Quyển 10 - Chương 21: Thủ chu đãi thỏ (1) - Quả nhiên hảo tửu! Lý Dương cũng uống hơi, rượu cất trữ lâu năm của Thiết Quắc nhất tộc phải là rượu mạnh, nhưng lại có tư vị đặc thù, làm người ta cảm thấy cực kỳ thư thái, thư thái như giữa hè được uống ly nước mát lạnh. Phía sau Lý Dương là thiếu niên Thiết Quắc nhất tộc Quan Nam nhìn Lý Dương và Thạch Đông Đế uống rượu ngon của tộc mình, nén được hận ý sôi trào trong lòng. Rượu này cho dù Thiết Quắc nhất tộc rất trân quý, bình thường ngoài những người có địa vị cao hoặc nhân tài của tộc, chỉ có những dịp khánh điển của tộc mọi người mới được uống, thế mà thứ rượu ngon này lại bị Thạch Đông Đế này tùy ý cuồng ẩm. Nhẫn, nhẫn! Trong lòng thiếu niên lúc này ngừng tự nhủ, đồng thời nhìn Lý Dương liếc mắt, trong lòng hơi nghi hoặc, nghi ngờ biết Lý Dương rốt cuộc là ai? Lại có thể làm cho Thạch Đông Đế khách khí như thế. Tửu yến suốt vài canh giờ, Lý Dương và Thạch Đông Đế uống đến tận hứng Tửu yến chấm dứt. - Nhất Mộc huynh đệ, hôm nay uống thống khoái, ha ha, ngươi trước tiên ở lại đây mấy ngày, cùng với Thạch Đông ta ăn chơi vui vẻ nhé. Vài ngày nữa, hãy đến Sư Đà lĩnh, ở Sư Đà lĩnh tập kết vô số trân phẩm, có nhiều đồ ăn ngon uống thích. Hơn nữa Đại Vương nhà ta cũng biết danh huynh đệ, cũng rất muốn gặp huynh đệ nữa. Thạch Đông Đế rất hào sảng. Lý Dương cười : - Nhất định chứ, nhưng xem ra trời tối, ta ở đây nghỉ ngơi đêm thôi. Thạch Đông Đế lúc này vui vẻ : - Người đâu! Rồi sắp xếp chỗ tốt cho Lý Dương, chỗ cho đàng hoàng. Nguyên trước chỗ này là chỗ của Quân, may bị Thạch Đông Đế đuổi chỗ khác dành cho Lý Dương Màn đêm buông xuống. - Quan Nam, ngày mai ngươi cần tuyệt đối theo ta nghe chưa! Lý Dương với Quan Nam ở phía sau. Quan Nam gật đầu, : - Dạ! Chỉ có chữ, rồi nữa. Lý Dương gật gật đầu, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời, trong đầu suy nghĩ kế hoạch. Lúc này chuẩn bị sử dụng Tiểu Càn Khôn. Tiểu Càn Khôn có công năng chứa được con người. Bất quá Tiểu Càn Khôn chỉ là trung phẩm tiên khí. Thân là trung phẩm tiên khí, Tiểu Càn Khôn cho dù có thu được cao thủ cấp bậc Quân, cũng bị cao thủ cấp bậc Quân này phá ra, dù sao Quân bản thân là thượng phẩm khí rồi, lực công kích cũng rất mạnh. Nếu về thần khí Túi Càn Khôn rất khác với trung phẩm tiên khí Tiểu Càn Khôn. Nếu là thần khí cả Đế bị thu vào đó, muốn phá ra cũng là rất khó. Còn Tiểu Càn Khôn chỉ là trung phẩm tiên khí. Năng lực chịu đựng mạnh. Bất quá... Lý Dương cũng để cho Quân có cơ hội phá ra. khi tiến vào túi, Lý Dương giết chết Quân này trong nháy mắt. “Ba lao ngục, có ba cấm chế, cái thứ nhất dễ giải quyết, khi giết Thạch Đông Đế, ta phá cấm chế đó cũng ai phát , nhưng cấm chế thứ hai và cấm chế thứ ba đều do vài Quân liên thủ. Ta cũng là những tên nào, chẳng lẽ ta phải giết sạch tất cả Quân sao?" Lý Dương cười khổ. chỉ có thể thừa dịp người khác phát giết chết vài Quân mà thôi, nếu muốn cứu người, khi bị phát , phải lập tức chạy trốn. Có tới mười mấy cao thủ cấp bậc Quân, chung quanh cung điện có bảy tám, còn nơi khác ở Thiết Huyễn sơn cũng có sáu bảy, muốn toàn bộ giết chết, quả là rất khó. “Mặc kệ, trước giết Đế cái , có thể giết vài Quân giết vài tên, sau đó lập tức cứu người. Cứu người xong bỏ chạy, với tốc độ của ta, tin rằng mấy tên Quân còn lại cũng căn bản có khả năng đuổi theo." Lý Dương quyết định xong. Vì Thiết Oa Chân Nhân, Lý Dương quyết định làm như thế. thực tế, nếu chỉ vì Thiết Oa Chân Nhân và Lý Dương có quen biết, Lý Dương cũng đối đãi như thế với Thiết Oa Chân Nhân. Thực ra, Lý Dương chủ yếu vì Tinh Cực tông và nghĩa phụ của mình là Tiêu Diêu tán nhân. Nghĩa phụ mình Tiêu Diêu tán nhân có rất ít bằng hữu, Thiết Oa Chân Nhân cũng là bằng hữu của nghĩa phụ mình, còn nữa, sau khi nghĩa phụ phi thăng, Thiết Oa Chân Nhân liên tục trông coi Tinh Cực tông ở Côn Luân tiên cảnh, liên tục cả ngàn năm. Chỉ cần hai nguyên nhân là bằng hữu của nghĩa phụ, cùng với việc trông nom Tinh Cực tông, cũng đủ để Lý Dương làm như thế rồi. “Ngày mai… lại phải giết người rồi." Lý Dương tay cầm tửu bình, ngẩng cổ nhìn trời, tùy ý uống hơi rượu lớn. Ngày thứ hai: - Quan Nam, theo ta đến đây! Lý Dương mặt lộ vẻ tươi cười, ra khỏi chỗ ở mình, hướng về phía quảng trường, Quan Nam tiếng nào lủi thủi theo phía sau Lý Dương. quảng trường. - Chát!…Chát!…Chát!… Cơ thể Thạch Đông Đế giống như đá hoa cương, chẳng những cơ bắp rất ràng, hơn nữa bóng lôn, hiển nhiên Thạch Đông Đế tu vi thân thể rất tốt, bất quá… tu luyện thân thể trong giới còn cách quá xa người trong Ma giới, dù sao Ma giới cao thủ căn bản là tu luyện thân thể. Thiết trụ, trói , Thiết Quắc nhất tộc, người nàng cũng bị đánh máu tươi đầm đìa. - Thống khoái, sáng sớm mỗi ngày quất vài trăm roi, này toàn thân gân cốt là thoải mái, ha ha… Thạch Đông Đế cười to, liền từng bước về phía trước, nhìn tiểu nương đáng thương kia. Thạch Đông Đế đột nhiên liệt mở ngoác miệng, đột nhiên cắn vào bả vai . - Ối... Bả vai non nớt của bị dứt mất khối thịt, Thạch Đông Đế hứng thú vô cùng, nhai nhai rồi nuốt trọng, miệng đầy máu tươi, nhưng mặt lại có vẻ rất thỏa mãn. - Toa Toa!... Thanh hoảng sợ của Quan Nam nổi lên. Lúc này, Lý Dương và Quan Nam tới quảng trường, Quan Nam vừa thấy được cảnh này, nhìn vốn lớn lên với từ đến lớn phải chịu ngược đãi, nhất thời trong lòng dấy lên nỗi căm giận ngút trời, nhịn được liền gọi tên . Toa Toa vốn tuyệt vọng nhìn chằm chằm Thạch Đông Đế với con mắt căm thù, vừa nghe được thanh , lúc này hơi quay đầu nhìn lại, thoáng thấy Quan Nam. - Quan… Nam! Thanh Toa Toa vừa yếu ớt vừa mỏng manh, giống như người bị bệnh nặng, Quan Nam vừa nghe đáo thanh Toa Toa, lúc này nước mắt chảy xuống, thanh này đâu phải là thanh trong như pha lê của Toa Toa hoạt bát đáng ? Lửa giận! Lửa giận sôi trào hoàn toàn thiêu đốt Quan Nam, mắt Quan Nam cũng bắt đầu đỏ hồng lên. - Quan Nam. Lý Dương quay về Quan Nam đứng bên cạnh lạnh lùng quát tiếng, vừa nghe thanh lạnh như băng của Lý Dương, Quan Nam giống như bị tạt gáo nước lạnh. Nhất thời tỉnh lại, bây giờ tức giận làm được gì? Chỉ bằng ngay cả Thiên đến, căn bản thể gây thương tổn đến cả sợi lông của Thạch Đông Đế, chỉ hy sinh vô ích mà thôi. Sát khí trong lòng Lý Dương cũng ngày càng mạnh. Nếu lúc đầu đầu muốn giết Thạch Đông là vì cần phải cứu Thiết Quắc nhất tộc địa, nhưng bây giờ chính vì hành vi của Thạch Đông như thế làm cho Lý Dương rất căm thù. Sát khí tự nhiên cũng tăng mạnh, nhưng mặt Lý Dương vẫn mỉm cười như trước. - Ha ha, Nhất Mộc huynh đệ, ngươi đến rồi, sáng sớm ta ra đây tập thể dục rèn luyện thân thể, mỗi ngày quất vài trăm roi, cảm thụ thịt non ngon lành, nhất thời toàn thân cực kỳ thống khoái a. Ha ha… Thạch Đông Đế quẹt máu tươi còn vương mép, cười giả lả về phía Lý Dương. Lý Dương mỉm cười : - Thạch Đông đạo huynh, ta có chuyện tìm ngươi, ngươi có phòng riêng ? Chúng ta chuyện riêng chút. - Được a, phòng riêng đương nhiên có, theo ta đến đây! Thạch Đông Đế đúng là hề phòng bị Lý Dương chút nào. Bởi vì trong mắt , Lý Dương chỉ là Ma Quân mà thôi, Ma Quân và Ma Đế đích khác biệt quá lớn, là Đế tương đương với Ma Đế, tự nhiên sợ Lý Dương làm gì. Nếu Lý Dương tu luyện Dương Đao Phách, đúng là phải đối thủ của Thạch Đông Đế, nhưng Lý Dương vốn tu luyện Dương Đao Phách, công kích dùng bản thể đao mang là Đao Phách công kích. Uy lực so với đao mang cao hơn thập bội. Lực công kích đao mang là cấp bậc Ma Quân, Đao Phách phải là cấp bậc Ma Đế rồi. Hai người lập tức vào trong phòng ở đại điện, Quan Nam cũng theo. - Tiểu tử này cũng vào ư? Nhất Mộc huynh đệ ngươi phải có chuyện gì muốn riêng với ta sao? Sao lại cho tiểu tử này vào? Thạch Đông Đế hơi bất mãn. Lý Dương cười : - Quan Nam sau này theo ta, tình này cho biết cũng sao. Thạch Đông gật gật đầu, huống chi trong mắt , thực lực Quan Nam so với con kiến cũng có gì khác nhau, tự nhiên quan tâm nữa. - Nhất Mộc huynh đệ, có tình gì ra , sau khi xong, chúng ta cùng ăn khảo nhục (miếng nhục là cục thịt, hi hi – vandai79), biết kia thịt nướng chín có mùi vị gì nữa. A, ta quên mất, Nhất Mộc huynh đệ thích ăn nhân tu luyện thành hình người, huynh đệ ngươi đừng để ý. Thạch Đông Đế vội vàng . Lý Dương cười: - Ta để ý đâu, bởi vì… ta so đo với người chết. Trong khi đến chữ “bởi vì”, Lý Dương ra tay rồi. Kia đạo bạch quang bắn ra. cổ tâm thần công kích cường hãn đánh thẳng vào tâm thần Thạch Đông Đế, Lý Dương có tâm thần tu vi bằng với Thạch Đông Đế, bên cố tình công kích, người kia căn bản hề đề phòng, trong lúc nhất thời tâm thần trong cơ thể Thạch Đông Đế hỗn loạn chịu nổi. Thạch Đông Đế còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, cảm thấy cơn đau đớn, đau đớn đến từ linh hồn. Phá Sơn Liệt - Đao Chi Bi Sát! - Bồng! hạch vỡ vụn, trong Đao Phách phún phát ra đao mang trong tích tắc đem nguyên thần Thạch Đông Đế hoàn toàn chấn nát. Cố tình với vô tâm, Thạch Đông Đế bỏ mình tại đương trường. - Thân thể phòng ngự lực quá kém, căn bản thể so với cao thủ Ma giới, giỏi lăm là bằng với thân thể phòng ngự của Ma Quân sơ kì tại Ma giới, phòng ngự hạch lại rất lợi hại, Đao Phách ta nếu dùng Phá Sơn Liệt , phỏng chừng rất khó phá vỡ hạch. Lý Dương lạnh nhạt bình luận, tùy ý vung tay lên, đem tên Đế này thu vào Tiểu Càn Khôn, Tinh Cực Chi Hỏa trong cơ thể phun ra, nháy mắt đốt thân thể Thạch Đông Đế thành tro. Lúc này, Tinh Cực Chi Hỏa của Lý Dương vượt lên bậc so với thời gian khi vừa tiến nhập Minh giới. Vốn, Tinh Cực Chi Hỏa của Lý Dương được tạo ra khi nguyên thần Lý Dương hấp thu hỏa thuộc tính của thần lôi bổn nguyên, biến hóa đạt tới cấp bậc Cửu Muội Chân Hỏa, bởi vì tâm thần tu vi của Lý Dương tăng lên đạt tới Ma Đế tiền kì, uy lực của Tinh Cực Chi Hỏa lại lần nữa tăng thêm tầng. Xem như đạt tới Cửu Muội Chân Hỏa đỉnh phong, có màu xanh lam đậm thực tế, năng lượng của hỏa thuộc tính thần lôi bổn nguyên làm Lý Dương có năng lực khống chế “Hỏa”, tâm thần tu vi của Lý Dương rất cao, mới có thể khống chế hỏa tính năng lượng, bây giờ khống chế năng lượng hỏa tính cũng đến phần trăm của Lôi Viêm Chi Tâm. Khi tâm thần Lý Dương ngừng đề cao, uy lực của Tinh Cực Chi Hỏa cũng ngừng gia tăng. - Đại nhân… Quan Nam nhìn Lý Dương, mắt trợn trắng, Thạch Đông Đế vốn là vô địch trong mắt , lại bị thần bí nhân này giết, trong lúc nhất thời trong lòng vô cùng kích động, biết cái gì nữa, người muốn giết nhất chính là Thạch Đông Đế, cho dù tu luyện bao lâu, cũng chắc có báo thù được . Bây giờ cũng mới chút thành công rồi. - Cám ơn đại nhân. Quan Nam quỳ sụp xuống, quay về Lý Dương khấu đầu. Lý Dương cười, vung tay nâng Quan Nam đứng lên, : - Ngươi có nghĩ đến việc cứu người trong tộc của ngươi ? Nếu muốn cứu, phải nghe ta . Quan Nam nhất thời mắt sáng rực lên. Cứu tộc nhân? Quan Nam gật đầu lia lịa, sao có thể cự tuyệt. - Tốt, bây giờ gặp bất kỳ tình huống gì, ngươi cũng được khẩn trương. Lý Dương vung tay lên, trực tiếp dùng Tụ lý Càn Khôn thuật đem Quan Nam thu vào trong, dù sao có Quan Nam ở bên cạnh chỉ làm phiền Lý Dương. Thiết Oa Chân Nhân cũng bị Lý Dương thu vào từ trước. Quan Nam và Thiết Oa Chân Nhân cùng chỗ. Chính là trong Càn Khôn gian. - Quan Nam. Thiết Oa Chân Nhân nhãn tình sáng lên, gọi lớn. Quan Nam vừa thấy Thiết Oa Chân Nhân, rất ngạc nhiên vui mừng, nhảy bổ vào lòng Thiết Oa Chân Nhân khóc hu hu: - Đại bá, hu hu... Quan Nam vừa gặp được Thiết Oa Chân Nhân, bao nhiêu ủy khuất trong lòng đêu hoàn toàn bộc phát ra. - Đại bá, ngươi có biết hắc y đại nhân hả? Quan Nam đột nhiên ngẩng đầu quay về Thiết Oa Chân Nhân hỏi. Thiết Oa Chân Nhân cười : - Ừm, là ân nhân của đại bá. Thiết Oa Chân Nhân nghĩ đến việc Lý Dương vì mà làm như thế, trong lòng vô cùng cảm kích ân tình đó. Trong gian phòng mà Lý Dương và Thạch Đông Đế chuyện. - Người đâu, lệnh cho các đại Quân mau tới đây. Lý Dương bắt chước thanh Thạch Đông Đế hướng ra bên ngoài gọi. Binh lính bên ngoài căn bản hề hoài nghi, dù sao trong mắt bọn họ, Thạch Đông Đế kia là siêu cấp cao thủ vô địch, vội xuống bẩm báo ngay, còn Lý Dương mỉm cười đứng trong phòng. "Đến giết , đến hai ta giết đôi, ta ở đây thủ chu đãi thỏ, cần biết có bao nhiêu Quân vào đây. Nếu đều tới cả, toàn bộ giết sạch, việc cứu người cũng đơn giản hơn." Lý Dương thản nhiên đứng trong phòng, lẳng lặng chờ đợi các Quân tiến đến. -------------------------- 1. Ôm cây đợi thỏ
Quyển 10 - Chương 22: Biến hóa thuật Lý Dương nhắm mắt, trong phòng im lặng như tờ, thần thức hoàn toàn bao trùm cả Thiết Huyễn sơn, nhất cử nhất động của mười ba gã Quân đều nằm trong lòng bàn tay . Có ba gã Quân hậu kỳ, bốn gã Quân trung kỳ còn có sáu gã Quân tiền kỳ cao thủ. Tuy Đao Phách của Lý Dương tu vi chỉ đạt đến màu trắng mờ, tương đương so với Ma Quân tiền kì mà thôi, thân thể tu vi lại đạt tới Ma Quân trung kỳ, Lý Dương hôm nay miễn cưỡng cũng có thể ép Quân cao thủ trung kỳ tiến nhập vào Tiểu Càn Khôn, còn cao thủ như Quân hậu kỳ, Lý Dương tuyệt thể ép vào, chỉ có thể ra tay… giết! - Chung quanh cung điện có bảy người, bên ngoài Thiết Huyễn sơn có sáu người. Lý Dương hít hơi khí lạnh, tình huống lo lắng nhất là hai ba gã Quân cùng lúc bước vào phòng, khiến cho khó có thể động thủ êm thắm? Phỏng chừng vừa động thủ với người trước xong, cao thủ phía sau phát ra rồi, chắc chỉ trong nháy mắt thần thức truyền ra khắp nơi, đến lúc đó khi Sư Đà lĩnh biết được tin này, phỏng chừng mình gặp rất nhiều phiền toái. Do đó… phải tốc chiến tốc thắng, tận lực làm cho đám Quân phát đồng bạn bị mình bị chết. - Được rồi! Lý Dương đột nhiên trong lòng máy động, mặt có tia tiếu ý, lập tức... - Hô! Lý Dương lắc người, biến thành bộ dáng của Đế Thạch Đông, biến hóa thuật, các cao thủ bình thường đều làm được, huống chi Lý Dương là cao cấp thủ bậc Ma Quân tự nhiên vô cùng dễ dàng, với tâm thần tu vi , hề lo lắng bị Quân phát . Do đó, có Thạch Đông Đế giả mạo ngồi ở trong phòng. - Đế bệ hạ tìm chúng ta khẩn cấp như vậy làm gì nhỉ? - Ai biết được? Tính tình Đế bệ hạ ngươi phải biết, sao lại dám táo gan vậy, nhanh lên , nếu đến chậm, đảm bảo có chuyện xui xẻo đó. - Còn phải . Hai Quân ở chung quanh cung điện đàm luận, hướng về phía nơi Lý Dương lúc rình tới. Hai người công lực cũng phải là quá cao, Quân tiền kì, là Quân trung kỳ, Lý Dương có thể dễ dàng đối phó. Hai Quân đến ngoài cửa phòng, thanh Đế Thạch Đông liền vọng ra: - Các ngươi hai người vào đây . Hai Quân vừa nghe thanh Đế Thạch Đông, lúc này vô cùng cung kính mở cửa phòng, rón rén vào phòng, bọn họ căn bản phòng bị chút nào, vừa tiến vào phòng, chỉ dám lướt nhìn vào người ngồi trong phòng. - Ra mắt bệ hạ! Hai Quân cung kính , với tâm thần tu vi của bọn họ căn bản thể phát ra Đế Thạch Đông là giả mạo, thanh vừa rồi cũng là Lý Dương tự mình bắt chước mà thôi. mặt Lý Dương xuất tia tiếu ý, vung tay lên, hai Quân liền trong nháy mắt biến mất trong phòng. Hai Quân chỉ cảm thấy toàn thân chấn động, liền phát giác mình còn ở trong phòng nữa, mà là tiến vào trong gian. - Tụ lý Càn Khôn thuật. phản ứng đầu tiên của hai Quân là. - Đế Tụ lý Càn Khôn thuật bắt chúng ta làm gì? - Chẳng lẽ chúng ta phạm phải sai lầm gì, Đế bệ hạ muốn giết chúng ta? Trong lúc hai Quân này vô cùng nghi hoặc, bỗng có vô số ngọn lử màu lam thẫm từ trời rơi xuống bao trùm lấy hai người, ngọn lửa màu xanh thẫm kia chính là cực hạn của Cửu Muội Chân Hỏa, đến cả thượng phẩm ma khí cũng có thể hòa tan, chứ đừng hai Quân này. - A!... A!... Theo hai tiếng kêu thảm thiết, hai Quân căn bản kịp có phản ứng, liền bị Cửu Muội Chân Hỏa màu lam thẫm hoàn toàn thiêu đốt thành tro tàn, thậm chí cả nguyên thần cũng bị thiêu chết, còn lại hai thanh thượng phẩm khí rơi lại trong túi Tiểu Càn Khôn. Bởi vì Cửu Muội Chân Hỏa chỉ thiêu đốt trong chốc lát, do đó hai kiện thượng phẩm khí căn bản bị tổn thương gì. Lý Dương vung tay lên, cửa phòng đóng lại, nụ cười mặt càng thêm rạng rỡ. Tinh Cực Chi Hỏa mặc dù chỉ xuất ra từng luồng , nhưng vì công năng Tu Di Nạp Vu Giới Tử của Tiểu Càn Khôn, Tinh Cực Chi Hỏa có thể tràn ngập cả Tiểu Càn Khôn. Đối với người bị thu vào, Tiểu Càn Khôn thực quá lớn. Nhưng chủ nhân Tiểu Càn Khôn là Lý Dương, Lý Dương sử dụng Tinh Cực Chi Hỏa của bản thân, chịu ảnh hưởng của Tiểu Càn Khôn, có thể trực tiếp bao trùm cả Tiểu Càn Khôn. - Lại có ba gã cao thủ Quân đến đây, lần này có điểm phiền toái, có Quân hậu kỳ cao thủ, Quân hậu kỳ thể thu vào. Bất quá nếu cần giải quyết ba người, cũng phải có khả năng. Lý Dương thần thức cẩn thận quan sát trứ lại nhóm ba người tiến tới. - Thiện Bỉ đại nhân, mời ngươi trước. Hai Quân này có vẻ rất cung kính với Quân còn lại, Thiện Bỉ Quân cũng khiêm nhường, dẫn đầu người mình trước dẫn đầu, phải là Quân hậu kỳ cao thủ sao, tự nhiên địa vị cao hơn nhiều so với hai Quân yếu hơn phía sau. lát, ba gã Quân liền tới phòng của Lý Dương... - Thiện Bỉ vào đây trước. Thanh quen thuộc của Đế Thạch Đông vọng ra, Thiện Bỉ Quân lập tức tuân lệnh, lúc này thấy người đẩy cửa phòng bước vào. - Đóng cửa lại, ta có chuyện quan trọng muốn với ngươi. Lý Dương cố bắt chước bộ dạng. Vừa rồi thần thức của thấy ba người chuyện với nhau, biết Quân này tên là Thiện Bỉ, chuẩn bị tiêu diệt Quân hậu kỳ cao thủ này trước, dễ dàng đối phó vơi hai người kia, cứ thế việc đơn giản hơn rất nhiều. - Dạ! Thiện Bỉ Quân chút hoài nghi, ngược lại trong lòng còn dương dương tự đắc, Thạch Đông Đế muốn chuyện mình cùng , có thể mình hôm nay rất được coi trọng, Thiện Bỉ Quân hí hửng đóng cửa phòng, sau đó xoay người đến trước mặt Lý Dương, đứng thẳng cung kính. Còn lúc này... Quân bên ngoài Thiết Huyễn sơn khi nghe lệnh “Các Đại Quân Mau tới đây”, cả đám cao thủ này vội vội vàng vàng chạy tới, thần thức Lý Dương kinh ngạc phát trong thời gian ngắn ngủi, có năm tên Quân tới trước cửa phòng. Như thế, ngoài cửa phòng có tới bảy tên Quân. “Làm sao tới nhanh như vậy chứ?" Lý Dương nhìn Thiện Bỉ Quân đứng trước mắt, thần thức cũng chú ý ra bên ngoài, chỉ trong lòng thầm mắng, cũng quên mất, chính hạ lệnh “mau tới đây”. Đương nhiên khi nghe lệnh này, đám Quân đó tự nhiên phải toàn lực chạy tới rồi. Cả Thiết Huyễn sơn chỉ có mấy trăm dặm phương viên, đối với Quân mà , chỉ cần phi hành trong tích tắc là tới rồi. - Thiện Bỉ. Ta có chuyện muốn ngươi làm. Lý Dương lúc này , còn lúc này ba gã Quân cuối cùng cũng bay tới cửa phòng, hoàn hảo, vì sợi uy Thạch Đông Đế, đám Quân này chỉ dám lẳng lặng đứng chờ ở ở ngoài cửa, chỉ khi có lệnh của Đế, bọn họ mới dám vào. Thiện Bỉ Quân trước mắt vừa nghe “Thạch Đông Đế” như thế, lúc này quỳ sụp xuống cung kính : - Đế bệ hạ, thuộc hạ vì bệ hạ có chết vạn lần cũng chối từ. - Oanh! Vừa xong, cảm thấy tâm thần trong nháy mắt cơ hồ hội tán, hoàn toàn như lọt vào trong sương mù, chẳng biết gì nữa, rồi cơn đau kịch liệt, rồi linh hồn cũng trở nên đau buốt, sau đó, … hồn phi phách tán. Ngay cả Đế Thạch Đông mà phòng bị, cũng bị Lý Dương trong nháy mắt giết chết, đừng Quân Thiện Bỉ chỉ là Quân hậu kỳ. - Hô! Lý Dương vung tay lên. Liền đem thi thể thu vào Tiểu Càn Khôn, trong nháy mắt trong Tiểu Càn Khôn tỏa ra Cửu Muội Chân Hỏa màu xanh lam ngập trời đốt thi thể đó thành tro bụi, nguyên trước đó Lý Dương thể nhốt Thiện Bỉ Quân, nhưng khi nguyên thần Thiện Bỉ Quân hồn phi phách tán, thi thể của chỉ là vật chết mà thôi, Lý Dương tự nhiên dễ dàng thu thập. Ở ngoài cửa phòng. Mười tên Quân tất cả đứng ở cửa phòng chờ, cả đám trong lòng nghi hoặc hiểu Đế bệ hạ rốt cuộc muốn làm gì, nhưng ai dám dũng cảm nghi ngờ, dù sao ý thức cấp bậc ở giới còn mạnh Ma giới nhiều. - Đế bệ hạ lại chỉ gọi Thiện Bỉ vào. Vì sao gọi hai người chúng ta? - Ta cũng lắm, tựa hồ Đế bệ hạ lần này có đại gì, nếu làm sao triệu tập tất cả Quân? Bất quá về thực lực. Hai người chúng ta cũng kém gì Thiện Bỉ, sao truyền chúng ta chứ? Hai Quân hậu kỳ cao thủ khác đàm luận với nhau, hiển nhiên cảm thấy rất bất bình với việc “Thạch Đông Đế” chỉ truyền Thiện Bỉ, gọi bọn họ. Dù sao bọn họ cũng là Quân hậu kỳ cao thủ, hề yếu hơn Thiện Bỉ Quân. Còn lúc này... - Quân hậu kỳ vào trước. Thanh Đế Thạch Đông trong phòng truyền ra. Hai Quân hậu kỳ cao thủ nhìn nhau liếc mắt, có vẻ hưng phấn. Đẩy cửa phòng bước vào trong. Vừa tiến vào trong. Cửa phòng liền tự động đóng lại, đương nhiên đây là Lý Dương khống chế, chung quanh phòng bố trí thần thức phòng ngự, nếu tâm thần tu vi vượt qua , tuyệt đối thể thấy trong phòng xảy ra chuyện gì. - Thiện Bỉ Quân đâu? Hai Quân hậu kỳ cao thủ vừa vào, có vẻ rất nghi hoặc, trong phòng ngoại trừ Thạch Đông Đế ở trước mặt còn ai khác nữa. - Ta lệnh cho Thiện Bỉ Quân ra ngoài làm việc rồi. Lý Dương lạnh nhạt , đồng thời Lý Dương hướng về phía hai Quân, khí thế người tự nhiên áp xuống Quân, hai Quân khom người, tỏ vẻ cung kính. Cho dù là bọn vẫn nghi hoặc, Thiện Bỉ Quân ra ngoài sao được? Có đến mười đại Quân ở bên ngoài, làm sao ai thấy? - Oanh! Tâm thần bị công kích hội tán, bên là Đế tiền kì, bên kia là Quân hậu kỳ, cố tình công kích, những người kia có chút phòng bị, tự nhiên tâm thần cơ hồ hội tán ở đương trường. Uy lực của tâm thần công kích lợi hại kinh người. Đó là nguyên nhân Đông Phương Minh Đế Thái Úc năm đó thanh danh thậm chí mạnh hơn cả trung ương Minh Đế Chu Khất. Hai đại Quân đương trường thân tử, Lý Dương vung tay lên, liền dùng Cửu Muội Chân Hỏa hủy thi diệt tích. “Giết năm tên cao cấp thủ bậc Quân, lại có tới sáu kiện thượng phẩm khí, có lấy kiện trung phẩm khí, Sư Đà lĩnh là này giàu có." Trong lòng Lý Dương thầm nghĩ, cũng rồi thu khí của Ngũ Đại Quân bị giết vào khu vực độ clập trong Tiểu Càn Khôn. Bát đại Quân ở ngoài cửa tuyệt đối im lặng. Có mệnh lệnh của Thạch Đông Đế, ai dám trực tiếp tiến vào. - Bên ngoài tám người toàn bộ vào đây. Thanh Thạch Đông Đế từ trong phòng truyền đến, bát đại Quân này bây giờ mới theo công lực cao thấp, trước sau tiến vào trong phòng, vừa tiến vào phòng Quân tất cả đều là ngạc nhiên, mấy Quân hậu kỳ cao thủ vừa mới vào sao bây giờ có cả? Trong phòng chỉ có người là “Thạch Đông Đế” thôi. Nhưng là bọn dám hỏi nhiều, dù sao bọn họ trước mặt chính là Đế, địa vị Đế cực cao! Mặc dù Đế và Quân chỉ cách nhau bậc, nhưng chênh lệch rất lớn, đó là khác nhau về bản chất, căn bản so sánh được, đó là nguyên nhân vì sao ba gã Quân hậu kỳ cao thủ lại cung kính với “Thạch Đông Đế” như thế. - Hô! Lý Dương dài dòng, trực tiếp phất tay áo, trong nháy mắt bát đại Quân đồng thời bị Lý Dương thu vào trong Tiểu Càn Khôn, đồng thời Cửu Muội Chân Hỏa trong cơ thể Lý Dương bao trùm cả bát đại Quân, bát đại Quân còn kịp có phản ứng, biến thành tro bụi, lưu lại mười kiện khí, đa phần là thượng phẩm khí, chỉ có hai kiện trung phẩm khí. Vũ khí Quân quả nhiên khó lường. Từ đó, mười ba gã Quân cùng với Thạch Đông Đế đều bị Lý Dương giết chết, Lý Dương bất quá thông qua biến hóa thuật, giả làm “Thạch Đông Đế”, dễ dàng giết chết mười ba gã Quân, mười ba gã Quân này đến chết vẫn biết rằng người giết bọn họ chính là “Thạch Đông Đế” do Lý Dương biến hóa ra. Lý Dương mỉm cười mở cửa phòng, ra ngoài. Vì ngay từ đầu Lý Dương và Thạch Đông Đế muốn chuyện mình, do đó đám thị vệ bên ngoài sớm bị đuổi , Lý Dương vẫn giữ hình dáng “Thạch Đông Đế” như trước, nhanh về phía lao ngục, căn bản hề sợ hãi chút nào. “Bái kiến Đế bệ hạ!" Thấy “Thạch Đông Đế”, đám binh tốt quỳ xuống cung kính chào. Lý Dương căn bản thèm liếc mắt đến đám binh tốt, bay thẳng đến lao ngục, dọc đường , thấy vô số binh tốt dọc đường. Kỳ , dễ hiểu vì sao có quá nhiều binh tốt canh giữ như vậy. Dù sao Thiết Huyễn sơn cũng lớn lắm, tổng cộng có mấy trăm dặm phương viên. Còn đại quân của Thạch Đông Đế đến năm mươi vạn, nhân mã nhiều như thế, tự nhiên số người canh gác rất dày đặc. - Mở cửa! Lý Dương đứng ở ngoài lao ngục, quát khẽ tiếng. Tên thủ vệ lao ngục vừa nghe, dám phản kháng, cung kính mở cửa lao ngục, Lý Dương dễ dàng tiêu sái vào trong lao ngục, chung quanh đám binh tốt vội vàng quỳ xuống cung kính hết cỡ. Lao ngục rất lớn, vốn là nơi Thiết Quắc nhất tộc dùng để trừng phạt những đệ tử vi phạm tộc quy. Nơi giam giữ những đệ tử này, giờ thành nơi giam những tộc nhân sống sót của Thiết Quắc nhất tộc. - Mọi người ra ngoài! Lý Dương quát khẽ tiếng, đám binh tốt dám nghi hoặc chút nào, nhưng cả đám vẫn cung kính ly khai lao ngục. Xem ra, Thạch Đông Đế là Đế. Đối với Đế, cũng giống như Ma Đế ở Ma giới, là cao thủ chí cao rồi. Lúc trước Hạng Vũ biết Điền Cương là tiên thiên thổ đức thân, hưng phấn như vậy, cũng là vì Điền Cương có cơ hội đạt tới Ma Đế cảnh giới. Từ đó, có thể tưởng tượng Ma Đế, Đế cường hãn đến bao nhiêu, đó là tuyệt đối phải ngưỡng mộ. Trong mắt binh tốt này, Đế chính là chí tôn, mệnh lệnh Đế, bọn họ căn bản dám hoài nghi. Trong Lao ngục, ngoại trừ những tộc nhân Thiết Quắc bị giam giữ, chỉ có người là Lý Dương. Mặt Lý Dương rất tự nhiên còn có vẻ tươi cười nữa, tất cả đều cực kì hoàn mỹ vô khuyết.
Quyển 10 - Chương 23 Ngưu Ma Vương tay ôm thị nữ mỹ miều ngồi đùi mình, tay kia cũng cầm chén rượu lớn, thần thức hoàn toàn thấy mọi việc Lý Dương làm. - Lão ngưu ta nhắc nhở rồi, Lý Dương lão đệ được trêu tới bọn ba người Sư Đà Vương, thế mà mới chút gây chuyện. Thoáng cái giết Đế, mười ba Quân, ngốc tử Sư Đà Vương kia phỏng chừng nuốt trôi nổi cục tức này. Ngưu Ma Vương trong lòng thầm nghĩ, mặt nhưng lại có tia hưng phấn. " lâu có chiến đấu trận nào lớn, chỉ mình Sư Đà Vương bõ để ta đánh, nếu cả Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương cùng đến, cũng miễn cưỡng cho lão ngưu ta dãn gân giãn cốt mà thôi, lúc trước tử hầu tử kia đánh với ba, lần này lão ngưu ta cũng muốn nếm loại cảm giác này." Trong lòng Ngưu Ma Vương tự nhiên bộc phát ra rất nhiều chiến ý. Tu Ngưu tộc cơ hồ mỗi người đều có ý chí chiến đấu mãnh liệt, Ngưu Ma Vương thân là Đại Lực Ngưu Ma Vương, lực lượng có hai khắp cả giới. Tôn Ngộ được xưng giới đệ nhất Đại Thánh, Ngưu Ma Vương chính là giới đệ nhị Đại Thánh. Công kích của ra mạnh tuyệt đối, cực mạnh. Trở thành giới Đại Thánh, Ngưu Ma Vương rất nhiều năm qua chiến đấu rồi. Lúc trước cũng là Tôn Ngộ thường xuyên động thủ với cho vui, bây giờ thường xuyên bế quan trong “hang chuột”, chịu chiến đấu nữa, tự nhiên có người nào đấu với Ngưu Ma Vương. "Ngưu Ma Vương ta đấu với tam Đại Thánh, ha ha, lần này có thể đánh với ba đứa chúng nó…" trong lòng Ngưu Ma Vương đối với việc đánh nhau với ba vị Đại Thánh cũng nắm chắc lắm, nhưng chính là vi nắm chắc, với tình kích thích như thế mới làm Ngưu Ma Vương hưng phấn. Đao Phách cấp bậc bán thần khí, tốc độ hề kém hơn chút nào so với thần kiếm Tử Điện, nếu so với tốc độ thần khí bình thường còn nhanh hơn. tỷ như về tốc độ của thần khí phá của Hạng Vũ vẫn chậm hơn chút so với tốc độ toàn lực của Lý Dương. Hai ngàn dặm mà thôi, với tốc độ Lý Dương, cũng chẳng mấy chốc tới Ma Vân sơn. Ngoài Ngưu Ma Vương cung điện. Ngưu Ma Vương đứng ngoài cửa, cố ý làm mặt nghiêm trọng nhìn Lý Dương. - Ngưu Ma Vương đại ca! Lý Dương thấy Ngưu Ma Vương trong lòng cả kinh, lúc này mỉm cười nhàng : - Ngưu Ma Vương đại ca đứng ở ngoài cửa để chờ ta hả? Ngưu Ma Vương khịt mũi tiếng, luồng khí trắng phun ra. - Trong mắt ngươi còn có đại ca này hả? Lý Dương lão đệ, lão ngưu ta với ngươi rồi, bảo ngươi được trêu vào bọn ba người Sư Đà Vương Đại Thánh, ngươi vẫn dám chọc vào bọn họ, nếu chỉ là Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương, lão ca của ngươi cũng chẳng thèm để ý, nhưng Bằng Ma Vương nhưng rất khó nhá đó. Ngưu Ma Vương cố ý . Lý Dương cũng cảm thấy khó xử. Ngưu Ma Vương rất với mình, được trêu vào tam Đại Thánh, nhưng mình vẫn làm. Rồi lại còn đem mấy người trong Thiết Quắc nhất tộc tới nơi này, dù sao Lý Dương quen ai ngoài Ngưu Ma Vương tại giới. - Ngưu Ma Vương đại ca, ngươi biết hết rồi à? Lý Dương thản nhiên cười, nghe Ngưu Ma Vương như thế, hiển nhiên thần thức Ngưu Ma Vương hoàn toàn quan sát mọi chuyện mà mình vừa làm, Lý Dương lúc này vung tay lên, lúc này hơn sáu trăm người của Thiết Quắc nhất tộc được đưa ra ngoài. - Ngưu Ma Vương đại ca, chính là những người này. Tin rằng với thực lực của Ngưu Ma Vương đại ca, việc che chở cho mấy trăm người này chắc dễ dàng thôi. Hôm nay ta cầu Ngưu Ma Vương đại ca ngươi giúp đỡ cho, Thiết Oa Chân Nhân này vốn có ân với ta, lại là bạn tốt của nghĩa phụ ta, hơn nữa cũng giữ gìn cho tông phái của ta ở Nhân giới. Lý Dương khom người . - Lý Dương tiền bối, vãn bối Đàm Lí, Nhị trưởng lão Thiết Quắc nhất tộc, vãn bối xin tạ ơn tiền bối cứu tộc của ta, giúp Thiết Quắc nhất tộc ta thóat khỏi nguy cơ diệt tộc. Quân trung kỳ Thiết Quắc duy nhất mà Lý Dương gặp lúc trước quỳ sụp xuống . - Tạ ơn tiền bối! Mấy trăm người còn lại cùng quỳ xuống, kể cả Thiết Oa Chân Nhân. Vô luận là giới hay Ma giới, kể cả giới khác, bối phận là dựa theo công lực tu vi mà . cao thủ cấp bậc Vương phải xưng hô với cao thủ cấp bậc Quân là tiền bối. Vì người nào trong Thiết Quắc nhất tộc thấy được Lý Dương, tự nhiên phải xưng là tiền bối. - Mau mau đứng lên cho. Ma nguyên lực khổng lồ của Lý Dương tỏa ra, ngoại trừ Thiết Oa Chân Nhân cùng với Quan Nam, những người khác trong Thiết Quắc nhất tộc do công lực bị phong ấn, tự nhiên bị ma nguyên lực của Lý Dương ép tới, rốt cuộc quì xuống được. - Đàm lý trưởng lão, cần xưng ta là tiền bối, ta còn xem như vãn bối của Thiết Oa Chân Nhân, gọi ta Lý Dương là được. Lý Dương lúc này . Nếu có quan hệ gì, việc gọi mình là tiền bối Lý Dương có cảm giác gì, nhưng với Đàm lý trưởng lão, người có bối phận trưởng thượng hơn rất nhiều so với Thiết Oa Chân Nhân, bây giờ Đàm lý trưởng lão gọi mình tiền bối, Lý Dương tự nhiên cảm thấy thoải mái. Lại đến cả hạch bị phong ấn cũng chịu giải trừ. Ngưu Ma Vương phất tay áo, cổ nguyên lực kinh khủng từ trong cơ thể bạo phát ra, trong nháy mắt đến tất cả Thiết Quắc tộc nhân, công lực Thiết Quắc tộc nhân trong tích tắc hoàn toàn khôi phục. Đàm lý vừa thấy đến động phủ Ngưu Ma Vương, lại thấy bộ dáng Ngưu Ma Vương, nhất thời mắt đứng tròng. - Tiền bối là Ngưu Ma Vương Đại Thánh? Đàm lý khó có thể tin, trong lòng mọi người ở giới, Đại Lực Ngưu Ma Vương này có địa vị cực cao. Trong giới thất Đại Thánh, Ngưu Ma Vương trong lòng mọi người là rất kinh khủng. - Hừ! Ngưu Ma Vương hừ lạnh tiếng, để ý tới. có thân phận gì chứ? Đâu đến Quân thiếu chút nữa diệt tộc có khả năng chuyện với ? - Ngưu Ma Vương đại ca, làm ơn che chở cho Thiết Quắc nhất tộc được ? Lý Dương dò hỏi. Ngưu Ma Vương khó mà cười được: - Tính ra, ngươi muốn những người này đến trọ ở nhà lão ngưu này hả? Lão ca nể mặt ngươi đó, để cho Thiết Quắc nhất tộc này tùy tiện tìm kiếm chỗ nào đó ở lại Ma Vân thảo nguyên. Ma Vân thảo nguyên rộng lớn khôn cùng, bọn họ tộc với mấy trăm người, cũng dễ dàng tìm được chỗ. - Vậy phải cám ơn Ngưu Ma Vương đại ca rồi! Lý Dương trong lòng mừng rỡ, lúc này chắp tay . Có những lời này của Ngưu Ma Vương, Thiết Quắc nhất tộc xem như có thể có vấn đề gì nữa. Ngưu Ma Vương như vậy cũng coi như giúp đỡ rồi. Dù sao Ngưu Ma Vương chẳng những thực lực rất mạnh, hơn nữa tu người ở Ngưu tộc cũng rất cường hãn. - Ta là nể mặt Xi Vưu Đại Tôn mới trợ giúp ngươi, bất quá ngươi lần này gây họa quá lớn. Nếu chỉ cứu Thiết Quắc nhất tộc, ngốc tử Sư Đà Vương kia có thể nể mặt lão ngưu ta mà tìm ngươi phiền toái, nhưng ngươi lại... giết Đế của , thắng bại là chuyện thường của binh gia, nhưng ngươi giết đến mười ba Quân! Ngưu Ma Vương trừng mắt. - Đế, ngươi biết ? Sư Đà Vương dưới tay có tổng cộng có ba Đế thôi, nhưng lại bắt tộc trưởng Thiết Quắc nhất tộc là Cầu Kim Đế. , công cụ thực dưới tay Sư Đà Vương, cũng chỉ có Thạch Đông Đế và Ngân Nguyệt Đế, ngươi mới ra tay tiêu diệt mất , há có thể chịu nổi chứ! Ngưu Ma Vương vừa xong, Lý Dương cũng chỉ biết lắc đầu cười. Giết Đế, tự nhiên hiểu được xảy ra hậu quả gì. Bất quá thấy Thiết Quắc tộc bị hàng hạ, chịu được, nổi lên sát ý. Hơn nữa vì để có thể dễ dàng cứu người, Lý Dương phải quyết định giết Thạch Đông thôi. Làm người hà tất quá mức cố kỵ, cần giết là giết, huống chi Lý Dương cũng tò mò, mình trải qua vài lần hiểm cảnh mà hiểu sao chết cách kỳ diệu. Vô luận là thế giới của Lưu Ly, hay là hạch tâm cấm vực, đều có những điều khó hiểu cách kỳ diệu. cũng muốn xem, nếu đúng là Sư Đà Vương đến đây, mình có thể giết ? - Lý Dương lão đệ, bất quá ngươi yên tâm, ngươi ở đây rồi, lão ngưu ta bảo vệ cho ngươi vô . Hừ, chiêu bài của ta là Đại Lực Ngưu Ma Vương tưởng chuyện đùa sao, lão ngưu ta can thiệp vào, ai dám phóng túng chứ? Ngưu Ma Vương vỗ vai Lý Dương, có vẻ rất nghĩa khí, đồng thời cổ hào khí khí phách tự nhiên phát ra. thực tế trong lòng Ngưu Ma Vương cũng điên cuồng gào thét: "Đến đây , mấy người Sư Đà Vương các ngươi đến đây , lão ngưu ta lâu có điên cuồng đánh nhau rồi."
Quyển 10 - Chương 24 Khi Lý Dương giết tiểu đội áp giải rồi cứu Thiết Oa Chân Nhân, Sư Đà lĩnh diễn ra đại là xét xử tộc trưởng Cầu Kim Đế của Thiết Quắc nhất tộc. Sư Đà lĩnh có hai đại cung điện, là cung điện của Sư Đà Vương, là cung điện của Dã Tượng Vương. Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương mặc dù là Đại Thánh, nhưng vẫn ở cùng nhau Sư Đà lĩnh. Trong cung điện Sư Đà Vương. Sư Đà Vương ngồi đại điện, những người quan khán ngồi ở bên. giới cao thủ cung kính đứng dưới đài. Với uy nghiêm của Sư Đà Vương những người kia ai dám ngẩng đầu nhìn lên. Nhìn Sư Đà Vương lúc này đầu có ba lọn tóc vàng giống như cái bờm sư tử. Toàn thân tỏa ra khí thế kinh khủng, vũ lực của Sư Đà Vương rất giống với lộ số của Ngưu Ma Vương, tuyệt đối cường mãnh. Về tốc độ phải là nhanh lắm. Mặc dù Sư Đà Vương có lực lượng cường hãn lại có thần khí Huyễn Long đao có sức nặng gần bằng Liệt Sơn xoa. Nhưng nếu so sánh về lực lượng yếu hơn Ngưu Ma Vương tầng. Đứng trước Đại Lực Ngưu Ma Vương, dù Sư Đà Vương có cực mạnh cũng bị Ngưu Ma Vương áp chế. - Nhị đệ, đem Cầu Kim thả ra . Sư Đà Vương với Dã Tượng Vương đứng ở bên. Dã Tượng Vương khẽ gật đầu, vung tay lên, đại hán bị trói chặt trứ lăn ra dưới đại điện. Đại hán người bị trói bằng sợi dây màu đỏ, cách nào động đậy được. Dây thừng màu đỏ này trong nháy mắt hóa thành vệt sáng màu đỏ, bay vào tay Dã Tượng Vương. Chính là thần khí của Dã Tượng Vương Trường Hồng Tác. Cầu Kim Đế được cởi trói, vội vàng quỳ xuống, lớn tiếng : - Đại Vương, vì sao phải ra lệnh tru diệt Thiết Quắc nhất tộc của ta. Cầu Kim ta mạch trung thành với Đại Vương. Trước nay hề đắc tội với Đại Vương! Đại Vương, xin người tha cho Thiết Quắc nhất tộc! - Hừ, Thiết Quắc nhất tộc? Ngắm chừng chết sạch rồi, cầu xin tha thứ còn có tác dụng quái gì nữa. thanh lạnh lùng lãnh khốc vang lên, là do nam tử gầy gò tóc bạc ra. mặt tỏa ra những tia quang mang tàn nhẫn. Đó là Đế chánh thức dưới tay Sư Đà Vương, Ngân Nguyệt. - Chết sạch? Cầu Kim sửng sốt. Lúc này cũng dùng thần thức phát ra ra. dùng thần thức điều tra tình hình Thiết Quắc nhất tộc ở Thiết Huyễn sơn. Lúc này, Lý Dương bất quá vừa mới tiêu diệt tiểu đội, còn chưa kịp dùng Tụ lý Càn Khôn thu lấy Thiết Oa Chân Nhân, cũng chưa tới Thiết Huyễn sơn. Cầu Kim tự nhiên chú ý đến Lý Dương. Thi thể! Thi thể Thiết Quắc nhất tộc vương vãi đầy mặt đất. Đến cả những đứa trẻ sơ sinh của Thiết Quắc nhất tộc cũng bị ngược sát. Thậm chí có đứa còn bị nướng ăn. Thiết Quắc nhất tộc với quá khứ huy hoàng nay chỉ còn lại có mấy trăm người mà thôi, thậm chí mấy trăm người này lúc này trong thời khắc sắp bị tuyệt diệt. - Sư Đà Vương, tại sao? Tại sao tiêu diệt Thiết Quắc nhất tộc của ta? Tại sao! Ta Cầu Kim từ xưa tới nay, luôn luôn trung thành tuyệt đối với ngươi. Cho tới bây giờ cũng chưa hề vi phạm bất kỳ mệnh lệnh nào của ngươi, rốt cuộc là tại sao? Cầu Kim Đế mắt đỏ bừng, cả người giận run lên. nguyên lực cường đại trong cơ thể tràn ra, hiển nhiên cực kỳ bạo nộ. Thiết Quắc nhất tộc, mục tiêu duy nhất của Cầu Kim Đế là bảo toàn cho Thiết Quắc nhất tộc. Cầu Kim Đế đột nhiên nhìn về phía Ngân Nguyệt. Lạnh giọng : - Là ngươi, nhất định là ngươi, lần trước Ngân Lang nhất tộc của ngươi có người muốn giết trẻ con của Thiết Quắc nhất tộc để ăn, bị ta phát trực tiếp giết, ngươi hẳn là lấy công báo thù riêng, trước mặt Đại Vương xàm tấu ta! - Xàm tấu, hừ! Thanh Sư Đà Vương đột nhiên vang lên. - Cầu Kim, ngươi nghe đây, năm đó Kim Dương Bình (nguyên tác truyện Tây Du Ký là Kim Dương Bình, nhưng tác gải lại viết là Kim Dương bình) của ta bị Tôn hầu tử phá, đánh hư mất Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa của ta. Trong tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu có viên bị đánh vỡ. Ta lao tâm biết bao nhiêu năm nay tìm biện pháp sưu tầm Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Nhưng tên khốn khiếp nhà ngươi, tìm được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Lại chịu hiến cho ta! Sư Đà Vương tức giận đến nỗi đầu tỏa đầy bạch khí: - Hừ, tên khốn khiếp này, chẳng lẽ ngươi biết Đại Vương ta tìm kiếm Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa thị bao nhiêu năm nay khổ cực biết bao nhiêu ? Tên ngu ngốc hỗn đản này.! Chết cũng đủ đền tội! Chết cũng đủ đền tội!!! Năm đó Tôn Ngộ mình đại chiến với tam Đại Thánh, ngay từ đầu bị Sư Đà Vương dùng Kim Dương Bình thu vào trong, cuối cùng lại bị Tôn Ngộ đánh nát viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, phá Kim Dương Bình. Kim Dương Bình bị phá cũng có thể luyện hóa tu bổ lại. Nhưng bị đánh nát viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu bát quái Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận thể bố trí được. Uy lực Kim Dương Bình cũng giảm rất nhiều. - Kim Dương Bình, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu? Sư Đà Vương! Cầu Kim ta đến bây giờ đâu có tìm được cái gì Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu đâu. Cho tới nay hề có. Nếu tìm được tìm Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, đương nhiên lập tức hiến cho Đại Vương! Tuyệt đối dám tư tàng! Cầu Kim Đế khẩn khoản. - Hừ, còn thừa nhận? Sư Đà Vương hét lớn tiếng. - Ngân Nguyệt tự mình đến Thiết Huyễn sơn mạch. Vào tận cung điện của ngươi mới tìm ra Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu này. Hừ! Ngươi tưởng rằng dùng Bắc Minh Cửu Huyền Băng chế tạo cái hộp dày che kín lại ta vĩnh viễn tìm thấy? May mà Ngân Nguyệt biết được tin tức ngươi tìm được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, nên phải tìm kĩ, quả nhiên tìm được! rồi. tay Sư Đà Vương xuất hạt châu màu xám, chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu khi dùng mật pháp phát động, liền có thể phát ra Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, quả thực rất thần kỳ. Trong Kim Dương Bình của Sư Đà Vương khi xưa có đến tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Bây giờ vỡ viên, làm Sư Đà Vương khẩn cấp phát điên. Vũ khí cực mạnh của phải là Huyễn Long đao, mà là Kim Dương Bình. Ngoại trừ Tôn Ngộ biến thái như vậy, những Đế khác bị hút vào đó là căn bản thoát được. Khi dùng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa luyện hóa, người đó tuyệt đối phải chết. - Cầu Kim. Ngươi còn có lời gì muốn ? Sư Đà Vương nổi giận . Sư Đà Vương trước giờ tính tình vẫn thế. Rất độc đoán vội vàng. Cũng là người ít đầu óc nhất trong tam Đại Thánh. Dã Tượng Vương tính ra thông minh hơn ít. Bằng Ma Vương là thông minh nhất, cũng cao ngạo nhất. Bình thường Bằng Ma Vương muốn ở cùng chỗ với hai ca ca . Cầu Kim Đế nhìn Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu tay Sư Đà Vương rồi nhìn Ngân Nguyệt Đế, miệng mở nụ cười. - Ha ha Ngân Nguyệt, ngươi quả nhiên thâm độc. Ngươi có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Nhưng lại dùng nó hãm hại ta. - Nếu ngươi hiến cho Sư Đà Vương. Tốt xấu gì cũng có trọng thưởng. Nhưng ngươi lại muốn trọng thưởng, ngược lại dùng để hại ta. Còn hại cả Thiết Quắc nhất tộc của ta. Tốt lắm. Cầu Kim ta thua! Thua cho ngươi hèn hạ vô sỉ tiểu nhân! Cầu Kim Đế ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười mà nghe như khóc. Ngân Nguyệt Đế lạnh nhạt : - cần hồ ngôn loạn ngữ ở đây, Ngân Nguyệt ta có rảnh mà hãm hại ngươi. xong liền im bặt. - Tê... Đột nhiên, Cầu Kim Đế hóa thành đạo kim sắc long trảo. Trảo phăng phăng về phía Ngân Nguyệt Đế. Cầu Kim từ lúc biết Thiết Quắc nhất tộc của mình “tiêu” rồi. Việc muốn làm nhất bây giờ chỉ là giết chết cừu nhân Ngân Nguyệt Đế. Mặc dù thần thức phát còn có mấy trăm Thiết Quắc nhất tộc còn sống. Nhưng biết, mấy trăm người cũng thể sống được. Trước sau gì cũng bị người hành hạ tra tấn đến chết. Trừ phi có người dám mạo hiểm trêu vào bộ tam Đại Thánh nguy hiểm cứu mấy trăm người này. Nhưng có thể sao? Ngoại trừ Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ . Còn có ai dám chính diện chọc tức tam Đại Thánh này chứ? Do đó Cầu Kim Đế thấy mọi việc hoàn toàn tuyệt vọng. bây giờ chỉ muốn báo thù, báo thù diệt tộc! - Hỗn láo! Dã Tượng Vương quát khẽ tiếng, đạo nguyệt loan chợt lóe rồi biến mất. Long trảo màu vàng lập tức vỡ nát, Cầu Kim Đế ngã mặt đất, miệng phun ra vũng máu tươi. - giết ngươi báo mối thù diệt tộc, ta chết nhắm mắt! Cầu Kim Đế để ý trọng thương, lần nữa phóng người lên. Thân thể đột nhiên biến thành bản thể, lực công kích tự nhiên đề cao rất nhiều. Thiết Oa, Hồng Hoang dị thú, thuộc loại độc thú vương giả Cầu Kim Đế lúc này biến thành Thiết Quắc, đột nhiên há miệng. đạo phát ra chất lỏng màu xanh đột nhiên bắn vọt về phía Ngân Nguyệt Đế. Đúng là Cầu Kim Đế sử dụng kịch độc trong cơ thể. Ngân Nguyệt Đế lúc này hóa thành tàn ảnh, tốc độ rất nhanh, tránh né đạo công kích này. Chất lỏng màu xanh này lại cũng chuyển hướng. Đuổi theo Ngân Nguyệt Đế buông tha. Ngân Nguyệt Đế tốc độ rất nhanh, nhưng cũng thể bằng tốc độ bay của khối chất lỏng. Thấy Ngân Nguyệt Đế sắp bị công kích, tay ra thanh chủy thủ. - Bồng! loan nguyệt trắng bằng bạc ra, Cầu Kim Đế đột nhiên rùng mình, toàn thân biến thành phấn mạt. Thân tử đương trường. - Hừ. Hỗn láo. Dã Tượng Vương hừ tiếng. Vừa rồi lần đầu tiên ra tay ngăn Cầu Kim, hạ sát thủ. Nhưng nghĩ Cầu Kim lại nể mặt , vẫn tiếp tục công kích, Dã Tượng Vương sao tức giận được, lúc này hạ sát chiêu, trực tiếp tiêu diệt Cầu Kim Đế. - Đại ca! Ta giết Cầu Kim, hi vọng ngươi vì thế mà ảnh hưởng tới tình huynh đệ chúng ta. Dã Tượng Vương với Sư Đà Vương. Sư Đà Vương mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng chỉ phất tay áo: - sao. Cầu Kim đúng này sớm đầu tối đánh, giết cũng đáng. Nhị đệ, tình Sư Đà lĩnh tạm thời giao cho ngươi. Ta vừa tìm được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, phải tranh thủ bế quan tu luyện chút, hồi phục uy lực của Kim Dương Bình. Chữa Kim Dương Bình đột nhiên là nhiệm vụ khẩn cấp. - Được! tình Sư Đà lĩnh giao cho ta. Đại ca an tâm chăm sóc cho Kim Dương Bình. đời này chẳng có gì quan trọng bằng việc chữa nó! Dã Tượng Vương cười lớn . Sư Đà Vương gật đầu, quay xuống phía dưới : - Ta phải chữa Kim Dương Bình, phỏng chừng phải mất chín ngày. Trong chín ngày này, cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy ta. khi ai dám đến quấy rầy. Làm cho ta sửa chữa thất bại. Hừ! Trong mắt Sư Đà Vương lóe lên tia hàn ý. Kim Dương Bình là bảo bối rất quí giá. - Đại ca yên tâm, ai dám đến quấy rầy ngươi đâu. Dã Tượng Vương cười . Sư Đà Vương gật gật đầu, bế quan sửa chữa bảo bối của luôn. ngày sau khi Lý Dương giết Thạch Đông Đế cùng với mười ba gã Quân, mang theo người chạy trốn, còn những người ở Sư Đà lĩnh cũng phát Thạch Đông Đế chết. - Nguyên thần ngọc giản vỡ rồi. Ngọc giản Thạch Đông Đế vỡ vụn rồi. Còn nữa, ngọc giản của mười ba Quân cũng vỡ vụn luôn. hạ nhân cấp bậc Vương chuyên môn quản lý nguyên thần ngọc giản kêu lớn, hướng về phía trong cung phóng . Hiển nhiên quá sợ hãi. Cao thủ cấp bậc Đế bị giết! Trong cung điện lúc này quản là Ngân Nguyệt Đế. Dã Tượng Vương hứa trông coi mọi việc. Nhưng những việc thèm quan tâm. Dã Tượng Vương trở lại cung điện của mình nghỉ ngơi. Cung điện Sư Đà Vương mọi chuyện lớn do Ngân Nguyệt xử lí. - Cái gì? Thạch Đông chết? Khi nghe tin, Ngân Nguyệt Đế vô cùng kinh hãi. Nhưng Nguyên Thần Ngọc Giản thể giả được. Nguyên thần ấn ký vỡ vụn. Ngọc giản cũng vỡ theo. Dĩ nhiên Thạch Đông Đế chết, hơn nữa cón kéo theo cả mười ba gã Quân cùng chết. - Mười ba người này chính là mười ba gã Quân người thân tín của Thạch Đông Đế theo đến Thiết Huyễn sơn. Chẳng lẽ xảy ra đại ? Ngân Nguyệt Đế lập tức phát khai thần thức, cẩn thận quan sát mọi tình ở Thiết Huyễn sơn. Thần thức vừa đảo qua, phát lúc này Thiết Huyễn sơn mạch chìm trong im lặng. Nhưng thần thức phát ra Thạch Đông Đế và mười ba gã Quân còn có ở đó nữa Dư nghiệt Thiết Quắc nhất tộc cũng có. - Sao lại có chuyện như thế được? Đại Vương bế quan sửa chữa Kim Dương Bình. , Kim Dương Bình là bảo bối của . Kể cả việc Đế chết cũng thể trọng yếu bằng Kim Dương Bình. Ta bây giờ thể quấy rầy . Ừm. tìm Dã Tượng Vương. Ngân Nguyệt Đế chạy ra ngoài, hướng về phía cung điện của Dã Tượng Vương chạy tới. Sư Đà Vương tam đại Đế. Đế Cầu Kim bị Dã Tượng Vương giết chết. Còn Đế Thạch Đông thần bí nhân giết chết. Hôm nay chỉ còn lại có Ngân Nguyệt Đế mình người thôi. Trong cung điện Dã Tượng Vương. - Sao? Thạch Đông bị giết? Mười ba Quân bị giết? Dư nghiệt Thiết Quắc nhất tộc bị cứu . Chỉ việc ấy mà cũng đến đây làm phiền ta? Ngân Nguyệt. Ngươi từ từ đợi đại ca ta Sư Đà Vương ra. Ngươi cho chuyện này. Dã Tượng Vương thản nhiên , trong lòng cười lạnh: - Thạch Đông là người của đại ca. Ai thèm quan tâm. Hừ! Chết cũng tốt. Nhân mã của đại ca chết càng nhiều, địa vị của ta tại Sư Đà lĩnh càng mạnh! Sư Đà lĩnh có hai Đại Thánh. Tự nhiên địa vị hai người cũng phân cao thấp. Lúc trước đại điện, Dã Tượng Vương nhân cơ hội giết Cầu Kim chính là đạo lý này. Dưới tình huống đó Sư Đà Vương cũng thể gì được. Hôm nay dưới tay Sư Đà Vương chỉ còn lại có Đế thôi. Địa vị đích xác bằng Dã Tượng Vương.
Quyển 10 - Chương 25 Tám ngày sau, ngoài mật thất nơi Sư Đà Vương bế quan. - Ha ha ha! rốt cục thành công rồi, ha ha... Sư Đà Vương kia cười sang sảng, tiếng cười cuồng dã trong từ trong mật thất truyền ra. Lúc này bọn người Ngân Quang Đế nghe xong, lúc này mọi người càng thêm lo lắng. - Dát dát... Cửa đá chậm rãi mở ra, Sư Đà Vương cực kỳ tráng kiện mặt đầy hồng quang, trong tay cầm cái bình phát ra quang mang màu vàng đất, chính là bảo bối quan trọng nhất đối với Sư Đà Vương - Kim Dương Bình. Kim Dương Bình này là thần khí rất kinh khủng. giống thần khí của Đế bình thường, thần khí Kim Dương Bình của Sư Đà Vương trân quý hơn nhiều,. Tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa châu cực kỳ trân quý, bình thường Đế rất dễ dàng trực tiếp bị thu vào đó, sau đó bị Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa luyện hóa. Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, bình thường phải Đại Tôn chân hỏa mới có, ngay cả Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch cũng có thể luyện hóa, chỉ có rất ít Đế có thể chịu được ngọn lửa biến thái đó. Tôn Ngộ phá Kim Dương Bình, cũng thể Kim Dương Bình này kém, chỉ có thể rằng Tôn Ngộ quá mức biến thái. - Chúc mừng Đại Vương! Ngân Quang Đế dẫn đầu hơn mười người cung kính , Sư Đà Vương vừa nghe xong, mặt càng thêm hí hửng, Kim Dương Bình bị hỏng là chuyện làm yên trong biết bao nhiêu năm rồi, hôm nay rốt cục giải quyết triệt để, sao hưng phấn được. - Sao? Thạch Đông đâu? Ta bế quan chín ngày rồi, hẳn là trở lại, ta xuất quan, lại dám đến nghênh đón? Sư Đà Vương đột nhiên trừng mắt, nổi giận . về thực lực của Sư Đà Vương, xem ra thuộc loại yếu nhất trong thất Đại Thánh, nhưng khí phách quả cường hãn nhất trong thất Đại Thánh. Sư tử nhất tộc vốn cực kỳ khí phách làm cho người ta sợ hãi. Đây là loại bản chất trời sanh. Vừa nghe Sư Đà Vương nổi giận, Ngân Quang Đế lúc này tiến lên bước, khom người như khóc: - Đại Vương, xảy ra đại rồi, Thạch Đông huynh đệ … bị giết! mặt Ngân Quang Đế có vẻ bi thương, nét mặt rất đau khổ. Sư Đà Vương rùng mình, hồi lâu sau mới có phản ứng: - Ngân Quang, ngươi cái gì? lại lần nữa xem nào? Sư Đà Vương nguyên lai có tam đại Đế dưới tay, Cầu Kim Đế bị Dã Tượng Vương giết tại đương trường, Sư Đà Vương thế lực yếu rất nhiều, nếu lại chết thêm Đế nữa, thân là Đại Thánh, dưới tay lại chỉ có Đế, nhìn khắp giới, trong thất Đại Thánh, cũng chỉ có là có Đế ít nhất. - Thạch Đông huynh đệ bị giết, chẳng những bị giết, hơn nữa mười ba gã Quân dưới tay cũng đồng thời bị giết. rồi Ngân Quang Đế trong tay chợt lóe, Nguyên Thần Ngọc Giản vỡ nát phiêu phù trong lòng bàn tay Ngân Quang Đế. Sư Đà Vương nhìn ngọc giản vỡ vụn, rồi đột nhiên hơi thở trở nên trầm trọng. Hít mạnh hơi, khí thế Sư Đà Vương cũng dâng lên. Đồng thời sư vương mao đầu Sư Đà Vương cũng dựng đứng, hiển nhiên phẫn nộ cực độ, căn bản muốn chấp nhận kết cục này, thần thức điên cuồng tỏa ra. Cả giới, nhất thời tất cả bị bao trùm dưới thần thức của Sư Đà Vương, Sư Đà Vương cẩn thận tìm tòi khí tức của Thạch Đông. - chết, quả chết. Sư Đà Vương trong lòng bạo nộ, Sư Đà Vương là người luôn luôn quan trọng chuyện sĩ diện. Hôm nay tam đại Đế dưới tay, chỉ trong thời gian ngắn chỉ còn có , trở thành Đại Thánh có số Đế ít nhất trong bảy vị Đại Thánh, Sư Đà Vương sao phẫn nộ được? - Rốt cuộc là ai, là ai giết Thạch Đông Đế, lại dám giết người của Sư Đà lĩnh ta! mặt Sư Đà Vương rất phẫn nộ, cơ thể giận run lên. tam Đại Thánh đứng sau lưng Sư Đà lĩnh, Sư Đà Vương thân là đại ca của tam Đại Thánh, đương nhiên rất quan trọng chuỵên mặt mũi. - biết! Ngân Quang Đế lắc đầu . Sư Đà Vương lúc này giận dữ : - Đế của Sư Đà Vương bị giết, còn có mười ba Quân bị giết, lại biết là ai! A, cũng có đầu mối, điều tra, điều tra cho ta, nhất định phải điều tra cho ra hung thủ cho ta! Mũi Sư Đà Vương xịt ra nộ khí, trong mắt lóe lên hồng quang giận dữ. Ngân Quang Đế khom người : - Có đầu mối! Sư Đà Vương nhất thời nhãn tình sáng lên, lập tức hỏi: - ! - Thưa! Ngân Quang Đế : - Thạch Đông Đế và mười ba gã Quân bị giết, những dư nghiệt cũng bị cứu mất. Hiển nhiên có người vì muốn cứu dư nghiệt mà giết bọn Thạch Đông Đế, do đó chỉ cần điều tra xem đám dư nghiệt ở nơi nào, cũng dễ dàng biết thôi. Sư Đà Vương lập tức nhãn tình sáng lên. Ngân Quang Đế tiếp tục : - Thuộc hạ điều tra qua, mấy dư nghiệt của nhất tộc này ở lãnh địa Ma Vân thảo nguyên của Ngưu Ma Vương, hơn nữa căn cứ vào mấy tên binh tốt của Thạch Đông Đế khai báo, lúc trước Thạch Đông Đế có gặp qua người Ma giới, gọi là Nhất Mộc gì gì đó, sau khi Thạch Đông Đế chết, đám dư nghiệt cũng thần bí mất tích, thuộc hạ hoài nghi, là do Ma giới cao thủ giết Thạch Đông Đế. Do đó chỉ cần điều tra những người Ma giới lãnh địa của Ngưu Ma Vương, là có thể dễ dàng tìm ra hung thủ. Ngân Quang Đế tổng kết . Sư Đà Vương nghe qua, liên tục gật đầu, hiển nhiên những lời Ngân Quang Đế làm rất vừa lòng. - Để ta cẩn thận điều tra địa bàn Ngưu Ma Vương chút. Thần thức của Sư Đà Vương lập tức hướng Ma Vân sơn mạch cùng với Ma Vân thảo nguyên tỏa ra, có thể giết Thạch Đông Đế, tối thiểu người tên là Nhất Mộc này cũng phải cao thủ cấp bậc Ma Đế. Sư Đà Vương cẩn thận tìm tòi qua, nhưng rà sóat tới lui mấy lần cả địa bàn của Ngưu Ma Vương, cũng phát cao thủ cấp bậc Ma Đế từ Ma giới. - Làm sao có cao cấp thủ bậc Ma Đế Ma giới? Trong lòng Sư Đà Vương thắc mắc thôi. Ngân Quang Đế nhìn Sư Đà Vương hỏi dò: - Đại Vương, có Ma Đế cao thủ cấp bậc? Ngân Quang Đế bất quá mới là Đế tiền kì, nếu Ma Vân thảo nguyên có cao cấp thủ bậc Ma Đế, thể phát được, do đó mới phải hỏi Sư Đà Vương. Sư Đà Vương gật gật đầu, nhíu mày cau có. Ngân Quang Đế liền ngay: - Đại Vương, căn cứ vào thám tử của chúng ta nằm vùng ở khu vực của Ngưu Ma Vương báo lại, trong khoảng thời gian này chỉ có hai người Ma giới đến Ma Vân sơn mạch, người ra có người Ma giới nào khác tới, hai người kia chỉ đạt tới Ma Quân mà thôi, nhưng muốn giết Thạch Đông Đế, ít nhất phải là Ma Đế. Sư Đà Vương vừa nghe qua, cũng gì, thần thức lần nữa cẩn thận điều tra lãnh địa Ngưu Ma Vương. Ủa sao lại chỉ có hai cao thủ cấp bậc Ma Quân mà thôi, tiên thiên thổ đức thân... Còn người kia trong cơ thể có Đao Phách! - Lý Dương, Ma giới Lý Dương!!! Sư Đà Vương mở bừng mắt. Phi Đao Nhập Đạo, đây là phương pháp tu luyện mới, ai biết uy lực Phi Đao Nhập Đạo mạnh như thế nào, nhưng căn cứ vào những tin tức có liên quan đến Lý Dương mà Sư Đà Vương biết được, Lý Dương thường có bản lãnh lấy yếu thắng mạnh. Vô luận là trận chiến ở Phiêu Tuyết sơn, cũng như là ở cũng các trận chiến thần điện tranh đoạt cơ hội vào tu luyện trong Lôi Viêm Địa Ngục, đều cho thấy lực công kích kinh khủng của Lý Dương. “Chẳng lẽ là Lý Dương giết Thạch Đông Đế?" Trong lòng Sư Đà Vương thầm nghĩ "Lý Dương được Xi Vưu Đại Tôn coi trọng như thế, nhất định có chỗ đặc thù, Phi Đao Nhập Đạo này trước đó chưa từng có, lực công kích khó có thể phán đoán, chừng chính là giết Thạch Đông Đế, hơn nữa gần đây cũng có người Ma giới nào khác đến gặp đám dã ngưu Ngưu Ma Vương kia." Suy nghĩ lâu, trong lòng có Sư Đà Vương cũng xác định được, hung thủ phỏng chừng đúng là Lý Dương này. Giết Lý Dương? Sư Đà Vương trong lòng quả dám. phải Bằng Ma Vương, Bằng Ma Vương vì là tọa kỵ của Hồng Quân đạo nhân nên khi Đại Tôn các giới gặp , cũng dám làm gì. Bằng Ma Vương dám vuốt mặt Xi Vưu, nhưng Sư Đà Vương tuyệt đối dám. “Chẳng lẽ để ta đường đường là Sư Đà Vương phải chịu nhục thế này ư, hừ hừ!... Đế bị giết chết, ta mà lên tiếng giống như rùa đen rút cổ, Sư Đà Vương ta đây sau này sao còn có chỗ đứng tại giới? Lão Nhị lão Tam còn xem đại ca này ra gì nữa!!!" Nỗi tức giận dâng lên trong lòng Sư Đà Vương. Xi Vưu Đại Tôn là Đại Tôn, đâu có so đo với đám Đế này, chỉ cần ta giết Lý Dương, Xi Vưu Đại Tôn cũng hỏi tội ta. Chà, ta chỉ khẽ trừng phạt Lý Dương chút, chỉ cần giết là được chứ gì. Cứ như vậy , mà sĩ diện Sư Đà Vương ta cũng được bảo toàn. Sư Đà Vương mặc dù có điểm lỗ mãng, nhưng việc đại phải phải tính toán kỹ. Xi Vưu với tư cách là Đại Tôn, tuyệt đối có khả năng vì mình trừng phạt Lý Dương chút mà lại đối phó với mình, cho dù là đệ tử Xi Vưu, Xi Vưu cũng ra mặt như thế, chỉ cần giết chết Lý Dương, tất cả vô . - Tốt, coi Sư Đà Vương ta ra gì, giết Thạch Đông Đế, cho dù ngươi có là Lý Dương nữa, ta cũng phải giáo huấn ngươi phen, nếu còn gì là mặt mũi Sư Đà Vương ta nữa? Sư Đà Vương nghiến răng, tam đại Đế chết mất hai, cỗ oán khí vẫn găm trong lòng , lúc này bộc phát ra, đem toàn bộ tức giận này trút lên người Lý Dương. Trong lòng Sư Đà Vương lúc này quyết định. Thần thức lúc này giống như hồng thủy vỡ đê hướng về phía nơi ở của Ngưu Ma Vương phóng đến. Ma Vân sơn mạch, Ngưu Ma Vương ăn to uống lớn bỗng đột nhiên biến sắc: - Hừ! tiếng hừ lạnh, đồng thời thần thức cũng hướng về phía thần thức Sư Đà Vương phóng tới, lưỡng đạo thần thức kinh khủng cơ hồ đập vào nhau. - Oanh... Thần thức hai người chạm nhau như hai cỗ lực lượng thực va chạm, gây ra môt trận chấn động, làm cho mọi giới Đại Thánh đều phát . Phúc Hải Đại Thánh Giao Ma Vương, Khu Thần Đại Thánh Dã Tượng Vương, Hỗn Thiên Đại Thánh Bằng Ma Vương, Thông Phong Đại Thánh Mi Hầu Vương, Tề Thiên Đại Thánh Mĩ Hầu Vương, năm vị Đại Thánh khác cơ hồ đồng thời cảm nhận được cổ chấn động này. Dã Tượng Vương, Bằng Ma Vương trong lòng thầm nghĩ "Đại ca ta lại nóng nảy tìm Ngưu Ma Vương rước lấy phiền toái rồi, là ngu ngốc, chà, bất quá kệ nó, thanh danh Sư Đà Vương tam Đại Thánh thể bị hủy, ta phải chuẩn bị sẵn sàng, lúc nào cũng có thể trợ giúp đại ca!" Hoa Quả sơn Thủy Liêm động. "Hừm, Thái Cực vô thượng đại viên mãn? Khi nào mới có thể đắc chứng Thái Cực vô thượng đại viên mãn đây? Luôn cảm giác cuối cùng vẫn có chút sai lầm ở tầng cửa sổ cuối cùng thể phá được." Tôn Ngộ ngồi trong mật thất của mình chớp chớp mắt, là như vậy duy nhất trong hỗn độn Ngũ Hành Chi Linh còn chưa đắc chứng đại viên mãn, trở thành Đại Tôn. “Tính ra phải nghỉ cái , ngưu đầu chết bầm lần này chừng muốn đánh nhau với bọn ba đứa chim hoang Bằng Ma Vương, đến xem chút xíu rồi về tiếp tục khổ tu." Thần thức Tôn Ngộ lập tức bao trùm cả lãnh địa Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương, chuẩn bị xem cuộc vui. Đồng thời Sư Đà Vương, Giao Ma Vương, Mi Hầu Vương cũng rất nhàm chán, chuẩn bị xem trò vui, tự nhiên Bằng Ma Vương cũng chuẩn bị để bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất động trợ giúp đại ca Sư Đà Vương. Đáng tiếc là, Ngưu Ma Vương và Sư Đà Vương chuyện với nhau đều dùng thần thức, các Đại Thánh khác căn bản thể nghe được - Ngưu Ma Vương, Thiết Quắc nhất tộc chính là người trong lãnh địa của ta, ngươi làm sao dám phái người tới giết Thạch Đông, còn dám cứu dư nghiệt của tộc đó, ràng khinh thường ta, nể mặt mũi chúng ta? Sư Đà Vương chất vấn thôi hồi. Ngưu Ma Vương tiếng hừ lạnh: - Còn dám thế? Con bà nó, lão ngưu ta cứu vài tiểu tử tộc, chẳng lẽ cũng cần ngươi quản? Ngưu Ma Vương căn bản khinh thường, Sư Đà Vương muốn đánh với , hoàn toàn phải đối thủ. Trong lòng Sư Đà Vương vô cùng tức giận, : - Ngưu Ma Vương, ngươi nếu chỉ cứu vài tiểu tử tộc, Sư Đà Vương ta còn có thể cho qua, coi như nể mặt ngươi, nhưng người của ngươi giết Thạch Đông, Thạch Đông là Đế, giết Đế, Sư Đà Vương há có thể cam tâm, đem hung thủ giao ra đây, việc này coi như chấm dứt ở đây. - Đánh rắm! Chấm dứt, ngươi căn cứ vào đâu mà thế, ngươi dựa vào cái gì? vậy ai là hung thủ ngươi dùng cái đầu ngu ngốc của ngươi có thể đoán được rồi, nhưng lão ngưu ta để cho ngươi hài lòng được, dẹp , phục hả, đến đây, ta và ngươi "gồng" tay xem ai mạnh hơn! Ngưu Ma Vương chỉ muốn chọc giận Sư Đà Vương, lời ràng cực kỳ bá đạo, Ngưu Ma Vương trong lòng cũng hô lớn: "Sư tử ngu ngốc này, phẫn nộ nhanh lên chứ, lão ngưu ta chờ ngươi đến đây, tam Đại Thánh, xem ra cơ hội ta chờ mong sắp đến rồi!" Sách lược của Ngưu Ma Vương tựa hồ có hiệu quả tốt lắm. - Ngưu Ma Vương, ngươi đừng quá bá đạo, hung thủ ta đoán được rồi, chính là Ma giới Lý Dương, ngươi đem Lý Dương giao ra đây, tình cho dù xảy ra thế này, nhưng ta cũng biết, ngươi và Xi Vưu Đại Tôn là cùng tộc, tự nhiên có quan hệ đặc thù với Lý Dương. Bất quá, giết Thạch Đông Đế, vô luận như thế nào, ta cũng phải bắt , nếu Sư Đà Vương ta sau này còn mặt mũi nào đứng trong giới nữa. Sư Đà Vương đem hết ruột gan ra cả. - Ngưu Ma Vương, ta tốt xấu cũng là trong giới thất Đại Thánh, ngươi cũng thể vì điểm ấy mà nể mặt ta sao? nể mặt, đừng trách Sư Đà Vương ta sao nể mặt ngươi. Hừ, chúng ta ba huynh đệ trước nay chưa hề sợ ai! Sư Đà Vương bắt đầu dùng chiêu bài tam Đại Thánh ra dọa Ngưu Ma Vương. Chiêu bài tam Đại Thánh hữu dụng phi thường, trừ cái tên Tôn hầu tử biến thái thèm quan tâm, những người khác khi nghe đến tam Đại Thánh cũng dám trêu vào. - Con bà nó, tam Đại Thánh các ngươi tựa hồ rất vênh vang hả. Hôm nay lão ngưu ta , ngươi đừng mơ có mơ bắt được Lý Dương, muốn khiêu chiến với lão ngưu ta, lão ngưu ta trước nay cũng chưa sợ ai bao giờ? Tôn hầu tử lúc trước đánh với ba người các ngươi, lão ngưu ta được xưng là Đại Lực Ngưu Ma Vương, cũng đánh với ba lần xem sao!!! Ngưu Ma Vương cực kỳ kiêu ngạo .