Quyển 10 - Chương 12 Trong tay Thái Úc xuất đạo ánh sáng ba màu, quang mang ba màu trực tiếp bắn vào tâm thần trong não Lý Dương, cổ cường đại công kích tâm thần làm cho tâm thần Lý Dương trận chấn động, thậm chí gần như muốn đảo lộn cả nguyên thần, nhưng nguyên thần của Lý Dương vô cùng chắc chắn, căn bản có lấy chút rung chuyển nào. - Oanh! Tay phải Lý Dương chợt lóe lên thanh quang, Hám Địa quyền sáo xuất , tay nắm lại thành quyền, hóa thành vô số quyền ảnh đánh mạnh vào Thái Úc, đồng thời Đao Phách cũng bắn ra. Phá Sơn Liệt ! Đao Chi Bi Sát! Thái Úc khiếp sợ, theo như dự kiến, với tâm thần tu vi của , hơn nữa với thần khí Tam Sanh Thạch, thậm chí Lý Dương khẳng định đương trường tâm thần tiêu diệt, nguyên thần hội tán, cho dù thể làm cho Lý Dương chết tại đương trường, cũng có thể làm cho Lý Dương hôn mê. - Hưu! Bên ngoài Thái Úc quang mang chợt lóe, đương đầu với Đao Phách của Lý Dương đánh tới. - Tâm thần công kích? Hay lắm, đáng tiếc… ngươi gặp phải ta. Thái Úc cười lạnh, về tâm thần công kích, là lão tổ tông, chỉ với công kích bằng Đao Phách tuyệt có khả năng đối phó với Thái Úc Minh Đế hậu kỳ. Đao Phách màu trắng mờ, tương đương với bán thần khí mà thôi, Lý Dương công kích cũng mạnh. Thái Úc là Minh Đế hậu kỳ, gần đến Đại Tôn rồi, xuất từ trước khi Bắc Minh hải xuất , sống thời gian dài như thế, loại người này sao có thể dễ dàng đối phó được. Tay đấm! Lên gối! Gót chân! Trong lúc nhất thời Lý Dương hóa thành vô số ảo ảnh, hướng về Thái Úc triển khai phương pháp công kích cận chiến của Ma giới cao thủ, đồng thời mỗi kích Lý Dương kèm thêm vào Ma Thần Lục Tuyệt. Lúc này, Lý Dương triển khai Ma Thần Lục Tuyệt vượt xa mức bình thường. - Dám trước mặt Thái Úc ta giở trò con nít này? Thái Úc cười lạnh, đột nhiên Thái Úc khí thế bộc phát, quát lạnh : - Vốn muốn nể mặt Đại Tôn nên đối với ngươi còn lưu thủ, nhưng ngươi quá đáng lắm! Thái Úc trong mắt lóe lên tia hắc quang, đồng thời đạo Quỷ Minh lực kinh khủng như biển gầm bộc phát ra, người ngừng bộc phát. Giờ khắc này Lý Dương cũng còn gì để lùi bước, có lẽ căn bản biết lùi bước. Lý Dương còn trong trạng thái bình thường nữa. - Tam Sanh Thạch! Lý Dương trong lòng kiên định. - Chết ! Thái Úc đột nhiên quát khẽ tiếng. cột sáng chất lỏng màu đen đột nhiên từ Thái Úc hướng về Lý Dương phóng mạnh tới, hai người vốn cận chiến, khoảng cách quá gần, Lý Dương căn bản kịp phản ứng, liền bị hắc quang kinh khủng kia bắn trúng. Lần này hắc quang kinh khủng đó là Minh Đế hậu kỳ cao thủ toàn lực công kích. Lý Dương hôm nay thực lực bất quá Ma Quân cấp bậc. Cho dù dựa vào Đao Phách, giỏi lắm có thể đối phó với Minh Đế tiền kì mà thôi, cùng Thái Úc cứng đối cứng, căn bản hy vọng gì. Đương nhiên, đó là khi Lý Dương trong trạng thái bình thường, còn trạng thái lúc này … Như Phong Tự Bế! Lý Dương mặt chút thay đổi. Đồng tử trong mắt lóe ra tia điện mang lạnh như băng màu đen, chốc lát,quỹ tích xoay tròn của Chu Thiên Càn Khôn viên cầu trong Thất Diệu Tinh Cực của Lý Dương đột nhiên biến hóa, thậm chí so với Ma Thần Lục Tuyệt mà Xi Vưu đích thân truyền còn thâm ảo hơn. Bên ngoài thân quỹ tích xoay tròn của đao mang cũng đồng dạng như thế, năng lượng công kích khổng lồ bị hất chín thành ra ngoài. Xuyên Vân Toa Vụ! Đồng thời thân hình Lý Dương cũng hóa thành huyền diệu. Khi giống như tia chớp chợt lóe rồi biến mất, khi giống như con cá, dễ dàng bơi lội trong hắc quang công kích, gạt công kích sang bên, thậm chí hai tay Lý Dương vẫn ngừng kết xuất các loại bộ dáng. - Phốc! Cuối cùng, Lý Dương giống như tia chớp màu đen, trong nháy mắt ra khỏi phạm vi công kích của hắc quang. Bên ngoài thân Lý Dương xuất nhiều tia máu tươi, nhưng là quang mang trong mắt càng sáng. Nhìn chằm chằm vào Thái Úc, trong miệng lần nữa : - Tam Sanh Thạch! Thái Úc trợn mắt há hốc mồm. phải vừa mới mình dùng Quỷ Minh lực tuyệt đối công kích Lý Dương sao? Lý Dương là Ma Quân nho mà thôi, làm sao có thể chống cự được? Nếu là cao thủ cấp bậc Minh Đế, cho dù là Minh Đế tiền kì, khi dám đỡ đạo công kích này, Thái Úc có thể còn hiểu được. Nhưng… Lý Dương chỉ là Ma Quân mà thôi. - Linh Linh! Thái Úc càng tỏ ra khiếp sợ, đối với trọng yếu nhất bây giờ là tìm gặp con mình, con mình rốt cuộc làm sao vậy, khí tức yếu ớt như vậy, thậm chí yếu đến mức ngay cả Minh Đế thiếu chút nữa phát ra. - Chết! Lý Dương đột nhiên quát khẽ tiếng, lần nữa Đao Phách đột nhiên công kích về phía Thái Úc. - Ngươi ép ta! Thái Úc cười lạnh, đệ nhất Thái Úc thần khí là Tam Sanh Thạch, nhưng Thái Úc chỉ có Tam Sanh Thạch thôi sao? Thân là ngũ phương Minh Đế, kinh nghiệm vô số năm tháng, lại làm sao chỉ biết thủ đoạn này được? Thái Úc hai tay kết xuất đạo đạo thủ ấn, từng đạo quang mang vờn quanh bên ngoài thân thể, kết xuất hoa mai cực lớn, từng đóa hoa mai ngừng nổi lơ lửng. Lý Dương giống như gặp ảo ảnh, vô số lần thử công kích công kích Thái Úc, nhưng toàn bộ bị những hoa mai này ngăn trở, căn bản thể xâm nhập chút nào. - Tuyết Mai Nhiễm Huyết! Thái Úc quát khẽ tiếng, đốn gần cả vạn đóa hoa mai tản ra hình thành quang mang, bao vây lấy Lý Dương, Thái Úc khi này cười lạnh tiếng: - Chết cũng thể trách ta được. Lập tức Thái Úc liền bước lên Hắc Vân bay rồi. Lý Dương bị vây ở trong đại trận này, cho dù cố công kích, cũng vô pháp rời nửa bước, đương nhiên đại trận này cũng phải chỉ vây khốn mà thôi, Tuyết Mai Nhiễm Huyết đại trận kinh khủng nhất là… công kích vô tận. Từng đạo năng lượng màu đỏ như máu từ trong đại trận hình thành nên, năng lượng phát ra như kích quang, chợt lóe rồi biến mất, hoàn toàn tung hoành khắp cả đại trận, Lý Dương căn bản thể chống đỡ được. Cho dù sau khi đánh bay đạo năng lượng hội tán , lại ngưng kết lần nữa, sau đó công kích lần nữa. Đó là nguyên nhân làm công kích này thành vô tận, trừ phi có thể phá trận. Ánh mắt Lý Dương nhìn chằm chằm vào Thái Úc, thấy Thái Úc biến mất, ánh mắt Lý Dương ảm đạm. Đồng thời, Lý Dương cũng thoát ra khỏi trạng thái điên cuồng bất chấp tất cả kia, khôi phục như bình thường, thần thức đảo qua, biết ngay huyền bí của đại trận này. - Trận pháp cũng phải cao thâm, chỉ là năng lượng rất mạnh mà thôi. Lý Dương thân hình chớp động, rất nhanh ra khỏi đại trận, phá trận, khó nhất là do khi ở trong trận ta thể hiểu bố cục của đại trận, vì thần thức của Lý Dương có thể dễ dàng khán xuyên đại trận, nên thấy đại trận, do đó phá cũng dễ dàng nhiều lắm. Ra khỏi đại trận, nhìn Thái Úc biến mất về phương Bắc. Lý Dương mặt lộ vẻ đơn. - Phốc! Lý Dương đột nhiên phun ra hơi máu tươi. Nhưng nhưng thèm để ý, tùy ý phất tay lau vệt máu miệng. Lúc nãy, Chu Thiên Càn Khôn viên cầu trong cơ thể Lý Dương thiếu chút nữa băng hoại, vừa rồi vận chuyển năng lượng quá khẩn cấp, công kích tốc độ cực nhanh, vượt qua cực hạn của Lý Dương. Mặc dù lúc này Lý Dương thoát khỏi tình trạng điên cuồng vừa rồi, nhưng Lý Dương cũng nhớ ràng tình phát sinh như thế nào. Thái Úc toàn lực công kích, mình hiểu sao lại có thể phá giải. Như Phong Tự Bế? Xuyên Vân Toa Vụ? Lý Dương nhớ kỹ mình sử dụng hai tuyệt chiêu này, nhưng sử dụng khác với lúc trước, tựa hồ uyển chuyển như ý hơn. Thậm chí có thể so sánh cảm giác rất gần với “Đạo”. Chỉ tiếc. Lý Dương bây giờ cũng căn bản thể nhận thức khi đó rốt cuộc là trạng thái gì. Nếu lúc này Lý Dương phải đối mặt, phỏng chừng bị đánh trọng thương đương trường, thậm chí có thể tử vong. - Sư huynh, ngươi làm sao vậy? Điền Cương rốt cục đuổi kịp. Lý Dương và Thái Úc công kích tốc độ quá nhanh. Mặc dù qua lại ít chiêu, nhưng là cũng chỉ trong nháy mắt. Bọn họ đạt tới cảnh giới, chỉ cái nháy mắt, công kích biết bao nhiêu lần. - có gì. Lý Dương lạnh nhạt lắc đầu, cước đạp Đao Phách, bay xuống tới phía dưới đỉnh núi. Thanh Phong sơn, Minh giới ngọn núi có danh khí gì. Lúc này, Lý Dương ngồi đỉnh núi, nhìn ngơ ngẩn về phương Bắc, còn Điền Cương đứng ở phía sau . - Thất bại rồi… Lý Dương trong lòng thê lương, vô luận khẩn cầu làm sao, Đông Phương Minh Đế cũng cho mượn Tam Sanh Thạch, cho dù là Lý Dương quỳ xuống khẩn cầu, Đông Phương Minh Đế cũng đáp ứng. Lý Dương cũng hiểu, Tam Sanh Thạch là căn bản của Đông Phương Minh Đế, muốn mượn rất khó. Thậm chí mình ở trong trạng thái điên cuồng nhập ma, dùng đến cả phương pháp cướp đoạt, đáng tiếc, thực lực chênh lệch quá lớn. Cho dù rơi vào trạng thái như vậy, mình vận dụng Ma Thần Lục Tuyệt đạt tới cảnh giới chưa từng có ai đạt được, cũng cách nào đối phó nổi Đông Phương Minh Đế, đừng có thể cướp đoạt Tam Sanh Thạch. Thực lực chênh lệch quá lớn, cho dù kỹ xảo rất tốt cũng vô dụng. Thực lực tuyệt đối, thủ đoạn gì cũng có tác dụng. Cả khẩn cầu, cả dùng uy tín của Xi Vưu mà khuyên bảo, cả quỳ xuống khẩn cầu, thậm chí điên cuồng bất chấp tính mạng, ra tay cướp đoạt, tất cả đều vô dụng, nhìn thái độ Đông Phương Minh Đế, Lý Dương hiểu được, mình có hy vọng nữa. chút hy vọng cũng có. Bởi vì, từ đầu tới đuôi, Đông Phương Minh Đế chưa từng có lần do dự. do dự, Đông Phương Minh Đế căn bản là hề có ý cho Lý Dương mượn. - Sư đệ, ta muốn được yên tĩnh chút. Lý Dương quay đầu lại buồn bã với Điền Cương, Điền Cương gật đầu, liền lui lại. Lúc này Điền Cương cũng biết Lý Dương muốn được ở mình, tự mình suy nghĩ. Lý Dương nhìn về phương Bắc. - Bắc Minh hải, vượt qua Bắc Minh hải, tới được Quỷ giới rồi, trong Quỷ giới, Tuyết ở nơi nào? Lý Dương thầm , mắt khép hờ, khóe miệng mỉm cười. Tay phải Lý Dương vung lên liền xuất bình rượu. Vừa rồi trải qua đại chiến, bên trong trong cơ thể hỗn loạn chịu nổi, nhưng Lý Dương căn bản chú ý chút nào, toàn bộ chú ý của lúc này là uống rượu. Ngửa đầu, rót rượu. Nốc hơi, rồi cứ uống cạn, Lý Dương cũng biết mình nghĩ gì, uống rượu nhìn phương Bắc, cứ ngồi ngọn núi như vậy, ngồi lỳ ở đó bảy ngày, còn Điền Cương đứng nhìn Lý Dương từ xa. Đột nhiên… Tiếng địch vang lên, bích thủy địch lần nữa xuất tay Lý Dương, từ khi rời Bích Lan sơn, Lý Dương lâu rồi thổi địch nữa, lần này Lý Dương lại thổi sáo. Tầm Mịch nhạc chương. con đường tìm kiếm, chầm chậm mờ ảo vô tận. Có đủ mọi thứ ngọt bùi cay đắng, trải qua những khổ cực đớn đau rốt cục tới Ma giới… Có những gian nan hiểm trở ở Ma giới, diệt Li Kiệt, lại vào hạch tâm cấm vực, ngủ ngàn năm… Tiếng Địch vang lên vọng vang cả những ngọn núi chung quanh, Điền Cương đứng ở xa xa lắng nghe, lòng thầm cảm thấy thương cảm cho sư huynh của mình, ngẫm lại mình, sớm có thê tử, cũng có con , nhà hạnh phúc, còn sư huynh … - Tam Sanh Thạch. Lý Dương đột nhiên nghĩ tới Tam Sanh Thạch, tiếng địch rồi đột nhiên vút lên lên. cam lòng, cam lòng, phấn đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng chỉ vì thể tìm được Tam Sanh Thạch, có Tam Sanh Thạch, cho dù tìm được Tuyết, làm được gì. Tuyết căn bản nhớ ra mình. cam lòng! Tiếng địch Lý Dương càng thêm cao vút, thanh vút lên giống như xuyên mây xé trời, giống như khoan phá về phía chân trời. cam lòng! Rất cam lòng, thất bại như vậy, Lý Dương thể chịu được. Lý Dương tâm thần hỗn loạn, chỉ còn cảm giác cam lòng. - Sư huynh, cờ đến tay tự nhiên phất, cũng phải chỉ Đông Phương Minh Đế mới có Tam Sanh Thạch, ngươi đâu phải tiến vào ngõ cụt đâu. Điền Cương thấy Lý Dương như thế, lúc này bay đến, vội vàng truyền với Lý Dương. Lý Dương đột nhiên rùng mình. Rồi nở nụ cười, đồng thời tiếng địch lại chuyển từ những thanh chói tai về lại bình thường, Lý Dương cũng đứng lên, quay về phương Bắc, nhìn chân trời phương Bắc. mặt Lý Dương lại có nét cười, tiếng địch càng thêm bình hoãn, chậm lại, tiếng địch từ từ tiêu mất. Đúng, Đông Phương Minh Đế phải là người duy nhất có Tam Sanh Thạch, còn có thể đến Quỷ giới Phong Đô Đại Đế mượn Tam Sanh Thạch, có lẽ Phong Đô Đại Đế bắt giam Lý Dương, thậm chí giết chết. Xi Vưu Đại Tôn có ảnh hưởng như thế nào ở Minh giới, cũng có nhiều kẻ địch như thế ở Quỷ giới. Đồng minh Quỷ giới là Tiên giới Tam Thanh, còn kẻ thù là Ma giới Tam Tôn. Bất quá, đối với Lý Dương, cho dù nguy hiểm có lớn đến đâu, miễn là còn có tia hy vọng, Lý Dương từ bỏ. Cho dù… có nguy hiểm chết người. - Sư đệ, ngươi đúng, cờ đến tay tự nhiên phất. Ha ha, có lẽ đây là ánh sáng cuối đường hầm. Lúc này Lý Dương cũng lần nữa phục hồi sức sống, tràn ngập tin tưởng, giống trước vài ngày kia cơ hồ rơi vào trạng thái tuyệt vọng. Điền Cương thấy Lý Dương như thế, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều. Mặc dù Quỷ giới Phong Đô Đại Đế mượn Tam Sanh Thạch nguy hiểm vô cùng, nhưng mặc kệ như thế nào, cũng tốt hơn là để Lý Dương suy sụp. - Tuyệt cảnh qua , cũng giống như cảnh sau cơn mưa trời lại sáng, bản nhạc Tầm Mịch của ta càng thêm hoàn thiện. Tâm thần tu vi của Lý Dương lúc này lại lần nữa đột phá, bảy ngày này trước trong khi chiến đấu với Đông Phương Minh Đế Thái Úc, lâm vào trạng thái điên cuồng nhập ma tiến thêm bước hiểu được “đạo”, trải qua lần tuyệt vọng, rồi lại có hy vọng, tâm thần Lý Dương trải qua lần rèn luyện nữa, lại đột phá, đạt tới Ma Đế tiền kì. - Sư đệ, chúng ta bây giờ trước tiên Bắc Minh hải. Lý Dương cười . - Được. Chúng ta bây giờ thôi. Điền Cương cũng cười, lập tức Lý Dương và Điền Cương cước đạp Đao Phách, cước đạp Thanh Vân, phá mà , hướng Bắc Minh hải bay tới.
Quyển 10 - Chương 13: Bắt Mây mù giăng giăng, Lý Dương và Điền Cương sóng vai hướng phương Bắc bay . Lúc này Lý Dương tâm cũng bình tĩnh lại, cẩn thận nhớ lại những diễn biến khi mình hỏi mượn Đông Phương Minh Đế Tam Sanh Thạch. - Hồ đồ, ta hồ đồ quá. Lý Dương suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu thở dài . -- Sư huynh, ngươi làm sao vậy? Điền Cương nghe Lý Dương thở dài, lúc này hỏi. Lý Dương cười khổ : - Sư đệ, ta sốt ruột quá mà hồ đồ rồi, rất ngớ ngẩn, bây giờ nhớ lại, ta mới phát giác mình là ngu ngốc. tình phát sinh khi Lý Dương điên cuồng nhập ma bây giờ lên ràng, lúc trước ý nghĩ Lý Dương được tỉnh táo, chỉ biết có Tam Sanh Thạch thôi. - Ngu ngốc? Điền Cương nghi hoặc. Lý Dương lắc đầu : - Ta nhớ kỹ lại chút, nhớ ra lúc ấy Đông Phương Minh Đế nhất định là có tình trọng yếu, nếu sao lại về đế cung rồi lại khẩn cấp rời ? Hơn nữa ta nhớ thần sắc lúc trước của , hẳn là rất lo lắng. Còn ta lại lựa chọn lúc đó mà cản trở , là ngu ngốc, chỉ tiếc lúc đó ý nghĩ của ta tỉnh táo lắm, chỉ biết đến Tam Sanh Thạch, có chú ý mọi việc khác. Khi người bị ám ảnh, làm ra rất nhiều tình mà mình thể giải thích. - Ta cuối cùng thậm chí điên cuồng cướp đoạt, muốn giết Đông Phương Minh Đế cướp đoạt Tam Sanh Thạch, ha ha, lúc đó ta quên cả thực lực bản thân, lại vọng tưởng với thực lực Ma Quân đòi đấu với Minh Đế? là điên rồ. Lý Dương cười khổ. Ma Quân tranh đoạt với Minh Đế hậu kỳ cao thủ, thậm chí muốn cướp đoạt, chẳng phải là điên mới làm ra tình này sao. Nhưng, Lý Dương lại làm. Lúc ấy Lý Dương bị rơi vào loại trạng thái điên cuồng cực hạn, chỉ biết có “Tam Sanh Thạch”, trừ những từ này, những việc khác cơ hồ hoàn toàn quan tâm. Ngay cả việc công kích đều là vô thức, nếu làm sao khi đó có thể vận dụng Ma Thần Lục Tuyệt đạt tới mức làm cho người ta sợ hãi. Đương nhiên, Lý Dương lúc ấy cũng quên béng cả tương quan thực lực, cũng quên cường đại của đối phương, chỉ nhớ Tam Sanh Thạch ở người đối phương thôi. Khi đối phương kiên quyết chịu cho mượn Tam Sanh Thạch, trong trạng thái này, Lý Dương lựa chọn phải cướp đoạt. - Cướp của Minh Đế? Sư huynh, ngươi điên hết chỗ ! Điền Cương mở to hai mắt . Lý Dương cười khổ: - Quá điên đúng ra là ngu ngốc mới phải, lúc đó ngay cả chút lý trí đều có, thậm chí tự hỏi xem làm như thế có được . Điền Cương cũng nở nụ cười: - Sư huynh, ta nghe rơi vào tình trạng đó mọi người đều chỉ nhắm vào mục đích tình , ta xem ra, ngươi cũng vậy, cũng điên cuồng vì tình. Căn bản có chút lý trí nào. Đông Phương Minh Đế, trời ạ, phải gần tới Đại Tôn sao, ngươi thế mà lại cũng dám cướp của người ta, bảo trụ được tiểu mệnh phải cảm tạ trời rồi. - Rơi vào tình trạng điên vì tình? Nhưng ta đâu có tình đâu? Lý Dương lắc đầu . Điền Cương mặt nụ cười nhất thời đông cứng lại. - Bất quá, giờ suy nghĩ lại thấy nên phải xin lỗi Đông Phương Minh Đế, ngày ấy, hẳn là có tình trọng đại, ngẫm lại thần sắc lo lắng của là biết ngay. Ta thế mà lại dám chặn lại, khi nào gặp lại , chắc phải xin lỗi mới được. Lý Dương thầm quyết định. Ngày ấy trong ý nghĩ Lý Dương chỉ có Tam Sanh Thạch, nên quan tâm đến thái độ của Đông Phương Minh Đế có ai hoàn thiện cả. Là người, khi điên lên để ý đến mọi thứ. Như Li Lộc Ma Đế, vì nhi tử báo thù, tiếc hết thảy, cho dù chết cũng quan tâm. Tỷ như Đông Phương Minh Đế, lỡ tay giết chết Nhan Vũ, hối hận điên cuồng như thế, giết chóc vô tận. Dù sao, Lý Dương cũng là người, phải là thánh nhân hoàn mỹ vô khuyết, có lẽ hoàn mỹ vô khuyết phải là người nữa. o0o Quay trở lại bảy ngày trước. Ngày ấy, Đông Phương Minh Đế rốt cục dùng Tuyết Mai Nhiễm Huyết đại trận thoát khỏi Lý Dương. Bay rất nhanh, rốt cục chạy tới tòa tửu lâu trong Vũ Loan thành, thân hình Thái Úc bay đến cửa băng lâu rất nhanh. Băng lâu. Nhìn băng lâu như thế, Thái Úc bỗng thất thần. Năm đó lần đầu tiên phát hình thành tòa băng lâu, cũng cực kỳ hâm mộ, liền tự chủ được bước vào trong lầu các, căn lầu đó là chỗ ở của Nhan Vũ. Cũng vì tòa băng lấu ấy mà Thái Úc mới quen được Nhan Vũ. - Linh Linh! Thái Úc đột nhiên lắc đầu, chỉ là bần thần trong sát na mà thôi, lúc này tỉnh táo lại chạy xộc vào trong băng lâu. - Giá ở Bổn lâu rất cao… Tên phục vụ kia còn chưa xong, liền bị Thái Úc lo sốt vó vung tay lên tát bay , thân hình Thái Úc hóa thành tia chớp nhảy thẳng lên lầu ba, tới cửa phòng phát ra khí tức lạnh như băng quen thuộc kia. Thần thức cảm ứng được ràng trong phòng con mình khí tức rất yếu ớt, Thái Úc trong lòng vô cùng sợ hãi. - Kẹt… Thái Úc đột nhiên xô cửa, xuất trước mắt là tòa "Băng điêu" (tượng bằng băng) , phải băng điêu, mà là người, chỉ là người này bị băng tinh bao phủ mà thôi, băng tinh này cũng phải băng tinh bình thường, về trình độ cứng rắn thậm chí có thể so với Thanh Diệu Băng Thạch, chính là tu luyện Băng Phách Bảo Điển đạt tới tận cùng, dùng chân nguyên bản thân mới có thể hình thành băng tinh. - Linh Linh!... Thái Úc nhìn băng điêu, thân thể run lên bần bật, thần thức đảo qua, phát tình cảnh con mình. - Băng Phách Tỏa Hồn, là Băng Phách Tỏa Hồn, tại sao, tại sao a… Thái Úc đột nhiên điên cuồng hét lên, thấy Băng Phách Tỏa Hồn, rốt cục hiểu ra, hẳn là Băng Hồn tu luyện tới Quỷ Đế hậu kỳ, sau đó dùng Băng Phách Tỏa Hồn đối phó con mình. Mặc dù bây giờ Linh Linh chết, nhưng khi trúng Băng Phách Tỏa Hồn, cũng chẳng khác gì chết, bởi vì Linh Linh vĩnh viễn thể tỉnh lại, kinh khủng nhất chính là… thời gian càng ngày dài, năng lượng nguyên thần cũng từ từ tiêu tán theo Băng Phách Tỏa Hồn. Cho dù Linh Linh đạt tới Minh Quân hậu kỳ, nguyên thần cũng coi như khá cường đại, nhưng dưới Băng Phách Tỏa Hồn, phỏng chừng mười ngàn năm là năng lượng nguyên thần hoàn toàn tiêu hao hết. Chính thức hồn phi phách tán. - Linh Linh, Linh Linh! Tay Thái Úc run rẩy vuốt ve Linh Linh hóa thành tượng băng, mắt đỏ hồng, nhưng khi ngón tay Thái Úc đụng đến băng điêu, cũng tác động đến cấm chế. - Ha ha, Thái Úc tiểu tặc, bây giờ có phải là rất thương tâm ? Hình ảnh Băng Hồn đột nhiên xuất trong phòng, đó chính là hình ảnh mà trước khi Quỷ Đế Băng Hồn bỏ lưu lại cấm chế. - Băng Hồn, quả nhiên là ngươi… Vừa xong, Thái Úc mới thông qua thần thức phát Băng Hồn này bất quá là ảnh tượng mà thôi, phải người , lẳng lặng gì, lạnh lùng nhìn ảnh tượng Băng Hồn chuyện, quang mang trong mắt cơ hồ muốn ăn tươi nuốt sống Băng Hồn. Trong ảnh tượng, Băng Phách Tỏa Hồn mặt lộ vẻ điên cuồng thống khoái. - Thái Úc, bao nhiêu năm, rất lâu rồi, nhưng trong suy nghĩ của ta cứ như mới ngày hôm qua. Mặt Băng Hồn trở nên dần dần lạnh lẽo. - Còn nhớ ? Ngươi hứa gì khi theo đuổi sư muội? Nếu phải lời hứa của ngươi, ta đâu tự nguyện bỏ , để sư muội lại cho cho ngươi, nhưng kết quả sao? Ngươi là ngụy quân tử vì tham hư vinh, ngươi vì ngũ phương Minh Đế vị, lại cam tâm vì Ma giới Tam Tôn truy sát, thậm chí khi đến Tiên Ma đại chiến giết chết sư muội, tự tay giết sư muội!!! Băng Hồn kích động vô cùng, trong mắt tản ra nỗi oán hận vô tận. - Ngươi thương sư muội, giết sư muội, con các ngươi cũng coi như chết, làm cho nàng trong tình trạng bất tri bất giác từ từ mà chết, mười ngàn năm. Tu vi nguyên thần con ngươi phỏng chừng có thể trụ được mười ngàn năm, ngươi hãy chết , chờ con ngươi từ từ chết , làm cho ngươi thống khổ trong chờ đợi, vô năng vi lực nhìn con ngươi chết , ha ha… Băng Hồn giống như ác quỷ địa ngục, cười như điên, cực kỳ thống khoái, lập tức ảnh tượng liền biến mất. Thái Úc gì. Chỉ chảy ra hai hàng nước mắt: - Ta cố ý mà, ta cố ý mà… Ta làm sao biết trong đám người kia có Nhan Vũ! Tại sao, tại sao? Nhan Vũ chết rồi, nữ nhân duy nhất của ta mà huynh cũng muốn hạ độc thủ, tại sao a… - Linh Linh, vô luận làm sao cha cũng cứu ngươi, vô luận như thế nào! Thái Úc đột nhiên ôm lấy băng điêu, chạy ra khỏi phòng tới đại sảnh ở lầu băng lâu, đồng thời thần thức liền truyền gọi các Minh Quân chung quanh. - Trong vòng tám trăm dặm Vũ Loan thành, tất cả Minh Quân, Minh Vương toàn bộ chạy đến Vũ Loan thành băng lâu, ai tuân lệnh giết! Sắc mặt Thái Úc lúc này trầm vô cùng, cơ hồ trong nháy mắt, sáu vị Minh Quân mấy trăm vị Minh Vương trong vòng chung quanh tám trăm ngàn dặm sau khi nghe xong, trong lòng vô cùng hoảng sợ, cho dù bị chém giết, lập tức chạy về phía Vũ Loan thành. - Đây là Linh Linh nương, Linh Linh nương làm sao vậy? Tên phục vụ vừa thấy Thái Úc trong tay ôm băng điêu, hơn nữa trong băng điêu là Linh Linh, nhất thời khiếp hãi. Thái Úc ánh mắt trừng hướng người phục vụ này: - , lão bản của băng lâu ở nơi nào? Gã phục vụ kia bị Thái Úc trừng mắt, lúc này sợ vỡ mật, hoảng hồn : - Lão bản… biết, sáng sớm hôm nay, sau khi người gọi là Mộc Dịch và Điền Cương bỏ , lão bản và Linh Linh nương lên lầu, rồi sau đó thấy lão bản ra. Thái Úc trong lòng giận dữ. - Băng Hồn! Thái Úc nghiến răng ken két, từng dùng thần thức lục soát, căn bản thể phát Băng Hồn, chỉ có hai cách giải thích, là Băng Hồn ly khai Minh giới, hai là Băng Hồn có thuật liễm tức rất mạnh, ngay cả Thái Úc đều thể tìm kiếm. thực tế, Băng Hồn lúc này về Quỷ giới rồi, hơn nữa cho dù ở tại Minh giới, Thái Úc cũng thể phát . - Bái kiến Minh Đế bệ hạ. vị Minh Quân và ba vị Minh Vương cung kính quỳ xuống , bọn họ bốn người là ở trong Vũ Loan thành, lần này Đan Nan Minh Quân nghe danh đại băng lâu, liền mang theo thủ hạ ba gã Minh Vương đến đây, ai biết bây giờ lại gặp Minh Đế. Thái Úc lạnh lùng liếc bốn người. Trong lúc này, đám người ở sát Vũ Loan thành trong vòng tám trăm ngàn dặm nghe mệnh lệnh Thái Úc cũng lục tục chạy tới. Nhìn hết người này tới người khác tới, Thái Úc cũng gì. Đến nơi có hai vị Minh Quân hơn mười Minh Vương. Các Minh Quân, Minh Vương khác chạy tới. Mọi người ở đây nhìn thấy người Đông Phương Minh Đế có sát khí bao phủ, cả đám dám thở mạnh, đột nhiên thanh Thái Úc lạnh lùng vang lên: - Trong vòng băng lâu, bất kỳ ai ở băng lâu khi Linh Linh ở, toàn bộ bắt áp giải về Đông Phương Minh Đế đế cung. Nếu Linh Linh chết, tất cả mọi người phải chôn cùng nó!!! Đông Phương Minh Đế lạnh lùng nhìn quét bốn phía. Trong Băng lâu mọi người bị dọa hồn phi phách tán. - Tuân lệnh Minh Đế! Đám Minh Quân Minh Vương ở đây bất chấp trong lòng hoảng sợ, vội vàng quỳ xuống , lập tức Thái Úc hừ lạnh tiếng, liền phất tay áo biến mất. Khí thế của Thái Úc vừa rồi áp lực làm cho cả băng lâu hoảng sợ như địa ngục, làm cho mọi người vô cùng sợ hãi. - Trong quá trình Linh Linh nương ở đây, phàm là ai đến băng lâu ở trọ đều bị bắt! Đan Nan Minh Quân lúc này cầm danh sách khách trọ của băng lâu, đọc tên mọi người, đương nhiên muốn bắt hết tất cả mọi người cũng phải dễ dàng như vậy, những người rồi muốn bắt lại, rất khó. - Bắt tên phục vụ này lưu lại, để cho nhận dạng người, mấy đám người tỷ như Mộc Dịch, Điền Cương, Liễu Sam chỉ bằng tên căn bản thể bắt được. Đan Nan Minh Quân ở đây chủ trì đại cục, hết người này đến người khác từng ở băng lâu lần lượt bị bắt, bị áp giải về Đông Phương Minh Đế đế cung, những người này đành chịu, đối mặt với mệnh lệnh của Đông Phương Minh Đế, ai dám phản kháng, phản kháng chỉ có… chết! Tính mạng vô tận, ai có thể bỏ qua, cho dù là Ma Đế hậu kỳ, Minh Đế cao thủ hậu kỳ cũng vậy. Có người vì con người của mình như Li Lộc Ma Đế, như Thái Úc. Có người vì luyện đan hoặc dùng kĩ nghệ khác để tìm sống, tính mạng vô tận theo đuổi tính mạng vô tận. Có người vì tu luyện, theo đuổi địa vị Đại Tôn mờ ảo. Mọi người đều có chấp niệm, chấp niệm bất đồng, thái độ xử cũng bất đồng. Ví như Hồng Quân đạo nhân, nhàm chán liền chơi giữa các tinh cầu, các nền văn minh, còn Ma giới Tam Tôn và Tiên giới Tam Thanh đánh nhau, chấp niệm Lý Dương cũng vì Khương Tuyết. Thái Úc năm đó nhất là thê tử, bây giờ là con . - Cha nhất định cứu con, Linh Linh, con yên tâm, cho dù có phải mòn gót để gặp Hồng Quân đạo nhân, cha cũng cứu con. Thái Úc ôm băng điêu, hướng Đông Phương Minh Đế đế cung bay cực nhanh, trong miệng thầm . Gặp Hồng Quân? đùa, muốn gặp Hồng Quân là gặp sao, ngay cả Ma giới Tam Tôn, Tiên giới Tam Thanh đều thể gặp Hồng Quân, Thái Úc dựa vào cái gì gặp Hồng Quân? Lúc này Lý Dương và Điền Cương từ hướng bắc cũng bay tới Vũ Loan thành. - Sư đệ, chúng ta ghé băng lâu cáo biệt Linh Linh cái . Lý Dương nhìn Vũ Loan thành phía dưới, nhớ tới Tiểu nương Linh Linh đáng thuần người gọi là "Mộc Dịch ca ca", thậm chí thức đêm vì nấu ngao thang. Điền Cương cười gật đầu, lập tức hai người hóa thành đạo lưu quang, bay vào Vũ Loan thành. - Linh Linh, Linh Linh!... Lý Dương và Điền Cương căn bản thèm để ý Minh Quân Minh Vương cao thủ chung quanh, trực tiếp bay vào băng lâu đại sảnh, cao giọng hô, đột nhiên… - Bọn họ hai người này là Mộc Dịch và Điền Cương! Tên phục vụ rồi đột nhiên quay về Lý Dương hét lớn tiếng. Đan Nan Minh Quân ở đây bảy ngày nhất thời hét lớn tiếng: - Đem hai người này bắt lại, áp giải về Đông Phương Minh Đế đế cung!
Quyển 10 - Chương 14: Tu Linh thảo - Bắt về Đông Phương Minh Đế đế cung? Lý Dương vừa nghe, nhất thời chấn động “Sao những người này vừa thấy bắt mình lại?” - Rốt cuộc chuyện gì thế? Vô duyên vô cớ lại bắt chúng ta? Điền Cương cũng quay sang chung quanh hét lớn tiếng, Minh Vương than thở với Lý Dương Điền Cương hai người: - Hai vị huynh đệ, chịu thôi, con Đông Phương Minh Đế bị người hạ độc thủ, phàm mọi người ở trọ trong băng lâu trong khoảng thời gian này đều bị bắt cả. Mọi người chung quanh cũng tỏ thái độ cảm thông với Lý Dương và Điền Cương. Cứ ở tại băng lâu là bị ảnh hưởng bởi cơn giận của Đông Phương Minh Đế Thái Úc. Vô số người vô tội cũng bị vạ lây. - Quả nhiên. Thảo nào Đông Phương Minh Đế ngày ấy khẩn cấp như vậy, nguyên lai là con bị người hạ độc thủ. Lý Dương rốt cục hiểu được Đông Phương Minh Đế vì sao lại nóng nảy như vậy. "Xem ra ngày ấy mình đích xác cũng quá đáng, thấy Đông Phương Minh Đế vậy, nhất định phải xin lỗi rồi." - Con Đông Phương Minh Đế bị người hạ thủ liên quan gì đến sư huynh đệ ta? Được rồi, Linh Linh nương đâu? Điền Cương cũng . Tại đây quản chính là Đan Nan Minh Quân liền ngay: - Linh Linh nương là con Minh Đế. Nàng hạ độc thủ. Minh Đế vô cùng giận dữ, mọi người ở trọ trong lúc Linh Linh công chúa ở lại băng lâu đều bị bắt đem về Đông Phương Minh Đế đế cung. Hai vị, đừng phản kháng nữa, mệnh lệnh của Minh Đế, các ngươi chống cự được đâu. Lý Dương cũng giật mình. Linh Linh bị hạ độc thủ. Giờ khắc này, kỉ niệm tràn vào trí óc Lý Dương, cảnh tượng ngày ấy Linh Linh đứng ở cửa phòng bếp. Cười hì hì cầm chén ngao thang, gọi mình là "Mộc Dịch ca ca ". - Làm sao có thể thế được? Vậy thuần chân, lại có người nhẫn tâm hạ độc thủ với nàng? Lý Dương đột nhiên hướng về Đan Nan Minh Quân hỏi: - Linh Linh nàng bây giờ làm sao rồi. Khi ta nàng còn rất vui vẻ mà, làm sao bây giờ lại bị hạ độc thủ được? Đan Nan cũng lạnh lùng : - Đừng nhiều lời. Sanh tử của Linh Linh công chúa ngươi cần quản, người đâu, đưa bọn họ giải vê Đông Phương Minh Đế đế cung. “Đông Phương Minh Đế đế cung?" Lý Dương nhìn hai đội Minh Quân. Mười tên Minh Vương tự mình tiến đến, cũng dám phản kháng. Vì cũng muốn Đông Phương Minh Đế đế cung xem có chuyện gì, Linh Linh rốt cuộc làm sao? Lý Dương thể tin thuần chân lúc trước lại bị người hạ độc thủ. - Sư huynh! Điền Cương hướng Lý Dương hỏi. Lý Dương lắc đầu ra hiệu. Điền Cương hiểu được liền phản kháng nữa. Hai Minh Quân, mười Minh Vương áp giải? Lý Dương chỉ cần phản kháng có thể dễ dàng chạy thoát. Hai Minh Quân nhìn Lý Dương và Điền Cương, mang theo mười vị cao thủ Minh Vương, bay thẳng đến Đông Phương Minh Đế đế cung. Khoảng cách giữa Vũ Loan thành và Đông Phương Minh Đế đế cung hơn ngàn ngàn dặm. Cao thủ cấp bậc Minh Vương phi hành cũng nhanh, bay suốt hai ngày, lúc này mới tới Tuyết Mai sơn. Trong ngục giam của Đông Phương Minh Đế đế cung. Lúc này, trong phòng giam có hơn mười người. Những người này đều toàn xui xẻo dính vào tình của Linh Linh nên bị bắt đến đây. khi Linh Linh xuất tình huống gì, Đông Phương Minh Đế cực kỳ phẫn nộ có thể đem bọn họ ra tuẫn táng. Lý Dương và Điền Cương cũng ở trong gian lao ngục. - Khí tức mỏng manh như thế, rốt cuộc xảy ra tình gì? Thần thức Lý Dương bao trùm cả Đông Phương Minh Đế đế cung. Cũng phát ra khí tức Linh Linh, nhưng khí tức Linh Linh quá yếu, điều này làm Lý Dương rất khiếp sợ. Đột nhiên... - Minh Đế có lệnh, đưa mọi người lên đại điện. - Sư huynh. Điền Cương nhìn về phía Lý Dương, Lý Dương : - Đừng có gấp. Bình tĩnh xem kì biến. Lập tức đám người từng ở trọ ở băng lâu từng bước từng bước bị dẫn lên đại điện của Đông Phương Minh Đế đế cung. Hơn mười người trong lòng thấp thỏm, bước lên đại điện. Đại điện rộng lớn. Lại có ba gã Minh Đế đại điện. Tất cả Minh Đế trong lãnh địa của Đông Phương Minh Đế tập trung ở đây. Đồng thời cũng có hơn trăm tên Minh Quân đại điện. Tất cả mọi người vẻ mặt lãnh khốc. Hơn mười người ở trọ trong Băng lâu nhìn mấy người này, khỏi thấp thỏm trong lòng. - Đông. Đông… Đông Phương Minh Đế Thái Úc trầm từng bước bước lên bảo tọa đại điện. Mọi người ai dám ho tiếng. Tiếng bước chân như gõ vào đầu hơn mười người trụ tại băng lâu. Thái Úc ngồi bảo tọa, lạnh lùng nhìn xuống dưới hơn mười người. - Lý Dương! Thái Úc ánh mắt sớm thấy Lý Dương. Lúc này ánh hàn quang chợt lóe lên, cũng gì thêm. - Công chúa khi ở băng lâu bị người ta hạ độc thủ. Những người này các ngươi lúc đó ở băng lâu, thoát khỏi quan hệ. cổ sát khí ngừng tăng lên người Thái Úc, đám người phía dưới sợ vỡ mật. Bọn họ lo lắng nhất là Thái Úc nổi giận, đưa bọn họ giết sạch. Minh giới giống với Ma giới. Ở Ma giới, người mạnh vi tôn, đường đường trong ngũ phương Minh Đế, giết bọn họ cũng ai dám gì. Hơn mười người này, công lực cao nhất là Trí Kiều Minh Quân đột nhiên đứng dậy: - Bẩm báo Minh Đế bệ hạ. Ta hề chuyện gì với Linh Linh công chúa. Cũng có ân oán gì, tự nhiên hại công chúa. Nhưng ltrong số chúng ta ở đây, có người có quan hệ rất thân với công chúa. là… Trí Kiều Minh Quân đột nhiên xoay người, ngón tay chỉ thẳng vào Lý Dương : - Mộc Dịch! - Mộc Dịch và Linh Linh công chúa thường xuyên ở cùng chỗ, trước ngày công chúa bị hại ngày, Linh Linh công chúa từng cùng với Mộc Dịch ra ngoài xem Vạn Hoa Tiết. Nếu trong chúng ta có người giết Linh Linh công chúa, Mộc Dịch này là người bị nghi ngờ nhất! Minh Quân này rất giảo hoạt. Sợ nếu Đông Phương Minh Đế tức giận, phỏng chừng có thể giết sạch tất cả mọi người. Do đó trong lòng linh quang chợt lóe, đem mọi tội lỗi đổ lên đầu Lý Dương. - Đúng. Chúng ta cũng đều thấy, Mộc Dịch này và Linh Linh công chúa ở cùng chỗ, chừng giữa hai người nảy sinh ân oán. Do đó Mộc Dịch nổi sát khí, mới hạ độc thủ với Linh Linh công chúa. Nhất định là . Những người khác vội vàng . - Là ! - Nhất định là ! Những người ở trọ trong băng lâu lo lắng mình có thể bị giết, nhân cơ hội này cơ hồ đồng thời hẹn mà cùng hướng về Lý Dương, dù sao Lý Dương có chết cũng tốt hơn việc bọn họ bị giết sạch. Khi gặp tình huống tử vong, những người này làm như thế cũng rất bình thường. - Sư huynh ta và ta sớm rời băng lâu, lúc Linh Linh còn khỏe mà, làm sao sư huynh ta có thể hạ độc thủ, ngươi dám ngậm máu phun người ở đây hả ? Điền Cương rất phẫn nộ quát. Trí Kiều Minh Quân liền ngay: - Các ngươi sư huynh đệ ngày ấy sáng sớm bỏ . Cũng là vì xóa hiềm nghi thôi, cố ý làm như thế mà thôi. Các ngươi hẳn mặt ly khai băng lâu sau đó lại trở lại, rồi hạ độc thủ với Linh Linh công chúa. - Đúng ! Các ngươi sư huynh đệ là muốn tạo thành cảnh tượng giả, cố ý chạy tội, tại sao trùng hợp như vậy. Các ngươi vừa mới . lát sau, Linh Linh công chúa xảy ra chuyện. Hơn nữa Linh Linh công chúa công lực rất cao. Những người ở trọ trong Băng lâu cũng chỉ có sư huynh đệ các ngươi liên thủ mới có hy vọng hạ độc thủ. người ở trọ trong băng lâu lúc này . Vừa nghe, những người khác cũng nhãn tình sáng lên - Đúng. Linh Linh công chúa công lực cực cao, ngay cả Trí Kiều Minh Quân cũng nhìn thấu, cũng chỉ có các ngươi sư huynh đệ hai vị liên thủ mới có thể hạ độc thủ. Những người khác cho dù muốn hạ độc thủ cũng có biện pháp hạ độc thủ. - Đúng là sư huynh đệ các ngươi! Mọi người đồng thanh la lên. Mọi người bây giờ có mục tiêu là Lý Dương và Điền Cương. Tất cả mọi người quên khuấy mất lão bản Hồn Băng của băng lâu. Hồn Băng bình thường thu liễm khí tức, đồng thời ngụy trang thành cao thủ bộ dáng bình thường, với những người khác căn bản nhìn thấu. Còn tưởng rằng Hồn Băng chỉ là cao thủ bình thường. - Minh Đế bệ hạ, hẳn là bọn sư huynh đệ hại Linh Linh công chúa, xin bệ hạ giết sư huynh đệ . Vì công chúa báo thù. Theo Trí Kiều Minh Quân như thế, nhất thời những người khác hướng Minh Đế như thế. Thái Úc lên tiếng. thực tế biết chắc hung thủ là Quỷ Đế Băng Hồn chứ phải ai khác. Bất quá những người khác biết hung thủ là Quỷ Đế Băng Hồn. Thái Úc cũng ra, cũng hơi đâu giải thích cho Lý Dương. Giải thích cho Lý Dương Làm sao có thể được! - Người đâu, đem huynh đệ Mộc Dịch giải . Thái Úc lạnh lùng . Nét mặt vẫn trầm như trước. Lý Dương chắp tay : - Minh Đế bệ hạ, ngày ấy coi như là ta sai, ta chẳng biết Minh Đế bệ hạ ngươi nóng lòng tìm con , ta lại cố tình chặn đường. Bất quá ta có thể cam đoan, ta tuyệt đối hạ độc thủ với Linh Linh. Linh Linh như là muội muội của ta, ta sao có thể hạ độc thủ với nàng? Thái Úc hừ lạnh tiếng: - Muội muội? Bằng ngươi mà cũng có tư cách nhận con ta là muội muội? Lý Dương lắc đầu cười khổ, cũng gì thêm. có thể giải thích cho Thái Úc. Thái Úc lúc này bởi vì tình con rơi vào trạng thái rất bất ổn, phản ứng như thế cũng bình thường. Đột nhiên Lý Dương trong lòng máy động, lúc này truyền với Thái Úc: - Minh Đế bệ hạ, Nữ Oa nương nương vốn là hỗn độn mộc linh. Đúng tinh thông nhất về tính mạng năng lượng, chừng Nữ Oa nương nương có thể cứu Linh Linh. Thái Úc vừa nghe, nhất thời nhãn tình sáng ngời. Đúng vậy, Nữ Oa, hoặc hỗn độn ngũ hành chi linh, người nào cũng khó lường, mỗi người có năng lượng thiên phú. Nữ Oa nương nương là hỗn độn mộc linh. Có khả năng khống chế tính mạng năng lượng đạt tới cực hạn, đưa mắt nhìn ra lục giới, các Đại Tôn khác bằng Nữ Oa nương nương. Thái Úc truyền với Lý Dương: - Lý Dương, ngươi đừng tưởng rằng có Xi Vưu Đại Tôn ở sau ta dám trị tội ngươi, ta bây giờ phải gặp Nữ Oa nương nương, ngươi ở yên tại đây cho ta chờ ta trở về. - Đem mọi người giải , đặc biệt Mộc Dịch sư huynh đệ này. Trông coi cho cẩn thận... được để cho bọn họ trốn . Rồi Thái Úc hừ lạnh tiếng, trực tiếp bay ra khỏi đế cung, bay thẳng đến giới. giới Nữ Oa cung. - Khổng Tước đạo hữu, xin thông truyền chút, ta có quan trọng tình muốn gặp Nữ Oa nương nương. Thái Úc đến phía ngoài cung điện của Nữ Oa, chắp tay với nữ tử xinh đẹp. Nữ tử này bản thể là Khổng Tước, ở cùng với Nữ Oa nương nương tu luyện biết bao nhiêu năm, đạt tới Minh Quân hậu kỳ. Cũng vì tư chất có hạn, thể tiến thêm bước nào, bất quá bởi vì phục vụ Nữ Oa cung, địa vị cũng rất cao. - Nguyên lai là Minh Đế, nương nương sớm biết rằng ngươi đến, cũng biết ngươi vì sao lại đến đây, muốn ta cho ngươi việc. Khổng Tước cười . Thái Úc lúc này vui vẻ, hiểu được Đại Tôn thần thức rải ra lục giới, tự nhiên rất dễ dàng biết tình phát sinh ở Minh giới, cũng biết cả tình của Linh Linh. - Chẳng biết nương nương có gì chỉ điểm, làm sao mới có thể cứu con ta? Thái Úc ấp úng , đường đường là phương Minh Đế cũng vô cùng cung kính với Khổng Tước. Tất cả đều là vì con mình. Khổng Tước cũng thầm than Thái Úc này quả là ái nữ tình thâm. - Minh Đế ! Nương nương , Băng Phách Tỏa Hồn này của Băng Phách Tôn chính là thông qua thần khí sinh ra từ hỗn độn sơ khai "Băng Phách Huyền Tinh", hơn nữa do người đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ sử dụng băng phách chân nguyên mới có thể thi triển thành công, trực tiếp đống kết linh hồn. Hơn nữa trong Băng Phách Huyền Tinh hàm chứa năng lượng dung nhập vào linh hồn, muốn cứu, rất khó! Khổng Tước giận dữ . Thần khí phân cao thấp, Băng Phách Huyền Tinh chính là thần khí sinh ra từ hỗn độn sơ khai. phải có người luyện chế, có công năng thần kì đoạt thiên địa tạo hóa. - Thần khí như thế, hơn nữa do Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ tiêu hao băng phách chân nguyên. Đến cả nương nương cũng thể giải cứu. Có lẽ chỉ nhờ Hồng Quân đạo nhân mới có biện pháp thôi, nhưng Hồng Quân đạo nhân biết bao nhiêu trăm triệu năm rồi xuất ở lục giới nữa. Khổng Tước nhìn Thái Úc, chỉ có thể tiếc nuối . Thái Úc lặng người. Ngay cả hỗn độn mộc linh Nữ Oa nương nương cũng có biện pháp, thế phải làm như thế nào? - Bất quá… nương nương , nếu muốn cứu, cũng phải có biện pháp. thực tế biện pháp rất nhiều, tổng cộng có ba biện pháp. Khổng Tước đến đây, cũng thấy có chút hưng phấn nào. Thái Úc nhưng rất ngạc nhiên vui mừng: - Ba biện pháp, có ba biện pháp? Khổng Tước : - Thứ nhất, tìm được Hồng Quân đạo nhân, nhờ Hồng Quân đạo nhân hỗ trợ, thứ hai, tìm kiếm người làm phép nhờ dùng Băng Phách Huyền Tinh và băng phách chân nguyên giải trừ Băng Phách Tỏa Hồn. Hồng Quân đạo nhân? Ngay cả Nữ Oa nương nương cũng tìm được, Thái Úc dựa vào cái gì mà muốn gặp. Về phần Băng Hồn ! Phỏng chừng càng thê thảm, Băng Hồn càng cao hứng, nhờ Băng Hồn ra tay, căn bản thể. - Biện pháp thứ ba sao? Thái Úc mở to mắt . Khổng Tước thở dài : - Biện pháp thứ ba, đó là tìm được tính mạng bổn nguyên năng lượng chứa trong Tu Linh thảo. - Tu Linh thảo? Thái Úc nhất thời mừng rỡ, liền ngay : - Mặc kệ Tu Linh thảo này là bảo bối gì ? Ta cũng liều mạng già phải tìm cho được. Khổng Tước : - Minh Đế. Ngươi đừng nghĩ đến chuyện này nữa, Tu Linh thảo này trong lục giới chỉ có nơi có thôi. - Có. - Nơi nào? - Trong gian của Hỗn Độn sơn hạch ở Nữ Oa cung. Khổng Tước lạnh nhạt Thái Úc sắc mặt đột nhiên trắng bệch. Thân làm phương Minh Đế, đối với Hỗn Độn sơn đương nhiên biết, trong Nữ Oa cung có Hỗn Độn sơn hài cốt, vô số cao thủ muốn tìm được Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, nhưng Hỗn Độn sơn hạch tâm lại có rất nhiều Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Nhưng ai có thể tiến vào sâu. Kể cả Nữ Oa nương nương và các Đại Tôn, ngay cả bọn họ cũng có cách vào, Minh Đế hậu kỳ cao thủ khi vào chỉ có chết. gian kia so với hạch tâm cấm vực ở Lôi Viêm địa Ngục Ma giới còn kinh khủng hơn.
Quyển 10 - Chương 14: Tu Linh thảo - Bắt về Đông Phương Minh Đế đế cung? Lý Dương vừa nghe, nhất thời chấn động “Sao những người này vừa thấy bắt mình lại?” - Rốt cuộc chuyện gì thế? Vô duyên vô cớ lại bắt chúng ta? Điền Cương cũng quay sang chung quanh hét lớn tiếng, Minh Vương than thở với Lý Dương Điền Cương hai người: - Hai vị huynh đệ, chịu thôi, con Đông Phương Minh Đế bị người hạ độc thủ, phàm mọi người ở trọ trong băng lâu trong khoảng thời gian này đều bị bắt cả. Mọi người chung quanh cũng tỏ thái độ cảm thông với Lý Dương và Điền Cương. Cứ ở tại băng lâu là bị ảnh hưởng bởi cơn giận của Đông Phương Minh Đế Thái Úc. Vô số người vô tội cũng bị vạ lây. - Quả nhiên. Thảo nào Đông Phương Minh Đế ngày ấy khẩn cấp như vậy, nguyên lai là con bị người hạ độc thủ. Lý Dương rốt cục hiểu được Đông Phương Minh Đế vì sao lại nóng nảy như vậy. "Xem ra ngày ấy mình đích xác cũng quá đáng, thấy Đông Phương Minh Đế vậy, nhất định phải xin lỗi rồi." - Con Đông Phương Minh Đế bị người hạ thủ liên quan gì đến sư huynh đệ ta? Được rồi, Linh Linh nương đâu? Điền Cương cũng . Tại đây quản chính là Đan Nan Minh Quân liền ngay: - Linh Linh nương là con Minh Đế. Nàng hạ độc thủ. Minh Đế vô cùng giận dữ, mọi người ở trọ trong lúc Linh Linh công chúa ở lại băng lâu đều bị bắt đem về Đông Phương Minh Đế đế cung. Hai vị, đừng phản kháng nữa, mệnh lệnh của Minh Đế, các ngươi chống cự được đâu. Lý Dương cũng giật mình. Linh Linh bị hạ độc thủ. Giờ khắc này, kỉ niệm tràn vào trí óc Lý Dương, cảnh tượng ngày ấy Linh Linh đứng ở cửa phòng bếp. Cười hì hì cầm chén ngao thang, gọi mình là "Mộc Dịch ca ca ". - Làm sao có thể thế được? Vậy thuần chân, lại có người nhẫn tâm hạ độc thủ với nàng? Lý Dương đột nhiên hướng về Đan Nan Minh Quân hỏi: - Linh Linh nàng bây giờ làm sao rồi. Khi ta nàng còn rất vui vẻ mà, làm sao bây giờ lại bị hạ độc thủ được? Đan Nan cũng lạnh lùng : - Đừng nhiều lời. Sanh tử của Linh Linh công chúa ngươi cần quản, người đâu, đưa bọn họ giải vê Đông Phương Minh Đế đế cung. “Đông Phương Minh Đế đế cung?" Lý Dương nhìn hai đội Minh Quân. Mười tên Minh Vương tự mình tiến đến, cũng dám phản kháng. Vì cũng muốn Đông Phương Minh Đế đế cung xem có chuyện gì, Linh Linh rốt cuộc làm sao? Lý Dương thể tin thuần chân lúc trước lại bị người hạ độc thủ. - Sư huynh! Điền Cương hướng Lý Dương hỏi. Lý Dương lắc đầu ra hiệu. Điền Cương hiểu được liền phản kháng nữa. Hai Minh Quân, mười Minh Vương áp giải? Lý Dương chỉ cần phản kháng có thể dễ dàng chạy thoát. Hai Minh Quân nhìn Lý Dương và Điền Cương, mang theo mười vị cao thủ Minh Vương, bay thẳng đến Đông Phương Minh Đế đế cung. Khoảng cách giữa Vũ Loan thành và Đông Phương Minh Đế đế cung hơn ngàn ngàn dặm. Cao thủ cấp bậc Minh Vương phi hành cũng nhanh, bay suốt hai ngày, lúc này mới tới Tuyết Mai sơn. Trong ngục giam của Đông Phương Minh Đế đế cung. Lúc này, trong phòng giam có hơn mười người. Những người này đều toàn xui xẻo dính vào tình của Linh Linh nên bị bắt đến đây. khi Linh Linh xuất tình huống gì, Đông Phương Minh Đế cực kỳ phẫn nộ có thể đem bọn họ ra tuẫn táng. Lý Dương và Điền Cương cũng ở trong gian lao ngục. - Khí tức mỏng manh như thế, rốt cuộc xảy ra tình gì? Thần thức Lý Dương bao trùm cả Đông Phương Minh Đế đế cung. Cũng phát ra khí tức Linh Linh, nhưng khí tức Linh Linh quá yếu, điều này làm Lý Dương rất khiếp sợ. Đột nhiên... - Minh Đế có lệnh, đưa mọi người lên đại điện. - Sư huynh. Điền Cương nhìn về phía Lý Dương, Lý Dương : - Đừng có gấp. Bình tĩnh xem kì biến. Lập tức đám người từng ở trọ ở băng lâu từng bước từng bước bị dẫn lên đại điện của Đông Phương Minh Đế đế cung. Hơn mười người trong lòng thấp thỏm, bước lên đại điện. Đại điện rộng lớn. Lại có ba gã Minh Đế đại điện. Tất cả Minh Đế trong lãnh địa của Đông Phương Minh Đế tập trung ở đây. Đồng thời cũng có hơn trăm tên Minh Quân đại điện. Tất cả mọi người vẻ mặt lãnh khốc. Hơn mười người ở trọ trong Băng lâu nhìn mấy người này, khỏi thấp thỏm trong lòng. - Đông. Đông… Đông Phương Minh Đế Thái Úc trầm từng bước bước lên bảo tọa đại điện. Mọi người ai dám ho tiếng. Tiếng bước chân như gõ vào đầu hơn mười người trụ tại băng lâu. Thái Úc ngồi bảo tọa, lạnh lùng nhìn xuống dưới hơn mười người. - Lý Dương! Thái Úc ánh mắt sớm thấy Lý Dương. Lúc này ánh hàn quang chợt lóe lên, cũng gì thêm. - Công chúa khi ở băng lâu bị người ta hạ độc thủ. Những người này các ngươi lúc đó ở băng lâu, thoát khỏi quan hệ. cổ sát khí ngừng tăng lên người Thái Úc, đám người phía dưới sợ vỡ mật. Bọn họ lo lắng nhất là Thái Úc nổi giận, đưa bọn họ giết sạch. Minh giới giống với Ma giới. Ở Ma giới, người mạnh vi tôn, đường đường trong ngũ phương Minh Đế, giết bọn họ cũng ai dám gì. Hơn mười người này, công lực cao nhất là Trí Kiều Minh Quân đột nhiên đứng dậy: - Bẩm báo Minh Đế bệ hạ. Ta hề chuyện gì với Linh Linh công chúa. Cũng có ân oán gì, tự nhiên hại công chúa. Nhưng ltrong số chúng ta ở đây, có người có quan hệ rất thân với công chúa. là… Trí Kiều Minh Quân đột nhiên xoay người, ngón tay chỉ thẳng vào Lý Dương : - Mộc Dịch! - Mộc Dịch và Linh Linh công chúa thường xuyên ở cùng chỗ, trước ngày công chúa bị hại ngày, Linh Linh công chúa từng cùng với Mộc Dịch ra ngoài xem Vạn Hoa Tiết. Nếu trong chúng ta có người giết Linh Linh công chúa, Mộc Dịch này là người bị nghi ngờ nhất! Minh Quân này rất giảo hoạt. Sợ nếu Đông Phương Minh Đế tức giận, phỏng chừng có thể giết sạch tất cả mọi người. Do đó trong lòng linh quang chợt lóe, đem mọi tội lỗi đổ lên đầu Lý Dương. - Đúng. Chúng ta cũng đều thấy, Mộc Dịch này và Linh Linh công chúa ở cùng chỗ, chừng giữa hai người nảy sinh ân oán. Do đó Mộc Dịch nổi sát khí, mới hạ độc thủ với Linh Linh công chúa. Nhất định là . Những người khác vội vàng . - Là ! - Nhất định là ! Những người ở trọ trong băng lâu lo lắng mình có thể bị giết, nhân cơ hội này cơ hồ đồng thời hẹn mà cùng hướng về Lý Dương, dù sao Lý Dương có chết cũng tốt hơn việc bọn họ bị giết sạch. Khi gặp tình huống tử vong, những người này làm như thế cũng rất bình thường. - Sư huynh ta và ta sớm rời băng lâu, lúc Linh Linh còn khỏe mà, làm sao sư huynh ta có thể hạ độc thủ, ngươi dám ngậm máu phun người ở đây hả ? Điền Cương rất phẫn nộ quát. Trí Kiều Minh Quân liền ngay: - Các ngươi sư huynh đệ ngày ấy sáng sớm bỏ . Cũng là vì xóa hiềm nghi thôi, cố ý làm như thế mà thôi. Các ngươi hẳn mặt ly khai băng lâu sau đó lại trở lại, rồi hạ độc thủ với Linh Linh công chúa. - Đúng ! Các ngươi sư huynh đệ là muốn tạo thành cảnh tượng giả, cố ý chạy tội, tại sao trùng hợp như vậy. Các ngươi vừa mới . lát sau, Linh Linh công chúa xảy ra chuyện. Hơn nữa Linh Linh công chúa công lực rất cao. Những người ở trọ trong Băng lâu cũng chỉ có sư huynh đệ các ngươi liên thủ mới có hy vọng hạ độc thủ. người ở trọ trong băng lâu lúc này . Vừa nghe, những người khác cũng nhãn tình sáng lên - Đúng. Linh Linh công chúa công lực cực cao, ngay cả Trí Kiều Minh Quân cũng nhìn thấu, cũng chỉ có các ngươi sư huynh đệ hai vị liên thủ mới có thể hạ độc thủ. Những người khác cho dù muốn hạ độc thủ cũng có biện pháp hạ độc thủ. - Đúng là sư huynh đệ các ngươi! Mọi người đồng thanh la lên. Mọi người bây giờ có mục tiêu là Lý Dương và Điền Cương. Tất cả mọi người quên khuấy mất lão bản Hồn Băng của băng lâu. Hồn Băng bình thường thu liễm khí tức, đồng thời ngụy trang thành cao thủ bộ dáng bình thường, với những người khác căn bản nhìn thấu. Còn tưởng rằng Hồn Băng chỉ là cao thủ bình thường. - Minh Đế bệ hạ, hẳn là bọn sư huynh đệ hại Linh Linh công chúa, xin bệ hạ giết sư huynh đệ . Vì công chúa báo thù. Theo Trí Kiều Minh Quân như thế, nhất thời những người khác hướng Minh Đế như thế. Thái Úc lên tiếng. thực tế biết chắc hung thủ là Quỷ Đế Băng Hồn chứ phải ai khác. Bất quá những người khác biết hung thủ là Quỷ Đế Băng Hồn. Thái Úc cũng ra, cũng hơi đâu giải thích cho Lý Dương. Giải thích cho Lý Dương Làm sao có thể được! - Người đâu, đem huynh đệ Mộc Dịch giải . Thái Úc lạnh lùng . Nét mặt vẫn trầm như trước. Lý Dương chắp tay : - Minh Đế bệ hạ, ngày ấy coi như là ta sai, ta chẳng biết Minh Đế bệ hạ ngươi nóng lòng tìm con , ta lại cố tình chặn đường. Bất quá ta có thể cam đoan, ta tuyệt đối hạ độc thủ với Linh Linh. Linh Linh như là muội muội của ta, ta sao có thể hạ độc thủ với nàng? Thái Úc hừ lạnh tiếng: - Muội muội? Bằng ngươi mà cũng có tư cách nhận con ta là muội muội? Lý Dương lắc đầu cười khổ, cũng gì thêm. có thể giải thích cho Thái Úc. Thái Úc lúc này bởi vì tình con rơi vào trạng thái rất bất ổn, phản ứng như thế cũng bình thường. Đột nhiên Lý Dương trong lòng máy động, lúc này truyền với Thái Úc: - Minh Đế bệ hạ, Nữ Oa nương nương vốn là hỗn độn mộc linh. Đúng tinh thông nhất về tính mạng năng lượng, chừng Nữ Oa nương nương có thể cứu Linh Linh. Thái Úc vừa nghe, nhất thời nhãn tình sáng ngời. Đúng vậy, Nữ Oa, hoặc hỗn độn ngũ hành chi linh, người nào cũng khó lường, mỗi người có năng lượng thiên phú. Nữ Oa nương nương là hỗn độn mộc linh. Có khả năng khống chế tính mạng năng lượng đạt tới cực hạn, đưa mắt nhìn ra lục giới, các Đại Tôn khác bằng Nữ Oa nương nương. Thái Úc truyền với Lý Dương: - Lý Dương, ngươi đừng tưởng rằng có Xi Vưu Đại Tôn ở sau ta dám trị tội ngươi, ta bây giờ phải gặp Nữ Oa nương nương, ngươi ở yên tại đây cho ta chờ ta trở về. - Đem mọi người giải , đặc biệt Mộc Dịch sư huynh đệ này. Trông coi cho cẩn thận... được để cho bọn họ trốn . Rồi Thái Úc hừ lạnh tiếng, trực tiếp bay ra khỏi đế cung, bay thẳng đến giới. giới Nữ Oa cung. - Khổng Tước đạo hữu, xin thông truyền chút, ta có quan trọng tình muốn gặp Nữ Oa nương nương. Thái Úc đến phía ngoài cung điện của Nữ Oa, chắp tay với nữ tử xinh đẹp. Nữ tử này bản thể là Khổng Tước, ở cùng với Nữ Oa nương nương tu luyện biết bao nhiêu năm, đạt tới Minh Quân hậu kỳ. Cũng vì tư chất có hạn, thể tiến thêm bước nào, bất quá bởi vì phục vụ Nữ Oa cung, địa vị cũng rất cao. - Nguyên lai là Minh Đế, nương nương sớm biết rằng ngươi đến, cũng biết ngươi vì sao lại đến đây, muốn ta cho ngươi việc. Khổng Tước cười . Thái Úc lúc này vui vẻ, hiểu được Đại Tôn thần thức rải ra lục giới, tự nhiên rất dễ dàng biết tình phát sinh ở Minh giới, cũng biết cả tình của Linh Linh. - Chẳng biết nương nương có gì chỉ điểm, làm sao mới có thể cứu con ta? Thái Úc ấp úng , đường đường là phương Minh Đế cũng vô cùng cung kính với Khổng Tước. Tất cả đều là vì con mình. Khổng Tước cũng thầm than Thái Úc này quả là ái nữ tình thâm. - Minh Đế ! Nương nương , Băng Phách Tỏa Hồn này của Băng Phách Tôn chính là thông qua thần khí sinh ra từ hỗn độn sơ khai "Băng Phách Huyền Tinh", hơn nữa do người đạt tới Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ sử dụng băng phách chân nguyên mới có thể thi triển thành công, trực tiếp đống kết linh hồn. Hơn nữa trong Băng Phách Huyền Tinh hàm chứa năng lượng dung nhập vào linh hồn, muốn cứu, rất khó! Khổng Tước giận dữ . Thần khí phân cao thấp, Băng Phách Huyền Tinh chính là thần khí sinh ra từ hỗn độn sơ khai. phải có người luyện chế, có công năng thần kì đoạt thiên địa tạo hóa. - Thần khí như thế, hơn nữa do Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ tiêu hao băng phách chân nguyên. Đến cả nương nương cũng thể giải cứu. Có lẽ chỉ nhờ Hồng Quân đạo nhân mới có biện pháp thôi, nhưng Hồng Quân đạo nhân biết bao nhiêu trăm triệu năm rồi xuất ở lục giới nữa. Khổng Tước nhìn Thái Úc, chỉ có thể tiếc nuối . Thái Úc lặng người. Ngay cả hỗn độn mộc linh Nữ Oa nương nương cũng có biện pháp, thế phải làm như thế nào? - Bất quá… nương nương , nếu muốn cứu, cũng phải có biện pháp. thực tế biện pháp rất nhiều, tổng cộng có ba biện pháp. Khổng Tước đến đây, cũng thấy có chút hưng phấn nào. Thái Úc nhưng rất ngạc nhiên vui mừng: - Ba biện pháp, có ba biện pháp? Khổng Tước : - Thứ nhất, tìm được Hồng Quân đạo nhân, nhờ Hồng Quân đạo nhân hỗ trợ, thứ hai, tìm kiếm người làm phép nhờ dùng Băng Phách Huyền Tinh và băng phách chân nguyên giải trừ Băng Phách Tỏa Hồn. Hồng Quân đạo nhân? Ngay cả Nữ Oa nương nương cũng tìm được, Thái Úc dựa vào cái gì mà muốn gặp. Về phần Băng Hồn ! Phỏng chừng càng thê thảm, Băng Hồn càng cao hứng, nhờ Băng Hồn ra tay, căn bản thể. - Biện pháp thứ ba sao? Thái Úc mở to mắt . Khổng Tước thở dài : - Biện pháp thứ ba, đó là tìm được tính mạng bổn nguyên năng lượng chứa trong Tu Linh thảo. - Tu Linh thảo? Thái Úc nhất thời mừng rỡ, liền ngay : - Mặc kệ Tu Linh thảo này là bảo bối gì ? Ta cũng liều mạng già phải tìm cho được. Khổng Tước : - Minh Đế. Ngươi đừng nghĩ đến chuyện này nữa, Tu Linh thảo này trong lục giới chỉ có nơi có thôi. - Có. - Nơi nào? - Trong gian của Hỗn Độn sơn hạch ở Nữ Oa cung. Khổng Tước lạnh nhạt Thái Úc sắc mặt đột nhiên trắng bệch. Thân làm phương Minh Đế, đối với Hỗn Độn sơn đương nhiên biết, trong Nữ Oa cung có Hỗn Độn sơn hài cốt, vô số cao thủ muốn tìm được Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch, nhưng Hỗn Độn sơn hạch tâm lại có rất nhiều Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch. Nhưng ai có thể tiến vào sâu. Kể cả Nữ Oa nương nương và các Đại Tôn, ngay cả bọn họ cũng có cách vào, Minh Đế hậu kỳ cao thủ khi vào chỉ có chết. gian kia so với hạch tâm cấm vực ở Lôi Viêm địa Ngục Ma giới còn kinh khủng hơn.
Quyển 10 - Chương 15: Nhất ngôn vi định Sắc mặt Thái Úc trắng bệch, ba phương pháp với mà , có phương pháp nào làm được. Nhưng cam lòng, cam lòng nhìn con mình chết như vậy. Thê tử chết, bây giờ nếu mặc cho con chết như vậy, dù chết cũng đạt được mục đích. - Khổng Tước, chẳng lẽ trừ ba phương pháp này, có biện pháp nào khác? Thái Úc cam lòng, nhìn chăm chăm vào Khổng Tước, trong ánh mắt tràn ngập hi vọng. Khổng Tước lắc đầu: - có! Sắc mặt Thái Úc nhất thời khó coi, từ khi thê tử chết, có hi vọng duy nhất là con . Nếu ngay cả con cũng chết, Thái Úc sống còn có ý nghĩa gì? - Minh Đế, nương nương , cũng chỉ có ba phương pháp kia mới có thể cứu con ngươi, tìm kiếm Hồng Quân đạo nhân, căn bản cưỡng cầu được, về phần Tu Linh thảo, ngươi cũng biết, hạch tâm gian ở Hỗn Độn sơn tàn hài kinh khủng biết bao nhiêu, ai có thể tự mình tiến vào sâu trong đó, cho dù là nương nương, cũng chỉ có thể đến khu vực an toàn trong hạch tâm gian, thể tiến vào chỗ sâu nhất, do đó, chỉ có biện pháp có điểm hy vọng… Thái Úc vừa nghe, gật đầu cười khổ: - Ta biết, so sánh với biện pháp khác, bắt được Quỷ Đế Băng Hồn, bắt cứu ta con xem ra có chút khả thi, hai biện pháp kia căn bản thể làm được. Muốn gặp được Hồng Quân đạo nhân? Nằm mơ . Về phần ở sâu nhất trong Hỗn Độn sơn hạch tâm gian… Thái Úc tu luyện cũng vô số năm, thập phần hiểu đối với hạch tâm gian của Hỗn Độn sơn. Hạch tâm gian của Hỗn Độn sơn tàn hài này và hạch tâm cấm vực trong Lôi Viêm Địa Ngục bất đồng, hạch tâm cấm vực của Lôi Viêm Địa Ngục ngay cả đến gần bên bờ căn bản thể tiến thêm vào, cỡ như Thái Úc tiến vào chỉ có chết. Bất quá hạch tâm của gian Hỗn Độn sơn tàn hài khác. Chỉ phần sâu nhất trong Hạch tâm gian mới nguy hiểm, các nơi khác đều là khu vực an toàn. Bất quá. Vô luận là Ngũ Thải Hỗn Độn Thạch lẫn Tu Linh thảo trong truyền thuyết đều phải vào chỗ sâu nhất, ngoài kim quang kinh khủng còn có lục quang kì lạ làm cho ai cũng sợ, nghĩ đến đây làm cho Thái Úc run rẩy trong lòng. - Ta cáo từ. Thái Úc có vẻ hơi thất hồn lạc phách, lúc này trực tiếp cưỡi Hắc Vân ly khai Nữ Oa cung… Trong lao ngục Đông Phương Minh Đế đế cung. Lý Dương ngồi trong lao ngục, ngoài việc tu luyện, vẫn tự hỏi những việc xảy ra cho bản thân. luôn luôn cảm thấy có điểm kỳ quái, từng điểm đặc thù mà cảm thấy kỳ quái, cẩn thận xem xét từng chi tiết, cẩn thận tìm hiểu kĩ. Thứ nhất, thần thức mình quá biến thái. So với thần thức Đại Tôn còn lợi hại hơn, mặc dù phạm vi lớn, nhưng cũng có thể xem ràng mọi chi tiết của Đại Tôn. Thứ hai, nguyên thần của mình từng dung nhập tia chớp, cuối cùng cũng biến mất thấy nữa, phải biết rằng nguyên thần là tinh khiết nhất, có khả năng kết hợp với các năng lượng khác. Thứ ba, hạch tâm cấm vực Lôi Viêm Địa Ngục, trong truyền thuyết Ma Đế hậu kỳ cao thủ tiến vào hẳn phải chết, nhưng mình lại vào đó mà ra lại có tổn thương gì, thậm chí công lực tâm thần tu vi lại đề cao thêm. Thứ tư, mình sợ lôi điện, sợ lửa, đến cả lôi điện của cửu thiên cực từ lôi sát mà Lý Dương cũng dễ dàng hấp thu, lôi điện cũng thương tổn chút nào. Còn nữa, khi ở Lôi Viêm Địa Ngục, lôi điện chung quanh ngọn lửa đều thể thương tổn mình chút nào. “Còn nữa, Xi Vưu Đại Tôn vì sao đối xử với ta như thế? Còn ta có tiềm lực trở thành Đại Tôn, dựa vào cái gì mà khẳng định ta trở thành Đại Tôn như thế? Chẳng lẽ chỉ bằng vào việc ta có thể duy trì lâu dưới “Đạo” Của ? có khả năng. Muốn trở thành Đại Tôn khó khăn vô cùng, được rồi!" Lý Dương bỗng nhãn tình sáng lên. “Nếu ta chỉ có tiềm lực trở thành Đại Tôn, sao lại xưng huynh gọi đệ với ta, hiển nhiên. hẳn biết chắc ta trở thành Đại Tôn!” Lý Dương thập phần khẳng định, trong mắt Đại Tôn Ma Đế chỉ là con kiến. Nếu phải trăm phần trăm khẳng định mình có thể trở thành Đại Tôn, sao lại xưng huynh gọi đệ với mình. “Còn nữa Thánh Chủ Lưu Ly vốn cao ngạo vô cùng lại còn đùa giỡn với ta. Rồi sau đó cũng rất hữu hảo với mình, cũng hẳn phải có nguyên nhân đặc thù” Trong lòng Lý Dương ngừng xao động. cho tới bây giờ tin rằng Đại Tôn và Lưu Ly chỉ thích mình mà đối xử tốt với mình, tại Ma giới, tất cả chuyện bằng thực lực, kể cả Đại Tôn. Cũng phải xem đến thực lực, chỉ có đồng cấp với mình mới xem trọng, những người khác bất quá là con kiến mà thôi. “Thần thức lợi hại hơn Đại Tôn, phải thần thức do cấp bậc tâm thần quyết định sao? Tâm thần của ta cũng mạnh lắm, căn bản thể so với Đại Tôn” Lý Dương thể hiểu được điểm ấy. Dù sao Lý Dương cũng như những người khác, thần thức là do tâm thần quyết định. Nhưng cũng có khi… thần thức do nguyên thần quyết định, chỉ có điều người bình thường tâm thần càng mạnh, nguyên thần biến hóa càng cao, thần thức cũng càng lợi hại. Do đó thoạt nhìn tựa hồ cấp bậc của thần thức là do tâm thần tu vi quyết định, quy tắc này áp dụng đúng trong đại trường hợp. Nhưng đối với ngũ đại hỗn độn chi linh và Lý Dương đúng. “ nghĩ ra được, bất quá trong hạch tâm cấm vực ta chết, xem ra hẳn có chỗ nào đó đặc thù” Lý Dương cuối cùng chỉ có phán đoán thế thôi, về phần khác cũng biết được. cũng tin tưởng rằng Lưu Ly, Xi Vưu Đại Tôn đối xử tốt với , bản thân mình hẳn có chỗ đặc thù. “An tâm tu luyện ” Lý Dương lắc đầu, vừa tu luyện, đồng thời thần thức cũng tản ra, bao trùm cả Đông Phương Minh Đế đế cung… “Đông Phương Minh Đế trở về!” Lý Dương nhắm mắt khoanh chân đột nhiên mở mắt, thần thức trong tích tắc phát ra Đông Phương Minh Đế. - Sư đệ, ra. Lý Dương đột nhiên đứng dậy. Điền Cương ngồi bên vừa nghe xong, cũng sửng sốt: - ? Sư huynh, như thế nào? Lao ngục này bị bố trí cấm chế, khi chúng ta công phá, tất cả mọi người trong đế cung đều biết chúng ta chạy , đến lúc đó mọi người vây công. Đông Phương Minh Đế đế cung lúc này tập kết rất nhiều cao thủ. Cấm chế lao ngục cũng phải hoàn toàn là loại phong ấn. Dù sao đối với cao thủ như Lý Dương, nếu dùng Đao Phách công kích, phải cấm chế cấp bậc nào mới có thể ngăn cản? Do đó, cấm chế lao ngục này có công dụng báo động thôi. khi cấm chế tổn hại, cả đế cung biết. - Chúng ta thẳng đến đại điện. Lý Dương cười, quát khẽ tiếng: - Phá! Mắt Lý Dương khẽ nheo lại, gót chân hóa thành đao cước, đạp mạnh xuống. Dùng Chiến Thần Ngõa công kích đạt đến cực hạn. - Oanh! Cấm chế vỡ tan, cửa đá lao ngục vỡ thành từng mảnh, Mọi Minh Đế đế cung hộ vệ cơ hồ trong tích tắc biết Lý Dương vượt ngục. Mọi người lúc này hóa thành đạo đạo quang mang, bay thẳng đến lao ngục, còn những người bị giam khác nghĩ Lý Dương mỉm cười chế giễu. Ở Đông Phương Minh Đế đế cung mà chạy trốn - Muốn chết - Sư đệ, theo ta tới đây! Lý Dương lúc này hóa thành đạo lưu quang, dưới chân đạp Đao Phách, tốc độ đạt tới mức kinh khủng, so với tốc độ phi hành của thần khí còn nhanh hơn. Dù sao phi đạo nhập đạo lấy nhanh làm đặc thù. Điền Cương cũng chạy theo Lý Dương, hai người hướng ra ngoài mà chạy, mà là… hướng vào đại điện bay tới. Điều này làm cho ít hộ vệ lỡ trớn, nhưng cao thủ cấp bậc Minh Đế đều ở đại điện chờ Lý Dương, thần thức bọn họ dễ dàng phát Lý Dương, Lý Dương căn bản thể chạy. đại điện, lúc này Đông Phương Minh Đế tiến vào đại điện. Nhìn sắc mặt Đông Phương Minh Đế, xem ra chuyến giới hoàn toàn thất bại. - Bái kiến Minh Đế bệ hạ. đại điện mấy vị Minh Đế vừa thấy Thái Úc, lúc này quỳ xuống , lúc này Lý Dương và Điền Cương cũng xông vào đại điện. - Đông Phương Minh Đế tiền bối, biết có biện pháp cứu Linh Linh nàng ? Lý Dương lúc này hỏi. Thái Úc ngồi bảo tọa ở đại điện, cúi đầu, nghe Lý Dương xong chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Lý Dương. Lý Dương nhìn mắt Thái Úc, đột nhiên trong lòng chấn động "Đó là nhãn tình gì vậy, y như mắt người chết." Đồng thời trong lòng Lý Dương cũng hiểu được, chỉ cần nhìn sắc mặt Minh Đế này, phỏng chừng lần này cũng có hy vọng gì. Nghĩ đến đó, Lý Dương lại nổi lên hình ảnh tiểu nương cười hì hì bưng chén thang thập cho mình. - Lý Dương, là ngươi, chính là ngươi, là ngươi cản ta, nếu ta đến sớm chút, chừng có thể ngăn Băng Hồn lại, là ngươi. Chính bởi vì ngươi Lý Dương, mới làm cho Linh Linh gặp phải tuyệt địa tử vong. Thái Úc đột nhiên gầm tiếng. - Bồng! Lý Dương còn chưa có phản ứng gì, quyền Thái Úc tương Lý Dương đánh bay. - Phốc! Lý Dương lúc này phun ra vòi máu, ngực cảm thấy đau gần chết, Thái Úc phẫn nộ, tựa hồ tốc độ lại tăng lên cấp bậc, Lý Dương vừa rồi hề có phản ứng gì bị đánh bay rồi. - Ngươi còn hỏi Linh Linh thế nào? Ngươi có tư cách sao? Ngươi có tư cách. Ngươi hỗn đản, đúng là ngươi ngày ấy cản trở ta, nếu ta tới sớm khắc, có lẽ Linh Linh có việc gì, tất cả đều là bởi vì ngươi! Thái Úc đạp tới cước, Lý Dương lúc này đây rút kinh nghiệm, thân hình chợt lóe lên tránh được. Lý Dương căm tức : - Ta bó tay chịu trói đến đây, chỉ vì Linh Linh, huống chi vì tình ngày ấy ta sớm xin lỗi ngươi rồi, còn nữa, nếu phải bởi vì Linh Linh, ta há còn đứng ở đế cung của ngươi! Lý Dương hỏa khí bốc lên, mình ở đế cung thời gian dài như vậy, bị giam vào địa lao, bị Thái Úc đánh chửi, tất cả là vì đáng Linh Linh mà thôi. Ngày Băng lâu khai nghiệp, Quỷ Đế Băng Hồn tới Minh giới. Hơn nữa Băng Hồn và Linh Linh gặp nhau hơn nửa tháng, muốn động thủ tùy thời có thể, tình này căn bản thể trách Lý Dương, chỉ là Thái Úc quá mức giận dữ, lửa giận át hết mọi ý nghĩ. - Minh Đế, ngươi tỉnh táo lại , Linh Linh phải có cánh cứu, lại có thời gian mười ngàn năm, kỳ tích gì cũng có thể phát sinh, ngươi ngàn vạn lần đừng tự dày vò bản thân. Đông Mai ôm chặt chân Thái Úc khóc ròng . Thân thể Thái Úc đột nhiên chấn động. - Đúng, mười ngàn năm, ta còn có thời gian mười ngàn năm, mười ngàn năm kỳ tích gì cũng có thể phát sinh. Trong mắt Thái Úc lần nữa dấy lên quang mang, sửa lại nghi dung, lần nữa ngồi bảo tọa. Giờ khắc này, Thái Úc hoàn toàn thanh tỉnh. - Các đại Minh Đế nghe lệnh, truyền mệnh lệnh của ta, đem bệnh tình của Linh Linh công bố cho cả Minh giới, phàm thị ai có thể cứu Linh Linh, ta làm theo bất kỳ cầu gì của , thậm chí nhường cả đế vị Đông Phương Minh Đế cho cũng được. Thái Úc lạnh nhạt tuyên bố. - Bệ hạ, vị trí Đông Phương Minh Đế há có thể tùy ý tặng cho người khác? Ngàn vạn lần thể như thế. Minh Đế tiền kì cao thủ lúc này can ngăn Thái Úc. Thái Úc lạnh lùng : - Câm miệng, ta hạ lệnh, các ngươi cần hoài nghi, chỉ cần chấp hành thôi. Đối với Thái Úc mà , tính mạng con cao hơn tất cả, đừng là Đông Phương Minh Đế vị, cả tính mạng, cũng quan tâm. Thái Úc nhìn Lý Dương liếc mắt, trong lòng thầm nghĩ "Lý Dương này bây giờ cũng giết được, ta còn muốn tìm Băng Hồn, nếu giết Lý Dương, trêu vào Xi Vưu Đại Tôn, xem ra ổn, hừ, tạm thời tha ." - Lý Dương, sư huynh đệ các ngươi có thể rồi, tình quá khứ ta cũng cùng ngươi so đo, chỉ cần sau này ngươi đừng tới bổn đế cung nữa, khi đến đây, coi chừng ta giết ngươi. Thanh Thái Úc lạnh như băng. Lý Dương nhìn Thái Úc, cũng : - Minh Đế, ngươi gặp Nữ Oa nương nương, Nữ Oa nương nương có cho ngươi làm thế nào để cứu Linh Linh , biện pháp cũng có? Thái Úc : - Có có, đáng tiếc có cũng như , biện pháp thứ nhất, cầu Hồng Quân đạo nhân giúp đỡ, đáng tiếc Hồng Quân đạo nhân ngay cả Đại Tôn đều thể gặp, sao ta có khả năng gặp được thứ hai, tìm kiếm hung thủ, hung thủ ra cũng phải ai xa lạ, đó là Quỷ giới Quỷ Đế hậu kỳ cao thủ Băng Hồn, Quỷ Đế hậu kỳ, kể cả tự mình ra tay, cũng nắm chắc bắt được , chứ đừng bắt cứu con ta. - Thứ ba …… đó là Tu Linh thảo. Thái Úc , đột nhiên nhãn tình sáng ngời. - Truyền lệnh, đem biện pháp thứ ba này công bố ra ngoài, tự nhiên có rất nhiều thứ thần kỳ huyền diệu, chừng có nơi khác cũng có thể tìm được Tu Linh thảo. Tu Linh thảo có sáu phiến lá, màu xanh biếc, có quang hoa màu xanh biếc vờn quanh, có tác dụng cho dù trọng thương cũng có khả năng khôi phục. Thái Úc lúc này quay sang với mọi người về đặc tính của Tu Linh thảo. Thái Úc vì sao biết dược hiệu của Tu Linh thảo đích, đó là bởi vì Nữ Oa nương nương cho biết. Nữ Oa nương nương phải có biện pháp tiến vào chỗ sâu nhất trong Hỗn Độn sơn hạch tâm gian sao? Nàng làm sao biết được dược hiệu Tu Linh thảo? Điểm ấy xem trong phần sau. - Tu Linh thảo, Minh Đế có biết Tu Linh thảo này ở đâu? Lý Dương biết hai biện pháp trước mình làm được, biện pháp thứ ba chừng có điểm hy vọng. Thái Úc vừa nghe khỏi cười lạnh: - cho ngươi sao? Phải biết là Tu Linh thảo duy nhất chỉ có chố sâu nhất trong Nữ Oa cung Hỗn Độn sơn hạch tâm gian. Chỗ sâu nhất đó có lôi điện màu vàng và lôi điện màu xanh biếc khắp nơi, hình thành bích lũy vô cùng cứng rắn, đến cả nương nương là Đại Tôn cũng có biện pháp xâm nhập bích lũy vào trong chỗ sâu nhất của Hỗn Độn sơn. Ngươi là Ma Quân mà thôi, cũng chịu chết. - Lôi điện? Lý Dương nhất thời nhãn tình sáng lên. - Minh Đế, được, ta , cố tìm được Tu Linh thảo cứu được Linh Linh. Hừ, ngươi đừng tự đắc, phải bởi vì ngươi, ta là bởi vì Linh Linh mới thôi. Lý Dương cười lạnh . Thái Úc lòng thầm chấn động, Lý Dương lại vì con mình cam nguyện vào chỗ sâu nhất trong Hỗn Độn sơn hạch tâm gian, đây là chuyện sống chết, nghe Lý Dương như thế, ấn tượng của Thái Úc vvề Lý Dương từ từ thay đổi. - Được, chỉ cần ngươi tìm được Tu Linh thảo, ngươi có cầu gì ta đáp ứng, kể cả Tam Sanh Thạch, ta cũng có thể cho ngươi, cho ngươi sử dụng bao lâu cũng được. Thái Úc lúc này . Lý Dương nhãn tình sáng ngời, liền ngay: - Tốt, nhất ngôn vi định. - Nhất ngôn vi định! Thái Úc gật đầu .