Thốn mang - Ngã Cật Tây Hồng Thị(443c)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 6 - Chương 27:phúc hề họa hề
      Nghe Tiêu Diêu tán nhân như vậy, Lý Dương ngẩn ra, nhưng thấy ánh mắt của Tiêu Diêu tán nhân, liền hiểu được tâm tư của nghĩa phụ.
      Nhìn hai mắt hồng lên của Nam Cung Lam và Tằng Phong, Lý Dương thầm cảm thán: “Thần kiếm Tử Điện trước mặt, chắc rằng bọn người Nam Cung Lam, Tằng Phong giết sạch mọi người ở đây để cướp đoạt nó”. Lập tức ánh mắt kiên định của Lý Dương nhìn về phía Tiêu Diêu tán nhân.
      “Nghĩa phụ, người yên tâm, con vào”.
      Tiêu Diêu tán nhân lộ ra nụ cười .
      “Nghĩa phụ, người nên cẩn thận!”
      Lý Dương nhìn về phía bọn người Tằng Phong, Nam Cung Lam mắt hồng lên, ra dấu nhắc nhở nghĩa phụ.
      Tiêu Diêu tán nhân khẽ cười, gật gật đầu, thân hình lóe lên, phi vào bên trong, Lý Dương chỉ an tâm đứng bên ngoài hang động mà xem tình phát sinh khi tranh đoạt thần kiếm.
      Trong động trống rỗng.
      “Tích tách, tích tách!” Tiếng nước vang lên trong sơn động, Lý Dương thậm chí cảm thấy mùi vị thanh tân của các đám rêu màu bích lục, nó phảng phất như mang theo khí tức của những giọt sương.
      Ở giữa hang động.
      Thanh cổ kiếm tử sắc được cắm khối đá đen lớn, tử sắc điện xà nhiễu loạn, kiếm khí tung hoành, nhưng đều bị quầng sáng màu trắng bao lấy hoàn toàn.
      “Oành!” “Oành!” “Oành!” “Oành!”
      Đám người Nam Cung Lam, Tằng Phong như thiểm điện xông lên công kích vào quầng sáng màu trắng, hiển nhiên là muốn kích phá quầng sáng màu trắng đó, đoạt lấy thần kiếm.
      ra chỗ khác!”
      Nam Cung Lam xuất ra đạo kiếm quang, bạch mi lão giả lập tức lâm vào tình trạng nguy hiểm, nghe “Xoạt” tiếng, y phục của bạch y lão giả bị chém nát. Máu tươi bắn tung tóe, bạch mi lão giả lập tức lùi lại cả chục thước.
      Tằng Phong, Hữu Di cũng chiêu cực, từng đạo kiếm quang chém về phía đám người Thiết Oa chân nhân, hiển nhiên là muốn giết hoặc đánh cho tàn phế đám người này, nếu khi Đại La Kim tiên tranh đoạt thần kiếm, cũng thể cảnh giác.
      “Vù!”
      Tiêu Diêu tán nhân xuất kiếm, Ngọc Minh chân nhân nhãn thần trở nên tán loạn. Tâm thần hoàn toàn bị chấn nát.
      “Bùng!”
      Thân thể Ngọc Minh chân nhân bị nổ tung, máu thịt tung tóe, dưới Kiếm Chi Bi Sát của Tiêu Diêu tán nhân, Ngọc Minh chân nhân lập tức bị đánh thành tro bụi, Tiêu Diêu tán nhân vung tay đạo quang mang lóe lên, Quy Nguyên châu vào tay lão.
      “Ngọc Minh!”
      Tằng Phong đột nhiên thấy việc xảy ra, tức trong mắt lóe lên những tia tức giận, tức đạo quang mang bắn thẳng về phía Tiêu Diêu tán nhân, Tiêu Diêu tán nhân khẽ cười, nhàng tránh khỏi. Tằng Phong hai mắt hồng lên, Ngọc Minh chân nhân chết, cũng quan tâm.
      Chỉ là Quy Nguyên châu!
      Quy Nguyên châu là trung cấp tiên khí, là tiên khí mang tính phòng ngự rất cao, quý báu hơn so với tiên khí có tính công kích, Quy Nguyên châu tự nhiên trước mắt, bị Tiêu Diêu tán nhân giết người đoạt vật, Tằng Phong lúc này giống như vừa ăn phải quả đắng, phẫn hận vô cùng.
      “Hừ, Tằng Phong, ngươi đừng có phát cuồng, Tiêu Diêu tán nhân ta chưa từng sợ ngươi, muốn đánh nhau ta nào có sợ?” Tiêu Diêu tán nhân nuốt Quy Nguyên châu, tùy ý cười lạnh với Tằng Phong.
      tại, luận về công kích Tiêu Diêu tán nhân có Kiếm Chi Bi Sát, lại còn có tiên kiếm Luyện Tâm công kích. Phòng ngự lại có Quy Nguyên châu, còn phải lo lắng gì nữa? Với tâm cảnh Tiên Quân tiền kì thôi động Kiếm Chi Bi Sát, kể cả Tằng Phong cũng bị chấn thành kẻ ngốc.
      Tằng Phong nhìn Nam Cung Lam, rồi lại nhìn qua Tiêu Diêu tán nhân, hậm hực hừ tiếng. Sau đó gì nữa.
      cũng minh bạch, nếu và Tiêu Diêu tán nhân động thủ, Nam Cung Lam ở bên chờ chực, phải là chuyện hay, cuối cùng phải đều bị Nam Cung Lam thu phục sao? Lần này đến phàm nhân giới, chỉ vì thần kiếm Tử Điện, so với thần kiếm Tử Điện, Quy Nguyên châu thể tính toán bằng được.
      Sau khi Tiêu Diêu tán nhân giết Ngọc Minh chân nhân, cướp lấy Quy Nguyên châu xảy ra, cuộc chiến đấu tạm thời đình lại.
      Thiết Oa chân nhân, Tuyết Cơ, Chân Tất, Sa đều trọng thương, nếu còn bị Đại La Kim tiên công kích, tính mạng bọn họ khó mà bảo toàn, Thiết Oa chân nhân lập tức lấy ra ‘Vân Thiên đan’ đưa cho ba thú còn lại.
      Kim Kiếm tôn giả lạnh lùng nhìn Đại La Kim tiên Hữu Di, Hữu Di xuất kiếm vừa rồi chút nữa là lấy mạng , nếu như Kim Kiếm tôn giả có tiên kiếm Tường Kim, có lẽ chết tại chỗ rồi. Tại đó người khổ sở nhất là bạch mi lão giả, ai trợ giúp, nhưng lão cũng xem như là có cốt khí, trừng mắt nhìn Nam Cung Lam, tìm chỗ mà tĩnh tu khôi phục thương thế.
      “Giết tốt lắm, lão gia hỏa Ngọc Minh chân nhân đáng chết mà, hừ hừ!” Lý Dương đứng trong hang động quan sát có vẻ rất cao hứng, đặc biệt là sau khi thấy nghĩa phụ giết chết Ngọc Minh chân nhân, cướp lấy Quy Nguyên Châu.
      “Vòng bảo vệ màu trắng này phòng ngự uqả nhiên khủng bố!” Lý Dương nhìn lớp bảo vệ màu trắng, nên lời.
      Vòng bảo vệ màu trắng vẫn y như cũ.
      Qua hồi công kích, vòng bảo vệ màu trắng kia vẫn bị bất kỳ ảnh hưởng nào.
      Nam Cung Lam, phu phụ Tằng Phong - Hữu Di, Tiêu Diêu tán nhân bốn người vây quanh thần kiếm Tử Điện.
      Còn Kim Kiếm tôn giả, tứ đại thú, bạch mi lão giả đứng ở sau, mặt lộ ra vẻ cam chịu, tuy nhiên bọn họ vẫn dám tranh đoạt, trong lòng ai cũng hiểu rằng bản thân thực lực chưa đủ, vậy mà dám lao lên, do đó bị Đại La Kim tiên công kích.
      Tuy lúc này những người này chỉ an phận đứng ngoài nhìn, thực tế là họ chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay tranh đoạt. Đối với thần kiếm Tử Điện, dù liều mạng cũng đáng.
      “Cửu Thiên kiếm điển chi ‘Long Biến’ kiếm điển thiên - Phá!”
      Nam Cung Lam hừ lạnh tiếng, đạo kim sắc kiếm mang xuất ra, hóa thành kim sắc cự long, kim sắc cự long này có đầy đủ trảo và lân phiến Lý Dương có thể thấy ràng, Lý Dương trong lòng khỏi cảm thấy sợ hãi, kim sắc cự long lập tức gầm lên tiếng, từ trung mãnh liệt phóng xuống, như mũi tên lao thẳng xuống đất, mục tiêu… vòng bảo vệ màu trắng.
      “Bùng!”
      Kim sắc cự long hóa thành từng mảnh , tiêu tan trong trung.
      Nhưng vòng bảo vệ màu trắng kia chỉ hơi chấn động chút, sau đó lại yên tĩnh trở lại, bị chút ảnh hưởng nào.
      lấy ra thực lực làm sao phá giải được cấm chế, Nam Cung Lam, ngươi nằm mộng sao!” Tằng Phong cố ý , và Hữu Di ra tay, mà chỉ đứng quan sát, cấm chế phải muốn là phá được, nó có khả năng khốn trụ thần kiếm Tử Điện, nghĩ rằng muốn phá, cần phải phí ít khí lực.
      Tằng Phong chuẩn bị khí lực, vào lúc tối hậu tranh đoạt thần kiếm Tử Điện toàn lực công kích.
      “Nam Cung, Cửu Thiên kiếm điển ngươi luyện đến đệ ngũ kiếm, sau lại dùng đệ tam kiếm để công kích? Ngươi cũng biết tàng thực lực đó chứ!” Hữu Di cố ý .
      Nam Cung Lam trong lòng kinh ngạc, cũng mới luyện được đệ ngũ kiếm, tuy đây phải là bí mật gì, nhưng ở Thục Sơn kiếm phái biết cũng nhiều, vậy mà người của Thượng Thanh cung lại biết, hiển nhiên… đối với Thục Sơn kiếm phái có ý tốt.
      Cửu Thiên kiếm điển thiên đệ ngũ kiếm điển thiên, Nam Cung Lam tuy luyện thành, nhưng khi triển khai phải tiêu tốn rất nhiều năng lượng, nếu xuất chiêu phá vòng bảo vệ này, tiêu hao quá nửa năng lượng, như vậy tranh đoạt thần kiếm rất bất lợi.
      “Tằng Phong, Hữu Di, hai ngươi muốn ta lên trước để lãng phí công lực. Đừng có mà nằm mơ, muốn phá cấm chế, mọi người phải cùng xuất thủ, Nam Cung Lam ta phải là kẻ ngốc!” Giờ phải lúc quan tâm đến thể diện, Nam Cung Lam cũng quan tâm nữa.
      Tằng Phong mỉm cười quay đầu lại, liếc mắt nhìn Tiêu Diêu tán nhân : “Tiêu Diêu đạo hữu, vì sao ngươi cũng ra tay?”
      “Hừ!” Tiêu Diêu tán nhân khẽ cười lạnh, hừ tiếng, rồi quay đầu , căn bản thèm liếc mắt đến Tằng Phong.
      Nhất thời, Tằng Phong, Hữu Di, Nam Cung Lam, Tiêu Diêu tán nhân bốn người lâm vào cục diện bế tắc, mọi người đều phát , muốn phá được vòng bảo vệ màu trắng này hết sức khó khăn, muốn phá phải tốn hết nửa công lực, mà ai cũng muốn lãng phí công lực.
      Nhưng mà phá vòng bảo vệ màu trắng này cách nào lấy được thần kiếm Tử Điện!
      Bế tắc!
      Nhìn thấy vậy, Lý Dương mỉm cười rồi ngồi xếp bằng mặt đất, nhìn qua thấy rằng việc tranh đoạt thần kiếm phải là việc nhất thời là xong được.
      Đột nhiên…
      luồng năng lượng cường đại trong nháy mắt bao phủ Lý Dương, Lý Dương phảng phất như thuyền giữa biển lớn, trước sức mạn như biển lớn đó thể nào phản kháng được, lực lượng cường đại đó bao bọc lấy Lý Dương, lập tức xảy ra chấn động.
      Lúc này, Tiêu Diêu tán nhân theo thói quen liếc mắt nhìn ra ngoài, Tiêu Diêu tán nhân thường xuyên chú ý nơi đó, theo đạo lý Lý Dương ở đó mà quan sát tất cả.
      Đột nhiên sắc mặt Tiêu Diêu chân nhân biến đổi.
      “Lý Dương!”
      thấy Lý Dương ở nữa, Tiêu Diêu chân nhân nhất thời trong lòng lo lắng, thân hình hóa thành thiểm điện xông ra ngoài cửa, muốn xem có chuyện việc xảy ra.
      “Oành!”
      Thân hình Tiêu Diêu tán nhân phảng phất như bị vật gì chặn lại, bị phản chấn rơi xuống đất, nguyên lại là cánh cửa vốn có gì trở ngại, lại có cấm chế nhìn thấy được, Tiêu Diêu tán nhân dĩ nhiên có cách nào ra ngoài.
      “Lý Dương!”
      Tiêu Diêu tán nhân nhất thời nóng lòng, lão tin Lý Dương thể tiếng nào mà rời .
      “Trong Vân Vụ sơn trận pháp cấm chế rất nhiều, ta nghĩ rằng trong hang động đó là an toàn, nghĩ đến là có cấm chế, Lý Dương nhất định lọt vào trận pháp cấm chế rồi!” Nghĩ vậy, Tiêu Diêu tán nhân càng khẩn trương.
      đến Vân Vụ sơn, Tiêu Diêu tán nhân cảm thấy mọi chuyện thể khống chế như ý nữa rồi.
      Nào là Ngũ Sắc Tân Phân Lôi Thiên Phạt đại trận, vòng bảo vệ màu trắng cách nào công phá nổi, cùng với cấm chế nhìn thấy được ở cửa.
      Tất cả mọi thứ đều , tại Vân Vụ sơn này việc vượt khỏi tầm chế của Tiêu Diêu tán nhân.
      “Phá!”
      đạo quang mang đỏ như máu từ thân thể Tiêu Diêu tán nhân phát ra, trực tiếp bắn vào cấm chế nhìn thấy ở cửa, quang mang màu máu đó chính là tiên kiếm Luyện Tâm mà Tiêu Diêu tán nhân khó khăn lắm mới luyện ra, tiên kiếm Luyện Tâm có thể coi là hạ phẩm tiên khí.
      Nhưng tiên kiếm Luyện Tâm này dung hòa với tinh huyết của lão, là Tiêu Diêu tán nhân dùng tính mạng của bản thân mà luyện chế thành.
      Đa số các tiên nhân đều tìm thanh tiên kiếm, sau đó luyện hóa để sử dụng, cũng bằng Tiêu Diêu tán nhân dùng tính mạng luyện chế ra tiên kiếm Luyện Tâm, tiên kiếm Luyện Tâm chính là tính mạng của lão, nên khi sử dụng uy lực rất lớn, nhưng cũng có khuyết điểm.
      Tiên kiếm Luyện Tâm khi bị hủy, Tiêu Diêu tán nhân cũng hồn phi phách tán, đó cũng là khuyết điểm của việc dùng tinh huyết tính mạng mà luyện chế thành.
      “Phụt!”
      Năng lượng phản chấn mãnh liệt, Tiêu Diêu tán nhân phun ra ngụm máu, nhưng ngay cả máu tươi cũng thể phun qua khỏi cửa, máu tươi bắn vào cấm chế, phảng phất như tạo thành lớp màng mỏng.
      Tiêu Diêu tán nhân trong lòng càng thêm gẩp rút, rút cuộc là xảy ra chuyện gì?
      Công lực của Lý Dương, Tiêu Diêu tán nhân hiểu , Lý Dương có thể tiến được đến nơi này, là nhờ vòng hộ thể mà lão phải dùng phần năng lượng của mình bố trí. chỉ dựa vào Lý Dương, căn bản có khả năng vào đây, dù sao Lý Dương bản thân mới là Độ Kiếp kỳ mà thôi, dựa theo trận pháp cấm chế an bài, càng sau này càng lợi hại nay Lý Dương có thể gặp phải đại trận còn lợi hại hơn Ngũ Lôi Thiên Phạt!
      Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận này mặc dù chỉ triển khai phần thực lực, nhưng ngay cả La Thiên Thượng Tiên trung kỳ cao thủ cũng có thể bị giết chết, dựa theo quy luật Lý Dương mà gặp phải trận pháp cấm chế, có thể là dùng để đối phó với Đại La kim Tiên.
      Nếu là như thế, Lý Dương căn bản còn đường sống!
      Nghĩ vậy, Tiêu Diêu tán nhân sắc mặt càng thêm khó coi.
      “Phụt!”
      ngụm máu tươi được phun ra, Tiêu Diêu tán nhân sắc mặt trở nên hồng lên, quá nửa năng lượng trong cơ thể xuất ra, lão tung kích cường đại nhất ra, màu đỏ tiên kiếm Luyện Tâm càng thêm đậm, tiên kiếm Luyện Tâm kiếm ngân vang lên, lập tức dùng lực lượng chưa từng thấy đâm vào cấm chế.
      “Bùng!”
      Tiêu Diêu chân nhân bị phản chấn, ngụm máu tươi từ khóe miệng tràn ra, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch, cấm chế trong suốt kia căn bản bị ảnh hưởng chút nào, kích cường đại nhất của Tiêu Diêu chân nhân mà cấm chế trong suốt đó chút ảnh hưởng sao?
      Chênh lệch quá lớn!
      “Tiêu Diêu đạo hữu, bỏ , đại trận tại Vân Vụ sơn đều do Tiên đế Thiên Nhàn Tử bố trí, được xưng là tiên đế đệ nhất tại tiên giới, trận pháp cấm chế do bố trí, cho dù là tùy tiện bố trí, chúng ta cũng có khả năng phá được, chúng ta chỉ có thể tiếp nhận!” Nam Cung Lam khuyên.
      “Tiên đế?”
      Tiêu Diêu tán nhân trong lòng chấn động, công lực nay của mình bất quá chỉ là Đại La Kim tiên tiền kỳ, cấm chế đại trận do Tiên đế bố trí ra, có thể xem như là vô địch bản thân làm sao phá nổi? Giống như sức lực của con kiến so với con rồng, liệu có thể sao?
      “Lý Dương!” Trong lòng Tiêu Diêu tán nhân càng sợ hãi, lão còn nhớ lời với Huyễn Quang chân nhân lúc mới vào Vân Vụ sơn, lúc đó Tiêu Diêu tán nhân rất tự tin với Huyễn Quang chân nhân tán tiên Lãnh Vũ, lão có thể bảo vệ cho Lý Dương, cho nên mới dẫn theo Lý Dương tiến vào, nhưng tại…
      Nghĩ vậy, trong lòng Tiêu Diêu tán nhân cảm thấy áy náy vô cùng.
      “Lý Dương, là nghĩa phụ có lỗi với con!”
      Tiêu Diêu tán nhân phảng phất như bị sụp đổ, quỳ xuống trước cảnh cửa, nước mắt tuôn trào.
      Lúc này tại nơi khác.
      Lý Dương vừa bị luồng năng lượng hùng hậu lôi , “bùng” tiếng rơi xuống đất,Lý Dương chậm rãi định thần, ngẩng đầu lên, quan sát bốn phía…
      lazybeerina93 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 6 - Chương 28: Cước đạp Thanh Vân
      Đây là thạch thất thanh u. Thạch thất có giường cũng có bàn, chỉ là trống rỗng. Bất quá bên trong thạch thất này có đám mây xanh, đám mây này cũng giống với những đám mây bình thường. Đám mây bình thường chính là vụ khí tụ lại mà thành, nhưng đám mây này lại như thực thể. Cứ như vậy treo lơ lửng giữa thạch thất.
      “Vân sàng? Chỉ đến tiên đế mới có thể ngưng kết vân sàng. Chẳng lẽ chủ nhân nơi này là cao thủ cấp bậc tiên đế hoặc đại tôn?” thanh khiếp sợ của Hạng Vũ vang lên trong đầu Lí Dương.
      “Vân sàng? Cái này nghĩa là gì?” Lí Dương ngẩn người.
      “A, Xi Vưu đại tôn tại thượng. Chủ nhân nơi này rốt cuộc là ai vậy? Lại có thể đạt đến cảnh giới đem vân sàng luyện chế thành thanh vân, cái này, cái này… Phải mất thời gian rất dài, nhưng tại sao đem thanh vân tùy ý bỏ lại đây như vậy chứ? Cho dù là tiên đế cũng nỡ bỏ thanh vân ! Cước đạp thanh vân. Tiêu diêu cửu thiên, trời ạ!” Hạng Vũ cũng trả lời Lí Dương, chỉ là ngừng khiếp sợ.
      Vân sàng, chỉ đơn thuần là vân sàng cũng có thể đại biểu cho việc chủ nhân thạch thất là tiên đế, nhưng vân sàng là thanh vân lại là bất đồng.
      Vân sàng bình thường chỉ là do đám mây tập kết lại mà thôi. Nhưng nếu đem vân sàng luyện chế thành thanh vân cần phải có thời gian dài cùng tiên nguyên lực tinh thuần để luyện chế.
      Vô luận là ma đế hoặc tiên đế, bọn họ đều có giá ngự bảo vật của chính mình. Ma đế ngồi vân sang khi tu luyện đến ‘Hắc Vân’ cảnh giới liền có thể trở thành công cụ phi hành tốt nhất. Mà tiên đế là tu luyện là ‘Thanh Vân’ cảnh giới.
      Nhưng đem vân sàng tu luyện thành Thanh Vân, cho dù là tiên đế hâu kì cao thủ cũng phải mất trăm ngàn năm thời gian, ai có thể đem Thanh Vân của mình tùy ý bỏ lại chứ?
      “Cái này chính là Thanh Vân. Cuối cùng là vị tiên đế nào bỏ lại mà mang theo bên người chứ?” Đầu Hạng Vũ như muốn nổ tung.
      Cước đạp Thanh Vân, Tiêu diêu cửu thiên.
      Đây là câu được truyền trong tiên giới,từ đây cũng có thể thấy được tốc độ của Thanh Vân nhanh như thế nào. Có lẽ cũng chỉ có sáu thanh thần kiếm của thần khí Xích Tiêu mới có thể nhanh hơn nó. Đương nhiên, là khi sáu thanh thần kiếm dung hợp thành thần khí Xích Tiêu là thần khí có tốc độ nhanh nhất lục giới.
      Hạng Vũ cũng biết gì về việc tiên đế Thiên Nhàn hóa thành sáu đạo phân thân ở tại các nơi trong phàm nhân giới. Thiên Nhàn ngồi vân sang gần trăm triệu năm thời gian. Vân sàng này luyện chế thành Thanh Vân đương nhiên là việc dễ dàng.
      Khi Tiên đế Thiên Nhàn chia ra thành sáu đại phân thân, mỗi phân thân đều luyện chế ra Thanh Vân. Thanh vân này đối với Thiên Nhàn mà cũng là gì. Huống chi ngoại trừ đại tôn các giới, ai có thể bức đến mức phải chạy trốn. Vốn bổn tôn ‘Thanh Vân’. Sau này huyễn hóa thành sáu đại phân thân, sáu đại phân thân này tạo ra sáu ‘Thanh Vân’ cho nên túy ý bỏ lại, thèm mang cũng chẳng cần phải tính toán gì.
      đáng tiếc…” Hạng Vũ đột nhiên thở dài tiếng.
      Lí Dương lúc này như lão hòa thượng suy nghĩ được gì, biết Hạng Vũ rốt cuộc nghĩ gì.
      “Đáng tiếc cái gì?” Lí Dương dò hỏi.
      Hạng Vũ cười khổ : “Lý Dương, ngươi cũng biết là Thanh Vân này chính là do tiên đế luyện thành. Hơn nữa chỉ cần luyện hóa xong, tốc độ cực nhanh, thậm chí siêu việt hơn thượng phẩm tiên khí. May ra chỉ có sáu thanh thần khí của thần kiếm Xích Tiêu mới có thể vượt qua nó”.
      “Nhanh như vậy sao?” Hai mắt Lí Dương sáng ngời.
      Tốc độ. Đây chính là điều Lí Dương coi trọng phi thường. Đối với ‘Xuyên Vân Tỏa Vụ’ Lí Dương cũng dành rất nhiều tâm tư để nghiên cứu. Nếu Thanh Vân này có thể nhanh như vậy chuyện tuyệt vời.
      “Cước đạp Thanh Vân, Tiêu diêu cửu thiên! Đây chính là câu truyền ngôn ở tiên giới. Bất quá cũng chỉ có tiên đế mới có thể cước đạp thanh vân. phải ai muốn đều có thể đạp!” Hạng Vũ .
      Lý Dương trừng mắt, Tiêu diêu cửu thiên?
      Tiêu diêu bao lâu? Cửu thiên cao bao nhiêu?
      Mắc dù đây chỉ là hư từ nhưng Lý Dương từ đó cũng cảm nhận được tốc độ của Thanh Vân.
      “Bá vương, nếu tiên đế thi triển bí pháp đưa ta đến nơi này, ta có lấy Thanh Vân của chắc là cũng có ý kiến phải !” Lý Dương trong lòng vui sướng, lúc này chuẩn bị luyện hóa Thanh Vân này trước rồi mới . Đây chính là tiền vốn để chạy trốn.
      “Lý Dương, Thanh Vân này luyện hóa đơn giản, đáng tiếc nếu là Hắc Vân ngươi có thể luyện hóa. Nhưng đây là Thanh Vân, chỉ có người tu tiên hoặc tiên nhân mới có thể luyện hóa. Thanh Vân bài xích ma sát lực, ma nguyên lực cùng nguyên lực các chủng loại năng lượng”.
      Hạng Vũ thở dài . Hạng Vũ muốn giúp nhưng cũng vô lực, Thanh Vân này là do Thiên Nhạn tiên đế sư dụng tinh thuần tiên nguyên lực luyện chế ức năm mới được, nếu có đồng nguyên năng lượng sao có thể luyện hóa?
      Lý Dương trận ngạc nhiên.
      biết ta dùng năng lượng đao mang có thể ?” Lý Dương đột nhiên .
      Đao phách của Lý Dương mặc kệ là hấp thu năng lượng gì đều có thể rèn luyện, từng hấp thu ma sát lực rèn luyện, hấp thu tiên thiên chân khí bình thường nhất để rèn luyện, cũng từng hấp thu năng lượng huyết tộc để rèn luyện, đao mang sau khi trở nên cực kì tinh túy, cùng với tiên nguyên lực bất đồng, cũng bất đồng với ma nguyên lực.
      chừng!” Nhất thời trong lòng Hạng Vũ chấn động, là biết nguyên lý của phi đao nhập đạo, đó là thông qua ‘Chu Thiên Càn Khôn Viên Cầu’ dựa vào hỗn độn chi đạo, sau đó tiến hành cực đoan tinh túy mà ngừng luyện hóa, giống như cương thiết qua trăm lần tôi luyện.
      Bất kẻ là năng lượng gì, vô luận là chân nguyên lực, ma sát lực hay là thiên địa linh khí, hoặc là năng lượng dị tộc đều có thể luyện chế thành đao mang.
      Đao mang là loại năng lượng, nhưng ruốt cuộc là loại năng lượng gì Hạng Vũ cũng biết.
      “Lý Dương,nhanh thử xem có thể luyện hóa hay !” Hạng Vũ lập tức thúc giục . Nếu Lý Dương có thể luyện hóa tốt, dù sao đó cũng là Thanh Vân.
      Lúc này Lý Dương cũng đến trước Thanh Vân.
      Tựa hồ Lý Dương đụng phải cái gi, đột nhiên…
      sai,có thể xuyên qua Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận cũng có chút thực lực. Ngươi có thực lực như vậy, thấy thần kiếm mà tiến vào tranh đoạt, tâm tính quả tệ, phải hạng người tham lam. Những thứ trong mật thất của ta cho ngươi hết vậy, ha ha… TrênThanh Vân có ngọc giản, trong đó có chút việc với ngươi!” Thanh của tiên đế Thiên Nhàn Tử vang lên.
      Thanh vang lên trong thạch thất. Lý Dương cũng biết thanh này đến từ đâu.
      “Ha ha, Lý Dương, xem ra chủ nhân thạch thất vốn tạo ra cấm chế. Ngươi ở trong hang động mà có cướp kiếm coi như cũng là phúc phận, đây chính là quan hệ nhân quả, quả là kì diệu. Quên , Lý Dương, trước tiên hãy thu lấy Thanh Vân rồi hãy !”
      Lý Dương gật đầu.
      Thân thể nhảy lên Thanh Vân. Ở Thanh Vân, Lý Dương lập tức phát được ngọc giản.
      Lúc này Lý Dương khoanh chân ngồi xuống, cầm ngọc giản tập trung tinh thần vào đó.
      “Cái gì? Còn có sáu thanh tiên kiếm cùng với Tiểu Càn đại?” Tâm thần Lý Dương vừa tiến vào ngọc giản liền dễ dàng biết được tin tức này. Ngọc giản này chính là cách sử dụng tiên kiếm Xích Tiêu tự chế. (Chính phẩm là thần kiếm Xích Tiêu). Trong đó cũng qua cách sử dụng Tiểu Càn Khôn.
      Tiên kiếm Xích Tiêu là phản chế từ thần kiếm Xích Tiêu mà thành, làtrung phẩm tiên khí, chia làm sáu thanh hạ phẩm tiên kiếm. Đó là tiên kiếm Bạch Hồng, Tử Điện, Ích Phong, Bách Lý, Thanh Minh, Lưu Tinh. Dung hợp sáu thanh tiên kiếm thành tiên khí Xích Tiêu, tốc độ cực nhanh. So với thượng phẩm tiên khí còn nhanh hơn chút.
      Tiểu Càn Khôn đại là gian to lớn, thậm chí có thể chứa được ngọn núi . Ngoại trừ công năng tàng trữ còn có thể thu người vào trong, sau đó dùng chân hỏa trong cơ thể luyện hóa giết chết đối phương.
      “Tiên khí Xích Tiêu? Tiểu Càn Khôn đại? Xi Vưu đại tôn tại thượng, vị tiên đế này là ai chứ, lại có thể phản chế thần khí Xích Tiêu, cùng thần khí Càn Khôn đại? Năm đó Càn Khôn Đại vừa xuất, hơn ngàn cao thủ ma giới bị hút vào trong. Sau đó bị trực tiếp luyện hóa. Tiểu Càn Khôn Đại này lại cũng có công năng như thế! Thần khí Xích Tiêu là thần khí đứng đầu về tốc độ, mà thần kiếm Tử Điện cũng chỉ là trong sáu thanh thần kiếm tốc độ cũng rất nhanh rồi, cấp bậc trung phẩm tiên khí lại có tốc độ nhanh hơn thượng phẩm tiên kiếm chút” Hạng Vũ chấn kinh.
      “Đúng rồi. Tiểu Càn Khôn Đại này cùng sáu thanh tiên kiếm đâu?”
      Lý Dương lúc này mới nhìn kĩ mặt đất thạch thất, vừa rồi đại khái nhìn lần nhưng vẫn thấy gì.
      “Chính nó!”
      Lý Dương lúc này hai mắt sáng ngời, thân hình chợt lóe. Từ Thanh Vân phi đến góc của thạch thất. Màu sắc của Tiểu Càn Khôn đại cùng với màu của đất cũng sai biệt lắm, tùy tiện nằm mặt đất, quan sát kĩ cũng nhìn ra. Bên cạnh Tiểu Càn Khôn Đại là sáu thanh tiên kiếm.
      “Cái này cũng có thể chứa ngọn núi sao?” Lý Dương có điểm khó có thể tin, nhưng ra cũng trách được , tiên khí trữ vật này quả quá mức hiếm thấy. Ngay ở tiên giới cũng khó có thể tìm được, mà ở phàm nhân giới càng cần . về luyện đan, luyện khí, ma giới còn xa mới bắt kịp tiên giới. Bất quá luận về thân thể công kích hay thân pháp tiên giới lại đuổi kịp ma giới.
      Lý Dương cầm Tiểu Càn Khôn đại, vẻ mặt khó có thể tin.
      “Ha ha, Lý Dương, ngươi thể tin. Chắc ngươi cũng biết lợi hại của thần khí Càn Khôn đại chứ? Núi sao? Hừ, chỉ cần công lực đủ cao, đừng núi cao hay biển rộng gì đó cũng rất dễ dàng thu vào, ngay cả thiên địa cũng có thể thu lấy!” Hạng Vũ cười to .
      Hạng Vũ cũng biết uy lực của thần khí Càn Khôn Đại trong truyền thuyết, đại chiến ức năm trước Hạng Vũ còn chưa xuất thế nhưng cũng được nghe . Chủng loại thần khí Càn Khôn đại này nổi tiếng từ lâu.
      “Còn đứng đó làm gì? mau luyện hóa !” Hạng Vũ thúc giục .
      Lý Dương vẫn còn trong cơn kích động.
      kiện trung phẩm tiên khí Xích Tiêu so với thượng phẩm tiên khí tốc độ còn nhanh hơn, đương nhiên phương diện công kích cũng yếu hơn chút.
      kiện trung phẩm tiên khí Tiểu Càn Khôn đại lại có thể chứa cả ngọn núi, thậm chí có thể thu người vào đó, dùng chân nguyên hỏa sát tử.
      , trung phẩm tiên khí Xích Tiêu này tạm thời thu giữ, luyện hóa, tiên khí Xích Tiêu tuy tốc độ nhanh nhưng phỏng chừng so với đao mang của ta cũng chẳng hơn kém bao nhiêu, vì thế ta chỉ cần luyện hóa Thanh Vân là được” Lý Dương lúc này có ý nghĩ như thế.
      Lúc này, từng đạo từng đạo năng lượng của Lý Dương quán nhập vào Tiểu Càn Khôn đại. Tiểu Càn Khôn đại bây giờ vẫn chưa nhận chủ, như vậy Lý Dương nhận chủ cũng rất đơn giản, trực tiếp lấy máu nhận chủ rồi cho vào đan điền luyện hóa.
      “Xuất!”
      Chỉ thấy Tiểu Càn Khôn đại từ thân thể Lý Dương ra, đến tay Lý Dương.
      “Thu!”
      Cái miệng lớn của Tiểu Càn Khôn đại nhất thời cỗ hấp lực tự nhiên sinh ra, Lý Dương vận dụng công lực. Sáu thanh tiên kiếm liền phi vào Tiểu Càn Khôn đại. Nhưng Tiểu Càn Khôn đại cũng lớn ra thêm, mà sáu thanh kiếm cũng thấy đâu, rốt cuộc làm sao để mà lọt vào bên trong?
      “Bá vương, ngươi biết nguyên lí của Tiểu Càn Khôn đại này chứ?” Lý Dương hướng tới Hạng Vũ hỏi. Hạng Vũ tốt xấu gì cũng tu luyện tại ma giới rất lâu, kiến thức so với Lý Dương tự nhiên là nhiều hơn.
      “Về chuyện này bổn bá vương cũng chỉ nghe qua, về phần nguyên lí cũng là biết!” Hạng Vũ bất đắc dĩ .
      hạt cát, thế giới, phải là điều hiểu được dễ dàng.
      Lý Dương nhìn Tiểu Càn Khôn đại tay, dương dương đắc ý. Tiểu Càn Khôn đại này đích xác là rất tiện dụng. Chẳng những có thể chứa đựng vật thể mà còn có thể thu người vào đó, thậm chí dùng chân hỏa trong cơ thể luyện hóa đối phương.
      Trữ vật cùng công kích là thể, Tiểu Càn Khôn đại này đúng là tốt.
      “Thu!”
      Tâm ý Lý Dương vừa động, Tiểu Càn Khôn đại vừa mới ở lòng bàn tay nhất thời biến mất. Nhưng khi tâm ý vừa động, Tiểu Càn Khôn đại lại xuất tay.
      “Quả nhiên tốt. Được rồi, trước tiên phải luyện hóa Thanh Vân rồi mới , biết dùng đao mang có thể luyện hóa hay , nếu như thể ta chỉ luyện hóa tiên khí Xích Tiêu này thôi!” Lý Dương thầm nghĩ.
      Tiên khí, ma khí, khí đều bất đồng, nhưng bản chất sai biệt lắm, trừ số chứa những đặc tính đặc trưng. Ma khí bình thường sau khi được tiên nhân luyện chế thành tiên khí, mà tiên khí bình thường ma giới cao thủ luyện chế cũng thành ma khí.
      Còn Hắc Diệm Linh châu thuộc về loại ma khí có chứa đặc tính. Mặc dù đưa tiên nhân cũng có thể sử dụng được nhưng hiệu quả bằng phần mười ma giới cao thủ. Tiên ma khí chứa đặc tính tương đối hiếm thấy, bình thường đều là được thiên địa sinh ra, luyện chế tương đối khó khăn.
      Cho nên Lý Dương đối với luyện chế tiên khí Xích Tiêu cũng thập phần nắm chắc.
      “Hô!”
      Thân thểLý Dương lại bay lên Thanh Vân.
      Từng đạo đao mang bắt đầu từ người Lý Dương thoát ra, chậm rãi đưa vào Thanh Vân. Dựa theo đạo lý, nếu ma sát lực tiến vào trong đó bị Thanh Vân cản trở, cách nào có thể nhận chủ.
      “Thành!”
      Lý Dương nhất thời vui vẻ. Chỉ thấy đao mang hoàn toàn quán nhập vào Thanh Vân, Thanh Vân cũng lóe lên đạo đạo đao mang.
      “Lấy máu nhận chủ!”
      Lấy máu nhận chủ được xem là phương pháp ổn thỏa nhất, khi máu này dung nhập vào trong đó Thanh Vân xem như hòa làm với Lý Dương.
      “Lý Dương, sau này đến ma giới, nếu để Thanh Vân này xuất , phải làm cho cao thủ ma giới hoài nghi sao?” Hạng Vũ có điểm buồn phiền .
      Lý Dương lại cười: “Bá vương yên tâm. Thanh Vân này hòa làm thể với ta, ta cũng có thể khống chế nó thành các bộ dạng khác!” Vốn Thanh Vân có thể biến thành lớn, có thể , cũng có thể biến thành các loại bộ dạng khác.
      "Hô hô…"
      Dựa theo ý nghĩ của Lý Dương, chỉ thấy Thanh Vân chậm rãi biến hóa…
      Biến hóa thành… Tiên kiếm.
      Hình dáng là tiên kiếm. Có chuôi kiếm, có sống kiếm, bề ngoài thoạt nhìn rất giồng tiên kiếm, nhưng bản chất tài liệu tạo thành lại là Thanh Vân.
      “Bá vương, ngươi ta đạp tiên kiếm Thanh Vân có người để ý ?” Lý Dương cười rất đắc ý “Thậm chí ta còn có thể biến hóa màu sắc của nó!” Đao mang trong cơ thể Lý Dương xuấ , đao mang bao vây lấy Thanh Vân trong hình dáng tiên kiếm.
      Thoạt nhìn, Lý Dương phảng phất như đạp lên đao mang lớn. thực chất vẫn là Thanh Vân, tốc độ vẫn nhanh như trước!
      Đột nhiên,Lý Dương nhất thời kinh ngạc,trợn to mắt nhìn về phía trước…
      lazybeerina93 thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 6 - Chương 29: Tử vong nguy ky
      “Oanh, điều này sao có thể?” Lý Dương mở to hai mắt nhìn về phía trước…
      Cửa đá!
      mặt tường của thạch thất này, trong ấn tượng của Lý Dương vốn là có gì cả, nhưng bây giờ lại thấy cửa đá. Lúc đầu, khi Lý Dương mới được truyền đến mật thất này đại khái nhìn hết thạch thất lần. Hơn nữa khi Lý Dương tìm Tiểu Càn Khôn đại lại càng cẩn thận nhìn thêm lần nữa.
      Cửa đá, cái cửa đá cao, Lý Dương quan sát thạch thất hai lần, cũng phải kẻ mù, như thế nào ngay từ đầu cũng phát ?
      “Cửa đá này xuất khi nào? Ta cam đoan khi ta đến thạch thất này chắc chắn là có cửa đá!” Lý Dương dám chắc mười phần, vẫn nhớ kĩ lúc mình tìm Tiểu Càn Khôn đại còn đặc biệt chú ý nhìn lên tường vài lần!
      Lý Dương cũng biết, cánh cửa đá này được Thiên Nhàn tiên đế bố trí cấm chế dấu ở vách tường đá, sau khi thu Tiểu Càn Khôn đại cùng các vật phẩm, cửa đá tự nhiên mở.
      “Hô!”
      Lý Dương vung tay lên, Thanh Vân biến thành cự kiếm trong nháy mắt biến mất, Thanh Vân thu vào trong cơ thể.
      “Cửa đá này tựa hồ nối thẳng đến nham động, nghĩa phụ thấy ta chắc rất lo lắng, ta phải nhanh chóng tiến vào nham động để nghĩa phụ an tâm!” Lý Dương trong nháy mắt xuyên qua cửa đá, trực tiếp hướng nham động.
      Trong sơn động chứa Tử Điện thần kiếm.
      mảnh yện tĩnh.
      “Tí tách,tí tách!” Tiếng những giọt nước rơi trong sơn động, ở đây Đại la kim tiên, chí cường cao thủ của Côn Luân chi cảnh đều bên trong.
      Điện xà màu tím vờn quanh thanh cổ phác trường kiếm cắm thẳng tắp trong cự thạch. Dưới bao phủ của hào quang, Tử Điện thần kiếm căn bản thể thoát ly.
      Mà bốn vi Đại la kim tiên ngồi cự thạch sắc mặt cũng thay đổi.
      Sắc mặt Tiêu Diêu tán tiên có chút tái nhợt, lại càng thêm vẻ lanh lùng, trong mắt vân tỏa ra quang mang lãnh liệt như trước. Lý Dương đột nhiên mất tích làm cho Tiêu Diêu tán tiên bị đả kích rất lớn. Trong lòng Tiêu Diêu tán tiên, Lý Dương bị cấm chế nguy hiểm nào đó. Với thực lực của Lý Dương, khi gặp phải cấm chế kinh khủng như ‘Ngũ Lôi Thiên Phạt’ đại trận kết quả cần cũng biết.
      Trong lòng Tiêu Diêu tán tiên thậm chí rất sợ hãi, sợ Lý Dương chết.
      áy náy, đối với Lý Dương áy náy, đối với thân nhân Lý Dương áy náy!
      Bất quá cũng phải loại người tinh thần yếu ớt, vì vậy mà hỏng mất. Chỉ là Tiêu Diêu tán tiên càng thêm lạnh lùng, càng như khối băng. Ngay cả ba Đại La kim tiên cũng dám đến gần .
      Khí thế lạnh như băng phát ra, Tiêu Diêu tán tiên vừa mới liều mạng đánh phá cấm chế nên thụ thương, chỉ là cũng thèm để ý, thậm chí cũng chữa thương.
      Lúc này giống như dã lang bị thương!
      Càng thêm kinh khủng!
      “Hừ!” Tiêu Diêu tán tiên lạnh lùng nhìn thoáng qua Tằng Phong, vẫn nhớ kĩ lần đầu tiên Tằng Phong thấy Lý Dương nổi sát ý.
      Tằng Phong nhất thời trong lòng run lên.
      “Khí thế Tiêu Diêu tán nhân này mạnh như thế sao, thậm chí có thể làm cho ta cảm thấy phát lạnh, thực lực cuối cùng là bao nhiêu?” Tằng Phong thầm nghĩ, chỉ bằng cái liếc mắt lạnh như băng, Tằng Phong có thể dám chắc, tu vị tinh thần của Tiêu Diêu tán tiên mạnh hơn .
      Theo biết, tán tiên dù có tiên khí cũng thể vượt qua thiên kiếp lần thứ chín. Có thể là người đầu tiên dựa vào thực lực của mình mà vượt qua lần thứ chín thiên kiếp, nhất định có thực lực kinh khủng.
      “Tiêu Diêu tán nhân này là người đầu tiên vượt qua đệ cửu thiên kiếp, thực lực của nhất định phải là Đại la kim tiên tiền kì bình thường, chừng càng cao hơn, là Đại la kim tiên trung kì, thậm chí là Đại la kim tiên hậu kì!” Tằng Phong phán đoán, đồng thời đối với Tiêu Diêu tán tiên cũng càng thêm cẩn thận. Trong lòng đem Tiêu Diêu tán tiên nâng lên thành cao thủ cùng cấp bậc với Nam Cung Lam.
      Nam Cung Lam nhìn thoáng qua Tiêu Diêu tán tiên, cũng chỉ thở dài hơi.
      Nam Cung Lam từ Kim Kiếm tôn giả biết được tình cảm Lý Dương cùng Tiêu Diêu tán tiên tốt lắm. Trong lòng Tiêu Diêu tán tiên, ngoại trừ thê tử chết người quan tâm nhất là nhi tử của mình. Hôm nay Lý Dương mất tích, Tiêu Diêu tán tiên nổi giận cũng là bình thường.
      “Nam Cung, chúng ta làm cách nà để đối phó với bạch sắc hào quang này? Chẳng lẽ ngồi ở đây đợi? Biết đợi đến khi nào chứ. Cấm chế bạch sắc quang mang này nếu trăm năm vẫn chưa biến mất, vậy chúng ta phải ở đây trăm năm sao? Nam Cung, sư tôn Cửu thiên tiên đế của ngươi uy danh vang dội, đại danh ’Cửu Thiên Kiếm Điển’ càng được lưu truyền ở tiên giới, tin tưởng Nam Cung ngươi khi xuất ra đệ ngũ thức kiếm điển có thể phá cấm chế này. Đến lúc tranh đoạt kiếm chúng ta dựa vào bản lĩnh chính mình, ngươi có đúng ?”
      Tằng Phong vỗ mông ngựa Nam Cung, cổ vũ Nam Cung ra tay.
      “Nằm mơ! Muốn động thủ mọi người cùng nhau động thủ. Nam Cung ta cũng phải kẻ ngu, huống chi thần kiếm xuất thế, cho dù chúng ta ra tay, thần kiếm Tử Điện cũng tự phá giải phong ấn này, chỉ cần đợi vài ngày là có thể” Nam Cung Lam cười lạnh .
      Thiên địa dị triệu cũng sinh ra, thần kiếm xuất thế là điều chắc chắn, dù bọn ra tay, thần kiếm cũng tự phá vỡ cấm chế.
      Nam Cung Lam tiếp tục : “Hừ, Tằng Phong, vợ chồng các ngươi chẳng lẽ thấy bạch sắc quang mang nhạt chút sao? Dưới công kích của Tử Điện thần kiếm, rất nhanh bạch sắc quang mang này tự động tiêu tán. Tóm lại, ta cũng vội, nếu các ngươi vội tự mình ra tay ”.
      xong Nam Cung Lam khoanh chân ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, đợi đến khi thần kiếm phá vỡ màn hào quang.
      Ánh mắt Tằng Phong hướng về Tiêu Diêu tán tiên, nhưng vừa định chuyện lại bị ánh mắt như băng hàn của Tiêu Diêu tán tiên chấn nhiếp, liền ngậm miệng lại, gì nữa.
      Lúc này, thế cục của bốn vi đại la kim tiên rất vi diệu, lồng khí màu trắng chưa bị công phá, nhưng chẳng ai muốn dùng toàn bộ năng lượng để công kích, vì thế rơi vào cục diện cầm cự. Còn Kim Kiếm tôn giả, tứ đại thú cùng bạch mi lão giả là ngồi bên, dám đến gần.
      Vợ chồng Tằng Phong cùng chỗ, Nam Cung Lam yên tĩnh ngồi, Tiêu Diêu tán tiên đứng thẳng ở bên phảnh phất như băng hàn.
      “Nghĩa phụ!”
      thanh Lý Dương đột nhiên vang lên.
      Thân hình Tiêu Diêu tán tiên run mạnh, liền xoay mạnh cả người lại, chỉ thấy Lý Dương tươi cười đứng trong nham động. Lý Dương cười, tâm tình đúng là rất tốt. Chính mình bị truyền tống chút lại có thể lấy được cái Tiểu Càn Khôn đại, tiên khí Xích Tiêu, còn có Thanh Vân.
      “Hô!”
      Giống như thuấn di, thân hình Tiêu Diêu tán tiên nháy mắt biến mất tại chỗ, xuất lại ở cửa của nham động trong lòng núi.
      “Lý Dương, con…”
      Lúc này Tiêu Diêu tán tiên chấn động, nhìn Lý Dương chút thương tổn, trong nhất thời cũng ngẩn người gì.
      Lúc này mặt Tiêu Diêu tán tiên rất phức tạp, tưởng rằng Lý Dương trúng trận pháp cấm chế kinh khủng nào đó, gặp phải nguy hiểm, Tiêu Diêu tán tiên vẫn còn thương tâm, nhưng… Lý Dương lúc ày lại xuất trước mặt .
      thực tế, Lý Dương đúng là trúng cấm chế, nhưng cũng phải là cấm chế kinh khủng nguy hiểm gì mà lại là cấm chế may mắn!
      “Nghĩa phụ, vừa rồi làm người lo lắng rồi!” Nhìn ánh mắt nghĩa phụ, Lý Dương biết vừa rồi nghĩa phụ nhất định rất lo lắng. Bất quá Lý Dương cũng biết vừa rồi Tiêu Diêu tán tiên liều mạng đánh vào cấm chế này để mong thoát ra ngoài.
      có việc gì là tốt rồi, có việc gì là tốt rồi!” mặt Tiêu Diêu tán tiên lên vẻ tươi cười, khí thế băng hàn kinh khủng vừa rồi cũng biến mất, Kim kiếm tôn giả cùng tứ đại thú vẫn chịu đựng khí thế cường đại của Tiêu Diêu tán tiên bây giờ cũng thở phào nhõm.
      “Vừa rồi ngươi chạy đâu vậy? Sao lại tiếng với nghĩa phụ?” Tiêu Diêu tán tiên sầm nét mặt lại hỏi.
      Lý Dương cười thần bí: “Nghĩa phụ, đợi đến khi trở về ta cho người biết!” Lý Dương nghĩ đến Tiểu Càn Khôn đại, sáu thanh tiên kiếm cùng Thanh Vân nụ cười mặt càng thêm sáng lạn.
      “Tiểu tử ngươi luôn có vẻ ma ma quỷ quỷ!” Tiêu Diêu tán tiên cười , tâm tình cũng dễ dàng hơn nhiều.
      Đột nhiên…
      "Oành!" "Oành!" "Oành!" "Oành!"…
      thanh quen thuộc từ nham động phía sau Lý Dương vang đến, đúng là do vô số đạo lôi điện điên cuồng công kích của ‘Ngũ Lôi Thiên Phạt ‘ đại trận gây ra.
      Trong nhất thời , thanh oanh kích ngừng vang lên trong sơn động. Bốn vị Đại la kim tiên cùng sáu người Kim Kiếm tôn giả đều nhìn về phía cửa động, hiển nhiên họ cũng nghe được thanh đó.
      “Ngũ Lôi Thiên Phạt đại trận, hừ hừ, phía sau có mấy người có thể vượt qua chứ?” Tằng Phong cười lạnh.
      Tổn thất của Thượng Thanh cung trong ‘Ngũ Lôi Thiên Phạt’ đại trận là rất lớn, tán tiên cao thủ cũng chết rất nhiều, bất quá chỉ có Ngọc Minh chân chân vượt qua, nhưng cuối cũng cũng bị Tiêu Diêu tán tiên giết chết, lại còn bị đoạt mất Quy nguyên châu. Tằng Phong đương nhiên phẫn nộ bất bình. Hôm nay thấy người khác cũng gặp chuyện như vậy khỏi cảm thấy vui sướng.
      Sau thời gian chen trà.
      Tiếng thiên lôi oanh kích biến mất, vị hoàng y nam tử cực kì gầy gò qua thông đạo, đến mật thất chỗ Lý Dương.
      “Công Tôn Dương!” Thiết Oa chân nhân lên tiếng.
      Công Tôn Dương này đúng là cao thủ trong tu giả, cùng với Thiết Oa chân nhân lại giống nhau. Thiết Oa chân nhân cùng tứ đại thú thiên phú dị bẩm, còn Công Tôn Dương bản thế chỉ là lão hoàng dương (con dê già), mặc dù chỉ vượt qua bảy lần thiên kiếp nhưng căn cơ cực kì thâm hậu.
      "Thiết oa, Chân Tất, Tuyết Cơ, còn có cả Sa, các ngươi quả nhiên đều đến, ha ha, huynh đệ ta như thế nào có thể đến chứ? Đáng tiếc, ba huynh đệ Hắc Mạc vừa rồi bị thiên lôi trong đại trận đánh chết, sau này có ai cùng ta đấu nữa rồi!” Công Tôn Dương sờ sờ râu mép của mình, có vẻ rất đắc ý.
      Đột nhiên…
      Hai mắt Công Tôn Dương trừng lên, nhìn thẳng về hướng thần kiếm Tử Điện.
      Khí tức của thần kiếm Tử Điện Công Tôn Dương cũng nhận ra, nhất thời thân hình Công Tôn Dương chợt lóe, liền tiến vào sơn môn.
      “Di? Vị đạo hữu này sao ngươi vào?”
      Công Tôn Dương đột nhiên dừng lại, nhìn về phía Lý Dương, Lý Dương đối mặt với thần kiếm Tử Điện lại vào sơn động, điều này thể khiến cho Công Tôn Dương cảm thấy hoài nghi.
      “Nghĩa tử của ta công lực đủ, chuyện cướp đoạt thần kiếm đành bỏ qua thôi. Tiểu tử, ngươi muốn cướp đoạt thần kiếm sao? Đáng tiếc, sơn môn này có muốn cũng thể tiến vào được nữa!” Tiêu Diêu tán tiên nhàng , nhưng vẫn lo sợ Công Tôn Dương này ra tay với Lý Dương.
      Công Tôn Dương sững sờ: “Vào được, như thế nào có thể?”
      ràng thấy được sơn môn lớn, như thế nào có thể vào được? phải chỉ cần bước bước là được sao?
      “Công Tôn Dương này, sơn môn này bị cấm chế nhìn thấy ngăn cản, bổn chân nhân khuyên ngươi, nếu có việc gì hãy nên trở về !” Thân hình to lớn của Thiết Oa chân nhân tới, cười to .
      “Cấm chế nhìn thấy?”
      Công Tôn Dương lúc này tiến lên bước, bàn tay đưa vào sơn môn…
      Tiêu Diêu tán tiên, Thiết Oa chân nhân, kể cả đám người Tằng Phong cũng đều nhìn Công Tôn Dương chê cười, bọn họ biết sơn môn này có cấm chế.
      Nhưng…
      có cấm chế? Các ngươi lừa ta?” Tay phải Công Tôn Dướng gặp chút trở ngại xuyên qua xuất môn, bước liền dễ dàng tiến vào sơn môn, đứng trong sơn động.
      Đám người Tiêu Diêu tán tiên sửng sờ.
      Thân hình Thiết Oa chân nhân chợt lóe, thân hình phì đại hóa thành nhục cầu phi đến sơn môn.
      “Bùng!”
      Phảng phất như đụng phải bức tường cực kì cứng rắn, Thiết Oa chân nhân ngã mặt đất, sau đó chống tay đứng lên, nghi hoặc nhìn sơn môn này, đột nhiên Thiết Oa chân nhân nhận ra: “Ta biết rồi, sơn môn này có thể vào nhưng thể ra!”
      Công Tôn Dương lập tức làm thử, quả nhiên cũng ra được.
      Đột nhiên…
      tiếng kiếm ngân thanh thúy vang lên, trường kiếm màu tím cắm cự thạch ngừng rung động, kiếm khí tung hoành, màn hào quang bạch sắc vốn rất nhạt đột nhiên…
      "Bùng!"
      Bạch sắc quang mang tiêu tán.
      Tất cả mọi người sững sờ…
      “Cướp!”
      Cơ hồ trong nháy mắt, vô luận là Đại la kim tiên, hay tứ đại thú hay ngay cả Công Tôn Dương vừa mới đến, tốc độ đám người đều cực nhanh, nháy mắt đến chỗ Tử Điện thần kiếm.
      "Xùy xùy…”
      Điện xà vây quanh Tử Điện thần kiếm đột nhiên bắn ra, cùng với kiếm khí giao nhau, đồng thời từ bốn phương tám hướng bắn ra.
      khi có cái lồng khí, vậy kiếm khí kinh khủng của Tử Điện thần kiếm điên cuồng hướng bốn phía xạ ra!
      “Cút!”
      Tằng Phong quát lạnh tiếng, đạo lãnh quang chợt lóe, Huyền Thiết Kiếm Hùng ‘Sa’ nhất thời phảng phất như bao cát bị vỡ. Máu tươi bắt đầu tung tóe.
      Thần kiếm Tử Điện xuất thế, tất cả mọi người đều bắt đầu hỗn chiến.
      Tuy nhiên…
      “A!”
      đạo tử sắc điện xà kiếm khí xuyên qua phòng ngự của Công Tôn Dương, nháy mắt phá nát hạch trong cơ thể, tia chớp màu tím lóe lên bay đến chỗ Công Tôn Dương thân thể Công Tôn Dương lập tức bị chém nát bét.
      Tất cả mọi người sửng sốt!
      Kiếm khí của thần kiếm Tử Điện lại kinh khủng như thế sao?
      Mà lúc này vô số đạo kiếm khí cũng bỏ qua chỗ nào bắn về phía mọi người…
      lazybeerina93 thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 6 - Chương 30: Nguyên thần bất diệt, tức vi bất tử
      Trong hang động.
      Tử sắc trường kiếm cắm ở tảng đá, đột nhiên phát ra vạn đạo kiếm khí, trong kiếm khí còn có tử điện tung hoành.
      “Vù!” “Vù!” “Vù!” “Vù!”…
      Trong nháy mắt, kiếm khí đầy trời có tử điện bao quanh bắn ra bốn phương tám hướng, kiếm khí tung hoành, đối mặt với kiếm khí kinh khủng như thế, bốn Đại La Kim tiên hết sức cần thận phòng bị, dám tiếp tục truy sát tứ đại thú và các cao thủ khác.
      “Bùng!” “Bùng!”…
      Bên ngoài thân thể Tiêu Diêu tán nhân xuất quầng sáng màu vàng, đó là công năng phòng ngự của Quy Nguyên châu, biết vì sao, gian trong Vân Vụ sơn này rất ổn định, kiếm khí mãnh liệt như thế đánh vào mà chút ảnh hưởng. Tiêu Diêu tán nhân có vẻ rất nhàng.
      “Nghĩa phụ giết Ngọc Minh chân nhân, đoạt được Quy Nguyên châu, quả nhiên là có ích cho nghĩa phụ rất nhiều!”.
      có gì nguy hiểm, Lý Dương mặt lộ vẻ tươi cười ở trong động quan sát cuộc chiến, chỉ thấy Lý Dương ngồi đạo đao mang hình đám mây, thực tế đao mang này chỉ vây quanh Thanh Vân, Thanh Vân biến hóa vô cùng, lúc này biến thành dạng cái nệm, sau đó dùng đao mang bao phủ lại.
      “Các Đại La Kim tiên này thực lực quả nhiên tệ, nhưng thần kiếm Tử Điện càng kinh khủng hơn, kiếm khí với điện mang mà lợi hại như thế, nếu là bản thể, còn như thế nào nửa?” Lý Dương tán thưởng, thần kiếm Tử Điện hổ danh là bán thần khí.
      Lý Dương thoải mái, nhưng Đại La Kim tiên bên trong lại được như vậy.
      Nam Cung Lam, vợ chồng Tằng Phong - Hữu Di người xuất vòng hộ thể, thực lực của Đại La kim tiên có gì phải nghi ngờ, cho dù như thế kiếm khí đầy trời giống như tên bắn tới “Bùng” “Bùng” ngừng đánh lên vòng hộ thể.
      Lớp hộ thể đó có chút chấn động. Hiển nhiên, uy lực của kiếm khí tử điện ngay cả Đại La Kim tiên cũng dám coi thường.
      “Hừ!” Tằng Phong hừ lạnh tiếng, quả nhiên giận dữ, dưới kiếm khí điên cuồng công kích, tiên nguyên lực hộ thể tiêu hao rất nhanh, tốc độ bổ sung tiên nguyên lực của cơ thể chậm hơn tốc độ tiêu hao, do đó người có công lực cao nhất là Nam Cung Lam chiếm được tiện nghi.
      Điều khiến tức giận là…
      Nam Cung Lam tới gần bên thần kiếm Tử Điện.
      Càng tới gần thần kiếm Tử Điện, kiếm khí công kích càng dày đặc, càng xa càng thưa thớt. Tứ đại thú, bạch mi lão giả và Kim Kiếm tôn giả sáu người ở chỗ xa nhất trong động, mỗi đạo kiếm khí bọn họ đều phải tập trung tất cả năng lượng mới có thể miễn cưỡng ngăn trở được.
      Cũng chỉ có bốn vị Đại La Kim tiên, mới có thể miễn cưỡng đến gần thần kiếm Tử Điện.
      “Của ta!”
      Nam Cung Lam hét lớn, tay phải tỏa ra kim quang hướng về thanh tử sắc trường kiếm cắm tảng đá, rất dễ dàng, Nam Cung Lam nắm được thần kiếm Tử Điện, Nam Cung Lam mặt lập tức xuất vẻ mặt mừng như điên.
      “Ha ha… thần kiếm Tử Điện rốt cuộc thuộc về Thục Sơn kiếm phái ta, ha ha… ồ…” Nam Cung Lam hưng phấn cười . Đồng thời thần kiếm Tử Điện cũng phát ra kiếm khí nữa. Tử sắc điện mang cũng được chậm rãi hút vào trong thanh kiếm.
      Đúng lúc đó thần kiếm Tử Điện đột nhiên...
      “Ông ông…”
      Thần kiếm Tử Điện chấn động mãnh liệt, chỉ thấy sắc mặt Nam Cung Lam hồng lên, nhưng vẫn buông tay, thần kiếm Tử Điện là bán thần khí, nếu Thục Sơn kiếm phái có được thần kiếm Tử Điện. Địa vị của Thục Sơn kiếm phái tại Tiên giới được tăng lên rất nhiều, cho dù là Tiên đế, số lượng có thần khí cũng nhiều lắm.
      Chờ đợi cả trăm triệu năm, đến giờ phút này, người Nam Cung Lam là hy vọng của Thục Sơn kiếm phái tại Tiên giới làm sao có thể buông tay?
      Nhưng thần kiếm Tử Điện là bán thần khí, làm sao có thể dễ dàng thần phục?
      “Ông ông…”
      Thần kiếm Tử Điện đột nhiên chấn động kích kiệt. Khuôn mặt Nam Cung Lam vốn hồng lên, sắc mặt trong nháy mắt trở thành màu tím.
      “Hừ!”
      Nam Cung Lam hừ lạnh tiếng, từng đạo kim quang trong cơ thể lóe ra, luồng năng lượng cường đại từ trong đan điền xuất ra, trong nháy mắt áp tới thần kiếm Tử Điện, hiển nhiên Nam Cung Lam chuẩn bị dùng sức mạnh trực tiếp chế ngự thần kiếm Tử Điện.
      Đáng tiếc Nam Cung Lam bất quá là Đại La Kim tiên, tại Tiên giới, người mạnh hơn cũng hơn mười vạn, thần kiếm Tử Điện sao có thể thần phục được?
      “Vù vù…”
      Vô số luồng điện lóe lên, thần kiếm Tử Điện ngày càng đề cao chấn động…
      Nam Cung Lam sắc mặt tím ngắt rồi đột nhiên con mắt trợn trừng.
      “Phụt!”
      ngụm máu tươi phun ra, Nam Cung Lam phảng phất như bị luồng năng lượng rất lớn đánh trúng, bị đánh bật ra bay thẳng đến cửa.
      Nhất thời, Nam Cung Lam sắc mặt trở nên trắng bệch, cũng để ý gì nữa, lập tức khoanh chân ngồi xuống, uống linh đan, lập tức tĩnh tọa chữa thương, hiểu rằng, với tình trạng cơ thể lúc này, căn bản phải là đối thủ của Tằng Phong - Hữu Di.
      Tằng Phong và Hữu Di nhìn nhau, khỏi hoảng sợ, Nam Cung Lam có công lực cao nhất mà rút nổi thần kiếm Tử Điện ra, lại bị trọng thương, hiển nhiên, cho dù thần kiếm Tử Điện đặt ở trước mắt, cũng phải dễ dàng gì lấy được.
      vội đoạt thần kiếm, trước tiên giết Nam Cung Lam, đến lúc đó, chúng ta liên thủ chắc chắn đối phó được với Tiêu Diêu tán nhân! Tằng Phong truyền cho Hữu Di.
      Hai người tâm ý tương thông, cũng để ý đến thần kiếm Tử Điện nữa, thân ảnh chợt lóe, nhằm về phía Nam Cung Lam chữa thương.
      “Hai vị muốn giết Nam Cung Lam, trước tiên phải qua cửa của ta!”
      Tiêu Diêu tán nhân thân hình lóe lên xuất phía trước Nam Cung Lam, tiên kiếm Luyện Tâm củaTiêu Diêu tán nhân cũng phát ra những tia hồng sắc quang mang, chuẩn bị công kích.
      Tằng Phong và Hữu Di nhất thời chau mày lại, thực lực của Tiêu Diêu tán nhân rút cục là bao nhiêu khó dò, chỉ đơn thuần nhìn thanh tiên kiếm tỏa ra huyết hồng sắc quang mang, cũng biết thực lực của Tiêu Diêu tán nhân kém.
      “A Phong, khi đánh với Tiêu Diêu tán nhân, thực lực của chúng ta bị hao tổn, đến lúc đó thương thế của Nam Cung Lam khôi phục lại ít, dùng tới “Cửu Thiên kiếm điển”, cho dù hai chúng ta liên thủ cũng chắc là đối thủ”. Hữu Di truyền cho Tằng Phong.
      Trong lòng Tằng Phong cũng thầm đồng ý.
      “Tiêu Diêu tán nhân, đây là cừu oán giữa Thượng Thanh cung và Thục Sơn kiếm phái, có quan hệ tới ngươi, ngươi cần phải nhúng tay vào!” Tằng Phong lập tức .
      Lúc này Nam Cung Lam lên tiếng, vừa mới uống linh đan, phải hấp thu dược lực, Nam Cung Lam cố gắng tận dụng thời gian, cố gắng khôi phục lại công lực bản thân, vừa rồi thần kiếm Tử Điện làm cho đau khổ ít.
      Tiêu Diêu tán nhân cười lạnh : “ có quan hệ với ta? Hừ, hôm nay ta nhất định phải bảo vệ Nam Cung đạo hữu”.
      Tiêu Diêu tán nhân cũng hiểu được, khi Nam Cung Lam bị giết, chắc chắn Tiêu Diêu tán nhân phải đối đầu với vợ chồng Tằng Phong, hai vợ chồng này rút cuộc có vũ khí gì, lão cũng biết. Nghĩ lại chút cũng biết, Thượng Thanh cung nhất định cho vợ chồng Tằng Phong mang theo tiên khí cực kì lợi hại xuống hạ giới.
      Cục diện lập tức trở nên giằng co, Tiêu Diêu tán nhân nhúng tay vào, Tằng Phong - Hữu Di đối mặt với Tiêu Diêu tán nhân và Nam Cung Lam, bọn họ cũng nắm chắc. Tiêu Diêu tán nhân vẫn duy trì thế giằng co.
      Thời gian càng kéo dài, Nam Cung Lam hồi phục càng nhanh, đối với Tằng Phong - Hữu Di lại càng bất lợi, Tằng Phong - Hữu Di hiển nhiên hiểu được, nhưng họ chỉ có thể duy trì ở đó.
      “Ngươi muốn làm gì?”
      Tằng Phong đột nhiên trừng mắt, nhìn về hướng bạch mi lão giả, chỉ thấy bạch mi lão giả hai tay phát ra từng đạo quang mang, sắc mặt đỏ bừng, hạt châu màu vàng từ ngực lão lóe ra, xuất sợi tơ màu vàng quấn lấy thần kiếm Tử Điện.
      “Lên!”
      Bạch mi lão giả quát lạnh tiếng. Vừa rồi ngay cả Nam Cung Lam cũng rút được thần kiếm Tử Điện ra, nay lại bị lão giả này rút ra. Thần kiếm Tử Điện được rút ra, khối đá mà thần kiếm cắm vào lập tức “Oành” tiếng nổ mạnh, vô số đá vụn bắn ra ngoài.
      “Cấm chế trong suốt ở cửa còn?”
      Chỉ thấy ít đá vụn trực tiếp xuyên qua cánh cửa, bay vào hang động chỗ Lý Dương ngồi.
      “Hô!”
      Lý Dương trừng mắt, vốn ngồi xếp bằng nhưng trong nháy mắt di động, né hơn chục tảng đá. Ngay từ đầu cho mấy tảng đá này bị cấm chế dội lại. Ai ngờ được những tảng đá này lại xuyên qua làm cho Lý Dương nhất thời luống cuống tay chân.
      “Cấm chế ở cửa còn?” Mọi người trong lòng chợt động.
      Bất cứ ai cũng đều nghĩ… “đoạt lấy thần kiềm, trực tiếp chạy thoát!”
      “Ha ha… các huynh đệ lên nào!”
      Thiết Oa chân nhân kêu lên, lập tức vọt tới, đối phó với bạch mi lão giả, vẫn còn chắc chắn, sau khi đoạt được thần kiếm, lập tức chạy thoát rồi lẩn trốn, đợi luyện hóa thành rồi mới tái xuất cũng muộn.
      Tằng Phong - Hữu Di cũng vội vã lao đến chỗ bạch mi lão giả, ai cũng ngờ bạch mi lão giả lại có bí pháp để rút thần kiếm.
      “Phụt!”
      Bạch mi lão giả sắc mặt vốn đỏ bừng, lại phun ra ngụm máu tươi, các sợi tơ màu vàng bao phủ thần kiếm Tử Điện đứt lìa, thần kiếm Tử Điện thoát khỏi trói buộc, nhưng thần kiếm Tử Điện có bay , mà xoay quanh của sơn động.
      "Hô!" "Hô!" "Hô!"…
      Cơ hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều phi thân về phía thần kiếm Tử Điện, Nam Cung Lam chữa thương hai mắt cũng mở ra, phóng thẳng lên cao, trực tiếp chụp vào thần kiếm Tử Điện. Thần kiếm Tử Điện xoay quanh đột nhiên dừng lại.
      “Vù!” “Vù!” “Vù!” “Vù!”…
      Vô số đạo kiếm khí có các luồng tử sắc thiểm điện, lại từ thần kiếm Tử Điện mãnh liệt bắn ra, tốc độ kinh người, mọi người kịp chuẩn bị nhất thời ngây người.
      “Phụp!” “Phụp!” Phảng phất như là bao cát bị thắng thủng, bạch mi lão giả trọng thương công lực lại tương đối thấp trong nháy mắt bị bắn thành tổ ong, bạch mi lão giả phản ứng cũng nhanh, nguyên thần lập tức muốn chạy trốn.
      Đáng tiếc, nguyên thần phòng ngự quá yếu, đạo kiếm khí phá tan nguyên thần, bạch mi lão giả này lập tức hồn phi phách tán.
      Độc Giác Long Tê Chân Tất trong mắt bình tĩnh, thân hình chợt lóe, chắn phía trước Cửu Vĩ Hồ Tuyết Cơ, kiếm khí dày đặc như thế, lực phòng ngự của Tuyết Cơ căn bản đỡ được.
      “Phụp!” “Phụp!” “Phụp!”… Hơn mười đạo kiếm khí mang theo tử điện ngừng bắn vào thân thể cường hãn của Độc Giác Long Tê, Độc Giác Long Tê thân thể phòng ngự rất mạnh, nhưng kiếm khí thực quá dày đặc, hơn nữa lại quá gần.
      Ngăn cản được số đạo kiếm khí, nhưng khi số kiếm khí công kích cùng chỗ, phòng ngự bị bắn thủng, thậm chí còn có kiếm khí bắn tới hạch.
      “Tuyết Cơ, bảo vệ nguyên thần của ta, mau chạy , nên nghĩ đến thần kiếm!”
      Độc Giác Long Tê Chân Tất đẩy Tuyết Cơ ra ngoài, đồng thời nguyên thần trước công kích vào hạch, lập tức rời bỏ hạch, trực tiếp nhập vào người Tuyết Cơ, thân thể của như là lá chắn ngăn kiếm khí lại.
      Đạt tới cảnh giới Thiên tiên, linh hồn đạt tới tầng thứ ba - nguyên thần, nguyên thần có thể rời khỏi hạch tâm của thân thể, nhưng nguyên thần rất yếu ớt, khi rời khỏi hạch tâm thân thể, khi bị địch nhân phát , cơ hồ có thể bị giết ngay.
      Hạng Vũ ngày nay ở dạng nguyên thần, hạch tâm của thân thể là trái tim, năm đó đại chiến bị hủy, nếu như là người tu ma bình thường, trái tim bị hủy diệt, coi như là tử vong, nhưng sau khi đạt tới Thiên tiên (Thiên ma), thành nguyên thần, nguyên thần có thể rời khỏi hạch tâm của thân thể.
      Chỉ cần nguyên thần bất diệt chết.
      Cao thủ cấp bậc Thiên ma cho dù thân thể bị hủy diệt, cũng có thể tái sinh, nguyên nhân đó là nguyên thần, đương nhiên nếu chưa đạt tới cảnh giới Thiên ma, cho dù tu vi tâm thần có mạnh, linh hồn cũng thể đạt tới tầng thứ ba. Đây chính là thiên đạo trói buộc, cho nên linh hồn của Lý Dương còn chưa kịp đạt tới cảnh giới nguyên Thần.
      Chỉ là hạch tâm của thân thể vô cùng trọng yếu, mặc kệ là hạch hay là nguyên tiên nhân, hoặc đao phách của Lý Dương, đều là nơi tụ tập công lực. Bỏ hạch tâm của thân thể, đồng nghĩa là bỏ tu vi!
      Độc Giác Long Tê Chân Tất khổ tu ngàn năm, tu vi tập trung tại hạch tâm của thân thể - hạch, nguyên thần thoát ly khỏi hạch chạy trốn, coi như là bỏ tất cả tu vi, sau này muốn dùng nguyên thần khôi phục, cũng tương đối khó khăn.
      “Chân Tất!”
      Thiết Oa chân nhân dùng Hỗn Nguyên Nhất Khí ngăn chặn hơn mười đạo kiếm khí, lập tức chạy ra xa, nhưng liếc qua liền nhìn thấy Chân Tất thân thể bị hủy, hạch bị hủy, khỏi hét lên tiếng.
      “Chạy!”
      Tuyết Cơ quát khẽ tiếng, cố nén bi thương trong lòng, trong nháy mắt xuyên qua cáhc cửa, chạy thoát ra ngoài.
      Lúc này, tứ đại thú xem như chạy thoát.
      “Phốc!” “Phốc!” “Phốc!” Liên tục ba đạo kiếm khí bắn vào Kim Kiếm tôn giả, Kim Kiếm tôn giả lập tức chạy , mặc dù trọng thương, may mắn là cái mạng vẫn còn.
      Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hai mắt sáng ngời.
      “Phụt!”
      ngụm máu tươi từ trong miệng Tiêu Diêu tán nhân phun ra, hóa thành huyết tiễn, phun vào thần kiếm Tử Điện, sau đó Tiêu Diêu tán nhân liền khoanh chân ngồi xuống, tiên kiếm Luyện Tâm cũng hóa thành huyết sắc thiểm điện, phi thẳng về phía thần kiếm Tử Điện.
      Tiên kiếm Luyện Tâm đột nhiên…
      “Bùng!” tiếng hóa thành màn sương màu máu, dựa theo đạo lý, tiên kiếm Luyện Tâm chính là Tiêu Diêu tán nhân tính mệnh song tu, khi tiên kiếm Luyện Tâm vỡ nát, Tiêu Diêu tán nhân cũng chết. Nhưng nay tiên kiếm Luyện Tâm hóa thành sương mù, Tiêu Diêu tán nhân cũng gì là khỏe.
      Bởi vì... Tiêu Diêu tán nhân luyện chế tiên kiếm.
      Tiên kiếm Luyện Tâm được Tiêu Diêu tán nhân đặc thù luyện chế, có thể ngừng luyện chế, luyện chế cả ngàn năm, cuối cùng trở thành hạ phẩm tiên khí, quá trình luyện chế là quá trình dung hợp hấp thu tinh hoa của ít nguyên liuệ trân quý.
      Tiêu Diêu tán nhân tại chuẩn bị dùng tiên kiếm Luyện Tâm trực tiếp hấp thu thần kiếm Tử Điện.
      Dù sao thần kiếm Tử Điện cũng có chủ nhân, hơn nữa Tiêu Diêu tán nhân từng dùng Luyện Tâm hấp thu qua tinh hoa vài phi kiếm, mới đạt tới cấp bậc tiên khí.
      “Xẹt xẹt…”
      Vừa mới phun máu tươi lên thần kiếm Tử Điện phát ra quang mang màu máu, tiên kiếm Luyện Tâm hóa thành dạng sương mù cũng thẩm thấu vào quang mang màu máu đó…
      lazybeerina93 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 6 - Chương 31 :Lý Dương chết rồi (thượng)
      Các lão đợi ta 2 tiếng nữa . Ta ăn về có đầy đủ thốn mang cho các lão xem. Hehe
      màn huyết vụ che phủ cả cảnh vật
      Thời khắc này,tại thần kiếm Tử Điện hết thảy đều bị che phủ bởimàu đỏ của máu, trong khi đó phát sinh việc khiến cho người ta thể hiểu tình.
      “xuy xuy”
      Tử sắc điện xà cũng loé lên, Màu huyết hồng che phủ trạng vật cũng dần dần thu phạm vi, thần kiếm tử điện vốn là màu tím dọc suốt thân kiếm bây giờ cũng dần chuyển thành màu đỏ máu.
      Tiêu diêu tán nhân khoanh chân ngồi, con mắt nhắm lại, chỉ là người ngừng nhấp nhoáng xuất các loại quang mang, cho thấy Tiêu diêu tán nhân chính là vận dùng loại công pháp đặc thù. Đột nhiên, chân mày có chút nhíu lại tựa như gặp việc khó khăn. (luyện công hay chữa thương gì đó khó khăn ý mà).
      Trước đây cái này theo ta phải là luyện chế tiên kiếm đến thời khắc tối hậu, thông thường đều tương đối dễ dàng, cho dù hấp thu tinh hoa phi kiếm cũng rất đơn giản. thế nhưng lần này khác, lần này đối phương lại là thần kiếm, thanh thần kiếm
      Hạ phẩm tiên kiếm hấp thu thần kiếm Tử Điện
      Có khả năng sao?
      Tiêu Diêu tán nhân người quang mang ngừng loé sáng ,càng lúc càng dồn dập, đột nhiên sắc mặt trắng bệch, tuyệt đối trắng bệch, trắng đến khó coi.
      Trắng như bột mì ở ngòai thế tục. Trắng cách tuyệt đối.
      Lúc này, bên ngoài nham động chỉ có Lý Dương cùng Kim Kiếm tôn giả, tứ đại thú chạy từ lâu, hiển nhiên bọn họ cũng tuyệt vọng với mộng tưởng bảo vật. Kim Kiếm tôn giả tại vì sư tôn Nam Cung Lam, Lý Dương cũng vì nghĩa phụ của mình mà cuống lên
      “Nghĩa phụ”
      Lý Dương trong lòng quýnh lên:
      “Nghĩa phụ, rốt cuộc sảy ra chuyện gì? Như thế nào sắc mặt lại khó coi như vậy?”
      Đột nhiên
      “Liều mạng, cho dù tiêu hao viên hạnh linh đan cũng phải thử xem!”
      Tiêu Diêu tán nhân trong lòng liền có quyết định
      Tiêu Diêu tán nhân lần này có thể là thất bại, trước đây từng thử qua vô vàn phương pháp luyện chế, vậy mà đều thất bại, thần kiếm Tử Điện dễ dàng hấp thu thối luyện như vậy. Tuy nhiên, Tiêu Diêu tán nhân cũng vẫn chuẩn bị viên hạnh linh đan lúc cần thiết dùng đến, nếu hấp thu được thần kiếm Tử Điện viên linh đan cũng tính là gì.
      Ngay tức khắc
      Sắc mặt Tiêu Dao tán nhân đỏ trở lại, đỏ cách quỷ dị. Đỏ đến mức khiến người ta phải run sợ, mà thần kiếm Tử Điện cũng phát xuất ra những quang mang hồng sắc, tựa hồ như hai màu hồng đó giao thoa với nhau vậy.
      “Phụt”
      Tiêu Diêu tán nhân miệng hé ra, đạo huyết dịch hoá thành sương mù bắn về phía thần kiếm Tử Điện, chính là huyết dịch của Tiêu Diêu tán nhân, tinh huyết, bổn mệnh tinh huyết .
      Tinh huyết là bổn mệnh của tiên nhân,thông thường tiên nhân cũng chỉ dám sử dụng môt hai giọt vậy mà Tiêu Diêu tán nhân lại chỉ trong lần phun ra cả ngụm lớn ,lượng tinh huyết này nhanh chóng bắn tới dung hợp bề mặt của Tử Điện thần kiếm.
      Bổn mệnh tinh huyết khi tiêu hao quá nhiều ngay cả trái tim tiên nhân – nguyên cũng mất năng lượng.
      Đột nhiên, thần kiếm Tử Điện quang mang loé lên mạnh mẽ, Tiêu Diêu tán nhân sắc mặt lập tức tối sầm xuống, trong nháy mắt phảng phất như lão già thêm chục tuổi, tóc cũng biến thành khô héo dựng đứng lên, sinh mệnh lực tựa hồ trong nháy mắt tiêu thất
      “Nghĩa phụ”
      Lý Dương thân hình chợt loé, vọt tới bên Tiêu Diêu tán nhân. Lý Dương mặc dù nóng vội nhưng cũng rất nhanh chóng trầm ổn trở lại, dù sao nghĩa phụ cũng có hạnh linh đan.
      Tiêu diêu tán chết chưa? mất nhiều bổn mạng tinh huyết như vậy, chừng bây giờ toàn thân có chút công lực nào cũng nên” Nam Cung Lam lắc đầu đạo, nhìn thoáng qua Tiêu Diêu tán nhân tựa hồ như có công lực, cũng hiểu ra ngay.
      Mặc kệ như thế nào, lúc này Tiêu Diêu tán nhân mất lực chiến đấu, cũng tức là mất lực cạnh tranh, đối với Nam Cung Lam là chuyện tốt.
      “Tiêu Diêu tán nhân người cũng muốn đoạt thần kiếm, hừ, nằm mơ” Tằng Phong liếc mắt nhìn Tiêu Diêu tán nhân, cười lạnh tiếng “Hữu Di, Tuyết Bàn Thiên Niên ti!”
      Hữu di trong đầu nghe được tiếng truyền của Tằng Phong, liền tức khắc xuất ra hai sơi tuyết tơ dài màu trắng từ tay bay ra, bao vây thần kiếm Tử Điện,.“Vút!” tiếng, hai sợi tuyết tơ liền quấn lấy thần kiếm Tử Điện.
      “Thu”
      Tằng Phong cùng Hữu Di hét lớn, đạo đạo quang mang từ tuyết tơ loé ra.
      “Thiên Niên Tuyết Bàn Ti, hừ, cắt cho ta”
      Nam Cung Lam cười lạnh tiếng –Bình Dục kiếm điển!
      Kiếm quang thu liễm đến cực trí, có quang mang năng lượng, tiên kiếm Thái Vấn phảng phất như thanh trường kiếm thông thường, nhưng tốc độ cực kì nhanh, Tằng phong, Hữu di hai người nhất thời có phản ứng, liền đó, tiên kiếm Thái Vấn liền biến mất
      Theo đó “bồng bồng” hai tiếng, hai Tuyết Ti lai lịch bất phàm bị chặt đứt
      “Bình Dục” kiếm điển thiên chính là đệ tứ thiên của Cửu Thiên Kiếm Điển, đối với Thiên Niên Tuyết Bàn Ti này Nam Cung Lam cũng hiểu rất uy lực của nó, ngay cả tiên nhân phải ai cũng chặt được.
      “May là mang theo tiên kiếm Thái Vấn, nếu khônghai sợ Tuyết BànTi ngàn năm cũng khó chặt đứt, xem ra lần này Thượng Thanh cung bỏ ra nhiều vốn ”. Chặt đứt được Tuyết Ti ngàn năm, Nam Cung Lam trong lòng thở phào tiếng.
      “Nam Cung Lam, người dám chặt đứt Tuyết Ti ngàn năm của ta” Tằng Phong rống lên tiếng, nhìn Tuyết Ti ngàn năm bị huỷ mà trong lòng rung động mộttrận .
      Nam Cung Lam nhìn Tằng Phong, Hữu Di, khinh thường :
      “Tằng Phong, người có phải là kẻ ngu ? Bây giờ Tiêu Diêu tán nhân công lực mất hoàn toàn, thần kiếm Tử Điện phải của ta, là của vợ chồng ngươi. Tình cảnh này, đến mức bên chết thôi. Chặt đứt tuyết tơ ngàn năm sao? giết ngươi cũng là bình thường”
      Chính xác, giờ phút này, trong tình huống này, phải là người tử ta vong, Nam Cung Lam cho dù giết Tằng Phong cũng là bình thường, đừng chặt đứt hai sợi Tuyết Ti ngàn năm kia.
      “Hay, hay, rất hay”
      Tằng Phong hít sâu hơi, trong mă xuất ra mộttia hàn quang.
      phải người tử chính là ta vong”
      Tằng Phong tại trong lòng thấp giọng .
      Đáng tiếc cho Tằng Phong, Hữu Di cùng Nam Cung Lam trong lúc tranh đấu Tiêu Diêu tán nhân ăn viên linh đan. Chỉ vì vừa rồi tập trung vào trận đấu, ba người đều phát Tiêu Diêu tán nhân nuốt khỏa linh đan.
      “Thần kiếm Tử Điện này rốt cuộc làm sao vậy?”
      Bây giờ thần kiếm Tử Điện tựa xoay tròn trời, kiếm thể nguyên bản là tử sắc, trải qua phương pháp luyện chế đặc thù biến thành huyết hồng sắcgiống với màu đỏ bổn mạng tinh huyết của Tiêu Diêu tán nhân.
      Nam Cung Lam cùng Tằng Phong, Hữu Di cứ như vậy mà nhìn thần kiếm Tử Điện
      Nhưng bọn chúng cũng chẳng có phương pháp nào mà thu lấy.
      “Tận sức cướp đọat!”
      Nam Cung Lam thử cầm qua, kết quả là chính mình bị năng lượng cường đại của thần kiếm Tử Điện phản chấn, hộc máu tại chỗ, công lực tiêu hao hơn nửa .
      Dùng phương pháp đặc thù thu lấy?
      Điều đó bạch mi lão giả cùng với Tiêu Diêu tán nhân cũng thử qua nhưng cũng hiệu quả. Hơn nữa, bây giờ Nam Cung Lam cùng với Tằng Phong, Hữu Di cũng có cách nào thu lấy.
      “Hừm? Tiêu Diêu tán nhân này sao lại bắt đâu khôi phục rồi.”
      Nam Cung Lam liếc mắt thấy sắc mặt Tiêu Diêu tán nhân dần dần hồng hào trở lại, tựa như chậm rãi khôi phục rồi. Tiêu Diêu tán nhân khi thực lựckhôi phục đối với phải là hảo , nhưng ít nhất cũng tính là chuyện xấu.
      Tiêu Diêu tán nhân bất luận sống hay chết, đối với Nam Cung Lam cũng quan trọng.
      Tằng Phong hốt nhiên hướng mắt nhìn Tiêu Diêu tán nhân, nhìn thoáng qua Lý Dương bên cạnh Tiêu Diêu tán nhân.
      “Tiêu Diêu tán nhân khôi phục công lực thực nhanh, cùng với nghĩa tử hại chết tằng tôn Ngạn nhi của ta, hừ, bất luận liên quan thế nào cũng thừa dịp trọng thương mà giết , khi Tiêu Diêu tán nhân chết, Lý Dương đó cũng mặc cho ta chà đạp .
      Tằng Phong lập tức nổi lên sát ý, tiên khí có lực công kích cực kỳ cường đại do mang từ Tiên giới xuống từ từ rung động lên, điều Tằng Phong muốn chính là – nhất kích tất sát.
      “Nghĩa phụ, thương tổn của người như thế nào rồi?”
      Lý Dương ở bên cạnh Tiêu Diêu tán nhân dò hỏi, mặc dù biết nghĩa phụ ăn hạnh linh đan, nhưng công hiệu của hạnh linh đan chỉ là nghe người ta , Lý Dương vẫn có điểm lo lắng.
      Đừng lo lắng, thương thế ít nhất hồi phục chín phần, công hiệu của hạnh linh đan này quả nhiên sai” Tiêu Diêu tán nhân truyền cho Lý Dương .
      Tiêu Diêu tán nhân đột nhiên có điểm hưng phấn truyền với Lý Dương:
      “Lý Dương, ta muốn cho ngươi tin tốt”
      Lý Dương sững sờ
      Tin tôt. Tin tức gì tốt?
      “Thần kiếm Tử Điện bị ta luyện hoá rồi”
      Nghe Tiêu Diêu tán nhân truyền , Lý Dương cảm giác như trong não mình có tiếng sấm nổ ầm ầm bên trong.
      “Thần kiếm, nó, nó, nó bị nghĩa phụ người…”
      Lý Dương nhìn Tiêu Diêu tán nhân, con mắt tròn xoe, ngạc nhiên vô cùng. Cũng may là Lý Dương quay lưng về hướng ba vị Đại La kim tiên nếu hẳn bọn Nam Cung Lam và Hữu Di phát ra vẻ chấn kinh này rồi.
      Tiêu Diêu tán nhân quay về Lý Dương gật đầu, truyền :
      “Haha. Nguyên là ta chuẩn bị dùng tiên kiếm Luyện Tâm luyện hoá thần kiếm Tử Điện. Đáng tiếc, tiên kiếm chỉ làhạ phẩm tiên khí, so với thần kiếm Tử Điện phẩm cấp cách biệt quá lớn, căn bản thể luyện hoá. Cuối cùng trong lúc cấp bách nghĩa phụ liền biến tiên kiếm Luyện Tâm hóa thành trạng thái sương hồng huyết sắc, tiếp đó lại đem chín phần tinh huyết bản mệnh của ta dung hợp vào trong, muốn lần này phải luyện hóa thành công. Kết quả là...tinh hoa của tiên kiếm Luyện Tâm dung nhập vào trong thần kiếm Tử Điện, nhưng kế hoạch ban đầu của ta thất bại.”
      Lý Dương liền tức khắc bị mê hoặc hỏi:
      “Nghĩa phụ, vốn kế hoạch thất bại, sao người còn thần kiếm Tử Điện bị người luyện hoá?”
      Tiêu Diêu tán nhân cười tiếp tục :
      “Ta nguyên là định dùng biện pháp luyện chế tiên kiếm. Dựa theo biện pháp trước đây, dùng tiên kiếm Luyện Tâm hấp thu phi kiếm khác hoặc tinh hoa của các nguyên liệu quý giá vào bản thể, ngừng đề cao cấp bậc của Luyện Tâm. Lần này ta mặc dù thất bại, thế nhưng tinh hoa của thanh Luyện Tâm lại dung nhập vào bên trong thần kiếm Tử Điện. cách khác, tinh hoa Luyện Tâm đều bị thần kiếm Tử Điện nuốt mất.
      Lý Dương vẫn chưa hiểu như thế nào.
      “Có điều tinh huyết của ta bị nó nuốt mất, nhưng mà nó nguyên vốn có chủ nhân, vừa nãy lại hấp thu bổn mệnh tinh huyết của ta, cũng coi như làlấy máu nhận chủ” Tiêu Diêu tán nhân cười hì hì truyền .
      Lý Dương liền tức khắc nở nụ cười.
      cũng hiều được, trước đây luyện chế, Tiêu diêu tán nhân dùng tiên kiếmLuyện Tâm làm bản thể. Còn lần này luyện chế thần kiếm Tử Điện trở thành chủ thể, ngược lại tiên kiếm Luyện Tâm bị thôn phệ. Đồng thời lại hấp thu luôn bổn mệnh tinh huyết của Tiêu Diêu tán nhân trong đó….
      Lấy máu nhận chủ!
      Trong lúc này Tằng Phong phát ra sát chiêu mạnh mẽ, mục tiêu chính là Tiêu Diêu tán nhân bị đại tổn công lực.
      “Vèo”
      đạo hắc sắc quang mang chợt loé rồi biến mất, Tiêu Diêu tán nhân nhãn tình sáng rực, khoé miệng nở tia cười lạnh. Chỉ thấy trung thần kiếm Tử Điện xoay tròn cũng đồng thời chợt loé liền biến mất.
      Thần khí Xích Tiêu là thần khí có tốc độ cao nhất trong lúc giới. Thần khí Xích Tiêu chia làm sáu khẩu thần kiếm. thanh trong đó tốc độc cũng vô cùng kinh khủng, cho dù là thần khí thông thường cũng thể so bì. Mà vũ khí Tằng Phong đánh lén chỉ là tiên khí.
      “Bùm”
      “A!”
      Hai thanh vang lên cùng lúc, thanh thứ nhất là tiếng va chạm của Tử Điện với tiên khí của Tằng Phong. Thanh thứ hai là thanh của Tử Điện thần kiếm đánh thẳng vào nguyên thần của Tằng Phong. Nguyên thân của Tằng Phong cũng có cơ hội mà xuất ra ngoài.
      “Thần kiếm Tử Điện, tốc độ quá nhanh “
      Cho đến khi chết, mặt Tằng Phong cũng vẫn còn lên tia cười lạnh khi đánh lén. Đến lúc bị thần kiếm Tử Điện xuyên qua, cũng vẫn kịp có phản ứng, chỉ có từ sâu trong đáy mắt ánh lên nét sợ hãi.
      “Hừm, muốn đánh lén ta, muốn sống rồi. Ngươi ngay cả thi thểcũng toàn thây”
      Tiêu Diêu tán nhân vốn ngồi khoanh chân bỗng chậm rãi đứng lên, thần kiếm Tử Điện xoay tròn đỉnh đầu
      Tử Điện, huyết hồng sắc thân kiếm xuất nhiều hơn, trông giống như màu của tiên kiếm Luyện Tâm .
      “Ngươi luyện hoáthần kiếm Tử Điện?”
      Nam Cung Lam tỉnh ngộ, sững sờ nhìn Tiêu Diêu tán nhân cầm thần kiếm Tử Điện tay, Nam Cung Lam biết chính mình căn bản phải là địch thủ, chỉ riêng tốc độ của thần kiếm Tử Diện, Nam Cung Lam cũng thể có phản ứng kịp.
      Hữu Di sắc mặt trắng bệch nhìn Tằng Phong ngã xuống bên cạnh.
      Hai người làm vợ chồng gần ngàn năm, tình cảm đương nhiên ít, hai người tại tiên giới cũng như . Hữu Di thể tưởng tượng Tằng Phong chết , mình phải làm gì bây giờ?
      “Ngay cả thi thể cũng toàn thây” thanh của Tiêu Diêu tán nhân vang lên.
      Hữu Di đứng trước thi thể Tằng Phong, nhìn hung thủ giết chết Tằng Phong – Tiêu Diêu tán nhân – trong mắt lạnh như băng
      “Tránh ra, nếu ta câu nệ ngươi là nữ tử mà giết giết đâu. Cho người hồn phi phách tán luôn.”
      Tiêu Diêu tán nhân lãnh khốc , “Ngươi nên , còn có thể tại tiên giới sống cuộc sống an ổn, nếu …” thần kiếm Tử Điện xoay quanh đầu Tiêu Diêu tán nhân bỗng nhiên kêu lên tiếng, thân kiếm phát rahuyết quang.
      “Thần kiếm Tử Điện- bán thần khí” Hữu Di thở dài hơi, “Tiêu Diêu tán nhân, bây giờ ngươi có thần kiếm Tử Điện, ta tuyệt đối phải là đối thủ của ngươi, người giết ta , nếu ngươi giết ta, ta tuyệt đối cho ngươi phá huỷ thân thể phu quân ta”
      Hữu Di giờ phút đây còn chút quyến luyến nào với cuộc sống, hiển nhiên nàng chỉ muốn chết.
      ”Hừm”
      Tiêu diêu tán nhân hừm lạnh tiếng, lãnh khốcnhư lão làm sao để ý đến người khác, thần kiếm Tử Điện lập tức chém xuống.
      “Phu quân”
      Hữu Di thấp giọng lẩm bẩm, trong mắt xuất tia vui mừng, đối mặt với tử vong, nàng ngược lại, lại vui mừng, giờ phút này thần kiếm tử điện đâm tới .
      “Ong”
      Đột nhiên, thần kiếm Tử Điện ngừng lại trước mặt Hữu Di. Tiêu Diêu tán nhân liếc mắt nhìn Hữu Di, ánh mắt lên tia phức tạp, lập tức quay đầu ra khỏi sơn môn.
      “Lý Dương, chúng ta
      Lý Dương nhìn Hữu Di ôm lấy thi thể Tằng Phong ra tiếng, cũng ra. Lý Dương vừa rồi phát , sát na ( khoảng thời gian vô cùng ngắn) tối hậu nghĩa phụ của chuẩn bị giết Hữu Di đột nhiên rùng mình cái.
      Nhìn thấy nghĩa phụ liếc mắt, Lý Dương gì thêm, liền theo nghĩa phụ xuống núi. Hữu Di vẫn ôm thi thể Tằng Phong, theo phía sau mọi người, trong mắt có lấy chút rung động.
      lazybeerina93 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :