1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      quà đêm khuya cho các bạn. dù rất mệt và buồn ngủ!
      Chương 36

      Túc vương kỳ rất muốn phẩy tay áo bỏ nhưng nhìn Túc vương phi hoan hoan hỉ hỉ ôm khuê nữ, con còn dùng ánh mắt đồng tình mà nhìn mình, vẫn cảm thấy trai hiền đấu với nữ nhân, quay mặt lặng lẽ nguyền rủa vợ chồng Thành Dương bá vắng mặt rồi mới nhắm mắt theo đuôi vợ con vào buồng trong.

      A Nguyên nghe Túc vương phi rất nhiều tích về Thành Dương bá phu nhân, sâu sắc cảm thấy đó mới là phu nhân trâu bò.

      Dựa vào thân phận cao quý gả cho trượng phu có năng lực có tước vị có gì để ? nửa đời trước của Thành Dương bá phu nhân quả thực chính là tấm gương về vượt khó vượt khổ. Khi còn tuổi vì trong nhà nghèo nên bị mẹ ruột bán vào quốc công phủ làm nha đầu, thê lương lắm sao? Xuất thân ti tiên như vậy lại có thể được thái phu nhân của quốc công phủ sủng ái, cùng lớn lên khác lắm với các tiểu thư khác của quốc công phủ, thuận tiện còn lo lắng tiền bạc cho huynh trưởng tập trung đèn sách, cuối cùng trúng cử, khi tới tuổi phải gả lại mê hoặc được Thành Dương bá tới đầu óc choáng váng, ngay cả thân phận nha đầu cũng quan tâm, nhất định cưới vào trong nhà, độc sủng cả đời cần phải hơn nữa ở trong nhà có hai, rất có phân lượng.

      Lại thuận tay giúp huynh trưởng cưới vị quận quân trong tôn thất, vậy là thành người có quan hệ với hoàng tộc.

      A Nguyên kính nể sâu vị bạn tốt vô cùng trâu bò này của mẹ, nghĩ tới bộ dáng Thành Dương bá như vậy, trong đầu liền xuất nữ tử xinh đẹp, bộ dáng vô cùng mê hoặc lòng người.

      Bình thường nam tử như vậy đều thích mỹ nhân hồ ly tinh.

      Nhưng mà hình tượng này trong lòng A Nguyên lại bị đảo điên hoàn toàn khi gặp Thành Dương bá phu nhân vào hôm sau.

      Mĩ mạo nhưng lại hết sức ôn nhu, mặt mày an bình, làm A Nguyên chỉ nhìn thoáng qua thôi mà tập niệm trong lòng đều tiêu tán. Nữ tử trầm tĩnh như vậy làm trong lòng A Nguyên nảy ra vài chữ.

      Năm tháng yên bình.

      Nữ nhân bộ dáng nhã nhặn lịch thư nhã như vậy nhưng lại nhìn như còn rất trẻ, có lẽ chỉ hơn hai mươi tuổi chút, hiển nhiên là cuộc sống hằng ngày thư thái mới được như vậy.

      "Ngươi coi như trở lại rồi." Túc vương phi dậm chân, tiến lên lôi kéo tay Thành Dương bá phu nhân ai oán , "Ngươi , đại tỷ tỷ nhị tỷ tỷ, mấy tỷ tỷ đều ở trong kinh, ta nhớ tới khó chịu, các ngươi lại có thư từ cùng ta." Thấy Thành Dương bá chỉ mỉm cười nghe, nàng liền thở dài, "Năm đó chúng ta ở cùng chỗ, khoái hoạt tới bao nhiêu, nay nhiều năm thấy, ta chỉ sợ xa lạ ."

      "Tâm ở cùng chỗ, tại sao lại xa lạ chứu?" Thành Dương bá phu nhân cười ôn hòa trấn an "Ta biết trong lòng nương nương tưởng niệm, tâm tình của ta làm sao phải như vậy? Chỉ là nơi đó núi cao đường xa, chỉ có thể nhớ trong lòng mà thôi." Thấy Túc vương phi như tiểu nữ nhi, lắc lắc tay mình buông, mặt lộ ra tươi cười bao dung "Lần này hồi kinh, bá gia nhà ta có lẽ ở kinh thành nhậm chức trong vòng mười năm, ta chỉ sợ nương nương chán ghét ta lúc đó ta lại thể ra kinh ." xong lại đưa mắt nhìn A Nguyên tò mò nhìn mình, nhìn cục thịt tròn vo, trong nháy mắt khuôn mặt tựa hồ có chút vặn vẹo nhưng lại khôi phục bình tĩnh cực nhanh, chỉ cười "Thấy công chúa lại làm ta nghĩ tới người khác."

      Túc vương phi biểu tình cũng có chút quỷ dị, giọng , "Là lục đệ?"

      Lục cậu? lỗ tai A Nguyên dựng thẳng lên.

      Thành Dương bá phu nhân chỉ cười đáp, cười với Túc vương phi "Hôm qua vừa vào kinh, ta liền thỉnh an thái phu nhân, thấy thái phu nhân tinh thần còn tốt mới thấy yên lòng ." Thành Dương bá phu nhân chính là được nuôi nấng dưới gối thái phu nhân tới lớn, thái phu nhân năm đó vì để nàng có thể gả cho Thành Dương bá, hao hết tâm tư, đối đãi khác gì với nữ nhi ruột thịt, bởi vậy trong lòng Thành Dương bá phu nhân vẫn luôn coi nàng giống như mẹ đẻ mà kính "Ta nay, chỉ mong thái phu nhân vô bệnh vô tai, để ta có thể hầu hạ dưới gối."

      xong lại sai nha đầu bưng lên hộp mạ vàng , cười với Túc vương phi "Đây là bình an phù ta cung phụng tại trong chùa 10 năm, chỉ có ba cái, 2 cái kia cho bà bà của ta và thái phu nhân, vật này ta tự giữ cũng vô dụng, có lẽ nên cho công chúa, để nàng bình an, cũng chính là tâm ý của ta." xong mở cái hộp này ra, lộ ra lá bùa bình an nho bằng bạch ngọc, A Nguyên tò mò nhìn thoáng qua, chẳng biết sao dường như cảm giác được luồng khí yên tĩnh, lại nghe Túc vương phi ở bên cười xấu xa "Ngươi đây là cho con dâu lễ gặp mặt?"

      "Lời này, cũng là nương..." Thành Dương bá phu nhân liếc mắt nhìn Túc vương phi, thấp giọng , "Cũng là lời nương nương nên ? Cần hải suy nghĩ cho danh dự của công chúa chứ."

      "Ta cũng chỉ dám như vậy với người, ở trước mặt người bên ngoài, miệng của ta so với hòm còn kín hơn đấy." Tựa hồ bị Thành Dương bá phu nhân giáo huấn quen , Túc vương phi có chút chột dạ bao biện chút, rồi mới đẩy Thành Dương bá phu nhân hỏi "Ngươi đáp ứng hay đây?"

      "Đây là duyên pháp của bọn họ , chúng ta tội gì phải nhúng tay đây?" Thành Dương bá phu nhân ngoài dự đoán rộng rãi mỉm cười "Nếu có duyên, tự nhiên có thể gặp nhau."

      "Ta chỉ nhìn trúng ngươi, cũng chỉ yên tâm để A Nguyên ở bên cạnh ngươi mà thôi." Túc vương phi thấp giọng thở dài "Tiểu ma tinh này làm trong lòng ta rất bất an, làm nữ tử dễ, tuy trong lòng thích nữ hài nhi, nhưng cũng dám có nữ hài nhi." Thấy Thành Dương bá phu nhân cúi đầu, nghiêng tai lắng nghe, nàng liền thở dài , "Nay nàng coi như cũng được sủng, có cái phong hào công chúa, mấy ca ca cũng có thể làm núi dựa cho nàng, nhưng là ta lại nghĩ, thanh thế nhà chúng ta như vậy, nam tử chân tâm thương A Nguyên có thể có sao?"

      "Mặc kệ chân tâm thế nào, luôn phải làm ra bộ dáng lòng, để công chúa chịu ủy khuất là đủ rồi." Thành Dương bá phu nhân khuyên nhủ, "Chân tâm giả ý, ai có thể phân biệt được? Sống khoái hoạt đơn giản, nghĩ lo phải tốt sao?."

      "Ta chính là buông tay được." Túc vương phi sờ khuôn mặt nhắn của A Nguyên, thấp giọng , "Ta giao phó nàng cho ngươi, cũng yên lòng."

      "Nếu như thế, ta có ba nhi tử, nương nương xem trúng ai, cứ việc lấy là được." Thành Dương bá phu nhân chẳng qua là đùa vui với Túc vương phi, vẫn chưa đặt ở trong lòng.

      Nàng thấy A Nguyên còn , ngày sau hẳn có quyết định của chính mình, tội gì vào lúc này nhất định ra quyết định chứ? Nhưng mà A Nguyên lại cảm thấy động lòng.

      Giữa Thành Dương bá phu nhân và Túc vương phi cũng có liên hệ máu mủ, con trai của nàng cũng phải là biểu ca của mình, trong lòng nàng có thể tiếp thu mối quan hệ này. Huống gì đừng nhìn Túc vương phi đơn thuần nhưng lại phải dễ gạt, Thành Dương bá phu nhân có thể giao hảo cùng nàng nhiều năm như vậy, có thể thấy được là người tốt , bà bà như vậy, chẳng phải là khác gì mẫu thân? Nghĩ tới mĩ mạo của Thành Dương bá phu nhân, A Dung cũng là mĩ nhân, hai người khác nhất định cũng rất đẹp, nhớ tới Túc vương phi từng qua, Thành Dương Bá gia từ nhiều thế hệ trước tới nay đều nạp thiếp, nghĩ như vậy, A Nguyên liền cảm thấy đây là ông trời tác hợp cho , lắc lắc thân thể leo đến trước mặt Thành Dương bá phu nhân kinh ngạc,, cái mông vặn vẹo vặn vẹo.

      Bà bà tương lai, nhất định phải đối tốt với A Nguyên nha!

      "Đây là..." Thành Dương bá phu nhân làm sao có thể thấy qua đứa đểu giả như vậy chứ? Lại nhìn Túc vương phi cười ha ha ra lời, hồi lâu chính mình mím môi cười , ôm A Nguyên vào trong ngực, ôn nhu , "Công chúa thích ta sao?"

      Trong ngực Thành Dương bá phu nhân vừa ấm lại vừa thơm, A Nguyên hạnh phúc lăn vòng, yếu ớt kêu tiếng.

      Bà bà ôn nhu như vậy, A Nguyên về sau nhất định hiếu kính ngài !

      "Nhìn nhìn, nhìn nhìn A Nguyên nhà ta, mới đó biết lấy lòng bà bà ." Túc vương phi dở khóc dở cười với Thành Dương bá phu nhân .

      Thành Dương bá phu nhân vừa cười vừa xoa coa lưng cho A Nguyên, làm A Nguyên thoải mái híp mắt dựa sát vào lòng nàng, thuận tiện nghe Túc vương phi bóng gió hỏi, "Vậy, ngươi hồi kinh, hôn của A Dung có quyết định gì chưa?" Hỏi xong, liền nín thở nghe Thành Dương bá phu nhân đáp lời. Người kia lại chỉ nhàng vuốt ve A Nguyên, thấp giọng thở dài, "Ta làm sao nghĩ tới việc muốn lập gia thất chứ? Chẳng qua là năm đó, cao tăng của Bạch Mã tự từng có nhân duyên trời định, thích hợp cưới sớm, ta bây giờ cũng biết nhân duyên đóở nơi nào ."

      "Trời định trước." Ánh mắt Túc vương phi trôi chút.

      Nếu là tứ hôn, phải là trời định trước sao.

      A Dung hư hỏng, ngay cả tức phụ cũng chưa cưới được, A Nguyên nghe mà khoái hoạt cực kì, hận thể diễu võ dương oai trước mặt A Dung ngay bây giờ.

      "Nương nương cũng biết, năm đó cao tăng từng tính cho A Dung mấy quẻ, đều nhất nhất ứng nghiệm, ta làm sao dám làm việc lung tung chứ?" Thành Dương bá phu nhân thấp giọng , "Nay, ta chỉ muốn theo hai chữ tùy duyên, theo tâm ý của bản thân là được."

      "Ta thấy , vị đại sư kia đoán cực chuẩn, thích hợp sớm cưới vậy liền thả ." Túc vương phi có hảo ý đề nghị.

      Thành Dương bá phu nhân dùng ánh mắt tín nhiệm nhìn nàng, làm nàng thấp ho tiếng, kiên quyết nhìn gương mặt ôn nhu kia.

      Tức phụ tương lại của A Dung hư hỏng nhất định là nhân vật đáng thương nhất đời, nghĩ tới kẻ đụng chút là chọc bụng của mình A Nguyên rùng mình cái, càng thêm dựa sát vào ngực Thành Dương bá phu nhân, tròng mắt chuyển chuyển, cảm thấy trong hai đệ đệ của A Dung, chọn người để hảo hảo bồi dưỡng, tốt nhất là từ dưỡng thành phu nhân biết nghe lời tức phụ, như thế những ngày hạnh phúc của mình mới tới, nghĩ vậy liền ôm chặt hai cánh tay của Thành Dương bá phu nhân, cố gắng treo người của nàng, dự định lát nữa theo nàng ra ngoài nhìn 2 cái "Vỏ xe phòng hờ" .

      Túc vương phi trong lòng chứa chủ ý xấu xa, dám nhiều với Thành Dương bá phu nhân nên chuyển hướng đề tài, cau mày , "Ta nghe tam ca , nhị tỷ tỷ đưa khuê nữ gả cho nhà của đồng nghiệp tỷ phu, phải có chút thương xúc?" Nàng thấp giọng , "Nhị tỷ phu chưa từng nạp thiếp, nhị tỷ tỷ lại có tính tình ôn nhu, ta chỉ sợ ngoại sanh nữ chưa từng thấy qua hậu viện tranh đấu, chịu nhiều mệt." xong lại ai oán , "Đại tỷ tỷ còn từng với nàng, nếu là lo lắng cho khuê nữ để hai nhà kết thân, dì làm bà bà bạc đãi ngoại sanh nữ?"

      Nhị tỷ của Túc vương phi là thứ tỷ của nàng, bản tính ôn nhuyễn, trong mấy tỷ muội là người làm Túc vương phi để ý nhất.

      "Nhị thái thái tuy nghĩ như thế nhưng cũng có bất đắc dĩ, phía còn có cha mẹ chồng, sao có thể chính mình làm chủ được?" Thành Dương bá phu nhân trấn an , "Chỉ là ta nghe nhà kia cũng có giao hảo tốt với gia đình chồng của Nhị thái thái, tính tình hợp nhau lại có tình cảm thế gia, để biểu nương chịu thiệt."

      "Thế giao?" Túc vương phi nhăn nhó hỏi, "Thế giao có thể so với thân tỷ tỷ sao? !"

      "Huống gì ta còn nghe , nhà kia gia đạo sa sút ?" Túc vương phi cắn môi lo âu "Chỉ sợ gọi ngoại sanh nữ phải chịu ủy khuất thôi."

      "Cao môn gả nữ, thấp môn cưới phụ." Trong lòng Thành Dương bá phu nhân quanh co nhiều ngã, thản nhiên "Gia đạo sa sút? Ta chỉ mong vậy, trong nhà phải dựa vào biểu nương để sống, vậy chỉ cần bóp chặt bạc, ai dám so đo với biểu nương?" Thấy Túc vương phi há to miệng nhìn nàng, Thành Dương bá phu nhân dịu dàng cười, tiếp "Biểu nương xuất giá, trong nhà tẩu tử của ta có hai vị nha hoàn võ nghệ cao cường lại có ma ma quản theo cùng, người nhà kia thành sống thôi, nếu thành , muốn văn muốn võ, tùy theo thích."

      xong, khóe mắt đuôi lông mày lại có vài phần lợi hại.

      A Nguyên giương cái miệng cùng mẹ ruột ngơ ngác nhìn người lời hung hãn nhưng vẫn cười , hồi lâu, dùng sức dụi dụi con mắt.

      Cái này... bà bà tương lai, có phải có chỗ nào đúng ?

      " ra như vậy." Túc vương phi cúi đầu giọng , " vậy ma ma là do lục tỷ tỷ đưa qua?" Lục tỷ tỷ ở đây là mẹ đẻ của Tưởng Thư Vân, muội muội ruột của quốc công, là nhân vật rất lợi hại, có thể há miệng là niệm quy củ gạt chết người ta, Túc vương phi từ lớn lên cùng với vị lục tỷ vày và Thành Dương bá phu nhân, luôn chỉ biết vui vui vẻ vẻ sống, vạn bình ổn, bây giờ mới biết được tỷ muội bên cạnh đều có ai là ngồi , tâm trạng thất lạc, quệt mồm , "Ta vô duyên lo lắng, lại hoàn toàn vô dụng!"

      "Nương nương lo lắng cho biểu nương, ai thích được đây?" Thành Dương bá phu nhân tựa hồ quen dỗ Túc vương phi, ôn nhu , "Tâm nương nương như vậy, làm lòng ta vẫn luôn nhớ mãi ."

      chuyện, Túc vương phi thấy A Nguyên thành liền thò người ra chọt chọt hai má thịt của A Nguyên , "A Nguyên là chê cười nương sao?" Cảm thấy xúc cảm tệ liền thú vị chọt thêm vài cái, Thành Dương bá phu nhân mỉm cười đè xuống, nhìn A Nguyên hai mắt đẫm lệ, ôn nhu , "Nương nương thích cùng công chúa chơi đùa, là muốn thể tình cảm thôi." Thấy A Nguyên dùng sức gật đầu, liền cười với Túc vương phi "Nương nương nay có công chúa, được đền bù đúng mong muốn sao?"

      Túc vương phi và Thành Dương bá phu nhân, biết là tốt số hay là mệnh ngạt, sinh mấy người đều là nhi tử, ngóng trông khuê nữ đến đỏ mắt, nay thấy Túc vương phi như nguyện, làm Thành Dương bá phu nhân sinh ra nhàn nhạt ghen tị.

      "Đúng vậy, giờ ta trai song toàn." Túc vương phi mặt mày hớn hở nhìn khuê nữ nhìn mình hận hận rồi nhào vào ngực bạn thân, rầm rì làm nũng, cười , "Nếu ngươi hâm mộ ta đem A Nguyên mang về nhà nuôi , ta tất làm ngươi thất vọng ." Lại đem chuyện lý thú trong ngày thường của A Nguyên ra , thấy trong mắt Thành Dương bá phu nhân vẻ nhạc nhiên, hài lòng im miệng, nhìn A Nguyên được khích lệ dương dương tự đắc, càng thêm lăn lộn làm nũng chớp mắt hỏi, "Mây huynh đệ A Dung đâu?"

      " ở phía trước chuyện với vương gia." Thành Dương bá phu nhân sờ sờ thân thể của A Nguyên, ôn hòa "Hôm qua ở trong cung, vương gia vài lời hay cho bá gia, trong lòng bá gia cũng cảm kích." Vợ chồng bọn họ ở tại quan ngoại rất nhiều năm, trong quân đội rất có sức ảnh hưởng, nếu là để cho hoàng thượng kiêng kị, chỉ sợ ngay cả tiền đồ của mấy hài tử trong nhà cũng bị cản trở, bởi vậy lời của Túc vương là thập phần trân quý.

      "Đều là người nhà, gì vậy chứ." Túc vương phi thấy hảo hữu trong mắt có thích ý, làm bộ khí định thần nhàn lại nhịn được thấp giọng hỏi "Ngươi vừa hồi kinh, liền gặp đại bá nương, hôm nay lại tới gặp ta, cả ngày ở trong nhà, đệ muội của người có thể điều gì khó nghe ?" Thấy bạn tốt mỉm cười, liền cười lạnh "Đó là cái thứ gì, dám ở trước mặt chúng ta bừa bãi như vậy! Năm đó bằng gia thế của nàng, xách giày cho ta cũng xứng! Bất quá là có mấy vị trưởng bối có chức vị, nàng liền có thể như vậy sao? !"

      Đệ muội này là tam đệ muội của Thành Dương bá phu nhân, ỷ vào nhà mẹ đẻ là xuất thân Thanh Lưu , rất chướng mắt Thành Dương bá phu nhân từng là nha hoàn, cả ngày ép buộc.

      "Nàng bất quá là lo lắng thân phận của ta, liên lụy nữ nhi của nàng mà thôi." Thành Dương bá phu nhân cũng lưu tâm, chỉ cười nhạt , "Nàng chỉ muốn phân gia, hoặc là chèn ép ta ra khỏi Bá Tước phủ, cũng suy nghĩ chút, trong kinh này, là nàng quen biết nhiều, hay là ta nhiều." Huống hồ trong kinh đều là những kẻ hám lợi. Nay Thành Dương bá có đế sủng, lúc này phân gia, dù là lỗi của Thành Dương bá, người bên ngoài cũng chỉ là tam đệ muội biết nặng đúng mực. Chỉ thờ ơ lạnh nhạt là có thể làm thanh danh của tam đệ muội suy sụp, tội gì Thành Dương bá phu nhân phải tự mình động thủ?

      "Ta chỉ đáng thương cháu kia, là đứa bé ngoan, chỉ là..." Thành Dương bá phu nhân đến đây lắc đầu cười "Mà thôi, bước tính bước. Nếu là nàng cung kính với ta, ta vì nàng tìm người tốt có khó khăn gì?" Nếu cung kính... Thành Dương bá phu nhân vuốt ve lưng A Nguyên, khóe miệng tươi cười, lại làm A Nguyên cảm thấy lạnh run "Nếu là nàng và nương của nàng là dạng, tuy bỏ đá xuống giếng, ta cũng đành phải thờ ơ lạnh nhạt ." Nếu phải tam đệ của Thành Dương bá cũng là từ lớn lên với nàng, Thành Dương bá phu nhân làm sao có thể nhàng buông tha như vậy!

      A Nguyên lại cảm thấy rất thoải mái và buồn ngủ, nhưng vẫn ôm tay bà bà tương lai buông. Thấy nàng mệt mỏi, Thành Dương bá phu nhân vội vàng dỗ dỗ, nhìn nàng nhắm mắt lại, mới đặt A Nguyên ở bên giường, mỉm cười nhìn Túc vương phi chỉ tay ra phía ngoài, hai người ra gian ngoài tâm . Trong buồng yên tĩnh, A Nguyên nhịn được ngủ trong chốc lát, khi tỉnh lại thấy trong phòng chỉ có nha đầu tựa vào giương thuê Hoa, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn mình, tiếng hai vị trưởng bối ở bên ngoài truyền đến.

      A Nguyên dũi dũi chân, muốn gọi vài tiếng để nha đầu kia ôm mình ra ngoài chơi đùa, thình lình thấy ở giường có đĩa điểm tâm, trong mắt liền sáng ngời, nuốt nước miếng cái, A Nguyên cẩn thận nhìn nha đầu kia rồi lăn lông lốc ngồi dậy, cẩn thận lăn đến bên cạnh dĩa điểm tâm, nhìn từng miếng điểm tâm trắng lại tỏa ra từng đợt hương thơm, khuôn mặt nhắn nhiều thịt của A Nguyên liền lộ ra vẻ hạnh phúc, ngửa cổ lặng lẽ cảm tạ ông trời.

      Trời thương xót, A Nguyên rất lâu có ăn được ngọt ngào điểm tâm .

      Chà xát móng vuốt , A Nguyên cười đến mức ngay cả nước miếng cũng chảy ra , thấy điểm tâm đáng như thế, nhất thời lại có chút luyến tiếc ăn, chỉ vòng quanh dĩa điểm tâm dùng sức động mũi hít vài hơi rồi mới cười ngây ngô đưa tay mập ra, mắt thấy có thể chộp được diểm tâm tới tay lại nghe được sau lưng truyền đến tiếng cười khẽ, ôn nhuận giống như gió xuân lại làm cả người A Nguyên đột nhiên dựng tóc gáy, quay người lại liền thấy thiếu niên xinh đẹp tuyệt trần lộ ra nụ cười ôn nhuận, nghiêng đầu hỏi, "A Nguyên làm gì?"

      Thấy đúng là A Dung xấu xa, A Nguyên ngao ngao kêu hai tiếng, giơ chân đạp đạp để cách mình xa chút, nhưng mà thấy thiếu niên này chút cũng sợ công chúa điện hạ uy hiếp, ngược lại còn tiến lên ngồi ở bên cạnh mình, A Nguyên thấy cả người đều tốt.

      A Dung thấy đứa bé hầm hừ lắc lắc thân thể , ánh mắt rơi vào dĩa điểm tâm dưới tay A Nguyên, chợt nhíu mày thò người ra ôm A Nguyên vào trong lòng, biết đứa bé này đối sắc đẹp có cách nào chống cự, liền đưa gương mặt xinh đẹp tuyệt trần để sát vào mặt A Nguyên, quả nhiên thấy tròng mắt nàng liền thẳng, trong lòng cảm thấy thú vị, lại biết nếu lúc này cười đứa thẹn quá thành giận, nên chỉ mím môi ôn nhu , "A Nguyên thích ta như vậy, làm ta rất khổ sở." xong, đôi mi thanh tú hơi nhíu.

      A Nguyên nhìn thiếu niên nhăn mày, tự động che mũi nóng lên của mình.

      A Dung nhìn là biết A Nguyên bắt đầu chảy nước miếng đối với mình, cảm thấy hết sức hài lòng, sờ sờ đầu A Nguyên ôn hòa hỏi, "A Nguyên vừa rồi, làm gì?" Thấy đứa bé chột dạ quay đầu để ý tới, lại chậm rãi hỏi, "Là cảm thấy điểm tâm ngon miệng sao? Kỳ … " tại ánh mắt kinh ngạc của A Nguyên, thấp giọng cười , "Tuy rằng A Nguyên tuổi còn , thể ăn nhiều, nhưng là chỉ có ít ngọt, vẫn là có thể, đúng ?"

      Tri kỷ nha!

      A Nguyên cảm thấy A Dung cũng phải chán ghét như vậy, nhất thời hưng trí bừng bừng chờ đợi, mắt thấy thiếu niên này cúi đầu mỉm cười đưa bàn tay trắng nõn ra bốc lên khối điểm tâm, nàng vội vàng mở cái miệng của bản thân ra, ánh mắt sáng ngời, cầu cho ăn.

      "Quả nhiên rất ngọt." trong ánh mắt tha thiết của A Nguyên, thiếu niên này chỉ cười tiếng, thản nhiên đưa điểm tâm vào trong miệng mình, rồi nhìn A Nguyên trợn tròn mắt ôn thanh , "A Nguyên có cảm giác được ?"

      Bị A Dung hư hỏng khi dễ lần nữa , câu trả lời của công chúa điện hạ chính là ra sức đánh tới, a ô ngụm, hung hăng cắn lên khóe miệng của ai đó, khi người ta còn ngây dại nghĩ tới A Nguyên bùng nổ, liếm hết lớp đường ở miệng thiếu niên vào trong miệng của mình. Cục thị còn nghĩ!....

      Quả nhiên rất ngọt!


    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nàng ơi, ta nghĩ là để từ "đồng liêu của phụ thân" hợp hơn là "đồng nghiệp" vì là cổ đại mừ, câu cuối "cục thị ..." thiếu chữ "t" ah.

      tks nàng, mà bé nhà nàng khỏe chưa?
      quỳnhpinkyHân nhi 2608 thích bài này.

    3. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Pé đỡ hơn rồi bạn. Thak nhiều nha. Tại cuối năm nhiều việc mệt mõi quá
      song ngưlinhdiep17 thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      chết cười với bạn AN này thôi, ràng là người trưởng thành mà sao có thể trẻ con, bán manh đến như vậy nhỉ
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    5. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      25 like nha các nàng! .............................
      lunalovegoodlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :