1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh thế sủng hậu - Quân Lai

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Usagi

      Usagi Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      870
      Và đây là chương cuối cùng! Thế là mình vẫn giữ đúng chỉ tiêu 3c/tuần nhé =D Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ;)

      Chương 47:
      Edit: Usagi

      Vinh Thân Vương ra khỏi Ngự thư phòng, trong lòng cảm thấy chột dạ, ngẩng đầu nhìn bầu trời vừa nãy còn nắng chói chang, bây giờ mây đen giăng kín, quả nhiên, mặt người này biến sắc giống như lão Thiên thay đổi thời tiết, huống hồ người đó là hoàng đế, thiên ý khó dò, là thiên ý khó dò. Bây giờ ông chỉ có thể nghĩ biện pháp trấn an muội muội nhà mình, tìm người con trai của đại thế gia để làm con rể. Nghĩ tới kết cục của Lâm gia, ông sợ run cả người, có chuyện gì quan trọng hơn sinh mạng của mình chứ?

      Vinh Thân Vương vừa rời khỏi, Tề Cảnh Hoán liền chống tay lên bàn, nhắm mắt nghỉ ngơi, sau đó mở tấu chương trước mặt. Đó là tấu chương của Nhữ Dương Hầu, bảo rằng nữ quan Thẩm thị mị mê hoặc chủ nhân, phần còn lại cần xem, tất nhiên liệt kê tội trạng của Thẩm Ấu An rồi, nàng thân là nữ quan Tư Tẩm, lại dám câu dẫn bệ hạ, khiến người đoái hoài đến hậu cung. Tề Cảnh Hoán cười lạnh tiếng, cầm tấu chương ném xuống đất, Nhữ Dương Hầu ỷ vào Đại trưởng công chúa mà sợ hãi. Nghĩ giống như phụ hoàng, tùy ý để cho hoàng ức hiếp, trèo lên đầu mình ngồi, tính tình như thế đúng là rất xứng với Phúc Tuệ Đại trưởng công chúa, quả là trời sinh đôi.

      có tức giận, chỉ cảm thấy Nhữ Dương Hầu này là buồn cười, biết là do Phúc Tuệ Đại trưởng công chúa giật dây hay là ông ta vụng về, chính mình chưa bao giờ thẳng với muốn lập Trương Nhược Tuyên làm hoàng hậu, huống hồ mẫu hậu có người trong lòng, mà ông ta vẫn dám lôi kéo đại thần trong triều chèn ép hậu cung. Ông ta đúng là sợ chuyện này truyền ra ngoài, đến lúc đó con của ông vào cung được, cũng thế gia đại tộc nào mà cưới con của ông cả.

      điều hiểu, Phúc Tuệ Đại trưởng công chúa như thế, là do hoàng tổ mẫu dạy dỗ sao? Sao lại khác biệt lớn như thế?

      Lúc còn , hoàng tổ mẫu chưa qua đời, trong ấn tượng của hoàng tổ mẫu là người đoan trang hào phóng, hiền lương thục đức. Nhìn Phúc Tuệ Đại trưởng công chúa bây giờ, khỏi nhíu mày, bà ta làm mất hết mặt mũi của hoàng tổ mẫu rồi. Nghĩ tới bà, Tề Cảnh Hoán cảm thấy phiền lòng, mặc dù người này kiêu ngạo ương bướng, như lại đầu thai vào chỗ tốt, được hoàng tổ mẫu phù hộ, các vị hoàng thúc khác cũng cưng chiều bà, huống chi bà lại là trưởng công chúa của Đại Dục, có ai dám đụng vào bà hết.

      Dù sao đó cũng là hoàng của mình, chỉ hy vọng bà thông minh chút, nên tiếp tục trêu chọc mình, nếu , chỉ có thể để bà đến chỗ hoàng tổ mẫu học lại lễ nghi mà thôi.

      Tề Cảnh Hoán xoa xoa thái dương cùa mình , “Cao Hòa, bãi giá hồi Thánh Ninh Cung .”

      Cao Hòa muốn truyền lệnh xuống dưới, tiểu thái giám chạy vào thông báo có Lý tướng quân tới. Tề Cảnh Hoán liền bảo, “Để vào .”

      Lý Hồng Mậu vào, thi lễ với Tề Cảnh Hoán rồi đứng dậy cười hì hì, “Bệ hạ.”

      Tề Cảnh Hoán nhíu mày, “Sao đệ ở Thừa Thiên môn làm nhiệm vụ mà lại chạy loạn tới đây?”

      Lý Hồng Mậu dò xét , “Đệ có chạy loạn đâu, chỉ là vi thần có chuyện muốn thỉnh cầu bệ hạ!”
      “Cả ngày đệ chỉ biết trêu chọc chim chóc mua vui, bây giờ mà cũng có chính à?”

      “Tất nhiên là chuyện lớn, hơn nữa chính là đại của thiên hạ, chuyện này có liên quan tới tương lai phát triển trăm năm sau của Đại Dục.”

      Lý Hồng Mậu mạnh miệng dối sợ đau đầu lưỡi, cái gì cũng để ý, tự mình tìm cái ghế ngồi xuống, thấy hai tiểu thái giám đứng hai bên, tự nhiên như ở nhà mình mà phất tay kêu họ lui ra. Mấy tiểu thái giám hai mặt nhìn nhau, dù cảnh tượng này họ thấy nhiều lần, nhưng bệ hạ chưa lên tiếng, bọn họ cũng dám lui ra ngoài.

      Lý Hồng Mậu đong đưa chống tay, nhìn Tề Cảnh Hoán bật cười. Tề Cảnh Hoán chịu nổi dáng vẻ này của , nên phất tay bảo mấy tiểu thái giám lui xuống, rồi liếc xéo bảo, “ , để trẫm nghe xem chuyện gì mà có thể ảnh hưởng đến phồn thịnh trăm năm sau của Đại Dục.”

      Lý Hồng Mậu tự rót cho mình chén trà, hớp ngụm rồi , “Biểu ca!”
      Tề Cảnh Hoán thấy gọi mình là biểu ca nghĩ chuyện này chắc cũng dễ giải quyết, quả nhiên nghe câu tiếp theo của , “Huynh thương hại biểu đệ đáng thương này của huynh , có thể để nha đầu trong phủ của đệ tiến cung lần được ?”

      Tề Cảnh Hoán bình tĩnh nhìn , “Trong phủ của đệ có bao nhiêu nha đầu, đệ có biết ? Hơn trăm đó, đệ người là người nào?”

      Lý Hồng Mậu nghẹn giọng, “Chính là nha đầu Lý Mộ An lần trước huynh gặp ấy.”

      thẳng ra, tại vì lần trước mượn danh hiến kế, để Tề Cảnh Hoán dẫn Thẩm Ấu An xuất cung, cũng nhân dịp dẫn Lý Mộ An theo, kết quả lúc về bị biểu ca trách mắng phen, mà huynh ấy mắng mình phải vì thích Lý Mộ An, mà tại trước đó luôn quanh co lòng vòng chịu thẳng. Tề Cảnh Hoán bảo như thế giống nam nhân, cũng giống con cái của đại gia tộc, cho nên bảo phải thể khí khái trượng phụ, về sau nếu Mộ An nha đầu kia có náo loạn chuyện gì cứ đến đây thẳng thỉnh cầu cho Tề Cảnh Hoán biết.

      cũng sợ Tề Cảnh Hoán mắng có tiền đồ, vì nữ nhân mà thể diện cũng cần. Nhìn biểu ca của xem, vì nữ nhân mà thủ đoạn nào cũng dùng, ngay cả chỗ mẫu cũng dám dùng khổ nhục kế, vì thế sao mình thể chứ!
      Tề Cảnh Hoán liếc , sau đó bưng chén trà bàn, , “Dạo này tâm tình Thái hậu tốt, đệ cũng biết nguyên nhân, rảnh qua bồi bà ăn điểm tâm .”

      Mới đầu Lý Hồng Mậu hiểu ý tứ của , nghĩ nghĩ hồi mới bừng tỉnh đại ngộ, há mồm ngạc nhiên , “Nhưng với tính tình của Lý Mộ An thần sợ náo loạn đến Thái hậu.”

      “Ngày thường đệ có quy củ, nhưng bà có trách mắng đệ chuyện gì ? Thái hậu tốt tính, thương tiểu bối, Chiêu Đức thái tử phi vừa qua đời, trẫm bảo Ấu An qua đó, ngày thường đệ thông minh như thế, sao nghĩ đến việc mang vị kia trong phủ của đệ nhập cung hả?”

      phải là do vi thần sợ nàng gây náo loạn sao? Vi thần sợ mẫu thích thân phận của nàng, cho nên dám dẫn nàng đến.”

      Quả sợ, dù người nhà nhiều năm dung túng cho như thế, nhưng Định Quốc Công phủ phải gia đình bình thường, sợ khi mình ý muốn với phụ thân và mẫu thân, hai người phản đối, đến lúc đó nhất định Mộ An khó chịu. Cho nên bây giờ phải thời cơ tốt để ra, xác định được phụ thân mẫu thân có thể để mình cưới nha đầu này làm nương tử hay , cho nên chuyện này phải lên kế hoạch cẩn thận.

      Tề Cảnh Hoán cũng hiểu lo lắng của , kiếp trước khi Lý Hồng Mậu mình muốn lấy Lý Mộ An, ai ai cũng phản đối kịch liệt. Định Quốc Công phủ là thế tộc trăm năm, Lý Hồng Mậu lại là thế tử, với thân phận như thế sao Lý Mộ An có thể làm chủ mẫu của Định Quốc Công phủ cơ chứ. Nếu là con nhà bình thường cũng sao, nhưng nàng là nữ thổ phỉ, lại còn là thổ phỉ luôn đối nghịch với triều đình.

      “Đệ biết thân phận của nàng như thế nào ?”

      Lý Hồng Mậu nghẹn giọng, “Còn có thể là cái gì, nàng chỉ là bé mồ côi thôi, do vi thần đường về nhà gặp được nàng, tiền tài người đều bị thổ phỉ cướp , còn nhà để về.”

      “Vô liêm sỉ.”

      Tề Cảnh Hoán tức giận vỗ bàn, “Đến bây giờ đệ còn biết thân phận của nàng. Thân là thế tử của Định Quốc Công phủ, thế mà đệ dám mang nử tử thân phận ràng về nhà, bây giờ còn dám dối gạt trẫm.”

      Lý Hồng Mậu nghe thế cũng nổi giận, gì mà nử tử thân phận ràng. chỉ biết đó là nương thích, thế mà biểu ca dám nàng như thế, mắng thôi , còn bảo mình dối gạt huynh ấy, Mộ An chỉ là bé mồ côi, đúng là mình còn chưa việc nàng từng trộm đồ, cùng lắm chỉ dối gạt chuyện này thôi, láo khi nào!

      Từ trước đến nay sợ trời sợ đất, bây giờ Tề Cảnh Hoán còn Lý Mộ An như vậy, tự nhiên nổi giận, quên luôn vị trí thần tử, gân cổ , “Sao thân phân nàng lại ràng, nàng là người đệ thích, đệ muốn cưới nàng làm vợ.”

      Tề Cảnh Hoán vui vẻ, nhướn mày bảo, “Đệ muốn cưới nàng, được thôi! Đệ dám với cữu cữu, dám với mợ ? Đệ dám ?”

      Cơn giận của Lý Hồng Mậu đột nhiên biến mất. Bây giờ còn trông cậy vào biểu ca có thể giúp mình với phụ thân mẫu thân tiếng, để lấy Lý Mộ An.

      cúi đầu lời nào, Tề Cảnh Hoán tiếp tục lên tiếng, “ phải trẫm nàng tốt, mà trẫm đệ làm việc cẩn thận. Đệ dẫn nàng trở về, sao lại điều tra thân phận của nàng, bé mồ côi, mồ côi mà có tính tình như thế à? Đệ thấy nàng giống đứa bé mồ côi lắm sao?”

      “Đệ…” Lý Hồng Mậu muốn mở miệng, nhưng phát mình thể phản bác được. Quả thực chưa điều tra qua thân phân của Lý Mộ An, lúc đó chỉ cảm thấy nàng thú vị nên mới mang nàng về nhà, đâu nghĩ điều tra cái gì. Thuở luôn thuận buồm xui gió, chưa bao giờ trải qua bất cứ khó khăn gì, đâu ai dám tính kế , Lý Mộ An chỉ là nương, cùng lắm mà nương hung dữ mà thôi, nhưng lại thích nàng như thế!

      Tề Cảnh Hoán thấy còn chưa biết thân phận của Lý Mộ An, nhịn được nhíu mày. Kiếp trước biểu đệ này của với Lý Mộ An náo loạn như thế cũng rất đáng tiếc. Mặc dù cuối cùng hai người cũng ở bên nhau, nhưng đường đường thế tử lại phải ở rể cho trại thổ phỉ, làm cho cữu cữu cùng mợ trong lòng đều giá lạnh, ngay cả mẫu hậu cũng thương tâm rất lâu.

      “Lý Mộ An rất tốt, nếu đệ thích nàng, với cữu cữu với mợ cũng được, với mẫu hậu trước . Mẫu hậu thương đệ, để ý đến mấy chuyện đó, nhưng quan trọng nhất, nếu đệ muốn cưới nàng, trước hết phải biết thân thế của nàng mới được.”

      Kiếp trước Định Quốc Công cùng phu nhân đồng ý cho Lý Hồng Mậu cưới Lý Mộ An phải là thân phân nàng quá thấp, mà tại vì nàng là thổ phỉ. Nhưng chuyện này cũng phải do Định Quốc Công phủ có đồng ý hay , căn bản là Lý Mộ An muốn gả cho Lý Hồng Mậu. Ngươi muốn cưới ta, được thôi, nếu ngươi dám đến Thanh Phong Trại của ta làm con rể ta gả cho người, còn nếu cút về Định Quốc Công phủ của người , từ này kiều quy kiều, lộ quy lộ, ai liên quan tới nhau. Lúc nàng ta ra điều kiện như thế, chắc ngờ Lý Hồng Mậu buông tha cho thân phận thế tử, cam tâm tình nguyện làm con rể cho trại thổ phỉ.

      Lý Hồng Mậu thấy Tề Cảnh Hoán cũng có lý, còn chưa điều tra thân phận của Mộ An, nhưng Mộ An phải là đứa bé mồ coi sao?

      tra thân phận nàng cho ràng, dù nàng mồ côi nhưng vẫn phải có phụ thân mẫu thân, thể từ tảng đá nhảy ra được. Đệ muốn cưới nàng, chẳng lẽ quan tâm tới tam sinh lục mối sao?”

      Tề Cảnh Hoán muốn nhiều với , chuyện này chỉ có thể để tự mình điều tra, mình nhúng tay vào sợ hỏng việc. Người này là biểu đệ của hắnn, người kia cũng lòng quan tâm tới Ấu An, muốn chia rẻ hai người. Huống hồ ở kiếp trước lão hổ núi này cũng là vấn đề nan giải, cha của Lý Mộ An là lão hổ trại chủ của Thanh Phong trại, ông có gây ra tội ác tày trời gì, thổ phỉ như thế nào, giống như Lý Mộ An kiếp trước cũng , Thanh Phong Trại bọn họ tuy là thổ phỉ, thế nhưng chưa làm ra chuyện thương thiên hại lý nào, đúng là bọn họ có cướp chút tiền bạc, nhưng lại chưa bao giờ đụng vào dân chúng. Chắc cũng vì như thế mà bọn họ đắc tội với mấy quan lại tham ô, bị coi là họa lớn của triều đình, bởi vậy triều thần ào ào dâng tấu, bảo xuất binh xử lý trại thổ phỉ đó. Chỉ là trại thổ phỉ nho , Tề Cảnh Hoàn để vào trong lòng, bất quá Lý Hồng Mậu tự động xin giết giặc, nên mới đáp ứng. Nếu đời này việc Lý Hồng Mậu thích Lý Mộ An, có thể đem Thanh Phong trại chiêu hàng, đem nó nhập vào quân đội, cũng là chuyện tốt.
      Yên Hoa, Lim-0403, Dung Nguyễn 199511 others thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      ui iu nàng nhất! đọc 1 lèo mấy chương quá à. hihi
      Usagi thích bài này.

    3. NGÂN TRÚC

      NGÂN TRÚC Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      46
      Ôi, nàng Usagi ém hàng tới mấy chương rồi bung ra lượt làm ta đọc thấy hưởng thụ quá, cám ơn nàng nhé !
      Usagi thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆ Chương 48
      Edit: Ngân Phương
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]






      Nhưng chuyện làm cho các mỹ nhân ở hậu cung xé nát ít khăn gấm đó chính là chuyện bệ hạ muốn đến hành cung Cảnh Sơn nghỉ hè, tuy nhiên phi tử hậu cung ai được cùng, vậy mà còn bắt toàn thể nữ quan của Cẩm Tú phường chế tạo quần áo gấp gáp cho nữ quan bình thường khác, là thịt cho các nàng ăn, nước canh cũng có mà uống.

      Phan Điển Y mang theo cung nhân bước vào Trường Khánh điện, phía sau bức rèm mơ hồ thấy được hai người ngồi giường, vội vàng quỳ xuống ; "Nô tỳ thỉnh an bệ hạ."

      Người phía sau rèm lên tiếng, Phan Điển Y quỳ ở đó cũng dám đứng dậy, sau hồi phía sau rèm truyền đến tiếng tiếng cười sang sảng; "Xem , trẫm , tìm được biện pháp thắng nàng."

      Phan Điển Y thở phào nhõm, xem ra tâm tình bệ hạ tệ, có tức giận, nàng dám lên tiếng, quỳ ở nơi đó chờ đợi mệnh lệnh.

      Phía sau rèm, Thẩm Ấu An nhìn chằm chằm bàn cờ do mình đánh, toàn bộ có đường lui, là bệ hạ thắng, trước đó từng cùng bệ hạ đánh cờ ít lần, bệ hạ lúc nào cũng thua, hôm nay đột nhiên kích động bảo là tìm được biện pháp phá giải nước cờ của nàng, muốn mình cùng đánh ván, giờ phút này thắng bại , nàng có chút kinh ngạc nhìn Tề Cảnh Hoán, có nghi hoặc có khẳng định, trong thời gian ngắn, kỳ nghệ có tiến bộ lớn như vậy, chỉ có thể là do lúc trước bệ hạ chơi cờ hết sức, cách khác là bệ hạ nhường cho nàng thắng.

      Nàng cũng xấu hổ, thua chính là thua, thắng bại là chuyện thường, cung nhân phía sau bưng chậu nước rửa tay tới, nàng để tay vào trong rửa sạch, cầm khăn lau, quay lại liền thấy Tề Cảnh Hoán cười dài nhìn mình, nửa nằm ở nơi đó.

      Dưới bàn có để chậu băng, hai cung nhân cầm quạt quỳ ở đó, quạt nhàng vào chậu băng, khí lạnh trong chậu băng tỏa lên , trong điện hề nóng chút nào, chỉ là mỗi khi đến mùa này, Thẩm Ấu An cũng cảm thấy cả người lười biếng, nhưng bệ hạ vẫn còn ở đây, nàng phải ngồi thẳng người.

      Cao Hòa nhìn thấy hai người kia chỉ lo liếc mắt đưa tình, chút cũng có ý thức được phía sau rèm Phan Điển Y mang theo đám cung nhân quỳ rất lâu, chỉ được giả vờ ho khan tiếng, mở miệng nhắc nhở; "Bệ hạ, Phan Điển Y đến."

      Kỳ Tề Cảnh Hoán sớm biết Phan Điển Y tới, chỉ là nàng ta tới đây đúng thời điểm, vừa vặn là lúc Thẩm Ấu An suy nghĩ rối rắm nên làm thế nào để phá giải thế cờ, Thẩm Ấu An nghe thấy, Tề Cảnh Hoán cũng quấy rầy nàng. Sau đó là Tề Cảnh Hoán nhìn chằm chằm người trước mặt, mỹ nhân ràng uể oải lười biếng, nhưng lại cố gắng ngồi thẳng người.Cảm thấy cuộc sống thế này vô cùng tốt, thế nên quên phía sau rèm có Phan Điển Y quỳ.

      Lần đầu tiên Phan Điển Y cảm nhận được sủng ái của bệ hạ đối với Thẩm Tư Tẩm, hôm trước tới đây đo đạc để may y phục là Lý Điển, khi quay về có bệ hạ đối với Thẩm Tư Tẩm tốt như thế nào, săn sóc như thế nào, bản thân vốn là tin, cùng lắm chỉ là nữ quan mà thôi, bệ hạ sao lại có thể sủng ái như vậy.Ngày hôm nay gặp, mặc dù cách rèm, nhưng lại có thể cảm nhận khí thế từ người bệ hạ phát ra, từ xuống dưới hoàn toàn là tên tiểu tử vừa mới trưởng thành vướng vào lưới tình. Và Thẩm Tư Tẩm cũng a dua nịnh nót, quyến rũ bệ hạ như lúc đầu mình nghĩ.

      Cung nhân hai bên vén bức rèm che lên, Tề Cảnh Hoán ; "Miễn lễ."

      Phan Điển Y lúc này mới đỡ đầu gối đứng dậy, khom người cúi đầu ; "Bẩm bệ hạ, theo cầu của bệ hạ, Cẩm Tú phường chế tác mười hai bộ y phục cho Thẩm Tư Tẩm và mang đến, bốn bộ quần áo ngủ, tám bộ quần áo hàng ngày."

      Tề Cảnh Hoán nhìn chằm chằm quần áo ở trong khay do cung nhân đứng đầu tiên bê, đầu cảm thấy nóng lên, cung nhân đầu tiên cầm quả nhiên là bộ quần áo ngủ, có thể nhìn ra là bộ quần áo ngủ, hơn nữa còn là bộ quần áo ngủ rất mỏng, chỉ hạ mệnh lệnh, còn Cẩm Tú phường sau khi nhận được mệnh lệnh cứ dựa theo quần áo ngủ phi tử mà chế tạo, quần áo ngủ của phi tử trong cung đều là hai lớp sa mỏng, là quần áo ngủ nhìn xuyên qua được của phi tần, điều kiện đầu tiên của y phục ngủ của phi tần đó chính là vải vóc trơn mượt đẹp mắt, còn lại là dễ cởi.

      vui vẻ nhìn Thẩm Ấu An ; "Nếu may xong rồi,nàng liền mặc thử để trẫm xem có vừa người ."

      xong liền chỉ vào cung nhân đứng đầu; "Mặc bộ này ."

      Phan Điển Y vừa thấy là bộ kia, liền xoay người giải thích; "Bộ này là dùng gấm Vân Cẩm vừa mới được thượng cống từ Giang đô, gấm hoa tối mầu tôn làn da."

      Bệ hạ tự mình ra lệnh, người của Cẩm Tú phường dám làm sai, sử dụng vải vóc đều là tốt nhất, còn là tay nghề tốt nhất của cung nhân Cẩm Tú phường may thành. Đây là do chính tay nữ chưởng quan của Cẩm Tú phường tự tay may. Nữ quan này bình thường chỉ may quần áo cho Đế Hậu, những phi tử khác do các nữ quan thân phận thấp hơn làm. Mười hai bộ quần áo của Thẩm Ấu An lần này đều do chưởng nữ quan tự tay làm, chỉ hy vọng có thể làm cho bệ hạ hài lòng.

      Tề Cảnh Hoán gật đầu ; " Cẩm Tú phường lần này làm rất tốt, khi quay về nhớ lại với nữ chương quan của Cẩm Tú phường, mười hai bộ y phục còn lại cũng nên nhanh chóng may xong.”

      Phan Điển Y vội vàng vâng lệnh, Tề Cảnh Hoán xoay mặt với Thẩm Ấu An; "Nàng thử mấy bộ này ."

      Thẩm Ấu An đưa mắt nhìn xuống những bộ y phục kia, có loại xúc động muốn đem y phục cầm lên đập vào mặt , quần áo kia quả thực khó coi.

      Thẩm Ấu An cúi đầu làm như để ý tới, nào ngờ Tề Cảnh Hoán lại phất tay ra lệnh cung nhân lui ra toàn bộ, cúi người sát vào nàng ; "Bây giờ nàng hãy thử bộ này cho trẫm xem chút, trẫm muốn xem."

      Nếu như phải là dám, bộ y phục này tại chắc chắn ném lên mặt Tề Cảnh Hoán, nàng đưa tay đến cái khay lấy ra bộ quần áo ngủ, giũ ra thấy tầng sa mỏng trong suốt, hơi nhíu mày, ném vào khay ; "Bệ hạ, bộ quần áo này Cẩm Tú phường làm có chút được thỏa đáng."

      Nàng thể bệ hạ tốt, chỉ có thể Cẩm Tú phường làm việc thỏa đáng, Tề Cảnh Hoán thấy mặt nàng có nét giận, cũng biết việc này chạm ranh giới cuối cùng của nàng, liền ấm ức đem quần áo đẩy ra xa, giải thích là do Cẩm Tú phường hiểu lầm ý của , trong lòng lại nghĩ về sau nhất định dụ dỗ nàng mặc quần áo như thế cho mình xem.
      Tứ công tử, Yên Hoa, Lim-040313 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆ Chương 49
      Edit: Ngân Phương

      [​IMG]
      nữ quan của Cẩm Tú phường nghĩ ra phương pháp này, chính là như vậy nên phi tử khi thị tẩm chỉ được mặc rất ít quần áo, dần dần tạo thành trạng như vậy cũng có chút ý tứ sâu xa khác.

      Thẩm Ấu An thấy biết , cũng dám bày ra sắc mặt với thực, nghe hai câu liền cùng chuyện, Tề Cảnh Hoán thấy thần sắc nàng khôi phục bình thường, liền để cho Cao Hòa tới Cẩm Tú phường bảo các nàng chế tạo vài bộ quần áo ngủ bình thường chút đưa tới đây. Bởi vì muốn hành cung Cảnh Sơn nghỉ hè, mấy ngày nay Tề Cảnh Hoán cũng tận lực xử lý việc triều chính, cũng triệu kiến rất nhiều đại thần, rất nhiều tình đều phải xử lý sớm. Ở Trường Khánh điện thích hợp để triệu kiến đại thần, Tề Cảnh Hoán liền dẫn Cao Hòa cùng về hướng ngự thư phòng.

      Sau khi nàng liền ngồi ở giường gần cửa sổ, góc tường ngoài cửa sổ để vài chậu cây thược dược, phía trong viện, Tư Uyển Tư bên Thượng Tẩm cục phái tới đây vài cung nhân chịu trách nhiệm chăm sóc hoa cỏ. Nàng nhìn đến xuất thần, bả vai bỗng nhiên bị vỗ cái, nàng quay đầu lại, liền thấy Lý Mộ An đứng ở bên cạnh nhìn nàng cười, bên thái dương lưu lại vài giọt mồ hôi mà Lý Mộ An cũng biết.

      Nàng đưa khăn tay cho Lý Mộ An lau mồ hôi thái dương, ; "Trời nóng như thế này mà muội còn chạy loạn, cảm thấy nóng sao?"

      Lý Mộ An ngồi xuống bên cạnh nàng ; "Muội sợ nóng, Lý Hồng Mậu tới đây làm nhiệm vụ, mình muội ở trong phủ rất nhàm chán, liền cùng tới đây. "

      Đối với việc Lý Mộ An gọi thẳng tên Lý Hồng Mậu, Thẩm Ấu An sớm còn kinh ngạc như lúc ban đầu, nàng ; "Là đưa muội tới đây sao?"

      "Mới phải, muội biết đường tới, sao còn cần đưa . "

      Thẩm Ấu An sau lúc có gì để , bèn tiếp; "Sau này phải cẩn thận chút, trong cung có nhiều quý nhân, tính tình muội như thế này, nếu chẳng may đắc tội quý nhân, thế tử ở bên cạnh, cũng bảo vệ được muội. "

      [​IMG]
      Bích Đồng cười tiếng, ; "Chuẩn bị ít nước ô mai, mấy muội uống thử. "

      "Bích Đồng tỷ tỷ lại đây ngồi. "

      Lý Mộ An tiếp nhận cung nhân đưa nước ô mai tới, vỗ vỗ vị trí bên cạnh ý bảo Bích Đồng lại đây ngồi, Bích Đồng cười ; "Tỷ ngồi đâu, phía dưới còn có chút việc muốn làm, muội cùng Ấu An trò chuyện . "

      "Thái Huyên tỷ tỷ cùng Y Xảo đâu?" Thẩm Ấu An hỏi.

      "Bệ hạ lần đầu tiên xuất hành, phía bên thượng cung Thượng nghi phái người lại đây hỏi có gì cần đặc biệt phải chú ý , sợ gây ra rủi ro, hai người bọn họ liền mang người qua xem xét. "

      Bệ hạ muốn xuất hành, nữ quan bên cạnh đương nhiên phải đem tất cả mọi việc đều xử lý ổn thoả, chỉ là những chuyện này Thẩm Ấu An chưa từng làm qua, cũng giúp được cái gì, nhiệm vụ chính của nàng là hầu hạ Tề Cảnh Hoán, theo Tề Cảnh Hoán, Tề Cảnh Hoán bây giờ ở ngự thư phòng, nàng dĩ nhiên là rảnh rỗi, những việc này nàng hiểu, cũng dám tùy tiện hỗ trợ, hơn nữa mùa hè khiến người cũng có chút lười phải hoạt động.
      [​IMG]
      chỉ là mỗi ngày đúng giờ uống thuốc.

      Lý Mộ An thấy nàng nhíu mày cũng biết có đơn thuốc, hơn nữa cũng nhìn ra nàng thích. Từ lần trước Lý Mộ An thấy Thẩm Ấu An, đối với Thẩm Ấu An cũng có chút yhiểu biết thích, Thẩm Ấu An thích gì nàng cũng liền thích cái đó. Cái đó đối với nàng cũng sao cả chủ, tổ yến cá muối có thể ăn, bánh bao dưa muối cũng có thể vào miệng, ngon hay ngon gì cũng đâu ảnh hưởng gì nhiều, biết Thẩm Ấu An thích uống thuốc, bèn ; "Ấu An tỷ tỷ phải ngoan, phải nghe lời bệ hạ, bệ hạ bắt tỷ uống thuốc cũng là vì muốn tốt cho tỷ. "

      Bích Đồng lập tức gật đầu phụ họa, Thẩm Ấu An bất đắc dĩ thở dài, Lý Mộ An thấy nàng thở dài vội hỏi; "Ấu An tỷ tỷ đừng thở dài, thở dài tốt. "

      Lý Mộ An đối Thẩm Ấu An là tốt, nàng là người có ơn tất báo, mạng này đều là do Thẩm Ấu An cứu, nhưng ngay cả tên họ nàng cũng tách ra từ tên của Thẩm Ấu An để tự đặt cho mình, đương nhiên Thẩm Ấu An biết.

      Bích Đồng đại khái cũng hiểu vì sao bệ hạ lại cho phép nương dính người như vậy ngày ngày tới Thánh Ninh Cung bám chặt lấy Thẩm Ấu An, Mộ An nương này chỉ là lòng đối tốt với Thẩm Ấu An, mấu chốt là còn biết thức thời, nếu có bệ hạ ở cùng, nàng liền tự động lại gần Thẩm Ấu An .

      qua lúc nóng nhất của buổi trưa, hai người liền cùng nhau tới Vĩnh Thọ Cung để xem thái hậu, hai người vừa được lát. Hoàng đế bệ hạ dễ dàng đuổi được những đại thần kia , liền tranh thủ trở về để gặp tức phụ.

      Hoàng đế bệ hạ biết được tức phụ theo Lý Mộ An mặt liền đen lại, tranh thủ trở về còn có thấy được tức phụ, liền xám xịt quay trở lại ngự thư phòng xử lý triều chính, ngồi trong ngự thư phòng nhìn tấu chương trước mặt, thấy thế nào cũng thoải mái, thấy được tức phụ vui, dứt khoát vứt tấu chương ở đó, duyệt, nhìn tức phụ .

      May mắn có sử quan biết ý nghĩ trong lòng của bệ hạ, nếu biết nhất định ở sách sử ghi khoản: Hôn quân, chừng vì muốn biểu tinh thần nước, còn muốn ghi thêm câu: Mê muội sắc đẹp làm đảo điên thần trí, sắc đẹp làm lỡ việc quốc gia.

      Thẩm Ấu An cùng Lý Mộ An về hướng Vĩnh Thọ Cung, ở cửa Vĩnh Thọ Cung vừa vặn gặp Phúc Tuệ trưởng công chúa mang theo Trương Nhược Huyên và Hiền Phi cùng nhau về hướng Vĩnh Thọ Cung, cũng đồng là người đều bị Tề Cảnh Hoán loại bỏ trong phạm vi lập hậu, hôm nay ở chung lại hết sức hài hòa.

      Tại thời điểm hai bên chạm mặt, Thẩm Ấu An hành lễ; "Thỉnh an Hiền Phi nương nương, Phúc Tuệ trưởng công chúa. "

      "Là Ấu An muội muội đấy à, mau đứng dậy . "

      Thấy Thẩm Ấu An, Hiền Phi còn có thể cười gọi tiếng Ấu An muội muội, nhưng Trương Nhược Huyên kia chịu nổi, con mắt sắc như dao ngừng nhìn chằm chằm Thẩm Ấu An.

      Thấy ánh mắt có chút ý tốt, Lý Mộ An khách khí trừng mắt nhìn trả thay Thẩm Ấu An.

      Phúc Tuệ trưởng công chúa nhíu mày nhìn Hiền Phi ; "Hiền Phi, hai người kia là ai?"

      Phúc Tuệ trưởng công chúa thể nào biết Thẩm Ấu An, chỉ là bà nghĩ Thẩm Ấu An là thân phận nữ quan lại biết an phận, câu dẫn bệ hạ, mê hoặc chủ nhân, quan trọng hơn là vì nàng, bệ hạ mới muốn lập con của mình làm hoàng hậu, làm cho bà hết sức là căm tức, nữ nhi của bà thân phận cao quý, thân phận quận chúa chẳng lẽ còn kém hơn nữ quan mất phụ thân sao?

      Hiền Phi làm như nghe ra ý giễu cợt trong lời của bà, cười ; "Đây là Thẩm Tư Tẩm hầu bên cạnh bệ hạ, người khác, có lẽ là bằng hữu của Thẩm Tư Tẩm. "

      "Bản cung còn tưởng rằng trong cung lại có thêm quý nhân, xem bộ dạng này còn huyenh hoang hơn cả Hiền Phi, hóa ra chỉ là nữ quan. "

      Thẩm Ấu An cúi đầu lời nào, chuyện như thế này từ khi vào cung nàng gặp phải ít, sớm biết nên đối phó như thế nào, thân phận của Phúc Tuệ trưởng công chúa và Hiền Phi đều cao hơn nàng, nàng đương nhiên phải chịu đựng, chỉ là nàng có thể nhịn, nhưng Lý Mộ An lại nhịn được, thân là cường đạo, Lý Mộ An từ trước đến nay đều biết nhịn là cảm giác gì, nhìn ai vừa mắt nàng liền đánh người đó, huống chi Ấu An tỷ tỷ mà nàng thích nhất lại bị người ta ăn hiếp, nàng đương nhiên nhịn được, siết quả đấm liền muốn tiến lên đánh lệnch gương mặt già của Phúc Tuệ trưởng công chúa. Chết tiệt, bà già này ở đâu xuất , nàng sớm nhìn ra đám người này hề có ý gì tốt, bắt nạt Ấu An tỷ tỷ, miệng chó mọc được ngà voi.
      Yên Hoa, Lim-0403, Thanhha9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :