1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Ngũ công chúa xuất giá bao giờ cho đến lượt A Nguyên đây.

    2. Hạ An Hi

      Hạ An Hi Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      3,354
      Editor: Kim Chi

      ☆ Chương 123.1:

      Công chúa điện hạ khóc ra khỏi sân viện A Dung, lau nước mắt đường thẳng tới chính viện của phu nhân Thành Dương bá, tiếng khóc bi thương rải cả đường, nghe đau lòng.

      Chân ngắn vọt nhanh vào chính viện, vừa vào cử, A Nguyên cũng nhìn những người khác ngồi, chỉ nhào vào lồng ngực phu nhân Thành Dương bá, tựa như muốn khóc ra hết nỗi chua xót và bi khổ, kêu lên: “Dì làm chủ cho con với!” xong xoắn xuýt rúc vào lòng phu nhân Thành Dương bá kinh ngạc, nàng cảm thấy ôm thế này thực ấm áp, vặn vẹo, thút tha thút thít nức nở chờ Dì đòi lại công đạo cho mình.

      “Đây là…… Làm sao vậy?” Túc Vương Phi dẫn A Nguyên đến Trạm gia làm khách, phu nhân Thành Dương bá thấy A Nguyên nhìn đông nhìn tây liền biết đứa này muốn ở bên A Dung, xưa nay bà đâu phải người cổ hủ, bèn bảo A Dung đưa Công chúa điện hạ cười tít cả mắt về viện của nó, để hai đứa trò chuyện cho tốt, sao vừa được lát A Nguyên khóc rồi?

      Cúi người vỗ vỗ người A Nguyên, thấy nương này rầm rì ở trong ngực, đầu cũng ngẩng lên, phu nhân Thành Dương bá nhàng hỏi: “A Dung làm gì con rồi?”

      “Con làm gì A Dung đấy?!” Túc vương phi đồng thanh với phu nhân Thành Dương bá, chính là vì bất đắc dĩ, cảm thấy A Dung xui xẻo, phải dính vào vợ thế này.

      Cho dù là mẹ ruột, Túc Vương Phi vẫn phải câu công đạo, mỗi lầncon nhóc này khóc kinh khủng nhất chính là nó làm ra chuyện xấu gì rồi, ác nhân cáo trạng trước mà.

      “Lời này là...” Phu nhân Thành Dương bá thấy A Nguyên rúc vào lòng mình, liền trừng mắt với Túc vương phi bĩu môi như tiểu nương vậy, thở dài: “A Nguyên ngoan ngoãn như vậy, sao Vương phi có thể lời làm tổn thương con bé?”

      “Dạo gần đây mắt ngươi tốt lắm nhỉ?” Thấy phu nhân Thành Dương bá ra hai chữ “ngoan ngoãn”, cái đuôi của con nhóc kia vẫy nhiệt tình, tại Túc vương phi quả lo lắng về vấn đề mẹ chồng nàng dâu gì đó, bà lo là khuê nữ nhà mình mê hoặc mẹ chồng đến đầu óc choáng váng, bắt nạt con rể tốt của bà, bèn rất là bất bình mà : “A Dung còn chưa xem có chuyện gì xảy ra đâu, Cẩm Tú ngươi sao có thể bao che con nhóc này thế chứ? A Dung biết được đau lòng lắm!” Dứt lời liền thò người sang chọc vào thân mình mềm mụp của A Nguyên, hừ hừ: “ xem, con làm gì rồi?”

      “A Nguyên bị tổn thương mà!” Phu nhân Thành Dương bá phu nhân ôm nhóc con, đẩy bàn tay hung tàn của Túc Vương Phi ra.

      Nhóc con lại gào lớn hơn nữa.

      Hai con dâu của phu nhân Thành Dương ngồi ngơ ngác nhìn hai vị phu nhân người mẹ chồng, người mẹ ruột điên đảo với nhau, cũng biết nên gì mới phải.

      Nhóc con còn nháo loạn hơn, lại còn thực biết xấu hổ mà kêu gào oai oái, sau này hai chị em dâu còn phải tất cung tất kính mà gọi vị này tiếng ‘Đại tẩu’.

      Ai cũng trưởng tẩu như mẹ đó.

      Ha ha…

      “Cẩm Tú ngươi lại vì A Nguyên mà đẩy ta!” Túc vương phi nhìn lên án bạn tốt của mình, lúc sau cũng bất chấp còn trưởng bối ở đây, quay cả mặt cả người hướng khác, đau khổ.

      Đôi mẹ con này phải là tới đòi nợ từ kiếp trước chứ?

      Thấy Túc Vương phi hầm hừ, phu nhân Thành Dương bá thầm tự hỏi vấn đề nhân quả luân hồi này chút, tay ôm nhóc con rầm rì, tay vuốt lông nhím Túc vương phi, cười : “Sao lại đối xử với Vương phi như thế được? Chỉ là nóng nảy thôi, chúng ta qua bao nhiêu năm tình cảm, Vương phi hiểu ta sao?” Quả nhiên thấy Túc Vương phi mặt mày hớn hở xoay người lại, ôm cánh tay của bà cười, thấy hai mẹ con này giống nhau, phu nhân Thành Dương bá liền bất đắc dĩ mà thở dài : “Sao lớn như vậy rồi mà vẫn yết ớt như vậy?”

      có khuê nữ ruột, mà hai người này… lại khác khuê nữ là mấy.

      “Đừng bao giờ xua đuổi ta như vậy nữa, ta buồn.” Túc vương phi liền đưa ra cầu vô lý của mình.

      “Được.” Phu nhân Thành Dương bá nhét điểm tâm vào trong tay bà, thấy bà cười hì hì ngồi trở lại ăn điểm tâm, lúc này mới cúi đầu vuốt khuôn mặt của A Nguyên, thấy mặt chẳng có chút nước mắt nào, biết con nhóc này là sét đánh mưa, nhưng vẫn tỏ thái độ gì, chỉ cười : “ cho Dì xem nào, rốt cuộc làm sao vậy?”

      “Dì, khi nào con mới có thể thành thân?” A Nguyên ưu thương hỏi.

      “A Dung làm gì con?” Loại ý tứ muốn gả này quá ràng, phu nhân Thành DƯơng bá cúi người ngửi thấy được hương khí nhàn nhạt thuộc về A Dung người A Nguyên, tức khắc cảm thấy có chút ổn.

      A Dung nghẹn đến hơn hai mươi tuổi, nhịn được mà…

      A Nguyên e thẹn mà lời nào, đôi mắt xinh đẹp đong đầy nước mắt, cúi đầu nghịch hà bao của mình.

      Túc vương vừa mới vén mành vào thấy phu nhân Thành Dương bá dỗ dành thê tử nhà mình vui vẻ, còn thấy khuê nữ phá sản tự đến hỏi nhà chồng mình bao giờ có thể gả vào, oán hận văng mành xuống, quay đầu ra ngoài, mắng Thành Dương bá còn hiểu vì sao ông vào nhà, “Quản vợ ngươi !” Quả thực thể khiến Vương gia tức hơn nữa!

      Thành Dương bá dùng ánh mắt như nhìn người não tàn mà nhìn Túc vương tức giận bất bình, hồi lâu mới quay đầu, mặc kệ.

      Túc Vương thấy da mặt Thành Dương bá cũng chút thay đổi, cảm thấy tên này là thần kỳ. Đương nhiên, thần kỳ năm đó cũng thể khóc la nhất nhất phải cưới tiểu nha đầu, cưới về nhà để cung phụng. Túc vương chẳng chút lan quyên gì tới việc này vẫn tận tình khuyên nhủ: “ có khí thế trượng phu gì cả. Phu nhân này của ngươi phải quản chặt, tùy tâm sở dục như vậy, sau này có ngày ngươi phải khóc đấy.”

      Thành Dương bá đờ đẫn nghe xong, nhàn nhạt mà : “ liên quan tới Vương gia.” Xét thân phận cao quý của Vương gia, Thành Dương bá cũng “Mắc mớ gì tới ngươi!” Trắng trợn đơn giản như vậy đánh hỏng tâm can Vương gia mất.

      Túc Vương lại thần kỳ mà nghe hiểu, trong lòng tức giận đến muốn chết, ông dùng sức mà chỉ chỉ vào Thành Dương bá, lại thấy Thành Dương bá cũng nhìn ông cái nào, tự mình vào nhà.

      Túc Vương muốn mắng chửi người, mắng tên coi Vương gia bằng cái bàn đồ ăn kia, lại thấy ngoài sân thanh niên tuấn tú tuyệt luân vội vã tiến vào, thấy xiêm y có chút toán loạn, lại giấu được tân hơi thở tú nhã, Túc vương tức khắc nghẹn thở, chỉ vào A dung : “Sao lại nôn nóng như vậy! Dáng vẻ mọi hôm của ngươi đâu?!”

      “Tham kiến Vương gia.” A Dung lại tức giận, chỉ tiến lại đây, thi lễ sâu với Túc vương, làm đủ bổn phận tiểu bối.

      A Dung xưa nay có lễ, chỉ có điều đoan chính như vậy lại hiếm có. Trong lòng Túc vương thập phần vừa lòng, đứng bậc thang cao cao quan sát thanh niên tuấn tú này chút, nghĩ đến sau này cũng thành con rể mình rất đắc ý, muốn bày ra uy nghi cha vợ, tầm mắt đột nhiên dừng lại cần cổ trắng trẻo thon dài giấu sau cổ áo có chút hỗn độn, tim chợt xiết chặt, cả người run run, suýt ngã từ bậc thang xuống dưới.

      Đoạn cổ xinh đẹp ai có thể chỉ trích kia in dấu răng rất sâu, minh chứng chút cho tâm địa hung tàn của Công chúa điện hạ.

      quá dữ tợn.

      Được gã sai vặt đỡ lấy, Túc vương bình tĩnh lại, nghênh diện với đôi mắt trong trẻo của thanh niên tú mĩ kia, có chút vô lực, nên lời, càng có chút chột dạ, lắc lắc tay liền vào phòng, thấy ngay A Nguyên nhảy lên, miêu tả sinh động như mới vừa rồi bị A Dung ấn lên mặt bàn cắn mấy miếng như thế nào cho phu nhân Thành Dương bá. Túc vương nhớ lại vết răng in cổ A Dung, thực kinh hoàng trước công lực đổi trắng thay đen của con bé này,

      Oán giận như như vậy hổ là được tu luyện tại hậu cung.

      Túc vương phi vừa yên lặng ngồi ăn điểm tâm, vừa giương đôi mắt tò mò nghe khuê nữ kể chuyện, còn Túc vương ngồi cạnh uống ừng ực ừng ực chén trà lạnh, lúc này mới ổn định tâm thần, ngắt lời A Nguyên, chỉ cúi đầu hỏi Thành Dương bá bóc hạt dưa, “Định ra ngày, chúng ta thành thân .”

      “Phụ vương muốn thành thân?” Lời này khiến nhiều người suy nghĩ bay xa nha, A Nguyên cáo trạng với phu nhân Thành Dương bá cười tủm tỉm đến mặt mày hớn hở, nghe được câu này, nhìn nhìn Túc vương tuấn mỹ như đúc, rồi lại nhìn nhìn Thành Dương bá oai hùng cao lớn, lộ nụ cười gian.

      Túc vương bị con nhóc này chọc giận đến mũi cũng bốc khói, ôm tim nửa ngày ra lời, thể hiểu được đứa nghịch ngợm như vậy mà Hoàng huynh ông còn có thể mặt đổi sắc mà khen là đáng ngoan ngoãn. cho cùng là ở nhà thông gia tương lai, tiện đánh con nhóc phá phách này, Túc vương nghĩ đến việc xử nàng thế nào, chỉ cắn răng : “Câm miệng!” Sau đó quay ra vị Thành Dương bá thờ ơ đến đầu cũng ngẩng lên, mà kỳ là căn bản nghe này, hỏi: “Trạm… huynh, nếu Hoàng huynh tứ hôn cho bọn , A Dung cũng lớn rồi, tìm ngày lành tháng tốt, chúng ta liền chủ trì hôn cho chúng nó .”

      “Ngày tốt gần nhất là mười ngày sau.” Làm võ tướng, Thành Dương bá vô cùng biết cái gì là thẳng thắn.

      Vì Thành Dương bá khắc ghi trong lòng ngày lành tháng tốt gấp đến thở nổi, Túc vương lại sợ ngây người lần nữa, hồi lâu sau mới cười gượng : “ cho cùng là Công chúa, nên cấp bách như vậy, huống chi còn có hai huynh trưởng của nó vẫn chưa thành thân, chậm rãi vẫn hơn.” Ông gấp, nhưng cũng đâu vội vã như vậy.

      Thành Dương bá yên lặng đẩy hạt dưa bóc vỏ về trong tầm tay của phu nhân mình, lại cúi đầu bóc hạt dưa tiếp, tranh thủ trong lúc rảnh rỗi lại cho Túc vương ánh mắt khinh bỉ lần nữa.

      A Dung đứng ở cửa, nghe được muốn cười chết mất, lại chỉ coi như biết, dịu ngoan tiến vào hành lễ với các trưởng bối, thời điểm hành lễ với Túc vương, dấu răng cổ lại ra lần nữa, liền nghe thấy hô hấp thuận của Túc vương.

      Thầm biểu đạt chút “trong sạch” của mình bị phá hủy trong tay Công chúa điện hạ, A Dung mới vừa lòng đến trước người mẫu thân, thấy A Nguyên trong lồng ngực phu nhân Thành Dương bá lắc lắc cái đầu mà nhìn mình oán giận, khỏi ôn nhu : “Điện hạ còn giận ta sao? Là ta sai rồi, xin nhận lỗi với điện hạ, lần sau dám nữa.”
      hauyen2803, noair, Thanh Hằng12 others thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Kiểu này mà thành thân A Nguyên đến mẩu xương cũng ko còn mất
      Hạ An Hi thích bài này.

    4. Hạ An Hi

      Hạ An Hi Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      3,354
      Editor: Kim Chi

      Chương 123.2:

      “Nhìn cái xem, ra phải là tốt à?” Phu nhân Thành Dương bá lặng thầm coi dấu răng miệng to như chậu máu của Công chúa điện hạ như mây bay, thả A Nguyên nằm chết trong lòng mình sang người A dung, lúc này mới nhàng : “Sao có thể giận quá đêm được? Hai người các con tranh biện lý lẽ của mình , chỉ là ta với con…” bà chỉ chỉ A Dung, cười : “ được bắt nạt A Nguyên, để ta biết là ta tha đâu.” Nghe thấy hai con dâu ở bên đều phụt cười, khỏi quay đầu hỏi: “Chẳng lẽ ta sai rồi?”

      “Mẫu thân cũng từng lời này với Nhị gia và Tam gia, giờ cũng với Đại ca, con và A Tuệ đều có thể thuộc lòng rồi.” Tô Dung vẫn sảng khoái nhanh nhẹn hơn, thấy nhị tẩu A Tuệ nhà mình chỉ hé miệng cười, liền vội vàng cười đáp lời.

      “Để ta , người ta thương nữ nhi hơn tiểu tử cao lớn thô kệch nhiều.” Phu nhân Thành Dương bá lại cười : “Mẫu thân các con phó thác các con cho ta, đương nhiên ta muốn các con được vui vẻ rồi.”

      “Lời này hiểu lý lẽ.” Túc vương ngồi bên liền gật đầu.

      Làm cha ruột của khuê nữ phải gả tới Trạm gia, Túc vương chưa từng cảm thấy phu nhân Thành Dương bá đáng mến.

      Các trưởng bối hài hòa, A Nguyên lại oán hận mà nhìn người xấu sói đội lốt cừu trước mặt, thấy cười vô cùng ôn nhu với mình, chỉ chỉ bả vai mình mà lên án: “Huynh đúng là cắn nha, đau.” Lúc này đây nàng cũng vô căn cứ. Mới vừa rồi ở trong phòng bị mỹ nhân này ấn lên mặt bàn, lúc đầu hai người chỉ vui cười, lúc sau khi xiêm y A Nguyên lệch xuống chút, lộ ra bả vai mượt mà tinh xảo, Công chúa điện hạ cười đến thở dốc đột nhiên nhạy bén cảm thấy hơi thở của thanh niên kia đúng lắm.

      đợi nàng hiểu được, môi thanh niên này liền đặt lên xai nàng, làn da tinh tế liền cảm giác được xúc cảm ấm áp, trước chỉ kề lên , sau đó lại dùng răng.

      A Nguyên bị vây đến càng ngày càng gần ôm ấp sợ hãi, vừa ngẩng đầu liền thấy ánh mắt A Dung chứa vài phần nóng bỏng, trong lòng biết hay rồi, ngoạm cái vào phần cổ lộ ra của A Dung trước mặt mình, giơ chân liền chạy.

      chạy quả thực bị ăn luôn mất.

      A Dung chỉ cười tủm tỉm mà lôi kéo A Nguyên bĩu môi sang bên, rồi bất đắc dĩ mà : “Là ta phải, được ?” Nghẹn đến mức lâu lắm rồi, khi cẩn thận cướp cò, A Dung cũng thập phần hối hận, thấy A Nguyên vuốt bả vai mặt đỏ lên lại chứa vài phần ý cười, A Dung rung động, thử sờ lên bả vai của Công chúa điện hạ, thấy nàng rầm rì ngừng, liền cười : “Nếu để ta nhìn cái?”

      “Còn nhìn?!” A Nguyên tâm nếu phải Công chúa điện hạ ý chí kiên định, mới vừa rồi phải lập tức tử hình tại chỗ mỹ nhân này, bây giờ còn tới trêu chọc nàng, quả thực biết cái gì gọi là chết. Chỉ có điều thấy A Dung có chút bất an, biết trước nay thanh tâm quả dục có chút khác người, chừng lo lắng đến mức nào, bèn miễn cưỡng ngăn chặn cảm giác vui mừng trong lòng, xụ mặt giáo huấn: “Về sau được như vậy nữa! Bằng chẳng phải là hỏng thanh danh của huynh rồi sao? Sau này, sao huynh gả… đón dâu đây?”

      A Dung trầm mặc mà nhìn con nhóc này rung đùi đắc ý, trong lòng ngứa ngáy, chỉ hỏi: “Khi nào chúng ta khi nào thành thân?”

      “Huynh như vậy khiến Tam ca và Tứ ca áp lực rất lớn.” A Nguyên lý giải tâm tình này chính là mỹ thanh niên hẳn chỉ sợ hôn có biến, chỉ hận thể gả nhanh. Công chúa điện hạ được nhiều người thích, A Dung xấu xa lo lắng cũng thường tình thôi đúng ? Chỉ có điều trong nhà còn có Tam ca thất tình, Tứ ca bị Thẩm gia lăn lộn đén dục sinh dục tử, liền thở dài sâu kín mà : “Dung Nhi à Dung Nhi, huynh biết huynh được bổn cung coi trọng dễ dàng như vậy là may mắn cỡ nào ?” Đổi là người khác còn bay trời biết đêm nay là năm nào đâu.

      Thấy Công chúa này còn đắc ý, đôi tay mỹ thanh niên đặt sau người bẻ rắc rắc, môi nở nụ cười, nhàng : “Điện hạ quá đúng.”

      “Nếu như vậy, bổn cung liền tha thứ cho mạo phậm nho của huynh.” Công chúa điện hạ kỳ được mỹ nhân cắn đến trong lòng ngứa ngáy, liền làm bộ làm tịch mà .

      Hai người này khe khẽ, ở chỗ khác, Tô Dung nhìn Đại ca uy phong bốn bề trước mặt phu quân, vậy mà lại dỗ vợ mình như dỗ dành trẻ con, bèn cảm thấy thú vị.

      Thời điểm trước khi nàng còn chưa gả vào biết biểu ca này khó gần. Nhìn cười hòa nhã với biểu tỷ biểu muội, kỳ rất có khoảng cách, cũng thập phần thân cận, vì nhìn thấu người này có chút lương bạc lãnh đạm, tuy trời sinh tuấn tú, nhưng Tô Dung chưa từng mong chờ đại ca này, nghĩ đến mấy tỷ muội của mình ngẫy nhiên có mấy người có chút hảo cảm với A Dung, Tô Dung liền lắc lắc đầu, cảm thấy giữa người với người, quả là cần có duyên.

      Bằng , A Dung lãnh đạm như vậy, sao có thể coi trọng Vinh Thọ Công chúa nghịch ngợm gây đây?

      Trong lòng cảm thấy kỳ diệu cực kỳ, Tô Dung liền nở nụ cười tò mò.

      A Tuệ chuyện với nàng thấy tầm mắt nàng hướng về phía hai người kia, nhân có việc trước đây nhà mình cũng từng tính toán hôn của A Nguyên, bèn nở nụ cười, thấp giọng với Tô Dung: “Bọn họ từ tốt như vậy.”

      “Cái này muội biết.” Tô Dung giọng đáp, “Trước đây tuổi còn , mỗi lần biểu ca rời kinh thăm phụ thân muội, khi trở về đều thích mang theo chút đồ chơi hay điểm tâm địa phương gì đó, lúc đấy muội thấy kỳ lạ, biểu ca cũng gì, muội chỉ nghĩ là mang cho hai vị nương Trạm gia, cũng để trong lòng.” nghĩ là sau khi vào kinh, lúc chơi đùa với A Nguyên luôn nhìn thấy vài món đồ chơi quen mắt người nàng ấy, lúc này mới hiểu ra, hóa ra là đều mua cho A Nguyên.

      Kể từ lúc đó, nàng liền có chút minh bạch rằng đây chỉ sợ là tẩu tử tương lai.

      Nghĩ đến tương lai phải gọi A Nguyên là tẩu tử, Tô Dung liền cảm thấy nghẹn lòng.

      A Tuệ nhìn Tô Dung nên lời nở nụ cười.

      Nàng vốn là người ôn nhu bao dung, Tô Dung cũng hoàn toàn ngang ngược kiêu ngạo, hai chị em dâu qua lại cũng tồi, muốn an ủi nàng ấy chút liền thấy A Nguyên rũ A Dung chạy lẹp xẹp lẹp tới, tự nhiên cũng cảm thấy vị tẩu tử mới bao lớn này càng giống khuê nữ hơn, bèn đứng dậy che chở, thấp giọng : “Điện hạ chớ để ngã.” Kéo A Nguyên ngồi xuống với mình, nàng liền nghe thấy A Nguyên mỉm cười hỏi: “Gần đây có thăm Thái tử phi ?”

      “Gặp qua lần, khí sắc Thái tử phi được tốt, chỉ là cũng khác.” A Tuệ liền thấp giọng .

      “Ngày thường, tỷ dẫn nhi tử tới cung Thái tử nhiều hơn .” A Nguyên liền cười : “Nhi tử của tỷ béo béo mập mập, trắng trắng trẻo trẻo, nhìn thấy thích. Hoàng tẩu thường gặp cũng sảng khoái, đúng ?” Huống hồ, thường lộ mặt trước mặt Thái tử phi tương lai đứa bé này mới có tiền đồ.

      Nhắc tới cái này, A Tuệ liền than tiếng.

      “Chẳng lẽ thằng bé lại dãi nữa à? Trưởng tôn Trạm gia này chính là tổ tông đòi mạng, cũng biết do ai mà ngày thường tinh thần cực kỳ phấn chấn, tay chân đặc biệt có lực, A Nguyên có lần bị nó đá vào mặt thiếu tí nữa ra . Chỉ có điều tiểu tử béo này thích phun dãi, mà dường như còn biết cảm thấy xấu hổ, phun dãi hồi liền bi phẫn phen, mà Công chúa điện hạ nhìn là còn tức giận gì nữa. Thấy A Tuệ bất đắc dĩ nhìn người tranh đấu với cả em bé là mình, A Nguyên liền cười xấu xa : “Hay là lại đái dầm đây?”

      Tiểu ra cái giường, tiểu tử béo có thể ít bữa nước dãi!

      “Công chúa à…” tại A Tuệ có thể tưởng tượng tương lai Trạm gia gà bay chó sủa, xoa khóe mắt thở dài : “Thằng bé còn , tha cho nó .”

      “Ta là cái người thiện lương đến cỡ nào chứ?” A Nguyên làm ra lòng dạ rộng rãi của bá mẫu, rồi lại tò mò hỏi: “Thế đến tột cùng là làm sao vậy?”

      “Thằng bé trắng.” A Tuệ có chút hậm hực, thở dài : “Trắng nõn như vậy giống phụ thân nó, nhìn được tốt lắm.” Trước đây có đen thui thực giống phu quân A Hoài của nàng, A Tuệ nhìn phu quân đen nhánh, lại nhìn nhìn nhi tử đen nhánh mà đặc biệt thỏa mãn, chỉ là trước mắt nhi tử ngày càng giống mình, A Tuệ liền cảm thấy cả người đều ổn, chỉ ai oán với A Nguyên: “Phu quân uy vũ như vậy, khiến người khác cỡ an tâm cỡ nào, nhưng đứa bé nàng lại bằng phụ thân nó, ta chỉ nghĩ, chẳng lẽ bởi vì giống ta nên mới khiến nó như thế sao?”

      A Nguyên nhếch miệng nhìn gương mặt mỹ mạo rảnh rỗi của A Tuệ, tâm mệt cho tỷ, sau này có khi nào lại tìm nương thẩm mỹ khác người gả cho tiểu tử hay ?

      “Đứa tiếp theo có lẽ tốt.” Tô Dung đồng tình mà .

      Đây là an ủi người khác sao?

      A Nguyên bị hay kẻ khác người này dọa sợ ngây người, lúc lâu sau mới thở dài : “ là khiếp sợ.” Chẳng lẽ thời buổi này còn lưu hành mỹ nhân tuấn tú sao?

      A Dung ở bên nghe được muốn đau hết cả hôn, mắt thấy dáng vẻ cạn lời nhìn trời của A Nguyên, khụ tiếng, nhàn nhạt mà : “Trai đều tốt, chớ ghét bỏ.”

      “Biết rồi ạ.” A Tuệ thấy đại ca nghe được, mặt đỏ lên, dám lời nào, chỉ có Tô Dung thành gật gật đầu.

      chuyện, A Nguyên liền thấy bên ngoài có nha đầu tiến vào : “Thượng thư Hình bộ, Mẫn thượng thư tới cửa bái kiến bá gia.”

      “Mẫn thượng thư?” A Nguyên ngẩn ra, lúc sau liền bừng tỉnh đại ngộ : “Mẫn Giang!” Đây phải là Tổng đốc cợt nhả sao, nghĩ đến người hai ngày trước quả được Hoàng thượng phòng làm Thượng thư Hình bộ, A Nguyên liền nhịn được muốn cười, rốt cuộc nhịn xuống, tầm mắt nhìn về phía phu nhân Thành Dương bá lộ vệ kinh ngạc, liền nghe thấy bà kinh ngạc : “Phủ Mẫn thượng thư cũng có gì qua lại với nhà ta, vì sao có việc tới cửa vậy?” Tuy thắc mắc như vậy, lại đẩy đẩy Thành Dương bá vẫn ngồi bóc hạt dưa cho mình như cũ, giọng : “ nhìn cái, có lẽ là tới tìm chàng.”

      Rồi lại hỏi nha đầu kia: “Có nữ quyến ?”

      “Có hai vị tiểu thư.” Nha đầu kia vội vàng đáp.

      “Mời vào .” Thành dương bá nghe lời đứng dậy ra đằng trước, phu nhân Thành Dương bá liền nhìn về phía Túc vương phi, hơi hơi chần chờ, nghĩ đến giờ cũng tứ hôn, đều là người nhà, cũng có cái gì kiêng dè, liền mỉm cười với Túc Vương Phi: “Cùng xem ?

      Đây là nữ nhi nhà khác, Túc vương liền nhiệt tình ở trong phòng lứm, theo Thành Dương bá ra tiền viện để xem tên họ Mẫn này đến tột cùng là muốn làm gì, phía sau A Tuệ liền đứng dậy cùng Tô Dung rồi với phu nhân Thành Dương bá: “Mẫu thân, con và đệ muội cùng đón được ạ?” Nếu chỉ là hai vị tiểu thư, phu nhân Thành Dương bá tiếp ngược lại có vẻ mất mặt, nếu có người tiếp đón lại có chút vô lễ.

      .” Phu nhân Thành Dương bá chỉ sai người chuẩn bị hai phần lễ gặp mặt, dừng chút, mới cười với A Nguyên: “A Dung với con rồi à?

      “Dì đừng lo lắng, con cũng phải người lòng dạ hẹp hòi.” A Nguyên kỳ đặc biệt lòng dạ hẹp hòi lại biểu cực kỳ ngoan ngoãn trước mặt mẹ chồng tương lai.

      Phu nhân Thành Dương bá liền nhàng : “Ta chỉ là nghĩ chớ có để hai con ngăn cách vì chuyện này, giờ cũng an tâm.” Mẫn Giang từng cầu hôn A Dung vì khuê nữ nhà ông ta, phu nhân Thành Dương bá đối với nhà này là có chút bất đồng. Chỉ là nghĩ nghĩ rồi liền thở dài với Túc Vương Phi: “Mẫn gia đà lên, ta nghe giờ trưởng tử Mẫn đại nhân cũng xuất sĩ, tuy hậu viện nhà ông ta có nữ quyến lớn tuổi quản lý, nhưng ta nghĩ, nhà nguyện ý muốn kết thân với nhà họ hẳn ít.” Thấy Túc Vương Phi gật đầu, bà liền hơi tiếc nuối : “Lúc trước ta vốn là muốn làm mai cho con bé với nhà Nhị ca ta, rốt cuộc thành.”

      “Vì sao?” Túc Vương Phi liền tò mò hỏi.
      hauyen2803, Sweet you, Thanh Hằng10 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Vì sao ta ?
      Hạ An Hi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :