1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thịnh thế sủng hậu - Quân Lai

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Usagi

      Usagi Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      870
      Chương 27: Tướng Quân
      Edit: Usagi

      Thái hậu lúc này gặp phải khó khăn, Phúc Tuệ Đại trưởng công chúa thể so với người bên ngoài, lời của bà trong hoàng tộc vẫn còn có giá trị.

      Làm ầm ĩ hồi, cuối cùng cũng yên tĩnh, Phúc Tuệ Trưởng công chúa thấy Thái hậu đau đầu, làm như quan tâm lắm, lo lắng hỏi, “Bệnh đau đầu này của hoàng tẩu lại tái phát phải ?”

      Thái hậu cảm khái , “Nay lớn tuổi rồi, thân thể chính là tốt bằng lúc trước, cơn đau đầu này hai ba ngày tái phát lần.”

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa gật đầu, đồng ý , “Đúng vậy, người lớn tuổi hơn nên thân thể ngày càng yếu, đầu thần muội cũng thường xuyên đau.”

      Bà nghiêng người kéo tay Trương Nhược Huyên, “May mắn, A Huyên hiếu thuận, nàng học cách xoa bóp đầu làm giảm đau đớn, nay đầu thần muội tốt hơn nhiều, bằng đem A Huyên lưu lại hầu hạ hoàng tẩu.”

      xong liền dùng ánh mắt ra hiệu với Trương Nhược Huyên, Trương Nhược Huyên lập tức hiểu ý, tiếp, “Đúng vậy, Thái hậu nương ngương, để thần nữ ở lại hầu hạ ngài .”

      “Ngươi là nương kim tôn ngọc quý, làm sao ai gia để ngươi làm chuyện đó, ai gia cũng nỡ nha, mảnh thành ý này của ngươi ai gia hiểu là được rồi.”

      Lâm Tư Thiết nâng chén trà lên cho Thái hậu nhuận miệng.

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa cười , “Dù sao hoàng tẩu cũng là mẹ chồng tương lai của nàng, nàng hiếu kính hoàng tẩu là chuyện tất nhiên.”

      Thái hậu cau mày, vui , “Phúc Tuệ chớ lung tung, để người khác nghe thấy, sau này làm sao còn nhà nào dám cưới Huyên nha đầu.”

      đến mức này, quá sáng tỏ rồi, Thái hậu đây là đổi ý, muốn thừa nhận lời lúc trước.

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa cả giận, “Lời này của hoàng tẩu là có ý gì, chả lẽ tiên đế mất, ngài liền coi thường ý chỉ của huynh ấy sao?”

      Bên này Phúc Tuệ trưởng công chúa nổi giận đùng đùng, Thái hậu đột nhiên nở nụ cười an ủi, “Phúc Tuệ này, ngươi là muội muội của tiên đế, tất nhiên cũng là muội muội của ai gia, tiên đế thương ngươi, ai gia lại thế nào đau lòng ngươi. Chỉ là hai năm gần đây, đầu ai gia thường xuyên đau nhức, trí nhớ cũng còn tốt. Huống chi chuyện hai năm về trước, cũng lưu lại bằng chứng gì, ngươi cũng nhắc qua với ai gia.”

      Tục ngữ , ai đánh người mặt cười, Thái Hậu lời hay ý đẹp, Phúc Tuệ Trưởng công chúa tự nhiên cũng thể nổi giận, dù sao nay tiên đế còn tại vị, Thái hậu tự chủ động ra, bà cũng thể tự cao tự đại, chỉ là nhất thời có chút bực mình, thản nhiên , “Năm đó hoàng huynh đáp ứng rồi, hoàng tẩu cũng đồng ý, thần muội dù muốn nhưng A Huyên lúc đó còn quá , tính chờ nàng lớn lên chút lại bàn tiếp việc ấy.”

      Thái hậu thở dài, “Phúc Tuệ, nếu ngươi việc này sớm chút, ai gia lập tức cùng bệ hạ thương lượng, Huyên nha đầu là khuê nữ của ngươi cùng Nhữ Dương Hầu, thân phận cao quý, diện mạo xuất chúng, làm con dâu của ai gia, ai gia tự nhiên vui mừng, chỉ là ngươi cũng biết, bệ hạ từ trước đến nay luôn có chủ kiến, kế thừa ngôi vị hoàng đế cũng hơi năm rồi, trước đó vài ngày có với ai gia là tìm thấy người thích hợp, nay ai gia cũng tiện nhúng tay vào.”

      Trương Nhược Huyên rốt cuộc tuổi còn , lại bị Phúc Tuệ Trưởng công chúa cùng Nhữ Dương Hầu làm hư, giờ nghe Tề Cảnh Hoán tìm thấy người thích hợp để làm hoàng hậu, nàng cũng hiểu, người ấy tất nhiên phải là mình, bằng Thái Hậu cũng như vậy. Từ lúc Phúc Tuệ Trưởng công chúa sau này nàng gả cho thái tử, nàng nhận định bệ hạ là phu quân của mình, nay vị phu quân ấy lại tuyển người khác làm hoàng hậu, nàng tất nhiên cam lòng, để ý còn ở trong cung của Thái Hậu, liền bụm mặt khóc ô ô.

      Tiếng khóc làm cho Phúc Tuệ Trưởng công chúa đau lòng, vội vàng vỗ lưng Trương Nhược Tuyên, an ủi, “Con đừng khóc, có mẫu thân làm chủ. Cửu cửu con mất, nhưng mẫu thân vẫn là Trưởng công chúa của Đại Dục, tuyệt đối thể để người khác khi dễ như vậy.”

      Nghe bà như thế, Thái hậu tức giận cau mày, Phúc Tuệ này cũng quá kiêu ngạo. Năm đó bà ấy ỷ vào tiên đế cưng chiều, đem mình để vào mắt, nay tiên đế mất, bà ta lại còn dám lấy chuyện tiên đế ra với mình.

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa an ủi Trương Nhược Huyên xong, xoay người với Thái Hậu, “ biết theo lời Thái hậu, bệ hạ muốn lập nương nhà ai làm hoàng hậu thế?”

      “Lập hậu là chuyện lớn.”

      Ý tứ là thể để cho ngươi biết.

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa hừ lạnh tiếng, “ khi như vậy, thần muội phải tìm bệ hạ thương lượng. Nghĩ đến bệ hạ cũng là người hiểu chuyện, nếu biết ý tứ của phụ hoàng , tất nhiên làm trái lời ấy, tốt xấu gì ta cũng là mẫu của .”

      Lời này có chút đại bất kính, ngay cả danh xưng cũng dùng. Phúc Tuệ Trưởng công chúa chính là đích nữ công chúa, tự nhận bản thân cao quý, mang dòng máu tôn quý nhất trong thiên hạ này. Thái hậu trước mắt bất quá chỉ là gả cho hoàng huynh của bà, mới thê bằng phu quý, mà bà lại sinh ra trong dòng tộc tôn quý nhất. Nhưng phụ hoàng bà qua đời, hoàng huynh cũng mất, nhưng chung quy nay bà thấp hơn Thái Hậu bậc, con của bà huyết thống cũng cao quý, tất nhiên phải làm nữ nhân tôn quý nhất trong thiên hạ này.

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa có thân phận đặc biệt, Thái hậu cũng nên cho nàng mặt mũi, mà bà cũng hiểu tính tình của trưởng công chúa, cũng cùng bà ấy so đo làm chi.

      “Đúng rồi, nay ai gia sớm quản chuyện hậu cung, mọi chuyện đều do Hiền phi làm chủ. Việc lập hậu lớn như thế này, tự nhiên do bệ hạ đồng ý nên mới truyền ra, hay là Trưởng công chúa kiếm bệ hạ thương lượng .”

      câu này làm cho mặt Trưởng công chúa đỏ bừng. Bà tìm bệ hạ là dỗi, chuyện như thế này, làm sao có thể tìm đàn ông thương lượng chứ. Huống chi cháu bà cũng tốt tính như Thái hnói, chỉ là Thái hậu trước mắt biết suy nghĩ cái gì, thất thần hồi lâu cũng lên tiếng. Phúc Tuệ Trưởng công chúa nghĩ nghĩ, Thái hậu trước giờ đối với chuyện lập A Huyên làm hậu có ý kiến, lần này thay đổi, mấu chốt là do bệ hạ. Đúng rồi! Vừa nãy Thái hậu bệ hạ có người thích hợp. Thái hậu trước giờ nhúng tay vào chuyện của bệ hạ, xem ra muốn cho A Huyên làm hậu, chắc phải ra tay từ chỗ hoàng thượng trước mới được.

      “A Huyên, cùng mẫu thân trở về.”

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa đứng dậy lôi kéo Trương Nhược Huyên ra ngoài.

      “Mẫu thân.”

      Trương Nhược Huyên sốt ruột, quay đầu nhìn lại, giãy khỏi tay của Phúc Tuệ, xoay người quỳ mặt đất, , “Cửu mẫu, mẫu thân cửu cửu năm đó đồng ý để A Huyên gả cho bệ hạ, cửu mẫu cũng đáp ứng. Ngài thể giữ lời, A Huyên rất thích bệ hạ, cầu xin cửu mẫu thành toàn cho A Huyên.”

      “A Huyên, con làm cái gì vậy, mua đứng lên.”

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa lôi kéo Trương Nhược Huyên đứng dậy, nhưng nàng vẫn quỳ mặt đất, đứng lên.

      Thái Hậu khổ sở , “Huyên nha đầu, phải ai gia đồng cho để ngươi gả cho bệ hạ, mà là ai gia từ trước đến giờ nhúng tay vào chuyện của bệ hạ.”

      Phúc Tuệ Trưởng công chúa cười lạnh tiếng, với Trương Nhược Tuyên quỳ đất, “Con nghe chưa, người ta hôm nay là Thái Hậu, lời ra đều thể nghe. Mau mau đứng dậy, dù mẫu thân làm được gì, nhưng vẫn là Trưởng công chúa của Đại Dục.”

      xong liền túm lấy Trương Nhược Huyên thất thần quỳ mặt đất, mơ hồ lôi kéo nàng ra.

      Nữ quan bên cạnh thấy Phúc Tuệ Trưởng công chúa vô lý như thế, hiểu hỏi, “Thái hậu, Phúc Tuệ Trưởng công chúa đối với ngài vô lễ như vậy, sao ngài còn phải nhường nhịn bà?”

      Thái hậu thở dài, nhìn bức rèm lắc lư phía trước do khi Phúc Tuệ Trưởng công chúa phẫn nộ bỏ làm lay động, sau lúc lâu mới , “Việc này vốn là do ai gia đuối lý trước, cũng chả trách bà ấy tức giận như thế.”

      Tính cách của Phúc Tuệ Trưởng công chúa rất cường thế, chắc chắn tuyệt đối bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy. Thái hậu hít hơi, khi như vậy, để cho Hiền phi đối phó với Phúc Tuệ Trưởng công chúa . Bà cùng Phúc Tuệ bệ hạ trong lòng có nhân tuyển thích hợp, dựa theo tư duy bình thường, trước hết chắc chắn suy đoán người ấy có thể là người nắm quyền cao nhất trong hậu cung giờ. Thái hậu lại khéo léo nhắc nhở bây giờ mọi việc trong hậu cung đều do Hiền phi làm chủ, Phúc Tuệ Trưởng công chúa tất cho người điều tra Hiền phi, hơn nữa người nọ là do bệ hẹ chọn, bệ hạ đối với Hiền phi còn chưa đủ tốt sao? Vì nàng, mà đặc biệt chèn ép phụ thân của Vân phi.

      gọi Định Quốc Công thế tử đến đây.”

      “Vâng ạ!”

      Lý Hồng Mậu bây giờ ở Thừa Thiên Môn làm nhiệm vụ, cho người gọi cũng rất tiện, cần ra khỏi cung.

      Lý Hồng Mậu làm nhiệm vụ bị kêu tới, khôi giáp người vẫn chưa thay, giờ phút này tay cầm mũ, sải bước đến.

      Cung nhân canh ở ngoài Vĩnh Thọ Cung thấy đến, đều đồng loạt hành lễ gọi “Thế tử”, Lý Hồng Mậu khẽ gật đầu, nhưng có chút vui , “ bảo đừng gọi ta Thế tử, gọi ta là Tướng quân.”

      Mọi người gì, chỉ hành lễ lần nữa, “Dạ, Tướng quân.”

      Lý Hồng Mậu khoát khoát tay, cười như xuân phong đắc ý.

      Lý Hồng Mậu hắc hắc vui vẻ , “Vẫn là trí nhớ của Lâm Tư Thiết tốt, nào giống các ngươi, ta đến đây nhiều lần như vậy, mà vẫn nhớ, bảo phải gọi là Tướng quân, thế mà lần nào cũng kêu Thế tử.”

      Lâm Tư Thiết đến trước mặt Lý Hồng Mậu, tiếp nhận mũ giáp tay , đưa cho tiểu cung nhân bên cạnh, Lý Hồng Mậu trực tiếp vào, vừa vừa kêu, “ mẫu, có nhớ chất nhi hay ?”

      Thái hậu được dỗ ngọt, liền khen hảo hài tử, “Đứa trẻ ngoan, cũng là ngươi hiếu thuận, hôm qua mới thấy, hôm nay lại muốn gặp.”

      Cũng biết muốn trêu chọc hay thế nào, cung nhân hầu hạ bên cạnh đều ráng nín cười, nhưng Lý Hồng Mậu tim phổi tiếp, “Chính xác, chất nhi hiếu thuận với mẫu nhất.”

      “Ai ôi, ngươi xem cả mặt ngươi đều là mồ hôi. Người đâu, mau lấy nước đến cho thế tử lau mặt.”

      mẫu, bao nhiêu lần rồi, phải gọi cháu là Tướng quân.”

      Lý Hồng Mậu bất mãn

      “Được được được, ngươi là Tướng quân, mau lau mặt .”

      Thái hậu cười, xua xua tay.

      “Vậy giờ cháu nha, liền đây, mẫu về sau nhớ gọi cháu là Tướng quân nha.”

      Lý Hồng Mậu theo từng bước khi theo sau cung nhân rửa mặt.
      Sweet you, Yên Hoa, Dion20 others thích bài này.

    2. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      muốn xem vị trưởng công chúa kia định nháo đến ntn
      Kiểu gì cũng bị a Hoán dẹp hết thôi:yoyo63:
      meowluoi thích bài này.

    3. LyLy Mai

      LyLy Mai Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      47
      truyện hay... cảm ơn bạn edit... :cute:
      meowluoi thích bài này.

    4. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 28: Làm mai mối.

      Edit: meowluoi.

      Sau khi Lý Hồng Mậu rửa mặt xong ra, vừa vặn trông thấy “Thần điểu” đưa cho thái hậu trơ mắt nhìn mình, tới đem ngón trỏ đưa vào bên trong lồng chim, điểu kia liền chủ động vươn móng vuốt đặt lên ngón trỏ .

      Lý Hồng Mậu nghiêm túc ; “ mẫu, thần điểu này ngài có hài lòng .”

      Thái hậu biết nên khóc hay nên cười ; “Hài lòng hài lòng, con mang sang đây, có thể hài lòng sao?”

      mẫu hài lòng là tốt rồi, bệ hạ bận rộn chuyện triều chính, thể liên tục bồi mẫu, tại chất nhi cũng muốn làm gì đó có giá trị, cho nên mang đến cho mẫu.”

      Thái hậu đánh giá thần sắc của , ra; “A Mậu à, con lại đây, mẫu có chuyện muốn với con.”

      Trong miệng Lý Hồng Mậu nhét khối bánh ngọt, nuốt xuống, cầm lấy chén trà uống ngụm cho đỡ nghẹn ; “Có chuyện gì mẫu cứ .”

      Thái hậu ; “Con gặp nữ nhi của trưởng công chúa Phúc Tuệ Nhược Huyên chưa?”

      Lý Hồng Mậu lập tức cảnh giác ; “Con gặp rồi ạ, làm sao vậy? phải hôm nay nàng theo trưởng công chúa Phúc Tuệ tiến cung sao? mẫu muốn hỏi thăm nàng từ con.”

      “Con cũng trưởng thành rồi, cũng đến lúc nên tìm thê tử.”

      Lý Hồng Mậu vừa nghe quả nhiên phải là chuyện gì tốt, lập tức cắt đứt lời thái hậu; “ mẫu à, ngài đừng nữa, van xin ngài, tại con muốn thành thân.”

      Thái hậu tự nhiên ; “Nữ nhi của trưởng công chúa Phúc Tuệ, ai gia gặp, là nương tốt, con cũng gặp nàng rồi, thân phận và dung mạo đều xứng đôi với con.”

      Lý Hồng Mậu hơi buồn bực, hôm nay yên lành sao thái hậu lại muốn làm mối, huống chi Nhược Huyên nương nhà trưởng công chúa Phúc Tuệ lại phải chưa thấy qua, nương kia, bộ dáng rất tốt, nhưng tính tình rất xấu, sao đột nhiên thái hậu lại muốn mình và nàng thành đôi, nghĩ đến hôm nay trưởng công chúa Phúc Tuệ mang theo Trương Nhược Huyên tiến cung, thầm nghĩ phải là Trương Nhược Huyên coi trọng mình đấy chứ, bảo trưởng công chúa Phúc Tuệ mang theo nàng đến thỉnh cầu thái hậu tứ hôn.

      Thái hậu bị ánh mắt mê mang của Lý Hồng Mậu làm hơi chột dạ, thân phận và dung mạo của Trương Nhược Huyên kia cũng tệ, bà nghĩ tới chuyện vừa rồi là bà đuối lý, chất tử mình tồi, nếu Trương Nhược Huyên kia có thể gả cho chất tử của mình, cũng coi như ủy khuất Trương Nhược Huyên.

      Lý Hồng Mậu vừa thấy vẻ mặt này của thái hậu liền biết thái hậu muốn se tơ hồng, vội vàng la ầm lên; “ mẫu, ngài thể đào hố chất tử mình như vậy, Nhược Huyên nương nhà trưởng công chúa Phúc Tuệ vốn nổi danh với tính tình xấu, nếu chất tử cưới cọp cái, ngài còn được gặp lại chất tử hoạt bát đáng này nữa, mẫu à, ngài thể hãm hại chất tử.”

      Lý Hồng Mậu gào thét kêu loạn, thái hậu ngượng ngùng ; “ nương kia tính tình xấu như vậy sao? Ai gia thấy rất tốt mà.”

      Lý Hồng Mậu sợ đầu óc mẫu nóng lên trực tiếp tứ hôn, đến lúc đó muốn vãn hồi cũng được nữa, chống nạnh hai tay, học giọng của Trương Nhược Huyên; “Bổn nương chính là nữ nhi của trưởng công chúa Phúc Tuệ, ngươi là cái thá gì, còn mau dập đầu nhận tội với bổn nương.”

      câu này học giống y như đúc, nhắc tới chuyện này rất khéo, hôm đó Lý Hồng Mậu vừa mới hồi kinh liền nhìn thấy Trương Nhược Huyên kia và nương nháo mâu thuẫn, khi đó Trương Nhược Huyên kia lớn lối với nương đối diện kia, để ý mặt mũi nương gia, chỉ muốn nương kia dập đầu mới bằng lòng bỏ qua.

      Lý Hồng Mậu học xong, vẻ mặt như đưa đám ; “ mẫu, chính là như vậy, nương kia tính tình rất xấu, tâm tư ác độc, chất nhi tuyệt tối thể thú tức phụ như vậy về nhà.”

      Thái hậu thấy giống dối, như có điều suy nghĩ gật đầu, sau đó khoát tay cái ; “Mà thôi, ai gia còn tưởng rằng nàng tốt, nếu như thế, ai gia cũng thể khiến con thú tức phụ như vậy về.”

      “Con biết mẫu thương con mà, thể để con thú tức phụ như vậy về nhà.”

      Thái hậu vốn thương Lý Hồng Mậu, vốn nghĩ hợp tác đoạn nhân duyên này vì cảm thấy Trương Nhược Huyên cũng được, tại biết được tính tình Trương Nhược Huyên tốt, tất nhiên là để cho Lý Hồng Mậu thú nàng.

      “Vì sao hôm nay mẫu đột nhiên muốn chất nhi thú Trương Nhược Huyên vậy?”

      Thái hậu thở dài ; “Hôm nay trưởng công chúa Phúc Tuệ tiến cung muốn Nhược Huyên gả cho bệ hạ, ai gia thấy tính tình nàng thích hợp làm hoàng hậu, muốn thay nàng tìm mối hôn .”

      Chung quy chuyện này tiện mở miệng, cho dù là chất tử mình cũng nên , thái hậu liền tùy tiện viện cớ.

      Lý Hồng Mậu ; “Tính tình nàng như vậy tất nhiên thể làm quốc mẫu, nhưng mà mẫu muốn gả nàng cho chất nhi, người ta chưa chắc coi trọng thân phận của chất nhi.”

      Lời này giả, trưởng công chúa Phúc Tuệ mắt cao hơn đầu, sớm để mắt tới vị trí hoàng hậu cho nữ nhi bà, làm sao có thể cam tâm để nữ nhi gả cho thế tử công phủ, tuy thân phận thế tử công phủ cao quý, nhưng sao có thể so với bệ hạ.

      Thái hậu cười ; “A Mậu à, phải từ trước đến nay con đều cảm thấy mình phong lưu phóng khoáng, ôn nhu săn sóc sao?”

      Khóe mắt Lý Hồng Mậu giật giật, lập tức hơi dở khóc dở cười, ra mẫu muốn mình thực thi mỹ nam kế, nghĩ tới gương mặt Trương Nhược Huyên, Lý Hồng Mậu lạnh lùng, mình dù gì cũng là thế tử công phủ, cần phải thực thi mỹ nam kế để lấy tức phụ.

      Mắt thái hậu đột nhiên sáng lên, vỗ tay ; “A Mậu, mẫu có thương con ?”

      Lý Hồng Mậu cảnh giác nhìn thái hậu, sau đó gật đầu; “Thương.”

      “Vậy con giúp mẫu chuyện này được ?”

      được, mẫu, phải ngài muốn con thú người như vậy chứ, vừa rồi phải là cưới sao?”

      Lý Hồng Mậu ai oán .

      “Đứa này, sao mẫu có thể hại con chứ?”

      Thái hậu nhíu mi, con mắt lộ vẻ sủng ái, còn biết làm nũng, hài tử này thích sao được?

      Lý Hồng Mậu gãi đầu, cười hì hì ; “ phải là được rồi, dù sao chất nhi thú loại người như vậy, mẫu muốn chất nhi giúp cái gì.”

      “Hôm nay ai gia cự tuyệt trưởng công chúa Phúc Tuệ, chỉ sợ trưởng công chúa Phúc Tuệ từ bỏ ý đồ, ai gia lo lắng bà ta tìm việc cho bệ hạ triều, dù sao nàng là con công chúa vợ cả, lại là trưởng bối của bệ hạ, con ở ngoài cung cũng biết thế tử nhà bà, ai gia bảo con nghi cách để thế tử Nhữ Dương Hầu Trương Bác Dung biết , bệ hạ cố ý lập Hiền phi làm Hoàng hậu.”

      “Được, chuyện này dễ xử lý.”

      Lý Hồng Mậu nghe liền gật đầu đáp ứng, lập tức ; “Nhưng mà vừa đến, chỉ sợ trưởng công chúa Phúc Tuệ gây với Hiền phi, chuyện này cần phải cho bệ hạ biết.”

      Lý Hồng Mậu ngu ngốc, là chuyện liên quan đến bệ hạ, liên quan đến chuyện hậu cung triều chính, thái hậu thân là người Lý gia bọn họ, làm việc phải cẩn thận hơn chút, thân gia dễ gắn bó, mẫu ở hậu cung cẩn thận bảo toàn tình mẫu tử với bệ hạ, Lý gia có được vinh quang như hôm nay, mọi người đều thấy đủ, Lý gia bọn họ được hoàng ân, vì bệ hạ làm việc, trung thành với bệ hạ.

      “Ai gia báo cho bệ hạ chuyện này, bệ hạ là nhi tử của ai gia, tất nhiên ai gia muốn giúp phần, thuở bệ hạ bị Đức phi bỏ thuốc, thân thể tốt, tại đứng đầu quốc gia, hôm nay vì nước vất vả, ai gia đành lòng nhìn quá mệt mỏi.”

      Lý Hồng Mậu xem như hiểu, mẫu tự trách mình năm đó bảo vệ tốt bệ hạ, kỳ , mẫu nhớ đến thái tử quá cố đấy chứ?

      Mỗi lần đề cập đến thân thể Tề Cảnh Hoán, trong lòng thái hậu đều đau nhức, trong lòng thái hậu, nhi tử bà thân thể yếu đuối, đều là di chứng vì bị hạ độc, cho nên tại con nối dòng cũng có.

      Lý Hồng Mậu sợ chạm đến chuyện thương tâm của thái hậu, vội vàng nghĩ tới dời chú ý của thái hậu, mặc dù nhìn ra hoàng đế biểu ca sinh long hoạt hổ yếu chỗ nào, nhưng chịu nổi mẫu cho là thân thể yếu đuối, mỗi lần đề cập đến thân thể hoàng đế biểu ca, mẫu đều tự trách mình, đau đớn mắng Đức phi hạ độc, Lý Hồng Mậu nghe đều ngượng ngùng, cho dù lúc trước Đức phi hạ độc, người kia sớm chết, tại chôn dưới đất nhiều năm bị thái hậu chửi như vậy, biết có hối hận vì lúc trước hồ đồ, mưu hại đích hoàng tử, cũng coi như xong, còn muốn nhắc tới nhiều năm như vậy, dưới lòng đất cũng thể sống yên ổn.

      mẫu, người bảo chất nhi giúp người làm việc, chất nhi cũng xin người giúp chuyện.”

      Thái hậu đáp; “Tiểu tử con thỉnh cầu ai gia như vậy, dù ai gia vội cũng giúp con, con có cầu gì.”

      Lý Hồng Mậu đưa tay lấy bánh ngọt trong mâm nhét vào trong miệng, lóng ngóng ; “Lời này của mẫu đúng rồi, chất nhi muốn gây thêm phiền toái cho mẫu sao? Cho dù mẫu nhờ chất nhi làm việc, chất nhi cũng tới tìm mẫu giúp.”

      Lời này làm thái hậu cười, bộ dáng này rất giống bệ hạ trước đây.

      Nhìn bộ dáng đói bụng như hổ đói, thái hậu lại đau lòng, thế tử công phủ tốt như vậy, phải làm tướng quân bỏ , nắng gió thổi vào, nhìn liền đau lòng.

      , con muốn mẫu làm gì.”

      “Chỉ có mẫu hiểu con nhất.”

      Lý Hồng Mậu khen thái hậu trước, sau đó gãi gãi đầu, dường như hơi xấu hổ, thái hậu thấy bộ dáng như vậy cảm thấy hiếu kỳ, chất nhi lộ ra bộ dáng lần này, làm bà nhớ lại hồi bà còn làm hoàng hậu chất nhi ở thiên điện đái dầm.

      Cuối cùng Lý Hồng Mậu che miệng ; “Chất nhi muốn hỏi thăm mẫu người.”

      “Ai?” Thái hậu tò mò hỏi, chẳng lẽ là tình đầu của chất nhi bà.

      mặt Lý Hồng Mậu xấu hổ, “Chất nhi muốn biết nữ nhi của An Bình Vương làm nữ quan Tư tẩm ở bên cạnh bệ hạ, Thẩm Ấu An.”
      Sweet you, Yên Hoa, Dion18 others thích bài này.

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Hỏi thăm Ấu An à,khổ thân bạn
      Hoa có chủ,xin đừng mộng tưởng
      Tiểu tướng quân thỉnh tự trọng
      NGÂN TRÚCmeowluoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :