
      Sư Đà Vương trong mắt toát ra hung quang, nhìn chằm chằm Ngưu Ma Vương, tin tưởng mười phần:
      - Ngưu Ma Vương, đừng có ở trước mặt ta kiêu ngạo, ngươi chẳng lẽ tưởng rằng biến thân mà có thể đánh với ta sao? Hừ, ngươi cũng quá tự kiêu rồi, hôm nay, ta muốn đem con trâu hoang này đánh cho mềm xương!
      Sư Đà Vương chậm rãi giơ cao Huyễn Long đao, trong mắt lộ vẻ tự tin, song chưởng nắm Huyễn Long đao bắt đầu rung lên, lực lượng trong cơ thể ngừng tăng lên, năng lượng hạch quán nhập vào trong đó.
      Sau khi biến thân, Sư Đà Vương thực lực đề cao lên rất nhiều, lúc này Ngưu Ma Vương cũng có vẻ cẩn thận chút.
      Ngoài trăm dặm, có hơn trăm vạn, vô số nhân mã thấy cảnh này, cả giới có khoảng chừng hai mươi Đế cao thủ ( tính thất Đại Thánh), cũng đều thấy cảnh này, bọn họ cũng ai dám dũng cảm đến gần.
      Trong vòng trăm dặm, ngoại trừ Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương, chỉ có Dã Tượng Vương và… Kim Dương Bình.
      Kim Dương Bình bị Sư Đà Vương khống chế đậy nắp xong, liền cứ nằm mặt đất động đậy gì, Sư Đà Vương cũng chẳng gấp. lo lắng, trong Kim Dương Bình này có nguyên thần ấn ký của , cho dù cứ để ở đó, những người khác cũng có biện pháp gì đụng chạm vào.
      Tất cả mọi người thể xác định, lúc này đây hai vị Đại Thánh va chạm có kết quả gì.
      Mặc dù lực lượng của Ngưu Ma Vương mạnh, nhưng Ngưu Ma Vương lại chịu biến thân, vẫn giữ hình người, dưới trạng thái hình người, thực lực bị hạn chế ít, Sư Đà Vương biến thân rồi, hai người ở trong trạng thái công bằng.
      Đột nhiên...
      - Hống...
      Miệng sư tử bỗng ngoác ra, phát ra tiếng sư hống, tiếng hống hướng ra bốn phương tám hướng tản ra. Lúc này, lực lượng Sư Đà Vương hoàn toàn tích tụ tới đỉnh cao, giơ cao Huyễn Long đao biến thành rất lớn, giống như khai thiên tích địa, bổ mạnh vào Ngưu Ma Vương, gian xuất vết mờ do Huyễn Long đao bổ ra.
      Sư Đà Vương trong mắt lộ đầy sát khí.
      Trong mắt Ngưu Ma Vương lên tia hưng phấn.
      Lúc này, vẫn là hình người như trước, cũng biến thân, phải biết rằng sau khi biến thân thực lực chênh lệch rất lớn, Sư Đà Vương tốt xấu gì cũng là giới Đại Thánh, công kích rất dễ sợ, Ngưu Ma Vương cho dù cường thịnh đến đâu, cũng phải là mạnh hơn Sư Đà Vương nhiều lắm. Hôm nay Sư Đà Vương biến thân, Ngưu Ma Vương nếu biến thân, có khả năng ngăn chặn đòn đánh đó , cũng rất khó !
      - Ha ha…
      Ngưu Ma Vương đột nhiên cuồng tiếu, nhìn Huyễn Long đao chém tới, Ngưu Xoa ở tay phải đột nhiên chấn động. thanh vang vang, Ngưu Xoa là thần khí cực kỳ cứng rắn, Ngưu Ma Vương tay dùng sức làm cho Ngưu Xoa phát ra thanh. Lực lượng mạnh như thế nào có thể phán định.
      - Bồng!… Bồng!… Bồng!…
      Ngưu Xoa đột nhiên đánh thẳng vào đao, Ngưu Ma Vương lại trong nháy mắt, làm cho Ngưu Xoa chấn động, những chấn động qua lại ngừng đánh thẳng vào thân đao, Ngưu Xoa chấn động qua lại mấy lần, liền triệt tiêu hoàn toàn lực lượng của Huyễn Long đao.
      Sư Đà Vương trợn tròn mắt.
      Sau khi biến thân, lực lượng tăng lên rất nhiều, còn mạnh hơn cả Ngưu Ma Vương, thế nhưng đao toàn lực lại bị ngăn cản như thế.
      Trong mật thất Hoa Quả sơn Thủy Liêm động. Hầu tử cười toét miệng.
      "Ngưu đầu này, lại có thể dùng nổi chiêu thường dùng của lão tôn ta đây. Bất quá Ngưu Xoa của cũng bằng Kim Bổng của lão tôn, lão Tôn lúc trước bổng đánh ra, cũng ra vạn ngàn bổng ảnh, Ngưu Xoa của mới ra mười mấy ảnh mà thôi."
      - Hoàng mao sư tử, ngươi phải biết rằng, lực lượng đương nhiên trọng yếu, nhưng kỹ xảo cũng phải có. Con hoàng mao sư tử nhà ngươi chỉ biết cậy mạnh, lão ngưu ta biến thân vẫn có thể đối phó ngươi!
      Ngưu Ma Vương mỉm cười .
      Sư Đà Vương cũng tức muốn thổ huyết.
      chưa biến thân, bị Ngưu Ma Vương dùng lực lượng tuyệt đối đánh cho thập phần thê thảm, nhưng biến thân rồi, lại cũng thể đánh bại Ngưu Ma Vương, Sư Đà Vương tự nhiên cảm thấy giận điên người, đúng vậy, giận điên!
      Vô số người xem cuộc chiến, cũng biết Sư Đà Vương vì sao nổi giận.
      Đế, Quân lắc đầu thở dài, Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương đều là giới Đại Thánh, nhưng Sư Đà Vương cho dù biến thân, cũng đánh lại Ngưu Ma Vương biến thân. Chênh lệch này là quá lớn, mọi người cảm thấy xấu hổ thay cho Sư Đà Vương, kể cả Dã Tượng Vương cũng cảm thấy xấu hổ.
      Sư Đà Vương mặt méo xệch…
      Cả cơ thể cũng run lên…
      - Hống!!!
      Sư Đà Vương đột nhiên điên cuồng hét lên, rốt cục nổi giận rồi, múa Huyễn Long đao hướng Ngưu Ma Vương điên cuồng đánh tới, cũng mặc kệ chênh lệch lực lượng, chỉ muốn đập cho bõ tức, để ý tất cả, giống như người điên đuổi theo Ngưu Ma Vương mà đập!
      Hoàn toàn dùng lực lượng đuổi theo.
      - Bồng!
      Ngưu Ma Vương đỡ được kích, còn chưa kịp làm tan mất lực, lại bị đao chém xuống, Sư Đà Vương tốt xấu gì cũng là Đại Thánh, sau khi biến thân thực lực cường hãn đáng sợ, đao ảnh vô số, mỗi đạo đao ảnh đều là nặng như thái sơn.
      Loạn quyền còn có thể đánh chết lão sư, Ngưu Ma Vương do quá nhiều ngạo khí, muốn dùng tốc độ né tránh, đứng lại đỡ đòn, dưới trạng thái biến thân, lực lượng của yếu hơn so với Sư Đà Vương, bây giờ tự nhiên thiệt thòi nhiều.
      - Bồng!
      Bả vai Ngưu Ma Vương chém trúng nhát, Ngưu Ma Vương nhất thời cảm thấy cơn đau từ bả vai, may mắn tu luyện Tử Cực Ma Thể Huyền Công nên thân thể cực kỳ cường hãn, chịu kích này làm cho Ngưu Ma Vương nổi giận!
      - Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể!!!
      Ngưu Ma Vương hét lên tiếng điên cuồng, nhất thời đạo đạo quang hoa màu tím từ bắn ra ngoài thân , sáu đạo hào quang màu tím xuất đầu Ngưu Ma Vương, phát ra quang hoa màu tím, bắn thẳng lên trời, tử quang của Ngưu Ma Vương bao vây nhục thể, lực lượng lại lần nữa tăng lên bậc.
      Với Tử Cực Ma Thể Huyền Công đạt tới tầng thứ sáu, kĩ năng đặc thù là Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể!
      Thông qua xá lợi màu tím, cùng với phù triện thần bí màu tím kia, dung hợp với năng lượng thân thể, thực lực được nâng lên bậc. Đạo đạo phù triện màu tím ngừng thân thể Ngưu Ma Vương, phát xuất đạo đạo hào quang màu tím, thân thể lúc này cường hãn lên rất nhiều.
      - A grừ!!!
      tiếng trâu grừ, đạo khí trắng phì ra từ Ngưu Ma Vương,
      Thở khịt ra hơi, Ngưu Ma Vương múa Ngưu Xoa nện ở mạnh vào thân đao của Sư Đà Vương, quả nhiên Tử Cự Lục Hoàn Ma Thể làm lực lượng nâng lên bậc.
      - Bồng!
      Sư Đà Vương cảm thấy hai tay chấn động, Huyễn Long đao bị gạt bắn , Sư Đà Vương thân mình lảo đảo.
      - A grừ!!!
      Ngưu Ma Vương vẫn gầm gừ, huy vũ thanh Ngưu Xoa lớn, đột nhiên từ phía Sư Đà Vương, hung hãn hướng về phía Sư Đà Vương nện xuống. Như người đời , thừa dịp bệnh thu luôn tiểu mệnh của , Ngưu Ma Vương lúc này có lẽ muốn dùng đòn này giải quyết luôn Sư Đà Vương.
      - Bồng!
      tiếng oanh minh lớn, Ngưu Xoa nện mạnh mặt đất, mặt đất cũng rung lên, mặt đất xuất cái hố còn sâu hơn lần trước nhiều, nhưng Sư Đà Vương thấy đâu. Trong nháy mắt, Sư Đà Vương xuất bên cạnh cây Huyễn Long đao bị bắn ra lúc trước.
      Độn thuật!
      Vừa rồi khi Sư Đà Vương bị đập mạnh, dùng độn thuật chạy trốn.
      - Ha ha…
      Ma Vân thảo nguyên những thanh “Ha ha” Vang lên. Vô số người tu Ngưu tộc cười nhạo. Sư Đà Vương và Ngưu Ma Vương đều là biểu tượng của lực lượng, hai đại cao thủ bọn họ nếu người nào dùng độn thuật chạy trốn, quả thực là phi thường mất mặt mặt mũi.
      Người bên phía Sư Đà thảo nguyên cũng cảm thấy khó nuốt. Đại Vương của bọn họ lại lâm trận lùi bước, dùng độn thuật chạy trốn. Nếu đây là chiến trường, ai để ý, nhưng đây là tỷ thí giữa Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương, tràng tỷ thí, đây là hành vi chấp nhận được.
      - Ha ha, hoàng mao sư tử, lại dùng độn thuật, ha ha, làm lão ngưu ta cười chết được.
      Ngưu Ma Vương tay cầm Ngưu Xoa, ngửa đầu cười to, cả người lúc này bao phủ quang mang màu tím, đầu sáu đạo quang quyển màu tím cũng phát ra đạo đạo hòa quang màu tím, làm Ngưu Ma Vương chói sáng, khí thế cũng tự nhiên đại tăng.
      - Đại ca bị sao thế…
      Dã Tượng Vương cũng cảm thấy mặt mình đỏ bừng, mà lại có đại ca như vậy sao? Làm như vậy là mất mặt, chẳng những , Bằng Ma Vương dùng thần thức quan sát đại chiến ở Kim Huyền đảo cũng thầm mắng, biểu của đại ca mình quả là mất mặt.
      Sư Đà Vương nhìn ánh mắt vô số người chung quanh, ánh mắt Ngưu Ma Vương rất khinh bỉ, ánh mắt Dã Tượng Vương cố tránh tiếp xúc với măt , chỉ cảm thấy ruột gan cồn cào, tay chân run rẩy, toàn thân cũng run lên.
      Nổi giận!
      cũng biết tại sao trong chốc lát mình lại dùng độn thuật, Huyễn Long đao vừa bị đánh bay, Ngưu Xoa lại tiếp tục đập xuống, tay mình có vũ khí, hơn nữa Ngưu Ma Vương có lực lượng kinh nhân, chỉ là phản xạ thôi, căn bản phải trải qua đại não điều khiển, Sư Đà Vương liền sử dụng độn thuật cách vô thức.
      - Nha nha nha nha... man ngưu nhận lấy cái chết!!!
      Sư Đà Vương bất chấp tất cả, điên rồi, hạch rung động kịch liệt, cổ nguyên lực cường đại dũng mãnh nhập vào song chưởng Sư Đà Vương. Sư Đà Vương trong mắt bạo liệt, bất chấp tất cả múa Huyễn Long đao, bắt đầu điên cuồng công kích Ngưu Ma Vương.
      - Hoàng mao sư tử, hôm nay lão ngưu ta làm cho ngươi biến thành sư tử đầu trọc!
      Ngưu Ma Vương cười lớn tiếng, nắm Ngưu Xoa vọt tới.
      o0o
      - Oanh...
      Lý Dương chỉ cảm giác được thân thể chấn động, mặc dù tới nơi giống như hỗn độn gian, bất quá nơi này chỉ là có rất nhiều khí lưu màu đỏ, khí lưu màu đỏ rất nóng, nhiệt độ cực cao, phỏng chừng cả hạ phẩm ma khí chỉ trong chốc lát cũng hóa thành chất lỏng.
      Đao Phách màu trắng mờ chợt lóe, liền nhập vào trong cơ thể Lý Dương.
      Thần thức Lý Dương tản ra, nhanh chóng hiểu tình cảnh của bản thân:
      - Ta bị Kim Dương Bình thu vào, bất quá cũng sao, ta ra e ngại lửa, nhưng… ta làm sao có thể thoát ra được?
      Lý Dương cúi đầu xuống, mở to hai mắt nhìn…
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 29: Thổ huyết
      Chỉ thấy phía dưới, ngọn lửa khôn cùng cuồn cuộn, tất cả ngọn lửa đều có màu đen, chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa mà Lý Dương từng thấy trước đây, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa là chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn, ngay cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cũng có thể luyện hóa, uy lực rất kinh khủng.
      Cho dù người siêu cao thủ như Ngưu Ma Vương vào đây, bình thường cũng chỉ có thể dùng công kích cực mạnh phá Kim Dương Bình thóat ra. Dù sao thân thể của cũng dám đương đầu với Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, cũng chỉ có thân thể của Tôn Ngộ mới dám.
      Tôn Ngộ là hỗn độn kim linh, kim khí dung nhập trong thân thể, thân thể tự nhiên rất cương hãn.
      Kim mộc thủy hỏa thổ, kim đứng đầu, cũng là cực dương cực cương, đó là lý do vì sao Xi Vưu Đại Tôn rất mong Tôn Ngộ trở thành Đại Tôn, khi Tôn Ngộ trở thành Đại Tôn, lực công kích đạt tới bước kinh khủng, đứng đầu trong hỗn độn Ngũ Hành Chi Linh, chừng cũng có thể đánh ngang tay với thân thể Bàn Cổ của Xi Vưu.
      Thân thể Tôn Ngộ mạnh đến mức biến thái, có thể là tấm thân bất tử, đương nhiên e ngại Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, những người khác chỉ có thể cố gắng phá Kim Dương Bình, nhưng Kim Dương Bình dung hợp tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu cũng thuộc loại thần khí, muốn phá vỡ rất khó khăn. Cho dù lực lượng cực mạnh của Ngưu Ma Vương có ra tay, cũng thể trước có thành công hay .
      Về phần Lý Dương?
      Muốn trực tiếp phá Kim Dương Bình, đó là tuyệt đối nằm mơ!
      - Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, sao làm lắm Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa thế!
      Lý Dương mở to hai mắt, liếc mắt nhìn xuống, ở phía dưới cũng có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa vô tận, phải biết rằng Lôi Viêm Địa Ngục cũng chỉ có chút Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa thể cứ "nhặt được như rau" ở ven đường, làm sao có thể được nhiều như vậy?
      Lý Dương cười tự giễu:
      - Ta lẩm cẩm rồi, Kim Dương Bình cũng lớn như vậy, cùng đạo lý với việc lúc trước ta dùng Tinh Cực Chi Hỏa tràn ngập cả Tiểu Càn Khôn, chỉ cần chút Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa là có thể rồi, ta bất quá là ở trong Kim Dương Bình, nhìn qua thấy nhiều mà thôi.
      Thần thức Lý Dương cẩn thận dung nhập cả Kim Dương Bình, bắt đầu tìm hiểu kết cấu của Kim Dương Bình.
      Thần thức Lý Dương biến thái, cứ như vậy có thể hoàn toàn phân tích kết cấu Kim Dương Bình, hiểu tất cả mọi việc trong Kim Dương Bình, phân tích xong, mặt Lý Dương liền xuất vẻ tươi cười. Nụ cười tự tin.
      Kim Dương Bình này thân bình cũng phải quá cứng rắn, trân quý nhất chính là tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu.
      Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa dựa theo Bát Quái Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận, lúc này đại trận vẫn chưa khởi động, khi khởi động, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu bộc phát ra đại lượng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, hoàn toàn tràn ngập Kim Dương Bình, người bị thu vào đó muốn trốn cũng thể trốn.
      Sư Đà Vương cũng biết Lý Dương rất ngang bướng, nhưng lại dám giết Lý Dương, do đó thu Lý Dương vào xong, cũng khởi động đại trận. Lý Dương bị giam trong này, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa căn bản cũng đụng đến .
      Đồng thời, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu hình thành “Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận" lại dung hợp với Kim Dương Bình, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu cũng dung nhập vào Kim Dương Bình, điều này khiến cho Kim Dương Bình càng thể phá. Bất quá khi phá Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận. Phòng ngự của Kim Dương Bình cũng tự nhiên yếu hẳn .
      Thân hình Lý Dương chợt động, hóa thành đạo lưu quang, như con thoi bay vào trong sóng nhiệt khôn cùng màu đỏ, bắn thẳng vào trong Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa.
      Sư Đà Vương chưa khởi động đại trận, chủ yếu muốn Lý Dương chết, bây giờ Lý Dương lại tự mình nhảy vào trong Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa khôn cùng. Nhưng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa căn bản gây thương tổn chút nào cho Lý Dương, hấp thu bổn nguyên lôi điện có thuộc tính hỏa xong, Lý Dương đối với lửa hoàn toàn miễn dịch.
      Ngọn lửa màu đen cuồn cuộn, liên tục phun ra, mênh mông bờ.
      Đột nhiên, Lý Dương thấy viên cầu lớn cao bằng ba người, đáng tiếc, viên cầu này chỉ có nửa chìa ra ngoài, còn có nửa khảm vào trong Kim Dương Bình. Cảm thụ nhiệt lượng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa trong viên cầu, Lý Dương biết … đây chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu.
      Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu nho lại trở thành lớn như thế trong Kim Dương Bình, đúng ra, là Lý Dương bị , bàn tay Lý Dương thử vươn ra nắm lấy hạt châu, xem ra muốn trảo giật Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu ra khỏi bình.
      Khi tay Lý Dương vừa chạm vào Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu...
      - Oanh!
      Bát quái Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận khởi động rồi, nó tự động khởi động. Lúc trước khi luyện chế thiết kế sẵn chức năng này để đề phòng trường hợp có người dùng thần khí ở khoảng cách xa công kích Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu, do đó khi đụng chạm mạnh, đại trận tự động khởi động.
      Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đột nhiên bộc phát ra ra Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa rất kinh khủng, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa giống như có mắt, bay thẳng đến nơi có khí tức sinh mạng duy nhất của Lý Dương trong Kim Dương Bình.
      Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa vô số, hoàn toàn bao vây lấy Lý Dương, giống như phải Lý Dương đốt cháy đến chết mới thôi, nhưng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa này căn bản gây thương tổn gì cho Lý Dương, bởi vì đại trận khởi động nên ngọn lửa vẫn ngừng vây quanh Lý Dương.
      Trong mắt Lý Dương, lại xuất hình ảnh ngọn lửa, ngọn lửa có vờn quanh những đạo thiểm điện, Lý Dương giờ khắc này rất thanh tỉnh, ràng cảm thấy mình có biến hóa, cũng biết tại sao.
      Đột nhiên!
      hỏa trụ từ đỉnh đầu Lý Dương phóng lên cao, giống như cảnh tượng ngày đó ở Lôi Viêm Địa Ngục sau khi hoàn toàn hấp thu Lôi Viêm Chi Tâm, hỏa trụ vờn quanh những tia chớp, khí thế kinh người, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa chung quanh tựa như gặp phải vương giả, lập tức lùi bước lại.
      - Hô hô...
      Hỏa trụ có tia chớp vờn quanh đột nhiên nóng lên, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa chung quanh như có người điều khiển hướng thẳng vào hỏa trụ mà chui vào, mặc dù bên trong Kim Dương Bình có rất nhiều Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, nhưng tốc độ hấp thu của hỏa trụ còn nhanh hơn.
      - Hỏa trụ này rốt cuộc là cái gì thế? Sao có thể như vậy?
      Lý Dương trong lòng hoảng sợ, biết hỏa trụ vờn quanh tia chớp bốc lên từ dỉnh đầu mình là từ đâu tới, do lần đó tại Lôi Viêm Địa Ngục hoàn toàn ở trong tình trạng hôn mê, lúc này rất tỉnh táo, thấy được những biến hóa của mình.
      Năng lượng của hỏa trụ vờn quanh tia chớp rất kinh khủng, Lý Dương cảm thấy run sợ.
      Chỉ cần với năng lượng hỏa trụ của mình, tuyệt đối vượt qua năng lượng vị Đại Tôn.
      - Chẳng lẽ ta có có thể trở thành Đại Tôn? Nhưng hôm nay năng lượng hỏa trụ tia chớp này ta còn chưa thể điều khiển.
      Trong lòng Lý Dương nghi hoặc, căn bản thể khống chế hỏa trụ, lúc này hỏa trụ xuất , chỉ vì bị Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa dẫn phát thôi.
      Dòng chảy! Bên trong Kim Dương Bình xuất dòng chảy lớn với vô số Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa điên cuồng nhập vào dòng chảy cuốn , luồng trước nối luồng sau, căn bản hề dừng lại, trung ương dòng chảy chính là hỏa trụ tia chớp từ đỉnh đầu của Lý Dương phóng lên.
      - Tia chớp hỏa trụ này làm sao hề biến hóa đến nửa điểm?
      Lý Dương kinh ngạc phát , rất nhiều Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu dung nhập vào tia chớp hỏa trụ, nhưng điện hỏa trụ này có chút biến hóa nào, điều này khỏi làm Lý Dương nghi hoặc. Lý Dương biết, tia chớp hỏa trụ này chính là lôi điện bổn nguyên của thuộc tính hỏa, việc hấp thu Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, cũng giống như biển rộng hấp thu dòng suối , làm sao thấy được biến hóa?
      Chỉ sau vài hơi thở, cả Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa trong Kim Dương Bình hoàn toàn đều bị hấp thu sạch .
      - Hô hô...
      Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đột nhiên chấn động, đồng thời, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đột nhiên xạ ra từng đạo Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, đối với Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu mà , Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đó là quan trọng nhất.
      khi Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa dùng hết, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu cũng tiêu luôn.
      - Tia chớp này hỏa trụ là trong cơ thể ta, làm sao ta bình thường căn bản cảm thụ được nhỉ?
      Lý Dương thèm để ý đến Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa nữa, trong lòng chỉ nghĩ đến việc của mình.
      Lúc này, xác định được, Xi Vưu Đại Tôn, Lưu Ly bọn họ sao lại đối xử với mình tốt như vậy. Phỏng chừng vì họ thấy mình có thể trở thành Đại Tôn. Lý Dương tái liên tưởng đến thần thức của mình, cùng với hỏa trụ bây giờ mới phát , Lý Dương tin rằng, tất cả vì mình trở thành Đại Tôn.
      khi trở thành Đại Tôn, ta tìm được Tuyết cũng dễ dàng, thậm chí có thể dễ dàng gặp ông nội Ảo quang chân nhân. Cùng với đệ đệ Lý Thạc nữa, còn có nghĩa phụ!" Lý Dương trong lòng cao hứng, khi trở thành Đại Tôn, mình có thể giải quyết dễ dàng rất nhiều tình.
      Đột nhiên mặt Lý Dương nụ cười tắt lịm.
      - Đại Tôn? Cho dù có tiềm lực trở thành Đại Tôn, cũng biết khi nào mới có thể thành công, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ là hỗn độn kim linh, hơn trăm triệu năm rồi, mạch dừng lại ở Đế hậu kỳ. tiến thêm được, thể trở thành Đại Tôn. Ta muốn trở thành Đại Tôn, cũng biết phải đợi cho bao nhiêu ngàn năm, thậm chí bao nhiêu triệu năm nữa.
      Nghĩ vậy, Lý Dương thu liễm nỗi hưng phấn lúc đầu. Đại Tôn, đó là tình xa xôi, nhưng tìm Tuyết là tình khẩn yếu, càng nhanh càng tốt. Lý Dương có khả năng kiên nhẫn đợi mình trở thành Đại Tôn, ai biết chuyện gì xảy ra trong năm nữa?
      “Mình phải cố gắng, cần trở thành Đại Tôn, việc đó rất lâu, thể gấp được."
      Vô luận như thế nào, cơm thể nuốt hơi, con đường này phải từng bước , Lý Dương cũng phải căn cứ vào tình huống cụ thể mà xây dựng kế hoạch.
      Còn tại đây ...
      - Bồng!… Bồng!… Bồng!…
      Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu đồng thời vỡ vụn, hóa thành bụi phấn, hiển nhiên do Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đều bị hấpthu hết, còn chút Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa nào, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu tự nhiên nát thành phấn.
      - Mở rồi!
      Lý Dương nhãn tình sáng lên.
      Sau khi tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu nát thành phấn, để lại tám cái động khẩu trống hoác trong Kim Dương Bình.
      Vừa rồi Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu chỉ có nửa chìa ra phía trong Kim Dương Bình, còn có nửa dung nhập vào Kim Dương Bình, tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu vừa vỡ, cũng xuất tám cái động khẩu, thảo nào lúc trước Tôn Ngộ đập nát viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu là thóat khỏi bình....
      - Hô!
      Trong nháy mắt, tia chớp hỏa trụ đầu Lý Dương biến mất, giống như cho tới bây giờ chưa hề xuất , nhưng Lý Dương vừa rồi thấy ràng, thậm chí nhìn thấy tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu vỡ vụn, cũng làm Lý Dương tin đây là .
      - Mặc kệ, ra ngoài trước!
      Lý Dương hóa thành đạo lưu quang, từ cái động khẩu bắn ra ngoài…
      o0o
      - Oanh... Oanh... Oanh... Oanh...
      Sư Đà Vương điên cuồng cực kỳ cùng với Ngưu Ma Vương hưng phấn vì chiến đấu giữa trung tấn công lẫn nhau, Ngưu Xoa và long huyễn đao ngừng va chạm, sau khi “Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể” của Ngưu Ma Vương hoàn toàn bộc phát, lực lượng thậm chí còn có vẻ ép Sư Đà Vương lép vế.
      Nhưng Sư Đà Vương hoàn toàn liều mạng rồi, vừa rồi phản xạ độn thuật mà suy nghĩ gì làm cho vô số người khinh bỉ .
      Giận vô cùng.
      Biến giận thành sức mạnh, Sư Đà Vương liều mạng rồi. Căn bản mặc kệ cơ thể bị thương, cứ nhằm Ngưu Ma Vương mà đánh loạn, trong lúc nhất thời đánh ngang tay với Ngưu Ma Vương, Ngưu Ma Vương cũng gầm lên thống khoái, đánh với Sư Đà Vương cách điên cuồng.
      Tiếng oanh long vang vang từ trời truyền xuống, phía dưới đám Đế, Quân mở to hai mắt mà nhìn, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
      Trong giới thất Đại Thánh, lực lượng mạnh nhất là hai Đại Thánh điên cuồng đánh nhau, tràng diện này lâu mới thấy.
      Thấy sư đà điên cuồng như thế, ấn tượng mọi người đối với cũng tăng lên chút, đám thủ hạ sư đà cũng lớn tiếng điên cuồng gào thét trợ uy.
      - Ha ha… thống khoái, thống khoái!!!
      Ngưu Ma Vương cười to, tần suất múa Ngưu Xoa lại lần nữa đề cao, lực lượng cũng càng mạnh hơn, dã ngưu bản tính là hảo chiến, trong khi chiến đấu dễ dàng hưng phấn. Ngưu Ma Vương sử dụng “Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể”, lực lượng vốn cao hơn Sư Đà Vương cao thượng chút, Sư Đà Vương mực liều chết chống đỡ, Ngưu Ma Vương lại hưng phấn như vậy, lực lượng lại mạnh hơn bậc, Sư Đà Vương tựu…
      - Oanh!
      Sư Đà Vương rốt cục đạt tới cực hạn, chịu được phải dừng lại, bị Ngưu Ma Vương hưng phấn dùng Ngưu Xoa đánh bay, Ngưu Ma Vương thân hình lóe lên, lần nữa đuổi theo.
      - Oanh!
      Sư Đà Vương còn chưa kịp đứng lên, Ngưu Ma Vương lại dùng Ngưu Xoa đem Sư Đà Vương đánh bay. Ngưu Ma Vương quả thực thừa dịp bệnh muốn đoạt mệnh của , căn bản để cho Sư Đà Vương có cơ hội nghỉ, cú thế liên tiếp đánh.
      - A, Ngưu Ma Vương, ngươi bức ta!
      Sư Đà Vương bị đánh bay rốt cục điên cuồng, tâm ý vừa động, vốn Kim Dương Bình mặt đất, đột nhiên bay tới tay Sư Đà Vương.
      Ngưu Ma Vương dừng lại.
      Tất cả mọi người nín thở.
      Các Đại Thánh khác dùng thần thức xem cuộc chiến cũng nín thở. Đại Thánh xem ra ai cũng sợ Kim Dương Bình này, dù sao trong Kim Dương Bình có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa mà ngoại trừ Tôn Ngộ , những Đại Thánh khác người nào sợ hãi?
      Bọn họ khi bị thu vào, chỉ có thể dưới tấn công của Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, dùng công kích cực mạnh phá Kim Dương Bình, Kim Dương Bình phòng ngự phải là quá mạnh mẽ, nếu là Ngưu Ma Vương, cũng rất ít hy vọng phá vỡ ra.
      - Ta xem con trâu hoang nhà ngươi có phá vỡ Kim Dương Bình của ta được , hay là ta đốt chết ngươi trước!
      Sư Đà Vương hằn học , rất thảm, trong tam đại Đế, bây giờ lại bị Ngưu Ma Vương trước mắt vô số người khi dễ, mà mình lại bị ma sai quỉ khiến sử dụng độn thuật chạy trốn.
      Đâu còn mặt mũi!
      là thể ngẩng mặt nhìn ai nữa!
      Ngưu Ma Vương rùng mình nhìn Kim Dương Bình, cũng có chút e ngại, mặc dù nghĩ công kích của mình có thể phá Kim Dương Bình, nhưng ai biết mình phá có đủ nhanh , hay là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đốt nhanh hơn?
      Tất cả mọi người lâm vào trạng thái khẩn trương...
      - Hưu!
      đạo lưu quang từ đáy Kim Dương Bình bắn ra, rồi biến thành thân hắc y thanh niên, chính là Lý Dương.
      - Ngươi… ngươi phải…
      Sư Đà Vương chỉ vào Lý Dương câu cũng nên lời, lúc này hấp tấp cầm cái bình lên. Đáy Kim Dương Bình trổ ra tám cái lỗ rất ràng, cũng giống như hắc động, hoàn toàn nuốt trọn hi vọng cuối cùng của Sư Đà Vương.
      - A …
      Sư Đà Vương sắc mặt đỏ bừng, mắt trợn trắng gần lọt tròng ra ngoài, nhìn cái bình của mình, lại nhìn Lý Dương mỉm cười. Đột nhiên ngửa đầu phun ra vòi máu tươi, máu tươi phun lên cao mấy trượng như đài phun nước.
      Đám Đế Quân Sư Đà thảo nguyên và Ma Vân thảo nguyên ngơ ngác nhìn thấy tất cả tình này…
      lazybeerina93 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 10 - Chương 30: Thúy Vân sơn
      Vừa rồi Ngưu Ma Vương và Lý Dương chuyện thanh rất lớn, ở đây vô số người nghe được: "Ngoại Trừ Kim Dương Bình, thần khí khác căn bản quan tâm, kể cả đánh ba, cũng tuyệt đối nắm chắc!
      Những lời rất lớn
      đánh ba, hơn nữa giữa quan sát của vô số cao thủ giới, câu này phải cho Sư Đà lĩnh tam Đại Thánh bọn cái tát mặt sao
      - Kiêu ngạo, hừ, lão ngưu ta kiêu ngạo rồi sao, con bà nó. Lão ngưu ta chuyện mà ngươi cũng quản sao. Con voi mũi dài này, ngươi tưởng là ngươi rất lợi hại hả? Song Nguyệt Loan Đao? Ta Ngưu Xoa là đập bay, Trường Hồng Tác. Hừ, lão ngưu ta bứt đứt nó. Ngươi còn có thủ đoạn gì, ra nghe coi!
      Ngưu Ma Vương gõ gõ Ngưu Xoa loảng xoảng, lắc đầu lớn tiếng , xem ra trong mắt có ai, hiển nhiên là muốn chọc tức Dã Tượng Vương.
      Dã Tượng Vương nhất thời giận dữ.
      Nhưng cho dù tức giận, cũng dám mình chống lại Ngưu Ma Vương, có thần khí Song Nguyệt Loan Đao và với Trường Hồng Tác, nhưng Trường Hồng Tác ngay cả Tôn Ngộ cũng có thể bứt đứt, huống chi lực lượng Ngưu Ma Vương còn càng mạnh hơn, Song Nguyệt Loan Đao? Chỉ với Song Nguyệt Loan Đao, Dã Tượng Vương vừa rồi nhìn thấy Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương đánh nhau. Căn bản dám mình lên
      - Đại ca, chúng ta cùng nhau lên…
      Dã Tượng Vương muốn rủ Sư Đà Vương và cùng tiến lên, rồi thấy ngẩn người ra. Lúc này Ngưu Ma Vương chăm chú nhìn vào Sư Đà Vương.
      - Giết!
      Sư Đà Vương lắc lắc bờm, chậm rãi .
      - Giết! Giết!!
      Sư Đà Vương ngóc cổ lên, cơ thể căng như dây cung, đạt tới trạng thái cực hạn, dây cung khi căng đến mức tận cùng, liền có thể đứt đoạn, Sư Đà Vương lúc này tới cực hạn, năng lượng cơ thể đạt tới cực hạn của .
      - Giết! Giết!! Giết!!!
      Sư Đà Vương đột nhiên gầm lên tiếng, hai đồng tử trong nháy mắt hóa đỏ như máu, lớp da toàn thân xuất tầng màu đỏ nhạt, thân thể đột nhiên hóa thành đạo quang mang màu đỏ, cầm chặt Huyễn Long đao, hướng về phía Ngưu Ma Vương vọt tới, muốn đối phương phải chết
      - Oanh long long...
      khí phát ra những tiếng oanh long liên tục, thân ảnh màu đỏ lướt qua, lại xuất vết nứt, vết nứt gian!
      Đúng thế, là vết nứt gian.
      Tất cả mọi người ngây người, vết nứt gian, Đây có nghĩa là gì? Điều này lên lực công kích rất mạnh vượt qua mức thừa nhận cực hạn của gian, do chịu được nên xuất vết nứt. Cả lục giới đều phải thừa nhận Đế, Ma Đế có cực hạn rất cao, bình thường Đế, Ma Đế hậu kỳ cao thủ cũng khó có thể xuất tình huống như vậy.
      Trừ phi là vài siêu cao thủ cao nhất, tỷ như Ngưu Ma Vương, Dương Ma Đế, Tôn Ngộ bọn họ bộc phát thực lực, mới có thể tạo thành vết nứt gian.
      Nhưng… Sư Đà Vương lại tạo thành vết nứt gian!
      - Ha ha, tới đây!
      Ngưu Ma Vương nhãn tình sáng lên, đột nhiên rống to tiếng, người lại đột nhiên phát xuất đạo đạo quang mang màu tím, lực lượng Tử Cực Lục Hoàn Ma Thể hoàn toàn bộc phát, Ngưu Ma Vương cầm chặt Ngưu Xoa, bay thẳng đến nghênh đón.
      Lý Dương đứng bên hơi cau mày.
      " hạch xuất vết nứt, Sư Đà Vương này vượt qua mức mà có thể chịu được rồi, phỏng chừng công kích cường hãn như vậy giỏi lắm chỉ phát ra được vài lần, sau vài lần nếu thành công, chắc chắn công lực tổn hao nhiều." Thần thức Lý Dương rất mạnh, nên thấy tình huống của Sư Đà Vương
      Sư Đà Vương đúng muốn liều mạng rồi.
      là tam đại Đế thủ hạ chết sạch, trong giới thất Đại Thánh, là Đại Thánh duy nhất Đế, thuộc hạ Đế cấp, còn dám xưng là Đại Thánh sao?
      Thứ hai, trong lúc đại chiến, bị Ngưu Ma Vương điên cuồng công kích, thậm chí cả sau khi biến thân cũng phải đối thủ của Ngưu Ma Vương, mặt mũi gì nữa.
      Thứ ba, đối mặt kích điên cuồng công kích của Ngưu Ma Vương, theo phản xạ sử dụng “Độn Thuật” nên vô cùng xấu hổ.
      Ba điều này, lúc trước cũng phải là quá quan trọng với Sư Đà Vương, bởi vì còn có đệ nhất thần khí của - Kim Dương Bình
      Nhưng… Kim Dương Bình bị hủy rồi, bị tiểu nhân vật Ma Quân cấp bậc hủy diệt rồi, thậm chí cả tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu toàn bộ vỡ vụn, căn bản còn hy vọng sửa chữa lần nữa, viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu khó tìm như vậy, tám khỏa? Nằm mơ ...
      Mất mặt, nếu liều mạng, Sư Đà Vương có còn là Đại Thánh nữa ?
      - Oanh!
      Ngưu Xoa và Huyễn Long đao cường cường đối chọi nhau.
      Ngưu Ma Vương bị đánh bay ra ngoài, lần đầu tiên giao phong, Ngưu Ma Vương thua trận.
      - Hống...
      Sư Đà Vương hống tiếng, cầm Huyễn Long đao, dùng thế Khai Thiên Tích địa đánh mạnh về phía Ngưu Ma Vương, Ngưu Ma Vương cũng khá chật vật, vẫn chưa hiểu sao tên Sư Đà Vương lại bạo phát ra thực lực cường hãn như thế.
      Huyễn Long đao trong nháy mắt liền chém tới bên cạnh Ngưu Ma Vương, Ngưu Ma Vương lúc này dùng Ngưu Xoa cản lại
      - Bồng!
      Lại lần nữa va chạm mãnh liệt, Ngưu Ma Vương lại bị đánh bay như trước, Sư Đà Vương sát khí tận trời, thần tình đầy sát khí, bộ dáng tuyệt đối xúc phạm, tư thế tuyệt đối cuồng ngạo, hổ là lực lượng rất mạnh gần bằng với Đại Thánh Ngưu Ma Vương.
      Thấy cảnh này, tất cả mọi người há hốc miệng
      Ưu thế lại đảo ngược?
      Hơn nữa Ngưu Ma Vương bị đánh bay?
      "Tử ngưu đầu đúng là não thối, chỉ biết ngạnh bính, nếu lão tôn ta đây, sớm vọt đến lên đầu Sư Đà Vương, rồi quay ngược lại nện vào đầu bổng rồi." Hầu tử ngồi Hoa Quả sơn vừa xem kịch hay, vừa ăn đào lại còn tùy ý bình luận.
      Hầu tử cũng nghĩ rằng, phương thức chiến đấu Ngưu Ma Vương sao có thể so với được? Ngưu Ma Vương đó là dùng sức mạnh tuyệt đối chống địch, ngươi mạnh, còn mạnh hơn.
      - Hừ hừ hừ hừ!!!
      Ngưu Ma Vương rốt cục nổi giận, mũi liên tục khịt ra từng luồng khí, mặt rất dữ tợn, hạch năng lượng trong cơ thể vừa chuyển, thân hình lúc này dừng lại, Ngưu Ma Vương ngửa đầu điên cuồng hét lên:
      - A hừ... ta đập!!!
      Theo tiếng rống, đột nhiên bầu trời xuất tòa núi lớn phương viên ngàn dặm, chính là thần khí của Ngưu Ma Vương - Thúy Vân sơn.
      Thúy Vân sơn vốn là bộ phận tinh hoa của tòa siêu cấp đại quáng mạch, cả Thúy Vân sơn đều là tòa tinh quáng, sau đó được Ngưu Ma Vương luyện hóa, vẫn vô cùng trầm trọng như trước, mặc dù rất nặng, nhưng do đủ chất lượng, rồi sau đó dung hợp với Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, chất lượng xảy ra biến hóa, thành thần khí.
      Thúy Vân sơn, bởi vậy chẳng những nặng vô cùng, cũng cứng vô cùng.
      - A!
      Vô số người vây xem hai đại thảo nguyên ngửa đầu há to miệng, nhìn quả núi với phương viên hơn mười dặm kia rơi xuống với tốc độ sấm sét, đồng thời thể tích cũng ngừng thu lại.
      Thể tích thu lại, nhưng sức nặng cũng thay đổi. Ngược lại vì mật độ ngừng gia tăng, sức đập xuống càng thêm kinh khủng!
      Sư Đà Vương hoàn toàn rơi vào tình trạng điên cuồng rốt cục phát ra Thúy Vân sơn, ngửa đầu nhìn lên.
      - Oanh!
      Căn bản để cho Sư Đà Vương kịp tránh né, hơn mười dặm phương viên Thúy Vân sơn chút thành tảng cự thạch dài hơn mười thước nện xuống người Sư Đà Vương, chỉ nghe thanh lắc cắc của xương đầu bị vỡ, rồi còn tiếng động gì nữa.
      - Con bà nó, kiêu ngạo với lão ngưu ta, ta dùng Ngưu Xoa, ngươi còn tưởng rằng lão ngưu ta chỉ có món đồ thần khí là Ngưu Xoa sao?
      Ngưu Ma Vương kiêu ngạo , đồng thời lần nữa mũi trâu của đắc ý khịt ra những luồng khí trắng…
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :