Quyển 8 - Chương 28 : Cận thân chi chiến Hỏa Vụ Sơn, Phiêu Tuyết sơn mạch nam vực đệ nhất sơn phong, quanh năm vụ khí hỏa hồng bay lượn. Đoàn người của Lý Dương lúc này đến Hỏa Vụ Sơn. - Khảm Hồng cùng Khảm Đồ, bây giờ chúng ta tới Hỏa Vụ Sơn, các ngươi làm sao để có thể tìm được vị trí của Huyết Phủ Dụ Xích? Lý Dương hỏi. Khảm Hồng tự tin : - cần lo lắng, xin yên lặng chờ đợi lúc, tự khắc có người mang chúng ta vào trong đó. Khảm Đồ đứng bên vẻ mặt cũng rất là tự tin, tự hồ như đối với việc tìm được Huyết Phủ Dụ Xích lo lắng chút nào. - Hừ, tốt nhất là có biện pháp giải quyết, ngàn vạn lần đừng có trêu ta, nếu , làm lãng phí thời gian của mọi người, phá hỏng cảm tình mọi người có thể tốt đâu. Lý Dương cười lạnh . Khảm Hồng cùng Khảm Đồ cũng vô cùng tự tin. - Xoát! bóng người vọt đến, Lý Dương trong mắt đột nhiên lên tia lãnh mang, đạo đao mang liên bắn ra. Khảm Hồng cả kinh, vội vàng vung tay cái, đạo loan nguyệt lên. “Phanh!” lên tiếng, đao mang Lý Dương bắn ra bị Khảm Hồng cản lại. Khảm Hồng vọi vàng với Lý Dương: - Chân nhân, người tới là người của ta. Thân ảnh vừa mới tới này nhìn thấy Khảm Hồng cùng Khảm Đồ, vội vàng quỳ xuống : - Thuộc hạ Tiết Ương ra mắt hai vị đại vương. Tiết Ương cũng là mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vừa rồi thiếu chút nữa là mất mạng rồi, Tiết Ương khỏi len len nhìn trộm cái người vùa xuất thủ Lý Dương. Lý Dương người tự nhiên có cỗ khí tức băng lãnh, còn có cỗ uy áp, điều này làm cho Tiết Ương nhịn được rung động trong lòng. Khảm Hồng quay về phía Lý Dương vội vàng : - Chân nhân, Tiết Ương này là người của ta, ta sớm an bài tiềm phục trong đám thủ hạ của Huyết Phủ Dụ Xích. đối với tình huống của Huyết Phủ Dụ Xích thập phần ràng. Có , chúng ta cũng có thể dễ dàng tìm được Huyết Phủ Dụ Xích. Lý Dương cũng lĩnh tình: - Khảm Hồng, Khảm Đồ, hôm nay chúng ta liên minh, ta muốn có chuyện gì lừa gạt ta, đừng ở trước mặt ta làm ra cái vẻ tự tin đó, rất nhiều chuyện nên ràng ra tốt hơn đấy. Hiển nhiên, Lý Dương đối với Khảm Hồng cùng Khảm Đồ như vậy rất hài lòng. Khảm Hồng cùng Khảm Đồ trong lòng đều tức giận, nhưng nét mặt vẫn tươi cười như trước, lão đại Khảm Hồng : - Đây là do chúng ta đúng, thân là đồng minh, tự nhiên nên giấu giếm chân nhân chuyện này. Chân nhân xin hãy yên tâm, sau này chúng ta hề giấu diếm chân nhân chuyện gì nữa. - Hy vọng là vậy. Lý Dương nhàn nhạt . Khảm Hồng cùng Khảm Đồ trong lòng đều mắng “Kiêu ngạo, ngươi cũng còn bao nhiêu thời gian để kiêu ngạo nữa đâu. Đợi khi Huyết Phủ dụ Xích chết rồi, cũng là lúc ngươi chết đấy.” - Tiết Ương, Huyết Phủ Dụ Xích ở đâu? Khảm Hồng quay về phía Tiết Ương hỏi. Tiết Ương vội vàng cung kính trả lời: - Bẩm báo đại vương, Huyết Phủ Dụ Xích lúc này ở đại viện hậu sơn của Hỏa Vụ Sơn. Thuộc hạ chính mình thấy vừa vào đó lâu. - Các vị đại nhân, xin tạm thời ủy khuất làm thủ hạ của tiểu nhân, xin mời theo tiểu nhân. Tiết Ương chắp tay, lập tức bay trước về phía hậu sơn của Hỏa Vụ Sơn. Đám người Khảm Hồng lập tức đuổi theo, Lý Dương cũng theo phía sau. Tiết Ương tay để ngực, trực tiếp nhằm hướng đại viện phía hậu sơn Hỏa Vụ Sơn bay tới. - Người ở đâu tới! Thủ vệ hét lớn tiếng, sau đó vừa nhìn thấy Tiết Ương lập tức ngay: - Ồ, nguyên lai là Tiết đại ca, ! Thủ vệ cũng điều tra gì, trực tiếp để cho mọi người vào, hiển nhiên Tiết Ương này ở trong Hỏa Vụ Sơn cũng là rất có nhân duyên (ý là quan hệ rất tốt). Tiết Ương mỉm cười nhìn thủ vệ đó gật đầu, rồi liền về phía đại viện phía hậu sơn. - Huyết Phủ Dụ Xích này ở trong tòa lâu các ở trong đại viện, hai vị đại vương có thể động thủ rồi. Tiết Ương . Khảm Hồng gật đầu nhè , lập tức nhìn lướt qua lượt các tòa lâu các ở trong đại viện, khóe miệng có tia cười lạnh. Tìm tòi? Đương nhiên cần phiền toái như vậy. đạo loan nguyệt từ trong tay Khảm Hồng ra, quang mang màu đen tùa hồ như xẹt qua gian, trong nháy mắt bay về phía tất cả các tòa lâu các. - Oanh! thanh các tòa lâu các, - Như thế nào lại có Huyết Phủ Dụ Xích. Chỉ liếc mắt cái, thấy cao thủ cấp bậc Ma Soái nào, Khảm Hồng cùng Khảm Đồ tự nhiên là sắc mặt đại biến. - Dám đến Hỏa Vụ Sơn làm càn, giết! - Mẹ nó, tìm chết cho lão tử! Cả đám cao thủ cấp bậc Ma Tướng, Thiên Ma miệng mắng chửi, điên cuồng đánh tới. - Dụ Xích tên hỗn đản này đâu rồi? Khảm Đồ giận dữ, loan đao xuất ra, đám cao thủ cấp bậc Ma Tướng, Thiên Ma này phảng phất giống như bị cắt mạch, từng loạt từng loạt đổ gục xuống. Chênh lệch thực lực từ đó có thể thấy được, chênh lệch quá lớn. Hơn nữa nơi này cao thủ cấp bậc Ma Tướng chỉ có mười mấy người mà thôi. Lý Dương lại là đứng yên nhúc nhích, phàm là có người tới gần , vung tay lên, người đó liền trống rỗng biến mất. Toại Hổ, Ly Lang, Điền Báo ba người đứng ở phía sau Lý Dương, nhìn thấy Lý Dương phất tay địch nhân liền biến mất, kìm được càng thêm kính ngưỡng Lý Dương. - Đại ca, Dụ Xích tên hỗn đản có ở đây! Khảm Đồ phẫn nộ hét. Khảm Hồng tâm trạng cũng là tức giận, liếc mắt cái nhìn Tiết Ương ở phía sau: - Mẹ nó, cũng giám lừa lão tử, muốn chết! - Đại vương, ta lừa người a! Thấy mục quang đỏ hồng khủng bố, Tiết Ương nhất thời biết là hay, biết giải thích cũng vô dụng, liền muốn chạy trốn. Nhưng chính là theo đạo loan nguyệt màu đen lên, Tiết Ương liền hóa thành huyết nhục toái mạt. Lý Dương chứng kiến màn đó, trong lòng lại cười lên. Tu luyện mười năm, hơn nữa trong khoảng thời gian này, Lý Dương bất kể là cảm ngộ đối với thiên đạo hay là tu luyện, đều là hết sức nhanh chóng. Hôm nay Lý Dương tâm thần tu vi là Ma Vương trung kỳ. Thần thức mạnh như vậy, tự nhiên là có thể dễ dàng phát ra Huyết Phủ Dụ Xích. Căn cứ vào thần thức giám sát của Lý Dương, hiển nhiên, Huyết Phủ Dụ Xích có mặt ở Hỏa Vụ Sơn. Bất quá, Lý Dương lại ra. muốn nhìn xem, Khảm Hồng cùng Khảm Đồ hai người rốt cuộc xử lý như thế nào. - Hai vị, bây giờ Huyết Phủ Dụ Xích có ở đây, nên làm thế nào bây giờ. Lý Dương hỏi lại. Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nhất thời có gì để , đồng thời đối với người ở đại viện hậu sơn chém giết càng thêm điên cuồng. Khảm đồ bỗng dưng hai mắt sáng ngời, quơ tay bắt lấy cao thủ cấp bậc Ma Tướng, cỗ hắc quang trực tiếp quán nhập vào trong đầu tên cao thủ cấp bậc Ma Tướng. - Oanh! Tên Ma Tướng này đầu và trái tim đồng thời nổ mạnh, não tương bay loạn xạ. Khảm Đồ lại nở nụ cười: - Hừ, nguyên lai Huyết Phủ Dụ Xích này vừa mới rời khỏi đại viện ở hậu sơn, từ trước tới chỗ khoáng mạch Thiên Linh Thạch. , ta biết ở chỗ nào rồi. xong, Khảm Đồ liền nhắm vị trí hướng đông bắc bay , đám người Khảm Hồng lập tức theo. Lý Dương liếc mắt nhìn Tiết Ương chết cái, trong lòng thầm than. Hiển nhiên Tiết Ương này hề dối, Huyết Phủ Dụ Xích đích xác trước là ở đại viện phía hậu sơn, nhưng mà vừa mới đến khoáng mạch Thiên Linh Thạch. Mà Khảm Hồng cùng Khảm Đồ lại là thèm liếc mắt nhìn Tiết Ương cái. - Chúng ta cũng đuổi theo! Lý Dương ra lệnh tiếng, Toại Hổ, Lý Lang, Điền Báo tam đại Ma Soái trung kỳ cao thủ ở phía sau cũng theo Lý Dương, đồng thời bay . Mà Hỏa Vụ Sơn cũng bắt đầu trở nên rối loạn. Khoáng mạch Thiên Linh Thạch, nó ở trong cái hợp cốc. Đám người Lý Dương lúc này cũng tới phía hợp cốc, thần thức của Lý Dương dễ dàng phát ra vị trí của Huyết Phủ Dụ Xích. Huyết Phủ Dụ Xích chính là ở trong đình viện trong hợp cốc nghỉ ngơi, phỏng chừng là giám sát công việc khai thác Thiên Linh Thạch. - Chân nhân, Huyết Phủ Dụ Xích ở đây! Khảm Hồng cùng Khảm Đồ thập phần chắc chắn chỉ đình viện bên trong hợp cốc. - Hô! đạo hắc ảnh từ trong đình viện vọt ra, giống như cự thạch rơi xuống mặt đất, hung dẫm lên mặt đất. Mặt đất cũng trấn động. - Khảm Đồ, Khảm Hồng hai tên hỗn đản các ngươi, lại đến địa bàn của ta làm gì? Muốn cướp đoạt khoáng mạch Thiên Linh Thạch của ta. Hừ, quả thực là muốn sống nữa. Dụ Xích giống như bức tượng đúc, thân cao hai mét rưỡi, eo so với cái thùng còn to hơn, mắt như hai cái đèn pha. Dụ Xích mặc dù cường hãn vô cùng, nhưng mà tâm thần tu vi tính là cao, chỉ là Ma Soái trung kỳ, cho nên tới bây giờ vẫn phát Khảm Đồ Khảm Hồng tới. - Mộc Dịch chân nhân, chúng ta có thể động thủ được rồi. Khảm Hồng cùng Khảm Đồ lại mỉm cười . Dụ Xích này nhất thời kinh hãi, nhìn về phía Lý Dương: - Ngươi là Mộc Dịch, Bích Lan Sơn Mộc Dịch? Bởi vì cho tới bây giờ vẫn chưa phát ra khí tức của Lý Dương. Nếu như phải là mắt thấy ràng, còn biết là nơi này có người. Hiển nhiên, Lý Dương tâm thần mạnh hơn rất nhiều. - Mộc Dịch, chỉ cần ngươi ra tay, khoáng mạch Thiên Linh Thạch này ta cho ngươi ba thành. Dụ Xích đột nhiên ra khỏi miệng. Gặp Lý Dương, cũng có tín tâm. Dù sao cảm giác Lý Dương gây ra cho là cảm giác của cao thủ chính thức. - Ai là Dụ Xích ngươi ngu xuẩn? Ngươi hề ngu xuẩn a. Lại có thể dứt khoát như vậy, bỏ được ba thành khoáng mạch Thiên Linh Thạch. Ha ha, đáng tiếc, chúng ta sớm cùng với Mộc Dịch chân nhân thương nghị ổn thỏa rồi. Khoáng mạch Thiên Linh Thạch cấp cho chân nhân bảy thành, bảy thành a, Dụ Xích, ngươi có bỏ được ? Khảm Hồng cười ha ha . Giờ phút này, nắm ràng. Bên trong hợp cốc này, cũng có bao nhiêu cao thủ, xem ra Huyết Phủ Dụ Xích này quả là quá mức tự tin, bên người mang theo cái gì cao thủ. - Bảy thành? Đôi mày rậm của Dụ Xích nhướng lên, tựa hồ như rất lo lắng. - Hô! Thân thể của Dụ Xích đột nhiên trở thành đạo tàn ảnh. - Oanh long long... Những chỗ mà Dụ Xích bước qua, đá vụn bay ra, hiển nhiên cước bộ của lực lượng là kinh khủng, đồng thời, cũng cho thấy tốc độ kinh khủng của Dụ Xích. Cơ hồ chỏ trong nháy mắt, Dụ Xích liền tới trước mặt Khảm Hồng. Đột nhiên... phủ đầu cự đại màu huyết hồng đột nhiên ra, giống như tia chớp phá , hung hăng nhằm Khảm Hồng bổ tới, khí thế mạnh mẽ, đến Lý Dương cũng kinh hãi thôi. Chỉ cần giết được Khảm Hồng, Uyên Ương song đao cách nào liên thủ, Khảm Đồ còn lại căn bản đủ uy hiếp, chỉ cần đối phó với Lý Dương người là được, đó là chủ ý đánh giá của Dụ Xích. - Phanh!...Phanh! Liên tục hai tiếng vang lên, hai đạo thân ảnh liền bay sang bên, rơi xuống, chính là Khảm Hồng và Khảm Đồ. Lúc này, Khảm Hồng và Khảm Đồ khôi phục lại thành chiều cao mét sáu. Tốc độ của bọn họ vừa rồi Lý Dương cũng thấy được, quả thực là vô cùng kinh khủng, thân thể tuy lùn, nhưng mà tốc độ phản ứng cũng là vô cùng lợi hại. - Chân nhân, còn chưa động thủ! Khảm Hồng quay về phía Lý Dương quát khẽ tiếng. - Yên tâm! Lý Dương vừa cười vừa nhìn về phía Dụ Xích: Huyết Phủ Dụ Xích, nếu ngươi nguyện ý chia cho ta tám phần của khoáng mạch Thiên Linh Thạch, ta đây liền đáp ứng ngươi đối phó với Khảm Hồng và Khảm Đồ. Ngươi có bằng lòng ? Ta cho ngươi ba phút thời gian… - Chân nhân, ngươi… Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nhất thời giận giữ. Bất quá, Dụ Xích cũng là thân dục huân tâm (Ý là tham lam, nỡ bỏ), cười lạnh : - Hừ, đồ vật của Huyết Phủ Dụ Xích ta, còn chưa có ai dám cướp, mẹ nó, đến người ta giết người, đến hai người ta giết đôi. Có bản lãnh, đến đây! Khảm Hồng cùng Khảm Đồ, hai con thỏ đế các ngươi, cùng lão tử đánh giết ! - Oanh! Dụ Xích hung hăng đạp xuống mặt đất, thân thể nhất thời hóa thành lưu quang, trực tiếp nhằm về phía Khảm Hồng. - Ai, cần tiền cần mạng! Lý Dương than tiếng, thân thể nhoáng lên cái, nhoáng lên cái tựa hồ như phi thường đơn giản, mà Dụ Xích cũng là nhanh như lưu tinh, nhưng mà Lý Dương phi thường đơn giản xuất ở trước mặt Huyết Phủ Dụ Xích. thần diệu của “Xuyên Vân Toa Vụ” khiến cho đám người Toại Hổ đứng xem ngây ngốc. - Hát! Lý Dương sắc mặt đột nhiên dữ tợn, rùn thấp người xuống, đầu gối hung hăng nện vào cái bụng giống như cương thiết của Dụ Xích. Thượng phẩm ma khí Chiến Thần Ngõa công kích mạng nhất – Tất cái thiết chàng! - A! Dụ Xích nhất thời trừng mắt, trợn tròn. Chiến Thần Ngõa công kích gia tăng mười lần, dùng đầu gối công kích lại càng kinh khủng. chiêu này trực tiếp phá ra cái lỗ thủng ở bụng . may mà Lý Dương phải là muốn mạng của , phá trái tim trong ngực . Thậm chí, Lý Dương cũng vận dụng “Phá Sơn Liệt ”! - Hát! Lý Dương lại quát khẽ, chân phải vung lên 360 độ, hóa thành đạo thoái bộ tàn ảnh, hưng hăng đá mạnh về phía sau cái, hung hăng nện vào cằm của Dụ Xích. - Ba! Thanh vang vọng vô cùng, đầu của Dụ Xích cũng quỷ dị bị Lý Dương đá cho thoái đá quay ra, hiển nhiên yết hầu bị đứt đoạn. Bất quá là cao thủ Ma Soái hậu kỳ, chỉ cần nguyên thần bất diệt, tức là chết. - A! tiếng kêu đau đớn, thân thể của Dụ xích bị đá bay ra. - Ngươi lựa chọn có lẽ là sai rồi, tám phần khoáng mạch Thiên Linh Thạch mà thôi. còn cái mạng , có nhiều Thiên Linh Thạch hơn cũng là vô dụng a. Lý Dương cảm thán tiếng. Mà Khảm Hồng cùng Khảm Đồ cũng kinh hãi, ngơ ngác nhìn màn này. - Đại ca, Mộc Dịch này quá mạnh mẽ, kế hoạnh của chúng ta tựa hồ như có khả năng thực rồi. Chính diện ngạnh chống cũng đánh ngã được Huyết Phủ Dụ Xích. Khảm đồ truyền với Khảm Hồng , giờ phút này hai người bọn họ cũng là lục thần vô chủ. Chính diện đối kháng? Bá Vương Hạng Vũ ở Ma giới có tên là Bá Vương, chiến trường chém giết, cao thủ đồng cấp, còn chưa có ai có thể chính diện cùng Hạng Vũ ngạnh kháng. Chiến thuật cận thân của Lý Dương là do Hạng Vũ tự thân truyền, tự nhiên là vô cùng bá đạo, tên Huyết Phủ nho làm sao có thể so được? Thậm chí, Lý Dương còn chưa vận dụng “Phá Sơn Liệt ”, cũng chưa có vận dụng Bi Sát! - Ai, hai tên tiểu tử các ngươi, như thế nào còn ra tay, lúc đầu như thế nào rồi, ta chính diện kiềm chế, các ngươi hai mặt hợp kích, còn chưa động thủ? Lý Dương quay về phía Khảm Hồng cùng Khảm Đồ trừng mắt, Khảm Hồng cùng Khảm Đồ nhất thời sợ đến giống như con gà con mổ thóc ngừng gật gật đầu. - Tám phần, ta cấp cho ngươi tám phần! Huyết Phủ Dụ Xích bị đánh tỉnh lại, vội vàng hô to.
Quyển 8 - Chương 29 : Nhất thống Nghe thấy Huyết Phủ Dụ Xích hô to “Tám phần!”, Khảm Hồng cùng Khảm Đồ hai huynh đệ nhất thời kinh hãi, lập tức dùng đến tốc độ cực hạn, hóa thành hai đạo hắc quang, đánh về phía Huyết Phủ Dụ Xích. Bọn họ hề muốn Lý Dương giúp cho Dụ Xích, như vậy có thể nguy rồi. - Phốc... người máu tươi ròng ròng, Huyết Phủ Dụ Xích lại chút để ý, ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên tiếng, người cơ bắp nổi lên, đạo đạo hắc quang ngừng lóe ra. Thân thể của cấp bậc Ma Soái hậu kỳ năng lượng hoàn toàn bộc phát, phòng ngự thân thể đạt tới mức cao nhất. - Hô! Cự đại Huyết Phủ xoay thành vòng 360 độ lớn. - Tên này liều mạng rồi! Khảm Hồng cùng Khảm Đồ kinh hãi, cũng tàng gì nữa, người cũng xuất ra đạo đạo phù triện màu đen, đạo đạo hắc khí bắt đầu bay lên. Tiếp theo Khảm Hồng cùng Khảm Đồ hai người giống như trong nháy mắt công lực lại tăng thêm gấp đôi.Huyết dịch sôi trào! Gầm tiếng, Huyết Phủ Dụ Xích thân thể đột nhiên trở thành màu hồng, đỏ như máu, kinh khủng dị thường. Thậm chí có thể xuyên qua da thấy huyết dịch bên trong sôi trào. Con mắt của Huyết Phủ Dụ Xích cũng trở nên đỏ như máu, hàm răng cũng là dính đầy máu tươi. Nghe thấy hai người Khảm Hồng cùng Khảm Đồ hét gọi. Lý Dương mỉm cười : - Đừng có gấp! - Ngươi thể đánh được ta đâu! - Hống… Lý Dương thần thức truyền vào trong óc của Dụ Xích. Dụ Xích sửng sốt, lại nhìn lại, Lý Dương biến mất trước mặt , nhịn được trong lòng hoảng hốt. Nhưng mà ngay sau đó cỗ thống khổ kịch liệt từ trong đầu truyền tới… - Hát! Lý Dương giờ phút này đứng ở phía sau của Dụ Xích. Trong chốc lát vừa rồi, Lý Dương vận dụng “Xuyên Vân Toa Vụ”, giống như bướm lượn trong hoa lá, dễ dàng vòng thành nửa vòng tròn, liền tới phía sau của Dụ Xích, mà Dụ Xích căn bản là phát ra. - Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!... Oanh!... Nhưng mà càng đánh, Lý Dương trong lòng lại càng khiếp sợ. Bởi vì cảm thấy Dụ Xích này phảng phất giống như khối cương thiết, đánh xuống mặt đất, dĩ nhiên mỗi cú tạo thành cái hố sâu. Cảm giác này rất quái dị, hơn nữa Huyết Phủ của Dụ Xích vẫn cầm tay, hề buông ra. Lý Dương lập tức thân hình chợt lóe, tránh ra phía xa xa. - Mẹ kiếp, ngươi cũng…, ngươi cũng… Giờ phút này Dụ Xích trong lòng vô cùng phẫn nộ. Chính mình vừa rồi lại trở thành cái bao cát bị hung hăng đánh xuống mặt đất. Phẫn nộ khiến máu trong cơ thể của Dụ Xích càng thêm sôi trào, giờ phút này là người màu huyết hồng. - Phốc! Loan đao của Khảm Hồng hung hăng bổ xuống người Dụ Xích, Dụ Xích bất quá thân thể hơi nhoáng lên chút, liền tránh được nơi yếu hại trái tim. người Dụ Xích huyết nhục đổ ra, nhưng tay phải của Dụ Xích cũng giống như ưng trảo. - Đại ca! Tránh khỏi Huyết Phủ, Khảm Đồ trong nháy mắt con mắt đỏ bừng, điên cuồng vọt đến… - Muốn chạy trốn? Huyết Phủ Dụ Xích cười nanh ác, tay lại thoát ra đạo hồng quang. - Oanh! Đạo hồng quang này giống như tên rời cung, đạt tới tốc độ cực kỳ kinh khủng. Trong nháy mắt oanh phá trái tim của Khảm Hồng, và mang nguyên thần của Khảm Hồng tiêu diệt luôn. Đây là cái gì? Thần thức cường đại của Lý Dương phát ràng, hồng quang nho này, là cây phủ đầu phi thường , cây phủ đầu này vô cùng , chỉ bằng nửa lòng bàn tay, cùng với cự đại Huyết Phủ trước đây Dụ Xch sử dụng cùng dạng. - Chân nhân, còn ra tay. Khảm Đồ chứng kiến đại ca chết, còn dã tâm gì, suy nghĩ chính là bảo trụ tính mạng, thậm chí đến hai gã thủ hạ chính Khảm Đồ tự mình mang đến cũng hề ra tay. Cùng với đám người Toại Hổ ở bên thúc thủ bàng quan. Dụ Xích giờ phút này trong mắt cũng lên tia quang mang băng lãnh. Lý Dương trong đầu lại nhớ tới loại độc vật – độc xà. - Khảm Đồ, chết! Dụ Xích hóa thành đạo hồng quang, trong nháy mắt tới bên cạnh Khảm Đồ. Lý Dương lại trong lòng cả kinh, tốc độ Dụ Xích vừa mới biểu lại đề cao thêm tia. Phải biết rằng, trong khi điên cuồng chiến đấu, tốc độ đạt tới cực hạn của bản thân, bình thường là rất khó có khả năng gia tăng thêm chút nào. Điều này chỉ có loại giải thích, nhược điểm của Dụ Xích - tốc độ chậm, đây cũng là do Dụ Xích ngụy trang ra. Chỉ có Dụ Xích tốc độ vốn là nhanh, trong giờ phút này lại kìm hãm được đề cao tốc độ lên chút. - Hô, ngươi căn bản đuổi kịp ta! - A, như thế nào có thể? Hai con mắt của Khảm Đồ trợn tròn lên, thể tin được, Dụ Xích vốn ở phía sau của mình, với tốc độ nhanh nhất của chính mình, Dụ Xích lại đuổi tới bên cạnh mình, đánh đến người. Chẳng lẽ Dụ Xích này tốc độ so với mình còn nhanh hơn? Nhưng chính là, còn sinh cơ gì. Vừa rồi thiết quyền của Dụ Xích ầm ầm phá vỡ lồng ngực của Khảm Đồ, oanh nhiên phá vỡ trái tim của , giết nguyên thần của . Dụ Xích khuôn mặt bắt đầu trở nên tươi cười: - sao? Lý Dương đột nhiên hỏi lại. Lý Dương lại mỉm cười, giống như nhàn nhã tản bộ, chậm rãi về phía Dụ Xích. Đúng vậy, chậm, từng bước từng bước đến. Bởi vì, Lý Dương mặt tươi cười khiến cho cảm thấy có điểm bất an. - Hát! Dụ Xích điên cuồng động dụng toàn bộ năng lượng trong cơ thể, từng đạo ma nguyên lực lưu chuyển người . Đao phách chính là bản thể của đao mang, lực công kích càng là vượt quá cả chục lần, đối phó với Ma Soái hậu kỳ cũng là có nắm chắc, Hơn nữa, “Phá Sơn Liệt ” cùng với “Bi Sát”, dù có là cao thủ Ma Vương tiền kỳ đến, phỏng chừng thắng bại cũng khó . - Tích tích… Từng giọt mồ hôi từ trán của Dụ Xích rơi xuống, cho dù là đối mặt với Kha Phong Ma Vương, cũng có áp lực tâm lý lớn như vậy. Đây phải là khí thế áp bức, mà đơn giản là tâm lý áp bức. Cỗ uy áp này rất nhanh khiến cho Dụ Xích điên cuồng rồi. - Hống… - Hô! Giống như tia chớp lôi đình, tốc độ so với vừa rồi nhanh hơn gấp đôi, quả nhiên là giấu quá sâu. đạo quang mang cực lớn màu huyết hồng giống như con cự long màu đỏ từ cửu thiên rơi xuống, hung hăng bổ về phía Lý Dương. Đồng thời quang mang màu huyết hồng rất yếu ớt, bắn về phía ngực của Lý Dương. - Người đâu? Dụ Xích sửng sốt. Đột nhiên cỗ năng lương kinh khủng từ chín tầng trời áp xuống, giống như đạo thiểm điện, trực tiếp đánh đến Dụ Xích. Dụ Xích tụa hồ có loại cảm ứng, lập tức ngẩng đầu nhìn lên, nhưng… Mắt nhìn thấy gì cả, tai cũng nghe thấy gì, tâm thần hỗn loạn, hết thảy đều biết gì nữa. - Oanh! Đao phách màu xanh đậm, giống như tia chớp từ đỉnh đầu đảnh thủng mà xuống, thẳng băng xuống, mạnh mẽ quét tất cả trở ngại, với tốc độ kinh khủng, trong nháy mắt đánh tới trái tim. “Oanh!” lên tiếng, linh giáp của trái tim vỡ vụn nổ mạnh, đao mang từ trong đao phách xuất ra, trong nháy mắt mang nguyên thần giết . Hai gã cao thủ Ma Soái tiền kỳ mà Khảm Hồng cùng Khảm Đồ mang theo, cũng là biết thế nào là tốt, lập tức quỳ xuống :
Quyển 8 - Chương 30 : Phệ Tâm Trùng Huyết Phủ Dụ Xích, Uyên Ương Đao Ma huynh đệ tử trận, cuộc chiến đó trôi qua được ba ngày. Trong ba ngày ấy, sau khi các cao thủ cấp Ma Soái đều thần phục Lý Dương, mỗi đầu lĩnh của cả mấy nghìn ngọn núi trong dãy Phiêu Tuyết Sơn đều lần lượt đến Bích Lan Sơn thuần phục, ngay cả cao thủ như Huyết Phủ Dụ Xích còn bị Lý Dương sát tử, còn có ai trong dãy Phiêu Tuyết Sơn là đối thủ của Lý Dương nữa? Đương nhiên có! như vậy, tất nhiên cũng ai dám phản kháng Lý Dương. Trong đại sảnh Bích Lan Sơn. - Sư huynh, hôm nay Phiêu Tuyết Sơn hoàn toàn chịu khống chế của Bích Lan Sơn, mỏ quặng Thiên Linh Thạch cũng thành đồ trong túi chúng ta, mọi thứ đều vô cùng thuận lợi. Lily mỉm cười nhìn Lý Dương hồi báo. Lý Dương sau khi nhấp ngụm rượu, cười nhạt lắc đầu : , tình còn chưa chấm dứt, Thiên Linh Thạch quáng mạch còn chưa là vật nằm trong túi chúng ta. Lily cũng là người thông minh, Lý Dương vừa , liền lập tức minh bạch. - Ý sư huynh là... Kha Phong Ma Vương? Lily hỏi. Lý Dương gật đầu, : - Trong lãnh địa Kha Phong Ma Vương có lưỡng đại sơn mạch, bát đại thành thị. Hai dãy núi lớn đó là Phiêu Tuyết Sơn và Thiết Nhận Sơn. Có biết vì sao Thiết Nhận Sơn vì sao lại có tên là Thiết Nhận ? Lily gật đầu: - Thiết Nhận Sơn đó có quặng sắt rất lớn, cho nên cũng được mệnh danh là Thiết Nhận. Lý Dương ngửa đầu tu ngụm rượu, : - Thủ lĩnh của Thiết Nhận Sơn là “Tiếu Diện Hổ” Cát Húc, chính là người của Hổ Nhân tộc, nghe có thực lực của Ma Vương tiền kỳ, xưng bá cả dãy Thiết Nhận Sơn, nhưng dưới áp bức của Kha Phong Ma Vương, sáu thành thị Thiết Nhận Sơn phải trao cho Kha Phong Ma Vương. Lily cũng cả kinh: - Sư huynh, ý huynh là... - Ngươi xem, đến vài ngày, sứ giả của Kha Phong Ma Vương nhất định đến đây. chừng, Kha Phong Ma Vương phái thủ hạ lợi hại nhất, lưỡng đại ưng khuyển Phong Thiện Di, Phong Thiện Lãnh cùng đến. Lý Dương cười . Hai tên Phong Thiện Di, Phong Thiện Lãnh đó đều là cao thủ của Ma Vương tiền kỳ. Mà sau lưng còn có Ma Vương hậu kỳ - Kha Phong Ma Vương nữa. - Sư huynh, bọn họ đến, chúng ta nên đối mặt thế nào đây? Lily có chút nóng nảy. Lý Dương lại chẳng chút lo lắng: - Gấp cái gì? Đến đâu hay đến đó, bây giờ cứ chuyên tâm khai thác Thiên Linh Thạch . Khai thác về nhiều chút rồi hãy . - Mỏ quặng sắt ấy, vì sao Kha Phong Ma Vương lại chỉ cần sáu thành? Thực lực của mạnh hơn rất nhiều so với Tiếu Diện Hổ Cát Húc mà. Tại sao lại đòi tất cả? Nếu Kha Phong Ma Vương có lòng tham như thế, chúng ta cũng cho sáu thành chăng? Lily đề nghị. Lý Dương lại lắc đầu: - phải Kha Phong Ma Vương có lòng tham, mà là Tiếu Diện Hổ Cát Húc có chỗ dựa lớn mạnh. - Chỗ dựa? Lily vẫn hiểu. Lý Dương : - Cát Húc chính là hổ nhân tộc. Hổ nhân tộc ở Ma giới thực lực , đương nhiên lớn mạnh nhất vẫn là Ngưu đầu nhân tộc. Phải biết rằng Xi Vưu Đại Tôn vốn là Ngưu đầu nhân tộc, Bình Thiên đại thánh Ngưu Ma Vương, trong bảy đại thánh giới, cũng là Ngưu đầu nhân tộc. Người đồng tộc luôn giúp đỡ lẫn nhau. Hổ nhân tộc mặc dù hung hăng như ngưu đầu nhân tộc, nhưng trong tộc cũng có cao thủ cấp bậc Ma Đế. Hiển nhiên, Kha Phong Ma Vương dám bức bách Cát Húc quá đáng. Lily bỗng nhiên đại ngộ. Lý Dương lại : - Tuy nhiên, chúng ta giống như thế, mặc dù chúng ta có hỗ trợ của Bá Vương, nhưng Kha Phong Ma Vương lại biết điều đó. nghĩ ta chẳng qua chỉ là người bình thường trong Ma giới, làm sao nguyện ý mang mỏ quặng Thiên Linh Thạch trao cho chúng ta chứ? Nghe xong những lời này, Lily vắt óc suy nghĩ, nhưng vẫn tìm ra được biện pháp nào khả thi. Trước thực lực tuyệt đỉnh như thế, mưu kế gì cũng đều là vô dụng. - Phải làm sao mới tốt đây? Lily hỏi. Lý Dương cười : - Lily, tại sinh ý của ngươi mỗi tháng có thể thu lợi hơn ngàn ma nguyên thạch thượng phẩm. Đối với chúng ta mà , như thế là đầy đủ lắm rồi. Nếu quả có cách nào, mỏ quặng Thiên Linh Thạch cũng có thể từ bỏ. Ngươi hiểu được đạo lý này ? Lily cười tự trào, : - Sư huynh, vẫn là huynh sáng suốt. Hình như, đối với người mà , trăm triệu mỹ kim đủ để lo cơm áo, nhưng còn muốn kiếm đến tỷ mỹ kim, làm cho mình càng thêm giàu có. thực tế, trăm triệu mỹ kim là đủ rồi, tiền bạc nhiều đến mức độ nhất định, chỉ còn là con số mà thôi. Hôm nay, Lý Dương cũng rất giàu có, dù cho thêm nhiều mỏ quặng Thiên Linh Thạch, chẳng qua cũng chỉ là mớ con số mà thôi. Mặc dù quặng đá như Thiên Linh Thạch rất trân quý, nhưng cũng có thể mua được, bất quá chỉ tốn ít ma nguyên thạch, mà ma nguyên thạch Lý Dương lại có ít. mặt Lily cũng khẽ nở nụ cười. - Báo!!! Đột nhiên, tên lâu la truyền tin phóng nhanh vào đại sảnh Bích Lan Sơn. Thấy ly, vội vàng quỳ gối : - Mộc dịch đại nhân, mỏ quặng Thiên Linh Thạch xảy ra đại . - Đại , có phải là người của Kha Phong Ma Vương đến ? Lily hoảng kinh. Tên truyền tin lắc đầu : - phải, việc khai thác mỏ quặng Thiên Linh Thạch sau khi tiến hành đến sáng sớm hôm nay, đột nhiên mấy trăm người thực việc khai thác đều lăn ra chết. Tất cả những người tiến sâu xuống lòng đất đều chết cả. - Nguyên nhân là gì? Lý Dương lập tức ngay. Tên truyền tin : - lắm, thuộc hạ nhận được tin tức, chưa kịp tra nguyên nhân, lập tức đến bẩm báo với đại nhân. Lý Dương khẽ gật đầu, lập tức quay sang Lily bên cạnh : Lily, trước tiên người ở đây, ta đến mỏ quặng Thiên Linh Thạch đó xem rốt cuộc là chuyện gì! xong, Lý Dương liền cưỡi trường kiếm “Thanh Vân” (vì Thanh Vân là món đồ của Tiên giới nên Lý Dương ngụy trang thành thanh phi kiếm, cái này có ở tập trước), hóa thành đạo hắc quang, xuyên ra khỏi Bích Lan Sơn. Thanh Vân tốc độ cực nhanh, chỉ trong chốc lát, Lý Dương tới mỏ quặng Thiên Linh Thạch ở phía nam dãy Phiêu Tuyết Sơn. Hẻm núi sâu, lúc này có ít người tụ tập. - Hô! Lý Dương vừa vào trong hẻm núi sâu, tên phụ trách khai thác Thiên Linh Thạch Toại Hổ vừa thấy Lý Dương, liền vội vàng : - Thuộc hạ bái hiến Mộc Dịch đại nhân. Những người khác vừa nhìn thấy, cũng vội quỳ xuống : - Thuộc hạ bái kiến Mộc Dịch đại nhân. - Đứng cả lên, Toại Hổ, , trong mỏ quặng này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao những người vào trong đó đều bị chết? Lý Dương lúc này tâm tư đều dồn cả vào mỏ quặng Thiên Linh Thạch. Toại Hổ lập tức đáp lời: Sau khi điều tra, trong sâu của mỏ quặng Thiên Linh Thạch này có sào huyệt của Phệ Tâm Trùng cực lớn. Phệ Tâm Trùng! Nghe Toại Hổ trả lời xong, Lý Dương chấn động trong lòng. Phệ Tâm Trùng chính xác mà , xem như loại ma thú, Lý Dương đối với Phệ Tâm Trùng dù lắm nhưng cũng biết Phệ Tâm Trùng này là loại ma thú hết sức kinh khủng. - Toại Hổ, ngươi có biết đặc điểm cũng như nhược điểm của Phệ Tâm Trùng ? Lý Dương dò hỏi. Toại Hổ tuy là thuộc hạ của Lý Dương, nhưng cũng tu luyện cả vạn năm, đối với Phệ Tâm Trùng, loại ma thú Ma giới mà con người nghe đến phải biến sắc, cũng hết sức ràng. - Bẩm Mộc Dịch đại nhân, Phệ Tâm Trùng này với ma thú bình thường giống nhau. đoàn Phệ Tâm Trùng chỉ có đại não, cũng chính là mẫu trùng ra lệnh. Mẫu trùng càng lớn mạnh, tử trùng khống chế lại càng nhiều. Còn có... Toại Hỏ đến đây bỗng ngừng lại, muốn lại thôi. - Còn có cái gì? Lý Dương truy vấn. Toại Hổ hít hơi sâu, : - Khi mẫu trùng tu luyện đến cảnh giới Ma Soái, liền có thể biến thành người, tử trùng cũng dung nhập vào trong cơ thể. Mẫu trùng lúc này lực công kích thập phần kinh khủng, kinh khủng hãi nhân. Cho dù Ma Vương đối với mẫu trùng cấp Ma Soái cũng chắc có thể là đối thủ. Lý Dương trong lòng đại chấn. Đến cấp bậc Ma Soái mới có thể biến thành người, đây là khái niệm gì? Lý Dương biết, càng khó biến thành người, lại càng cường đại. Ma thú bình thường đạt đến giai đoạn Thiên Ma là có thể biến thành người, Phệ Tâm Trùng này ngờ phải chờ đến Ma Soái mới có thể biến thành người, nhất định kinh khủng dị thường. - Có biện pháp gì có thể đối phó được ? Lý Dương hỏi. Toại Hổ cười khổ : - Chỉ có biện pháp, giết mẫu trùng, nếu , căn bản có cách nào giải quyết Phệ Tâm Trùng. - Giết như thế nào? - Tìm mẫu trùng, giết chết, bất quá, muốn tìm được mẫu trùng vô cùng khó khăn. Giữa tầng tầng lớp lớp ngàn vạn tử trùng dày đặc, chỉ tìm mẫu trùng khó khăn biết bao nhiêu. Huống gì cầm lên tay mà nhìn, mẫu trùng và tử trùng căn bản hề khác nhau, thần thức cũng cách nào phân biệt được. Toại Hổ bất lực đáp. Lý Dương nghe xong, chỉ nhíu mày, Phệ Tâm Trùng này tạo cho Lý Dương cảm giác thần bí, tuyệt đối thần bí. Căn bản có cách nào phát được nhược điểm của nó, tồn tại của mẫu trùng là nhược điểm chăng? Trong ngàn vạn lớp tử trùng, tìm mẫu trùng, đó là tìm kim đáy biển, quan trọng nhất là thoạt nhìn mẫu trùng và tử trùng giống nhau như đúc, thần thức cũng thể phân biệt được, còn có thể làm gì? - Mộc Dịch đại nhân, còn có điểm thuộc hạ phải , công kích của Phệ Tâm Trùng là ăn! Là thôn phệ! Toại Hổ sắc mặt nghiêm túc . - Hả? hơn chút, năng lực thôn phệ của nó rất lợi hại đúng ? Hạ phẩm ma khí nó có thể ăn chứ? Lý Dương cười . - Có thể! Toại Hổ khẳng định. Lý Dương vốn chỉ đùa mà thôi, nghĩ đến Toại Hổ mặc nhiên trả lời như thế, những trong lòng chấn động, đối với Phệ Tâm Trùng càng thêm phần lo lắng. - Năng lực thôn phệ của nó mạnh đến mức nào? Lý Dương vội truy vấn. Toại Hổ lắc đầu : - lắm, nhưng theo thuộc hạ được biết, cho dù Phệ Tâm Trùng vừa mới có năng lực biến hóa thành người cũng có thể thôn phệ được hạ phẩm ma khí. Nghe Phệ Tâm Trùng cường đại nhất thôn phệ thượng phẩm ma khí rất dễ dàng. - Cả ma khí cũng có thể thôn phệ, làm sao đối phó Phệ Tâm Trùng đây? Lý Dương cười khổ. - Chân hỏa! Toại Hổ : - Cao thủ chân chính có thể dùng Tụ Lý Càn Khôn thu lấy mẫu trùng, sau đó lại dùng chân hỏa trong cơ thể trực tiếp luyện hóa, mẫu trùng sợ nhất chính là lửa! Lý Dương lúc này mới nở nụ cười, bản thân phải là có Túi Tiểu Càn Khôn hay sao? Nhưng... khó chắc, ai biết được mẫu trùng trong mỏ quặng Thiên Linh Thạch này rốt cuộc là cấp bậc nào? Nếu là cấp Ma Vương hay Ma Quân phải làm sao? Túi Tiểu Càn Khôn chẳng qua là trung phẩm ma khí, Phệ Tâm Trùng cường đại chân chính, Lý Dương căn bản có cách nào đem thu vào bên trong, đến lúc đó, Phệ Tâm Trùng công kích, Lý Dương có thể làm gì? - Toại Hổ, theo ta xuống xem. Lý Dương ra lệnh. Toại Hổ vội : - Đại nhân, chỉ có thể ở bên ngoài mà xem thôi, ngàn vạn lần thể tới gần sào huyệt của chúng. Toại Hổ đối với Phệ Tâm Trùng vẫn còn vô cùng sợ hãi. - Biết rồi. thôi! Lý Dương cười dẫn đầu thẳng vào cửa mỏ quặng Thiên Linh Thạch. Lý Dương có Thanh Vân, Phệ Tâm Trùng đúng là lợi hại, nhưng Lý Dương tin tốc độ của Phệ Tâm Trùng này có thể so sánh với Thanh Vân, dù sao Thanh Vân cũng là của Tiên Đế luyện thành. Toại Hổ hết sức cẩn thận theo sát bên cạnh Lý Dương, từng bước tiến vào cửa mỏ quặng Thiên Linh Thạch. Thông đạo trong mỏ rất ngoằn ngoèo, Lý Dương và Toại Hổ đều cực kỳ cẩn thận, trong thông đạo có dấu vết đào bới, thậm chí còn có thể thấy Thiên Linh Thạch ở sâu bên trong. Sau khi được chừng trăm mét, Lý Dương và Toại Hổ đều dừng lại. Linh thức của bọn họ đều phát ở ngoài mấy chục mét có sào huyệt Phệ Tâm Trùng cực lớn. - Trời ạ, ở đó có bao nhiêu Phệ Tâm Trùng vậy? Lý Dương kinh hãi, thần thức đảo qua, số lượng Phệ Tâm Trùng ít nhất là cả trăm triệu đơn vị, quá sức kinh khủng. Phía dưới thông đạo này mười mét, dĩ nhiên là sào huyệt của Phệ Tâm Trùng, Phệ Tâm Trùng vô cùng dày đặc, Phệ Tâm Trùng vô cùng , mỗi con cỡ như con muỗi, nhưng đám Phệ Tâm Trùng đó lại dày đặc che kín cả mấy vạn mét thông đạo. Đúng, mấy vạn mét. Cơ hồ trải ra khắp cả phía dưới hẻm núi, có thể như thế, phía dưới cả hẻm núi chính là sào huyệt của Phệ Tâm Trùng. - Đại nhân, số tử trùng Phệ Tâm Trùng đạt đến trăm vạn, mẫu trùng đó là cấp Ma Soái, đạt tới ngàn vạn, mẫu trùng đó là cấp Ma Vương, đạt tới trăm triệu, mẫu trùng đó là cấp Ma Quân, về phần mãu trùng cấp Ma Đế có bao nhiêu tử trùng, thuộc hạ cũng biết. Tử trùng ở nơi này có... Thanh của Toại Hồ trong thời khắc này bắt đầu run rẩy. trăm triệu? Thần thức Lý Dương đảo qua, vẫn còn chưa quét hoàn toàn, phát hơn vài tỷ tử trùng. Vậy thực tế số lượng cuối cùng là bao nhiêu, Lý Dương cũng biết. Tử trùng nhiều như thế, mẫu trùng trong đó rốt cuộc là cấp bậc gì? - Đại nhân, chừng trong đó có ít mẫu trùng, tử trùng của mỗi mẫu trùng tính ra bình quân cũng nhiều lắm. Toại Hổ tự an ủi mình. Nhưng chính cũng hiểu, điều đó phải là thực. Trong khối lượng trăm triệu khổng lồ đó, làm sao có thể có Phệ Tâm Trùng cường đại. - Có hơn cả trăm triệu tử trùng, mẫu trùng đó là cấp Ma Quân, nơi này nhiều tử trùng như vậy, hẳn là có mẫu trung cấp Ma Quân. Phệ Tâm Trùng vốn cực kỳ lợi hại, đối với cao thủ Ma giới đồng cấp, bình thường đều có thể thắng. Phệ Tâm Trùng cấp Ma Quân... Lý Dương trong lòng có chút hoảng sợ, dù là Hạng Vũ ở đây, có lẽ cũng phải đối thủ của Phệ Tâm Trùng cấp Ma Quân, hơn nữa Phệ Tâm Trùng ở đây cấp bậc gì còn biết chắc, thậm chí có khả năng có - Phệ Tâm Trùng cấp Ma Đế. - Chạy, mau chạy , sau này cũng đừng có đến đây nữa! Lý Dương ra lệnh tiếng, muốn cùng Toại Hổ thoát . - Đến địa bàn của ta, người còn muốn thoát sao? thanh sắc nhọn vang lên, Lý Dương vừa nghe thấy lập tức sắc mặt đại biến, Thanh Vân dưới chân xuất , tốc độ Thanh Vân đột nhiên tăng lên cực hạn, hóa thành làn khói xanh, liền muốn đào tẩu. - Ầm! Lý Dương hung hăng nện vào cấm chế vô hình, sau đó, Lý Dương liền phát cơ thể mình hoàn toàn thể cử động được, cổ năng lượng cường đại hãi nhân hoàn toàn cột chặt lấy ...
Quyển 8 - Chương 31 : Xuất thế cổ năng lượng kinh nhân hoàn toàn trói chặt Lý Dương lại, liên động cũng vô pháp nhúc nhích được chút nào. Lý Dương lúc này tâm thần chợt động, đem Thanh Vân thu vào trong cơ thể. Dựa vào Thanh Vân cũng thể thoát được, kinh khủng của đối phương có thể tưởng tượng được. Giờ phút này, Lý Dương còn vọng tưởng đến chuyện chạy trốn. Cái gì đến phải đến! - Vù! Cổ năng lượng ấy cuốn Lý Dương lại với Toại Hổ, với tốc độ như thiểm điện, phóng thẳng vào chỗ sâu thẳm trong thông đạo... Trăm mét, ngàn mét, vạn mét! biết vì sao, thần thức Lý Dương vốn phát vô số tử trùng, nhưng giờ biến mất thấy gì. Phải biết rằng, Phệ Tâm Trùng thần thức vừa mới phát tầng tầng lớp lớp dày đặc chiếm lĩnh vô số vị trí, nhưng bây giờ con cũng thấy. Chỉ có cách giải thích! Mẫu trùng thu tử trùng vào trong cơ thể. Thông đạo quanh co, Lý Dương chỉ có thể để mặc cho cổ năng lượng bao lấy bản thân, cách gì cử động được. Hôm nay, quyền quyết định sống chết của bản thân nằm tay của Phệ Tâm Trùng như thế nào? Phệ Tâm Trùng rốt cuộc cấp bậc gì? biết có mấy trăm triệu tử trùng, chí ít cũng là cấp Ma Quân. thể địch lại nổi, Lý Dương đoán như thế. “Rốt cuộc thông đạo này sâu bao nhiêu? Nó khoảng chừng đến mười vạn mét, dĩ nhiên vẫn còn tiếp tục!” Thần thức của Lý Dương vừa rồi chẳng qua chỉ tra thám mấy vạn mét hai bên tả hữu mà thôi, căn bản kiểm tra độ sâu, bây giờ nhìn lại, thông đạo này quá là sâu. Nhưng lại càng khiến Lý Dương khiếp sợ. ngừng xâm nhập, mười vạn mét, hai mươi vạn mét... Ước chừng ở khoảng cách trăm vạn mét, tòa cung điện cực kỳ hoa lệ xuất trước mặt Lý Dương. Cung điện vô cùng lộng lẫy, cao gần mười trượng, hoàn toàn do Thiên Linh Thạch tạo thành, đúng vậy, cả tòa cung cung điện hoàn toàn do Thiên Linh Thạch tạo thành. “Trời ạ, cung điện lớn như thế này ra phải tốn bao nhiêu Thiên Linh Thạch, hơn nữa, đều là Thiên Linh Thạch cực lớn, phải là loại khối khối .” Lý Dương thấy trong lòng chấn động. Những Thiên Linh Thạch thường gặp ở bên ngoài đều có dạng những khối , tuy nhiên tòa cung điện này đều được xây dựng bởi những tảng Thiên Linh Thạch to lớn, có kích cỡ đến hàng mét. Bình thường rất khó phát được những Thiên Linh Thạch lớn đến mức độ như vậy. Đột nhiên, hai đạo quang mang lạnh như băng phóng tới. Vừa thấy hai hắc giáp đại hán giữ cửa, thần thức Lý Dương đảo qua, khiếp sợ phát ra đối phương ngờ lại là cao thủ Ma Soái hậu kỳ. Hơn nữa, khí tức của Phệ Tâm Trùng cho Lý Dương biết hai hắc giáp đại hán đó chính là hình người do Phệ Tâm Trùng biến thành. Phệ Tâm Trùng Ma Soái hậu kỳ giữ cửa, chủ nhân trong cung điện này còn mạnh như thế nào nữa? - Hô! Năng lượng khổng lồ bao quanh Lý Dương và Toại Hổ đột nhiên biến mất, cả hai liền rơi xuống đất. bên, có hai Phệ Tâm Trùng trong hình dạng nam nữ về phía Lý Dương và Toại Hổ. Theo Lý Dương thấy, có vẻ nam nhân kia đối với nữ nhân bên cạnh có chút sợ hãi. Lý Dương biết rằng Phệ Tâm Trùng tộc thường sinh sống tụ hợp với nhau và theo chế độ mẫu hệ. Dù sao chỉ có Phệ Tâm Trùng tính nữ mới có thể sinh ra mẫu trùng. Phệ Tâm Trùng tính nam thể nào sanh dục, chỉ có thể có tử trùng của mình mà thôi. - Mộc Dịch đại nhân, nơi này rốt cuộc là địa phương nào? Toại Hổ giờ mới kinh hãi hỏi. - Nơi này có lẽ chình là đại bản doanh của Phệ Tâm Trùng a. mặt Lý Dương thoáng tia kinh hãi, vừa dùng thần thức đảo qua, nam nữ phía trước chính là cao thủ cấp Ma Vương. Người kia là Ma Vương tiền kỳ. Còn người nữ ngay cả cũng thể phát được. Phệ Tâm Trùng nữ thập phần mị, mặc chiến giáp phấn sắc, tới trước mặt Lý Dương, giọng cười : - Lý Dương, trong thánh điện, được dùng thần thức tra thám lung tung, nơi này người mạnh hơn ngươi rất nhiều. - Thánh điện? Lý Dương vừa nghe, liền hiểu ra. Tựa hồ cung điện này có thân phận bất phàm, nơi này cũng phải là địa phương bình thường, nữ nhân trước mắt bản thân cũng vô pháp tra ra được, ít nhất là Phệ Tâm Trùng Ma Vương trung kỳ. Phệ Tâm Trùng đối với cao thủ cùng cấp, thường đều thắng. Ước chừng tiểu nữ tử này có thể dễ dàng xưng bá ở dãy Phiêu Tuyết Sơn rồi. Nhưng, tại sao Phệ Tâm Trùng này xưng bá Phiêu Tuyết Sơn, mà lại ở dưới mặt đất? Đột nhiên, Lý Dương trợn trừng hai mắt. - Ngươi gọi ta là Lý Dương? Ngươi làm sao biết tên ta?” Lý Dương kinh hãi, bây giờ mới phát ra, ngay từ đầu nữ tử mặc chiến giáp phấn sắc cũng xưng hô với mình là Lý Dương. - Kỳ quái lắm sao? Thánh chủ đóng giữ lãnh địa bằng 10% đất đai của Xi Vưu Đại Tôn, như vậy khu vực vô cùng rộng lớn nằm dưới khống chế của Thánh chủ. Thánh chủ chỗ nào là biết, chỗ nào là thể, tên của ngươi, Thánh chủ tự nhiên cũng biết thôi. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc nhắc tới “Thánh chủ” có vẻ thập phần kính ngưỡng. Lý Dương khẽ nhướng mày, Xi Vưu Đại Tôn tổng lĩnh trung ương nguyên vực rộng lớn khôn cùng, theo lời của nữ tử này phần mười phạm vi đó thuộc khống chế của vị Thánh chủ này, hiển nhiên, vị Thánh chủ này ở Ma giới cũng là nhân vật phi thường. (đoạn này xin phép sửa lại nguyên tác chút ít cho thống nhất nội dung truyện – vandai79) - Thánh chủ là ai? Lý Dương hỏi. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc sắc mặt lạnh lẽo: - Lý Dương, đừng có dò hỏi lung tung, theo ta. Trong thánh điện, người cẩn thận đánh mất tính mạng, đừng trách tỷ tỷ nhắc nhở ngươi. Lý Dương đến giờ cũng biết, thánh điện này chính là thánh địa của cả Phệ Tâm Trùng tộc. Phệ Tâm Trùng tộc trải rộng khắp nơi ở Ma giới, thậm chí còn vượt qua cả phạm vi Ma giới, tràn sang cả giới và Minh giới. Nhưng mỗi Phệ Tâm Trùng, khi có được thánh điện chiếu gọi, đều bất kể mọi thứ chạy đến đây. Bởi vì, mẫu thân của tất cả Phệ Tâm Trùng - Thánh chủ chủ nhân là ở đây. Thánh chủ chính là mẫu thân của Phệ Tâm Trùng tộc, bà là phệ chủ trùng đầu tiên. Từ khi lục giới sơ khai đản sanh, bà sinh ra ít Phệ Tâm Trùng, cũng tổ mẫu cả Phệ Tâm Trùng tộc. Cung điện này sau đó cũng trở thành nơi thánh điện. “Những tên gác cửa kia đều là cao thủ cấp Ma Vương sao?” Lý Dương trong lòng rúng động, trời ạ, quá là mạnh mẽ, mỗi người đều lợi hại khủng khiếp, chính mình còn ở Phiêu Tuyết Sơn kiêu ngạo bất khả nhất thế, biết rằng nằm ngay dưới chân, tùy tiện đưa ra cao thủ cũng có thể diệt được mình. Theo nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc, Lý Dương, Toại Hổ đến trước lầu các bày trí rất trang nhã. - Mộc Dịch đại nhân, chúng ta bây giờ nên làm sao đây? Toại Hổ truyền cho Lý Dương. có vẻ có chút khẩn trương. - Nơi này chính là thánh điện của Phệ Tâm Trùng tộc, tự nhiên là chốn phi thường, ngay cả Phệ Tâm Trùng cấp Ma Vương còn dùng để gác cửa, có thể tưởng tượng cao thủ nơi này rốt cuộc hùng mạnh cỡ nào. Chúng ta ở đây vẫn còn an ổn chút, có trốn cũng thoát đâu. Lý Dương chỉ có thể như vậy. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc cũng đứng trước lầu các này, vào bên trong. - Lúc nào vào? Lý Dương truyền với ta. Nữ nhân mang chiến giáp phấn sắc trừng mắt nhìn Lý Dương, khiển trách: - Đừng có gấp, chờ Thánh chủ đại nhân triệu kiến, Thánh chủ đại nhân tại nghỉ ngơi. Chẳng ai biết Thánh chủ đại nhân lần nghỉ ngơi cần bao nhiêu thời gian. Lý Dương nghĩ dù sao cũng rất dài, thậm chí bắt đầu nhắm mắt nghiên cứu Ma Thần Lục Tuyệt. Bỗng nhiên… - Thánh chủ đại nhân cho người tiến vào rồi. Còn mau vào! Lý Dương chỉ cảm thấy mình bị đẩy cái, lúc này mới bừng tỉnh, liền thấy hoàng y mỹ nữ đến bên cạnh. Từ hoàng y nữ tử đó tỏa ra khí thế uy nghiêm, tuy mơ hồ nhưng làm cho Lý Dương cũng cảm thấy kinh hãi. uy nghiêm đó thậm chí còn mạnh hơn cả Hạng Vũ. “Cấp Ma Quân!” Lý Dương trong lòng run lên. Hoàng y nữ tử trước mắt ít nhất là cấp Ma Quân, xem ra cung điện này quả nhiên là cao thủ vô số. - Thánh chủ có lệnh, triệu Lý Dương vào, còn mau vào? Hoàng y nữ tử lạnh nhạt , Lý Dương nghe lệnh, lập tức theo hoàng y nữ tử ấy vào trong lầu các. Còn Toại Hổ vẫn ở lại ngoài cửa, được vào trong, dù sao Thánh chủ cũng cho triệu Toại Hổ. Vào trong lầu các, Lý Dương đột nhiên thấy trước mắt sáng ngời. Đỏ, cam, vàng, xanh sẫm, xanh nhạt, lam, tím bảy màu, có tất cả bảy mỹ tử, hoàng y mỹ nữ vừa rồi chính là người trong số đó, bảy mỹ nữ đứng dưới thềm đá, thềm đá là cái giường màu hồng. Bên trái giường là vị bạch y mỹ nữ che mặt như thiên thần, bên phải là vị hắc y mỹ nữ, cũng che mặt, nhưng trông rất lạnh lùng. Còn giường là thân hình vô cùng quyến rũ, nhưng Lý Dương thể nào nhìn mặt mũi của người đó sau bức màn sa màu hồng nhạt. chỉ mơ hồ cảm nhận được khí thế mạnh mẽ từ từ tỏa ra từ chiếc giường đó. Khí thế đó như thực thể hữu hình nhằm vào Lý Dương. Như chiếc lá bị cuốn trong cơn cuồng phong, hoặc giả như chiếc thuyền con trước phong ba bão tố, Lý Dương cảm thấy chấn động dữ dội, khác biệt quá lớn, căn bản là cùng đẳng cấp. Luồng khí thế đó như ép phải quỵ xuống, nhưng Lý Dương vẫn kiên trì chống lại, vì lòng tự tôn của . Dưới áp lực của từng luống khí thế ấy, nguyên thần vốn cứng rắn như đá của cũng có chút chấn động. Nếu như khác biệt quá lớn, thậm chí khí thế này có thể đánh tan nguyên thần. - Xuy xuy... Từng đạo hắc sắc điện mang bắt đầu điên cuồng xâm nhập vào trong năng lượng của nguyên thần, dưới sức ép từ bên ngoài, nguyên thần bắt đầu biến đổi, thậm chí biến đổi với tốc độ rất kinh khủng. Với biến đổi điên cuồng đó, Lý Dương cảm thấy dường như có thể chế ngự áp lực của luồng khí thế kia càng lúc càng dễ dàng hơn. - Cái gì? Đột nhiên, có tiếng vọng ra từ giường, thanh kia lại vô cùng mê hoặc lòng người, khiến người ta khỏi xao xuyến. Bỗng nhiên áp lực của luồng khí thế đó mạnh hẳn lên. - Xuy xuy... Lúc này, tốc độ biến đổi của nguyên thần nhanh gấp hàng trăm lần bình thường, thậm chí càng lúc càng nhanh. Áp lực của khí thế càng lớn, biến đổi của nguyên thần càng mãnh liệt. Thốt nhiên, Lý Dương cảm thấy vô cùng đau đớn, cơn đau bộc phát từ trong cơ thể, từ nơi sâu thẳm của linh hồn. Tốc độ biến đổi quá nhanh, vượt quá sức chịu đựng của nguyên thần. Đúng lúc đó, những đạo hắc sắc điện mang nhanh chóng tiến nhập vào nguyên thần Lý Dương. Ngay tại thời điểm đạt đến giới hạn, cuối cùng nguyên thần được biến đổi hoàn toàn. Lúc này, lục giới phát sinh biến đổi lớn. - Oanh long long... Tại Ma giới, chín tầng trời, trong khoảng hỗn độn ở Ma thần cung, Hỏa thần cung, Thủy thần cung, từng ánh chớp mang theo năng lượng khủng bố xé rách bầu trời trong cơn cuồng phong. Trong gian hỗn độn ngừng xoay chuyển, khiến người ta khỏi run sợ. - Ân? Trong hỗn độn sao lại phát sinh biến đổi lớn như thế? Trong Ma thần cung, thanh y trung niên ngẩng mặt nhìn khoảng hỗn độn, liền đưa tay điểm cái, lập tức ngăn chặn toàn bộ những tia chớp khủng bố cho đánh xuống Ma thần cung. hồng phát đại hán với hỏa diễm ấn ký mi tâm chợt xuất trong Ma thần cung, người này hỏi thanh y trung niên: - Đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Sao trong gian hỗn độn lại xảy ra biến đổi như vậy? Lại lục phát đại hán với thủy lưu ấn ký mi tâm xuất tại Ma thần cung, với hồng phát đại hán mang hỏa diễm ấn ký: - Tam Bắc, ngươi cũng đến rồi, ta đối với biến đổi kinh thiên này cũng thể lý giải được, bấm ngón tay bói thử cũng có kết quả. - Có lẽ chỉ có sư phụ mới biết được. Thanh y trung niên bỗng nhiên cất tiếng. Bàn Cổ khai thiên lập địa, dựng nên lục giới, bên lục giới là chín tầng trời, nhưng chín tầng trời vẫn là khoảng hỗn độn. Nếu như Bàn Cổ còn tại thế, có thể ông ta lại sáng tạo ra thế giới mới bên trong hỗn độn. Cảm ngộ được cảnh giới đại viên mãn của Thái cực vô thượng, trở thành Đại Tôn, như bọn Xi Vưu, Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên tôn…, cùng lắm cũng chỉ là gia nhập vào thế giới vĩnh hằng, thân thể bất diệt. Nhưng muốn khai thiên lập địa, sáng tạo thế giới phải cảm ngộ được hỗn độn đại la thiên đạo. Từ xưa đến nay, cảm ngộ hỗn độn địa la thiên đạo chỉ có hai người là Bàn Cổ và Hồng Quân đạo nhân mà thôi. Bàn Cổ chết, trở thành trong Tam Thanh, cùng với Ma thần Xi Vưu, hôm nay có khả năng khai thiên lập địa cũng chỉ có Hồng Quân đạo nhân mà thôi. Tiên giới chín tầng trời, trong gian hỗn độn cũng có tia chớp xẹt qua, năng lượng khủng khiếp khiến lòng người rúng động. Trong hỗn độn này, vẫn có ba người ở đây. - Đại sư huynh, bình thường gian hỗn độn cũng có chớp đánh, nhưng có bao giờ xuất tia chớp kinh khủng như thế này đâu, tia chớp thế này, ngay cả cao thủ Tiên Đế hậu kỳ, ước chừng cũng chỉ cần tích tắc là hóa thành tro bụi. Bọn họ ba người ở đây, nhưng tia chớp vẫn thể đánh tới gần được. Thông Thiên đô chủ cũng : - Thần thức của ta quét khắp cả lục giới, gian hỗn độn bầu trời lục giới đều có biến hóa như thế. Năm đó hỗn độn kim linh xuất thế, thanh thế cũng khinh khủng như thế này, phát sinh biến hóa trong hỗn độn, rốt cuộc biểu thị cái gì đây? Đại sư huynh, huynh có biết nguyên nhân ? Lão Tử lắc đầu : - biết, ta vốn chuẩn bị tính thử xem thế nào, nhưng biết vì sao, căn bản cách nào tính ra cuối cùng những tia chớp này biểu thị cho cái gì? Có lẽ chỉ có sư phụ biết chăng? Sư phụ mà Lão Tử đề cập đến, chính là sư phụ mà Đại Tôn cả lục giới đều công nhận - Hồng Quân đạo nhân, người duy nhất nay ở lục giới chứng đắc hỗn độn đại la thiên đạo. Vô luận là Phục Hi, Nữ Oa của giới, hay là hai vị Đại Tôn A Di Đà Phật, Chuẩn Đề đạo nhân của Phật giới, cũng đều kính nể. Nên biết rằng, đạt đến Đại Tôn, chỉ bấm đốt ngón tay, ngay cả vận mệnh của Tiên Đế, Ma Đế cũng có thể tính ra cực kỳ ràng chính xác. Nhưng lần này gian hỗn độn phát sinh biến đổi lớn, bọn họ vẫn thể tính được gì. Thực ra xảy ra chuyện gì, tại sao trong gian hỗn độn lại phát sinh biến hóa dữ dội như vậy? chỉ ở lục giới, mà ngay cả Phàm Nhân giới cơ bản nhất, trong vũ trụ khôn cùng, cũng có chớp đánh liên miên, vang vọng cả vũ trụ, các đại tinh cầu, vô số người tu chân cũng phát năng lượng trong trời đất có biến đổi lớn, tất cả mọi người đều kinh hãi thôi. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? ai biết, có lẽ chỉ có Hồng Quân đạo nhân thần bí là biết được.
Quyển 8 - Chương 32 : Thuế biến hậu đích Lý Dương Lý Dương mi tâm phát xuất đạo đạo hắc mang, hắc sắc điện quang kinh khủng, từng đạo hắc sắc hỗn độn khí lưu vờn quanh hắc sắc điện quang, rồi đạo tia chớp ấn ký màu đen xuất tại mi tâm của Lý Dương, sau đó lại biến mất khôn thấy đâu nữa. Đồng thời, đạo hắc sắc thiểm diệm năng lượng từ ấn kí tia chớp màu đen trực tiếp bắn vào trong nguyên thần của Lý Dương Kể cả Thánh Chủ ở bên trong và những người khác chỉ thấy mi tâm Lý Dương xuất đạo hắc khí, sau đó liền biến mất thấy nữa, phảng phất tượng ấn đường biến thành màu đen bình thường, bất quá trong nháy mắt, đạo hắc khí liền biến mất., Lý Dương, trong đan điền. - Hưu hưu… chịu khống chế, Dương đao phách căn bản chịu khống chế của Lý Dương mà điên cuồng xoay tròn, Chu Thiên Càn Khôn viên cầu bắt đầu xoay tròn, Thất Diệu Tinh Cực tự động dựa theo Như Phong Tự Bế quỹ tích của hỗn độn khí lưu vận chuyển. Chính xác mà , giờ phút này Thất Diệu Tinh Cực vận chuyển theo quỹ tích càng thêm huyển ảo so với Như Phong Tự bế trong hỗn độn khí lưu vận chuyển quỹ tích còn huyền ảo hơn. Dương đao phách phân biệt chủ đao phách, công kích đao phách. Chủ đao phách bên trong chứa nguyên thần, công kích đao phác chuẩn bị thành vũ khí công kích. Giờ phút này hắc sắc thiểm điện điên cuồng tiến vào trong chủ đao phách. Trong chủ đao phách, nguyên thần hấp thu đại bộ phận hắc sắc điện mang. Còn thừa bộ phận hắc sắc thểm điện điện mang bám vào mặt ngoài đao phách. - Hưu hưu… Vận chuyển cực nhanh, Dương đao phách phun ra nuốt vào, hắc sắc thiểm điện từ chủ đao phách chuyển nửa sang công kích đao phách, hắc sắc thiểm điện bắt đầu dung hợp vào thanh sắc điện quang ở mặt ngoài đao phách, sau đó thanh sắc điện quang biến thành hắc sắc điện quang. Hai thanh thâm lam đao phách, đao phách thân có hắc sắc điện quang. Lý Dương đột nhiên bừng tỉnh, con mắt mở ra, thần thức cũng chịu khống chế, điên cuồng rít gào... - Ma Đế hậu kỳ! Lý Dương khiếp sợ phát . Chính mình cũng phát công lực tu vi của Thánh Chủ đồng thời cũng khiếp sợ đối với vị thánh chủ xinh đẹp này. Bộ dáng của nàng thậm chí làm Lý Dương trong lòng chấn chiến, Đệ nhất phản ứng, Lý Dương khiếp sợ dung mạo xinh đẹp của Thánh Chủ, vượt xa những mỹ nữ Lý Dương từng gặp qua. Đệ nhị phản ứng, Lý Dương khiếp sợ vì công lực của vị Thánh Chủ xinh đẹp này, đạt tới Ma Đế hậu kỳ, đó chính là chỉ dưới Đại Tôn a, tu vị của vị thánh chủ kinh khủng đến bậc này. Đệ tam phản ứng… "Sao ta lại có thể nhận ra? Ma Đế hậu kỳ cao thủ a, thần thức của ta làm thế nào mà phát Ma Đế hậu kỳ cao thủ? Làm sao có thể? Tâm thần tu vi của ta phải là Ma Vương trung kỳ sao? Làm sao thần thức lại có thể xem thấu thực lực của cao thủ Ma Đế hậu kỳ!" Lý Dương kinh ngạc, cách nào hiểu được rốt cuộc xảy ra cái gì. Thần thức tỏa ra, Lý Dương phát phạm vi tu tìm tòi của thần thức cũng có biến hóa, vẫn giống như phạm vi ở quá khứ, cách khác, tu vi thâm thần của mình hề tăng cường. Nhưng vì sao nguyên thần của mình có thể dễ dàng phát cao thủ công lực đạt tới Ma Đế hậu kỳ. Thậm chí cửu đại mỹ nữ trong phòng cũng dễ dàng phát . Xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử thất sắc y phục của bảy mỹ nữ đều là cao thủ cấp bậc Ma Quân, có Ma Quân tiền kỳ, cũng có Ma Quân trung kỳ. Về phần hắc y và bạch y mỹ nữ đều là cao thủ đạt tới Ma Quân hậu kỳ đỉnh phong. - Vãn bối Lý Dương ra mắt tiền bối! Lý Dương chắp tay . - Làm càn. Nhìn thấy thánh chủ mà còn quỳ xuống! Thanh tiêm tế từ mỹ nữ mặc hắc y che mặt truyền tới. Nhưng Lý Dương vẫn mỉm cười, căn bản quỳ xuống. - Công lực là Ma Tướng hậu kỳ. Tâm thần tu vi cũng tệ lắm, cũng có Ma Vương hậu kỳ. Thanh ân từ noãn sàng truyền đến, lập tức sa trướng hé mở, vị mỹ nữa mặc phấn hồng sắc từ noãn sàng xuống. Lý Dương con mắt có chút bế khởi, khống chế chút tâm thần. Vị thánh chủ quá hấp dẫn, nàng quả thực xinh đẹp động lòng người, nếu phải nguyên thần Lý Dương biến đổi, bản chất thay đổi so với trước, có khả năng chống cự hấp dẫn của Thánh chủ. Bàn Cổ khai thiên tích địa, lục giới mới thánh lập, đản sanh duy nhất Phệ Tâm Trùng, hấp thu thiên địa tinh hoa, tu luyện tới vô số năm, trải qua mấy lân Tiên Ma đại chiến, thậm chí tại Tiên Ma đại chiến lập kỳ công, cũng nhân cơ hội nuốt chửng thần khí của Nguyên Thủy Thiên Tôn là Lưu Ly Bình. Lưu Ly Bình chẳng những có công hiệu càn khôn đại thôn thiên phệ địa, đồng thời bên trong còn có Tam Quang Thần Thủy. Trận chiến ấy, Xi Vưu Đại Tôn mừng rỡ, ban danh Phệ Tâm Trùng là Lưu Ly, từ đó Ma Đế Lưu Ly liền trở thành trợ thủ số số hai của Xi Vưu Đại Tôn. Cũng là chiến tướng Xi Vưu Đại Tôn tối sủng, may mắn có Xi Vưu Đại Tôn bảo hộ, nếu Nguyên Thủy Thiên Tôn sớm diệt Lưu Ly. Lưu Ly thân là thánh chủ của Phệ Tâm Trùng nhất tộc, tự nhiên ở trong thánh điện. - Con mắt tiểu tử này sao lại ... Lưu Ly có loại cảm giác, phảng phất Lý Dương có thể nhìn thấu nàng, Lưu Ly thấy tực cười "Buồn cười, mặc dù tâm thần tu vi cũng khá, nhưng cũng chỉ là Ma Vương trung kỳ, làm sao có thể nhìn thấu được ta?" Nguyên thần Lý Dương cải biến, bản chất của nguyên thần xảy ra biến hóa, tâm thần và công lực lại có gì thay đổi. Lưu Ly căn bản cách nào phát biến hóa của nguyên thần Lý Dương, cho dù dùng thần thức kiểm tra, cũng chỉ thấy được tâm thần tu vi và công lực tu vi mà thôi. Nguyên thần linh mẫn, tâm thần còn lại là tinh thần năng lượng. Tinh thần năng lượng khó có thể cảm giác được, chỉ có thể đối với thiên đạo, đối với tự nhiên lãnh ngộ, nhận được đột phá, ngừng phát triển. Tâm thần phát triển, cũng khiến nguyên thần linh hồn chậm rãi biến đổi mà thôi. cách khác, tu luyện giả bình thường tâm thần tu vi đề cao cũng khiến nguyên thần biến đổi. Có thể giải thích như thế này “Công lực tu vi của bản thân rất dễ dàng gia tăng, chỉ cần hấp thu tu luyện là được. Tâm thần tu vi gia tăng khó hơn rất nhiều, phải hiểu được thiên đạo, hiểu được tự nhiên. Khó khăn nhất lại là nguyên thần biến đổi, làm linh mẫn hồn biến đổi. Nguyên thần biến đổi, chỉ có thể dựa vào tâm thần tu vi gia tăng thong thả xúc tiến. Căn bản có biện pháp xúc tiến.” Nguyên thần biến đổi, chính là mọi tu luyện giả đều mong muốn. Lý Dương lại trực tiếp có ngoại lực dẫn đạo, làm nguyên thần biến đổi, đó là cực kỳ hiếm thấy, là chuyện căn bản cách nào tưởng tượng. Nguyên thần là tối bản chất, nặng yếu nhất. Chỉ cần nguyên thần bất diệt tức là chết. Từ điểm đó có thể tưởng tượng tầm quan trọng của nguyên thần. Nhưng nguyên thần của Lý Dương biến đổi thành công, thậm chí so với nguyên thần của cao thủ Ma Đế hậu kỳ Lưu Ly bản chất còn cao hơn. và tu luyện giả bình thường trái ngược. Từ giờ trở , nguyên thần giúp cho tâm thần cùng với công lực tăng cường cực nhanh. Lý Dương nguyên thần mặc dù biến đổi thành công, nhưng là nguyên thần bất diệt, tức bất tử. Nguyên thần chỉ có thể cam đoan Lý Dương bất tử. Lý Dương công kích cũng là dựa vào tâm thần, dựa vào công lực. Tâm thần công kích hoặc là cơ thể công kích, hoặc là năng lượng công kích. Nguyên thần lại cách nào công kích, nguyên thần chỉ là tối bản chất của tánh mạng mà thôi. Tiên giới Tam Thanh là do nguyên thần Bàn Cổ chia ba phần. Tam Thanh gồm Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ, Nguyên Thủy Thiên Tôn đều là nguyên thần mạnh mẽ do trời sinh, đây là thiên phú. Hỗn độn Ngũ hành chi linh cũng là nguyên thần mạnh mẽ, bọn họ đều có ưu thế trời cho, cho nên tốc độ tu luyện cực nhanh. Lý Dương cũng là người như vậy. bây giờ cũng là nguyên thần trời ban mạnh mẽ, tu luyện cũng rất nhanh. Tỷ như hỗn độn kim linh - giới Tề Thiên đại thánh Mỹ Hầy Vương Tôn Ngộ , đó là dưa vào trời sanh hỗn độn kim linh, bản chất của nguyên thần chính là hỗn độn kim linh, tự nhiên tu luyện nhanh tới mức kinh người. Lý Dương sau này cũng như thế. Bất quá, tại tiên thiên thương chính mình ưu thế chỉ có mấy người, Bàn Cổ nguyên thần phân ba là Tam Thanh, thân thể là Xi Vưu, Khai thiên tích địa có được hỗn độn ngũ hành chi linh, bây giới trong hỗn độn ngũ hành chi linh có tứ linh thành Đại Tôn, còn lại hỗn độn kim linh Tôn Ngộ cũng tới Đế đỉnh phong, cũng chỉ thiếu có bước là thành Đại Tôn. Khai thiên tich địa thành lục giới. Thế giới lấy ngũ hành làm gốc, hỗn độn ngũ hành chi linh tự nhiên hơn được ba phần nguyên thần của Bàn Cổ, thân thể truyện thừa, cũng hơn được. Lý Dương thay đổi nguyên thần mà thiên địa lại biến hóa kịch liệt… Lý Dương là cái gì? Tựa hồ, từ khi khai thiên tích đại có đản sanh cái gì có thể cao hơn hỗn độn chi linh a. Lý Dương nguyên thần thay đổi nhưng phương diện công kích lại tăng, bất quá cũng cần lo lắng, nguyên thần biến đổi thành công khiến tâm thần và công lực tiến bộ nhanh hơn. Trong Thánh Điện lầu các. - Lý Dương, ngươi vì sao cho người xâm nhâp khu vực tộc của ra? Lưu Ly chậm rãi tới trước mặt Lý Dương, mỹ mục tản ra quang mang hấp dẫn nhè , ánh mắt làm Lý Dương trong lòng run lên, nhưng Lý Dương biết, người con xinh đẹp trước mắt nắm giữ quyền sinh sát bản thân mình, Nguyên thần biến đổi, Lý Dương tự biết công kích và phòng ngự đề cao, đối mặt với Ma Đế hậu ký cao thủ, Lý Dương căn bản có lực phản kháng, Lưu Ly song nhãn tản ra mộng ảo quang mang, nhìn thẳng vào Lý Dương. "Thánh chủ này chính là cao thủ Ma Đế hậy kỳ, lần này rơi vào tả ả, ta cũng là sinh tử nắm được." Lý Dương trong lòng bất an, giờ phút này căn bản biết biến hóa của nguyên thần mình, như trước bị vây trong sợ hãi lúc tiến nhập thánh điện. người công lực còn đến Ma Vương tiểu nhân vật, gặp phải Ma Đế hậu kỳ cao thủ, sinh tử do mình nữa! "Nếu hôm nay chết , ta làm sao có thể nhìn thấy Tuyết nữa?" Lý Dương trong lòng có điểm sợ hãi, phải sợ hãi tử vong, sợ chính mình thấy được Khương Tuyết. Vừa mới cười , Lưu Ly đột nhiên thanh lạnh lùng : - Ta hỏi ngươi, sao lại trả lời? Rốt cuộc ai cho ngươi lá gan, cũng dám xâm nhập khu vực tộc của ta. Giờ phút này Lưu Ly giống như địa ngục La Sát, vô tình, lạnh như băng. Lưu Ly con mắt lạnh lẽo, cổ sát khí tự nhiên bộc phát ra như muốn giết Lý Dương. Lý Dương chấn động, lập tức thanh tỉnh, lúc này đáp: - Người của vãn bối phát Thiên Linh Thạch quáng mạch, Thiên Linh Thạch chính là loại quáng thạch trân quý, vãn bối tự nhiên cho người đào bới, nào biết lại xâm nhập khu vực của tiền bối. Hy vọng tiền bối có thể tha thứ. - Sao? Như vậy à, tựa hồ thể trách ngươi a. Lưu Ly khôi phục lại vẻ bộ dáng tươi cười. Lý Dương trong lòng thầm thở phào. Lưu Ly đột nhiên sắc mặt lãnh khốc đứng lên : - Khu vực của tộc ra, ngoại tộc nhân có cho phép của ta, tự tiện tiến vào, nhất luận tử tội! Cho nên, ngươi chết! xong, đạo hắc quang hướng tới Lý Dương. Nguyên thần đảo qua, phát hắc quang năng lượng cực mạnh, Lý Dương run sợ trong lòng. Năng lượng rất mạnh, thậm chí Chiến Thần Ngõa cũng thể so sánh. cách khác, hắc quang rất có thể là thần khí, - Hưu… Cước đạp Thanh Vân, nhanh chóng bay tới cửu thiên, Lý Dương giờ phút này dưới chân xuất Thanh Vân, liền muốn chạy trốn, bởi vì căn bản muốn chết, phải sợ chết, chỉ là thể chết được, nhìn thấy Tuyết, Lý Dương chết cam lòng. - Ngươi trốn được sao? Lưu Ly cười lạnh, tay áo vung lên, cỗ năng lượng kinh khủng lập tức trói buộc, Lý Dương cảm thấy bản thân cử động chút cũng được, so với ngoại giới bị trói buộc hiệu quả giống nhau. - Thanh Vân? Lý Dương, xem ra ngươi kết giao với ít nhân vật, cũng có đế cấp cao thủ. Lưu Ly mỉm cười , giờ phút này Lý Dương thể cử động, chỉ có thể nháy con mắt hoặc là trương trương miệng mà thôi. Lý Dương trong lòng khẽ động " chừng ma đầu này nể mặt Tiên Đế, có thể giết ta." - Hừ, là Tiên Đế sao? Năm đó ta Lưu Ly tới Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng dám đắc tội, cũng từng giết qua Tiên Đế, cho dù là ai? Thậm chí là Thiên Nhàn có lục đại phân thân, ta cũng để ý tới. Lưu Ly quan tâm . Bất quá, Lưu Ly biết, Thanh Vân quả là của Tiên Đế Thiên Nhàn. - Ngoại tộc nhân xâm nhập khu vực tộc của ta, giết tha! xong, theo tiếng rít bén nhọn, đạo hắc quang hoa phá gian trực tiếp hương Lý Dương, Lưu Ly giờ phút này gương mặt lãnh khốc, căn bản có ý nương tay. Cử động cũng được, Lý Dương chỉ có thể khổ sở nhắm mắt lại "Tuyết, xin lỗi nàng." Đối mặt với hắc quang, Lý Dương căn bản cách nào tránh né, chỉ có thể bị giết. Nhắm mắt lại, lúc lâu sau, cũng thấy đau đớn, Lý Dương nghi hoặc mở mắt, khiếp sợ nhìn hắc quang ở trước mặt mình, phỏng chừng Lưu Ly tâm ý vừa động, liền biến chính mình thành mây khói. Giờ phút này, Lưu Ly vẻ mặt tươi cười: - Bất quá, quy củ là do ta định, ta chính là chủ nhân thánh điện, thay đổi cũng chỉ là câu , muốn giết ngươi, muốn tha cho ngươi đều là câu của ta. Lý Dương quả dở khóc dở cười, Lưu Ly quả trêu mình, hồi muốn giết mình, hồi cho mình hy vọng, hồi động thủ, hồi dừng tay, bây giờ lại cấp cho mình hy vọng. Lý Dương căn bản thể lường trước được. - Muốn giết giết, cứ hạ lệnh , đừng trêu ta như thé. Là người có cá tính, Lý Dương nổi giận, trực tiếp . Lưu Ly vừa nghe, cười quyến rũ : Ai nha, tức giận sao? Phẫn nộ sao? Hảo hào khí a! Rồi đột nhiên thanh lại thay đổi, Lưu Ly lạnh lùng đứng lên: - Hào khí như thế, vậy chết thôi! ngón tay tụ, cỗ tê tâm liệt phế thống khổ phủ xuống người Lý Dương Lập tức, Lý Dương liền biến mất ở lầu các. - Tiểu đệ đệ này vẫn còn cứng đầu, ân, sau này có thời gian tìm chơi đùa. Lưu Ly giống như tiểu nương, miệng cười , bên cạnh cửu đại thị giả mĩ nữ nhìn nàng, trong lòng cũng khẽ động, mị hoặc của Lưu Ly đến đàn bà, phụ nữ cũng khó có thể ngăn cản. Lưu Ly là Ma Đế hậu kỳ cao thủ, hơn nữa là thuộc hạ của Xi Vưu Đại Tôn, tự nhiên đối với đệ tử Xi Vưu Đại Tôn là Hạng Vũ rất quen thuộc. Lúc Hạng Vũ tại Phiêu Tuyết sơn mạch Lưu Ly liền phát Lý Dương và Hạng Vũ, chú ý tới hai người, biết Hạng Vũ và Lý Dương là hảo huynh đệ, Lưu Ly lần này tương Lý Dương hý lộng, bất quá là dọa Lý Dương mà thôi.