1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      A nguyên hun a dung rồi nhỉ
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    2. kabi_ng0k

      kabi_ng0k Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      80
      Truyện hay wa chừng cố lên nhen ss!!!!!
      Nhưng mok có đôi khi mình hơi pị rối nùi với cái gia phã nhà Túc vương phi ghê ak hjx
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    3. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      mần xong 10tr còn 6tr nữa. Chờ mong like của các cưng

    4. duongduong

      duongduong Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      70
      đủ like rồi nàng ơi

    5. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Vừa xong luôn, chưa kịp sữa lỗi, các bạn đọc ngay cho nóng!!!!!!!!!!!
      Chương 37

      Thấy thiếu niên xinh đẹp tuyệt trần lần đầu mất tươi cười bình thường, giờ vẫn lặng lẽ sờ khóe miệng của mình, A Nguyên cảm thấy như mình chiến thắng A Dung lần, rất là vui sướng, diễu võ dương oai ngửa cổ kêu hai tiếng a a với A Dung, đợi lát mà chỉ thấy A Dung cúi đầu nhíu mày, tựa hồ tự hỏi chuyện gì đó, nàng có hảo ý tiến sát vào thiếu niên này, chuẩn bị lại cắn ngụm, nhưng mà khi A Dung rũ đầu xuống, nàng nhìn thấy toàn bộ dung nhan như hoa như ngọc của thiếu niên này lại lần nữa ngây dại chảy nước miếng nhìn A Dung ngẩn người.

      Khuôn mặt mĩ nhân của A Dung vẫn luôn làm người ta choáng váng .

      Lúc sau lại thấy thiếu niên này khẽ nhúc nhích, lại lần nữa cười tiếng, rồi quay đầu đưa ánh mắt hướng về A Nguyên, thấp giọng "Vừa rồi, thích phải ?"

      Quả rất ngọt.

      Bị A Dung cười đến tình mê ý loạn , A Nguyên ngốc ngốc gật gật đầu, làm nụ cười mặt A Dung càng thêm sâu .

      "Như thế..." A Dung nhướn mày,trong ánh mắt thèm dãi của A Nguyên lại lần nữa bỏ vào trong miệng mình, vừa cắn điểm tâm vừa mỉm cười hỏi A Nguyên "Cho A Nguyên ít, A Nguyên có muốn hay ?" xong, lại đặt A Nguyên vào lòng mình, bóp điểm tâm trong tay thành mảnh rất , thấp giọng , "Ngươi còn , thể ăn nhiều đồ ngọt, chỉ cho ngươi thỏa mãn tâm nguyện thôi, có được ?" Thấy A Nguyên lo lắng yên ôm lấy tay mình há miệng cắn khối điểm tâm kia, sờ ngấn thịt nhô ra từ người nàng, cười " nên gấp gáp."

      bây giờ mới phát , ra xem bộ dáng hài lòng của hài nhi này, trong lòng cũng vui vẻ.

      Tuy rằng điểm tâm nhiều, nhưng A Nguyên cũng biết bây giờ mình tiêu hoá những thứ đó tốt nên cũng so đo chỉ lo ăn điểm tâm, khi hết rồi lại liếm sạch đường và bột dính đầu ngón tay của A Dung, trong ánh mắt ý vị thâm trường của A Dung, nàng thỏa mãn xao xoa cái bụng nhỏ của mình rồi lại rầm rì kêu lên, cầm tay A Dung hướng tới bụng muốn nhu nhu, xúc tiến tiêu hóa, để lát nữa còn có thể tiếp tục ăn.

      Nhìn bộ dáng đương nhiên của đứa này, A Dung bất đắc dĩ cười cười, thuần thục cho nàng xoa bụng làm A Nguyên thích ý híp mắt giọng kêu rầm .

      A Nguyên hưởng thụ mĩ nhân hầu hạ, lại nghĩ tới câu ngạn ngữ "Tỉnh nắm quyền thiên hạ, say nằm gối mĩ nhân ", cảm thấy mình làm công chúa, còn tuổi thực nửa mục tiêu chung của nhân sinh, rất là vừa lòng, nghe được bên ngoài có thanh truyền đến, lười biếng nghiêng đầu thấy Túc vương phi và Thành Dương bá phu nhân cùng tiến vào, thấy A Dung và A Nguyên thập phần hài hòa, Túc vương phi mặt liền lộ ra bộ dáng vui vẻ, cười với bạn thân "Bọn họ tốt, có… " gạt ra những câu nên , Túc vương phi khó khăn nó, "Có tình cảm thanh mai trúc mã."

      Thành Dương bá phu nhân chỉ biết nhìn nàng cái rồi vuốt thái dương của mình, thấy A Dung còn ôm A Nguyên buông tay, trong lòng chẳng biết tại sao cũng khẽ nhúc nhích, lại nghĩ ra chỗ nào đúng, chỉ cười cười quay về phía sau , "Học tập huynh trưởng của các con, về sau ở cùng với công chúa..."

      "Gọi A Nguyên." Túc vương phi ở bên ồn ào.

      "ở chỗ với A Nguyên muội muội, thể để cho người nào khi dễ nàng."

      A Nguyên nghe được Thành Dương bá phu nhân liền biết đây chính là 2 nhi tử sau của nàng, trong lòng có chủ ý xấu xa, từ trong ngực A Dung xoay người lăn đến giường, nằm lỳ ở giường tha thiết về phía đối diện, trong lòng mĩ mãn nghĩ, Thành Dương bá phu nhân và A Dung đều là xinh đẹp như vậy, 2 tiểu đệ chắc tốt hơn chút, nàng mang theo vô số mong đợi lại thấy 2 đứa cao lớn lên tiếng từ phía sau Thành Dương bá phu nhân ra, nhìn ra còn cao hơn A Dung, A Nguyên nhất thời ngây dại.

      "A Đồng và A Hoài, bây giờ càng thêm giống phụ thân rồi." Túc vương phi có nhìn thấy A Nguyên cúi đầu, nàng quay cười ” Trong 3 đứa , chỉ có A Dung giống phụ thân, lại cũng giống ngươi. Ta thấy có vài phần giống cậu hơn." Túc vương phi vẻ mặt bát quái " đến cậu A Dung, ta nghe hai năm trước, tẩu tử của ngươi giương kiếm đuổi giết thứ nữ của quan gia, sau đó còn mang theo quân binh vây quanh phủ đệ kia, suýt nữa đốt nhà người ta?"

      Tẩu tử của Thành Dương bá phu nhân chính là tôn thất nữ. Tuy lễ pháp có nhiều chỗ khắc nghiệt nhưng mà đối với nữ tử hoàng thất được khoan dung hơn nhiều, vây nên hành vi của quý nữ tôn thất cũng làm thế nhân ăn tiêu, Túc vương phi vừa tới lại cảm thán "Ta lại hâm mộ tính tình như vậy , bằng chỉ làm thê tử hiền lương để phu quân cưới tiểu lão bà dưỡng thứ tử thứ nữ, cuộc sống này làm sao có thể khoái hoạt đây?"

      "Nghe nhầm đồn bậy mà thôi." Thành Dương bá phu nhân nghe xong tin đồn khoa trương như vậy, khẽ cau mày , "Trong kinh ngày càng thêm nhiễu loạn. Chẳng qua khi đó là tới cửa la mắng vài câu, như thế nào lại thành tẩu tử ương ngạnh vây phủ vậy?" Thấy Túc vương phi khóe miệng hơi hơi nhảy lên, nàng cũng biết đứng ở cổng lớn nhà người ta chửi ầm lên cũng bưu hãn, chỉ bất đắc dĩ , "Tẩu tử là quý nữ tôn thất, thân phận vốn là tôn quý, chẳng lẽ tới nhà ta là để chịu ủy khuất? Ta là gặp được thứ nữ kia..." Thành Dương bá phu nhân cười lạnh tiếng, hiển nhiên là nổi giận "Tưởng leo lên ca ca ta để nâng đở nhà mẹ đẻ, giỏi tính toán, cho nàng biết biết lợi hại, còn cho rằng tới nha môn đưa cơm vài lần cho ca ca , để người ta trông thấy, thanh danh hỏng rồi làm ca ca thể nạp nàng sao? !"

      xong, mặt giận tái .

      A Nguyên chưa từng thấy qua em chồng đứng ở bên tẩu tử chuyện như vậy, càng thêm cảm thấy Thành Dương bá phu nhân hợp với tính tình của mình, vậy mới lần nữa nhìn nhìn 2 đứa tuổi tác xấp xỉ đứng rất thẳng giống như binh sĩ, đứa tám tuổi, đứa khác so với các huynh đệ còn hơn chút, tuy rằng tuổi còn nhưng biểu tình nghiêm túc, cuối cùng nàng cũng bỏ được hảo bà bà như vậy, liền quyết định đối hai nam hài này rộng lượng chút, leo đến bên giường, đôi tròn xoe mắt loạn chuyển .

      A Dung cúi đầu nhìn A Nguyên vẻ mặt xấu xa, biết nàng muốn làm gì nên yên lặng theo dõi diễn biến.

      A Nguyên híp mắt nhìn nhìn hai người này, rồi hướng về phía nam hài lớn tuổi hơn y y nha nha kêu tiếng, đưa tay của mình ra.

      Nam hài này mờ mịt nhìn lại trong ánh mắt chờ đợi của A Nguyên.

      Còn mau đến hầu hạ công chúa điện hạ!

      A Nguyên lần nữa kêu hai tiếng, thấy tiểu tử này ánh mắt càng thêm mê mang, đần độn, quyết định cho gia hỏa kém may mắn chi này cơ hội thứ hai , trong lòng mặc niệm "Ngươi về sau nhất định hối hận!", bên vừa quay đầu, đối với phía dưới kia càng hàm hậu chút nam hài nhi đổi qua tiểu cánh tay.

      "Đại ca..." A Hoài vốn quá sáu tuổi, chẳng qua là dáng người giống với phụ thân, nên nhìn có vẻ lớn tuổi chút, thấy A Nguyên thông minh cổ quái như vậy, cũng biết nên làm thế nào cho phải, luống cuống nhìn chung quanh lần, thấy mẫu thân và vương phi nương nương đều gì chỉ mỉm cười nhìn qua, có ý xấu lên tiếng với đứa bé này muốn gì, nhất thời trong mắt gấp đến chảy ra nước mắt, vội vàng nhìn đại ca mình sùng bái nhất thỉnh cầu trợ giúp, thấy ánh mắt đại ca nhìn cục thịt có chút dị sắc, liền ủy khuất dám hỏi nhiều .

      ra, cục thịt này đạp chân thuyền mình mà vẫn mong chờ đệ đệ của mình.

      A Dung quả thực bị vật này làm tức tới muốn cười , thấy cục thịt còn nhịn được mà hướng về phía tam đệ A Hoài kêu to, đưa tay chụp tới, đặt A Nguyên ở trong tay, cúi đầu dùng ánh mắt như thu thủy cười hỏi, "A Nguyên cảm thấy ta tốt sao?" Thấy A Nguyên vẻ mặt tiếc hận nhìn 2 đệ đệ, vươn tay ra gãi gãi cằm trắng nõn béo của A Nguyên vài cái, thấy A Nguyên lăn vòng trong lòng mình mới vừa lòng, vừa cù cho nàng nhột vừa có hảo ý "Sau này, thể tùy tiện gọi người ôm ngươi, nam nữ thụ thụ bất thân, để người nhìn thấy làm thanh danh của ngươi bất lợi."

      Đúng là lời hay, A Nguyên cảm động nghĩ A Dung vì mình suy nghĩ, nên có phản kháng.

      Thành Dương bá phu nhân mang theo vài phần hứng thú nhìn A Dung, thấy thiếu niên đỏ mặt, cũng gì, chỉ ôn thanh "Nghe chưa? Đùa giỡn với các tỷ muội, cần chú ý đúng mực." tới hai chữ đúng mực ánh mắt của nàng quét qua A Dung rồi rơi vào người Túc vương phi chột dạ lui đầu lời nào, nhìn hai người cười làm lành với mình, cuối cùng vẫn là mềm lòng, thở dài "Vẫn phải xem ý muốn của chính công chúa thôi ." Trù tính như vậy, vốn là muốn cam đoan trong tương lai A Nguyên hạnh phúc, nhưng đối với Thành Dương bá phu nhân mà , ý nguyện của A Nguyên khả ái lại quan trọng hơn chút.

      "Ta thấy , khuê nữ của ta bay ra khỏi lòng bàn tay của4 A Dung đâu." Thấy A Nguyên được A Dung vuốt thuận mao, nhuyễn nhuyễn hồ hồ ghé vào trong ngực thiếu niên, yếu ớt chỉ vào cái đĩa điểm tâm, khi thiếu niên lắc đầu gì đó lại ôm lấy cánh tay của thiếu niên buông, Túc vương phi giọng thầm , "A Nguyên giống ta, sao có thể là đối thủ của A Dung chứ?" Thấy Thành Dương bá phu nhân mỉm cười lắc đầu vẻ mặt bất đắc dĩ, nàng lại dựa vào người bạn thân giọng , "Nếu A Dung đối với A Nguyên giống như vương gia trân trọng ta, như thế mới gọi là ông trời tác hợp cho, đúng ?"

      Thành Dương bá phu nhân chỉ cười, chịu gì .

      A Dung lớn tuổi hơn A Nguyên nhiều như vậy, Túc vương phi vậy mà chịu nghĩ tới việc hôn nhân sau này, nàng tội gì dội nước lã vào lúc này chứ? Huống gì A Nguyên quả giống đứa bình thường, tuy rằng cổ quái nhưng tranh cãi ầm ĩ làm cho người ta mất kiên nhẫn, Thành Dương bá phu nhân vẫn thích , cũng cảm thấy A Nguyên rất tốt. Chỉ là muốn đứa này còn biết thế , trong lòng liền thở dài, chỉ muốn nếu là thương thiên phù hộ, ngày sau A Dung và A Nguyên có kết quả tốt, vậy cũng tốt.

      Phu quân của nàng nay ở trong triều là người chạm tay có thể bỏng, lại có tước vị, tuy căn cơ có thâm hậu như huân quý nhà khác nhưng vẫn có thể thể xứng đôi với công chúa .

      Nghĩ đến đây, Thành Dương bá phu nhân tiếp tục lo lắng, chỉ mỉm cười nhìn A Dung ôm A Nguyên đùa giỡn, lại nhìn 2 tiểu nhi tử ngốc ngốc nhìn ca ca, khỏi bụm miệng lặng lẽ nghĩ , chẳng lẽ năm đó khi sinh dục A Dung nàng dùng hết toàn bộ trí thông minh của các nhi tử? làm sao mà lại cứ ngốc ngốc vậy chứ? Tự cảm thấy thú vị, Thành Dương bá phu nhân ngồi ở bên mím môi cười. Nụ cười này giống như hoa xuân nở rộ, lại có loại ý nhị qua nhiều năm mới có, làm A Nguyên cò kè mặc cả, tranh thủ ăn thêm chút điểm tâm với A Dung, nhìn thoáng qua liền giật mình.

      Bà bà là đẹp mắt, nhưng mà cũng làm con dâu áp lực rất lớn nha.

      A Nguyên thấy A Hoài hàm hậu như vậy, khỏi chà xát móng vuốt.

      Nhìn nghe lời A Dung như vậy, bận trước bận sau bưng trà cho A Dung, quả thực chính là tiểu đệ hoàn mỹ, tuy rằng thích hợp làm phu quân, nhưng về sau làm tùy tùng, làm lợi kiếm khi công chúa điện hạ khi dễ người cũng rất tốt. Lấy tay mập sờ sờ cằm mập, A Nguyên nhịn được cười khanh khách hai tiếng, ba tầng thịt mỡ run lên cái, trong lòng mĩ mãn , hề hay biết bộ dáng này toàn bộ đều rơi vào mắt A Dung, cười lên xinh đẹp tuyệt trần lại mang mặt vài phần ý tứ , A Nguyên nhìn thấy nhưng A Đồng và A Hoài đứng bên giống như hộ vệ lại đồng thời run run thân thể.

      Lần trước đại ca lộ ra nụ cười như thế, ba huynh đệ Võ Uy Hầu đắc tội bọn họ bị đại ca hại tới mức xém bị cha ruột thắt cổ đó.

      A Nguyên dĩ nhiên biết vị mỹ nhân ôm nàng trong lòng quyết định phải cho nàng biết chân đạp hai thuyền là loại hành vi cở nào nên, nàng còn ôm lấy vạt áo của mỹ nhân mà ngây ngô cười. Ở chung như vậy có hương vị hòa thuận, thấy A Nguyên và A Dung vui đùa với nhau, Túc vương phi trong lòng vui vẻ liền tề mi lộng nhãn với Thành Dương bá phu nhân, nhìn thế nào cũng rất là cổ quái, các nha đầu đứng sau làm như nhìn thấy nhưng lại nhịn cười tới phát run, Thành Dương bá phu nhân mỉm cười , "Để người nhìn thấy, lại nương nương ổn trọng."

      xong , lại đưa ra ngón út đu đưa ở mặt, lộ ra tính chút tính trẻ con.

      Túc vương phi và Thành Dương bá phu nhân ở trước mặt người khác hoặc ôn nhu ân cần hoặc là ổn trọng hào phóng, nhưng ở trước mặt bạn thân lại lộ ra tính tình của mình.

      "Phượng Khanh thế nào rồi?". Thành Dương bá phu nhân và Túc vương phi cười đùa trong chốc lát rồi nghi ngờ hỏi, "Trước khi ta hồi kinh, nghe bệnh của Phượng Khanh tốt hơn nhiều, vốn muốn tới thăm nhưng nghĩ tới lại ở trong phủ?"

      " biệt viện tĩnh dưỡng cùng với Thư Vân rồi." Túc vương phi cười , "Hai bên phủ bây giờ ồn ào như vậy, A Khanh thân thể vốn yếu đuối, sao có thể nghỉ ngơi tốt đây? Huống gì…. " nàng giọng cười "Có Thư Vân ở đó, ta cũng thích cho 2 đứa chung đụng nhiều hơn."

      Thành Dương bá phu nhân thấy nàng chân tâm chân ý đặt Phượng Khanh ở trong lòng, trong lòng thở dài nhưng mặt vẫn luôn tươi cười.

      Nàng từ băng tuyết thông minh, lại cùng Túc vương phi lớn lên, ngay cả thời điểm xuất giá cũng chênh lệch nhiều. Năm đó lần đầu tiên có thai Túc vương phi, nàng từng thăm, lúc ấy nhận ra đúng, lại còn chuyện của Hoàng thượng và nữ tử kia, nàng trùng hợp được nghe qua lần, từ khi Phượng Khanh sinh ra, trong lòng nàng sợ đó phải là con ruột của Túc vương phi, nhưng mà bởi vi Túc vương phi luôn thương Phượng Khanh, lại liên lụy đến bí hoàng gia, nàng dĩ nhiên giả ngu làm như biết, chỉ đối đãi với Phượng khanh như con ruột của Túc vương phi, cũng ngăn trở Phượng Khanh thân cận với A Dung, chỉ là lòng người đều có điểm thiên vị, mấy năm nay nàng ở bên ngoài luôn lo lắng Hoàng thượng vì con ruột mà suy tính, đưa vị trí thế tử của Túc vương cho Phượng khanh, làm Phượng Đường thiệt thời.

      "Bây giờ đại gia đều hoan hỉ." Thành Dương bá phu nhân thấp giọng trong ánh mắt mê hoặc của Túc vương phi.

      " phải vậy sao, lục tỷ tỷ trước nay luôn lo lắng hôn của Thư Vân, e sợ Thư Vân bị ủy khuất, nay gả cho A Khanh, lục tỷ tỷ còn phải lo lắng gì đâu?" Túc vương phi vô tri vô giác cười .

      Thành Dương bá phu nhân ánh mắt ôn hòa nhìn bạn thân vẫn luôn hồn nhiên thiên chân, khóe miệng gợi lên tươi cười ôn nhu .

      Năm đó, trong mấy nữ nhi cùng xuất giá ở quốc công phủ, Túc vương phi là người thiên chân vô tà nhất, tới giờ vẫn chưa bao giờ thay đổi.

      "Sắp tới, tìm thời gian rãnh rỗi, chúng ta gặp nhau ?" Thành Dương bá phu nhân mỉm cười .

      Túc vương phi dĩ nhiên gật đầu, lôi kéo bạn thân cười cười. Đến buổi tối, khi Túc vương và Thành Dương bá tiến vào, mọi người chuyện lát rồi cùng dùng cơm, A Nguyên chảy nước miếng, ở giường kêu to. Bộ dáng cực kì đáng thương làm A Dung có chút đành lòng, tiến lên ôm nàng vào lòng rồi ngồi trở lại bàn cơm, nhìn cục thịt còn dám làm ra bộ dạng ngây thơ giả ngu tóm lấy thịt heo bàn, liền cầm lấy tay mập cười "Ăn cái này, cẩn thận bị bệnh."

      cho ăn, ngươi ôm bản công chúa đến đây làm cái gì? Đại gia đều ăn thịt còn ta nhìn? !

      A Nguyên lặng lẽ phẫn nộ.

      Ngay khi nàng nghĩ khóc lóc lăn lộn để kiếm miếng thịt ăn đỡ thèm nghe thấy tiếng cười bên ngoài truyền vào, ngẩng đầu lên thấy Phượng khanh mặt mang theo vài phần hồng nhuận tiến vào cùng với Tưởng Thư Vân, thấy 2 nhân vật cực mĩ ở cùng chỗ, rất có phong thái trích tiên, ánh mắt A Nuyên liền sáng người, làm sao còn quản tới A Dung và thịt heo? Liều mạng nhào lên, thò người về hướng Phượng Khanh cầu ôm ấp.

      Phượng khanh thấy A Nguyên vội vàng, mặt liền lộ ra tươi cười lòng, chế nhạo liếc nhìn A Dung , rồi tự mình tới ôm A Nguyên, bất thình lình cảm thấy tay nặng, suýt nữa làm muội muội chảy nước miếng rớt xuống đất, Tưởng Thư Vân vôi vàng giúp Phượng Khanh ngồi xuống, xong thấp giọng , "Như thế nào như vậy..." Nhưng mà thấy muội muội thân thịt mỡ mềm mềm cũng rất đáng , biết muội muội xưa nay thông minh, chỉ thích nghe khen, bèn cười , "Đáng như vậy chứ?" xong, lại tựa vào tường làm bớt áp lực tay .

      Muội muội mập như vậy làm huynh trưởng tay trói gà chặt ôm gian nan a.

      A Nguyên được khen ngợi, đắc ý dào dạt , dùng ánh mắt cao thâm quét qua mọi người bàn, trong lòng nghĩ vẫn là mĩ nhân đại ca có mắt a.

      Quệt mồm cắn mĩ nhân đại ca ngụm, lại y y nha nha vươn ra tay mập níu áo Tưởng Thư Vân du thủy, khi thấy bát sữa được đem ra nàng liền ngửa bụng lên trời há to miệng, nhắm mắt chờ đợi mĩ nhân đại ca cho ăn. Quả nhiên trong chốc lát liền có muỗng sữa rơi vào miệng, nàng nuốt xuống, rất hài lòng há mồm lần nữa. Khi thấy no rồi, A Nguyên lại lười biếng kêu hai tiếng, liền có người ôn nhu chùi miệng cho mình.

      Cuộc sống như thế là hạnh phúc nha.

      A Nguyên hớn hở mở mắt ra thấy A Dung mỉm cười đặt chén tay qua bên, rồi dùng tấm khăn mềm mại chùi cho mình, vội vàng quay đầu thấy Phượng khanh tuy ôm nàng nhưng chỉ là mỉm cười nhìn động tác của A Dung, nàng quệt mồm ủng vào ngực Phượng Khanh, thuận tiện chùi hết sữa còn lại vào vạt áo của đại ca, cả bàn ăn đều cười ồ lên, A Dung trở về bàn chỉ bình tĩnh khẽ cười, nửa điểm ngượng ngùng cũng có.

      "A Dung đối với A Nguyên tốt." Túc vương phi giọng .

      "Vốn nên như vậy." Phượng Khanh cảm thấy A Dung rất có nhãn lực, vừa lòng cực kì nhưng lại cười nhạt .

      A Nguyên thấy ngay cả 2 tiểu tử ngốc A Đồng và A Hoài cũng nhìn mình, chỉ có riêng Thành Dương bá ai cũng để ý, cúi đầu lặng lẽ lấy con cua, cũng để nha đầu động thủ mà tự mình lấy thịt cua gạch cua đặt trong dĩa , thấy sắp thành ngọn núi mới tưới thêm ít dấm chua, rồi im lặng đẩy đến trước mặt Thành Dương bá phu nhân, lại tiếp tục cúi đầu gắp miếng cá cho Thành Dương bá phu nhân,còn thấp giọng , "Dù sao cũng mang tính hàn , chớ ăn quá nhiều, tốt cho thân mình ngươi."

      Túc vương thấy tiểu tử này cẩn thận như vậy lại cảm thấy tức muốn chết .

      Tú ân ái ở nhà người khác là chuyện quá đáng ghét ! Thấy Túc vương phi cắn môi hâm mộ, Túc vương cắn răng nghiến lợi nghĩ, năm đó khi Thành Dương bá rời kinh thành còn chân chó như vậy đâu, nay lại nâng cao bước? Trong lòng phẫn hận, lại nhịn xuống mà gắp con cua mập, trong lòng chửi má nó, tay lại ngừng lấy thịt cua, ân cần hỏi Túc vương phi "Có muốn uống rượu ?" rồi liên thanh gọi nha đầu nấu 1 bình rượu ấm, lại khiêu khích nhìn Thành Dương bá vững như Thái Sơn.

      Đệ nhất trân trọng thê tử trong kinh, vĩnh viễn là Túc vương điện hạ!

      Thành Dương bá trầm mặc nhìn Túc vương dương dương đắc ý, bất động thanh sắc, nhưng mà chiếc đũa lừa xương cá lại càng thêm nhanh nhẹn.

      A Đồng và A Hoài bị phụ thân kẹp ở giữa, mờ mịt nhìn 2 trưởng bối, hiểu xảy ra chuyện gì.

      A Nguyên nhìn hai trưởng bối so ân cần trong lòng hâm mộ, nhưng mà ánh mắt rơi vào A Dung, người lúc nãy ân cần đút sữa rồi chùi mép cho nàng, chẳng biết tại sao, trong lòng sinh ra khoái hoạt.
      Sô Cô la Đắng, hauyen2803, B.Cat56 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :