Quyển 8 - Chương 38 : Huyết vụ - Da mặt mỏng? Lý Dương cũng cảm thấy dở khóc dở cười. Lily cũng cười phá lên: - là kỳ quái, trong Ma giới lại còn có người như Lâm Chiêu sư huynh, muội xem huynh ấy mỗi lần chuyện với Cát Hân muội muội, cả gò má đều đỏ ửng lên, rất tức cười, bất quá cứ tiếp tục như vậy, chẳng biết khi nào huynh ấy mới có thể làm cho Cát Hân biết được tâm ý của huynh ấy nữa? Xem ra… muội phải hỗ trợ rồi… Lý Dương rùng mình, mắt sáng rực lên: - Lily, tình này phải nhờ muội rồi. Cát Hân mà cứ như vậy, ta cũng cảm thấy có lỗi với vợ chồng Cát Phổ đại ca. Nếu tình này có Lily đứng giữa tác hợp, xác suất thành công chắc lớn hơn. Lily nhìn Lý Dương liếc mắt, cười cười : - Yên tâm. Nàng tự nhiên biết gánh nặng trong lòng Lý Dương. tồn tại của Cát Hân luôn luôn làm cho Lý Dương cảm thấy có lỗi với vợ chồng Cát Phổ. Lần này, nếu có thể mai mối Cát Hân và Lâm Chiêu thành đôi, vô luận là vợ chồng Cát Phổ, đến Lý Dương hoặc Lâm Chiêu, đều là mĩ rất lớn. Lily thu lại nụ cười, với Lý Dương: - Sư huynh, bất quá cảm tình thể cưỡng cầu, nếu muội thành công, cũng có biện pháp nào nữa đâu. Lý Dương khẽ gật đầu: - Ta cũng biết, muội cố hết sức là được. Lily gật đầu, lập tức hóa thành trận gió, biến mất khỏi Nữ Thần Phong, Lý Dương ngửa đầu nhìn “Khương Tuyết”, trong mắt có chút bàng hoàng "Tuyết, nếu Cát Hân mạch tiếp tục độc thân, ta làm sao đối mặt với nàng, đối mặt với Cát Phổ đại ca đây?" Mặc dù cố dấu diếm, nhưng Lý Dương vẫn luôn luôn tự trách mình. Khóe miệng Lý Dương có nụ cười khổ. Nốc hơi liệt tửu, rượu nóng tràn ngập cả trong lồng ngực. Thậm chí tràn ngập cả vào ý nghĩ, nhưng mặt Lý Dương lại có nét cười mơ hồ, rượu chưa say mà người say… Lily lúc này tới ngoài cửa phòng Cát Hân. Còn Cát Hân khoanh chân ngồi ở giường tu luyện, Lily cứ tự tiện vào trong, ngồi bên cạnh bàn, chờ lúc Cát Hân tu luyện xong. Sau lúc lâu. Cát Hân đình chỉ tu luyện, mở mắt ra. - Lily tỷ, ngươi đến chơi à! Cát hoàng mỉm cười đến bàn viết, ngồi xuống bên cạnh Lily. Ở Bích Lan Sơn, Cát Hân cũng chỉ có bạn là Lily. Bình thường hai này cũng thường xuyên cặp kè với nhau. - Cát Hân muội muội, hôm nay ta có việc muốn hỏi ngươi. Lily vừa muốn , đột nhiên… - Mẹ, theo ta ra ngoài chơi cho vui , ở trong nhà chán quá. Tiểu Đồng Đồng miệng cười hì hì, chạy vào trong phòng, lôi kéo quần áo Lily. Lily bất lực, chỉ có thể dỗ dành: - Đồng Đồng ngoan. với cậu ra ngoài chơi . Cậu của con ở trong phòng luyện đan đó. Hãy . Lily có thể tưởng tượng được cảnh Tiểu Đồng Đồng náo loạn phòng luyện đan như thế nào. - Phòng luyện đan? Tiểu Đồng Đồng đảo hai con ngươi to tròn đen lánh, lập tức vừa vừa nhảy ra ngoài, tốc độ nhanh kinh người. Lily nhìn Tiểu Đồng Đồng chạy , mặt lộ vẻ mẫu thân từ ái. - Đồng Đồng quá tinh nghịch, cả ngày lúc nào cũng muốn đùa giỡn. Được rồi, hôm nay ta tới để chút chuyện với muội. Lily cười. - tình gì, Lily tỷ, mau . Cát Hân đứng lên, tự tay pha trà cho Lily và mình. Lily cầm lấy chén trà, khơi khơi: - Cát Hân muội muội, muội có phát Lâm Chiêu rất thích muội ? - Lâm Chiêu đại ca! Cát Hân mở to hai mắt nhìn, có vẻ rất khó tin. Nhất thời, trong đầu Cát Hân xuất mấy cái cảnh “xảo ngộ” mấy ngày nay với Lâm Chiêu. Lần nào cũng vậy, Lâm Chiêu đều nghĩ ra cách làm cho Cát Hân cao hứng, làm cho Cát Hân rất vui. Cát Hân cũng cảm giác khi được chuyện phiếm với Lâm Chiêu tâm tình mình rất tốt. Bây giờ nghĩ lại cách cẩn thận, Cát Hân phát có gì đó đúng lắm. Xảo ngộ chỉ có thể lần hai lần thôi, nếu nhiều lần như vậy chắc chắn phải là xảo ngộ nữa. - ? biết vì sao, Cát Hân cảm thấy bất an, lập tức hỏi Lily. Lily cười : - Còn giả bộ nữa, muội muội ơi, chẳng lẽ muội tự mình cảm thụ được hay sao? Ngươi thấy Lâm Chiêu sư huynh thế nào, ta thấy là người rất tốt đó. - Đừng có mò. Cát Hân vội vàng : - Tỷ cũng biết, trong lòng ta chỉ thích tiểu thúc, ta tình nguyện cả đời sống độc thân, cũng sống với người khác đâu, tỷ đừng nữa. Cát Hân cầm chén trà uống cạn hơi, thở mạnh hơi, nhìn chằm chằm vào Lily : - Lily tỷ, ta chỉ thích tiểu thúc, nhớ đó, là tiểu thúc! Lily bất lực, lắc đầu cười khổ. - Ta thích tiểu thúc. Cát Hân trong lòng tự nhủ, song biết vì sao, lại nghĩ tới cảnh gặp gỡ chuyện với Lâm Chiêu gần đây. - Ta thích tiểu thúc!... Ta thích tiểu thúc!... Ta thích tiểu thúc!... Cát Hân ngừng tự mình dặn dò trong lòng, cố làm cho mình càng thêm kiên định. Sau khi tiếp tục vài lần, Cát Hân lại tỏ vẻ kiên định hơn. - Cát Hân muội muội, muội hẳn cũng biết, trong lòng sư huynh chỉ có Tuyết của thôi, muội và căn bản có tương lai đâu. Tại sao muội cứ khăng khăng thích sư huynh chứ? Nam nhân thiên hạ còn nhiều mà, muội cũng nên để ý dến những người khác nữa. Lily khuyên. - Lily tỷ, đừng nữa, hôm nay ta mệt rồi, muốn ngủ, tỷ ra ngoài trước . Cát Hân đứng lên với Lily, Lily chỉ có thể đứng lên bất lực, bước ra ngoài cửa Đến cửa, Lily xoay người lại với Cát Hân: - Cát Hân muội muội, muội tự chăm sóc bản thân nhé. Rồi trong lòng Lily khẽ thở dài, chỉ có thể ra khỏi phòng, còn Cát Hân cũng nhanh chóng đóng cửa phòng. Lưng dựa vào cửa phòng, Cát Hân cảm thấy ý nghĩ rất hỗn loạn. Nếu Lily đừng có người thích mình, Cát Hân căn bản hề để ý, vẫn cười vui vẻ như trước. Nhưng Lily đến Lâm Chiêu làm Cát Hân nhớ tới thanh niên hay đỏ mặt, cũng cảm thấy cảm giác bình thường. - Ta thích tiểu thúc! Giống như tự thôi miên, Cát Hân cứ lặp lặp lại như vậy… Nữ Thần Phong, Lily lững thững lên. - Sư huynh, hy vọng lớn. Trừ phi Lâm Chiêu chủ động chút. Đưa ra vài tình lãng mạn hoặc áp dụng phương pháp khác. Lily với Lý Dương. - Ta biết rồi. Lý Dương lạnh nhạt , rồi cũng gì thêm nữa. Lily lắc đầu cười. Hóa thành tàn ảnh, biến mất khỏi tầm nhìn. Ngày thứ hai. Bích Lan Sơn, phía sau núi, lầu trong đình viện. Lâm Chiêu lại nấp sau khúc quanh, lẳng lặng chờ Cát Hân đến. Mỗi ngày Cát Hân đều qua chỗ này. lúc lâu sau, mắt Lâm Chiêu đột nhiên sáng lên, thần thức phát ra Cát Hân từ từ tới chỗ này. Lâm Chiêu lập tức sửa lại bộ dáng như dạo từ hướng ngược lại, từ góc khuất xuất , vừa vặn đụng đầu Cát Hân. - A, Cát Hân nương, tình cờ quá, lại gặp được nàng rồi. Lâm Chiêu tủm tỉm cười rồi vồn vã chào hỏi. Nếu bình thường, Cát Hân cũng cười và chào lại, nhưng hôm nay lại bất đồng. - Lâm Chiêu đại ca, chúng ta tựa hồ đụng đầu nhau rất nhiều lần rồi. Cát Hân với Lâm Chiêu. Lâm Chiêu sững sờ, lớp da mặt của nóng bừng như bị hơ lửa, may mà có thể dùng ma nguyên lực khống chế mình đỏ mặt, cười ha ha : - Hắc, đúng là nhiều lần tình cờ quá, ta cũng lấy làm lạ nữa. Cát Hân gật đầu, tiếp tục : - Gặp nhau lần là xảo ngộ, đụng phải nhau hai lần, xem như có duyên phận, đụng đầu ba lượt, xem như vận khí. Bất quá… nếu mỗi ngày đều vô tình gặp nhau, ta phải gọi là gì đây? Lâm Chiêu lặng người, cảm thấy trong lòng rất khẩn trương. Điều lo lắng nhất của là bị Cát Hân phát ra. - Lâm Chiêu đại ca, rất xin lỗi. Cát Hân đột nhiên thấp giọng . Lâm Chiêu vội vàng : - , , là ta phải xin lỗi mới đúng, là ta đúng. - Dù sao nữa, Lâm Chiêu đại ca, chúng ta cũng vẫn là bạn tốt. Thôi, ta phải đến trông chừng đám đệ tử của ta. Cát Hân cảm thấy mình hơi mất tự chủ, lập tức xoay người bước . Nhìn theo hình bóng của Cát Hân xa dần, Lâm Chiêu cảm thấy tim mình khẽ chùng xuống. ngu, tự nhiên hiểu hết ý những lời của Cát Hân. Lâm Chiêu cười tự giễu, rồi tự tát vào má mình. - Chát chát! - Ngươi là đồ ngu xuẩn, đúng là cóc đòi ăn thịt thiên nga! Lâm Chiêu thầm tự rủa, khóe miệng ứa đầy máu, nhưng Lâm Chiêu hề cảm thấy đau đớn chút nào, tim chết, trong tích tắc quyết định từ nay về sau đến làm phiền Cát Hân nữa. Sau khi trân trối nhìn con đường Cát Hân vừa qua, Lâm Chiêu xoay người về lại phòng của mình… Quả , từ đó về sau còn việc "xảo ngộ" nữa, cho dù hai người ngẫu nhiên chạm mặt, thần thức của Lâm Chiêu cũng có thể phát ra trước, lập tức vận dụng Xuyên Vân Toa Vụ né tránh nhanh nhưu chớp. Cát Hân những ngày sau thể gặp Lâm Chiêu lấy lần, nàng lại cảm thấy mình cũng nhớ nhớ Lâm Chiêu. Mặc dù Cát Hân hàng ngày cũng nhớ tới Lý Dương, nhưng tựa hồ… nỗi nhớ Lâm Chiêu ngược lại càng ngày càng nhiều hơn… Vừa đến khúc quanh quen thuộc kia. Cát Hân đến khúc quanh, đột nhiên bước chậm lại, hiểu vì sao, Cát Hân tựa hồ rất mong thấy hình dáng của Lâm Chiêu, nàng nghiêng người nhìn nhìn, khúc quanh bên đó chẳng có ai cả! Cát Hân tự giễu, rồi tiếp tục bước . Khi Cát Hân vừa biến mất, ngọn gió nổi lên, Lâm Chiêu xuất ở khúc quanh đó. Lúc nãy ở ngay bên cạnh. Chỉ vì phải trốn tránh nên… Lâm Chiêu đến Phiêu Tuyết Sơn mạch gần tháng rồi, nhưng Hạng Vũ vẫn chưa tới, biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ở Ma Thần Cung mà trì hoãn lâu như thế. Trong đại sảnh, Bích Lan Sơn. Lý Dương lúc này tâm tình khá tốt. Vừa lúc nãy, có cảm giác công lực của sắp có đột phá, phỏng chừng nửa tháng nữa là xảy ra. Ma Tướng đỉnh phong và Ma Soái tiền kì mặc dù chỉ cách chút xíu, nhưng đó là biến hóa về bản chất, Đao Phách màu lam sẫm biến thành Đao Phách màu tím nhạt, uy lực tự nhiên đề cao rất nhiều. Đến lúc đó, Lý Dương cho dù phải đối mặt với Kha Phong Ma Vương cũng có thực lực để liều mạng lực. “Trong khoảng thời gian này tốc độ tu luyện quá kinh khủng, trong vòng trăm năm có hi vọng có thể đạt tới Ma Vương" Lý Dương thầm tính toán Đột nhiên... - Báo… Ma Tướng chạy xồng xộc vào đại sảnh, thấy Lý Dương, lập tức quỳ xuống, khom người : - Bẩm báo Mộc Dịch đại nhân, ở “Hoành Đao Hạp” trong Phiêu Tuyết Sơn mạch phát ở đó có đại lượng Băng Lăng Hoa. lơ đãng, Lý Dương chợt nghe ba chữ “Băng Lăng Hoa”, nhất thời đứng bật dậy: - Cái gì, lại lần nữa xem nào, rốt cuộc có tình gì? Ma Tướng kia ngay: - Tổng quản đại nhân từng hạ lệnh tìm kiếm Băng Lăng Hoa, hôm nay, ở Hoành Đao Hạp trong Phiêu Tuyết Sơn mạch chúng ta phát ra Băng Lăng Hoa, hơn nữa là diện tích rất lớn Băng Lăng Hoa. - Tốt, tốt lắm. Trong lòng Lý Dương kích động vô cùng. Mặc dù tốc độ tu luyện hôm nay quả là rất kinh người, nhưng nếu có Uyển Linh Đan, ít nhất còn có thể làm tốc độ tu luyện của Lý Dương gia tăng hơn nữa. - Cái gì? Băng Lăng Hoa? Jake cũng vào đại sảnh. Lý Dương hưng phấn : - Sư đệ, có người ở Hoành Đao Hạp trong Phiêu Tuyết Sơn mạch phát ra diện tích rất lớn Băng Lăng Hoa. Jake mừng rỡ: - A, mười năm qua, ta mạch trông chờ Băng Lăng Hoa tưởng đến phát điên lên. Có Băng Lăng Hoa, ta chẳng những có thể luyện chế Uyển Linh Đan, mà còn có thể luyện chế đan dược khác nữa, Băng Lăng Hoa còn có những đặc tính thích hợp với chuỗi rất nhiều đan dược mà ta nghiên cứu. Jake vì muốn điều chế thành công Uyển Linh Đan nên làm rất nhiều thí nghiệm, cứ lại nảy sinh ra ba, từ đó có thể chế xuất ra hệ nhóm các loại dược vật. Chỉ là, hệ linh đan này cũng cần phải có Băng Lăng Hoa. - , chúng ta thôi. Lý Dương mang theo Jake, cưỡi trường kiếm Thanh Vân, hóa thành đạo lưu quang, bay về phía Phiêu Tuyết Sơn mạch. Trong chốc lát, Lý Dương liền tới Hoành Đao Hạp. Hạp cốc này sở dĩ gọi là “Hoành Đao Hạp” vì nếu đứng từ phía nhìn xuống hạp cốc, cửa hạp cốc vừa hẹp vừa dài, vừa vặn quấn vòng quanh giống như buộc vào cái cán đao vậy. Từ cốc khẩu của hạp cốc bay xuống. Lúc này ở ngoài cốc khẩu hạp cốc có hơn ngàn người tụ tập, vừa thấy Lý Dương bay tới, hơn ngàn người lập tức quỳ xuống: - Bái kiến Mộc Dịch đại nhân. - Thôi, đứng lên . Lý Dương vung tay lên: - Ai là người đứng đầu ở đây, mau cho ta biết tất cả mọi việc liên quan đến Băng Lăng Hoa. Hơn ngàn người lập tức đứng dậy, tên thủ lĩnh chạy đến trước mặt Lý Dương, khom người : - Bẩm báo Mộc Dịch đại nhân, trước nay chưa hề phát có Băng Lăng Hoa ở Hoành Đao Hạp, bất quá… cách đây lâu, có người phát trong Hàn Đàm ở sâu trong Hoành Đao Hạp lại có rải rác vài đóa Băng Lăng Hoa, lập tức đột nhập vào Hàn Đàm tìm kiếm. Vào sâu nữa trong Hàn Đàm thấy có rất nhiều Băng Lăng Hoa. - Hàn Đàm? Ở đó hả? Lý Dương ánh mắt hướng về phía Hàn Đàm cách đó xa, bề mặt Hàn Đàm phát xuất đạo đạo khí lưu màu trắng sữa, còn mặt nước thấy rải rác vài đóa Băng Lăng Hoa. - Đúng vậy. Tên thủ lĩnh cung kính đáp. Lý Dương gật đầu, liền cùng Jake bay tới bên Hàn Đàm. Hàn Đàm dài hơn trăm trượng, rộng khoảng chừng mười trượng. Mặc dù khá khúc khủy, nhưng đại khái hình dáng cũng hơi tròn tròn. Khí lạnh cực độ liên tục bốc lên hình thành lớp sương mù màu trắng sữa. - Đại nhân, Hàn Đàm sâu lắm, hơn nữa càng xuống lại càng lạnh ghê người, cho dù là Ma Tướng, nhiều lắm cũng chỉ xuống được mấy chục thước mà thôi. Tên thủ lĩnh đến gần với Lý Dương. Lý Dương khẽ gật đầu. - Sư huynh, coi kìa. Jake đột nhiên kinh hô, Lý Dương lập tức quay đầu nhìn theo. Hàn Đàm vốn có rất nhiều hàn khí trắng sữa tụ tập, bây giờ lại xuất rất nhiều sương mù đỏ như máu, huyết vụ, huyết vụ đỏ như máu. Tràn ngập xung quanh với tốc độ cực nhanh. - A! cao thủ cấp bậc Ma Tướng đứng ở gần Hàn Đàm bị huyết vụ đó quét qua, thân thể lập tức rữa ra ngay. Vừa muốn thoát , nhưng huyết vụ vây quanh cả người . Vẻn vẹn chỉ trong chốc lát, ngay cả linh hồn cũng bị huyết vụ thôn phệ.
Quyển 8 - Chương 39 : Nhục thể bị hủy Huyết vụ ngừng bốc lên, đồng thời điên cuồng tràn ra bốn phương tám hướng với tốc độ cực kỳ kinh khủng, thậm chí trong khi còn có ít người chưa kịp có phản ứng có hơn mười người bị thôn phệ. Như bị acid hủ thực, phát ra những thanh "Xoẹt xoẹt", huyết nhục chảy be bét . - A!…A!…A!… Những tiếng kêu thảm thiết ngừng vang lên, ai bị thôn phệ đều rất đau khổ, cả người co quắp, sắc mặt trở nên trắng bệch cách đáng sợ, đồng thời tiếng gào sợ hãi vang lên rất thê lương. Nỗi thống khổ của bọn họ rất ngắn ngủi, vì thân thể của họ ngay lập tức hoàn toàn hóa thành nước, nguyên thần cũng bị tiêu diệt, căn bản thể chạy thoát. - mau! Thần thức Lý Dương trong nháy mắt phán đoán, tốc độ huyết vụ quá nhanh, cho dù mình vận dụng Xuyên Vân Toa Vụ, cũng nhất định có thể thoát được, lúc này dưới chân bỗng xuất Thanh Vân trường kiếm. - Jake! Quát khẽ tiếng, Lý Dương vung tay lên, tóm lấy Jake thu vào Túi Tiểu Càn Khôn, liếc mắt nhìn chung quanh, tiện tay thu vào Túi Tiểu Càn Khôn vài người đứng xung quanh mình. Tuy nhiên Lý Dương kịp nhiều người khác. Vì huyết vụ như ác ma kinh khủng lan tới đến thước bên cạnh Lý Dương. - Hưu... Lý Dương như mũi tên, còn huyết vụ giống như cơn lốc, bốc lên rồi điền cuồng đuổi theo Lý Dương. Chung quanh cũng có vô số những người khác chạy trối chết cố thoát khỏi màn huyết vụ, nhưng tốc độ của màn này huyết vụ quá nhanh, bọn họ căn bản ai có thể thoát được. Lý Dương giống như nhà lãnh đạo huyết vụ, cứ phi hành phía trước, huyết vụ phía sau điên cuồng đuổi theo, vẻn vẹn trong chốc lát, Lý Dương bay ra khỏi Hoành Đao Hạp. Huyết vụ tựa hồ bị ước thúc, dồn cả ở cửa Hoành Đao Hạp, nhưng truy đuổi ra ngoài. - A, cứu mạng! - Mộc Dịch đại nhân! - A... Đối mặt với tử vong, đám người bị thôn phệ lúc này hoàn toàn bị rã ra thành đống nước. Tốc độ huyết vụ quả là kinh khủng. May mà Lý Dương có Thanh Vân nên mới trốn thoát ra ngoài, còn đám người phía sau điên cuồng gào thét rên rỉ, tìm mọi cách chạy trốn, nhưng màn huyết vụ này là quá thần bí, năng lực hủ thực cũng rất mạnh. Lý Dương đứng vách núi bên cạnh Hoành Đao Hạp, nhìn đấm huyết vụ này, trong lòng rất kinh hãi. biết uy lực của màn huyết vụ này rốt cuộc lợi hại đến đâu. trước nay cũng chưa hề nghe đến tồn tại của màn huyết vụ kinh khủng như vậy. Uy lực mạnh như vậy rốt cuộc là cái gì nhỉ? - Hô! Lý Dương vung tay lên, Jake cùng với hơn mười người đứng gần vừa được cứu bỗng xuất bên, Jake sợ đến toát mồ hôi đầm đìa ướt đẫm cả lưng áo. Nếu phải nhờ có Lý Dương, phỏng chừng cả bọn tiêu đời rồi. - Sư huynh, huyết vụ này sao đột nhiên xuất như vậy, kinh khủng quá. Trong lòng Jake vẫn còn sợ hãi. - Tạ ơn Mộc Dịch đại nhân! Hơn mười người kia lập tức cung kính quỳ xuống, hướng Lý Dương cảm tạ ân cứu mạng. Đột nhiên... - A ... tiếng kêu bi thiết từ trong Hoành Đao Hạp truyền đến, đồng thời bóng người màu đỏ từ trong màn huyết vụ vọt ra, bóng người đó huyết nhục tơi bời, ngoại thân chảy máu đầm đìa. Do đó thoạt nhìn giống như bóng người màu đỏ, bất quá cũng phải quá tệ, ít nhất còn bị hóa thành nước vàng, Lý Dương và tất cả mọi người nhìn kinh ngạc. Bọn họ đều biết năng lực hủ thực của huyết vụ, bình thường chỉ trong nháy mắt có thể đem người hóa thành vũng nước vàng, nhưng người này sao? - Thuộc hạ bái kiến Mộc Dịch đại nhân! Người nọ bay tới vách núi, thấy Lý Dương. Vội vàng quỳ gối xuống, đồng thời khống chế nguyên thần của mình bắt đầu chữa trị các vết thương ngoài da. Hoàn hảo, chỉ bị thương da thịt phía ngoài mà thôi, nguyên thần có bị thương tổn chút nào. Trong chốc lát, hoàn toàn khôi phục lại như cũ. - Sao, ta phải dùng hết sức mới bảo vệ được tánh mạng thoát ra khỏi màn huyết vụ, chẳng lẽ ngươi cũng có kĩ nghệ đặc biệt gì hả? Lý Dương hỏi Hạnh Tồn Giả. Hạnh Tồn Giả vội vàng đáp: Thuộc hạ cũng có kĩ nghệ đặc thù gì, chỉ là thời điểm gặp nguy cơ, liều mạng phát huy hết năng lượng trong thân thể, đồng thời nhờ có ma nguyên lực cũng bảo vệ. Thuộc hạ phát , năng lực hủ thực của huyết vụ tựa hồ có hạn, đối với thuộc hạ việc hủ thực (ăn mòn) rất khó khăn. Có lẽ là có liên quan với việc tu vi của thuộc hạ đạt tới Ma Tướng hậu kỳ đỉnh phong. Lý Dương nhãn tình sáng lên: - Năng lực hủ thực có hạn? đương nhiên biết, mặc kệ công kích kiểu gì nữa lúc nào cũng có cực hạn, nhưng phải biết rằng mức cực hạn rất thần bí, bình thường rất khó xác định. Hôm nay Hạnh Tồn Giả là Ma Tướng hậu kỳ nhờ liều mạng thoát thân, mới biết được năng lực hủ thực của huyết vụ phải là quá cao, ít nhất đối phó với cao thủ cấp bậc Ma Soái là hoàn toàn vô dụng. - Các ngươi ở lại đây, ta chuẩn bị xuống xem sao. Lý Dương tiếp. rất tự tin, mặc dù công lực cũng là Ma Tướng hậu kỳ đỉnh phong, nhưng có hộ thể đao mang, nhưng lại có Như Phong Tự Bế, thậm chí có cả Tử Cực Ma Thể Huyền Công. về lực phòng ngự, cũng chẳng hề kém cạnh gì Cao Thủ Bậc Ma Soái. - Sư huynh, ta với ngươi Jake đột nhiên . Lý Dương giáo huấn: - Sư đệ, phía dưới đó rốt cuộc có cái gì, ta cũng rất khó . Huống chi, ngươi thể chống đỡ được màn huyết vụ này đâu. - Ngươi đem ta thu vào trong Túi Tiểu Càn Khôn là được rồi? Đợi khi tới phía dưới gặp chỗ nào đó an toàn thả ta ra. Jake với giọng coi trời bằng vung. thực tế hơi tò mò biết phía dưới có gì, chẳng những có Băng Lăng Hoa, hơn nữa còn có huyết vụ, hiển nhiên phải là địa phương bình thường. - Tiểu tử này? Được rồi. Nếu để Jake trốn trong Túi Tiểu Càn Khôn, Lý Dương cũng phản đối nữa. vung tay lên, đem Jake thu vào Túi Tiểu Càn Khôn. Ma nguyên lực trong cơ thể Lý Dương thoáng cái bao trùm toàn bộ thân thể . Đồng thời ma nguyên lực dựa theo quỹ tích Như Phong Tự Bế bắt đầu xoay chuyển ngừng. Dưới ma nguyên lực còn tiềm phục hộ thể đao mang. Theo dự tính của Lý Dương, ma nguyên lực cộng với Như Phong Tự Bế là có thể chống cự được huyết vụ rồi, nếu đủ, có thể vận dụng thêm hộ thể đao mang. - Hô! Cước đạp Thanh Vân, Lý Dương bay vọt vào trong khôn cùng huyết vụ. - Xoẹt xoẹt... Năng lực hủ thực mãnh liệt của huyết vụ lập tức khảo nghiệm ma nguyên lực, ma nguyên lực dựa theo quỹ tích hỗn độn, khí lưu ngừng vận chuyển, giống như con lươn trườn, tránh khỏi đại bộ phận huyết vụ, huyết vụ chỉ có thể hủ thực rất ít ma nguyên lực. Tốc độ hủ thực thể bằng với tốc độ khôi phục của Lý Dương. An toàn! “Xem ra huyết vụ này có nguy hiểm gì với ta cả. Ngay cả hộ thể đao mang cũng cần phải sử dụng." Trong lòng Lý Dương rất yên tâm, nhưng vẫn để hộ thể đao mang luôn luôn sẵn sàgn tùy thời có thể phóng ra. Dù sao cẩn thận vẫn hơn. Trong khôn cùng huyết vụ, Lý Dương hướng thẳng về phía Hàn Đàm bay . - Tõm! thanh trong vắt vang lên mặt nước Hàn Đàm, Lý Dương lao thẳng cả người vào trong Hàn Đàm. cổ dòng nước lạnh như băng miết quanh thân thể Lý Dương, đồng thời dòng chất lỏng sền sệt màu đỏ trong Hàn Đàm ngừng lưu động, Lý Dương khi lỡ đụng chạm vào chất lỏng màu đỏ đó liền cảm thấy lực hủ thực mãnh liệt. “Xem ra chất lỏng màu đỏ này chính là trạng thái hóa lỏng của huyết vụ khi nãy." Lý Dương thầm phán đoán. đóa hoa băng lăng xinh đẹp trôi nổi trong Hàn Đàm, cực kỳ động lòng người. Lý Dương xuyên qua những đóa Băng Lăng Hoa đó mà lao xuống phía dưới. Lý Dương ngừng tiến sâu xuống đáy Hàn Đàm, nhiệt độ giảm xuống với tốc độ đáng sợ, thậm chí Lý Dương cảm thấy cả người run rẩy. Đối với người tu hành ma đạo mà , chỉ cần nguyên thần bất diệt tự nhiên bất tử. Do đó cho dù thân thể bị đông cứng, cũng cần lo lắng. Bất quá, khi nhiệt độ thấp đến mức cực hạn, thậm chí ngay cả nguyên thần cũng bị đóng băng mà chết. Dù sao, sức lạnh cực độ cũng loại công kích rất mạnh. Tâm thần càng mạnh, nguyên thần càng là cường đại, có khả năng chịu được nhiệt độ rất thấp. cao thủ cấp bậc Ma Tướng, nhiều nhất xuống dưới khoảng trăm thước là có thể bị đông cứng cả nguyên thần, cao thủ Ma Soái có thể xuống sâu hơn chút, Ma Vương tự nhiên rất cao. Còn nhiệt độ Hàn Đàm lúc này càng xuống, nhiệt độ càng lạnh. Lúc này, Lý Dương cũng cảm thấy thân thể từ từ bắt đầu đông cứng lại, thân thể vừa mới đạt tới Ma Tướng hậu kỳ còn lâu mới chịu được độ lạnh như thế, bất quá, nguyên thần cũng thấy có vấn đề gì. Thậm chí còn ngay cả chút cảm giác cũng có. Con kiến mà đấm vào thần long, thần long có cảm giác sao? Nguyên thần của Lý Dương thực quá sức cường đại. - Hưu! Thần thức Lý Dương có thể thấy cả Hàn Đàm, Hàn Đàm sâu khoảng chừng ngàn thước. Tại đáy Hàn Đàm có trận pháp, giống như truyền tống trận gì đó. Càng xuống sâu, nhiệt độ càng lúc càng thấp, có những giọt băng màu trắng sữa trôi nổi bên trong Hàn Đàm. Đột nhiên... - Hưu! băng tinh ở gần Lý Dương bỗng nhiên hóa thành mũi tên, trực tiếp bắn về phía Lý Dương. Bởi vì khoảng cách quá gần, Lý Dương cũng ngờ vật chết như băng tinh mà có thể công kích, nên hơi chủ quan. Băng tinh lúc này bắn thẳng vào người Lý Dương rồi lập tức nổ mạnh. Uy lực của vụ nổ rất kinh khủng. Toàn bộ ma nguyên lực phủ ngoài thân thể Lý Dương đều bị đánh tan. Đồng thời Lý Dương mở lớn mắt ra, hộ thể đao mang lập tức xoay tròn, đem uy lực của vụ nổ hóa giải hoàn toàn. - Hưu!…Hưu!…Hưu!…Hưu!… Những băng tinh dày đặc trong Hàn Đàm bắt đầu điên cuồng bắn về phía Lý Dương. Số lượng kinh khủng, cơ hồ trong nháy mắt Lý Dương bị mấy vạn băng tinh vây phủ. Lực nổ của đám băng tinh này đạt tới mức độ khó mà tưởng tượng được. Mấy vạn băng tinh đồng thời nổ tung? - Bùng! Tốc độ Thanh Vân trong nháy mắt đạt đến cực hạn, Lý Dương hóa thành đạo hắc quang, trực tiếp nhằm phía về phía truyền tống trận, bất chấp tất cả cứ thế xông bừa vào, mặc kệ công kích gì nữa, hộ thể đao mang vẫn điên cuồng vận chuyển. - Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!… Hơn vạn vụ nổ băng tinh rung động cả Hàn Đàm. Cho dù Lý Dương cường hãn đến đâu cũng thể chịu nổi. Băng tinh nhiều quá! Lúc này, Lý Dương xuống sâu trong Hàn Đàm khoảng chừng tám trăm thước, muốn xuống sâu nữa, nhưng những vụ nổ từ băng tinh sinh ra lực cản rất lớn cho xuống sâu hơn nữa. băng tinh nổ tung có thể làm cho ma nguyên lực bị băng hoại rồi, cho dù hộ thể đao mang cường thịnh đến đâu nữa cũng thể ngăn cản mấy vạn băng tinh công kích. “Mẹ nó, rốt cuộc đây là nơi quỷ quái nào biết, băng tinh làm sao lại có thể tự động công kích?" Lý Dương mắng thầm, hộ thể đao mang điên cuồng vận chuyển cảm nhận được hộ thể đao mang tới cực hạn, tiếng nổ mạnh làm cho thân thể Lý Dương khẽ lắc lư. - Oanh! Hộ thể đao mang băng hoại! Thân thể Lý Dương trực tiếp bại lộ trước mặt băng tinh. Vô số ích băng tinh tiếp tục điên cuồng công kích thân thể Lý Dương. - Mẹ kiếp, liều mạng thôi! Lý Dương gào lên tiếng, sử dụng Xuyên Vân Toa Vụ tới cực hạn, cố gắng làm sao để mình ít nhất chịu được công kích của các vụ nổ băng tinh, đồng thời tận lực hướng phía dưới phóng . Nhưng băng tinh quá dày đặc, chỗ nào mà có mặt, cho dù Xuyên Vân Toa Vụ có lợi hại tới đâu Lý Dương cũng vẫn bị công kích. - A... cơn đau kịch liệt, đùi Lý Dương lại bị băng tinh nổ tung hủy diệt. Gần như thấy máu, bởi vì vừa chảy ra biến thành khối máu băng. - Mịa! Vào lúc nguy hiểm nhất, Lý Dương phẫn nộ chửi ầm cả lên. Rồi đồng thời cũng liều mạng điên cuồng hướng truyền tống trận phía dưới phóng , vô số băng tinh nổ tung tạo thành lực cản, làm cho khoảng cách hai trăm thước đó giống như dài đến ngàn ngàn dặm. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, tiếng nổ kinh khủng bắt đầu phá hủy thân thể Lý Dương. - Oanh! Theo tiếng nổ mạnh cuối cùng, cả thân thể Lý Dương hoàn toàn nổ tung ra, cả thân người đều bị phá hủy. Quá kinh khủng! băng tinh mà có thể làm cho phòng ngự ma nguyên lực của Lý Dương hoàn toàn băng hoại, mấy vạn băng tinh công kích, cho dù phòng ngự của Lý Dương mạnh tới đâu cũng chống cự được. Thân thể hủy diệt. Các ma khí cấp bậc thấp hết thảy đều bị hủy, kể cả kiện hắc linh viêm y của Lý Dương cũng bị hủy diệt nốt, chỉ còn lại có Túi Tiểu Càn Khôn, Chiến Thần Ngõa, Thanh Vân, và trái tim của Lý Dương hóa thành tinh thể, cùng với hai thanh Đao Phách màu lam thẫm. Lý Dương lúc này dùng nguyên thần khống chế Túi Tiểu Càn Khôn đưa Chiến Thần Ngõa, Thanh Vân thậm chí còn thân thể trái tim thu vào trong đó. Bất quá Đao Phách thể tiến vào Túi Tiểu Càn Khôn, bởi vì nguyên thần của Lý Dương khống chế nó, nên nguyên thần của Lý Dương cũng thể tiến vào Túi Tiểu Càn Khôn. Do đó, trong lúc nhất thời, chỉ còn lại có hai thanh Đao Phách cùng với cái Túi Càn Khôn tiến thẳng xuống Hàn Đàm. “Mẹ ơi, ta muốn xem rốt cuộc có vật gì mà ở bên ngoài lại biến thái như thế." Nhưng người tới cảnh giới của Lý Dương, quan trọng nhất là nguyên thần, thân thể cũng trọng yếu nữa. Lý Dương khống chế Dương Đao Phách tiếp tục ngừng ép Túi Tiểu Càn Khôn thu lại gấp trăm lần, so với Dương Đao Phách còn hơn, Dương Đao Phách ngừng xoay tròn, bảo vệ cho Túi Tiểu Càn Khôn, Dương Đao Phách xoay tròn giống như cây trùy cực nhanh bắn thẳn xuống đáy Hàn Đàm. Bất quá, băng tinh xuất khắp nơi, tự nhiên Đao Phách cũng thể tránh khỏi bị công kích. Nhưng, đến cũng lạ, băng tinh phàm là đến gần Đao Phách, còn chưa kịp nổ tung công kích, bị đạo hắc sắc thiểm điện lóe ra rồi lập tức những băng tinh này liền hóa thành hư vô. Đúng vậy, hư vô. có vật gì có thể đến gần hai Đao Phách này được. Đao Phách của Lý Dương giống như được cái gì đó bảo vệ, bất kỳ công kích nào xuyên thấu Đao Phách, uy hiếp đến nguyên thần, hết thảy đều bị hắc sắc thiểm điện thần bí công kích lại. Bất quá hắc sắc thiểm điện chịu khống chế của Lý Dương, chỉ có khi Lý Dương gặp phải nguy hiểm, mới phát sinh tình như vậy. Hắc sắc thiểm điện thể dùng thần thức phát ra được, chỉ có dùng mắt mới có thể thấy được. Do đó, lúc này trạng thái nguyên thần của Lý Dương cũng thể thấy hắc sắc thiểm điện được. Lý Dương chìm trong trạng thái cực độ khẩn trương. Chỉ còn tín niệm, bơi tới đáy Hàn Đàm cực nhanh, thậm chí vẫn chưa phát ra tình quỷ dị, băng tinh muốn công kích Đao Phách đều biến thành hư vô. thực tế, chỉ những băng tinh công kích Đao Phách mới bị đánh thành hư vô. Chủ yếu là bên trong Đao Phách có nguyên thần của Lý Dương. “Rốt cục cũng tới!" Lý Dương rốt cục vào trong truyền tống trận, vừa tiến vào truyền tống trận, truyền tống trận tự động phát ra đạo quang mang màu đỏ cùng với đạo tuyết quang màu trắng, lưỡng đạo quang mang bắt đầu xoay tròn, Lý Dương liền được truyền tống . đúng ra, là Dương Đao Phách của Lý Dương được truyền , hoàn toàn biến mất khỏi đáy Hàn Đàm.
Quyển 8 - Chương 40 : Hổ cản đường Lý Dương hoàn toàn biến mất trong quang mang truyền tống trận. Còn Hàn Đàm lại khôi phục lại vẻ tĩnh lặng như trước. Nguyên những băng tinh vừa mới nổ tung trong tình trạng đặc thù của Hàn Đàm, nay lại từ từ đông lại, hình thành vô số băng tinh trôi nổi trong Hàn Đàm, hoàn toàn bất động, vô tội như vật chết, cứ như hề có chút nguy hiểm nào. Tin rằng nếu có người như Lý Dương tiến vào đó, cũng bị đám băng tinh đó nhiệt tình “Hoan nghênh”. Còn Lý Dương bây giờ ở đâu? Trong thế giới tuyết trắng khôn cùng, cơn gió lạnh như cắt rít lên quét qua, hai thanh Đao Phách màu xanh lam bỗng từ hư xuất trong thế giới này. Giữa hai Đao Phách màu lam sẫm có cái túi nho . Chỉ lát sau trong túi bay ra tinh thể có hình trái tim. - Hô hô... Ma nguyên lực màu đỏ sậm quay cuồng, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, từ giữa trái tim, ma nguyên lực ngừng tích tụ dày đặc, miễn cưỡng có thể thấy lờ mờ xuất thân ảnh, đồng thời Dương Đao Phách cũng bay vào trong hình người đó. lát sau, hình người càng ngày càng ràng hơn. Sau vài phút, ma nguyên lực dừng lại. người xuất trong thế giới tuyết trắng khôn cùng. Ma nguyên lực hình thành chiến y màu đen, cước đạp Chiến Thần Ngõa, chính là hình dáng của Lý Dương. “Năng lượng thân thể bây giờ chỉ còn là Thiên Ma hậu kỳ thôi, muốn khôi phục đến Ma Tướng hậu kỳ, phỏng chừng cần phải có thêm thời gian nữa." Lý Dương tự kiểm tra bên trong chút, thấy rằng lần này bị thương quá nặng, cả thân thể toàn bộ bị hủy diệt. May mắn đem hạch tâm thân thể được giữ trong trái tim, nếu cũng có khả năng hình thành nhân thể nhanh như vậy. Bất quá phương pháp công kích chủ yếu nhất của Lý Dương là Đao Phách, do đó dù năng lượng thân thể có giảm Lý Dương cũng quá để tâm. “Đây là nơi nào?" Lý Dương liếc mắt nhìn quanh, cả thiên địa là khoảng sương mù dày đặc, mờ mờ ảo ảo nhìn thấy vật nào ràng, cả thiên địa nổi lơ lửng những điểm trắng nho , rất nhiều những điểm trắng li ti, nhưng lại chứa rất nhiều bí mật làm Lý Dương khẽ giật mình. - Ảo trận! Lý Dương mỉm cười . nhanh như chớp đoán ra đây là ảo trận, Lý Dương hôm nay lĩnh ngộ rất nhiều từ Thiên Diễn đệ nhị bí quyển, mặc dù nhìn thấu ảo trận này rốt cuộc được cấu thành như thế nào, nhưng cũng có thể cảm thụ đây là đại trận. Lúc này Lý Dương cẩn thận quan sát ảo trận này. "Ủa? Cái này... Cái này lại là ảo trận thấp hơn Tiên Thiên Thái Cực Dương, thậm chí còn lợi hại hơn, hiểu ra làm sao nữa? Làm sao có thể có trận pháp lợi hại thua gì Tiên Thiên Thái Cực Dương nhỉ?" Lý Dương nghiên cứu hồi lâu. Kết quả tính toán làm vô cùng khiếp sợ, đồng thời cũng hơi khó tin. Theo như biết, Tiên Thiên Thái Cực Dương được coi như trận pháp cực hạn rồi. Làm sao còn có đại trận lợi hại thua gì Tiên Thiên Thái Cực Dương chứ? Lý Dương mặc dù nghĩ ra, nhưng lại xuất rành rành trước mắt . Đất đai của thế giới này là lưu ly. Có cảm giác mơ hồ, từng đạo quang mang màu xanh từ mặt đất khôn cùng lưu chuyển. Đột nhiên, Lý Dương cảm thấy dưới chân chấn động, Thanh Vân dưới chân đột nhiên xuất , Lý Dương liền bay thẳng lên trung. - Oanh long long... Những tiếng nổ ầm ầm vọng ra từ sâu thẳm trong lòng đất, khôn cùng mặt đất đột nhiên rung động kịch liệt, giống như động đất, mặt đất đột nhiên xuất vết nứt lớn, cái lỗ hổng đen ngòm xuất , đồng thời từng đạo khối đất màu lưu ly lớn tràn ra, bay vọt lên cao vài trăm thước, rồi rơi ầm ầm xuống đất.. Cả khối đất tiếp tục biến hóa, từng khối đất liên tục bắn ra, khối sau cao hơn khối trước, có đến cả trăm thước. Các khối đất lưu ly phát sinh vô số biến hóa, hết khối lưu ly này lại tới khối khác bốc lên, va chạm vào nhau, như so tài với nhau. Thậm chí còn có khối đất lưu ly đụng nhau rồi nhập lại với nhau… “Ta muốn xem ảo trận này rốt cuộc lợi hại đến đâu!" Lý Dương nổi tính ương ngạnh trẻ con. Cước đạp Thanh Vân, Lý Dương dùng tốc độ cực hạn nhằm đại phương hướng bay . Tốc độ Thanh Vân đạt tới cực hạn, nhưng cho dù Lý Dương bay nhanh đến đâu, mặc cho Lý Dương bay bao lâu, cả lưu ly thế giới đều có gì thay đổi, chỗ nào cũng giống hệt như nhau. Lý Dương bay đến đâu mặt đất lưu ly ở nơi đó liền cuộn lên. Kình phong rít lên như đạo hắc quang, tốc độ đạt đến cực hạn. Còn mặt đất lưu ly khôn cùng cũng ngừng cuộn lên những khối đất đá với cùng tốc độ kinh khủng như vậy. ngày sau. Lý Dương giảm tốc độ. đến cũng lạ, vừa dừng lại, cả mặt đất cũng còn tiếp tục vỡ ra nữa, hoàn toàn khôi phục lại yên tĩnh. Lý Dương đáp xuống mặt đất, ngửa đầu nhìn quả núi lưu ly, đó ngừng phụt ra những khối đất lưu ly, hình thành quả núi lưu ly lớn. Diện tích của quả núi lưu ly này vô cùng to lớn, căn bản thể tính được. Nếu cưỡi Thanh Vân chắc phải bay hết ngày mới giáp vòng, điều đó cho thấy diện tích lớn như thế nào. Còn về độ cao sao? Đứng ở chân núi, những dải đất bên rìa núi lưu ly cao khoảng trăm ngàn thước, còn ở trung tâm khu vực phải đến mấy trăm vạn thước, thậm chí còn cao hơn nữa. Nếu so với Phiêu Tuyết Sơn mạch chỉ tòa núi cũng cao hơn gấp trăm lần. Nhưng điều này phải...Là là dễ sợ nhất. Kinh người nhất là ở trung tâm của Lưu Ly Sơn có đóa hoa lớn. đỉnh phong lưu ly, ở giữa có đóa hoa lớn, cánh hoa của đóa hoa này phải dài đến cả trăm vạn thước. Lý Dương biết, đây là ảo trận, tất cả đều là giả, nếu là đóa hoa ấy quả là kinh người. - Sư đệ, ra đây xem thử. Lý Dương phất tay, Jake liền xuất mặt đất. Jake đột nhiên xuất trong lưu ly thế giới, lúc này cũng hiểu gì cả. - Trời đất! Jake nhìn quả núi lưu ly trước mắt, mắt muốn lọt tròng. biết đây là ảo trận, còn tưởng là , đặc biệt khi thấy thấy đóa hoa quá lớn lại càng mở to hai mắt tỏ vẻ rất kinh ngạc. - Sư huynh, núi này là núi gì thế? Sao lại cao như vậy được? dãy Hymalaya địa cầu phỏng chừng cũng đến phần trăm của nó, sao mà cao thế! chóng cả mặt, Lưu Ly Sơn này rốt cục cao bao nhiêu? Ít nhất so với diện tích cả địa cầu lớn hơn rất nhiều. Jake nhìn ngắm lưu ly thế giới, có vẻ rất hưng phấn. - Sư huynh, nơi này là địa phương nào thế, lại có quả núi lớn như vậy, ta trước nay chưa hề nghe qua, Ma giới lại có quả núi đất lơn như vậy sao? Hay là chúng ta ly khai Ma giới rồi? Jake ngừng. Lý Dương lắc đầu cười : - lắm, bất quá ta nghĩ đây là ảo trận thôi. Phong cảnh cũng khá, nếu tinh thông trận pháp, căn bản thể nhìn ra những cảnh này khác gì với thế giới thực. Lý Dương thở dài hơi, rồi nhìn chung quanh. biết ảo trận nhất định phải có biến hóa, thể luôn luôn giữ trạng thái bất biến. khi biến hóa, Lý Dương có thể dựa vào nghiên cứu biến hóa đó mà đưa ra phương pháp xuất trận. - Sư huynh, huynh xem, đẹp ? Jake nhìn chằm chằm vào đóa hoa lớn ở trung ương đỉnh lưu ly, có vẻ rất say sưa. Lý Dương cũng quay đầu nhìn lại, cũng khỏi ngẩn người. Chỉ thấy những dải cầu vồng tỏa ra từ các cánh hoa, cả đóa hoa tổng cộng có sáu cánh, giữa hai cánh hoa cạnh nhau có cầu vồng. Nên nhớ, mỗi cánh hoa dài tới trăm vạn thước, dải cầu vồng này cũng cực kỳ dài. Đồng thời cầu vồng phát ra hào quang bảy sắc, chiếu sáng cả thế giới lưu ly. Đóa hoa khổng lồ này dường như là mặt trời của thế giới lưu ly, chiếu sáng muôn nơi với hào quang bảy sắc của nó. Trong nhất thời, tựa như cả thế giới lưu ly đều biến thành bảy sắc lung linh, cực kỳ mỹ lệ. - , chúng ta lên đó xem. Lý Dương quay về Jake cười khà khà . rồi, dưới chân Thanh Vân trường kiếm trở thành thanh trường kiếm lớn, Jake nhảy thót lên Thanh Vân trường kiếm. - Sư huynh, mau, bay lên đó xem. Hai người đạp Thanh Vân trường kiếm lớn, hướng về phía đóa hoa lớn ở tít cao - Dừng lại! tiếng hét lớn vang vọng cả lưu ly thế giới, tiếng thét vang vang khắp mọi nơi lưu ly thế giới, thanh vang dội, thậm chí còn có cảm giác như động đất. Jake thiếu chút nữa rơi ra khỏi Thanh Vân trường kiếm, may mà Lý Dương phản ứng nhanh, quơ tay nắm được Jake. - Người nào? Jake và Lý Dương nhìn quanh bốn phía, nhưng phát ai cả. lúc hai người nghi hoặc, đột nhiên phát ra cảnh làm hai người kinh ngạc đến ngây người. Chỉ thấy vô số điểm trắng đầy trời cả lưu ly thế giới đột nhiên chuyển động.. Điểm trắng trong vòng ngàn dặm gần Lý Dương bỗng dưng tụ lại, hình thành con cọp màu trắng lớn, con cọp dài chừng trăm thước, con cọp màu trắng cứ trôi nổi giữa trung như vậy. người tản ra hàn khí lạnh như băng. Còn những điểm trắng trong phương viên hàng vạn dặm cũng tụ lại, hình thành con cọp màu trắng còn lớn hơn con lúc nãy, chắc phải lớn tới ngàn thước. Nhưng ngay sau đó, con cọp màu trắng thân thể dài ngàn thước bắt đầu từ từ rút , đồng thời màu sắc người cũng từ từ biến đổi, thể tích càng ngày càng , cuối cùng nó biến thành con cọp màu xanh chỉ dài có mười thước. Đồng thời... Tất cả những hạt trắng còn lại của cả lưu ly thế giới đều điên cuồng tụ lại, cũng hình thành con cọp màu trắng lớn. Con cọp này có thân thể dài tới hơn mười vạn thước, quả là kinh người. Nhưng nó cũng bắt đầu thu lại, ngừng thu lại, màu sắc cũng biến đổi, cuối cùng con cọp màu trắng kinh khủng nhất biến thành chỉ có tiểu hổ màu đen dài có thước. Trong mắt hắc sắc tiểu hổ lóe ra quang mang trí tuệ, nhìn Lý Dương, ngạo nghễ lãnh khốc : - Ta minh xác cho ngươi, đây là lưu ly thế giới, chỉ cần tới được nhụy hoa, mặt của đóa hoa, ngươi có thể quay trở về. Đồng thời, ngươi cũng có thể tìm được phần thiên địa trân bảo. Râu mép tiểu hổ hắc sắc này khẽ rung rinh, : - Bất quá… sứ mạng của chúng ta là ngăn chặn bất kỳ ai muốn tiến vào nhụy hoa, chỉ có giết chết cả ba huyền băng hổ chúng ta, chúng ta mới có thể ngăn trở các ngươi. Nếu ngươi căn bản thể tiến đến gần nhụy hoa được. Lý Dương cười khổ. Jake đứng cạnh cổ động Lý Dương: - Sư huynh, huynh giết chúng nó , chỉ có ba con cọp thôi mà? Giết chúng rất dễ mà, sư huynh, huynh là cường đại nhất. Lý Dương dở khóc dở cười. Từ khi nguyên thần của phát sinh biến dị, thần thức cũng rất biến thái, chẳng những có thể dễ dàng phát thực lực của cao thủ Ma Đế hậu kỳ, hơn nữa cho dù là trong đại trận, cũng có thể sử dụng thần thức. Bây giờ sử dụng thần thức dò xét ba huyền băng hổ này. Con huyền băng hổ màu trắng, công lực chỉ vào khoảng Ma Vương tiền kì, Lý Dương còn có thể miễn cưỡng đối phó. Huyền băng hổ thứ hai màu xanh, công lực khoảng chừng Ma Quân tiền kì, Lý Dương căn bản hy vọng gì. Về phần hắc sắc tiểu hổ vừa mới chuyện với Lý Dương, công lực đạt tới Ma Đế tiền kì. Ma Đế! Còn dám ra tay sao? Căn bản cần phải thử, Lý Dương ngay cả chút hy vọng cũng có. - Sư đệ, ta nghĩ, chúng ta chạy thoát đâu. Lý Dương căn bản mất hết lòng tin. Hắc sắc tiểu hổ : - Chúng ta ở các cánh hoa trông chừng ngươi, chỉ có đánh bại cả ba chúng ta, ngươi mới có hy vọng bay vào trong nhụy hoa. Đương nhiên, ta có thể cho ngươi biết, trong nhụy hoa kia có phần trân bảo tuyệt đối. - Bất quá phải chứ công lực ngươi quá thấp, căn bản có chút hy vọng nào đâu. Ngươi yếu như vậy, ta còn có hứng thú bắt ngươi để làm điểm tâm. Phỏng chừng ngay cả tiểu bạch này trông chừng ngươi cũng vượt qua được. Hắc sắc tiểu hổ có vẻ khinh thường, xong, liền mang theo con cọp thứ hai hư tiêu thất, rồi trong nháy mắt lại xuất cánh hoa của đóa hoa lớn. Đúng vậy, trong nháy mắt xuất . Liên lạc với việc vừa rồi ba con cọp này do các điểm trắng tụ hợp mà thành, Lý Dương phán đoán ba con cọp này hẳn là người ở tại lưu ly thế giới, nếu làm sao có thể trong nháy mắt xuất ở đóa hoa được? “Xem ra phải dựa vào tốc độ của Thanh Vân, tranh thủ bay vào nhụy hoa nhanh." Trong lòng Lý Dương cũng bất lực. “Hừ, mặc kệ ra sao nữa , trước hết giết con bạch hổ rồi tính tiếp." Lý Dương cưỡi Thanh Vân, hóa thành đạo hắc mang, mang theo Jake bay tới cánh hoa. Cánh hoa dài trăm vạn thước, tự nhiên rộng lớn khôn cùng, ba con cọp cùng với Lý Dương bọn người đứng ở cánh hoa, căn bản có ảnh hưởng gì. Đứng cánh hoa, Lý Dương có thể thấy nhụy hoa ở trung ương sáu cánh hoa. Nhụy hoa lớn, chỉ dài có mấy trăm thước, nhưng lại phát ra đạo quang mang màu đỏ cùng với đạo quang mang màu trắng, lưỡng đạo quang mang quấn lấy nhau. “Linh khí dày đặc quá." Thần thức Lý Dương phát , trong nhụy hoa có linh khí cực kỳ đậm đặc. - Gừm... chịu chết ? Con cọp màu trắng dài trăm thước đột nhiên rống to tiếng, hóa thành đạo quang mang màu trắng, bay thẳng đến Lý Dương chồm xuống. - Sư huynh cố gắng lên, sư huynh tất thắng. Jake hò hét nhảy nhót. Lý Dương đứng yên hề nhúc nhích, lạnh lùng nhìn đạo quang mang màu trắng vọt tới, đợi con hổ khổng lồ đến gần, Lý Dương đột nhiên động thân. Xuyên Vân Toa Vụ! Cơ hồ trong nháy mắt, Lý Dương như trận gió mát, dễ dàng bay lên phía bạch hổ, đồng thời đạo Đao Phách màu lam thẫm vọt ra. Phá Sơn Liệt ! - tìm chết! Lý Dương quát lạnh tiếng. Chốc lát, Đao Phách rung động ngừng, rồi xuất từng đạo hoa văn màu trắng. Đao Phách trong nháy mắt xé rách da thịt bạch hổ, trực tiếp oanh nát trái tim của nó. Bị bắn nát trái tim, thi thể khổng lồ của bạch hổ liền bị nổ tung thành từng mảnh, hóa thành vô số điểm trắng, lại trở về với lưu ly thế giới. - Tốt, bất quá tiểu bạch là người yếu nhất, tiểu thanh, ngươi lên . Hắc sắc tiểu hổ lạnh lùng . Phía sau huyền băng hổ màu xanh dài mười thước chồm ra, hóa thành tia chớp màu xanh, bắn tới bên người Lý Dương. - Ngươi, tự sát . Huyền băng hổ màu xanh ngạo nghễ với Lý Dương.
Quyển 8 - Chương 41 : Phá trận Huyền băng hổ màu xanh căn bản coi Lý Dương vào đâu, có thể thấy ràng công lực của Lý Dương, kể cả công kích của Đao Phách rất ghê gớm nhưng cũng có khả năng phá phòng ngự của . Do đó đoán rằng - Người tuổi trẻ trước mắt hoàn toàn có gì uy hiếp. Đồng tử Lý Dương hơi co lại, năng lượng toàn thân vận lên cuồn cuộn, tùy thời chuẩn bị phóng ra. - Kêu sư huynh ta tự sát, ngươi nằm mơ. Sao tự nhìn ngươi , phải chỉ là con cọp sao?, theo ta nghĩ chỉ cước là có thể dễ dàng giết chết ngươi. Ở đó mà kiêu ngạo, hừ. Jake nghe huyền băng hổ màu xanh kiêu ngạo như thế, khỏi tức giận chửi lại. Huyền băng hổ màu xanh lạnh lùng trừng mắt: - Hừ! Ánh mắt cường đại đó giống như xối thùng nước băng vào người, toàn thân băng giá! Cao thủ Ma Quân tiền kì, chỉ cần khí thế có thể làm cho Jake động cũng dám động, Jake rốt cục cũng biết rằng huyền băng hổ màu xanh này quả rất khó trêu vào. - Hô! Trong khi huyền băng hổ màu xanh trừng mắt với Jake, Lý Dương lập tức động thân. Như gió, như điện. Xuyên Vân Toa Vụ. Giống như bướm vờn hoa, Lý Dương cơ hồ trong nháy mắt tới cạnh người huyền băng hổ màu xanh, quyền đầu như cương trảo lộ ra, bàn tay chụp vào lớp lông của huyền băng hổ màu xanh, hét lớn tiếng, đấm mạnh huyền băng hổ màu xanh bay vào cánh hoa lưu ly. - Oanh! Huyền băng hổ màu xanh ứng phó kịp, trong lúc bị Jake dám trêu vào uy nghiêm của , Lý Dương nhân cơ hội ra tay luôn. Cái làm huyền băng hổ màu xanh khiếp sợ là tốc độ Lý Dương quá nhanh. lực rất mạnh giáng vào cánh hoa. Còn cánh hoa Lưu Ly cũng chịu được kích mạnh đến như vậy. - Ca sát! Giữa cánh hoa Lưu Ly bị đánh thủng lỗ, huyền băng hổ màu xanh kìm hãm được rơi tòm xuống. - Hừ! Trong mắt Lý Dương lên ánh hàn quang. Thừa dịp lấy luôn mạng của nó! Đâu thể lãng phí thời cơ tốt như vậy được? Lý Dương căn bản để cho huyền băng hổ màu xanh lấy hơi. - Hưu! Lý Dương giống như mũi tên bắn thẳng xuống phía dưới, xuyên qua cái lỗ vừa mới trổ ra, ráo riết đuổi theo huyền băng hổ màu xanh. Đồng thời ở giữa trung, đùi phải Lý Dương vung lên, vận dụng đến mức tối đa lực công kích của thượng phẩm ma khí Chiến Thần Ngõa. Đoạn Xuyên Phân Hải! Tiên thối! - Ba! kích đạp mạnh vào thân thể huyền băng hổ màu xanh. Huyền băng hổ màu xanh rơi chậm lại nhất thời đột nhiên tăng tốc. - Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!…Oanh!… Hai đấm của Lý Dương hóa thành hư ảnh, điên cuồng đánh vào huyền băng hổ màu xanh, căn bản để cho huyền băng hổ màu xanh có chút cơ hội phản kháng. Bộc phát tất cả lực lượng, Lý Dương liên tục công kích huyền băng hổ màu xanh. Theo những tiếng ầm ầm chát chúa, cả Lưu Ly Sơn bị đánh thủng ra cái động khẩu. Cứ thế tiếp tục. Lý Dương căn bản ngừng, tất cả mọi loại công kích đều được sử dụng, Ma Thần Lục Tuyệt cũng vận dụng đến cực hạn, công kích cực nhu của Đoạn Xuyên Phân Hải, công kích cực dương của Phá Sơn Liệt , hai chân khi như roi dài, khi như búa tạ, công kích điên cuồng. Hết lần này tới lần khác, huyền băng hổ màu xanh muốn giảm tốc độ mà được. Tốc độ đạt đến cực hạn, cũng là loại công kích! - Oanh! Rốt cục, huyền băng hổ màu xanh rơi độp xuống mặt đất lưu ly, biết vì sao, mặt đất Lưu Ly thập phần cứng rắn, với tốc độ rơi nhanh như vậy của huyền băng hổ màu xanh mà ngã xuống mặt đất, vậy mà hề có đến vết nứt, quả là làm người ta kinh dị. - Hô... Lý Dương thở hổn hển, vừa rồi từ cao trăm vạn thước điên cuồng công kích, hoàn toàn tới cực hạn của mình, vô luận là ma nguyên lực, thậm chí cả đao mang cũng được thi triển hết hai chân, thông qua Chiến Thần Ngõa tăng thêm mấy phần, rồi dựa vào Ma Thần Lục Tuyệt, tuyệt đối là công kích cường đại nhất của Lý Dương. - Ngươi điên rồi à? Thanh huyền băng hổ màu xanh vang lên. Huyền băng hổ màu xanh bị đánh như vậy, lúc này từ từ đứng lên, tựa hồ hề có vết thương nào, nhìn Lý Dương cười nhạo. - Ta vốn là bộ phận của Lưu Ly thế giới, ở trong Lưu Ly thế giới ta là bất tử. Nhưng, chỉ cần ngươi đánh nát trái tim ta, cũng tính cho ngươi thành công. Huyền băng hổ màu xanh ngạo nghễ , nhớ tới vừa rồi bị Lý Dương điên cuồng công kích, huyền băng hổ màu xanh hơi nổi giận. - Hừ, ngươi tưởng rằng có thể công kích ta như vậy sao? Ta có thể trong nháy mắt xuất ở bất kỳ đâu trong Lưu Ly thế giới, ngay từ đầu ta có thể tránh được ngươi. Bất quá, chủ nhân có lệnh, chúng ta phải dựa vào tập tính bình thường của động vật mà công kích, phòng ngự thậm chí cả việc tránh né, cho nên mới để cho ngươi công kích chút. Đáng tiếc, lực công kích của ngươi quá thấp, ngay cả phòng ngự của ta cũng thể phá vỡ. Huyền băng hổ màu xanh từ từ nhắm hai mắt lắc đầu, có vẻ rất khinh thường Lý Dương. - vậy chăng? Lý Dương nhân lúc huyền băng hổ màu xanh nhắm mắt trong chốc lát, thân hình tựa hồ như rung động rất chậm, nhưng lại tới ngay trước mặt huyền băng hổ màu xanh, đạo lãnh mang màu lam thẫm đột nhiên lóe lên. - Phá Sơn Liệt ! Ánh mắt Lý Dương như điện, Đao Phách màu lam thẫm bắn thẳng vào mắt huyền băng hổ màu xanh! Mắt vĩnh viễn là nơi khó tu luyện nhất thân thể. - Thương!!! Đao Phách cắm thẳng vào mắt , nhưng lại chỉ bắn ra những tia lửa mà thôi. Huyền băng hổ màu xanh nhắm mắt, chỉ cần phòng ngự của da mắt có thể dễ dàng hóa giải toàn bộ cú đánh kinh người của Lý Dương rồi. Chênh lệch quá lớn! Lý Dương chỉ là Ma Tướng hậu kỳ, cho dù tâm thần cao tới đâu, cho dù vũ khí tốt cách mấy, cho dù có Ma Thần Lục Tuyệt, cho dù có thể dùng Đao Phách công kích, cũng vẫn thể phá được phòng ngự của đối phương. Chênh lệch quá lớn. - Xem ta công kích đây. Huyền băng hổ màu xanh hừ lạnh, hổ trảo vung lên, nhất thời đạo đạo kình phong vô cùng sắc bén, hổ trảo còn chưa chạm vào người Lý Dương, Lý Dương biết khi mình bị hổ trảo chụp vào, toàn bộ phòng ngự của mình căn bản bị xé nát như tương. Thân thể Lý Dương giống như cơn gió, bay vòng quanh huyền băng hổ màu xanh. - Hống... đồ gia hỏa ghê tởm, đừng có chạy trốn như vậy chứ! Huyền băng hổ màu xanh vô cùng giận dữ. Lý Dương thân hình mở ảo xuất sau lưng huyền băng hổ màu xanh. Quơ tay nắm được cái đuôi của huyền băng hổ màu xanh, cứ thế múa lên, đem huyền băng hổ màu xanh quay vòng vòng như quạt điện. - Hô hô... Huyền băng hổ màu xanh xoay tròn thành cánh quạt lớn. - Ba! Trong mắt huyền băng hổ màu xanh lên chút hiểm. Cái đuôi trong nháy mắt biến thành mềm xèo, thoáng cái quấn lấy Lý Dương rồi trói chặt cả thân thể . - A! Cái đuôi cọp chứa lực lượng cường đại làm cho Lý Dương thể động đậy, điều làm Lý Dương khiếp sợ nhất là muốn động cũng thể động. - Tiểu thanh, tốc chiến tốc thắng. Hắc sắc tiểu hổ đột nhiên xuất bên cạnh, lạnh lùng nhìn huyền băng hổ màu xanh và Lý Dương. Huyền băng hổ màu xanh khi đối diện với hắc sắc tiểu hổ đến thở cũng dám thở mạnh, vội vàng y mệnh. - Hống... tìm chết! Huyền băng hổ màu xanh dùng năng lượng cấp bậc Ma Quân như tạc đạn. Oanh tạc cả cơ thể Lý Dương. Năng lượng cường đại công kích mọi bộ vị của Lý Dương, Lý Dương trong nháy mắt quyết định bỏ qua thân thể, dùng Dương Đao Phách trốn thoát. Nhưng... - Bất hảo! Lý Dương khiếp sợ phát ra năng lượng bản thân của con cọp cấp bậc Ma Quân quá kinh khủng, hoàn toàn trói buộc cả Dương Đao Phách của mình, Dương Đao Phách của mình cũng thể rục rịch gì. Ma Quân tiền kì! Ma Tướng hậu kỳ! Chỉ năng lượng thôi cũng có thể hoàn toàn trói buộc Lý Dương, chênh lệch quá lớn. - Chết ! Móng vuốt của huyền băng hổ màu xanh như lưỡi kiếm sáng loáng, dễ dàng xé rách bụng Lý Dương, trực tiếp chém về phía dương đao phách của Lý Dương, huyền băng hổ màu xanh có cảm giác rằng nơi lợi hại nhất của loài người trước mắt mình chính là Đao Phách. Tự nhiên muốn tiêu diệt Đao Phách rồi tính tiếp. Hổ trảo chốc lát sắp công tới Dương Đao Phách. đạo hắc sắc thiểm điện đột nhiên lóe lên. - Hống... Huyền băng hổ màu xanh còn chưa có phản ứng gì hóa thành từng mảnh , hoàn toàn hóa thành hư vô, còn hắc sắc tiểu hổ xem cuộc chiến bên cạnh cũng trợn tròn mắt, rồi cũng hóa thành từng mảnh … - Keng! Nghe như tiếng gương vỡ vụn, cả Lưu Ly thế giới vỡ tan tành… Thánh Điện Phệ Tâm Trùng tộc. Vẻ mặt Thánh Chủ Lưu Ly vốn hí hửng đột nhiên trở nên bí xị. - Phốc! Miệng phun ra ngụm máu tươi. - Thảm rồi, thảm rồi, đùa quá trớn rồi. Sắc mặt Lưu Ly bỗng xanh lè, nàng lần này là thảm. Lưu Ly thế giới vốn là pháp bảo của nàng. Năm đó nàng thôn phệ trong các thần khí của Tiên giới Tam Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn - Lưu Ly Bình, nhờ đó mới thần thông đặc biệt. Thần thông đó là khống chế gian, thậm chí nàng còn có thể chế tạo ra Lưu Ly thế giới, năng lực đó lấy từ năng lượng của Lưu Ly Bình lúc trước. Lý Dương lần này bị truyền nhập vào Lưu Ly thế giới, Thánh Chủ Lưu Ly chỉ tính trêu đùa Lý Dương chút, nàng vốn chỉ định dọa cho Lý Dương sợ chút thôi, nếu Lý Dương sắp chết, nàng tự động thả Lý Dương ra, dù sao nàng cũng thể giết Lý Dương. Lý Dương có quan hệ đặc biệt với Xi Vưu Đại Tôn mà. Nhưng vừa rồi… Ba con cọp đều hình thành từ năng lượng của Lưu Ly thế giới, gắn liền thể với Lưu Ly thế giới. Vừa rồi khi huyền băng hổ màu xanh công kích, phát ra năng lượng kinh khủng để công kích, Thánh Chủ Lưu Ly căn bản thèm giúp đỡ gì, vì ba con cọp đó là thể với Lưu Ly. ngờ huyền băng hổ màu xanh hóa thành hư vô, hắc sắc tiểu hổ cũng tự nhiên tiêu đời, Lưu Ly thế giới cũng trong nháy mắt băng hoại luôn. Lưu Ly thế giới băng hoại, điều này nghĩa là sao? Mặc dù Lưu Ly thế giới lợi hại bằng Lưu Ly Bình trước đây, nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu, cũng tiếp cận đến thực lực của thần khí rồi. - Năng lượng gì thế, đó là năng lượng gì nhỉ? Lưu Ly nghĩ đến năng lượng kinh khủng lúc nãy mà rùng mình. Ngay cả Lưu Ly thế giới cũng bị phá mà hề có kháng cự nào. Nàng thập phần khẳng định, nếu cổ năng lượng kia mà công kích nàng, mặc dù nàng là Ma Đế hậu kỳ, cũng chẳng có lấy chút lực phản kháng. Quá kinh khủng! Quả thực là loại năng lượng hủy diệt, căn bản cần biết là cái gì, cứ gặp phải cổ năng lượng kia chỉ có kết quả, bị hủy diệt! Mọi vật đời, chỉ có hủy diệt! - Hô hô! Thở phù ra hơi, sắc mặt Lưu Ly khôi phục lại như thường, mặc dù Lưu Ly thế giới bị phá, biết mất bao nhiêu năm mới có thể khôi phục, nhưng Lưu Ly cũng thèm để ý. Dù sao nàng thân là Phệ Tâm Trùng bộ tộc, công kích cường đại nhất là - Thôn phệ. Lúc trước ngay cả Lưu Ly Bình cũng có thể thôn phệ, có thể tưởng tượng được thực lực của Lưu Ly. Đột nhiên, mặt Lưu Ly có nụ cười tươi như hoa đào: - Xem ra Lý Dương có bí mật khó lường à, năng lượng đó ngay cả ta cũng có thể hủy diệt, chẳng lẽ là vị Đại Tôn nào đó xuống du ngoạn? Hoặc có thể là Hồng Quân Đạo Nhân trong truyền thuyết du lịch trần thế? “ đúng, ngay từ đầu rất miễn cưỡng mới có thể đối phó với huyền băng hổ màu xanh, chừng… bây giờ vẫn còn biết mình kinh khủng như thế nào, cũng biết vận dụng cổ năng lượng kia." Lưu Ly thầm phán đoán. “Lý Dương này còn chưa thể chính thức nắm được cổ năng lượng kia, bây giờ trợ giúp , hiệu quả tự nhiên tốt hơn sau này nhiều. Gieo hạt trong tuyết có hiệu quả hơn nhiều so với chăm cây bón hoa. Chà" Lưu Ly vui trở lại. Nghĩ vậy, Lưu Ly quyết định, sau này cần phải hảo hảo quan hệ với Lý Dương. Mặc kệ có chuyện gì, chỉ cần cổ năng lượng kinh khủng kia đủ làm cho Lưu Ly phải vỗ mông ngựa cho Lý Dương rồi. Nên biết rằng Lưu Ly có đại cừu nhân là Nguyên Thủy Thiên Tôn. Từ sau khi nàng thôn phệ Lưu Ly Bình, Nguyên Thủy Thiên Tôn bất kỳ thời khắc nào cũng muốn giết nàng, nhưng nhờ Xi Vưu bảo hộ nên có cơ hội mà thôi. Nếu bây giờ tạo quan hệ với Lý Dương cho tốt, có thêm cao thủ cấp bậc Đại Tôn bảo vệ mình, Lưu Ly tự nhiên càng thêm an toàn. Nếu Lý Dương phải là cao thủ cấp bậc Đại Tôn, mà là Hồng Quân đạo nhân, quả là Lưu Ly có thể có chỗ dựa vô cùng vững chắc. - Bạch Tâm, Hắc Kiếm nghe lệnh! Lưu Ly đột nhiên hạ lệnh. Bạch y mỹ nữ che mặt và mỹ nữ hắc y che mặt bên cạnh Lưu Ly lập tức quỳ xuống. - Từ hôm nay trở , khi Bích Lan Sơn có nguy cơ gì, các ngươi phải hỗ trợ giải quyết, đương nhiên, nếu Lý Dương có nguy cơ gì, cần các ngươi ra tay, ta tự mình ra tay. Lưu Ly lãnh thanh hạ lệnh. Nếu Lý Dương có khó khăn gì, nàng Lưu Ly tự mình ra tay, đây là biện pháp rất tốt để tạo quan hệ tốt với Lý Dương. - Được rồi, chỉ khi bọn gặp phải nguy hiểm, ít nhất cũng phải để cho bọn họ cảm nhận được nguy hiểm cái , rồi mới được ra tay. cần giải quyết mọi nguy cơ ngay từ đầu. Lưu Ly nở nụ cười tự tin, nàng biết chỉ có khi đương đầu với nguy hiểm, mình đột nhiên xuất , Lý Dương mới có thể cảm kích. Nếu nguy hiểm vừa mới xuất mà mình tiêu diệt ngay căn bản có tác dụng gì. - Thuộc hạ tuân lệnh. Bạch Tâm và Hắc Kiếm tuân lệnh . Thảo nào Lý Dương cảm thấy ảo trận đó quá mức lợi hại, so với Tiên Thiên Thái Cực Dương còn lợi hại hơn chút, nguyên lai chính là Lưu Ly thế giới, sau khi Lưu Ly thôn phệ Lưu Ly Bình thu được thần thông cho chính mình. Lưu Ly thế giới vỡ tan, Lý Dương cảm thấy hoa mắt, rồi thấy mình lại xuất trong sơn cốc. - Sư đệ. Lý Dương thấy cách đó xa là Jake. Jake tỉnh tỉnh mê mê, chưa hoàn toàn tỉnh táo lại. - Sư huynh! Jake thấy Lý Dương vô cùng mừng rỡ. Đột nhiên, Jake kinh hô: - Wa, Băng Lăng Hoa, Băng Lăng Hoa nhiều như vậy, nhiều lắm, nhiều lắm. Lý Dương cũng quan sát sơn cốc, quả nhiên, cả sơn cốc dài đầy Băng Lăng Hoa, Băng Lăng Hoa chí ít mười vạn đóa. Vô số Băng Lăng Hoa mọc theo hình tròn, ở trung ương vòng tròn, thấy đóa hoa trong suốt lớn phát ra hào quang màu phấn hồng. Đóa hoa màu trắng trong suốt, đường kính khoảng chừng hai thước, cánh hoa lưu chuyển vầng hào quang màu phấn hồng, đồng thời cả đóa hoa tản ra hào quang hồng nhạt. - Băng Lăng Hoa Hồn, có khả năng gia tăng ngàn năm công lực! Băng Lăng Hoa Hồn trong truyền thuyết? Jake ngơ ngác nhìn Băng Lăng Hoa Hồn phát ra quang mang màu phấn hồng, nhớ tới giảng thuật trong bí kíp cổ xưa về Băng Lăng Hoa, đột nhiên Jake nhảy dựng lên: - Hồng bạch quang hoa, trời ạ, chẳng lẽ mau đại thành vậy sao? nghĩ tới quyển bí kíp kia có ghi lại truyền thuyết, sắc mặt kích động đỏ ửng lên. - Sư đệ, ngươi làm sao vậy? Lý Dương nhìn bộ dáng Jake, có vẻ rất kinh ngạc. Jake trừng mắt nhìn Băng Lăng Hoa Hồn rồi : - Mau tới, mau tới đây, nhìn cái Băng Lăng Hoa trung ương, nhìn Băng Lăng Hoa trung ương , trời ạ, chẳng lẽ truyền thuyết lại có thực sao?
Quyển 8 - Chương 42 : Xích Huyết Linh Quả - Ở giữa Băng Lăng Hoa Hồn? Ở giữa Băng Lăng Hoa Hồn có vật gì thế? Lý Dương vẫn còn rất nghi hoặc. Còn Jake hấp tấp kích động lôi kéo Lý Dương hướng vào sơn cốc đến chỗ Băng Lăng Hoa Hồn. - Huynh đừng hỏi nữa, theo ta đến xem . Jake kịp giải thích, cứ lôi kéo Lý Dương nhằm hướng trung ương mà . Trong sơn cốc có vô số Băng Lăng Hoa, bố trí rất có quy luật, cứ hết vòng tròn này lại đến vòng khác, vòng lớn ngoài vòng trong, còn Băng Lăng Hoa Hồn đường kính hai thước chính là tâm của tất cả các vòng tròn, Lý Dương và Jake chạy tới chạy lui qua những bụi cây Băng Lăng Hoa rậm rạp, rốt cục tới bên Băng Lăng Hoa Hồn. Băng Lăng Hoa Hồn, sáu cánh, mỗi cánh thượng lưu chuyển những vầng sáng màu đỏ trắng, cả Băng Lăng Hoa Hồn phát ra những luồng ánh sáng đỏ trắng giao tạp nhau. - Hô! Lý Dương hít sâu hơi, luồng linh khí tràn vào trong cơ thể, khiếp sợ phát rằng linh khí nơi này có đậm đặc kinh người, dày đặc gấp mười lần so với Ma giới ở ngoài, càng đến gần Băng Lăng Hoa Hồn, mật độ linh khí càng lớn, hiển nhiên linh khí này đều do Băng Lăng Hoa Hồn phát ra. - rồi, trời ạ, quả nhiên là rồi, có Xích Huyết Linh Quả, cực sinh dương, băng tuyết thế giới sinh ra Băng Lăng Hoa, rất nhiều Băng Lăng Hoa sinh ra Băng Lăng Hoa Hồn. Băng Lăng Hoa Hồn lạnh như băng, song đạt đến cực hạn, lại có thể sinh ra Xích Huyết Linh Quả có thuộc tính cực dương. Jake nhìn kia trung ương của Băng Lăng Hoa thào . Trung ương Băng Lăng Hoa Hồn có linh quả phát ra những hào quang đỏ như máu. Xích Huyết Linh Quả, màu đỏ, đỏ như lấy máu vẽ lên, từng đạo hào quang màu đỏ từ Xích Huyết Linh Quả phát ra, những tia hào quang màu đỏ lại từ Xích Huyết Linh Quả lưu chuyển đến các cánh của Băng Lăng Hoa Hồn. thân Băng Lăng Hoa Hồn có những luồng sáng màu trắng, khi kết hợp với hào quang màu đỏ của Xích Huyết Linh Quả, liền biến thành những tia sáng đỏ trắng mà Lý Dương và Jake thấy ở phía xa. - Sư đệ, ngươi đây là cái gì? Xích Huyết Linh Quả? Xích Huyết Linh Quả là cái gì? Lý Dương đối với bảo vật này căn bản khiếu cũng thông. Jake khiếp sợ từ từ khôi phục lại bình tĩnh, nghe xong câu hỏi của Lý Dương, vẫn rất kích động : - Sư huynh, ngươi biết, Băng Lăng Hoa chính là sản vật của thiên địa, căn bản thể trồng được. Nơi này nhiều Băng Lăng Hoa như vậy đúng là được hình thành ở Phiêu Tuyết Sơn vô số năm qua. Đám Băng Lăng Hoa này tự nhiên cũng có vua của chúng – đó là Băng Lăng Hoa Hồn! - Vua? Lý Dương khẽ nhíu mày. Jake gật đầu giải thích : - Đúng vậy, Băng Lăng Hoa Hồn này chứa linh lực rất mạnh, được ghi lại trong sách vở. Ta từng tìm được quyển sách giảng thuật về thiên tài địa bảo, trong đó có về Băng Lăng Hoa, là loại cây có thể gia tăng ngàn năm công lực. - Gia tăng ngàn năm công lực? Lý Dương nhất thời nhãn tình sáng lên, gia tăng ngàn năm công lực. Quả là khó lường. Ngàn năm này là về thường nhân thôi, nhưng cũng đủ để cho Lý Dương có thể đạt tới Ma Soái trung kỳ rồi. - Đúng vậy, gia tăng ngàn năm công lực, từ Ma Soái tiền kì đến Ma Vương cảnh giới, thường nhân phải tu luyện mười ngàn năm. Cũng là mười ngàn năm công lực, trước mắt nếu có Băng Lăng Hoa Hồn ít nhất có thể gia tăng mười ngàn năm công lực. Jake . Lý Dương trong lòng máy động, nhưng cũng hỏi lại: - Ngươi phải Băng Lăng Hoa Hồn gia tăng ngàn năm công lực sao? Làm sao cây Băng Lăng Hoa Hồn này lại có thể gia tăng mười ngàn năm công lực được? Jake cười : - Sư huynh. Ngươi phải biết rằng. Băng Lăng Hoa Hồn cũng phân phẩm cấp. Chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm. Ta là Băng Lăng Hoa Hồn gia tăng ngàn năm công lực chỉ là hạ phẩm mà thôi. Còn Băng Lăng Hoa Hồn trước mắt là… “Vương phẩm”, siêu việt thượng phẩm! - Vương phẩm? Lý Dương cảm thấy trống ngực mình đập thình thịch Có thể gia tăng mười ngàn năm công lực, phải , mình có thể chớp mắt đạt tới Ma Vương cảnh giới rồi? - Đúng, vương phẩm Băng Lăng Hoa Hồn có đặc thù, đó là có vầng sáng đỏ trắng. Việc phát ra quang mang đỏ trắng, vì… nó sinh ra Xích Huyết Linh Quả. Jake thở dài hơi. Hiển nhiên. cũng chìm trong kích động. Lý Dương trong lòng vừa động. Xem ra, tựa hồ Xích Huyết Linh Quả cũng là khó lường. - Xích Huyết Linh Quả có gì đặc thù? Lý Dương truy vấn. Jake giải thích: - Xích Huyết Linh Quả, chính là vương phẩm Băng Lăng Hoa Hồn cực sanh dương mới sinh ra, ăn vào cũng có thể gia tăng mười ngàn năm công lực. Ăn Băng Lăng Hoa là có thể đạt tới Ma Vương tiền kì rồi, nếu ăn Xích Huyết Linh Quả, công lực lần nữa đại tăng, khoảng chừng tiếp cận Ma Vương trung kỳ. Phải biết rằng tu luyện càng về sau càng khó, Ma Vương tiền kì đến Ma Vương trung kỳ, cần có năng lượng rất lớn. So với người thường tu luyện đến Ma Vương cảnh giới còn lớn hơn nhiều. Do đó cao thủ Ma Vương bình thường đều phải tu luyện hơn mười ngàn năm. - Bây giờ có thể ăn chưa? khi ta ăn Băng Lăng Hoa Hồn này, ta phải có thể rất nhanh đạt tới Ma Vương cảnh giới rồi sao? Lý Dương quay về Jake dò hỏi, hơi có vẻ sốt ruột lắm rồi. Ăn Băng Lăng Hoa Hồn xong, đạt tới cảnh giới Ma Vương, đến lúc đó có thể tìm kiếm Tuyết rồi. Tam đại nan đề trong việc tìm kiếm Khương Tuyết, nan đề thứ nhất tựa hồ sắp được giải quyết rồi. Thân thể bị hủy trong Hàn Đàm, thiếu chút nữa tiêu tùng cái mạng trong Lưu Ly thế giới, xem ra cũng là đáng giá. - được, nếu trực tiếp ăn, đó là lãng phí! Jake lúc này nộ thanh la lớn. Lý Dương ngạc nhiên. - thể trực tiếp ăn, vậy phải làm như thế nào? Lý Dương chỉ có thể hỏi chuyên gia Jake. Jake lắc đầu chán nản : - Phàm là thiên tài địa bảo, luôn luôn có thiên địa linh lực, nếu đơn giản ăn vào, công hiệu lãng phí hơn phân nửa. Tỷ như Hạnh Linh Thất Sắc Hoa, nếu ăn vào, hiệu quả cũng chỉ tương đương khoảng chừng Hạnh Linh Đan, nhưng khi luyện chế, biến thành bảy viên Hạnh Linh Đan. Chỉ có trải qua phương pháp luyện đan cực kỳ cao minh, cùng với luyện chế trong lò thượng phẩm, mới có thể đem linh lực của thiên địa kì trân hoàn toàn bảo tồn. Lý Dương giật mình. Đúng, lúc trước Hạnh Linh Thất Sắc Hoa cũng phải làm như thế. Nếu ăn vào, chỉ hấp thu hai phần mười dược hiệu mà thôi. Chỉ có sau khi luyện chế xong, mới có thể lãng phí thiên địa linh lực chứa trong đó. - Nếu trải qua luyện chế, phải sử dụng kết hợp cánh hoa Băng Lăng Hoa Hồn có thuộc tính cực với Xích Huyết Linh Quả có thuộc tính cực dương, mới có thể luyện chế ra viên “Huyết Lăng Đan” trong truyền thuyết, viên Huyết Lăng Đan có thể gia tăng trăm ngàn năm công lực, nếu xét về cảnh giới có thể người đạt tới cảnh giới Ma Quân. Jake tự tin . Huyết Lăng Đan, gia tăng trăm ngàn năm công lực! Đạt tới Ma Quân cảnh giới! Lý Dương cảm thấy tim đập thình thịch. Niềm vui sướng cực độ thậm chí làm cho Lý Dương cảm thấy đầu óc quay cuồng. Ba nan đề trong con đường tìm kiếm Tuyết, nan đề thứ hai là vượt qua Bắc Minh hải. Để vượt qua Bắc Minh hải, chỉ có đạt tới cảnh giới Ma Quân, mới có thể vượt qua được. Còn đạt đến cảnh giới Ma Quân, ngay cả chút hy vọng vượt qua cũng có. Huyết Lăng Đan! viên Huyết Lăng Đan, có thể giải quyết cho mình hai đại nan đề. - Sư đệ, ngươi có thể luyện chế Huyết Lăng Đan này ? Lý Dương khẩn cấp hỏi. Jake tự tin : - Phương pháp luyện chế Huyết Lăng Đan cũng khó, bất quá… Jake tựa hồ khó khăn gì đó - Bất quá cái gì? Có vấn đề gì mau ra. Ta nhất định tìm ra phương pháp giúp ngươi giải quyết. Lý Dương vội vàng . Đối với Lý Dương lúc này mà việc luyện chế Huyết Lăng Đan là chuyện trọng yếu nhất. Mặc kệ có chuỵên gì cũng phải luyện chế cho được. - Bất quá, lò luỵên đan ở Bích Lan Sơn của chúng ta đủ cấp bậc, luyện chế Huyết Lăng Đan là loại linh đan cao nhất. Ít nhất phải có lò cấp bậc ma khí mới được. Lò bình thường tuyệt đối thể luyện chế. Linh khí cường đại làm lò luyện vỡ tung. Jake chớp chớp mắt nhìn Lý Dương. Đối với người si mê luyện đan, lò tốt cùng với tài liệu quí là điều mong mỏi nhất. - Lò luyện đan cấp bậc ma khí? Lý Dương khẽ nhíu mi, ma khí cũng có nhiều loại. Đao kiếm công kích dễ tìm nhất, chiến giáp phòng ngự hơi khó tìm chút. Ma khí có tính chất tồn trữ càng khó hơn. Còn cực kỳ hiếm thấy, tỷ như lò đan cùng với các đồ vật kỳ lạ cổ quái khác, càng khó có thể luyện chế. Lò đan cũng phải tùy tiện lấy đại cái lò nào đó là được, kết cấu bên trong cũng cực kỳ trọng yếu, khi sắp xếp sai lầm chút, hoặc luyện chế hơi yếu tay trong khi luyện đan, chân hỏa khôn cùng, lò đan này coi như tiêu tan. - Được, ta nhất định phải tìm lò đan cấp bậc ma khí cho chú. Lý Dương nghĩ tới Hạng Vũ, Hạng Vũ ở Ma giới rất được tôn trọng, đến lúc đó có thể cầu Hạng Vũ. Nếu được, có thể nhờ Hạng Vũ xin Xi Vưu Đại Tôn hỗ trợ. Xi Vưu Đại Tôn mà ra tay, có thể rất dễ dàng tìm ra lò luyện đan cấp bậc ma khí. - Hắc, sư huynh, chỉ cần huynh đưa cho ta lò đan cấp bậc ma khí, ta luyện chế Huyết Lăng Đan cho huynh. Jake vỗ ngực cam đoan. mơ cũng nghĩ về lò đan cấp bậc ma khí, nhưng người luyện đan ở Ma giới lại rất ít. Phải biết rằng, chỉ có người luyện đan mới cần lò luyện đan, cả Ma giới có bao nhiêu người luyện đan, nên rất khó có lò luyện đan tốt hay . - Chúng ta đây bây giờ cứ hái Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả trước. Lý Dương rồi liền động thủ. - Dừng tay! Jake gào lớn tiếng. Lý Dương nghe thấy tiếng hét lập tức khựng lại, đối với thiên địa kì trân mình là người ngoài, chừng xôi hỏng bỏng , cứ nghe Jake là tốt nhất. Jake trừng mắt nhìn Lý Dương: - Sư huynh, Băng Lăng Hoa Hồn này tùy thời có thể thu hoạch, nhưng Xích Huyết Linh Quả khác. Nó đến bây giờ còn chưa hoàn toàn thành thục, khi thu hoạch, có dược lực gì đâu. Đây là thiên tài địa bảo, thời gian thu hoạch căn bản phải đúng ngày đúng giờ. Lý Dương thở phào hơi, nhớ tới Hạnh Linh Thất Sắc Hoa, Hạnh Linh Thất Sắc Hoa cũng phải mười ngàn năm mới có thể thu hoạch, chậm ngày được, sớm ngày cũng được. Nghĩ đến đây, xem ra Xích Huyết Linh Quả cũng giống như vậy. - Vậy khi nào mới có thể thu hoạch? Thiên này tài địa bảo sống thời gian rất dài, chẳng lẽ chúng ta cứ mạch chờ mãi? Lý Dương hơi lo lắng, ai biết còn phải chờ bao lâu nữa, nếu là trăm năm, ngàn năm, thậm chí còn hơn ngàn năm mới có thể thu hoạch, vậy còn gì đáng mừng nữa? Jake lắc đầu cười : - Đừng lo lắng, ta thấy Xích Huyết Linh Quả sáng bóng, hơn nữa chúng phát ra hồng bạch quang mang, đương nhiên trong vòng tháng có thể chín. Về phần rốt cuộc là vào ngày cụ thể nào, ta cũng cách nào xác định được, ngày sau là đại thành, mà chừng tháng sau mới đại thành, chúng ta chỉ có thể chờ ở đây. Lý Dương vừa nghe xong, trong tháng, trong lòng thầm thở phào. - Chúng ta dựa vào cái gì để phán đoán nó sắp đại thành? Lý Dương quay về Jake hỏi. Jake : - Phàm thiên tài địa bảo cao nhất, tỷ như Hạnh Linh Thất Sắc Hoa, hoặc trước mắt là Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả, khi hoàn toàn đại thành, đều có những triệu chứng lạ thường trong thiên địa xuất . Theo sách ghi lại, Xích Huyết Linh Quả thành, trời giáng xuống “Băng Long Hỏa Phong”, vần vũ bầu trời ngày, ngày sau, linh khí của Băng Long Hỏa Phong dung nhập vào Băng Lăng Hoa Hồn và Xích Huyết Linh Quả. khi hoàn toàn dung nhập, đó là lúc đại thành, đến lúc đó mới có thể thu hoạch được. Triệu chứng lạ của thiên địa? Băng Long Hỏa Phong? phải , triệu chứng lạ của thiên địa xuất , có thiên địa trân bảo xuất thế, tin tức này chẳng phải cho toàn thế giới biết sao? Đến lúc đó mình còn lấy được cái gì, khi cao thủ tới đây, mình phải làm sao bây giờ? - đúng, Lily tìm kiếm Băng Lăng Hoa, phái người tìm kiếm hết cả Phiêu Tuyết sơn mà cũng tìm được, nơi này nhiều Băng Lăng Hoa như thế, vì sao Lily phát ? Lý Dương đột nhiên phát vấn đề này, lúc này thần thức nhanh chóng lan ra. Quả nhiên, nơi này chính là sơn cốc trong Phiêu Huyết Sơn. Lý Dương ngửa đầu nhìn thoáng qua, có thể thấy được bầu trời sơn cốc phía . Chỉ cần có người bay qua phía nhất định có thể phát phía dưới này, tại sao Lily tìm được nhỉ? Dùng thần thức cẩn thận quan sát, Lý Dương rốt cục phát bí mật của sơn cốc này. - ảo thuật cấm chế, hơn nữa cấm chế cực kì cao minh. Lý Dương vừa cảm thụ được năng lượng chứa bố trí trong cấm chế mà khỏi chấn động. Đó là cỗ ma nguyên lực rất tinh thuần, ít nhất phải là cao thủ cấp bậc Ma Đế. cách khác, sơn cốc này có chủ rồi. Hơn nữa là cao thủ cấp bậc Ma Đế bố trí. “Ma Đế? Cả Ma giới cũng có bao nhiêu Ma Đế. Phiêu Tuyết Sơn mạch cũng chỉ có Thánh Chủ Lưu Ly là Ma Đế thôi. Chẳng lẽ là Lưu Ly bố trí. Chà, đối với Ma Đế mà , Huyết Lăng Đan cũng đáng quan tâm. Hơn nữa ta vừa phá đại ảo trận kia, phỏng chừng cũng có tư cách tìm được bảo bối này." Lý Dương trong lòng tự an ủi. Mình phá ảo trận, theo như lời huyền băng hổ, phá xong là có thể tìm được phần thiên tài địa bảo, hẳn là về cái này rồi. “Ma Đế Lưu Ly, lần trước quậy ta như vậy, bất quá cũng giết ta. Nàng chắc có ấn tượng xấu đối với ta. Mặc kệ, bảo bối này ta nhất định phải lấy cho được. Có nó, ta tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Mặc kệ như thế nào, ta nhất định phải tìm được Huyết Lăng Đan." Trong lòng Lý Dương quyết định, mặc kệ như thế nào, cũng phải tìm được bảo bối này. - Sư huynh, nghĩ gì mà nghệt ra thế? Chúng ta ở đây cũng có việc gì, hay là an tâm tu luyện, nơi này linh khí sung túc, còn nhiều hơn bên ngoài thập bội, chuyên tâm tu luyện thôi. Jake khoanh chân ngồi, quay về Lý Dương . Lý Dương cười, cũng gật đầu, Đao phách của mình cũng đến màu lam thẫm rồi, phải mười ngày nửa tháng là có thể đột phá, nơi này linh khí sung túc, cao hơn bên ngoài gấp hơn mười lần, phỏng chừng hai ngày là có thể đột phá. Nghĩ vậy, Lý Dương cũng khoanh chân ngồi xuống, an tâm tu luyện. Bây giờ, chỉ chờ đến ngày Xích Huyết Linh Quả đại thành.