Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 22: Trước hết giết Lý Dương
      ****
      Nguồn: Tàng Thư Viện
      Ngồi Thanh Diệu Băng Thạch, Lý Dương cùng Điền Cương ngừng tu luyện, thông qua Tử Cực Ma Thể Huyền Công, hấp thụ sức lạnh Thanh Diệu Băng Thạch rèn luyện thân thể, Lôi Viêm Uân Khí cũng ngừng thẩm thấu vào thân thể, hơn nữa dưới tác dụng của Huyết Lăng đan và Cửu Diệp Linh Chi, hai người Lý Dương có thể tu luyện với tốc độ cực nhanh.
      Công lực tăng lên với tốc độ kinh khủng, giống như ngồi hỏa tiễn bay vọt lên, Lý Dương thậm chí quyết định cần nóng nảy, chấp nhận hao phí chút thời gian để tu luyện, dù sao xuyên qua Bắc Minh hải ít nhất cũng cần phải có thực lực Ma Quân.
      Trong vòng ngắn ngủi mười tháng, Lý Dương từ Ma Vương sơ kì đạt tới Ma Vương trung kỳ giai đoạn cuối, bất kỳ lúc nào cũng có thể đạt tới Ma Vương hậu kỳ!
      Điền Cương hôm nay cũng giảm tốc độ tu luyện xuống, do tâm thần tu vi đủ, nên Điền Cương bắt buộc phải giảm tốc độ tu luyện, cố gắng nghiên cứu Ma Thần Lục Tuyệt, tận lực đề cao tâm thần tu vi.
      Lý Dương mặt tuyệt đối hề rung động.
      Thân thể lưu chuyển đạo đạo quang mang màu tím, đột nhiên lại đạo hòa quang màu tím xuất trong não Lý Dương, thân thể rốt cục đột phá Ma Vương trung kỳ, đạt tới Ma Vương hậu kỳ. Bốn đạo hào quang tỏa ra hàng ngàn quang hoa màu tím, chiếu sáng khắp nơi.
      - Ông…
      Bên ngoài thân Lý Dương Đạo đạo đao mang tỏa ra rồi lại thu vào, hiển nhiên lúc này Lý Dương tập trung tu luyện, trong khi đó Điền Cương ngồi bên cạnh bị những năng lượng xung động hỗn loạn làm bừng tỉnh, nhìn Lý Dương tu luyện.
      Bởi vì tâm thần tu vi của đủ, chỉ có thể đình chỉ tu luyện, từ từ tìm hiểu Ma Thần Lục Tuyệt, nếu công lực vượt quá tâm thần nguy hiểm cực độ. Hơn nữa nếu tâm thần đạt đến Ma Quân cảnh giới, công lực cũng khó có thể đạt tới Ma Quân cảnh giới được.
      Rồi đột nhiên...
      tiếng đao ngâm vang lên, đó là tiếng vang trong cơ thể Lý Dương vọng ra, nếu phải công lực rất cao, Điền Cương cũng nghe được. Giờ phút này, Lý Dương cũng mỉm cười mở mắt, mặt lộ vẻ rất cao hứng.
      Đột phá, rốt cục đột phá, đạt tới Ma Vương hậu kỳ rồi!
      - Sư huynh, Đao Phách của ngươi cũng đột phá sao? Đạt tới Ma Vương hậu kỳ rồi hả?
      Điền Cương mừng rỡ hỏi.
      Ma Vương hậu kỳ. Phải biết rằng Lý Dương chính là Phi Đao Nhập Đạo. Công lực Đao Phách mạnh, làm cho người ta tuyệt đối sợ hãi, Ma Vương Đao Phách hậu kỳ, nếu cần có thể đối phó được với cả Ma Quân cao thủ.
      Lý Dương cười:
      - Đúng vậy, rốt cục đạt tới Ma Vương hậu kỳ rồi, nếu tiếp tục đột phá, lên tới cấp bậc Ma Quân, chỉ biết là công hiệu của Huyết Lăng đan còn đủ để cho ta đạt tới Ma Quân cảnh giới ?
      Lý Dương có vẻ hơi lo lắng.
      Huyết Lăng đan đối với người thường có thể cung cấp đủ năng lượng để đạt tới Ma Quân tiền kì, nhưng Lý Dương hiểu được tình huống của mình khá đặc biệt.
      Mình phải đồng thời tu luyện thân thể và Dương Đao Phách, nghĩa là cần năng lượng lớn gấp ba bình thường, chính mình muốn đạt tới Ma Quân cảnh giới, phải có năng lượng cũng là gấp ba, mặc dù bây giờ chỉ đạt tới Ma Vương hậu kỳ, nhưng công hiệu Huyết Lăng đan cũng tiêu hao hết nửa rồi.
      Chỉ còn có nửa, căn bản đủ để cho chính mình đạt tới Ma Quân tiền kì.
      - Sư đệ. Mặc kệ ta có thể đạt tới Ma Quân tiền kì , khi dược hiệu Huyết Lăng đan hấp thu toàn bộ, ta rời Lôi Viêm Địa Ngục, còn ngươi ở lại đây an tâm tu luyện nhé.
      Lý Dương khuyên Điền Cương.
      Điền Cương :
      - Ta và sư huynh cùng nhau tới, tự nhiên cùng nhau ra.
      Lý Dương cười:
      - Sư đệ ngươi...
      Đột nhiên Lý Dương sắc mặt biến đổi, xoay người về phía sau nhìn lại.
      đạo thân ảnh màu đen dùng tốc độ kinh khủng đuổi theo hướng về Thanh Diệu Băng Thạch của mình, Thanh Diệu Băng Thạch tốc độ Lý Dương hiểu rất , cho dù cưỡi Thanh Vân cũng chỉ nhanh hơn Thanh Diệu Băng Thạch chút thôi. Còn thân ảnh màu đen kia bay nhanh hơn Thanh Diệu Băng Thạch rất nhiều.
      - Lý Dương!
      tiếng quát tràn ngập sát khí từ thân ảnh màu đen truyền đến. Đầu tiên Lý Dương nhìn thấy ánh mắt. Ánh mắt lạnh như băng như quyết tâm tiêu diệt mình, thân hình Lý Dương phản chiếu trong con ngươi thù hận đó. Thân ảnh kia giống như tử thần mặc áo đen bay ngang qua biển lửa, áo choàng bay phần phật, nhanh như tia chớp phóng tới Thanh Diệu Băng Thạch.
      Li Lộc Ma Đế!
      Lý Dương sắc mặt đại biến, Điền Cương ngồi bên cạnh cũng xoay người nhìn về phía thân ảnh màu đen, cũng vô cùng kinh ngạc. Từ khi giết Li Kiệt, Lý Dương cũng dự liệu có ngày này, nhưng ngờ là Li Lộc Ma Đế đến ngay cả Thanh Diệu Băng Thạch cũng có thể tìm được.
      - Sư huynh, chạy mau!
      Điền Cương vội vàng thúc giục , chỉ là Lý Dương vẫn hoàn toàn bất động. Chạy trốn được sao? Tốc độ bọn họ căn bản thua xa Li Lộc Ma Đế, chạy trốn tới chỗ nào đây? có nơi nào trốn thoát được.
      Lý Dương nhãn tình sáng lên, lúc này truyền với Điền Cương.
      - Sư đệ, Thất Thải quang quyển!
      Điền Cương phải là người ngu ngốc, vừa nghe là hiểu ngay tâm tư của Lý Dương, trong lòng cũng yên tâm hơn rất nhiều, bọn họ chính mình có Khống Linh Thạch, tự nhiên có thể thuấn di trở về Thất Thải quang quyển, mà, bèn Li Lộc Ma Đế phải trong trăm lẻ tám người, đương nhiên thể thuấn di.
      Phải mất khoảng thời gian khá dài để bay từ tầng thứ tư Lôi Viêm Địa Ngục đến tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục,.
      Nhất thời, Điền Cương và Lý Dương bình tĩnh lại nhiều.
      - Lý Dương, ngươi có đường nào trốn thoát được, hôm nay, ta vì Tiểu Kiệt báo thù!
      Li Lộc Ma Đế đột nhiên hạ xuống Thanh Diệu Băng Thạch, lạnh lùng nhìn chăm chăm vào Lý Dương, chuẩn bị mọi khả năng có thể xảy ra, cho dù Lý Dương vận dụng khổng linh thạch thuấn di trở lại Thất Thải Quang Tráo, Li Lộc Ma Đế cũng có thể thuấn di chạy theo.
      - đường nào thoát? Ha ha...
      Lý Dương cười tươi, lập tức nhìn Điền Cương, hai người dùng thuấn di rời bỏ băng thạch, biến mất tăm, trước khi biến mất, Lý Dương vung ống tay lên.
      Tiểu Càn Khôn!
      Thanh Diệu Băng Thạch ra trong nháy mắt biến mất, bị Lý Dương thu vào trong Tiểu Càn Khôn, Li Lộc Ma Đế đứng Thanh Diệu Băng Thạch thân hình cũng mất điểm tựa rơi xuống, nhưng chỉ cười lạnh, thân hình cũng thuấn di biến mất.
      Trong Thất Thải quang quyển.
      Điền Cương tay phải xoa trán, thở phào hơi :
      - Mẹ ôi, nguy hiểm , nếu phải có Khống Linh Thạch, phỏng chừng chắc trốn thoát, Li Lộc Ma Đế kia quá kinh khủng, Ma Đế hậu kỳ a, chúng ta gặp phải coi như tuyệt vọng rồi.
      Lý Dương lòng vẫn còn sợ hãi.
      - Ân, chúng ta chạy mau như vậy mà Li Lộc Ma Đế cũng có thể đuổi kịp về đây sao...
      Lý Dương đột nhiên mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn Điền Cương. Cách đó xa có người ngồi bồ đoàn cự thạch.
      Điền Cương nghi hoặc :
      - Sư huynh, ngươi làm sao vậy?
      xong, cũng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy Li Lộc Ma Đế cười lạnh đứng ở bồ đoàn cự thạch. Điền Cương chỉ cảm thấy giác giống như vào mùa đông mình cởi trần truồng đứng dưới băng thiên tuyết địa. Lạnh đến tận phế phủ.
      - mau!
      Lý Dương đột nhiên hét lớn tiếng, lúc này đẩy mạnh Điền Cương, người cước đạp Thanh Vân, người ngự cưỡi tiên khí Xích Tiêu, hóa thành hai đạo thiểm điện phi hành.
      về tốc độ?
      Hai người sao có thể so sánh được với Li Lộc Ma Đế vốn đạt tới Ma Đế hậu kỳ? Hơn nữa Li Lộc Ma Đế lại thèm cưỡi thần khí.
      - Lý Dương, để ta coi ngươi trốn vào đâu!
      Li Lộc Ma Đế cười lạnh, sát khí tưởng như có thể hóa thành hữu hình, bao phủ ngoài cơ thể, giờ phút này, như tử thần đòi mạng. gì có thể ngăn cản !
      Chỉ thấy Li Lộc Ma Đế hóa thành đạo tia chớp màu đen, đuổi theo Lý Dương, Lý Dương vừa thấy thân ảnh phía sau, nhất thời xuất ra Hóa Đao thuật vốn lâu rồi sử dụng, chỉ thấy vô số đao mang màu đen lan tỏa khắp nơi, bao bọc lấy Lý Dương và Thanh Vân.
      Lý Dương cùng Thanh Vân biến thành hình ảnh phi đao lớn.
      Nhanh như chớp, lực cản giảm , tốc độ Lý Dương tăng lên bậc.
      Chỉ là tốc độ của Lý Dương nhanh nhất cũng chỉ tương đương với Hạng Vũ cưỡi thần khí. Cho nên cách nào nhanh bằng Li Lộc Ma Đế.
      - Điền Cương, chia đường mà chạy, đừng theo ta!
      Thần thức Lý Dương truyền vào đầu của Điền Cương. Lý Dương rất lo lắng, hiểu lần này Li Lộc Ma Đế muốn truy giết thôi, chứ phải đối phó với Điền Cương, nếu Điền Cương theo mình, chừng cũng bị tai bay vạ gió.
      khi hai người tách ra, Li Lộc Ma Đế cho dù giết mình xong, cũng khó có thể tìm được Điền Cương trong Lôi Viêm Địa Ngục.
      - , có chết chết chung!
      Điền Cương trong lòng kiên định . Nguy nan mà bỏ bạn thoát , còn mặt mũi nào?
      - Ngu xuẩn, ngu muội, hỗn đản, cố chấp!
      Lý Dương dùng thần thức mắng.
      - Ngươi theo ta chết chung có giá trị gì, chạy mau, ngươi chạy thoát, sau này còn có thể báo thù cho ta, ngươi cũng có thể tìm Bá Vương, tìm Đại Tôn báo thù cho ta, nếu ngay cả người báo thù cho ta cũng có.
      Điền Cương khỏi sửng sốt.
      Lúc này!
      - Hô!
      Phương hướng Lý Dương bỗng đột nhiên thay đổi, trong tích tắc, Điền Cương Lý Dương bay đâu mất, tốc độ của bằng Lý Dương, hơn nữa cũng có bản lãnh dùng thần thức quan sát như Lý Dương, tự nhiên thể tìm được.
      - Sư huynh, sư huynh!
      Điền Cương kêu lớn, nhưng vẫn thấy thân ảnh Lý Dương, cũng nghe Lý Dương dùng thần thức truyền nữa, Điền Cương lơ lửng giữa biển lửa, kìm được nước mắt chảy xuống. hiểu, Lý Dương làm như vậy là muốn cứu mạng .
      - Sư huynh!
      Thân thể Điền Cương khẽ run lên, hiểu, Lý Dương khi đối mặt Ma Đế Li Lộc - Ma Đế hậu kỳ, cho dù dùng Đao Phách cũng tuyệt đối phải là đối thủ, dù sao Li Lộc Ma Đế cũng gần đến Đại Tôn, thực lực quá mạnh, hai người phải đối thủ của .
      Lần này từ biệt, có lẽ cũng là vĩnh biệt.
      Sư huynh hay giỡn với , người sư huynh từng luôn luôn bảo vệ , luôn làm chỗ dựa cho , rất có thể còn được gặp nữa rồi.
      - Sư tôn, Liệt Thiên Ma Đế, Đại Tôn, đúng rồi, tìm kiếm bọn họ!
      Giống như Điền Cương cuối cùng tóm được cái phao cứu mạng, điên cuồng bay về phía tầng ngoài của Lôi Viêm Địa Ngục.
      Trong khi đó, thần thức Lý Dương thấy ràng Điền Cương thống khổ, thấy Điền Cương nước mắt đầm đìa.
      Đàn ông dễ dàng rơi lệ, nhưng nước mắt Điền Cương lại làm cho Lý Dương trong lòng vô cùng cảm động.
      Lý Dương trong lòng cười khổ:
      “Sư đệ, ngươi muốn bỏ ta trong lúc nguy nan, chẳng lẽ ta nguyện ý để cho ngươi theo ta cùng chết sao?” Thần thức Lý Dương thấy ràng tất cả tình huống chung quanh mấy trăm dặm, với tốc độ của Ma Đế Li Lộc, có thể đuổi kịp Lý Dương rất nhanh. Chính là Li Lộc Ma Đế thèm làm thế, chậm rãi thu hẹp khoảng cách giữa hai người.
      muốn từ từ hành hạ Lý Dương, để cho Lý Dương nếm mùi vị muốn trốn cũng có đường, chạy trối chết trong tuyệt vọng.
      - Trốn , trốn , đến khi ngươi phát , ngươi trốn kiểu gì, khoảng cách giữa chúng ta càng ngày càng gần, ngươi cố gắng kiểu gì nữa, liều mạng chạy trốn đến đâu, cũng có khả năng kèo dài khoảng cách của chúng ta, ta muốn cho ngươi tuyệt vọng, cho ngươi sợ hãi, cho ngươi ở bên bờ tử vong ngừng run rẩy, chỉ có như vậy, ta mới làm cho Tiểu Kiệt vui lòng.
      Nhìn Lý Dương phi hành cực nhanh phía trước, Li Lộc Ma Đế trong mắt lộ vẻ tàn khốc, khoảng cách hai người cũng ngừng rút ngắn.
      Lúc này, khoảng cách giữa hai người chỉ còn mười thước.
      Mười thước, quá ngắn rồi, thậm chí Li Lộc Ma Đế chỉ cần gia tốc, đạt đến cực hạn tốc độ, có thể trong tích tắc bắt được Lý Dương. Nhưng Li Lộc Ma Đế vẫn chỉ từ từ gia tốc, chậm rãi thu ngắn khoảng cách hai người… càng lúc càng ngắn.
      - Hô!
      Xuyên qua biển lửa, thần thức Lý Dương đảo qua, khoảng cách chỉ còn tám thước!
      - Bồng!
      Xuyên qua dung nham, khoảng cách hai người còn năm thước, khoảng cách càng lúc càng gần.
      Thần thức Lý Dương ngừng tìm kiếm hoàn cảnh phù hợp để trốn.
      - Hưu!
      Lý Dương xuyên qua huyệt động nằm giữa đỉnh núi cao khoảng ngàn thước, nhưng Li Lộc Ma Đế cũng thèm để ý, đập vỡ tan cả quá núi, tiếp tục đuổi theo Lý Dương, tốc độ tỏ ra hề giảm chút nào, khoảng cách hai người biến thành hai thước!
      Lý Dương tuyệt vọng.
      - Tuyết!
      Thời khắc này ý nghĩ của Lý Dương lại về với Tuyết!
      - Hát!
      Rồi đột nhiên Li Lộc Ma Đế quát khẽ tiếng, tốc độ đột nhiên tăng lên, ma nguyên lực như hải dương khổng lồ của Li Lộc Ma Đế hoàn toàn chế trụ Lý Dương.
      Lý Dương động cũng cách nào động, Li Lộc Ma Đế khống chế ma nguyên lực, làm cho Lý Dương đối diện với .
      - Là ngươi, là ngươi, là ngươi giết Tiểu Kiệt của ta, là ngươi giết nhi tử của ta, hủy diệt hy vọng duy nhất của ta, cho nên, ta muốn hành hạ ngươi, hành hạ ngươi!
      Giờ phút này Li Lộc Ma Đế giống như người tâm thần, lảm nhảm...
      - Ca sát!
      Li Lộc Ma Đế dùng hai tay bóp nát các đốt ngón tay của Lý Dương, ma nguyên lực Lý Dương lập tức chữa trị ngay các đốt ngón tay, nhưng Li Lộc Ma Đế trong nháy mắt lại bóp nát các đốt ngón tay của .
      Đau nhức.
      Lý Dương lúc này quyết định chữa trị nữa, cho dù có chữa trị, cũng bị Li Lộc Ma Đế tiếp tục bóp nát, các đầu xương bị bóp nát, đau đớn vô cùng lớn.
      - chữa trị? Hừ, ta giúp ngươi chữa trị!
      Li Lộc Ma Đế dùng ma nguyên lực chữa trị xương đầu gối Lý Dương, bóp nát rồi chữa trị, từ từ xé từng phần thân thể Lý Dương, máu tươi nhuộm đỏ thân thể Lý Dương, Lý Dương vẫn hề rên rỉ tiếng, lạnh lùng nhìn Li Lộc Ma Đế.
      - Còn nhìn ta sao?
      Li Lộc Ma Đế vung tay, cây trường tiên xuất tay rồi quất mạnh vào thân thể Lý Dương, nhưng Lý Dương vẫn nhúc nhích, thậm chí cũng nhíu mày, chẳng lẽ đau?
      , đương nhiên phải.
      Đau, phi thường đau, mỗi roi của Li Lộc Ma Đế đều làm cho Lý Dương nát gan đứt ruột.
      Nhưng thể so với lúc trước biết khi được tin Tuyết bị chết. Lúc đó cảm giác đau lòng còn kinh khủng hơn.
      Huống chi, Li Lộc Ma Đế hành hạ mình chỉ là muốn để cho mình cầu xin tha thứ, để cho mình thống khổ, biểu của mình càng thống khổ, phỏng chừng Li Lộc Ma Đế càng thêm hưng phấn, càng thêm cao hứng. Lý Dương đương nhiên làm Li Lộc Ma Đế được như ý.
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 23: Hậu diệt Hạng Vũ
      ****
      Nguồn: Tàng Thư Viện
      - Chát… Chát… Chát…
      Roi da quất xuống, lớp da người Lý Dương hoàn toàn bị đánh nát, da thịt bầy nhầy. Lý Dương chầm chậm nhắm lại mắt, tựa hồ thèm quan tâm.
      - Hừ!
      Nhìn Lý Dương như thế, Li Lộc Ma Đế vô cùng giận dữ, lúc này vung tay lên, mảng sương trắng hoàn toàn bao trùm người Lý Dương, đó là loại dược vật, Lý Dương biết đó là cái gì, nhưng là...
      thân thể giống như bị vô số con kiến cắn xé, còn thống khổ hơn nhiều so với roi da vừa rồi.
      Cái mà Li Lộc Ma Đế dùng để xát lên có vẻ giống như muối ở cõi thế tục, nhưng còn biến thái gấp vạn lần so với muối, loại thống khổ nầy thậm chí ngay trong vô thức Lý Dương cũng cảm nhận được.
      - Đau, ta muốn ngươi đau, đau chết ngươi, thậm chí cho ngươi đau đến nguyên thần hồn phi phách tán.
      Li Lộc Ma Đế hung hăng .
      Hành hạ người, với cách tra tấn ác độc như thế có thể làm cho người ta đau chết, cho dù là ma đạo cao thủ, khi đau đến cực hạn, nguyên thần cũng bị tổn thương, nếu có thác quyết (pháp quyết tự sát) sao, nhưng với cảnh giới của Lý Dương như thế sao có thể thác quyết được?
      Chính là...
      Lý Dương nguyên thần quá mạnh mẽ, làm sao có loại thống khổ nào có thể làm cho nó băng hoại được?
      - Ta chuẩn bị cho ngươi ba mươi sáu bữa tiệc lớn, xem ra ngươi có thể thông qua bữa rồi, vừa rồi bất quá là món đầu tiên, món đơn giản nhất mà thôi.
      Li Lộc Ma Đế cười lạnh, cừu hận của đối với Lý Dương đạt tới mức đạp nát cả ngũ hồ tứ hải cũng xoa dịu được.
      Ba mươi sáu cuộc đại hình tra tấn chấm dứt.
      Lý Dương đôi mắt vẫn trong veo như trước, trong đó còn có tia trào phúng, nguyên thần căn bản bị ảnh hưởng gì, vẫn tốt như trước, chỉ là lúc này thân thể Lý Dương còn kinh khủng hơn so với cái xác thối rữa.
      - Hô hô...
      Ma nguyên lực Lý Dương bắt đầu khởi động, vết thương kinh khủng bên ngoài thân thể chỉ trong chốc lát hoàn toàn khôi phục, giống như bị thương chút nào.
      - Ba mươi sáu bữa tiệc lớn? Quả tốt, biết còn có bữa nào nữa hay ?
      Lý Dương cười lạnh, giờ phút này, thân thể hoàn toàn khôi phục, thoạt nhìn tựa như hề bị thương. Hơn nữa mặt Lý Dương đầy ngạo khí, làm cho Li Lộc Ma Đế giận điên người.
      - Ah...
      Li Lộc Ma Đế gầm lớn tiếng, thể thừa nhận kết quả này, ba mươi sáu đạo đại hình lợi hại nhất của mình ra là làm Lý Dương nhíu mày chút, điều này khỏi làm khiếp sợ.
      Chín trăm triệu năm qua, hành hạ vô số cao thủ, tuyệt có người nào có thể chịu được ba mươi sáu đạo đại hình, gã Ma Đế tiền kì cao thủ cực mạnh, đến đạo đại hình thứ ba mươi năm đau đớn đến nỗi hồn phi phách tán rồi.
      Có thể tưởng tượng, ba mươi sáu đạo đại hình này kinh khủng như thế nào.
      Nhưng Lý Dương tiểu nhân vật đến ngay cả Ma Quân đều tới, thế mà có thể chịu được ba mươi sáu đạo đại hình, cũng nhíu mày lấy chút.
      Li Lộc Ma Đế nở nụ cười.
      - Tốt lắm, tốt lắm, ta hiểu rồi, vì sao Đại Tôn coi trọng ngươi như thế, tại sao ngày ấy ngươi có thể kiên trì đến cuối cùng nghe Đại Tôn giảng đạo, tại sao ngươi giết con ta, Đại Tôn cũng trừng phạt ngươi, bất quá…
      Li Lộc Ma Đế cười lạnh :
      - Ngươi hẳn phải chết thể nghi ngờ, ngay cả Đại Tôn cũng thể nào cứu được ngươi!
      Li Lộc Ma Đế nắm lấy Lý Dương, hóa thành tia chớp bay về phía Thất Thải Quang Tráo. Lúc này, Li Lộc Ma Đế rốt cục thi triển tốc độ nhanh nhất của , trong chốc lát tới Thất Thải Quang Tráo, , phải đến Thất Thải Quang Tráo.
      Mà là đến… hạch tâm cấm vực.
      - Lôi Viêm Địa Ngục hạch tâm cấm vực, ngay cả Đại Tôn cũng chịu được, dám tự tiện tiến vào, ngươi chết chắc rồi!
      Li Lộc Ma Đế đến gần hạch tâm cấm vực khoảng trăm thước, cũng dám vào gần hơn, từ xa ném Lý Dương bay vào hạch tâm cấm vực. Ma nguyên lực của vẫn bao vây Lý Dương như trước, làm cho Lý Dương thể động đậy, chỉ có thể để mặc cho ma nguyên lực trói chặt đẩy thân mình vào nơi kinh khủng nhất - Hạch tâm cấm vực.
      Lý Dương nhìn hạch tâm cấm vực đen ngòm trước mắt, hết cách rồi.
      vốn nghĩ rằng, còn có Xi Vưu, khi Li Lộc Ma Đế giết được mình, tới cuối cùng Xi Vưu ra mặt, để cho phải chết. Nhưng Lý Dương biết, Xi Vưu sớm biết Li Lộc Ma Đế bắt được rồi.
      Bất quá, Xi Vưu vốn biết, cấp bậc linh hồn Lý Dương là hỗn độn chi linh.
      Phải biết rằng, đại tây bán cầu chính là vĩnh viễn chết, vĩnh hằng bất diệt, hỗn độn chi linh vốn là như thế, mặc dù Lôi Viêm ở Lôi Viêm Địa Ngục lợi hại vô cùng, có thể làm cho Đại Tôn bị thương, bất quá chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, tuyệt có khả năng hủy diệt hỗn độn chi linh.
      Dù sao, linh hồn hỗn độn chi linh vĩnh viễn bị hủy diệt, đây là thiên đạo, quy tắc thiên địa.
      Cho nên Xi Vưu hề lo lắng cho sanh tử của Lý Dương.
      Chính là Lý Dương nhưng lại biết mình có linh hồn đặc biệt, cũng biết nguyên thần của mình căn bản e ngại Lôi Viêm.
      Rốt cục...
      Thân thể Lý Dương bay vào hạch tâm cấm vực, nhất thời, đạo Lôi Viêm đánh ra, bắn thẳng vào người Lý Dương. Lý Dương nhìn Lôi Viêm, cảm thụ Lôi Viêm có thể so với năng lượng Đại Tôn, trong lòng chỉ có nghĩ đến Tuyết.
      Li Lộc Ma Đế trong nháy mắt trở vào Thất Thải quang quyển, đồng thời chăm chú nhìn...
      - Oanh!
      Lôi Viêm oanh kích thân thể Lý Dương, trong nháy mắt Lý Dương biến mất khỏi tầm nhìn, nhưng Lôi Viêm kia công kích Thất Thải Quang Tráo như lần trước, mà rút về hạch tâm cấm vực, Li Lộc Ma Đế này mới từ Thất Thải quang quyển bước ra
      cả người run rẩy ngừng vì hưng phấn.
      - Ha ha, Tiểu Kiệt, cha rốt cục báo thù cho con rồi, con có biết ? Cha rốt cục giết Lý Dương, báo thù cho con rồi, dưới Lôi Viêm bị hôi phi tuyệt diệt, hồn phi phách tán rồi, vĩnh tồn tại rồi, ha ha…
      Li Lộc Ma Đế vô cùng khẳng định Lý Dương nhất định hồn phi phách tán rồi.
      Bởi vì tận mắt thấy, Lý Dương bị Lôi Viêm oanh kích, hóa thành hư vô.
      Lôi Viêm đánh! Đến cả người đạt tới Ma Đế hậu kỳ như , khi bị oanh kích, cũng bị nhiệt độ cực lớn trong nháy mắt hóa thành hư vô, chứ đừng Lý Dương thực lực còn cách xa .
      - Tốt lắm, hôm nay hung thủ lớn nhất bị giết, thứ hai là Hạng Vũ, giết Hạng Vũ xong, mới xem như hoàn toàn báo thù cho con ta. Giết Hạng Vũ, cho dù Đại Tôn tìm ta, muốn giết ta, ta dẫu chết cũng ân hận.
      Cuộc sống tịch mịch kéo dài, hi vọng duy nhất của chính là nhi tử, nhi tử chết, mục đich duy nhất chính là báo thù, báo thù xong dù sống hay chết, cũng thèm để ý, dù sao cũng còn có mục tiêu sống, cho dù còn sống, cũng là như xác chết biết mà thôi.
      Giờ phút này, Điền Cương phi hành cực nhanh, cố chống cự với ngọn lửa vô tận nóng cháy chung quanh, vận dụng tất cả công lực, gào lớn:
      - Sư tôn, Liệt Thiên Ma Đế, Li Lộc Ma Đế ở tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục muốn giết Lý Dương sư huynh rồi, mau tới cứu mạng!
      - Li Lộc Ma Đế ở tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục muốn giết Lý Dương sư huynh rồi!
      Lôi Viêm Địa Ngục bên trong mặc dù thể sử dụng thần thức, chính là vẫn có thể sử dụng phương pháp nguyên thủy mắt thấy tai nghe, thanh cũng truyền bình thường. Nếu Liệt Thiên Ma Đế lúc trước bên ngoài cũng có khả năng tiếng kêu to, gọi tất cả mọi người trong Lôi Viêm Địa Ngục lập tức ra.
      Trong khi tìm kiếm Lý Dương, Li Lộc Ma Đế tự nhiên dám kêu lớn, nếu phỏng chừng Lý Dương trốn vào chỗ bí mật nào đó rồi
      - Li Lộc Ma Đế tại tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục muốn giết Lý Dương sư huynh rồi!
      Thanh vang vọng cả Lôi Viêm Địa Ngục. Cả tầng thứ năm lẫn tầng thứ sáu Lôi Viêm Địa Ngục tất cả mọi người đều nghe được, thậm chí Li Lộc Ma Đế ở tầng thứ nhất cũng nghe được.
      Còn Hạng Vũ bởi vì lúc trước gặp Li Lộc Ma Đế rồi bỏ , chạy về tầng thứ năm, vì lo lắng Li Lộc Ma Đế tìm phiền toái, do Li Lộc Ma Đế muốn tìm nhất định phải tầng thứ năm Lôi Viêm Địa Ngục, cho nên Hạng Vũ đến tầng thứ ba Lôi Viêm Địa Ngục.
      ở tầng thứ ba Hạng Vũ liền nghe được thanh Điền Cương
      - Cái gì!
      Hạng Vũ nhất thời kinh hãi, Lý Dương công lực đến đâu, Li Lộc Ma Đế lại là cấp bậc nào, tự nhiên biết . Lý Dương căn bản có cách nào chống cự Li Lộc Ma Đế, chênh lệch quá lớn.
      - Hô!
      Hạng Vũ thậm chí có lo lắng cho an toàn của mình, lúc này cưỡi thần khí phá , sớm bay nhanh về phía tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục.
      Kể cả ba người Liệt Thiên, Nham Dong, Liễu Nhu Ma Đế ở tầng thứ sáu Lôi Viêm Địa Ngục cũng nghe được thanh , Liễu Nhu Ma Đế nghi hoặc hỏi:
      - Liệt Thiên đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Li Lộc Ma Đế sao lại muốn giết Lý Dương gì gì đó?
      - Chết rồi! Các ngươi mau cùng ta tới đó!
      Lý Dương giết Li Kiệt, Li Lộc tới báo thù, Liệt Thiên Ma Đế tự nhiên trong nháy mắt hiểu ngay.
      Nhưng… Liệt Thiên Ma Đế biết Xi Vưu Đại Tôn quan tâm Lý Dương đến như thế nào, ngay cả khi Lý Dương giết Li Kiệt, Xi Vưu Đại Tôn cũng trách Lý Dương, bởi vậy có thể tưởng tượng địa vị Lý Dương trong lòng Xi Vưu Đại Tôn. Liệt Thiên Ma Đế tự nhiên thể để Li Lộc Ma Đế giết Lý Dương.
      Nham Dong Ma Đế cùng Liễu Nhu Ma Đế nhìn thần sắc Liệt Thiên Ma Đế, cũng biết có chuyện hay, lúc này cũng lập tức theo Liệt Thiên Ma Đế, hướng về phía tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục bay .
      tu luyện ở Lôi Viêm Địa Ngục tầng thứ sáu người dưới trướng Xi Vưu Đại Tôn là Mông Sơn Ma Đế vừa nghe, cũng nghi hoặc, tự nhủ:
      - Li Lộc Ma Đế sao lại chạy đến Lôi Viêm Địa Ngục giết người? Đến xem thử.
      Cùng lúc, bốn Ma Đế khác tu luyện ở Lôi Viêm Địa Ngục cũng chạy vội về tầng thứ nhất.
      Cơ hồ ngay sau khi thanh Điền Cương vang lên, Lôi Viêm Địa Ngục thất đại Ma Đế tại tầng thứ sáu cũng chạy về tầng thứ nhất, hơn nữa cũng có nhiều Ma Quân tại tầng thứ năm cũng muốn xem náo nhiệt nên lập tức bay về tầng thứ nhất xem rốt cuộc xảy ra tình gì.
      Vừa thấy Lý Dương bị Lôi Viêm Địa Ngục đánh thành hư vô, liền nghe tiếng kêu thất thanh của Điền Cương, Li Lộc Ma Đế nở nụ cười.
      - Ha ha, đính thị Điền Cương hoảng hốt rồi, ta muốn tìm kiếm Hạng Vũ, biết nên chỗ nào mới kiếm ra , thế mà bây giờ nghe được thanh Điền Cương, Hạng Vũ chắc muốn chạy về đây rồi, ta cũng cần cày nát cả thiên địa để tìm Hạng Vũ nữa.
      Li Lộc Ma Đế bình tĩnh ngồi trong Thất Thải Quang Tráo chờ Hạng Vũ đến.
      lâu sau...
      Li Lộc Ma Đế nhãn tình sáng lên, thân ảnh Hạng Vũ như đạo thiểm điện vọt tới, là người thứ nhất về tới tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục.
      Thứ nhất, Hạng Vũ có thần khí phá , tốc độ vốn rất nhanh, thứ hai, vốn ở tầng thứ ba Lôi Viêm Địa Ngục, khoảng cách rất gần tầng thứ nhất, tự nhiên là người thứ nhất tới nơi.
      Liệt Thiên Ma Đế mặc dù cũng có thần khí, công lực mạnh hơn Hạng Vũ, tốc độ nhanh hơn Hạng Vũ, nhưng ở tầng thứ sáu Lôi Viêm Địa Ngục, muốn bay về tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục, phải mất khoảng thời gian nữa, thất đại Ma Đế cũng có ai chạy về kịp.
      - Li Lộc Ma Đế, Lý Dương đâu? Lý Dương đâu, Lý Dương ở nơi nào?
      Hạng Vũ hét lớn với Li Lộc Ma Đế, Hạng Vũ có vẻ thập phần khẩn cấp, nhưng quên mất điểm…
      Li Lộc Ma Đế cười ngạo nghễ :
      - bị ta giết.
      Hạng Vũ sắc mặt bỗng trở nên trắng bệch, tình mà sợ nhất rốt cục xảy ra. dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, nhưng muộn, nhìn Li Lộc Ma Đế, Hạng Vũ bốc lên cơn phẫn nộ.
      Nhưng cũng biết được mình phải là đối thủ của Li Lộc Ma Đế.
      - Li Lộc, ngươi chờ Đại Tôn trừng phạt!
      Hạng Vũ hừ lạnh tiếng, muốn cưỡi thần khí bay .
      - Còn muốn chạy?
      Li Lộc Ma Đế thân hình chợt lóe, chắn trước người Hạng Vũ, mặt có nụ cười biến thái, thấy Hạng Vũ tới, Li Lộc Ma Đế càng thêm hưng phấn, chỉ muốn giết Hạng Vũ ngay, đại cừu của sắp được trả sòng phẳng rồi.
      - Chẳng lẽ ngay cả ta ngươi cũng muốn giết?
      Trong mắt Hạng Vũ bỗng lên hàn mang, lạnh lùng hỏi.
      Li Lộc Ma Đế cười:
      - Đúng, ngươi phải có cảm tình Lý Dương sao? Thế ngươi chết chung với ?
      Vừa , Li Lộc Ma Đế liền bay về phía Hạng Vũ. Hạng Vũ bất chấp mọi chuyện, nhất thời hét lớn tiếng, thần khí phá bạo xuất.
      - Khai Thiên Tích Địa!
      Hạng Vũ hét lớn tiếng, xuất ra chiêu cực mạnh.
      - Oanh!
      Li Lộc Ma Đế vung tay nắm được thần khí phá , căn bản coi thần khí sắc bén vào đâu.
      Đạt tới Ma Đế hậu kỳ, thân thể quá mạnh, so với thượng phẩm ma khí còn cứng hơn, phải biết rằng, cao thủ cấp bậc Ma Đế, gần như ai cũng đều có thần khí, thần khí mặc dù có thể làm bọn họ bị thương, nhưng với thần khí trong tay Hạng Vũ, cũng cách gì thương tổn được Li Lộc Ma Đế.
      Dù sao Hạng Vũ mới là Ma Quân tiền kì, công lực chênh lệch quá lớn.
      Hạng Vũ cười khổ.
      Chênh lệch có quá lớn. Cả khi Li Lộc Ma Đế thèm vận dụng thần khí, mình cũng phải là đối thủ của . khi vận dụng, coi như mình bó tay chịu trói rồi. thực tế, lúc này, Hạng Vũ muốn bó tay chịu trói rồi.
      - Chết!
      Li Lộc Ma Đế trong mắt lên tia hàn quang, tay phải hóa thành tia chớp, đột nhiên đánh xuống.
      - Dừng tay!
      tiếng hét lớn vang lên.
      Đồng thời...
      đạo đao mang phá mà đến, đột nhiên chém vào tay Li Lộc Ma Đế, tay phải Li Lộc Ma Đế bị chặt đứt, máu tươi phun ra, đồng thời ánh đao chợt lóe lên, tiếp tục công kích thân hình Li Lộc Ma Đế.
      - Sư đệ, ngươi có việc gì chứ.
      Liệt Thiên Ma Đế mang theo Nham Dong Ma Đế, Liễu Nhu Ma Đế tới bên cạnh Hạng Vũ.
      Liệt Thiên Ma Đế cũng là cao thủ cấp bậc Ma Đế, hơn nữa vừa rồi sử dụng thần khí Liệt Thiên công kích, trong đó lại chứa Phá Sơn Liệt , tự nhiên uy lực rất lớn, chặt đứt tay Li Lộc Ma Đế.
      Li Lộc Ma Đế lạnh lùng nhìn mấy người Liệt Thiên Ma Đế, trong tay quang mang lên, tay phải phục hồi sứt mẻ gì. Sát khí của Li Lộc Ma Đế như triều lãng mênh mông, sát khí trong mắt làm tất cả mọi người đều nhìn thấy, còn quan tâm gì nữa, hôm nay phải giết Hạng Vũ cho được.
      - Hôm nay, Hạng Vũ chắc chắn phải chết, ai dám cản ta, giết tha!
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 23: Hậu diệt Hạng Vũ
      ****
      Nguồn: Tàng Thư Viện
      - Chát… Chát… Chát…
      Roi da quất xuống, lớp da người Lý Dương hoàn toàn bị đánh nát, da thịt bầy nhầy. Lý Dương chầm chậm nhắm lại mắt, tựa hồ thèm quan tâm.
      - Hừ!
      Nhìn Lý Dương như thế, Li Lộc Ma Đế vô cùng giận dữ, lúc này vung tay lên, mảng sương trắng hoàn toàn bao trùm người Lý Dương, đó là loại dược vật, Lý Dương biết đó là cái gì, nhưng là...
      thân thể giống như bị vô số con kiến cắn xé, còn thống khổ hơn nhiều so với roi da vừa rồi.
      Cái mà Li Lộc Ma Đế dùng để xát lên có vẻ giống như muối ở cõi thế tục, nhưng còn biến thái gấp vạn lần so với muối, loại thống khổ nầy thậm chí ngay trong vô thức Lý Dương cũng cảm nhận được.
      - Đau, ta muốn ngươi đau, đau chết ngươi, thậm chí cho ngươi đau đến nguyên thần hồn phi phách tán.
      Li Lộc Ma Đế hung hăng .
      Hành hạ người, với cách tra tấn ác độc như thế có thể làm cho người ta đau chết, cho dù là ma đạo cao thủ, khi đau đến cực hạn, nguyên thần cũng bị tổn thương, nếu có thác quyết (pháp quyết tự sát) sao, nhưng với cảnh giới của Lý Dương như thế sao có thể thác quyết được?
      Chính là...
      Lý Dương nguyên thần quá mạnh mẽ, làm sao có loại thống khổ nào có thể làm cho nó băng hoại được?
      - Ta chuẩn bị cho ngươi ba mươi sáu bữa tiệc lớn, xem ra ngươi có thể thông qua bữa rồi, vừa rồi bất quá là món đầu tiên, món đơn giản nhất mà thôi.
      Li Lộc Ma Đế cười lạnh, cừu hận của đối với Lý Dương đạt tới mức đạp nát cả ngũ hồ tứ hải cũng xoa dịu được.
      Ba mươi sáu cuộc đại hình tra tấn chấm dứt.
      Lý Dương đôi mắt vẫn trong veo như trước, trong đó còn có tia trào phúng, nguyên thần căn bản bị ảnh hưởng gì, vẫn tốt như trước, chỉ là lúc này thân thể Lý Dương còn kinh khủng hơn so với cái xác thối rữa.
      - Hô hô...
      Ma nguyên lực Lý Dương bắt đầu khởi động, vết thương kinh khủng bên ngoài thân thể chỉ trong chốc lát hoàn toàn khôi phục, giống như bị thương chút nào.
      - Ba mươi sáu bữa tiệc lớn? Quả tốt, biết còn có bữa nào nữa hay ?
      Lý Dương cười lạnh, giờ phút này, thân thể hoàn toàn khôi phục, thoạt nhìn tựa như hề bị thương. Hơn nữa mặt Lý Dương đầy ngạo khí, làm cho Li Lộc Ma Đế giận điên người.
      - Ah...
      Li Lộc Ma Đế gầm lớn tiếng, thể thừa nhận kết quả này, ba mươi sáu đạo đại hình lợi hại nhất của mình ra là làm Lý Dương nhíu mày chút, điều này khỏi làm khiếp sợ.
      Chín trăm triệu năm qua, hành hạ vô số cao thủ, tuyệt có người nào có thể chịu được ba mươi sáu đạo đại hình, gã Ma Đế tiền kì cao thủ cực mạnh, đến đạo đại hình thứ ba mươi năm đau đớn đến nỗi hồn phi phách tán rồi.
      Có thể tưởng tượng, ba mươi sáu đạo đại hình này kinh khủng như thế nào.
      Nhưng Lý Dương tiểu nhân vật đến ngay cả Ma Quân đều tới, thế mà có thể chịu được ba mươi sáu đạo đại hình, cũng nhíu mày lấy chút.
      Li Lộc Ma Đế nở nụ cười.
      - Tốt lắm, tốt lắm, ta hiểu rồi, vì sao Đại Tôn coi trọng ngươi như thế, tại sao ngày ấy ngươi có thể kiên trì đến cuối cùng nghe Đại Tôn giảng đạo, tại sao ngươi giết con ta, Đại Tôn cũng trừng phạt ngươi, bất quá…
      Li Lộc Ma Đế cười lạnh :
      - Ngươi hẳn phải chết thể nghi ngờ, ngay cả Đại Tôn cũng thể nào cứu được ngươi!
      Li Lộc Ma Đế nắm lấy Lý Dương, hóa thành tia chớp bay về phía Thất Thải Quang Tráo. Lúc này, Li Lộc Ma Đế rốt cục thi triển tốc độ nhanh nhất của , trong chốc lát tới Thất Thải Quang Tráo, , phải đến Thất Thải Quang Tráo.
      Mà là đến… hạch tâm cấm vực.
      - Lôi Viêm Địa Ngục hạch tâm cấm vực, ngay cả Đại Tôn cũng chịu được, dám tự tiện tiến vào, ngươi chết chắc rồi!
      Li Lộc Ma Đế đến gần hạch tâm cấm vực khoảng trăm thước, cũng dám vào gần hơn, từ xa ném Lý Dương bay vào hạch tâm cấm vực. Ma nguyên lực của vẫn bao vây Lý Dương như trước, làm cho Lý Dương thể động đậy, chỉ có thể để mặc cho ma nguyên lực trói chặt đẩy thân mình vào nơi kinh khủng nhất - Hạch tâm cấm vực.
      Lý Dương nhìn hạch tâm cấm vực đen ngòm trước mắt, hết cách rồi.
      vốn nghĩ rằng, còn có Xi Vưu, khi Li Lộc Ma Đế giết được mình, tới cuối cùng Xi Vưu ra mặt, để cho phải chết. Nhưng Lý Dương biết, Xi Vưu sớm biết Li Lộc Ma Đế bắt được rồi.
      Bất quá, Xi Vưu vốn biết, cấp bậc linh hồn Lý Dương là hỗn độn chi linh.
      Phải biết rằng, đại tây bán cầu chính là vĩnh viễn chết, vĩnh hằng bất diệt, hỗn độn chi linh vốn là như thế, mặc dù Lôi Viêm ở Lôi Viêm Địa Ngục lợi hại vô cùng, có thể làm cho Đại Tôn bị thương, bất quá chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, tuyệt có khả năng hủy diệt hỗn độn chi linh.
      Dù sao, linh hồn hỗn độn chi linh vĩnh viễn bị hủy diệt, đây là thiên đạo, quy tắc thiên địa.
      Cho nên Xi Vưu hề lo lắng cho sanh tử của Lý Dương.
      Chính là Lý Dương nhưng lại biết mình có linh hồn đặc biệt, cũng biết nguyên thần của mình căn bản e ngại Lôi Viêm.
      Rốt cục...
      Thân thể Lý Dương bay vào hạch tâm cấm vực, nhất thời, đạo Lôi Viêm đánh ra, bắn thẳng vào người Lý Dương. Lý Dương nhìn Lôi Viêm, cảm thụ Lôi Viêm có thể so với năng lượng Đại Tôn, trong lòng chỉ có nghĩ đến Tuyết.
      Li Lộc Ma Đế trong nháy mắt trở vào Thất Thải quang quyển, đồng thời chăm chú nhìn...
      - Oanh!
      Lôi Viêm oanh kích thân thể Lý Dương, trong nháy mắt Lý Dương biến mất khỏi tầm nhìn, nhưng Lôi Viêm kia công kích Thất Thải Quang Tráo như lần trước, mà rút về hạch tâm cấm vực, Li Lộc Ma Đế này mới từ Thất Thải quang quyển bước ra
      cả người run rẩy ngừng vì hưng phấn.
      - Ha ha, Tiểu Kiệt, cha rốt cục báo thù cho con rồi, con có biết ? Cha rốt cục giết Lý Dương, báo thù cho con rồi, dưới Lôi Viêm bị hôi phi tuyệt diệt, hồn phi phách tán rồi, vĩnh tồn tại rồi, ha ha…
      Li Lộc Ma Đế vô cùng khẳng định Lý Dương nhất định hồn phi phách tán rồi.
      Bởi vì tận mắt thấy, Lý Dương bị Lôi Viêm oanh kích, hóa thành hư vô.
      Lôi Viêm đánh! Đến cả người đạt tới Ma Đế hậu kỳ như , khi bị oanh kích, cũng bị nhiệt độ cực lớn trong nháy mắt hóa thành hư vô, chứ đừng Lý Dương thực lực còn cách xa .
      - Tốt lắm, hôm nay hung thủ lớn nhất bị giết, thứ hai là Hạng Vũ, giết Hạng Vũ xong, mới xem như hoàn toàn báo thù cho con ta. Giết Hạng Vũ, cho dù Đại Tôn tìm ta, muốn giết ta, ta dẫu chết cũng ân hận.
      Cuộc sống tịch mịch kéo dài, hi vọng duy nhất của chính là nhi tử, nhi tử chết, mục đich duy nhất chính là báo thù, báo thù xong dù sống hay chết, cũng thèm để ý, dù sao cũng còn có mục tiêu sống, cho dù còn sống, cũng là như xác chết biết mà thôi.
      Giờ phút này, Điền Cương phi hành cực nhanh, cố chống cự với ngọn lửa vô tận nóng cháy chung quanh, vận dụng tất cả công lực, gào lớn:
      - Sư tôn, Liệt Thiên Ma Đế, Li Lộc Ma Đế ở tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục muốn giết Lý Dương sư huynh rồi, mau tới cứu mạng!
      - Li Lộc Ma Đế ở tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục muốn giết Lý Dương sư huynh rồi!
      Lôi Viêm Địa Ngục bên trong mặc dù thể sử dụng thần thức, chính là vẫn có thể sử dụng phương pháp nguyên thủy mắt thấy tai nghe, thanh cũng truyền bình thường. Nếu Liệt Thiên Ma Đế lúc trước bên ngoài cũng có khả năng tiếng kêu to, gọi tất cả mọi người trong Lôi Viêm Địa Ngục lập tức ra.
      Trong khi tìm kiếm Lý Dương, Li Lộc Ma Đế tự nhiên dám kêu lớn, nếu phỏng chừng Lý Dương trốn vào chỗ bí mật nào đó rồi
      - Li Lộc Ma Đế tại tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục muốn giết Lý Dương sư huynh rồi!
      Thanh vang vọng cả Lôi Viêm Địa Ngục. Cả tầng thứ năm lẫn tầng thứ sáu Lôi Viêm Địa Ngục tất cả mọi người đều nghe được, thậm chí Li Lộc Ma Đế ở tầng thứ nhất cũng nghe được.
      Còn Hạng Vũ bởi vì lúc trước gặp Li Lộc Ma Đế rồi bỏ , chạy về tầng thứ năm, vì lo lắng Li Lộc Ma Đế tìm phiền toái, do Li Lộc Ma Đế muốn tìm nhất định phải tầng thứ năm Lôi Viêm Địa Ngục, cho nên Hạng Vũ đến tầng thứ ba Lôi Viêm Địa Ngục.
      ở tầng thứ ba Hạng Vũ liền nghe được thanh Điền Cương
      - Cái gì!
      Hạng Vũ nhất thời kinh hãi, Lý Dương công lực đến đâu, Li Lộc Ma Đế lại là cấp bậc nào, tự nhiên biết . Lý Dương căn bản có cách nào chống cự Li Lộc Ma Đế, chênh lệch quá lớn.
      - Hô!
      Hạng Vũ thậm chí có lo lắng cho an toàn của mình, lúc này cưỡi thần khí phá , sớm bay nhanh về phía tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục.
      Kể cả ba người Liệt Thiên, Nham Dong, Liễu Nhu Ma Đế ở tầng thứ sáu Lôi Viêm Địa Ngục cũng nghe được thanh , Liễu Nhu Ma Đế nghi hoặc hỏi:
      - Liệt Thiên đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Li Lộc Ma Đế sao lại muốn giết Lý Dương gì gì đó?
      - Chết rồi! Các ngươi mau cùng ta tới đó!
      Lý Dương giết Li Kiệt, Li Lộc tới báo thù, Liệt Thiên Ma Đế tự nhiên trong nháy mắt hiểu ngay.
      Nhưng… Liệt Thiên Ma Đế biết Xi Vưu Đại Tôn quan tâm Lý Dương đến như thế nào, ngay cả khi Lý Dương giết Li Kiệt, Xi Vưu Đại Tôn cũng trách Lý Dương, bởi vậy có thể tưởng tượng địa vị Lý Dương trong lòng Xi Vưu Đại Tôn. Liệt Thiên Ma Đế tự nhiên thể để Li Lộc Ma Đế giết Lý Dương.
      Nham Dong Ma Đế cùng Liễu Nhu Ma Đế nhìn thần sắc Liệt Thiên Ma Đế, cũng biết có chuyện hay, lúc này cũng lập tức theo Liệt Thiên Ma Đế, hướng về phía tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục bay .
      tu luyện ở Lôi Viêm Địa Ngục tầng thứ sáu người dưới trướng Xi Vưu Đại Tôn là Mông Sơn Ma Đế vừa nghe, cũng nghi hoặc, tự nhủ:
      - Li Lộc Ma Đế sao lại chạy đến Lôi Viêm Địa Ngục giết người? Đến xem thử.
      Cùng lúc, bốn Ma Đế khác tu luyện ở Lôi Viêm Địa Ngục cũng chạy vội về tầng thứ nhất.
      Cơ hồ ngay sau khi thanh Điền Cương vang lên, Lôi Viêm Địa Ngục thất đại Ma Đế tại tầng thứ sáu cũng chạy về tầng thứ nhất, hơn nữa cũng có nhiều Ma Quân tại tầng thứ năm cũng muốn xem náo nhiệt nên lập tức bay về tầng thứ nhất xem rốt cuộc xảy ra tình gì.
      Vừa thấy Lý Dương bị Lôi Viêm Địa Ngục đánh thành hư vô, liền nghe tiếng kêu thất thanh của Điền Cương, Li Lộc Ma Đế nở nụ cười.
      - Ha ha, đính thị Điền Cương hoảng hốt rồi, ta muốn tìm kiếm Hạng Vũ, biết nên chỗ nào mới kiếm ra , thế mà bây giờ nghe được thanh Điền Cương, Hạng Vũ chắc muốn chạy về đây rồi, ta cũng cần cày nát cả thiên địa để tìm Hạng Vũ nữa.
      Li Lộc Ma Đế bình tĩnh ngồi trong Thất Thải Quang Tráo chờ Hạng Vũ đến.
      lâu sau...
      Li Lộc Ma Đế nhãn tình sáng lên, thân ảnh Hạng Vũ như đạo thiểm điện vọt tới, là người thứ nhất về tới tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục.
      Thứ nhất, Hạng Vũ có thần khí phá , tốc độ vốn rất nhanh, thứ hai, vốn ở tầng thứ ba Lôi Viêm Địa Ngục, khoảng cách rất gần tầng thứ nhất, tự nhiên là người thứ nhất tới nơi.
      Liệt Thiên Ma Đế mặc dù cũng có thần khí, công lực mạnh hơn Hạng Vũ, tốc độ nhanh hơn Hạng Vũ, nhưng ở tầng thứ sáu Lôi Viêm Địa Ngục, muốn bay về tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục, phải mất khoảng thời gian nữa, thất đại Ma Đế cũng có ai chạy về kịp.
      - Li Lộc Ma Đế, Lý Dương đâu? Lý Dương đâu, Lý Dương ở nơi nào?
      Hạng Vũ hét lớn với Li Lộc Ma Đế, Hạng Vũ có vẻ thập phần khẩn cấp, nhưng quên mất điểm…
      Li Lộc Ma Đế cười ngạo nghễ :
      - bị ta giết.
      Hạng Vũ sắc mặt bỗng trở nên trắng bệch, tình mà sợ nhất rốt cục xảy ra. dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, nhưng muộn, nhìn Li Lộc Ma Đế, Hạng Vũ bốc lên cơn phẫn nộ.
      Nhưng cũng biết được mình phải là đối thủ của Li Lộc Ma Đế.
      - Li Lộc, ngươi chờ Đại Tôn trừng phạt!
      Hạng Vũ hừ lạnh tiếng, muốn cưỡi thần khí bay .
      - Còn muốn chạy?
      Li Lộc Ma Đế thân hình chợt lóe, chắn trước người Hạng Vũ, mặt có nụ cười biến thái, thấy Hạng Vũ tới, Li Lộc Ma Đế càng thêm hưng phấn, chỉ muốn giết Hạng Vũ ngay, đại cừu của sắp được trả sòng phẳng rồi.
      - Chẳng lẽ ngay cả ta ngươi cũng muốn giết?
      Trong mắt Hạng Vũ bỗng lên hàn mang, lạnh lùng hỏi.
      Li Lộc Ma Đế cười:
      - Đúng, ngươi phải có cảm tình Lý Dương sao? Thế ngươi chết chung với ?
      Vừa , Li Lộc Ma Đế liền bay về phía Hạng Vũ. Hạng Vũ bất chấp mọi chuyện, nhất thời hét lớn tiếng, thần khí phá bạo xuất.
      - Khai Thiên Tích Địa!
      Hạng Vũ hét lớn tiếng, xuất ra chiêu cực mạnh.
      - Oanh!
      Li Lộc Ma Đế vung tay nắm được thần khí phá , căn bản coi thần khí sắc bén vào đâu.
      Đạt tới Ma Đế hậu kỳ, thân thể quá mạnh, so với thượng phẩm ma khí còn cứng hơn, phải biết rằng, cao thủ cấp bậc Ma Đế, gần như ai cũng đều có thần khí, thần khí mặc dù có thể làm bọn họ bị thương, nhưng với thần khí trong tay Hạng Vũ, cũng cách gì thương tổn được Li Lộc Ma Đế.
      Dù sao Hạng Vũ mới là Ma Quân tiền kì, công lực chênh lệch quá lớn.
      Hạng Vũ cười khổ.
      Chênh lệch có quá lớn. Cả khi Li Lộc Ma Đế thèm vận dụng thần khí, mình cũng phải là đối thủ của . khi vận dụng, coi như mình bó tay chịu trói rồi. thực tế, lúc này, Hạng Vũ muốn bó tay chịu trói rồi.
      - Chết!
      Li Lộc Ma Đế trong mắt lên tia hàn quang, tay phải hóa thành tia chớp, đột nhiên đánh xuống.
      - Dừng tay!
      tiếng hét lớn vang lên.
      Đồng thời...
      đạo đao mang phá mà đến, đột nhiên chém vào tay Li Lộc Ma Đế, tay phải Li Lộc Ma Đế bị chặt đứt, máu tươi phun ra, đồng thời ánh đao chợt lóe lên, tiếp tục công kích thân hình Li Lộc Ma Đế.
      - Sư đệ, ngươi có việc gì chứ.
      Liệt Thiên Ma Đế mang theo Nham Dong Ma Đế, Liễu Nhu Ma Đế tới bên cạnh Hạng Vũ.
      Liệt Thiên Ma Đế cũng là cao thủ cấp bậc Ma Đế, hơn nữa vừa rồi sử dụng thần khí Liệt Thiên công kích, trong đó lại chứa Phá Sơn Liệt , tự nhiên uy lực rất lớn, chặt đứt tay Li Lộc Ma Đế.
      Li Lộc Ma Đế lạnh lùng nhìn mấy người Liệt Thiên Ma Đế, trong tay quang mang lên, tay phải phục hồi sứt mẻ gì. Sát khí của Li Lộc Ma Đế như triều lãng mênh mông, sát khí trong mắt làm tất cả mọi người đều nhìn thấy, còn quan tâm gì nữa, hôm nay phải giết Hạng Vũ cho được.
      - Hôm nay, Hạng Vũ chắc chắn phải chết, ai dám cản ta, giết tha!
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 25 : Cấm vực chi biến
      ****
      Nguồn: Tàng Thư Viện
      Điền Cương cẩn thận nhìn vào trung ương hạch tâm cấm vực, thấy khoảng tối đen ngòm, ở phía trung ương đằng xa, thấy có nhiều điểm quang mang, căn bản nhìn thấy thân ảnh Lý Dương.
      - Oanh!
      luồng Lôi Viêm đột nhiên xuất , bắn thẳng về phía Xi Vưu và Điền Cương, vòng tròn bảy sắc bao phủ phía ngoài Xi Vưu và Điền Cương chỉ duy trì được trong chốc lát, sau đó bị bắn thủng, Xi Vưu hừ lạnh tiếng, tay phải phát chưởng, chưởng bổ lên Lôi Viêm, nhất thời luồng sét biến mất.
      - Lôi Viêm quả nhiên uy lực , lúc trước bổn tôn cùng Cộng Công, Chúc Dung ba người hợp lực, phải dùng chu thiên đại trận, lập nên trăm lẻ tám điểm tại tầng thứ nhất Lôi Viêm Địa Ngục, loại Thất Thải quang quyển này mới có thể chống đỡ được Lôi Viêm.
      Xi Vưu cảm thán .
      Điền Cương vừa nghe, vô cùng hoảng sợ, công kích tại Lôi Viêm Địa Ngục quả nhiên rất mạnh, ngay cả Đại Tôn cũng phải sợ hãi than, màn hào quang bao phủ cũng có thể bị dễ dàng đánh xuyên qua. Phải đến Tam Tôn hợp lực và thông qua đại trận, mới có thể chống đỡ được công kích.
      - Đại Tôn. Nghe uy lực tại hạch tâm cấm vực này vô cùng lớn, thậm chí có thể làm bị thương cao thủ cấp bậc Đại Tôn, biết hay giả?
      Điền Cương nghi hoặc hỏi, vừa rồi chính thấy Xi Vưu dễ dàng đánh tan Lôi Viêm.
      Xi Vưu cười, nhưng gì.
      Thân thể của chính là chính là tương đương với thân thể Bàn Cổ, là thân thể mạnh nhất trong lục giới. Lôi Viêm có lẽ có thể làm Đại Tôn khác bị thương, cũng thể gây thương tổn cho Xi Vưu, bất quá tình này muốn nhiều với Điền Cương.
      - Ha ha, bổn tôn quên mất, ngươi thể sử dụng thần thức tại Lôi Viêm Địa Ngục.
      Xi Vưu ha ha cười, để cho Điền Cương nhìn lại lần nữa vào trung ương hạch tâm cấm vực, chỉ là hạch tâm cấm vực có đường kính gần trăm dặm. Nhìn chút làm sao tìm được?
      Xi Vưu có thể dùng thần thức quan sát trong Lôi Viêm Địa Ngục với phạm vi khoảng ngàn dặm, tự nhiên thấy được thân ảnh Lý Dương.
      Thực ra khi thấy trạng thái Lý Dương vào lúc này, cũng là thập phần kinh ngạc.
      Vốn, tại tưởng thân thể Lý Dương có lẽ bị hủy diệt, còn nguyên thần vẫn tồn tại, nhưng tình huống thực tế khác xa so với những gì tưởng tượng.
      - , đến trung ương xem rồi hãy .
      Năng lượng Xi Vưu bao bọc lấy Điền Cương, cả người bay nhanh về khu vực trung ương. Điền Cương mở to hai mắt nhìn vào trung ương hạch tâm cấm vực. khó có thể tin, sư huynh của mình ra là có thể vẫn còn sinh tồn tại hạch tâm cấm vực.
      Nhưng tin những gì Xi Vưu Đại Tôn , dù sao là Đại Tôn, chắc lừa mình. Huống chi Điền Cương cũng hy vọng Lý Dương có thể còn sống.
      - Oanh!... Oanh!...
      Rồi đột nhiên hai đạo Lôi Viêm bắn ra, hai đạo Lôi Viêm này so với Lôi Viêm vừa rồi còn nóng hơn nhiều, cuồng bạo hơn nhiều, Xi Vưu hơi nhíu mày, tay phải trong nháy mắt đánh ra hai thủ ảnh, tựa hồ đồng thời đánh trúng hai đạo Lôi Viêm.
      Hai đạo Lôi Viêm tiêu tan.
      Chính là...
      - Oanh!... Oanh!... Oanh!...
      Lại có ba đạo Lôi Viêm bay vọt tới. Lúc này Xi Vưu hơi nghi hoặc, cũng từng tiến vào hạch tâm khu vực của Lôi Viêm Địa Ngục, bình thường công kích lần xong, công kích tiếp lần thứ hai, hiểu tại sao bây giờ lại như thế?
      kịp tự hỏi, Xi Vưu tay phải huyễn hóa thành ba đạo thủ ảnh, nhanh như chớp đánh vào ba đạo Lôi Viêm. Lôi Viêm lập tức tan biến.
      Điền Cương ở phía sau hoảng sợ. Nhìn Xi Vưu giống như tiện tay có thể dễ dàng đánh tan ba đạo Lôi Viêm kinh khủng, trong lòng khỏi cảm thấy càng thêm kính sợ đối với thực lực của Xi Vưu, dù sao Lôi Viêm có thể dễ dàng hủy diệt cả cao thủ Ma Đế hậu kỳ.
      - Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!...
      Lại bốn đạo Lôi Viêm bắn ra…
      lần lại lần. Lôi Viêm cứ theo thứ tự tăng lên mà công kích, số lượng Lôi Viêm càng ngày càng nhiều, uy lực càng ngày càng mạnh, đến Xi Vưu cũng cảm thấy có điểm khó nuốt.
      Dù sao cũng phải bảo vệ Điền Cương, Điền Cương cần dính phát Lôi Viêm là chết ngay.
      Mấy trăm đạo Lôi Viêm điên cuồng công kích tới. Mỗi đạo đều lớn tới nửa thước, cực kỳ kinh dị, Xi Vưu vẫn cực kỳ lạnh nhạt như trước, tay phải huyễn hóa ra mấy trăm đạo thủ ảnh, ngắm từng đạo mà bổ xuống, mặc cho Lôi Viêm nhiều đến đâu, cũng bị tiêu tan như trước.
      - Việc lạ, việc lạ!
      Xi Vưu đột nhiên dừng lại, nghĩ ra, cũng tới hạch tâm cấm vực vài lần rồi, cho tới bây giờ gặp tình huống như vậy bao giờ, Lôi Viêm công kích giống như bất tận, cứ tăng lên theo theo thứ tự, càng ngày càng lợi hại. rất kì quái.
      “Trước nay có có chuyện như vậy, chẳng lẽ này hạch tâm cấm vực xảy ra biến cố gì? Chẳng lẽ là… Lý Dương?” Xi Vưu trong lòng vừa động, nếu so với hạch tâm cấm vực ngày trước, hạch tâm cấm vực lúc này cũng chỉ có Lý Dương là nhân tố mới mà thôi.
      - Đại Tôn, bây giờ Lôi Viêm công kích nữa.
      Điền Cương đứng phía sau Xi Vưu .
      Xi Vưu vừa nghe, cũng phát ra tình này, do mình bây giờ dừng lại phi hành, Lôi Viêm kia cũng công kích nữa. Đột nhiên Xi Vưu nghĩ tới khả năng.
      Xi Vưu lúc này mang theo Điền Cương lại tiến về vị trí Lý Dương mà phi hành, quả nhiên, có đến mấy trăm đạo Lôi Viêm bay tới, so với lúc nãy tăng mạnh hơn nhiều. Xi Vưu lại ra tay, đánh tan tất cả Lôi Viêm.
      “Gần trung ương hạch tâm cấm vực, nó công kích, nếu lui về phía sau sao?” Xi Vưu bèn mang theo Điền Cương lui về phía sau, này Lôi Viêm ngưng công kích, từ đó, Xi Vưu xác định điểm "Hạch tâm cấm vực xảy ra biến hóa, ra là được đến gần sát trung ương, càng gần trung tâm, Lôi Viêm công kích càng nhiều.”
      “Hừ, ta muốn nhìn xem hạch tâm cấm vực rốt cuộc xảy ra biến hóa gì, có phải là bởi vì Lý Dương.” Xi Vưu trong lòng cũng muốn biết, tính mạng Đại Tôn là vô hạn, sống mãi cũng rất buồn chán, nếu gây tranh đấu rồi. Bây giờ vất vả mới gặp được việc thần bí như thế, Xi Vưu đương nhiên nhất định tìm hiểu cho ràng.
      Mang theo Điền Cương, Xi Vưu như tia chớp bay về phía trung ương.
      Xi Vưu tốc độ nhanh như vậy, Lôi Viêm phóng tới với tốc độ cũng nhanh hơn, đồng thời mật độ cũng đột nhiên gia tăng, chỉ thấy đầy trời vô số Lôi Viêm ầm ầm phóng tới, Xi Vưu khóe miệng mỉm cười, chỉ dùng tay phải. Tốc độ tay phải cực nhanh, có thể trong nháy mắt đánh tan tất cả Lôi Viêm.
      Vô số Lôi Viêm ngừng oanh kích, đánh tan đạo, lại thấy phóng tới hai đạo, vô cùng vô tận Lôi Viêm ngừng oanh kích, tựa hồ muốn cản trở cho Xi Vưu tới, Xi Vưu chính là sở hữu thân thể Bàn Cổ nên cũng chẳng e ngại gì. Điền Cương mở to hai mắt nhìn chung quanh thấy vô số Lôi Viêm, giống như bị hoa mắt. Từng đạo Lôi Viêm bị đánh tan, quả nhiên dễ dàng, chỉ nhìn cách Xi Vưu dễ dàng như thế, ai tưởng tượng được Lôi Viêm rốt cuộc kinh khủng đến đâu.
      Rốt cục Xi Vưu mang Điền Cương tới trăm thước phía ngoài cấm vực trung tâm.
      Điền Cương mở to hai mắt nhìn cấm vực trung tâm. Chỉ thấy cấm vực trung tâm khoảng tối đen, loáng thoáng có bóng người, bóng người nằm, hề nhúc nhích, quả cầu lửa nho phiêu phù phía bóng người đó. Trong quả cầu lửa có những tia chớp ngừng lóe ra.
      Giờ phút này, đạo đạo tia chớp lóe ra thành hỏa tinh bay vào trong nhân thể. Hỏa tinh chậm rãi thoát ly ra khỏi quả cầu lửa, chậm rãi rót vào bóng người kia.
      Trong phạm vi mười thước chung quanh bóng người đó, có ngọn lửa màu đen, bên trong ngọn lửa màu đen cũng có tia chớp.
      Khi Xi Vưu đột phá vào phạm vi trăm thước, đột nhiên...
      Hỏa viên cầu phiêu phù phía bóng người bỗng đột nhiên gia tăng nhiệt độ, quang mang đại thịnh, đồng thời trong phạm vi mười thước chung quanh bóng người đó ngọn lửa màu đen đột nhiên cuồng bạo, bắt đầu tích tụ biến hóa.
      - Hắc sắc Lôi Viêm!
      Xi Vưu sắc mặt đại biến, lúc này cũng duy trì được thái độ lạnh nhạt ban đầu, đột nhiên, áo xanh người biến mất. Thân thể cường hãn xuất trước mắt Điền Cương, đạo đạo thanh quang từ trong thân thể lóe ra, cỗ khí thế khổng lồ bốc lên cao.
      - Hưu!… Hưu!… Hưu!…
      Hắc sắc Lôi Viêm từng đoàn từng đoàn bay tới nhằm người Xi Vưu công kích, Xi Vưu nắm tay thành quyền, mỗi quyền đều có thanh quang vờn quanh, mỗi quyền đều cực kỳ kinh khủng, đánh vào những Hắc sắc Lôi Viêm nát bấy.
      Sau đó…
      Lửa như vô hình, những Hắc sắc Lôi Viêm bị đánh nát lại tập hợp lại, lại tiếp tục công kích.
      Xi Vưu cười khổ, nếu chỉ có mình, thèm để ý đến Hắc sắc Lôi Viêm này, trực tiếp nhảy vào trung ương, nhưng lúc này phải mang theo Điền Cương, mà muốn bảo vệ Điền Cương phải đập nát hết mấy đạo Hắc sắc Lôi Viêm, chỉ là đập tan xong, những Hắc sắc Lôi Viêm này lại tập hợp lại, uy lực càng mạnh.
      - Về thôi!
      Mang theo Điền Cương, Xi Vưu lúc này bay ngược lại, trong chốc lát bay ra khỏi phạm vi ngàn thước.
      Nhất thời Hắc sắc Lôi Viêm còn công kích nữa, đồng thời những ngọn lửa chói mắt cũng an tĩnh trở lại, tiếp tục chậm rãi truyền những tia hỏa tinh vào trong cơ thể của bóng người ở trung ương, Xi Vưu cùng Điền Cương đứng ở ngoài ngàn thước, nhìn vào trung ương cấm vực mà bất lực.
      - Đại Tôn, bóng người đó có phải là Lý Dương ?
      Điền Cương vội hỏi.
      Xi Vưu gật gật đầu :
      - Đúng vậy, chẳng biết vì sao, hạch tâm cấm vực lần này lại xảy ra biến hóa như thế.
      - Lý Dương sư huynh ở trong hạch tâm cấm vực trung mà chết sao?
      Điền Cương hưng phấn.
      Xi Vưu cười gật gật đầu.
      Điền Cương nhất thời mừng rỡ, Lý Dương chết, tin này làm cho thở phào hơi, đột nhiên Điền Cương nghi hoặc hỏi:
      - Đại Tôn, cái hắc viêm lúc đầu với cái Hắc sắc Lôi Viêm là cái gì thế? Xem ra Hắc sắc Lôi Viêm sau này có vẻ lợi hại hơn cả Lôi Viêm lúc mới tới.
      Xi Vưu :
      - Lôi Viêm lúc đầu là cửu vị chân hỏa dung hợp thành tia chớp.
      Điền Cương ngẩn ngơ:
      - Cửu vị chân hỏa lợi hại thế sao? Ta nghe cửu vị chân hỏa cũng có khả năng tiêu diệt được cấp bậc Ma Đế mà.
      Xi Vưu gật gật đầu:
      - Cửu vị chân hỏa uy lực nhiều nhất chỉ bằng thượng phẩm ma khí, lực công kích cũng cao, bình thường người ta sử dụng để luyện đan luyện khí, nếu dùng để công kích cũng dùng phần rất , dù sao hỏa công bình thường dùng lượng lửa rất lớn, nhưng chân hỏa trong cơ thể lại quá ít. Sở dĩ Lôi Viêm lúc đầu lợi hại như vậy, là vì trong đó có tia chớp.
      - Tia chớp?
      Điền Cương nhất thời nhớ tới mỗi đạo Lôi Viêm đều lóe ra tia chớp.
      Xi Vưu gật đầu :
      - Đúng vậy, đúng là tia chớp, tia chớp cũng phải tùy ý dung hợp với cửu vị chân hỏa, thực tế ngươi chỉ cần thử lần biết ngay, công kích chủ yếu là ở tia chớp, cửu vị chân hỏa chỉ phụ trợ mà thôi.
      Điền Cương giật mình hiểu ra.
      Tia chớp chói mắt kia mới là công kích chủ thể, ngọn lửa chỉ là hình thức bề ngoài, công kích cũng lợi hại.
      - Hắc sắc Lôi Viêm là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, bình thường chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn cũng là lưỡng nghi chân hỏa, lưỡng nghi chân hỏa dung hợp với tia chớp kỳ dị kia, tạo thành lực công kích rất mạnh, nếu là người khác phải Đại Tôn bị thương ngay.
      Điền Cương nghe xong mắt chớp lên.
      Chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn? Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa?
      - A, Đại Tôn, ta nhớ rằng phía Lý Dương sư huynh có ngọn lửa nổi lơ lửng, được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa bao xung quanh mười thước, chẳng lẽ rằng ngọn lửa kia còn lợi hại hơn so với Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa sao?
      Điền Cương mở to hai mắt.
      - Đúng!
      thanh từ xa vọng đến, hai đạo thân ảnh từ xa vọt tới, đồng thời hai người cũng bị Lôi Viêm công kích, bất quá chỉ là Lôi Viêm công kích bình thường thôi, cũng phải là loại Hắc sắc Lôi Viêm, hai người này rất nhanh bay tới bên người Xi Vưu.
      - Tiểu tử, ngọn lửa kia chính là Lôi Viêm Chi Tâm của cả Lôi Viêm Địa Ngục.
      đại hán xử có ấn ký hình ngọn lửa màu đỏ ở giữa mi tâm cười khà khà , đây là trong Ma giới Tam Tôn được gọi là hỏa thần Chúc Dung Đại Tôn.
      Đại hán tóc xanh đứng bên cạnh :
      - Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa mặc dù là chân hỏa trong cơ thể Đại Tôn, nhưng Tam đệ được xưng là hỏa thần, chân hỏa trong cơ thể Tam đệ đơn giản chỉ là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa.
      Chúc Dung cười cười, thân là hỗn độn hỏa linh, tự nhiên khác thường, quay đầu nhìn về phía ngọn lửa ở trung ương hạch tâm cấm vực, thở dài :
      - Ngọn lửa giống như chân hỏa trong cơ thể ta, chỉ là ngọn lửa trong cơ thể ta có tia chớp.
      Xi Vưu cũng gật gật đầu.
      Đột nhiên, Xi Vưu truyền vào tai Điền Cương:
      - Điền Cương, ngươi ra ngoài hạch tâm cấm vực chờ ta, bổn tôn cùng hai vị Đại Tôn có số việc cần bàn.
      xong, phất tay áo, Điền Cương bị tống ra khỏi hạch tâm cấm vực.
      Chúc Dung nhìn Xi Vưu :
      - Đại ca, ngươi cũng là…, phát nhân vật như thế cũng chịu tiếng với huynh đệ chúng ta. Ha ha, xem ra chậm rãi hấp thu ngọn lửa kia, có thể hấp thu được ngọn lửa đó, phỏng chừng tương lai cũng là Đại Tôn.
      Xi Vưu cười, sớm phát ra Lý Dương tầm thường, biết linh hồn Lý Dương rất mạnh.
      Thủy thần Cộng Công cười :
      - Chờ đến khi Ma giới có vị Đại Tôn thứ tư, đến lúc đó, chúng ta bốn người liên thủ, cái đám tiên giới Tam Thanh nhất định phải bị chúng ta đánh tơi bời. Ha ha, bao nhiêu năm nay, mạch phân cao thấp, lần này có thanh niên trở thành Đại Tôn, chúng ta nhất định phải giáo huấn cẩn thận cho tiên giới Tam Thanh lần.
      Ma giới Tam Tôn mạnh nhất là Xi Vưu, mạnh hơn cả người mạnh nhất của tiên giới Tam Thanh là Lão Tử. Còn Cộng Công và Chúc Dung lại yếu hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ chút, tự nhiên đánh ngang tay. Nếu Ma giới có thêm vị Đại Tôn, tình thế tự nhiên cần phải .
      Nghĩ đến sau này Ma giới bốn vị Đại Tôn đuổi đánh tiên giới Tam Thanh, Xi Vưu cũng cười đắc ý.
      Ba vị Đại Tôn đưa mắt hướng về trung ương hạch tâm cấm vực, từng tia chớp lóe ra từ ngọn lửa, ngừng dung nhập vào thân thể Lý Dương, chỉ biết khi nào mới dừng.
      lazybeerina93 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 26: Tối trường đich nhất mộng
      ****
      Nguồn: Tàng Thư Viện
      - Đại ca, tiểu tử này tên là gì? Mãi đến bây giờ vẫn chưa biết tên của Đại Tôn thứ tư tương lai của Ma giới chúng ta.
      Cộng Công cười .
      Xi Vưu :
      - Lý Dương.
      - Lý Dương, rất hy vọng Lý Dương mau chóng đạt tới cảnh giới Đại Tôn, tốt nhất trước khi cuộc chiến tiên ma bắt đầu, nếu trễ quá sợ phải đợi đến trăm triệu năm nữa.
      Chúc Dung lúc này , Ma giới Tam Tôn cùng tiên giới Tam Thanh từng có hiệp nghị, cho dù có chiến tranh, cũng chỉ là trăm triệu năm lần, còn bình thường xâm phạm lẫn nhau.
      Xi Vưu lắc đầu cười :
      - Tam đệ, ngươi đúng là thiếu kiên nhẫn, tính từ lần Tiên Ma đại chiến trước tới nay đến trăm triệu năm rồi, ai biết được chừng nào có cuộc Tiên Ma đại chiến kế tiếp, có lẽ ngày mai nước Thiên Hà bắt đầu phân khai, cũng có thể là ngàn năm nữa, thậm chí vạn năm nữa, thể trước được. Lý Dương bây giờ mới là Ma Vương hậu kỳ, muốn trở thành Đại Tôn, ngươi tưởng tình dễ dàng vậy sao. Ngươi nhớ tới Tôn Ngộ giới sao ?
      - Tôn Ngộ ? bị Chuẩn Đề đạo nhân hại, đến bây giờ mà hầu tử vẫn tôn kính Chuẩn Đề đạo nhân đến vậy, vẫn gọi là sư phó, là ngu ngốc.
      Chúc Dung bĩu môi .
      Cộng Công lúc này phê bình:
      - Ngươi biết cái gì, đây là tôn sư trọng đạo.
      Xi Vưu nhìn về phía Lý Dương ở trung ương hạch tâm cấm vực, lắc đầu :
      - Thôi, chúng ta thôi, Lý Dương hấp thu lâu như vậy cũng biết khi nào xong, hơn nữa xem ra tình hình này nhất định thể quấy rầy .
      Cộng Công Chúc Dung cũng gật đầu, lập tức ba vị Đại Tôn hóa thành tàn ảnh, hoàn toàn biến mất.
      Ở ngoài hạch tâm cấm vực.
      Liệt Thiên Ma Đế, Hạng Vũ và đám người thảo luận.
      - Điền Cương hỏi Lý Dương ở đâu, sư tôn liền đưa Điền Cương xem. Chẳng lẽ Lý Dương chết?
      Liệt Thiên Ma Đế phán đoán.
      Hạng Vũ vừa nghe, nhất thời nhãn tình sáng lên, hưng phấn :
      - chừng đúng là như thế, nếu Lý Dương huynh đệ chết tốt quá. Cũng biết sư tôn dẫn Điền Cương đâu mất rồi, làm ta sốt ruột quá.
      Lúc này Hạng Vũ và Liệt Thiên Ma Đế cũng có tâm tình nào mà tu luyện, nên ở lại đây cùng đợi Điền Cương trở về.
      - Hô!
      Đột nhiên Điền Cương từ hư xuất trước mặt bọn người Hạng Vũ. Cả nhóm Hạng Vũ, Liệt Thiên Ma Đế nhất thời nhãn tình sáng lên, Hạng Vũ là người đầu tiên nhảy tới:
      - Đồ nhi, Lý Dương huynh đệ bây giờ còn sống chứ hả? Có phải là chết ? Ngươi có nhìn thấy Lý Dương huynh đệ hay vậy?
      Hạng Vũ hỏi dồn dập, hơn nữa cũng chờ Điền Cương trả lời, chứng tỏ rất sốt ruột.
      Điền Cương nhìn Liệt Thiên Ma Đế, Hạng Vũ liếc nhìn các Ma Đế khác nhìn về phía họ, tự nhủ "Sư huynh ở trong hạch tâm cấm vực, làm sao có thể sống được ở đó, chắc chắn có cái gì đó rất bí mật, tin tức này thể ngoại truyền.”
      Điền Cương tại thế tục từng quản lý công ty bảo an cực lớn. Đương nhiên ngu ngốc. Lúc này hướng về phía mọi người :
      - Sư huynh bây giờ nơi thập phần an toàn, Đại Tôn có lệnh, được ngoại truyền.
      Mọi người sửng sốt.
      Đại Tôn có lệnh? là mệnh lệnh của Xi Vưu Đại Tôn, bọn họ đương nhiên dám truy vấn gì. Nham Dong Ma Đế, Liễu Nhu Ma Đế bọn người lập tức ly khai, còn Liệt Thiên Ma Đế cùng Hạng Vũ hai người ở lại bên cạnh Điền Cương.
      - Đồ nhi, theo như sư tôn Lý Dương huynh đệ bị làm sao? Ta biết lời ngươi vừa rồi là để cho những người khác nghe. Bây giờ những người khác đều rồi, còn lại sư tôn và sư bá ngươi thôi.
      Hạng Vũ rủ rỉ hỏi.
      Điền Cương lắc đầu thủ khẩu như bình, :
      - Sư tôn, ta đúng là biết Lý Dương sư huynh ở nơi nào. Hơn nữa bây giờ Đại Tôn và hai vị Đại Tôn khác ở cùng chỗ, liền đuổi ta ra ngoài, ta cũng biết vừa rồi Đại Tôn dẫn ta nơi nào nữa.
      - Hai vị Đại Tôn kia?
      Hạng Vũ cùng Liệt Thiên Ma Đế nhìn nhau, trong lòng cả kinh, Ma giới ba vị Đại Tôn, ra là tập hợp cùng chỗ, nếu tình gì quan trọng đâu có tụ tập lại như vậy.
      - Hạng Vũ, Liệt Thiên, Điền Cương, các ngươi ba người đến đây.
      Thân ảnh Xi Vưu đột nhiên xuất trước mặt ba người, hai vị Đại Tôn kia về cung điện của mình rồi. Hạng Vũ ba người vừa thấy Xi Vưu tới, đồng thời khom người xuống, cung kính :
      - Bái kiến sư tôn.
      - Sư tôn, Lý Dương huynh đệ bây giờ ở nơi nào, khi nào có thể ra?
      Hạng Vũ lúc này hỏi.
      Xi Vưu lắc đầu :
      - ở nơi nào, tạm thời thể cho ngươi, về phần khi nào ra, bổn tôn cũng biết, bất quá, bổn tôn có thể cho các ngươi điểm, khi Lý Dương ra, ra tại tầng Lôi Viêm Địa Ngục thứ nhất. Các ngươi ở đây mà đợi, chừng trăm năm, ngàn năm, thậm chí vạn năm Lý Dương mới có thể ra. Đúng là bổn tôn cũng cách nào khẳng định được.
      Lý Dương hấp thu Lôi Viêm Chi Tâm, chậm rãi hấp thu từng chút tiểu hỏa tinh, ai biết khi nào mới xong.
      Hạng Vũ, Liệt Thiên Ma Đế, Điền Cương ba người nhìn nhau, trong lòng đều có dự tính.
      - Tốt lắm, bổn tôn về trước đây.
      Xi Vưu Đại Tôn phất tay áo, liền biến mất trước mặt mọi người, ly khai khỏi Lôi Viêm Địa Ngục. chỉ có Điền Cương thán phục thần thông của Đại Tôn, mà hai người Hạng Vũ trợn tròn mắt nhìn.
      Điền Cương, Hạng Vũ hai người cơ hồ đồng thời khoanh chân lăng ngồi xuống, hai người nhìn nhau nở nụ cười.
      - Đồ nhi, ngươi cũng muốn chờ đợi Lý Dương huynh đệ tại đây sao? Xem ra thầy trò chúng ta giống nhau.
      Hạng Vũ cười ha ha , Điền Cương cũng gật đầu cười.
      Liệt Thiên Ma Đế cũng sửng sốt:
      - Hai người các ngươi quyết định ngồi tại đây chờ sao?
      - Đúng, chẳng lẽ được?
      Hạng Vũ cười , Điền Cương cũng gật đầu, đối với tu luyện giả mà , ngàn vạn năm căn bản phải là dài.
      - Có thể, đương nhiên có thể, chỉ là sư tôn vừa rồi , Lý Dương biết khi nào mới ra khỏi cái địa phương thần bí đó, trăm năm? Ngàn năm? Vạn năm? Đều khó , các ngươi chờ như vậy, đến khi nào mới xong.
      Liệt Thiên Ma Đế lắc đầu .
      Liệt Thiên Ma Đế và Lý Dương có cảm tình huynh đệ, tự nhiên có tình cảm như Hạng Vũ và Điền Cương. Mặc dù Đại Tôn Lý Dương chết, nhưng có ai nhìn thấy Lý Dương còn sống, hai người bọn họ cũng an tâm lắm.
      - Tốt lắm, hai người các ngươi ngồi đây mà chờ, ta trước.
      Liệt Thiên Ma Đế cưỡi thần khí Liệt Thiên bay vào trong biển lửa, biến mất dạng.
      Hạng Vũ đột nhiên nhướng mày với Điền Cương:
      - Điền Cương! Chúng ta vào Thất Thải quang quyển mà chờ, theo ta được biết. Lôi Viêm trong hạch tâm cấm vực có thể phun ra bất kỳ lúc nào, mặc dù xác suất rất thấp, nhưng nếu chúng ta bị đánh trúng, có thể thê thảm lắm.
      Dính phải Lôi Viêm chắc chắn phải chết.
      - Được! Sư tôn có lý.
      Điền Cương lúc này gật đầu, Hạng Vũ liền cùng Điền Cương thông qua Khống Linh Thạch, thuấn di vào Thất Thải quang quyển.
      Trong Hạch tâm cấm vực, khoảng yên tĩnh. Tại trung ương hạch tâm cấm vực, hắc sắc Lôi Viêm vờn quanh trung ương bảo vệ. Lý Dương tĩnh lặng hư nằm thẳng, những tia chớp vờn quanh từ hỏa tinh dung nhập vào thân thể .
      Điện quang hỏa cầu ngừng xoay tròn vẫn phiêu phù thân thể , tựa hồ giảm chút nào.
      Trong Hạch tâm cấm vực độ dày của Lôi Viêm Uân Khí lớn kinh người, so với tầng thứ sáu Lôi Viêm Địa Ngục cao hơn rất nhiều. Lôi Viêm Uân Khí dũng mãnh vào tự nhiên dung nhập vào thân thể Lý Dương, nhưng Lý Dương bị bao vây hoàn toàn trong trạng thái bất tỉnh, căn bản có ý thức, chỉ có thể mặc cho tu luyện theo quán tính.
      Dược hiệu của Huyết Lăng đan cũng ngừng dung nhập vào Thất Diệu Tinh Cực, Đao Phách cũng ngừng được rèn luyện. Ngày lại qua ngày, biết qua bao lâu, dược hiệu của Huyết Lăng đan rốt cục hoàn toàn hấp thu hết. Chính là, Lý Dương vẫn đạt tới Ma Quân cảnh giới.
      Phải biết rằng Lý Dương đồng thời tu luyện thân thể cùng với Dương Đao Phách, đối với thường nhân Huyết Lăng đan có thể giúp đạt tới Ma Quân cảnh giới, nhưng với Lý Dương đủ, Đao Phách rốt cục tu vi chỉ đạt tới khoảng chừng Ma Vương hậu kỳ mà thôi.
      Mặc dù Thất Diệu Tinh Cực vẫn tiếp tục tự nhiên vận chuyển, chỉ là…
      Trong Hạch tâm cấm vực có chút linh khí nào. Mặc dù Lôi Viêm Uân Khí dày đặc kinh người, nhưng lại kkhông có tia linh khí, làm cho Lý Dương căn bản thể tu luyện, Đao Phách cũng dừng ở bậc Ma Vương hậu kỳ.
      Cho nên, mặc dù Thất Diệu Tinh Cực công pháp ngừng vận chuyển, cũng thể tu luyện tiếp, chỉ có thể ngừng đề cao năng lượng tinh túy, "chất" của năng lượng Đao Phách rất sắc bén, nhưng về "lượng" đề cao chút nào.
      Thân thể lại bất đồng.
      Lôi Viêm Uân Khí đậm đặc kinh người ngừng dung nhập vào thân thể Lý Dương, ngừng đề cao thân thể tu vi của Lý Dương, Huyết Lăng đan có thể làm cho thân thể tu vi đạt tới Ma Vương hậu kỳ, còn Lôi Viêm Uân Khí căn bản cần hấp thu, cũng tự động dung nhập vào trong thân thể.
      Tại sao Ma giới có nhiều người muốn tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục như vậy?
      Là vì Lôi Viêm Uân Khí này.
      Lôi Viêm Uân Khí dung nhập thân thể, tốc độ đề cao thân thể tu vi cực nhanh, so với tu luyện nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa Lôi Viêm Uân Khí làm cho thân thể của mình có tiềm lực thâm hậu, sau này tu luyện thân thể càng dễ dàng hơn.
      Thân thể Lý Dương, ngừng hấp thu Lôi Viêm Uân Khí, sớm đột phá Ma Vương hậu kỳ đạt tới Ma Quân tiền kì.
      Trong khi hấp thu, Lôi Viêm Chi Tâm kia tựa hồ có linh tính đồng thời cũng tự động khống chế ngọn lửa rèn luyện thân thể Lý Dương.
      khi vượt qua mức mà thân thể Lý Dương có thể chịu được, Lôi Viêm Uân Khí dung nhập vào chữa trị chữa trị, từ đó làm cho thân thể biến đổi, sau đó lại dùng ngọn lửa rèn luyện thân thể, rồi lại dùng Lôi Viêm Uân Khí dung nhập chữa trị, thân thể ngừng đề cao…
      Lúc này Lý Dương ở trong trạng thái gì?
      Ấm áp…
      Nằm trong khối ấm áp, Lý Dương có cảm giác giống như trẻ sơ sinh, quên hết thảy mọi thứ, còn nhớ gì nữa, chỉ hưởng thụ cảm giác ấm áp, giống như trở về nằm ngực mẫu thân, làm vô cùng sảng khoái.
      cứ hưởng thụ như vậy, biết mình tên là gì, biết mình phải làm gì, cũng biết tương lai phải làm gì. chỉ biết là hưởng thụ cảm giác tuyệt vời này.
      cảm thấy mình tồn tại, tựa hồ chỉ còn ý thức nằm trong khối hỗn độn, ngừng hưởng thụ cảm giác tuyệt vời kia, đó là trạng thái nguyên thủy nhất, hỗn độn nhất. Trong khi đó tâm thần Lý Dương giờ phút này cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất.
      Giống như đất hạn gặp mưa, ngừng hấp thu, tâm thần từ từ có biến hóa. Tự nhiên rất à tự nhiên, trong trạng thái huyền diệu như vậy, tâm thần tu vi cũng chậm rãi đề cao cách tự nhiên, tốc độ mặc dù chậm, nhưng ngừng nghỉ, có lúc nào tăng lên.
      Những tia chớp hỏa tinh từ Lôi Viêm Chi Tâm thoát ly ra cũng dung nhập vào thân thể Lý Dương, thấm thẳng vào giữa căn cơ của Dương Đao Phách - Chủ Đao Phách. Mặc dù dung nhập vào Chủ Đao Phách, nhưng phải chính xác là bị nguyên thần thôn phệ.
      Hỏa tinh bị thôn phệ càng ngày càng nhiều, Lôi Viêm Chi Tâm càng ngày càng , Lý Dương cũng bắt đầu có biến hóa.
      - Xoẹt xoẹt…
      Tinh Cực Chi Hỏa cũng chậm chậm biến đổi, tựa hồ như bị ngọn lửa còn mạnh hơn cả lưỡng nghi tịnh hỏa của Lôi Viêm Chi Tâm làm ảnh hưởng. Tinh Cực Chi Hỏa trong người Lý Dương cũng từ từ thay đổi lột xác, bắt đầu tự đề cao.
      Theo đạo lý, khi công lực đề cao, tinh cực chi viêm cũng từ từ tăng trưởng theo.
      Nhưng Tinh Cực Chi Hỏa của Lý Dương lại khác. Vì nguyên thần Lý Dương hấp thu hỏa tinh càng ngày càng nhiều nên bắt đầu thay đổi, cấp bậc cũng càng ngày tăng…
      Đồng thời Tinh Cực Chi Hỏa ngừng rèn luyện Đao Phách, bởi vì cấp bậc của Tinh Cực Chi Hỏa được đề cao, Đao Phách cũng ngừng được rèn luyện, "chất” ngừng tăng lên.
      - Oanh!
      Đột nhiên Lôi Viêm Chi Tâm hoàn toàn dung nhập vào thân thể Lý Dương, nhất thời nhiệt độ người Lý Dương kịch liệt gia tăng, trong giây lát, đạo hỏa trụ từ trong não của Lý Dương bay lên trời, hỏa trụ lớn, như cách tay vạm vỡ, hỏa trụ có tia chớp vờn quanh.
      Lý Dương thân thể chuyển động, cử động từ vô thức, từ tư thế nằm, biến thành tư thế khoanh chân tĩnh tọa.
      Trong hỏa trụ lớn lóe ra vô số điện quang, Hắc sắc Lôi Viêm bao phủ chung quanh Lý Dương. Lúc này, thân thể Lý Dương được ngọn lửa rèn luyện và Lôi Viêm Uân Khí dung nhập, đạt tới Ma Quân trung kỳ.
      Mà tâm thần tu vi của Lý Dương cũng phát triển cách vô thức Lý Dương, đạt tới Ma Quân hậu kỳ.
      Đặc biệt nhất là Tinh Cực Chi Hỏa. Tinh Cực Chi Hỏa chịu ảnh hưởng của Lôi Viêm Chi Tâm, cuối cùng đạt tới cấp bậc cửu vị chân hỏa, chỉ thấy Dương Đao Phách bay lơ lửng trong viên cầu giữa Chu Thiên Càn Khôn rộng lớn, bị bảy ngọn lửa màu xanh lam thiêu đốt, dưới thiêu đốt của cửu vị chân hỏa, Dương Đao Phách rốt cục hoàn thành biến đổi về chất, từ màu đen biến thành… màu trắng!
      Đao Phách tu vi cũng đạt tới Lý Dương thiên thứ chín trong Thập Diệu thiên gọi là Bạch Sắc thiên.
      Đột nhiên, tia chớp vờn quanh hỏa trụ đột nhiên dung nhập vào thân thể Lý Dương, nhất thời cả hạch tâm cấm vực trở nên tối tăm, cả hạch tâm cấm vực còn có tia sáng nào, giữa cảnh tăm tối đó...
      Xuất hai đạo quang mang trong Hạch tâm cấm vực, đó là quang mang phát ra từ hai mắt Lý Dương.
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :