Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 8 : Cơ hôi tốt
      Lôi Viêm Địa Ngục, đây là thiên thể được hình thành ở Cửu thiên, thể tích rất lớn, lớn kém gì vũ trụ của con người, cũng có hình thức là tinh cầu, nhưng nhiệt độ Lôi Viêm Địa Ngục cao hơn mặt trời vô số lần, Lôi Viêm Địa Ngục cực kì nguy hiểm, nhưng đồng thời cũng là thánh địa cho người tu luyện.
      Thứ nhất, trong Lôi Viêm Địa Ngục có “Lôi Viêm Uân Khí”, loại Lôi Viêm Uân Khí này tự động dung nhập vào trong cơ thể người tu luyện, làm cho thân thể người tu luyện ngừng biến cường, từ đó thân thể càng ngày càng thêm cường đại. Đồng thời, độ dày linh khí trong Lôi Viêm Địa Ngục cũng rất lớn, thậm chí còn cao hơn so với Ma Thần cung, tu luyện trong đó tiến bộ nhanh chóng nhất.
      Cuối cùng hoàn cảnh Lôi Viêm Địa Ngục hiểm ác, điều kiện sinh tồn cực kỳ gian nan, người tu hành ma đạo rất thích những địa phương kiểu như vậy.
      Chỉ có đối mặt với hoàn cảnh khó khăn mới có thể có đột phá, hơn nữa Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công Đại Tôn liên thủ bố trí cấm chế lớn trong đó để đảm bảo an toàn tính mạng cho người tu hành ma đạo. Như vậy, chỉ tập trung tu luyện, có hoàn cảnh tu luyện, còn có Lôi Viêm Uân Khí dung nhập vào cơ thể, còn có chỗ nào tu luyện tốt hơn chứ?
      Li Kiệt lần trước lỡ mất cơ hội Lôi Viêm Địa Ngục, lần này thể lãng phí cơ hội.
      - Hay quá cha, Lôi Viêm Địa Ngục, lần này con nhất định phải vào, con nhất định phải tu luyện, tốc độ tu luyện tại đây tăng lên rất nhanh, tin rằng với tư chất của con, cộng thêm ít linh dược, trong vòng ngàn năm có thể đạt tới Ma Đế. Đến lúc đó cha con ta đều là Ma Đế, tại Ma giới còn có người nào dám giỡn mặt với Li gia chúng ta?
      Li Kiệt có vẻ rất hưng phấn.
      - Hừ, Trảm Mệnh? Lý Dương? Chờ ta trở thành Ma Đế, bọn họ cũng có tư cách so sánh với ta?
      Ngạo khí trong lòng Li Kiệt bốc cao
      Lôi Viêm Địa Ngục có quy củ, khi tiến vào trong đó tu luyện, tùy thời có thể thông qua cấm chế ra, nhưng là khi ra thể quay trở vào. Bởi vì thông đạo ngàn năm mới mở ra lần, mỗi người được ở trong đó tu luyện nhiều nhất ngàn năm, bởi vì ngàn năm sau, nhóm người khác đến tu luyện.
      Xi Vưu, Cộng Công, Chúc Dung ba vị Đại Tôn liên thủ, bố trí trăm lẻ tám nơi nghỉ chân an toàn trong Lôi Viêm Địa Ngục. Mỗi người được sở hữu chỗ, cách khác, mỗi lần vào nhiều nhất trăm lẻ tám người, ba vị Đại Tôn mỗi người chia nhau ba mươi sáu danh ngạch.
      Li Lộc Ma Đế hỏi:
      - Tiểu Kiệt, con có biết kết cấu của Lôi Viêm Địa Ngục ?
      Li Kiệt mỉm cười :
      - Con biết. Lôi Viêm Địa Ngục là quả cầu lớn, giống tinh cầu Nhân giới, khu vực hạch tâm cũng là khu vực tối trung ương, cũng là cấm vực, cho dù cao thủ cấp bậc Đại Tôn vào trong đó cũng có thể bị thương, cao thủ cấp bậc Ma Đế khi vào chắc chắn chết. Bởi vì trong cấm vực có “Lôi Viêm” cực kỳ kinh khủng!
      Trong hạch tâm Lôi Viêm Địa Ngục có “Lôi Viêm”, cả Đại Tôn cũng có thể bị thương có thể tưởng tượng mức độ kinh khủng như thế nào, Ma Đế khi vào đó, còn đường nào khác ngoài tử lộ.
      Li Lộc gật đầu :
      - Đúng vậy, khu vực hạch tâm Lôi Viêm Địa Ngục là nơi kinh khủng nhất, nhưng mà khu vực gần sát hạch tâm, ngược lại nhiệt độ lại rất thấp, đến gần sát vị trí khu vực hạch tâm, nhiệt độ xuống thấp đến ngay cả Thiên Ma cũng có thể chịu được, trong khi đó phía ngoài cùng của Lôi Viêm Địa Ngục, cũng nhiệt độ lại là cao nhất. Phải có Ma Đế thực lực mới có thể chống cự được!
      Nhiệt độ bên ngoài cao hơn so với bên trong, điều này có thể so sánh với ngọn lửa đèn cồn. Tại tâm ngọn lửa, nhiệt độ cao lắm, nhưng ngược lại phía ngoài nhiệt độ lại rất cao, đây là đạo lý!
      Lôi Viêm Địa Ngục, càng gần sát khu vực hạch tâm nhiệt độ càng thấp, càng ra ngoài, nhiệt độ càng cao.
      Li Lộc Ma Đế tiếp tục :
      - Tiểu Kiệt, Lôi Viêm Địa Ngục này có tổng cộng sáu tầng, khu vực ở gần sát hạch tâm là tầng thứ nhất, cao thủ cấp bậc Thiên Ma có thể sinh tồn. Tầng thứ hai Lôi Viêm Địa Ngục phải có thực lực Ma Vương mới có thể sinh tồn, theo thứ tự tăng lên. Tầng sáu ngoài cùng, phải có thực lực Ma Đế mới có thể sinh tồn.
      Li Kiệt cười hỉ hả :
      - Cha, con biết rồi, ba vị Đại Tôn liên thủ bố trí ra cấm chế, có thông đạo thông đến khu vực tầng thứ nhất, chúng ta từ đó có thể từ tầng thứ nhất phi hành hướng ra phía ngoài mà tu luyện.
      Thông đạo kia ngàn năm mới mở ra lần, bất quá đối với cao thủ cấp bậc Ma Đế mà , căn bản cần thông qua thông đạo, bởi vì bọn họ có thể trực tiếp từ bên ngoài tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, bên ngoài cùng Lôi Viêm Địa Ngục chính là tầng thứ sáu, là nơi để cao thủ cấp bậc Ma Đế tu luyện.
      Do đó, việc báo danh đều để cho các cao thủ Ma Quân, Ma Vương.
      - Cha còn chưa làm thế nào để cho kia Lý Dương tiến vào?
      Li Kiệt quay về cha trứ hỏi.
      Li Lộc Ma Đế tự tin cười:
      - Ma Đế tùy thời tiến vào, do đó Ma Đế căn bản cần báo danh. Ba mươi sáu danh ngạch này dựa theo công lực để đạt được. Trong quá trình báo danh, đầu tiên để Ma Quân chọn trước, sau đó danh ngạch còn lại để cho những người thấp hơn Ma Quân cạnh tranh. Theo ta được biết, bây giờ có hai mươi tám Ma Quân báo danh, riêng Điền Cương vốn là đệ tử Xi Vưu, cần tham gia cạnh tranh, đương nhiên suất. cách khác, hai mươi chín danh ngạch có chủ. Còn lại bảy danh ngạch.
      Li Kiệt vừa nghe xong nhăn mày :
      - Bảy danh ngạch, Lý Dương mặc dù công lực chỉ là Ma Soái cảnh giới, nhưng mà ai biết có ma khí gì lợi hại sao? Nếu có thượng phẩm ma khí, lực công kích của tự nhiên rất cao, chừng cũng có thể kiếm được suất vào.
      Li Lộc lộ vẻ mặt chắc ăn :
      - Tiểu Kiệt, cha hỏi con, với những người cảnh giới dưới Ma Quân, con có e ngại ai hay ?
      Li Kiệt nghĩ nghĩ :
      - Dưới Ma Quân, con chỉ có e ngại tên Trảm Mệnh. Mặc dù con có thượng phẩm ma khí Ngân Thiết Trảo, nhưng cũng chắc đối phó được , còn với những người khác, con căn bản để vào mắt, kể cả Lý Dương. Công lực bất quá là Ma Soái trung kỳ thôi, con căn bản để tâm.
      Li Lộc Ma Đế nở nụ cười:
      - cách khác, nếu chỉ còn lại có hai danh ngạch, chắc chắn con và Trảm Mệnh lấy?
      Li Kiệt gật đầu :
      - Đó là tự nhiên, bất quá phải cha còn lại bảy danh ngạch sao?
      Li Lộc Ma Đế cười :
      - Việc này có gì đơn giản hơn, cha là Ma Đế hậu kỳ cao thủ, làm gì kiếm được năm Ma Quân đến báo danh?
      Li Kiệt nhất thời nhãn tình sáng lên:
      - Cha quả là minh, nếu có ba mươi ba Ma Quân báo danh, cộng thêm Điền Cương. Tổng cộng có ba mươi bốn người rồi, còn thừa hai danh ngạch, nhất định là ta và Trảm Mệnh lấy được, Lý Dương kia căn bản thể tranh được, mới là cấp bậc Ma Soái mà thôi, có thực lực tranh với ta?
      Đương nhiên phải Ma Quân nào cũng đều có tư cách báo danh, nhưng Li Lộc Ma Đế có địa vị gì? trong ba vị Ma Đế hậu kỳ cao thủ, bằng thủ đoạn của , tìm được năm Ma Quân, hơn nữa giúp họ báo danh chỉ là việc đơn giản gì bằng.
      Hai danh ngạch cho người dưới Ma Quân cạnh tranh, dựa theo Li Kiệt đánh giá, ngoài mình và Trảm Mệnh có ai có khả năng.
      Lý Dương?
      Bất quá Ma Soái trung kỳ mà thôi, cho dù có thượng phẩm ma khí, cho dù tiềm lực cao tới đâu cũng có tác dụng. Nhưng Li Kiệt ra biết phi đao nhập đạo kinh khủng như thế nào. Quan trọng là Lý Dương dùng đao phách công kích! Đao mang chứa “Nguyên thần Đao phách”!
      Sương khói lững lờ, mây trôi lãng đãng.
      Ma Thần cung phiêu phù mặt hồ lớn, toàn bộ kiến trúc cũng phiêu đãng mặt hồ, biệt thự Lý Dương đương nhiên cũng ở mặt hồ, bên trong cũng có ao. Có thể thấy những gợn nước lăn tăn.
      Trong biệt thự, bên cạnh, ao có tử đình, trong tử đình có bàn bằng gỗ, Lý Dương, Hạng Vũ, Điền Cương ba người ngồi những cái ghế gỗ , bên cạnh có hai vị thị nữ Tử Hàm, Mộng Tuyền hầu hạ.
      - Lý Dương huynh đệ, Lôi Viêm Địa Ngục này được xưng là địa ngục. Địa ngục có sáu tầng cực kì nguy hiểm, tầng trong cùng an toàn nhất, cao thủ cấp bậc Thiên Ma có thể tu luyện ở trong đó, tầng ngoài cùng nguy hiểm nhất, phải thực lực cấp bậc Ma Đế mới có thể sinh tồn.
      Hạng Vũ giọng khàn khàn .
      Lý Dương cười:
      - Sao ta có cảm giác tương tự như mặt trời nhỉ?
      Điền Cương cũng :
      - Đúng thế, giống như mặt trời nhưng tăng cấp lên chút mà thôi, Lôi Viêm Địa Ngục này là địa phương tu luyện tốt.
      Hạng Vũ thần bí cười :
      - Ta cho các ngươi... Lôi Viêm Địa Ngục còn có địa ngục tầng thứ bảy trong truyền thuyết nữa.
      Địa ngục tầng thứ bảy?
      Điền Cương và Lý Dương đưa mắt nhìn nhau, chẳng biết ất giáp gì. Hạng Vũ đắc ý tợp ngụm rượu, từ từ giải thích cách kẻ cả:
      - Tầng thứ bảy này chính là tối trung ương hạch tâm của Lôi Viêm Địa Ngục! Nơi đây có “Lôi Viêm” cực kì kinh khủng, dù cho Đại Tôn khi đối mặt với lôi viêm, cũng có thể bị thương! Đến như Ma Đế căn bản vào là chết.
      - Lợi hại như vậy sao? Con bà nó, ai dám đến đó. Nếu lỡ dại bay vào đó, chẳng phải chết oan sao?
      Điền Cương mở to hai mắt nhìn.
      Lý Dương cũng cả kinh, Ma Đế vào chắc chắn chết, đúng là kinh khủng.
      Hạng Vũ cười :
      - Đồ ngốc, khu vực hạch tâm tất cả đều là mảnh hỗn độn, dù có dùng thần thức hay dùng mắt đều thể thấy trong đó rốt cuộc có cái gì. Ngươi nếu vào Lôi Viêm Địa Ngục phải biết, khu vực tối trung ương tối hắc ám chính là cấm vực, hơn nữa Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công ba vị Đại Tôn có bố trí nhiều bảng chỉ dẫn rất tốt tại Lôi Viêm Địa Ngục. Liếc mắt là biết ngay mình ở khu vực tầng thứ mấy.
      - nhiều như vậy làm gì? Dù sao chúng ta cũng đến. Có Huyết Lăng đan, tốc độ tu luyện của ta rất nhanh rồi, khi nào đạt tới cảnh giới Ma Vương, ta chuẩn bị tìm Tuyết.
      Lý Dương lắc đầu tỏ vẻ quan tâm, ngửa đầu uống ngụm rượu.
      Hạng Vũ :
      - Lý Dương huynh đệ, ngươi có lẽ biết rồi, Lôi Viêm Địa Ngục này chính là thánh địa của người tu luyện, trong đó có chứa “Lôi Viêm Uân Khí”, khi tu luyện trong đó, Lôi Viêm Uân Khí tự nhiên dung nhập vào thân thể, đề cao tu vi thân thể. Hơn nữa linh khí ở trong đó so với ngoại giới đậm đặc hơn rất nhiều, còn hơn Ma Thần cung nhiều.
      Lý Dương và Điền Cương ngẩn ngơ.
      Bọn họ đương nhiên biết Ma Thần cung linh khí đậm đặc bao nhiêu, so với địa phương bình thường ở Ma giới nùng úc gấp bội, thế mà Lôi Viêm Địa Ngục còn nhiều hơn cả Ma Thần cung, trời đất! Lại còn có cái gì Lôi Viêm Uân Khí nữa, tự động dung nhập thân thể, đề cao tu vi.
      - Quan trọng nhất chính là nhiệt độ trong Lôi Viêm Địa Ngục cực cao, ngừng thử thách cực hạn của chính mình, đặc biệt đối với người có Tử Cực Ma Thể huyền công. Ngươi xem, có phải thiên đường , dùng “Tử Cực Ma Thể huyền công” tu luyện, ở trong đó ngừng thử thách với ngọn lửa cực hạn, tốc độ tu luyện tăng nhanh chóng dường nào?
      Hạng Vũ tiếp tục dụ dỗ Lý Dương và Điền Cương.
      Điền Cương lập tức bắt đầu đổi giọng:
      - Tốt vậy , làm thế nào mới có thể vào được?
      Hạng Vũ nở nụ cười bắt đầu :
      - Đừng lo lắng, ngàn năm Lôi Viêm Địa Ngục mở ra lần, mỗi ngàn năm cơ hội được vào.
      - ngàn năm, vậy cần đợi cho khi nào đây?
      Điền Cương cả giận.
      Hạng Vũ :
      - Đúng là khoảng cách lần thông đạo mở ra khoảng chừng ngàn năm, tuy nhiên ba tháng sau, đến lần mở thông đạo tiếp theo rồi.
      - Ha ha, ta báo danh, ta muốn ! Sư tôn chắc có biện pháp cho ta vào mà?
      Điền Cương lập tức .
      Hạng Vũ cười :
      - Yên tâm, ngươi là chắc chắn được vào. Ngươi chính là đồ đệ của bổn Bá Vương, tự nhiên cũng là Xi Vưu Đại Tôn môn hạ, căn bản cần trải qua tuyển chọn, trực tiếp có thể báo danh sau đó vào Lôi Viêm Địa Ngục.
      Hạng Vũ tương ánh mắt đầu hướng Lý Dương :
      - Lý Dương huynh đệ, ngươi có muốn vào ?
      Lý Dương đáp:
      - Bá Vương, khi vào, sợ khó ra, ta cần phải tìm Tuyết gấp, chắc lãng phí thời gian ở chỗ đó được.
      - , trong Lôi Viêm Địa Ngục, lúc nào cũng có thể ra. Bất quá khi ra, thể quay trở lại. Do đó ngươi cũng có thể vào trong đó tu luyện, trong hoàn cảnh như vậy, ngừng thử thách cực hạn, hơn nữa có Lôi Viêm Uân Khí, Huyết Lăng đan dược của ngươi được hấp thu với tốc rất nhanh.
      Hạng Vũ khuyên.
      Lý Dương vừa nghe, nhất thời nhãn tình sáng lên:
      - Muốn ra lúc nào cũng được hả?
      - Đương nhiên! Lần này việc tuyển chọn người tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục là do sư huynh ta liệt Thiên Ma Đế chủ trì, tin vài ngày nữa ngươi có thể tự mình đến hỏi .
      Hạng Vũ cười .
      Lý Dương trầm tư trong lòng.
      Bởi vì nguyên thần quái dị, chẳng những tốc độ hấp thu tu luyện rất nhanh, hơn nữa tốc độ lĩnh ngộ thiên đạo cũng nhanh, nhưng việc hấp thu Huyết Lăng đan, ước chừng phải nhiều năm mới có thể hoàn tất. Nếu tại Lôi Viêm Địa Ngục ngừng thử thách cực hạn, chừng trong năm có thể thành công rồi. Huống chi, tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục tùy thời của ra mà.
      - Được, ta đáp ứng vào đó.
      Lý Dương cười .
      Hạng Vũ khước :
      - phải ngươi đáp ứng là có thể , chỉ có các đệ tử của Xi Vưu Đại Tôn mới có đặc quyền, những người khác đều phải báo danh tham gia tuyển chọn. Hơn nữa người bình thường tại Ma giới cũng có quyền được báo danh!
      Lý Dương tỏ vẻ bất lực :
      - Ta có quyền báo danh, ngươi thuyết phục ta làm gì?
      Hạng Vũ cười :
      - Ngươi đúng là có quyền, nhưng mà ta có, ta có thể giới thiệu ngươi, bổn Bá Vương là ai chứ? Ta là đệ tử Đại Tôn, tự nhiên có quyền lợi được giới thiệu người tham gia tuyển chọn. Cho ngươi biết, chỉ có Ma Đế với đệ tử Đại Tôn mới có quyền lợi này thôi đó.
      - Lý Dương huynh đệ, ngươi cứ yên tâm, thực lực của ngươi ta biết , mặc dù bề ngoài ngươi là Ma Soái trung kỳ, nhưng hồi trước lúc còn là Ma Soái tiền kì có thể đánh ngang tay với Kha Phong Ma Vương, bây giờ là Ma Soái trung kỳ rồi, đối phó với cao thủ Ma Vương hậu kỳ chắc có chuyện.
      Hạng Vũ rất tin tưởng thực lực của Lý Dương.
      Lý Dương gật đầu :
      - Làm phiền Bá Vương báo danh hộ. Ta tranh thủ tu luyện đây.
      Lý Dương có cảm giác với tốc độ bây giờ, nửa tháng sau, phỏng chừng có thể có đột phá đạt tới Ma Soái hậu kỳ rồi, đến lúc đó cần đối phó với cao thủ Ma Vương hậu kỳ lại càng dễ dàng.
      Li Kiệt! Trảm Mệnh!
      Tất cả đều đăng kí!
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 9 : Kịch độc
      mấy ngày trôi qua tính từ ngày Hạng Vũ đàm luận với Lý Dương về Lôi Viêm Địa Ngục. Lý Dương dựa người vào lan can ở gian tử đình, nhìn xuống hồ nước, trong tay cầm bình rượu, thỉnh thoảng uống hơi, Tử Hàm và Mộng Tuyền hai thị nữ đứng hầu bên, sẵn sàng nghe lệnh của Lý Dương.
      - Ha ha,.... Lý Dương!
      Thanh sang sảng vang lên, Lý Dương nhận ra ngay đây chính là Hạng Vũ.
      Hạng Vũ thái độ rất vui, bước đến trước mặt Lý Dương:
      - Lý Dương, bổn Bá Vương giúp ngươi báo danh rồi, đến hôm nay có hai mươi tám Ma Quân báo danh, Điền Cương tự nhiên chiếm danh ngạch số hai mươi chín. Còn thừa bảy danh ngạch để cho những người dưới Ma Quân tranh đoạt.
      Lý Dương đứng dậy, rời khỏi lan can, đến chiếc bàn gỗ, ngồi xuống:
      - Bá Vương, Ma Quân cần tham gia cạnh tranh, có thể trực tiếp tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục?
      Hạng Vũ gật gật đầu, giải thích :
      - Lý Dương, ngươi hiểu rồi, trung ương nguyên vực đương nhiên là hy vọng có càng nhiều Ma Đế càng tốt. Ai có thể trở thành Ma Đế đây? Tự nhiên chính là cao thủ cấp bậc Ma Quân, để cho cao thủ cấp bậc Ma Quân vào tu luyện, có cơ hội tạo ra nhiều Ma Đế nhất. Do đó từ trước tới nay, tự hình thành quy củ, nếu số Ma Quân báo danh vượt qua ba mươi sáu người, có thể trực tiếp vào Lôi Viêm Địa Ngục, cần phải tham gia cạnh tranh.
      Lý Dương nghe xong gật gật đầu.
      - Điền Cương sở hữu thổ đức thân, trăm phần trăm trở thành Ma Đế, hơn nữa là môn hạ đệ tử của Xi Vưu, cũng cần phải tham gia cạnh tranh. Còn lại bảy danh ngạch, ngươi nắm chắc.
      Hạng Vũ cười .
      Lý Dương nhìn Điền Cương, mỉm cười :
      - Bá Vương, chẳng lẽ ngươi biết thực lực của ta? Cho dù chỉ có danh ngạch, ta cũng có thể đoạt được.
      Hạng Vũ đột nhiên nhớ tới cái gì, :
      - Cũng khó , thời gian báo danh còn bảy ngày nữa, trong vòng bảy ngày này, ai biết có Ma Quân nào báo danh nữa? Do đó nhất định là còn lại bảy danh ngạch.
      Lý Dương lạnh nhạt :
      - Tùy theo mệnh trời thôi, có cơ hội , có cơ hội ta cũng để tâm.
      - Đúng rồi, Bá Vương, trận đấu cạnh tranh bảy danh ngạch khi nào bắt đầu thế?
      Lý Dương hỏi.
      Hạng Vũ nghĩ ngợi chút, :
      - Bởi vì Lôi Viêm Địa Ngục hơn hai tháng nữa mở ra, do đó, trận đấu chắc bắt đầu hai tháng sau.
      - Hai tháng?
      Lý Dương nở nụ cười, hai tháng, chính mình nhất định có thể đạt tới Ma Soái hậu kỳ, dùng Đao Phách đối phó Ma Vương hậu kỳ cao thủ chắc gặp khó khăn gì, trừ phi đối phương có thượng phẩm ma khí, có lẽ mang đến cho mình ít khó khăn. Nhưng chỉ là chút khó khăn mà thôi, căn bản có khả năng ngăn cản mình.
      Đến đây, ở ngoài đại môn thấy có người tới, chính thị Li Kiệt.
      Li Kiệt mặt lộ ra nụ cười thân thiết, phiêu nhiên tới, thấy Lý Dương và Hạng Vũ liền ngay:
      - Lý Dương huynh đệ, Bá Vương, hai người các ngươi đều ở cả đây, tốt lắm, ta hôm nay chuẩn bị xong bàn tửu yến, mời hai vị quá bộ đến thưởng thức. Ta có thể đem đến ít trân phẩm nữa.
      Hạng Vũ nhất thời nhãn tình sáng lên:
      - Hay quá, Li Lộc Ma Đế nam chinh bắc chiến. Cũng từng trải qua chín lần Tiên Ma đại chiến, đến Tiên giới cũng cướp được ít bảo bối, chúng ta cái này rất muốn xem, biết có vài món Tiên giới bảo bối hay ?
      Li Kiệt lúc này cười :
      - Có, tự nhiên có, có Bá Vương và Lý Dương huynh đệ đến chơi, ta sao dám hẹp hòi chứ?
      Li Kiệt đưa ánh mắt hướng Lý Dương :
      - Lý Dương huynh đệ, ngươi có muốn với chúng ta ?
      Lý Dương mỉm cười cự tuyệt :
      - Cám ơn hảo ý mời. Nhưng ta....
      Lý Dương thực tế tình gì, chỉ là muốn ăn.
      Hạng Vũ cũng khuyên:
      - Sao thế, làm gì mà như đàn bà vậy? Lý Dương, mấy thứ đặc sản Tiên giới này bình thường rất khó tìm tại Ma giới, thôi, mà, Li Kiệt cũng phải người ngoài.
      Hạng Vũ cười cười lôi kéo Lý Dương.
      Lý Dương bất lực, chỉ có thể theo bọn họ hai người
      Li Lộc Ma Đế trang viện, cũng là chỗ ở của Li Kiệt.
      Trang viện lớn, bên cạnh ao có tử đình đẹp tuyệt, hai thị nữ bày các loại thức ăn lên bàn.
      - Li Lộc Ma Đế đâu? Ngài vắng nhà hả?
      Hạng Vũ thuận miệng hỏi.
      Li Kiệt rất là tự nhiên:
      - Cha ta rồi, cha ta ở nhà cũng có việc gì làm, còn ta phải ở nhà để chuẩn bị cho trận đấu hai tháng sau. Lần trước ta có tham gia Lôi Viêm Địa Ngục, lần này nhất định phải vào tu luyện phen.
      thực tế, Li Lộc Ma Đế tìm năm Ma Quân, kế hoạch của bọn họ là chỉ chừa lại hai danh ngạch, Lý Dương vốn là Ma Soái trung kỳ, nên trong mắt Li Lộc Ma Đế tự nhiên có khả năng đánh bại Li Kiệt và Trảm Mệnh.
      - Li Kiệt huynh, ngươi cũng báo danh sao?
      Lý Dương cười ngồi ở xuống bên cạnh bàn.
      Li Kiệt gật đầu :
      - Đúng, ta nghe Lý Dương huynh đệ ngươi cũng báo danh rồi, đến lúc chiến đấu, nếu chúng ta hai người phải gặp nhau, ngươi làm ơn thủ hạ lưu tình. Ha ha....
      - Li Kiệt huynh bất tất tự khiêm.
      Lý Dương cười .
      Hạng Vũ cũng để ý Li Kiệt và Lý Dương, lúc này vơ lấy đũa, tiện tay gắp miếng cá trong suốt, ăn với vẻ mặt rất hưởng thụ:
      - Ngân Lân ngư, lâu lắm rồi được ăn, còn nhớ lúc trước ở nhà Dương Ma Đế được ăn lần, quả nhiên, Li Lộc Ma Đế có rất nhiều đồ ăn trân quí.
      Li Kiệt cười :
      - Mấy triệu năm trước, trong Tiên Ma đại chiến, cha lấy được Ngân Lân ngư, bây giờ nhà ta có thiết kế chỗ nuôi Ngân Lân ngư, mặc dù Ngân Lân ngư sanh sản cực kỳ ít, nhưng là năm cũng có thể ăn bữa.
      Hạng Vũ nhất thời hâm mộ :
      - Nuôi dưỡng? là bội phục, năm ăn con Ngân Lân ngư hưởng thụ lớn rồi. Ai, chúng ta Ma giới hoàn cảnh bằng Tiên giới, Tiên giới địa linh nhân kiệt, linh chi tiên thảo có thể thấy được khắp nơi.
      Lý Dương nghe được hai người như thế, cũng gắp thử miếng, Lý Dương trong nháy mắt hương vị tuyệt vời lan tỏa xuống cuống họng, đồng thời cả thân thể lan tràn cảm giác thanh lương, tuyệt vời.
      - Đồ ăn Tiên giới này quả nhiên rất ngon.
      Lý Dương ngạc nhiên.
      Li Kiệt cười :
      - Còn có nhiều món khác nữa, đây là San Linh Thái, đây là...
      Lý Dương và Hạng Vũ hai người cũng cắm cổ ăn, mặc dù Lý Dương phải là người hảo ăn, nhưng ăn những mĩ thực đến bực này đúng là hưởng thụ.
      Bảy ngày sau.
      Hạng Vũ hộc tốc chạy đến chỗ ở của Lý Dương.
      - Lý Dương, tình có điểm ổn.
      Hạng Vũ với Lý Dương. Lý Dương cũng cười :
      - Có tình gì. Tựa hồ rất trọng yếu hả.
      Hạng Vũ hít sâu hơi:
      - tình về việc báo danh tham gia Lôi Viêm Địa Ngục.
      - Sao, chẳng lẽ ra cái gì ngoài ý muốn? Ngươi phải sớm giúp ta báo danh rồi sao?
      Lý Dương hỏi.
      Hạng Vũ :
      - , phải việc này, ba ngày trước, có hai gã Ma Quân đến báo danh. Rồi trước thời hạn chấm dứt báo danh khoảng canh giờ, thế nhưng biết thế quái nào lại có ba gã Ma Quân đến báo danh, cuối cùng danh sách báo danh có tổng cộng ba mươi ba Ma Quân, cộng thêm Điền Cương nữa, cách khác, chỉ còn có hai danh ngạch để các ngươi tranh đoạt thôi.
      Lý Dương nhướng mày.
      Vốn có bảy danh ngạch, bây giờ chút xíu mà chỉ còn lại hai danh ngạch thôi.
      - Bá Vương, nếu là hai danh ngạch, thực có điểm phiền toái rồi, ta tự tin lấy được danh ngạch, nhưng mà Li Kiệt phỏng chừng rất khó trêu đến Trảm Mệnh. Ta có thể cảm giác được, rất lợi hại. Li Kiệt xem ra phải đối thủ của .
      Lý Dương qua mấy ngày nay, cũng được mời đến nhà Li Kiệt vài lần ăn vài thứ trân quí. Tự nhiên tình cảm với Li Kiệt càng tốt hơn.
      Hạng Vũ cũng gật gật đầu:
      - Ai biết nguyên nhân vì đâu chứ, cuối cùng hiểu sao lại đột nhiên lòi ra ba Ma Quân.
      thực tế, ba Ma Quân kia chính thị Li Lộc Ma Đế phái tới, Li Lộc Ma Đế vốn chuẩn bị năm Ma Quân, nhưng lo rằng nếu để năm Ma Quân báo danh cùng lúc, sau này lại có thêm vài Ma Quân báo danh nữa. Đến lúc đó phải là ngậm bồ hòn làm ngọt sao? Do vậy có phái người đến báo danh mà chờ cơ hội.
      Bởi vì vài ngày trước có hai Ma Quân đến báo danh, do đó Li Lộc Ma Đế chỉ phái thêm ba người.
      o0o
      Trong căn phòng ở trang viện Li Kiệt, ngoài phòng bố trí cấm chế.
      - Mang đến rồi hả?
      Li Kiệt lạnh lùng .
      Phía sau , vị trung niên cung kính :
      - Bẩm Thiếu chủ, “Ti” gồm ba loại kịch độc mang đến. Bất quá Thiếu chủ có chắc muốn dùng mấy loại “Ti” này ?
      Trung niên này chính là trong ba gã Ma Quân vừa mới báo danh, y theo lệnh của Li Kiệt, mang đến ba loại kịch độc, đều là loại nhằm tấn công vào nguyên thần.
      khi ăn loại kịch độc này, chất độc trực tiếp làm thương tổn nguyên thần, làm cho người trúng độc hồn phi phách tán.
      Bất quá người có nguyên thần càng mạnh, kháng lực càng mạnh. Như nguyên thần Đại Tôn, cho dù trúng độc, cũng hề thương tổn. Đại Tôn vốn có thể sống vĩnh hằng cùng lục giới, thể chết được, đó chính là nguyên nhân nguyên thần căn bản thể tan biến.
      - Nguyên thần đến như cảnh giới Ma Đế, lỡ trúng “Ti”, cũng phải chết.
      Li Kiệt mặt có nụ cười tàn khốc.
      - Ta lập tức mời Lý Dương lại tới ăn cơm, ngươi chuẩn bị hạ độc vào tửu hồ của nhé.
      Trung niên phía sau nhăn mày :
      - Thiếu chủ, như thuộc hạ biết, Lý Dương nghe rất được Đại Tôn quan ái. Nếu chết... Lỡ Đại Tôn biết được…
      Li Kiệt cười lạnh :
      - Duẫn Danh, ngươi biết cái gì? Cha ta từng rồi, ý nghĩ của Đại Tôn khác với chúng ta, trong mắt Đại Tôn, Ma Đế, Ma Quân chứ đừng là Ma Vương, đều là con kiến hôi mà thôi. Bọn họ căn bản có để ý tới chúng ta, ngươi xem, mấy con kiến hôi chém giết lẫn nhau, Đại Tôn quan tâm sao?
      Người trung niên trong lòng cả kinh.
      thực tế đúng là như thế, trong mắt Đại Tôn, cả Ma Đế lẫn Ma Quân, đều là con kiến hôi, trước nay vẫn mặc kệ cho thủ hạ chém giết nhau, tranh đấu với nhau.
      - Hơn nữa trong Ma giới vốn là như thế, chém giết nhau, tỷ như cửu đại Ma Đế, mặc dù đều là người dưới tay Đại Tôn, nhưng là bọn họ vẫn tranh đoạt địa bàn của nhau, để lãnh địa của chính mình ngày tăng lên.
      Li Kiệt nghe Li Lộc dạy dỗ, nên cũng hiểu tâm ý của Đại Tôn.
      - Giết Lý Dương, trong mắt Đại Tôn, bất quá là con kiến hôi giết chết con kiến hôi khác, có cái gì quan trọng đâu!
      Li Kiệt cười lạnh.
      Bất quá. Li Kiệt cũng biết, trong mắt Đại Tôn, đúng là con kiến hôi, nhưng Lý Dương phải con kiến hôi!
      - Thiếu chủ minh!
      Gã trung niên .
      Li Kiệt cười nhạt, ánh mắt hướng về chỗ ở của Lý Dương:
      - Để chuẩn bị cho cơ hội này, ta mời ngươi ăn uống vài lần rồi, lãng phí của ta biết bao của ngon vật lạ, lần này, ngươi chết chắc.
      Lập tức Li Kiệt gỡ bỏ cấm chế, ra cửa phòng, đến thắng chỗ ở của Lý Dương.
      o0o
      Lúc này, Lý Dương dựa người vào lan can, im lặng thưởng thức cảnh sắc, lâu lâu uống vài hớp rượu, trong cơ thể cũng ngừng hấp thu dược lực Huyết Lăng đan.
      - Lý Dương huynh đệ!
      Thanh quen thuộc của Li Kiệt vang lên.
      Lý Dương quay đầu lại thấy Li Kiệt đến, bèn cười đứng dậy đón:
      - Nguyên lai là Li Kiệt huynh, có chuyện gì thế?
      Li Kiệt ngay:
      - Ha ha, thủ hạ của cha ta vừa mới tới, mang đến mấy món mĩ thực, , chúng ta đến thưởng thức .
      Lý Dương cười, Li Kiệt có việc gì cũng bày yến tiệc mời mình, chính mình cũng từng cự tuyệt rồi, nhưng mà Li Kiệt thèm quan tâm vẫn cứ mời, Lý Dương sau này cũng còn cự tuyệt nữa. Việc thưởng thức mĩ thực trân quý hiếm có này, thực tế cũng là loại hưởng thụ.
      Hai người sóng vai vào nhà của Li Kiệt.
      - Duẫn Danh, mau đem thức ăn lên.
      Li Kiệt vừa cười vừa ra lệnh, Li Kiệt xem ra cũng rất thân thiết với người hầu.
      Duẫn Danh gật đầu, liền mang theo hai thị nữ xuống bếp chuẩn bị.
      - Li Kiệt huynh, ngươi có biết ? Cuộc thi kia chỉ còn lại có hai danh ngạch, việc cạnh tranh kịch liệt hơn nhiều, ngươi có tự tin đối phó Trảm Mệnh ?
      Lý Dương hỏi Li Kiệt.
      Li Kiệt sửng sốt, cười :
      - Hai danh ngạch, tình này ta cũng biết, việc đối phó Trảm Mệnh ta cũng chắc, bất quá ta quan tâm thắng thua lắm, lỡ mà thất bại, lần sau ta lại thi tiếp, cha ta là Li Lộc Ma Đế, cơ hội còn nhiều mà. Chỉ khoảng ngàn năm thôi, ngàn năm đối với người tu luyện mà , cũng phải là dài.
      Lý Dương nghe xong, trong lòng cũng yên tâm.
      Lúc này, Duẫn Danh cùng hai thị nữ mang lên các loại thức ăn lên, thức ăn này hơn phân nửa đều là những đồ ăn có thế tìm được ở Ma Thần cung, chỉ có hai món đặc sản, là hai món ăn cực kỳ hiếm thấy và trân quý.
      - Ta biết Lý Dương huynh đệ thích cầm cả bình để uống, nên ta chuẩn bị bình rượu cho ngươi đây.
      Li Kiệt lấy bình đặt trước mặt Lý Dương, cũng để bình khác trước mặt mình.
      Lý Dương cười :
      - Li Kiệt huynh quả biết thói quen của ta, ta thích uống rượu từng ngụm từng ngụm lớn, mấy cái chén đủ ta uống hơi.
      Lý Dương cười quơ tay cầm cả tửu hồ.
      Nhìn thấy Lý Dương cầm lấy tửu hồ, Li Kiệt lúc này nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
      Lý Dương ngửa đầu uống hơi.
      - Ực ực...
      uống gần như ngừng nghỉ. Nhìn thấy Lý Dương uống xong, mặt Li Kiệt nhất thời xuất nụ cười rạng rỡ:
      - Lý Dương huynh đệ, dùng bữa thôi!
      - Tốt!
      Lý Dương cười cầm lấy đũa. Đột nhiên cánh tay vươn ra bỗng dừng lại, Lý Dương khẽ cau mày.
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 10 : Đồng tổ
      Vừa uống ngụm rượu vào miệng, lúc này bỗng có cổ khí lưu màu đen tấn công vào Đao Phách của Lý Dương. đúng ra là tấn công vào nguyên thần Đao Phách, tốc độ cực nhanh, khí lưu màu đen kia vừa đến gần sát Đao Phách của Lý Dương đột nhiên...
      tia sét màu đen cực chợt lóe rồi biến mất, thiêu đốt luồng khí lưu hắc sắc thành hư vô.
      - Làm sao vậy?
      Lý Kiệt tựa hồ rất nghi hoặc nhìn về phía Lý Dương.
      Lý Dương nhắm mắt chút, buông tửu hồ xuống, lắc lắc đầu, rồi chậm rãi mở to mắt, quay về phía Li Kiệt mỉm cười :
      - có gì, chỉ là cảm giác vừa rồi tâm thần giống như bị chấn động, cũng chẳng biết bị sao nữa, bất quá bây giờ hết rồi.
      Lý Dương kịp nhận ra có chuyện gì, cũng chú ý đến tia khí lưu màu đen kia, cho dù có thấy, cũng tưởng rằng mình nhìn lầm, dù sao tốc độ tia khí lưu màu đen kia rất nhanh, trực tiếp công kích nguyên thần, nhưng là chỉ nháy mắt là bị tia chớp hắc sắc đánh vào hóa thành hư vô. Thời gian quá ngắn! Hơn nữa tia chớp hắc sắc kia cũng chỉ có dùng mắt mới mới có thể nhìn thấy, thần thức căn bản thể thấy.
      Do đó Lý Dương phát trong rượu có độc, dù sao loại độc này cũng có bất luận tác dụng gì đối với .
      Li Kiệt hơi đổi sắc, vội vàng :
      - Chóng mặt hả? Thôi hay là Lý Dương huynh đệ về nhà nghỉ ngơi nhé. Ta dời bữa tiệc này sang lần sau, mình còn nhiều cơ hội mà.
      lần nhức đầu còn sao, nếu để Lý Dương tiếp tục uống rượu, lại thấy đau đầu biết đâu lại khiến hoài nghi sao.
      - Ừ, để lần sau vậy. Ta về trước nghỉ ngơi. Cũng biết bị làm sao nữa, làm sao có cảm giác thoải mái nhỉ?.
      Lý Dương cũng cảm thấy tò mò, dù sao mình cũng là người tu hành ma đạo, thân thể cường hãn. Sao lại cảm giác choáng váng chứ?
      Với tình như vậy, cần phải kiểm tra cẩn thận. Ăn uống chỉ là việc , đương nhiên có thể gác qua bên.
      - Li Kiệt huynh, vừa mới ăn phát sinh tình như vậy, là có lỗi.
      Lý Dương đứng lên xin lỗi.
      Li Kiệt vội :
      - . Việc , việc mà thôi. Còn nhiều thời gian, sau này ta lại tiếp tục ăn nhậu.
      Bây giờ cầu cho Lý Dương rời lập tức mà được, nếu Lý Dương uống tiếp hơi nữa, lại nhức đầu lần nữa, trừ phi Lý Dương cực kì ngu ngốc, nếu hoài nghi là rượu có vấn đề..
      - Cáo từ!
      Lý Dương mỉm cười, xoay người rời .
      Li Kiệt nhìn Lý Dương rồi, thở phào hơi, nếu Lý Dương chết , hồn phi phách tán, sau khi hủy xác xóa bằng chứng, tự nhiên có biện pháp giải quyết các vấn đề về sau, nhưng nếu bị Lý Dương phát trong rượu có độc, việc này rất khó giải quyết.
      - đúng, “Ti” chính là kịch độc, hiểu sao Lý Dương ngộ độc mà chết?
      Li Kiệt hai mày từ từ nhăn lại. Đồng thời vung tay lên, đập tửu hồ có kịch độc kia nát bấy. Rượu tung tóe khắp nhà. Vốn tin rằng Lý Dương uống ngụm lớn như thế, chắc chắn trúng độc và chết thể nghi ngờ. Nhưng mà hiểu sao Lý Dương tựa hồ căn bản có chuyện gì, chỉ là hơi chóng mặt mà thôi.
      - “Ti” chính là kịch độc, những người tu luyện có cấp bậc thấp hơn Ma Đế, khi trúng độc chắc chắn chết. Tâm thần tu vi của Lý Dương khẳng định kịp Ma Đế, làm sao mà bị sao cả?
      Li Kiệt nghĩ mọi chuyện chắc ăn, trăm phần trăm thành công, thế rồi bỗng trở thành xôi hỏng bỏng ?
      - Chẳng lẽ là...... độc này có vấn đề?
      Li Kiệt lúc này nhãn tình sáng lên, lập tức xoay người, bước vào phòng của mình.
      - Duẫn Danh. Đến đây!
      Thanh lạnh như băng của Li Kiệt trực tiếp truyền nhập vào tai Duẫn Danh. Lần này Li Lộc Ma Đế phái ba gã Ma Quân tới. Duẫn Danh là trong số đó, chính Li Kiệt dùng thần thức truyền kêu mang đến chất “Ti” kịch độc.
      - Lý Dương sao lại chết?
      Duẫn Danh đứng ở đằng xa thấy ràng mọi chuyện, chính đích thân hạ độc, đương nhiên biết, thấy Lý Dương uống ngụm chất độc mà sao, do đó cũng nghi hoặc vô cùng.
      Nghe Li Kiệt gọi, Duẫn Danh vội vàng vào phòng.
      Vừa tiến vào phòng, Duẫn Danh liền bố trí cấm chế ngay, đúng là người thông minh, tự nhiên biết chuyện này thể bị ngoại nhân nghe thấy.
      - Hừ! , rốt cuộc sao lại thế này?
      Li Kiệt bức bối quay về Duẫn Danh , thanh lạnh như băng pha chút tức giận. Duẫn Danh có thể cảm nhận ràng.
      Duẫn Danh vội vàng khom người sợ hãi :
      - Bẩm Thiếu chủ, thuộc hạ biết, chính thuộc hạ tự mình bỏ “Ti” vào rượu, tuyệt đối có chuyện gì ngoài ý muốn. Nhưng mà tâm thần tu vi của Lý Dương, như thuộc hạ kiểm tra, cũng quá Ma Quân tiền kì, căn bản có khả năng thoát chết, nhưng ràng cuối cùng việc gì, thuộc hạ cũng nghĩ ra!
      - nghĩ ra?
      Li Kiệt đột nhiên xoay người, trợn mắt nhìn thẳng vào Duẫn Danh, hàn mang trong mắt làm Duẫn Danh run sợ “Quả là giống chủ nhân Li Lộc Ma Đế, bên ngoài thân thiết hữu hảo, thực ra trong lòng lại lãnh khốc vô tình.”
      Duẫn Danh biết, Thiếu chủ Li Kiệt vốn tâm ngoan thủ lạt, là loại người tuyệt đối kinh khủng.
      - Ngươi sao lại nghĩ ra, ha ha, làm ta cười chết được, “Ti” độc này chính là ngươi tự mình mang đến. Ngươi sao nghĩ ra, độc này có tác dụng, chỉ có thể câu, đó là độc dược có công hiệu, hoặc cũng có thể là, “Ti” độc này bị biến chất, căn bản còn độc tính mạnh!
      Li Kiệt như đinh đóng cột.
      Duẫn Danh liền ngay:
      - Xin tin tưởng thuộc hạ, trước khi mang đến thuộc hà từng bắt vài người thử qua, “Ti” độc này hữu hiệu trăm phần trăm.
      Li Kiệt cười lạnh:
      - Thử qua? Ngươi tìm kiếm ai thử độc? Chẳng lẽ là cấp bậc Ma Quân cao thủ, ngươi cũng có khả năng đó phải ?
      Duẫn Danh cố nặn tiếng cười, :
      - Đương nhiên phải, thuộc hạ bắt vài cao thủ cấp bậc Ma Vương tuân mệnh lệnh, bắt uống độc dược. Chỉ lát sau, bị hồn phi phách tán ngay. Ít nhất thuộc hạ có thể khẳng định độc này rất có hiệu quả đối với cao thủ cấp bậc Ma Vương.
      - Láo!
      Lãnh quang trong mắt Li Kiệt trở nên đại thịnh.
      - Đối phó Ma Vương có công hiệu đối phó Lý Dương nhất định phải hữu hiệu chứ? Ngươi có nắm chắc trăm phần trăm, lại còn dám gạt ta!
      Duẫn Danh trong lòng cả kinh, liền vội :
      - , thuộc hạ tuyệt đối dám lừa gạt Thiếu chủ, thuộc hạ xin quản gia độc dược này, quản gia với thuộc hạ, “Ti” này có thể đối phó mọi người dưới cấp Ma Đế, tuyệt đối hữu hiệu. Thuộc hạ vẫn còn lo lắng chỉ sợ đủ, nên nửa đường tìm người thử độc mà.
      Li Kiệt rùng mình:
      - Quản gia?
      - Đúng vậy, chính quản gia tự mình thế. tin, chút xíu nữa về nhà, thiếu chủ có thể tự mình hỏi quản gia!
      Duẫn Danh thấy có thể thoát tội, vội vàng .
      Li Kiệt từ từ gật đầu.
      Quản gia là ai? Là người nuôi Li Kiệt lớn lên, đồng thời cũng là thuộc hạ tối trung thành của Li Lộc Ma Đế, mọi chuyện trong Li gia đều do quản lý, cho tới bây giờ có việc gì ngoài ý muốn. Quản gia “Ti” độc này có thể đối phó với nhân vật dưới Ma Đế, tuyệt đối có thể có này công hiệu như vậy.
      - Chẳng lẽ Lưu thúc cũng có thể sai lầm? Ừm, Lưu thúc làm việc vất vả hàng triệu năm, lâu lâu thất ngộ cũng có thể châm chước.
      Trong lòng Li Kiệt tự nhủ, đối với quản gia Lưu thúc, Li Kiệt rất tin tưởng và quí.
      - Duẫn Danh, ngươi ra ngoài trước, tình này coi như xong, lần sau cần phải cẩn thận chút.
      Li Kiệt phất tay, để Duẫn Danh rời .
      - Tạ Thiếu chủ, tạ Thiếu chủ.
      Duẫn Danh lúc này khom người rời .
      Li Kiệt nhìn thân ảnh Duẫn Danh rời , miệng cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ:
      - Tốt nhất đừng có lừa gạt ta, nếu bị ta phát ngươi gạt ta, hừ!
      Li Kiệt ngửa tay lên, xuất ngọc giản màu đỏ.
      Lý Dương? Lần này coi như ngươi mạng lớn, bất quá ngươi chạy thoát lần này. Cũng thoát được trận chiến kia. Ngươi ở đó mà chờ chết . mặt Li Kiệt có nụ cười tàn khốc.
      Li Kiệt tính tình rất đố kị, chấp nhận người khác mạnh hơn , đặc biệt là người có uy danh gì như Lý Dương càng thể dung thứ. Từ đến lớn, Li Kiệt được chính Li Lộc huấn luyện, mặt luôn luôn tỏ vẻ thân thiết hữu hảo, nếu có tâm đều dấu trong lòng, điều này làm cho rất áp lực, do đó làm cho trong lòng cũng biến thái điên cuồng.
      Bất quá cha Li Lộc cũng để ý, tại Ma giới, thích giết người cũng phải chuyện xấu.
      Bị nhức đầu chập, sau đó Lý Dương cẩn thận kiểm tra phen. Nhưng mà, đúng là có gì đáng ngại, mọi việc đều bình thường. Tại Ma Thần cung Đông uyển, trong trang viện của mình, Lý Dương an tâm tu luyện, đợi cuộc thi bắt đầu.
      ngày kia, Lý Dương tu luyện trong phòng.
      Dược lực Huyết Lăng đan liên tục tản ra, ngừng rót vào trong cơ thể Lý Dương, điều này làm cho công lực Lý Dương tăng lên với tốc độ cực nhanh, hơn nữa nhờ nguyên thần Lý Dương rất đặc biệt giúp cho tốc độ hấp thu so với thường nhân nhanh hơn nhiều. Hôm nay, Lý Dương rốt cục lại đột phá.
      Lý Dương sớm có cảm ứng, do đó hôm nay ra lệnh Tử Hàm và Mộng Tuyền đứng canh bên ngoài, cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy .
      Ngồi giường, Lý Dương hai mắt nhắm chặt.
      - Xoẹt xoẹt...
      Cơ thể ngừng rung động, năng lượng mênh mông cường đại ngừng rèn luyện thân thể, năng lượng thân thể Lý Dương cũng đột nhiên tăng mạnh.
      Dược hiệu Huyết Lăng đan ngừng dung nhập trong cơ thể, đột nhiên...
      Lý Dương nở nụ cười, bởi vì có thể cảm nhận ràng được năng lượng thân thể của mình lại tăng lên tầng, đạo ánh sáng màu tím xuất bên ngoài thân thể, vào trong não Lý Dương, lúc này, ba đạo ánh sáng màu tím, từng đạo từng đạo đồng thời lóe ra ánh màu tím, giống như người tu phật sở hữu phật quang.
      Thân thể rốt cục đạt tới Ma Soái hậu kỳ.
      Do Lý Dương lĩnh ngộ Như Phong Tư Bế nhiều hơn, quỹ tích vận chuyển của bảy khỏa tinh cực cũng càng thêm thâm ảo. Hiệu quả rèn luyện cũng càng tốt hơn. Bảy khỏa tinh cực tản ra quang mang màu tím chói mắt, chúng hoàn biến đổi, đạt tới màu tím đậm, lúc này bảy khỏa tinh cực phát ra bảy đạo quang mang, trực tiếp bắn vào trung ương Dương Đao Phách, Dương Đao Phách cũng ngừng xoay tròn, hấp thu năng lượng cường đại.
      tiếng đao ngâm vang lên, đó là tiếng vang của Dương Đao Phách ngừng chấn động, giờ phút này Dương Đao Phách cũng đạt tới cực hạn.
      - Bồng...
      Đao mang tràn ra bên ngoài thân Lý Dương, năng lượng trong cơ thể trong nháy mắt đạt tới cực hạn, nhưng chỉ giây sau, đao mang lại thu vào trong cơ thể, hoàn toàn bị Dương Đao Phách hấp thu, Dương Đao Phách cũng ngưng xoay tròn nữa, lẳng lặng phiêu phù trong viên cầu Chu Thiên Càn Khôn.
      Giờ phút này, Đao Phách chuyển sang màu tím đậm rồi.
      Ma Soái hậu kỳ!
      Lý Dương tĩnh mở mắt, trong mắt tràn đầy tự tin, lần này Đao Phách lại tăng lên, đạt tới Ma Soái hậu kỳ, lực công kích lại lên cao tầng, bây giờ cho dù gặp phải cao thủ Ma Vương hậu kỳ, Đao Chi Bi Sát xuất ra, cũng có thể dễ dàng giải quyết.
      Đương nhiên, cũng phải xem ma khí của đối phương, nếu đối phương sở hữu thượng phẩm ma khí có tính phòng ngự cao cũng hơi khó xơi.
      Thượng phẩm ma khí phòng ngự?
      Loại này còn trân quí hơn Chiến Thần Ngoa, tính chất phòng ngự khó luỵên chế hơn nhiều so với tính chất công kích. Đến nay, Lý Dương cũng chưa để ý xem qua cấp bậc phòng ngự của ma khí chiến giáp.
      “Thất Diệu Tinh Cực cộng với Thất Diệu thiên, chia làm đỏ cam vàng lục lam chàm tím, bây giờ ta đạt tới Tím rồi, biết lần sau đột phá, Đao Phách biến thành cái gì.” Lý Dương trong lòng thầm nghĩ.
      Mặc dù có pháp quyết cho phần tiếp theo, nhưng giờ đây Lý Dương lĩnh ngộ thiên đạo rất nhiều, tự nhiên cần lo lắng.
      Thứ nhất, “Thất Diệu Tinh Cực” là Lý Tầm Hoan sáng tạo, khi sáng tạo “Thất Diệu Tinh Cực” Lý Tầm Hoan bất quá chỉ đến cảnh giới Đại Thành, cũng chỉ luyện đến đệ tứ thiên mà thôi, ba thiên sau là Lý Tầm Hoan suy diễn ra. Chưa hề trải qua kiểm nghiệm thực tế.
      Sau này khi Lý Dương tu luyện, phải công nhận cả ba thiên sau này rất chính xác.
      Lúc trước tâm thần tu vi của Lý Tầm Hoan cũng cao lắm. Lĩnh ngộ thiên đạo mới được chút thôi, còn tâm thần tu vi Lý Dương bây giờ lại là Ma Quân tiền kì, lĩnh ngộ thiên đạo nhiều hơn, ngoài ra còn có “Ma Thần Lục Tuyệt” để tham khảo, sáng tạo cho những phần tu luyện tiếp theo khó.
      Lý Tầm Hoan có thể suy diễn tiếp hai thiên phía sau, chính bởi vì “Thất Diệu Tinh Cực” dựa vào phương pháp ngừng rèn luyện Đao Phách, nguyên lý cũng phức tạp. Biết được nguyên lý, Lý Dương dựa vào lĩnh ngộ thiên đạo của chính mình, dễ dàng tạo ra tiếp ba thiên sau.
      “Xem xem, khi đạt tới cảnh giới Ma Vương, Đao Phách này biến thành cái gì ha?” Lý Dương nở nụ cười.
      Đột nhiên!
      - Bá Vương, Lý Dương đại nhân tu luyện, cho phép ai quấy rầy .
      Thanh Tử Hàm trong sân vang lên, Lý Dương vừa nghe, lúc này mỉm cười đứng dậy ra khỏi phòng.
      Nhìn ra sân thấy Hạng Vũ, Lý Dương lúc này kêu lớn:
      - Bá Vương, ta vừa mới tu luyện xong!
      Hạng Vũ vừa thấy đáo Lý Dương, nhất thời nở nụ cười:
      - Ha ha, bổn Bá Vương vận khí tốt, vừa mới chuẩn bị ngươi ra rồi.
      Vừa , Hạng Vũ vừa tiến tới bên người Lý Dương.
      - Lý Dương, đây là danh sách các trận đấu tranh danh ngạch Lôi Viêm Địa Ngục diễn ra vào tháng tới. Vừa vừa dúi vào tay Lý Dương ngọc giản.
      Danh sách trận đấu?
      Tâm thần Lý Dương chìm vào trong ngọc giản, trong nháy mắt biết được hết thảy về danh sách các cuộc thi đấu, Lý Dương từ từ cau mày lại:
      - Sao lại thế này? Ta sao lại cùng tổ với Li Kiệt, thế ... ta và Li Kiệt cuối cùng chỉ có người tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục thôi sao?
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 10 : Đồng tổ
      Vừa uống ngụm rượu vào miệng, lúc này bỗng có cổ khí lưu màu đen tấn công vào Đao Phách của Lý Dương. đúng ra là tấn công vào nguyên thần Đao Phách, tốc độ cực nhanh, khí lưu màu đen kia vừa đến gần sát Đao Phách của Lý Dương đột nhiên...
      tia sét màu đen cực chợt lóe rồi biến mất, thiêu đốt luồng khí lưu hắc sắc thành hư vô.
      - Làm sao vậy?
      Lý Kiệt tựa hồ rất nghi hoặc nhìn về phía Lý Dương.
      Lý Dương nhắm mắt chút, buông tửu hồ xuống, lắc lắc đầu, rồi chậm rãi mở to mắt, quay về phía Li Kiệt mỉm cười :
      - có gì, chỉ là cảm giác vừa rồi tâm thần giống như bị chấn động, cũng chẳng biết bị sao nữa, bất quá bây giờ hết rồi.
      Lý Dương kịp nhận ra có chuyện gì, cũng chú ý đến tia khí lưu màu đen kia, cho dù có thấy, cũng tưởng rằng mình nhìn lầm, dù sao tốc độ tia khí lưu màu đen kia rất nhanh, trực tiếp công kích nguyên thần, nhưng là chỉ nháy mắt là bị tia chớp hắc sắc đánh vào hóa thành hư vô. Thời gian quá ngắn! Hơn nữa tia chớp hắc sắc kia cũng chỉ có dùng mắt mới mới có thể nhìn thấy, thần thức căn bản thể thấy.
      Do đó Lý Dương phát trong rượu có độc, dù sao loại độc này cũng có bất luận tác dụng gì đối với .
      Li Kiệt hơi đổi sắc, vội vàng :
      - Chóng mặt hả? Thôi hay là Lý Dương huynh đệ về nhà nghỉ ngơi nhé. Ta dời bữa tiệc này sang lần sau, mình còn nhiều cơ hội mà.
      lần nhức đầu còn sao, nếu để Lý Dương tiếp tục uống rượu, lại thấy đau đầu biết đâu lại khiến hoài nghi sao.
      - Ừ, để lần sau vậy. Ta về trước nghỉ ngơi. Cũng biết bị làm sao nữa, làm sao có cảm giác thoải mái nhỉ?.
      Lý Dương cũng cảm thấy tò mò, dù sao mình cũng là người tu hành ma đạo, thân thể cường hãn. Sao lại cảm giác choáng váng chứ?
      Với tình như vậy, cần phải kiểm tra cẩn thận. Ăn uống chỉ là việc , đương nhiên có thể gác qua bên.
      - Li Kiệt huynh, vừa mới ăn phát sinh tình như vậy, là có lỗi.
      Lý Dương đứng lên xin lỗi.
      Li Kiệt vội :
      - . Việc , việc mà thôi. Còn nhiều thời gian, sau này ta lại tiếp tục ăn nhậu.
      Bây giờ cầu cho Lý Dương rời lập tức mà được, nếu Lý Dương uống tiếp hơi nữa, lại nhức đầu lần nữa, trừ phi Lý Dương cực kì ngu ngốc, nếu hoài nghi là rượu có vấn đề..
      - Cáo từ!
      Lý Dương mỉm cười, xoay người rời .
      Li Kiệt nhìn Lý Dương rồi, thở phào hơi, nếu Lý Dương chết , hồn phi phách tán, sau khi hủy xác xóa bằng chứng, tự nhiên có biện pháp giải quyết các vấn đề về sau, nhưng nếu bị Lý Dương phát trong rượu có độc, việc này rất khó giải quyết.
      - đúng, “Ti” chính là kịch độc, hiểu sao Lý Dương ngộ độc mà chết?
      Li Kiệt hai mày từ từ nhăn lại. Đồng thời vung tay lên, đập tửu hồ có kịch độc kia nát bấy. Rượu tung tóe khắp nhà. Vốn tin rằng Lý Dương uống ngụm lớn như thế, chắc chắn trúng độc và chết thể nghi ngờ. Nhưng mà hiểu sao Lý Dương tựa hồ căn bản có chuyện gì, chỉ là hơi chóng mặt mà thôi.
      - “Ti” chính là kịch độc, những người tu luyện có cấp bậc thấp hơn Ma Đế, khi trúng độc chắc chắn chết. Tâm thần tu vi của Lý Dương khẳng định kịp Ma Đế, làm sao mà bị sao cả?
      Li Kiệt nghĩ mọi chuyện chắc ăn, trăm phần trăm thành công, thế rồi bỗng trở thành xôi hỏng bỏng ?
      - Chẳng lẽ là...... độc này có vấn đề?
      Li Kiệt lúc này nhãn tình sáng lên, lập tức xoay người, bước vào phòng của mình.
      - Duẫn Danh. Đến đây!
      Thanh lạnh như băng của Li Kiệt trực tiếp truyền nhập vào tai Duẫn Danh. Lần này Li Lộc Ma Đế phái ba gã Ma Quân tới. Duẫn Danh là trong số đó, chính Li Kiệt dùng thần thức truyền kêu mang đến chất “Ti” kịch độc.
      - Lý Dương sao lại chết?
      Duẫn Danh đứng ở đằng xa thấy ràng mọi chuyện, chính đích thân hạ độc, đương nhiên biết, thấy Lý Dương uống ngụm chất độc mà sao, do đó cũng nghi hoặc vô cùng.
      Nghe Li Kiệt gọi, Duẫn Danh vội vàng vào phòng.
      Vừa tiến vào phòng, Duẫn Danh liền bố trí cấm chế ngay, đúng là người thông minh, tự nhiên biết chuyện này thể bị ngoại nhân nghe thấy.
      - Hừ! , rốt cuộc sao lại thế này?
      Li Kiệt bức bối quay về Duẫn Danh , thanh lạnh như băng pha chút tức giận. Duẫn Danh có thể cảm nhận ràng.
      Duẫn Danh vội vàng khom người sợ hãi :
      - Bẩm Thiếu chủ, thuộc hạ biết, chính thuộc hạ tự mình bỏ “Ti” vào rượu, tuyệt đối có chuyện gì ngoài ý muốn. Nhưng mà tâm thần tu vi của Lý Dương, như thuộc hạ kiểm tra, cũng quá Ma Quân tiền kì, căn bản có khả năng thoát chết, nhưng ràng cuối cùng việc gì, thuộc hạ cũng nghĩ ra!
      - nghĩ ra?
      Li Kiệt đột nhiên xoay người, trợn mắt nhìn thẳng vào Duẫn Danh, hàn mang trong mắt làm Duẫn Danh run sợ “Quả là giống chủ nhân Li Lộc Ma Đế, bên ngoài thân thiết hữu hảo, thực ra trong lòng lại lãnh khốc vô tình.”
      Duẫn Danh biết, Thiếu chủ Li Kiệt vốn tâm ngoan thủ lạt, là loại người tuyệt đối kinh khủng.
      - Ngươi sao lại nghĩ ra, ha ha, làm ta cười chết được, “Ti” độc này chính là ngươi tự mình mang đến. Ngươi sao nghĩ ra, độc này có tác dụng, chỉ có thể câu, đó là độc dược có công hiệu, hoặc cũng có thể là, “Ti” độc này bị biến chất, căn bản còn độc tính mạnh!
      Li Kiệt như đinh đóng cột.
      Duẫn Danh liền ngay:
      - Xin tin tưởng thuộc hạ, trước khi mang đến thuộc hà từng bắt vài người thử qua, “Ti” độc này hữu hiệu trăm phần trăm.
      Li Kiệt cười lạnh:
      - Thử qua? Ngươi tìm kiếm ai thử độc? Chẳng lẽ là cấp bậc Ma Quân cao thủ, ngươi cũng có khả năng đó phải ?
      Duẫn Danh cố nặn tiếng cười, :
      - Đương nhiên phải, thuộc hạ bắt vài cao thủ cấp bậc Ma Vương tuân mệnh lệnh, bắt uống độc dược. Chỉ lát sau, bị hồn phi phách tán ngay. Ít nhất thuộc hạ có thể khẳng định độc này rất có hiệu quả đối với cao thủ cấp bậc Ma Vương.
      - Láo!
      Lãnh quang trong mắt Li Kiệt trở nên đại thịnh.
      - Đối phó Ma Vương có công hiệu đối phó Lý Dương nhất định phải hữu hiệu chứ? Ngươi có nắm chắc trăm phần trăm, lại còn dám gạt ta!
      Duẫn Danh trong lòng cả kinh, liền vội :
      - , thuộc hạ tuyệt đối dám lừa gạt Thiếu chủ, thuộc hạ xin quản gia độc dược này, quản gia với thuộc hạ, “Ti” này có thể đối phó mọi người dưới cấp Ma Đế, tuyệt đối hữu hiệu. Thuộc hạ vẫn còn lo lắng chỉ sợ đủ, nên nửa đường tìm người thử độc mà.
      Li Kiệt rùng mình:
      - Quản gia?
      - Đúng vậy, chính quản gia tự mình thế. tin, chút xíu nữa về nhà, thiếu chủ có thể tự mình hỏi quản gia!
      Duẫn Danh thấy có thể thoát tội, vội vàng .
      Li Kiệt từ từ gật đầu.
      Quản gia là ai? Là người nuôi Li Kiệt lớn lên, đồng thời cũng là thuộc hạ tối trung thành của Li Lộc Ma Đế, mọi chuyện trong Li gia đều do quản lý, cho tới bây giờ có việc gì ngoài ý muốn. Quản gia “Ti” độc này có thể đối phó với nhân vật dưới Ma Đế, tuyệt đối có thể có này công hiệu như vậy.
      - Chẳng lẽ Lưu thúc cũng có thể sai lầm? Ừm, Lưu thúc làm việc vất vả hàng triệu năm, lâu lâu thất ngộ cũng có thể châm chước.
      Trong lòng Li Kiệt tự nhủ, đối với quản gia Lưu thúc, Li Kiệt rất tin tưởng và quí.
      - Duẫn Danh, ngươi ra ngoài trước, tình này coi như xong, lần sau cần phải cẩn thận chút.
      Li Kiệt phất tay, để Duẫn Danh rời .
      - Tạ Thiếu chủ, tạ Thiếu chủ.
      Duẫn Danh lúc này khom người rời .
      Li Kiệt nhìn thân ảnh Duẫn Danh rời , miệng cười lạnh, trong lòng thầm nghĩ:
      - Tốt nhất đừng có lừa gạt ta, nếu bị ta phát ngươi gạt ta, hừ!
      Li Kiệt ngửa tay lên, xuất ngọc giản màu đỏ.
      Lý Dương? Lần này coi như ngươi mạng lớn, bất quá ngươi chạy thoát lần này. Cũng thoát được trận chiến kia. Ngươi ở đó mà chờ chết . mặt Li Kiệt có nụ cười tàn khốc.
      Li Kiệt tính tình rất đố kị, chấp nhận người khác mạnh hơn , đặc biệt là người có uy danh gì như Lý Dương càng thể dung thứ. Từ đến lớn, Li Kiệt được chính Li Lộc huấn luyện, mặt luôn luôn tỏ vẻ thân thiết hữu hảo, nếu có tâm đều dấu trong lòng, điều này làm cho rất áp lực, do đó làm cho trong lòng cũng biến thái điên cuồng.
      Bất quá cha Li Lộc cũng để ý, tại Ma giới, thích giết người cũng phải chuyện xấu.
      Bị nhức đầu chập, sau đó Lý Dương cẩn thận kiểm tra phen. Nhưng mà, đúng là có gì đáng ngại, mọi việc đều bình thường. Tại Ma Thần cung Đông uyển, trong trang viện của mình, Lý Dương an tâm tu luyện, đợi cuộc thi bắt đầu.
      ngày kia, Lý Dương tu luyện trong phòng.
      Dược lực Huyết Lăng đan liên tục tản ra, ngừng rót vào trong cơ thể Lý Dương, điều này làm cho công lực Lý Dương tăng lên với tốc độ cực nhanh, hơn nữa nhờ nguyên thần Lý Dương rất đặc biệt giúp cho tốc độ hấp thu so với thường nhân nhanh hơn nhiều. Hôm nay, Lý Dương rốt cục lại đột phá.
      Lý Dương sớm có cảm ứng, do đó hôm nay ra lệnh Tử Hàm và Mộng Tuyền đứng canh bên ngoài, cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy .
      Ngồi giường, Lý Dương hai mắt nhắm chặt.
      - Xoẹt xoẹt...
      Cơ thể ngừng rung động, năng lượng mênh mông cường đại ngừng rèn luyện thân thể, năng lượng thân thể Lý Dương cũng đột nhiên tăng mạnh.
      Dược hiệu Huyết Lăng đan ngừng dung nhập trong cơ thể, đột nhiên...
      Lý Dương nở nụ cười, bởi vì có thể cảm nhận ràng được năng lượng thân thể của mình lại tăng lên tầng, đạo ánh sáng màu tím xuất bên ngoài thân thể, vào trong não Lý Dương, lúc này, ba đạo ánh sáng màu tím, từng đạo từng đạo đồng thời lóe ra ánh màu tím, giống như người tu phật sở hữu phật quang.
      Thân thể rốt cục đạt tới Ma Soái hậu kỳ.
      Do Lý Dương lĩnh ngộ Như Phong Tư Bế nhiều hơn, quỹ tích vận chuyển của bảy khỏa tinh cực cũng càng thêm thâm ảo. Hiệu quả rèn luyện cũng càng tốt hơn. Bảy khỏa tinh cực tản ra quang mang màu tím chói mắt, chúng hoàn biến đổi, đạt tới màu tím đậm, lúc này bảy khỏa tinh cực phát ra bảy đạo quang mang, trực tiếp bắn vào trung ương Dương Đao Phách, Dương Đao Phách cũng ngừng xoay tròn, hấp thu năng lượng cường đại.
      tiếng đao ngâm vang lên, đó là tiếng vang của Dương Đao Phách ngừng chấn động, giờ phút này Dương Đao Phách cũng đạt tới cực hạn.
      - Bồng...
      Đao mang tràn ra bên ngoài thân Lý Dương, năng lượng trong cơ thể trong nháy mắt đạt tới cực hạn, nhưng chỉ giây sau, đao mang lại thu vào trong cơ thể, hoàn toàn bị Dương Đao Phách hấp thu, Dương Đao Phách cũng ngưng xoay tròn nữa, lẳng lặng phiêu phù trong viên cầu Chu Thiên Càn Khôn.
      Giờ phút này, Đao Phách chuyển sang màu tím đậm rồi.
      Ma Soái hậu kỳ!
      Lý Dương tĩnh mở mắt, trong mắt tràn đầy tự tin, lần này Đao Phách lại tăng lên, đạt tới Ma Soái hậu kỳ, lực công kích lại lên cao tầng, bây giờ cho dù gặp phải cao thủ Ma Vương hậu kỳ, Đao Chi Bi Sát xuất ra, cũng có thể dễ dàng giải quyết.
      Đương nhiên, cũng phải xem ma khí của đối phương, nếu đối phương sở hữu thượng phẩm ma khí có tính phòng ngự cao cũng hơi khó xơi.
      Thượng phẩm ma khí phòng ngự?
      Loại này còn trân quí hơn Chiến Thần Ngoa, tính chất phòng ngự khó luỵên chế hơn nhiều so với tính chất công kích. Đến nay, Lý Dương cũng chưa để ý xem qua cấp bậc phòng ngự của ma khí chiến giáp.
      “Thất Diệu Tinh Cực cộng với Thất Diệu thiên, chia làm đỏ cam vàng lục lam chàm tím, bây giờ ta đạt tới Tím rồi, biết lần sau đột phá, Đao Phách biến thành cái gì.” Lý Dương trong lòng thầm nghĩ.
      Mặc dù có pháp quyết cho phần tiếp theo, nhưng giờ đây Lý Dương lĩnh ngộ thiên đạo rất nhiều, tự nhiên cần lo lắng.
      Thứ nhất, “Thất Diệu Tinh Cực” là Lý Tầm Hoan sáng tạo, khi sáng tạo “Thất Diệu Tinh Cực” Lý Tầm Hoan bất quá chỉ đến cảnh giới Đại Thành, cũng chỉ luyện đến đệ tứ thiên mà thôi, ba thiên sau là Lý Tầm Hoan suy diễn ra. Chưa hề trải qua kiểm nghiệm thực tế.
      Sau này khi Lý Dương tu luyện, phải công nhận cả ba thiên sau này rất chính xác.
      Lúc trước tâm thần tu vi của Lý Tầm Hoan cũng cao lắm. Lĩnh ngộ thiên đạo mới được chút thôi, còn tâm thần tu vi Lý Dương bây giờ lại là Ma Quân tiền kì, lĩnh ngộ thiên đạo nhiều hơn, ngoài ra còn có “Ma Thần Lục Tuyệt” để tham khảo, sáng tạo cho những phần tu luyện tiếp theo khó.
      Lý Tầm Hoan có thể suy diễn tiếp hai thiên phía sau, chính bởi vì “Thất Diệu Tinh Cực” dựa vào phương pháp ngừng rèn luyện Đao Phách, nguyên lý cũng phức tạp. Biết được nguyên lý, Lý Dương dựa vào lĩnh ngộ thiên đạo của chính mình, dễ dàng tạo ra tiếp ba thiên sau.
      “Xem xem, khi đạt tới cảnh giới Ma Vương, Đao Phách này biến thành cái gì ha?” Lý Dương nở nụ cười.
      Đột nhiên!
      - Bá Vương, Lý Dương đại nhân tu luyện, cho phép ai quấy rầy .
      Thanh Tử Hàm trong sân vang lên, Lý Dương vừa nghe, lúc này mỉm cười đứng dậy ra khỏi phòng.
      Nhìn ra sân thấy Hạng Vũ, Lý Dương lúc này kêu lớn:
      - Bá Vương, ta vừa mới tu luyện xong!
      Hạng Vũ vừa thấy đáo Lý Dương, nhất thời nở nụ cười:
      - Ha ha, bổn Bá Vương vận khí tốt, vừa mới chuẩn bị ngươi ra rồi.
      Vừa , Hạng Vũ vừa tiến tới bên người Lý Dương.
      - Lý Dương, đây là danh sách các trận đấu tranh danh ngạch Lôi Viêm Địa Ngục diễn ra vào tháng tới. Vừa vừa dúi vào tay Lý Dương ngọc giản.
      Danh sách trận đấu?
      Tâm thần Lý Dương chìm vào trong ngọc giản, trong nháy mắt biết được hết thảy về danh sách các cuộc thi đấu, Lý Dương từ từ cau mày lại:
      - Sao lại thế này? Ta sao lại cùng tổ với Li Kiệt, thế ... ta và Li Kiệt cuối cùng chỉ có người tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục thôi sao?
      lazybeerina93 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 9 - Chương 11 : Chiến
      Lần này bởi vì chỉ có hai danh ngạch, thế nhưng có đến sáu mươi ba người báo danh, do đó chia làm hai tổ, tổ ba mươi hai người, tổ ba mươi mốt người, mỗi tổ người có thể tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục. Trong tổ thứ hai do có ba mươi mốt người, nên trong vòng , người phải đấu mà được trực tiếp tấn cấp, do vậy đợt thứ hai tổ này cũng có mười sáu người, từng vòng , cuối cùng còn lại hai người quyết đấu.
      Hạng Vũ đến bên cạnh Lý Dương .
      Lý Dương gật gật đầu:
      - Ta và Li Kiệt đều được chia vào đệ nhất tổ, theo thứ tự các trận đấu, nếu chúng ta đều thắng lợi, chúng ta quyết đấu ở vòng cuối, từ đó tranh đoạt danh ngạch duy nhất của tổ mình.
      Hạng Vũ cũng :
      - Lần này có tới mười mấy người đạt tới Ma Vương hậu kỳ báo danh, nhưng thực lực lớn nhất là Trảm Mệnh và Li Kiệt, Trảm Mệnh được xếp vào tổ hai, tin rằng đoạt được danh ngạch mà gặp khó khăn gì. cách khác, Trảm Mệnh coi như đoạt được danh ngạch rồi, chỉ có ngươi và Li Kiệt phải tranh chấp danh ngạch thôi.
      Lý Dương cười khổ, nếu trong trận chung kết mình gặp Li Kiệt, Lý Dương chắc thể ra tay hạ thủ, dù sao Li Kiệt đối xử với rất hữu hảo, thường xuyên mời Lý Dương ăn các món trân kì, Lý Dương tự nhiên có điểm do dự. Bất quá Lý Dương thể bỏ việc tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.
      Tu luyện nhanh hơn, đề cao nhanh hơn. Sớm tìm Tuyết, đây chính là mục tiêu của Lý Dương.
      - Ta mong Li Kiệt tại trước trận chung kết bị thua ai đó, nếu là như vậy, ta cũng phải khó xử.
      Lý Dương lắc đầu cười . Lý Dương biết rằng, có người an bài thứ tự như thế, chính là Li Kiệt lợi dụng ảnh hưởng của cha để sắp xếp mọi việc.
      Nếu , xác suất hai người tình cờ quyết đấu ở trận cuối là rất .
      Thời gian qua nhanh, bọn Lý Dương mỗi ngày chăm chỉ tu luyện, hơn tháng sau, trận đấu rốt cục cũng tới.
      nghiễm tràng tại Ma Thần cung, tại trung ương nghiễm tràng có hai nhóm tham gia thi đấu gồm sáu mươi ba người ghi danh, ngoài ra cũng có bằng hữu của những tuyển thủ này và còn có vài người vô công rỗi nghề trong Ma Thần cung đến quan khán cuộc thi. Lý Dương, Điền Cương, Hạng Vũ ở trong số đó.
      - Trận đấu này tiến hành rất nhanh, ngày là có thể xong rồi.
      Lý Dương cười .
      Hạng Vũ ngồi ở bên cạnh cũng gật gật đầu:
      - Cao thủ tiến hành chiến đấu, tự nhiên rất nhanh. Tổng cộng chỉ có sáu mươi ba người thôi, hơn nữa lại chia làm hai tổ thi đấu, hai tổ song song tiến hành, tự nhiên chấm dứt rất nhanh.
      Điền Cương cười:
      - Hắc hắc, sư huynh, ngươi cần phải cố gắng nhé, ta đứng ngoài ủng hộ tinh thần cho ngươi!
      Lý Dương hề tức giận Điền Cương. Điền Cương cần đấu, tự nhiên cũng có danh ngạch, bây giờ lại còn đứng bên ngoài huyên thuyên như thế.
      - Đừng linh tinh, sư huynh Liệt Thiên của ta ra rồi kìa.
      Hạng Vũ rồi đột nhiên với hai người, Liệt Thiên Ma Đế chính là người chủ trì. Lý Dương vừa nghe, ánh mắt lập tức hướng về phía trung ương nghiễm tràng.
      người gầy gò, nhưng rất có khí thế nam nhi lăng đứng nghiễm tràng.
      - Các vị, chỉ còn lại có hai danh ngạch tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục, hai danh ngạch này do sáu mươi ba người ghi danh có công lực dưới cảnh giới Ma Quân tranh đoạt. Sáu mươi ba danh tuyển được chia làm hai tổ. Mỗi trận đấu đều là từ hai tuyển , mỗi tổ người được tiến vào Lôi Viêm Địa Ngục.
      Liệt Thiên Ma Đế .
      “ Hai quang quyển này có tác dụng ngăn trở nào. Đến mây mù cũng có thể xuyên qua được, hai quang quyển này chỉ dùng để chia hai sân đấu mà thôi, các trận đấu tổ thứ nhất được tiến hành tại quang quyển phía nam, các trận đấu tổ thứ hai được tiến hành tại quang quyển phía bắc.”
      - Ta nhấn mạnh hai điểm: Thứ nhất là khi người bị đánh ra bay ngoài quang quyển (vòng ánh sáng) coi như thua trận. Hai là ai lỡ tay làm vỡ ngọc giản màu xanh này, coi như phạm qui, cũng tính thua cuộc. Đúng vậy, chỉ có hai kết quả này. Cho dù giết chết đối phương, cũng phải đá thi thể đối phương ra ngoài quang quyển mới được tính!
      Liệt Thiên Ma Đế lạnh lùng .
      Nghe xong lời này, sáu mươi ba người sắp tham gia trận đấu run lên.
      - gọi là cuộc đấu loại trực tiếp, tự nhiên phải chém giết nhau, chết sống có số, ta nhắc nhở mọi người, nếu sợ bị giết, cứ bóp vỡ ngọc giản là xong.
      Liệt Thiên Ma Đế xong, hóa thành tàn ảnh, biến mất nghiễm tràng.
      Trận đấu Ma giới, tự nhiên phải toàn lực ứng phó, bỏ qua mọi thứ khác.
      - Tất cả đều là sanh tử chi chiến, hơn nữa giết chết đối thủ vẫn được tính là thắng, phải đá ra ngoài quang quyển được tính, là...
      Lý Dương cảm thấy rất thoải mái.
      Hạng Vũ cười :
      - Đây là quy củ, chỉ có hai kết quả để phân thắng thua, là ra khỏi quang quyển, hai là làm vỡ ngọc giản. Ngoài ra thể phân thắng thua được.
      Lúc này, hai mỹ nữ áo trắng bay vào giữa sân, hai người chia ra đứng phía ngoài hai quang quyển.
      - Đệ nhất tổ, trận đấu đầu tiên, Kiến Nhân đấu với Thiện A.
      Bạch y mỹ nữ ở quang quyển phía nam tuyên bố, có thể thấy hai mỹ phụ này là trọng tài.
      Trận đấu chính thức bắt đầu...
      Dựa theo thứ tự trận đấu, Lý Dương là người cuối cùng ở tổ tham gia trận đấu, Lý Dương cũng vội, tranh thủ xem trận đấu của người khác.
      Lý Dương dùng thần thức đảo qua, kiểm tra hai người tham gia trận đấu, Kiến Nhân công lực ở mức Ma Vương trung kỳ, Thiện A cũng là Ma Vương trung kỳ, nhưng xét về khí thế, Thiện A có phần trội hơn.
      - Bắt đầu!
      Bạch y mỹ nữ ra lệnh, Thiện A nhất thời hóa thành đạo hắc quang, nhằm phía Kiến Nhân.
      - Oanh!... Oanh!... Oanh!...
      Hai người điên cuồng công kích lẫn nhau, toàn chiêu thức để đưa đối phương vào chỗ chết. Quả nhiên, Thiện A chiếm ưu thế, đột nhiên xoay tròn đùi phải, nện vào ngực Kiến Nhân, chỉ nghe “Ca sát!” tiếng, xương ngực của Kiến Nhân hoàn toàn vỡ vụn, máu tươi chảy đầy đất.
      Kiến Nhân giống như chiếc bao tải rách, ngã xuống đất, miệng phun ra búng máu tươi.
      - tìm chết!
      Thiện A trong mắt lên tia tàn khốc, nhằm phía Kiến Nhân, như muốn ăn tươi nuốt sống Kiến Nhân ngay.
      Đột nhiên...
      - Ta nhận thua!
      Kiến Nhân rồi đột nhiên kêu lên tiếng, Thiện A vừa nghe. Ngừng lại nhìn Kiến Nhân cười lạnh, có vẻ rất đắc ý, Kiến Nhân thò tay lấy ra ngọc giản, chuẩn bị bóp vỡ ngọc giản. Nhìn thấy thắng lợi trong tầm tay, mặt Thiện A khỏi lộ vẻ tươi cười, lòng thầm giãn ra.
      - Hưu!
      Kiến Nhân bỗng đột nhiên hóa thành đạo hắc mang. cú đá như bão táp, nện vào đầu Thiện A. “Bồng!” tiếng. Đầu Thiện A vỡ vụn, bất quá đối với ma đạo cao thủ mà , vỡ đầu chỉ là tiểu thương.
      - Phốc!
      Trong khi đùi phải công kích, hàn quang trong tay Kiến Nhân đâm xuyên qua ngực Thiện A, đồng thời đâm xuyên qua trái tim của , hủy diệt nguyên thần. Thi thể Thiện A đổ gục xuống đất, Kiến Nhân tương thi thể của Thiện A bay ra khỏi quang quyển.
      - Kiến Nhân thắng!
      Bạch y mỹ phụ tuyên bố.
      Ở ngoài Lý Dương, Điền Cương bọn người bắt đầu tranh luận về trận đấu.
      - Kiến Nhân phải nhận thua rồi sao? Chơi vậy mà cũng tính sao?
      Điền Cương nghi hoặc hỏi.
      Hạng Vũ giải thích:
      - Ngươi ngốc thế, có nghe quy củ sao? Phân định thắng thua chỉ có hai điều: Thứ nhất, bị đẩy ra ngoài quang quyển. Thứ hai, bóp vỡ ngọc giản. Kiến Nhân mặc dù ngay từ đầu nhận thua, nhưng có ra ngoài quang quyển, hai có bóp vỡ ngọc giản, tự nhiên có bại.
      Lý Dương cũng ngạc nhiên:
      - Xem ra quy củ này hoàn là tàn bạo. Cho dù giết chết đối phương, cũng phải đá ra ngoài quang quyển. Thiện A chết quá uất ức, thấy Kiến Nhân nhận thua, mới buông lơi. Lại bị Kiến Nhân tận dụng cơ hội, trong nháy mắt đưa vào chỗ chết.
      - Lý Dương! Nhớ kỹ, khi đối phương “Ta nhận Thua”, cũng thể phóng túng, phải nhìn thấy đối phương bóp vỡ ngọc giản mới coi là thắng.
      Hạng Vũ nhắc nhở Lý Dương.
      Lý Dương cười:
      - Yên tâm, xem qua trận đấu như vậy rồi, tự nhiên phạm lầm lẫn tương tự.
      Hết trận này đến trận khác.
      - Sư huynh, Li Kiệt lên kìa.
      Điền Cương nhắc nhở Lý Dương
      Lý Dương lúc này nhìn lại, Li Kiệt toàn thân áo lam, đối thủ của hắc y đại hán, công lực ở mức Ma Vương trung kỳ. Lý Dương cười, này trận đấu nên cần phải xem, Li Kiệt dễ dàng giải quyết đối thủ.
      Kết cục cũng khác sở liệu.
      - Hát!
      Li Kiệt quát khẽ tiếng, đùi phải hóa thành cuồng phong, đá vào đầu đại hán kia, xương đầu lập tức vỡ vụn, đại hán kia cao giọng hô:
      - Ta nhận thua!
      Nhưng mà Li Kiệt căn bản ngừng tay, thân hình trong nháy mắt đến trước mặt hắc y đại hán, tay phải hóa thành đạo ngân quang, trong nháy mắt đâm xuyên qua ngực hắc y đại hán. Bóp nát trái tim, tiêu diệt nguyên thần đối phương.
      - Bồng!
      Li Kiệt đá thi thể hắc y đại hán ra ngoài quang quyển.
      - Li Kiệt thắng!
      Bạch y mỹ nữ tuyên bố.
      Nhìn thấy trận đấu Lý Dương từ từ nhíu mày, thần thức của trong nháy mắt biết đạo ngân quang kia là cái gì, đó là món thượng phẩm ma khí, ma khí hình trảo. Lý Dương biết, ma khí này tên là Ngân Thiết Trảo!
      - Đối phương nhận thua rồi, kia Li Kiệt vẫn hề ngừng tay, trực tiếp giết chết đối phương.
      Điền Cương ngạc nhiên.
      Lý Dương cười:
      - Có lẽ Li Kiệt nhìn thấy trận đấu đầu, mới có quyết định như vậy.
      Điền Cương cười lạnh :
      - cũng nên tạm thời dừng lại, xem đối phương có bóp nát ngọc giản hay chứ. Huống chi công lực ràng cao hơn hắc y đại hán nhiều, lo lắng cái gì? Ta nghĩ Li Kiệt này bề ngoài hữu hảo, nhưng nội tâm rất lãnh khốc.
      Tựa hồ Điền Cương có thành kiến với Li Kiệt.
      Hạng Vũ cười :
      - Trực tiếp giết chết người khác như vậy rất dễ đắc tội với mọi người. Bất quá Li Kiệt có cha là Li Lộc Ma Đế, Li Kiệt cũng sợ đắc tội với ai. Do đó mới có thể trực tiếp giết chết đối phương.
      Lý Dương nghe xong, cũng gật gật đầu.
      Đệ nhất tổ tổng cộng có ba mươi hai người, trong vòng có mười sáu trận, Lý Dương đấu trận cuối.
      - Vòng , tổ , trận đấu thứ mười sáu, Lý Dương đối Sa Phong.
      Bạch y mỹ nữ tuyên bố.
      Lý Dương mỉm cười đứng dậy, Hạng Vũ và Điền Cương cười hướng về Lý Dương. Sa Phong cũng xuất tràng, cũng mặc hắc sắc chiến giáp, hắc sắc chiến giáp còn có màu đỏ, đó là dấu vết giết người còn lưu lại, tỏa ra mười phần sát khí.
      - Lý Dương huynh đệ, cần phải đánh hết sức nghe, ta đợi quyết chiến với ngươi.
      Li Kiệt về tới, với Lý Dương.
      Lý Dương cười:
      - Yên tâm, ta nhất định phải tiến tới vòng cuối, chỉ là biết ngươi có thể đến vòng cuối thôi. Ha ha...
      Lý Dương cười đùa, rồi tiến vào quang quyển, Li Kiệt ở bên ngoài, cùng bọn người Hạng Vũ nhìn chăm chú vào trận đấu của Lý Dương.
      Sa Phong, Ma Vương hậu kỳ cao thủ, biết có bao nhiêu kinh nghiệm sanh tử chi chiến, đối mặt Lý Dương, rất tự tin, bởi vì biết Ma Vương hậu kỳ chỉ có hơn mười người, trong đó tịnh có Lý Dương.
      - Tiểu tử, hay là nhận thua sớm chút, nếu chết cũng trách được.
      Sa Phong “ha ha” cười to cách càn rỡ, .
      Lý Dương mỉm cười .
      Bạch y mỹ phụ hô lớn tiếng:
      - Bắt đầu!
      Sa Phong vừa mới cười to, nhất thời sắc mặt bắt đầu nghiêm túc, đối mặt địch nhân, bất kể địch nhân loại gì, đều phải xuất toàn lực ứng phó, xuất ra thực lực cực mạnh. Đây chính là qui tắc chiến đấu của Sa Phong, nếu cũng có khả năng sống lâu như vậy.
      - Oanh!
      Sa Phong đạp mạnh xuống đất, dùng phản lực kết hợp với lực của bản thân, hóa thành đạo hắc quang trực tiếp bắn tới Lý Dương.
      Lý Dương đứng bất động.
      Khi đòn công kích của đến gần sát Lý Dương, Lý Dương mới động, giống như trận gió , phiêu diêu bước bước tránh được đòn của Sa Phong. Nhìn thấy cảnh này, Li Kiệt đứng ở ngoài nhất thời sắc mặt biến đổi.
      bước này lộ ra thực lực của Lý Dương.
      - Trận đầu, chắc phải chấn nhiếp bọn họ chút.
      Lý Dương cũng muốn che dấu thực lực, quyết định giải quyết Sa Phong nhanh chóng.
      Sa Phong khiếp sợ phát Lý Dương trước mắt đột nhiên biến mất, biết là bất diệu. Do có nhiều kinh nghiệm sanh tử chi chiến, quyết định ngay lập tức, thân thể trong nháy mắt ngã xuống đất.
      - Hô!
      Đùi phải Lý Dương giống như đao chém xuống, xẹt qua phía Sa Phong, kình phong lướt qua sắc bén như đao.
      Lúc này Sa Phong ngã xuống, tay phải đánh xuống đất, thân hình như mũi tên dán mặt đất bay vọt . vừa muốn đứng dậy, nhưng...
      - Oanh!
      Đầu gối Lý Dương nện xuống bụng Sa Phong, Chiến Thần Ngoa mạnh nhất là ở chỗ đầu gối, vừa đá khoan thủng bụng Sa Phong thành lỗ thủng lớn, đồng thời, thân hình xoay tròn, chân phải cũng bắt đầu tung đòn.
      - Ba!
      Chân phải Lý Dương nện vào cằm Sa Phong, đầu Sa Phong bỗng biến thành méo mó cách quái dị, lúc này, yết hầu của gãy.
      - Ta nhận thua!
      Sa Phong lúc này hét lớn tiếng, Lý Dương ngừng lại, lạnh lùng nhìn Sa Phong.
      Sa Phong lấy ra ngọc giản, bóp nát. Sa Phong nhìn Lý Dương, ngạc nhiên:
      - Lý Dương, tốc độ ngươi quá nhanh, cước thứ hai vừa rồi, nếu ngươi công kích trái tim ta, có lẽ ta chết. Cám ơn ngươi thủ hạ lưu tình.
      Lý Dương tốc độ quá nhanh, khi Lý Dương công kích, căn bản có phản ứng.
      Năm xưa chỉ là Ma Soái tiền kì, tốc độ Lý Dương có thể sánh với tốc độ nổi tiếng của Kha Phong Ma Vương, bây giờ là Ma Soái hậu kỳ, hơn nữa lĩnh ngộ “Xuyên Vân Toa Vụ” cao hơn tầng, tốc độ tự nhiên càng thêm kinh khủng.
      - Lý Dương thắng!
      Bạch y mỹ nữ tuyên bố.
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :