1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Cac nang yeu dau..like di ma, con 3like nua thoi
      myuyen thích bài này.

    2. duongduong

      duongduong Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      Yeahhhhh !!! Đủ like rồi chị ơi :yoyo44:

    3. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Chương 40 _ P2 cầu 25 like

      Đến lúc này vẫn hoàn toàn thấy người bên ngoài đến quấy rầy, A Nguyên biết Tam công chúa lần này chỉ muốn thân cận với người trong nhà chút, trong lòng cảm động vì tâm ý này, nàng cẩn thận lấy từ trong lòng ra cái hà bao , kim cương bên trong lóe lên hào quang, nàng đếm đếm rồi lấy cái đưa cho A Dung, ba cái khác đặt tay ba biểu tỷ , "Đây là cống phẩm của tiểu quốc phương Bắc, hoàng bá phụ thấy ta thích nên thưởng hết cho ta, nay ta tặng lại cho các biểu tỷ làm đồ chơi ."

      Nàng lần đầu tiên thấy kim cương ở thời đại này, bộ dáng rất là hiếm lạ, vì là cống phẩm nên cũng có nhiều, hoàng thượng thấy nàng thích liền cho nàng hết. Nàng xưa nay bao giờ ăn mảnh luôn chia nữa cho ngũ công chúa, bây giờ cũng còn lại bao nhiêu, cho vài người thân cận còn lại bỏ vào khố phòng của mình, khi có chuyện gì lấy ra nhìn cũng thấy vui vẻ, thấy A Dung cầm kim cương gì cả nàng bĩu môi "Đây là cho dì , phải đưa cho ngươi." Thành Dương bá phu nhân và Túc vương phi thân như tỷ muội, từ khi A Nguyên có thể chuyện, luôn gọi là dì.

      Thấy nàng còn nhớ đến mẫu thân của mình, A Dung mỉm cười cất viên kim cương vào người xong nghiêng đầu cười "Muốn ta cảm tạ công chúa như thế nào?"

      Tiểu tử này bộ dáng đẹp như vậy, A Nguyên cảm thấy nhìn chút tim trong lòng đập liên hồi, hừ tiếng , "Đây là tâm ý của ta đối với dì, mới cần ngươi cảm tạ!" Thấy ba nữ tử khác đều lộ ra biểu tình mới lạ, nàng có chút thất vọng "Đáng tiếc, chính là quá ít , bằng để hết lại cùng chỗ, sáng ngời trong suốt mới đẹp mắt."

      "Đồ tốt như vậy, chỉ cái thôi hiếm thấy." Tề Thiện liền mỉm cười .

      A Nguyên thấy gương mặt Tề Thiện ôn hòa, chẳng biết tại sao lại luôn cảm thấy khi đối mặt với vị biểu tỷ này giống như khi đối mặt với lục dì vậy, cảm giác khẩn trương dám nghịch ngợm chút nào, chỉ đàng hoàng lấy tay vuốt bụng "Biểu tỷ thích là tốt rồi."

      Thấy nàng thành như vậy, Phượng khanh cũng thấy kinh ngạc, cúi đầu cười với Tề Thiện , " tiểu thiên ma tinh này ngày cả hoàng bá phụ cũng chế trụ được , lại chỉ nghe lời ngươi ."

      "Đây là do A Nguyên thân cận với ta, đúng ?" Tề Thiện nghiêng đầu cười hỏi.

      A Nguyên cười lấy lòng hai tiếng, sau nhìn gương mặt Tề Thiện ôn nhuận cảm thấy thập phần thương cảm.

      Nàng còn nghe lời biểu tỷ như vậy, ngày sau nếu là Phượng Minh hoàn thành tâm nguyện, cưới biểu tỷ vào cửa, nàng làm sao còn có thể khi dễ tứ hoàng huynh đây?

      Nghĩ tới thể khi dễ tứ hoàng huynh, A Nguyên cảm thấy rất phiền muộn, ở trong ngực A Dung thở dài thở ngắn , A Dung nghe thấy được cúi đầu hỏi, "Có chuyện gì thể sao?"

      "Mới cần với ngươi!" A Nguyên cảm thấy mình bị A Dung đoán được tâm , chiếm thượng phong nên đắc ý cười hai tiếng, Cách đó xa, Tam công chúa mang theo 2 muội muội tiến tới, A Nguyên vội tới nghênh đón, Tam công chúa cười , "Có các tiểu thư khác ở đây, đều là người thân cận ta an bài hóng mát trong định giữa hồ, xem ca múa lại mát mẻ thanh nhã, các muội muội cảm thấy thế nào?" Nàng nhìn Phượng khanh và A Dung tiếp tục cười "Ta có mời tứ hoàng đệ, chỉ là nay còn chưa tới, trong khi chờ , các ngươi có muốn uống chút rượu ?"

      "Tứ hoàng huynh còn chưa tới?" Phượng khanh kinh ngạc " Thành vương phủ của Tứ hoàng huynh ở gần nhà hoàng tỷ sao lúc này còn chưa tới?" Khi hai vị hoàng tử phân phong, tam hoàng tử được chữ "Thuận", Phượng Minh lại được chữ "Thành", ai được hoàng thượng thích vừa nhìn là hiểu ngay. Ít nhất là A Nguyên cảm thấy, kỳ tại trong lòng hoàng thượng đức hạnh của các nhi tử là cái gì luôn ràng thấu đáo chẳng qua là lười so đo mà thôi, tam hoàng tử Phượng đồng tlà Thuận vương, ý tứ của hoàng thượng rất dễ hiểu —— đàng hoàng chút coi, đừng nhảy nhót nữa!

      Chỉ là nhìn Phượng đồng vẫn luôn tung tăng ràng hiểu khổ tâm của hoàng thượng, còn cố gắng khiêu chiến lão cha vốn là thần kinh được ổn định .

      So với Phượng đồng làm bộ làm tịch, A Nguyên càng thích Phượng Minh cứng đầu , ánh mắt rơi vào người Tề Thiện rồi che miệng cười xấu xa "Tứ hoàng huynh nhất định là bận rộn!" Những người ít nhiều biết tâm ý của Phượng Minh như Ngũ công chúa cũng rúc vào bên mình cười trộm, giọng " chừng, tại ôm rất nhiều quần áo, biết mặc bộ nào mới có thể đẹp trai khí khái hơn." xong , 2 nữ hài nhi cùng tinh tế nở nụ cười, Tam công chúa nghi ngờ nhìn qua "Hai nha đầu này lại điên rồi phải ?"

      "A Nguyên và Phúc Thọ từ luôn có thể tìm niềm vui cho mình." Phượng khanh thấy A Nguyên và ngũ công chúa đều ôm cánh tay buông, mặt lộ ra cái nụ cười ấm áp đến.

      A Nguyên vừa giỡn với Ngũ công chúa, vừa xem biểu tình của Tứ công chúa, thấy khuôn mặt nàng giãn ra còn mơ hồ có bộ dáng khoái hoạt sáng sủa, hiển nhiên là Tam công chúa khuyên được Tứ ngũ công, nàng muốn nhiều lời làm Tứ công chúa khó chịu, chỉ thả tay Phượng khanh rồi tò mò hỏi Tam công chúa "Tam hoàng tỷ mời những ai?" Trong kinh nữ hài nhi huân quý ít, nhưng là có thể xem như là bằng hữu tốt lại nhiều, Tam công chúa tuy rằng ôn hòa, nhưng mà nay Nhị công chúa sớm thất sủng, nàng mới là công chúa đứng đầu trong hoàng gia, ánh mắt nay cũng rất cao.

      " Vài vị nương của nhà Định quốc công còn có……, " thấy Ngũ công chúa nghe các biểu tỷ của mình tới, mặt lộ ra vẻ vui mừng, Tam công chúa tiếp tục cười , "Còn có các nương của Thành Dương bá phủ, tiểu thư của An quốc công bị bệnh có tới, tuy người quá đông nhưng cũng coi như náo nhiệt."

      A Nguyên nao nao, theo bản năng nhìn lại A Dung, thấy tươi cười có nửa phần khó chịu, chẳng biết tại sao trong lòng lại có cảm giác khó chịu nhưng chỉ bỉu môi , "trong Thành Dương bá phủ ta chỉ biết người , những người khác theo là da mặt dày!" Nàng vốn tôn quý lại được hoàng thượng sủng ái, càng thêm kiêng nể gì, ở kinh thành trừ bỏ trưởng bối có thể quản thúc được nàng, đối với người bên ngoài hề chừa chút khẩu đức, lúc này che miệng cười , " Đỉnh đạc tới cửa như vậy, là mong chờ được người khác nhìn thấy mình tồn tại sao?"

      Nàng khắc bạc , là đích nữ của tam phòng Thành Dương bá phủ.

      phu nhân Thành Dương bá là trưởng bối A Nguyên thân cận nhất, bị em dâu khinh thường, A Nguyên sớm cảm thấy thái thái của tam phòng làm người khác ghê tởm chịu được. Nay Thành Dương bá phủ chỉ có 2 nữ hài nhi, nhị phòng và tam phòng đều có , nữ hài nhi nhị phòng rất kính Thành Dương bá phu nhân , điều này có gì để . Nhưng mà tam phòng luôn theo mẹ ruột của mình, bày ra bộ dáng tự xưng thanh cao, luôn ngạo mạn làm A Nguyên rất chán ghét, nếu phải Thành Dương bá phủ vẫn chưa phân gia, nếu sợ Thành Dương bá phu nhân khó xử, nàng tại liền bảo tiểu nha đầu kia cút !

      A Dung nhìn A Nguyên vì mình bất bình, giọng hỏi, "Đây là tại vì mẫu thân tức giận?"

      "Dì lấy ơn báo oán được nhưng ta được." Tam phòng ngạo mạn như vậy, nếu A Nguyên là Thành Dương bá phu nhân, sớm đuổi đôi mẫu nữ ra khỏi phủ, mắt thấy tâm phiền, Thành Dương bá phu nhân lại chỉ nhìn, tranh, biện.

      "Đây mới là chỗ lợi hại của mẫu thân ." A Dung liền sờ sờ đầu của A Nguyên ôn hòa .

      Tam phòng như vậy, kỳ vẫn chưa chân chính ảnh hưởng đến lợi ích của Thành Dương bá phu nhân, bởi vậy mẫu thân cũng theo nàng ở trong phủ ép buộc. Tóm lại kết quả là vợ chồng bất hoà, cha mẹ chồng chán ghét, trong kinh cũng tràn đầy tin đồn về tam thẩm của . Về phần đường muội kia, ở bên ngoài cũng có bộ dáng cao ngạo, hẹp hòi như vậy, nhân duyên ngày sau chỉ sợ cũng cao được.

      A Dung cười có thâm ý "Miễn sao làm ngươi chịu ủy khuất là được."

      "Có quan hệ gì tới ta?" A Nguyên giải thích được, đột nhiên chột dạ chút nhìn A Dung nghĩ chẳng lẽ hư A Dung đoán được mình muốn chọn trong hai đệ đệ ngốc của để gả tới? Bất quá mấy năm nay, nàng phát , 2 đệ đệ của A Dung quá hàm hậu, đích thực phải là đồ ăn của nàng , nàng tiếc hận lâu rồi, lúc này liền ra vẻ trầm ổn giương cái bụng nhỏ nghiêm túc xoay người , "Bản cung ở nơi này tốn hơi thừa lời với ngươi ! Vẫn là xem ca múa quan trọng hơn!" Vừa quay đầu, A Nguyên nhìn thấy cách đó xa Phượng Minh lén lén lút lút trốn ở phía sau cây nhìn lén người khác, ánh mắt của A Nguyên trợn tròn .

      Đường huynh, sao lại giống kẻ trộm gà vậy chứ? !
      hauyen2803, B.Cat, h0903nhunhu60 others thích bài này.

    4. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      Chuyện hay quá tks ss nhiều
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    5. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Nguyên chương 41 nhoa! cầu 30 like
      Chương 41

      Xiêm y hôm nay của Phượng Minh rất quỷ dị. Ít nhất theo thẩm mỹ của A Nguyên , là tuyệt đối tiếp thụ được .

      Đồ của Phượng Minh luôn luôn làm từ các loại vải thông thường, thế nhưng hôm nay lại mặc bộ cẩm bào hồng rực, chỉ như thế, cẩm bào kia còn được thêu tám hoa mẫu đơn lớn hừng hực khí thế nở rộ xiêm y. Xiêm y này vốn dĩ người cha mĩ nhân của A Nguyên Túc vương cũng có bộ. Vốn là nam tử tuấn mỹ trắng nõn nên màu hồng rực lại làm nổi bật được mi mắt tựa họa, phong lưu thoải mái, làm A Nguyên xem qua lần liền nhớ mãi quên. Bất quá nay, người mặc có chút cường tráng còn có chút đen làm A Nguyên nháy cái, đành lòng nhìn thẳng.

      Quá thảm !

      Phượng Minh lần đầu tiên tới gặp trực tiếp người trong lòng, lúc này thấp thỏm yên, thấy mình bị muội muội phát , vội vàng cúi đầu sửa sang lại xiêm y mô phỏng Túc vương thúc, rồi mới cố lấy dũng khí ra, mặt có vài phần đỏ thắm bước nhanh đến trước mặt mọi người bị xiêm y của làm cả kinh tới ra lời, thấp giọng ho tiếng, khẩn trương liếc Tề Thiện đứng sau lưng ở A Nguyên, rồi gập ghềnh , "Ta,ta đến."

      Tam công chúa hơi ngừng lại, tới cùng mình cũng là chủ nhân nên làm như thấy Phượng Minh phát bệnh, chỉ cười , "Tam hoàng đệ tới đúng lúc." Thấy Phượng Minh khẩn trương cười , nàng biết chút ít tâm tư của đệ đệ , ánh mắt dừng người tỷ muội Tề gia cái chớp mắt, thấy hai tỷ muội Tề Nhã Tề Thiện nghiêng người cúi đầu, trong lòng thở dài chỉ cười , "Đều là người thân cận, sao lại đa lễ như vậy?" trong ánh mắt nhiệt tình của Phượng nàng chỉ vào hai tỷ muội cười "Đây là hai tiểu thư của quốc công, ngày thường hay tiến cung, chỉ là nhân duyên trùng hợp, các ngươi vẫn chưa từng thấy qua."

      "Thỉnh an điện hạ." Tề Nhã đính thân cho Phượng Đường, lúc này hào phóng hơn chút, Tề Thiện lại tuân thủ nghiêm ngặt quy củ, vì Phượng Minh có thân phận cao quý mà tiến lên, chỉ cúi đầu thỉnh an Phượng Minh xong lui lại phía sau Tam công chúa, hiển nhiên đối với danh hiệu hoàng tử có hứng thú. Nhưng như vậy nàng lại thấy Phượng Minh giương mắt nhìn nàng, trong mắt mang theo vài phần si ý, thấy bộ dáng của nàng, vẻ mặt thất vọng , "Ngươi cũng an.”
      A Nguyên nhìn bộ dáng ngốc hồ hồ của tứ hoàng huynh , thở dài thôi.

      Ngốc như vậy, có thể lấy được tức phụ sao?

      "Hoàng huynh tới chậm, chúng ta nên phạt ngươi như thế nào đây?" Quyết định chế tạo cơ hội cho Phượng Minh, A Nguyên ưỡn cái bụng nhỏ đến trước mặt Phượng Minh, ngửa đầu hỏi.

      " bằng, ta mời mọi người xem ca múa uống rượu?" Phượng Minh thấy đường muội rút dao tương trợ, vội vàng tươi cười hòa khí.

      A Nguyên lấy tay bịt mặt, cảm thấy đường huynh hoàn toàn thể cứu.

      Tề Thiện sớm nghe quốc công với nàng, Hoàng thượng có người con trai bộc trực hàm hậu, xác thực là có chút ngốc, nàng lúc đầu cho là đúng, chung quy có thể ở an toàn sống ở trong cung, sao có thể là ngốc tử ? Nhưng mà hôm nay nghe vị hoàng tử này vài vài câu, hơn nửa đều bừa bãi, trong lòng cảm thấy hơn phân nửa là . Nàng ngẩng đầu nghiêm túc xem vị Thành vương điện hạ trong truyền thuyết, chính diện mảnh hồng rực khóe miệng hơi hơi cứng ngắc, lần nữa dùng sức nhìn Phượng Minh, cũng biết nên dùng biểu tình gì, lại e ngại hoàng tử tức giận, cúi đầu nhanh che miệng mỉm cười.

      Phượng Minh đúng là thiếu niên tuấn, nhưng lại giống Túc vương trắng nõn tuyệt đẹp, bởi vậy thích hợp ăn mặt như vầy.

      Nhưng mà lúc này Phượng Minh rất vui vẻ, thấy ánh mắt Tề Thiện dừng người mình liền cảm thấy xiêm y hôm nay phá lệ tốt đẹp.

      Đây là lần thứ hai người trong lòng nhìn .

      Trong lòng Phượng Minh mỹ mãn, thấy A Nguyên giương cái miệng nhìn mình, ánh mắt rơi vào miệng nàng đột nhiên kêu lên, " Răng cửa của ngươi đâu? !" Đường muội đáng của vậy mà biến thành nha đầu răng nha? !

      A Nguyên đắm chìm trong ánh mắt kinh ngạc của các tỷ tỷ, sắp té xỉu, trong lòng thầm ghi nợ đường huynh lần.

      Chọc vết sẹo, mà còn là ở trước mắt bao nhiêu người chọc sẹo, hoàng huynh tuyệt đối là cố ý !

      Đối mặt với ánh mắt ghi hận của đường muội, Phượng Minh chậm lụt gãi đầu cái.

      Đằng trước cục thịt nhỏđang xấu hổ và giận dữ vô cùng, phía sau thiếu niên nhàng mỹ lệ, chạm trán mỉm cười gì đó, thấy ánh mắt Phượng khanh lặng lẽ rơi vào tay A Dung, đưa bàn tay thon dài của mình ra ,ôn thanh , "Cho ta ?"

      "Cái gì?" A Dung cười giống như mây núi mờ ảo, chỉ là mở miệng ra lại có chút tiên khí gì" Là của ta, tại sao phải đưa cho ngươi?" Vợ của sao có thể ở trong vòng tay người khác? Đại ca cũng được!

      "Đó là muội muội của ta." Phượng khanh cường điệu chữ "Ta" chút, nghĩ tới mấy ngày trước Túc vương tiến cung, sau khi trở về lại lật bàn, bị Hoàng thượng dương dương đắc ý giơ ra cái răng sữa đầu tiên của A Nguyên khoe khoang tới tức giận đến suýt hộc máu, lắc đầu thở dài "Ngày sau mới là của ngươi, nay..."

      "Vẫn luôn là của ta ." A Dung nhướn mày, đem răng sữa của A Nguyên tay thu vào hà bao, ánh mắt ôn hòa , "Nàng hết thảy, đều có ta làm bạn." ( đoạn này ý là Phượng khanh thấy A dung cầm răng mới rụng của A Nguyên, muốn đem về mà AD k chịu, hzai………sau này mà mình rụng cái răng sữa đầu tiên cũng đem đóng lọ cất)

      Mới tới đây thấy cục thịt mập ào ào chạy tới ôm đùi bản thân nghiến răng giọng , "Tứ hoàng huynh là trứng thối! để muộn muộn mới cưới được nàng , hừ!" trong lòng A Dung khẽ nhúc nhích, sờ sờ chân tóc mềm mại của A Nguyên, giọng "Nếu ngươi giận , vậy nghĩ cách làm vui chút là được."

      "Nhìn ta hồi cung, khi dễ như thế nào!" A Nguyên tươi cười "Tà ác", khuôn mặt mập nhắn đều là ý nghĩ xấu xa, làm A Dung nhìn mà trong lòng ngứa ngáy, thấy người đằng trước đều chuyện với Phượng Minh, cúi người túm móng vuốt của A Nguyên cắn ngụm, thấy cục thịt tử trợn tròn mắt, cười ha hả mỡ , " phải muốn xem ca múa sao? Đừng để ý người khác , bản thân hảo hảo nhi chơi đùa, tới lúc hồi cung cũng buồn bã đúng ?"

      Trong cung, nơi nào sống dễ dàng? Dù là A Nguyên được sủng ái, nhưng là ở trong cung sủng ái càng nhiều lại càng thêm câu thúc, A Nguyên nhìn như hoạt bát, làm việc kiêng nể gì, nhưng là từ trong miệng Phượng khanh vẫn có thể nghe được, kỳ đứa này làm việc đều giữ nghiêm điểm mấu chốt, tuyệt đụng vào nghịch lânn của Hoàng thượng hoặc Thái Hậu, còn phải lấy lòng trưởng bối, biết hao phí bao nhiêu tâm huyết. Trong mắt người bên ngoài là vinh sủng, A Dung lại cảm thấy đứa này thực rất lỗ.

      "Mau lớn lên ." A Dung khẽ giọng .

      Trưởng thành, gả cho , có thể làm cho nàng chân chính tùy tâm sở dục.

      "Ngươi có chủ ý xấu xa gì?" A Nguyên híp mắt nhìn A Dung, rồi lắc lắc thân thể liền chạy , tự mình đẩy Phượng Minh kêu lên, "Tứ hoàng huynh uống rượu cùng các ca ca ." Rồi vội vàng ngồi xổm xuống giọng bên tai Phượng Minh "Chỗ Tam hoàng tỷ để cho huynh, vừa lúc thấy được trung tâm đình đó, hoàng huynh cao hứng lắm ?" Thấy vẻ mặt Phượng Minh kinh hỉ, nàng che miệng cười trộm "Hoàng huynh phải hảo hảo xem nha." Trong đình đều treo lụa mỏng, Phượng Minh gặp quỷ mới có thể nhìn thấy người bên trong, làm cho nhìn thấy ăn được , ha ha ha ……..

      Công chúa điện hạ cảm thấy mình là hảo hài tử mang thù, khi có thù nàng liền báo tại chỗ.

      "A Nguyên, ngươi là hảo muội muội của ta." Phượng Minh cảm động , thấy Ngũ công chúa còn hi hi ha ha mói chuyện với Tứ công chúa, chút cũng nhận thấy tâm ý của huynh trưởng đại nhân, liền ghé vào bên tai A Nguyên , "Ta có được mấy vò rượu nho ngon từ thương nhân Tây Vực, ngọt và hương, đều cho A Nguyên !" Thấy A Nguyên thèm dãi, cảm thấy lần này xem như vỗ mông ngựa đúng chỗ, thập phần đắc ý khỏi vò đầu cười ngây ngô.

      Cái này... A Nguyên thấy đường huynh mặc thân xiêm y phong lưu lại lộ ra cái loại ngây ngô cười này, vẻ mặt vặn vẹo , "Ai kêu hoàng huynh mặc xiêm y này ?" Quá thất đức ! Đây phải là khi dễ người sao!

      "Vương thúc a, làm sao?" Phượng Minh nghi ngờ hỏi.

      "Phụ vương ta?" A Nguyên trừng mắt hỏi, đích thực nghĩ ra phụ thân nhà mình hư hỏng như vậy!

      "Vương thúc , màu này nhìn đẹp nhất " ánh mắt Phượng Minh hướng Tề Thiện ngượng ngùng , "Huống gì ta thấy vương thúc mặc vào dẹp lắm , nghĩ chắc sai…. " lại tràn đầy hi vọng đối với vẻ mặt đồng tình của A Nguyên hỏi, "Tốt hơn trước đây nhìn có phải ?" đỏ mặt giọng , "Nàng vừa rồi nhìn ta ."

      Tình huống như vậy, A Nguyên có thể cái gì?

      Đương nhiên, nếu Túc vương biết Phượng Minh dám hủy hình tượng của trước mặt khuê nữ, nhất định hộc máu 3 lần. Ai biết cháu trai chạy tới hỏi xiêm y đẹp đẽ là để mình mặc đâu? Có chút thẩm mỹ nào ? !

      Chỉ là A Nguyên có hứng thú gì với duyên cớ của chuyện này, chỉ túm vạt áo Phượng Minh nghĩ kế , "Hôm nay thích hợp quá gấp, bằng chính là thứ đăng đồ tử . Hoàng huynh chỉ cần giống như chính nhân quân tử cùng các ca ca uống rượu là được." Thấy Phượng Minh lưu luyến rời, hiển nhiên luyến tiếc buông tha cơ hội thân cận cùng Tề Thiện, nàng cảm thấy hoàng gia có thể cho ra thiếu niên ngây thơ như vậy kỳ ba , khỏi đồng tình lại mang theo giận dữ , "Còn có, ngàn vạn lần đừng chuyện , đường huynh mới vừa rồi ngươi còn nhớ mình cái gì sao? !"

      Phượng Minh nghe A Nguyên như vậy, liền cảm thấy có chút ổn. Tinh tế hồi tưởng lại chút mới choáng váng đầu óc , sắc mặt thay đổi, ánh mắt nhìn A Nguyên giống như gặp quỷ, nước mắt kém chút nữa lăn ra nhưng chỉ mạnh bạo giấu trong lòng rồi xoay người lảo đảo ra ngoài, nghe thấy A Nguyên kêu to, chỉ muốn tìm chỗ có người khóc lớn trận, chạy chạy lại vấp chân, nghe Tề Thiện thét tiếng kinh hãi, nhịn được bi thương quay đầu, thấy người trong lòng mặt đầy lo âu nhìn mình, cảm thấy tâm hồn tổn thương được trấn an.

      "Ai nha!" Phượng Minh cảm thấy đầu đau xót, là đụng vào cây, trong kia ánh mắt khiếp sợ của Tề Thiện, cảm thấy mình quá mức dọa người, che cục u to đầu nhanh chạy.

      "Tứ hoàng đệ." Phượng Minh đích thực quá mức mất mặt, Tam công chúa muốn tốt gì đó lại nhất thời biết nên cái gì, thấy vẻ mặt Tề Thiện khiếp sợ, hiển nhiên chưa từng thấy qua thiếu niên như vậy, khó khăn cười cười, ôn thanh , "Ngày thường, vẫn thông minh ." xong nàng cảm thấy chính mình cũng thể tin tưởng, chỉ có thể nhìn đường muội xưa nay tinh quái, thấy ánh mắt A Nguyên loạn chuyển, cười , "Chỉ là hôm nay cũng là có duyên ."

      "Tam hoàng tỷ biết, " A Nguyên cười hì hì , "Tứ hoàng huynh là người cứng đầu, ngây ngốc ." Thấy Tam công chúa khóe mắt căng thẳng nàng liền nhào tới ôm tay Tề Thiện oán giận , "Ở trong cung, hoàng tử nào có thị thiếp? Nhưng tứ hoàng huynh, cái gì chỉ cần người mình thích là đủ rồi, nay còn chưa có cung nữ ấm giường đâu." Thấy mặt Tề Thiện ôn hòa rất nhiều, biết biểu tỷ đối với nam tử giữ mình trong sạch coi trọng hơn chút, lại cười hì hì , "Tứ hoàng huynh nhiều ngốc nha, lại chỉ cưới vương phi, người khác ai cũng cần !"

      "Tứ hoàng đệ quả như vậy." Tam công chúa rất thông minh, thấy A Nguyên lời như vậy liền làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ , "Ngay cả phụ hoàng cũng có cách nào, chỉ để chính làm chủ."

      A Nguyên cũng biết, tính tình Tề Thiện có chút nghiêm cẩn, phải nghe thấy có trai hiền liền động tâm , quả nhiên thấy trong mắt biểu tỷ có tán thưởng nhưng lại hết sức bình tĩnh, biết đây phải là chuyện sớm chiều, e ngại làm Tề Thiện cảnh giác, chỉ cười chuyển hướng sang việc khác, chút điển cố trong cung làm mọi người thích, Tam công chúa vốn là cười híp mắt lắng nghe, nhưng khi nghe được Vương quý nhân có thai, Tứ công chúa và tam công chúa sắc mặt liền cương cứng, hồi lâu mới cố cười , "Đó là việc vui."

      "Chẳng trách, hôm kia Vương gia vậy mà có người đến nhà, chắc là khoe ra ." Tứ công chúa và Tam công chúa giống nhau, đều là vài năm chưa có thai, trong lòng được tự nhiên, nghe xong lòng dạ trống trải đều cảm thấy vui vẻ, Tam công chúa cười lạnh, "Chẳng qua là cái thai, là nam hay là nữ còn chưa biết, ngông cuồng như vậy, còn dám tới nhà ta làm thân thích, nếu phải lão thái thái khoan dung, ta đem bọn người biết phân biệt cấp bậc lễ nghĩa đánh ra ngoài!" Thấy A Nguyên giật mình lộ ra vài phần được tự nhiên, nghĩ tới A Nguyên có vị biểu tỷ gả đến nhà này, trong lòng hối hận khi lỡ, nắm tay A Nguyên cười , "Chẳng qua là nhà còn có vợ rất quy củ khả ái, ta gặp thích." Người này là vị biểu tỷ kia của A Nguyên.

      "Ngay cả vị phần cũng có, có cái gì để bừa bãi ." A Nguyên cười lạnh "Chẳng qua là thai này lâu mới có nên hiếm lạ, mới vừa cho chút mặt mũi có người biết xấu hổ." Nghĩ tới biểu tỷ bản tính ôn nhunay lại mặt dày tới quý phủ người khác, chừng quẫn bách đến thế nào, A Nguyên càng thêm bực bội, thấy tỷ muội Tề gia ccũng cau mày, đều là biểu tỷ muội ruột thịt , chuyện cũng khách, " Mẫu thân ta , nhị dì trở về kinh thấy biểu tỷ như vậy, còn biết thương tâm đến thế nào."

      "Ở trong nhà là kim tôn ngọc quý, lại phải ở nhà nghèo cửa Vương gia chịu ủy khuất sao?" khóe mắt Tề Thiện giật cái, lạnh nhạt , "Thoạt nhìn, nên gọi phụ thân và các đệ đệ chuyến!"

      "Bằng , cho rằng quốc công phủ còn người nào sao!" Tề Nhã cũng dậm chân cười lạnh "Mới là quý nhân dám bừa bãi ở trong kinh như vậy, đặt huân quý vào mắt suy tàn ở trước mắt, bằng đưa biểu tỷ trở ra, miễn cho ngày sau còn mất mặt như vậy!" Quả thực làm người ta chê cười!

      A Dung ở bên cạnh Phượng khanh lặng lẽ nhìn A Nguyên tức giận cảm thấy trong lòng vui vẻ, lặng lẽ nhớ trong lòng Vương gia khoản nợ chờ thanh toán phen, cũng làm A Nguyên sau này bớt giận vì đám tiểu nhân.

      Vốn là việc vui trong cung lại làm mấy nữ hài nhi ai nấy đều vui, A Nguyên cảm thấy Vương phủ đúng là sao chổi xui xẻo, nghĩ tới người này được Hoàng Hậu cho phép cần thỉnh an liền dám đóng cửa ở trong cung của mình tới gặp Thái Hậu Hoàng Hậu, khóe mắt trầm , "Là lỗi của A Nguyên làm các tỷ tỷ nghe được chuyện vui, A Nguyên xin bồi tội!" xong thở dài túm tay Tam công chúa cười , "sau này lại xử trí tiếp, hôm nay tỷ muội đều tới đây thể làm mất hưng trí nha?"

      "Tốt hư gì cũng đều là ngươi." Tam công chúa kéo dài thanh , gọi người dẫn Phượng khanh và A Dung hướng khác còn mình nắm tay A Nguyên cười , "Trong chốc lát nếu là ngươi vui, tỷ tỷ để ngươi ." Thấy A Nguyên che miệng biết là cười cái gì, cúi người hỏi, "Thay răng có đau lắm ?" Thấy A Nguyên lắc đầu, nàng lại , "Hôm nay cho ngươi ăn quá nhiều điểm tâm, khỏi bị hư răng của ngươi." Thấy bé mập rầm rì ủng vào người mình, nàng cười với Tứ công chúa, "A Nguyên tham ăn, lại nhiều mưu mẹo, hoàng muội chớ bị nàng lừa."

      "Hoàng tỷ yên tâm." Trước mặt các tỷ muội, Tứ công chúa thấy cảm giác tức giận tới thở được trước mặt bà bà biến mất, những vậy còn khôi phục lại tính tình thiếu nữ, khi A Nguyên sầu mi khổ kiểm, nàng cười duyên "Tất nhiên để A Nguyên toại nguyện ." Thấy nàng ngao ngao nhào về phía mình, Tứ công chúa giơ tay ôm lấy A Nguyên, trong lòng lặng lẽ thở dài.

      Trời đất phù hộ, để nàng có thể sinh cho phò mã hài tử, cho dù là nữ nhi, phải chết nàng cũng nguyện ý.

      A Nguyên làm bộ như nhìn thấy Tứ công chúa ảm đạm, cố gắng làm nũng bán manh, dùng sức làm đường tỷ cười rồi mới hài lòng lui ra chuyện với Ngũ công chúa "Ngươi nghe thấy điều gì ?"

      "Lý quốc công phu nhân muốn tứ tỷ phu thu thông phòng, tứ tỷ phu nguyện ý, " Ngũ công chúa về các lời đồn "Lý quốc công phu nhân cho tứ tỷ phu bạt tai!" Thấy bộ dáng A Nguyên thể tin được, Ngũ công chúa cũng là ở trong cung lớn lên, làm sao có thể là thiên chân ngốc nghếch? mặt liền lộ ra sắc lạnh, giọng , "Sau này ta mới biết , chẳng trách tại sao Lý quốc công phu nhân nhất định phải nháo cho phu thê tứ tỷ tỷ bất hoà, nguyên lai…. " nàng thấp giọng , "Nàng phải mẹ đẻ của tứ tỷ phu."

      "Nhưng tứ tỷ phu là đích trưởng tôn!" A Nguyên nghe xong kinh ngạc , "Trước nay chưa từng nghe a!" Huống gì nàng thấy Lý quốc công phu nhân lần, có vài phần giống tứ phò mã, nàng tuổi còn cũng để bụng, tới giờ mới biết.

      "Là thứ muội của mẹ đẻ mất của tứ tỷ phu." Ngũ công chúa khinh thường "Ta cũng hiểu, nay nàng cũng có con trai, nghe rất là trí tuệ, còn phải mong chờ tước vị của tứ tỷ phu? Nếu phải thái phu nhân còn tại, che chở cho tứ tỷ phu, cũng may còn có nàng vì nghe ngay cả quốc công cũng cảm thấy tứ tỷ phu thông minh bằng đệ đệ." tới đây, ngũ công chúa giận dữ "Đều có mẹ kế có cha, nay ta xem đúng là chuẩn xác cực kì. Cái gì đích trưởng, cũng là nhờ thái phu nhân coi trọng mà thôi."

      Lý quốc công thái phu nhân là trưởng tỷ Thái Hậu, xưa nay là người hiểu chuyện, nguyện ý nghênh cưới Tứ công chúa, là để Lý quốc công phủ từ nay về sau có huyết mạch hoàng gia , chính là dùng thân phận của Tứ công chúa đến áp chế dã tâm của Lý quốc công phu nhân.

      "Nàng cứ như vậy cho tứ tỷ phu cái tát ?" A Nguyên bất khả tư nghị hỏi "Lý quốc công cái gì cũng ?" dấu tay chói lọi ở mặt, còn thể làm tội trạng? Phò mã, vậy cũng là người của hoàng tộc, sao có thể bị kế mẫu đánh ở mặt? ! Đây quả thực là tại đánh mặt của hoàng gia!

      Nhưng là bây giờ hiếu đạo rất nặng.

      "Ngươi đừng , vị quốc công gia kia cũng thú vị, nghe phu nhân xong chỉ tứ tỷ phu bất hiếu, làm mẫu thân thương tâm thất vọng, sao có thể giương mắt vì tứ tỷ phu chứ?" Ngược lại còn làm Lý quốc công thái phu nhân giận tím mặt, đưa phu thê Lý quốc công đến trước mặt mình, tuyên bố phải hưu thê, bỏ kế mẫu biết nhân từ này, Lý quốc công khóc rống thất thanh xong lại mắng tứ phò mã lòng dạ khó lường xúi giục trong nhà bất hoà, còn mặt mũi làm thế tử Lý quốc công .

      Các loại hành vi này làm Ngũ công chúa giận tới tận phế phủ, thấp giọng , "Thế gian này, còn có phụ thân vô tình như vậy, phu quân bạc nghĩa tới thế." mẹ đẻ tứ phò mã gặp gỡ phu quân như vậy, coi như là xui xẻo. Nhi tử chính thống lại bị thứ muội sỉ nhục.

      "Rồi sao?" A Nguyên tiếp tục hỏi, "Thái phu nhân như thế nào?"

      "Đuổi Lý quốc công phu nhân thôn trang ở. " Ngũ công chúa kéo lỗ tai A Nguyên giọng "Chỉ là Lý quốc công làm ầm ĩ trong nhà, tứ tỷ phu bức kế mẫu rời , muốn cáo tứ tỷ phu ngỗ nghịch!"

      hauyen2803, B.Cat, h0903nhunhu52 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :