1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      (p2)

      Chỉ là lúc này ở chỗ Túc vương tình hình hơi tốt lên ở chỗ khác Tam hoàng tử nhìn Từ phi đầu quấn khăn khóc sướt mướt, trong mắt ra tia u, thấp giọng , "Thái Y viện, cả thái y cũngkhông có?"

      "Vì ma ốm kia mà nay trong Thái Y viện, trừ bỏ người khám chuẩn cho Thái Hậu và Hoàng Hậu ra, tất cả đều ở chỗ Túc vương, nhưng thái y ở chỗ Thái Hậu ai dám gọi đây?" Từ phi lúc này dựa vào đầu giường rơi lệ "Hoàng thượng nhiều ngày nay đến cung của ta, trước đây còn nghỉ lại chỗ Đức phi, trừ lần đó ra còn lại chỉ là Hoàng Hậu Hoàng Hậu Hoàng Hậu!" Thấy đại cung nữ ở bên cạnh vẻ mặt kinh hoảng tiến vào muốn chận miệng mình lại, nàng liền trừng mắt quát mắng, "Lá gan như vậy, ngươi tới hầu hạ ta hay là làm nô tài cho Hoàng Hậu? !"

      Xong lại ai oán với Tam hoàng tử Phượng Đồng "Chẳng qua chỉ là tôn thất vậy mà có thể lướt qua ta sao? Ngươi bị bệnh, phụ hoàng ngươi cũng có khẩn trương như vậy, chuyển toàn bộ Thái Y viện qua đó! Thái Hậu cũng biết phát điên cái gì, còn thái y cùng sống cùng chết với Phượng Khanh, phải được sủng sao, sao lại thành ra như vậy?" Thấy Phượng Đồng nghiến răng nghiến lợi, nàng liền tiếp tục , " nhà Túc vương nhận được ân điển cũng quá mức , ta nghe sớm hôm nay Phượng Minh nhanh nhanh chóng chóng chạy đến cung của Túc vương, nịnh bợ như vậy có thể thấy được người thông minh !"

      "Lại là !" Sờ khóe miệng ứ máu, trong mắt Phượng Đồng lóe qua tia tàn khốc, cười lạnh "Lão tứ là cái thứ đầu óc mà còn dám thừa nước đục thả câu, muốn chết sớm vài ngày sao!"

      "Nghe lần này ma ốm kia bệnh nặng có liên quan tới Nhị công chúa ." Từ phi như có điều suy nghĩ , "Hoàng thượng còn biết ngọn nguồn trong đó giận dữ đuổi Nhị công chúa về kinh ngay trong đêm, lại quát lớn Đường phi hồi, ta thấy hai người này là sắp bị thất sủng rồi." xong, liền chân mày nhiễm lên vẻ buồn rầu đạo, "Coi trọng đến mức độ này, chỉ sợ ngày sau ngươi còn bằng ." Châm ngòi vài câu, thấy mặt Phượng Đồng nhiễm lên vẻ giận dữ mới hài lòng "Ngươi là cháu ngoại ruột của ta, dì chẳng lẽ giương mắt nhìn ngươi thua thiệt lão tứ kia sao? Về sau khi Hoàng thượng ở lại trong cung của ta, ta thay ngươi vài lời hay ."

      "Đa tạ dì." Phượng Đồng cảm kích thi lễ rồi mới trầm mặt xuống "Dì là cung phi, bệnh thành như vậy lại có người chiếu cố ta thể nhìn được, lát nữa ta tới chỗ vương thúc tìm thái y cho dì." Thấy mặt Từ phi lộ ra vẻ vui mừng, khẽ vuốt càm giận dữ về hướng cung của Túc vương.

      Chỗ Túc vương lại là mảnh tiếng cười.

      Thần y, phải là thổi phồng. Trình Tĩnh châm mấy cây ngân châm, lại cho Phượng Khanh chén dược, tuy rằng Phượng Khanh chưa tỉnh, nhưng mà ngay cả A Nguyên cũng có thể nhìn ra được mặt Phượng Khanh tốt hơn rất nhiều, hề trắng bệnh như lúc trước nữa ngay cả hô hấp đều có lực hơn hẳn, lúc này tảng đá lớn trong lòng rơi xuống, Trình Tĩnh vừa ngáp vừa ra trong mắt sung bái của đám thái y, A Nguyên lăn đến bên người Phượng Khanh, thăm dò tay thấy băng lãnh nữa, mặt mày liền hớn hở lên, bên hàm hồ kêu aaa bên lăn loạn tới bên người Phượng Khanh.

      Lăn được vài cái bị đôi tay ôn nhuyễn ôm lên, A Nguyên tò mò ngẩng đầu nhìn lên liền bị khuôn mặt xinh đẹp của Tưởng Thư Vân làm cho tim đập mặt đỏ phen, thời nay dễ dàng nhìn thấy mĩ nhân khiến người ta chảy nước miếng , A Nguyên sững sờ nhìn mỹ nhân tươi cười cái như tuyết tan với mình, rất mắc cở chùi khóe miệng đầy nước miếng vào chăn , tựa hồ thấy mĩ nhân rất hòa khí, móng vuốt dứt khoát đưa lên tay mỹ nhân, cười khúc khích sờ sờ.

      "Đây là biểu muội của ngươi, " Túc vương phi sau việc này càng thêm thích nữ nhi này của tỷ tỷ, trong ánh mắt ngượng ngùng của Thư Vân "Ngươi gọi nàng là A Nguyên , nàng cũng thích như thế." Quả nhiên thấy A Nguyên hoan hoan hỉ hỉ kêu lên. Túc vương phi thương sờ sờ hai mắt đỏ bừng của Tưởng Thư Vân, ôn thanh , "Ngươi mấy ngày cũng chợp mắt, nghỉ ngơi lát ."

      "Ta muốn nhìn tỉnh." Tưởng Thư Vân giọng cầu xin "Dì, đừng đuổi ta."

      "Đứa này." Túc vương phi chiếu cố Phượng Khanh lâu như vậy, bản thân cũng cảm thấy chịu đựng được, huống chi là Tưởng Thư Vân, nghĩ tới đứa này xưa nay cố chấp, đành phải với nàng "A Khanh tỉnh nhanh như vậy, ta đuổi ngươi chỉ là sợ A Nguyên ở lâu trong phòng tốt, ngươi mang nàng ra ngoài chút có được ?" Thấy Tưởng Thư Vân hơi hơi do dự, cúi đầu nhìn ánh mắt chờ đợi của A Nguyên xong mới gật gật đầu, mặt Túc vương phi lộ ra tươi cười, thúc giục Tưởng Thư Vân nhanh ra bên ngoài, còn mình ngồi ở bên người Phượng Khanh, nhìn nhi tử chớp mắt, chờ tỉnh lại.

      A Nguyên được Tưởng Thư Vân ôm, là thoải mái. Nàng dù sao cũng còn , muốn bồi Phượng Khanh nhưng lại nhịn được buồn ngủ, nghĩ tới Tưởng Thư Vân ngày đêm hợp mắt, tình thâm như thế , thậm chí để ý việc đại ca của nàng là bệnh nhân, nàng liền thích biểu tỷ này cực . Thấy nàng làm đủ loại việc, hiển nhiên là có tình cảm đối với Phượng Khanh. Tuy rằng chưa từng nghe Phượng Khanh vài lời về vị biểu tỷ này, nhưng là danh dự của nữ tử rất trọng yếu, chỉ sợ ngay cả Phượng Khanh cũng e bệnh tật của mình thọ làm Tưởng Thư Vân về sau thể gả cho người khác, A Nguyên có thể hiểu. Làm nàng kinh ngạc là cỗ hương khí nhàn nhạt người Tưởng Thư Vân lại giống như đúc với mùi người Phượng Khanh, nàng giống như tìm ra bí mật vĩ đại, hăng hái quơ tay múa chân.

      Tưởng Thư Vân lại cảm thấy biểu muội dường như hoạt bát hơn rất nhiều so với hài nhi bình thường, có lẽ vì A Nguyên là biểu muội ruột của mình nên dù tính tình của Tưởng Thư Vân luôn điềm tĩnh cũng có chán ghét A Nguyên hoạt bát như vậy, lúc này nàng ôm A Nguyên ngồi ở chỗ cách cung của Túc vương xa, nhìn các cung nữ dọn dẹp hoa hoa cỏ cỏ, đưa mặt mình dán mặt A Nguyên, thấp giọng , " có thể khỏi hẳn, ngày sau bị tra tấn như vậy nữa, ta….., ta vui vẻ."

      A Nguyên cũng vui vẻ.

      A Nguyên cọ cọ gương mặt non mềm của mĩ nhân, cười thấy mắt.

      "Cả đời này, ta chỉ nguyện được bình an khoẻ mạnh, an hưởng thái bình." Tưởng Thư Vân hồn nhiên biết vật trong ngực hiểu hết những gì mình , vô tư thổ lộ bí mật của mình, hoàn toàn biết A Nguyên bị biểu tỷ kiêm đại tẩu tương lai làm cho ngây dại, nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt giọng , "Như vậy, có phải hứa hẹn năm đó,có thể thực được ?"

      Cam kết gì? A Nguyên lo lắng.

      "Chỉ cần có thể sống qua 15 tuổi, cưới ta." Tưởng Thư Vân đỏ mặt lẩm bẩm , "Kỳ biết, chỉ cần có thể ở cùng chỗ với , chẳng sợ chỉ có 1 ngày, ta cũng vui vẻ." Sờ sờ mặt A Nguyên, nàng giọng " với ta, “nguyện tìm được người đồng tâm, bạch thủ bất tương ly.” Có lời thề như vậy, dù là cần ta, ta làm có thể gả cho người khác đây?" Chiếm được tình nghĩa như vậy, Tưởng Thư Vân cảm thấy, chẳng sợ cả đời này thể gả , nàng có những hồi ức của người nàng âu yếm là đủ rồi.

      " chỉ cần mình ta." Rốt cuộc là nữ hài nhi, Tưởng Thư Vân tới đây lại thập phần e lệ, ôm A Nguyên trầm thấp cười , nụ cười này phảng phất trong khí, thanh nhã dịu ngọt làm đầu óc A Nguyên choáng váng, đồng thời cũng mê hoặc ánh mắt thiếu niên khác, kinh ngạc nhìn qua, chân động đậy.

      Tưởng Thư Vân cảm thấy ánh mắt dừng người mình mang theo vài phần làm càn, thích, cau mày nhìn lại thấy thiếu niên xa lạ lộ ra biểu tình kinh diễm với mình. nghĩ tới trong hậu cung vậy mà có thể xuất nam tử, Tưởng Thư Vân khẽ nhíu mày, mặt thay đổi đứng dậy, ôm A Nguyên bước , mới vài bước, bị thiếu niên chạy tới ngăn lại, cười với nàng "Ngươi là ai? Vì sao ở trong cung này?" xong, thấy Tưởng Thư Vân cúi đầu , liền ôn thanh "Ta là con trai thứ ba của Hoàng thương, tên Phượng Đồng, ngươi cần phải sợ."

      Tam hoàng tử biết khi Tưởng Thư Vân nghe được đây là Tam hoàng tử, mày nhăn càng chặt .

      Thấy đối phương trong mắt đen tối lại muốn làm ra vẻ hào phóng, nàng cảm thấy chán ghét nhưng đặt cảm xúc mặt, thấp giọng "Thỉnh an điện hạ." sau đó chỉ im lặng đứng.

      A Nguyên sớm nhận ra tiểu tử Phượng Đồng này , thấy tựa hồ có tâm tư xấu đối với mĩ nhân biểu tỷ, thù mới hận cũ chồng lên nhau, liền giương nanh múa vuốt đối với Phượng Đồng. Thấy nhã con này được Thái Hậu thích, Phượng Đồng trong lòng cắn răng, lại đặt hài nhi vào mắt, chỉ nhướn mày với Tưởng Thư Vân cười , "Như thế nào, chẳng lẽ là hoàng thẩm cao quý hơn người ngay cả bổn điện hạ cũng xứng biết tên của ngươi?" Nữ hài nhi có thể xuất ở chỗ Túc vương, dĩ nhiên chỉ có thể là nữ quyến nhà mẹ đẻ Túc vương phi, tuy rằng chưa từng thấy qua Tưởng Thư Vân nhưng ánh mắt là Phượng Đồng nhìn Tưởng Thư Vân lại mang theo vài phần nóng bỏng.

      Mỹ nhân như thế, cũng coi như là khó gặp .

      "Kính xin điện hạ tự trọng!" Thấy Phượng Đồng thế muốn lôi kéo tay áo của bản thân, Tưởng Thư Vân biến sắc lui về phía sau bước, trịnh trọng "Va chạm điện hạ, là thần nữ phải, kính xin điện hạ thứ lỗi." xong, liền vòng qua Tam hoàng tử bước . Thấy nàng biết thân phận của mình mà còn lãnh đạm như vậy, Phượng Đồng sinh ra tức giận, nghĩ tới nhà Túc vương phi, trừ bỏ quốc công coi như có thể chấp nhận, những người khác cũng để vào mắt, trong lòng sinh ra cỗ lệ khí, cười lạnh "Tự trọng? ! tự trọng, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao? !"

      Cùng lắm , đem mỹ nhân này thu nhập vào trong phủ, làm trắc phi mỗi ngày ngắm cảnh cũng tốt, huống chi còn có thể đánh mặt phu thê Túc vương, đúng là nhất tiễn song điêu!

      Nghĩ đến đây, ánh mắt Phượng Đồng liền sáng lên, bước về phía trước muốn nắm lấy vai của Tưởng Thư Vân, mặt lộ ra nụ cười đắc ý lại thình lình bị bàn tay đâm vươn ra nắm chặt tay mình lại, theo bản năng quay đầu liền chạm cặp mắt tức giận của Phượng Đường.

      tại tới 11h nha. 10 cái like là phần tiếp lên mâm nha các tình .........
      chờ nhoa..........
      Sô Cô la Đắng, hauyen2803, B.Cat53 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Cho doi..cho doi..thanks Nang
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      PĐ này là... ko lo làm tốt nhiệm vụ của mình mà tối ngày gây chuyện, ganh tỵ, hỏi sao ko bị HT ghét chứ

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      PĐồng thấy là ghét rồi

    5. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      mẫu người của Phượng Đồng là cả thiên hạ đều có lỗi với ta, tốt với là điều dĩ nhiên. k tốt với là chuyện đại gian đại ác. ích kỉ cũng là bệnh, tiếc là k có thuốc trị a
      song ngưcô gái bạch dương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :