1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      t like a Khanh lắm lắm, băng sơn nam nhân ahhhhhhhhhhhhhh
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      1 like nữa nha bạn, thks bạn nhiều
      sonduyHân nhi 2608 thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      like toi tap di dong bao oi de co chuong moi
      Hân nhi 2608 thích bài này.

    4. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      chỉ cần các bạn comt vài câu thế này là ta hạnh phúc lắm rồi.
      trái tim ta mềm yếu nên k ngược ai được hết .........
      có điều là kịp sữa lỗi. bạn nào thấy có lỗi nhắc mình sửa dùm với nha. thk
      Chương 33 ( p1)

      A Nguyên được người ôm vào thấy bé này sững lại chút. Mình cũng là nữ hài nhi mà cũng bị dung nhan thanh diễm như vậy làm cho rung động, thấy bé mặc váy áo đào hoa thanh lịch, mái tóc dài đen nhánh chỉ cắm đôi trâm bạch ngọc Ngọc Lan ngoài ra hề thêm bất kì thứ gì, nhưng là đơn giản như thế lại làm cho bé giống như ánh trăng sáng trong bóng đêm, lặng lẽ mà lại tỏa sáng huy hoàng.

      Ánh mắt A Nguyên dừng ở mặt nữ hài nhi vô thanh rơi lệ này lát rồi lại khóc đưa tay về hướng Túc vương phương.

      Nàng mới sinh lâu, tuy rằng mấy tháng này Phượng Khanh cũng bị bệnh vài lần, nhưng nàng có nghĩ tới, Phượng Khanh lần bệnh nghiêm trọng như vậy.

      Lúc này trong lòng A Nguyên hận thấu Nhị công chúa. Nếu phải nàng sinh làm Phượng Khanh tức giận nóng nảy, cũng có chuyện hôm nay. Nhưng là cũng cảm thấy mình mọi việc đều do mình, trong lòng áy náy khó chịu, khi Túc vương ôm vào trong ngực, khuôn mặt nhắn đỏ bừng.

      " có việc gì, A Nguyên đừng lo lắng" Túc vương cúi đầu trấn an A Nguyên, chịu đựng bi thương trong lòng, thấp giọng "Đứa này có thần linh phù hộ, rời như vậy." Lời này, cũng biết là cho A Nguyên hay là cho mình nghe. Chung quy, Phượng Khanh có vài lần bệnh nặng nhưng cũng tới rào rạt như lần này, ngay cả thái y cũng dám dùng dược. Ánh mắt rơi vào người nhắm mắt lặng lẽ đứng, Túc vương trong lòng khe khẽ thở dài, ôn thanh , "Ngươi cũng gặp biểu đệ ngươi chút."

      Ở trong lòng thầm than đáng tiếc, chỉ sợ vô duyên.

      bé này là con của Đường tỷ Túc vương phi, con của em ruột quốc công, sinh cùng năm với Phượng Khanh. Từ tình cảm thanh mai trúc mã, vì Phượng Khanh thậm chí còn bái vị danh y làm thầy cố gắng học tập y thuật, vì sau này điều trị thân mình cho Phượng Khanh, nghĩ tới bây giờ cục diện lại là như thế. Trong lòng yên lặng thở dài, Túc vương lại thấy có động đậy, nghi ngờ hỏi, "A thư?"

      bé này nhi tên là Tưởng Thư Vân, trong nhà là dòng dõi thư hương, phụ thân là Đô Ngự Sử tứ phẩm, cũng được xưng là danh môn vọng tộc, nàng lại là trưởng nữ trong nhà, xưa nay được trưởng bối thích, bởi vậy có tên là Thư Vân, có ý mây hợp mây tan.

      Tưởng Thư Vân cũng có động đậy, chỉ đứng ở chính đường, cố nén nước mắt thấp giọng , "Ý của dượng, ta minh bạch, chỉ là…. " nàng nghẹn ngào tiếng, thấp giọng , "Ta truyền thư cho nhị ngoại tổ phụ, thỉnh vị thần y nổi danh đến đây, nghe đường , xin dượng và chư vị đại nhân phí tâm, kiên trì cho biểu đệ thêm mấy ngày." Nàng hơn Phượng Khanh mấy tháng, mới gọi Phượng Khanh tiếng biểu đệ, Túc vương nghe vậy trong mắt sáng ngời, cả thái y ở bên bộ dạng cũng nhõm bất thường, mới hơi hơi cúi đầu vào phía bên trong.

      "Kính xin chư vị đại nhân phí tâm." Tuy rằng thần y cũng chưa chắc có thể trị hết Phượng Khanh, nhưng Túc vươngvà A Nguyên ở trong lòng đều sinh ra hi vọng. Túc vương chậm rãi gật đầu với vài thái y, chần chờ nhìn A Nguyên trong ngực, thấy đôi mắt nàng chút do dự nhìn về phía Phượng Khanh, khóe miệng cong lên, cố kị mang theo A Nguyên vào trong buồng, thấy Túc vương phi nằm ở bên nghẹn ngào, Tưởng Thư Vân nhận lấy khăn trong tay nha hoàn cẩn thận lau mặt cho Phượng Khanh, đặt A Nguyên ở bên người Phượng Khanh, nhìn nàng lập tức ôm lấy cánh tay đại ca mới đỡ bả vai Túc vương phi khẽ giọng an ủi.

      Lúc này ở ngoài huynh đệ Phượng Đường đều xông vào, đều là người trong nhà cũng chẳng kiêng dè, chỉ khẽ giọng lẫn nhau an ủi, rồi ngồi chung chỗ, cũng mượn tay người ngoài mà tự tay chiếu cố Phượng Khanh.

      Cách 1 ngày, A Nguyên nằm sấp cánh tay Phượng Khanh ngủ gật nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng kêu to, vừa ngẩng đầu thấy tứ hoàng tử Phượng Minh hùng hùng hổ hổ túm lão nhân xông vào, kêu lên, "Thần y, thần y tới!" rồi kéo lão nhân nhe răng trợn đến trước giường Phượng Khanh, Phượng Minh cũng để ý nhà Túc vương nghẹn họng trân trối thế nào, chỉ dậm chân kêu lên, "Thần y đến xem, A Khanh thế nào ? !" xong lại quay đầu với Túc vương "Hôm qua ta nghe chuyện này, liền chạy nghênh đón thần y, quả nhiên nhìn thấy, nên mới ra roi thúc ngựa mang theo thần y tới đây!"

      Nơi đây dù gì cũng là hành cung, nếu vị lão nhân tên là Trình Tĩnh muốn nhập cung, chỉ sợ phải phí thời gian. Việc Phượng Khanh bệnh nặng nháo cho trong cung ồn ào huyên náo, Phượng Minh làm sao có thể biết? Vụng trộm nghe được Đức phi và Hoàng Hậu chuyện, Hoàng Hậu sai người dẫn thần y nhập cung, Phượng Minh liền len lén chạy ra, đường quả nhiên gặp được Trình Tĩnh, liền túm vị thần y này nhập trong cung đến xem bệnh cho Phượng Khanh.

      "Tiểu Tứ có chỗ va chạm, kính xin thần y xem ở tâm trạng lo lắng cho đường đệ, cần cùng so đo." Túc vương vội vàng với Trình Tĩnh xoa eo của mình .

      Túc vương phi ở bên giống như thấy cọng rơm cứu mạng, liên thanh gọi người mang đồ vào bồi thường cho thần y.

      " cần ." A Nguyên trừng mắt nhìn, thấy lão giả này thấp giọng lẩm bẩm gì đó, tuy bộ dáng bất cần đời nhưng mà ánh mắt dừng tại người Phượng Khanh xong liền trịnh trọng hơn rất nhiều, xăn tay áo cái đặt cổ tay Phượng Khanh, nhắm mắt trầm ngâm hồi lâu mới thấp giọng "Mạch tướng loạn, lại còn phù phiếm vô lực, suy nhược từ trong gốc mang ra ngoài. Đứa này sinh non?" Ánh mắt dừng tại người phu thê Túc vương thấp thỏm, lạnh nhạt , "Chẳng qua đây phải là trọng điểm, mà là, thời điểm còn trong bụng mẹ dường như mẫu thân suy nghĩ quá mức, chịu hoảng sợ chịu nổi hoặc là đau khổ vô cùng, đây giống như thai độc, từ khi sinh ra có, dễ trị tận gốc ."

      tới đây, Túc vương phi trận lay động, suýt nữa hôn mê.

      Suy nghĩ quá mức, đau khổ, dĩ nhiên là có .

      Năm đó mẹ đẻ Phượng Khanh lưng đeo nghiệt duyên như vậy, ngay cả An quốc công phủ cũng thể về, lại bị trong cung vứt bỏ, khó tránh khỏi sinh ý nghĩ tồi tệ. Túc vương phi năm đó để ý điều này, chung quy phiền muộn như vậy là thể tránh được nhưng nay nghe nó lại là bệnh căn của Phượng Khanh, Túc vương phi chỉ cảm thấy cả người căng thẳng, rốt cuộc kiên trì nổi, thân mình mềm nhũn ngã xuống đất, Túc vương nhanh tay lẹ mắt tiếp được, nàng nằm tại trong ngực Túc vương nức nở " nghĩ tới, nghĩ tới lại là như vậy!"

      Mẫu thân được phụ thân sủng thành như vậy, có cái gì kinh hãi hoặc là đau khổ đâu?

      Mấy huynh muội Phượng Đường tuy rằng cảm thấy thích hợp nhưng mà lúc này trọng yếu chính là là việc khác, chỉ gấp giọng hỏi, "Nhưng còn có thể cứu sao?"

      "Muốn để cho còn sống sao?" lão nhân nghiêng đầu lười biếng hỏi.

      Phượng Đường đè lại 2 huynh đệ ở bên hận thể cho lão giả này quyền ,làm lễ sâu, mở miệng , "Kính xin thần y xuất thủ cứu đại ca ta! Nếu là… " cắn răng , "Nếu là có thể làm cho đại ca khỏi hẳn, Phượng Đường nguyện khuynh lực báo đáp!" là thế tử Túc vương phủ , câu khuynh lực này là hứa hẹn rất nặng.

      Tuy rằng cảm thấy thái độ của vị thần y làm người ta sinh khí, nhưng là Phượng Ngọc Phượng Khuyết vẫn chịu đựng nôn nóng trong lòng thi lễ với Trình Tĩnh. Lão giả này vốn là quan sát mấy nam hài nhi, nhìn thấy lúc này, thân là tôn thất đệ tử lại nguyện ý cúi đầu ở trước mặt mình, mặt lúc này mới lộ ra tươi cười, muốn gì đó lại cảm giác tay mình bị bàn tay nắm lại , vừa cúi đầu thấy giường Phượng Khanh hài nhi nho cầm lấy tay bản thân, nước mắt lăn ra. Kinh ngạc thôi đưa tay lau nước mắt cho đứa này rồi mới thở dài, "Rất nhiều năm, có nhìn thấy huynh đệ đồng lòng như vậy."

      thành danh ba mươi mấy năm, 10 năm trước muốn chữa bệnh nữa, chính là vì xem tranh đấu trong gia tộc tới phiền, hạ độc , nguyền rủa , còn có hãm hại , làm đại phu thấy ít.

      Nay thấy ở nơi hắc ám nhất như hoàng gia thế nhưng còn có tình huynh đệ thân cận như vậy, liền có chút cảm khái, lúc này mới thu lại trêu tức, trịnh trọng , "Vài vị điện hạ yên tâm, Khang vương khỏe mạnh, bao ở người lão phu." nếu dám lời này, tự nhiên là có khả năng làm được, lại cười , "Chỉ là Khang vương điện hạ bị thai độc lâu ngày, rút ra toàn bộ còn cần ít thời gian, bất quá…. " chậm rãi , "Hôm nay tỉnh lại, xác nhận có vấn đề ."

      "Chỉ cần thần y có thể cứu con ta.." Túc vương vẻ mặt trịnh trọng .

      "Ta cứu , phải xem ở mặt mũi của ngươi." Trình Tĩnh phất phất tay, bất mãn ngắt lời , rồi mới hướng huynh đệ Phượng Đường vuốt càm , "Tuy rằng ngày sau, thân thể điện hạ vẫn suy yếu, nhưng là sống đến tứ thế cùng đường lão phu vẫn có thể làm được ." xong lại cười, ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Tưởng Thư Vân đáng đứng ở phía sau lưng Túc vương phi, vuốt râu chậm rãi , "Nếu là cưới tức phụ tinh thông y lý, vậy càng thích hợp ."

      "Thần y đúng!" Biết Phượng Khanh có thể khỏi hẳn, Túc vương phi quả thực sùng bái Trình Tĩnh tới cực điểm, quản gì chỉ nhận lời đồng ý.

      Ngược lại Túc vương thấy Trình Tĩnh cam đoan, biết Phượng Khanh ngại, trong lòng linh hoạt lên, thấy Túc vương phi choáng váng đầu óc , khóe miệng hơi trừu cái, nhìn lão giả kia cười ha ha tiếng, cũng xem Tưởng Thư Vân có biểu tình gì, thấp giọng bất đắc dĩ , "Ngươi có biết ?" Thấy Túc vương phi quay đầu trừng , cũng giận, chỉ lôi kéo tức phụ đến bên người Phượng Khanh, vẻ mặt thành nhìn Trình Tĩnh xem mạch cho Phượng Khanh lần nữa, sau đó lại viết phương thuốc, miệng còn mắng, "Thân thể hư như vậy hư còn cho ăn nhân sâm! Nhiệt độc ra được, thân mình sao có thể tốt?
      !"
      Thấy có tinh thần mắng người, trong lòng Túc vương lại cảm thấy dễ dàng hơn rất nhiều, mặt cũng lộ ra tươi cười, chỉ cúi đầu nhận tội.

      15 like nhoa nhoa nhoa! các tình nhiều.
      phần sau cảm động phát ngất với bạn Thư nha
      Last edited: 18/1/16

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nàng ơi có vài chỗ bị lỗi nha:
      - đoạn Túc VƯơng đặt A Nguyên nằm cạnh Phượng Khanh, thiếu chữ Khanh.
      - "chỉ cần thần y cứu ta nhi"-> cứu con ta
      - ta nghĩ dùng "tiểu nương" hợp hơn là "nữ hài nhi" khi về Tưởng Thư Vân

      nàng edit mượt lắm, nhưng do truyện wa dài nên có chút ít thiếu sót là bthuong, luôn ủng hộ nàng, hóng chương mới:yoyo45::yoyo45:
      sonduyHân nhi 2608 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :