1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh thế sủng hậu - Quân Lai

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mshalloween90

      Mshalloween90 Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      38
      Mừng quá, bạn editor ơi cố lên!!!!! :034::Cheerleader:
      meowluoi thích bài này.

    2. LyLy Mai

      LyLy Mai Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      47
      thích quá, bạn ơi cố lên.... :yoyo45::yoyo45::yoyo45: mình hóng....
      meowluoi thích bài này.

    3. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 9: Thái hậu.

      Edit: meowluoi.

      Hoàng đế nhận được lệnh của thái hậu cũng rất buồn bực, mẫu hậu, thái hậu nương nương luôn ở cung Đại Dục, từ trước đến nay đều nhúng tay vào chuyện triều chính, thậm chí cả hậu cung cũng giao cho phi tử xử lý, rất kính trọng mẫu hậu, đời trước rất kính trọng, đời này, có kính trọng lại thêm phần áy náy, đời trước, vì Ấu An mà trở nên điên cuồng, thái hậu tuổi già vì nhi tử ngày đêm vất vả, là bất hiếu, khi đó người là gánh nặng giang sơn, sống như cái xác hồn, thương mẫu hậu, cuối cùng vẫn là thái hậu người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

      Đời này, mẫu hậu vẫn giống như trước, can thiệp nhiều đến chuyện của , nhưng mà hôm nay, mẫu hậu uyển chuyển đề ra hy vọng có thể ngủ nhiều hơn ở hậu cung, đời trước, cho dù sau này có con nối dòng, mẫu hậu cũng chưa bao giờ đề cập đến cầu này.

      Mẫu thân lo lắng cho thân thể nhi tử, uyển chuyển bày tỏ hy vọng nhi tử có thể sinh cho bà hai tôn tử, sợ làm nhi tử tổn thương, bà cẩn thận quan sát vẻ mặt của nhi tử lúng túng, mới thở phào nhõm, chuyển động vòng tay ở cổ tay : “Có phải thích những phi tử trong hậu cung kia , nếu cảm thấy tính cách hợp, mẫu hậu thay con tìm vài nương tốt.”

      Là người mẹ cho rằng con mình có vấn đề, nếu phải nhi tử có vấn đề, vậy chỉ có thể là những phi tử kia được, giữ được nhi tử mình.

      Hoàng đế vừa nghe mẫu hậu như thế đau đầu, bất luận là người nam nhân nào bị nghi về vấn đề phương diện kia cũng đau đầu, huống chi là bậc đế vương, nhưng lúc sau, trong lòng đột nhiên xuất ý nghĩ, nếu mẫu hậu nghĩ như vậy, sao tương kế tựu kế chứ.

      Cho nên ngẩng đầu muốn gì đó, lại cúi đầu giống như là có gì đó khó , trái tim thái hậu nương nương đập nhanh, xong rồi, có vấn đề.

      “A Hữu à, con yên tâm, trong cung nhiều thái y như vậy, nhất định có thể trị khỏi bệnh cho con, chưa chắc là con có vấn đề, mấy ngày tới mẫu hậu bảo những mệnh phụ mang nữ nhi tiến cung vì con tuyển phi.”

      Thấy mẫu hậu lo lắng như vậy, trong lòng Tề Cảnh Hoán rất áy náy, cúi đầu : “Mẫu hậu, nhi thần cũng muốn có con nối dòng, nhưng quả nhi thần đối với các nàng có cảm giác.”

      Đây là lời , chính xác là có quá nhiều cảm giác, chỉ có cảm giác với Thẩm Ấu An.

      là nghiệp chướng mà, thái hậu lại nghĩ đến Tề Cảnh Hoán từng bị Đức phi hạ độc mà tức giận, mặc dù khi đó thái y chữa khỏi, cũng có thể lúc đó hài tử quá , khó bảo toàn để lại di chứng gì đó, những năm gần đây, bà thấy hài tử khỏe mạnh trưởng thành, cho rằng có vấn đề gì, nghĩ tới lại xảy ra vấn đề này, trong lòng lại thầm nguyền rủa mắng trận Tĩnh Đức phu nhân mưu hại hoàng tử mà bị xử tử kia, áy náy với Tề Cảnh Hoán, “Là mẫu hậu tốt, hại con khổ, năm đó nếu phải mẫu hậu cẩn thận, Đức phi có cơ hội ra tay hại độc.”

      Tề Cảnh Hoán im lặng sờ mũi, sức tưởng tượng của mẫu hậu rất phong phú.

      “Mẫu hậu, kỳ nhi thần phải hoàn toàn hào hứng nổi.”

      Thái hậu thầm oán giận chính mình năm đó cẩn thận hại Tề Cảnh Hoán, vừa nghe còn có khả năng, ánh mắt sáng lên, ưỡn thẳng sống lưng, ý bảo Tề Cảnh Hoán tiếp tục.

      Tề Cảnh Hoán xấu hổ cười tiếng, thái hậu vừa thấy bộ dáng nhi tử như lần đầu biết càng thêm hào hứng.

      Tề Cảnh Hoán nhớ tới nữ tử may y phục vì , trong đầu đều là hình ảnh nữ nhân kia, khóe miệng nhịn được nhếch lên, với thái hậu: “Mẫu hậu, nhi thần thử qua rất nhiều lần, đều hữu dụng, nhi thần cũng dám tùy tiện truyền thái y, dù sao chuyện này truyền ra ngoài tổn hại đến mặt mũi , chỉ sợ nguy hiểm đến ngôi vị hoàng đế, nhi thần cứ nghĩ rằng sống độc suốt quãng đời còn lại, nghĩ tới nhi thần vừa gặp được nữ tử, nhi thần có phản ứng với nàng.”

      Đằng sau những lời này thành công làm thái hậu nâng cao tinh thần, nghĩ đến nhi tử vẫn còn có hy vọng, mặt bà lộ vẻ mừng rỡ, vội hỏi: “Mau , nàng là phi tần nào ở hậu cung.”

      “Nàng phải là phi tử hậu cung, nàng là nữ quan bên cạnh nhi thần.”

      Thái hậu híp mắt nhớ lại toàn bộ nữ quan bên cạnh Tề Cảnh Hoán, : “Khuê nữ Thẩm gia, Thẩm Ấu An sao?”

      “Dạ.”

      “Vậy hai đứa thử qua chưa?”

      phải thái hậu muốn trực tiếp trước mặt nhi tử như thế, cho dù là mẫu tử, những lời này cũng nên hỏi trước mặt nhi tử, chỉ vì chuyện này quan trọng, liên quan đến hạnh phúc sau này của nhi tử và giang sơn Đại Dục, thái hậu thể căng thẳng.

      Thái hậu hỏi trắng ra, bệ hạ bắt đầu có ý nghĩ kỳ quái, đời trước, và Thẩm Ấu An có da thịt thân thiết, nghĩ cũng biết, đời trước thích Thẩm Ấu An như thế, ở bên người sao lại chạm vào nàng, chỉ là đời trước sủng hạnh Thẩm Ấu An nhanh như vậy, đời này mới trọng sinh, mặt Thẩm Ấu An sợ , lúc này nếu sủng hạnh nàng, cho dù với thân phận của nàng dám cự tuyệt, chỉ sợ trong lòng có vướng mắc, đời trước như thế, nhưng chạm vào nàng có nghĩa là nghĩ, thậm chí trong đầu nghĩ tới nàng mà khó có thể ngủ, có đôi khi nghĩ tới phía dưới bắt đầu có phản ứng.

      miễn cưỡng đè xuống lúng túng trong lòng, : “Mẫu hậu, nàng nhát gan, nhi thần sợ hù dọa nàng.”

      “Tại sao lại nhát gan, chuyện nam nữ này là điều tất yếu của con người, nàng chính là vào cung tuyển phi, con có ý với nàng, mẫu hậu làm chủ, phong nàng làm phi.”

      “Mẫu hậu, thể.” Tề Cảnh Hoán vội vàng lắc đầu, đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của thái hậu, híp mắt nhàng : “Mẫu hậu, trong cung nhiều thị phi, nếu nàng ở hậu cung khó bảo toàn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên nhi thần muốn nàng ấy ở bên cạnh mình, mẫu hậu hãy thương nhi thần, cuộc đời này nhi thần chỉ gặp được nữ nhân làm nhi thần có phản ứng.”

      Do hoảng sợ nên mặt mũi cũng cần, thái hậu cũng hoài nghi nhi tử vì nữ nhân mà những lời tổn hại đến mặt mũi cũng dám , thôi thôi, có nữ nhân làm hứng thú, nếu nữ nhân này gặp chuyện gì ngoài ý muốn đâu tìm nữ nhân hứng thú đây.

      “Vậy con dự dịnh để người bên cạnh con như vậy sao.”

      Tất nhiên là , Tề Cảnh Hoán nhếch môi cười : “Mẫu hậu yên tâm, nhi thần để người thất vọng, lâu sau, làm cho người được ôm tôn tử, chơi đùa với nó.”

      “Nếu như vậy tốt rồi.”

      Thái hậu thở dài hơi, làm sao bây giờ, nhi tử có hứng thú với nữ nhân, giờ khó khăn lắm mới tìm được người, còn biết là hay giả, cũng chưa thử qua, nhìn nhi tử cao hứng vậy, bà cũng nên đả kích , cứ để mấy ngày , đến lúc đó được nữa bí mật truyền thái y tới.

      Thái hậu đối với tiểu nhi tử nuông chiều từ , giống như mẫu thân trong thiên hạ, đối với tiểu nhi tử luôn cưng chiều, lại thêm lúc Tề Cảnh Hoán bị hạ độc, thái hậu vừa sủng ái vừa đau lòng tiểu nhi tử.

      Tề Cảnh Hoán là con trai trưởng của hoàng hậu, lại là huynh trưởng, chỉ thái hậu sủng ái vạn phần, ngay cả tiên đế cũng cưng chiều, cho nên mới tạo nên tính cách sau này của , giống như tất cả phú gia trong thiên hạ, sống trong nhung lụa, vừa sinh ra có mệnh Phú Qúy, nhưng luôn nghĩ mặc dù có cha mẹ cho thân phận cũng có thể xông ra vùng trời rộng lớn, đế vương khi đó tuổi luôn nghĩ bằng vào tài hoa của mình, chẳng lẽ thể đạt được người đời kính mộ sao, chứng minh, suy nghĩ quá nhiều, còn có sáu hoàng tử, cái gì cũng thực được, cho nên về sau tình cảm bị đả kích, tâm tính vặn vẹo.

      “Mẫu hậu.”

      Tề Cảnh Hoán đột nhiên đứng dậy quỳ mặt đất, “Nhi thần có lỗi với mẫu hậu, nhi thần xấu hổ vô cùng.”

      “Con làm gì vậy?”

      Thái hậu vội vàng đứng dậy, đỡ Tề Cảnh Hoán.

      “A Hữu à, sao có thể trách con chứ? Là mẫu hậu tốt, khi đó bận việc hậu cung, lơ là con nên mới để Đức phi làm hại con, là mẫu hậu có lỗi với con.”

      Mẫu tử hai người ở Vĩnh Thọ Cung hàn huyên lúc, mang trách nhiệm đổ hết lên người mình, cuối cùng, Tề Cảnh Hoán đưa ra khăn tay trộm được vài ngày, với thái hậu, “Đây là nàng đặc biệt thêu cho mẫu hậu, bề ngoài nàng lạnh nhạt, nhát gan, biết mẫu hậu thích cái gì, liền thêu chiếc khăn tay này.”

      Thái hậu nhận khăn tay, trong lòng cảm động, sống hơn nửa đời người, thân phận lại như vậy, có thứ gì đó chưa thấy qua chứ, những thứ đó có thể so với tự mình làm sao? Huống chi khăn thêu này là do người có thể làm bà có cơ hội ôm cháu, tình cảm khác nhau, thái hậu vốn hài lòng với Thẩm Ấu An, gia thế tốt, diện mạo tốt, nhân phẩm cũng tốt, điều quan trọng là nhi tử thích, với nhi tử nhất định phải chăm sóc nương kia tốt, tại cho người ta danh phận, nhất định thể để người ta ủy khuất.

      Tề Cảnh Hoán bằng lòng, cười châm biếm, cần thái hậu cũng nỡ ủy khuất nàng, lúc gần ánh mắt nhìn chằm chằm khăn tay tha, vừa rồi quá xúc động, lại mang khăn tay khó lấy được dâng lên, thôi, trở về nghĩ cách lấy cái khác.

      Ý tưởng của bệ hạ rất đơn giản, muốn để lại ấn tượng tốt với mẫu hậu, mặc dù khăn tay quan trọng, nhưng cách nhìn của mẫu hậu mới là trọng yếu, còn khăn tay, nàng dâu còn nhiều mà, lấy cái khác, da mặt hoàng đế Đại Dục dày, có cảm giác xấu hổ khi trộm đồ, đương nhiên, bệ hạ cả ngày đều muốn tìm khăn tay người nương, chuyện này đối với có gì xấu hổ chứ.
      Sweet you, Tứ công tử, Yên Hoa30 others thích bài này.

    4. Thảo Mìn

      Thảo Mìn Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      32
      cảm ơn nàng nhiều nhiều nhé ^^ cho m hỏi lịch post truyện với ạ <3
      meowluoi thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      hoàng thượng lầy vãi :yoyo43::yoyo43::yoyo43:
      meowluoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :