1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Giothoi

      Giothoi Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      21
      Chu choa chu choa
      Nhất bảng ^^
      Hạ An Hi thích bài này.

    2. Hạ An Hi

      Hạ An Hi Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      3,354
      Nhất bảng là thế nào thế nàng? @Giothoi
      Last edited: 29/8/18
      Giothoi thích bài này.

    3. Hạ An Hi

      Hạ An Hi Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      3,354
      Editor: Kim Chi

      ☆ Chương 119.1:

      Lại Trần Tần đường vất vả trở về cung của mình, chỉ cảm thấy cả người nhũn ra, nghe Cửu công chúa vẫn còn khóc thút thít ở trong phòng mình, dường như chăng còn rất có lý, lòng Trần Tần run lên, nhắm mắt ngồi dựa vào hế, cũng xem đến tột cùng là Cửu Công chúa như thế nào. Hồi lâu sau, Trần Tần mới sai cung nữ bên người lấy giấy viết thư vào bút mực tới, ngồi lên bàn viết, cẩn thận dán kín, xong mới thấp giọng với cung nữ này: “Đưa thư này …” tới đây lại cảm thấy ổn, xé thư , : “Truyền lời của ta ra ngoài, mời tẩu tử tiến cung chuyến, ta có việc muốn nhờ.”

      “Nương nương, nhưng điện hạ tốt có thể sinh khúc mắc với Đức phi nương nương.” Cung nữ này trung với chủ, vì từ khi Cửu Công chúa thông minh lên thập phần làm khổ người, khiến cung nữ này ngày ngày bất bình lo lắng thay Trần Tần.

      “Ta nào dám đâu.” Trần Tần cười khổ.

      Địa vị của Đức phi tại hậu cung chỉ dưới Hoàng Hậu, bên dưới có Hoàng tử Hoàng nữ, giống như quả núi lớn, ép chư phi dám ngẩng đầu lên.

      Trần Tần dám có tâm địa ác độc gì với Đức phi, lúc này liền thở dài: “Ngươi theo ta dã hai mươi năm, ta cũng gạt ngươi. Để tẩu tử tiến cung là vì ta muốn tẩu ấy tìm tiểu bối tốt chút ở Trần gia, sau đó ta liền thỉnh Hoàng thượng tứ hôn.” Gả Cửu Công chúa cho nhà mẹ đẻ của bà, ngày sau mặc kệ tốt xấu, nhìn vào phần tình cảm bà vì gia tộc mà ở trong cung chịu khổ nhiều năm như vậy, Trần gia có thể chịu đựng được Cửu Công chúa.

      Như này có thể làm Trần Tần an tâm hơn việc Cửu Công chúa gả vào nhà khác nhiều.

      “Người còn mưu tính vì nàng ta nữa.” Cung nữ này liền bất bình mà : “Trước kia nàng ta còn muốn nịnh bợ tam phòng phủ Quốc công, vội vàng gọi người ta là dì, từng để nương nương trong lòng chưa?” ‘Dì’ ở đây chính là đường muội của Vương quý nhân năm đó gả tới phủ Quốc công, chỉ là có biến cố năm đó nên vị dì ruột này của Cửu Công chúa cũng dám tiếp xúc với nàng ta.

      Cửu Công chúa ăn mấy bữa “đóng cửa”, rồi mới hậm hực từ bỏ.

      Thấy Trần Tần lời nào, hốc mắt đều đỏ lên, cung nữ này tiếp tục : “Lúc trước nàng ta là đứa ngốc, mắt nhìn là đói chết rồi, phải nhờ có nương nương dưỡng dục nhiều năm, nàng ta còn sống đến bây giờ sao? Bay lên cành cao rồi! Nếu phải Tề gia người ta quy củ, dám nhận nàng ta, tại nàng ta có thể thận cận với người như vậy sao?” xong, liền thở dài: “Dù sao người cũng phải tính toán vì bản thân. đắc tội Đức phi rồi, ngày sau đắc tội ai còn chưa biết chừng.”

      “Ta nhớ tới thời điểm con bé vừa đến bên ta, vì ta bị bệnh ăn ngon, tuy rằng nó gì cả lại vẫn biết ôm ta mà khóc, ta liền…” Trần Tần lau mắt, gượng cười : “Có lẽ là đời trước ta thiếu nợ con bé, bởi vậy mới tới đời này.” xong liền thấp giọng : “Ngươi thôi, ta ra phía sau xem đứa bé này, cũng thể để nó khóc hỏng cả mắt.”

      “Người cứ ngây ngốc !” Cung nữ này oán câu, rốt cuộc làm trái lời bà, lập tức .

      Trần Tần nhìn nàng rồi vội vàng thu lại dáng vẻ chật vật của mình, lau nước mắt ra phía sau. Tiến vào cung thất của Cửu Công chúa liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng khóc hu hu, bà vừa đau lòng vừa tức giận, đẩy cửa ra vào, vừa mới ngồi vào mép giường nữ nhi nho này liền bổ nhào vào lòng bà, ôm thân thể đứa bé này, Trần Tần có chút thất thần, lúc sau giọng an ủi: “Có mẫu tần ở đây, có việc gì, đừng lo lắng.”

      “Nữ nhân họ Thẩm kia muốn giết con, tay cũng bóp chặt cổ con.” Cửu Công chúa khóc đến cực kỳ đáng thương, nghẹn ngào: “Còn có Hoàng tỷ, mẫu tần, phải con mới là nữ nhi thân sinh của Phụ hoàng sao? Dựa vào cái gì ở trong cung lại bị nữ nhi vương thúc làm nhục chứ?” Nàng khóc thành tiếng, chỉ thấp giọng : “Con thích chàng mà, thích đến mức cái gì cũng nguyện ý làm, nữ nhân kia chỉ biết đánh đánh giết giết, biết giúp chồng dạy con sao? Dựa vào cái gì mà con thể gả cho chàng?” Còn muốn lại bị Trần Tần sắc mặt trắng bệch bịt miệng.

      bậy gì đó!” Trần Tần tức giận , “ nam nhân thôi, con còn biết liêm sỉ hai chữ sao?!” Thấy ánh mắt đáng thương của Cửu Công chúa, bà mềm lòng, thấp giọng : “Trước đây mẫu tần với con về chuyện Nhị Hoàng tỷ con rồi mà. Vị kia cũng muốn tranh đoạt phu quân người khác, cần thê tử người ta kêu oan, Phụ hoàng con tự mình nhốt Nhị Hoàng tỷ con, tại vẫn còn chưa thả ra, bảo nàng tự kiểm điểm…” Bà thở dài: “Năm đó Nhị Công chúa được sủng ái, đến Hoàng tử cũng bỏ vào mắt, hành sai bước chính là vạn kiếp bất phục*, con muốn giống như Nhị Hoàng tỷ con sao?”

      Vạn kiếp bất phục: Vạn kiếp thể quay đầu lại.

      Đương nhiên là Cửu Công chúa nghe qua về Nhị Hoàng tỷ này, lúc này tránh khỏi tay Trần Tần, rưng rưng : “Đó là vì phu thê người ta tình thâm, còn nữ nhân kia…”

      “Ta mất hết thể diện trước mặt Đức phi là vì Thẩm tiểu tướng quân người ta chính miệng , bảo con cần dây dưa nó.” Thấy Cửu công chúa ngây dại, Trần Tần thở dài, liền khuyên nhủ: “Nó vô tâm với con, tội gì phải tiều tụy vì nó tới vậy?” Thấy Cửu Công chúa lại khóc, bà liền thấp giọng : “Nam nhân thế gian này phải ai cũng coi trọng sắc đẹp, cũng có rất nhiều nam nhân chỉ coi trọng hợp ý, tính tình. phải con tốt, mà là các con có duyên phận, khi vậy, hà tất dây dưa, hại người hại mình?” Càng , Trần Tần càng nên lời, chỉ là lời ra này cũng xuất phát từ tâm khảm của bà.

      “Nhưng mà… nhưng mà…”

      “Con đắc tội Đức phi và Vinh Thọ Công chúa, đây phải việc .” Trần Tần quyết tâm : “Trước kia con có việc gì phải vì người ta kiêng dè con là nữ nhi của Hoàng thượng, mà là vì người ta để tâm đến con. Nếu thực chọc giận họ, dù trị chết con trong cung cũng có ai làm chủ cho con đâu.” Hoàng thượng con cái ít ít, nhiều cũng nhiều lắm, lúc trước ở cung Thái tử, tuy Hoàng hậu ra tay, nhưng giữa phi tần Thái tử cũng hãm hại lẫn nhau, hại biết bao nhiêu tính mạnh con trẻ, Trần Tần biết lợi hại, bởi vậy cũng muốn đứa con mình nuôi lớn cũng vô thanh vô htuwsc chết ở trong chốn thâm cung này.

      “Chẳng lẽ Phụ hoàng mặc kệ?” Cửu Công chúa nào biết đến cái này, sợ ngây người.

      “Hoàng thượng…” Trần Tần cười khổ, rốt cuộc gì thêm.

      Cho dù biết, bằng vào coi trọng của Hoàng thượng với Đức phi, chỉ sợ cũng quản, đây chính là nguyên nhân Đức phi dám trút giận lên bà.

      Có thánh tâm, hư cũng có thể bẻ thành tốt.

      hết lời, chỉ là Cửu Công chúa lại thập phần tin tưởng, lúc này đây lại nghe thấy dưỡng mẫu này tiếp tục : “Hôm nào tới Thẩm phủ, nhận tội với người ta, Thẩm gia đều là người lòng dạ rộng rãi, so đo nhiều với con.” Nghe đến đó, Cửu Công chúa liền cảm thấy dưỡng mẫu này cũng chỉ là nhát gan nên hù dọa nàng mà thôi. Trong lòng cho là đúng, ngoài miệng vẫn đáp ứng, nàng chỉ ngày ngày ở trong cung suy nghĩ xem phải báo thù thế nào, nghĩ lâu liền nghĩ tới Bát Công chúa có đầu óc kia, nghĩ là đứa ngu xuẩn như thế còn có thể sống vô cùng dễ chịu trong cung kia mà, liền quên sạch lời Trần Tần .

      này, Trần Tần nghe việc Cửu Công chúa tìm kiếm Bát Công chúa liền khẽ nhíu mày, vốn cảm thấy Bát Công chúa có chút ổn liền nghe thấy bên ngoài có bẩm báo, là có người Trần gia tiến cung, bà vui vẻ trong lòng vội vàng ra ngoài nghênh đón, lại thấy có thiếu niên tầm mười sáu mười bảy tuổi đỡ phụ nhân trung niên tiến vào, thấy đúng là tẩu tử của mình và con út Trần Bình, Trần Tần liền cảm thấy có chút kỳ lạ, đón hai người tiến vào liền hỏi: “Sao Bình Nhi lại tiến cung?” cho cùng là nam nhân, hậu cung kiêng kị, Trần Tần cảm thấy có chút thỏa đáng.

      “Trước đây nó làm thư đồng trong cung cho Nhị hoàng tôn, thường tiến cung, cũng mở lời trước mặt Hoàng thượng, bởi vậy thỉnh chỉ lập tức thành.” Tẩu tử Trần Tần Trần thị lại cười : “Thằng bé này cũng nhớ muội và Cửu Công chúa, huống chi tẩu nghĩ bọn chúng lớn lên với nhau từ bé, chỉ là mấy năm nay Bình Nhi lớn, Nhị Hoàng tôn cũng rời cung, bởi vậy nó hay tiến cung, giờ hình như điện hạ hiểu chuyện rồi sao? Thân cận chút lúc nào cũng có chỗ tốt.” bà dứt lời, thiếu niên đứng trầm mặc kia liền hơi hơi mỉm cười với Trần Tần, đôi mắt có chút điềm tĩnh ánh lên tia sáng nhàn nhạt.

      “Tẩu tử muốn…” Trần Tần chỉ định nhờ tẩu tử tìm tiểu bối dòng bên Trần gia thôi, ai ngờ Trần Bình lại đồng ý, quả thực là tin vui ngoài ý muốn, chỉ là cho cùng muốn hại cháu trai, chần chờ lát, trả lời luôn mà chỉ hàm hồ : “Đợi Cửu Công chúa về rồi sau.” xong, liền có chút thở dài.

      Tuy Trần Bình thập phần tuấn tú, nhưng mà trắng nõn tao nhã, lại có được phần tình của Nhị Hoàng tôn. Vị Hoàng tôn này là đích nhi tử thứ hai của Thái tử, ngày sau tất được phong Vương, Trần BÌnh có quan hệ tốt với liền có tiền đồ rộng mở, đương nhiên Trần Tần rất vừa lòng đứa trẻ như vậy, chỉ là cũng biết Cửu Công chúa có hài lòng . Nếu cưỡng ép nó gả chồng, cuộc sống sau này của Trần Bình tốt phải làm thế nào đây?

      Trần Bình này tỏ vẻ gì trước khó xử của mẫu, chỉ nhìn các trưởng bối trò chuyện, tới lát liền nghe được bên ngoài có giọng thanh thúy truyền tới, quay đầu nhìn lại liền thấy trong ánh nắng tươi đẹp bên ngoài, nữ nhi ăn mặc vàng nhạt kiều diễm, vẻ mặt vui mừng sáng rực tiến vào, khóe mắt đuôi lông mày đều chứa ý cười. Chỉ là nhìn nhìn nữ nhi này, đột nhiên Trần Bình lại khẽ nhíu mày, lúc sau liền ngồi ghế nhúc nhích.

      “Lại đây gặp mợ và biểu ca con.” Trần Tần gọi.

      Cửu Công chúa vừa mới khích động Bát Công chúa, dám khẳng định lần này Bát Công chúa tìm Ngũ Công chúa và A Nguyên để sinh , tâm trạng vui sướng, thấy người cũng cười : “Mợ, biểu ca.” xong liền nào vào bên cạnh Trần Tần, thấy dưỡng mẫu chỉ vào Trần Bình bề ngoài chỉ có vẻ thanh tú bên dưới, bà cười : “Còn nhớ biểu ca con , trước kia con thích nhất là theo sau biểu ca con, như cái đuôi vậy, sau này biểu ca con thể tiến cung con còn khóc đấy.” Đây là chuyện xảy ra với con ngốc kia, Cửu Công chúa hoàn toàn có ký ức về việc này, lúc này liền cười gượng hai tiếng.

      “Điện hạ nhớ .” Khóe mắt Trần Bình giật giật, lại ôn hòa mà .

      “Tuy nhớ ràng, nhưng giờ gặp mặt, coi như lần đầu lần nữa.” Cửu công chúa cười mong manh, lộ vẻ thân thiết với Trần Bình.

      “Lần đầu lần nữa.” Trần Bình nhắc lại câu này, mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của Cửu Côn chúa, hồi lâu sau, trước hãi hùng khiếp vía biết vì sao của Cửu Công chúa, Trần Bình nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, đưa chén trà bàn cho nàng, ấm giọng : “Bên ngoài hanh khô, điện hạ uống cho đỡ khát."

      Editor có điều muốn : Thế giới quan của con Cửu Công chúa này vặn vẹo thực . Chả hiểu trước khi xuyên nó làm người thế nào nữa? Ba tuổi à?
      *bức xúc* *bức xúc* *bức xúc*
      *ức chế muốn edit* *ức chế muốn edit* *ức chế muốn edit*

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Cửu công chúa tốt nhất ở giá hoặc từ hơn đừng lm hại tương lai của con người ta.
      Hạ An Hi thích bài này.

    5. Hạ An Hi

      Hạ An Hi Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      3,354
      Editor: Kim Chi

      Chương 119.2:

      Thấy Cửu Công chúa cảm ơn rồi uống, Trần Bình mới quay đầu với Trần Tần lau mồ hôi cho Cửu Công chúa: “Quả Điện hạ hiểu chuyện hơn trước rất nhiều…” thấy mọi người đều nhìn qua, liền mỉm cười : “Trước kia điện hạ chỉ uống nước trái cây, hoặc nước có vị ngọt, cháu còn nhớ Điện hạ mấy lần bướng bỉnh, bị ép uống nước trà xoay người là phun ra, khóc đến tê tâm liệt phế.”

      xong, trước tư thế giơ khựng chén của Cửu Công chúa, Trần Bình nở nụ cười với Cửu Công chúa.

      “Cháu như vậy cũng đúng.” Trần Tần cũng giật mình, nghĩ đến thời điểm tại với trong ký ức, ánh mắt cũng có biến hóa, cảm khái: “Đứa bé này trước đây ầm ĩ lắm, uống phải ngọt, ăn phải điểm tâm, vì điểm tâm mà dám ăn cả cơm, ngày trước ta thường đuổi theo con bé khắp nơi trong cung, chỉ cầu tiểu tổ tông này ăn thêm miếng cơm.” Thấy Cửu Công chúa cười gượng, bà sờ sờ khuôn mặt của nàng, rồi : “Xiêm y cũng nhất định phải thập phần hoa lệ, chỉ cần phải mềm mại, rộng thùng thình để con bé có thể chạy bên ngoài.”

      “Đều là trước đây hiểu chuyện, giờ lý lẽ minhh bạch, sao còn có thể để mẫu tần tiếp tục lo lắng cho con được?” Cửu Công chúa sợ nhất là Trần Tần nhớ lại chuyện hồi trước, lúc này đây kéo tay Trần Tần làm nũng : “Người luôn nhớ tới trước kia, còn nữ nhi tại thích sao?” Nàng cũng tin, trước mắt Hoàng thượng nàng có thể thua kém mấy vị công chúa kia, nhưng với Trần Tần nàng còn bằng con ngốc sao?!

      “Trước đây Điện hạ chịu cài trâm, cháu với muội ấy rằng sau này, cháu tìm cho muội ấy cây trâm đẹp nhất đời này.” Trần Bình nhàn nhạt, lúc này đây lại liếc mắt nhìn Cửu Công chúa lấy cái.

      Thấy có chút lãnh đạm, Trần Tần liền cảm thấy thấp thórm, lại nghe Cửu Công chúa làm nũng là mệt mỏi rồi, bèn kêu nàng vào trong nghỉ ngơi, rồi cười với Trần thị: “Sức khỏe đứa bé này yếu đuối, ta nỡ để con bé bị mệt.”

      “Mị thị yên thành*, dáng vẻ kệch cỡm.” mặt Trần Bình còn tưới cười, lúc này ngẩng đầu lên, nhìn Trần Tần kinh ngạc, lạnh lùng hỏi: “ mẫu, nàng ta là ai?!”

      Mị thị yên thành: diễm đê tiện.

      “Cái gì?”

      “Bình Nhi!”

      “Cháuhỏi, nàng ta là ai!” Đối diện trước hai vị trưởng bối, Trần Bình chỉchấp nhất hỏi:“Cửu Công chúa trước kia đâu?” Thấy Trần Tần tỏ vẻ hiểu, cười lạnh : “ mẫu, cháu bằng lòng cưới Công chúa, bàn tán dễ nghe bên ngoài đều bất chấp chính là bởi vì Cửu Công chúa kia. Người kia là ai? Nếu mẫu có ý định lấy thứ kia lừa gạt cháu, đừng trách cháu trai thể tòng mệnh.” Dứt lười liền rũ mắt, : “Mặc kệ đây là cái thứ gì, cháu chỉ cần người trước kia, mẫu thương lấy cháu với, trả nàng lại cho cháu!”

      “Ngươi lời này là có ý gì, chẳng lẽ ta còn có thể giấu người trong cung?” Trần Tần thể giải thích được, luôn miệng : “Đây là Tiểu Cửu, trước nay cũng chưa từng thay đổi, ta là mẫu thân của con bé, sao có thể biết…” Đối diện với đôi mắt lạnh băng oán hận kia của Trần Bình, Trần Tần nên lời được nữa.

      “Người biết cháu cái gì sao?” Gương mặt trắng nõn của Trần Bình có chút vặn vẹo, thèm nhìn Trần thị ở bên kêu câm miệng, cắn răng hỏi: “Tính tình giống nhau, thói quen giống nhau, chuyện trước kia cũng nhớ!” Dừng chút, vậy mà lộ ra vẻ mặt đau khổ, thấp giọng : “Cháu nghe mẫu thân kể, Cửu Công chúa giờ ngâm thơ đối đáp, biết rất nhiều sách vở, trong lòng liền cảm thấy yên, bởi vậy luôn muốn tiến cung đến xem, vì trước đó người chịu để cháu vào, cháu dám xác định, còn tại, cháu chỉ hỏi mẫu, ngốc, cái gì cũng , lại thông minh qua đêm, cái gì cũng giỏi, phải rất kỳ quái sao?”

      Thấy Trần Tần á khẩu trả lời được, liền thấp giọng : “Cái khác cũng có thể xét đến, chỉ có những học vấn đó, mấy năm thể học được, chẳng lẽ vừa sinh ra hiểu biết?!”

      “Ta, ta……” Trần Tần phát run cả người, lại ra lời.

      “Nàng ta có gì đúng, mẫu đều biết hết, cho cùng, người là người thân cận với nàng ta nhất, giống với trước đây sao có thể được? Vì thế, tại sao người làm bộ như có chuyện gì xảy ra?!” Chất vấn của thiếu niên khiến nước mắt Trần Tần đong đầy, nghẹn ngào thể đáp lời.

      Sao có thể biết đây? Chỉ là, lúc Cửu Công chúa lanh lợi lên, Trần Tần nhận ra đây phải nữ nhi của mình đau khổ muốn tìm cái chết, lại nghĩ, có phải như vậy hay đứa bé này còn bị coi là kẻ ngốc nữa, tức là có thể có được cuộc sống vui vẻ hơn, về sau cũng có thể gả cho người trong sạch, có cuộc đời mỹ mãn, bởi vậy nghĩ rằng linh hồn lai lịch này hẳn sống lại cuộc đời tiếc nuối đau khổ thay nữ nhi thương kia của mình. Chẳng ngịa sợ hãi trong lòng, chẳng quản mỗi lần nhìn thấy nàng xuất trước mặt mình là lại nhớ đến nữ nhi của mình, Trần Tần vẫn chịu đựng làm mẫu thân tốt.

      Bà cho đứa bé này hết thảy đồ vật có thể cho, chẳng qua là muốn đứa con của bà có thể hạnh phúc được lần.

      “Ta biết, biết nàng phải Tiểu Cửu của ta!” Trần Tần chỉ bụm mặt khóc, : “Chỉ là, Tiểu Cửu đâu? Tiểu Cửu của ta đâu rồi?!” Bà dám hỏi, chỉ sợ bản thân nghe được rằng đứa kia hoàn toàn còn nữa.

      giờ, bà chỉ nguyện cho Tiểu Cửu của bà, sau đôi mắt của Cửu Công chúa kia cũng nhìn cuộc sống của chính mình.

      Bà vẫn yếu đuối, sợ tìm thấy được đứa con ngốc kia của bà, chặt đứt toàn bộ hy vọng của bà, bởi vậy vẫn lừa mình dối người mà sống, chẳng sợ biết ngay từ đầu rằng người này phải con của bà.

      cần đến tính cách thói quen, từ thời khắc Cửu Công chúa mở mắt, Trần Tần biết.

      Làm mẫu thân sao có thể nhận ra con của chính mình?

      “Nếu Tiểu Cửu thể trở lại, cháu tình nguyện giết chết ả cũng thể chịu đựng người khác chiếm lấy thân thể nàng gây sóng gió.” Trần Bình làm thư đồng cho Nhị Hoàng tôn nhiều năm, thân cận từ đến lớn, sớm nghe ít về Cửu Công chúa ở trong cung như thế nào, lúc này thấy Trần Tần thừa nhận: “Cả đời này của cháu tin quỷ thần. Cháu cũng mặc kệ ả là người hay quỷ, nguyện đồng quy vu tận cũng muốn ả dùng danh nghĩa Cửu Công chúa mà đắc ý!” xong, quỳ xuống nặng nề làm lễ dập đầu trước Trần Tần khóc cuồng loạn, mím miệng lập tức rời .

      Mắt thấy hỉ lại làm Trần Tần khóc lên, Trần thị cũng cảm thấy có chút luống cuống tay chân, liền cũng cáo từ theo ra ngoài, mới mấy trăm bước liền thấy nơi xa, Trần Bình nghỉ chân chuyện với ai đó, bà vội vàng lên liền thấy là Ngũ Công chúa và Vinh Thọ Công chúa, đây là hai Công chúa được sủng ái nhất, Trần thị cũng dám lề mề, hành lễ, muốn lôi kéo nhi tử nỗi lòng kích động xuất cung nghe thấy Ngũ Công chúa cười hỏi: “Hôm trước Tiểu Nhị còn nhắc mãi đến ngươi, ngươi chỉ biết ở nhà đọc sách chịu uống rượu với nó, Bổn cung thấy nó có vẻ tức giận, ngươi tìm thời điểm tới dỗ dỗ cho tốt.”

      A Nguyên ở bên nghe được có tình.

      Đừng trách nàng luôn ngửi được mùi gian tình, thực trải qua thời đại tin tức bùng nổ, hủ nữ có thâm niên như nàng năm đó cũng có ngàn năm đạo hạnh, tuy rằng giờ bị tẩy ít, ánh mắt cũng được như trước, nhưng ràng vẫn có hương vị khác thường mà. Giữ tư thái Công chúa, A Nguyên chỉ xụ mặt nhìn Trần Bình này, thấy khuôn mặt tiểu tử này trắng nõn thanh tú, lại tựa như chứ loại khí chất hung hăng nhiệt tình, lại nhớ tới gương mặt tuấn cười hì hì của Nhị chất nhi, khỏi hai mắt lóe sáng, gian nan nhịn xuống vấn đề công thụ miên man bất định này, A Nguyên chỉ mỉm cười, tư thái thong dong.

      Trần Bình còn tính toán nên giết Cửu Công chúa thế nào, biết mình “bị đoạn tụ” rồi, nếu biết, chỉ sợ trong danh sách cần giết phải có thêm Vinh Thọ Công chúa, lúc này chỉ cúi đầu chắp tay ói: “Là lỗi của thần, hôm khác tất nhận tội với điện hạ.”

      “Nó toàn cơ bắp, cứ dỗ dành dễ nghe là được ý mà.” Ngũ Công chúa dặn dò hồi, lúc này mới để hai người Trần gia rời cung, quay đầu lại nhíu mày với A Nguyên: “Trần Tần vội vàng gì sao? Nhiều năm rồi Trần gia có nữ quyến tiến cung, ta nghĩ, hay là trong đó có duyên có khác?”

      chừng là xem Phò mã cho Cửu Hoàng muội đấy.” A Nguyên cười hì hì bóc mẽ, liền kéo kéo Ngũ Công chúa còn nhíu mày, : “Nó còn có thể gây sóng gió gì được nữa?”

      “Nó xúi giục Bát Hoàng muội đấy.” Hậu cung rò như cái nút lọ ấy, Cửu Công chúa tự cho là bí lại biết lời nàng ta vừa với Bát Công chúa xong liền có người truyền lại cho Ngũ Công chúa và A Nguyên biết, đối với Hoàng muội chẳng biết chút gì về bảo mật như vậy, A Nguyên cũng cảm thấy quá có tính khiêu chiến, lúc này liền lười biếng mà : “Bát Hoàng muội cũng phải đứa ngốc, huống chi mắt nàng cao hơn đỉnh đầu, có thể nghe Cửu Hoàng muội còn chẳng được bằng nàng sao? Ta xem là nàng ta có hành động gì đâu.” giờ Bát Công chúa ngày ngày ở bên tâm với Thanh Tùng công tử như Ngưu Lang Chức nữ ấy, nào có thời gian chú ý tới Ngũ Công chúa và A Nguyên “nho ” chứ?

      Ngũ công chúa cũng cảm thấy có lý, chỉ là nhìn phương hướng Trần Bình rời trong chốc lát, liền thở dài: “Đáng tiếc.” Ai dính vào Cửu Công chúa đều rất xui xẻo.

      A Nguyên có thời gian để Trần Bình vào trong lòng. Công chúa điện hạ là người vô cùng bận rộn, ngày thường rất việc nhiều, chỉ là thời điểm nàng phụng chỉ Thái hậu thăm Thái tử phi lại gặp lại Trần Bình này lần nữa, thấy thiếu niên này biết chuyện gì đó với Nhị chất nhicủa nàng mà khiến tiểu tử ngốc này mừng rỡ vỗ đùi bùm bụp, liền cảm thấy đau mắt, đành lòng nhìn Nhị Chất nhi bị lừa dối, lập tức vào cung thấy của Thái tử phi, vào liền thấy Thái tử phi dựa vào nệm giường, vẻ mặt ôn nhu mà trò chuyện với thiếu niên nay trưởng thành tuấn, Phượng Đằng hoàng trưởng tôn của nàng. Tầm mắt nhìn thấy A Nguyên vừa tiến vào, Thái tử phi liền nở nụ cười.

      “Sao lại tự mình đến đây?” Thái tử phi liền mỉm cười gọi A Nguyên đến trước mặt.

      “Hẳn nên đến sớm hơn, Hoàng tổ mẫu nhắc tới, đương nhiên muội phải đoạt lấy cơ hội này.” A Nguyên sai người đặt đồ bổ dược liệu mang tới ở bên ngoài, rồi hỏi: “Hoảng tẩu cảm thấy cơ thể thế nào? “

      “Cũng lo ngại, chỉ là mấy ngày trước ban đêm gió thổi, bởi vậy được linh hoạt lắm.” Thái tử phi liền cười , “Ngày mai có thể thỉnh anHoàng tổ mẫu và Mẫu hậu được rồi.”

      “Hay là vẫn nghỉ ngơi chút, Hoàng tổ mẫu cũng muốn nhìn Hoàng tẩu thân thể nhanh nhẹn đúng ?” A Nguyên vội vàng đè nàng lại, thấy Thái tử phi chỉ cười nhìn mình, ánh mắt chứa vài phần cảm khái, khỏi có chút được tự nhiên mà : “Sao Hoàng tẩu nhìn muội như vậy?”

      “Trẻ con đều trưởng thành cả rồi.” Thái tử phi nhìn A Nguyên lớn lên từ , ánh mắt cũng từ ái, thấy A Nguyên cười ngượng ngùng, lúc này mới chỉ vào Phượng Đằng vẻ mặt bất đắc dĩ đứng bên, cười : “Ở đây còn có người, cháu trai này của muội, trước mắt tẩu muốn cho nó xem mắt, suy tính đính cho nhà hiền lương có thục nữ hiểu chuyện đây.”

      “Có muốn ta hỗ trợ hay ?” Đây phải là trời cao ban cho cơ hội làm trưởng bối tốt hay sao? A Nguyên có ý tốt mà cười.

      Hoàng trưởng tôn theo sau mông mà lớn lên đột nhiên cảm thấy lạnh thấu cả xương, lòng muốn : “Cầu xin buông tha!”
      hauyen2803, Alice Huynh, Lazzy Le14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :