1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh Thế Vinh Sủng - Phi Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Chương 24

      quốc công là người ôn hòa.

      Ít nhất ấn tượng đầu tiên của A Nguyên về cậu chính là người văn nhã ôn hòa. Cũng khó trách cậu luôn nhận được ân sủng trước mặt Hoàng thượng, luôn được tin tưởng, chỉ cần nhìn cái là có thể nhận ra nét hòa nhã của quốc công. Người cậu hòa nhã như vậy vừa tiến lên chỉ làm nhị ca Phượng Đường ỉu xìu mà lục cậu Tề Kiên cũng nhanh chóng đứng dậy, cười nịnh hai tiếng chà chà tay nịnh hót "Hôm nay tam ca trở về muộn, chẳng lẽ là trong triều bận chuyện? Bằng , để ta làm cho tam ca..."

      "Đọc sách xong rồi sao?" quốc công đối với kỹ xảo này hoàn toàn mắc mưu, mở cửa thấy núi hỏi.

      Tề Kiên bị nghẹn ngẩn ngơ, ho tiếng "Thất tỷ tỷ mang theo cháu ngoại về nhà lần đầu, như thế nào cũng thể ở trong nhà đọc sách nhìn nàng chứ?" Thấy chân mày quốc công hất cao, trong lòng rơi lệ giọng , "Ngày mai bù thêm ." xong lại thấy quốc công híp mắt nhìn mặt mình, trong lòng run run nơm nớp lo sợ lại lộ ra vẻ mặt vô tội hỏi "Tam ca?"

      "Ăn vụng chùi mép." quốc công nhìn chấm bột phấn mặt , ánh mắt bình thản hỏi "Biết phải làm thế nào sao?"

      "Rau xanh." Tề Kiên tìm kiếm giúp đỡ khắp nơi lại thấy quốc công phu nhân và Túc vương phi đều cúi đầu nhìn lại, rất bi thương , "Phải ăn rau xanh, rau xanh ngon a." Thấy quốc công hài lòng gật đầu mới chạy trong ánh mắt hết giận của A Nguyên, bên khẩn trương quay đầu nhìn tam ca có ý muốn truy đánh hay bên vung chân chạy. quốc công thấy tiểu tử chạy thẳng tới viện của thái phu nhân khỏi bất đắc dĩ , "Tính cách vẫn chịu thay đổi." Chỉ là mặt lại lộ ra nhàn nhạt sủng nịch.

      quốc công và Tề Kiên tuổi tác chênh lệch , xưa nay nuôi đệ đệ như nuôi nhi tử.

      quốc công phu nhân ở bên cười , " biết là tại ai mềm lòng." Phu quân của nàng tuy nhìn nghiêm khắc nhưng mỗi khi Tề Kiên biểu tình tội nghiệp thua trận, tuy mặt ngoài là do thái phu nhân tới cứu nhưng kỳ cũng là do trong lòng muốn để Tề Kiên ủy khuất mà thôi.

      "Lập tức thi Hương, phía sau còn có thi Xuân, lục đệ cũng rất vất vả mà." Túc vương phi nuốt từng ngụm nước bọt, cẩn thận cầu tình cho Tề Kiên thấy quốc công mỉm cười, liền hỏi, "Kỳ , Lục đệ có mập như trước đây vậy ." Sở dĩ hạn chế Tề Kiên ăn uống là bởi vì lúc trước Tề Kiên là người nhất trong số các huynh muội của Tề gia, bị thái phu nhân sủng ái tới tận trời ứng, thấy cái gì tốt liền cho ăn, mới mấy tuổi mà là quả cầu bằng thịt làm cho lòng người lo lắng hình tượng sau này của , cũng vì vậy mà quốc công mới thể làm ác nhân, tự mình giám sát đệ đệ khóc lóc lăn lộn om xòm chịu giảm cân vài năm

      "Dưỡng sinh tốt." quốc công lạnh nhạt lại thấy gương mặt quốc công phu nhân có vẻ đau lòng, cũng cảm thấy gần đây đệ đệ vất vả, làm như thèm để ý , "Làm cái chân giò, cho..." nghiêng đầu nhìn A Nguyên mắt lóe sáng mỉm cười , "Cho cháu ngoại thêm đồ ăn." xong lại gọi Phượng Khanh đến bên cạnh vẻ mặt ôn hòa hỏi công khóa và cuộc sống hàng ngày, ôn thanh , "Nghe danh y Giang Nam Trình Tĩnh sắp vào kinh, năm đó Trình Tĩnh thiếu nhị ngoại tổ phụ của ngươi cái nhân tình , để xem cơ thể của ngươi xem."

      "Cậu chính bận rộn, ta còn làm cậu phải lo lắng." Phượng khanh biết từ thân thể của mình luôn để các trưởng bối phải nhớ trong lòng lúc này trong lòng lại thấy chua xót.

      "Ngươi là cháu ngoại trai của ta, lo lắng cho ngươi lo lắng cho ai?" quốc công lại cười ôn thanh "Chớ nghĩ nhiều, nay ngươi là quận vương, giữ chặt tước vị này, về sau tự nhiên tôn quý thanh nhàn qua ngày, nay cũng có việc gì phải khổ tâm ngươi sống tốt mỗi ngày mới là có hiếu tâm với chúng ta." xong lại cười với quốc công phu nhân "Năm trước ở quan ngoại gởi vào ít tử tham thượng đẳng ( Tử tham là gì? Mình pó tay, nhưng chắc là vị thuốc, bạn nào hơn giúp mình giải thích nha. Thak) , chuẩn bị cho A Khanh ít, tuy phải là cái gì hiếm lạ nhưng rốt cuộc cũng là tâm ý của ta."

      " chuẩn bị rồi " quốc công phu nhân cười , "Có thể thấy được chúng ta đều đau A Khanh như nhau."

      "Cậu, chúng ta có phần ?" Phượng Đường chột dạ đứng bên làm bối cảnh rất sợ để quốc công nhớ tới c mình, lại nghĩ tới Phượng Ngọc Phượng Khuyết lúc này lại tiến lên vây quanh quốc công " cần cái gì tử tham , nghe A Thịnh cậu có nhiều chủy thủ của ngoại tộc, rất là sắc bén, cậu cho chúng con cây ?" Thấy quốc công mỉm cười gật đầu nhất thời mừng rỡ hoan hô chạy khắp phòng, A Nguyên trộm nhìn Túc vương phi sắc mặt xanh mét liền cảm thấy hai ca ca đại khái lại sắp gặp bi kịch.

      " biết Trịnh các lão..." Túc vương phi nghĩ tới hôn của Tề Kiên tò mò hỏi.

      " được tám chín phần." quốc công cười , "Trịnh các lão là người thông minh nhưng tính tình lại quá ngay thẳng mà thôi. Lục đệ tướng mạo vạn dặm mới tìm thấy , gia phong nhà chúng ta lại có nạp thiếp, còn có nhị thúc ảnh hưởng ở bên ngoài, Trịnh các lão từ chối." đến đây sắc mặt quốc công hơi hơi vặn vẹo chút rồi mới lên tiếng "Trịnh các lão và nhị thúc giao tình cực tốt, ta nghĩ đại khái chính là duyên phận ." Nhị thúc của quốc công, Tề gia nhị lão thái gia coi như là nhân vật truyền kỳ, xuất thân huân quý lại chỉ dựa vào khoa cử tiến thân. thứ tử lại có thể lấy được thanh lưu đích nữ. Miệng độc đến có thể làm người tức hộc máu cả triều đều hận lại có vài bạn hữu tốt cùng chung chí hướng. quốc công mỗi khi nghĩ tới vị nhị thúc này đều biết là nên đau đầu hay là bật cười.

      Bất quá năm đó khi gia đình bấp bênh cũng nhờ nhị thúc che chở, quốc công trong lòng vẫn hết sức cảm kích .

      Túc vương phi cũng thập phần cảm kích nhị bá phụ. Chung quy, huân quý trong kinh đối với nàng khách khí như vậy cũng là bởi vì nhị bá phụ có thể há miệng phun biến, ngay cả hậu viện cũng ai muốn trở mặt với nhị bá phụ.

      A Nguyên từng nghe Túc vương và Túc vương phi chuyện nên biết nhị ngoại tổ phụ là nhân vật mạnh mẽ, trong lòng cũng thấy quý mến, nhưng mà nhìn qua tựa hồ nhị ngoại tổ phụ ở trong nhà đành phải tiếc nuối từ bỏ, khi ánh mắt sắc bén của quốc công rơi vào người Phượng Đường nàng vội vàng quyết định cứu nhị ca, từ trong ngực A Dung vung tay vẩy chân hướng về phía quốc công, lúc nàng vùng vẫy chợt nghe lạch cạch tiếng miếng ngọc từ trong chăn của nàng rơi xuống đất.

      A Nguyên thấy bảo bối bị rơi đau lòng đến mức muốn chảy nước mắt lại thấy quốc công chậm rãi đứng dậy cúi người nhặt lên, thấy A Dung cung kính đưa A Nguyên cho liền vừa lòng gật đầu, rất thuần thục ôm lấy A Nguyên rồi mới ngồi trở lại, cười với A Nguyên cái rồi nhấc mắt cười với A Dung "Ngươi cũng tệ lắm." Thấy mặt thiếu niên tươi cười biến, nhướn mày "Biết phải làm sao ?"

      Lời hàm hồ như vậy nhưng A Dung lại nghe hiểu, vội vàng đứng dậy "Dĩ nhiên là dốc hết toàn lực."

      quốc công chỉ cười cười, thấy viên thịt trong ngực giương mắt nhìn miếng ngọc tay mình, trong lòng nảy sinh cảm giác thúc vị ác liệt đem miếng ngọc giơ bên này rồi hướng bên kia, thấy đôi mắt to của viên thịt vèo vèo hướng theo liền bật cười, lại thấy A Nguyên trầm mặc hồi rồi trực tiếp ôm lấy cánh tay của giương mặt đầy nước miếng cười lấy lòng bèn cười đến khi da mặt co giật mới với Túc vương phi "Đứa này thông minh, sau này chắc chắn giống bình thường."

      "Tam ca, thả nàng " Túc vương phi vô lực , "Nàng vẫn còn con nít."

      Lúc này A Nguyên ra sức giải cứu bảo bối của mình.

      quốc công lại cười lấy từ bên hông ra cái ngọc bội nhét vào trong tay A Nguyên, ôn thanh "Đây là của cậu cho, cầm lấy chơi đùa ." Lại là thah cực kì ôn hòa.

      A Nguyên trước hào phóng của cậu đem hết tất cả các chiêu thức trong người ra bán manh báo đáp.

      Lúc này thái phu nhân sai người tới truyền lời, hôm nay là đại hỉ quốc công cần câu thúc đệ đệ, quốc công bất đắc dĩ đáp ứng rồi cùng dùng cơm.

      Khi nhà ănxong Túc vương mới thản nhiên xuất , thỉnh an thái phu nhân xong mang theo tức phụ nhi tử khuê nữ trùng trùng điệp điệp trở về Túc vương phủ. Đến bên ngoài vương phủ, A Nguyên thấy hai bên vương phủ đều khởi công xây dựng trong lòng nghi hoặc nghe Túc vương cười "Ta với hoàng huynh về sau vương phủ của A Khanh và công chúa phủ của A Nguyên ở nhà hai bên nhà chúng ta."

      "Như vậy thực tốt." Thấy vẻ mặt Phượng Khanh che giấu được tươi cười, Túc vương phi trong lòng cũng vui vẻ, vỗ tay cười , "Đây mới là gia đình vĩnh viễn ở cùng nhau, về sau A Ngọc A Khuyết cũng như thế."

      "Đều tùy ngươi." Túc vương thích xem Túc vương phi lộ ra tươi cười như, đụng đụng cái trán của nàng rồi ôn thanh "Chỉ là khi xây dựng vương phủ, khó tránh khỏi huyên náo ồn ào, hoàng huynh mấy ngày nữa nghỉ hè ở sơn trang, chúng ta cũng cùng được ?"

      "Đều sao?" Túc vương phi nghe xong hai mắt tỏa sáng hỏi.

      "Đều ." Thấy tức phụ bộ dáng khả ái như vậy, Túc vương nhịn được hung hăng ôm ôm tức phụ phá lên cười.

      A Nguyên ghé vào ngực Phượng Khanh hâm mộ nhìn Túc vương dùng ánh mắt cưng chìu nhìn mẫu thân mình tự nghĩ.

      Nàng sau này cũng gặp nam tử giống như phụ vương sao?
      yumi_2604, Lazzy Le, hauyen280347 others thích bài này.

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chi gap roi do.con uoc j nua
      sonduy thích bài này.

    3. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      vấn đề là trong mắt bạn ý chỉ thấy lang sói chứ chưa thấy lang quân á bạn
      sonduy, Dunghyt97Kỷ Tuyết thích bài này.

    4. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Chương 25

      Qua mấy ngày, khí trời nóng bức, quả nhiên Hoàng Thượng và Thái Hậu đều nghỉ ở sơn trang.

      nữa thần tử và gia quyến trong triều được Hoàng Thượng thích trùng trùng điệp điệp theo. A Nguyên được Túc vương phi mang theo, bên người Thái Hậu, ngồi trong xe ngựa thoải mái nhất. Đến nơi, dĩ nhiên Thái Hậu Hoàng Hậu ở trong viện tốt nhất, còn sót lại, Túc vương phi lại và chúng phi tự phân chia nơi ở, chính giữa các viện là mảng rừng trúc và hồ nước , mát mẻ nhàng khoan khoái, lập tức làm cho A Nguyên vì còn nên thể dùng băng làm mát cảm thấy hết sức thoải mái, ỉu xìu như trước nữa mà càng thêm khí lực chơi đùa cùng mẫu thân và huynh trưởng .

      Nơi ở của Túc vương cách hậu cung của Hoàng Thượng rất xa, ngăn cách mình, hiển nhiên là chuyên môn chuẩn bị cho nhà Túc vương, A Nguyên được Túc vương phi ôm, nhìn các cung nữ ra ra vào vào đem các vật trang trí và đồ dùng sắp đặt, rồi lấy nước đến cho các chủ tử rửa mặt, nàng bên ghé vào chậu nước bên lén nhìn Túc vương phi trang điểm, thấy nàng ăn mặc trịnh trọng liền biết trong chốc lát chỉ sợ phải gặp trưởng bối, nhìn lại mình vẫn thập phần khả ái, mới vừa lòng yên tâm.

      Túc vương phi trang điểm hồi, liền gọi Túc vương tới chỗ Thái Hậu. A Nguyên được Phượng khanh ôm, thấy vô tình nhăn mày, đau lòng sờ sờ mặt .

      Phượng khanh ngẩn ra, cúi đầu thấy A Nguyên vung tay , lộ ra cái tươi cười, nhưng mà cuối cùng khi tới gần tẩm cung của Thái Hậu để ý A Nguyên giãy dụa, đưa muội muội cho Phượng Đường ở sau lưng , e sợ Thái Hậu vì mình mà chán ghét muội muội.

      Khóe mắt Túc vương thấy Phượng khanh hiểu chuyện như vậy trong lòng khe khẽ thở dài gọi "A Khanh lại đây." Thấy Phượng khanh ngoan ngoãn tiến lên, giữ chặt tay Phượng Khanh rồi mới cười "Lát nữa cảm tạ tổ mẫu và hoàng bá phụ của ngươi, hoàng bá phụ ngươi khó có lúc hào phóng phong ngươi quận vương, quả thực làm phụ vương mở mang tầm mắt!" xong lại phốc xuy phốc xuy cười rộ lên. “Cả Hoàng Thượng mà ngươi cũng dám bố trí!" Túc vương phi giận câu, lại thấy mặ Phượng Khanh có nét tươi cười khó có thể áp chế mới nhiều lời mà tiếp tục .

      Vừa mới vào, A Nguyên nghe thấy giọng mềm của mấy nữ nhân, thấy Túc vương dẫn thê tử tiến vào, mặt Thái Hậu hân hoan vô hạn, liên thanh hỏi, "Cháu của ta đâu? Sao lại thấy?" Thấy Phượng Đường ngoan ngoãn đưa A Nguyên đến trước mắt nàng, Thái Hậu vui vẻ vô cùng, ôm A Nguyên trong ngực sờ sờ trán của nàng, thấy cũng nóng mới với Túc vương phi "Đứa bé còn mỗi ngày theo các ngươi qua lại cũng vất vả, bằng lưu lại trong cung của ta mấy ngày. Trong cung của ta nhàng khoan khoái, ngày thường cũngthanh tịnh..."

      "Còn có thể hảo hảo vui đùa với mẫu hậu." Túc vương ở bên cười xuyên thấu ý đồ của Thái Hậu rồi gọi Phượng Khanh tới ngồi bên cạnh mình, thấy Thái Hậu miệng hơi mím chặt liền mỉm cười , "A Khanh trong lòng cảm kích mẫu hậu, chỉ là ta với , rốt cuộc cũng là tổ mẫu ruột, này đó chẳng phải là khách khí? bằng vô bệnh vô tai, mới là hiếu dạo đối với trưởng bối." Dừng chút, liền vô tình hay cố ý , "Đứa này và A Nguyên A Đường cảm tình rất tốt, khắc cũng rời, bởi vậy thân mình dần tốt lên, mẫu hậu cần phải lo lắng."

      Thái Hậu thấy bộ dạng Phượng Khanh ngoan ngoãn lại thập phần cung kính liền nhớ đến nữ nhân kia, năm đó cũng ỷ vào bộ dạng nghe lời ngoan ngoãn làm Hoàng Đế phạm vào sai lầm lớn, lúc này vốn là muốn muốn cười lạnh tiếng nhưng mà thấy Phượng Đường ngồi bên Phượng Khanh gương mặt chăm chú, ngay cả bé mới sinh trong tay cũng nhìn về phía hai đứa bé kia kêu hai tiếng, trong lòng biết vợ chồng Túc vương đem Phượng khanh xem như con ruột, trong lòng lại có chút áy náy mới nhịn nhịn rồi lạnh nhạt , "A Khanh vất vả, lát nữa gọi thái y xem cho miễn cho chúng ta đều lo lắng."

      Nhưng mà câu quan tâm này lại làm chúng phi ở phía dưới lắng tai nghe kinh hãi trong lòng.

      Trưởng tử của Túc vương được Thái Hậu thích, đây cũng phải là chuyện hai năm, sao lần này lại phá lệ ân sủng ? Trong lòng ghen ghét, mặt các phi tử tuy rằng còn có tươi cười nhưng mà lại miễn cưỡng.

      Thấy cung phi sắc mặt hỉ nộ, Thái Hậu trong lòng ngầm mắng tiếng” ngu xuẩn”.

      Nàng năm đó lạnh nhạt với Phượng khanh, quả phần là bởi vì ghê tởm việc Hoàng Đế làm, nguyện ý nhìn thấy thứ làm mình chướng mắt, mộ mặt khác là vì trấn an Hoàng Hậu và Thái Tử, chung quy Hoàng Đế làm ra chuyện như vậy, nếu như mình đối với đứa này sủng ái dứt, khó tránh khỏi làm Hoàng Hậu trong lòng bị đè nén. Chỉ là nay bất đồng, Hoàng Đế phong Phượng Khanh làm vương, trong mắt Thái Hậu đây cũng là ban thưởng cuối cùng, thân thế Phượng Khanh như vậy rốt cuộc cũng còn quan hệ gì với trong cung, vĩnh viễn là nhi tử của Túc vương, lại làm Túc vương chịu thiệt, nàng vì sao còn muốn khí thế bức nhân?

      Nay, đánh là đánh mặt vợ chồng Túc vương.

      Trong lòng thở dài, Thái Hậu cảm thấy tâm càng thêm mềm nhũn, nghĩ tới Hoàng Hậu phía trước cũng năn nỉ với nàng, cho Phượng Khanh thêm mặt mũi, tuy Hoàng Hậu làm như vậy cũng là vì thảo Hoàng Thượng thích, nhưng là nàng lại thể đáp ứng.

      "Bình an khoẻ mạnh, ngày sau mới có thể che chở cho đệ muội." thanh Thái Hậu lớn lại quanh quẩn ở trong cung điện, ánh mắt Túc vương phi đỏ, Phượng Khanh kinh ngạc nhìn Thái Hậu hồi lâu rồi đứng dậy, dập đầu với Thái Hậu cái cung kính "Quyết phụ hoàng tổ mẫu dạy bảo."

      "Bản cung với Hoàng Thượng " Hoàng Hậu ánh mắt ôn hòa nhìn Phượng Khanh , "Lấy Khang làm phong hào của ngươi sau này gọi là Khang Vương." Đối với Phượng Khanh thân cận, là kỳ hảo với nhà Túc vương, Túc vương mà dù là nhà mẹ đẻ của Túc vương phi là quốc công phủ cũng thừa nhận nhân tình này, đối với Thái Tử mà , đây là trợ lực thể khinh thường thay vì hận dây dưa nghỉ vì điểm hư vô năm đó, bằng mượn sức tôn thất cho tốt trãi đường cho Thái Tử. Chung quy Hoàng Thượng đương lúc hưng thịnh, năm nay lại có tuyển tú, phi tần và hoàng tử trong cung càng ngày càng nhiều, Hoàng Hậu dù có tâm soái vị nhưng cũng muốn phòng ngừa chu đáo.

      Ai biết Hoàng Thượng ngày sau, có thể chán ghét Thái Tử hay chứ?

      Túc vương cũng để ý nhiều lắm, chỉ biết nay trong cung dịu , đối với Túc vương phủ cũng có lợi càng thêm ra sức cười , "Ân tình của hoàng tẩu, chúng ta nhớ kỹ."

      A Nguyên ngơ ngác nghe, thấy thế nhưng là kết cục đại đoàn viên quả thực hưng phấn được, ôm cánh tay Thái Hậu quyệt miệng cho tổ mẫu cái thơm môi rồi vỗ tay khanh khách cười rộ lên.

      "Đứa này." Thái Hậu vẻ mặt sủng ái cúi đầu, sờ khuôn mặt nhắn của A Nguyên , "Là đứa hết sức chân thành."

      "Tiểu hài tử, đều rất đáng ." Từ phi thấy ngay cả Phượng Khanh cũng có phong hào, còn là quận vương thông thường, trong mắt hận tới tích huyết, lúc này đứng dậy vuốt ve trâm cài đầu cười xinh đẹp "Chính là bát công chúa của thần thiếp cũng đáng vô cùng, nay thấy A Nguyên..."

      "Gọi nàng Vinh Thọ." Thái Hậu lạnh nhạt , "Ngươi là trưởng bối, biết là luôn gọi nàng như vậy mới là chúc phúc nàng để đứa này cả đời bình an trường thọ sao?"

      Bản cung hận thể để đứa này chết ngay bây giờ a!

      Mắt thấy Thái Hậu muốn tìm tra với mình, bất quá Từ phi cũng biết, Thái Hậu tính tình lãnh đạm, trừ bỏ Hoàng Hậu Đức phi, cũng chỉ có vài thiếp thất năm đó sớm vào phủ được Thái Hậu hòa hoãn, những người phía sau đều thảo Thái Hậu thích, cắn chặt răng chịu đựng oán hận trong lòng khẽ giọng "Vinh Thọ và bát công chúa tuổi tác ngang nhau, bát công chúa cũng tới rồi bằng để bát công chúa cũng tới làm bạn với Thái Hậu, cũng là để 2 nha đầu cùng chơi đùa thân cận." Nghĩ tới bát công chúa là huyết mạch của Hoàng Thượng và mình mà ngay cả cái đại danh còn có, nhà Túc vương gia lại có phong hào, Từ phi hận , tam hoàng tử mới ra chủ ý, tính toán nịnh hót tiểu nha đầu này vài câu, dựa vào thảo cho bát công chúa vài chỗ tốt.

      Chỉ là công chúa của mình lại phải dựa vào nữ nhi của thần tử mới có thể có tước vị làm Từ phi nghẹn khuất tới mức hận thể phun ra búng máu.

      "Ta tinh thần kém làm sao có thời gian chiếu cố cả hai đứa chứ" Thái Hậu lãnh đạm "Nghe bát công chúa tìm ra nương liền khóc lớn thôi?"

      "Chỉ là đứa sợ người lạ." Bát công chúa quả có tiền đồ, Từ phi chỉ cố cười "Nương nương từ ái, bát công chúa nhất định có thể cảm giác được ."

      "Ngày sau hãy ." Thái Hậu sao có thể biết Từ phi đánh chủ ý gì? Thấy A Nguyên ôm đầu ngón tay của mình chảy nước miếng, ánh mắt ôn hòa "Nếu ngươi cảm thấy bát công chúa ở trong cung phiền lòng vậy với Hoàng Thượng để Hoàng Thượng tìm cho nàng dưỡng mẫu địa vị cao."

      " bằng đưa đến trong cung thần thiếp, cũng để thần thiếp bớt tịch mịch." Hoàng Hậu mỉm cười đệm cho Thái Hậu.

      Thái Hậu quả nhiên vừa lòng gật đầu.

      Hoàng Hậu quen làm bộ làm tịch, bộ từ mẫu, trong cung mấy công chúa đều có chút thân cận với Hoàng Hậu, Từ phi làm sao chịu để Hoàng Hậu chiếu cố con của mình, lúc này tâm hận Hoàng Hậu chỉ nghĩ làm sao ở trước mặt Hoàng Thượng cáo trạng cúi đầu , "Chỗ nương nương mỗi ngày đều có mệnh phụ thỉnh an, làm sao rảnh rỗi đây? Vẫn là để thần thiếp chịu vất vả ."

      Dừng chút, trong lòng nàng chuyển vòng rồi lộ ra thần sắc có ý tốt, mỉm cười hỏi "Nghe Hoàng Thượng , muốn cho nhóm công chúa lớn tuổi tứ hôn, cũng biết….. " ánh mắt nàng lặng lẽ dừng người Hoàng Hậu rồi mới cười "…. biết là có ý định gì..."


    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      mu tu phi dung la het thuoc chua.chuyen mon di gay song jo khap noi
      sonduy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :