1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Chương 8

      Lời của Thái Hậu vừa ra khỏi miệng, chúng phi sắc mặt đều thay đổi.

      Hoàng thượng thương nữ nhi, bình thường khi có hoàng nữ sinh ra, đều được phong công chúa mà phải đợi tới lúc xuất giá, có danh vị công chúa nếu được sủng ái thêm chút cũng có người được phong hào . Nhưng mà đó là khuê nữ của Hoàng Thượng, có vượt quy củ cũng là bình thường. Túc vương là em ruột của Hoàng Thượng nhưng cũng chỉ là thần tử, nữ nhi của vừa hơn trăm ngày được phong làm công chúa. Được sủng ái như vậy, ai ghen tỵ?

      "Mẫu hậu ." Túc vương phi đứng dậy, lắc lắc tay Thái Hậu giọng , "Đứa này lớn chưa có công gì với nước, cũng vẫn chưa..."

      " ra, điều này cũng có gì quan trọng." Túc vương phi còn chưa hết lời cự tuyệt, Hoàng Hậu cười dài nhìn biểu tình ngốc ngốc của A Nguyên, đè tay Túc vương phi lại, nhàng "Hoàng thượng thương nữ nhi, ngươi là vì sao? Chính là vì để nữ nhi hoàng gia của chúng ta có địa vị cao quý, sau này làm việc gì, dù là xuất giá hay thế nào, đều có thể đứng vững, " nàng dừng chút, ánh mắt nhìn vào những cung phi mặt biến sắc , lạnh nhạt , "Ai cảm thấy chuyện này quá đạng ,có thể trần tình cùng Hoàng Thượng, cũng hỏi Hoàng Thượng câu, có phải cũng nên đem mấy tước vị hoàng nữ trong cung giữ lại,sau này hãy phong."

      Những cung phi này, hoàng nữ phải có cũng có hai, lúc này liền cúi đầu .

      Dù là phong công chúa, cũng chiếm mất chỗ tốt của nữ nhi các nàng, tội gì phải tranh chấp với Thái Hậu ?

      "Nhưng là..." Túc vương phi nghĩ tới hôm nay tiến cung, có biến cố như vậy, nhịn được lộ vẻ do dự.

      Nàng có tâm tình gì mặt đều lên ràng, Hoàng Hậu ở bên nhìn, cảm thấy có chút hâm mộ, từ lúc Túc vương phi gả vào hoàng gia, nàng và Túc vương phi cực kỳ thân cận, cười , "Ngươi từ chối như vậy,là cảm thấy phong vị công chúa còn chưa đủ?"

      " là cực kì tôn quý ." Túc vương phi hanh chóng , mặt liền lộ ra vẻ ảo não.

      A Nguyên lúc này hiểu , biết mình nhặt được tiện nghi lớn, nhất thời trong lòng khoái hoạt thôi.

      Nàng biết, ở cổ đại, nữ tử địa vị càng cao, mới có thể càng tùy ý sống lại được người tôn trọng.

      Cảm động tâm ý của Thái Hậu đối với mình, A Nguyên càng thêm nhu thuận khả ái, còn cố ý đưa ra tay mập của mình để Thái Hậu nắm lấy, già trẻ chơi vui vẻ, bên kia Hoàng Hậu cười híp mắt kéo Túc vương phi ngồi bên cạnh, thấp giọng , "Đừng để uổng phí tâm tư của mẫu hậu” Nghe được Túc vương phi tiếng trả lời, Hoàng Hậu cảm thấy trước mặt mình là tiểu nương chưa hiểu đời, thanh càng thêm nhu hòa, giọng cười "Đây là trưởng nữ của ngươi, nếu là trong cung biểu gì, khuê nữ của ngươi khó tránh khỏi bị người ta coi thường."

      Hoàng Hậu chỉ có Thái Tử và nhị hoàng tử là 2 nhi tử, có nữ nhi. Tuy làm Hoàng Hậu, công chúa trong cung đều là nữ nhi của nàng, nhưng so với nữ nhi do các phi tần sinh ra, cháu như A Nguyên lại làm nàng thấy thân cận hơn. Huống Túc vương phi từ trước đến giờ luôn cung kính với nàng, là người thành thực, cho người mình thích nhiều ưu việt hơn, Hoàng Hậu vẫn là nguyện ý .

      Từ phi ở đối diện hận đến mức cắn răng, nhưng mà Thái Hậu vừa đối với nàng bất mãn, tuy rằng nay nàng rất được sủng, nhưng cũng dám tranh chấp với Thái Hậu.

      Thái phu nhân Lý quốc công cười với Thái Hậu, "Nương nương thích đứa này như vậy,hay là giữ nàng lại trong cung sống thêm mấy ngày?"

      "Nàng còn , huống sau này còn tiến cung nhiều, vẫn là để cho nàng ở lại bên người mẹ nàng ." Thái Hậu cũng có chút động tâm, nhưng nay con trai thứ hai và thứ ba của Túc vương phi đều ở trong cung, nếu còn gọi A Nguyên tiến cung, vợ chồng hai người khó tránh khỏi hụt hẫng, Thái Hậu vẫn đau lòng tiểu nhi tử , huống hồ lại nghĩ tới, đến lúc đó trong Túc vương phủ chỉ còn lại tiểu chủ tử là Phượng khanh , nàng lại cảm thấy chán ghét, sờ A khuôn mặt nhắn của A Nguyên giọng , "Chỉ cần tiểu công chúa của chúng ta thường xuyên tới gặp hoàng tỗ mẫu, vậy là được rồi ."

      xong nghĩ nghĩ, lại gọi nha hoàn thiếp thân của mình ra mĩm cười với Túc vương phi, "Đứa này, ngươi phải dốc lòng dạy bảo, giống như các nhi tử khác mới được."

      "Để cho mẫu hậu phí tâm, con biết nên cảm tạ như thế nào ." Túc vương phi đỏ mặt đứng dậy .

      Từ phi ở bên nghe được , mắt chợt lóe,làm ra biểu tình lơ đãng , " tới nhi tử, thần thiếp lại cảm thấy lo lắng." Thấy Thái Hậu , Hoàng Hậu chuyển ánh mắt tới người của mình, nàng đứng dậy cười , "Mấy ngày trước, nghe tam hoàng tử và hai vị điện hạ của Túc vương phủ xảy ra tranh chấp, tuy rằng tam hoàng tử bị hai vị công tử đả thương khóe miệng, nhưng thần thiếp lại lo lắng hai vị tiểu công tử người như thế nào rồi." Nàng tuy rằng như vì Túc vương phủ lo lắng, nhưng lại cố đem việc tam hoàng tử bị thương ràng, hiển nhiên là ý đồ bất thiện.

      Nhìn thấy biểu tình tức giận của Túc vương phi, Từ phi trong lòng cười lạnh, thèm để ý.

      Xuất thân của nàng mạnh biết bao nhiêu lần so này Túc vương phi, vì sao phải sợ nàng chứ?

      Túc vương phi dễ nghe là xuất thân từ quốc công phủ, đường huynh là quốc công. Nhưng là nếu nghiên cứu kĩ càng, Túc vương phi chẳng qua chỉ là chi thứ của quốc công phủ , cha ruột nàng nổi danh ngu xuẩn ở kinh thành, chê cười phải hai điều. Thân đệ đệ văn võ thành, bất quá dựa vào quốc công làm ít nghề nghiệp, ăn mặc lo, cũng là cái phế vật. Chỉ có thứ huynh coi như có bản lĩnh, ở trong triều sai, nhưng mà so với Từ phi xuất thân thế gia, huynh đệ là quan cao, tỷ muội lại gả nhập toàn hào môn, lại kém rất nhiều.

      Cũng bởi vì vậy, Từ phi lại càng thêm chịu được việc Túc vương phi đắc ý.

      Huống gì nàng được Hoàng thượng sủng ái cũng vì thân phận tôn quý, nàng lại càng thêm bừa bãi.

      "Tiểu Tam bị thương?" Hoàng Hậu thấy Từ phi khí thế bức nhân, chân mày hơi nhíu lại, thấy Thái Hậu chỉ ôm A Nguyên biết suy nghĩ gì, lộ ra cái nụ cười ấm áp, "Thế này có gì đâu? Nam hài nhi nếu ngày thường ít đấm đá, chẳng phải là y như tiểu nương? Huống gì chỉ có như vậy, các huynh đệ mới thân cận." tới đây, nàng thấy Thái Hậu khóe miệng lộ ra nụ cười thỏa mãn, vội vàng tiếp tục , "Mẫu hậu còn nhớ năm đó Thái Tử cùng tiểu nhị? huynh đệ ruột mà đánh nhau tới mức cung nhân cũng can được, bây giờ tình cảm phải càng ngày càng tốt sao?Tiểu nhị bây giờ phụ trợ đại ca, thập phần dụng tâm, cả triều đều khen ngợi."

      đến cuối cùng, vẫn nhịn được cho nhị hoàng tử thêm vài câu hay.

      Thái Hậu đối với Hoàng Hậu càng thêm thích.

      Tuy rằng con dâu này xuất thân có tôn quý bằng Từ phi, nhưng mà đối với nàng luôn ôn hòa kính cẩn, đối với cung phi ân uy đều công bằng, đối với hoàng nữ, hoàng tử cũng sai, biểu đối với tôn thất rất thân thiện, ở vị trí Hoàng Hậu,Thái Tử là trưởng tử của Hoàng Hậu, bất kể là vì mình, hay vì nhà mẹ đẻ của Thái Hậu sau này, Thái Hậu đều chừa mặt mũi Hoàng Hậu.

      Nghe Hoàng Hậu xong, Thái Hậu mỉm cười "Ngươi đúng, huống gì… " nàng với Từ phi "Tiểu Tam gần mười lăm , còn đánh lại đệ đệ , tình mất mặt như vậy, đừng có với người bên ngoài !"

      Tam hoàng tử chính là họ hàng của Từ phi, tuy rằng Từ phi xưa nay khinh thường mẹ đẻ của , nhưng lúc này cũng cảm thấy bị mất mặt, ủy khuất đến muốn rơi lệ, nhưng phải nhịn, thấy Thái Hậu gọi cung nữ tiến vào, trong tay cầm cái tráp mạ vàng, Thái Hậu lấy ra đôi minh châu sặc sỡ loá mắt đặt trong chăn A Nguyên.

      "Đứa này, ta mong rằng sau này có thể như minh châu luôn tỏa sáng." Thái Hậu cười với Túc vương phi.

      Kiếp trước A Nguyên chỉ là tiểu thị dân, nhìn hai viên minh châu tròn vo, tỏa ra ánh sáng chói mắt, so với nắm đấm của mình còn to hơn, tiền đồ nuốt nước miếng cái, nhanh lấy hai viên minh châu bỏ vào trong yếm của mình, rồi cười nịnh hai tiếng với Thái Hậu.

      " hổ là công chúa, thích thứ gì cũng đều có quý khí!" Cung phi người nào có ánh mắt? Thấy Thái Hậu thích đại nương của Túc vương phủ, phi tần thông minh chiều lòng .

      "Vậy mà ngươi cũng hiểu." Thái Hậu thấy miệng của A Nguyên chắp lại chắp, bị chọc cho vui lòng, chỉ vào phi tần kia cười , "Như vậy, cũng cho ngươi chút quý khí ." xong, quả gọi đại cung nữ từ lấy cái trâm cài nạm hông kim bảo cực lớn từ trong tráp ra thưởng cho phi thần vẻ mặt vui mừng.

      Đây quả thực là cho mọi người, chỉ cần đối tốt với tiểu nha đầu này, Thái Hậu liền thích .Ghen tỵ với cung phi vừa được Thái Hậu thưởng, cái cung phi khác ánh mắt nhìn về phía A Nguyên trở nên cực kì nóng bỏng .

      có bị coi là thấy tiền mờ mắt, cái này là quá tốt.

      A Nguyên hài lòng ôm bắp đùi to nhất hậu cung, cảm thấy rốt cuộc tìm được chân lý của cuộc sống .

      thuytlu, Sô Cô la Đắng, Lazzy Le52 others thích bài này.

    2. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Chương 9
      Nhưng mà, Từ phi khí thế bức nhân như vậy, vinh dự vào sổ đen của A Nguyên.

      Vừa rồi đối đãi với nàng như thế coi như bỏ qua, nhưng Từ phi đối với mẫu thân nàng làm bộ khinh thường, A Nguyên trong lòng cười lạnh thôi.

      Chỉ là phi tử, đáng để đắc ý sao? Chẳng qua chỉ là thiếp thôi mà, có gì để kiêu ngạo ? Cả Hoàng Hậu cũng thân thiết với Túc vương phi, Từ phi cái loại đồ chơi này, quả thực làm người ta chán ghét.

      Dù gì nữa, Túc vương phi vẫn là chính thê!

      Lúc A Nguyên mặt khoe mẽ trong lòng ghi hận Từ phi nghe bên ngoài có cung nhân tiến vào cung kính thông truyền , "Tam công chúa thỉnh an Thái Hậu nương nương ."

      A Nguyên thấy Thái Hậu và thái phu nhân Lý quốc công mặt đều tươi cười, trong lòng hết sức tò mò, lắc lắc cổ của mình ra bên ngoài xem thấy bé khoảng mười bốn mười lăm tuổi, mặt mang theo vài phần tươi cười e lệ chậm rãi vào, mặt ửng đỏ giọng , "Thỉnh an hoàng tổ mẫu." xong, lại cúi người chào thái phu nhân Lý quốc công.

      A Nguyên thấy bé này yếu đơn bạc, đầu chải tóc kiểu sơ vân, thân cung trang màu xanh nhạt, bên hông buộc thắt lưng cùng màu, có cây trâm cài rủ xuống, nhã nhặn lịch tao nhã.

      A Nguyên động động cái mũi , liền ngửi được mùi hương khí nhàn nhạt người bé này, thấy nàng chỉ trang điểm nhàn nhạt mặt, cảm thấy bé này rất là an phận.

      "Tỷ tỷ xem xem, nha đầu kia cũng trưởng thành rồi." Thái Hậu hết sức hài lòng với cách trang điểm của Tam công chúa, ôn thanh , "Chỉ là đứa này thường ngày hay ra ngoài, bởi vậy tỷ tỷ mới ít thấy."

      "Công chúa tôn quý, tự nhiên là cực tốt ." Lý quốc công thái phu nhân thấy Tam công chúa đối với mình thập phần cung kính, cười , "Cũng biết nhà ai có phúc mà cưới được nàng."

      Thấy Tam công chúa gương mặt thẹn thùng, A Nguyên xem như hiểu.

      Đây là Thái hậu muốn làm mai cho vị Tam công chúa này, nhìn ý tứ Thái Hậu là tưởng gả Tam công chúa cho nhà thái phu nhân Lý quốc công.

      Đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người làm mai mối ở thời đại này , A Nguyên hăng hái nhìn Tam công chúa.

      "Đứa này vẫn luôn thân cận với mẫu hậu, con dâu nhìn thấy mà hâm mộ, cầu mẫu hậu buông tay để nàng qua với con dâu chút." Hoàng Hậu luôn luôn lưu ý tới Thái Hậu, thấy nàng muốn chuyện với Tam công chúa, liền đứng dậy đến bên người Thái Hậu, chỉ vào A Nguyên .

      "Như thế, ngươi phải cẩn thận chút."cẩn thận để Hoàng Hậu ôm A Nguyên, ôn tồn hỏi Tam công chúa "Mẫu phi của ngươi có khỏe ?"

      "Từ khi mẫu phi bị bệnh, mẫu hậu vẫn luôn mệnh Thái Y viện dốc lòng điều trị, nay tốt hơn nhiều." mặt Tam công chúa lộ ra biểu tình cảm kích, cung kính .

      "Ngươi làm rất tốt." Thái Hậu ôn thanh với Hoàng Hậu.

      "Đều là tỷ muội trong cung, đây là bổn phận của thần thiếp." Hoàng Hậu vội vàng cười .

      Ngửa mặt nhìn Hoàng Hậu tươi cười có chỗ hở, A Nguyên trong lòng thở dài hơi.

      Dù là tôn quý, mẫu nghi thiên hạ, nhưng phải chia sẻ trượng phu của mình với nữ nhân khác, còn phải ghen tị, tiểu thiếp sinh bệnh đều phải để ở trong lòng quản , tư vị như vậy, làm sao có thể dễ chịu đây?

      Nếu là nàng,tuyệt đối sau này gả cho nam tử thê thiếp thành đàn, nếu là mắt mù gả cho tra nam, cho dù là cá chết lưới rách, nàng cũng tuyệt bi thương mà sống.

      Hoàng Hậu biết A Nguyên trong lòng suy nghĩ cái gì, nàng từ trước chỉ nuôi nấng 2 nhi tử, có mềm nhũn dựa vào mình như A Nguyên. Nhất thời thích buông tay, ôm A Nguyên trở về vị trí của mình, cười với Túc vương phi "Nhìn đứa này, vậy mà ta có chút động lòng ."

      "Hoàng tẩu thích, để nàng chơi vơi ngươi ." Túc vương phi cười .

      "Chỉ cần nàng lúc rãnh rỗi, đến Phượng Nghi cung của ta ngồi chút, cùng ta giải buồn là tốt rồi." Thái Tử và nhị hoàng tử đều lớn lên, tuy rằng thân cận với mẫu thân,nhưng cũng có tri kỉ như nữ nhi, Hoàng Hậu cúi đầu xem A Nguyên nghiêng đầu nhìn đĩa điểm tâm bàn chằm chằm, vội vàng gọi cung nữ đem xuống, rồi nhìn A Nguyên có điểm thất vọng cười , "Ngươi vẫn thể ăn cái này." Thấy đứa bé cứ nhìn theo điểm tâm xa, nàng nghi ngờ hỏi Túc vương phi, "Chẳng lẽ là nàng ăn có no?"

      "Trước khi đến vừa mới ăn rồi ." Túc vương phi hiểu được khuê nữ nhà mình ăn mạnh, cảm thấy thập phần mất mặt, thấp giọng ai oái với Hoàng Hậu, "Đứa này cũng thực cổ quái, chỉ chịu uống sữa có trong bát, cũng biết là cái gì tật xấu."

      "Nữ hài nhi luôn yếu ớt chút." Hoàng Hậu cười, mắt thấy A Nguyên dường như thèm cái gì, gọi cung nữ bên ngoài mang sữa dự trữ của hoàng tử mới sinh trong cung cho A Nguyên, tự tay bưng, giọng dụ dỗ A Nguyên uống sữa.

      Bản, bản công chúa muốn uống sữa, muốn ăn điểm tâm, ăn thịt, thịt sáng bóng thơm lừng cơ!

      A Nguyên trong lòng rơi lệ, nhưng mà tại ánh mắt tha thiết hưng phấn mong chờ của Hoàng Hậu, bi phẫn quay đầu, chậm rãi nuốt sữa vào.

      "Đứa này có thể ăn như vậy ,là chuyện tốt." Hoàng Hậu thấy A Nguyên hận thể chính mình nâng chén uống, ngạc nhiên với Túc vương phi lúng túng ở bên.

      Có khuê nữ mất mặt như vậy, Túc vương phi cười khan, lặng lẽ lau mồ hồi trán.

      Bên này Túc vương phi cảm thấy khuê nữ quá tham ăn, bên kia Thái Hậu lôi kéo tay Tam công chúa cười híp mắt hỏi chút vấn đề của cuộc sống hàng ngày, nếu phải sớm biết rằng này Tam công chúa quá được sủng ái, cung phi đều cho rằng đây là người trong lòng Thái Hậu.

      Nhưng nhìn tới thái phu nhân Lý quốc công ở bên lắng nghe, cung phi nhịn được nghĩ Tam công chúa mệnh là là khá.

      Tuy rằng phải gả vào nhà mẹ đẻ Thái Hậu,nhưng làm con dâu trưởng của Lý quốc công phủ, cũng là khó có được. Ngày sau Lý quốc công có, sớm muộn gì tước vị đều rơi vào người phò mã của Tam công chúa , còn có cái gì như ý đâu?

      Quả nhiên, Lý quốc công thái phu nhân ở bên nghe Tam công chúa chuyện, thấy nàng trả lời trật tự ràng, tính tình dịu ngoan, có ương ngạnh như đại đa số công chúa hoàng gia, liền vừa lòng , lấy từ tay cái vòng bằng ngọc phỉ thúy trong suốt cười , "Trong cung cái gì có? Cái này cũng chỉ là dệt hoa gấm cho công chúa mà thôi. Nhưng phỉ thúy này là do tôn tử nhà ta mang từ Vân Nam mang về, lễ nhưng ý trọng, công chúa cũng đừng ghét bỏ."

      "Trưởng giả ban cho, dám chối từ." Lý quốc công thái phu nhân có àm cao, Tam công chúa làm sao dám sĩ diện ở trước mặt nàng, vội vàng cúi người cảm tạ, nghe được ý vị thâm trường trong lời của Lý quốc công thái phu nhân, mặt đỏ bừng mảnh, cúi đầu nhận chiếc vòng, đeo nó vào cổ tay, mặt lộ ra vẻ tươi cười thích.

      "Như vậy rất tốt." Thái Hậu khẽ vuốt cằm, cũng lấy từ trong tráp ra kiện chu hoa để thưởng , rồi mới cho Tam công chúa ngồi xuống bên cạnh mình.

      hề biết Thái Hậu bên nặng bên , lại chọc tức người.

      Ngồi cùng cấp với Từ phi ánh mắt chạy vòng tại Tam công chúa cúi đầu ngoài cười nhưng trong cười , "Nương nương thích công chúa, có thể thấy được là duyên phận của Tam công chúa ." Thấy Thái Hậu khẽ gật đầu,cung phi trong mắt chợt lóe, cười với Thái Hậu , "Cũng là do Tam công chúa luôn làm cho người ta thích, phải sao.. " khóe miệng nàng khẽ nhúc nhích, mỉm cười , "Thái phu nhân thích nàng , hôm kia nhà mẹ đẻ của Uông tần tới thăm, cũng tặng cho công chúa chuỗi gì nhỉ..."

      Nàng tựa hồ hồi tưởng lại, hồi lâu, khi Tam công chúa sắc mặt đột nhiên trắng bệch cười , "Tràng hạt đậu đỏ phải ."

      Nàng vừa dứt lời, Tam công chúa vẻ mặt kinh hãi đứng dậy, nhìn về phía Thái Hậu mặt tức giận.

      A Nguyên bên uống sữa, bên trộm nhìn những cung phi vẻ mặt hả hê, trong lòng có vài phần đồng tình với Tam công chúa .

      Nếu là hôm nay thể đem việc này ràng, Tam công chúa thất sủng là chuyện ván đóng thuyền .
      thuytlu, Sô Cô la Đắng, Lazzy Le50 others thích bài này.

    3. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Chương 10

      Tranh đấu trong hậu cung chính là như vậy, giết người thấy máu.

      Thái Hậu tuy rằng phiền chán chuyện như vậy, nhưng cũng biết, chỉ cần hậu cung còn tồn tại, tranh chấp như vậy là thể

      thiếu, cũng lười so đo với các phi tử. Chỉ là nghĩ tới Tam công chúa nhìn nhã nhặn lịch , nhưng sau lưng lại nháo ra chuyện như vậy, nghĩ đến phen ý tốt của mình, cảm thấy tức giận trong lòng, mặt lộ ra vẻ giận dữ, nghiêng đầu với Thái phu nhân Lý quốc công "Chắc là mấy thứ này của tỷ tỷ, cũng phải chỉ có cái đâu phải ." Thấy cung phi kia mặt dương dương tự đắc, thanh lạnh lùng , "Về phần Đường phi, quản cho tốt nhị công chúa ."

      Đường phi thấy Thái Hậu tới nhị công chúa, mặt hơi hơi cứng đờ, càng thêm mất tự nhiên .

      Lý quốc công thái phu nhân tuy có chút tiếc nuối Tam công chúa, nhưng cũng phải là súng tay Đường phi, trước mặt công chúng ra điều này, làm phiền hà nhà Lý quốc công mất mặt theo, lúc này mỉm cười hòa khí , "Nghe thông phòng của nhị phò mãcó bầu? ?" Nàng thấy gương mặt cáu giận của Đường phi mỉm cười "Nếu theo ý ta, nhị công chúa cũng nên náo động với phò mã , mặc kệ như thế nào, luôn phải có tử tự trước, kéo dài hương khói cho nhà chồng mới là chính ."

      Nhị công chúa lúc đầu xem trúng vị Trạng Nguyên trong kinh, khóc nháo đòi gả cho người ta. Khổ nỗi người trong lòng có thê thất, gì cũng chịu bỏ thê tái thú, nhị công chúa đem hết tất cả các chiêu thức trong người ra thử, nháo cho trong kinh gà bay chó sủa. Vị Trạng Nguyên kia mang theo thê tử ra bên ngoài nhậm chức, Hoàng thượng cũng phải người hoa mắt ù tai , thèm để ý tới việc trai giá ngược lại càng coi trọng người ham phú quý như vậy, bởi vậy la mắng nhị công chúa hồi rồi gả vào nhà huân quý trong kinh thành, bởi vì thanh danh của nhị công chúa như vậy nên người nguyện ý làm phò mã tự nhiên cũng phải gia đình thế gia huân quý , chẳng qua chỉ bình thường thôi.

      Nhị công chúa đối với Trạng Nguyên lang nhớ mãi quên, tự nhiên chướng mắt phu quân tầm thường vô vị, chỉ biết vui chơi, hoàn khố đệ tử, bởi vậy công chúa và nhị phò mã cảm tình rất kém cỏi, thậm chí chịu cùng phòng. Nhị phò mã tuy bản thân có bản lĩnh lớn, nhưng được nuông chiều trong nhà từ bé tới lớn, có chỗ nào phải chịu ủy khuất như thế? Nạp hơi tới mấy thông phòng, chỉ tiêu dao trong nhà của mình, ngay cả Công chúa phủ cũng lười , tuy rằng Hoàng thượng cũng la mắng vài lần, nhưng thể có chuyện nhạc phụ mỗi ngày chú ý chuyện trong nhà của con rể và nữ nhi, huống hồ nhị công chúa cũng rất mất mặt, nghe gần đây lại xem trúng thiếu niên nhìn giống trạng nguyện, dưỡng trong phủ của công chúa phủ , Hoàng thượng ngày thường cũng thích nữ nhi này nhiều, nay cũng lười để ý đến nàng.

      Việc này, thân là mẫu thân Đường phi tự nhiên ràng thấu đáo, mặt cứng ngắc được, trong lòng lại ghi hận Tam công chúa.

      ràng Uông tần có thân phận thấp hơn nàng, lại cả ngày trang thành , nịnh hót Hoàng Hậu, đều là tứ hôn, nhị công chúa chẳng qua chỉ gả vào nhà bình thường , Tam công chúa lại muốn gả cho trưởng tôn Lý quốc công , nàng sao có thể bình tâm tĩnh khí?

      "Nương nương..." thấy Thái Hậu nhiều mà còn chưa nhìn mình cái, Tam công chúa suýt nữa bị hù tới rơi nước mắt.

      Nàng xưa nay trong cung như người tàn hình mà sống, mẹ đẻ là Uông tần được sủng ái, tới nay vẫn là tần vị, tuổi lớn sắc lại suy, chẳng qua chỉ sống trong cung cho qua ngày, bây giờ dễ dàng mới vào được mắt của Thái Hậu, lại vì vài câu của Đường phi mà mất tất cả, làm lòng nàng lạnh lẽo, cũng dám rơi lệ trước mặt Thái Hậu chỉ nhanh cúi đầu, cách đó xa A Nguyên thấy giọt nước mắt rơi xuống chân công chúa chạm vào nền đất.

      "Y nha..." A Nguyên trong lòng Hoàng Hậu giật giật.Hoàng Hậu khẽ thở dài, biết Tam công chúa dù thế nào cũng dám tranh chấp với Đường phi , nhưng mà đây lại phải việc , nàng nên điều gì, nhưng thấy A Nguyên tựa hồ có chút khổ sở, ôn hòa sờ sờ đứa , khẽ ngẩng đầu, đối với cung phi ngồi phía sau có vẻ mặt đoan trang luôn mỉm cười trầm mặc khẽ vuốt cằm, thấy cung phi ngẩn ra rồi dấu vết bưng chung trà lên nhấp ngụm, mặt liền lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

      Bên này mắt qua mày lại như thế, A Nguyên vẫn chưa chú ý, thời điểm nhìn thấy Tam công chúa rơi lệ nghe được phía dưới truyền tới giọng nữ ôn nhu , " tới, ngũ công chúa cũng thích những thứ lặt vặt như vậy." Thấy mọi người đều nhìn qua, cung phi kia cười với Thái Hậu, "Đường phi tỷ tỷ chuyện, làm thần thiếp nghĩ tới ngũ công chúa. Đứa bé kia luôn thích những thứ mới mẻ đa dạng , đặc biệt thích tràng hạt có màu sắc, tứ hoàng huynh của nàng còn đau lòng nàng, cái gì tràng hạt đậu đỏ, tràng hạt mã não phàm là trong kinh có, hoàng huynh nàng đều thu đến cho nàng ."

      "Ngũ nha đầu xưa nay thích trang điểm, nhưng ai gia nhìn nàng như thế trong lòng cũng thích." đến ngũ công chúa, ánh mắt Thái Hậu nhu hòa rất nhiều, hiển nhiên ở trong lòng nàng, ngũ công chúa so với Tam công chúa được sủng ái hơn rất nhiều.

      Cung phi kia vội vàng cám ơn Thái Hậu.

      A Nguyên thấy mặt Hoàng Hậu che giấu được ý cười, tò mò nhìn hướng cung phi kia, thấy dung mạo của nàng cũng bình thường, ở trong cung chỉ là thường thấy, quần áo cũng có gì đặc biệt, nhưng mà Từ phi và Đường phi lại ngồi bên dưới nàng, tại thời điểm nàng lên tiếng cũng lộ ra biểu tình kiêng kỵ , ngay cả Túc vương phi nhìn về phía cung phi này ánh mắt cũng thêm vài phần thân cận,A Nguyên biết cung phi cũng có bình thường như vậy bình liền khóc nháo, chỉ nhìn cung phi này chuẩn bị làm gì.

      "Nha đầu kia bướng bỉnh,lời của thần thiếp lại bằng mẫu hậu và Hoàng Hậu nương nương."Cung phi mím môi cười tiếp tục , "Bởi vậy, thần thiếp ngược lại vẫn có thể hiểu được tâm tình của các tiểu nương." Thấy Tam công chúa ngẩng đầu cảm kích nhìn mình, nàng chỉ ôn thanh "Nhà mẹ đẻ Uông tần nhiều người như vậy, cả năm mới tiến cung lần, còn hận thể đem hết thứ tốt trong kinh tới? loại đồ chơi tràng hạt này trai còn , ai lại thích ?Cho nhiều thêm hai cái, cũng vậy thôi ."

      "Quả còn tràng hạt ô mộc nữa." Tam công chúa lấy dũng khí .

      Cung phi biết biện giải thêm nữa để người thích, thấy Thái Hậu mặt tươi cười, liền mỉm cười ngồi ở bên .

      "Đức phi, rất có lý. Nữ hài nhi thích trang sức, điều này cũng bình thường." Mặc kệ chân tướng thế nào, Đức phi đến cùng là bảo vệ mặt mũi của công chúa hoàng gia , Thái Hậu cũng quá khắc khe, chỉ mỉm cười với Lý quốc công thái phu nhân "Lần sau tỷ tỷ tới, nhớ mang nhiều nhiều trang sức và mấy thứ đồ chơi này ." rồi tiếp vấn đề đó, làm Tam công chúa khổ sở trong lòng, mặt trứng bệch.

      Lý quốc công thái phu nhân, cũng nhiều lời nữa, hiển nhiên trong lòng tự có ý tưởng.

      "Tam nha đầu mau ngồi xuống." Hoàng Hậu đối với Đức phi hài lòng cười, thấy người sau cũng thập phần kính cẩn gật đầu, mới ôm A Nguyên ôn thanh , "Gọi ngươi tới, cũng là để ngươi nhìn thấy đường muội của ngươi, sao lại cách xa như vậy?"

      "Ngươi ôm nàng, nàng lại thân cận với ngươi hơn ta." Thấy A Nguyên thành ghé vào ngực Hoàng Hậu,Thái Hậu chỉ vào nàng cười , "Mau mau trả lại ta, bằng ta là muốn bực ."

      hay biết A Nguyên lúc này có chút mệt mỏi, thập phần hoài niệm khí an tĩnh trong vương phủ, Tam công chúa vội vàng đứng dậy, từ trong ngực Hoàng Hậu cẩn thận ôm mình đến trước mặt Thái Hậu, đầu của A Nguyên lăn vào trong ngực Thái Hậu . Ỉu xìu như vậy, còn đối với mình ỷ lại như vậy, Thái Hậu nao nao, trong mắt sinh ra vài phần thương tiếc.

      Đều tiểu hài nhi trong mắt sạch nhất, nhìn nổi những thứ dơ bẩn .

      Trong lòng thương tiếc, Thái Hậu đem A Nguyên ôm trong lòng, vừa ngẩng đầu thấy Tam công chúa gương mặt thấp thỏm đứng đó, trong lòng khẽ thở dài, ôn thanh , "Ngươi là đứa bé ngoan, sau khi trở về cũng đừng nghĩ nhiều." Trong cung là địa phương nào, Thái Hậu quá ràng , nếu là hôm nay nàng biểu chán ghét Tam công chúa, nội giám cung nữ ngoài kia, có thể đạp mặt Tam công chúa để .

      "Cái gì đứa bé ngoan?" Khi Tam công chúa nhanh chóng gật đầu nghe bên ngoài truyền đến tiếng nam tử trong trẻo, A Nguyên lộ ra đầu nhìn ra bên ngoài, thấy hình ảnh chói mắt vào,đến trước mặt thỉnh an Thái Hậu rồi nhận lễ của Hoàng Hậu và các phi tần,mỉm cười , "Mẫu hậu cho nhi tử nhìn khuê nữ của tam đệ nào?" Thấy trong ngực Thái Hậu lộ ra đôi mắt tròn vo, khỏi lại cười , "Như thế nào lại như vậy?"

      xong, cúi người từ trong ngực Thái Hậu ôm A Nguyên ra cười , "Ta là hoàng bá phụ của ngươi." Nhưng mà vừa dứt lời, liền cảm thấy trận ướt át cảm giác chảy dọc theo cánh tay của mình vào đến ngực, kinh ngạc nhìn A Nguyên tay khóc ra nước mắt.

      "Đây là..." Hoàng thượng khóe miệng hơi co giật.
      thuytlu, Sô Cô la Đắng, Lazzy Le54 others thích bài này.

    4. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      tối nay sung làm 1 lần 5 chương. quá đuôi, muốn quy giang hồ
      Dunghyt97, Nhã Tịnh, linhdiep172 others thích bài này.

    5. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      woa, c siêng dữ:th_105:, post liền tù tì thế này đọc đã mắt ghê:yoyo14::th_41:
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :