Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 12 : Quyết chiến
      Lý Dương lần đầu xuất chiến thắng cách huy hoàng, trận chiến này có tính chất uy hiếp rất lớn, dù sao Lý Dương cũng chiến thắng Ma Vương hậu kỳ cao thủ.
      - Chúc mừng, nghĩ Lý Dương huynh đệ dấu kín bản lãnh, chừng trận chung kết của tổ có thể chính hai chúng ta gặp nhau đó.
      Li Kiệt mặt có nụ cười thân thiết, vừa đến trước mặt Lý Dương vừa .
      Trận chiến vừa rồi, tốc độ kinh khủng của Lý Dương hoàn toàn bại lộ, Li Kiệt cũng thấy thực lực của Lý Dương, hơn nữa đối thủ của Lý Dương là cao thủ Ma Vương hậu kỳ, đến Ma Vương hậu kỳ cao thủ mà cũng bị đánh bại dễ dàng, thực lực Lý Dương khó có thể tưởng tượng.
      - Li Kiệt huynh, nơi này cao thủ nhiều như mây, cũng thể xem thường các cao thủ khác được.
      Lý Dương cười.
      Li Kiệt ha ha cười to :
      - Ở đây mọi chuyện đều bằng thực lực, xem những người đó, có thể dễ dàng phán đoán được thực lực của bọn họ. A, đợt trận đầu thứ hai coi vậy mà nhanh quá, mới hồi mà sắp đến lượt của ta rồi.
      Trận đầu đợt thứ hai, mới chút xíu chấm dứt, chênh lệch quá lớn, Kiến Nhân lần này mới vào bị trọng thương, may mắn vận khí của tốt, ngay lập tức lăn ra ngoài quan quyển, nếu chừng bị đối thủ giết chết rồi.
      Li Kiệt hướng Lý Dương ra hiệu, rồi tiến vào trong quang quyển, chuẩn bị bắt đầu trận đấu.
      Ngay từ đầu trận đấu, khí thế Li Kiệt đột nhiên trở nên sắc bén, mất thời gian thăm hỏi, lúc này giống như con chim ưng vào thời khắc chuẩn bị vồ sống con mồi.
      - Hát!
      Li Kiệt đột nhiên hóa thành đạo tàn ảnh. Chợt lóe lên rồi biến mất, như làn khói xanh chớp lên rồi lại xuất . Thoáng cái tới trước mặt đối thủ, hai người mặt đối mặt, thậm chí đều có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.
      Đối thủ của Li Kiệt là đại hán đầu trọc, tay cầm trường đao, bất quá chỉ là Ma Vương trung kỳ, hơn nữa lực lượng công kích cũng bình thường, tốc độ cũng kém Li Kiệt xa, Li Kiệt tới trước mặt thậm chí còn chưa có phản ứng.
      - Tê!
      Li Kiệt dùng tay chộp tới, đồng thời đạo ngân mang lên tay phải, Ngân Thiết Trảo bao bọc quanh tay, Ngân Thiết Trảo dễ dàng xé rách ngực đại hán đầu trọc, trực tiếp bóp nát trái tim đại hán đầu trọc, đồng thời chấn vỡ nguyên thần.
      Miểu sát.
      Đại hán đầu trọc mắt trợn tròn. Tựa hồ vẫn còn trong tâm trạng bàng hoàng.
      - Li Kiệt thắng!
      Ðiền Cương nhìn Li Kiệt, cũng nhíu mày, với Lý Dương:
      - Sư huynh, ta cảm giác này Li Kiệt cực hung tàn, vốn có công lực vượt xa đại hán đầu trọc này, chỉ cần ra tay chút là thắng đối phương, ngược lại đẩy người ta vào chỗ chết. Trước mặt chúng ta, tỏ ra hữu hảo vậy, ở đây lại tỏ bộ mặt hung tàn, hừ, quá giả dối.
      Hạng Vũ lạnh lùng :
      - Đồ nhi, ngươi có biết cái gì! Tại Ma giới, ai có thiện tâm? Nếu biết cách hung tàn, chỉ có chết. Nhà ngươi cũng phải bắt đầu rèn luyện cái tâm của mình cho cứng rắn là vừa!
      Lý Dương cũng gật đầu :
      - Bá Vương có lý, bất quá, cũng nhất thiết lúc nào cũng đều hung tàn, vừa rồi công lực Li Kiệt vượt xa đối thủ, cũng nhất định phải giết chết đối thủ, dù sao đối thủ căn bản cũng có uy hiếp gì với , nếu tha mạng sao? Có lẽ, Li Kiệt huynh sống tại Ma giới bị ảnh hưởng quá lớn rồi.
      - Ta nhìn kiểu nào cũng thấy Li Kiệt kia có điểm gì tốt.
      Ðiền Cương lắc đầu, xem ra Li Kiệt rất vừa mắt .
      Sau hồi thi đấu, lượt thứ hai gần xong, đến trận cuối cùng. Đây chính là trận đấu của Lý Dương, đối thủ của Lý Dương tại trận đấu này rất yếu, chỉ là cao thủ Ma Vương sơ kì.
      - Hô!
      Ngay từ đầu trận đấu, Lý Dương thi triển tốc độ kinh khủng, cả người hóa thành tia chớp, dường như có tia sét ra, Lý Dương tới trước mặt đối thủ, tung cước đá vào bụng .
      - Bồng!
      Lúc này máu tươi trong miệng đối thủ phọt ra, thân thể cũng bị đá bay vọt , bay đường thẳng tắp, có thể tưởng tượng được lực chân của Lý Dương mạnh đến đâu.
      - Ta nhận thua!
      Gã đối thủ kia vẫn còn bay trung, ngay lập tức bóp nát ngọc giản, đối thủ có vẻ rất biết điều, ngay từ đầu trận đấu vốn nghĩ nhận thua rồi. Lý Dương đến cả Ma Vương hậu kỳ cao thủ cũng thắng cơ mà. Chỉ là tốc độ của Lý Dương quá nhanh, chưa kịp nhận thua, bị Lý Dương cước đá bay.
      - Lý Dương thắng!
      Bạch y mỹ nữ lúc này tuyên bố
      Đợt thứ hai chấm dứt, tổ chỉ còn lại có tám người, chỉ cần đấu thêm hai đợt nữa là tìm ra hai người vào chung kết.
      o0o
      - Ta nhận thua!
      thanh niên áo vàng cao giọng, ngay lập tức bóp nát ngọc giản, có vận khí khá tốt. Vốn là Ma Vương hậu kỳ vào đến vòng bát cường, nhưng khi đối mặt Lý Dương, đánh mất tự tin cần có.
      Dù sao Lý Dương trận đầu dễ dàng thắng cao thủ Ma Vương hậu kỳ Sa Phong, mà Sa Phong là ai cơ chứ? chính là sư huynh của mình, đương nhiên biết ràng thực lực của Sa Phong, bản lãnh của còn xa mới bằng Sa Phong, mà Lý Dương lại thắng Sa Phong cách dễ dàng, tự nhiên cũng phải là đối thủ của Lý Dương.
      Lý Dương bất lực, còn chưa đánh mà, sao lại thua sớm thế, bản thân mình còn chưa nghĩ đến chuyện động thủ
      - Lý Dương thắng!
      Theo thanh của bạch y mỹ nữ, vòng ba cũng xong, tổ chỉ còn lại có bốn người, trong đó có Li Kiệt.
      Lý Dương vừa hạ tràng xong, bỗng kinh ngạc khi nghe thấy….
      - Tổ hai, vòng chung kết, Trảm Mệnh đấu với Tru Bặc.
      Trận đấu phía bắc thế mà bắt đầu chung kết rồi, này các trận ở tổ hai xem ra có tốc độ nhanh hơn tổ , mặc dù tổ có ba mươi mốt trận đấu, tổ hai có ba mươi trận đấu, nhưng hiển nhiên vẫn có thể tổ hai thi đấu nhanh hơn tổ nhiều.
      - Lý Dương, Trảm Mệnh đúng là người phi thường lợi hại, đặc biệt là tốc độ của , tốc độ công kích.
      Hạng Vũ tại với Lý Dương.
      - Sao, tốc độ rất nhanh sao? So với Bá Vương ngươi còn nhanh hơn hả?
      Lý Dương hỏi lại.
      Hạng Vũ cười :
      - Tự nhiên nhanh bằng bổn Bá Vương, bổn Bá Vương bây giờ là Ma Quân cao thủ, nhanh hơn là bình thường. Bất quá, tốc độ khi ra tay công kích rất là nhanh, phi thường nhanh, ngươi xem là biết thôi.
      Lý Dương nghe xong, tò mò nhìn về phía diễn ra trận đấu. Nếu Hạng Vũ khen Trảm Mệnh đến thế, nhất định phải có chỗ bất phàm.
      Trận quyết đấu ở tổ hai gồm hai người Trảm Mệnh với Tru Bặc
      Trảm Mệnh, đầu trọc, trông rất trẻ, nhưng cũng rất lãnh khốc.
      Tru bặc, tóc dài xõa xuống vai, hai mắt bị tóc che khuất. Trong lúc nhất thời thấy diện mạo.
      - Bắt đầu!
      tiếng ra lệnh, Trảm Mệnh vẫn nhắm mắt lại như trước, Tru Bặc động rồi, hai chân nhoáng lên, di chuyển theo quỹ tích quỷ dị nhằm phía Trảm Mệnh tiến tới, tóc dài bay tung lên, tạo thành vô số hắc sắc quang mang lưu chuyển trong trung.
      - Chết này!
      Tru Bặc hai tay vừa động, bỗng xuất hai đạo quang mang, trong mắt Tru Bặc lên tia lạnh lẽo, mặt lại nở cụ cười lãnh khốc. Hai mắt Trảm Mệnh đột nhiên mở lớn, trong mắt Trảm Mệnh chỉ thấy có lãnh quang từ binh khí của Tru Bặc, mọi phản ứng tựa hồ đều chậm.
      - Hừ!
      Trảm Mệnh thân hình nhoáng lên, dễ dàng tránh né công kích của tru bặc, đột nhiên...
      - Tí tách!
      Thanh kia làm mọi người cả kinh, máu tươi chậm rãi từ trong ngực Tru Bặc chảy ra, rơi mặt đất tí tách. Trảm Mệnh cười lạnh, bước đá vào thân thể Tru Bặc, thân hình Tru Bặc liền bị đá bay ra ngoài tràng, lúc này, mọi người mới phát Tru Bặc nguyên lai chết.
      chết?
      chết như thế nào, rốt cuộc làm sao mà bị giết chết! Rất nhiều người lộ vẻ rất kinh ngạc, bọn họ thấy rốt cuộc Tru Bặc bị cái gì công kích mà chết.
      - Trảm Mệnh thắng, Trảm Mệnh có được cơ hội tiến vào Lôi Viêm Ðịa Ngục.
      Liệt Thiên Ma Ðế tự mình tuyên bố câu này.
      Trảm Mệnh lãnh khốc tiêu sái bay xuống sân, mặt có lấy nụ cười, vẫn lạnh như băng như trước.
      Đồng tử của Lý Dương cũng hơi co lại, trợn mắt kia Trảm Mệnh.
      Vừa rồi có nhiều người nhìn thấy Trảm Mệnh công kích như thế nào, nhưng Lý Dương vẫn thấy được, chỉ dùng thần thức để nhìn thấy thôi. Đó là thanh tàn đao! Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, tốc độ xuất đao cực nhanh, làm cho mọi người đều phải sợ hãi.
      - Làm sao có thể nhanh như vậy được?
      Lý Dương trong lòng hoảng sợ, tự hỏi, nếu Trảm Mệnh công kích chính mình như thế, bản thân mình có thể tránh né hay , rồi kết luận là mình cũng thể tránh né.
      Tốc độ quá nhanh, tốc độ Lý Dương cũng phải chậm, nhưng vẫn chậm hơn Trảm Mệnh, tốc độ Trảm Mệnh quả quá nhanh, đao kia vốn thể tránh né, đặc biệt chính là khi đối mặt với , mình căn bản có phản ứng tránh né kịp.
      Quả nhiên hổ là nhân vật cực kì lợi hại, là khiêu chiến giả, danh khí lớn như thế, thậm chí còn khiến cho Xi Vưu Ðại Tôn chú ý, mới cho phép tiến vào Ma Thần cung nghe giảng, bây giờ xem ra quả nhiên có thực lực.
      - Thế nào? Trảm Mệnh lợi hại chưa, nếu ta lỡ gặp được , cũng nắm chắc chút nào. Quan trọng nhất chính là tàn đao của . Đó bất quá chỉ là khối phế thiết mà thôi, có ma khí gì cả, thế nhưng giết được vô số cao thủ, ta mà có Ngân Thiết Trảo, cũng dám đối địch với .
      Li Kiệt đến bên cạnh Lý Dương, trầm trồ .
      Lý Dương nhìn Li Kiệt chỉ có sửng sốt:
      - Sao thế? Ngươi đấu à?
      Li Kiệt cười :
      - Đấu? Trận đầu vòng bốn xong, ta thắng, cách khác, ta tiến vào vòng chung kết, bây giờ để xem ngươi làm ăn ra sao.
      Vòng đấu vừa rồi ở tổ hai diễn ra đồng thời với trận chung kết tổ và Li Kiệt thắng.
      - Vòng bốn trận thứ hai, Bặc Tiêm đấu với Lý Dương!
      Bạch y mỹ nữ cao giọng .
      Lý Dương vừa nghe, lúc này tiến vào sân đấu, bên kia Bặc Tiêm cũng từ từ từng bước tiêu sái tiến vào sân, căn bản vội vàng. Lý Dương nhìn kỹ Bặc Tiêm, thấy mặc chiến giáp màu phấn hồng, tóc bay bay, nàng là nữ!
      Phụ nữ?
      Lý Dương khẽ nhíu mày.
      - Lý Dương? Tên hay lắm
      Bặc Tiêm cười ngọt ngào với Lý Dương, tỏa ra mị lực kinh người. Lý Dương cũng bất lực, hoàn toàn muốn chiến đấu với đàn bà, đặc biệt là đàn bà vũ mị như thế này.
      - Trận đấu bắt đầu!
      Bạch y mỹ nữ ra lệnh tiếng.
      Bặc Tiêm từng bước tiêu sái hướng về phía Lý Dương, như các cao thủ khác dùng tốc độ cực nhanh để công kích, mà bước từng bước dài, tiêu sái hướng về phía Lý Dương, mặt có nụ cười động lòng người.
      - Lý Dương, ngươi hay là nhận thua .
      Bặc Tiêm ngọt ngào .
      Hai mày của Lý Dương nhăn lại, vốn cũng có chú ý đến các trận đấu của Bặc Tiêm, nhưng tại các trận đấu khác, Bặc Tiêm đều dùng tài cận chiến của nàng để nhanh chóng giải quyết đối thủ, cho tới bây giờ chưa có xuất tình huống như thế này.
      - Ngươi bảo ta nhận thua? đùa!
      Lý Dương cũng lãng phí thời gian, sử dụng Xuyên Vân Toa Vụ nhất thời hóa thành luồng gió, phiêu diêu bên cạnh Bặc Tiêm, đồng thời thân thể lăng xoay tròn, đùi phải đá nhanh ra giống như có ngọn roi từ chân bắn thẳng vào bụng Bặc Tiêm.
      hề thương hoa tiếc ngọc.
      - Bồng!
      Bặc Tiêm căn bản cử động né tránh nào, mặc cho Lý Dương cước đá vào bụng nàng, máu tươi từ trong miệng nàng phun ra, nhưng mặt lại có nụ cười rạng rỡ.
      Bị đá vậy mà còn cười? Lý Dương cảm thấy bất thường.
      - A!
      Lý Dương cảm thấy cơn đau nhói lên, đó là chiếc Tú Hoa châm nho , chính nhân lúc mình công kích Bặc Tiêm, Bặc Tiêm thèm né tránh, mà nhân cơ hội công kích vào trái tim của mình, Lý Dương căn bản để ý, liền bị Tú Hoa châm đâm xuyên vào ngực, vài giọt máu chảy ra ngoài.
      - Phốc!
      Tú Hoa châm trong nháy mắt bắn trúng vào trái tim, Lý Dương căn bản cũng quan tâm nhiều.
      Trái tim chính là hạch tâm của thân thể, nhưng mà nguyên thần Lý Dương lại ở đó, đánh vào đó có ảnh hưởng gì tới nguyên thần của Lý Dương, nguyên thần chết mình cũng chết được. Lý Dương lập tức khống chế nguyên thần dùng năng lượng chữa trị trái tim, đồng thời...
      - Chết !
      Loại rắn rết như thế, muốn đẩy mình vào chỗ chết, Lý Dương chẳng thèm thương tiếc làm gì.
      - Chết này!
      Lý Dương sắc mặt đột nhiên lạnh như băng, thân thể gia tốc, dùng cước cực mạnh đánh vào ngực Bặc Tiêm, dung nhập trong cước đó là “Phá Sơn Liệt ”, hơn nữa dùng lực công kích của Chiến Thần Ngoa, nhất thời “Ca sát” tiếng, xương ngực Bặc Tiêm vỡ vụn, đồng thời cả người bị đá bay.
      Lý Dương triển khai Xuyên Vân Toa Vụ, theo sát thân ảnh Bặc Tiêm.
      - Hát!
      Ðầu gối đánh vào trong ngực Bặc Tiêm, Chiến Thần Ngoa trực tiếp đâm xuyên qua ngực ả, đồng thời chấn nát trái tim, tiêu diệt nguyên thần Bặc Tiêm. Sau đó tiện chân đá Bặc Tiêm ra ngoài quang quyển.
      - Làm sao có thể? Làm sao có thể?
      Bặc Tiêm vô cùng kinh hãi, ngay từ đầu nàng thập phần chắc chắn Tú Hoa châm của mình đánh trúng vào trái tim Lý Dương, nhưng hiểu Lý Dương vì lý do gì mà chết, thậm chí cũng có vẻ gì là bị trọng thương. Phải biết rằng trái tim luôn chứa hạch tâm nguyên thần mà.
      Nàng cũng kịp tìm hiểu nguyên nhân nữa rồi, bởi vì nàng... chết.
      - Lý Dương thắng!
      Bạch y mỹ nữ cao giọng tuyên bố đạo, từ đó tìm được hai người vào trận chung kết của tổ , chính là Lý Dương cùng Li Kiệt.
      Li Kiệt mỉm cười hướng về phía Lý Dương:
      - Quả nhiên, giống như lời trước kia, đấu trận cuối chính là hai người chúng ta, Lý Dương huynh đệ, ngươi cần phải thủ hạ lưu tình, đừng đánh ta thảm quá đó.
      Li Kiệt cười cầu tình .
      - Li Kiệt huynh, vũ khí thượng phẩm ma khí của ngươi cũng rất lợi hại, thắng bại rất khó .
      Lý Dương khiêm nhượng .
      Đột nhiên!
      - Chung kết tổ , Li Kiệt với Lý Dương!
      Bạch y mỹ nữ cao giọng tuyên bố.
      Lý Dương vừa nghe, liền hướng về phía Li Kiệt mỉm cười, lập tức bước vào trong quang quyển, cùng lúc Li Kiệt cũng bước trong quang quyển, trận chiến quyết định ai có cơ hội tiến vào Lôi Viêm Ðịa Ngục.
      Quyết chiến sắp bắt đầu...
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 13 : Xá mệnh tương cứu
      Lý Dương toàn thân mặc áo đen, tóc ngắn như cương châm chĩa thẳng lên trời, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt nhìn chằm chằm thẳng vào Li Kiệt.
      Li Kiệt thân áo lam, mặt mỉm cười thân thiết, chín tầng trời nhè gió thổi tới, làm lay động áo bào của Li Kiệt, ánh mắt Li Kiệt cũng rời Lý Dương nửa phần.
      thân ảnh màu xanh lam, thân ảnh màu đen đứng đối diện sân, hai người đứng yên tại chỗ, khí thế tự nhiên từ từ tăng lên.
      “Lý Dương, ngươi chết chắc.” Li Kiệt cười lạnh, đồng thời sắc mặt dần dần lạnh , khi chiến đấu, Li Kiệt rất lãnh khốc vô tình. Huống chi lần này chính là muốn đưa Lý Dương vào chỗ chết, dù sao trong trận đấu nếu “lỡ tay” giết người, bọn người Hạng Vũ cũng có biện pháp can thiệp.
      - Bắt đầu!
      Bạch y mỹ nữ ra lệnh.
      Lý Dương nhìn Li Kiệt, cũng khẽ mỉm cười, trong lòng nghĩ thầm “Nếu vận dụng Đao Chi Bi Sát, mất hết ý nghĩa, chiêu giải quyết xong, hơn nữa làm cho Li Kiệt thua còn mặt mũi, có lẽ ta nên cùng công thủ phen.
      Vốn cùng Li Kiệt giao hảo vài lần, Lý Dương cũng đánh bại Li Kiệt ngay, ít nhất cũng chừa cho chút thể diện, để cho thể bản lãnh trong chốc lát.
      - Hô!
      Li Kiệt ra tay trước, thân thể nhoáng lên, hóa thành tàn ảnh, thoáng cái nuốt khoảng cách mấy chục thước, vọt tới trước mặt Lý Dương.
      - Oanh!
      Ngân Thiết Trảo nắm lại thành quyền, quả đấm màu bạc lớn bay thẳng tới Lý Dương. Quyền phong rít lên, tiếng rít thậm chí vang vọng cả sân, có thể tưởng tượng được quyền kinh khủng như thế nào. Quyền ảnh màu bạc trong nháy mắt tới trước mặt Lý Dương.
      Lý Dương hơi đổi sắc, mới đầu trận mà Li Kiệt vận dụng hết toàn bộ thực lực. Căn bản hề lưu tình, bất quá Lý Dương sợ sao?
      Đương nhiên là .
      Thân thể Lý Dương ngả về sau cực nhanh, tránh được cú đấm này. Đồng thời thân thể nhoáng lên, liền hóa thành tàn ảnh trong tích tắc biến mất, khi xuất trở lại tới khoảng phía sau lưng Li Kiệt. Chính là Xuyên Vân Toa Vụ!
      Li Kiệt sắc mặt biến đổi.
      - Xuyên Vân Toa Vụ, hừ!
      Đáng tiếc Li Kiệt vừa mới được truyền thụ có ba tháng mà thôi, đương nhiên thể lĩnh ngộ Ma Thần Lục Tuyệt nhiều như Lý Dương. Do Xuyên Vân Toa Vụ bằng Lý Dương, cho nên tốc độ căn bản thua xa Lý Dương.
      Lý Dương từ giữa trung, lạnh lùng nhìn Li Kiệt, cất cao giọng :
      - Tốt lắm, Li Kiệt huynh, quả thống khoái!
      Li Kiệt cũng :
      - Lý Dương huynh đệ, ngươi bất tất nhường nhịn, Li Kiệt cũng thích đối thủ nhường nhịn, huống chi chỉ cần nguyên thần chết, thân thể bị thương chỉ là việc . Chúng ta tỷ thí hết mình phen, cần lo lắng, nếu đánh hết sức, coi như nể mặt.
      - Tốt! Ta toàn lực công kích đây!
      Lý Dương cười, lúc này hóa thành đạo hắc sắc lưu quang từ giữa trung cực nhanh nhằm phía Li Kiệt bay tới, giống như ánh sao băng phút chốc sa xuống…
      Li Kiệt khuôn mặt lãnh khốc, phất tay thành trảo, Ngân Thiết Trảo tỏa ra quang mang lạnh như băng. Lý Dương hề nghi ngờ mức độ lợi hại của nó, Ngân Thiết Trảo cùng Chiến Thần Ngoa đều là thượng phẩm ma khí. Hơn nữa tu vi công lực Li Kiệt cao hơn mình, đối lực với nhau là ổn, do đó chỉ có thể dùng tốc độ!
      - Hô!
      Li Kiệt song trảo hóa thành vạn ngàn trảo ảnh, múa trảo hướng về phía Lý Dương, Ngân Thiết Trảo phảng phất xé rách gian, biết công lực tu vi Lý Dương cao, muốn cứng đối cứng, khi thấy Lý Dương muốn đánh vào Ngân Thiết Trảo.
      Đột nhiên.
      - Bồng!
      lực dũng mãnh quét ngang qua hai chân Li Kiệt, Li Kiệt nhất thời ngã gục xuống đất.
      Vừa rồi chỉ trong chốc lát, eo Lý Dương bỗng ngoặt lại, chuyển từ thế công cường mãnh phía đầu xuống phía dưới, vốn tưởng đánh trúng vào Ngân Thiết Trảo, bỗng trượt xuống dưới, đồng thời Lý Dương phát huy tốc độ kinh khủng của mình, trong nháy mắt cả người trầm xuống, đồng thời đùi phải quất cước tảo địa, quét Li Kiệt ngã xoài mặt đất.
      Đầu Li Kiệt đập mạnh xuống đất, cảm thấy đầu óc mê muội, nhưng nhờ phản xạ hình thành qua nhiều lần chiến đấu, Li Kiệt vội vàng đập mạnh tay xuống đất, nhất thời mượn lực bắn chéo lên , vừa tránh thoát bàn chân cứng như thép của Lý Dương đạp mạnh mặt đất.
      - Oanh!
      Sân mặt chấn động kịch liệt, đá vụn sân bắn lên tung tóe.
      - Hưu!
      Lý Dương ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Li Kiệt, đồng thời thân thể giống như tên rời khỏi cung, hóa thành tia chớp màu đen, bắn thẳng về phía Li Kiệt. Li Kiệt cười khinh thường, thân hình vươn ra, dương Ngân Thiết Trảo chĩa về Lý Dương, tựa hồ chỉ bằng trảo xé rách người Lý Dương, chỉ đột nhiên Lý Dương lại biến mất.
      - A!
      Lý Dương trong trong nháy mắt bay phía sau tới Li Kiệt, chuyển từ quyền sang trảo, tay phải giống như cương trảo, bóp vào đầu Li Kiệt, chân lại đá vào mặt Li Kiệt, nhất thời mặt Li Kiệt chảy đầy máu tươi.
      Đồng thời, đùi phải xoay tròn rất nhanh, gót chân đá ngược về sau trúng vào ngực Li Kiệt
      - Hừ!
      Ngân Thiết Trảo của Li Kiệt giờ phút này bỗng đột nhiên vươn dài, trảo chụp trúng đùi Lý Dương, xé mạnh, lập tức đùi Lý Dương bị dứt miếng thịt, cơn đau kịch liệt làm cho thân thể Lý Dương run lên.
      Vừa rồi Li Kiệt bị chân Lý Dương đá trúng vào mặt, căn bản thèm để ý, ngược lại dùng Ngân Thiết Trảo công kích Lý Dương, dù sao đối người tu ma đạo, chỉ cần nguyên thần chết, mặt mũi bị đánh nát cũng sao, may mắn là Lý Dương di chuyển nhanh như gió, thân thể lướt qua nhanh, nên chỉ bị xé rách khối cơ ở chân, nếu , trảo kia có thể đâm vào ngực Lý Dương.
      - Bồng!
      Li Kiệt cùng lúc cũng bị gót chân của Lý Dương đá ngã xuống đất, máu chảy đầy sân.
      Lý Dương lúc này thông qua nguyên thần, khống chế năng lượng chữa trị thương thế đùi, Li Kiệt cũng đứng lên, từng đạo năng lượng màu đen tỏa ra chữa trị thương thế thân thể. Chỉ trong khoảnh khắc, hai người đều hoàn toàn khôi phục thương thế.
      Lý Dương đột nhiên nở nụ cười.
      - Li Kiệt huynh, quả nhiên lợi hại, bất quá ta chưa vận dụng ta vũ khí chính thức của ta.
      Lý Dương cười nhạt .
      Li Kiệt rùng mình.
      Vũ khí chính thức?
      Chiến Thần Ngoa chính là thượng phẩm ma khí, chẳng lẽ có loại gì còn lợi hại hơn so với Chiến Thần Ngoa?
      - Ngươi có thần khí?
      Li Kiệt khiếp sợ nhìn Lý Dương, Lý Dương cũng cười thần bí, toàn thân hóa thành đạo lưu tinh màu đen, mang theo khí thế bất khuất, bay thẳng về phía Li Kiệt, Li Kiệt lúc này thân hình lóe lên, muốn né tránh.
      Né tránh?
      Làm sao kịp?
      Đao Chi Bi Sát!
      - Oanh long long...
      cổ thanh oanh long kịch liệt vang lên làm rung động tâm thức mọi người, cỗ tâm thần mênh mông như biển cả điên cuồng dâng lên, trong khoảnh khắc, tâm thần Li Kiệt hoàn toàn thất thủ, thể khống chế hành vi chính mình, suy nghĩ được gì nữa.
      Đứng như tượng gỗ, Li Kiệt thân thể cứng đơ, hề nhúc nhích.
      đạo quang mang màu tím sẫm ra.
      - Bồng!
      Thân ảnh Lý Dương cùng lúc đánh mạnh vào người Li Kiệt, Li Kiệt gần như vô lực bị đánh bay ra, sau đó rơi xuống đất tiếng “bịch”, mặt ngửa lên trời.
      Tâm thần tu vi Lý Dương là Ma Quân tiền kì, mà Li Kiệt chỉ là Ma Vương hậu kỳ, bị Lý Dương công kích tâm thần, cũng thiếu chút nữa tâm thần bị hủy, lát sau mới chậm rãi khôi phục. Li Kiệt mở to mắt, giờ phút này nằm mặt đất, ngửa mặt thấy bầu trời. Li Kiệt chống hai tay xuống đất, lồm cồm ngồi mặt đất.
      Người thứ nhất mà thấy trong mắt chính là Lý Dương.
      - Li Kiệt huynh, ngươi nhận thua chưa.
      Lý Dương nhìn Li Kiệt, mỉm cười .
      Li Kiệt rùng mình, cười :
      - Ta nhận thua? Tại sao?, ngươi vẫn chưa chính thức đánh bại ta!
      Li Kiệt dường như nghe được chuyện rất buồn cười.
      - Nhìn nhìn ngực ngươi kìa.
      Lý Dương cười cười .
      Li Kiệt nghi hoặc dùng thần thức điều tra chút ở ngực, nhất thời, phát ngực có vết thương, mà phía sau lưng cũng có vết thương, rất hiển nhiên, vừa rồi hẳn là có đạo phi đao xuyên qua trong ngực mình.
      Li Kiệt cảm thấy sợ rồi, nếu vừa rồi Lý Dương độc ác, chết.
      “Lý Dương này quả đáng sợ, ra là có tuyệt chiêu như thế. hiểu tuyệt chiêu kia rốt cuộc là cái gì? là lợi hại, làm cho tâm thần ta thiếu chút nữa bị hủy diệt, trước giờ ta chưa nghe có loại công kích như thế, có lẽ chỉ Đại Tôn mới có thể sáng tạo ra phương thức công kích như thế, chẳng lẽ đây là Đại Tôn truyền cho ?” Li Kiệt trong lòng lại nổi lên ngọn lửa ghen ghét.
      Li Kiệt vẫn ngồi mặt đất, tay chống sau lưng, tay còn lại để trước ngực. Quan sát vết thương, cúi thấp đầu, tựa hồ vẫn cẩn thận quan sát vết thương trước ngực, đột nhiên, mặt xuất nụ cười hiểm.
      Lập tức, ngước lên nhìn về phía Lý Dương, mặt tràn đầy cảm kích.
      - Lý Dương huynh đệ, tạ ngươi tha ta mạng, vừa rồi trái tim ta suýt nữa vỡ vụn rồi, nguyên thần cũng suýt xong đời luôn.
      Li Kiệt có vẻ rất cảm kích.
      Lý Dương cười lộ vẻ bao dung:
      - Chỉ là cơ hội tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục thôi, ta sao nỡ lấy mạng ngươi?
      - Ta nhận thua!
      Li Kiệt thở dài tiếng , Hạng Vũ cùng Điền Cương quan khán bên cạnh, nhất thời hưng phấn đứng lên.
      Giờ phút này Li Kiệt cũng lấy ra ngọc giản, nhìn ngọc giản ra vẻ bất lực và tiếc nuối.
      - Lý Dương huynh đệ, ngươi thắng, lần này ngươi có cơ hội tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục rồi, xem ra ta cần đợi thêm ngàn năm nữa. Ai!
      Li Kiệt , chuẩn bị bóp nát ngọc giản.
      Lý Dương cũng cười, nhìn Li Kiệt. Đột nhiên...
      - Cẩn thận, sư huynh!
      Lý Dương vừa nghe thanh Điền Cương, lúc này nghi hoặc quay sang nhìn Điền Cương nhìn, chỉ thấy thân ảnh Điền Cương hóa thành đạo lưu quang, chỉ chút vượt khoảng cách hơn mười thước, tới trước mặt Lý Dương, đẩy mạnh Lý Dương, tựa hồ phát đại nguy hiểm.
      - Chạy mau, sư huynh!
      Điền Cương nhìn thẳng vào mắt Lý Dương, khẩn cấp hô lớn, nhưng... còn kịp rồi.
      - Oanh!
      Hắc quang, hắc quang khổng lồ, cực kì lớn, cơ hồ dài cả trăm thước, cả phạm vi quang quyển cơ hồ đều bị bao phủ, hắc quang khổng lồ ầm ầm đánh tới người Lý Dương cùng Điền Cương, Điền Cương dùng thân mình đứng chắn trước người Lý Dương.
      Năng lượng hắc quang cực kì kinh khủng, thần thức Lý Dương trong nháy mắt phán đoán, khối năng lượng cường đại này ít nhất cao thủ cấp bậc Ma Đế mới có thể ngăn cản, quá kinh khủng, năng lượng như vậy tuyệt đối có thể miểu sát chính mình!
      Màu đỏ!
      Máu đỏ xuất trong mắt Lý Dương, đó là máu Điền Cương.
      Vũng máu kia cơ hồ làm cho Lý Dương ngây dại
      - Sư đệ!
      Lý Dương ôm , nhớ lại kỉ niệm quyền đàn dưới đất năm đó cùng Điền Cương lần đầu tiên gặp nhau, cũng nhớ lại kỉ niệm đêm nào chính mình cứu tỷ đệ Lily cùng Điền Cương, từ đó mấy người luôn luôn gắn bó với nhau, thậm chí cùng tới Ma giới.
      - A, là công kích, Điền Cương sư đệ xá mệnh cứu ta!
      Trong nháy mắt, Lý Dương bừng tỉnh. Giờ phút này thân thể Điền Cương vỡ vụn rồi, thậm chí hắc quang đánh tới trái tim Điền Cương
      - Hô!
      Cuối cùng trong nháy mắt, Lý Dương chỉ trong khoảnh khắc chớp được trái tim Điền Cương thu vào trong Tiểu Càn Khôn, đồng thời chính mình cũng bay nhanh chạy trốn, nhưng hắc quang kia tốc độ quá nhanh, chút xíu đến gần Lý Dương.
      - Lý Dương, chết .
      Thanh Li Kiệt vang lên điên cuồng cực độ, hưng phấn cực độ, Lý Dương bị hắc quang đuổi theo, rốt cục biết rằng nguyên lai chính Li Kiệt phát ra công kích này.
      - Sư huynh, ngươi ra tay nhanh lên, nếu ra tay, ta sau này đội trời chung với ngươi.
      Tiếng Hạng Vũ hét lớn vang lên.
      Lập tức...
      - Oanh!
      Lý Dương cảm thấy chấn động kịch liệt, cổ hắc quang kia bỗng biến mất, bên người xuất người, chính là Liệt Thiên Ma Đế, vừa rồi Hạng Vũ buộc sư huynh mình là Liệt Thiên Ma Đế tới cứu Lý Dương bọn họ.
      Dù sao gặp phải loại công kích từ hắc quang kia, cũng chỉ có Liệt Thiên Ma Đế mới có thể cứu bọn Lý Dương thôi.
      Bên ngoài thân Lý Dương huyết nhục mơ hồ, nếu thêm chút nữa, phỏng chừng thân thể cũng hoàn toàn bị chấn nát. Lý Dương cũng thèm chữa trị thương thế, vội vàng mở Tiểu Càn Khôn lấy trái tim Điền Cương ra. Khi lấy trái tim ra, lập tức ma nguyên lực đạo đạo toát ra.
      Cơ hồ trong nháy mắt, thân thể lại hình thành, chỉ là giờ phút này thân thể chỉ là cảnh giới cấp bậc Thiên Ma thôi.
      - Sư đệ, ngươi thế nào rồi? có việc gì chứ, có chuỵên gì nghiêm trọng chứ?
      Lý Dương khẩn trương hỏi, giờ phút này trong lòng bối rối cực độ, cũng là cảm thấy có lỗi cực độ với Điền Cương.
      Điền Cương cười :
      - có việc gì, chỉ là lúc cuối cùng, trái tim cũng bị chút tổn thương, may mắn nguyên thần sao. Đáng tiếc là, Cửu Diệp Linh Chi lúc trước Xi Vưu Đại Tôn ban cho ta, ta mới hấp thu chút, bây giờ coi như mất luôn.
      Dược lực tàng trong cơ thể, thân thể mất , tự nhiên dược lực Cửu Diệp Linh Chi cũng thoát ra ngoài.
      - có việc gì, sư huynh nhất định giúp ngươi kiếm Cửu Diệp Linh Chi khác.
      Lý Dương vội vàng , giờ phút này trong lòng băng giá chua xót. Lý Dương biết, khi thấy cỗ năng lượng cực mạnh, Điền Cương phóng người liều mạng, bất chấp tính mạng lao tới cứu mình, nếu mình phản ứng chậm chút, phỏng chừng Điền Cương có thể hồn phi phách tán rồi.
      - Li Kiệt!
      Lý Dương đứng phắt lên, cơ mặt run rẩy, xoay mạnh người lại, hai mắt đỏ nhìn chằm chằm Li Kiệt, giờ phút này Lý Dương vẫn hề chữa trị thân thể, huyết nhục vẫn trong tình trạng tả tơi đẫm máu, nhưng quan tâm, tất cả chú ý của tập trung chỉ ở người người!
      Li Kiệt!
      Sát khí, sát khí dày đặc bộc phát, Lý Dương giống như con sói bị thương điên cuồng, nhìn chằm chằm Li Kiệt.
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 14 : Nhất nộ sát nhân
      - Tại sao!!!
      Lý Dương trừng mắt đỏ rực, hai chữ này phát ra từ hàm răng khít chặt của . thể hiểu được, vì sao Li Kiệt vốn quan hệ rất tốt lại sử dụng độc thủ giết người này? trận tức giận từ đáy lòng dâng lên, mắt càng vằn đỏ lên, rất muốn giết chết ngay Li Kiệt, nhưng từ đáy lòng rất muốn biết rốt cuộc tại sao, rốt cuộc vì nguyên nhân gì mà Li Kiệt đối xử với như thế.
      - Tại sao? !
      tức giận của Lý Dương tràn ngập cả ý nghĩ, thậm chí nhịn được phẫn nộ trong lòng, vừa rồi nếu chậm chút, hoặc là Điền Cương báo động, hoặc là Liệt Thiên Ma Đế ra tay, chỉ cần có tình huống xảy ra, bản thân mình bị giết.
      Bằng hữu kiểu gì vậy?
      Hạ sát thủ chính mình!
      Li Kiệt vẫn nụ cười mặt lộ vẻ thân thiết như trước, nhìn Lý Dương :
      - Lý Dương huynh? Ngươi cái gì, ta làm sao, hai chúng ta tiến hành trận đấu, ta trá thua chẳng lẽ được sao? Trận đầu tiên tựa hồ cũng có tình huống như thế này.
      - Trá thua?
      Lý Dương đồng tử co rút lại, ngửa đầu cười ha hả, tiếng cười hàm chứa bi phẫn, nếu là người lạ, hoặc là cừu nhân giả thua Lý Dương, Lý Dương tuyệt đối thèm để ý, có lẽ vẫn chú tâm vào trận đấu, thậm chí dùng thần thức cẩn thận quan sát đối phương.
      Nhưng người trá thua chính là Li Kiệt, Lý Dương có nghĩ đến, người mà mình cho là bằng hữu dùng chiêu này.
      , phải bằng hữu.
      Lợi dụng tình bằng hữu, hạ độc thủ như vậy, làm Lý Dương càng thêm phẫn hận.
      Vừa rồi, huynh đệ Điền Cương của mình thiếu chút nữa chết, chính mình cũng suýt chết, hết thảy đều bởi tay của người đứng trước mắt mình, người luôn luôn nhiệt tình xưng hô “Lý Dương huynh Đệ”, Li Kiệt!
      - Ngươi, vô sỉ!
      Lý Dương thanh trầm xuống:
      - Sư đệ ta tổn hao công lực rất nhiều, ngay cả dược hiệu Cửu Diệp Linh Chi cũng mất . May mắn là chưa bị hắc quang của ngươi giết chết. Li Kiệt, ta cho ngươi biết, muốn giết bằng hữu ta hoặc giết thân nhân ta, ta chỉ có thái độ - giết!
      Lý Dương vừa xong, nhất thời hóa thành đạo lưu quang màu đen, tốc độ Xuyên Vân Toa Vụ đạt đến cực hạn.
      - Hưu!
      Đao Phách màu tím sẫm phá , mang theo tia lãnh quang, mang theo niềm phẫn hận của Lý Dương, như mũi tên nhọn bắn về phía Li Kiệt. Lần này, Lý Dương nương tay, mục tiêu chính là trái tim Li Kiệt, Lý Dương muốn kích tất sát.
      Phá Sơn Liệt !
      Đao Phách đột nhiên lóe lên, thậm chí cả gian cũng rung lên, tốc độ đạt đến cực hạn!
      - Bồng!
      trận chấn động, sắc mặt Lý Dương nhất thời trắng nhợt. Đao Phách gặp phải chấn động kịch liệt, Lý Dương lúc này phải thu vào trong cơ thể. Đao Phách công kích chịu ảnh hưởng, những chấn động của Đao Phách truyền đến đao mang.
      Lúc này Duẫn Danh và ba gã cao thủ cấp bậc Ma Quân đứng trước mặt Li Kiệt.
      - Lớn mật. Dám đả thương thiếu chủ của ta!
      Duẫn Danh đột nhiên quát lớn tiếng. Ba gã cao thủ cấp bậc Ma Quân, gã là Ma Quân hậu kỳ, hai gã là Ma Quân trung kỳ. Li Lộc Ma Đế là người nào? Cao thủ Ma Đế hậu kỳ, tại Ma giới tung hoành hơn chín trăm triệu năm, tự nhiên quyền lực lớn, thủ hạ cao thủ cũng là vô số.
      Duẫn Danh tay cầm chiến đao lớn. Chính là vừa rồi ngăn đòn công kích của Lý Dương, với thực lực Ma Quân hậu kỳ của Duẫn Danh, Lý Dương căn bản có hy vọng đối phó được với .
      Lý Dương nhìn tam đại Ma Quân, nhíu mày lại, nhưng trong lòng sát ý trào dâng, Lý Dương lại hóa thành đạo lưu quang màu đen, nhằm phía Li Kiệt, tốc độ cực nhanh, càng đạt tới cực hạn.
      - Bồng!
      Lý Dương như diều đứt dây, vô lực rơi xuống, trong miệng phun ra đầy máu tươi, máu tươi bay tán loạn . Điền Cương lúc này phi thân ôm lấy Lý Dương.
      Lý Dương chậm rãi đứng lên, miệng cười khổ, với thần thức của , tự nhiên thấy thực lực của tam đại Ma Quân trước mắt, Duẫn Danh chính là Ma Quân hậu kỳ cao thủ, mình có hy vọng đối phó , vừa rồi mình bộc phát tốc độ nhanh nhất, nhưng so với Ma Quân hậu kỳ Duẫn Danh vẫn chênh lệch quá lớn.
      Ma Quân hậu kỳ, vô luận về tâm thần tu vi, cũng như công lực tu vi đều cao hơn Lý Dương nhiều, Lý Dương căn bản thể so sánh với đối phương.
      Điền Cương thấy Lý Dương trọng thương, nhất thời trong lòng nổi giận đứng dậy:
      - Ngụy quân tử, hiểm, hỗn đản, khốn khiếp!
      Điền Cương nổi giận mắng Li Kiệt.
      Li Kiệt lạnh lùng nhìn Điền Cương liếc mắt :
      - Nếu phải tiểu tử nhà ngươi, Lý Dương sớm chết, người thắng trận đấu là ta.
      Điền Cương cười lạnh:
      - Ta sớm nhìn ngươi vừa mắt, khi nhìn thấy ngươi ra mấy từ “ta nhận thua”, ta hoài nghi tiểu tử ngươi cũng giống như Kiến Nhân ở trận đầu giở chiêu hèn hạ lừa đảo. Quả nhiên, ngươi thò tay lấy ra ngọc giản, nhưng thực ra lại lấy ra ra ngọc giản màu đỏ, ta vừa thấy là biết ổn, quả nhiên, ta đoán sai!
      Li Kiệt lúc trước trong khi “ta nhận thua”, Lý Dương cho rằng hai người là bạn tốt, ngờ gặp phải loại tình quỷ trá này, cũng có cẩn thận đề phòng, chính là vì trước nay Điền Cương vốn coi Li Kiệt vừa mắt nên mới nhìn kỹ, phát ngọc giản màu đỏ, biết ngay có chuyện.
      Li Kiệt vừa mới bóp nát ngọc giản màu đỏ, Điền Cương lên tiếng nhắc nhở ngay, đồng thời phi thân tới rồi đẩy ra Lý Dương, việc chỉ diến ra trong nháy mắt, Điền Cương có thời gian chần chờ.
      Khi Điền Cương đến bên người Lý Dương, cấm chế ngọc giản màu đỏ cũng khởi động, Li Lộc Ma Đế đưa cho Li Kiệt bùa hộ mạng là ngọc giản màu đỏ, bên trong chứa năng lượng kinh khủng, khi bộc phát, cũng chỉ có cao thủ cấp bậc Ma Đế mới có thể chống cự.
      Tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết Lý Dương.
      Lý Dương nghe Điền Cương xong, rốt cục hiểu được hết thảy, cũng biết được hắc quang kia rốt cuộc là từ nơi nào mà ra, cũng biết Li Kiệt này rốt cuộc công kích mình như thế nào?
      - Sư đệ, ngươi chẳng lẽ sợ chết sao? sợ sau này thấy được Lily và Đồng Đồng sao?
      Lý Dương nhìn Điền Cương, Điền Cương quan tâm tánh mạng tới cứu chính mình, lúc này Lý Dương trong lòng cảm động.
      Điền Cương quan tâm, cười :
      - Đương nhiên sợ, bất quá mạng của Điền Cương ta là được sư huynh cứu, hơn nữa mạng của Lily cũng là ngươi cứu, vợ chồng chúng ta đều là ngươi cứu, nếu có ngươi cứu, cũng sinh ra Đồng Đồng, ngươi gặp nguy hiểm, ta mà ra tay, ta còn xem là người ? Lily sau này mà biết chắc chắn nguyện ý với ta?
      - Sư đệ, cám ơn!
      Lý Dương chỉ có thể thế, Lý Dương vĩnh viễn nhớ kỹ chuyện này.
      Đột nhiên...
      - Liệt Thiên Ma Đế tiền bối, chuyện này hy vọng ngươi có phán quyết công bằng.
      Thanh Li Kiệt đột nhiên vang lên.
      Giờ phút này, mọi người mới nhớ tới việc, vừa rồi là thi đấu, quyết định danh ngạch cuối cùng, bây giờ lại xảy ra tình như thế, biết danh ngạch cuối cùng thuộc về ai?
      Li Kiệt mặt mỉm cười, hướng Liệt Thiên Ma Đế khom người :
      - Vừa rồi trận đấu diễn ra, dựa theo quy củ trận đấu, trong khi hai người chiến đấu có thể dùng bất kỳ phương pháp gì, ta dùng “Hồng Thạch Phách Lệnh” tự nhiên cũng tính là phạm qui. Chính là, vì sao Liệt Thiên Ma Đế lại ra tay cứu Lý Dương? Cái này có phải là vi phạm quy củ trận đấu ?
      Sắc mặt Lý Dương, Điền Cương nhất thời biến đổi.
      - Con bà nó, Li Kiệt này là nhi tử của rùa, dùng chiêu số hiểm như thế, thế mà còn tố cáo chúng ta. là tiểu nhân hiểm.
      Điền Cương nổi giận lớn tiếng mắng.
      Hạng Vũ hắng giọng.
      Liệt Thiên Ma Đế hơi xấu hổ, chính xác là Li Kiệt hữu lý hơn. Trong quy tắc trận đấu giới hạn tuyển thủ dùng thủ đoạn công kích gì, chỉ nhìn vào kết quả cuối cùng. Li Kiệt dụng “Hồng Thạch Phách Lệnh” (là cái ngọc giản màu đỏ mà Điền Cương nhìn thấy) đương nhiên phạm qui.
      Ai cho Li Kiệt bảo bối “Hồng Thạch Phách Lệnh” thế?
      Đây cũng là nguyên nhân vì sao Liệt Thiên Ma Đế khi thấy hắc quang cũng rất do dự. Chỉ khi Hạng Vũ bắt buộc , mới ra tay.
      - Li Kiệt, chuyện này là Lý Dương đúng, trong khi diễn ra trận đấu, tự nhiên ngoại nhân nên nhúng tay vào. Ngươi sử dụng “Hồng Thạch Phách Lệnh”, Lý Dương chết chắc, ngươi đương nhiên là thắng lợi. Ta mặc dù nhúng tay vào cứu tính mạng Lý Dương, bởi vì Lý Dương có quan hệ với sư đệ ta, ta tuyên bố, Li Kiệt thu được danh ngạch cuối cùng.
      Liệt Thiên Ma Đế tuyên bố.
      Sắc mặt bọn người Lý Dương, Điền Cương cùng với Hạng Vũ nhất thời trở nên rất khó coi.
      Li Kiệt dùng thủ đoạn hiểm như thế, thế mà cuối cùng lại lấy được danh ngạch cuối cùng.
      - Hỗn đản, khốn khiếp!
      Hạng Vũ hung hăng mắng, nhưng ra tay, bởi vì biết, quy củ trận đấu đúng là như thế, Li Kiệt có Hồng Thạch Phách lệnh, đương nhiên phải thắng lợi. Li Kiệt truy cứu Điền Cương và Liệt Thiên Ma Đế tự tiện tiến vào sân đấu, là tốt lắm rồi.
      Lạnh lùng nhìn Li Kiệt, phải kẻ ngu, trước đây bị vẻ bề ngoài thân thiết hữu hảo của Li Kiệt mê hoặc, trải qua tình này, tự nhiên hiểu chân diện mục của Li Kiệt.
      - Lý Dương!
      Li Kiệt xoay người mỉm cười nhìn Lý Dương:
      - Lý Dương huynh đệ, xin lỗi, ta lại lấy mất danh ngạch này, chà …
      Li Kiệt đột nhiên thở dài đánh sượt:
      - Lý Dương huynh đệ à, ngươi đó... ta cho ngươi nghe, ngươi quá sức tin người. Ta cũng biết, trải qua chuyện này, sau này chúng ta cũng có cơ hội làm huynh đệ nữa, bất quá … ta cũng quan tâm, chỉ là đáng tiếc, cho ngươi ăn biết bao đồ ăn trân quý như vậy. là lãng phí a, cho ngươi ăn, còn bằng để ta nuôi mấy con ma thú.
      Li Kiệt lộ vẻ tiếc nuối.
      - Ngươi…
      Điền Cương nhất thời giận đến tái mặt, chỉ là bây giờ công lực quá kém, bên cạnh Li Kiệt có ba gã Ma Quân cao thủ, căn bản có chút cơ hội nào.
      - Được, muốn chết!
      Hạng Vũ đột nhiên hét lớn tiếng, mắt tóe lửa, lúc này vọt tới muốn hảo hảo giáo huấn Li Kiệt phen.
      Hạng Vũ người nào?
      Ma giới Bá Vương, tính tình tuyệt đối cuồng bạo, lần này bởi vì theo quy củ trận đấu, cho nên Hạng Vũ nhẫn nại chịu đựng, nhưng Li Kiệt dám tại đây biểu du côn, thậm chí sỉ nhục Lý Dương như thế, Hạng Vũ với tính tình như vậy làm sao chịu được.
      - Dám đánh Thiếu chủ của ta!
      Duẫn Danh hét lớn, tam đại Ma Quân lúc này cùng vọt tới. Hạng Vũ bất quá là Ma Quân tiền kì, thực lực căn bản bằng ba người này, bất quá tâm thần tu vi Hạng Vũ rất cao, đồng thời (Ma Thần Lục Tuyệt) lĩnh ngộ thâm hậu, đối với loại công kích cực mạnh như (Khai Thiên Tích Địa) cũng lĩnh ngộ được rất nhiều, hơn nữa còn có thần khí Chiến Đao Phá !
      Thần khí Chiến Đao Phá , kết hợp với (Ma Thần Lục Tuyệt) làm cho lực chiến đấu Hạng Vũ tăng lên kinh khủng.
      - Hát!
      Lãnh quang từ Chiến Đao Phá lóe lên, ba gã Ma Quân sợ hãi tránh ra, căn bản dám ngăn cản, thần khí mặc dù phải là vạn năng, nhưng ba người bọn cũng là cấp bậc Ma Quân như Hạng Vũ, Hạng Vũ dùng thần khí, bọn họ tự nhiên thể chống cự, nếu chỉ là gã Ma Soái hoặc là Ma Vương dùng thần khí, ba người bọn họ có thể ngăn chặn dễ dàng.
      - Bày trận!
      Tam đại Ma Quân dám chính diện đối kháng với thần khí Chiến Đao Phá , chỉ có thể dùng công lực ba người vốn cao hơn Hạng Vũ rất nhiều để chống đỡ, ba người bố trí thành trận pháp, ba người hợp lực, cùng kiềm chế Hạng Vũ, rất hiểu ý nhau. Hạng Vũ điên cuồng công kích, Chiến Đao Phá vung lên, đánh mạnh ra. Nhưng công lực tam đại Ma Quân cao hơn Hạng Vũ quá nhiều, dễ dàng chế trụ .
      - Bá Vương, ngươi…
      Li Kiệt sắc mặt biến đổi.
      Bá Vương là đệ tử Xi Vưu Đại Tôn, thân phận tự nhiên bất đồng, Li Kiệt cũng dám đắc tội Bá Vương, cho nên trước tới giờ dám năng với Hạng Vũ như thế. hiểu sao bây giờ mình mới hạ nhục Lý Dương, Hạng Vũ bỗng nổi giận, điều này làm thấy bối rối.
      Nghe Li Kiệt xong, Lý Dương trước giờ mạch trầm mặc rốt cục có phản ứng.
      - Ma giới người mạnh vi tôn, Bá Vương từng hỏi ta, nếu gặp người mạnh hơn ta, ta làm nô tỳ, hay là chạy trốn. Lựa chọn của ta chính là chạy trốn! Bởi vì ta cam lòng chịu nhục…
      Thanh trầm thấp của Lý Dương vang lên.
      Hạng Vũ rất quen thuộc với Lý Dương, cũng biết tính tình Lý Dương, biết là xong rồi.
      - Lý Dương, đừng xúc động, Li Lộc Ma Đế dễ trêu đâu.
      Hạng Vũ mặc dù phẫn nộ, cũng chỉ muốn giáo huấn Li Kiệt phen mà thôi, nghĩ tới việc giết chết Li Kiệt. Phải biết rằng Li Lộc Ma Đế trở thành Ma Đế mấy trăm vạn năm, gần mười ngàn năm gần đây mới có nhi tử, tương đương với việc “ ông lão gần miệng lỗ” mới có con trai trong cõi thế tục, đương nhiên rất sủng ái .
      - Bá Vương, chế trụ ba Ma Quân cho ta!
      Lý Dương hét lớn tiếng, hóa thành đạo quang mang màu đen, trực tiếp nhằm phía Li Kiệt.
      Li Kiệt nhất thời sắc mặt đại biến.
      Cha đưa cho bùa Hồng Thạch Phách lệnh làm bảo bối hộ thân, vừa rồi vì muốn giết Lý Dương dùng rồi, còn nhớ công kích của Lý Dương kinh khủng như thế nào.
      - Thiếu chủ!
      Duẫn Danh ba người đồng thanh hét lớn, nhưng vẫn quá chậm, với tốc độ đao hồn của Lý Dương, căn bản ba người có thời gian phản ứng, Đao Phách của Lý Dương quá nhanh.
      - Đừng xúc động!
      Thanh Hạng Vũ cũng đồng thời vang lên…
      Lý Dương sắc mặt lạnh lùng, trong mắt toát ra quang mang lạnh như băng, Đao Phách ra tay - Đao Chi Bi Sát!
      Phá Sơn Liệt !
      - Oanh long long…
      Tâm thần chấn động, Li Kiệt lại trải qua tình huống kinh khủng này, lúc này, trong mắt toát ra nỗi tuyệt vọng:
      -
      - Phốc!
      Đao Phách dễ dàng bắn thủng ngực , trái tim vỡ vụn, đao mang phun ra, nguyên thần lúc này bị giảo sát, Li Kiệt chết tại đương trường.
      Tam đại Ma Quân ngây người, Hạng Vũ cũng ngẩn người ra, chỉ có Lý Dương sắc mặt vẫn lạnh lùng.
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 15 : Phản ứng của Xi Vưu
      - Oanh!
      Li Kiệt thân thể ngã gục xuống đất, máu tươi chậm chậm chảy tràn ra …
      Tam đại Ma Quân ngơ ngác nhìn thi thể Li Kiệt, Li Kiệt chết, nhi tử mà Li Lộc Ma Đế thích nhất chết, tam đại Ma Quân thậm chí có thể tưởng tượng phản ứng kinh khủng như thế nào của Li Lộc Ma Đế khi biết được tin này.
      - Ngươi, ngươi, ngươi quả giết Thiếu chủ!
      Duẫn Danh ba người nhìn chằm chằm Lý Dương, thể chấp nhận thực này.
      Li Lộc Ma Đế là ai chứ?
      Cao thủ Ma Đế hậu kỳ, chỉ dưới Đại Tôn mà thôi, thực lực rất mạnh, phải là tuyệt đối kinh khủng. Bằng cũng thể mấy trăm triệu năm nam chinh bắc chiến, mở rộng biên cương lãnh thổ của Trung Ương nguyên vực, kinh qua chín lần Tiên Ma đại chiến mà vẫn sống.
      - Lý Dương, ngươi xúc động quá!
      Hạng Vũ nhìn Lý Dương, cũng biết nên gì.
      Hạng Vũ sống rất lâu tại Ma Thần cung, cửu đại Ma Đế cũng thường xuyên đến đó, Hạng Vũ tự nhiên biết Li Lộc Ma Đế sủng ái Li Kiệt biết bao nhiêu. Hồng Thạch Phách là loại tinh thạch trân quý, có thể chứa đựng năng lượng công kích. khi khởi động cấm chế liền có thể công kích địch nhân. Nên biết Hồng Thạch Phách chứa năng lượng Ma Đế còn hiếm hơn nhiều so với vương phẩm thiên linh thạch, Li Lộc Ma Đế chứa đựng năng lượng công kích cực lớn rồi cấp cho Li Kiệt, coi như là bùa hộ thân của Li Kiệt. Nếu phải Ma Đế cao thủ, tuyệt đối đỡ được.
      Li Lộc Ma Đế tích góp mấy trăm triệu năm được vô số trân bảo đều cấp cho nhi tử, các trân phẩm cướp đoạt từ Tiên giới cũng đưa cho Li Kiệt giữ. Li Lộc Ma Đế rốt cuộc sủng ái Li Kiệt tới mức nào, cứ nhìn xem Duẫn Danh kính sợ Li Kiệt đến đâu biết.
      Vì nhi tử, Li Lộc Ma Đế có thể chần chừ giết ngay cao thủ như Duẫn Danh.
      Bây giờ, Lý Dương giết chết Li Kiệt, khi Li Lộc Ma Đế biết được, có thể tưởng tượng được điên cuồng đến đâu. Li Lộc Ma Đế, cao thủ Ma Đế hậu kỳ khi điên cuồng, đó là tuyệt đối kinh khủng.
      - Giết , rồi sao chứ?
      Lý Dương hừ lạnh tiếng, thái độ quan tâm. Lý Dương thực ra phải là người vô tâm, chắc chắn biết hậu quả, bất quá lo lắng, bởi vì Xi Vưu xưng huynh gọi đệ với , tình này, với những người khác, nhưng với cơ sở này, Lý Dương cũng sợ ai.
      Ma Đế hậu kỳ?
      Trong mắt Đại Tôn, bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi. Mình là huynh đệ của Đại Tôn cơ mà!
      - Bắt , đưa đến cho Li Lộc Ma Đế, để Ma Đế phát lạc.
      Duẫn Danh bỗng kêu lớn tiếng, ba người bọn họ chỉ có thể lấy công chuộc tội, bắt Lý Dương lại, bằng , ba người bọn họ cho dù chết, cũng bị trừng phạt nặng nề.
      - Hô!...Hô!...Hô!...
      Ba người Duẫn Danh hóa thành ba đạo tàn ảnh, nhằm phía Lý Dương.
      - Cổn!
      Hạng Vũ hét lớn tiếng, hai tay nâng cao Chiến Đao Phá , từng đạo năng lượng ngưng kết Chiến Đao, thân Chiến Đao Phá xuất cổ năng lượng cực mạnh, đây là “Hải Nạp Bách Xuyên”, Liệt Thiên Ma Đế đứng cạnh nhất thời cả kinh.
      Khai Thiên Tích Địa!
      Chiến Đao Phá giống như thần long vạn trượng. Xuyên phá gian lao xuống, đem theo khí phách vô địch, từ cao trực tiếp đánh xuống, lực lượng cường đại làm gian chấn động mãnh liệt.
      - Oanh!
      Cả ba người Duẫn Danh bắn ngược lại, máu tươi vãi mặt đất.
      chậm, thực tế đao chém ra nhanh như thiểm điện, thậm chí ba người Duẫn Danh căn bản có cơ hội né tránh, ba người liên thủ dùng thượng phẩm ma khí ngăn cản đao, nhưng vẫn mang trọng thương, Khai Thiên Tích Địa kết hợp với thần khí Chiến Đao Phá , uy lực quả nhiên kinh khủng.
      Duẫn Danh ba người ngã xuống đất, tất cả bị thương, khỏi giật mình hoảng sợ.
      Hiển nhiên, ngay từ đầu trong khi Hạng Vũ đánh nhau với họ, có hoàn toàn phát huy hết uy lực của “Khai Thiên Tích Địa”, do khi đó Hạng Vũ chỉ sử dụng “Khai Thiên Tích Địa” để hấp thu năng lượng “Hải Nạp Bách Xuyên” thôi.
      - Sư đệ, ngươi nên phát huy hết thực lực thần khí, nếu thượng phẩm ma khí của bọn họ hóa thành mảnh mất.
      Liệt Thiên Ma Đế thân hình lóe lên, đứng ngăn trước ba người Duẫn Danh, vừa cười vừa với Hạng Vũ.
      Hạng Vũ khẽ nhíu mày, Liệt Thiên Ma Đế đứng trước ba người xem ra muốn bảo vệ ba người.
      - Nếu như phải đối phó từng người trong số họ, bổn Bá Vương giải quyết khó khăn gì, cũng chấn nát ma khí bọn chúng, bất quá bon họ ba người liên thủ, áp lực gia tăng nhiều. Sư huynh, ta hỏi ngươi chuyện...
      Hạng Vũ đột nhiên bắt đầu nở nụ cười.
      Liệt Thiên Ma Đế cười :
      - Sao? Có tình gì?
      Hạng Vũ cười mà phải cười :
      - Vừa rồi sư huynh vừa tuyên bố danh ngạch cuối cùng tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục là Li Kiệt, nhưng bây giờ Li Kiệt chết, chuyện này phải làm sao bây giờ đây?
      - Chuyện này…
      Liệt Thiên Ma Đế ngẩn người, tựa hồ tình có điểm khó giải quyết.
      Điền Cương :
      - Chuyện này quá đơn giản, Li Kiệt chết, cơ hội này tự nhiên thuộc về sư huynh ta, Lý Dương.
      - được, Lý Dương giết Thiếu chủ, mà còn hi vọng lấy được danh ngạch, làm gì có chuyện tốt như vậy? Bá Vương, ngươi được Đại Tôn chân truyền, lại có thần khí, chúng ta phải đối thủ của ngươi, nhưng còn có Li Lộc Ma Đế. Hy vọng Bá Vương làm khó dễ chúng ta. Để cho ta bắt Lý Dương về cho Li Lộc Ma Đế phát lạc.
      Duẫn Danh nhìn Hạng Vũ, .
      Cứng được, phải mềm thôi!
      - Dùng Li Lộc Ma Đế uy hiếp ta?
      Hạng Vũ hừ lạnh tiếng, lạnh lùng nhìn Duẫn Danh liếc mắt, Duẫn Danh cũng quan tâm, chỉ cười nhạt:
      - Liệt Thiên Ma Đế, biết người quyết định như thế nào? Lý Dương giết Thiếu chủ của ta, chuyện này giải quyết như thế nào, ngươi .
      Liệt Thiên Ma Đế khẽ nhíu mày, theo đạo lý, địa vị Li Lộc Ma Đế cao như thế, phải bắt Lý Dương giao cho Li Lộc Ma Đế.
      Chính là …
      Lý Dương cũng phải là người bình thường, xem cách Xi Vưu Đại Tôn đối xử ưu đãi với Lý Dương là biết, chỉ có mình nhưng lại có biệt thự, lại còn hai thị nữ, đồng thời cũng từng để cho Lý Dương ngồi ở Thanh Tiêu các ba ngày, những chuyện này lên Lý Dương cũng phải loại người kí.
      - tình này ta cần tự mình đến hỏi Đại Tôn, ngươi chờ tại đây, lát nữa biết.
      Liệt Thiên Ma Đế liếc mắt nhìn mọi người rồi bay ngay. dám dùng thần thức trực tiếp truyền hỏi Xi Vưu Đại Tôn? Đại Tôn mà, muốn hỏi chuyện Đại Tôn, tốt nhất nên cung kính đến tận trước cửa mà bẩm báo. Dùng thần thức truyền , coi chừng có chuyện!
      Lý Dương, Điền Cương, Hạng Vũ đứng chờ cùng nhau, Duẫn Danh ba người đứng chỗ.
      - Sư huynh, yên tâm, mọi chuyện đâu còn có đó. Đừng lo lắng.
      Điền Cương an ủi Lý Dương, biết Lý Dương tính trước, nếu cũng quang minh chính đại giết chết Li Kiệt như vậy.
      - Việc này khó , sư tôn có tổng cộng cửu đại Ma Đế, Ma Đế hậu kỳ chỉ có ba vị, đó là Dương Ma Đế, Thánh Chủ Lưu Ly, Li Lộc Ma Đế, trong đó chỉ có Li Lộc Ma Đế theo Đại Tôn nam chinh bắc chiến, còn Dương Ma Đế và Thánh Chủ phần lớn thời gian là ở căn cứ địa của mình. Li Lộc Ma Đế trong lòng sư tôn có địa vị rất lớn.
      Hạng Vũ hơi lo lắng.
      Hạng Vũ cũng biết, mặc dù Li Lộc Ma Đế là khá quan trọng trong lòng Xi Vưu Đại Tôn, nhưng vẫn là con kiến hôi, chỉ khác là con kiến hôi chúa mà thôi, vẫn thể thoát khỏi vận mệnh con kiến hôi, tự nhiên thể so với Lý Dương.
      Dù sao Xi Vưu biết, Lý Dương nhất định trở thành Đại Tôn.
      Nghe Điền Cương và Hạng Vũ , Lý Dương cứ mạch cười trừ, lo lắng chút nào.
      Im lặng, cả gian yên tĩnh.
      sân rộng lớn, áp lực khắp nơi, tất cả mọi người cùng đợi Liệt Thiên Ma Đế mang tin tức về, chính là quyết định của Xi Vưu Đại Tôn. khi có phán quyết, cho dù là Li Lộc Ma Đế cũng được phản kháng.
      - Hô!
      Thân ảnh Liệt Thiên Ma Đế bỗng xuất sân, lập tức tất cả mọi người đều nhìn về phía Liệt Thiên Ma Đế, bọn họ đều muốn biết rốt cuộc kết quả ra sao.
      Liệt Thiên Ma Đế ánh mắt hướng về phía Lý Dương, cười với , sau đó tuyên bố:
      - Đại Tôn có lệnh, danh ngạch cuối cùng tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục thuộc về Lý Dương, ba người Duẫn Danh đưa thi thể Li Kiệt trở về . nhớ an ủi Li Lộc Ma Đế, được có dị nghị gì.
      Ba người Duẫn Danh sững sờ.
      Đây gọi là cái gì, chỉ an ủi Li Lộc Ma Đế?
      Nhưng là mệnh lệnh của Xi Vưu Đại Tôn, ba người Duẫn Danh ai dám tiếng “”, phản kháng Đại Tôn? Cả Ma Đế cũng dám, đừng ba người bọn họ. Ba người Duẫn Danh lúc này chỉ có thể mang thi thể Li Kiệt, ly khai đấu trường.
      - Ha ha, sư huynh, ta mà, Đại Tôn quả nhiên đứng về phía chúng ta, ha ha…
      Điền Cương hưng phấn cười.
      Hạng Vũ cũng có vẻ rất kinh ngạc, tin rằng Xi Vưu Đại Tôn cũng biết Li Lộc Ma Đế sủng ái nhi tử như thế nào. Thế mà Xi Vưu Đại Tôn vẫn tuyên bố như thế, thái độ Xi Vưu Đại Tôn đối với Lý Dương cần phải suy nghĩ phen.
      - Lý Dương huynh đệ, sư tôn nhìn ngươi với con mắt đặc biệt quá, ha ha …
      Hạng Vũ cũng có vẻ rất cao hứng.
      Lý Dương cũng cười cười, nhìn Điền Cương, Lý Dương đột nhiên nhớ tới việc, Điền Cương vì cứu mình công lực tổn hao nhiều, đồng thời dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi trong cơ thể cũng mất .
      - Bá Vương, sư đệ, các ngươi ở lại đây, ta có chuyện cần gặp Đại Tôn.
      Lý Dương đột nhiên rời nghiễm tràng, về phía Bắc uyển, Cửu Diệp Linh Chi là bảo bối, Thánh Chủ Lưu Ly Xi Vưu Đại Tôn cũng có, hơn nữa Cửu Diệp Linh Chi cũng là cái gì đối với Xi Vưu Đại Tôn.
      Nhìn Lý Dương rời , Liệt Thiên Ma Đế, Hạng Vũ mọi người đều nhìn theo, Lý Dương muốn gặp Đại Tôn để làm gì, hơn nữa Đại Tôn cũng phải muốn gặp là được, người bình thường nếu đến Bắc uyển, bị Bắc uyển thủ vệ ách lại ở bên ngoài.
      Lý Dương đến cửa Bắc uyển.
      - Lý Dương đại nhân!
      Hai thị nữ Ma Quân cấp bậc lập tức khom người , các nàng hề ngăn cản Lý Dương, hiển nhiên Xi Vưu Đại Tôn truyền lệnh cho các nàng.
      hồi lâu, Lý Dương tới trước Thanh Tiêu các, ngoài Thanh Tiêu các, có hai đồng tử đứng, chính là Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử. Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử thấy Lý Dương tiến đến, liền mỉm cười mở cửa.
      Nhìn Lý Dương vào, Kim Y Đồng Tử :
      - Đại Tôn quả sủng ái Lý Dương huynh đệ cực kì, ngay cả việc giết Li Kiệt cũng trừng phạt.
      Hai người mặc dù phải trực ở Thanh Tiêu các, nhưng bọn họ có thể dùng thần thức xem trận đấu vừa rồi, tự nhiên cũng biết được tình phát sinh ra sao.
      - Cũng biết Lý Dương huynh đệ có gì đặc biệt mà Đại Tôn sủng ái như thế, muốn đến, lập tức Đại Tôn dùng thần thức truyền cho chúng ta để cho đến.
      Ngân Y Đồng Tử cũng có vẻ rất cảm khái.
      Trong lúc bọn họ hai người chuyện bên ngoài, Lý Dương lên lầu cao nhất của Thanh Tiêu các.
      Tầng thượng của Thanh Tiêu các, Xi Vưu Đại Tôn thân mặc áo xanh, đứng ở cửa sổ, ngửa mặt nhìn trời, chăm chú nhìn vào vô hạn hỗn độn chín tầng trời.
      - Lý Dương huynh đệ, ngươi quả là to gan lớn mật, sợ Li Lộc trả thù sao?
      Xi Vưu nhìn Lý Dương chế nhạo, thực tế Xi Vưu cũng biết, Lý Dương linh hồn thua kém hỗn độn chi linh, chắc chắn chết được, kể cả Li Lộc Ma Đế cũng có khả năng giết được.
      Bất quá việc này, Lý Dương cũng biết, cho nên Xi Vưu hỏi Lý Dương chuyện này chỉ là câu đùa mà thôi.
      Lý Dương cười:
      - Cũng hơi sợ , bất quá đến nỗi sợ vỡ mật mà chạy trốn, ta tin có Xi Vưu đại ca ở bên cạnh. Li Lộc dù có đến, cũng dám giết ta. chuyện này nữa, ta lần này đến là có chuyện cầu Xi Vưu đại ca.
      - Sao?
      Xi Vưu cười, :
      - Có chuyện gì cầu ta, , có tình gì?
      thực tế Xi Vưu cũng quan tâm Lý Dương giết Li Kiệt, huynh đệ của mình giết con kiến hôi, Xi Vưu làm gì thèm quan tâm? Vừa rồi bất quá giỡn với Lý Dương chút mà thôi.
      Lý Dương nhìn Xi Vưu :
      - Sư đệ Điền Cương của vì cứu ta, thân thể bị hủy, công lực tổn hao nhiều, hơn nữa dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi cũng mất rồi, sư đệ Điền Cương mới hấp thu tới phần mười, cho nên…
      - Cho nên ngươi muốn xin ta Cửu Diệp Linh Chi?
      Xi Vưu Đại Tôn cười .
      Lý Dương lúc này gật đầu :
      - Đúng, ta cũng biết Cửu Diệp Linh Chi chia làm năm loại, loại bình thường mười ngàn năm cho đến loại loại tốt nhất khoảng vài trăm ngàn năm năm, thời gian càng dài, dược hiệu càng tốt, lúc trước Điền Cương sư đệ hấp thu chính là Cửu Diệp Linh Chi trăm ngàn năm năm, biết đại ca có thể cấp lại cho Điền Cương sư đệ suất cửu diệp linh khác ? loại khoảng trăm ngàn năm tuổi là được rồi.
      Vừa , Lý Dương vừa nhìn Xi Vưu Đại Tôn, trong lòng hơi khẩn trương, dù sao cũng bởi vì mình, nên Điền Cương mới mất Cửu Diệp Linh Chi, Điền Cương mới hấp thu bộ phận công lực rất rất của Cửu Diệp Linh Chi mà thôi.
      - được!
      Xi Vưu Đại Tôn lạnh nhạt đạo.
      Lý Dương rùng mình, Xi Vưu chịu cấp Cửu Diệp Linh Chi!
      Lập tức Xi Vưu Đại Tôn cười ha ha:
      - Ngươi là huynh đệ của Xi Vưu ta, ngươi mở miệng xin, sao ta lại chỉ có thể cấp loại trăm ngàn năm? Như thế phải là mọn quá sao? Cửu Diệp Linh Chi đối với ta mà , có chút tác dụng nào, ta cho ngươi Cửu Diệp Linh Chi triệu năm tuổi.
      Từ trung, bỗng khối Cửu Diệp Linh Chi xuất trong tay Xi Vưu.
      Cửu Diệp Linh Chi có chín lá non màu tím tuyệt đẹp, quang mang màu tím tỏa ra làm Lý Dương run lên, linh lực cường đại từ cây Cửu Diệp Linh Chi làm Lý Dương rất kích động. Ngẩng đầu nhìn về phía Xi Vưu, Lý Dương dở khóc dở cười, Xi Vưu dầu sao cũng là Đại Tôn, lại giở trò trêu chọc mình.
      - Lý Dương, để ta cho ngươi biết, rất nhiều người hiểu sai vấn đề, Cửu Diệp Linh Chi phải càng lâu năm càng tốt. Bởi vì từ triệu năm về sau dược hiệu Cửu Diệp Linh Chi thay đổi. Cửu Diệp Linh Chi triệu năm là đạt tới trạng thái thành thục nhất, Cửu Diệp Linh Chi này đủ để cho công lực Điền Cương đạt tới Ma Quân trung kỳ.
      Xi Vưu cười .
      lazybeerina93 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 16 : Tử diễm vô hạn
      Lý Dương rời khỏi Thanh Tiêu các, tay cầm Cửu Diệp Linh Chi. Mọi người giải tán khỏi nghiễm tràng, thần thức Lý Dương đảo qua, phát lúc này Điền Cương và Hạng Vũ ở biệt thự của mình.
      Trong trang viện Lý Dương, tại đình tử xây hồ nước, Hạng Vũ và Điền Cương ngồi cạnh chiếc bàn gỗ đàm luận.
      - Sư huynh tìm Đại Tôn làm gì nhỉ? Rốt cuộc có chuyện gì biết?
      Điền Cương nghi hoặc , nghĩ ra Lý Dương cần tìm Xi Vưu Đại Tôn để làm gì.
      Hạng Vũ suy nghĩ, trong lòng linh quang chợt lóe:
      - chừng… Lý Dương vì ngươi đó.
      Hạng Vũ từng ở trong cơ thể Lý Dương mười năm, tự nhiên thập phần quen thuộc với tính tình của Lý Dương, hiểu Lý Dương là loại người nào.
      Điền Cương vì Lý Dương hi sinh, bị hủy thân thể, công lực tổn hao nhiều, ngay cả dược hiệu của Cửu Diệp Linh Chi mới hấp thu chút cũng lãng phí mất. Lý Dương tự nhiên áy náy, cố tìm cho Điền Cương nhánh Cửu Diệp Linh Chi là biện pháp đền bù tốt nhất. Mà muốn có Cửu Diệp Linh Chi tìm Xi Vưu Đại Tôn là giải pháp tốt nhất.
      - Cho ta hả?
      Điền Cương sửng sờ.
      - Ha ha… sư đệ, Bá Vương!
      Giờ phút này Lý Dương vào cửa trang viện. Nghe được thanh Lý Dương, Điền Cương và Hạng Vũ xoay người nhìn lại. Lý Dương vào trong đình tử, xòe tay ra, chỉ thấy màu tím quang mang lóe ra, khối Cửu Diệp Linh Chi cực lớn xuất tay .
      Lá cây Linh chi màu tím, rất mập mạp, linh lực cực mạnh, Hạng Vũ và Điền Cương đều kinh hãi.
      Mặc dù Cửu Diệp Linh Chi đối với Xi Vưu Đại Tôn mà có gì quí giá, nhưng Đại Tôn cũng tùy ý cho người khác. Hạng Vũ là đệ tử của , Điền Cương là đệ tử của đệ tử, sau này rất có thể tu luyện thành Ma Đế, tuy cũng có chút địa vị, nhưng thực ra kể cả Ma Đế nữa đối với Đại Tôn mà , căn bản là cái gì.
      Lý Dương thế nhưng lại khác. Sau này ít nhất cũng là nhân vật đạt cấp bậc Đại Tôn. Lý Dương vừa , Xi Vưu liền lấy Cửu Diệp Linh Chi tốt nhất đưa cho Lý Dương.
      - Lá màu tím. Trời ạ. Đại Tôn lấy Cửu Diệp Linh Chi lá tím đưa cho ngươi. Cái này là tuyệt thế trân bảo. Bảo bối như thế, Đại Tôn chưa bao giờ đưa cho người khác, ít nhất ta trước giờ chưa lần nào thấy ngài cấp cho người khác.
      Hạng Vũ khiếp sợ.
      - Cửu Diệp Linh Chi, lá tím? Sư tôn, lần trước ta dùng thanh diệp Cửu Diệp Linh Chi, đây chỉ là khác màu thôi. Có cái gì khác nhau đâu?
      Điền Cương cũng mù mờ hiểu.
      Hạng Vũ lúc này giải thích:
      - Cửu Diệp Linh Chi phân chia làm nhiều loại tùy theo độ tuổi, chín phiến lá cây màu sắc cũng phát sinh biến hóa tùy theo số năm, loại Cửu Diệp Linh Chi có lá màu tím chính là tiêu chuẩn cao nhất, ít nhất sống triệu năm. Ngươi lần trước phục dụng bất quá chỉ là Cửu Diệp Linh Chi lá màu xanh, chỉ có trăm ngàn năm tuổi thôi, do đó dược hiệu cũng giống nhau. Tử diệp Cửu Diệp Linh Chi rất dễ dàng hấp thu, hơn nữa dược hiệu cao gấp hai gấp ba lần so với thanh diệp, Cửu Diệp Linh Chi lá xanh có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân sơ kì, còn tử diệp này có thể làm cho ngươi đạt tới Ma Quân trung kỳ.
      - Trời, lợi hại như vậy sao?
      Điền Cương nhìn Cửu Diệp Linh Chi tay Lý Dương, khiếp sợ cực độ.
      Lý Dương quay về Điền Cương cười :
      - Sư đệ, Cửu Diệp Linh Chi này là cho ngươi đó, ngươi phục dụng nhanh lên.
      xong, Lý Dương liền đưa Cửu Diệp Linh Chi tới trước mặt Điền Cương.
      Điền Cương sửng sốt, nhìn Cửu Diệp Linh Chi trước mắt mình, lại nhìn mặt Lý Dương. biết Lý Dương hay đùa, nhưng vẫn khó mà tin được:
      - Sư huynh, Cửu Diệp Linh Chi này... Ngươi cho ta hả?
      Điền Cương mở to hai mắt, nhìn chằm chằm Lý Dương.
      Lý Dương gật đầu :
      - Sư đệ, lần này cũng vì ta mà ngươi bị trọng thương, thậm chí dược hiệu Cửu Diệp Linh Chi trong cơ thể cũng mất , cái này là ta bồi tội với ngươi, ngươi nhận .
      - Việc này…
      Điền Cương có điểm khó có thể tiếp nhận. Dù sao Cửu Diệp Linh Chi lá tím quá quý giá.
      Hạng Vũ thấy thế, liền với Điền Cương:
      - Đồ nhi, ngươi nhận , Lý Dương tự mình tìm Xi Vưu Đại Tôn cũng là vì ngươi, nếu ngươi tiếp thụ, phải làm cho cố gắng của Lý Dương đổ sông đổ bể?
      - Lấy , nếu ta áy náy lắm.
      Lý Dương chân thành .
      Điền Cương theo Lý Dương lâu như thế, tự nhiên biết rất tính tình Lý Dương, Lý Dương như thế, nếu mình nhận phỏng chừng Lý Dương cũng vui, chắc chắn phải nhận Cửu Diệp Linh Chi này thôi.
      - Cám ơn!
      Điền Cương đưa tay nhận Cửu Diệp Linh Chi, mắt hơi đỏ lên, lúc này dẫu ngàn lời cũng thể lên được tâm tình của , có lẽ chỉ có sau này phải dùng hành động cụ thể mới biểu đạt cảm kích của đối với Lý Dương.
      Hạng Vũ đột nhiên :
      - Lý Dương, ta nhắc ngươi việc, ngày mai là ngày tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, Liệt Thiên Ma Đế tự mình dẫn đầu, mang theo ba mươi sáu thuộc hạ dưới tay Xi Vưu Đại Tôn, cùng với hai đội nhân mã của hai vị Đại Tôn kia, sau đó mở thông đạo tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.
      - Ngày mai?
      Lý Dương biết là trận đấu kết thúc chẳng bao lâu sau tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng khi nghe được là ngày mai cũng hơi giật mình.
      Điền Cương cũng cười :
      - Lần này ta muốn vào Lôi Viêm Địa Ngục, sư tôn cũng xin cho ta danh ngạch rồi, vậy ba người chúng ta đều có thể tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục rồi. Ha ha, hay quá.
      Hạng Vũ nằm trong nhóm ba mươi ba Ma Quân.
      - Hô hô...
      Ba người Duẫn Danh mang theo thi thể Li Kiệt, đạp ma khí phi hành, bay nhanh về cung điện Li Lộc Ma Đế.
      - Duẫn Danh đại ca, chủ nhân khi biết Thiếu chủ chết, có khi nào…
      vị Ma Quân bên cạnh Duẫn Danh mồ hôi lạnh đầy trán, hiển nhiên trong lòng còn bàng hoàng. Thiếu chủ chết, ba người bọn họ tự nhiên cũng bị trọng phạt.
      theo Li Lộc nhiều năm, tất nhiên biết Li Lộc sủng ái nhi tử mình biết bao nhiêu, Li Kiệt chết, Li Lộc làm gì đây? ai chính xác được.
      - Đừng suy nghĩ lung tung, tóm lại chúng ta hết sức cung kính, chờ chủ nhân quyết định, chúng ta sớm có linh hồn khế ước với chủ nhân, trốn cũng thoát.
      Duẫn Danh quát khẽ tiếng, kia hai người nhất thời gì nữa.
      lập linh hồn khế ước, cho dù chạy xa đến đâu cũng là vô dụng. Trừ phi giải trừ linh hồn khế ước, nhưng với loại linh hồn khế ước mà bọn họ lập với Li Lộc Ma Đế, phải có người có tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế mới có thể giải trừ.
      Tâm thần tu vi vượt qua Li Lộc Ma Đế? Có lẽ chỉ có Đại Tôn thôi.
      Để cho Đại Tôn giúp giải trừ linh hồn khế ước, thể có chuyện đó. Đại Tôn đâu thèm để ý tới bọn tiểu nhân vật như bọn họ, mặc dù bọn họ cũng là Ma Quân, nhưng trong mắt Đại Tôn chỉ là tiểu nhân vật.
      thực tế trong lòng Duẫn Danh cũng bàng hoàng, cũng biết tương lai vận mệnh mình như thế nào, trong lòng ba người cứ khủng hoảng như vậy cùng bay về phía cung điện Li Lộc Ma Đế, phán quyết nằm tay Li Lộc Ma Đế.
      Rốt cục… mây mù tan dần, trước mắt bọn họ xuất những dãy núi trùng điệp. Cả dãy núi này được gọi là Li Lộc sơn, cung điện xa hoa tráng lệ ở cao nhất chính là nhà của Li Lộc Ma Đế.
      - Mở cửa nhanh!
      Duẫn Danh ba người bay đến cửa cung điện, đồng thanh gọi lớn. Người gác cửa cũng nhận ra Duẫn Danh Ma Quân, biết là thủ hạ đắc lực của Li Lộc Ma Đế, lập tức mở cửa cung điện, ba người Duẫn Danh nhanh chóng bay vào cung điện.
      - Sao mà khẩn trương thế?
      thanh trầm thấp vang lên bên tai ba người, ba người Duẫn Danh lập tức hạ xuống đất. Người chuyện là người trung niên. Bộ dáng khoảng năm mươi tuổi, ánh mắt rất thâm thúy.
      Người này là thủ hạ đệ nhất của Li Lộc Ma Đế - Quản gia Lưu Minh.
      - Lưu quản gia, đại bất hảo rồi, Thiếu chủ bị người giết chết rồi.
      Ba người Duẫn Danh sợ hãi quỳ xuống, đồng thời Duẫn Danh vung tay lên, dùng thuật Tụ Lý Càn Khôn, đưa thi thể Li Kiệt ra ngoài.
      Người đến”thái sơn sụp đổ trước mặt cũng nháy mắt” như Lưu Minh cũng phải ngây người.
      chỉ cảm thấy trong đầu trận oanh minh.
      Thiếu chủ chết!
      Lưu Minh thân ảnh đột nhiên hóa thành tàn ảnh, xuất bên cạnh thi thể Li Kiệt, Lưu Minh trợn mắt nhìn thi thể Li Kiệt, tin nổi. Đứa trước nay luôn thân thiết gọi là”Lưu Thúc” bây giờ chết.
      - Hô!
      Ôm thi thể Li Kiệt, thân thể Lưu Minh hóa thành đạo quang mang biến mất, ba người Duẫn Danh ngây mặt nhìn nhau, cũng biết Lưu quản gia này rốt cuộc muốn làm gì.
      Duẫn Danh rồi đột nhiên mắt sáng ngời, quay về hai người phía sau :
      - Theo ta!
      Rồi toàn lực dẫn theo hai gã Ma Quân phía sau, hướng về phía phòng Li Lộc Ma Đế chứa ngọc giản của những nhân vật trọng yếu. Nguyên thần mỗi người tương liên với ngọc giản, khi người này chết, ngọc giản này tự động vỡ vụn.
      - A, rốt cuộc là ai, Tiểu Kiệt, rốt cuộc là ai hại ngươi?
      Nghe thanh bi thảm của Lưu Minh trong phòng truyền đến, ba người Duẫn Danh đứng ở bên ngoài liếc mắt nhìn vào, thấy nguyên thần ngọc giản đặt ở chỗ cao nhất gần bên cạnh nguyên thần ngọc giản của Li Lộc Ma Đế vỡ vụn, ngọc giản đó chính là ứng với Li Kiệt.
      Lưu Minh vốn còn có chút ảo tưởng, tưởng người khác biến thành thân hình của Li Kiệt để dọa bọn họ mà thôi, bây giờ xem ra, Li Kiệt quả nhiên chết.
      Vung tay lên, thi triển thuật Tụ Lý Càn Khôn, thu lấy thi thể Li Kiệt, Lưu Minh mặt trầm bước từng bước ra ngoài, ba người Duẫn Danh đứng ở ngoài cửa trong lòng cũng thấp thỏm yên, mặc dù Lưu Minh chỉ là Ma Quân hậu kỳ, cùng cấp bậc với Duẫn Danh.
      Nhưng nếu thực đánh nhau ba người Duẫn Danh liên thủ phỏng chừng cũng phải đối thủ của Lưu Minh, quan trọng nhất chính là, địa vị Lưu Minh cao hơn ba người bọn rất nhiều.
      - , rốt cuộc có chuyện gì? Tiểu Kiệt phải có Hồng Thạch Phách Lệnh hộ thân sao?
      Thanh Lưu Minh lạnh như băng.
      Duẫn Danh liền ngay:
      - Lưu quản gia, tổng cộng có ba mươi sáu danh ngạch tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, nhưng chỉ còn lại có hai danh ngạch dành cho cao thủ cấp bậc thấp hơn Ma Quân. Có người gọi là Lý Dương, tranh đoạt với Thiếu chủ danh ngạch cuối cùng. Thiếu chủ cũng sử dụng Hồng Thạch Phách Lệnh, chút xíu nữa giết chết Lý Dương, nhưng Liệt Thiên Ma Đế ra tay cứu Lý Dương.
      Lưu Minh khẽ cau mày:
      - Liệt Thiên Ma Đế ra tay?
      Duẫn Danh gật đầu :
      - Đúng vậy, Lý Dương cũng phải người bình thường, được ở trong biệt thự tại Ma Thần cung, thậm chí có hai thị nữ.
      Nghe đến đó, Lưu Minh càng thêm cau mày, hai thị nữ, biệt thự, đó chính là đãi ngộ dành cho ba vị Ma Đế hậu kỳ cao thủ, sao Lý Dương cũng có?
      - Liệt Thiên Ma Đế phán quyết Thiếu chủ đạt được danh ngạch cuối cùng, bất quá lúc này việc lại phát triển thành nghiêm trọng. Lý Dương rất tức giận vì Thiếu chủ dùng thủ đoạn, muốn ra tay giết Thiếu chủ, nhưng Lý Dương bị chúng ta ba người liên thủ chặn lại nên thành công. Rồi sau đó, Bá Vương ra tay, dùng thần khí chế trụ ba người chúng ta, sau đó Lý Dương nhân cơ hội giết Thiếu chủ.
      Duẫn Danh chỉ bỏ qua đề cập tới việc Li Kiệt khiêu khích và nhục mạ Lý Dương.
      - Lại có việc như vậy sao? Bá Vương sao dám ỷ vào sủng ái của Đại Tôn, hoành hành vô kị như thế, bất quá bây giờ chủ nhân ở bên ngoài, thôi, các ngươi ba người theo ta gặp chủ nhân, các ngươi tự mình với chủ nhân về mọi việc.
      Lưu Minh trong lòng cũng lửa giận bừng bừng, lúc này quyết định, lập tức ra ngoài thông báo cho Li Lộc Ma Đế, để Li Lộc Ma Đế quyết định mọi việc.
      - Tuân lệnh!
      Ba người Duẫn Danh tuân mệnh, lập tức bốn người liền hóa thành lưu quang, biến mất vào Li Lộc sơn.
      Ngày thứ hai, Liệt Thiên Ma Đế dẫn đầu ba mươi sáu người, phi hành chín tầng trời mênh mông, đến trước Lôi Viêm Địa Ngục.
      chín tầng trời, mây xanh mờ ảo, căn bản biết đây là đâu, thậm chí cũng khó có thể phân biệt phương hướng, Lý Dương bọn họ chỉ có thể theo Liệt Thiên Ma Đế. Liệt Thiên Ma Đế như vô cùng thuộc đường, mang theo ba mươi sáu người phi hành rất nhanh.
      Đột nhiên!
      - Hô!
      ngọn lửa màu tím phun ra, mọi người khỏi hoảng hồn hét lớn:
      - Cửu Muội chân hỏa!
      Đích xác, ngọn lửa màu tím đó chính là Cửu Muội chân hỏa, với thực lực của nhóm người này, khi gặp Cửu Muội chân hỏa, chỉ có thể tránh né, chỉ chốc lát, mọi người biết ngọn lửa màu tím từ nơi nào phun tới.
      Chỉ thấy trước mắt, hỏa cầu cực lớn xoay tròn chín tầng trời, thể tích cực kỳ vĩ đại, Lý Dương có cảm giác, Ít nhất thể tích cũng tương đương với mặt trời trong cõi thế tục, thậm chí còn lớn hơn. (bỏ đoạn thừa, vô nghĩa – vandai79)
      - Đây là Lôi Viêm Địa Ngục, tầng thứ sáu của Lôi Viêm Địa Ngục là khu vực cực kỳ kinh khủng có Cửu Muội chân hỏa, cũng là nơi cấp bậc cao thủ Ma Đế cũng phải vô cùng cẩn thận mới có thể chống cự được. Cửu Muội chân hỏa là vô tận, chỉ có ba vị Đại Tôn mới có thực lực bố trí trận pháp lớn trong Lôi Viêm Địa Ngục. Mọi người xin đợi trong chốc lát… a, cẩn thận!
      Mới được nửa, lại có ngọn lửa màu tím từ hỏa cầu ầm ầm bay ra, nhiệt lượng cường đại khiến cho mọi người cảm giác rằng Cửu Muội chân hỏa kinh khủng như thế nào, mọi người vội vàng tránh xa ra.
      - Bên ngoài Lôi Viêm Địa Ngục luôn có Cửu Muội chân hỏa, được gọi là tử diễm, tử diễm thường phun ra ngoài, cho nên thể đứng ở bên ngoài lâu, rất dễ bị tử diễm làm bị thương. Tốt lắm, nhân mã của Chúc Dung Đại Tôn và Cộng Công Đại Tôn đều đến đây rồi, chúng ta lập tức chuẩn bị mở thông đạo.
      Liệt Thiên Ma Đế thấy xa xa có hai nhóm nhân mã, lúc này vẻ mặt tươi cười, lập tức dẫn theo nhóm người của mình hội họp lại cùng với nhóm nhân mã của Chúc Dung, Cộng Công, chuẩn bị tiến vào thông đạo Lôi Viêm Địa Ngục.
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :